Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Chương 832


Chương 832

Đây là manh mối cho thấy cấp dưới của hắn- Thử Vương chịu trách nhiệm về tình báo, sau bao nhiêu rắc rối cũng không thể tìm ra manh mối.

Hai mắt Lưu Thanh Dao đỏ hoe, vẫn câu nói như cũ: “Anh chích đi.”

“Anh tự chích rồi tôi sẽ nói cho anh nghe.”

Thấy Tần Thiên không nói gì, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Người đó nói cho tôi biết, chỉ cần chích vào người anh, ngay cả thần tiên cũng không cứu được.”

“Tôi vẫn không tin, tôi còn tưởng hắn lừa tôi để lấy tiền.”

“Bây giờ thấy anh sợ kim tiêm độc này như vậy, tôi vô cùng hối hận!”

“Nếu biết sớm hơn, tôi đã không nên dùng dao mà phải dùng nó để đối phó với anh!”

Sắc mặt Tần Thiên tái nhợt.

Trên sàn nhảy, động tác rút dao của Lưu Thanh Dao quá vụng về. Vì vậy, trong nháy mắt đã bị hắn phát hiện và khuất phục một cách dễ dàng.

Nhưng chiếc kim tiêm nhỏ này thì khác, nó là vật rất khó thấy.

Hắn không thể tưởng tượng được, nếu như khi đó Lưu Thanh Dao dùng thứ này để ám sát mình, hậu quả sẽ ra sao nếu hắn không né được!

Nghĩ tới đây, hắn cũng có chút tức giận, hung hăng nhìn chằm chằm Lưu Thanh Dao.

Cô ta không hề tỏ ra yếu thế, cũng trợn to hai mắt nhìn hắn.

Trong lúc bế tắc, điện thoại của Tần Thiên vang lên, hắn nhìn vào thì thấy đó là một số điện thoại lạ.

Sau khi bấm nút, giọng nói hoảng sợ của một người phụ nữ từ bên kia truyền đến: “Tần Thiên, cháu có gặp Dao Dao không?”

“Mấy ngày nay cô bận lo cho tang lễ cho cha con bé, không có thời gian quan tâm đến nó.”

“Cô mới biết nó đã trốn ra ngoài, mua vé xe đến Long Giang.”

“Tần Thiên, cô lo lắng nó sẽ tìm cháu báo thù.”

“Cháu có gặp nó không?”

Tần Thiên im lặng một lát rồi nói: “Cô Linh Lung, Dao Dao đang ở chỗ cháu.”

“Thật sao?” Ngọc Linh Lung kinh ngạc nói: “Con bé thế nào rồi?”

“Con bé ổn chứ?”

Lưu Thanh Dao vừa nghe được giọng của mẹ, lập tức trở nên kích động, lớn tiếng chửi bới.

“Bà không xứng đáng làm mẹ của tôi!”

“Không xứng làm vợ của Lưu Triệt!”

“Lưu Triệt bị giết, vì sao không báo thù cho ông ấy? Có phải bà muốn làm Bắc Giang vương không?”

“Tôi không có người mẹ như bà!”

“Bà từ bỏ đi, không giết chết tên họ Tần này, tôi sẽ không quay về!”

Sau khi nghe thấy giọng nói xé ruột xé gan của con gái, trong điện thoại, Ngọc Lung Linh đã bật khóc.

Tần Thiên im lặng một lát, thấp giọng nói: “Hay là nói thật cho cô ấy biết đi.”

“Không được!” Ngọc Linh Lung lập tức từ chối, thấp giọng nói: “Con bé còn quá nhỏ, không nên biết quá nhiều.”

“Nếu có chuyện gì xảy ra, cái chết của Lão Lưu sẽ vô ích.”
 
Chương 833


Chương 833

Tần Thiên im lặng.

“Tần Thiên, con bé không làm cháu bị thương chứ? Dù con bé có làm gì đi chăng nữa, xin hãy nể mặt cô và lão Lưu mà lượng thứ cho con bé.”

“Cháu trông chừng con bé giúp cô, cô sẽ lập tức phái người đến đón nó về.”

Tần Thiên thấp giọng nói: “Bây giờ chắc là cô rất bận rộn.”

Ngọc Linh Lung buồn bã nói: “Ngày mai là tuần giỗ đầu của lão Lưu.”

Tần Thiên lại im lặng, hắn biết tại sao Lưu Thanh Dao lại ấn định thời hạn bảy ngày.

Cô ta muốn dùng chính cái đầu của hắn để tế lên cha mình vào tuần giỗ đầu của ông.

“Cô cứ làm việc đi.”

“Cháu đảm bảo sẽ cử người đưa cô ấy trở về an toàn.”

“Cảm ơn cháu!”

“Tần Thiên, vậy cô yên tâm rồi, đã gây phiền phức cho cháu rồi!”

Tần Thiên thấp giọng nói: “Cô có muốn nói chuyện với cô ấy không?”

Ngọc Linh Lung thở dài nói: “Không nói nữa, đứa nhỏ này vốn dĩ lớn lên cùng cha, cũng không quá thân thiết với cô.”

“Bây giờ xảy ra chuyện như thế này, nhất thời con bé sẽ không thể tha thứ cho cô.”

“Không sao đâu, khi con bé quay về, cô sẽ tìm cách hòa hợp với nó.”

Tần Thiên “Ừm” một tiếng rồi cúp điện thoại.

Lưu Thanh Dao nhìn hắn với đôi mắt đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi: “Không giết chết anh, tôi sẽ không trở về Bắc Giang!”

Tần Thiên trầm giọng nói: “Tôi cho cô một cơ hội giết tôi.”

“Ra tay đi.”

Nói rồi, hắn lật tay đưa con dao mình đã giật được từ tay Lưu Thanh Dao cho cô ta.

Lưu Thanh Dao sửng sốt một chút, nói: “Anh sẽ thật sự không đánh trả?”

Tần Thiên gật đầu: “Nhưng nếu không giết được tôi, nhất định phải nói cho tôi biết lai lịch của cây kim tiêm độc này.”

“Chuyện này rất quan trọng với tôi.”

“Tôi giết anh!” Lưu Thanh Dao cầm lấy con dao, lao về phía Tần Thiên.

Nhắm vào vị trí của tim, dùng hết sức đâm vào.

“A!” Tần Thiên không khỏi nhíu mày.

Sắc mặt hắn phút chốc trở nên tái nhợt.

Lưu Thanh Dao mất không chế, nhìn thấy con dao trong tay quả nhiên đã đâm vào trong cơ thể Tần Thiên, hắn thật sự không né tránh.

Máu chảy ra ngay lập tức nhuốm đỏ bàn tay cô ta.

Cô ta hét lên, vội vàng buông tay.

“Sao anh không né?”

“Anh thật sự muốn chết à?” Nhìn khuôn mặt tái nhợt của Tần Thiên, cô ta vừa khóc vừa hỏi .
 
Chương 834


Chương 834

Tần Thiên nghiến răng nghiến lợi, thành thật mà nói, cho dù Lưu Thanh Dao không đâm trượt thì một đao này cũng sẽ không gây ra vết thương trí mạng cho hắn.

Khi tu luyện đến cảnh giới của hắn, thời điểm lưỡi dao sắc bén cắt xuyên qua da, các mô cơ gần đó sẽ tự động chống cự. Cộng với sự đau buồn tột cùng của Lưu Thanh Dao, cô ta thực sự đã không còn bao nhiêu sức lực nữa.

Vì vậy, một đao này không đâm quá sâu nhưng mũi dao cũng chạm vào xương sườn.

Tần Thiên chịu đòn này chỉ để báo đáp tình nghĩa của Lưu Triệt vì đã sẵn sàng chết vì hắn.

Hiện tại tuy rằng thể xác đau đớn nhưng trong lòng hắn cũng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Hắn mỉm cười và nói, “Bây giờ, cô có thể nói cho tôi biết được chưa?”

Sắc mặt Lưu Thanh Dao tái nhợt, trước đó, cô ta một lòng muốn giết Tần Thiên nhưng khi hắn đứng yên và để cho giết, cô ta mới nhận ra rằng giết người là một chuyện khủng khiếp biết bao.

Nhưng cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Hôm nay tôi sẽ tha cho anh.”

“Một ngày nào đó, tôi nhất định sẽ giết anh!”

“Đều ở đây, anh xem đi!” Cô ta ném điện thoại cho Tần Thiên.

Tần Thiên vội vàng mở ra, nhìn thấy WeChat tên là “Kẹo Sữa Thỏ Trắng”.

Sau đó, phát hiện ra đoạn ghi chép cuộc trò chuyện với một người đàn ông có biệt danh là “Seraph”.

Dùng ngoại ngữ, rõ ràng Seraph này đến từ ngoại vực.

Lưu Thanh Dao nghiến răng nghiến lợi nói: “Sau khi tôi đăng treo thưởng, người này liên lạc với tôi qua email, nói với tới rằng có cách khiến anh chết.”

“Sau đó, tôi trả cho anh ta 500 USD thông qua tài khoản nước ngoài.”

“Anh ta đã gửi cho tôi ống tiêm này.”

Tần Thiên hít một hơi thật sâu, chụp ảnh màn hình tài khoản email của Seraph, gửi cho Thử Vương, kèm theo một câu: Kiểm tra vị trí của IP này ngay lập tức.

“Anh Thiên, anh không sao chứ?” Bên ngoài giọng Lôi Báo truyền đến.

Hoá ra Cường Long nghe thấy tiếng động lớn trong phòng, vô cùng lo lắng nhưng Tần Thiên lại không nói gì nên cũng không dám vào vì vậy, anh ta đã gọi điện thoại cho Lôi Báo.

Tần Thiên trầm giọng nói: “Vào đi.”

Lôi Báo đẩy cửa vào nhìn thấy bộ dạng này của Tần Thiên thì vô cùng kinh ngạc. Trước ngực Tần Thiên còn đang cắm một con dao, máu thấm đẫm cả một khoảng áo trước ngực.

“Anh Thiên, làm sao vậy?” Hắn hoảng loạn hét lên.

Sau đó nhanh tay cướp lấy khẩu súng hét lên với Lưu Thanh Dao: “Là cô làm ?”

Lưu Thanh Doa sợ quá theo bản năng đáp: “Là…là do hắn ta bảo tôi làm!”

Tay Tần Thiên đặt lên con dao trước ngực dứt khoát rút ra, còn lau sạch máu trên dao rồi đưa cho Lưu Thanh Dao. “Đối với sự việc của cha cậu tôi một lần nữa xin lỗi.”

“Tôi không thể phủ nhận cái chết của ông ý không liên quan tới tôi, bây giờ chỉ có thể nói với cậu rằng tôi từng có cơ hội để cứu ông ấy thêm lần nữa…Chỉ là ông ấy lại không cho tôi cơ hội đó.”

Lưu Thanh Dao nắm chắc con dao trong tay do dự nhìn Tần Thiên. Cô ta không hiểu chuyện gì cả.

Tần Thiên cười nói: “Có chút chuyện sau này từ từ rồi sẽ hiểu.”

“Con dao này cô cứ cất đi, sau này có cơ hội lại tới giết tôi.”

“Nghe lời tôi quay về chăm sóc mẹ cho tốt, bà ấy đã rất vất vả rồi.”
 
Chương 835


Chương 835

Lưu Thanh Dao cúi đầu im lặng.

Tần Thiên thấy Lôi Báo tới thì nói: “Cậu tự mình dẫn người đưa cô ta về Bắc Giang, đừng để xảy ra việc gì.”

“Vâng!” Lôi Báo trầm mặc đáp.

Lưu Thanh Dao đi ra khỏi cửa còn quay đầu lại nhìn Tần Thiên, biểu cảm vô cùng phức tạp: “Tôi không biết thế này tính là gì! Nhưng tôi nhất định sẽ giết anh!”

Tần Thiên cười khổ: “Tùy cô.”

Lưu Thanh Doa cắn răng, cúi đầu rời đi.

“Anh Thiên anh không sao chứ?”

“Tại sao lại thả cô ta đi?” Cường Long vẻ mặt hoảng sợ.

Hắn đang tự trách bản thân, bởi vì hắn cảm thấy vì hắn mà Tần Thiên mới bị như vậy.

Tần Thiên cười đáp: “Không sao, để xem xem cậu sau này còn dám lấy ông đây ra làm trò hề…mau đi lấy quần áo mới tới đây.”

Cường Long hoảng sợ đáp: “Không dám nữa!”

Nói xong thì vội vã chạy đi lấy một bộ quần áo mới tới. Tần Thiên thay quần áo dính máu ra, năng lực hồi phục siêu cấp của hắn đã làm cho vết thương khép miệng lại. Hắn cầm khăn lông lau sạch máu trước ngực rồi mặc quần áo mới lên, sau đó rời khỏi câu lạc bộ.

Về đến Long Viên, đại sảnh vẫn còn sáng đèn. Tô Tô, Mã Tước và Dương Ngọc Lan đang ngồi trên sofa xem tivi. Nhìn thấy Tần Thiên quay về, Mã Tước vội vã chào: “Anh trai về rồi, để em lấy dép cho anh.”

Tần Thiên cười: “Tiểu Tước cứ ngồi đi. Đều là người nhà đừng khách sáo như vậy.”

Hắn tự mình cởi giày nói: “Mọi người đang xem cái gì vậy?”

Mã Tước cười: “Bọn em đang đợi phát sóng quảng cáo của chị.”

“Hôm nay phát sóng sao?” Tần Thiên cũng đi qua.

Tô Tô ngẩng đầu lên nhìn hắn nói: “Anh sao vậy?”

Dương Ngọc Lan cũng ngẩng đầu lên nhìn theo: “Tần Thiên, con bị bệnh gì à?”

“Không sao. Chắc là do lúc trưa uống nhiều rượu quá bây giờ nghỉ ngơi chút là ổn thôi.”

Dương ngọc Lan định nói gì thì thấy Tô Tô cười nói trước: “Mẹ, mẹ không cần lo cho anh ấy! Anh ấy khoẻ như trâu ấy!”

Nói xong còn trợn mắt: “Sau này uống ít thôi!”

Tần Thiên vội cười nói: “Tuân mệnh!”

“Sau này mọi người mà tới mời rượu anh sẽ bảo vợ anh cấm uống rượu.”

Tôi Tô không nói gì chỉ cười. Cùng lúc đó Mã Tước hưng phấn hét lên: “Lên sóng rồi!”

“Trời ơi là ngôi sao nổi tiếng Liễu Như Ngọc!”

Tần Thiên nhìn Liễu Như Ngọc trên màn hình tivi rất đơn giản, nhưng lại như có như không một chút khí chất. Cả đoạn quảng cáo dài 30 giây toàn là khen ngợi sản phẩm, từ cơ sở trồng dược liệu tới khâu xử lý chế biến dược liệu, dây chuyền sản xuất, khâu đóng gói, khâu bảo quản.

Liễu Như Ngọc dùng giọng nói dịu dàng chỉ trong vỏn vẹn 30 giây đã giới thiệu hoàn chỉnh Tô Ngọc Cao tới tất cả mọi người. Nhìn thấy Liễu Như Ngọc như vậy trong đầu Tần Thiên không tự chủ được nghĩ tới một số chuyện.

Trên mặt hắn nở một nụ cười, Tô Tô thấy hắn cười cũng cười hì hì hỏi: “Có phải là rất đẹp đúng không?”

“Đúng…” Tần Thiên nói rồi mới phản ứng lại vội vã đáp: “Quảng cáo này làm đẹp lắm!”

“Sau khi phát sóng Tô Ngọc Cao chắc chắn có số lượng bán ra rất tốt. Vợ ơi chúc mừng em!”
 
Chương 836


Chương 836

Tô Tô bĩu môi nhưng ngày vui nên cô cũng chả thèm tính toán với hắn. Cô chỉ cong khoé miệng nở một nụ cười ngọt ngào, sau đó lại than thở nói: “Lúc còn đi học chỉ là nhất thời thấy thích thú nên làm ra cái này.”

“Thật sự không nghĩ tới có ngày lại được mọi người đón nhận, ông trời đúng là rất ưu ái em.”

Dương Ngọc Lan cười bảo: “Không phải ông trời ưu ái con, là do chồng con ưu ái con.”

“Đúng rồi, chồng con tên là Tần Thiên. Con gọi là lão Tần hoặc là lão Thiên. Hình như cũng không có vấn đề gì đâu.”

“Mẹ!” Nghe thấy mẹ mình trêu đùa như vậy mặt Tô Tô đỏ hẳn lên.

“Cám ơn mẹ đã khen con, con nhất định sẽ cố gắng phát huy tiếp tục phấn đấu.” Tần Thiên cười đáp.

Tô Tô ném cái ngối dựa vào người hắn: “Còn không mau lên lầu!”

“Đi trải giường đi, em mệt rồi muốn đi ngủ.”

“Tuân mệnh!” Tần Thiên cười cười rồi mau chóng đi lên phòng.

Dương Ngọc Lan thấy thế liền cảm thấy bất bình thay Tần Thiên, bà cảm thấy Tần Thiên đã quá chiều con gái mình.

Tần Thiên muốn lên phòng nhanh cũng bởi vì còn có một lý do khác, đó là hắn nghe thấy tiếng báo của điện thoại, đúng như hắn nghĩ đó là tin nhắn tới của Thử Vương.

“Vương, tra được rồi!”

“Địa chỉ IP ở Bắc Phi, có thể xác định được là khu quần đảo Madeira.”

“Cụ thể hơn thì cho tôi thêm chút thời gian nữa, chắc là cũng mau tìm ra thôi.”

“Còn có một tin rất quan trọng, bên liên kết thu được một tin tức quan trọng. Cái người tên Seraph, có vẻ là thành viên quan trọng của Độc Sư.”

“Lần này chỉ cần bắt được hắn nói không chừng có thể tìm được cả Độc Sư và cả Thiên Sứ Chi Nhãn.”

“Vương, mời ngài sắp xếp công việc.”

Tần Thiên thở phào một tiếng rồi gõ trên màn hình một chữ “yeah”. Tin tình báo này đúng là rất quan trọng. Độc Sư và cả Thiên Sứ Chi Nhãn của hắn luôn là cái gai trong mắt Tần Thiên. Chỉ cần tiêu diệt được đối thủ thì hắn sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết.

Tuy nhiên, Thử Vương là người có mạng lưới tình báo tốt như, gần như bao phủ toàn cầu vậy mà vẫn không có cách nào tìm được ra tung tích của hắn. Lần này hành động không tính toán trước vậy mà lại thu được kết quả ngoài ý muốn.

Seraph là người có vị trí quan trọng trong Thiên Sứ Chi Nhãn vậy mà lại dùng thủ đoạn ngu ngốc tới vậy. Lợi dụng Liễu Thanh Doa để giết hắn thì đúng là rất kỳ quái, vậy mà suýt chút nữa thành công. Bởi vì Tần Thiên lại không quá đề phòng loại người như Liễu Thanh Dao.

Độc trong tay Liễu Thanh Dao đủ để cướp mạng, nếu Liễu Thanh Dao thành công thì đối với Độc Sư và Thiên Sư Chi Nhãn đúng là giúp ích rất nhiều. Chỉ không ngờ đại hoạ lại được hoá giải nhẹ nhàng. Vậy thì Seraph cũng thật bất cẩn.

Hắn cho rằng liên thủ với một tiểu thư nhà giàu mụ mị vì trả thù, nếu cô ta thất bại thì không ảnh hưởng gì tới hắn. Hắn lại không ngờ tới Tần Thiên có thể sử dụng những manh mối ít ỏi để tìm ra vị trí gần chính xác của bản thân hắn trong thời gian ngắn như vậy.

Tần Thiên thậm chí còn cảm thấy cơ hội đối đầu trực diện với Độc Sư đã đến. Sau khi bình tĩnh lại, hắn bắt đầu nhanh chóng sắp xếp.

“Anh và người của anh không được phép lộ diện. Các người chỉ có trách nhiệm cung cấp thông tin.”
 
Chương 837


Chương 837

“Những người khác của chúng ta có ai ở Bắc Phi hoặc tương đối gần Bắc Phi không?”

Thử Vương lập tức trả lời: “Xà Vương.”

“Gần đây cô ấy đã nhận một nhiệm vụ trên web đen và dẫn dắt thuộc hạ tinh anh của mình đi tiêu diệt một tên đầu sỏ đáng sợ.”

“Lúc này, đang nghỉ ngơi ở đất nước Kim Tự Tháp.”

Xà Vương?

Tần Thiên không ngờ lại là cô ta, trong mắt hiện lên một chút cảm xúc phức tạp.

Trong số mười hai vị thiên vương dưới quyền của hắn, hắn có mối quan hệ phức tạp nhất với Xà Vương lạnh lùng này.

Nghĩ đến chuyện xảy ra khi lần đầu tiên họ gặp nhau, hắn hơi do dự.

“Không còn ai à?”

“Gần đây Ngưu Vương đang ở đâu?” Hắn hỏi thử.

“Theo như tôi được biết, Ngưu Vương đã đến một hòn đảo nhỏ ở Thái Bình Dương để bế quan rồi.”

“Hình như lần này chuẩn bị đột phá.”

“Vương, anh cảm thấy Xà Vương không thể đảm nhiệm sao?”

“Hay là gọi Trần Nhị Cẩu qua đây? Tôi nghe nói gần đây anh ta lại lôi kéo thêm được một thuộc hạ, là tay súng thiện xạ tên là Đào Phương.”

“Vậy thì thực sự tuyệt vời.”

Tần Thiên lập tức nói: “Chúng ta không thể để Nhị Cẩu đi, bây giờ chuyện Nhị Cẩu cần làm chính là kinh doanh trên bề mặt.”

Thử Vương bất lực nói: “Vậy thì chỉ còn lại Xà Vương thôi.”

“Lão đại, giữa anh và Xà Vương, hai người——”

Tần Thiên do dự một lát, sau đó ra quyết định.

“Tôi và Xà Vương không có gì cả. Anh hãy thông báo cho cô ta và lập tức khởi hành đến quần đảo Marat.”

“Bắt giữ cụ thể như thế nào, tùy cô ta. Anh nhất phải cung cấp cho cô ta thông tin chính xác nhất.”

“Hãy nhớ rằng, nếu tìm thấy Seraph, tốt nhất là bắt sống, sau đó moi thông tin từ miệng anh ta.”

“Nếu cần, tôi sẽ đích thân bay tới đó. Cứ như vậy đi.”

Thử Vương trả lời: “Anh hãy đợi tin tốt lành đi.” Sau đó, ảnh đại diện mờ đi.

“Anh đang nói chuyện với ai vậy? Thần thần bí bí vậy.” Tô Tô bước vào, nhìn thấy dáng vẻ của Tần Thiên, tò mò hỏi.

Tần Thiên vội vàng dùng ngón tay chuyển đổi hệ thống điện thoại.

“Không có ai, là Trần Nhị Cẩu.”

“Hỏi xem khi nào em sẽ giới thiệu đối tượng cho cậu ta.”

Tô Tô cười cười, nhìn Tần Thiên nói: “Anh có chắc không phải nhìn thấy đại minh tinh trên TV nên tình cũ nhen nhóm chứ? Ở đây để giữ liên lạc à?”

Tần Thiên đỏ mặt nói: “Sao em có thể nghĩ như vậy chứ!”

“Anh là loại người đó sao?”

“Được rồi, được rồi.” Tô Tô ngáp một cái, leo lên giường nói: “Anh có hay không thì liên quan gì đến em?”

“Em còn hy vọng bên ngoài anh có một tình nhân, để ngày ngày không bám dính lấy em.”
 
Chương 838


Chương 838

“Em cảm thấy mệt mỏi.”

Tần Thiên nuốt khan nói: “Vợ, em thật sự nghĩ như vậy sao?”

Tô Tô cười nói: “Anh đoán xem.”

“Có phải em đã nói trúng tim đen của anh rồi không?”

Tần Thiên ý thức được mình đang bị lừa, vội vàng nói: “Được rồi, vợ, em thay quần áo trước, anh đi xả nước tắm.”

Hắn vội vã lẻn vào phòng tắm.

“Anh không được xông vào đây!” Tô Tô đi vào phòng tắm, nghiêm khắc cảnh cáo Tần Thiên.

Nói thật, Tần Thiên hiện tại thật sự không có tâm trạng nghĩ tới cái gì khác.

Hắn đang nghĩ đến hành động này cách xa hàng ngàn dặm. Chỉ cần là thông tin chính xác thì quá trình hành động sẽ không có vấn đề gì chứ.

Dù có tình cảm phức tạp với Xà Vương nhưng Tần Thiên vẫn công nhận khả năng chuyên môn của cô ta.

Những chuyện khác thì không nói nhưng nói đến ám sát, cô ta và nhóm của mình có thể chắc chắn đứng trong top 5 thế giới.

Một lúc sau, Tô Tô từ trong phòng tắm đi ra. Tần Thiên đặc biệt thêm một chút dược liệu vào nước tắm ấm.

Không có cách nào, Tô Tô lười uống dược liệu, nhưng lại rất thích tắm, mỗi ngày tắm ít nhất một lần. Tần Thiên đành phải dùng phương pháp này để điều hòa cơ thể cô.

Dòng nước nóng chứa đầy dược liệu thấm đẫm toàn thân cô, cô uể oải ngã vào trong lòng Tần Thiên.

Khi đầu cô chạm vào ngực, Tần Thiên vô thức rít lên.

Tô Tô sửng sốt một lát, nói: “Anh sao vậy?”

“Anh bị thương sao? Để em xem xem.”

Nói xong cô đang định nhìn vào ngực Tần Thiên.

“Không.” Tần Thiên vội vàng chuyển chủ đề, nói: “Đúng rồi, mau đứng dậy đi, hôm nay phải ngồi thiền.”

“Đây là bài tập phải làm hàng ngày.”

Tô Tô ngượng ngùng nói: “Không muốn!”

“Vừa nãy em đã luyện tập trong bồn tắm rồi.”

“Thật sao? Không được lười biếng?”

“Ôi không, đáng ghét!”

Tô Tô bĩu môi, đột nhiên nghiêm túc nói: “Chúng ta nói chuyện nghiêm túc đi.”

“Mẹ nói ngày mai mẹ và Tiểu Tước sẽ chuyển đến biệt thự bên cạnh, anh thấy thế nào?”

Tần Thiên suy nghĩ một chút, nói: “Có lẽ mẹ không đùa đâu, mẹ muốn tạo không gian riêng cho chúng ta.”

“Hơn nữa biệt thự bên cạnh chúng ta cũng chỉ cách có mấy chục mét thôi, cũng vẫn như ở cùng nhau, anh thấy không vấn đề gì.”

Tô Tô im lặng một lát, nói: “Em cũng biết vậy.”

“Chỉ là không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy hơi chạnh lòng.” Vừa nói, mắt cô đỏ hoe.

Tần Thiên vội vàng hỏi: “Tại sao?”
 
Chương 839


Chương 839

Tô Tô thấp giọng nói: “Cha em mất sớm, em cùng mẹ nương tựa vào nhau mà sống nhiều năm, chưa hề xa cách.”

“Bây giờ bà ấy phải chuyển ra khỏi nhà này, em luôn cảm thấy như thể chúng tôi đã đuổi bà ấy đi vậy.”

Nói đến đây, cô đánh Tần Thiên một cái, tức giận nói: “Đều tại anh!”

“Tất cả là tại anh!”

Tần Thiên cười khổ nói: “Vợ, liên quan gì đến anh?”

“Không phải anh yêu cầu mẹ chuyển đi.”

Tô Tô nói: “Vì anh mà mẹ cảm thấy bây giờ em đã là người của anh rồi, chúng ta là một gia đình nhỏ.”

“Em và bà ấy từ nay đã trở thành họ hàng rồi.”

“Nhưng em không muốn như vậy, em cảm thấy nếu bà ấy chuyển đi sẽ thành hai gia đình.”

“Không được, em phải nói với bà ấy rằng bà ấy không thể chuyển đi!”

“Hơn nữa có quá nhiều ký ức của bà ấy trong căn biệt thự này! Nếu đuổi bà ấy đi thì thật quá tàn nhẫn.”

Tô Tô nói xong lập tức đứng lên muốn đi khuyên can Dương Ngọc Lan.

“Vợ ơi, nghe anh nói đã.” Tần Thiên lại kéo cô vào lòng, an ủi: “Con người ai cũng phải trưởng thành.”

“Mẹ nói như vậy, chắc chắn mẹ đã suy nghĩ kỹ càng, không phải chỉ là ý định nhất thời.”

“Nếu em xông qua đó nói với mẹ như vậy, sẽ gây khiến mẹ khó xử.”

“Anh có một cách-”

“Cách gì?” Tô Tô ngẩng đầu hỏi hắn.

Tần Thiên trầm ngâm một lát, nói: “Nếu căn nhà cổ này có rất nhiều kỷ niệm với mẹ, vậy chi bằng chúng ta chuyển ra ngoài.”

“Chúng ta chuyển đến biệt thự bên cạnh, nhường cho mẹ sống ở đây.”

“Anh nghĩ, có lẽ mẹ cũng không muốn chuyển đi. Nhưng mẹ lại ngại không tiện bảo chúng ta chuyển đi.”

“Cho nên, bà ấy chỉ có thể nói muốn chuyển ra ngoài.”

“Em nghĩ sao?”

Tô Tô im lặng một lát, cuối cùng gật đầu nói: “Đây là cách thỏa hiệp.”

“Có thể suy xét đến tâm trạng của mẹ ở mức độ tối đa.”

Tần Thiên vui vẻ nói: “Còn có một cái lợi ích khác.”

“Là gì?”

Tần Thiên xoay người, đối mặt với Tô Tô, nói: “Cuối cùng anh cũng cho em một gia đình rồi.”

“Khi chuyển đến một ngôi nhà mới, em sẽ trở thành người vợ mới, cũng chính là nữ chủ nhân thực sự.”

Nhìn dáng vẻ của Tần Thiên, lại nghe được những từ “nhà mới, vợ mới”, Tô Tô đỏ mặt, tim đập nhanh.

Giống như, trước đây mặc dù ở cùng Tần Thiên, nhưng cô vẫn là cô, vẫn là một đứa trẻ nghịch ngợm, bướng bỉnh trước mặt mẹ.

Sau khi chuyển đến nhà mới, cô chính thức có được thân phận khác- một người vợ mới, cũng chính là nữ chủ nhân.

“Ai muốn làm vợ mới của anh?”

“Lưu manh!” Cô nói: “Em mệt rồi, mau đi ngủ đi!”

“Được.” Trong lòng Tần Thiên dao động, nhẹ nhàng ôm lấy vợ yêu của mình vào lòng.

Tô Tô tắm thuốc, thần kinh được thả lỏng, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
 
Chương 840


Chương 840

Tần Thiên không ngủ được.

Trong bóng tối, đôi mắt hắn như những vì sao.

Trong đôi mắt trong veo mà sâu thẳm này, những giọt nước mắt trong suốt không biết từ đâu chợt lóe lên.

Trong ký ức của hắn, một người phụ nữ đã nắm tay hắn và nói: “Thiên nhi hãy mau lớn lên và lấy một người vợ.”

“Vợ Thiên nhi chắc chắn sẽ là cô gái xinh đẹp nhất thế giới.”

“Lúc đó Thiên nhi đã có gia đình riêng và mẹ cũng đã già.”

……

Mẹ ơi, bây giờ con trai đã có vợ và có gia đình của riêng mình rồi. Chỉ là mẹ không bao giờ nhìn thấy được.

Hắn thầm nói một câu trong lòng, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

Ngày hôm sau, Tô Tô dậy sớm một cách hiếm thấy.

Sau khi nói với Dương Ngọc Lan về ý tưởng của mình, bà ấy vui vẻ đồng ý.

“Cuối cùng các con cũng thông suốt rồi.”

“Mau chuyển đi, mau chuyển đi!”

“Tần Thiên, gả con gái như hất bát nước đi, từ nay về sau sẽ giao nó cho con.”

“Con muốn yêu chiều nó như thế nào thì tùy con, mắt mẹ không nhìn thấy sẽ không thấy phiền.”

Quả nhiên, Dương Ngọc Lan không muốn rời khỏi ngôi nhà cũ này. Bà ấy cũng muốn Tô Tô và Tần Thiên dọn ra ngoài, nhưng trước đó không tiện mở lời.

“Mẹ!”

“Mẹ có phải là mẹ ruột của con không vậy?” Tô Tô tức giận.

Dương Ngọc Lan nói: “Phải.”

“Vậy khi nào con sinh một đứa cháu ngoại cho mẹ đây?”

Tô Tô tức giận nói: “Con sẽ không sinh con đâu!”

Nói là chuyển nhà mới nhưng thực chất chỉ là hình thức.

Ở bên biệt thự mới, Ngô Thiên Hùng đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ mà không cần Tần Thiên dặn dò, nó sang trọng hơn nhiều so với ngôi nhà cũ.

Hắn và Tô Tô chỉ cần chuyển vào ở là được, không cần mang theo bất cứ thứ gì. Ngay cả quần áo của Tô Tô cũng vẫn để lại trong phòng ở bên này.

Nếu muốn quay lại, có thể quay lại và ở bất cứ lúc nào. Nhưng Dương Ngọc Lan nói khi trở về, sẽ về nhà mẹ đẻ.

Hai nhà tuy chỉ cách nhau vài chục mét nhưng cảm giác nghi thức vẫn rất quan trọng.

Dương Ngọc Lan đặc biệt mua rất nhiều rau để nấu ăn trong biệt thự mới, ngụ ý là vợ chồng son sẽ luôn mặn nồng.

Tần Thiên tuy rằng cũng rất vui vẻ, nhưng suốt ngày vẫn luôn có chút lơ đãng, mãi đến tối, hắn mới nhận được báo cáo từ Thử Vương.

“Seraph, đã bị bắt.”

“Nhưng hắn không chịu mở miệng. Có một số chuyện, nhất định phải gặp anh mới có thể nói được.”
 
Chương 841


Chương 841

Tần Thiên lập tức trả lời: “Nói với Xà Vương đừng có hành động thiếu suy nghĩ, trông chừng tên này, đợi tôi qua đó rồi tính tiếp.”

“Tôi sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để tới đó.”

Thử Vương đáp: “Rõ.”

Sau đó, Tần Thiên lại gọi một cuộc điện thoại khác.

“Lão Mã, tôi muốn từ Long Giang đến quần đảo Marat, nhanh nhất có thể, anh hãy thu xếp đi.”

Lão Mã lập tức nói: “Giao cho tôi!”

“Tần Vương, anh đi một mình sao?”

Tần Thiên suy nghĩ một chút, nói: “Không, ít nhất chuẩn bị chỗ ngồi cho một đội bóng.”

“Hơn chục người à.”

“Anh có mang theo vũ khí không?”

“Có, nhưng đều là vũ khí lạnh.”

“Sao thế, khó khăn à?”

Lão Mã lập tức nói: “Không khó!”

“Lão đại, xin gửi cho tôi tọa độ cụ thể, ngày mai tôi sẽ cử người đến đón anh.”

Tần Thiên gật đầu, lập tức gửi đi định vị của sơn trang Mãnh Thú qua đó.

Lão Mã- Mã Vương trong mười hai vị thiên vương.

Anh ta chuyên về lĩnh vực vận chuyển, quản lý tập đoàn Thiên Mã, dưới trướng có hai công ty lớn là Thiên Mã Airlines và vận chuyển hàng hóa Thiên Mã.

Có thể nói tất cả các kênh vận chuyển trên trời và dưới đất, có cả đường biển đều tham gia.

Đây là sự chuyển đổi từ một số công ty nhỏ mà Tần Thiên mua lại nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho việc trao đổi nhân sự.

Hoạt động kinh doanh của Tập đoàn Thiên Mã hiện nay trải rộng khắp thế giới, có sự hợp tác chặt chẽ với nhiều quốc gia.

Có thể nói, Tập đoàn Thiên Mã do Lão Mã quản lý chính là mạch máu đưa máu về cho Thần Vương Vương. Nó có thể vận chuyển máu đến bất kỳ mao mạch nào trong thời gian ngắn nhất.

Trong thế giới hiện đại, khả năng triển khai binh lực là rất quan trọng.

Tần Thiên có dự cảm, trong chuyến đi Bắc Phi này, hắn sẽ phải đối mặt với không chỉ Seraph, rất có thể đó là Độc Sư hoặc thậm chí là toàn bộ tổ chức Thiên Sứ Chi Nhãn. Vì vậy, hắn dự định đem tiểu đội Thiên Phạt tới đó.

Không biết họ sẽ giúp được bao nhiêu, nhưng sẽ giúp họ mở rộng tầm mắt, để họ biết rằng kẻ thù cũ này đã dẫn tới sự phá hủy của Diêm Vương Điện.

Ở một mức độ nào đó, việc đối phó với Độc Sư và Thiên Sứ Chi Nhãn cũng là sứ mệnh của tiểu đội Thiên Phạt.

Nhiều người như vậy cùng đủ loại vũ khí lạnh, chắc chắn không thể đi qua phương tiện giao thông thông thường. Cho nên, Tần Thiên đã điều động Mã Vương.

Mọi việc đã sắp xếp xong, buổi tối, trong biệt thự mới, Tần Thiên nhìn người vợ xinh đẹp của mình, do dự hồi lâu, cuối cùng cũng lên tiếng.

“Vợ ơi, ngày mai có lẽ anh phải đi xa một chuyến.”

“Đi đâu? Có nguy hiểm không?”

“Khi nào anh về?”
 
Chương 842


Chương 842

“Phía Trần Nhị Cẩu có chút chuyện, anh cần phải qua đó giải quyết.”

“Em yên tâm, anh sẽ trở về nguyên vẹn với em một cách nhanh chóng nhất.”

Tô Tô gật đầu, cô rất hiểu chuyện, cũng không hỏi tới chuyện của Tần Thiên.

Nhưng qua vẻ mặt của hắn, cô biết chuyến đi này sẽ không ngắn, chắc chắn sẽ rất nguy hiểm!

“Anh không cần phải lo lắng cho em.”

“Sau khi anh đi, em sẽ bảo Lâm Tước ở cùng em.” Cô nói.

Tần Thiên gật đầu: “Năng lực Lâm Tước khá tốt, em có thể tin tưởng cô ấy.”

Tô Tô do dự một lát, lo lắng nhìn Tần Thiên, nói: “Có một lần, em đã nhìn thấy súng của cô ấy…”

“Còn đám người Lãnh Phong cũng như tất cả vệ sĩ ở đây, có phải họ đều có súng không?”

Những chuyện này, Tần Thiên vốn không muốn Tô Tô biết. Không ngờ người nhạy bén như cô có thể cảm nhận được.

Tần Thiên chỉ có thể gật đầu, hắn biết Tô Tô đang lo lắng điều gì, cô đang hắn làm chuyện phạm pháp.

“Đừng lo lắng, những gì sắp xếp cho họ đều là hợp pháp.”

Tô Tô mới yên tâm, áp mặt vào ngực Tần Thiên, nhỏ giọng nói: “Đêm nay, em chính thức trở thành vợ của anh.”

Ngoài cửa sổ, ánh trăng mờ ảo.

Trời đất hòa hợp lặng ngắt như tờ.

Tần Thiên ôm Tô Tô vào lòng, tâm trạng của hắn bình tĩnh đến lạ thường giống như con thuyền nhỏ trước sóng gió, cập bến cảng.

Nhà mới, hôn nhân mới, vợ mới. Môi trường khác nhau, cảm xúc khác nhau.

Sáng hôm sau, Tần Thiên không đánh thức Tô Tô mà nhẹ nhàng hôn lên trán cô, xoay người rời khỏi phòng.

Gửi tin nhắn cho Tàn Kiếm: Mọi người chuẩn bị đi xa với tôi một chuyến. Hắn không nói cho Tàn Kiếm biết cụ thể là đi làm gì.

Nhưng lượng từ càng ít thì lượng thông tin càng lớn.

Tàn Kiếm trả lời ngay: Đã rõ..

Sau khi rời khỏi biệt thự, Tần Thiên nhảy lên chiếc Toyota Land Cruiser, sau đó gọi điện cho Lôi Báo.

“Tôi sắp có một chuyến đi dài.”

“Trong thời gian tôi vắng mặt, nhiệm vụ duy nhất của nhóm Rồng các anh là hỗ trợ Lâm Tước, bảo vệ an toàn cho vợ tôi.”

“Các anh chỉ cần phụ trách ban ngày là được.”

“Nếu không có tình huống đặc biệt, đừng để vợ tôi rời khỏi Long Giang.”

“Có bất cứ chuyện gì xảy ra, hãy lập tức gọi cho tôi!”

Trong lòng Lôi Báo run lên.

Tần Thiên hiếm khi ra lệnh cho anh ta một cách nghiêm trọng như vậy, anh ta lập tức biết rằng chuyện không hề bình thường.

“Xin anh hãy yên tâm!”

“Tôi dùng đầu của mình để đảm bảo!”
 
Chương 843


Chương 843

Tần Thiên cúp điện thoại, khi đi đến cổng Long viên, gọi Lãnh Phong tới.

Mệnh lệnh tương tự lại được truyền đạt 1 lần nữa.

“Chỉ là Lãnh Phong và tiểu đội Cô Lang, cũng như những tinh anh mà anh ta mới được tuyển, phụ trách đảm bảo an ninh vào ban đêm.

Lãnh Phong lớn tiếng nói: ” Anh Thiên, nếu có sai sót gì, anh có thể chặt đầu tôi!”

Tần Thiên gật đầu.

Ban ngày có Lôi Báo, ban đêm có Lãnh Phong, hắn cơ bản có thể yên tâm.

Long viên tuy lớn nhưng thuộc hạ của Lãnh Phong hiện tại có tổng cộng khoảng năm mươi người.

Cửa chính không thể bị phá vỡ. Điều đáng lo ngại khác chính là những bức tường cao bao quanh. Vì diện tích quá lớn nên không thể canh giữ những bức tường cao như vậy.

Lãnh Phong đã đưa vào những thiết bị tiên tiến nhất, trên bức tường cao, ngoài dây thép gai còn có một camera hồng ngoại giấu kín có thể tự động báo động.

Một con chim từ ngoài tường bay vào, chỉ cần bay thấp hơn một chút là có thể kích hoạt báo động trong phòng điều khiển chính, chứ đừng nói là người.

Không phải là Tần Thiên quá cẩn thận, mà là kẻ địch quá mạnh, đúng hơn là Độc Sư quá xảo quyệt.

Thuộc hạ Thiên Sứ Chi Nhãn của hắn đã kết nối với một số lượng lớn các cao thủ, để đạt được mục đích, bọn chúng sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào.

Vì vậy, hắn lo lắng Độc Sư sẽ lợi dụng lúc hắn không có mặt ở Long Giang để tấn công đại bản doanh của hắn.

Tô Tô là cả thế giới của hắn. Hắn tuyệt đối không cho phép xảy ra bất kỳ sai sót nào. Cho dù có bị quấy rối, hắn cũng không thể chấp nhận được.

Sau khi sắp xếp xong những thứ này, Tần Thiên một mình lái xe ra khỏi thành, đi đến sơn trang Mãnh Thú.

Lúc này, trời cũng vừa mới hửng sáng.

Một buổi sáng đầu mùa đông, không khí trên núi se lạnh.

Khi vào sơn trang, hắn nhìn thấy Tàn Kiếm và toàn bộ tiểu đội Thiên Phạt, bao gồm cả Vũ Sơn- quản lý hậu cần, đang đợi ở quảng trường.

Có lẽ bởi vì biết trước sắp xảy ra chuyện lớn nên trên mặt mỗi người đều có vẻ nghiêm nghị cùng với sự bi tráng của những người anh hùng ra trận.

Tần Thiên nhảy xuống xe, chậm rãi liếc nhìn những anh em này.

Trên chiến trường, họ là chiến hữu, cùng nhau đối mặt với kẻ thù.

Hắn trầm giọng nói: “Có biết nhiệm vụ lần này là gì không?”

Tàn Kiếm nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói: “Thiếu chủ, có phải có tin tức gì về Độc sư không?”

Độc Sư?

Ngoại trừ hai cựu thành viên của Diêm Vương Điện là Quỷ Vô Thường và Thôi Minh, những người còn lại đều chưa từng nghe đến cái tên này, họ đều tỏ ra không hiểu.

Tần Thiên trầm giọng nói: “Chú Tàn, chú hãy giới thiệu ngắn gọn với mọi người về lai lịch của món nợ máu này đi.”

“Còn nữa, sứ mệnh của tiểu đội Thiên Phạt chúng ta là gì?”

Tàn Kiếm nói: “Độc Sư, trước đây là nhân vật linh hồn của tổ chức tội ác khét tiếng Hắc Ám Chi Hoa.”

“Các chất độc hại mà hắn ta nghiên cứu, thông qua sự vận hành của Hắc Ám Chi Hoa đã lan rộng ra hầu hết toàn thế giới, ngoại trừ Long Quốc chúng ta.”

“Chất độc vô tận, hại chết rất nhiều gia đình.”
 
Chương 844


Chương 844

“Mười năm trước, một trận đại chiến cuối cùng đã tiêu diệt được đổ chức này.”

“Người tiêu diệt chúng chính là Diêm Vương Điện.”

“Diêm Vương Điện?” Mã Hồng Đào kinh ngạc nói: “Là Diêm Vương Điện thay trời thực hiện hình phạt đó sao?”

Tàn Kiếm lạnh lùng nói: “Thay trời thực hiện hình phạt là Thiên Phạt. Sơ khai Diêm Vương Điện được gọi là Thiên Phạt.”

“Thiên Phạt!” Thiết Tí nghiến răng nghiến lợi nói: “Chính là chúng ta!”

Tàn Kiếm gật đầu nói: “Mặc dù Hắc Ám Chi Hoa đã bị tiêu diệt trong trận chiến đó, nhưng Diêm Vương Điện cũng bị thương vong rất nhiều.”

“Hiện tại, có thể tìm được người sống sót duy nhất chính là tôi, Thôi Minh và Quỷ Vô Thường.”

Nghe vậy, mắt Quỷ Vô Thường và Thôi Minh đều đỏ lên. Họ nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hiện lên sự bi phẫn và tức giận.

Nhất Tiễn Mai liền nói: “Mặc dù Hắc Ám Chi Hoa đã bị tiêu diệt, nhưng nhân vật linh hồn Độc Sư này vẫn chưa chết đúng không?”

Tàn Kiếm gật đầu: “Hắn ta không những chưa chết mà dưới sự hỗ trợ của lực lượng thần bí, thành lập một tổ chức tên là Thiên Sứ Chi Nhãn.”

“Tổ chức này cũng giống như Hắc Ám Chi Hoa trước đây. Nếu cho phép chúng tồn tại, chất độc cũng sẽ vô tận.”

Tần Thiên xen vào: “Còn nhớ tiểu đội Rắn Hổ Mang chúng ta đã tiêu trừ ở biên giới phía Nam trước đó không?”

“Bọn chúng là chính là đám người Độc Sư phái tới giết tôi.”

“Chúng ta muốn giết bọn chúng, bọn chúng cũng muốn tìm chúng ta báo thù.”

“Trên thế giới này, thiện và ác không bao giờ có thể cùng tồn tại.”

Thôi Minh nghiến răng nghiến lợi nói: “Thiếu chủ, đừng nói nữa!”

“Mau nói cho chúng tôi biết, Độc Sư đang ở đâu!”

Quỷ Vô Thường gào lên, vung sợi xích sắt khổng lồ quanh cổ lên và đập vỡ một mảnh đá xanh bên cạnh trong tích tắc.

Những con hổ ở khu thú xa xa giật mình đến mức gầm lên.

Lần trước khi họ đấu với tiểu đội Rắn hổ mang, Quỷ Vô Thường và một thành viên của Rắn hổ mang đấu tay đôi ở châu Phi, dây xích sắt đã bị đứt.

Sau khi trở về, Thiết Tượng đã dùng sắt chìm dưới đáy biển sâu để chế tạo một chiếc khác cho anh ta. Nó nặng hơn cái trước 50kg.

Quỷ Vô Thường ngày đêm vất vả tập luyện chỉ để tránh tình trạng trước đó xảy ra lần nữa.

“Chúng ta là Thiên Phạt!”

“Sứ mệnh của chúng ta là tiêu diệt Độc Sư và Thiên Sứ Chi Nhãn, khôi phục vinh quang của Diêm Vương Điện!”

“Lão đại, mau hạ lệnh đi!”

Mắt Đồng Xuyên và Thiết Tí đều đỏ hoe.

Những người còn lại, Thiết Ngưng Sương, Nhất Tiễn Mai, A Tân, Thiết Tượng, Lang Trung cũng rất kích động.

Bọn họ đều biết Tần Thiên huấn luyện bọn họ lâu như vậy, những trận đánh trước kia chỉ là món khai vị mà thôi.
 
Chương 845


Chương 845

Bây giờ, đã đến lúc phải chiến đấu thực sự!

Diêm Vương Điện vang danh thiên hạ, họ lại kế thừa sức mạnh của Diêm Vương Điện nên sao có thể cam tâm sống trong sơn trang chật hẹp này được?

Họ khát khao được xuất chinh! Dùng chiến đấu và nhiệt huyết để Diêm Vương Điện lấy lại vinh quang!

Tần Thiên thở phào nhẹ nhõm, trong lòng cũng có chút kích động.

Lúc này, phía chân trời xa xa có tiếng ù ù.

Ba chiếc trực thăng màu đen bay tới.

Tần Thiên trầm giọng nói: “Lần này đích đến là quần đảo Marat.”

“Địa điểm và kế hoạch cụ thể đến đó rồi tính sau.”

“Những người anh em khác của tôi đã khống chế được cục diện.”

“Mọi người, lên máy bay trước đi.”

Mã Vương gọi điện, báo cáo lịch trình: “Lão đại, trước tiên tôi sẽ đưa anh đến sân bay quốc tế bằng trực thăng.”

“Các người mang theo vũ khí, không có hộ chiếu nên không được phép bay bình thường, tôi chỉ có thể để anh và các anh em ngồi trên chuyến bay chở hàng của công ty.”

“Tôi đã thông báo cho các cơ quan chức năng rồi, sẽ trực tiếp để mọi người đi.”

“Sẽ quá cảnh ở châu Âu.”

“Tôi sẽ nhờ anh em địa phương lái chuyên cơ riêng đến đón mọi người, sau đó đưa đưa mọi người đến sân bay tư nhân ở quần đảo Marat.”

“Nếu mọi việc suôn sẻ, toàn bộ quá trình có thể mất hơn hai mươi tiếng.”

Tần Thiên gật đầu nói: “Vất vả cho anh rồi.”

Sau đó hắn khua tay: “Vũ Sơn ở lại trông coi nhà cửa, những người còn lại lên máy bay!”

Tần Thiên là người đầu tiên nhảy lên trực thăng, những người còn lại cũng nhanh nhẹn nhảy lên theo. Mọi người đều có vũ khí thuận tay của riêng mình. Đặc biệt là gậy sắt của Tàn Kiếm, sợi xích sắt của Quỷ Vô Thường, con dao dài năm tấc của Mã Hồng Đào và chiếc búa tạ của Thiết Tượng.

Mấy thứ này kể cả có quan hệ rộng tới đâu hay có luật ngầm mạnh tới cỡ nào, căn bản cũng khó mà đem thông hành ra ngoài được. Nhưng Tần Thiên vẫn thấy tiểu đội Thiên Phạt thiếu thứ gì đó. Đó chính là một tay bắn tỉa.

Giao chiến nước ngoài Tần Thiên đã trải qua rất nhiều. Trước khi có màn cận chiến thì hầu như đều có một làn mưa đạn. Đây lại còn là thời đại vũ khí công nghệ hiện đại. Trong khoảng thời gian ngắn tiểu đội Thiên Phạt đã học được rất nhiều kỹ năng quan trọng từ Lôi Báo và Lãnh Phong.

Nhưng vẫn chưa tìm được ra đối tượng huấn luyện chuyên nghiệm, may mà lần này Tần Thiên đưa bọn họ ra ngoài, hắn cũng không hy vọng bọn họ có thể giúp được nhiều. Mục đích chủ yếu của hắn chính là để tiểu đội Thiên Phạt được cọ xát nhiều hơn. Xem xem những phần tử kh ủng bố nước ngoài khi giao chiến sẽ thế nào.

Những chiếc trực thăng từ từ bay lên, Vũ Sơn nước mắt rơm rớm hét to: “Sớm ngày bình an quay về! tôi và mấy con sói hổ ở đây đợi mọi người.”

Nói xong thì nước mắt chảy dài, những chiếc trực thăng cũng dần dần biến thành chấm nhỏ rồi mất hút. So với bầu trời rộng lớn thì mấy chiếc trực thăng có được tính là gì. Vậy so với hành ngàn kẻ địch thì mười mấy người trong tiểu đội Thiên Phạt này được tính là gì? Có được bao nhiêu người sẽ nhớ tên bọn họ?

Tuy nhiên những điều họ làm trong âm thầm lại chính là sự cống hiến chân chính. Vũ Sơn mặc dù không được coi là thành viên chính thức của Thiên Phạt, cũng chưa bao giờ tham gia bất kỳ nhiệm vụ nào của Thiên Phạt. Ông ấy chỉ là người phụ trách điều hành sơn tranh Mãnh Thú. Tuy nhiên ông ấy lại cảm thấy đây là điều hết sức vinh dự.
 
Chương 846


Chương 846

Đột nhiên ông ta nhìn thấy trước cửa sơn trang có một ông lão bộ dạng cương nghị đang đứng. Ông lão nhìn thay hướng bay của mấy chiếc trực thăng rất lâu.

“Lão gia!”

“Ngài tới rồi à!” Vũ Sơn vội vã chạy tới.

Hoá ra ông lão kia là Thiết Hùng, cha của hội trưởng thương hội Thiết Lâm Phong, cũng là ông của Thiết Ngưng Sương. Thiết Hùng thở dài: “Ngưng Sương cũng đi?”

Vũ Sơn gật đầu, do dự một hồi mới đáp: “Lão gia, ngài thật sự đồng ý để đại tiểu thư đi con đường này?”

Trong mắt Thiết Hùng dâng lên cảm giác mâu thuẫn, ai mà chả yêu quý con cháu nhà mình? Hơn nữa Ngưng Sương như viên dạ minh châu được ông nâng trên tay. Là đại tiểu thư của Long Giang có nguồn tài sản vô tận.

Vốn dĩ cả đời này không cần phấn đầu cũng có cuộc sống giàu sang vô lo vô nghĩ. Nhưng mà Thiết Ngưng Sương lại muốn đi con đường này. Một đại tiểu thư kiêu sa cả ngày cứ cùng đám mãnh thú lăn lộn, lại còn cùng một đám đàn ông kết thù. Hơn nữa có thể gặt nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Hơn nữa dù có cống hiến nhiều tới đâu thì mọi người sẽ mãi không hay biết Thiết Ngưng Sương là ai. Bao gồm cả những người trong Thiên Phạt, độ nổi tiếng của bọn họ có khi còn kém cả mấy kẻ ngày đêm ở trên mạng làm mấy chuyện tầm phào.

“Đây là số nó rồi!”

“Thiết Hùng này cũng thấy hãnh diện vì cháu gái!” Thiết Hùng nó xong thì quay về.

Vị anh hùng già cả dùng nửa cuộc đời bôn ba trên chiến trường này mặc dù sự kiêu hãnh không giảm, nhưng vẫn không nhịn được đỏ mắt.

Long Giang quá nhỏ bé, có rất ít chuyến bay đi nước ngoài cho nên Mã Vương sắp xếp trực thăng đưa nhóm của Tần Thiên ra thẳng sân bay quốc tế của thành phố Tỉnh. Khu vực hạ cánh đã được phong tỏa.

Sau khi nghỉ ngơi một lát nhóm người theo sự sắp xếp của người hướng dẫn đi lên một chiếc máy bay chở hành khách nhưng được cải tạo lại từ máy bay chở hàng. Trên thân máy bay còn có mấy chữ được in to: Thiên Mã Airlines.

Trong cabin một nửa là hàng hoá còn đâu là chỗ ngồi, hơn thế Mã Vương còn rất chu đáo biết rằng chuyến đi sẽ kéo dài nên chuẩn bị cho họ rất nhiều đồ ăn và rượu vang.

Để phá vỡ bầu không khí căng thẳng Mai Hồng Tuyết cười nói: “Không sợ mọi người chê cười nhưng tôi chưa bao giờ đi máy bay chứ nói gì tới đi nước ngoài.”

“Lần này đi theo anh Thiên cũng coi như được mở rộng tầm mắt nhìn thế giới.”

Nghe thấy hắn nói vậy Thiết Tượng vẫn đang im lặng bỗng lên tiếng: “Trước khi biết anh Thiên tôi còn chưa bao giờ rời khỏi Tây Bắc.”

Những người khác như Lang Trung, A Tân, Mã Hồng Đào, Đồng Xuyên cũng chưa bao giờ đi nước ngoài. Còn về phần Thiết Tí trước đây là phó minh chủ của Sở Minh cho nên đã từng đi nước ngoài tham dự đoàn võ thuật.

Mai Hồng Tuyết cười nói: “Tôi còn tưởng chỉ có mình tôi như vậy, hoá ra cả đám đều là chân đất hết.”

“Nói như vậy thì chắc chỉ có đại tiểu thư Ngưng Sương là người biết nhiều nhất ở đây.”

“Đại tiểu thư, cô đi những nước nào rồi?”

Thiết Ngưng Sương cười đáp: “Tôi không thích nước ngoài nên cũng chưa đi được đâu nhiều.”

“Chỉ có lúc 18 tuổi có đi Hawaii chơi vài ngày.”

 
 
Chương 847


Chương 847

Nhất Tiễn Mai cười: “Nhìn đi, không hổ danh đại tiểu thư của chúng ta. Sinh nhật 18 tuổi của tôi đến bánh sinh nhật còn chả có.”

“Anh Thiên sau này nhận nhiều nhiệm vụ đi nước ngoài thế này để bọn em không cần mua vé cũng được đi nước ngoài nhìn thế giới.”

Tần Thiên cười: “Sau này còn có cơ hội. Đợi nhiệm vụ này kết thúc tôi sẽ thử cho người ẩn danh tìm nhiệm vụ cho mọi người.”

Mọi người cười nói chuyện phiếm, bởi vì khoảng thời gian tiếp theo đúng là chả có chuyện gì làm, sau đó còn chơi bài và đấu địa chủ. Bất tri bất giác đã bay tới sân bay của một quốc gia Châu u. Sau đó bọn họ lại di chuyển tới một máy bay tư nhân được Mã Vương sắp xếp trước.

Bây giờ mặt ai cũng trở nên nghiêm túc vì bọn họ biết đã gần tới địa điểm thực hiện mục tiêu. Bay thêm một khoảng thời gian thì máy bay tiến vào khoảng trời phía dưới là đại dương bao la. Sau đó ở phía dưới cũng xuất hiện một quần đảo.

“Oa, hòn đảo thật đẹp!”

“Đây là Đại Tây Dương?” Nhất Tiễn Mai áp mặt vào cửa sổ kích động nói.

Thiết Ngưng Sương cũng kích động theo: “Quần đảo Madeira, được gọi là viên trân châu của Đại Tây Dương.”

“Đúng là danh bất hư truyền.”

Tần Thiên cũng là lần đầu tới đây, từ trên máy bay nhìn xuống quần đảo Madeira được bốn đảo nhỏ tạo thành. Trong số đó có hai đảo là không có người ở, so với đảo ở Địa Trung Hải lần trước hắn tới thì to hơn nhiều. Đây là nơi tên Seraph ẩn nấp, cũng đủ giảo hoạt.

Máy bay từ từ hạ cánh, ở dưới đã có vài chiếc Mercedes-Benz loại dài đợi sẵn. Đám người Tần Thiên lên xe đi tới một trang viên rộng lớn. Đó gặp được chủ nhân ở đây tên là Rudy, người Moor.

Trước khi tới đây Thử Vương đã giải thích qua Rudy là người cung cấp thông tin cho hắn và cũng là người chịu trách nhiệm hậu cần cho nhóm người của Tần Thiên ở đây.

“Tình hình bây giờ thế nào, nói nhanh cho tôi biết.” Tần Thiên có chút vội vã.

Bởi vì hắn phát hiện Xà Vương và tên Seraph bị bắt khia hình như không ở đây. Rudy dùng phong tục địa phương cúi đầu chào Tần Thiên sau đó nhỏ giọng nói: “Vương, Seraph bị bắt tới một hòn đảo hoang không người.”

“Hôm nay, Nại Tử Cô Nương và người của cô ấy đang ở trên đảo canh giữ.”

“Bây giờ cũng đã muộn, ngài và mọi người đi nghỉ ngơi trước, ngày mai tôi sẽ dẫn mọi người qua đó.”

“Sự thật là trên đảo này không có nơi nghỉ ngơi.”

“Không cần!” Tần Thiên đứng lên: “Đi ngay bây giờ.”

Nại Tử Cô Nương chính là Xà Vương. Tên đầy đủ là Lãnh Nại Tử hay còn có tên khác là Lãnh Vân. Lúc trước Tần Thiên và Lãnh Vân không có chút quan hệ nào.

Bây giờ không đợi được nữa đành gửi một tin nhắn: “Tôi tới đây rồi, tình hình như thế nào?”

Một lát sau Lãnh Vân trả lời: anh tự qua đây nhìn rồi biết.

Nhìn thấy tin nhắn của Lãnh Vân, Tần Thiên có chút cạn lời. Lâu không gặp tính khí của người phụ nữ này vẫn y như cũ. Nghĩ tới sắp phải nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng đầy sát khí của cô ta tự nhiên Tần Thiên lại có chút buồn bực.

Trên thế giới này người phụ nữ có thể làm Tần Thiên cảm thấy buồn bực chắc cũng chỉ có mình Lãnh Vân. Nghĩ tới lần đầu tiên gặp mặt Lãnh Vân tự nhiên lòng không kìm được sự kích động.

“Để tôi bảo người theo bảo vệ ngài.”

“Thân phận của tôi đặc biệt không tiện đưa mọi người đi. Tôi ở đây đợi tin tức của ngài.”
 
Chương 848


Chương 848

Nghe thấy Tần Thiên nói vậy Rudy vội vã đi sắp xếp. Hắn vẫy tay gọi một người thanh niên trẻ tuổi người Châu Á tới.

“Cậu ta tên Quản Nghĩa là hậu duệ của Long tộc chúng tôi.”

“Năng lực của cậu ta rất khá, ngài có thể yên tâm.” Rudy cười nói.

Tần Thiên gật đầu vội vã muốn đi, bây giờ trong nước đã vào đầu đông nhưng trên quần đảo này lại vẫn là khí hậu nhiệt đới. Trong từng cơn gió còn mang theo hơi ẩm của nước biển, nhiệt độ khá thích hợp. Có thể coi là phong cảnh hữu tình, nhưng mà Tần Thiên và cả tiểu đội Thiên Phạt nào có tâm tình thưởng thức phong cảnh.

Quản Nghĩa dẫn theo đoàn mấy chiếc xe và một nhóm khoảng mười vệ sĩ được trang bị đầy đủ đi theo bảo vệ nhóm Tần Thiên. Ở bên bờ biển đã có vài chiếc cano đợi sẵn. Mọi người lên thuyền thì Quản Nghĩa cũng giơ tay ra hiệu xuất phát đưa mọi người vào vùng biển rộng lớn.

Tần Thiên ngồi ở đầu thuyền ngắm nhìn xung quanh, rất nhanh lọt vào tầm mắt hắn là một chấm đen.

“Quần đảo này được tạo thành bởi 4 đảo nhỏ, hai đảo có người ở, hai đảo hoang.”

“Đảo này là El Salvador, là đảo hoang, diện tích khoảng 5 kilomet vuông.” Quản Nghĩa đứng phía sau thấp giọng giới thiệu.

Tần Thiên gật đầu nói: “Các cậu làm thế nào phát hiện ra chỗ Seraph ẩn nấp?”

Quản Nghĩa nhanh nhẹn đáp: “Ngài Rudy cung cấp toạ độ em giả trang làm ngư dân đến đảo nghỉ ngơi thì phát hiện ra một cái động.”

“Lúc đó bên trong không có người nhưng lại có đầy đủ đồ dùng còn có cả một máy phát tín hiệu. Em đoán chỗ này là chỗ Seraph ở, ban ngày hắn ra ngoài chỉ có buổi tối mới quay lại.”

“Em báo cáo sự việc cho ngài Rudy để ngài ấy thông báo về tổng bộ. Xà Vương và đội của ngài ấy nhân lúc buổi đêm đã ra tay.”

Tần Thiên cười: “Lần này mọi người làm khá lắm.”

“Đợi xong việc tôi sẽ bảo Thử Vương thưởng cho các cậu.”

Quản Nghĩa vội vã nói: “Vì Thần Vương Điện cống hiến không màng công lao.”

Tần Thiên nhìn thấy Quản Nghĩa chân thành như thế hắn không nhìn được nói: “Cậu là Long Duệ tại sao lại vào đội tình báo của Thử Vương?”

Quản Nghĩa nhỏ giọng đáp: “Tổ thượng của em vì nguyên nhân lịch sử tới đây an cư.”

“Mặc dù đã nhập tịch ở đây, nói về pháp luật thì được coi như người bản địa. Nhưng mà những người bản địa cũ ở đây đều thực chất chưa bao giờ chấp nhận bọn em.”

“Trong ấn tượng của bọn họ chúng em mà mấy con ma ốm Châu Á chạy tị nạn. Bọn họ cho rằng bọn em còn không bằng những kẻ tầng lớp thấp. Cái quan niệm này đã cắm rễ ăn sâu rồi, cho nên mặc dù gia tộc bọn em cũng có chút nền tảng nhưng vẫn bị người ta bắt nạt.”

“Đã từng có một lần chúng em bị đối thủ đánh tới tận nhà, bọn họ dùng súng dí vào đầu cha mẹ em, là do Thử Vương cứu nhà em.”

Hoá ra còn có sự việc như vậy. Tần Thiên cười: “Cậu gặp Thử Vương bao giờ chưa?”

“Có gặp một lần nhưng là cũng coi như chưa gặp.” Quản Nghĩa cười khổ: “Ông ấy chùm một cái áo choàng kín người, em cũng không nhìn thấy người.”

“Giọng nói thì là đàn ông nhưng thân hình rõ ràng là phụ nữ, Thử Vương quá thần bí.”

Tần Thiên cười không nói, bí mật của Thử Vương cả thiên hạ này chỉ có mình hắn biết, quả nhiên kết quả không ngoài dự đoán, cái bí mật này chắc cả đời này hắn không thể nói cho ai biết được. Trừ phi…
 
Chương 849


Chương 849

Quản Nghị nghĩa rằng bản thân đã quá lắm chuyện liền vội vã nói: “Xin lỗi thần vương!”

“Em không nên nghị luận chuyện cấp trên ở sau lưng, xin ngài trách tội!”

Tần Thiên cười: “Cậu đâu có sai gì. Sau này chăm chỉ làm việc.”

“Cảm tạ thần vương khen!” Biểu tình của Quản Nghị vô cùng kích động.

Hắn thở dài rồi nói: “Bây giờ em cảm thấy bản thân sống vô cùng có ý nghĩa, mặc dù là di dân nhưng huyết mạch vẫn đang chảy trong người em, em sẽ mãi là huyết mạch của Đại Long Quốc. Chuyện này không bao giờ thay đổi được.”

Tần Thiên không nói gì chỉ nhìn vào chấm đen ở xa xa đang ngày càng to ra kia. Thuyền của bọn họ đã sắp tới đảo El Salvador. Trên mấy thuyền còn lại là nhóm người của Tàn Kiếm, Thôi Minh, Quỷ Vô Thường. Bọn họ đều đứng ở đầu thuyền sắc mặt cực kỳ nghiêm túc.

“Là người của Xà Vương.”

“Xà Vương phái người ra đón chúng ra.”

Nhìn thấy mấy bóng dáng trên bãi biển Quản Nghị vẫy tay, khi thuyền gần tới bờ thì Tần Thiên nhảy xuống.

“Tần Vương, em là đàn em của Xà Vương gọi là Trúc Diệp Thanh, đã từng gặp qua ngài.” Một thiếu niên trẻ tuổi cười hì hì đi tới.

Những thành viên cốt cán dưới tay Xà Vương đều lấy tên một loại rắn làm tên gọi. Tần Thiên gật đầu nhìn sang hai người còn lại.

Hai người đó vội vã đáo: “Em cũng là đàn em của Xà Vương, số bảy gọi là Hưởng Vĩ Xà*”

(*Rắn đuôi chuông)

Người phụ nữ cũng đáp: “Em là số chín, Ngân Hoàn*”

(*Rắn cạp nia bạc)

Tần Thiên thấy bọn họ báo số hiệu cùng tên thì không nhìn được nhìn Trúc Diệp Thanh cười: “Nhìn thấy chưa hai người này mới đúng phong cách của Xà Vương nhà các cậu.”

“Không cần thể hiện cũng uy.”

“Cậu cứ cười hi hi như thế cẩn thận Xà Vương nhà cậu khai trừ.”

Trúc Diệp Thanh vẫn cười hi hi nói: “Tần Vương nói Xà Vương nhà em không nộ cũng uy, đây là muốn nịnh Xà Vương ạ?”

“Ngài chắc là không sợ Xà Vương đâu nhỉ? đó là thuộc hạ dưới tay ngài mà.”

“Mẹ kiếp!” Tần Thiên giả bộ trầm mặt: “Dám lấy ông đây đùa bỡn, cẩn thận đem cậu đi ngâm rượu.”

“Đi thôi đưa bọn tôi đi gặp Xà Vương.”

Trúc Diệp Thanh biểu tình nghiêm chỉnh lại: “Mời lão đại theo em!”

Trên đảo tối đen nhưng vẫn có người, đều đang nghiêm túc tập luyện. Chỉ cần nhìn cũng biết mấy người này không tầm thường. Hơn nữa bọn họ chuyên làm nhiệm vụ đêm cho nên màn đêm rất thân thuộc với họ.

Màn đêm này như một lớp bảo vệ đối với bọn họ, Tần Thiên để Quản Nghị và 10 người kia đi tuần tra quanh bờ biển. Hắn đưa theo tiểu đội Thiên Phạt đi theo Trúc Diệp Thanh đi nhanh về phía trước.

Sau khi đi qua vài tảng đá lớn thì nhìn thấy phía xa xa có một hang động đèn đuốc sang trưng. Ở cửa hang động còn có vài người đang đứng, trong đó có một dáng người yêu kiểu như muốn hoà vào với màn đêm. Nhưng đôi mắt lại lạnh lùng cách biệt làm cho người ta cảm giác như bị thần chết nhìn.

Trúc Diệp Thanh nuốt khan nhỏ giọng lầm bầm: “Lão đại vẫn là lão đại.”

“Xà Vương nhà bọn em đích thân đưa người ra đón ngài.”

Tần Thiên khụ một tiếng rồi bước nhanh tới.
 
Chương 850


Chương 850

“Xà Vương, Lãnh Vân, cùng tiểu đội Ám Ảnh, cung nghênh Thần Vương.” Lãnh Vân nói một câu, đứng bất động, lạnh lùng nhìn Tần Thiên.

Nói là nghênh đón nhưng sao thế trận này nhìn có vẻ như sắp đánh nhau vậy?

Tần Thiên có chút bối rối nhưng với thân phận của Lãnh Vân, hắn lại không tiện nói gì.

Đặc biệt là nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm nghị và vóc dáng rắn rỏi trong bộ quần áo đen.

Nghĩ đến điều gì đó, Tần Thiên không dám đối mặt.

Thân phận của Lãnh Vân là một câu chuyện dài.

Cha cô ta là người Long Quốc và mẹ là người của đất nước Hoa Anh Đào, cho nên cô ta có hai cái tên, một là Lãnh Vân, một là Lãnh Nại Tử.

Khi đó, cha của Lãnh Vân, Lãnh Tuấn- đại diện cho đoàn thể võ đạo của Long Quốc và đến đất nước Hoa Anh Đào để tỉ thí, áp đảo samurai, khiến võ đạo Long Quốc nở mày nở mặt.

Đất nước Hoa Anh Đào không muốn thừa nhận thất bại nên đã cử một nữ ninja đi ám sát Lãnh Tuấn.

Sau nhiều lần ám sát thất bại, Lãnh Tuấn đã thả nữ sát thủ này. Nữ sát thủ vì thế nảy sinh tình cảm với ông ta. Không ngần ngại phản bội tổ chức, trở về Long Quốc cùng Lãnh Tuấn ẩn cư, trở thành một đôi uyên ương như hình với bóng.

Tổ chức ninja ở đất nước Hoa Anh Đào không thể chấp nhận sự phản bội của thành viên nên đã cử một số lượng lớn sát thủ đến Long Quốc để ám sát họ.

Vào thời điểm đó, nữ ninja đã sinh được một cô con gái cho Lãnh Tuấn, chính là Lãnh Vân, Lãnh Nại Tử.

Liên tiếp đối mặt với những sát nhân, Lãnh Tuấn và vợ đã chiến đấu trong những trận chiến đẫm máu. Vào giây phút cuối cùng, lão chưởng quỹ của Diêm Vương Điện nhận được tin báo đã lao tới chi viện. Nhưng quá muộn rồi.

Mặc dù đã tiêu diệt tất cả ninja đó nhưng cuối cùng Lãnh Tuấn và vợ vẫn chết vì bị thương quá nặng.

Trước khi chết, họ giao đứa trẻ mồ côi cho lão chưởng quỹ.

Lão chưởng quỹ lúc đó còn trẻ, Diêm Vương Điện cũng chỉ mới hình thành sơ khai.

Ông ấy nhận Lãnh Vân làm con gái nuôi và hứa với vợ chồng Lãnh Tuấn sẽ không để cô ta trả thù hay dính líu đến những tranh chấp giang hồ.

Vì vậy, lão chưởng quỹ đã đưa Lãnh Vân vào nhà của một người bạn doanh nhân.

Không ngờ dòng máu chảy trong người Lãnh Vân lại là máu của một sát thủ.

Thông qua nhiều kênh khác nhau, cô ta đã biết được sự thật về cái chết bi thảm của cha mẹ mình.

Sau lưng lão chưởng quỹ, cô ta bắt đầu lén lút học các kỹ thuật ám sát khác nhau. Cuối cùng, một người đã lẻn vào đất nước Hoa Anh Đào và gi ết chết hai trong số ba người phụ trách ra lệnh truy sát cha mẹ cô ta.

Sau khi lão chưởng quỹ phát hiện ra, vô cùng bất lực, đành phải đồng ý cô ta dấn thân vào con đường này, dành thời gian hướng dẫn cô ta một chút. Nhưng để bảo vệ Lãnh Vân nên không cho cô ta gia nhập Diêm Vương Điện.

Mười năm trước, Diêm Vương Điện giao chiến với Hắc Ám Chi Hoa, cả hai đều bị tiêu diệt. Khi đó nhiều người cho rằng lão chưởng quỹ đã chết, bao gồm cả Lãnh Vân, vì vậy, cô ta đã điên cuồng đi khắp nơi để trả thù cho ông ấy.

Mặc dù không thể tìm ra hung thủ chính xác, nhưng bất kỳ thể lực nào từng có mâu thuẫn với Diêm Vương Điện hoặc có mối liên hệ với Hắc Ám Chi Hoa thì đều là mục tiêu của cô ta.

Có rất nhiều người đã bị cô ta g iết chết.

Trong những năm đó, những người đứng đầu của nhiều tổ chức khác nhau trên thế giới đều cận kề nguy hiểm. Không biết ngày nào mình sẽ trở thành mục tiêu của sát thủ bí ẩn này.
 
Chương 851


Chương 851

Cho đến sau này khi gặp được Tần Thiên.

Khi đó, Tần Thiên đang liên lạc với thủ lĩnh của một tổ chức tên là “Con Rối”.

Tổ chức này đã từng qua lại với Hắc Ám Chi Hoa.

Với tư cách là khách hàng, Tần Thiên tiếp cận Con Rối và muốn tìm hiểu một số tình tiết phía sau của Hắc Ám Chi Hoa.

Khi đó đã lấy được lòng tin của thủ lĩnh Con Rối. Anh ta hứa sẽ đưa Tần Thiên đến gặp thủ lĩnh của Hắc Ám Chi Hoa, cố hương của Hắc Hoa.

Buổi tối, thủ lĩnh Con Rối sắp xếp một cô gái cho Tần Thiên.

Cô gái đó là người châu Á, lần đầu tiên bước vào, cô ta có vẻ lạnh lùng và không quan tâm đ ến thế sự.

Tuy nhiên, khi cô ta đi về phía Tần Thiên, thứ mà Tần Thiên nhìn thấy chỉ là một quả cầu lửa.

Để tránh bị Con Rối nghi ngờ, thậm chí hắn đã quyết định tiếp nhận người phụ nữ này.

Cho đến thời khắc mấu chốt, lưỡi kiếm được phun ra từ đôi môi đỏ mọng của Lãnh Vân suýt chút nữa cắt đứt cổ họng hắn.

Tần Thiên khuất phục Lãnh Vân rồi thả cô ta đi.

Sau đó, Lãnh Vân đã nhiều lần ám sát hắn và thử nhiều phương pháp khác nhau, nhưng cuối cùng đều thất bại.

Lần cuối cùng, khi ta cô suy sụp và khóc lóc thảm thiết, Tần Thiên mới biết cô ta thực chất là con gái nuôi của lão chưởng quỹ.

Nhắc mới nhớ, cũng có thể coi như tiểu sư muội của hắn.

Vì vậy, trong tình huống này, tiểu sư muội đang giở trò với mình, hồi đó mình đã hiểu lầm cô ấy.

Tần Thiên có thể có nổi nóng đến mức nào chứ?

Hắn chỉ có thể xấu hổ cười nói: “Không cần đa lễ, tiểu sư muội.”

“Chuyện đó, lần này bắt được Seraph, cô đã làm rất tốt, cô và cả các anh chị em đã vất vả rồi.”

“Tôi nghe Thử Vương nói các người còn vừa hoàn thành một nhiệm vụ trên web đen.”

“Như vậy, tiền thưởng của nhiệm vụ kia không cần phải nộp lên nữa, coi như phần thưởng, chia cho mọi người.”

Lãnh Vân hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Anh không nói thì tôi cũng sẽ làm như vậy.”

“Kể từ bây giờ, nhiệm vụ mà nhóm Rắn chúng tôi tự thực hiện, tôi sẽ phân phát tiền thưởng.”

“Tôi muốn nộp thì nộp, không muốn nộp thì sẽ không nộp.”

“Anh có ý kiến gì không?”

Bên cạnh, đám người Trúc Diệp Thanh đều toát mồ hôi lạnh thay cho Xà Vương.

Trong toàn bộ Thần Vương Điện chỉ có cô ta dám nói chuyện với Tần Thiên như vậy.

Tần Thiên bối rối cười nói: “Nếu Xà Vương đã nói như vậy, nhất định có lý do.”

“Vậy thì cứ làm như cô nói đi.”

“Lát nữa tôi sẽ nói với lão Trư. Nếu phía cô thiếu tiền thì có thể tìm cậu ta để lấy.”

Lãnh Vân hừ một tiếng, nói: “Vậy còn tạm được!”

“Người ở bên trong, vào đi!”

Lúc này, phía sau Tần Thiên vang lên một thanh âm.

“Không phải chỉ là một con rắn thôi sao? Chảnh gì mà chảnh?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top