Cập nhật mới

Dịch Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1869


Chương 1869

Nhưng ai biết, hai người bọn họ đã đoán sai, Trần Diễm An trầm mặc một cách lạ lùng, không nói một lời.

Tình huống này còn hiếm hơn cả trời đổ hồng vũ.

Thẩm Hoài Dương cũng không nói chuyện, chỉ lo uống rượu, Trần Diễm An cũng không nói lời nào, bầu không khí trong phòng riêng cũng lập tức kỳ lạ theo.

Thẩm Hoài Dương nhíu mày, nói với Quý Hướng Không: “Cậu uống nữa thì chắc chắn sẽ say đấy.”

“Say thì có gì không tốt?”

Biểu cảm trên gương mặt và ánh mắt của Quý Hướng Không đã tràn ngập cảm giác say xỉn.

Tình hình hiện tại trở nên có chút xấu hổ, vốn dĩ cơ hội hôm nay là đặc biệt tạo ra dành cho vợ chồng người ta, nhưng hiện tại hai người lại rơi vào tình cảnh này…

Thẩm Hoài Dương liếc nhìn Trần Vu Nhất, Trần Vu Nhất bất lực nhún vai, không biết phải làm thế nào.

Thấy vậy, Thẩm Hoài Dương nháy mắt với anh ta, sau đó đứng dậy nói: “Đã muộn rồi, chúng tôi về trước, hai người ngồi lại một lát.”

“Đúng đúng đúng, các cậu ngồi lại một lát nữa, chúng tôi sẽ thanh toán, cứ vậy đi.”

Trần Vu Nhất cũng vội vàng nói.

Hai người rời đi, trong phòng riêng chỉ còn lại có hai người, Quý Hướng Không vẫn tiếp tục uống rượu, Trần Diễm An cũng không ngăn cản.

Với cảnh tượng như vậy, hai người lâm vào bế tắc, luôn duy trì bầu không khí im lặng và căng thẳng, gần như đều nén hô hấp lại, thậm chí có thể nghe rõ tiếng kim rơi xuống đất.

Cuối cùng, Quý Hướng Không đã say.

Một tiếng “rầm”, chai rượu trên tay anh rơi xuống đất vỡ tan tành.

Trần Diễm An lo lắng anh sẽ bị thương, đứng dậy đi tới, ngồi xổm ở trước mặt anh: “Có bị thương không?”

Nhưng Quý Hướng Không đã xua tay xua đuổi cô, nheo mắt say khướt nhìn cô chằm chằm: “Cảm thấy tâm trạng tốt nên mới tới quán bar?”

Nghe vậy, Trần Diễm An vốn vẫn luôn nóng nảy, thẳng thắn, sắc sảo, sững sờ tại chỗ.

Cô không ngờ mình lại nghe được những lời như vậy từ miệng anh.

Tuy rằng trong lòng biết rất rõ ràng là anh say, những lời anh nói ra đều là lời nói khi say, không cần để trong lòng, nhưng thật ra cô vẫn có chút bận tâm.

“Anh biết rõ là không phải!”

Thật hiếm khi, Trần Diễm An kìm nén được tính khí của mình và lên tiếng.

“Không phải?”

Mùi rượu từ Quý Hướng Không xộc lên: “Bây giờ lại tự nguyện đến nhà hàng à, thấy thế nào?”

“Quý Hướng Không!”

Trần Diễm An làm sao có thể không tức giận.

Anh ợ lên hơi rượu, rồi đưa tay ra ngoáy lỗ tai.

“Tôi rất tỉnh táo, cũng không bị điếc, làm gì phải nói to như vậy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1870


Chương 1870

Trần Diễm An hơi nhắm mắt lại, cảm thấy không nên tính toán với một người đã say bét nhè như thế.

Đứng dậy, cô dùng một chân đạp mạnh cái chai rỗng xuống, rồi hét rất to: “Phục vụ!”

Giọng nói của cô rất lớn, mà còn rất vang, khiến những người xung quanh ồ ạt quay đầu lại, người phục vụ ở quầy bar gần như phi tới.

Bước vào phòng riêng, Trần Diễm An yêu cầu người phục vụ đỡ Quý Hướng Không, xe dừng bên ngoài quán bar.

Quý Hướng Không đã được dìu vào xe, sau đó cô lái xe đi.

Vốn dĩ Thẩm Hoài Dương định tạo cơ hội cho cô tối nay, nhưng lại không như tưởng tượng …

Trở lại phòng bệnh, Quý Hướng Không đã nằm ngủ trên giường, nhưng Trần Diễm An không buồn ngủ, cô đứng trước cửa sổ.

Có một câu nói rất hay, người nói vô tình, người nghe hữu ý, huống chi là lời thật lòng thốt ra khi say rượu.

Cô vốn không muốn quan tâm hai câu anh nói đêm nay, lời nói sau khi say sao có thể xem là thật được?

Nhưng những lời này không thể thuyết phục được bản thân cô!

Giờ cô không khỏi nghĩ rằng những lời đó có lẽ là lời nói thật nhất tận đáy lòng anh.

Cô chưa bao giờ là một người bối rối như vậy, nhưng trong chuyện này, cô không thể không rối.

Sáng sớm.

Lần này Trần Diễm An tỉnh dậy trước.

Cô đi xuống lầu, mua đồ ăn sáng, khi trở về, Quý Hướng Không vừa mới tỉnh dậy.

“Ăn sáng đi.” Cô nói.

“Em ăn đi, anh không đói.”

Quý Hướng Không trông có vẻ thờ ơ, vừa nói vừa bước vào phòng tắm để tắm rửa.

Trần Diễm An đặt bữa sáng xuống bàn, khoanh tay đứng trước cửa phòng tắm: “Chúng ta nói chuyện đi!”

“Bây giờ là 7:40, anh có một cuộc họp vào lúc 8:20, chút thời gian còn lại phải nhanh chóng đến công ty.”

Anh giơ cổ tay lên và liếc nhìn thời gian.

“Vậy thì thôi.”

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Trần Diễm An trở lại bàn ăn, cô tức giận đến mức không ăn sáng mà giơ tay ném thẳng bữa sáng vào thùng rác.

Tất cả những hành động này đều rơi vào trong mắt của Quý Hướng Không, ánh mắt anh ta lóe lên, nhìn chằm chằm bóng lưng của cô.

Tuy nhiên, Trần Diễm An không quay lại nhìn mà đi ra ngoài.

Sau khi thăm Giang Uyển Đình, cô đứng dậy, rời khỏi phòng bệnh, cô sợ ở lại lâu hơn sẽ không nhịn được làm gì đấy.

Mặc dù không có tâm tư, cũng không có sức lực, nhưng không trốn tránh việc kinh doanh nhà hàng được, vì vậy tiếp tục điều chế gia vị, giao hàng, kiểm tra, sau đó gọi cho Diệp Giai Nhi.

Lần đầu tiên nhìn thấy cô, Diệp Giai Nhi ngạc nhiên nói: “Sao cậu lại hốc hác như vậy?”

Trần Diễm An quả thực rất tiều tuỵ.

Dù gương mặt cô vẫn xinh đẹp như thường nhưng lại thiếu sức sống và thần thái, trông rất ảm đạm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1871


Chương 1871

“Không tiều tuỵ sao được? Một đống chuyện đè lên đầu mình.”.

Trần Diễm An mở miệng, đưa tay lên trán, kể chi tiết với Diệp Giai Nhi chính xác những gì Quý Hướng Không đã nói sau khi say.

“Có thể đó là lời thật lòng, hoặc có thể chỉ là lời vô tình sau khi say rượu. Về phần ý nghĩa của nó, chỉ có anh ấy mới hiểu được.”

Diệp Giai Nhi nói: “Nhưng sự thật là, bởi vì chuyện Giang Uyển Đình ngất đi, trong lòng hai người đã có rạn nứt.”

Trần Diễm An gật đầu: “Mình biết sự việc này một phần là lỗi của mình, mình thừa nhận.”

“Chỉ cần biết nhận sai thì dễ mà, nói chuyện với anh ấy một cách đàng hoàng đi. Hai người không thể cứ thế mãi được, vả lại, chuyện này cậu sai một nửa, Giang Uyển Đình cũng sai một nửa.”

Cô lắng nghe, tay cầm cốc nước thỉnh thoảng lắc nhẹ, mím môi không nói gì.



Ở bên kia.

Khi Quý Hướng Không đến công ty, vừa ngồi xuống, trợ lý thư ký bước vào và nói rằng sẽ từ chức.

Anh cau mày, cảm thấy tin tức này có chút đột ngột, trợ lý thư ký mỉm cười: “Tôi đã mang thai hơn hai tháng, cần phải nghỉ ngơi.”

Đối với khả năng làm việc của trợ lý thư ký, anh ta không cần nghi vấn: “Từ chức thì không cần đâu, nhưng nghỉ thai sản thì được.”

“Chỉ cần tổng giám đốc bằng lòng, tôi còn ý kiến gì nữa?”

Trợ lý thư ký nói: “Nhưng bây giờ cần phải điều chuyển một vị trí trước.”

Quý Hướng Không đồng ý.

Suy nghĩ xong, trợ lý thư ký nói: “Ngày hôm qua không phải mới có ba thực tập sinh mới vào sao? Chỉ còn hai vị trí trống, vẫn còn thừa một người, hay là cho qua đây thử thích nghi một chút?”

Anh tỏ ý không phản đối, trợ lý thư ký lại hỏi: “tổng giám đốc muốn để ai tới?”

“Lấy tài liệu ra đây.”

Quý Hướng Không mở miệng nói.

Nghe vậy, trợ lý thư ký đưa tài liệu, ngón tay thon dài tùy ý lật lật, Quý Hướng Không nói: “Vậy chọn cô ấy đi, Mộ Dĩnh Nhi.”

“Được rồi, bây giờ tôi sẽ thông báo cho bộ phận nhân sự, nhân tiện đưa cô ấy đến.”

Trợ lý thư ký nói xong lùi lại bước ra ngoài.

Mà nói đi cũng phải nói lại, tổng giám đốc có quen thực tập sinh tên Mộ Dĩnh Nhi đó không?

Nửa giờ sau, cô ấy mang Mộ Dĩnh Nhi đến.

Mặc dù rất căng thẳng, nhưng cô ta vẫn cố gắng thả lỏng bản thân: “tổng giám đốc.””

“Ừ…” Quý Hướng Không từ trong tài liệu nhìn lên: “Về công việc liên quan đến vị trí này hẳn đã nói rõ với cô rồi, đảm nhiệm vị trí trợ lý thư ký có vấn đề gì không?”

Mộ Dĩnh Nhi tim đập loạn, mắt không dám nhìn xung quanh, vân vê ngón tay: “Không có.”

“Đi xuống đi, cô ấy sẽ giải thích kỹ càng cho cô, với lại buổi tối đi tới một buổi tiệc xả giao với tôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1872


Chương 1872

Quý Hướng Không không ngẩng đầu lên nữa, trực tiếp nói.

Cô ta gật đầu, kính cẩn dạ một tiếng.

Buổi tối, Quý Hướng Không đưa Mộ Dĩnh Nhi đi xã giao, anh chuẩn bị bàn bạc một hợp đồng rất quan trọng, dự án tương đối lớn.

Ông sếp bên kia đến xã giao có hơi dâm dê, trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt dâm dê lướt qua lướt lại mấy lần trên người Mộ Dĩnh Nhi.

Cô ta cảm thấy rất khó chịu, nhưng vẫn gắng gượng, mà sếp của bên kia vẫn không ngừng thuyết phục cô uống rượu.

Mộ Dĩnh Nhi không biết cách từ chối, người khác bảo uống, cô ta chỉ cầm ly lên uống cạn mà không nói lời nào.

Khi đến lượt Quý Hướng Không mời rượu, cô ta cũng cầm lên và uống một hơi cạn sạch, không biết đã uống hết bao nhiêu ly rồi.

Dôi đến khi bị mời rượu tiếp, Quý Hướng Không nói: “Được rồi, vậy thôi. Uống nhiều rượu hại thân, uống ít thôi.”

Nghe vậy, ông sếp bên kia liên tục đáp lại, vậy nên mới không ép rượu nữa, cổ họng cay cay cuối cùng cũng hạ nhiệt, Mộ Dĩnh Nhi rốt cục thở phào nhẹ nhõm.

“Hôm nay không còn sớm nữa, đợi dịp khác chúng ta lại gặp mặt.”

Quý Hướng Không đứng dậy, ra hiệu rằng bữa tiệc đã kết thúc.

Khi Mộ Dĩnh Nhi về nhà, Quý Hướng Không yêu cầu tài xế lái xe tới, để cô ta lên xe.

Cô ta định đợi taxi, nhưng anh cau mày, cô ta bèn đồng ý.

Trong xe rất yên tĩnh, không biết khi nào, anh đột nhiên nói: “Tửu lượng khá đấy…”

Mộ Dĩnh Nhi đỏ mặt: “Dạ cũng bình thường.”

“Tôi bảo cô tới tiếp rượu chứ không phải tới uống rượu, tránh không được thì mới phải uống, nhưng nếu tránh được thì phải từ chối.”

Anh giọng điệu bình bình nói như vậy.

“Bùm” một tiếng, như thể có trái bom bên cạnh vậy, mặt bị nổ đỏ hồng lên, Mộ Dĩnh Nhi luống cuống: “Tổng giám đốc, tôi sẽ…sẽ cố gắng thay đổi!”

Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn

Thái độ nghiêm túc và ngượng ngùng như vậy đã làm tiêu tan rất nhiều cáu kỉnh trong lòng Quý Hướng Không, trên môi anh nở nụ cười, nhẹ nói: “Đúng là gà mờ.”

Cô ta mân mê ngón tay, không nói gì, chỉ cảm thấy nụ cười trên khóe miệng anh rất đẹp, như thể ngàn cây lê đang nở hoa.

Vì đã quá khuya nên Quý Hướng Không mới chọn đưa cô về nhà, đối với nữ nhân viên đi tiếp rượu cùng vào đêm khuya, anh không muốn xảy ra chuyện ngoài ý muốn vào ban đêm.

Trở lại phòng bệnh, Trần Diễm An đang ngồi xem TV.

Thấy anh bước vào, cô hỏi anh: “Anh ăn chưa?”

Anh “ừ” đáp lại, mùi rượu từ trong người bay ra, anh không uống nhiều nhưng ít nhiều đã nhuốm mùi rượu.

“Vậy thì nói chuyện đi!”

Trần Diễm An đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói: “Anh định cứ tiếp tục như vậy với em sao?”

Quý Hướng Không tỏ vẻ anh không hiểu những gì cô đang nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1873


Chương 1873

Cô tiếp tục: “Mấy ngày nay giữa chúng ta xuất hiện vô số xa cách và lạnh nhạt, chuyện ở nhà hàng em thừa nhận em có lỗi, nhưng mẹ cũng có lỗi mà đúng không?”

“Bà ấy vẫn còn hôn mê, anh không muốn nghe thấy những lời như vậy.” Đôi mắt của Quý Hướng Không khẽ đảo, anh nói.

“Những lời thế nào? Không muốn nghe những lời không hay về mẹ, hay không muốn nghe em nói những lời không hay về mẹ? Nhưng những gì em nói đều là sự thật, chẳng lẽ phải nói là trong lòng anh vẫn cho rằng tất cả lỗi lầm đều do em ư?”

Trần Diễm An vốn không muốn cãi nhau với anh, nhưng sau khi nghe những lời đó, cô có hơi hùng hổ doạ người

“Anh không có ý đó, với lại, anh cũng có lỗi.”

Quý Hướng Không cởi áo khoác ngoài.

“Vậy thì chúng ta nói chuyện đi, em và anh không thể cứ lạnh nhạt như vậy được. Em không thích sống như vậy.” -Trần Diễm An bày tỏ quan điểm.

Quý Hướng Không nhìn lại cô: “Nói chuyện như thế nào?”

Câu này khiến Trần Diễm An thoáng sững người.

Ngay sau đó, cô nói: “Chuyện mẹ ngất xỉu là do ngoài ý muốn, không ai muốn sự việc như vậy xảy ra, đó là tai nạn, chúng ta không dự đoán trước được nhưng sự việc đã xảy ra như thế, thì chúng ta có nên bình tĩnh chấp nhận sự thật đúng không, mà không phải là dùng thái độ thờ ơ như vậy để xa rời nhau!”

“Anh không thể quên bà ấy đã ngất đi như thế nào.”

Quý Hướng Không trầm giọng nói từng chữ một: “Anh là con của bà, bà là mẹ anh, dưới tình huống mẹ bảo cơ thể không khoẻ mà anh lại ngầm dung túng em, mới dẫn đến chuyện bà ấy mệt mỏi quá độ ngất xỉu ở nhà hàng.”

“Anh vẫn luôn nhớ rất rõ, anh không thể thoải mái được, cũng không thể hành động như không có chuyện gì xảy ra, mà thái độ và tâm trạng của anh cũng không thể tốt hơn!”

“Anh nói vậy rõ ràng đang trách em!”

Sắc mặt Trần Diễm An rốt cục cũng trầm xuống: “Anh cảm thấy vì em nên mẹ mới hôn mê!”

Quý Hướng Không không nói lời nào, nhưng ngón tay thon dài mạnh mẽ bóp chặt cốc nước, ngẩng đầu, uống cạn cốc nước mà không nói lời nào.

“Nếu trong lòng anh đã nghĩ là do em thì thật sự không cần nói thêm nữa.” Trần Diễm An nói xong xoay người đi vào phòng tắm.

Trong lòng anh đã khăng khăng suy nghĩ này.

Vì vậy, anh và cô còn cần tiếp tục nói chuyện ư?

Cơ thể ngâm trong bồn tắm, dòng nước ấm áp chảy qua cơ thể, mệt mỏi trong cơ thể cũng được giải trừ vài phần.

Đứng ngoài phòng, nghe tiếng nước chảy từ trong phòng tắm, ánh mắt của Quý Hướng Không khẽ động đậy, nhớ tới lúc vào phòng tắm hình như cô không mang dép.

Nghĩ rồi, anh đứng dậy, đi đến tủ giày bên cạnh lấy dép ra, anh đã đứng ngoài phòng tắm rồi nhưng đột nhiên dừng lại.

Có lẽ là dừng khoảng năm phút, hoặc có thể là dừng khoảng mười phút.

Sau khi suy nghĩ, Quý Hướng Không để dép ở cửa.

Trần Diễm An ngâm mình trong bồn tắm một lúc lâu, cho đến khi cảm thấy toàn thân ấm áp, mới chịu đứng dậy khỏi bồn tắm.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1874


Chương 1874

Tiện tay lấy khăn tắm ở bên cạnh, Trần Diễm An bước ra khỏi phòng tắm, khi nhìn thấy dép lê dưới chân, ánh mắt cô hơi rung động, vẻ mặt dịu dàng.

Tất nhiên, Quý Hướng Không đã đi ra khỏi phòng bệnh, đồng thời anh cũng đã mặc áo vét vào, như thể anh chuẩn bị đi ra ngoài.

“Anh đi đâu?”

Trần Diễm An sắc mặt lại hơi biến đổi.

“Anh về nhà họ Quý ngủ.”

Vẻ mặt của Quý Hướng thờ ơ, không lạnh không nóng, cảm xúc cũng không dao động nhiều.

Trần Diễm An lập tức nói theo: “Vậy em cũng về nhà họ Quý ngủ.”

Nhưng ai biết được, Quý Hướng Không lập tức nói: “Thôi, vậy anh ở lại đây ngủ.”

“Anh đang trốn tránh em?”

Trần Diễm An nghe được ý tứ trong lời nói của anh, cô lạnh lùng nhếch khóe môi lên.

“Anh hoàn toàn không cần làm thế, dù là bệnh viện, hay nhà họ Quý, hay chung cư em đều không về, dù anh đi đâu thì em cũng sẽ không xuất hiện trước mặt anh!”

Vừa dứt lời, cô ném thẳng khăn tắm xuống đất, nhặt quần áo bên cạnh lên, mặc vèo là xong.

Sau đó đóng sầm cửa lại và rời đi.

Trần Diễm An lái xe vu vơ trên phố, Diệp Giai Nhi thì không thể quấy rầy, nơi duy nhất để đến là khách sạn.

Nằm trên chiếc giường êm ái, nhưng không hề buồn ngủ.

Giang Uyển Đình ngất xỉu, điều này cuối cùng lại trở thành khoảng cách giữa cô và Quý Hướng Không.

Mà khoảng cách vô hình này ngày càng sâu đậm hơn.

Cuối cùng tâm trạng cũng trở nên buồn bực, cô vò mái tóc dày gợn sóng, chìm vào giấc ngủ.

Quý Hướng Không không ngủ, bộ đồ vest của anh lại bị ném sang một bên, anh lấy điện thoại di động ra, gọi điện thẳng về nhà họ Quý, quản gia nhấc máy, nói rằng mợ vẫn chưa về.

Anh lại gọi về chung cư, nhưng không có ai trả lời.

Anh cho rằng theo tính tình nóng nảy của cô, cô nhất định không về chung cư, liền gọi điện cho trợ lý nhờ anh ta kiểm tra.

Nửa giờ sau, trợ lý trả lời anh, nói rằng cô đang thuê phòng trong khách sạn Hilton.

Sau khi nhận được câu trả lời như vậy, Quý Hướng Không nhẹ nhàng đáp lại và không nói gì, thay vào đó, anh cởi bộ vest ra, mặc áo sơ mi vào và chìm vào giấc ngủ.

Anh không đi tìm khách sạn mà Trần Diễm An ở, tâm trạng anh không tốt lắm, hiện tại chỉ muốn yên tĩnh.

Sáng hôm sau, Diệp Giai Nhi gọi điện cho Trần Diễm An và hẹn cùng nhau đi ăn sáng.

Trong bữa sáng, Trần Diễm An đã nói thật về tình hình giữa hai người, bao gồm cả sự xa cách và xu thế ngày càng lạnh nhạt.

“Trong lòng anh ấy cũng không thoải mái. Mình từng nghe Hoài Dương nói rằng ba Quý mất sớm, anh ấy được mẹ Quý nuôi dưỡng. Giờ mẹ Quý lại thế này, tâm trạng anh ấy thế nào không cần mình phải nói, thế nên cậu kìm nén cảm xúc của cậu lại một chút.”

Trần Diễm An thở ra một hơi dài.

“Mình thực sự kìm nén, đã rất kìm nén.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1875


Chương 1875

“Vậy thì tốt, quan hệ giữa cậu và Giang Uyển Đình hồi đó rất căng thẳng, anh ấy quyết tâm dọn ra khỏi nhà họ Quý, Quý Hướng Không bị kẹt giữa cậu và mẹ nhưng vẫn chọn cậu, rõ là đã chống đối Giang Uyển Đình. “

“Lại thêm Giang Uyển Đình gọi hai cuộc như vậy, anh ấy khuyên bảo cậu mọi cách như thế, nói nhẹ nhàng dỗ dành, nhưng cuối cùng cậu vẫn không đồng ý với anh ấy, lại còn cho rằng Giang Uyển Đình đang giả vờ các thứ. Anh ấy không tức giận, cũng chẳng nói gì.”

“Mãi cho đến khi Giang Uyển Đình hôn mê, cảm giác tội lỗi trong lòng anh ấy mới dấy lên. Thay vì nói hận cậu, thì chi bằng nói anh ấy đang hận chính mình.”

Diệp Giai Nhi đang khai sáng, giải toả cho cô, hai người họ ngày càng lạnh nhạt, cô ấy cũng nhìn thấy.

“Mình biết, cho nên mình không mất bình tĩnh, mình vẫn đang kìm nén.” Trần Diễm An khuấy chiếc thìa dưới tay cô: “Nếu không thì cậu cho rằng với tính tình nóng nảy của mình mà nhịn anh ấy hết lần này tới lần khác?”

“Chỉ cần cậu hiểu là tốt rồi, hôn nhân cần có sự săn sóc và thấu hiểu của hai bên.”

“Được rồi, sư phụ hôn nhân, mình đi nhà hàng điều chế gia vị trước đây, khi nào làm xong sẽ tới gặp cậu.”

Mọi việc trong nhà hàng đều là những việc vụn vặt nhưng rất tốn công, khiến người ta cực kỳ mệt mỏi, cuộc sống hàng ngày cứ thế này, nhạt nhẽo vô vị.

Thời gian cứ thế trôi qua, Trần Diễm An vẫn luôn đi tới nhà hàng, đồng thời cũng ở trong khách sạn, không hề rời đi.

Cô nghĩ rằng có lẽ Quý Hướng Không sẽ gọi cho cô, hoặc có thể anh sẽ đến tìm tung tích của cô.

Nhưng cô đoán sai, mấy ngày nay, anh không tìm cô.

Bầu không khí căng thẳng và lạnh nhạt giữa hai người vẫn tiếp tục duy trì, cô không biết khi nào nó mới kết thúc!

Trước đây, cô chưa bao giờ nghĩ rằng giữa cô và Quý Hướng Không sẽ xảy ra chiến tranh lạnh.

Cô cho rằng việc đối phó với Quý Hướng Không chỉ là chuyện cỏn con.

Nhưng thực tế đã chứng minh, hóa ra hôn nhân và tình cảm không đơn giản như cô tưởng tượng.

Cũng không biết tại sao, mấy ngày nay cô cảm thấy ngày càng mệt mỏi, ngày càng mệt rã rời, lúc nào cũng cảm thấy ngủ không đủ.

Cô lắc đầu, rũ bỏ cảm giác buồn ngủ đi, sau đó đặt toàn bộ sự chú ý vào việc nghiền, phối nguyên liệu.

Sau khi làm xong việc, cô gọi điện thoại cho Diệp Giai Nhi, hẹn cùng nhau đi dạo phố.

Đi đến tòa Ngân Thái, cô cảm thấy có chút mệt mỏi.

Không còn tinh lực để đi dạo từng cửa hàng của các thương hiệu, trong tòa Ngân Thái cái gì cũng có, tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Dưới tầng, phía sau Quý Hướng Không có một nhóm nhân viên của công ty, anh đến đây để giám sát công việc, trong tòa Ngân Thái có khá nhiều cửa hàng cần phải thay.

Mộ Dĩnh Nhi đi theo sau anh ta, nhìn chiếc quần tây thẳng tắp vung thành hình cung, đôi chân dài đang sải bước, dưới chân tạo ra gió, thật đẹp trai.

Quay người, Diệp Giai Nhi vô tình nhìn thấy Quý Hướng Không.

Cô nhướng mày, sau đó kéo áo Trần Diễm An: “Chồng cậu kìa!”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1876


Chương 1876

Trần Diễm An cũng mấy ngày rồi chưa nhìn thấy anh ta, lúc này trong lòng không hề bình tĩnh, nhưng lại nhường mày, khẽ ừ một tiếng.

“Giả vờ kiêu ngạo cái gì, lúc trước cậu không phải như thế này!”

Diệp Giai Nhi tức giận lườm cô, sau đó vẫy tay, gọi cả họ và tên: “Quý Hướng Không!”

Nghe thấy giọng nói, Quý Hướng Không ngẩng đầu lên, ánh mắt đối diện với Diệp Giai Nhi và Trần Diễm An đang ở tầng trên.

Diệp Giai Nhi kéo cô đi xuống tầng.

Lúc sắp đi xuống cầu thang, Trần Diễm An lại bảo cô bỏ tay ra, tao nhã sửa sang lại quần áo trên người và dung mạo

Sau đó, thong thả, ung dung đi đến, không chút khách khí trực tiếp khoác tay Quý Hướng Không.

Quý Hướng Không nhìn cô, cánh tay khẽ động, định rút ra.

Nhưng Trần Diễm An lại ôm chặt hơn: “Buổi trưa Giai Nhi vẫn chưa ăn gì, muốn anh mời khách.”

“Anh còn phải làm việc.” Quý Hướng Không khẽ cau mày.

“Cho dù làm việc cũng phải ăn trưa, trong tòa Ngân Thái có nhà hàng, bây giờ đi qua, ăn xong rồi tiếp tục làm việc.”

Trần Diễm An nói, kéo cánh tay anh ta.

Diệp Giai Nhi: “…”

Cô đã từng gặp người mặt dày, nhưng chưa từng thấy ai mặt dày như thế này, rõ ràng là bản thân cô ấy muốn ăn cơm với Quý Hướng Không, lúc nãy lại lấy cô ra làm lá chắn!

Suy nghĩ một lúc, Quý Hướng Không quay người lại, ánh mắt thờ ơ rơi lên người Mộ Dĩnh Nhi, nói: “Cô cũng đi cùng đi…”

Mộ Dĩnh Nhi sững sờ một lúc, sau đó ngơ ngác gật đầu.

Mà ánh mắt của Trần Diễm An lại rơi trên người cô ta, trợ lý thư ký, khá trẻ và đơn thuần.

Chỉ là, Quý Hướng Không đổi sang một thư ký như thế này từ lúc nào, sao cô không biết gì cả?

Thư ký lúc trước không phải vẫn luôn là A Chu sao?

Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.

Kết quả, một nhóm bốn người đi đến nhà hàng của Ngân Thái, là một dạng phòng bao.

Quý Hướng Không và Trần Diễm An ngồi cùng nhau, Diệp Giai Nhi và Mộ Dĩnh Nhi ngồi cùng nhau, ngồi đối diện nhau.

Gọi khá nhiều món, ánh mắt Mộ Dĩnh Nhi thi thoảng lại rơi lên người Trần Diễm An, nhìn chằm chằm vào cô.

Đây là vợ của anh sao?

Đúng là giống như những người bạn ở quán bar kia nói, mỹ lệ, xinh đẹp, quyến rũ, còn mang theo sự phong tình khó nói ra.

Nhưng hình như mối quan hệ giữa bọn họ có chút cứng nhắc, có một cảm giác không nói ra được.

Cảm giác mang đến cho người kia giống như có rạn nứt, không phải mối quan hệ thân thiết và thân mật, có chút khoảng cách, cộng thêm sự lạnh nhạt.

Bên ngoài đồn, tổng giám đốc Quý và vợ rất ân ái, hai người rất hạnh phúc, nhưng bây giờ xem ra, hình như không phải như vậy.

Trong lòng Mộ Dĩnh Nhi âm thầm suy đoán.

Trần Diễm An cũng gián tiếp liếc nhìn Mộ Dĩnh Nhi, sau đó lại nhìn Quý Hướng Không ngồi ở bên cạnh: “A Chu đâu?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1877


Chương 1877

“Mang thai, xin nghỉ thai sản.”

Quý Hướng Không lên tiếng nói, cầm cốc nước trên bàn lên nhấp hai ngụm.

“Hóa ra là như vậy.” Trần Diễm An gật đầu, sau đó cầm lấy thực đơn: “Gọi món đi.”

Cô gọi bít tết chín năm phần, Diệp Giai Nhi gọi chín bảy phần.

Quý Hướng Không lại gọi giống như Trần Diễm An, hai người có khẩu vị giống nhau.

Mộ Dĩnh Nhi rất ít ăn những món kiểu này, bởi vì hoàn cảnh gia đình mình, những đồ ăn bình thường mà cô ta ăn đều có giá cả phải chăng, mùi vị tươi ngon, đối diện với thực đơn toàn là tiếng anh như lúc này, cô ta luôn cảm thấy không biết bắt đầu từ đâu.

Hơn nữa, phía đối diện là tổng giám đốc, cho dù cô ta làm như thế nào cũng có chút không thích hợp.

Nên, nhất thời, cô ta quẫn bách không biết nên làm như thế nào mới tốt, cứ ngồi ngây người ra như vậy.

Đúng lúc này, nhân viên phục vụ đi đến, nhận tờ đơn mà ba người đã gọi món xong, sau đó lại nhìn Mộ Dĩnh Nhi vẫn còn đang do dự.

Cảm nhận được ánh mắt của nhân viên phục vụ đang nhìn sang, Mộ Dĩnh Nhi có chút lúng túng liếm khóe môi, lúc đang định đưa tay ra gọi bừa một món, Quý Hướng Không lại kéo đôi môi mỏng, lên tiếng: “Bít tết, chín bảy phần.”

“Được, thưa anh.”

Nhân viên phục vụ cung kính cúi người, gật đầu, rời đi.

Mộ Dĩnh Nhi có chút sững sờ.

“Bít tết năm phần sống có hơi tanh, người mới bắt đầu ăn sẽ ăn không quen….” Quý Hướng Không liếc nhìn cô ta nói.

Hoàn hồn lại, trái tim Mộ Dĩnh Nhi đập điên cuồng, nhưng cô ta âm thầm hít thật sâu, cố gắng áp chế tiết tấu có chút loạn ở trong lòng, gật đầu: “Vâng, cảm ơn tổng giám đốc.”

Diệp Giai Nhi nhướng mày, ánh mắt liếc qua Quý Hướng Không trước, sau đó lại liếc qua Trần Diễm An.

Trần Diễm An vẫn xem như bình tĩnh, không nói gì, vẻ mặt không có nhiều thay đổi, chỉ yên tĩnh uống nước.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Giai Nhi cũng không nói gì, cũng yên tĩnh uống rượu vang trong tay, mùi vị của rượu vang rất nguyên chất, ăn bít tết uống rượu vang, đây mới là một loại hưởng thụ.

Rất nhanh, bít tết đã được đưa lên, nhưng vẫn không có ai nói chuyện. Nên bầu không khí trở nên cứng nhắc, còn có chút nặng nề, kiềm nén.

Trong khoảng thời gian này chỉ có tiếng dao dĩa va vào nhau lanh lảnh thi thoảng lại vang lên, ngoại trừ điều này ra, yên tĩnh không có cái gì khác.

Cuối cùng, vẫn là Quý Hướng Không lên tiếng cắt ngang bầu không khí kiềm nén này.

Nhưng, lời của anh ta lại là nói với Mộ Dĩnh Nhi: “Lần này có bao nhiêu cửa hàng cần phải thay đổi?”

Nghe thấy vậy, Mộ Dĩnh Nhi lập tức bỏ dao dĩa trong tay xuống, nghiêm túc nói: “Tám cái, nhưng có mười thương hiệu quốc tế muốn tiến vào, nên còn thiếu hai cái.”

“Ừ, đưa báo cáo tình hình của tất cả các cửa hàng đã được tổng hợp lại cho tôi xem.” Quý Hướng Không cũng đặt dao dĩa trong tay xuống.

“Vâng, tổng giám đốc.” Mộ Dĩnh Nhi lập tức lấy báo cáo thẩm định đặt ở bên người đưa qua: “Đây là báo cáo tổng hợp của cả quý năm 2021.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1878


Chương 1878

Quý Hướng Không khẽ ừ một tiếng, ngón tay dài kẹp lấy tài liệu, ánh mắt đọc lướt qua với tốc độ rất nhanh, vẻ mặt nghiêm túc.

Đôi mắt xinh đẹp của Trần Diễm An khẽ động, đặt dao dĩa trong tay xuống, nhìn Quý Hướng Không: “Tối nay anh ngủ ở đâu?”

Thực ra, câu này của cô hỏi là có ý nghĩa khác, cũng bày tỏ, sau khi cô biết anh ngủ ở đâu, cô cũng sẽ trở về theo, cho dù là bệnh viện, hay là nhà họ Quý, hay là chung cư.

“Còn chưa biết…”

Nhưng Quý Hướng Không lại không trả lời trực tiếp, mà nói như vậy.

Có được đáp án như thế này, trái tim Trần Diễm An khẽ đập, trực tiếp cầm lấy chiếc túi ở bên cạnh, đứng dậy, đi ra khỏi nhà hàng.

Thấy vậy, Diệp Giai Nhi cũng đặt ly rượu vang trong tay xuống, để lại cho hai người một câu hai người cứ thong thả làm việc, sau đó cũng ra ngoài theo.

Trần Diễm An đi trên đôi giày cao gót cao ba phân, nhưng lại giống như giày đến bằng, Diệp Giai Nhi phải chạy bước nhỏ mới có thể đuổi kịp bước chân của cô.

Đi đến chiếc ghế ở ngoài trời, cô ngồi xuống, tiện tay ném chiếc túi sang bên cạnh, Diệp Giai Nhi cũng ngồi xuống bên cạnh cô, Trần Diễm An lập tức nói: “Lúc nãy tớ thật sự muốn đổ đĩa bít tết kia lên đầu anh ấy!”

Diệp Giai Nhi cười.

“Bởi vì anh ấy giúp trợ lý nữ gọi bít tết?”

“Không phải, là anh ấy từ chối tối nay tớ muốn ngủ cùng với anh ấy.”

Trần Diễm An từ trước đến nay đều không kiêng dè cái gì, giọng nói không to không nhỏ, nhưng đủ để những người đi qua bên cạnh nghe thấy rõ ràng.

Vì vậy, xung quanh có khá nhiều người liên tiếp quay đầu lại nhìn chằm chằm vào cô.

Tình cách Trần Diễm An phóng khoáng, còn tùy tiện, cẩu thả, nên không hề đặt ánh mắt của người người này ở trong lòng.

Nghe thấy vậy, Diệp Giai Nhi khẽ thở dài một tiếng.

“Có lẽ, vết thương trong lòng anh ấy vẫn chưa được xoa dịu, mẹ Quý vẫn còn đang hôn mê, bất tỉnh nhân sự nằm trong bệnh viện, cậu muốn anh ấy làm như chưa có chuyện gì xảy ra, đó cũng là chuyện không thể nào!”

“Tớ biết, nên tớ vẫn luôn trì hoãn, cũng luôn thông cảm cho anh ấy, anh ấy chiến tranh lạnh với tớ, tớ mặt nóng dán mông lạnh, tớ cũng nhận thua, anh ấy không muốn ở cùng nhà với tớ, nên tớ đã chuyển từ bệnh viện ra khách sạn, mấy ngày nay anh ấy chưa từng đến tìm tớ, cũng không gọi cho tớ lấy một cuộc điện thoại, tớ cũng không nói gì, trước đây tớ không phải là người có tính cách như thế này.”

“Tớ biết, nhưng tình yêu và hôn nhân đều khiến con người thay đổi, không ai có thể từ đầu đến cuối đều duy trì một tính cách.”

Diệp Giai Nhi cũng đã nhìn thấy sự thay đổi của cô.

“Tớ vẫn muốn phá bỏ khoảng cách giữa hai người, nhưng anh ấy không cho tớ thời gian, giữa tớ và anh ấy lẽ nào cứ phải tiếp tục như vậy?”

Lông mày lá liễu của Trần Diễm An hơi cong lên: “Với tính cách của tớ, chuyện này tuyệt đối không thể!”

“Tớ cũng rất muốn nghĩ cách giúp cậu, nhưng đây là hôn nhân của người khác, tớ không thể nhúng tay vào, cũng không biết phải giải quyết giúp cậu như thế nào.”

Diệp Giai Nhi cũng rất bất lực.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1879


Chương 1879

“Không sao, trong lòng tớ có giới hạn, Trần Diễm An tớ không phải là một người không có chính kiến, nên cậu cứ yên tâm.”

Hai người lại nói chuyện một lúc, sau đó Trần Diễm An lại quay lại nhà hàng, bây giờ tất cả chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà hàng đều đến tay cô.

Ngồi ở phía sau nhà hàng, cô lấy điện thoại ra, nheo mắt lại, ấn một số điện thoại, là gọi cho Quý Hướng Không.

“Buổi tối rốt cuộc anh về đâu?” Đợi đến khi điện thoại được kết nối, cô hỏi.

“Còn chưa biết, bây giờ cũng không biết.” Quý Hướng Không vẫn là câu nói đó.

Nhưng cảm xúc của Trần Diễm An cũng không so được với lúc trưa, cuối cùng nổi giận: “Có phải anh đang trốn tránh em, cố ý không muốn nhìn thấy em?”

“Bây giờ anh còn có việc, cúp máy trước đây.”

Bên cạnh Quý Hướng Không còn có giám đốc trung tâm thương mại đang báo cáo công việc, phía sau còn có một nhóm người đi theo, anh ta cảm thấy ảnh hưởng không tốt, không nói được hai cậu, đã cúp điện thoại.

Nhìn điện thoại đã bị cúp, cơn tức giận trong lòng Trần Diễm An cuối cùng cũng bộc phát, giơ tay lên, cô ném điện thoại đi, chỉ nghe thấy loảng xoảng một tiếng, chiếc điện thoại đã vỡ nát.

Thấy vậy, nhân viên trong cửa hàng đều nín thở, còn không dám thở mạnh.

Tâm trạng của Trần Diễm An quả thật vô cùng bực bội, cô muốn uống rượu, còn muốn nhảy, chỉ cần tất cả những chuyện phóng túng, cô đều muốn làm.

Nhưng, nhìn thấy nhà hàng vẫn còn một đống việc, cô chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ này.

Cuộc sống, ngày càng không được như ý, hơn nữa ngày càng phải kiềm chế.

Lúc trước luôn cho là cuộc sống sẽ vui vẻ, hạnh phúc, nhưng thực tế chứng minh không phải như vậy, chỉ có sự bực bội đi cùng với thời gian mà thôi.

Trần Diễm An cởi mở, tùy ý lúc trước đã biến mất, đã biến mất hoàn toàn.

Bên kia.

Buổi tối, Quý Hướng Không lại đi đến quán bar, lần này đi cùng với Thẩm Hoài Dương, vẫn uống hết ly rượu này đến ly rượu khác.

Thẩm Hoài Dương cũng không ngăn cản được, sau đó lên tiếng nói: “Cậu cứ như thế này cũng không ổn, vẫn nên khôi phục lại cuộc sống bình thường đi.”

“Cái gì mà cuộc sống bình thường? Lúc ba qua đời, đã gọi tôi đến bên cạnh, nói phải chăm sóc mẹ thật tốt, lúc trước bà ấy vẫn chưa hôn mê, giữa hai người bọn họ xảy ra bao nhiêu tranh chấp, tôi chưa từng đứng về phía bà ấy, bây giờ bà ấy hôn mê rồi, tôi có lỗi với bà ấy!”

“Tôi biết, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục….”

“Mỗi chuyện đều là bà ấy thực hiện nguyện vọng của tôi, tôi chưa từng để bà được như ý nguyện, lúc đó học đại học, tôi muốn đăng ký khoa kiến trúc, bà ấy muốn tôi học tài chính, cuối cùng vẫn thuận theo ý của tôi.”

“Tôi muốn kết hôn, bà ấy không hài lòng với Diễm An, vẫn chưa từng tranh cãi với tôi, sau khi kết hôn, mỗi lần cãi nhau tôi đều không hướng về bà ấy, bao gồm cả trước khi hôn mê, bà ấy gọi điện thoại cho tôi nói cơ thể bà ấy thật sự không thoải mái, tôi cũng không để tâm.”

“Bây giờ xem ra, tôi đối xử tốt với bà ấy ở chỗ nào chứ?”

Quý Hướng Không thật sự không thể thoát khỏi cái lồng tự trách.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1880


Chương 1880

Thẩm Hoài Dương nheo mắt lại, mối quan hệ giữa Quý Hướng Không và mẹ tốt, không giống anh, nên anh không quyền lên tiếng.

Thời gian đã không còn sớm, Diệp Giai Nhi gọi điện cho anh, bé con cứ ầm ĩ đòi ba, anh nghe thấy giọng nói non nớt, trái tim mềm nhũn, sau khi chào hỏi với Quý Hướng Không thì rời đi.

Quý Hướng Không lại uống khá nhiều rượu, đợi đến khi thật sự không uống được nữa, anh ta đứng dậy, đi ra khỏi quán bar.

Mộ Dĩnh Nhi lại đến tiếp rượu.

Bây giờ trong nhà đang cần tiền gấp, cô ta không đến tiếp rượu cũng không có cách nào khác, lương ở tập đoàn Quý thị không thấp, nhưng vẫn không đủ.

Nhưng đối phương là một người đàn ông đã có tuổi, còn rất háo sắc, lúc nào cũng động chân động tay, ngồi trong sảnh của quán bar, giở trò với cô.

Mộ Dĩnh Nhi thật sự không thích như vậy, đẩy đôi bàn tay heo của người kia ra: “Đừng như vậy, không phải ông muốn uống rượu sao? Tôi rót rượu cho ông!”

“Uống cái gì mà uống, nào, để tôi sờ một chút.”

Người đàn ông cười lớn, động tác tay càng không kiêng dè gì, tùy ý lướt trên người cô, sờ mó.

Thái độ của Mộ Dĩnh Nhi cũng trở nên cương quyết, đẩy tay ông ta ra: “Ông đừng như vậy! Nếu không, tôi gọi người đến đó!”

Nghe thấy vậy, người đàn ông cười khẩy, giơ tay lên, tát vào mặt cô ta một cái: “Khoan dung, nhường nhịn cô, cô lại được voi đòi tiên, đã đến đây tiếp rượu, còn giả vờ đơn thuần cái gì?”

Nói xong, người đàn ông nghiêng người, đè lên người cô ra, sau đó bắt đầu hôn, những người xung quanh đều đang huýt sáo hoặc vỗ tay.

Mộ Dĩnh Nhi lo lắng đến mức rơi nước mắt, nhưng không có ai giúp cô ta, ngược lại, mọi người đều đang xem náo nhiệt.

Cô ta cảm thấy trước mặt là một khoảng đen kịt, khuy áo của chiếc váy liền trên người đã bị người đàn ông giật đứt, lộ ra một mảng màu đỏ lớn, ngón tay người đàn ông khẽ khều, cười nói: “Bên ngoài giả vờ đơn thuần, thực ra bên trong lại rất cuồng nhiệt, còn mặt màu tươi như vậy, chậc chậc…”

Mộ Dĩnh Nhi thật sự đã khóc, vội vàng gạt tay người đàn ông ra.

Nhưng không thể khiến ông ta dao động, mà đúng lúc này, một nắm đấm bay đến, người đàn ông ngã xuống bên cạnh, đau đớn kêu lên.

Quý Hướng Không lạnh lùng đứng ở đó, người đàn ông thấy hơi thở tỏa ra từ trên người anh không bình thường, cũng không dám tùy tiện.

Mộ Dĩnh Nhi túm lấy quần áo trên người, cơ thể căng cứng cuối cùng cũng được thả lỏng, vội vàng lau nước mắt, Quý Hướng Không cởi áo vest trên người xuống, tùy ý ném cho cô ta: “Khoác lên!”

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Sau đó, Mộ Dĩnh Nhi và Quý Hướng Không cùng đi ra khỏi quán bar, anh ta đi trước, cô ta đi sau.

Quý Hướng Không uống không ít rượu, không thể lái xe.

Nên Mộ Dĩnh Nhi lái xe, từ trong giương chiếu hậu có thể nhìn thấy lông mày anh nhíu chặt lại.

“Tổng giám đốc, xin hỏi anh muốn về đâu?” Cô ta hỏi.

Quý Hướng Không không trả lời, say bí tỉ, đã ngủ rồi.

Không có cách nào, Mộ Dĩnh Nhi cắn môi, chỉ có thể khởi động xe, lái xe về phía nhà nghỉ.

Không biết tổng giám đốc ở đâu, mà nhà của cô ta lại quá nhỏ, nên cũng chỉ có thể đưa anh ta đến khách sạn….

Trên người Mộ Dĩnh Nhi còn có một hai triệu, vốn dĩ muốn đi đến nhà nghỉ, nhưng thân phận tổng giám đốc cao quý như vậy, cô ta cảm thấy không thích hợp.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1881


Chương 1881

Suy nghĩ một lúc, cô ta cảm thấy khách sạn Hilton khá tốt.

Khách sạn năm sao, một triệu rưỡi, hai triệu có thể thuê một phòng tiêu chuẩn…

Đến khách sạn Hilton, cô ta dìu Quý Hướng Không đang say rượu đi vào trong khách sạn.

Làm xong thủ tục, cô gắng gượng đỡ người đàn ông đi vào trong thang máy.

Cửa thang máy đóng lại, cửa thang máy phía đối diện mở ra, Trần Diễm An đi ra, ba người lướt qua nhau.

Ba người lướt qua nhau, chỉ có mấy giây mà thôi….

Buổi chiều Trần Diễm An không ăn gì, bây giờ có chút đói, hơn nữa còn rất muốn ăn đồ chua.

Bên ngoài khách sạn chính là chợ đêm, có mỳ chua, cay thoang thoảng trong không khí, tê tê, thơm, trong giấm chua còn có vị cay, mùi hương vô cùng hấp dẫn.

Ngồi xuống, cô gọi một bát mỳ chua cay.

Rau mùi canh nổi trên bát mỳ, còn có ớt chỉ thiên tươi, màu đỏ, khiến người khác vừa nhìn là đã có cảm giác ngon miệng.

Ngồi ở chợ đêm ngoài trời, một bát mỳ chua cay rất nhanh đã bị Trần Diễm An ăn thấy đáy.

Đợi đến lúc trở về phòng, đã 9h tối.

Nằm trên giường, nhưng cô không hề buồn ngủ, lật qua lật lại rất lâu mắt vẫn mở thao láo.

Vì vậy, Trần Diễm An dứt khoát ngồi dậy, nửa người quấn trong chăn bông, lấy điện thoại ra, cô gọi điện thoại cho Quý Hướng Không, đợi kết nối.

Quý Hướng Không vẫn chưa tỉnh, uống say bí tỉ, đang ngủ say ở trên giường.

Mộ Dĩnh Nhi nghe thấy tiếng chuông điện thoại, nhìn sang, cái tên hiện thị trên màn hình là vợ.

Sau đó, trong đầu cô ta hiện lên người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ kia.

Mộ Dĩnh Nhi giống như bị phỏng tay, co rút lại, suy nghĩ một lúc, cô ta vẫn không nhận điện thoại, cô ta không thích hợp nhận điện thoại.

Gọi ba lần, âm báo nhắc nhở luôn là máy đang bận, không có ai nghe máy.

Ngực Trần Diễm An phập phồng.

Anh từ đầu đến cuối đều không nhận điện thoại của cô!

Không định nói cho cô biết tối nay anh về đâu để nghỉ ngơi, cũng không có ý định nhận điện thoại của cô, chuyện quái gì đây?

Cô rất tức giận, rất tức giận, lửa giận trong lòng giống như sắp bùng cháy, nhưng có thể có thể làm gì đây?

Đêm nay, Trần Diễm An ngủ rất muộn, đã hơn 12h giờ.

Sáng ngày hôm sau.

Quý Hướng Không tỉnh lại, đầu vẫn còn đau sau cơn say, hết trận này đến trận khác.

Ngồi dậy, ngón tay dài ấm áp day thái dương, liếc nhìn xung quanh, là khách sạn.

Còn về ký ức tối ngày hôm qua, trong đầu anh ta đã không có ấn tượng gì, không nhớ rõ điều gì.

Lúc này, truyền đến tiếng bước chân, anh ta quay người lại, nhìn sang.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1882


Chương 1882

Người đi đến là Mộ Dĩnh Nhi, trong tay cô ta bưng một chiếc bát: “Tổng giám đốc, tôi đã nấu canh giải rượu, anh uống một chút đi, sẽ đỡ đau đầu.”

Đôi mắt Quý Hướng Không nheo lại, không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm cô ta thật sâu.

Mộ Dĩnh Nhi có chút không được tự nhiên, vội vàng lên tiếng giải thích: “Tối hôm qua tổng giám đốc uống say, tôi muốn đưa tổng giám đốc về, nhưng không biết địa chỉ, nên chỉ có thể đưa tổng giám đốc đến đây.”

Khẽ ừ một tiếng, Quý Hướng Không nhận lấy bát canh giải rượu, cầm lên, một hơi uống cạn.

Mộ Dĩnh Nhi khẽ thở phào nhẹ nhõm, lại vội vàng bày bữa sáng đã chuẩn bị xong ra, đều là một vài món bình dân hợp khẩu vị, còn có cháo bát bảo được nấu rất ngon.

Quý Hướng Không thật sự có chút đói, đứng dậy, đi vào phòng tắm, rửa mặt, chải đầu qua loa.

Sau đó ngồi xuống cạnh bàn ăn, ánh mắt lại lướt qua Mộ Dĩnh Nhi đang đứng bên cạnh, khẽ gật đầu: “Ngồi đi.”

Rõ ràng cô ta rất sốt ruột, đứng mà không hề động đậy.

“Ngồi đi, từ trước đến nay tôi không có thói quen để người khác đứng nhìn mình ăn cơm.” Anh ta tiếp tục nói.

Nghe thấy vậy, Mộ Dĩnh Nhi mới ngồi xuống bên cạnh, vẫn còn căng thẳng, không được tự nhiên.

Quý Hướng Không gõ lên mặt bàn: “Ăn đi.”

“Tổng giám đốc…tôi…tôi đã ăn rồi….” Mộ Dĩnh Nhi xua tay, ngồi giống như một bức tượng, nhưng vừa dứt lời, trong bụng lại truyền đến những tiếng ọc ọc.

“Cô có thói quen thích nói dối?” Quý Hướng Không hơi ngước mắt lên, vạch trần cô ta.

Cô ta không nói gì, cúi đầu, không biết nên nói gì mới tốt.

Quý Hướng Không bưng bát cháo lên ăn: “Rất sợ tôi?”

Cô ta gật đầu, lại lắc đầu, mâu thuẫn lại hoảng loạn.

Nhưng đôi mắt lại trong veo, sáng như một con nai, những sự sợ hãi, hoảng hốt trong mắt kia hiện lên rất rõ ràng.

Mà đôi môi mỏng của Quý Hướng Không hơi nhếch lên, hướng lên cong thành một đường cong, khẽ cười thành tiếng, tâm trạng buồn bực trở nên tốt hơn rất nhiều.

Mặt Mộ Dĩnh Nhi đỏ sống như áng mây trên trời, khẽ cắn môi, không ngẩng đầu lên nữa.

Một bữa sáng, Quý Hướng Không ăn rất nhiều.

Mộ Dĩnh Nhi lại gần như không ăn gì.

Lúc đi đến quầy lễ tân của khách sạn, đôi chân dài của Quý Hướng Không sải bước đi đến, nhân viên lễ tân lập tức đứng dậy, cung kính gọi một tiếng tổng giám đốc Quý.

Quý Hướng Không khẽ gật đầu, bảo nhân viên trả lại số tiền hôm qua đã thu.

Nhân viên làm theo, lấy tiền ra.

Quy người, sau khi Quý Hướng Không đi ra khỏi khách sạn, đưa tiền cọc cho Mộ Dĩnh Nhi.

Cô ta không định nhận, đẩy sang.

Suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng không có lời gì khác có thể nói, Mộ Dĩnh Nhi nói: “Tổng giám đốc, một đêm ở khách sạn, tôi vẫn có thể mời được.”

Khóe miệng Quý Hướng Không cong lên, rõ ràng bị câu nói của cô ta làm cho vui vẻ.

“Tôi biết cô mời được, nhưng khách sạn này là của tôi, tôi không cần trả tiền, nhận lấy đi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1883


Chương 1883

Cô ta cười ngượng ngùng, ồ một tiếng.

Nhân viên của khách sạn đã lái xe đến, Quý Hướng Không ra hiệu cho cô ta lên xe, sau đó ngồi vào ghế lái, lái xe rời đi.

Trong bóng tối, một tia sáng lóe lên, giống như đang chụp gì đó…

Trần Diễm An đi đến nhà ăn ăn đồ tây, uống một cốc sữa đậu nành, sau đó vội vàng đi đến nhà hàng, bắt đầu một ngày làm việc.

Thực ra, công việc nghiền, phối nguyên liệu rất nặng, rất mệt, đặc biệt là sau khi mở thêm một chi nhánh.

Buổi tối, cô thường xuyên cảm thấy cánh tay mình đau nhức, cũng cảm thấy chân co rút lại, thật sự khiến cô rất muốn ngồi xổm xuống.

Nhưng, công việc ở nhà hàng không giống với công ty, công việc ở công ty có thể có người giúp cô làm, nhà hàng thì không được.

Đầu tiên, công việc phối nguyên liệu được bảo mật, ngoài mình ra, người khác không thể tham gia vào, chỉ có một mình cô làm.

Làm xong lượng công việc một ngày, Trần Diễm An bắt đầu đối chiếu sổ sách, hóa đơn, còn phải đi kiểm tra độ tươi ngon của nguyên liệu, phối liệu của chi nhánh cũng là cô lái xe đưa đến.

Bóp cái chân đã co rút lại, cô nằm bò lên quầy lễ tân.

Giám đốc vẫn đang đọc hóa đơn, mà bên ngoài cửa sổ đã sáng đèn, màn đêm buông xuống, cả một ngày, cứ trôi qua như vậy.

Trần Diễm An đang xuất thần, buổi sáng thức dậy, ăn sáng xong, sau đó đến nhà hàng, bận rộn phối nguyên liệu đến gần chạng vạng tối, sau đó đối chiếu hóa đơn, sổ sách, đợi đến lúc rời khỏi nhà hàng đã 10h tối.

Cô chưa từng nghĩ đến, mình sẽ sống một cuộc sống như thế này.

Tính cách của cô tùy ý, thẳng thắn, thích tất cả trào lưu và thời thượng, thích nhất chính là đi dạo phố, sau đó đi đến những nhà hàng tao nhã, lại đi đến quán bar.

Nhưng bây giờ…

Vẫn còn đang thất thần, giám đốc khẽ đẩy cánh tay cô.

Đẩy mấy lần, Trần Diễm An mới hoàn hồn lại, không hiểu nhìn cô ta: “Sao vậy?”

Giám đốc chỉ vào túi của cô: “Điện thoại đang reo.”

Nghe cẩn thận, Trần Diễm An mới nghe thấy tiếng chuông điện thoại, mở túi ra, cô lấy điện thoại ra, là Diệp Giai Nhi gọi đến.

Hôm qua hai người mới gặp nhau, còn nữa, hôm nay muộn như vậy rồi, cô gọi đến làm gì?

Mang theo một bụng nghi vấn, Trần Diễm An nghe máy: “Alo?”

Diệp Giai Nhi lập tức hỏi: “Cậu đã xem tin tức giải trí hôm nay chưa?”

“Tớ chưa xem, bây giờ tớ đang xem sổ sách, đâu có thời gian xem tin tức, mà có chuyện gì vậy?” Cô hỏi.

Diệp Giai Nhi ngáp: “À không có gì.”

Đôi mắt xinh đẹp của Trần Diễm An trở nên sắc bén: “Có chuyện!”

“Không có mà!” Diệp Giai Nhi nhấn mạnh lần nữa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1884


Chương 1884

“Chắc chắn có chuyện!” Giọng nói và vẻ mặt của Trần Diễm An còn mạnh mẽ và cứng rắn hơn cô ấy: “Giai Nhi, cậu không lừa được tớ đâu!”

Cô ấy trước giờ không phải là người nhàm chán, cô ấy sẽ không rảnh rỗi đến mức gọi cho cô và hỏi cô có xem tin tức giải trí hay không đâu.

Lúc này Diệp Giai Nhi mới hối hận vì đã gọi cuộc điện thoại này, cô nói: “Quý Hướng Không lên bản tin rồi kìa, nhưng mà cậu đừng nóng giận, cậu cũng biết giới truyền thông luôn thích đồn thổi mà.”

Trần Diễm An đáp lại, cô mở máy tính bảng bên cạnh lên rồi nhập tên Quý Hướng Không, ngay lập tức nhảy ra một loạt tin tức mới nhất.

Tổng giám đốc tập đoàn Quý Thị hẹn hò với người đẹp vào đêm khuya, nghi vấn yêu đương vụng trộm.

Đính kèm theo bức ảnh một người phụ nữ đỡ anh đi vào khách sạn vào đêm khuya, còn có một bức ảnh khác được chụp vào ban ngày.

Hai người đứng trước xe, anh cong môi cười, mặt mày tuấn tú, còn người phụ nữ kia thì cúi đầu, hai má ửng hồng, như đang ngại ngùng.

Cô từng gặp cô gái này rồi, cô ta chính là trợ lý thư ký ăn ở nhà hàng ngày hôm đó.

Trần Diễm An hiếm khi không nổi nóng, cô gõ tay lên mặt bàn, mắt hạnh nhìn máy tính bảng.

Giám đốc có chút tò mò, khẽ xoay người nhìn sang, đúng lúc nhìn thấy tiêu đề rỏ rực trên đó, cô ta sửng sốt một hồi, sau đó nhanh chóng ngồi yên, không nhìn nữa.

Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Tắt máy tính bảng, Trần Diễm An nhìn đồng hồ, đứng dậy nói: “Đóng cửa nhà hàng.”

Quản lý gật đầu, Trần Diễm An ra khỏi nhà hàng, cô khởi động xe, đi về hướng khách sạn.

Sau đó mở nước tắm tắm rửa, ăn một ly sữa chua, bật màn hình tinh thể lỏng cực lớn lên, hai tay ôm gối, vô cảm xem bộ phim kinh dị.

Bộ phim cô đang xem là bộ phim kinh dị đang hot dạo gần đây, bộ phim đáng sợ khiến người ta nổi da gà, lưng toát mồ hôi lạnh, để lại những bình luận đầy ám ảnh.

Nhưng Trần Diễm An lại chẳng hề nhíu mày, như thể đang xem một bộ phim hoạt hình.

Điện thoại rung lên, cô cúi đầu xem, là tin nhắn của Diệp Giai Nhi, cô ấy hỏi cô đang ở đâu?

Cô nói: “Ở khách sạn, xem phim kinh dị.”

“Không đi tìm Quý Hướng Không sao?”

Diệp Giai Nhi rất kinh ngạc, kinh ngạc vì lúc này cô lại bình tĩnh như vậy.

Trần Diễm An nói: “Tớ không muốn tìm anh ta, đổi chủ đề đi, cậu có muốn đến khách sạn xem phim kinh dị với tớ không?”

Diệp Giai Nhi đâu rảnh rỗi như vậy, hai đứa nhỏ cứ bám lấy cô ấy không buông, cô ấy nghĩ xong lại nói: “Cậu rất tin tưởng anh ta!”

Tin tưởng anh ta sao?

Ánh mắt Trần Diễm An mờ mịt, không biết đang nghĩ gì.

Diệp Giai Nhi đoán sai rồi.

Diệp Giai Nhi tưởng sau khi nhìn thấy tin này thì với cái tính nóng nảy của Trần Diễm An, cô nhất định sẽ vọt đến tập đoàn Quý Thị quậy một trận.

Nhưng kết quả thật khiến người ta bất ngờ.

Trần Diễm An cũng cảm thấy cô làm việc ở nhà hàng quá lâu nên tính tình cũng thay đổi, các góc cạnh sắc nhọn đều được mài nhẵn.

Thật ra có tin hay không cũng không quan trọng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1885


Chương 1885

Chỉ là đột nhiên cô cảm thấy rất mệt, thật sự rất mệt mỏi, mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, mệt không thể tả nổi.

Trần Diễm An lấy ra một điếu thuốc đặt bên môi, cô đã lấy bật lửa ra, nhưng lại không đốt mà ném điếu thuốc vào thùng rác.

Tin tức đã rầm rộ vào giữa trưa, bây giờ đã là buổi tối, trong khoảng thời gian này, Quý Hướng Không không gọi cho cô lấy một cuộc điện thoại, chứ đừng nói đến một lời giải thích.

Cứ như thể cô và anh chẳng hề liên quan gì đến nhau.

Một lúc lâu sau, Trần Diễm An gọi cho Quý Hướng Không.

Lần này, cuộc gọi được kết nối nhanh chóng.

“Anh có gì muốn giải thích với em không?”

“Không có.” Quý Hướng Không nói: “Anh và cô ấy rất trong sạch, thỏ không ăn cỏ gần hang.”

Trần Diễm An nhếch môi cười khẩy: “Gần quan được ban lộc.”

Cô vừa dứt lời, một giọng nữ nhẹ nhàng truyền đến ở đầu dây bên kia: “Tổng giám đốc, tôi úp mỳ xong rồi, anh có muốn cho hành lá xắt nhỏ vào không?”

Nụ cười trên khóe miệng càng thêm rạng rỡ, Trần Diễm An vứt điện thoại, mặc áo khoác dài rồi lên xe đạp chân ga chạy về căn hộ.

Cô bấm mật khẩu, khi mở cửa căn hộ ra, vừa khéo nhìn thấy Quý Hướng Không ăn mặc tùy tiện đang ngồi ăn mì, còn Mộ Dĩnh Nhi đang dọn dẹp phòng.

Trần Diễm An co chân cởi giày đế bệt ra rồi mang dép lê, cô bước nhanh như một cơn gió tới trước mặt Quý Hướng Không rồi nắm lấy cổ áo anh, lớn tiếng nói: “Mẹ kiếp anh đang lừa ai vậy?”

Mộ Dĩnh Nhi hơi sợ hãi, lúng túng đứng nguyên tại chỗ.

Cô ta muốn nói gì đó, nhưng Trần Diễm An lại trừng mắt hung dữ nhìn cô ta, cô ta mím môi, không dám nói thêm lời nào.

“Cô ấy là bảo mẫu anh mời đến.” Quý Hướng Không vẫn đang từ tốn ăn mì.

“Bảo mẫu?” Trần Diễm An lạnh lùng nhìn anh.

“Đúng.” Anh nói ngắn gọn, nhìn chằm chằm vào Mộ Dĩnh Nhi, nói: “Tôi rất hài lòng với kỹ năng nấu nướng của cô, giá cả tính theo giờ làm việc, cô có vấn đề gì không?”

Mộ Dĩnh Nhi vội lắc đầu: “Không có thưa tổng giám đốc, vậy tôi về trước.”

“Ừm.” Quý Hướng Không đáp lại.

Trong căn hộ chỉ còn lại hai người, Trần Diễm An nhìn chằm anh ăn mì.

“Nếu anh nói như vậy, tôi sẽ tin, nhưng lần sau tôi sẽ không tin nữa. Tối nay tôi sẽ ngủ ở đây.”

Quý Hướng Không không nói gì, ngồi húp nước mì, vẻ mặt anh rất bình tĩnh.

Trần Diễm An nằm xuống giường lớn trong phòng ngủ, một lúc sau vẫn chưa thấy anh bước vào.

Cô ra khỏi phòng, xuyên qua khe cửa nhìn thấy ánh sáng trong phòng làm việc.

Cô đi tới đẩy cửa ra, Quý Hướng Không thấy cô, cau mày hỏi: “Có chuyện gì sao?”

Cô không nói tiếng nào, chỉ nhìn anh chăm chú, như muốn nhìn thấu người trước mắt, cô mỉm cười, nụ cười trên khóe miệng rất xinh đẹp.

Sau đó, Trần Diễm An bỏ đi, cô đóng cửa phòng ngủ, nhắm mắt lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1886


Chương 1886

Chiến tranh lạnh giữa hai người cũng bắt đầu tan biến từ hôm đó, họ lại sống cùng nhau, nhưng hiếm khi nói chuyện với nhau, cũng chưa từng ngủ chung với nhau.

Buổi sáng Trần Diễm An thức dậy, Quý Hướng Không đã rời đi.

Đến tối cô về thì anh đã ngủ, ở chung nhà, nhưng không giao tiếp.

Mộ Dĩnh Nhi thỉnh thoảng sẽ đến nấu bữa tối, cô ta nấu ăn rất ngon, màu sắc bắt mắt và hương vị không tồi. Cô ta luôn nở nụ cười nhẹ nhàng trên môi, hiện lên lúm đồng tiền xinh xắn, là một sinh viên đại học rất trong sáng xinh đẹp.

Đôi khi, Trần Diễm An sẽ thấy Quý Hướng Không mỉm cười dịu dàng với Mộ Dĩnh Nhi, giống như trước đây.

Nhưng nụ cười đó đã không dành cho cô nữa rồi.

Giang Uyển Đình vẫn còn hôn mê, cô không biết khi nào bà ta sẽ tỉnh lại, lâu lâu cô lại đến bệnh viện thăm bà ta.

Cuộc sống không mặn nồng, không có sóng gió thăng trầm, nhưng Trần Diễm An cảm nhận được có thứ gì đó đang biến mất khỏi người cô.

Chẳng hạn như tính cách tùy tiện, ăn nói sắc sảo và hùng hổ dọa người lúc trước.

Tối hôm đó, nấu bữa tối xong đã hơn chín giờ tối, trời lại mưa như trút nước nên Mộ Dĩnh Nhi không mang theo ô.

Quý Hướng Không nói: “Để tôi đưa cô về.”

“Bên ngoài có taxi mà, anh đưa em đến nhà hàng đi, sổ sách ở bên đó.”

Trần Diễm An mặc chiếc váy dài màu đỏ bước ra.

Quý Hướng Không nhíu mày, nhìn cô chăm chú: “Ngày mai xem sổ sách cũng được, bây giờ đón taxi không dễ.”

Mộ Dĩnh Nhi xua tay.

“Không sao đâu, tổng giám đốc cho tôi mượn ô là được rồi, bây giờ vẫn chưa muộn lắm, bắt taxi cũng dễ mà.”

Quý Hướng Không đã cầm chìa khóa xe và bước ra khỏi căn hộ, ý tứ trong đó rất rõ ràng.

Nhưng Mộ Dĩnh Nhi vẫn đứng đó, do dự không biết phải làm gì.

Trần Diễm An nhíu mày, cô bước nhanh tới giật lấy chìa khóa trong tay Quý Hướng Không, đứng sóng đôi với anh.

Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng và ngột ngạt, Mộ Dĩnh Nhi vội vàng chào tạm biệt, cũng không cầm ô mà bỏ chạy luôn.

Quý Hướng Không nói: “Em trở nên hùng hổ dọa người từ khi nào vậy?”

“Em vẫn luôn hùng hổ dọa người thế đấy, lẽ nào anh không biết?”

Trần Diễm An ném chìa khóa xe trên bàn trà, chìa khóa va chạm với mặt bàn phát ra tiếng kêu loảng xoảng.

“Không hiểu lí lẽ!” Quý Hướng Không cau mày.

“Anh đau lòng cho cô ta?”

Trần Diễm An cười khẩy, đưa lại chìa khóa cho anh.

“Mau đuổi theo đi, bây giờ chắc cô ta đang ở dưới lầu đấy, nhanh lên không cô ta dầm mưa bây giờ, sao không đi, lẽ nào muốn em đuổi theo?”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1887


Chương 1887

Cô khoanh tay trước ngực, chiếc váy đỏ đung đưa, đôi mắt đẹp nhìn anh chăm chú, chiếc chìa khóa trong tay vẫn lắc lư trước mặt anh.

Quý Hướng Không nhíu mày, không cầm lấy chìa khóa, cũng không xuống lầu đuổi theo Mộ Dĩnh Nhi mà quay trở lại phòng làm việc.

Trần Diễm An cười khẩy một tiếng, vẫn không bỏ cuộc, cô nhấc chân đuổi theo Quý Hướng Không.

Anh ngồi trước bàn làm việc, lấy văn kiện mang từ công ty về ra, cầm lấy bút máy ký tên rồng bay phượng múa lên đó.

“Tối nay về phòng ngủ ngủ đi!”

Trần Diễm An đứng trước bàn làm việc, ánh mắt dừng lại trên người Quý Hướng Không, cô nói.

“Anh sẽ ngủ trong phòng làm việc.”

Quý Hướng Không không ngẩng đầu, vẫn đang ký.

Trần Diễm An nhấc chân bước tới cầm văn kiện trong tay ném sang một bên.

“Anh định sống cuộc sống như vậy đến bao giờ? Một tháng, hai tháng, một năm hay hai năm?”

Quý Hướng Không không nói lời nào, cầm cốc nước ấm trên bàn lên uống một ngụm.

“Sự nhẫn nại của tôi có hạn, mẹ ngất xỉu quả thật là trách nhiệm của tôi, nhưng tôi không phải là thủ phạm chính trong vụ việc này, tôi cũng không phải là tội đồ, Quý Hướng Không, tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?”

Tính tình nóng nảy của Trần Diễm An cuối cùng cũng bộc phát.

“Ngày nào tôi cũng làm việc ở nhà hàng từ sáng đến tối, tôi thực sự rất mệt mỏi, hai chân cứng đờ, về nhà còn phải nhìn thấy vẻ mặt như đưa đám và thái độ lạnh nhạt của anh nữa, rốt cuộc tôi đã làm gì sai?”

Giang Uyển Đình đã làm công việc phối trộn nguyên liệu trong nhà hàng mấy chục năm nay nhưng bà ta chưa bao giờ than khổ hay kêu mệt, cô chỉ mới làm có một tháng…

Tròng mắt Quý Hướng Không khẽ xoay chuyển, anh nói: “Em không sai, là anh sai, anh đang tự trừng phạt chính mình.”

“Anh tưởng nói như vậy thì tôi sẽ tin sao, trong lòng anh tràn đầy những lời chỉ trích và oán trách tôi, anh xác định chúng ta cứ tiếp tục như vậy sao?”

Lẽ nào anh cứ muốn sống một cuộc sống thờ ơ xa cách, lạnh nhạt, xa lạ hơn cả người dưng nữa?

Đêm đó, không biết câu nói kia có tác dụng hay gì, cũng không biết Quý Hướng Không đang nghĩ gì mà hai người lại ngủ chung một giường.

Họ chỉ ngủ chung trên một chiếc giường, không giao tiếp, không vượt quá giới hạn.

Cuộc sống không mặn không nhạt, trạng thái giữa hai người cũng có thay đổi, họ sống chung một nhà nhưng không nói chuyện nhiều.

Trần Diễm An cảm thấy dạo gần đây mình rất mệt mỏi, làm gì cũng không có tinh thần, cũng không làm nổi công việc trong nhà hàng.

Thân Nhã hẹn cô ở nhà hàng, cô ấy mới từ nước K trở về thành phố S và định ở lại một thời gian.

Vừa nhìn thấy Trần Diễm An, Thân Nhã ngạc nhiên nói: “Sao cậu lại hốc hác như vậy?”

“Bị tàn phá!”

Trần Diễm An cắn môi đỏ mọng, ngồi xuống.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,673
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1888


Chương 1888

“Bị anh Quý nhà cậu tàn phá hả?”

Thân Nhã mỉm cười gian ác, chớp chớp mắt, ý vị thâm trường.

“Tớ xì!”

Trần Diễm An giận dữ xì một tiếng, không chút ngại ngùng nói.

“Tớ rất muốn anh ấy tàn phá tớ, tốt nhất là tàn phá tớ đến khi tớ không xuống được giường mới thôi!”

Thân Nhã mỉm cười, nhẹ giọng mắng: “Không biết xấu hổ.”

Trần Diễm An không đồng ý: “Nhìn gương mặt hồng hào như hoa đào của cậu, chắc anh Hoắc thường xuyên tắm tắp cậu lắm đúng không?”

Thân Nhã đánh yêu cô một cái, mỉm cười đưa túi cho cô: “Tặng cậu nè.”

Bên trong là một chiếc vái dài màu trắng phối tua rua lấp lánh trông rất đẹp.

“Má ơi, đẹp quá đi!”

Trần Diễm An rất thích, Thân Nhã cũng rất vui: “Phản ứng đầu tiên khi tớ nhìn thấy chiếc váy này chính là cậu mặc lên chắc chắn sẽ rất đẹp, nên tớ mua tặng cậu.”

Trần Diễm An cười nói: “Vẫn là cục cưng hiểu tớ nhất, mặc chiếc váy này lên chắc chắn sẽ khiến người ta chết mê thôi.”

Sau đó, Diệp Giai Nhi gọi tới nói: “Tối tụ họp nhé, không say không về.”

Cả hai đồng ý ngay lập tức.

Trần Diễm An hỏi: “Cuộc sống ở nước K thế nào?”

Thân Nhã nói: “Tốt lắm.”

Bé con không đến phiên cô ấy ôm, cả nhà họ Hoắc nâng bé con trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan.

Nghe bạn mình hạnh phúc như vậy, Trần Diễm An đương nhiên cũng vui cho cô ấy, đá đít tên cặn bã Trần Vu Nhất quả nhiên là một sự lựa chọn sáng suốt.

Ngồi trong nhà hàng một lúc, Trần Diễm An dẫn Thân Nhã đến chỗ làm việc của cô, hết cách rồi, cô vẫn chưa làm xong công việc trong nhà hàng.

Kết quả là Thân Nhã ngồi xem phim trên máy tính bảng, còn Trần Diễm An ngồi nghiền nguyên liệu, vì trời quá nóng, trên trán cô lấm tấm mồ hôi.

Thân Nhã chưa từng thấy Trần Diễm An ở một khía cạnh như vậy, cô ấy cảm thấy chua xót và đau lòng cho cô bạn thân của mình.

Có rất nhiều nguyên liệu phải nghiền khiến Trần Diễm An không có thời gian duỗi thẳng lưng, một lúc lâu sau cũng làm xong, cô nhanh chóng lái xe đến chi nhánh công ty.

Quản lý đưa sổ sách để cô đối chiếu, Trần Diễm An nghĩ đến buổi tụ họp tối nay, không dễ gì Thân Nhã mới về đây một lần.

Sau đó, cô chở Thân Nhã đến thẩm mỹ viện để trang điểm và làm tóc.

Trần Diễm An là khách quen ở đây, nhìn thấy cô, chuyên viên tư vấn rất ngạc nhiên, cô Trần bận việc gì mà suốt mấy tháng nay không thấy đến.

“Bận lắm, bận đủ thứ chuyện.” Cô không nói nhiều, bảo hai nhân viên mát xa cho cô và Thân Nhã.

Thân Nhã nói cô ấy còn nhớ nơi này.

Trần Diễm An kinh ngạc nhíu mày: “Tớ từng đưa cậu đến đây hả? Khi nào thế, sao tớ không nhớ nhỉ?”

“Rất lâu rồi, tớ đụng phải Đình Phong ở đây, lúc đó tớ rất xấu hổ, tớ chưa từng xấu hổ như vậy bao giờ!”

Thân Nhã rơi vào hồi ức, cười khẽ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom