Cập nhật mới

Dịch Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2009


Chương 2009

Trần Diễm An hết cách đành phải ôm cậu bé nhẹ nhàng đung đưa, cố gắng dỗ cậu bé ngủ.

Âu Dương Tư đêm nào cũng ở lại đây, nhưng hôm nay có chút khác thường. Cô nghĩ ngợi rồi lắc đầu, cho Huyền Diệp bú sữa.

Nghĩ đến chuyện ly hôn, cô nhướng mày, hẹn chiều mai sẽ ký đơn, hy vọng sẽ ký được suôn sẻ, đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay sai sót gì nữa.

Hồi đó cô và Quý Hướng Không yêu nhau tha thiết, hoặc có thể nói rằng cô yêu Quý Hướng Không rất nhiều.

Ban đầu có rất nhiều người đàn ông theo đuổi cô, muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn tiền có tiền, đương nhiên cũng có rất nhiều người đàn ông có cả tài lẫn sắc giống Quý Hướng Không.

Chỉ là cô không có cảm xúc với ai cả, duy chỉ có anh theo đuổi cô rất mãnh liệt, cuối cùng cô đã chọn anh giữa bao nhiêu người đàn ông.

Trước đây cô là người không theo chủ nghĩa kết hôn, bởi vì cô rất thực tế và hiểu rõ rằng kết hôn là kết hôn, yêu đương là yêu đương, hai việc này là hai việc khác nhau.

Yêu đương là tự do và không bị gò bó.

Nhưng kết hôn đồng nghĩa với việc phải làm tròn bổn phận của một người vợ, hầu hạ ba mẹ chồng, không còn được sống thoải mái tự tại nữa.

Nhưng khi anh quỳ gối và giơ chiếc nhẫn kim cương lên, nếu nói không kích động thì là giả.

Khoảnh khắc đó, cô có mong muốn và khao khát được kết hôn, thế là cô đã đồng ý lời cầu hôn của anh.

Nhưng cô không ngờ thời hạn sử dụng của tình yêu lại ngắn ngủi như vậy.

Nhưng có thế nào cũng không thể ngờ rằng sẽ có ngày anh nói với cô rằng anh đã có tình cảm với người phụ nữ khác, anh không biết có thể tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân hiện tại hay không.

Anh sẽ mãi mãi không biết cô đã quyết tâm đến mức nào mới quyết định kết hôn, vậy mà anh lại nói ra câu đó rất dễ dàng. Có thất vọng không?

Sao không thất vọng cho được?

Chỉ cần là phụ nữ, đặc biệt là người vợ, nghe được những lời này, cảm giác thật sự giống như bị điện giật.

Đang lúc suy nghĩ miên man thì chuông điện thoại vang lên, Trần Diễm An nghiêng người tới trước cầm điện thoại, là cuộc gọi đến từ Quý Hướng Không.

Ngón tay theo bản năng ấn phím tắt.

Đang chuẩn bị ấn phím tắt, cô lại nhớ tới đơn ly hôn.

Cô không khỏi thầm nghĩ, có lẽ là vì chuyện này nên anh mới gọi cho cô.

Thế là cô ấn nghe máy, không đợi anh nói, cô đã nói thẳng vào vấn đề: “Ngày mai anh nhất định phải ký đơn ly hôn, không có chuyện trì hoãn nữa đâu đấy!”

“…” Đầu dây bên kia rất im lặng, anh không lên tiếng, mà cầm bình rượu lên, ngẩng đầu đổ rượu vào miệng.

Cho nên tất cả những gì cô nghe thấy bên tai là tiếng ho dữ dội và âm thanh leng keng của những chai rượu va chạm vào nhau.

Trần Diễm An cau mày, mất kiên nhẫn.

“Anh gọi điện tới chỉ để tôi nghe anh uống rượu thôi sao. À tôi còn một chuyện muốn nói với anh nữa, sau này trừ chuyện ly hôn ra, đừng gọi cho tôi nữa!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2010


Chương 2010

Lúc này, giọng nói của Quý Hướng Không đột nhiên vang lên: “…em sinh con với người đàn ông khác sao?”

Ánh mắt khẽ động, cô hỏi lại: “Anh nói câu này là có ý gì?”

“Đứa bé em đưa từ nước ngoài về lần này không phải là con nuôi mà là do em sinh ra, đúng không?”

Trần Diễm An trợn tròn mắt, tràn đầy nghi hoặc và kinh ngạc.

Nhưng thay vì phủ nhận, cô lại thẳng thắn thừa nhận: “Tôi sinh đó, vậy thì sao?”

Nghe chính miệng cô thừa nhận, hơi thở của Quý Hướng Không dần trở nên gấp gáp: “Tại sao nhanh như vậy đã có con với người đàn ông khác trong khi chúng ta đã ở bên nhau rất lâu chứ, tại sao lại như vậy?”

“Cái này phải hỏi bản thân anh chứ.” Trần Diễm An cong môi cười khẩy: “Vậy thì chỉ có thể trách bản thân anh kém cỏi, tinh trùng yếu.”

Quý Hướng Không im lặng không nói nữa.

“Mà sao anh biết chuyện tôi sinh con thế?” Cô lạnh lùng hỏi lại.

“Hôm nay anh đến quán cà phê với Trần Vu Nhất thì tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của bọn em…” Anh đáp, giọng rất trầm.

Nghe vậy, Trần Diễm An nói tiếp: “Nhưng tôi cũng không định giấu chuyện này đâu. Bây giờ anh biết cũng tốt, nếu đã biết tôi đã có con với người khác, vậy anh cũng đừng chần chừ nữa, mau ký tên đi!”

Khi đó, sau khi sinh Huyền Diệp ra, vì để thỏa mãn cơn nghiện làm ba của mình, tên đàn ông chết tiệt không biết xấu hổ Âu Dương Tư kia đã nhập hộ khẩu của Huyền Diệp vào hộ khẩu của anh ta!

Sau khi biết chuyện, cô đã đuổi đánh anh ta, cuối cùng đánh anh ta đến bầm dập mặt mũi. Âu Dương Tư ấm ức nói chỉ muốn thỏa ước nguyện mà thôi, cô muốn chuyển hộ khẩu lúc nào cũng được.

Lúc đó cơn giận của cô mới tiêu tan, nhưng bây giờ xem ra đây cũng là chuyện tốt, Huyền Diệp nằm trong hộ khẩu của Âu Dương Tư, Quý Hướng Không chắc chắn sẽ tin.

Cô không ngờ một hành động thiếu suy nghĩ như vậy lại biến thành chuyện tốt.

Trần Diễm An cúp máy, dỗ Huyền Diệp ngủ.

Sáng hôm sau.

Khi Giang Uyển Đình đẩy cửa vào phòng, mùi rượu nồng nặc và làn khói dày đặc xộc vào mũi làm bà ta chảy nước mắt!

Bà ta ho khan hai tiếng, phẩy phẩy để bay bớt mùi khói thuốc.

Sau đó, bà ta thấy Quý Hướng Không nằm trên đất.

Giang Uyển Đình hoảng sợ chạy nhanh tới xem thử, bà ta gọi tên anh rồi tát vào mặt anh nhưng anh vẫn không phản ứng.

Bà ta hoảng sợ liên tục gọi tên anh, thấy anh vẫn không phản ứng, bà ta vội vàng gọi y tá, lập tức đưa vào phòng phẫu thuật.

Kết thúc ca mổ đã là buổi trưa, bác sĩ chủ trì đi ra.

Bác sĩ cởi khẩu trang xuống, vẻ mặt nghiêm túc: “Cậu ta vốn dĩ bị bệnh đau bao tử, cũng vừa mới mổ viêm ruột thừa xong, bây giờ lại đi uống rượu hút thuốc, cậu ta muốn chết sao?”

“Bác sĩ… tình trạng thằng bé thế nào rồi?”

Cánh tay và cơ thể Giang Uyển Đình đều phát run.

“Xuất huyết dạ dày, nhưng đã phẫu thuật thành công, sắp tới bà phải bảo cậu ấy bỏ thuốc lá và rượu chè!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2011


Chương 2011

Trái tim treo lơ lửng của Giang Uyển Đình cuối cùng cũng đáp xuống an toàn. Lúc bà ta quay lại phòng bệnh vừa khéo nhìn thấy màn hình điện thoại trên bàn đang chập chờn.

Bà ta cầm lấy, là Trần Diễm An gọi.

“Buổi chiều đến tòa án làm thủ tục ly hôn, hay là đến phòng bệnh của anh?”

“Không ở đâu cả, thằng bé vừa mới phẫu thuật xong và vẫn còn đang hôn mê chưa tỉnh, tôi sẽ gọi cho cô khi thằng bé khỏe lại.”

Lời nói ra từ miệng Giang Uyển Đình nên Trần Diễm An cũng yên tâm, bởi vì Giang Uyển Đình chỉ mong Quý Hướng Không có thể ly hôn với cô càng sớm càng tốt.

Thế nên Trần Diễm An không gọi lại nữa mà đợi điện thoại của Giang Uyển Đình, sau đó làm việc của mình.

Giang Uyển Đình bảo Mộ Dĩnh Nhi đến bệnh viện chăm sóc Quý Hướng Không, còn liên tục dặn dò cô ta không được cho anh chạm vào thuốc lá hay rượu chè!

Kể từ khi tỉnh lại, Quý Hướng Không dường như trở nên trầm tính hơn.

Anh không nói một lời, không ai biết anh đang nghĩ gì.

Mộ Dĩnh Nhi cũng rất ít nói, cô ta nhận ra tâm trạng anh đang rất tệ, ngoại trừ thỉnh thoảng nói vài câu, thời gian còn lại sẽ im lặng.

Thời gian dần trôi qua, sáng nay Trần Diễm An gửi bìa tạp chí cho Spoll rồi mời Diệp Giai Nhi và Thân Nhã đi mua sắm vào buổi chiều.

Trong lúc ăn tối, cô mới biết được tin anh đã xuất viện vào hôm qua từ trong miệng Diệp Giai Nhi.

Ngọn lửa trong lòng lập tức bùng cháy dữ dội như được tẩm xăng.

Quý Hướng Không đang chơi cô sao?

Chỉ ký đơn ly hôn mà thôi, thế mà hôm nay thì lùi đến ngày mai, ngày mai lùi đến ngày mốt, ý gì đây?

Trần Diễm An tức giận gọi ngay cho anh trước mặt hai người bạn thân.

Cuộc gọi được kết nối rất nhanh, lần này Quý Hướng Không đã lên tiếng trước: “Anh biết em gọi đến để làm gì, anh hiện giờ đang đi công tác ở nước M, sau khi về nước anh sẽ đến tòa án làm thủ tục ly hôn, có được không?”

“Anh tưởng tôi sẽ tin lời anh nói sao, Quý Hướng Không, cái gì một vừa hai phải thôi chứ, anh đang chơi tôi đúng không?”

“Anh thực sự đang ở nước M, nếu em không tin thì gọi video xem thử anh có lừa em không.”

Trần Diễm An không làm vậy, cô nghiến răng dập máy, cô nhịn một lần này nữa thôi!



Quý Hướng Không quả thật không nói dối, anh thực sự đang ở nước M.

Nhưng mục đích đến nước M lần này không phải để công tác mà là đi dạo.

Sau khi Trần Diễm An ra nước ngoài, điểm dừng chân đầu tiên là thành phố P, điểm dừng chân thứ hai là nước M, điểm dừng chân thứ ba là ở nước A.

Anh dự định sẽ đi tới những điểm dừng chân của cô để cảm nhận tâm trạng và cảm xúc của cô lúc đó.

Quý Hướng Không không ở lại nước M hay thành phố P quá lâu, mà ở nước A lâu nhất. Anh nghe nói đứa bé được sinh ra ở nước A nên anh định đi thăm dò thử.

Thật ra từ tận đáy lòng, anh không tin đứa bé kia là do cô sinh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2012


Chương 2012

Anh phủ nhận theo bản năng, trốn tránh vấn đề, nhưng lại muốn có được đáp án và chân tướng chính xác nhất!

Lý do thứ nhất là hồi đó Trần Diễm An vẫn còn yêu anh, tính tình cô nóng nảy, tùy tiện, nói chuyện cởi mở nhưng thật ra là người rất nhạy cảm, không thể tiếp nhận người đàn ông khác!

Lý do thứ hai là trong khoảng thời gian ngắn như vậy, cô sẽ không tùy tiện giao mình cho một người đàn ông xa lạ!

Lý do thứ ba là anh và Trần Diễm An kết hôn đã hơn hai năm, hơn 700 ngày chung sống, số lần làm tình đếm không xuể, có khi một ngày làm tận ba lần, nhưng vẫn không thể khiến Trần Diễm An mang thai thì sao người khác có thể khiến cô mang thai chỉ trong vòng một tháng được?

Thân là đàn ông, cơ thể anh rất khỏe mạnh, tỷ lệ tinh trùng sống sót sao có thể thấp được?

Mạng lưới giao thiệp của Quý Hướng Không ở nước A rất rộng, muốn điều tra hành tung của Trần Diễm An không phải là chuyện gì khó khăn. Không lâu sau, anh đã tìm được địa chỉ bệnh viện và tên của bác sĩ chủ trị.

Bệnh viện này là bệnh viện tư nhân tốt nhất nước A, chi phí đương nhiên rất đắt đỏ, nhưng bù lại dịch vụ rất tốt.

Quý Hướng Không lần theo danh thiếp tìm được bác sĩ nữ ở khoa sản, bà ấy là người gốc nước T, năm nay bốn mươi tuổi.

Quý Hướng Không nói cho bà ấy biết mục đích mình đến đây.

Nhắc đến Trần Diễm An, bác sĩ nữ đặc biệt có ấn tượng với cô.

Bà ấy nhớ khi Trần Diễm An sinh con, có một người mẫu ảnh điển trai đứng bên ngoài phòng mổ liên tục hét lên: “Nguyên Bảo cố lên, Nguyên Bảo cố lên, Nguyên Bảo cố lên nào!”

Trần Diễm An bực bội mắng anh ta, người khác sinh con đau không chịu nổi, vậy mà cái tên này lại la hét ồn ào không chịu được. Thế là cái tên Nguyên Bảo lập tức được lan truyền trong giới bác sĩ gốc nước T.

Quý Hướng Không yêu cầu xem thông tin của đứa bé, vị bác sĩ hỏi: “Cậu là gì của Trần Diễm An?”

“Tôi là… chồng cô ấy…”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Quý Hướng Không trả lời như vậy, anh thầm nghĩ, bây giờ anh vẫn chưa ký đơn ly hôn nên anh vẫn còn là chồng cô.

Nghe vậy, ánh mắt vị bác sĩ vô cùng kinh ngạc, bà ấy cứ tưởng người đưa cô đến sinh ngày hôm đó mới là chồng của cô, không ngờ chồng cô lại là người khác!

“Đây là giấy đăng ký kết hôn của chúng tôi…” Quý Hướng Không thu hết mọi biểu cảm nhỏ nhặt của bà ấy vào trong mắt, cuối cùng anh đẩy cuốn sổ đỏ tươi tới trước mặt bà ấy, hờ hững nói.

Đúng rồi này!

Vị bác sĩ đứng lên nói: “Chờ một chút, tôi đi lấy hồ sơ chi tiết.”

Thông tin rất chi tiết và rõ ràng, liếc qua đã thấy ngay ngày sinh, cân nặng và chiều cao.

Quý Hướng Không nhìn xong liền hỏi: “Có phải đứa bé sinh thiếu tháng không bác sĩ? Có phải là sinh non không?”

“Không phải, sao lại hỏi như vậy, đứa bé sinh ra đã chín tháng, rất khỏe mạnh và bình thường.” Vị bác sĩ cười.

Một tia sáng lóe lên trong đôi mắt sâu thẳm của anh. Quý Hướng Không siết chặt hồ sơ: “Chín tháng mới sinh sao, bác sĩ chắc chứ?”

“Tất nhiên rồi, tôi có thể lấy danh dự của mình ra bảo đảm. Vả lại, tôi cũng không cần thiết phải nói dối.”

Không ai biết trái tim của Quý Hướng Không đang đập loạn xạ trong ngực, đập rất mạnh, co thắt dữ dội. Nếu nói như vậy, chắc chắc cô đã mang thai lúc còn ở thành phố S.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2013


Chương 2013

Suy luận rất đơn giản, từ khi rời đi cho đến khi trở về nước tổng cộng chỉ chín tháng.

Bây giờ đứa bé sinh đủ tháng và đã được một tháng tuổi, tính thế nào cũng thấy không khớp.

Như Hoài Dương nói, nếu sinh thiếu tháng thì chuyện đó là hợp lý, nhưng bây giờ đã đảm bảo đủ chín tháng, không có chuyện sinh thiếu tháng!

Nếu suy nghĩ ở một góc độ khác, lúc rời khỏi thành phố S cô đã mang thai hơn một tháng, đến nước A tám tháng thì sinh đứa bé, sau khi đủ tháng mới tổ chức tiệc đầy tháng.

Suy luận bên dưới càng hợp lý và sát với thực tế hơn.

Chỉ là suy luận thôi nhưng tâm trạng và cơ thể Quý Hướng Không đột nhiên nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Áp lực mấy ngày nay khiến anh càng ngày càng trầm lắng, lúc này anh mới thấy có chút sức sống.

Anh nghĩ, vô luận thế nào cũng nên làm xét nghiệm DNA, chỉ cần có 1% cơ hội, anh cũng sẵn sàng tin tưởng.

Anh nói với bác sĩ suy nghĩ của mình, bác sĩ nghĩ ngợi xong thì nói: “Cuống rốn của đứa bé sau khi cắt bỏ vẫn còn giữ lại đây, mặc dù đã bị khô nhưng nếu làm xét nghiệm DNA thì không thành vấn đề.”

Quý Hướng Không không thể chờ đợi được nữa, anh lập tức đến phòng xét nghiệm, lấy mẫu tóc và làm xét nghiệm DNA.

Dù kết quả lần này có là gì, anh cũng sẽ chấp nhận, cũng bắt buộc phải chấp nhận.

Vì đây là kết quả chính xác nhất và cũng hiệu quả nhất, không thể nào giả được!

Kết quả sẽ có trong vòng bốn mươi tám giờ, Quý Hướng Không hiếm khi cảm thấy bốn mươi tám giờ lại lâu đến như vậy, như thể một ngày bằng một năm!

Nhưng cũng tốt hơn so với lúc ở thành phố S, ngày nào cô cũng hối thúc anh ký đơn ly hôn, trừ đó ra, anh còn luôn nghĩ tới chuyện cô đã có con với người đàn ông khác. Ít nhất bây giờ anh cũng có cơ hội chứng minh rằng đứa bé là con của anh, là con của anh và cô!

Ở thành phố S, Trần Diễm An đang đợi cuộc gọi của Quý Hướng Không, bây giờ cô chỉ muốn mau chóng ký cho xong đơn ly hôn.

Âu Dương Tư cứ dăm ba bữa lại cười nhạo cô, nói cô ly hôn y như đang leo núi Himalaya, người ta leo núi cũng không khó bằng cô đâu!

Nghe vậy, Trần Diễm An giận dữ đuổi anh ta ra khỏi nhà, vốn đã cảm thấy khó chịu rồi mà anh ta còn đổ thêm dầu vào lửa nữa.

Cô cũng đang tăng tốc làm việc, bởi vì sắp phải cho ra mắt một bộ sưu tập trang sức mới.

Huyền Diệp thực sự rất ngoan, rất ít khi quấy khóc và quậy, tối ngủ một giấc đến tận sáng, cho nên cô cũng đỡ vất vả.

Quý Hướng Không đang ở nước A.

Buổi tối hai ngày sau, vị bác sĩ gốc nước T gọi điện cho anh nói đã có kết quả xét nghiệm DNA và bảo anh đến lấy.

Kể từ khi nhận được cuộc gọi này, nhịp tim anh bỗng chốc đập nhanh hơn, vừa phấn khích vừa xen lẫn nỗi sợ hãi không thể diễn tả thành lời.

Quý Hướng Không mở túi da bò ra, tim vọt đến tận cổ họng, lúc này anh đang rất căng thẳng.

Cuối cùng anh hạ quyết tâm, dứt khoát lấy tờ giấy kia ra, kết quả xét nghiệm hiện ra trước mắt.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2014


Chương 2014

Quý Hướng Không nhìn chằm chằm kết quả xét nghiệm, nhìn một lúc lâu vẫn không thấy phản ứng gì, trông như một kẻ ngốc.

“Cậu Quý, cậu Quý…” Bác sĩ nữ không thấy anh phản ứng gì nên gọi anh.

Thu lại suy nghĩ trong đầu, Quý Hướng Không nhìn bà ấy, khó hiểu.

“Tôi thấy cậu không có phản ứng gì.” Bác sĩ nữ cảm thấy lúc anh xem kết quả xét nghiệm, ánh mắt có hơi kỳ lạ.

“Tôi chỉ muốn xem thêm một chút…”

Quý Hướng không nhếch môi, đôi mắt bừng sáng, tâm trạng có vẻ rất tốt.

Bác sĩ khó hiểu nhìn anh vài lần, cuối cùng lắc đầu, không suy nghĩ nữa.

Quý Hướng Không đứng dậy muốn mời bà ấy đi ăn.

Nhìn lịch trình làm việc dày đặc, bác sĩ nữ gốc nước T áy náy từ chối.

Bước ra khỏi bệnh viện, anh không thể kìm nén được niềm vui sướng trong lòng.

Trên đường tấp nập người, anh cũng không quan tâm, vui vẻ nhảy chân sáo tới chỗ đậu xe.

Xung quanh không ít người qua lại, nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đẹp trai nhảy nhót trước đầu xe, bọn họ liền chửi đồ thần kinh!

Anh đã đánh cược dù chỉ có một phần ba khả năng, nhưng sự thật chứng minh anh không sai.

Đứa bé là con của anh!

Đứa trẻ thế mà là con của anh!

Cô không sinh con với người đàn ông khác, cô sinh con với mình!

Anh biết ngay mà, cô không thể ngủ với người đàn ông khác trong thời gian ngắn ngủi như thế đâu.

Hai năm qua, anh đã cố gắng rất nhiều nhưng không thể khiến cô mang thai, mấy thằng đàn ông khác sao có thể làm được điều đó chỉ trong vòng một tháng?

Nụ cười trên mặt Quý Hướng Không chưa từng vụt tắt, thậm chí còn đậm hơn.

Tất nhiên Trần Diễm An không biết chuyện này, cô không ngờ Quý Hướng Không vội vàng bay đến nước A là để điều tra chuyện này.

Lần này, tất cả những gì Quý Hướng Không làm đều nằm ngoài dự đoán của cô.

Hôm nay, Trần Diễm An đang vẽ bản vẽ thiết kế.

Chuông điện thoại vang lên, cô tiện tay nhấc máy, là cuộc gọi đến từ Quý Hướng Không.

“Anh về rồi, anh đang ở trước khách sạn em ở đây.” Trong điện thoại có nghe thấy tiếng xe hơi: “Em ở tầng nào, anh lên tìm em.”

“Không cần, anh đến quán cà phê trong khách sạn chờ tôi, tôi sẽ xuống ngay.” Trần Diễm An nói.

Đặt bản vẽ thiết kế trong tay xuống, cô mặc thêm chiếc áo khoác màu tím rồi đi xuống lầu.

Trong quán cà phê của khách sạn, Quý Hướng Không đang ngồi bên cửa sổ.

Trần Diễm An lạnh lùng ngồi xuống đối diện với anh, đi thẳng vào vấn đề.

“Tôi hy vọng hôm nay chúng ta có thể ký đơn ly hôn một cách suôn sẻ, đừng có xảy ra mấy chuyện rắc rối như vào phòng mổ hay lại đi công tác nữa. Sự kiên nhẫn và sức chịu đựng của tôi đến ngày hôm nay đã chấm hết, anh không có lý do gì để từ chối nữa.”

Quý Hướng không nhìn cô chăm chú, uống hai ngụm cà phê, nói: “Em có đang giấu anh chuyện gì không?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2015


Chương 2015

“Ví dụ như?”

Trần Diễm An gọi một ly nước trái cây tươi, cô thích vị chua chua nhè nhẹ của nó.

Quý Hướng không hít sâu một hơi, thay đổi tư thế ngồi: “Ví dụ như chuyện đứa bé.”

Trần Diễm An cũng sáng tỏ, từ lúc anh nói ra những lời đó thì cô đã biết chắc chắc anh đã biết được gì đó rồi.

Cô không vội lên tiếng, muốn tiếp tục nghe: “Tiếp tục đi…”

Quen biết anh quá lâu, nên cô cũng coi như hiểu anh.

Anh chắc chắc sẽ không hấp tấp nói ra những lời này nếu chưa nắm chắc và khẳng định.

“Anh biết đứa bé kia không phải là con của người khác, nó là con anh, là con của anh và em.” Cuối cùng, Quý Hướng Không cũng nói ra câu này.

“Có căn cứ và bằng chứng không?” Trần Diễm An không hề hoảng sợ, cô vẫn ung dung, dửng dưng như cũ.

“Nhân lúc đi công tác, anh đã đến nước A một chuyến, đồng thời đến bệnh viện nơi em sinh con, anh đã tìm hiểu thông tin chi tiết về đứa bé và làm xét nghiệm DNA.” Anh lấy báo cáo kết quả xét nghiệm DNA ra rồi đẩy nó đến trước mặt cô.

Trần Diễm An đương nhiên biết đứa bé là con của ai, cũng biết rõ hơn ai hết. Cô liếc mắt nhìn báo cáo kết quả xét nghiệm DNA, cũng chẳng giở ra xem thử: “Cho nên?”

Toàn bộ quá trình, cô vẫn rất dửng dưng.

Bởi vì cô không định giấu anh về chuyện đứa bé, nhưng cô cũng không định nói thật với anh, cô cảm thấy nên để mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên.

Nếu anh biết được, cô đương nhiên sẽ không giấu diếm anh.

Nếu anh không biết, coi như anh không có bản lĩnh đấy.

“Chúng ta không ly hôn nữa có được không?” Quý Hướng Không đặt tách cà phê trên tay xuống, yết hầu lăn lộn.

“Không thể.” Câu trả lời của Trần Diễm An rất gọn gàng dứt khoát.

Quý Hướng Không dừng lại giây lát rồi nói tiếp: “Đứa bé vẫn còn nhỏ, nó cần một gia đình có cả ba và mẹ.”

“Đừng lấy lý do này ra để thuyết phục tôi, nó không thể khiến tôi cảm động được đâu. Tôi sẽ làm mẹ đơn thân, từ trước đến nay tôi vẫn sống tốt đấy thôi, tôi cũng đâu thiếu tay cụt chân.”

“Về phần gia đình, đó không phải là vấn đề. Trên đời này có rất nhiều đàn ông, tôi sẽ tìm cho con trai tôi một người ba, tại sao người ba kia nhất định phải là anh?”

Trần Diễm An nói chuyện không chút nể nang, ngón tay mảnh khảnh vén lọn tóc xoăn ra sau tai, lộ ra hoa tai màu xanh da trời, rất đẹp mắt.

Cuộc nói chuyện đã đi đến ngõ cụt, Quý Hướng Không không biết phải nói thế nào nữa, nói chuyện với cô như nước đổ lá khoai, nói gì cũng không nghe: “Anh là ba ruột của thằng bé!”

“Tôi sẽ tìm người đối xử với thằng bé tốt hơn anh.” Trần Diễm An tin tưởng vào con mắt nhìn người và khả năng phán đoán của mình.

“Diễm An…”

Quý Hướng Không bất lực kéo dài giọng.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2016


Chương 2016

Trong lòng cảm thấy trống rỗng, ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng luồn vào mái tóc dày.

“Mười tháng trước, chính miệng anh nói rằng anh cảm thấy chúng ta không hợp, cũng chính anh là người thật lòng cho rằng cuộc hôn nhân của chúng ta không thể duy trì được nữa, cũng chính anh thừa nhận mình đã phải lòng người phụ nữ khác, anh có phủ nhận không?”

Trần Diễm An hỏi ngược lại.

Đáp án đương nhiên không thể phủ nhận, hồi đó anh có nói những lời này, cho tới giờ vẫn còn nhớ rõ.

Cô lại nói tiếp: “Vậy thì bây giờ để tôi nói cho anh biết, mười tháng sau, bây giờ tôi cảm thấy chúng ta không còn thích hợp ở bên nhau nữa, tôi cũng thật lòng cảm thấy cuộc hôn nhân này không còn giá trị để tiếp tục nữa, nên nhanh kí đơn ly hôn đi.”

“Em biết không, lúc đó mọi chuyện xảy ra quá dồn dập, mẹ đột ngột ngất xỉu khiến anh tâm tư bấn loạn, anh đã cố hết sức khuyên em đến nhà hàng nhưng em đã thẳng thừng từ chối khiến anh rất thất vọng…” Quý Hướng Không nói.

“Thất vọng, tiếp theo là chiến tranh lạnh, nhưng đó không phải là cái cớ để anh thích người phụ nữ khác.”

Bây giờ cô thật sự không muốn nhắc lại những chuyện này!

“Em không biết khoảng thời gian đó anh đã phải chịu đựng bao nhiêu áp lực và phiền não đâu. Mẹ nuôi nấng anh từ nhỏ đến lớn, bà ấy đã phải chịu đựng không ít cực khổ để nuôi anh, nhưng anh đã hại bà ấy phải nhập viện, thậm chí có khả năng sẽ không thể tỉnh lại.”

“Anh không thể nào buông lỏng, cũng không cách nào bình tĩnh. Quả thật là lúc đó anh thật sự không muốn nhìn thấy em, chỉ cần nhìn thấy em, anh sẽ nghĩ ngay đến nguyên nhân bà ấy hôn mê và cách em đã từ chối anh thế nào. Anh không muốn gặp em, càng không muốn đến bệnh viện nhìn bà đang trong tình trạng hôn mê. Sau đó, Mộ Dĩnh Nhi đúng lúc xuất hiện…”

Quý Hướng Không nhấp một ngụm cà phê rồi nói tiếp: “Cô ấy rất yên tĩnh, cũng rất dễ thỏa mãn, khác hoàn toàn với em. Em nóng tính, cứng cỏi, giống như một nữ hoàng. Lúc chúng ta ở bên nhau, phần nhiều là em làm chủ.”

“Nhưng cô ấy thì khác, cô ấy rất dịu dàng. Khi anh buồn, cô ấy sẽ ngồi im không nói một lời, đôi khi cô ấy sẽ đưa cho một ly nước hay một tách trà, cũng có đôi khi cô ấy sẽ dùng những lời lẽ nhỏ nhẹ hỏi anh muốn ăn gì, ở chung với cô ấy rất yên tĩnh.”

“Những muộn phiền trong lòng anh sẽ tan biến, cũng không có cãi vã, bất giác có thiện cảm với cô ấy, cũng muốn tìm hiểu cô ấy. Đồng thời, anh cũng nghĩ rằng tính cách của anh và em thực sự không thích hợp để chung sống với nhau.”

“Nếu hồi đó anh kết hôn với cô ấy thì chắc chắn sẽ không xảy ra những chuyện sau này. Tính cách của bọn anh sẽ bổ sung cho nhau, đây là sự thật…”

Trần Diễm An không biết tại sao cô lại phải ngồi đây nghe anh nói.

Cô mất kiên nhẫn đứng dậy.

“Lúc đó em có nói với anh một câu, nếu một ngày nào đó anh có tâm tư này thì anh phải nói cho em biết chứ đừng giấu giếm em. Cho nên anh tôn trọng đôi bên, tôn trọng điều kiện tiên quyết để kết hôn, nói ra những suy nghĩ thật nhất trong lòng mình.”

Trần Diễm An khoanh tay trước ngực.

“Những gì anh nghĩ cũng không sai, tính tình tôi rất tệ, hơn nữa cũng hay nổi nóng, thực sự không phù hợp với anh. Cô ta yếu đuối, dịu dàng như nước, quả thật có thể thỏa mãn lòng hư vinh và cảm giác thành tựu của một người đàn ông như anh, quả thật không tệ!”

“Anh nói giữa tôi và anh thì tôi làm chủ, còn anh và cô ta thì là anh làm chủ, đàn ông đều thích cảm giác như vậy.”

“Không…”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2017


Chương 2017

“Chủ đề này nên kết thúc tại đây thôi, tôi không muốn tiếp tục nữa. Tôi nghĩ, có lẽ lúc đó tôi đã yêu anh quá nhiều, yêu anh quá sâu đậm, yêu anh đến đánh mất cả chính mình.”

“Còn anh không yêu tôi nhiều như tôi tưởng. Anh không thể chấp nhận tính cách của tôi, cũng không quen với phong cách làm việc của tôi, càng không nhìn thấy những thay đổi của tôi.”

“Cho nên, chuyện kết hôn chỉ là nhất thời bồng bột. Thời gian dần trôi qua, anh mới nhận ra ai mới là người phù hợp với mình. Được lắm, con người tôi rất kiêu ngạo, chỉ thích người khác nghe lời mình thôi!”

Quý Hướng Không nhíu mày: “Nghe anh nói đã…”

“Tôi có rất nhiều việc phải làm, không có thời gian để ngồi nghe anh nói xàm. Tôi chỉ hỏi anh một câu thôi, hôm nay có thể ký đơn ly hôn không?” Cô không còn kiên nhẫn nữa rồi!

“Anh muốn suy nghĩ về chuyện thằng bé, hôm nay không thể ký được.” Anh nói.

“Vậy được thôi.” Trần Diễm An nói thẳng: “Tôi sẽ cho anh thời gian suy nghĩ một đêm, ngày mai cho tôi kết quả.”

“Anh còn chưa nói xong.”

“Anh chưa nói xong là chuyện của anh, còn tôi không muốn nghe nữa. Nếu anh nói thêm một câu nữa, tôi sẽ đổ ly nước cam trước mặt lên đầu anh ngay đấy.” Trần Diễm An xoay chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay: “Anh đi đi, tôi phải về phòng đây.”

“Đợi đã…”

Anh lại nói: “Anh muốn gặp thằng bé.”

Anh chưa từng được nhìn thấy con mình, lần đó cô bọc thằng bé quá kỹ nên anh không nhìn thấy.

Trần Diễm An không phản đối, xoay người đi thẳng lên lầu.

Thấy vậy, Quý Hướng Không nhanh chóng đi theo phía sau.

Thằng bé đang ngủ trong phòng ngủ, có người giúp việc trông coi.

Trần Diễm An ngồi trước máy tính và tiếp tục vẽ bản vẽ.

Quý Hướng Không bước vào.

Huyền Diệp còn rất nhỏ, mới được hơn một tháng tuổi, Quý Hướng Không không dám đưa tay chạm vào cậu bé, sợ mình sẽ bóp nát cậu bé.

Quý Hướng Không hỏi người giúp việc: “Thằng bé tên là gì?”

Người giúp việc nói: “Huyền Diệp, là cậu Âu Dương đặt tên.”

Anh thực sự không thích nghe thấy tên Âu Dương Tư này lắm, nhất là khi anh ta lại đặt tên cho con mình và con mình còn nằm trong hộ khẩu của anh ta.

Con của mình nhưng lấy họ của người đàn ông khác, cảm giác này như muốn lấy mạng anh!

Trần Diễm An không để tâm đến chuyện ở trong phòng, cô cũng không quan tâm đến việc Quý Hướng Không muốn giành đứa bé hay không.

Nếu cô mà giao đứa bé cho Quý Hướng Không thì cô sẽ không còn là Trần Diễm An nữa.

Có thể suy nghĩ căn nhắc, có thể nhìn mặt con.

Nhưng muốn mang cậu bé đi, điều đó là không thể.

Quý Hướng Không ở trong phòng rất lâu, nhưng Trần Diễm An cũng không thèm nhìn anh lấy một cái.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2018


Chương 2018

Cuối cùng, đứa bé òa khóc, cô bước đến cho Huyền Diệp bú sữa.

Anh vẫn đứng yên không nhúc nhích, Trần Diễm An cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Nhìn xong rồi thì đi đi.”

Quý Hướng Không còn muốn nói gì đó, nhưng anh biết là không thể. Không có cách nào khác, anh nhìn Huyền Diệp một cái rồi rời khỏi phòng.

Trở lại công ty, anh lấy đơn thỏa thuận ly hôn ra xem các điều khoản trên đó, sau đó cầm bút lên viết thêm một điều khoản nữa ở phía sau.

Buổi tối, Quý Hướng Không trở về nhà họ Quý, anh ném túi da bò lên đầu giường rồi đi ra ngoài, muốn thư giãn một chút.

Khoảng chín giờ tối, Giang Uyển Đình mới từ nhà hàng trở về nhà, người giúp việc nói cậu chủ đã trở về.

Bà ta lên lầu đi đến phòng Quý Hướng Không, trong lòng bừng bừng lửa giận. Đi công tác ở nước M hơn mười ngày cũng không nói một tiếng, cũng chẳng có tin tức gì, thật khiến người ta tức giận mà.

“Hướng Không, Hướng Không…” Giang Uyển Đình bước vào phòng, vừa mở cửa vừa gọi anh.

Trong phòng chẳng có ai cả, chỉ có áo khoác ném ở trên giường, lại đi đâu nữa rồi?

Bà ta bước đến cầm áo khoác lên treo lên móc, nhìn thấy túi da bò, bà ta tò mò cầm lên mở ra xem, trong đó là đơn thỏa thuận ly hôn.

Lúc nhìn thấy mấy chữ này, tâm trạng Giang Uyển Đình rất tốt, sau đó lại tiếp tục đọc tiếp, khi nhìn thấy vài điều khoản cuối cùng, bàn tay cầm tờ giấy bắt đầu run lên.

60% cổ phần của tập đoàn Quý Thị sẽ chuyển cho Trần Diễm An, bên dưới còn có chú thích, 25% cổ phần chuyển cho Trần Huyền Diệp, 15% cổ phần còn lại chuyển cho Giang Uyển Đình.

Chẳng phải Trần Diễm An nói sẽ không lấy bất cứ thứ gì từ nhà họ Quý sao?

Vậy 60% cổ phần này là sao đây?

Còn nữa, Trần Huyền Diệp là ai?

Em trai hay thân thích của Trần Diễm An, vì sao phải chia cho 25%?

Giang Uyển Đình vốn bị bệnh cao huyết áp, sau khi nhìn thấy nội dung này, máu nóng xộc lên não.

Bà ta chống tay xuống giường để đề phòng chóng mặt, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Quý Hướng Không: “Con lập tức… lập tức về nhà cho mẹ!”

Quý Hướng Không vừa gọi món vừa nói: “Lát nữa con về, mẹ ngủ trước đi.”

“Không được, con phải về ngay cho mẹ, không kỳ kèo gì hết, hay là con nói cho mẹ biết con đang ở đâu, mẹ sẽ tới tìm con!” Giang Uyển Đình thở hổn hển.

“Có gì để mai hẳn nói, ở đây toàn đàn ông con trai, mẹ đến làm gì, mau ngủ đi.”

Giang Uyển Đình hết cách, đành phải dùng tuyệt chiêu của mình: “Đau quá, ngực đau quá, ối, đứng không vững nữa, ối giời ơi…”

Nghe bà ta kêu rên, Quý Hướng Không thật sự rất lo lắng, anh lập tức đứng lên, không tiếp tục ở lại nữa.

Trong khoảng thời gian chờ đợi Quý Hướng Không trở về, Giang Uyển Đình ngồi trên sô pha, tay cầm văn kiện vẫn đang không ngừng run rẩy.

Tập đoàn Quý Thị là người của nhà họ Quý vất vả duy trì, cố gắng đến mức như bây giờ không dễ dàng thì để anh tiêu xài phung phí như vậy sao?

Vừa nghĩ như vậy, huyết áp trên đầu của Giang Uyển Đình tăng cao, xông thẳng lên đỉnh đầu, có cảm giác choáng váng, bà ta vội vàng chống đỡ.

Quý Hướng Không không có định ở lại nữa, đứng dậy, Trần Vu Nhất kinh ngạc nhìn anh: “Sao vậy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2019


Chương 2019

“Trong nhà xảy ra chút chuyện, bây giờ buộc phải trở về, không thể ở lại đây nữa, rượu hôm nay thì miễn đi, ngày mai sẽ uống với cậu.” Quý Hướng Không nói.

Trần Vu Nhất có hơi không chịu nổi mà ôm trán: “Rốt cuộc là ai tới uống rượu với ai, tôi rõ ràng nhớ mình là nhận điện thoại của cậu mới chạy tới, bây giờ cậu lại muốn cho tôi leo cây, cậu còn là con người không?”

Đưa tay, anh vỗ nhẹ vai của Trần Vu Nhất: “Chuyện có chút đột ngột, lần này cậu tự mình uống, tôi thanh toán, về sau tôi đều thanh toán cho cậu.”

“Một tên nghèo rớt mùng tơi như cậu có thể mua nổi sao?”

Trần Vu Nhất là cố ý mở miệng hạnh họe anh.

Cổ phần trong tay mất sạch, anh còn có tiền quái gì chứ.

“Biết thì tốt, người anh em, sau này chắc phải dựa vào cậu viện trợ rồi, đi đây.”

Chiếc xe rất nhanh đã chạy ở trên đường, không bao lâu sau thì Quý Hướng Không đã về tới nhà họ Quý.

Giang Uyển Đình ngồi trên sô pha, một tay ôm ngực, thở nhẹ.

“Mẹ, cơ thể bị sao vậy?” Quý Hướng Không đi tới, mở miệng nói.

“Tới đây tới đây, con đứng hẳn hoi trước đã, con nói cho mẹ biết đơn thỏa thuận ly hôn này là sao?” Giang Uyển Đình ở trước mặt anh ném đơn thỏa thuận ly hôn vào mặt anh.

Quý Hướng Không lạnh nhạt mở miệng: “Không phải chỉ là đơn thỏa thuận ly hôn thôi sao, mẹ cũng đã nhìn thấy rồi.”

“Mắt của mẹ đâu có vấn đề gì, đương nhiên biết đây là đơn thỏa thuận ly hôn, cái bây giờ mẹ hỏi là điều khoản thêm vào trong đơn thỏa thuận ly hôn.”

Giang Uyển Đình chỉ vào điều khoản bên dưới.

“60% cổ phần của dưới trướng cổ thần của tập đoàn Quý Thị trong tay con cho Trần Diễm An, 25% còn lại thì cho Trần Huyền Diệp, 15% còn lại cuối cùng thì cho mẹ, những điều khoản này là ai thêm vào, Trần Diễm An sao?”

“Không, không phải cô ấy, là con.” Quý Hướng Không lạnh nhạt mở miệng nói, sau khi kiểm tra thấy cơ thể của bà ta không có gì đáng ngại thì anh yên tâm.

“Là con? Con điên rồi, hay là đầu óc bị lừa đá hỏng rồi, 60% cổ phần dưới trướng của Quý Thị cho Trần Diễm An, vậy Trần Huyền Diệp lại là ai?”

Là em trai, anh trai hay là họ hàng khác của Trần Diễm An, vậy mà chiếm 25%, hôm nay chuyện này con không giải thích rõ cho mẹ, tối nay con đừng hòng ngủ cho mẹ!”

Những lửa giận trong lòng Giang Uyển Đình, giống như núi lửa phun trào: “Bây giờ, con trước tiên nói thử lý do tại sao lại quyết định cho Trần Diễm An 60% cổ phần cho mẹ, chúng ta nói từng chuyện một.”

“Bọn con là vợ chồng, bây giờ ly hôn, con chia tài sản cho cô ấy là một chuyện rất bình thường.”

“Trần Diễm An không cần tài sản, con lại cứ muốn cho nó, trong lòng con là có chủ ý gì?”

“Không có dụng ý gì cả, chỉ có điều người ngoại tình trước khi ly hôn là con, dựa theo luật hôn nhân, con quả thật nên ra đi tay trắng.” Quý Hướng Không nói.

“Con lúc đó chưa có tiến triển mang tính thực chất gì với Mộ Dĩnh Nhi, chẳng qua chỉ là có tâm tư với Mộ Dĩnh Nhi mà thôi, không có làm ra chuyện quá đáng quá mức, ra đi tay trắng là quá nghiêm trọng!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2020


Chương 2020

Quý Hướng Không đã quyết định rồi, mở miệng nói: “Nhưng những điều này đều là sự thật.”

“Con có biết sự nghiệp của nhà họ Quý duy trì tiếp không dễ dàng như nào, bây giờ lại chắp tay tặng đi toàn bộ, con có phải muốn mẹ tức chết không?”

Trong lòng Giang Uyển Đình tuyệt đối không thể chấp nhận chuyện này: “Chuyện liên quan tới phân chia tài sản, con trước đó ở ủy ban nhân dân làm thủ tục ly hôn đã tự mình nói giải quyết rõ ràng với Trần Diễm An rồi.”

Cũng không biết Quý Hướng Không rốt cuộc có nghe thấy lời của bà ta không, anh đi tới máy lọc nước rót ly nước, uống.

“Con rốt cuộc có nghe lọt những lời mà mẹ nói không! Hướng Không, con thật sự là muốn nhìn thấy mẹ ngất giống lần trước, nằm nửa sống nửa chết sao.” Giang Uyển Đình để tay ở trên ngực, túm chặt, cực kỳ đau, lại bắt đầu diễn xuất.

“Mẹ, nhà họ Quý cũng là gia tộc nổi tiếng của thành phố S, bây giờ ly hôn lại không cho vợ trước một phần, mẹ cảm thấy người của cả thành phố S sẽ bàn luận ở sau lưng như thế nào, gà chọi sắt, một cọng lông cũng không nhổ được, có thể ngay cả máu của nhà tư bản cũng là đen.” Quý Hướng Không lạnh nhạt nói.

Giang Uyển Đình cũng quả thật nghe không nổi lời đàm tiếu bên ngoài.

Vì vậy bà ta lại mở miệng nói: “Cho dù là như vậy, vậy cần phải cho Trần Diễm An 60% cổ phần sao?”

“Tuy mẹ của con thích tiền nhưng cũng không phải là người không nói lý, cho nó 15% cổ phần đã là đãi ngộ đặc biệt rồi, vấn đề này tạm gác lại, chúng ta bây giờ nói tới vấn đề của Trần Huyền Diệp này, nó rốt cuộc là gì của Trần Diễm An?”

“Là con trai của Trần Diễm An.” Quý Hướng Không cầm ly nước, lại uống hai ngụm.

Nghe xong, Giang Uyển Đình đột nhiên giống như nghĩ ra điều gì đó: “Mộ Dĩnh Nhi trước đó từng gọi điện cho mẹ, đây lẽ nào là con trai mà Trần Diễm An nhận nuôi sao?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Quý Hướng Không lắc đầu, ánh mắt đã rất sâu thẳm, thâm trầm giống như phủ một tầng sương mù, tối tăm lại thâm trầm, mấp máy môi, anh mở miệng nói ra từng chữ: “Không phải là nhận nuôi, là con trai ruột của con và cô ấy.”

Giang Uyển Đình không tự chủ được mà trợn to mắt, tay để trên trán của anh: “Cũng không bị sốt, làm sao lại hồ đồ thành như này rồi? Trần Diễm An lúc đầu không thể sinh con, đây là kết luận sau nhiều lần kiểm tra đưa ra, bây giờ sao có thể sinh con, hơn nữa còn là của con? Nó tuyệt đối là đang lừa con!”

“Vốn lúc đầu con cũng không tin, mãi tới ngày hôm đó gặp ở trung tâm thương mại, con ở đằng sau con nghe thấy cô ấy nói chuyện với Thân Nhã thì mới biết đứa trẻ là cô ấy sinh, không phải nhận nuôi.”

Quý Hướng Không ngồi xuống ở đối diện bà ta, tiếp tục nói: “Con dò hỏi chuyện đứa trẻ rốt cuộc là sao, cô ấy nói với con đứa trẻ là con của cô ấy và người đàn ông khác, trong thời gian ngắn như vậy đã sinh ra con của người đàn ông khác, con không hề tin! Sau đó thì sang nước A bắt đầu điều tra chuyện này…

Thần sắc của anh rất nghiêm túc, vẻ mặt nghiêm nghị, không giống như đang bịa chuyện, Giang Uyển Đình không khỏi trở nên nghiêm nghị theo: “Sau đó thì sao?”

“Con ở nước A tìm được bác sĩ chính đỡ đẻ lúc cô ấy sinh con, cuống rốn lúc đầu khi đứa bé chào đời vẫn giữ ở bệnh viện, con đã làm giám định DNA với thằng bé.” Quý Hướng Không nói: “Báo cáo giám định ở trong xe.”

Vừa nghe vậy, Giang Uyển Đình đẩy mạnh anh: “Mau đi lấy, còn ngồi ngây ở đây làm cái gì!”

Cầm báo cáo giám định tới, Quý Hướng Không còn chưa kịp ngồi xuống, tay của Quý Hướng Không trực tiếp đưa ra, nôn nóng giật lấy tờ báo cáo, xem cẩn thận.

Trên báo cáo giám định nói rõ ràng, bà ta đương nhiên cũng xem hiểu.

Nhưng sau khi xem xong, Giang Uyển Đình vẫn cảm thấy sốc và không thể tin được: “Chuyện này là thật sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2021


Chương 2021

“Con có thể bảo đảm là thật, con làm giám định DNA là làm giấu cô ấy, cô ấy lúc đó không biết chuyện.” Quý Hướng Không thở dài một tiếng.

“Trời ạ, đây rốt cuộc là chuyện gì?!” Bà ta sửng sốt thốt lên, vẫn nhìn báo cáo giám định, rồi hỏi đi hỏi lại Quý Hướng Không không có nhầm lẫn chứ?

Quý Hướng Không lắc đầu: “Con từng này tuổi rồi, tuyệt đối sẽ không làm nhầm một chuyện quan trọng như này, con cũng đã nhìn đứa trẻ, thằng bé quả thật vô cùng giống con.”

Quý Hướng Không khẩn trương nói: “Vậy con ôm đứa trẻ về đây, cũng để mẹ xem thử.”

Quý Hướng Không nói: “Chuyện này phải nói trước với cô ấy.”

Giang Uyển Đình bèn thúc giục bảo anh gọi điện cho Trần Diễm An, nói bà ta tự tới khách sạn xem.

Hết cách, còn không làm bà ta lại thúc giục, Quý Hướng Không đã gọi điện cho Trần Diễm An, cô nghe máy, giọng điệu có chút cẩn thận, anh nói thật ý tứ của Giang Uyển Đình.

May mắn, Trần Diễm An không phản đối, sau đó hai người đứng dậy, đi tới khách sạn.

Huyền Diệp còn chưa ngủ, mắt mở to.

Trần Diễm An mặc quần áo vào cho cậu bé, sau đó lấy ra cái khăn dày, bọc đứa trẻ lại.

Âu Dương Tư vẫn ở phòng của cô đã nói: “Em bây giờ đi đâu?”

Trần Diễm An nói: “Đi xuống quán cà phê dưới tầng, có người muốn gặp Huyền Diệp.”

Âu Dương Tư thích nhất là góp vui, những lúc như này sao thiếu anh ta được?

Vì vậy, Quý Hướng Không và Giang Uyển Đình trong lòng vô cùng kích động cuối cùng nhìn thấy hai người cùng nhau đi tới.

Ngồi ở đối diện, Giang Uyển Đình đã rất nôn nóng ôm đứa trẻ vào trong lòng, động tác nhẹ nhàng vạch cái khăn ra, mặt của đứa trẻ lộ ra.

“Chỉ có thời gian 20 phút, hết thời gian, tôi phải bế nó lên tầng, bây giờ là 9 giờ.” Trần Diễm An nhìn giờ, bắt đầu tính.

“Rất đúng, bảo bối lớn và bảo bối nhỏ của nhà tôi đều phải đi ngủ, không có nhiều thời gian rảnh ở với hai người!” Âu Dương Tư cũng hừ một tiếng, có dáng vẻ của người sở hữu.

Máu mủ và cảm giác quả thật là một thứ rất kỳ diệu, khi nhìn thấy gương mặt của bảo bối nhỏ, Giang Uyển Đình có thể chắc chắn đứa trẻ là con của Hướng Không.

Quý Hướng Không là bà ta nuôi từ bé tới lớn, bộ dạng lúc nhỏ lúc này vẫn khắc ở trong đầu, bộ dạng của bảo bối nhỏ này như đúc ra từ một khuôn với anh.

Âu Dương Tư cảm thấy ngồi có chút không thoải mái, cơ thể cao ráo dịch về phía Trần Diễm An, sau đó đưa tay, ôm vòng eo mảnh mai của cô.

Động tác quá lớn lại chói mắt, nếu Quý Hướng Không còn không nhìn thấy, vậy thì mắt của anh mù rồi.

Sau đó, trong ánh mắt ẩn chứa hàn quang lạnh lẽo, trực tiếp bắn về phía Âu Dương Tư.

Không thèm quan tâm anh, Âu Dương Tư cảm thấy chỉ ôm eo như vậy vẫn không thoải mái, lại dựa sát vào ôm cô.

Cằm tì vào vai của cô, môi đôi cách dái tai của Trần Diễm An chỉ có mấy cm, sau đó vừa kinh thường vừa lạnh lùng liếc nhìn Quý Hướng Không: “Nhìn cái gì mà nhìn, chưa từng thấy người khác thân mật sao!”

Nghe vậy, ly nước trong tay Quý Hướng Không suýt nữa bị bóp vỡ.

Âu Dương Tư không thèm quan tâm anh, cọ cọ trên người Trần Diễm An, sau đó lại ăn đậu hũ, chiếm tiện nghi, trên gương mặt đào hoa đó viết to hai chữ — quá đã!

Trần Diễm An không quan tâm hoàn cảnh xung quanh, cô đang dùng điện thoại xem đề nghị mà Spoll gửi cho, mà Giang Uyển Đình luôn nhìn chằm chằm bảo bối nhỏ, yêu thích không rời tay được.

Qua 20 phút, cô cất điện thoại đi, nói: “Đứa trẻ.”

Giang Uyển Đình còn chưa ôm đủ, mở miệng nói: “Đứa trẻ tối nay tôi có thể mang về nhà họ Quý không?”

“Không được!”

Trần Diễm An thiết diện vô tư, không hề do dự và lưu tình, tay trực tiếp đưa tới trước mặt Giang Uyển Đình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2022


Chương 2022

Bà ta không trả, cứ ôm như vậy.

Cuối cùng vẫn là Quý Hướng Không không nhìn nổi nữa, giật lấy, sau đó đưa qua.

“Nhớ ngày mai đến ủy ban nhân dân, nếu không gặp nhau ở tòa!”

Âu Dương Tư cũng phụ họa hừ lạnh: “Đúng, gặp ở tòa!”

Điện thoại truyền ra tiếng chuông, Trần Diễm An đưa Huyền Diệp vào trong lòng của Âu Dương Tư, sau đó nghe điện thoại, vừa đi về phía trước, vừa nói chuyện điện thoại.

“Bảo bối…” Âu Dương Tư gọi ở sau lưng: “Huyền Diệp tối nay uống sữa của em hay là anh pha sữa bột?”

“Pha sữa bột, ngày mai lại ăn sữa mẹ.” Rút thời gian rảnh, Trần Diễm An quay đầu đáp một câu.

Giang Uyển Đình ở đằng sau mắng Âu Dương Tư: “Đồ quỷ sứ!”

Quý Hướng Không đương nhiên nhìn Âu Dương Tư cũng rất không vui, nói: “Mẹ, anh ta không phải là người nước N, là con lai nước T- Pháp.”

“Ồ, đồ lai tạp!” Giang Uyển Đình thuận miệng đáp: “Đó là cháu của mẹ, cậu ta là đang ra vẻ trước mặt ai thế!”

Về tới nhà họ Quý, Giang Uyển Đình nói: “Nếu không làm như này, con tiếp tục sửa đơn thỏa thuận ly hôn, cho Trần Diễm An 20% cổ phần, cổ phần của Huyền Diệp không cần thay đổi, giành lấy quyền nuôi dưỡng đứa trẻ.”

Quý Hướng Không không có quay đầu, chỉ lạnh nhạt quăng lại một câu cho bà ta: “Quyền nuôi dưỡng đứa trẻ, cô ấy là tuyệt đối sẽ không nhường!”

Giang Uyển Đình nhíu mày: “Đó là cháu của nhà họ Quý!”

“Cô ấy đã quyết ly hôn, chuyện này không có cơ hội thay đổi nữa, hơn nữa quyền nuôi dưỡng đứa trẻ cũng tuyệt đối không thể cho chúng ta, đây là tình hình hiện tại.”

Giang Uyển Đình suy nghĩ rồi lại nói: “Vậy thì đừng ly hôn với nó nữa!”

“Quyền lựa chọn bây giờ không nằm trong tay con, không phải con muốn ly hôn, mà là cô ấy muốn ly hôn, quyết tâm muốn ly hôn!”

Giang Uyển Đình cũng không biết sự việc sao lại phát triển thành ra như này, bà ta vội nói: “Vậy bây giờ phải làm sao?”

Quý Hướng Không hết cách, mấp máy môi: “Bây giờ chỉ có thể cô ấy muốn như thế nào thì làm thế đó, cách khác, không có.”

“Vậy nên? Bây giờ cổ phần cho hết đi, cháu cũng cho đi, nhà họ Quý chúng ta là người tiền đều không có?”

 

Đầu nặng nề, không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, Quý Hướng Không đi về phòng, thuận tiện khóa cửa lại: “Con rất buồn ngủ, con ngủ trước đây.”

Không có được kết quả, Giang Uyển Đình làm sao có thể ngủ được?

Sáng sớm hôm sau, rất sớm, Quý Hướng Không bèn nhận được điện thoại của Trần Diễm An, buổi chiều phải xuất cảnh, có công việc phải làm, bây giờ tới ủy ban nhân dân.

Quý Hướng Không mới ngủ dậy, còn có hơi đờ đẫn, tuy nhiên chỉ nghe tút một tiếng, cuộc gọi đó đã cúp máy, chỉ còn lại âm thanh tút tút tút.

Sự việc phát triển tới bước này, dường như đã trở thành kết cục đã xác định.

Ngày hôm sau.

Anh vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân, cạo râu, thật ra anh nằm cả đêm không có ngủ, xoay qua xoay lại, dưới mắt lúc này có chút thâm đen.

Sau đó, Quý Hướng Không lái xe tới ủy ban nhân dân.

Trần Diễm An đã đến rồi, đợi ở cửa.

Dày vò một đêm không có ngủ, khi trời gần sáng, Giang Uyển Đình thật sự không chống cự được cơn buồn ngủ, về phòng đi ngủ, cho nên không biết Quý Hướng Không mới sáng sớm đã rời khỏi nhà đi tới ủy ban nhân dân.

Vẫn là phòng làm việc lần trước, vẫn là nhân viên trước đó.

Lật sơ qua đơn ly hôn, Trần Diễm An ngẩng đầu lên, tùy ý nói: “Phân chia tài sản của anh, bất luận là của tôi, hay là của Huyền Diệp, tôi đều không để tâm, cho nên trước khi ký tên, tôi trịnh trọng nhắc nhở anh lần nữa, tránh hối hận sau khi ký tên.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2023


Chương 2023

Yết hầu của Quý Hướng Không chuyển động: “Anh không hối hận!”

“Vậy ký tên đi!”

Trần Diễm An đẩy văn kiện qua.

Chiếc bút máy lần nữa đặt ở phần ký tên còn chưa ký xong của trước đó, yết hầu chuyển động càng kịch liệt hơn.

Tay cầm bút của anh dường như hơi run, sau đó, anh nhắm mắt lại, nín hơi thở đó, dằn lòng ký tên.

Văn kiện mỗi ngày công ty đưa tới luôn chất đống, anh đều ký toàn bộ, cho dù văn kiện có khó phê duyệt như vậy, cũng không có áp lực như hiện nay!

Khi ba chữ còn chưa viết xuống, hai người vẫn có danh phận vợ chồng, ba chữ viết xuống, đại biểu tất cả ràng buộc đến đây là kết thúc!

Ánh mắt của Quý Hướng Không ngẩn ra nhìn ba chữ đó, lồng ngực đèn nén như muốn nổ tung.

Anh không muốn ký, nhưng cô đang ép anh, anh không có đường lui.

Kết hôn và ly hôn đều đơn giản như vậy, chỉ cần ký ba chữ này xuống là được, dây dưa lâu như vậy, cuối cùng vẫn đi tới điểm cuối.

Khi ánh mắt của Trần Diễm An dừng ở trên giấy chứng nhận ly hôn, cảm xúc cũng có phiêu du và xuất thần, lồng ngực hơi phập phồng.

Cô trước giờ chưa từng nghĩ, kết hôn và ly hôn của cô đều nhanh chóng và đột ngột như vậy.

Nếu đã có được thứ mình muốn, vậy thì tùy ý buông ra đi.

Cô trước đó đã nói, cô có thể sống vui vẻ.

Cô bây giờ có tiền, có Huyền Diệp, so với khi rời đi có được quá nhiều, quả thật vui vẻ.

Để giấy chứng nhận ly hôn vào trong túi mang theo bên người, Trần Diễm An đứng dậy, không định ở lại đây nữa.

Quý Hướng Không vẫn ngồi ngây tại đó, hai tay chống lên đầu gối, hai tay đan vào nhau, thần sắc trên mặt ủ rũ và chán trường một cách khó tả.

Xoay người, cô cất bước đi ra, Quý Hướng Không ngồi ở trên sô pha đột nhiên có động tác, bàn tay lớn đột nhiên nắm cổ tay của cô: “Cùng nhau đi ăn bữa cơm?”

“Buổi trưa tôi có việc phải làm, không có thời gian, cứ như vậy đi.”

Vừa dứt lời, Trần Diễm An hất tay của anh ra, đẩy cửa phòng ra, đi ra ngoài.

Quý Hướng Không vẫn muốn nói gì đó nữa, môi mấp máy, cuối cùng không có mở miệng nói ra.

Trong lòng anh biết rõ hiểu rõ, thậm chí sáng tỏ như gương.

Nếu đồng ý ly hôn, sau khi ký tên vào đơn thỏa thuận ly hôn, cô tuyệt đối không thể có bất cứ tiếp xúc gì với anh nữa.

Loại tình cảnh như bây giờ, anh sớm đã biết rồi.

“Anh Quý…” Nhân viên ở bên cạnh nhìn thấy anh mãi không có phản ứng, mở miệng gọi.

Hoàn hồn lại, Quý Hướng Không nhướn mày lên, sau khi chào tạm biệt thì cũng đi ra ngoài, chỉ là sự mệt mỏi và u ám trên mặt có thế nào cũng không thể che được.

Khi Trần Diễm An tới đây có lái xe, xe đỗ ở cổng uy ban, đợi khi Quý Hướng Không đi ra, chiếc xe sớm đã không thấy bóng dáng.

Gần 10 giờ, Giang Uyển Đình tỉnh dậy, cũng không có vệ sinh cá nhân, bà ta trực tiếp tới phòng ngủ của Quý Hướng Không, nhưng phòng trống không, lại vội vàng gọi điện cho anh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2024


Chương 2024

Người giúp việc trong phòng khách mở miệng gọi cậu chủ, sau khi nghe thấy, Giang Uyển Đình lại vội vàng cúp máy, bước nhanh chân, đi xuống tầng.

“Mới sáng ra con đã đi đâu vậy?”

Tâm trạng và thần sắc của Quý Hướng Không đều viết trên mặt, cởi áo khoác ra, anh nói: “Tới ủy ban nhân dân, làm thủ tục ly hôn.”

“Cổ phần thì sao? Đứa trẻ thì sao?” Giang Uyển Đình vội truy hỏi.

“Đều là của cô ấy.” Quý Hướng Không ngồi xuống.

Va chạm một chút, Giang Uyển Đình mới giây trước còn ở trên cầu thang ngay giây sau đã lao tới bên cạnh sô pha, tim đập điên cuồng: “Con đang lừa mẹ?”

“Không có, giấy chứng nhận ly hôn cũng ở chỗ con rồi.” Quý Hướng Không để giấy chứng nhận ly hôn trên bàn.

Giang Uyển Đình thật sự không chịu đựng nổi, ngồi sụp xuống sô pha, sau đó bắt đầu khóc, nước mắt giống như mưa rơi: “Mẹ còn sống tiếp kiểu gì nữa đây?”

“Mẹ!”

“Con cho nó, tài sản của nhà họ Quý cũng cho nó, mẹ còn mặt mũi nào mà nhìn tổ tiên của nhà họ Quý, con căn bản là tiền trảm hậu tấu! Con là cố ý cắt đứt con đường sống của mẹ!”

Giang Uyển Đình cứ ngồi như vậy, hai tay đập vào sô pha dưới người, cảm xúc quá mức kịch liệt, nhất thời không thể khống chế mà ngất đi.

Quý Hướng Không lo lắng tới mức hơi biến sắc, vội vàng bế ngang bà ta lên, đưa tới bệnh viện, cả đoạn đường chiếc xe lao đi như tên lửa.

Từ sau khi Giang Uyển Đình xảy ra tình trạng ngất giống như lần trước, Quý Hướng Không rất coi trọng sức khỏe của bà ta.



Nhìn thấy giấy chứng nhận ly hôn, trên gương mặt đẹp trai đó của Âu Dương Tư nở nụ cười, hạnh phúc thỏa mãn giống như đóa hoa.

Nhìn tới mức động tình, Âu Dương Tư còn không kìm được mà hôn hai cái vào giấy chứng nhận ly hôn.

Trần Diễm An ngồi ở bên cạnh, hoàn toàn bị hành vi thái quá của anh ta làm cho buồn nôn, nhấc chân, đạp nhẹ một cái vào lưng của anh ta.

Không có để ý cô, Âu Dương Tư còn giơ lên xem, giống như tờ giấy chứng nhận ly hôn đó là chi phiếu, thích không lỡ rời tay.

Thân Nhã sắp về nước K rồi, hẹn trước khi rời đi thì gặp mặt, Trần Diễm An đồng ý rồi, đưa Huyền Diệp cho Âu Dương Tư.

Ba người gặp mặt lần nào cũng là địa điểm cố định, không phải là quán cà phê thì là tiệm hoa, không gian lựa chọn đều là kiểu yên tĩnh, ưu nhã, nhẹ nhàng.

“Nghe nói cậu và Quý Hướng Không lần này thật sự đã làm thủ tục ly hôn rồi?” Người nói chuyện là Diệp Giai Nhi.

“Ừ, làm thủ tịch vào sáng hôm nay.” Trần Diễm An cầm ly nước nóng, uống.

Thân Nhã hỏi về phân chia tài sản khi ly hôn, Trần Diễm An nói thật, 60% là của cô, 25% là của Huyền Diệp, 15% còn lại là của Giang Uyển Đình.

“Vậy anh ta trở thành kẻ nghèo, không xu dính túi rồi.” Diệp Giai Nhi nói: “Tạm thời không nhắc tới chuyện anh ta trước đây đối đãi với Diễm An như nào, chỉ nhìn phân chia tài sản, phần lớn đàn ông đều không làm được như anh ta, tớ không phải đang nói giúp cho Quý Hướng Không đâu, có điều việc nào đi việc nấy.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2025


Chương 2025

Thân Nhã cũng có cách nghĩ giống vậy, Quý Hướng Không đểu, nhưng lần cuối cùng này quả thật không đểu.

“Tớ không cần, anh ta lại cứ cho, vậy thì tớ cũng không có đạo lý từ chối rồi.” Trần Diễm An nói.

“Nghe nói Giang Uyển Đình đã ngất xỉu, đã đưa tới bệnh viện, tớ nghĩ có lẽ là vì chuyện này mới tức thành ra như vậy.”

Trần Diễm An không có nói gì, có điều đạo lý rất đơn giản rõ ràng, 80% là ngất vì chuyện cổ phần, quá rõ ràng.

Chủ đề này nói ra cũng khá trầm, Diệp Giai Nhi bèn chuyển chủ đề khác, không có ai bàn luận về chuyện của Trần Diễm An và Quý Hướng Không nữa.

Mỗi người đều có số phận của riêng mình, số phận khác nhau, con đường phải đi cũng khác nhau.

Ví dụ như Diệp Giai Nhi và Thẩm Hoài Dương, lúc mới đầu là vì con và kết hôn hợp đồng, sau đó trải qua những lần hợp tan của đời người, bấp bênh trắc trở, cuối cùng vẫn ở bên nhau một cách viên mãn.

Từ không có tình yêu lúc ban đầu tới mối quan hệ lâu dài cuối cùng, trong đó nảy sinh không ít gian truân, nhưng may mắn vẫn có thể ở bên nhau.

Lại ví dụ như Thân Nhã và Trần Vu Nhất, cả thời thanh xuân tươi đẹp nhất đều yêu nhau, yêu sâu đậm như vậy.

Nhưng ai lại ngờ rằng, Trần Vu Nhất sẽ giấu cô ấy lén lút qua lại với Lâm Nam Kiều, cuối cùng khiến đoạn tình cảm trong sáng nhất, chân thật nhất, cũng cháy bỏng nhất đó chấm dứt.

Mà Trần Diễm An và Quý Hướng Không, chốn về và con đường phải đi của hai người sau này, có ai biết được chứ?

Ở với nhau tới chiều, Hoắc Đình Phong bế Vân Triệt tới đón Thân Nhã.

Thần sắc trên mặt anh luôn ôn hòa, hờ hững, anh tinh tế khoác áo khoác mang tới cho Thân Nhã, sau đó tạm biệt hai người.

Dõi theo một nhà ba người ngồi lên xe rời đi, Trần Diễm An và Diệp Giai Nhi cũng tách nhau ra.

Quý Hướng Không ở bệnh viện trông Giang Uyển Đình, may mắn sức khỏe của bà ta không có gì đáng ngại, chỉ là chịu không nổi kích thích mạnh nên mới ngất đi.

Một lát sau, Giang Uyển Đình tỉnh lại.

Bà ta không khỏi ho khẽ, cố chống vào giường bệnh mà ngồi dậy: “Con là muốn thấy mẹ ngất đi lần nữa, có phải không?”

“Mẹ, đàn ông con trai nói lời phải giữ lời, lời nói ra thì bát nước đã hắt đi, với lại trên đơn thỏa thuận ly hôn cũng đã ký tên, con làm sao có mặt mũi đi đòi lại cổ phần với một người phụ nữ.”

“Vậy con nói cho mẹ, con bây giờ định như nào?”

“Bắt đầu lại từ đầu.” Quý Hướng Không suy nghĩ rồi nói: “Chuyện này đối với con mà nói không phải là một chuyện khó.”

“Con nói ngược lại thì dễ dàng, sản nghiệp lớn như vậy của nhà họ Quý hủy hoại trong tay mẹ và con, mẹ cũng không biết sau này làm sao đi gặp ba con nữa!”

Quý Hướng Không vỗ nhẹ vào vai của bà ta, an ủi: “Bây giờ không phải là có Huyền Diệp rồi sao, sau này số cổ phần đó của Trần Diễm An đương nhiên cũng sẽ để lại cho Huyền Diệp, thằng bé là cháu của mẹ, đâu phải là người ngoài chứ? Dù sao sau này cho dù con chết, cổ phần cũng vẫn để lại cho nó, bây giờ chẳng qua là tiến hành mọi quy trình trước thời hạn mà thôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2026


Chương 2026

Giang Uyển Đình được Quý Hướng Không ôm vào trong lòng, suy nghĩ một lát, bà ta cảm thấy lời của con trai nói cũng rất có lý.

“Sau này con già rồi, cổ phần của công ty chắc chắn sẽ cho Huyền Diệp hết, cho sớm cho muộn cũng vẫn cho, có phải không?” Anh lại thêm mắm thêm muối nói.

“Tuy nói thì nói vậy, nhưng vướng mắc trong lòng mẹ chung quy là không gỡ được!”

“Gỡ không được thì từ từ gỡ, vướng mắc tóm lại sẽ có một ngày gỡ bỏ, con sẽ luôn nghĩ về tập đoàn Quý Thị, nhớ tới ba và ông nội của con.”

Trong lúc hai người đang nói chuyện, tiếng bước chân truyền tới.

Sau đó truyền tới giọng nói nhẹ nhàng của Mộ Dĩnh Nhi: “Quý tổng.”

Quay đầu lại nhìn thấy người tới là Mộ Dĩnh Nhi và mẹ của cô ta, trong tay hai người xách đầy quà, đứng ở cửa.

Giang Uyển Đình nói: “Mời vào.”

Mộ Dĩnh Nhi dịu dàng hỏi han tình hình sức khỏe của Giang Uyển Đình, còn mang theo cháo táo đỏ mình nấu, màu sắc hương vị đều đủ, mùi thơm tỏa ra khiến người ta không nhịn được mà phải giơ ngón tay cái.

Mẹ cô ta ngược lại là lần đầu tiên gặp Giang Uyển Đình.

Dù sao thân phận có chút chênh lệch, luôn cảm thấy câu nệ và dè dặt, không biết đặt tay chân ở đâu.

Giang Uyển Đình vẻ mặt rất hòa nhã: “Ngồi đi, còn làm phiền hai người tới còn mang nhiều đồ như vậy.”

“Không có gì, mẹ con cháu vừa hay cũng đang nấu bữa tối, cho nên thuận tiện nấu thêm một chút, những cái này đều tốt cho dạ dày, ăn nhiều tốt cho cơ thể, cháu muốn tới một mình, nhưng mẹ cháu không yên tâm, vì vậy cũng đi theo tới.” Mộ Dĩnh Nhi giải thích, lấy bát ra, múc hai bát.

Một bát, cô ta đưa cho Giang Uyển Đình, bát còn lại đưa cho Quý Hướng Không.

Ngón tay dài day mi tâm, Quý Hướng Không xua tay, ý bảo mình không đói.

Nhìn chiếc hộp giữ nhiệt, Mộ Dĩnh Nhi dịu giọng nói: “Khi tới đây tổng cộng mang hai cái bát, Quý tổng một bát, bác gái một bát, bây giờ Quý tổng không ăn, phần còn lại cũng chỉ có thể đổ đi.”

Suy cho cùng là tâm ý của người ta, Quý Hướng Không không có từ chối nữa, cầm bát lên, cầm thìa lên, anh ăn.

Ánh mắt của mẹ Mộ Dĩnh Nhi thỉnh thoảng dừng ở trên người Quý Hướng Không, giống như mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng hài lòng.

Ăn đồ ăn cũng nho nhã, đẹp như vậy, Dĩnh Nhi nhà bọn họ đã tu mấy kiếp mới có thể có được hôn duyên như này?

Giang Uyển Đình thỉnh thoảng nói vài câu với Mộ Dĩnh Nhi và mẹ của cô ta, nhưng trong lòng luôn nghĩ tới số cổ phần của nhà họ Quý, sao có thể không đau lòng chứ?

Do thời gian đã có hơi muộn, cộng thêm chủ đề giữa ba người có hơi ít, bầu không khí cứ ngột ngạt, Mộ Dĩnh Nhi bèn mở miệng nói thời gian không còn sớm nữa, muốn rời đi.

Cửa sổ của phòng bệnh mở ra, ánh mắt của gg nhìn qua, sau đó nhíu mày: “Sao lại mưa rồi?”

Đúng vậy, không biết bắt đầu từ khi nào, vậy mà mưa rồi, mưa rất lớn.

“Mưa lớn như vậy, không dễ bắt taxi, Hướng Không, con đưa hai mẹ con họ về nhà đi.” Giang Uyển Đình mở miệng nói.

Quý Hướng Không gật đầu, ý bảo mình biết rồi.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2027


Chương 2027

Xoay người, ngón tay dài tùy ý cầm chìa khóa xe ở trên bàn trà lên, sau đó cầm chiếc áo khoác để ở một bên.

Mẹ cô ta nhìn trái, nhìn phải, nhìn trên, nhìn dưới, không ngừng đánh giá.

Cuối cùng vẫn là Mộ Dĩnh Nhi giật tay áo của bà ta thì bà ta mới hoàn hồn.

Đi ra khỏi phòng bệnh, Quý Hướng Không đi trước, Mộ Dĩnh Nhi và mẹ của cô ta đi ở đằng sau.

Mẹ của cô ta đang nghĩ, cao quá, phải có hơn 1m8.

Trước đó cứ luôn muốn tìm con rể cho Dĩnh Nhi, đó là muốn tìm con rể rùa vàng, bây giờ coi như có thể khiến bà ta hài lòng.

Ở một bên khác.

Trong lòng Trần Diễm An ôm Huyền Diệp, Âu Dương Tư đứng ở bên cạnh, đi tới.

Trán của Huyền Diệp có hơi nóng, cô cúi đầu, lòng bàn tay chạm nhẹ vào trán của đứa trẻ, không để ý trước mặt.

Ngược lại Mộ Dĩnh Nhi nhìn thoáng cái thì nhìn thấy rồi, đương nhiên Quý Hướng Không đi ở trước mặt cô ta cũng nhìn thấy.

“Nguyên Bảo, Huyền Diệp hình như sốt nhẹ, anh vừa rồi dùng nhiệt kế đo rồi, 38 độ, em đừng lo lắng.” Âu Dương Tư an ủi cô.

Trần Diễm An lúc này tính khí rất không tốt: “Bây giờ là sốt nhẹ, đợi tới nửa đêm mới trở nên nghiêm trọng.”

Đứa trẻ bị sốt rồi?

Quý Hướng Không nhíu mày, cất đôi chân dài, bước chân bước nhanh hơn, hai ba bước thì đi tới, hỏi với giọng trầm thấp: “Anh đi gọi bác sĩ…”

Ngẩng đầu, nhìn thấy là Quý Hướng Không, Trần Diễm An nheo đôi mắt tuyệt đẹp lại, dư quang quét tới Mộ Dĩnh Nhi và mẹ của cô ta, đôi môi đỏ lạnh lùng nhếch lên, giơ tay gạt phắt tay của anh ra: “Không cần, tôi có miệng có chân.”

Vừa dứt lời thì lướt qua anh, Âu Dương Tư đi theo đằng sau nói: “Nguyên Bảo, Huyền Diệp hình như phải uống sữa.”

“Em biết, tới phòng làm việc của bác sĩ trước đã.” Trần Diễm An suy nghĩ rồi lại nói: “Âu Dương Tư, em quên mang bỉm, anh ra xe lấy một cái.”

“Trong xe không có, lúc xuống xe anh đã để ý, trừ một cái chăn mỏng, căn bản không có bỉm.”

“Bỏ đi, trước tiên đi gặp bác sĩ đã, chuyện còn lại lát nữa rồi tính.”

Bóng dáng của hai người biến mất ở trước mắt, bước chân của Quý Hướng Không cử động, cũng muốn đi theo.

Nhưng nhìn thấy Mộ Dĩnh Nhi ở đằng sau thì khựng bước, gọi điện cho tài xế.

Cuộc gọi không được kết nối, âm thanh thông báo truyền tới là đối phương đã tắt máy, xin gọi lại sau.

Anh lại liếc ra bên ngoài cửa sổ, mưa xối xả, căn bản không biết khi nào sẽ dừng, hai mắt anh nheo lại, chỉ đành đi về phía trước.

Taxi trên đường chắc chắn đã kín khách, tài xế lại không nghe máy, anh cũng đồng ý với Giang Uyển Đình phải đưa về, tóm lại không thể vứt hai mẹ con bọn họ ở đây.

Ngồi vào chiếc xe Bentley màu đen, Quý Hướng Không một tay nắm vô lăng, rút điện thoại ra, lại gọi điện.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
609,279
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2028


Chương 2028

“Alo, bác sĩ Vương, ông có ở bệnh viện không? Đúng, tôi cần bác sĩ khoa nhi, con trai của tôi bây giờ bị cảm, ông qua đó một chuyến, đúng, thằng bé tên Trần Huyền Diệp, bây giờ đang ở tầng ba.”

Ở hàng ghế sau, Mộ Dĩnh Nhi vốn khóe miệng còn cong lên thì đã sững lại.

Mẹ của cô ta cũng sững người, con trai?

Anh có con trai từ khi nào vậy?

Mẹ của Mộ Dĩnh Nhi đang kéo tay áo của cô ta, nhíu mày.

Mộ Dĩnh Nhi cũng mù mịt, khẽ lắc đầu, biểu thị mình không biết.

Suy nghĩ một lát, mẹ của cô ta ho khẽ: “Quý tổng à…”

Cất điện thoại đi, Quý Hướng Không hơi nhướn mày, lạnh nhạt nói: “Bác gái gọi cháu là Hướng Không đi.”

“Được, vậy bác gọi Hướng Không, bác nghe Dĩnh Nhi nói năng lực làm việc của cháu giỏi, trên dưới công ty đều rất phục cháu, hôm nay gặp được, quả nhiên là vậy.” Mẹ của cô ta mỉm cười: “Có điều, bác sao chưa từng nghe nói cháu có con trai?”

Quý Hướng Không cười lạnh nhạt, vẻ mặt không gần gũi cũng không quá xa cách: “Cháu cũng vừa biết không lâu.”

Mẹ của cô ta còn muốn hỏi cái gì đó nữa, cho nên luôn đang cân nhắc rồi mở miệng: “Vậy các cháu bây giờ ly hôn rồi, con trai thuộc về ai?”

“Cô ấy, vợ cũ của cháu.”

“Khá đáng tiếc, đứa trẻ còn nhỏ như vậy.” Mẹ của cô ta nói.

Quý Hướng Không không nói gì nữa, một lòng một dạ lái xe.

Chiếc xe chạy rất nhanh, Mộ Dĩnh Nhi và mẹ của cô ta cũng không mở miệng nói gì nữa.

Rất nhanh thì tới nơi, hai người xuống xe, chào tạm biệt xong thì chiếc xe rời đi.

Mẹ của cô ta nói: “Người vừa rồi chính là vợ cũ của Quý tổng sao?”

Mộ Dĩnh Nhi gật đầu.

“Ngược lại khá xinh đẹp, dáng người lại tốt, tùy tiện mặc một chiếc áo khoác, nhìn giống như ngôi sao, con cũng sửa soạn cho mình đi, bất luận nói thế nào giờ đã là vợ cũ, còn có đứa trẻ, quyền nuôi dưỡng đứa trẻ là của vợ cũ nó, điều này cũng không có quan hệ quá lớn, con phải mạnh dạn lên!” Mẹ cô ta dạy bảo.

Mộ Dĩnh Nhi đáp bừa.

Cô ta còn đang nghĩ một chuyện, đó chính là trước đó không phải nói Trần Diễm An không thể sinh con hay sao? Sao tổng giám đốc bây giờ lại có thêm con trai ruột?

Quý Hướng Không chạy về bệnh viện, vẫn không quên ở siêu thị dưới tầng mua một bịch bỉm to, anh nhớ vừa rồi Trần Diễm An nói cần cái này.

Đi thang máy lên, lên thẳng tầng 3, gọi điện cho bác sĩ Vương, may mắn Trần Diễm An vẫn còn ở đó, anh mang bịch bỉm đó, trực tiếp đi tới phòng làm việc.

Trần Diễm An ngồi trên sô pha, Âu Dương Tư cũng ngồi ở đó, Quý Hướng Không đưa bịch bỉm đó vào.

Trần Diễm An không có đưa tay nhận lấy, chỉ dỗ Huyền Diệp.

Âu Dương Tư cũng không cầm, trực tiếp coi anh thành không khí.

Tuy nhiên, vào lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng rất vang, Âu Dương Tư mở miệng: “Nguyên Bảo, Huyền Diệp chắc chắn là ị rồi.”

Gỡ khăn ra, kết quả đúng thật là ị rồi.

Khăn quấn cũng bị bẩn rồi, mông cũng bẩn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom