Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Chương 765


Chương 765

“Được, cảm ơn anh Tề!” Trịnh Cát ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh và uống hai ngụm whisky lớn.

Sau đó anh ta mới lấy lại bình tĩnh, kích động nói: “Lần này tôi có thể giúp anh Tề vượt qua cửa ải khó khăn nhưng sau khi sự việc kết thúc——”

Tề Xuân cười lạnh nói: “Chỉ cần thông tin của anh có thể thỏa mãn tôi, thù lão cũng nhất định sẽ khiến anh thỏa mãn.”

“Cảm ơn công tử!” Trịnh Cát nuốt khan, cuối cùng nói ra sự thật.

“Anh nói gì?”

“Vợ cũ của anh là giám đốc của tập đoàn Tô Ngọc?” Tề Xuân nghe xong liền sửng sốt.

Trịnh Cát gật đầu: “Đúng vậy!”

“Chỉ là bây giờ cô ta đã là vợ cũ của tôi, cô ta phản bội tôi và bỏ trốn cùng một thằng trai bao.”

“Tề công tử, lần này cô ta đến thành phố Trịnh với sứ mệnh điều tra Tô Vương Cao của anh.”

“Lần trước livestream của thiên hậu Liễu Như Ngọc đại diện cho Tô Ngọc Cao, tôi cũng đã xem. Có thể nói sản phẩm này hiện tại đã thực sự bùng nổ.”

“Tô Vương Cao của anh tận dụng cơn gió này, chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền!”

“Việc tốt như vậy sao có thể bị một con đàn bà thối hủy hoại chứ?”

“Vậy nên tôi đến nói với Tề công tử, hy vọng anh có thể đề phòng trước.”

“Nếu không có gì bất ngờ, ngày mai Cung Lệ nhất định sẽ dẫn người tới nhà máy của anh!”

“Chỉ vậy thôi sao?” Hoàng Oánh Oánh hừ lạnh một tiếng, nói: “Anh cho rằng ở thành phố Trịnh, một người phụ nữ nhỏ bé có thể động đến tam công tử nhà họ Tề sao?”

“Thật quá ngây thơ!”

“Anh Xuân, em không thích người đàn ông này, ánh mắt anh ta không thành thật.”

“Bảo anh ta đi đi, chúng ta nghỉ ngơi sớm.”

Sau khi nghe được lời nói của Hoàng Oánh Oánh, Trịnh Cát sợ đến mức xanh mặt.

Anh ta vội vàng quỳ xuống và nói: “Tề công tử, tôi nói thật, tôi thực sự không có ý định khác!”

“Tôi thề, tôi tuyệt đối không có suy nghĩ gì về người phụ nữ của anh.”

Tề Xuân cười nói: “Đừng căng thẳng.”

“Đàn ông nhìn phụ nữ là điều đương nhiên.”

“Thành thật đi, anh có thích cô ấy không? Hay tôi để cô ấy làm bạn gái của anh nhé?”

“Anh đang nói vớ vẩn gì vậy!”

“Tề Xuân, anh coi em là loại người gì chứ!” Hoàng Oánh Oánh tức giận đang định rời đi.

Tề Xuân cười lớn, kéo cô ta vào lòng.

“Trịnh Cát, chuyện anh nói tôi đều đã biết rồi. Ừm, nó giúp ích rất nhiều cho tôi.”

“Anh yên tâm, tôi sẽ sắp xếp ổn thoả trước. Nếu sau này còn có chỗ nào cần dùng đến anh, tôi sẽ lại làm phiền anh rồi.”

Trịnh Cát vội vàng cảm ơn anh ta và nói: “Chuyện đó, còn thù lao thì sao?”

Tề Xuân khua tay nói: “Lão Mã, đi thuê cho anh ta một phòng, gọi người phục vụ.”

“Khi tôi giải quyết xong việc này, hãy đưa cho anh ta 10 vạn.”
 
Chương 766


Chương 766

Sau đó anh ta nói với Trịnh Cát: “Người anh em, 10 vạn này chỉ thể hiện sự thành ý thôi.”

“Sau khi xong chuyện, tôi sẽ tặng anh một món quà lớn thần bí!”

Đôi mắt của Trịnh Cát sáng lên.

“Cảm ơn Tề công tử!”

“Từ giờ trở đi, mạng sống của tôi, Trịnh Cát, thuộc về Tề công tử!”

Nói xong, anh ta phấn khích theo lão Mã. Trước đó, có nằm mơ anh ta cũng không ngờ rằng mình có thể lấy lòng được người như Tề Xuân.

Có Tề Xuân làm chỗ dựa, anh ta thậm chí không cần phải sợ hãi lão Quỷ nữa.

“Em nói này, có phải anh có nhiều tiền không có chỗ tiêu không? Tên này rõ ràng là tới đây tống tiền.”

“Thông tin vớ vẩn như vậy, căn bản không đáng 10 vạn.”

“Với số tiền này, anh có thể mua cho em một chiếc túi.” Sau khi Trịnh Cát rời đi, Hoàng Oánh Oánh khó chịu nói với Tề Xuân.

“Em thì biết gì chứ?” Tề Xuân vòng tay ôm lấy Hoàng Oánh Oánh, tay còn lại mở điện thoại lên.

Đó là đoạn video của Tô Tô và Liễu Như Ngọc tại buổi họp báo ở tỉnh lỵ.

Trong mắt anh ta hiện lên sự tham lam và khao khát, cười nham hiểm: “Tô Ngọc Cao quả nhiên là đồ tốt.”

“Đây giống như một quả trứng vàng. Bây giờ, chúng ta chỉ đang mô phỏng quả trứng vàng và kiếm được chút tiền, đây không phải là kế hoạch lâu dài.”

“Nếu có được công thức của trứng vàng, đến lúc đó thì chúng ta có thể tự mình làm ra trứng vàng!”

“Ý anh là gì?” Hoàng Oánh Oánh vẫn có chút khó hiểu.

Tề Xuân lớn tiếng ra lệnh: “Lão Mã, lập tức bố trí người mai phục ở nhà máy.”

“Ngày mai chỉ cần vợ của Trịnh Cát xuất hiện, lập tức bắt lại cho tôi.”

“Nếu Trịnh Cát không nói dối, vợ anh ta là người phụ trách sản phẩm của tập đoàn Tô Ngọc thì cô ta nhất định phải biết công thức thực sự của Tô Ngọc Cao.”

“Tôi phải có được công thức đó!”

“Rõ! Tam thiếu gia!” Lão Mã lập tức đi sắp xếp.

“Vậy là anh thực sự muốn có công thức!”

“Trời ơi, công thức Tô Ngọc Cao chắc chắn rất có giá trị!”

“Tề Xuân, em hiểu lầm anh, anh thật sự có tài!” Hoàng Oánh Oánh phấn khích hôn anh ta một cái.

Tề Xuân cười lớn, nói: “Sau khi chuyện này xong xuôi, Tô Vương Cao sẽ là hàng thật.”

“Với sức hút vàng của sản phẩm này, nửa đời sau anh có thể nằm đếm tiền rồi!”

Ngày hôm sau, mặt trời chiếu sáng rực rỡ.

Tần Thiên tràn đầy ý chí chiến đấu, ôm Tô Tô, lười biếng không muốn dậy, cô giãy giụa hồi lâu mới đẩy hắn ra.

“Em thấy anh được đằng chân lân đằng đầu rồi đó!”

“Không ra thể thống gì cả!”

“Không biết hôm nay phải làm gì sao? Hãy nghĩ xem, đến xưởng làm hàng giả thì nên làm gì!”

“Không có gì bất ngờ, đây là một trận ác chiến!”

Tô Tô lườm hắn một cái, đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.

Tần Thiên cười nói: “Vợ yêu, đừng căng thẳng như vậy.”
 
Chương 767


Chương 767

“Tin anh đi. Có chồng em ở đây, hôm nay em cứ coi đó như một chuyến đi thư giãn.”

Đối với chuyện tiếp theo, hắn hoàn toàn không để tâm. Ngược lại, hắn cảm thấy việc tận dụng cơ hội này để gia tăng tình cảm với vợ mới là điều quan trọng nhất.

Ác chiến ư?

Một thành phố Trịnh nhỏ bé, dù có dồn hết lực lượng của bọn họ lại thì sao chứ?

Có thể so sánh với tình thế biến hoá không lường của tỉnh lỵ không?

Có thể so sánh với con đường dài mười dặm ở Bắc Giang không?

Vì vậy, hắn đến đây hoàn toàn là nghỉ dưỡng.

Mãi cho đến khi Tô Tô chuẩn bị xong xuôi, rạng rỡ đi ra khỏi phòng tắm, hắn mới chậm rãi đứng dậy đi đánh răng rửa mặt.

Bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Tô Tô vội vàng mở cửa, nhìn thấy Cung Lệ có một diện mạo hoàn toàn mới.

“Cung Lệ, Tiểu Cường đâu?” Cô vội vàng hỏi.

Cung Lệ cười nói: “Không nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi, hai người ngủ giỏi thật đấy. Mình đã đưa Tiểu Cường tới nhà một người bạn rồi.”

Vừa nói, cô ta nhìn thấy Tần Thiên rạng rỡ tràn đầy tinh thần phía sau, không khỏi đỏ mặt quay đầu đi.

Tô Tô hơi đỏ mặt, trừng mắt nhìn Tần Thiên, nói: “Vậy chúng ta mau đi thôi.”

“Đợi đã!”

“Vợ ơi, em còn chưa ăn sáng!” Tần Thiên vội vàng kêu lên.

Tô Tô tức giận nói: “Muốn ăn thì anh tự ăn đi!”

Cung Lệ cười, thấp giọng nói: “Đã quá giờ ăn sáng rồi, quán ăn sáng đều đã đóng cửa.”

“Nhưng anh Tần, tôi đã chuẩn bị bánh mì và sữa cho anh và chủ tịch rồi. Chúng ta lên xe rồi nói chuyện.”

Tần Thiên gật đầu, đi về phía xe.

Cung Lệ suy nghĩ một chút, lo lắng nói: “Bây giờ chúng ta có nên thông báo cho sở công thương địa phương, yêu cầu họ cử người đến hiện trường cùng chúng ta không?”

“Theo tôi được biết, những người điều hành nhà máy nhỏ như vậy là rất không biết điều”.

“Lỡ như ba người chúng ta gặp rắc rối thì sao?”

Tô Tô đồng ý đề nghị này, nhìn Tần Thiên dò hỏi.

Tần Thiên cười nói: “Nếu như bây giờ thông báo cho sở công thương, tôi cam đoan khi chúng ta đến đó, nhà máy đã trống rỗng rồi.”

“Đi thôi, tôi tự có cách.”

Hắn khởi động xe, theo sự chỉ dẫn của Cung Lệ, đi đến nhà máy ở ngoại ô.

Cánh cổng đóng chặt, bên ngoài treo một chiếc khóa sắt rỉ sét, trong sân vô cùng yên tĩnh.

Có vẻ như nó thực sự chỉ là một nhà máy đã bị bỏ hoang từ lâu.

Tô Tô ngửi thấy trong không khí nồng nặc mùi thuốc đông y, trầm giọng nói: “Chính là ở đây!”

“Có lẽ sản xuất vào ban đêm và nghỉ vào ban ngày. Bây giờ chúng ta hãy vào trong, nhất định có thể truy tìm được số lượng lớn hàng giả.”

“Nếu có bằng chứng xác thực thì thông báo cho sở Công Thương, dù muốn lấp li3m cũng không thể!”

Cung Lệ gật đầu: “Mình cũng nghĩ vậy, chúng ta nghĩ cách vào trong đi.”
 
Chương 768


Chương 768

Hai người phụ nữ xuống xe, đi vòng qua bức tường cao.

Tần Thiên không nhịn được cười nói: “Hai người muốn làm gì?”

Tô Tô nghiêm mặt nói: “Nhỏ tiếng thôi!”

“Bọn em xem xem liệu có thể tìm được một lỗ hổng và có thể trèo qua tường được không.”

“Phụt!”

Tần Thiên không khỏi bật cười, hai mỹ nhân như vậy mà lại muốn trèo tường?

Cảnh tượng thật sự quá đẹp.

Cung Lệ đỏ mặt nói: “Tần tiên sinh, anh cười cái gì?”

“Nếu không trèo qua tường, chẳng lẽ có cách nào khác để vào sao?”

Tần Thiên nhướng mày nói: “Đương nhiên.”

Hắn bước về phía cánh cửa đóng kín và mỉm cười.

“Cổng chính ở đây, sao hai người lại phải leo tường?”

Tô Tô vội vàng nói: “Anh biết bẻ khóa à?”

Tần Thiên lắc đầu: “Không.”

Tô Tô tức giận nói: “Vậy anh còn nói làm gì!”

“Làm sao vào được nếu như không bẻ khóa!”

Tần Thiên dùng chân đá, ầm một tiếng, hai cánh cổng sắt lớn sụp đổ. Hắn nhìn Tô Tô cười nói: “Như vậy, không phải được rồi sao?”

Tô Tô và Cung Lệ đều há hốc miệng kinh ngạc.

Như vậy mà cũng được sao? Quá thô bạo!

Biểu cảm của Tô Tô và Cung Lệ đều giống như nhìn thấy ma vậy.

Sau khi phản ứng lại, Tô Tô khó chịu nói: “Anh điên à? Như vậy không phải sẽ thu hút sự chú ý của bọn họ sao!”

“Mau đi thôi!” Vừa nói cô vừa định kéo Tần Thiên đi.

Tần Thiên cau mày, cười khổ nói: “Hình như bên trong không có gì cả, ngay cả một con chó cũng không có.”

Hắn đảo mắt qua một lượt, vẻ mặt có chút dao động.

Xung quanh sân, cỏ dại mọc um tùm, nhìn vẻ như đã bị bỏ hoang từ rất lâu.

Tuy nhiên, những vết bánh xe hằn trên mặt đất và những dấu chân lộn xộn, hơn nữa dù thức ăn cho chó vẫn còn đó nhưng chuồng chó sát tường lại trống rỗng.

Chứng tỏ người ở đây đã được sơ tán khẩn cấp cách đây không lâu.Chẳng lẽ bọn họ nghe phong phanh biết được bọn mình hôm nay sẽ tới ư?

Khu vườn trống trơn và cánh cổng nhà máy đóng kín ở đằng xa mang lại cho hắn một cảm giác, đó là một cái bẫy.

Sắc mặt của hắn trở nên có chút nghiêm trọng.

“Không có một bóng người, chẳng lẽ là mình nhớ nhầm sao?” Cung Lệ bắt đầu nghi ngờ chính mình.

Tô Tô hít sâu một hơi, nói: “Không thể sai được!”

“Mình ngửi thấy mùi dược liệu nồng nặc đến từ nhà xưởng đối diện.”

“Chúng ta đi xem xem!”
 
Chương 769


Chương 769

Chuyện đã đến nước này, cô cũng không chùn chân được nữa, tức giận bước về phía trước.

Cung Lệ do dự một chút, nhìn Tần Thiên, thấp giọng nói: “Anh không qua đó sao?”

Tần Thiên nói: “Sau khi cô điều tra ra nơi này, còn có người nào khác biết không?”

Cung Lệ suy nghĩ một chút, mặt biến sắc.

“Tôi xác định được nơi này thông qua một người cung cấp thông tin. Thông tin người đó gửi cho tôi đều có trong điện thoại của tôi.”

“Trịnh Cát!”

“Nếu anh ta nhìn xem điện thoại của tôi, có thể anh ta đã thấy tin nhắn đó!”

Dừng một chút, cô ấy đỏ mặt nói: “Anh nghĩ là do Trịnh Cát tiết lộ thông tin tức sao?”

Tần Thiên trầm ngâm một lát, nói: “Chuyện đó không còn quan trọng nữa.”

“Chúng ta qua đó trước xem sao.”

Lo lắng Tô Tô xảy ra chuyện, hắn vội vàng chạy tới chỗ cô.

Đến cửa lớn, Tô Tô dùng tay đẩy, cánh cửa nặng nề từ từ mở ra. Điều đáng ngạc nhiên là nó không khóa.

Bên trong, một mùi nồng nặc của dược phẩm đông y phả vào mặt.

Dù bộ khung của nhà máy đã bị bỏ hoang từ lâu nhưng một số dây chuyền sản xuất vẫn còn mới. Có nhiều loại thuốc thảo dược được chất đống trên mặt đất. Đây đều là nguyên liệu thô.

“Chính là ở đây!”

“Đây là hang ổ của bọn chúng!” Tô Tô phấn khích xông vào.

Tần Thiên cảm giác được toàn bộ xưởng thực sự trống trơn, không một bóng người .

Tuy nhiên, hắn không dám lơ là, bám sát Tô Tô, sợ cô sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Cung Lệ tìm được hộp đựng đồ bỏ đi trong góc, hưng phấn nói: “Chủ tịch, là Tô Vương Cao!”

Tô Tô gật đầu nói: “Nhà máy lớn như vậy, bọn chúng không thể nào dọn dẹp sạch sẽ.”

“Nhanh lên, mau tìm kho của bọn chúng!”

“Mình tin rằng hàng hóa chưa gửi đi chắc chắn sẽ được cất giấu trong kho.”

“Chỉ cần tìm được kho, đó là bằng chứng xác thực nhất. Khi đó chúng ta lập tức gọi điện cho cơ quan chức năng!”

Hai người phụ nữ kích động lao vào trong.

Họ tìm thấy một cánh cửa sắt lớn, cố gắng dùng lực đẩy nó ra, chạy vội vào, bật đèn, đồng thời kêu lên.

Cung Lệ kích động nói: “Tần Thiên, mau tới đây!”

“Tìm thấy rồi!”

Tần Thiên chạy tới, nhìn thấy trong kho khổng lồ chất đầy thành phẩm. Chỉ nhìn bao bì thôi đã thấy rất đẹp rồi.

So với những sản phẩm dinh dưỡng đắt tiền đang lưu hành trên thị trường thì không hề kém chút nào.

Trên mỗi gói đều có ba ký tự đẹp mắt Tô Vương Cao, giữa chữ Ngọc và chữ Vương chỉ khác nhau một nét. Khi viết, họ cố tình sử dụng nét liền khiến chữ Vương trông giống như chữ Ngọc.

Hơn nữa, Tô Ngọc Cao còn nổi tiếng khắp nơi nên nếu không để ý, mọi người sẽ tưởng đó là Tô Ngọc Cao.

“Thật là quá đáng!”

“Hôm nay tôi tuyệt đối sẽ không tha cho bọn chúng!” Tô Tô tức giận đến mức run lên, lấy điện thoại di động ra, đang định gọi điện.
 
Chương 770


Chương 770

Tần Thiên cười khổ nói: “Em cảm thấy có tác dụng sao?”

“Khi cơ quan chức năng tới, nhiều nhất bọn họ sẽ phong tỏa nơi này, thậm chí một người cũng không bắt được.”

“Sau khi chúng ta rời đi, chúng sẽ đổi chỗ và bắt đầu lại.”

“Căn bản không có chút tác dụng nào.”

Tô Tô tức giận nói: “Vậy anh cảm thấy chúng ta nên làm như thế nào?”

“Cũng không thể để bọn chúng vô pháp vô thiên như vậy được!”

Tần Thiên đang muốn nói gì đó, đột nhiên nghe được bên ngoài truyền đến tiếng bước chân ồn ào.

Hắn quay người, nhìn ra ngoài, cười khẩy: “Vợ hãy yên tâm. Cứ giao cho anh.”

“Hôm nay anh không chỉ sẽ san bằng nơi này mà còn đảm bảo rằng không ai trên thị trường dám làm giả Tô Ngọc Cao nữa.”

Tô Tô và Cung Lệ còn chưa kịp phản ứng, cũng chưa nghe thấy âm thanh bên ngoài. Bởi vì những người đó vẫn còn ở ngoài sân.

Cung Lệ suy nghĩ một chút rồi nói: “Anh định làm gì?”

Tần Thiên cười nói: “Cứ chờ xem, cô sẽ sớm biết thôi.”

“Nhân tiện, hãy nhớ lời anh nói, nếu chút nữa có nguy hiểm, hai người hãy trốn ngay vào kho và đóng cửa lại.”

“Anh không gọi thì hai người đừng ra ngoài!”

Lúc này, ba người đang đứng ở cửa nhà kho.

Vẻ mặt Tô Tô lo lắng, muốn nói gì đó, bỗng nhiên kêu lên.

Nhìn thấy, từ ngoài sân, một đám đông dắt theo ba con chó săn lớn lao tới một cách hung hãn.

“Hỏng rồi!”

“Mau trốn đi!”

Nhìn thấy con chó săn hung dữ, hai người phụ nữ sợ tái mặt, theo bản năng trốn vào kho. Nhưng nhìn thấy Tần Thiên đứng ở cửa kho, bất động, họ lại chạy ra.

“Tần Thiên, anh còn ngây ra đó làm gì?”

“Mau trốn đi!”

“Bọn chúng đông quá, chúng ta trốn trước đi, sau đó báo cảnh sát!”

Tần Thiên cười nói: “Nhớ kỹ lời anh nói, chuyện hôm nay bọn họ không thể giải quyết được.”

“Cứ giao cho anh.”

Sau khi nghe được lời nói kiên quyết rồi nhìn thấy nụ cười dịu dàng của hắn, Tô Tô và Cung Lệ đều sửng sốt.

Họ lấy hết can đảm và quyết định đối mặt trực tiếp.

“Các người là ai?”

“Sao các người dám xâm phạm khu vực nhà kho? Mau bao vây lại!”

Kẻ cầm đầu là lão Mã, Mã Hồng Đào.

Anh ta dẫn theo hơn hai mươi vệ sĩ xếp thành hình bán nguyệt, bao vây Tần Thiên, Tô Tô và Cung Lệ.

Những con chó săn trong tay vài người đang sủa về phía bọn họ .
 
Chương 771


Chương 771

Tô Tô và Cung Lệ nhìn thấy chó săn, sắc mặt đều tái nhợt vì sợ hãi, run rẩy nấp phía sau Tần Thiên.

Cung Lệ lớn tiếng nói: “Chúng tôi đến từ tập đoàn Tô Ngọc, chúng tôi đã phát hiện các người đang làm giả sản phẩm của chúng tôi, hiện tại sự thật đã rõ rành rành!”

“Chúng tôi đã báo cảnh sát và họ sẽ nhanh chóng đến đây, các người không được làm bừa!”

“Báo cảnh sát ư?” Mã Hồng Đào cười khẩy: “Ở thành phố Trịnh này, cô nghĩ cảnh sát nào có thể quản được chuyện của nhà họ Tề?”

“Người đẹp, nếu tôi đoán không lầm thì cô chính là Cung Lệ?”

Cung Lệ sửng sốt một chút, nói: “Anh là ai?”

“Sao anh biết tên tôi?”

Lúc này, một người khác từ ngoài sân chạy vào, nhìn thấy anh ta, Cung Lệ gần như sụp đổ.

“Trịnh Cát!”

“Quả nhiên là anh, anh dám bán đứng tôi!” Cô ấy tức giận nói.

Khi nhìn thấy Cung Lệ và Tần Thiên, mắt Trịnh Cát lập tức trở nên đỏ ngầu nhưng khi nhìn thấy Tô Tô ở phía sau Tần Thiên, anh ta lại sửng sốt.

“Mỹ nhân này, nếu tôi đoán không lầm, cô chính là chủ tịch tập đoàn Tô Ngọc?”

“Không ngờ cô lại đích thân tới đây.”

“Thế nào? 50 triệu tiền chuộc, cô đã chuẩn bị đủ chưa?”

Tô Tô lạnh lùng nói: “Anh là đồ cặn bã, đừng mong lấy được một xu của tôi!”

“Cô thật sự là Tô Tô?”

“Chủ tịch Tập đoàn Tô Ngọc?” Sau khi nghe Tô Tô nói, Mã Hồng Đào sửng sốt.

Tô Tô bình tĩnh nói: “Đúng vậy, chính là tôi!”

“Các người đang làm giả sản phẩm của chúng tôi, sự thật rõ ràng, lẽ nào các người không nhận tôi còn dám hăm dọa?”

“Nói cho các người biết, hôm nay nếu dám động vào chúng tôi, các người sẽ phải gánh chịu hậu quả!”

Mã Hồng Đào và tất cả thuộc hạ của hắn có vẻ hơi sợ hãi.

Họ có thể bắt Cung Lệ, bởi vì cô ấy chỉ là một nhân viên không ai biết đến nên sẽ không có vấn đề gì lớn.

Nhưng Tô Tô thì khác, cô là chủ tịch của một tập đoàn rất lớn.

Nếu động vào cô, có thể sẽ gây ra rắc rối lớn, đên lúc đó, e rằng đó sẽ không phải là điều họ có thể giải quyết được.

Nhìn thấy vợ mình có thể trấn áp được những người này, Tần Thiên không khỏi nhoẻn miệng cười. Lúc này, nhìn vẻ mặt lạnh lùng, chính trực của Tô Tô, bất giác, có một cảm giác quyền lực. Có khí chất của một người cấp trên.

Không ngờ vợ mình lại có máu mặt như vậy.

Sau khi Mã Hồng Đào do dự, anh ta lấy điện thoại di động ra, gọi để xin chỉ thị.

Trong điện thoại, Tề Xuân đã nhìn thấy mọi thứ qua camera của nhà máy cười chế nhạo.

“Đường đường là chủ tịch tập đoàn Tô Ngọc sao có thể đến nhà máy của chúng tôi để trộm đồ như một kẻ trộm vậy?”

“Nhớ kỹ, cô ta không phải Tô Tô.”

“Bây giờ, thứ nhất, các người đến đây là giúp Trịnh Cát trút giận và bắt gian phu.”
 
Chương 772


Chương 772

“Thứ hai, bắt kẻ trộm.”

“Với hai lý do này, cho dù phá vỡ quy tắc, tôi cũng có thể giúp anh.”

“Bây giờ, hãy bắt lấy bọn chúng trước, đặc biệt là thằng ranh kia, đánh hắn để làm gương cho người khác.”

“Hai cô gái yếu đuối còn lại muốn làm gì tùy ý.”

“Đã hiểu ý của tôi chưa?”

“Tam thiếu gia, tôi đã hiểu!”

Mã Hồng Đào cúp điện thoại, nhìn Tô Tô cười lạnh: “Các người đến nhà máy của chúng tôi trộm đồ.”

“Bây giờ bị bắt rồi lại còn giả làm chủ tịch tập đoàn Tô Ngọc.”

“Đường đường là chủ tịch tập đoàn Tô Ngọc có thể đến nhà máy của chúng tôi để trộm đồ!”

“Xem ra nếu không cho các người nếm chút mùi đau khổ, các người sẽ không nhận tội!”

Bên cạnh, Trịnh Cát kích động nói: “Anh Mã, tên họ Tần này chính là đầu sỏ!”

“Mau thả chó!”

“Cắn chết hắn!” Anh ta nhìn Tần Thiên, hai mắt đỏ ngầu.

Ở góc độ của anh ta, Tần Thiên đã cướp vợ mình, hơn nữa, hôm qua còn bị đánh một trận đầy thô bạo, ấn đầu anh ta vào bồn cầu đầy phân. Nếu mối thù này không trả, thề không làm người!

Mã Hồng Đào cười chế nhạo và xua xua tay.

Lập tức, ba thuộc hạ bên cạnh anh ta cùng ba con chó săn trong tay đang kéo căng sợi dây, sủa về phía Tần Thiên. Chỉ cần buông sợi dây ra, chúng sẽ ngay lập tức vồ đến.

“Bây giờ thừa nhận các người là kẻ trộm, ngoan ngoãn đi theo chúng tôi, tránh bị chó cắn.”

“Tôi cho các người một phút suy nghĩ.” Mã Hồng Đào nhìn Tần Thiên, cười đắc ý nói.

Trong mắt anh ta, Tần Thiên chỉ là một thanh niên với vẻ ngoài điển trai. Một người như vậy có thể dựa vào mặt để lừa phụ nữ.

Căn bản không phải là đối thủ của anh ta. Còn Tô Tô và Cung Lệ thì trói gà không chặt. Anh ta đã khống chế được tình hình.

Nhìn thấy con chó săn to hung dữ, Tô Tô và Cung Lệ sợ đến mức trốn sau lưng Tần Thiên, run bần bật.

“Tần Thiên, em đếm một, hai, ba, chúng ta cùng chạy!”

“Trốn vào kho trước, anh có nghe thấy không?” Tô Tô run giọng nói.

Tần Thiên cười nói: “Em yên tâm.”

“Sau lưng anh là nơi an toàn nhất.”

Sau đó, hắn nhìn Mã Hồng Đào, cười lạnh nói: “Tôi không muốn nói chuyện với loại nhãi nhép như anh.”

“Gọi chủ nhân đứng phía sau ra đây.”

Vừa nói, hắn vừa cười và liếc nhìn camera ở phía trên.

Một đôi mắt sâu không đáy, dường như có thể nhìn thấu người đứng sau camera.

Tề Xuân và Hoàng Oánh Oánh cảm giác như bị một mũi tên lạnh xuyên vào tim gan, không tự chủ được mà run rẩy.

Hoàng Oánh Oánh không nhịn được liền nói: “Ánh mắt của Tần Thiên này sắc bén như vậy, chẳng trách Cung Lệ lại cùng hắn bỏ trốn.”

“Nhìn anh ta có vẻ khá hấp dẫn, không sợ chó, còn muốn gọi anh ra gặp mặt?”

“Sao thế, thích anh ta rồi sao?”
 
Chương 773


Chương 773

“Nếu đã như vậy, anh có thể tặng em cho anh ta.” Tề Xuân cười lạnh.

Hoàng Oánh Oánh kịp phản ứng, vội vàng nói: “Em đâu có!”

Cô ta đổi chủ đề, nói: “Sao vừa rồi anh lại nói với Mã Hồng Đào, cố tình không nhận đó là Tô Tô?”

“Người phụ nữ này chính là Tô Tô.”

Tề Xuân nhìn vẻ duyên dáng quyến rũ và khuôn mặt tuyệt thế của Tô Tô, trong mắt anh ta hiện lên một tia lửa ham muốn. Người phụ nữ này thậm chí còn đẹp hơn trong video.

Nếu chiếm được cô ta chẳng phải có cả tài lẫn sắc sao?

“Em thì biết gì chứ.”

“Anh không thừa nhận cô ta là Tô Tô, chỉ là một tên trộm, đến lúc đó, nếu muốn thoát thân, nhất định phải làm theo sự sắp xếp của anh.”

Nghĩ đến đây, anh ta không thể chờ đợi được nữa, gửi tin nhắn cho Mã Hồng Đào: “Đừng lề mề nữa!”

“Thả chó ra!”

Mã Hồng Đào nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đã hết thời gian.”

“Anh không còn cơ hội nữa.”

“Thả chó!”

Theo lệnh, những tên thuộc hạ thả tay ra, ba con chó săn lớn sủa điên cuồng lao về phía Tần Thiên.

“A!” Tô Tô và Cung Lệ trốn ở sau lưng Tần Thiên, không khỏi kêu lên một tiếng, nhắm mắt lại.

Ánh mắt Tần Thiên lạnh lùng, một chân quét ra, đá vào đầu con chó săn bên trái. Nó lộn nhào giữa không trung, xô ngã hai con ở bên cạnh.

Giữa tiếng kêu ăng ẳng, sự hung ác của ba con chó săn được kích hoạt. Chúng nhảy lên, với đôi mắt đỏ ngầu, định lao vào một lần nữa.

Tần Thiên liếc nhìn với ánh mắt thờ ơ.

Một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra.

Dưới cái nhìn của hắn, ba con chó săn cực kỳ hung dữ đang sợ hãi lùi lại. Một con trong đó suýt chút nữa liệt tại chỗ.

Có chuyện gì vậy?

Đám người Mã Hồng Đào đều sững sờ.

Những người huấn luyện vội vã chạy tới, la hét, thúc giục đàn chó săn tấn công. Nhưng bọn chúng đều sợ hãi, thậm chí không dám nhìn Tần Thiên nữa.

“Sao con chó này đột nhiên sợ anh vậy?” Ngay cả Tô Tô cũng bị cảnh tượng kỳ lạ này thu hút, không khỏi tò mò hỏi.

Tần Thiên suy nghĩ một chút, nói: “Có lẽ vì anh là cấp trên của Trần Nhị Cẩu.”

“Em biết đấy, Nhị Cẩu là cẩu vương.”

Tô Tô bật cười, như hoa đào nở rộ trong phân xưởng tối tăm.

Tuy nhiên, nhận thấy không thích hợp, cô vội vàng cúi mặt xuống, lạnh lùng nói: “Ác giả ác báo, ông trời có mắt!”

“Tôi khuyên các người nên nhìn nhận rõ tình hình, lập tức thả bọn tôi đi!”

Mã Hồng Đào cau mày, nhìn Tần Thiên chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi.
 
Chương 774


Chương 774

Lúc này, Tần Thiên đứng trên mặt mỉm cười, nhìn có vẻ là vô hại, nhưng thực chất lại có một loại ma lực mơ hồ.

Mã Hồng Đào muốn nhìn thấu hắn vượt, nhưng cuối cùng lại khiến anh ta thất vọng.

Trịnh Cát nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh Mã, còn chờ gì nữa? Hãy để các anh em xông lên đi!”

“Tên này quá kiêu ngạo!”

“Chặt đầu chó của nó, dâng người phụ nữ này cho Tề công tử, anh ấy nhất định sẽ rất vui!”

Sắc mặt Mã Hồng Đào trầm xuống, nói: “Các anh em, theo mệnh lệnh của tôi.”

“Giết chết tên này!”

Một đám côn đồ tuân theo mệnh lệnh, vung vũ khí, la hét, lao về phía Tần Thiên.

Trịnh Cát không dám một mình khiêu khích Tần Thiên, nhưng hiện tại có nhiều người giúp đỡ như vậy, Tần Thiên dù có bản lĩnh bằng trời, cũng không ứng phó được.

Anh ta muốn tự mình trả thù, khi nhìn thấy một thanh sắt trên dây chuyền sản xuất từ xa, anh ta lao tới nhặt lấy nó.

Tuy nhiên, khi anh ta cầm thanh sắt xoay người chuẩn bị tham gia vây hãm Tần Thiên thì lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng váng.

Tần Thiên tùy ý giật lấy một thanh thép từ tay một tên, một tay chắp sau lưng, kiêu ngạo đứng yên, ngăn chặn cho hai cô gái ở phía sau. Một tay vung thanh thép, thanh thép bay lên bay xuống như con rắn độc tỉnh lại sau giấc ngủ đông.

Tiếng rắc rắc vang lên, tập trung đánh vào khớp xương của những tên côn đồ xung quanh.

Bụp bụp!

Bụp bụp bụp bụp!

Cổ tay, mắt cá chân, đầu gối và bất kỳ xương khớp nào của đám người đó giật giật một chút, lập tức bị đập nát.

Họ la hét và ngã xuống đất, gào thét trong đau đớn và không thể đứng dậy.

Rất nhanh, đám côn đồ đều ngã xuống trước mặt Tần Thiên.

Tần Thiên cầm thanh thép, nhìn Mã Hồng Đào ở đối diện, cười lạnh nói: “Bây giờ, đến đến lượt mày.”

Trịnh Cát kinh ngạc há hốc miệng, vô thức ném thanh sắt trong tay xuống đất.

Mã Hồng Đào nhìn Tần Thiên chằm chằm , nghiến răng nghiến lợi nói:

“Xem ra tao đã lơ là rồi.”

“Xem ra mày thật sự là cao thủ.”

“Chỉ là hôm nay mày nhất định phải chết dưới đao của tao!”

Anh ta đưa tay lấy một vũ khí dài được bọc trong nhiều lớp vải đen từ phía sau ra.

Rõ ràng thứ được bọc bên trong là một thứ chí mạng.

Anh ta vén từng lớp vải đen ra, vẻ mặt rất nghiêm trọng, trong mắt hiện lên sự vô cùng thành kính.

Dường như vũ khí sắp xuất hiện là toàn bộ sức mạnh và tín ngưỡng của anh ta.

Nhất thời, ngay cả Tần Thiên cũng bị vẻ mặt của anh ta thu hút.

Phía sau camera, Hoàng Oánh Oánh há hốc miệng ngơ ngác hồi lâu, sau đó mới phản ứng lại, kinh hãi nói: “Tần Thiên quá lợi hại!”

“Liệu lão Mã có thể là đối thủ của hắn không?”

“Anh Xuân, hay là chúng ta gọi tiếp viện!”
 
Chương 775


Chương 775

Tề Xuân nhìn chằm chằm vào Tần Thiên trên màn hình, nghiến răng nghiến lợi cười lạnh nói: “Chỉ là công phu quèn thôi mà, sao có thể là đối thủ của lão Mã được chứ.”

“Có biết thân phận thật sự của lão Mã không?”

Hoàng Oánh Oánh vội vàng nói: “Không biết.”

Tề Xuân cười nói: “Đao vương của Miêu trại.”

“Chỉ là lỡ tay chém chết người, lưu vong đến đây, được anh thu nhận.”

“Nếu không phải tính cách anh ta tương đối khiêm tốn, với bản lĩnh đó anh ta có thể khai tông lập phái, trở thành đại sư võ lâm!”

Hoàng Oánh Oánh phấn khích nói: “Đàn em của anh Xuân thật sự là ngọa hổ tàng long!”

“Lần này tên họ Tần đó chết chắc!”

Dưới sự chú ý của mọi người, cuối cùng Mã Hồng Đào cũng cởi xong lớp vải đen bọc bên ngoài, bên trong có một thanh mã tấu dài và mỏng, dài khoảng năm thước.

Tần Thiên không khỏi nheo mắt lại, nói: “Miêu đao.”

“Không tệ!” Mã Hồng Đào thấp giọng nói, đột nhiên rút đao ra khỏi vỏ.

Ngay lập tức, sự lạnh lẽo của lưỡi đao sắc bén dường như khiến nhiệt độ trong xưởng hạ xuống.

Những người bị thương xung quanh hét lên đầy phấn khích.

“Anh Mã uy võ!”

“Để hắn biết thế nào là cao thủ!”

“Giết hắn đi!”

“Trả thù cho chúng tôi!”

Trịnh Cát hào hứng lao tới và nói: “Anh Mã, chặt hắn đi!”

“Ha ha ha ha, tên họ Tần kia, xem mày có thể kiêu ngạo đến mức nào!”

“Dám động đến vợ tao, tao sẽ khiến mày chết không có chỗ chôn!”

Tô Tô đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, không khỏi cau mày nói: “Anh động vào vợ anh ta khi nào?”

“Anh — không có!” Sắc mặt Tần Thiên u ám.

Tô Tô đang muốn nói gì đó, lại đột nhiên nhìn thấy Cung Lệ ở bên cạnh, mặt đỏ bừng như lửa.

Sau đó cô mới nhận ra vợ của Trịnh Cát chính là Cung Lệ.

Cung Lệ không nhịn được liền nói:

“Tô Tô, cậu đừng nghe hắn nói bậy, đều là hiểu lầm… Mình và chồng cậu không có gì cả.”

Tô Tô nhớ lại hôm qua, kể từ khi Tần Thiên cứu Cung Lệ ra khỏi khu chung cư Hạnh Phúc, Cung Lệ luôn đỏ mặt khi gặp Tần Thiên, có vẻ như rất xấu hổ.

Cô không khỏi lấy làm lạ nhưng trước mặt kẻ địch, cô mỉm cười với Cung Lệ: “Minh tin tưởng cậu.”

Mã Hồng Đào cầm Miêu đao trong tay, tinh thần đã thay đổi.

Anh ta nhìn Tần Thiên, lạnh lùng nói: “Mày nhận ra Miêu đao, vậy thì có biết đao pháp của Miêu đao không?”

Tần Thiên nói: “Đao pháp của Miêu Đạo lần đầu tiên được hình thành vào thời nhà Minh.”
 
Chương 776


Chương 776

“Lúc đó giặc Oa xâm lược, Thích Kế Quang đã đánh bại chúng bằng “Uyên Ương Trận”. Tuy nhiên, vì giặc Oa có đao pháp sắc bén nên cũng đã bị thương nặng.”

“Vì vậy, ông ta đã tập hợp một số nhà võ thuật dân gian, thông qua nghiên cứu, cuối cùng biên soạn ra một bộ “Đao pháp Tân Dậu.”

“Đây là hình thức sơ khai của đao pháp Miêu đao.”

“Trong hàng trăm năm truyền thừa, vô số tiến bối võ thuật đã cải tiến nó, dần dần thoát khỏi kỹ năng của giặc Oa và hình thành một phái độc lập.”

“Đao pháp được lưu truyền cho đến hiện tại về cơ bản là do Lưu Ngọc Xuân, một nhà võ thuật ở thời Thương Châu truyền lại, nó được gọi là Nhất Lộ Đao Pháp.”

“Không biết những gì tao nói có sai không?”

Thấy Tần Thiên thuộc lòng như vậy, ánh mắt Mã Hồng Đào lộ ra vẻ ngưỡng mộ.

Anh ta lạnh lùng nói: “Nói đúng rồi.”

“Nhất Lộ Đao Pháp mà đại sư Lưu Ngọc Xuân truyền lại có mười ba chiêu cơ bản.”

“Bây giờ tao sẽ cho mày thấy!” Nói rồi, anh ta vừa nắm chặt cán dao bằng cả hai tay, chân trái bước về phía trước, mũi chân duỗi thẳng. Sau đó, khụy hai đầu gối xuống.

Đồng thời xoay người sang trái khoảng 90 độ.

Anh ta hét lớn một tiếng, nhìn thẳng về phía Tần Thiên, đao trên tay chém theo đường chéo.

“Cẩn thận!” Cảm nhận được sát khí kinh người, Tô Tô và Cung Lệ trốn ở phía sau không khỏi kêu lên.

Tần Thiên nghiêm túc quan sát động tác của Mã Hồng Đào, anh ta thực sự không hổ là cao thủ Miêu đao, mọi chi tiết đều rất chuẩn xác và mạnh mẽ.

Thân đao mảnh mai đã tạo ra đao phong.

Điều này cho thấy thanh đao của anh ta đã luồn qua thân đao và chạm tới mép trước.

Tất cả điều này nhìn có vẻ dễ dàng nhưng ngay khi một chuyên gia ra tay cũng không biết liệu có thành công hay không.

Đây chắc chắn không chỉ đơn giản là động tác võ thuật đẹp mắt. Đó là một con dao giết người thực sự.

Tần Thiên cảm thấy giật mình, không dám sơ suất, nhấc chân, né tránh.

Thanh đao của Mã Hồng Đào chém ra, anh ta hét lên một cách hùng hồn: “Tiếp tục!”

Tiến lên một bước nữa, lại là một đao khác!

Soạt soạt soạt soạt!

Miêu đao sắc bén xẻ đôi không khí, để lại dư ảnh, xung quanh tràn ngập sát khí lạnh lẽo.

Những tên côn đồ bị thương trước đó, trong đó có Trịnh Cát đã né ra một nơi rất xa, sợ nếu không cẩn thận sẽ bị đao chém trúng.

Tô Tô và Cung Lệ nắm tay nhau, bốn mắt sợ hãi và lo lắng nhìn Tần Thiên.

Bây giờ Tần Thiên hoàn toàn đang nhảy múa trên mũi đao.

Có điều, dù đao pháp của Mã Hồng Đào rất hung hãn nhưng từ đầu đến cuối Tần Thiên vẫn chắp hai tay sau lưng.

Mỗi lần tưởng chừng như không thể, hắn đều di chuyển chân và khéo léo tránh được vào giây phút cuối cùng.

Khuôn mặt hắn điển trai và phong thái thoải mái. Ngoài vẻ ung dung, còn lờ mờ có chút phong thái của một đại tông sư.

Cả Tô Tô và Cung Lệ đều không khỏi bị mê hoặc.

Phải nói rằng màn thể hiện của người đàn ông này vào lúc này thực sự vui tai vui mắt.
 
Chương 777


Chương 777

Có một khoảng im lặng, chỉ có tiếng vù vù của những lưỡi đao sắc bén cắt xuyên không khí cùng với tiếng thể dốc của Mã Hồng Đào đang thở dốc.

Mọi người đều nín thở và chăm chú nhìn. Đám người Trịnh Cát ước gì Mã Hồng Đào có thể chém Tần Thiên chỉ bằng một đao.

Bàn tay của Tô Tô và Cung Lệ đã đổ mồ hôi lạnh.

Lúc này, họ đang bị chặn ở đây, có thể thoát khỏi nguy hiểm hay không đều phụ thuộc vào Tần Thiên.

Chẳng bao lâu, Mã Hồng Đào đã thi triển tất cả đao pháp Nhất Lộ Miêu Đao mà không thể chém vào một góc áo của Tần Thiên.

Anh ta đứng cầm đao, thở hổn hển.

Nhìn chằm chằm Tần Thiên, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Sao không đánh trả?”

Tần Thiên cười nói: “Nếu tao ra tay, mày sẽ không có cơ hội thi triển loại đao pháp này nữa.”

“Đừng hiểu lầm. Tao đang cho mày một cơ hội để xem đao pháp này.”

“Tao quý trọng tài năng của mày, hiện tại mày lạc đường, có thể quên đi quá khứ, mày nghĩ thế nào?”

Mã Hồng Đào bị khí thế của Tần Thiên doạ dẫm, ánh mắt có chút dao động.

Lúc này, Tề Xuân nhịn không được nữa, mở âm thanh của camera giám sát, tức giận hét lên: “Mã Hồng Đào, anh còn ngây ra đó làm gì?”

“Giết tên này cho tôi!”

“Không phải anh tự xưng là Đao vương Miêu đao sao? Không phải chỉ có chút bản lĩnh đó chứ?”

“Tôi nuôi anh mất công sao? Giết hắn đi!”

Đột nhiên nghe thấy giọng nói này, mọi người đều giật mình.

Sau khi định thần lại, đám người Trịnh Cát kích động không thôi.

Tô Tô và Cung Lệ càng sợ hãi hơn. Thì ra kẻ chủ mưu đằng sau luôn theo dõi họ.

Đây vốn là một cái bẫy đã được chuẩn bị từ lâu, chờ bọn họ nhảy vào.

“Anh Mã, anh không nghe thấy lời của Tề công tử sao? Tại sao anh còn đứng ngây ra đó? Xông lên đi!” Trịnh Cát hét lên.

Hai mắt Mã Hồng Đào đỏ lên, nhìn chằm chằm vào Tần Thiên, trong mắt có ý quyết tử.

Anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày chỉ biết Nhất Lộ Đao Pháp của Miêu đao, mày có biết Miêu đao có Nhị Lộ Đao Pháp không?”

“Nhất Lộ Miêu Đao chỉ là chiêu cơ bản, Nhị Lộ Miêu Đao mới là đao pháp giết người thực thụ!”

Anh ta gầm lên một tiếng, vung đao chém về phía Tần Thiên lần nữa.

Lần này đao phong hoàn toàn thay đổi.

Nhất Lộ Miêu Đao vừa rồi vẫn khá nhẹ nhàng, khi tấn công, vẫn còn để một chút lực lượng để phòng thủ.

Bây giờ, đó là một đòn tấn công hoàn toàn hung hãn, không để lại cho mình một lối thoát, đồng thời dồn đối thủ vào đường chết.

Ngay cả Tần Thiên, mắt cũng không khỏi sáng lên.

Hắn cảm thấy rằng thu hoạch lớn nhất từ chuyến đi đến thành phố Trịnh này là được nhìn thấy đao pháp Nhị Lộ Miêu Đao đẹp như vậy.

Dường như không thể phản kháng, hắn liên tục né tránh, mất đi vẻ ung dung vừa rồi.
 
Chương 778


Chương 778

Phía trên đầu, giọng nói của Tề Xuân lại vang lên.

Anh ta cười đắc ý nói: “Tiểu tử họ Tần, bây giờ mày đã biết thế nào là cao thủ thực sự rồi chứ?”

“Với chút công phu quèn của mày cũng dám đến địa bàn của tao gây rắc rối.”

“Hôm nay mày chết chắc rồi.”

Dường như Tần Thiên cảm thấy có chút ồn ào, nhân cơ hội nhặt một khối sắt lên và ném vỡ camera giám sát.

“Chết tiệt!” Tề Xuân và Hoàng Oánh Oánh đang ngồi trên chiếc Panamera, ôm laptop , chờ xem cảnh Tần Thiên bị hạ gục.

Sau đó, bắt Tô Tô và Cung Lệ, anh ta muốn làm gì thì làm.

Không ngờ Tần Thiên lại đập vỡ camera. Như vậy thì không thể nhìn thấy gì nữa.

“Đồ chó má!”

“Ông đây sẽ không tha cho mày đâu!” Anh ta giận dữ gầm lên, khởi động xe rồi lao vào nhà máy.

“Đừng kích động!” Hoàng Oánh Oánh vội vàng nói: “Tần Thiên này rất khó đối phó, nếu anh tùy tiện tới đó, lỡ như gặp nguy hiểm thì sao?”

“Đợi lão Mã hạ gục được hắn rồi chúng ta hãy tới đó.”

Tề Xuân nghiến răng nhẫn nhịn.

Vài phút sau, điện thoại di động của anh ta reo lên, là Mã Hồng Đào gọi tới.

Anh ta vội vàng bắt máy, phấn khích nói: “Lão Mã thế nào rồi?”

“Có phải đã hạ gục được hắn rồi không?”

Trong điện thoại, Mã Hồng Đào thấp giọng nói: “Đúng vậy.”

“Tần Thiên và hai người phụ nữ này đã bị bắt, mời Tam công tử đến hiện trường.”

“Tốt!”

“Tôi tới ngay!” Tề Xuân cười lớn, khởi động xe rồi trực tiếp lao vào xưởng.

Sao tình hình có vẻ như không đúng lắm?

Anh ta nhìn thấy những đàn em của bị thương đang sợ hãi quỳ thành hai hàng, ánh mắt của họ trông rất kỳ lạ.

Đối diện với anh ta, Mã Hồng Đào thân hình cao lớn cứng đờ, mặt đỏ bừng.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy Tô Tô và Cung Lệ đứng bên cạnh, anh ta lại vui mừng đến mức không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa.

Mỹ nhân và công thức sắp thuộc về anh ta rồi.

Tề Xuân xuống xe, bước nhanh tới, lớn tiếng nói: “Lão Mã, tên họ Tần kia đâu?”

“Đã giết rồi sao?”

“Haizz, biết thế tôi đã bảo anh giữ lại mạng hắn, biết đâu còn hữu dụng.”

“Đừng tới đây!” Tô Tô hét lên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh là ai?”

“Anh muốn làm gì?”

“Tôi đã báo cảnh sát rồi, anh… đừng làm bừa!”

Tề Xuân cười đắc ý: “Báo cảnh sát à? Tôi đã sớm nói bên đó rồi, cô cảm thấy có tác dụng sao?”

“Còn muốn làm gì à, cô gái, cô đến đây để trộm đồ, tôi đến để bắt kẻ trộm.”

“Không ngờ còn có hai tên trộm xinh đẹp như vậy, haha!”
 
Chương 779


Chương 779

Cung Lệ nghiến răng nghiến lợi nói: “Đừng nói lung tung!”

“Đây là chủ tịch tập đoàn Tô Ngọc!”

“Với thân phận của cô ấy, nếu dám động vào cô ấy, anh sẽ không gánh được hậu quả đâu!”

Tề Xuân cười lạnh nói: “Coi tôi như kẻ ngốc sao.”

“Sao cô ta có thể là chủ tịch của tập đoàn Tô Ngọc tiếng tăm lừng lẫy được chứ? Trong mắt tôi, cô ta là một tên trộm.”

“Tôi đến nhà mình bắt trộm là chuyện đương nhiên, không ai có thể nói gì được.”

“Nhưng cô–”

Tề Xuân lớn tiếng nói: “Trịnh Cát, cô ta là vợ của anh, người đã bỏ trốn cùng thằng trai bao đó phải không?”

Trịnh Cát quỳ trên mặt đất, nghe vậy thì giật mình, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng… đúng, đúng vậy.”

Tề Xuân đắc ý nói: “Trịnh Cát là người anh em của tôi, vợ anh ấy bỏ trốn cùng người khác, tôi đương nhiên phải trượng nghĩa ra tay.”

“Bây giờ tên đó rồi, chị dâu, hãy đi cùng tôi đi.”

“Nghe nói cô là giám đốc sản phẩm của Tập đoàn Tô Ngọc. Nói không chừng chúng ta có thể nói chuyện sâu hơn về công nghệ kĩ thuật.”

Cung Lệ tức giận nói: “Tôi không có gì để thảo luận với anh cả!”

Tề Xuân kiêu ngạo nói: “Vậy à, vậy tôi sẽ nói rõ ràng cho cô nghe.”

“Giao công thức của Tô Ngọc Cao ra, tôi sẽ tha cho cô.”

“Bằng không cô phản bội người anh em của tôi, cùng thằng kia làm điều xằng bậy, loại phụ nữ này đáng lẽ phải nhốt vào chuồng heo!”

Cuối cùng Tô Tô cũng hiểu được ý đồ thực sự của Tề Xuân, tên này làm giả sản phẩm của cô, không tỏ ra hối cải thì cũng thôi đi, lại còn muốn có được công thức thực sự của Tô Ngọc Cao thông qua Cung Lệ!

Đúng thật là lòng lang dạ sói, vô pháp vô thiên!

Cô giận dữ nói: “Anh nên bỏ cuộc đi!”

“Anh sẽ không bao giờ có được công thức của Tô Ngọc Cao đâu.”

“Còn nữa, hôm nay anh nhất định sẽ gặp báo ứng!”

Sắc mặt Tề Xuân trầm xuống, hừ lạnh nói: “Sắp chết đến nơi rồi mà còn già mồm với tôi!”

“Lão Mã, bắt hai cô gái này cho tôi, đưa bọn họ đến câu lạc bộ Bạch Mã, tôi sẽ tiếp đãi bọn họ thật tốt!”

Kỳ lạ thay, lão Mã đứng đờ đẫn, nghiến răng nghiến lợi không nói một lời.

“Lão Mã, sao anh còn đứng ngây ra đó? Mau ra tay đi!” Tề Xuân tức giận.

Lúc này, từ phía sau Lão Mã, một giọng nói ung dung vang lên: “Vợ tao nói đúng, hôm nay mày nhất định sẽ gặp báo ứng.”

“Ai vậy?” Nghe được giọng nói này, Tề Xuân sửng sốt một chút, mặt biến sắc.

“Tam công tử, xin lỗi.” Lão Mã nghiến răng nghiến lợi, thân thể vạm vỡ tránh sang một bên.

Phía sau anh ta, còn có một người nữa.

Nhìn thấy người này, Tề Xuân trợn tròn mắt kinh hãi.

Tần Thiên ngồi trên ghế, bắt chéo chân, thứ hắn cầm trong tay là Miêu đao của lão Ma đang mỉm cười nhìn Tề Xuân.
 
Chương 780


Chương 780

“Lão Mã, anh phản bội tôi?” Tề Xuân nghĩ tới điều gì đó vội vàng lùi lại.

Sắc mặt lão Mã rất khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi đã cố gắng hết sức rồi, nhưng kĩ thuật không bằng người khác!”

Nghĩ đến vừa rồi anh ta thi triển Nhị Lộ Miêu Đao, vốn tưởng rằng nhất định sẽ thắng, nhưng lại bất cẩn nên đã bị Tần Thiên đoạt đao.

Thậm chí anh ta còn không thấy rõ Tần Thiên ra tay như thế nào.

Tần Thiên phá hoại camera trước khi ra tay. Đương nhiên, hắn không muốn Tề Xuân nhìn thấy, chỉ như vậy mới có thể dẫn dụ được tên này đến.

“Bây giờ, mày còn muốn công thức từ vợ tao?” Tần Thiên vỗ vỗ Miêu đao trong tay, cười nhìn Tề Xuân.

Tề Xuân nghiến răng nghiến lợi nói: “Có lẽ là tao sơ suất rồi…”

Anh ta lùi lại từng bước, nghĩ rằng mình đã ở khoảng cách an toàn rồi hét lên và chạy về phía xe.

Anh ta đưa tay mở cửa xe.

Tần Thiên hừ một tiếng, vung tay lên, Miêu đao hóa thành một đạo tia chớp.

Một tiếng nổ vang lên, xuyên thẳng vào lòng bàn tay Tề Xuân, đánh vào cửa xe.

“Á!”

Cơn đau thấu xương khiến Tề Xuân lập tức quỳ xuống đất, sắc mặt tái nhợt và hét lên.

Tần Thiên đứng dậy, chậm rãi đi tới.

“Đừng mà!”

“Không liên quan tới tôi, đừng giết tôi!” Hoàng Oánh Oánh sợ đến hồn bay phách lạc, vội vàng quỳ xuống mặt đất.

Tần Thiên nhấc chân lên, giẫm lên lòng bàn tay bị xuyên thủng của Tề Xuân, chậm rãi rút cán đao ra.

Tề Xuân bất lực nhìn lưỡi kiếm trắng đỏ bị rút ra khỏi tay, biến thành màu máu.

Tề Xuân thậm chí còn nghe thấy tiếng thân đao cọ vào xương, hét lên và ngất đi.

Anh ta là một thanh niên bẩm sinh đã ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, cuộc sống sung sướng, từng phải chịu loại đau đớn này bao giờ?

Những người xung quanh, kể cả Mã Hồng Đào đều cảm thấy như gặp ma khi nhìn thấy vẻ mặt Tần Thiên không thay đổi.

“Tần Thiên, đừng giết người!” Tô Tô không nhẫn tâm nhìn thấy.

“Vợ yên tâm.” Tần Thiên mỉm cười đồng ý.

“Hả?” Cuối cùng Trịnh Cát cũng cảm thấy có gì đó không ổn, vô thức hỏi: “Cô ta là vợ mày ư?”

“Vợ của mày không phải là vợ cũ của tao sao?”

“ Vợ” mà Tần Thiên nói trước đó, mọi người đều tưởng rằng hắn đang ám chỉ Cung Lệ.

Bởi vì Trịnh Cát tin rằng vợ cũ của anh ta đã bỏ trốn cùng Tần Thiên. Bây giờ có vẻ như, người vợ mà Tần Thiên nói đến thực ra chính là Tô Tô?

Sao có thể chứ!

“Anh đang nói vớ vẩn gì vậy!” Cung Lệ giận dữ đỏ mặt nói: “Anh Tần và Chủ tịch Tô đã kết hôn nhiều năm rồi!”

“Lần này, anh Tần đã cứu tôi, nhưng giữa chúng tôi trong sạch.”

Trịnh Cát mở miệng không nói nên lời

Đột nhiên anh ta nhìn thấy Tần Thiên cầm Miêu đao đi tới, anh ta sợ hãi hét lên rồi quay người bỏ chạy.
 
Chương 781


Chương 781

Tần Thiên tiến lên dùng Miêu đao vỗ vỗ vào mặt anh ta nói:

“Phiền mày giúp tao nhớ lại một chút, hôm qua có phải tao từng nói với mày.”

“Nếu như để tao gặp lại mày, tao sẽ giết mày, đúng không?”

Hắn vừa nói, Miêu đao sắc bén lướt qua cơ thể anh ta.

Tần Thiên nắm rõ kích thước, hắn đưa mũi đao xuyên qua, cắt một đường lên quần áo của Trịnh Cát.

Anh ta có thể cảm nhận rõ ràng mũi dao đang trườn trên da mình như một con rắn độc, đi đến đâu lông dựng đứng đến đấy.

“Xin hãy tha mạng!”

“Tôi sai rồi!”

“Tôi là một tên khốn, tôi không phải là con người!”

“Anh Thiên, không đúng, ông Thiên, làm ơn tha mạng cho cháu!” Trịnh Cát sợ đến mức quỳ xuống đất quỳ lạy xin tha.

“Tìm cách đánh thức Tề Xuân, tao vẫn còn dùng đến.” Tần Thiên hừ một tiếng, nhấc Miêu đao trở về chỗ ngồi.

Trịnh Cát phản ứng lại và vội vàng nhận lệnh. Anh ta cũng là người duy nhất ngoài Mã Hồng Đào cho đến nay vẫn khỏe mạnh.

Tất cả thuộc hạ trước đó đều bị Tần Thiên dùng song sắt đánh gãy cổ chân hoặc cổ tay, ngã gục xuống đất.

Mã Hồng Đào tuy không bị thương nhưng đã hoàn toàn mất đi tinh thần chiến đấu.

Anh ta ở lại, một mặt là bởi vì Tần Thiên không có nói là để thả anh đi. Ngoài ra anh ta cũng muốn xem Tần Thiên muốn làm gì.

Tô Tô và Cung Lệ cũng không biết Tần Thiên muốn làm gì, sợ hãi đứng ở phía sau.

Trịnh Cát vội vàng kéo Tề Xuân đang bất tỉnh đến trước mặt Tần Thiên như một con chó chết. Sau đó, tìm một chậu nước lạnh và đổ xuống.

Tề Xuân r3n rỉ vài tiếng rồi cuối cùng cũng tỉnh lại. Anh ta nhìn thấy Tần Thiên ngồi trước mặt mình, trong tay cầm Miêu đao, giống như một vị vua cao cao cao tại thượng.

Anh ta giận dữ mắng chửi, trong mắt hiện lên sự tức giận.

Tần Thiên dí Miêu đao lên cổ anh nói: “Mày không phục sao?”

Tề Xuân rùng mình, trong nháy mắt hiểu ra, tránh voi chẳng xấu mặt nào.

“Đừng kích động!”

“Tôi thừa nhận rằng tôi đã làm giả sản phẩm của các người.”

“Chỉ cần anh thả tôi ra, tôi lập tức sẽ phá hủy nơi này.”

“Hơn nữa, các người muốn bao nhiêu tiền bồi thường cũng được.”

Nghe vậy, Tô Tô thở phào nhẹ nhõm, theo thấy cô , kết quả này đã rất tốt rồi.

Ai biết, Tần Thiên lắc đầu nói: “Vậy thì chẳng có gì thú vị.”

“Vì trò chơi đã bắt đầu nên chúng ta hãy chơi thêm một lát nhé.”

Tề Xuân run giọng nói: “Anh muốn chơi thế nào?”

Tần Thiên “Gọi điện thoại.”

“Gọi người đứng sau mày tới cứu mày.”
 
Chương 782


Chương 782

“Anh nói gì?”

“Dám để tôi gọi người tới sao?”

Nghe được lời này của Tần Thiên, không chỉ có Tề Xuân sửng sốt.

Ngay cả Tô Tô, Cung Lệ, Mã Hồng Đào, Trịnh Cát và những tên côn đồ bị thương đều như chết lặng.

Mã Hồng Đào suy nghĩ một lúc, trầm giọng nói: “Tần tiên sinh, lực lượng của nhà họ Tề ở thành phố Trịnh vượt quá sức tưởng tượng của anh.”

“Trong tình huống hiện tại, nếu muốn sống sót, các người chỉ có thể rời đi càng sớm càng tốt.”

“Nếu không, thứ lỗi cho tôi nói thẳn, các người sẽ không thể sống sót rời khỏi thành phố Trịnh đâu!”

Anh ta bị thủ đoạn và phong thái của Tần Thiên khuất phục, hiện tại muốn bảo vệ Tần Thiên.

Tề Xuân cắn răng cười lạnh: “Đúng vậy.”

“Tôi khuyên anh không nên tìm chết, mau chóng trở về Long Giang đi.”

“Bằng không, chỉ cần tôi gọi điện, tôi cam đoan anh và người phụ nữ của anh sẽ không thể rời khỏi thành phố Trịnh đâu.”

“Đúng vậy, Tần Thiên, đi thôi!” Cung Lệ lo lắng nói.

Cô ấy đã sống ở thành phố Trịnh được vài năm, đã nghe nói về lực lượng của nhà họ Tề.

Không quá lời khi nói rằng họ là gia tộc hàng đầu ở thành phố Trịnh.

Trên thực tế, khi biết ông chủ đứng sau vụ lừa đảo là Tề Xuân, con trai của nhà họ Tề, cô ấy cảm thấy vấn đề trở nên nghiêm trọng hơn.

Dưới sự chú ý của mọi người, Tần Thiên cười lạnh nói: “Thật sao? Vậy tôi muốn tìm hiểu thực lực của gia tộc hàng đầu như thế nào.”

“Đừng nói nhảm nữa và gọi đi!”

“Được!”

“Đừng có hối hận!” Trong mắt Tề Xuân lộ ra vẻ hung hãn.

Anh ta một tay lấy điện thoại di động ra, bấm số, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cha!”

“Con đang bị người khác hãm hại trong một nhà máy ở ngoại ô phía bắc.”

“Người đó nói muốn gặp cha, nếu không sẽ giết con!”

“Cha, mau đến cứu con! Mang theo đội Hắc Hổ nữa!”

Khi Tề Xuân nói “đội Hắc Hổ”, sắc mặt của Mã Hồng Đào càng trở nên u ám hơn.

Trong mắt anh ta hiện lên vẻ lo lắng.

Do dự một lát, vẫn thấp giọng nói: “Tần tiên sinh, đội Hắc Hổ nhà họ Tề không dễ đối phó.”

“Bây giờ anh đi, vẫn còn kịp.”

Tề Xuân tức giận hét lên: “Lão Mã, anh đang giúp hắn sao?”

“Nhà họ Tề tôi đã nuôi anh vô ích!”

“Anh lấy tiền của tôi thì đã trở thành con chó của tôi!”

“Chuyện anh phản bội tôi, tôi sẽ giải quyết vấn đề với anh sau!”

Tề Xuân vô cùng tức giận khi cho rằng Mã Hồng Đào đã giúp đỡ Tần Thiên và đã lừa mình.

Nghe vậy, sắc mặt Mã Hồng Đào u ám. Trong mắt anh ta có sự tức giận nhưng cuối cùng vẫn nhẫn nhịn.

Dường như có điều gì đó không thể diễn tả được.

“Không sao, trước khi người của mày tới, tao sẽ ở đây, không đi đâu cả.” Tần Thiên cười lạnh nói.
 
Chương 783


Chương 783

Bầu không khí tại có chút kỳ lạ.

Mọi người đều nhìn Tần Thiên như một kẻ ngốc.

Tất cả bọn họ đều chờ đợi gia chủ Tề gia đích thân dẫn đội Hắc Hổ đến tiêu diệt Tần Thiên, trút cơn tức giận này.

Lúc này, ở nhà họ Tề.

Gia chủ nhà họ Tề, Tề Nhân, sắp tiếp một khách hàng quan trọng, vô cùng sốc và tức giận khi nhận được cuộc gọi của Tề Xuân.

Ai dám động vào con trai của Tề Nhân trong lãnh thổ của thành phố Trịnh chứ?

Trong ba người con trai của Tề Nhân, người con trai lớn chết trẻ, người con trai thứ hai đắm chìm trong học thuật và coi thường doanh nhân. Chỉ có người con thứ ba rất có đầu óc kinh doanh, khiến ông ta hài lòng nhất.

Ông ta cũng đào tạo anh ta thành người thừa kế tương lai của mình.

Quản gia bên cạnh thì thầm: “Lão gia, theo như tôi biết, tam thiếu gia đã xây dựng một nhà máy ở ngoại ô phía bắc.”

“Những gì sản xuất là mỹ phẩm sinh học OEM. Chẳng lẽ phương diện này có vấn đề gì sao?”

Tề Nhân tức giận nói: “Ở thành phố Trịnh, con trai tôi Tề Nhân làm gì cũng hợp pháp!”

“Đừng nói nó sản xuất chỉ là hàng OEM, cho dù là thuốc độc. Nếu có người muốn động vào nó, phải hỏi ý kiến của, Tề Nhân tôi!”

“Gọi Hắc Hổ!”

Chẳng mấy chốc, một người đàn ông với thân hình cường tráng và vẻ ngoài dữ tợn sải bước tới.

“Hắc Hổ, hiện tại có người muốn động vào con trai của tôi, cậu nghĩ chúng ta nên làm như thế nào?”

Hắc Hổ tức giận nói: “Có người không muốn sống nữa thì tôi sẽ đưa hắn lên thiên đường!”

Tề Nhân lạnh lùng nói: “Lập tức triệu tập thuộc hạ của cậu, mục tiêu, nhà máy ngoại ô phía bắc!”

Ông ta lên một chiếc Rolls-Royce cùng với Hắc Hổ và năm mươi thành viên đội Hắc Hổ. Với tốc độ cực nhanh, khí thế hừng hực chúng đang lao tới để giết chóc.

Trong xưởng, Tần Thiên cảm thấy bầu không khí có chút căng thẳng, hắn có thể cảm nhận được Tô Tô bên cạnh luôn căng thẳng. Để xoa dịu bầu không khí, hắn nắm lấy tay Tô Tô, phát hiện bàn tay nhỏ bé này ướt đẫm mồ hôi.

Hắn như đang cầm một miếng ngọc xinh đẹp, âu yếm vuốt ve rồi nói: “Anh hơi đói, vợ ơi, em có đói không?”

“Hả?” Vẻ mặt Tô Tô căng thẳng, dường như không hiểu Tần Thiên đang nói gì.

“Đã gần trưa rồi, chúng ta nghĩ xem nên ăn gì đi.”

“Cung Lệ, ở thành phố Trịnh có đặc sản gì ngon không?”

Cung Lệ giống như nhìn thấy ma, không thể tin nói: “Bây giờ, anh còn tâm trạng ăn cơm sao?”

Tần Thiên cười nói: “Thức ăn, tình dục là điều tự nhiên, không đúng, thức ăn và quần áo là nền tảng của con người.”

“Không ăn một bữa sẽ cảm thấy đói.”

“Sao vậy, cô sợ tốn tiền, không muốn đãi khách ư?”

Cung Lệ cười lớn, nói: “Thành phố Trịnh nổi tiếng nhất chính là tuý ngư ở Bát Bảo Lâu.”

“Nếu anh có thể giải quyết được nhà họ Tề, anh muốn bao nhiêu tôi cũng mời!”
 
Chương 784


Chương 784

Tần Thiên cười nói: “Được rồi, quyết định như vậy đi.”

Sau đó nhìn Tô Tô, hắn cười nói: “Vợ ơi, em thích ăn cá, lát nữa chúng ta thử xem sao.”

Tô Tô nhất thời không nói nên lời, sau một lúc lâu khó chịu nói: “Cá lúc nào cũng có thể ăn được, nhưng trước tiên anh hãy nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề trước mắt đi.”

Tần Thiên gật gật đầu, nói: “Vợ nói nói đúng.”

“Đối với anh bây giờ quan trọng nhất chính là tuý ngư ở Bát Bảo Lâu”

“Cung Lệ, theo như cô nói thì chắc chắn họ làm ăn rất được phải không?”

“Còn một tiếng mới đến buổi trưa, lúc đó liệu có còn chỗ ngồi nữa không?”

“Mau lên, cô gọi đặt bàn trước đi.”

Cung Lệ không thể tin được nói: “Không phải anh thật sự muốn tới đó chứ?”

Cô ấy cho rằng Tần Thiên cố ý thư giãn là do hắn đang căng thẳng.

Bây giờ có vẻ như tên này đang nghiêm túc?

Tề Xuân đang quỳ trước mặt hắn, Mã Hồng Đào ở bên cạnh, đều tỏ ra không thể tin nổi.

Tần Thiên nghiêm túc nói: “Đương nhiên là thật!”

“Cô không muốn mời tôi à?”

Cung Lệ cũng có chút khó chịu, cô ấy lấy điện thoại di động ra, tìm số của Bát Bảo Lâu, nói: “Tôi muốn đặt bàn!”

“Bàn VIP nhất!”

“Có mặt trong vòng một tiếng nữa!” Sau đó, tức giận nhìn Tần Thiên.

Tần Thiên cười nói: “Vậy mới đúng chứ.”

Hắn giơ tay lên và nhìn đồng hồ, chiếc đồng hồ này là chiếc Omega mà Tô Tô mua để giúp hắn giữ thể diện lần trước đến Sở Châu.

Tuy rằng rất tốt, nhưng xét về địa vị của hắn thì quá không phù hợp nhưng hắn luôn đeo nó như một báu vật.

“Đã hơn mười phút rồi, tao nói này, sao cha mày không mang đội Hắc Hổ tới cứu mày?”

“Chẳng lẽ mày không phải là con ruột của ông ta sao?” Hắn bất mãn nói.

Mẹ kiếp… Tề Xuân tức đến suýt hộc máu.

Anh ta muốn hét lên, nhưng đúng lúc này, nghe thấy tiếng động cơ gầm rú từ bên ngoài nhà máy, không biết có bao nhiêu chiếc xe lao qua đây.

“Gia chủ tới rồi!”

“Gia chủ dẫn đội Hắc Hổ tới rồi!”

Nhìn thấy chiếc Rolls-Royce đầu tiên mang biển số đều là 8, theo sau là hơn chục chiếc xe Mercedes-Benz khiến những thuộc hạ bị Tần Thiên đánh thương đều rất hưng phấn.

“Ha ha ha ha!”

“Bố tao đến rồi!”

“Tên họ Tần, mày chuẩn bị chịu chết đi!” Tề Xuân kích động đến sắp đứng dậy lao ra đón.

“Đừng nhúc nhích.” Tần Thiên dùng sức, Miêu đao lập tức đèTề Xuân xuống, khiến anh ta không thể đứng dậy.

Trên mặt anh ta hiện lên một sự xám xịt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày sắp chết rồi!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top