Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Dịch Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Chương 781


Chương 781

Giờ cô hoàn toàn làm theo thỏa thuận.

Tất nhiên là cô cũng dựa theo ý của Nguyễn Hạo Thần mà làm.

Ý của Nguyễn Hạo Thần là lấy được cổ phần của Nguyễn Thị liền ly hôn ngay lập tức!

Tô Khiết lại nghĩ đến Mộng Nhược Đình, cuộc điện thoại vừa rồi của ông Nguyễn khiến cô thấy, quan hệ giữa Mộng Nhược Đình và Nguyễn Hạo Thần chắc chắn không đơn giản.

Cho nên giờ cổ phân đã đến tay, thủ tục ly hôn này tất nhiên là xử lý càng nhanh càng tốt.

Thư ký Lưu nghe được những lời này liền kinh sợ, hai mắt mở to, khó tin nhìn Tô Khiết.

Chuyện này liên quan gì đến anh ta? Vì sao lại phải để anh ta xử lý?

Nhưng đây là ly hôn? Bà chủ ly hôn với tổng giám đốc, sao lại phải kéo theo anh ta?

Không phải? Vì sao tổng giám đốc lại ly hôn với bà chủ, anh ta vẫn cảm thấy tổng giám đốc đối với bà chủ không tệ, còn có chút thích bà chủ, vì sao lại phải ly hôn chứ?

“Anh xem chút đi rồi giúp tôi làm thủ tục.” Tô Khiết thấy thư ký Lưu không có ý nhận bèn trực tiếp đặt tờ thỏa thuận kia lên bàn.

Cô nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, sau đó bổ sung thêm một câu: “Anh mau lên, thời gian của tôi gấp gáp.”

Vốn cô không cần phải vội như vậy nhưng Minh Hạo nhà cô bỗng nhiên bị bệnh đang nằm ở bệnh viện, cô phải mau chóng trở về.

Hiện tại cách thời gian máy bay cất cánh còn 3 tiếng, từ đây đến sân bay mất một tiếng, trong thời gian hai tiếng, với năng lực của thư ký Lưu chắc là có thể làm xong thủ tục ly hôn.

Dù sao người giống như bọn họ đều có cách đặc biệt.

“Bà chủ, tôi còn có chuyện phải làm, tôi đi trước đây.” Thư ký Lưu lúc này bắt đầu cảm thấy sau lưng toát mồ hôi, hiện tại anh ta chỉ muốn mau chóng rời đi, chuyện như vậy anh ta tuyệt đối không thể làm.

Anh ta sợ là xong chuyện tổng giám đốc sẽ giết anh ta mất.

“Đứng lại.” Tô Khiết thấy thư ký Lưu muốn chậy, cô cũng biết sự lo sợ của thư ký Lưu.

Thư ký Lưu lúc này rất muốn rời đi, rất muốn rời đi nhanh một chút nhưng nghe được lời của Tô Khiết, anh ta vẫn dừng lại, tổng giám đốc anh ta không đắc tội nổi, bà chủ anh ta càng không dám đắc tội.

“Đây là tôi đã thỏa thuận xong với tổng giám đốc các anh rồi, sẽ không có vấn đề gì cả, nếu anh không yên tâm có thể gọi điện thoại cho tổng giám đốc anh hỏi thử.” Tô Khiết nhanh chóng bổ sung thêm một câu.

Tô Khiết biết anh ta lo cái gì, nếu thư ký Lưu lo lắng vậy có thể gọi điện trực tiếp cho Nguyễn Hạo Thần để hỏi cho rõ.

Tô Khiết nghĩ, vốn Nguyễn Hạo Thần cưới cô là vì tập đoàn Nguyễn Thị, giờ ông Nguyễn đã ký tên rồi, Nguyễn Thị là của Nguyễn Hạo Thần, nhiệm vụ của cô đã hoàn thành rồi.

Cho nên Nguyễn Hạo Thần không có lý do gì mà không đồng ý ly hôn.

Huống hồ còn có một cô Mộng.

Nguyễn Thị đã nắm được trong tay, Nguyễn Hạo Thần cũng không e ngại gì ông cụ nữa, nói không chừng có thể cùng cô Mộng hữu tình thành thân.

Cho nên Tô Khiết lúc này vô cùng chắc chắn, nếu thư ký Lưu gọi điện cho Nguyễn Hạo Thần hỏi chuyện này, Nguyễn Hạo Thần nhất định sẽ đồng ý, cho nên cô quả thực không lo lắng chút nào.

Thư ký Lưu hoàn toàn kinh sợ, nhất thời không định thần được.

“Phát ngốc cái gì thế? Nếu anh lo lắng thì gọi điện hỏi tổng giám đốc các anh đi.” Tô Khiết lại thúc giục, lúc này sắc mặt cô vân đạm phong khinh, bởi vì cô thực sự không lo lắng.
 
Chương 782


Chương 782

Thư ký Lưu thấy vẻ mặt của Tô Khiết thì thoáng ngẩn người, bà chủ bình tĩnh không lo lắng chút nào như vậy, còn bảo anh ta gọi điện hỏi thẳng tổng giám đốc?

Xem ra không phải giả, lẽ nào?

“A” Dưới cái nhìn của Tô Khiết, thư ký Lưu chỉ có thể cứng rắn đáp lại, tuy vẻ mặt anh ta vẫn vô cùng kinh ngạc như trước nhưng vẫn cầm điện thoại gọi đi.

Điện thoại vang lên vài tiếng bên kia mới nhận, dễ thấy Nguyễn Hạo Thần bên kia có chút bận.

“Tổng giám đốc, bà chủ muốn…” Điện thoại vừa kết nối, thư ký Lưu liền mở miệng, giọng nói có chút gấp gáp.

Thư ký Lưu nghĩ, chuyện này không phải chuyện nhỏ mà là chuyện rất cấp bách.

Có điều lúc này tình hình bên phía Nguyễn Hạo Thần có chút đặc biệt, không tiện nhận điện thoại.

Anh cứ nghĩ thư ký Lưu nói chuyện mô hình xe mà Tô Khiết đã nói trước đó với anh, vì thư ký Lưu biết mô hình chiếc xe đó có ý nghĩa đặc biệt với anh, thư ký Lưu biết anh vẫn luôn không cho phép ai động vào mô hình xe đó của anh, lần trước, Tịch Xuyên động vào nó anh đã tức giận với Tịch Xuyên, chuyện đó thư ký Lưu cũng biết.

Cho nên thư ký Lưu gọi điện thoại cho anh vì chuyện này cũng bình thường.

Lúc này tình hình bên phía Nguyễn Hạo Thần quá đặc thù, anh cũng không nghĩ nhiều, hỏi nhiều, trực tiếp nói: “Ừ, chuyện này tôi biết, cô ấy muốn thì cho cô ấy, đồng ý với cô ấy.”

Nguyễn Hạo Thần nghĩ, đừng nói là một cái mô hình xe, cho dù là tất cả của anh thì anh cũng cho cô hết.

Nguyễn Hạo Thần nói xong liền trực tiếp ngắt điện thoại.

Vì sao Nguyễn Hạo Thần lại vội ngắt điện thoại như vậy?

Vì bên phía Nguyễn Hạo Thần có người bỗng nhiên nổ súng, anh biết lúc này chắc Tô Khiết vẫn đang ở phòng làm việc, tuy cuộc gọi của thư ký Lưu Tô Khiết không hẳn là nghe được nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn lo lắng, lo cô sẽ nghe được gì đó.

Dù sao, tính cảnh giác của cô rất cao, anh không muốn bị cô nghe ra khác thường, không muốn khiến cô lo lắng.

Cho nên, Nguyễn Hạo Thần dùng tốc độ nhanh nhất để nghe điện thoại, lúc này thư ký Lưu vì quá kinh ngạc, hơn nữa tâm trí của thư ký Lưu đều là chuyện giữa tổng giám đốc và bà chủ, cho nên không để ý được chuyện khác, cũng không nghe thấy tiếng súng bên kia.

Lúc thư ký Lưu gọi điện, cô ý đi ra xa một chút, lúc này Tô Khiết cách anh ta hơi xa nên tất nhiên không nghe thấy gì cả.

Thư ký Lưu sững sờ tại chỗ, nửa ngày không hồi hồn lại, thì ra, thì ra tổng giám đốc đồng ý thật…

Tổng giám đốc nói, anh biết chuyện này, chứng tỏ như lời bà chủ nói, tổng giám đốc và bà chủ đã thảo luận từ trước.

Anh ta tưởng tổng giám đốc thích phu nhân, không ngờ…

Nếu tổng giám đốc đã đồng ý, vậy anh ta còn có thể nói gì nữa.

Có điều tổng giám đốc nói bà chủ muốn gì thì cho đó, đều đồng ý với bà chủ, ý của tổng giám đốc chắc là lúc ly hôn bà chủ muốn gì thì cho đi?

Nhưng anh ta cảm thấy tổng giám đốc tuyệt tình quá rồi, bà chủ vì tổng giám đốc lấy được cổ phần Nguyễn Thị về tay, tổng giám đốc lại không chút do dự mà ly hôn với bà chủ như vậy.

Tống giám đốc như vậy khác gì với bỏ rơi vợ con cơ chứ? Tất nhiên là tổng giám đốc vẫn chưa có con để bỏ.

Anh cảm thấy bà chủ không phải là người quá để ý đến vật chất, tổng giám đốc cho bà chủ những thứ kia, bà chủ chưa hẳn muốn.
 
Chương 783


Chương 783

Thư ký Lưu lại nghĩ đến một chuyện, vừa nãy tổng giám đốc ngắt điện thoại quá vôi, anh ta vẫn chưa kịp nói chuyện cổ phần Nguyễn Thị với tổng giám đốc.

Có điều, lúc này anh ta không muốn gọi báo tin vui cho tổng giám đốc nữa, bỗng nhiên không còn tâm trạng.

Cũng có thể chuyện này anh ta không cân nói với tổng giám đốc, chắc tổng giám đốc đã biết rồi, nếu không tổng giám đốc cũng sẽ không ly hôn với bà chủ.

Tuy anh ta đã ở cạnh tổng giám đốc nhiều năm, vẫn luôn kính nể, tôn trọng tổng giám đốc, những chuyện hôm nay khiến anh ta có chút bất mãn với tổng giám đốc.

Cho nên, thư ký Lưu giờ phút này có chút buồn bực.

Lúc thư ký Lưu nhìn Tô Khiết, vẻ mặt phức tạp rồi cuối cùng vẫn gật đâu: “Vâng, tổng giám đốc đốc đồng ý.”

“Tôi đã nói là không có vấn đề mà, chuyện này bọn tôi đã sớm bàn bạc rồi, anh ấy nhất định sẽ đồng ý thôi.” Tô Khiết mỉm cười, vốn cô với Nguyễn Hạo Thần đã nói rồi, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, Nguyễn Hạo Thần nhất định sẽ đồng ý.

Chỉ là phản ứng của thư ký Lưu lại khiến cô có chút buồn cười.

Vẻ mặt ‘ lưu luyến không rời ‘ của thư ký Lưu, không biết còn tưởng là thư ký Lưu sắp ly hôn đấy.

“Tổng giám đốc đã nói bà chủ muốn gì thì cho bà chủ, cho nên bà chủ cứ mở miệng, không cần khách sáo đâu.” Thư ký Lưu thấy nếu tổng giám đốc đã nói vậy thì anh ta không cần thiết phải đau lòng thay tổng giám đốc, ngược lại anh ta hi vọng bà chủ có thể yêu cầu nhiều chút.

Dù sao tổng giám đốc nhiều tiên.

Anh ta thấy giờ tổng giám đốc chỉ còn tiên, sau khi ly hôn với bà chủ tổng giám đốc một mình ôm tiên sống qua ngày đi.

Tô Khiết hơi sửng sốt, Nguyễn Hạo Thần lại rộng lượng, còn để cho cô mở miệng ra yêu cầu ư?

Anh không sợ cô dùng công phu sư tử ngoạm à?

Cô biết tất cả tài sản của Nguyễn Hạo Thần, anh lại không sợ cô thực sự chia nửa tài sản ư?

Theo lý thuyết, vợ chồng ly hôn có thể chia cho đối phương một nửa tài sản, bọn họ tuy là kết hôn theo thỏa thuận nhưng giấy kết hôn là thật, được pháp luật bảo vệ, hơn nữa trước khi kết hôn Nguyễn Hạo Thần cũng chưa công chứng tài sản nào cả.

Có điều những cái đó cũng không phải là thứ Tô Khiết muốn, cô cũng không phải loại người tham lam.

Thực ra cô không muốn thứ gì của Nguyễn Hạo Thần cả.

Tô Khiết cúi đầu, thấy mô hình xe đặt trên bàn cô thấy lúc trước, sau đó lại cười: “Cái này, tôi muốn cái này.”

Cái này là thứ con trai muốn nhất, cô thay con trai đòi thứ này là được rồi, cái khác cô không có hứng thú.

“…” Thư ký Lưu lại hoàn toàn sửng sốt, khó tin nhìn Tô Khiết, bà chủ nói gì cơ? Cô ấy chỉ muốn một chiếc mô hình ô tô?

Có điêu mô hình ô tô này có chút quen mắt, đúng rồi, là chiếc mà mẹ tổng giám đốc tặng cho anh ấy.

Chiếc mô hình này rất quý, nhưng đối với tổng giám đốc mà nói nó không đáng một xu.

Có điều, chiếc mô hình này là mẹ giám đốc tặng, cho nên đối với giám đốc mà nói, còn rất quan trọng.

Anh ta còn nhớ lân trước tổng giám đốc Tịch đông vào mô hình xe này, tổng giám đốc còn tức giận, đủ hiểu chiếc mô hình này quan trọng thế nào với tổng giám đốc, giờ bà chủ muốn chiếc mô hình này, anh ta có phải hỏi lại tổng giám đốc không?

Nhưng Tổng giám đốc trước đó đã lên tiếng rồi, nói bà chủ muốn cái gì thì cho cái đó, cho nên thư ký Lưu suy nghĩ một hồi, cuối cùng không có gọi điện thoại xin chỉ thị nữa.
 
Chương 784


Chương 784

“Bà chủ, Tổng giám đốc nói rồi, bà chủ muốn cái gì thì cho bà chủ cái đó, bà chủ cứ yên tâm mà mở miệng, nếu như bà chủ cảm thấy sản nghiệp, nhà cửa, xe gì đó quá phiên phức thì có thể trực tiếp đòi tiền, bà chủ cứ mạnh dạn mà đòi, bao nhiêu cũng được hết.” Thư ký Lưu cảm thấy bà chủ đòi quá ít, quá là ít rồi.

Dưới tình huống bình thường, chắc chắn sẽ cố gắng giúp ông chủ nhà mình tiết kiệm được bao nhiêu thì tiết kiệm, nhưng thư ký Lưu lúc này không muốn giúp Tổng giám đốc nhà anh ta tiết kiệm nữa.

Anh ta chính là muốn Tô Khiết đòi càng nhiều hơn nữa.

“Cái này là đủ rồi, tôi cũng không thiếu tiền, làm phiền thư ký Lưu giúp tôi xử lý nhanh một chút, tôi đang vội.”

Tô Khiết nghe thấy lời của thư ký Lưu, nhịn không được mà muốn cười, thư ký Lưu này cũng thật đáng yêu.

Cô đương nhiên cũng biết Nguyễn Hạo Thần không thiếu tiền, cô mở miệng được thì Nguyễn Hạo Thần sẽ cho được.

Nhưng cô thật sự không muốn mấy thứ như tiền, cô cũng đâu thiếu tiền đâu.

“Bà chủ, bà chủ suy nghĩ lại đi, bây giờ bà chủ không thiếu tiền, nhưng mấy thứ như tiền phải kiếm cho nhiều, sẽ có một ngày phải dùng tới, nhân cơ hội này…” Thư ký Lưu vẫn không từ bỏ, lại khuyên nhủ Tô Khiết.

Người không biết chắc còn tưởng anh ta là người ở phe Tô Khiết nữa.

“Cảm ơn anh, thật sự không cần đâu.” Tô Khiết cười cười, trực tiếp cắt lời thư ký Lưu.

Lúc cô và Nguyễn Hạo Thần kết hôn, chưa từng nhắc qua vấn đề này, bởi vì cô chưa hề nghĩ qua muốn có được thứ gì đó từ Nguyễn Hạo Thần cả.

Nếu như không phải bởi vì con trai thích thì cô cũng sẽ không cần cái mô hình xe này đâu.

“Thật sự không suy nghĩ một chút sao?” Thư ký Lưu vẫn cố chấp muốn ra sức lân cuối cùng. Bởi vì anh ta cảm thấy bà chủ ly hôn như vậy, thật sự quá là ủy khuất rồi.

Cho dù bà chủ và Tổng giám đốc là kết hôn hợp đồng đi nữa, nhưng dù sao kết hôn cũng gân 3 tháng rồi, dù sao cũng làm vợ chồng ba tháng, hơn nữa bà chủ còn giúp Tổng giám đốc lấy được Nguyễn Thị. Theo lý mà nói, bà chủ nên nhận được một số đền bù.

“Làm phiền thư ký Lưu nhanh một chút.” Tô Khiết lân này không nói gì nữa, mà câm lấy hiệp nghị, trực tiếp đưa đến trước mặt thư ky Lưu.

Tô Khiết vốn dĩ không cần mấy thứ đó một chút nào, hơn nữa Tô Khiết cũng hiểu, chuyện dây dưa đến tài sản sẽ vô cùng rắc rối, bây giờ cách thời gian máy bay cất cánh không còn lâu nữa, cô không muốn vì chuyện khác mà để lỡ thời gian.

Thư ký Lưu sững sờ, âm thầm thở dài một hơi, cuối cùng từ bỏ suy nghĩ khuyên nhủ Tô Khiết.

“Con dấu của Tổng giám đốc ở trong két sắt, làm phiền bà chủ lấy dùm tôi.” Thư ký Lưu nghĩ, Tổng giám đốc không có ở đây, muốn làm thủ tục ly hôn chắc chắn cần phải có con dấu riêng của Tổng giám đốc, lúc này Tô Khiết đúng lúc đứng ở bên cạnh két sắt, thư ký Lưu liên mở miệng kêu Tô Khiết lấy giùm anh ta.

Lúc thư ký Lưu nói, đôi con ngươi theo bản năng lập lòe một hồi.

“Ồ, được.” Tô Khiết sững sờ, trong lòng khẽ cười, tuy hồi nãy thư ký Lưu liều mạng bảo cô đòi nhiều tiền của Nguyễn Hạo Thần, nhưng lúc quan trọng lại bảo vệ lợi ích của Nguyễn Hạo Thần khắp nơi.

Lúc này cô đứng ở đây, thư ký Lưu không thể trực tiếp đuổi cô, nhưng nếu thư ký Lưu tự mình đi mở két sắt, cô đứng ở bên cạnh chỉ e là có thể nhìn thấy mật mã.
 
Chương 785


Chương 785

Cho nên, thư ký Lưu bảo cô đi mở, là mang theo ÿ thăm dò, nhưng cũng có vài phân phòng bị ở bên trong.

Có được người trung thành ở bên cạnh như vậy thật sự là phúc khí của Nguyễn Hạo Thần.

Tô Khiết đồng ý, sau đó ngồi xổm xuống, mở két sắt lần nữa.

Thư ký Lưu nhìn thấy hành động của Tô Khiết, âm thầm thở ra một hơi, xem ra bà chủ thật sự biết mật mã.

Như vậy, anh ta không cần lo lắng gì nữa.

Con dấu riêng của Nguyễn Hạo Thần đặt ở bên trong, lúc Tô Khiết vươn tay đi lấy, tay đụng phải văn kiện ở phía trên, khiến cho văn kiện đổ sang một bên.

Sau đó Tô Khiết nhìn thấy một phần văn kiện ở bên dưới.

Văn kiện không có niêm phong, Tô Khiết nhìn thấy tên của cô.

Tối hôm đó, Nguyễn Hạo Thần đã thừa nhận điều tra chuyện của cô và học trưởng, cho nên lúc này nhìn thấy phần văn kiện này cô cũng không có ngạc nhiên quá nhiều, chỉ là cô có chút tò mò Nguyễn Hạo Thần đã điều tra được chuyện gì của cô?

Tô Khiết muốn lấy ra xem thử, nhưng nghĩ đến thư ký Lưu lúc này vẫn còn đứng ở đằng sau, nghĩ một hồi, hay là bỏ đi, cho dù Nguyễn Hạo Thần có điêu tra được cái gì, cô cũng đều ly hôn với Nguyễn Hạo Thần rồi, sau này hai người bọn họ đường ai nấy đi, sẽ không còn bất kỳ quan hệ gì nữa.

Cho nên, Nguyễn Hạo Thần biết cái gì, hoặc là không biết cái gì, đều không có liên quan gì nữa.

Tay của Tô Khiết trực tiếp thò vào trong, lấy con dấu của Nguyễn Hạo Thần ở bên trong ra ngoài, sau đó nhanh chóng đứng dậy, đưa con dấu cho thư ký Lưu.

“Bà chủ đợi một lát, tôi đi làm ngay đây.” Thư ký Lưu nhận lấy con dấu, nhớ trước đó Tô Khiết có nói qua, cô đang vội.

Bây giờ nếu như Tổng giám đốc cũng đã đồng ý rồi, không có bất kỳ ý kiến gì, bà chủ cũng tự nguyện, bà chủ lại không cân cái gì hết, anh ta đương nhiên phải cố hết sức làm hài lòng những yêu cầu khác của bà chủ.

Thực ra làm thủ tục ly hôn thật sự không khó, bọn họ đều có luật sư chuyên môn, hơn nữa cũng có thể chạy giấy tờ, bà chủ lại không cần bất kỳ tài sản gì, không dây dưa đến vấn đề tài sản, chuyện này sẽ vô cùng đơn giản.

Anh ta tin sẽ không lãng phí nhiều thời gian đâu.

“Được.” Tô Khiết không nói gì nhiều nữa, chỉ khẽ mỉm cười, nghĩ đến cô và Nguyễn Hạo Thần đã kết hôn gần ba tháng rồi, không ngờ lại kết thúc như vậy.

Cũng thật là nhanh, nhưng mà, sớm muộn gì cũng phải kết thúc, sớm một chút muộn một chút cũng không có gì khác biệt.

Thư ký Lưu cầm lấy tất cả văn kiện rời khỏi văn phòng, Tô Khiết liền ngồi ở văn phòng đợi, nghĩ đến sắp được quay về gặp hai bảo bối rồi, khóe môi Tô Khiết bất giác nhướng lên.

Sau khi thư ký Lưu đi ra khỏi văn phòng, thở ra một hơi thật mạnh, sau đó lại không nhịn được mà lắc đầu, trước đây anh cảm thấy Tổng giám đốc đối với bà chủ rất đặc biệt, hơn nữa lần trước Tổng giám đốc đi công tác đều đưa bà chủ cùng đi.

Anh ta tưởng, Tổng giám đốc có chút thích bà chủ, không ngờ, tất cả đều là giả, đều là giả thôi.

Hóa ra Tổng giám đốc kết hôn với bà chủ thật sự chỉ là vì lấy được Nguyễn Thị, lấy được Nguyễn Thị thì ly hôn, tuy trên điểm này, Tổng giám đốc không có giấu bà chủ, thậm chí còn viết sẵn hiệp nghị nữa.

Nhưng anh ta vẫn cảm thấy ủy khuất giùm bà chủ, bà chủ là một đại gia khuê tú, lại bị Tổng giám đốc ‘giẫm đạp’ không công cả ba tháng trời.

Đến cuối cùng, ly hôn rồi, bà chủ còn không cần cái gì cả, người tốt như bà chủ, Tổng giám đốc vậy mà lại không biết trân quý, Tổng giám đốc thật sự quá đáng quá.

Anh ta cảm thấy sau này nên để cho Tổng giám đốc độc thân cả đời, cả đời không lấy được vợ.
 
Chương 786


Chương 786

Đương nhiên, mấy lời này thư ký Lưu chỉ là nghĩ thầm, chứ nào dám nói ra.

“Thư ký Lưu, anh quay lại rồi sao?” Thư ký Nguyễn đúng lúc đi ngang qua nhìn thấy thư ký Lưu đứng ngây ngốc ở cửa văn phòng Tổng giám đốc, có chút khó hiểu.

“Không phải Tổng giám đốc bảo sau một tháng anh mới được quay lại sao?” Thư ký Nguyễn nhớ lúc thư ký Lưu đi có nói, Tổng giám đốc bảo thư ký Lưu không được quay lại trong một tháng, nhưng lúc đó mọi người đều cho rằng thư ký Lưu chỉ đùa thôi, cho nên lúc này lời của thư ký Nguyễn cũng thuần túy chỉ là chọc anh ta mà thôi.

Thư ký Lưu nghe thấy lời của thư ký Nguyễn thì khẽ sững sờ, thực ra anh ta cũng luôn cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ, mấy ngày trước, Tổng giám đốc đột nhiên bảo anh ta đi công tác, còn nói trong một tháng không được về thành phố A, Tổng giám đốc còn dặn dò cho dù chuyện bên đó có hoàn thành rồi, cho dù bên này có chuyện đi nữa, anh ta cũng không được về thành phố A.

Nhưng mà, lần này là Tổng giám đốc có việc gấp, bảo anh ta về, anh ta cũng có chút hiểu biết về tình hình bên nước C, đó là chuyện mạng người quan trọng, nếu không Tổng giám đốc tuyệt đối sẽ không bảo anh ta về.

Chỉ là, anh ta đến bây giờ cũng không biết Tổng giám đốc tại sao lại đột nhiên điều anh ta đi, hơn nữa còn điều đến một nơi hẻo lánh như vậy, anh ta càng không hiểu tại sao Tổng giám đốc lại dặn anh ta trong một tháng không được quay về.

Lúc đó khi Tổng giám đốc ra cái lệnh này, sắc mặt có chút đáng sợ, anh ta căn bản không dám hỏi, anh ta cảm thấy có thể là anh ta đã làm sai chuyện gì đó chọc giận Tổng giám đốc rồi.

Thư lý Lưu không có trả lời thư ký Nguyễn, chỉ nhìn hiệp nghị trong tay một cái, lại thở dài một hơi, lại nhìn cửa văn phòng một cái, lúc này mới nhấc chân rời khỏi.

Lúc này, nước C.

Trước đó Nguyễn Hạo Thần đã lên tiếng, không nhìn thấy người của anh bình an vô sự quay lại, tất cả mọi người có mặt đều không được rời khỏi, cho nên người của đối phương có mặt tại hiện trường, ai nấy đều thấp thỏm.

Bọn họ sợ thả người rồi, đến lúc đó Nguyễn Hạo Thần không tha cho bọn họ, bọn họ sợ thủ đoạn của Nguyễn Hạo Thần.

Cho nên, hồi nãy có một người bởi vì quá căng thẳng, quá sợ hãi mà cây súng trong tay không cẩn thận cướp cò, nhưng cũng may không có làm ai bị thương, cục diện cũng bị Nguyễn Hạo Thần khống chế rất nhanh.

Sau khi khống chế cục diện, Nguyễn Hạo Thần nghĩ đến cuộc gọi của thư ký Lưu hồi nãy, lại nghĩ đến Tô Khiết vẫn còn đang ở trong văn phòng của anh, đôi con ngươi đột nhiên khẽ lập lòe.

Sau đó anh nhanh chóng lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của Tô Khiết, gọi qua đó.

Tô Khiết lúc này đang yên lặng đợi ở trong văn phòng của Nguyễn Hạo Thần, điện thoại của cô lại đột nhiên reo lên, Tô Khiết lấy điện thoại ra, nhìn thấy tên của Nguyễn Hạo Thần trên màn hình hiển thị, đôi con ngươi cô liền nhanh chóng loé lên một cái, sao anh lại gọi điện thoại tới?

Anh còn có chuyện gì sao?

Tô Khiết nhìn chằm chằm vào điện thoại, do dự một hồi, hồi nãy thư ký Lưu đi làm thủ tục ly hôn rồi, lúc này anh đột nhiên gọi cho cô là có chuyện gì?

Tô Khiết nghĩ ngợi, quyết định nghe máy.

Chỉ là, tay của cô vừa ấn vào nút nghe máy thì chuông điện thoại đột nhiên ngừng lại.

Tô Khiết nhìn điện thoại, đôi con ngươi khẽ lập loè, sao lại cúp rồi? Gọi lộn rồi sao? Hay là xảy ra chuyện gì rồi? Cô có cần gọi lại không?

Tô Khiết nghĩ, hay là cô gọi đi hỏi thử xem, lỡ như anh thật sự có chuyện gì thì sao?
 
Chương 787


Chương 787

Chỉ là, điện thoại của Tô Khiết còn chưa gọi đi, thì cửa văn phòng đã bị mở ra rồi.

Người vào là thư ký Lưu, còn có một luật sư.

“Bà chủ, đây là luật sư Minh.” Thư ký Lưu trực tiếp giới thiệu.

“Chào anh.” Tô Khiết lịch sự chào hỏi.

“Chào cô, xin hỏi cô đã mang theo giấy tờ có liên quan chưa.” Luật sư nhìn Tô Khiết, thái độ rất khách sáo, chỉ là mang máng có mang theo một chút gì đó kinh ngạc, hiểu nhiên là không tin Tổng giám đốc của bọn họ lại lấy một người phụ nữ như vậy cho lắm.

Nhưng, dù sao cũng là kết hôn hợp đồng, những cái khác chắc cũng không đáng kể gì rồi.

“Mang rồi.” Tô Khiết nhanh chóng lấy tất cả giấy tờ có liên quan ra, bao gồm cả giấy kết hôn của cô và Nguyễn Hạo Thần.

Lúc nhìn thấy giấy kết hôn, đôi con ngươi của Tô Khiết khẽ lập loè.

Trước đó cô không có lấy ra, là tưởng rằng thư ký Lưu có thể chạy bằng cách đặc biệt nào đó, hoặc là có thể không cần mấy thứ này, dù sao lúc đó khi Nguyễn Hạo Thần kéo cô đi kết hôn, cũng không cân mấy giấy tờ như hộ khẩu gì gì đó.

Có rất nhiều giấy tờ cần thiết, Tô Khiết luôn mang theo bên mình, ví dụ như hộ chiếu hay gì đó cô đều có mang, như vậy, hôm nay cô có thể trực tiếp đi đến sân bay, không cần về nhà lấy nữa.

“Xin hỏi, cô biết giấy kết hôn của Tổng giám đốc ở đâu không?” Luật sư Minh nhìn giấy tờ của Tô Khiết rồi hỏi một câu.

Tô Khiết sững sờ, cô đột nhiên nhớ đến lần trước lúc đi nước R công tác, Nguyễn Hạo Thần mang theo giấy kết hôn ở bên người, lần nay anh đi công tác, chắc không phải lại mang theo trên người đó chứ?

“Chắc không nhất định phải cần giấy kết hôn của anh ta đấy chứ? Không phải có hiệp nghị sao?” Tô Khiết nghĩ lỡ như Nguyễn Hạo Thần mang theo giấy kết hôn bên người, cô cũng không thể đi nước ngoài tìm Nguyễn Hạo Thần lấy giấy kết hôn a?

Lúc này cô không kịp đâu!!

“Tổng giám đốc không có nói với cô sao?” Luật sư Minh sững sờ, đột nhiên tuôn ra câu nói này.

Tô Khiết sững sờ, sau đó lắc đầu, cô chỉ biết lần trước Nguyễn Hạo Thần mang theo bên mình, lần này không biết là có mang hay không, nhưng Tô Khiết không muốn lãng phí thời gian đi tìm.

Cô còn phải đi máy bay, không có nhiều thời gian như vậy.

Vốn dĩ chỉ cần hai bên vợ chồng tự nguyện, là không cần phải lấy hai phần chứng nhận kết hôn.

Lời của luật sư Minh khiến Tô Khiết nhớ đến lúc nãy Nguyễn Hạo Thần gọi điện thoại cho cô, sau đó lại cúp máy, có phải lúc nãy Nguyễn Hạo Thần gọi cho cô là muốn nói chuyện này, sau đó cảm thấy không cần thiết gì lắm, nên cúp rồi?

Nhưng cái mà luật sư Minh hỏi không giống như cái mà Tô Khiết nghĩ cho lắm, đôi con ngươi khẽ lập loè, giấy chứng nhận kết hôn không phải thứ đặc biệt quan trọng gì, cô và Tổng giám đốc là vợ chồng, Tổng giám đốc vậy mà ngay cả chuyện như vậy cũng không nói với cô sao?

Xem ra, Tổng giám đốc thật sự không có tình cảm với cô, cũng không tín nhiệm cô.

Luật sư Minh nghĩ đến điểm này, không có hỏi nhiêu nữa, thực ra không có giấy kết hôn của Tổng giám đốc đích thực là cũng được, thậm chí là không cần giấy chứng nhận kết hôn của cô cũng có thể làm được, chỉ là sẽ rắc rối một chút, anh ta chẳng qua chỉ là cố ý tìm lý do qua đây xem thôi.

Anh ta muốn xem thử người mà Tổng giám đốc lấy rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào.

Nhưng, anh ta không ngờ, Tổng giám đốc lại lấy một người phụ nữ xấu như vậy, cũng may chỉ là kết hôn hợp đồng, nếu như là cả đời, vậy cuộc sống sau này của Tổng giám đốc thật sự là quá thảm.

Nhưng thân là một luật sư có tố chất, mấy lời này anh ta chắc chắn sẽ không nói ra.

Luật sư Minh tuy không có nói, nhưng Tô Khiết nhìn thấy rất rõ ràng, với năng lực của Tô Khiết, có thể đoán ra suy nghĩ trong lòng của anh ta rất là đơn giản.
 
Chương 788


Chương 788

Nhưng Tô Khiết không có vạch trần, không có cần thiết đó, cô chưa từng để người không có liên quan làm ảnh hưởng đến cô.

“Thư ký Lưu, chuyến bay của tôi lúc 5h, 3 rưỡi phải rời khỏi công ty, giờ còn một tiếng nữa, tôi có thể cầm giấy ly hôn chưa?”

Tô Khiết thậm chí không thèm nhìn luật sự Minh lấy một cái mà hỏi thư ký Lưu.

Cô hi vọng đi thuận lợi, không để lại phiền toái gì cả.

Luật sư Minh thấy Tô Khiết hỏi thằng thư ký Lưu liền hơi bất mãn, vì thế trong lòng càng thêm châm chọc Tô Khiết hơn, nói giống như cô muốn ly hôn thế nào, vội muốn ly hôn ra sao, chắc là tổng giám đốc gây áp lực gì đó cho cô cô mới khăng khăng ly hôn như vậy!

Trên thỏa thuận viết rất rõ rằng tổng giám đốc lấy được cổ phần của nhà họ Nguyễn thì…lập tức ly hôn!

Điều này đủ để nói rõ tất cả Đây chắc chắn là ý của tổng giám đốc, mà cô tất nhiên không thể cãi lại.

Mà cô đúng là sĩ diện, tỏ ra mạnh mẽ.

Cô như thế đúng là quả giả tạo rồi, ai không biết? Ai không nhìn ra được cơ chứ?

“Bà chủ, trong 1 tiếng đồng hồ này tôi chắc chắn sẽ xử lý xong toàn bộ thủ tục để đưa giấy ly hôn qua cho cô.” Vẻ mặt thư ký Lưu vẫn cung kính như trước.

Thư ky Lưu không nghĩ quanh co như luật sư Minh.

“Ừ.” Tô Khiết khẽ đáp lại, không nói thêm gì cả.

Thư ký Lưu dẫn theo luật sự Minh rời khỏi phòng làm việc để đi làm thủ tục.

“Người phụ nữ này đúng là thật giả tạo?” Ra khỏi phòng làm việc, đi được một đoạn, cuối cùng luật sư Minh cũng không nhịn được nữa mà châm chọc thành tiếng.

“Gì cơ?” Thư ký Lưu hơi giật mình, có chút nghỉ hoặc nhìn vê phía anh ta, trong lúc nhất thời không rõ anh ta nói gì.

“Tôi nói, Tô Khiết thật giả tạo.” Luật sư mình nhìn thư ký Lưu một cái, giải thích một câu.

“Anh nói bà chủ ư? Bà chủ sao lại giả tạo? Bà chủ phải giả tạo cái gì?” Thư Ký Lưu càng thêm khó hiểu.

“Còn bà chủ cái gì, giấy ly hôn cũng làm xong rồi.” Khóe môi của luật sư Minh thêm vài phần châm chọc.

“Không phải, anh nói bà chủ giả tạo là ý gì?” Thư ký Lưu khá cứng nhức, có nghi ngờ nhất định phải làm cho rõ.

“Anh thực sự không nhìn ra được à? Đến cả giả tạo còn không biết? Anh nghĩ đi, người phụ nữ nào gả cho tổng giám đốc rồi còn muốn ly hôn chứ? Cô ta rõ ràng tỏ ra mình rất muốn ly hôn, thực ra trong lòng không biết đau lòng thế nào, đoán chắc tim đang rỉ máu rồi.” Lần này luật sư Minh giải thích rõ, luật sư Minh nói những điều này, giọng nói vô cùng chắc chắn vì trong lòng anh ta nghĩ như vậy, “Thật không?” Thư ký Lưu sửng sốt, vừa rồi anh ta không nghĩ nhiều như thế, vì chuyện này vốn là Tô Khiết bảo anh ta làm.

Chỉ là lúc này nghe được lời nói của luật sư Minh, trong lòng thư ký Lưu cũng có một vài suy nghĩ khác.

Bà chủ thực sự không muốn ly hôn, là đang tỏ ra mạnh mẽ ư?

Thực ra trong lòng bà chủ lúc này đang rỉ máu ư?

“Tôi không nhìn ra được bà chủ đau lòng…” Thư ký Lưu nghĩ nghĩ, sau đó thành thật nói một câu. nhưng quả thực là anh ta không nhìn ra được bà chủ có chút gì gọi là đau lòng.

“Chứng tỏ cô ta giả vờ rất tốt, đừng nói một người phụ nữ xấu như cô ta, hôm nay nếu đổi thành bất kỳ người phụ nữ nào gả cho tổng giám đốc, lại muốn ly hôn, anh nói xem, có người phụ nữ nào thực sự can tâm tình nguyện? Người phụ nữ nào mà không đau lòng?” Luật sư Minh ra dáng một người kiến thức rộng rãi nói: “Chuyện như thế tôi thấy nhiều rồi, phụ nữ như vậy tôi thấy càng nhiều hơn, chắc chắn là không nhầm đâu.”
 
Chương 789


Chương 789

“Là vậy à?” Mắt thư ký Lưu lóe lên, vẻ mặt phức tạp, không biết là đang nghĩ gì.

“Tất nhiên rồi, tổng giám đốc tài giỏi, vừa có tiên lại đẹp trai như thế, anh nói xem người phụ nữ nào kết hôn với tổng giám đốc lại không yêu tổng giám đốc chứ? Cứ cho như là người không yêu tổng giám đốc thì cũng yêu tiên của tổng giám đốc, đây mới kết hôn có 3 tháng liên một mực ly hôn, trong lòng cô ta không rỉ máu mới lạ.” Luật sư Minh là châm chậm bổ sung thêm một câu, lúc nói lời này, khóe môi của luật sư Minh cong lên, thêm vài phân châm chọc.

“Tổng giám đốc cầm thú quá rồi.” Sau khi thư ký Lưu nghe luật sư Minh nói xong càng oán hận tổng giám đốc.

Một người tốt như bà chủ, còn giúp tổng giám đốc lấy được cổ phần của Nguyễn Thị, kết quả tổng giám đốc lại đối xử như thế với bà chủ, đúng là quá đáng.

Nếu bà chủ thực sự bị tổng giám đốc ép ly hôn, vậy thì tổng giám đốc cầm thú quá rồi.

Không, không được, anh ta phải gọi điện thoại cho tổng giám đốc, anh ta muốn nói cho tổng giám đốc, làm người không thể như vậy được.

“Anh nói cái gì?” Giọng nói của anh ta quá nhỏ, luật sư Minh không nghe rõ.

“Tôi nói bà chủ đáng thương quá.” Thư ký Lưu liên sửa miệng, suy lúc này anh ta bất mãn với tổng giám đốc nhà mình nhưng cũng không thể để người khác nghe thấy anh ta mắng tổng giám đốc được.

“Người phụ nữ như cô ta có gì mà đáng thương, cô ta chắc chắn là lấy được lợi từ tổng giám đốc, hơn nữa còn thỏa thuận với tổng giám đốc, rõ ràng là cô ta tự nguyện bị tổng giám đốc lợi dụng, chỉ có thể nói cô ta vì đạt được món hời gì đó…” Luật sư Minh rất bất mãn với thái độ của Tô Khiết trước kia, cho nên lúc này chê Tô Khiết không ra gì.

“Được rồi, đừng nói nữa.” Thư ký Lưu không nghe nổi nữa, trực tiếp ngắt lời của anh ta, thư ký Lưu biết bà chủ chắc chắn không phải là người như vậy.

Trước kia tổng giám đốc đã nói bà chủ muốn gì thì cho đó, nhưng bà chủ không muốn gì cả.

Luật sư Minh thân là một luật sư, tất nhiên là giỏi quan sát, anh ta nhìn ra được thư ký Lưu lúc này không muốn nghe anh ta nói những lời đó nên không nói thêm nữa.

Thư ký Lưu rất nhanh tìm được số của tổng giám đốc nhà mình để gọi, thư ký Lưu nghĩ anh nhất định phải nói chuyện này với tổng giám đốc nhà mình.

Nhưng điện thoại không kết nối được, bên kia vang lên tiếng đóng máy.

Chuyện gì thế? Sao tổng giám đốc lại tắt máy?

Tổng giám đốc sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Dù sao thì giờ tổng giám đốc vẫn còn đang ở nước C, bên đó vẫn còn đang rất loạn.

Hơn nữa lần này việc tổng giám đốc xử lý vốn rất nguy hiểm cho nên khả năng xảy ra chuyện rất lớn.

Phản ứng đầu tiên của thư ký Lưu đó là nói chuyện này với vợ của tổng giám đốc, nhưng thư ký Lưu vừa quay người lại đã bị luật sư Minh kéo lại.

“Anh đi làm gì thế?” Luật sư Minh hơi nghi hoặc nhìn anh ta.

Thư ký Lưu sửng sốt, nhanh chóng định thần lại, nếu tổng giám đốc xảy ra chuyện thật thì anh nói với bà chủ cũng không có tác dụng gì, chỉ khiến bà chủ lo lắng, sốt ruột.

Thư ký Lưu bỗng nhiên nhớ ra Tiểu Lục Tử ở cùng tổng giám đốc, thư ký Lưu vội ấn gọi cho Tiểu Lục Tử.

Tiểu Lục Tử ngược lại nhận điện thoại rất nhanh.

“Tổng giám đốc đâu? Có phải tổng giám đốc xảy ra chuyện rồi không?” Điện thoại vừa kết nối, thư ký Lưu liền vội vàng hỏi.

“Không, ông chủ xảy ra chuyện gì được chứ?” Mắt Tiểu Lục Tử lóe lên vài cái, sau đó cứng rắn đáp lại một câu.

Lúc ông chủ đi đã dặn nếu bà chủ gọi đến thì nhất quyết không được nói với bà chủ tình hình bên này, sau cùng ông chủ còn bổ sung thêm một câu, cũng không thể nói cho thư ký Lưu, vì thư ký Lưu ở cùng bà chủ.
 
Chương 790


Chương 790

“Vậy tổng giám đốc đâu? Vì sao điện thoại của tống giám đốc tắt thế?” Thư ký Lưu ngẩn người, lại hỏi một câu, chuyện tổng giám đốc tắt máy quả thực có chút kỳ quái.

“Chắc là hết pin đó, ông chủ đang đàm phán với người bên kia, tôi cũng không tiện đi vào, lát nữa tôi sẽ nói cho ông chủ.” Lời của Tiểu Lục Tử vẫn rất ổn, không có gì sai sót, thư ký Lưu không nghe ra gì khác thường nên liền ngắt điện thoại.

Sau khi ngắt điện thoại, Tiểu Lục Tử âm thầm thở ra một hơi, nói dối đúng là chẳng phải chuyện gì dễ dàng.

Vừa nãy lúc ông chủ định gọi điện, bỗng nhiên một đám người xông ra, là một đám nhân vật địa phương hung hãn, bởi vì lúc đó bọn họ xuất hiện quá đột ngột, lại đúng lúc ông chủ gọi điện, hơn nữa ông chủ lúc đó không biết nghĩ gì, có chút lo lắng nên không kịp phòng bị, bị đối phương tận dụng thời cơ.

Những người này ai cũng là những kẻ liều mạng, bọn chúng chỉ sợ thiên hạ không loạn cho nên tình huống bỗng nhiên thay đổi.

Bọn chúng bắt ông chủ, nói muốn họ giao tiền chuộc người, tất nhiên là phải chuộc ông chủ thì số tiền chắc chắn không ít.

Cho nên anh ta không bị bắt mà bị ra lệnh đi xoay tiền.

Thực ra ông chủ sớm đã có tính toán, cho nên những người này bắt ông chủ vốn không chiếm được món hời gì, kết cục cuối cùng của bọn chúng chắc chắn sẽ rất thảm.

Ông chủ cũng sẽ không nguy hiểm gì hết, cho nên chuyện này Tiểu Lục Tử không cần lo lắng.

Bọn chúng đánh giá quá thấp năng lực của ông chủ rồi, cũng đánh giá quá thấp tầm ảnh hưởng của ông chủ trong nước C, cho nên người nên lo lắng là đối phương.

Lúc này thư ký Lưu có chút buồn bực, cũng có chút thất vọng, thực ra vừa nãy anh ta đã gọi điện thoại cho tổng giám đốc, tổng giám đốc nói rất rõ, tổng giám đốc đồng ý ly hôn, còn nói bà chủ muốn gì thì cho, cho nên giờ anh gọi điện cho tổng giám đốc còn có tác dụng gì chứ?

Chuyện tổng giám đốc đã quyết định không ai có thể thay đổi.

Thư ký Lưu âm thầm thở ra một hơi, lúc này cho dù bà chủ có không muốn, nhưng kết cục ly hôn đã định rồi, nếu anh ta can thiệp vào quá nhiều cũng không thay đổi được kết cục, e là đến lúc đó sẽ khiến bà chủ khó xử.

“Đi thôi, mau đi làm thủ tục ly hôn, bà chủ còn đang đợi.” Thư ký Lưu cảm thấy nếu giờ bà chủ miễn cưởng mỉm cười, chuyện này giải quyết xong sớm thì bà chủ cũng có thể nhẹ nhõm hơn.

Cũng có thể thoát khỏi cơn đau sớm hơn.

“Được thôi.” Lần này luật sư Minh ngược lại cũng không nói gì nhiều nữa.

Hiệu suất làm việc của Nguyễn Thị đủ cao, không đến một giờ đồng hồ thư ký Lưu đã quay lại rồi, lần này luật sư Minh không đến.

“Bà chủ, làm xong thủ tục rồi, đây là của cô.” Thư ký Lưu đưa tờ giấy ly hôn vừa chuẩn bị xong đến trước mặt Tô Khiết.

“Ừ, cảm ơn.” Tô Khiết nhận lấy, cười nhìn anh ta, tốc độ nhanh thật, không lỡ chuyến bay của cô, cô có thể lập tức về thăm hai bé cưng, thật tốt.

Với nụ cười trên mặt Tô Khiết, thư ký Lưu giật mình, bà chủ thực sự đang cười miễn cưỡng ư?

Có một điều anh ta không thể không thừa nhận rằng tổng giám đốc quả thực ưu tú, dù là người phụ nữ nào ở cùng tổng giám đốc thì khẳng định đều sẽ yêu tổng giám đốc, tổng giám đốc chắc chắn cũng không ngoại lệ, cho nên lúc này trong lòng bà chủ nhất định là thương tâm đi!

Rõ ràng trong lòng bà chủ rất đau, lại còn cố gắng mỉm cười trước mặt anh ta, trong lòng chắc là rất buồn?
 
Chương 791


Chương 791

“Bà chủ, điện thoại của tổng giám đốc hết pin rồi, nếu cô có việc gì có thể gọi điện cho tôi.” Thư ký Lưu nghĩ, thủ tục ly hôn làm quá gấp gáp, chuyện quá vội, có thể sẽ có chỗ không chu toàn, điện thoại của tổng giám đốc tắt máy, nếu bà chủ có chuyện gì khẳng định sẽ không tìm được tổng giám đốc, cho nên thư ký Lưu bèn tự mình đưa số của mình cho Tô Khiết.

“Được.” Tô Khiết nghĩ vốn không cần vội vàng, nhưng thấy dáng vẻ của thư ký Lưu, vẫn đưa tay nhận lấy điện thoại, vì cô vừa nhìn thấy được sự câu nệ của thư ký Lưu, cho nên cô cũng không muốn lãng phí thời gian với anh ta.

Có điều nghe được lời điện thoại tổng giám đốc hết pin của thư ký Lưu, lông mày cô khẽ cau lại, vừa nãy Nguyễn Hạo Thần gọi điện thoại cho cô, vang lên hai lần, cô còn chưa kịp bắt máy anh đã ngắt, chắc là vì hết pin.

Cô vốn định làm xong thủ tục ly hôn thì gọi lại cho Nguyễn Hạo Thần, dù sao bọn họ cũng đã làm vợ chồng ba tháng, lời tạm biệt cũng nên nói, có điều điện thoại của Nguyễn Hạo Thần nếu đã hết pin thì lời chào nãy chắc cũng không thành được.

Tô Khiết cầm giấy ly hôn, trong lòng có chút ngậm ngùi, vừa nãy là màu đỏ, lúc này lại đổi màu rồi.

Đúng là thế sự vô thường!

Tô Khiết bỏ giấy ly hôn vào trong túi, cảm mô hình xe kia lên rồi định rời đi.

“Bà chủ, tôi đưa cô nhé.” Tâm trạng thư ký Lưu lúc này chắc chắn là nặng nề hơn Tô Khiết rất nhiều.

“Không cần đâu.” Tô Khiết có chút không nhịn cười được khi thấy vẻ mặt nặng nề của thư ký Lưu: “Còn nữa, tôi đã ly hôn với tổng giám đốc của cậu rồi, cho nên sau này không cân gọi tôi bà chủ nữa.”

Thư ký Lưu sửng sốt, trong lúc nhất thời không biết nói gì, anh ta thấy bà chủ nói vậy chắc chắn là không muốn người khác thấy được vẻ đau buồn của cô.

Nếu đã như thế anh ta liền bớt nói lại vài câu vậy.

Tô Khiết sau khi rời khỏi Nguyễn Thị liền bắt xe đi thẳng đến sân bay.

Giờ vẫn còn nhiều thời gian, nhưng dù sao cô cũng không có việc gì làm khác, đến đợi sớm chút vậy, vừa nghĩ sắp gặp được bé cưng, trong lòng cô không khỏi kích động.

Lúc Tô Khiết đến sân bay là hơn 4h, còn rất sớm, những cô vẫn chờ ở sân bay đến 5h chiều, sau đó đã xảy ra chuyện đáng buồn đó là máy bay đến muộn, cho nên cô phải đợi tiếp, hơn nữa không biết phải đợi đến mấy giờ.

Thành phố C, Nguyễn Hạo Thần lúc này đang im lặng ngồi trong căn cứ của đối phương, sắc mặt lạnh lùng như băng, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng.

Tốt, tốt lắm, vậy mà lại ngắt điện thoại của anh với vợ, mối thù này lớn rồi.

“Yama, bọn tao chỉ cần tiền, nhận được tiền thì sẽ thả mày, chắc chắn sẽ không làm mày bị thương.” Lúc này kẻ cầm đầu phía đối phương đứng cạnh Nguyễn Hạo Thần nhìn thấy dáng vẻ của anh không khỏi sửng sốt.

Ở nước C, tên của Nguyễn Hạo Thần là Yama.

Bọn chúng cũng biết Yama không dễ chọc vào, nhưng bọn chúng chỉ cân tiên, không làm người bị thương, giờ bọn họ thiếu nhất là tiền, mà ai cũng biết Yama nhiều tiền nhất.

Thực ra vốn bọn chúng không dám đánh Yama, nhưng hôm nay là cơ hội nghìn năm có một, bọn chúng biết giữa Yama với một thế lực khác xảy ra mâu thuẫn vì vậy liên mai phục, muốn tìm cơ hội kiếm món hời.

Không ngờ lại bắt được Yama.

Thực tế từ trước đến nay ai không biết Yama tính cảnh giác cực cao, lúc đó lại sao vậy? Vậy mà không chút phòng bị, bị bọn chúng bắt được.

Nguyễn Hạo Thần không nói gì, hai mắt lạnh lùng nhìn bọn chúng: “Đưa điện thoại cho tôi!”
 
Chương 792


Chương 792

Anh muốn gọi điện thoại!!

Bây giờ anh muốn gọi điện thoại, đột nhiên lại nhớ ra một chuyện, trong lòng hơi bất an, anh cần phải gọi điện thoại để hỏi cho rõ ràng.

“Yama, xin lỗi, bây giờ không thể trả điện thoại cho anh được, đợi chúng tôi thu được tiền…”

Chỉ có điều, người ấy còn chưa kịp nói hết thì Nguyễn Hạo Thần chợt đá cho anh ta một cú, không ngờ lại khiến cho người đó ngã vật ra đất.

Những người khác đều nhanh chóng chĩa súng vào người Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần bị mười mấy họng súng nhắm thẳng vào người, gương mặt anh không hê có chút vẻ hoảng loạn và sợ hãi, khóe miệng anh chậm rãi nhếch lên nở nụ cười lạnh.

Nếu những người này muốn chết thì anh sẽ cho bọn họ được thỏa mãn.

Thật ra Nguyễn Hạo Thần đều đã lên kế hoạch ổn thỏa hết cả rồi, anh biết những người này muốn nhân cơ hội này để kiếm lợi ích, vốn dĩ chuyện này có liên quan đến đám người này, bởi thế, lấy thân thế Nguyễn Hạo Thần để tìm ra căn cứ của bọn chúng.

Chỉ có như thế mới có thể trừ khử hậu họa, chỉ có thế thì sau này người của anh mới được an toàn triệt để!

Nếu như Nguyễn Hạo Thần không bằng lòng thì ai có thể bắt cóc được?

Lúc đến đây, trên người Nguyễn Hạo Thần còn được trang bị máy theo dõi tân tiến nhất, bởi thế người của anh tìm đến rất mau.

Nhưng Nguyễn Hạo Thần lại không ngờ rằng bởi vì máy bay của thư ký Lưu đến trễ một chút, anh không thể không kêu Tô Khiết lên công ty, rồi Tô Khiết lại gặp thư ký Lưu trong công ty.

Bởi thế trong lòng anh vẫn hơi lo lắng, đương nhiên anh cũng biết trong mấy ngày anh đi công tác, Tô Khiết không thể nào lấy được cổ phân Nguyễn Thị từ tay ông cụ nhanh như thế, với tính cách của Tô Khiết, cô không lấy được cổ phần thì chuyện mà anh lo lắng sẽ không xảy ra.

Nhưng mà không biết vì sao anh thường cảm thấy bất an, bởi thế, lúc anh muốn gọi điện để hỏi thăm xem sao, những người ấy đã xông đến ‘bắt’ anh đi.

Vốn dĩ đây chính là kế hoạch của bọn họ, bởi thế không ai lo lắng chút nào vê sự an toàn của anh, bây giờ anh chỉ muốn gọi điện thoại mà thôi.

“Anh có gọi điện thoại cũng vô ích, nơi này không có tín hiệu, chẳng gọi được đâu.” Người ấy lồm cồm bò dậy từ trên mặt đất, không hề hề tức giận vì bị Nguyễn Hạo Thần đá mà thái độ của hắn ta còn khách sáo hơn nữa.

Bọn họ thật sự không dám làm gì Yama, bởi thế, trong tình huống như thế này, chắc chắn bọn họ sẽ không bao giờ đắc tội Yama.

Nghe thấy lời nói của hắn ta, Nguyễn Hạo Thần im lặng, mặc dù trong lòng vẫn còn hơi lo lắng nhưng anh cảm thấy với thái độ của ông cụ dành cho Tô Khiết, trong thời gian ngắn, cho dù Tô Khiết có giỏi giang đến đâu đi chăng nữa cũng không thể lấy được Nguyễn Thị từ tay ông cụ.

Có nói thế nào thì anh cũng là cháu trai ruột của ông cụ, nhưng mà đã nhiều năm rồi, ông cụ còn không trao Nguyễn Thị cho anh, làm sao ông cụ có thể giao lại cho Tô Khiết một cách dễ dàng kia chứ, ông cụ là một lão hồ ly, vô cùng xảo quyệt, hơn nữa trước giờ ông cụ đều rất xem trọng tiền bạc.

Nghĩ đến đây, Nguyễn Hạo Thần mới thây hơi yên tâm.

Tô Khiết đợi đến sáu giờ hơn, máy bay vẫn còn chưa cất cánh, một người luôn bình tĩnh như cô cũng không khỏi sốt ruột.

Cục cưng của cô còn đang bệnh, máy bay đáp trễ như thế thì bao giờ mới có thể đi? Đến bao giờ cô mới gặp được con mình.
 
Chương 793


Chương 793

Nhưng Tô Khiết có sốt ruột cũng hết cách, máy bay trễ giờ cũng không phải là chuyện mà cô có thể khống chế được, bởi thế, cô chỉ có thể chờ đợi mà thôi.

Sau khi thư ký Lưu giúp cô xử lý xong thủ tục ly hôn, càng nghĩ càng cảm thấy buồn bã, càng nghĩ càng buồn bã, càng nghĩ tâm trạng càng trở nên nặng nề, tối hôm đó bèn bỏ ra ngoài uống rượu một mình.

Tịch Xuyên vừa vội vã trở về sau khi giải quyết xong chuyện ở thủ đô, cũng đi đến Danh Tước.

Tịch Xuyên nhìn thấy thư ký Lưu chán chường ngồi uống rượu một mình, rõ ràng đang nốc ừng ực, trông có vẻ hơi kỳ lạ, bình thường thư ký Lưu không uống rượu là mấy, bây giờ bị ép vào đường cùng mới đi uống một chút.

Hơn nữa tửu lượng của thư ký Lưu không cao lắm, chỉ mới uống một tí đã say ngay rồi, hôm nay bị sao thế?

Rõ ràng không bình thường chút nào!

Trong lòng Tịch Xuyên cảm thấy hết sức ngạc nhiên bèn bước sang đó xem, thấy thư ký Lưu uống nhiều rồi, say đến nỗi đứng không vững nữa.

“Một mình mà uống đến mức này à? Chuyện gì thế? Thất tình sao?” Tịch Xuyên nhìn cô rồi nói nửa thật nửa đùa, Tịch Xuyên cảm thấy một mình là có thể uống nhiều đến mức này thì chắc hẳn đã thất tình rồi.

“Không phải là thất tình, ly hôn rồi.” Thư ký Lưu quay mặt sang nhìn anh ta, tầm nhìn mơ mơ hô hồ cũng không thấy rõ, có điêu bây giờ anh ta thật sự đã uống quá chén nên say túy lúy, nhưng vẫn còn không quên chuyện ly hôn.

“Ly hôn, anh cưới khi nào đấy? Sao tôi lại không biết? Ẩn hôn à?” Lần này, Tịch Xuyên sững sờ: “Nhóc con giỏi đấy, biết cách ẩn hôn rồi ha.”

“Sao hả? Người phụ nữ ấy làm gì mà anh lại tổn thương đến mức này, còn nghiêm trọng đến mức phải ly hôn nữa.”

“Không liên quan đến chuyện của cô ấy, không phải là lỗi của cô ấy.” Thư ký Lưu trừng mắt nhìn anh ta, giọng nói chợt cao vút lên: “Vốn dĩ không phải là lỗi của cô ấy.”

“Không phải là lỗi của cô ấy thì là lỗi của anh hả? Thế thì tôi phải hỏi anh rồi, cho dù là ẩn hôn thì cũng đã kết hôn rồi, sao lại dễ dàng ly hôn như thế, đàn ông đàn ang thì phải biết yêu thương người phụ nữ của mình chứ, phải thông cảm và bao dung cô ấy, huống hồ chi cô ấy không có lỗi, là lỗi của anh, sao anh có thể ly hôn hả? Anh làm việc không đàng hoàng gì hết.” Tịch Xuyên sững sờ, mặc dù là khuyên can nhưng chuyện tình cảm vẫn là chuyện của hai người bọn họ.

“Đúng là không đàng hoàng, hơn nữa còn quá quắt nữa, đúng là cầm thú.” Bây giờ thư ký Lưu đã say túy lúy, bởi thế mới dám cất tiếng mắng chửi giữa chốn đông người, đương nhiên người mà thư ký Lưu chửi chính là tổng giám đốc nhà anh ta.

Tịch Xuyên: “….”

Có người chửi chính mình là cầm thú hả? Xem ra xỉn lắm rồi.

“Sao hả? Anh có người thứ ba hả?” Tịch Xuyên lập tức nghĩ đến chuyện này ngay.

Cầm thú thì chắc là để chỉ loại chuyện này nhỉ?

“Có người thứ ba hả, không có người thứ ba, làm sao tổng giám đốc có thể ngoại tình khi đã kết hôn.” Mặc dù thư ký Lưu đã say nhưng vẫn hiểu những gì Tịch Xuyên nói, hơn nữa anh ta vẫn còn hơi chút sáng suốt.

Mặc dù anh ta hơi bất mãn về chuyện tổng giám đốc ly hôn với cô chủ, không phải, là rất bất mãn nhưng anh ta biết chắc chắn tổng giám đốc sẽ không bao giờ ngoại tình.

Tịch Xuyên không để ý mấy, sau khi ngập ngừng vài giây, đột nhiên anh ta sực tỉnh táo lại, rồi mới níu lấy thư ký Lưu, vội vàng hỏi: “Gì hả? Khi nấy anh nói gì? Ai? Ai có người thứ ba?”

“Tôi nói gì rồi?” Thư ký Lưu nghe anh ta nói như thế, đầu óc lại càng choáng váng hơn.
 
Chương 794


Chương 794

Thư ký Lưu choáng váng, nhưng Tịch Xuyên lại tỉnh táo, Tịch Xuyên suy nghĩ cẩn thận về những lời thư ký Lưu nói ban nãy, đột nhiên đã nắm bắt được manh mối trong chuyện này.

“Khi nãy anh nói ai ly hôn?” Tịch Xuyên thầm hít một hơi, ánh mắt anh ta nhìn thư ký Lưu toát ra vẻ căng thẳng.

“Tổng giám đốc chứ ai, hôm nay tổng giám đốc ly hôn rồi.” Thư ký Lưu híp mắt lại, có thể chuyện ly hôn khiến cho anh ta bị đả kích quá mạnh, cho dù bây giờ đã say túy lúy rồi vẫn có thể nhớ rõ ràng chuyện tổng giám đốc ly hôn.

“Không thể nào, sao anh ba có thể ly hôn cho được, có phải anh nhầm lẫn ở đâu không hả?” Tịch Xuyên kinh ngạc hoàn toàn, nhất thời anh ta vẫn không tin đây là sự thật.

“Sao mà nhầm cho nổi, chính tay tôi đi xử lý thủ tục ly hôn kia mà, cũng do chính tay tôi giao đơn xin ly hôn cho bà chủ.” Dường như bây giờ thư ký Lưu đã tỉnh táo hơn đôi chút, anh ta ngẩng đầu lên phản bác lại lời nói của Tịch Xuyên.

“Anh làm hả? Tại sao anh lại làm thủ tục ly hôn cho anh ba?” Tịch Xuyên sững sờ, tại sao thư ký Lưu phải giải quyết thủ tục ly hôn cho anh ba?

“Bởi vì tổng giám đốc và cô chủ đã ký vào đơn ly hôn, trên đơn ly hôn viết rất rõ ràng rằng nếu như tổng giám đốc không ở thành phố A nữa thì tôi sẽ thay hai người bọn họ giải quyết thủ tục ly hôn, anh nói xem chuyện này có liên quan gì đến tôi? Tại sao tôi lại phải xử lý chuyện này kia chứ? Tại sao lại để tôi làm tội nhân đây?” Thư ký Lưu vừa nhắc đến chuyện này là đã cảm thấy tủi thân.

Tịch Xuyên nhíu mày lại, anh ta có biết về đơn xin ly hôn của Tô Khiết và anh ba, nhưng anh ta không biết trên đơn ly hôn vẫn còn dòng này.

Nếu thật sự giống như thư ký Lưu nói, để cho thư ký Lưu giải quyết cũng được, nhưng Tịch Xuyên vẫn cảm thấy kỳ lạ ở đâu đấy.

“Anh giải quyết đơn ly hôn cho anh ba, anh ba có biết không?” Tịch Xuyên lại không kìm lòng nổi mà cất tiếng hỏi.

“Đương nhiên là biết, lúc cô chủ cầm đơn ly hôn đến kêu tôi thay mặt tổng giám đốc để xử lý thủ tục ly hôn, tôi bèn gọi cho tổng giám đốc ngay, tổng giám đốc nói anh ấy biết, anh ấy đồng ý ly hôn, tổng giám đốc còn nói cô chủ muốn cái gì thì cho cái nấy, rõ ràng tổng giám đốc muốn dùng vật chất để bồi thường cho cô chủ rồi, nhưng cuối cùng cô chủ lại chẳng muốn gì cả.” Thư ký Lưu thở dài: “Cô chủ vốn không phải là người tham tiền tài.”

Ánh mắt Tịch Xuyên hơi thay đổi, chuyện này kỳ quá…

“Tôi cứ cảm thấy có vấn đề ở đâu đấy.” Mặc dù thư ký Lưu nói năng rành mạch rõ ràng nhưng Tịch Xuyên vẫn cảm thấy hết sức lạ lùng.

“Anh ba đã ngủ với chị ba rồi, làm sao có thể ly hôn được?” Câu nói này không phải là nói với thư ký Lưu, mà là Tịch Xuyên tự lẩm bẩm với mình.

Lân trước anh ba đã nhắn tin trong nhóm, rõ ràng anh ba đã ngủ với chị ba rồi, hơn nữa anh ta còn nói là mỗi một buổi tối…

Nếu chỉ là hiệp ước kết hôn thì không nên làm thật, ngủ với con gái nhà người ta rồi mà ly hôn thì kỳ cục lắm.

Huống hồ chỉ còn không phải là mất khống chế một lân mà là mỗi buổi tối, anh ta còn nhớ lúc ấy anh ba nhấn mạnh rằng mỗi một buổi tối!

Một người đàn ông ngủ với một người phụ nữ hàng đêm đã đủ để chứng minh người đàn ông ấy yêu thương người phụ nữ đó rồi, cho dù không phải là tình cảm, ít nhất cũng yêu thích cơ thể của người phụ nữ ấy.

Trong tình huống như thế này, làm sao anh ba lại đồng ý ly hôn cho được?

“Bởi thế tôi mới nói tổng giám đốc là súc sinh, không, không bằng súc sinh nữa.” Mặc dù thư ký Lưu đã say tí bỉ nhưng vẫn nghe thấy tiếng lầm bầm của Tịch Xuyên, trong lòng anh ta càng cảm thấy phẫn nộ hơn, bây giờ uống say rồi, mắng chửi tổng giám đốc nhà mình cũng không e dè gì cả, đến câu không bằng súc sinh mà cũng nói ra thành lời được.
 
Chương 795


Chương 795

“Tôi cảm thấy anh ba sẽ không làm như vậy đâu, đây không phải là tác phong làm việc của anh ba.” Tịch Xuyên rất hiểu Nguyễn Hạo Thần, dù ít dù nhiều gì thì Tịch Xuyên cũng biết vài chuyện giữa Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết, bởi thế anh ta cảm thấy anh ba mình không thể nào cư xử tuyệt tình với Tô Khiết như thế được.

“Sao là không thể được, đơn xin ly hôn nằm trong tay tôi đây này, anh đọc đi, anh đọc đi.” Thư ký Lưu lấy đơn từ trong cặp ra.

Thư ký Lưu từ công ty ghé thẳng sang đây uống rượu, sau khi giải quyết xong thủ tục ly hôn, một vài thứ thuộc về Nguyễn Hạo Thần đang nằm trong cặp anh ta.

“Đây không phải là chữ của anh ba.” Tịch Xuyên nhìn thoáng qua, lông mày nhíu lại càng chặt hơn.

“Đây là chữ của cô chủ, chắc chắn tổng giám đốc đã kêu cô chủ viết đấy, anh nhìn ngữ khí này xem, phong cách này xem, chắc chắn là tổng giám đốc đọc cho cô chủ viết.” Bây giờ thư ký Lưu đã chắc chắn rằng tổng giám đốc nhà mình là một tên bội tình bạc nghĩa, bởi thế chuyện gì cũng là lỗi của tổng giám đốc.

Tịch Xuyên lại cẩn thận đọc đơn xin ly hôn rồi cảm thấy thư ký Lưu nói đúng, có lẽ đây chính là ý của anh ba.

Anh ta cảm thấy chắc chắn Tô Khiết sẽ không nghĩ ra cách để thư ký Lưu xử lý thủ tục ly hôn.

Tịch Xuyên lại đọc lá đơn thêm một lần nữa, lúc nhìn thấy lấy được cổ phần của Nguyễn Thị lập tức ly hôn ngay, sắc mặt anh ta toát ra vẻ tức giận: “Anh ba tuyệt tình thật.”

“Đúng thế, tổng giám đốc tuyệt tình quá đi mất, lúc ấy cô chủ đau lòng và buồn bã lắm, cô chủ vẫn luôn kìm chế, chứ bằng không chắc chắn đã bật khóc rồi, bây giờ tôi không biết cô chủ đang trốn trong góc nào để khóc nữa đấy.” Vốn dĩ thư ký Lưu cho rằng Tô Khiết hết sức đau lòng, sau khi uống rượu say thì suy nghĩ đó đã định hình trong lòng anh ta.

“Bà chủ sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Bà chủ sẽ không đau lòng quá chứ, quá đau lòng làm chuyện ngu xuẩn thì phải làm sao đây?” ánh mắt thư ký Lưu chợt thay đổi, anh ta chợt thốt lên đây kinh hoảng.

“Không, không đến nỗi nào đâu ha? Tô Khiết không phải là người không chịu nổi đả kích.” Tịch Xuyên nghĩ đến những việc Tô Khiết đã làm lúc còn ở Danh Tước, cảm thấy suy nghĩ của thư ký Lưu không tài nào xảy ra nổi.

“Anh không hiểu đâu, chuyện tình cảm khác với những chuyện còn lại, cho dù người ấy có kiên cường đến mấy lúc bình thường thì khi gặp phải đả kích vê mặt tình cảm, người ấy cũng không chịu nổi đâu.” Thư ký Lưu nói như thể mình có kinh nghiệm lắm vậy.

“Anh có số điện thoại của Tô Khiết không? Để tôi gọi điện thoại hỏi han thử?” Tịch Xuyên nghe anh ta nói thế cũng không khỏi bắt đầu thấy lo lắng.

“Không có, nhưng tôi đã đưa số điện thoại của mình cho bà chủ rồi, dặn bà chủ gọi cho tôi nếu xảy ra chuyện gì.” Thư ký Lưu ngẩn ngơ đáp lại một câu.

“Má, anh đúng là đồ ngu ngốc, nếu như cô ấy muốn nói cho anh thì đã nói từ lúc ấy rồi.” Tịch Xuyên nhìn anh ta rồi không khỏi cất giọng mắng.

“Để tôi gọi điện cho anh ba hỏi thử xem.” Tịch Xuyên cảm thấy cho dù ly hôn có phải là ý của anh ba hay không, chuyện này cũng nên hỏi ý kiến của anh ba mới được.

“Anh không cần gọi điện thoại cho tổng giám đốc đâu, tổng giám đốc khóa máy rồi, tôi gọi mấy bận mà không được.” Thư ký Lưu bĩu môi: “Tôi cảm thấy có thể vì tổng giám đốc sợ cô chủ gọi điện cho mình, sợ cô chủ quấn lấy mình nên mới cố tình khóa máy đó.”

Bây giờ thư ký Lưu đang vùi sâu vào trong bế tắc, không tài nào thoát ra được.

Tịch Xuyên nhìn thư ký Lưu với ánh mắt kỳ lạ, anh ta vẫn tin rằng chắc chắn anh ba mình sẽ không làm ra chuyện mất nhân tính như thế.

Nhưng thư ký Lưu nói anh ba khóa máy rồi, chắc chắn anh ta cũng không gọi cho anh ba mình được.

Tịch Xuyên nghe những lời thư ký Lưu vừa mới nói, nhớ đến việc Tô Khiết ly hôn một cách đột ngột, chắc chắn cũng rất khó chịu, bởi thế anh ta càng nghĩ càng thấy lo lắng.
 
Chương 796


Chương 796

Tịch Xuyên chợt nhớ đến anh cả Đường Lăng, trước giờ anh cả luôn đối xử rất đặc biệt với Tô Khiết.

Nhưng anh ta nhận ra sự đặc biệt mà anh cả dành cho Tô Khiết không giống với tình cảm nam nữ bình thường, với tính cách của anh cả, chắc chắn anh ấy sẽ không thể nào thích người phụ nữ của anh em mình.

Chỉ có anh ba ngớ ngẩn mới cho rằng anh cả muốn cướp người phụ nữ của mình mà thôi.

Tịch Xuyên nghĩ có thể anh ba biết được cách liên hệ với Tô Khiết, anh ta nhanh chóng tìm số điện thoại của Đường Lăng rồi gọi cho anh ta một cuộc.

Đường Lăng vừa mới trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ, lúc định tắm rửa thì chợt nghe thấy tiếng chuông điện thoại, anh ta vắt khăn tắm quanh eo, đi từ nhà tắm ra ngoài, nhìn thấy số điện thoại của Tịch Xuyên bèn nhanh chóng bắt máy.

“Anh cả, anh có biết cách liên hệ với Tô Khiết không?” Vừa mới vừa mới nối máy xong, Tịch Xuyên đã nhanh chóng cất tiếng hỏi.

“Sao thế?” Nghe thấy lời của Tịch Xuyên, ánh mắt Đường Lăng tối sầm xuống.

“Anh ba và Tô Khiết ly hôn rồi, thư ký Lưu nói Tô Khiết đau lòng, em hơi lo lắng…”

“Cậu nói cái gì?” Vẻ nhàn nhã trên gương mặt Đường Lăng lập tức biến mất ngay, trong phút chốc, đôi mắt của anh ta toát ra vẻ sắc xảo và uy nghiêm như chim ưng.

Ở đầu dây bên kia, nghe thấy giọng nói của anh ta, Tịch Xuyên cũng kinh ngạc, có điều anh vẫn dè dặt lặp lại một lần nữa: “Anh ba đột nhiên ly hôn với Tô Khiết rồi, chắc chắn Tô Khiết sẽ đau lòng lắm, bởi thế em hơi lo lắng cho cô ấy.”

“Đau lòng? Đau lòng à, cô ấy sẽ không đau lòng, người phải đau lòng không phải là cô ấy đâu.” Khóe môi Đường Lăng nhếch lên nở nụ cười lạnh, hừ, kẻ có thể khiến cho người nhà họ Đường đau lòng sợ là còn chưa chào đời nữa.

Hay, hay lắm, ban đầy anh ta đã nói với Nguyễn Hạo Thần, nếu như đã kết hôn với Tô Khiết thì phải sống cho đàng hoàng, đừng có nghĩ ngợi đến ba cái chuyện viển vông nữa.

Không ngờ lại có kết quả như thế này.

“Anh cả, anh nói thế là ý gì? Anh sẽ không làm gì anh ba chứ?” Đột nhiên Tịch Xuyên cảm thấy mình không nên gọi cú này, sự đặc biệt anh cả dành cho Tô Khiết vượt quá tưởng tượng của anh ta, bởi thế, anh ta cảm thấy có thể anh cả đối phó với anh ba vì Tô Khiết.

“Tôi có thể làm gì cậu ta? Hơn nữa cũng không cần tôi làm gì cậu ta.” Đường Lăng cười nhẹ, ra vẻ cao thâm khó dò.

Thật ra anh ta đã biết Nguyễn Hạo Thần có tình cảm với Tô Khiết từ lâu rồi, lần trước lúc anh ta gọi điện cho Nguyễn Hạo Thần, vốn dĩ định nói cho Nguyễn Hạo Thần biết quan hệ giữa mình và Tô Khiết, kết quả Nguyễn Hạo Thần lại hiểu nhầm, anh ta còn chưa nói dứt lời thì Nguyễn Hạo Thần đã cúp máy.

Nếu như Nguyễn Hạo Thần không động lòng, với sự bình tĩnh của Nguyễn Hạo Thần lúc bình thường, chắc chắn anh ta sẽ không hiểu lầm như thế.

Bởi thế anh ta biết ngay, chắc chắn ly hôn không phải là ý của Nguyễn Hạo Thần.

Anh ta tức giận là vì Nguyễn Hạo Thần cho Tô Khiết cơ hội ly hôn, cũng có thể nói là Nguyễn Hạo Thần đã tạo ra điều kiện ly hôn cho Tô Khiết.

Nếu như bọn họ đã ly hôn rồi, chắc chăn anh sẽ đưa Khiết về nhà, vốn dĩ, anh cũng tính cho Tô Khiết nhận tổ quy tông.

“Anh cả, sao em thấy hình như chúng ta nói chuyện hơi trật quẻ, em lo lắng Tô Khiết xảy ra chuyện nên mới gọi điện cho anh… ” Tịch Xuyên hơi mông lung, cảm thấy chuyện này càng lúc càng phức tạp.

“Yên tâm đi, cô ấy sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.” Đường Lăng dứt khoát ngắt lời anh ta.

 
 
Chương 797


Chương 797

Bọn họ là người nhà họ Đường, không thể nào yếu đuối như thế được, huống hồ chỉ bây giờ con bé Khiết vẫn còn chưa yêu Nguyễn Hạo Thần, vốn dĩ ly hôn là ý của nó, làm sao nó có thể buồn bã? Làm sao có thể ly hôn cho được?

Anh biết nếu như Nguyễn Hạo Thần đã nảy sinh tình ý thì chắc chắn sẽ chẳng chịu ly hôn đâu, không biết con bé Khiết làm được bằng cách nào nữa?

Nếu như đây là sai lầm của Nguyễn Hạo Thần, anh ta có tức giận Nguyễn Hạo Thần cũng là chuyện bình thường mà thôi, Nguyễn Hạo Thần đáng kiếp.

Nhưng nếu như đây là kế hoạch của Thanh, anh ta lại thương hại cho Nguyễn Hạo Thần, dù gì với khả năng của Thanh, nếu như muốn toan tính chuyện gì đó thì không thể nào không thành công được.

Ánh mắt Đường Lăng sáng lên, con bé đó sẽ không tính kế Nguyễn Hạo Thần thật đấy chứ?

Mặc dù Khiết là người nhà họ Đường, mặc dù trước giờ Đường Lăng luôn bảo vệ cô, nhưng anh cũng không phải là một người bất chấp lý lẽ, anh cũng không thể nào không màng đến một chút lý lẽ trong trường hợp đặc biệt được.

Có điều lần này Đường Lăng chỉ lo lắng thừa thãi, lân này Tô Khiết chẳng hề tính toán gì cả, tất cả chỉ là sự trùng hợp, là ý trời mà thôi.

“Anh cả, rốt cuộc quan hệ giữa anh và Tô Khiết là như thế nào vậy?” Trong lòng Tịch Xuyên càng cảm thấy kinh ngạc hơn, anh ta không khỏi thốt lên nghi ngờ trong lòng mình.

“Cậu sẽ biết nhanh thôi.” Đường Lăng không nói thẳng mà cố ý vòng vo, vốn dĩ anh ta không định giấu giếm, nhưng bây giờ Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết đã ly hôn rồi thì anh ta cũng không cần phải công khai sớm như thế nữa.

Anh ta muốn đợi Tô Khiết về nhà, mọi thứ gạo nấu thành cơm thì mới công bố chuyện này.

Tịch Xuyên hơi sững sờ, nói như vậy, quan hệ giữa anh cả và Tô Khiết không bình thường một chút nào cả.

Chỉ có điều bây giờ anh cả không nói, anh ta cũng không tiện hỏi nhiêu thêm nữa.

“Hỏi cách liên lạc của bà chủ đi, lúc tôi hoàn tất thủ tục ly hôn rồi giao đơn xin ly hôn cho bà chủ, thấy bà chủ buồn bã và đau lòng lắm đấy, phải mau chóng tìm bà chủ mới được.” Thư ký Lưu không khỏi bồi thêm một câu, bình thường thư ký Lưu chắc chắn sẽ không nhiều lời như thế, nhưng bây giờ anh ta say rồi.

“Thư ký Lưu thay mặt làm thủ tục ly hôn à?” Đường Lăng lập tức nghe ra giọng nói của thư ký Lưu, cũng hiểu ngay chuyện gì đã xảy ra.

Anh ta nói mà, sao Nguyễn Hạo Thần lại chịu ly hôn một cách dễ dàng như thế, hóa ra là do Khiết nhân lúc Nguyễn Hạo Thần đi công tác rồi tìm thư ký Lưu thay mặt giải quyết.

Chỉ có điều chắc chăn thư ký Lưu không dám tự mình xử lý chuyện này, trước lúc làm việc đã gọi cho Nguyễn Hạo Thần rồi, chắc chắn phải nhận được sự đồng ý của Nguyễn Hạo Thần mới phải!

Xem ra chuyện này tương đối phức tạp, nhưng thường thì những chuyện liên quan đến Khiết đều rất phức tạp.

“Ừm. Thư ký Lưu thay mặt giải quyết đấy.” Tịch Xuyên thở dài: “Em cứ cảm thấy không giống với tác phong của anh ba chút nào, cứ cảm thấy đây không phải là ý của anh ba.”

Lần này Đường Lăng chỉ mỉm cười chứ không nói năng tiếng nào.

“Anh cả, anh liên lạc với Tô Khiết đi.” Mặc dù anh cả nói là Tô Khiết sẽ không gặp chuyện gì, nhưng rốt cuộc Tịch Xuyên vẫn cảm thấy hơi không yên tâm, dù gì Tô Khiết chỉ là một cô gái mà thôi.

“Ừm, tôi sẽ liên lạc với cô ấy.” Lần này Đường Lăng lại thẳng thắn trả lời.

Đến bây giờ Tịch Xuyên mới thấy yên tâm, anh ta còn định nói gì đó thì Đường Lăng đã cúp máy.

Sau khi Đường Lăng cúp máy, anh ta cũng không đi tắm nữa mà tìm số điện thoại của Tô Khiết rồi gọi cho cô một cuộc.
 
Chương 798


Chương 798

Bây giờ Tô Khiết đang ở ngoài sân bay, thời gian bay cứ dời rồi lại dời, bây giờ mới hơn bảy giờ tối, máy bay còn chưa cất cánh nữa.

Rất nhiều hành khách đều đợi đến mất kiên nhẫn, bọn họ bắt đầu ồn ào.

Sân bay trở nên hỗn loạn, hơi ồn ào.

Mặc dù Tô Khiết đứng cách bọn họ một khoảng khá xa, thế nhưng cô vẫn cảm thấy ồn.

Bởi vậy, cô không hê nghe thấy tiếng chuông điện thoại.

Tô Khiết không bắt máy, Đường Lăng khẽ híp mắt lại, chuyện gì thế này? Sao Khiết lại không nghe máy?

Bởi vì là số máy lạ nên không nghe sao?

Hay là có tình huống gì đặc biệt.

Đường Lăng gọi thêm một lần nữa, Tô Khiết vẫn không chịu bắt máy.

Rồi sau đó, Đường Lăng lại gọi đến số điện thoại khác: “Điều tra xem bây giờ Tô Khiết đang ở đâu? Có xảy ra chuyện gì không?”

Mặc dù giọng nói của anh ta vẫn lạnh lùng và trâm thấp như mọi khi, nhưng lại nhuốm vẻ lo lắng một cách rõ ràng.

Vào lúc bấy giờ, Tô Khiết vẫn còn đang chờ đợi ngoài sân bay, không biết có phải vì hành khách mắng chửi khiếp quá hay là vì vấn đề đã được giải quyết, cuối cùng thì nhân viên thông báo có thể lên máy bay được rồi.

Tô Khiết âm thầm thở hắt ra một hơi, cô thật sự sợ bị hủy chuyển.

Nếu là thế thì cô chỉ có thể đợi chuyến bay ngày mai rồi mới có thể trở về, sẽ lỡ mất một ngày, bây giờ bé con vẫn còn chờ cô trong bệnh viện.

Tô Khiết đi theo những hành khách khác lên máy bay rồi cất hành lý.

Lúc tiếp viên hàng không nhắc nhở tắt điện thoại, Tô Khiết lấy điện thoại ra mới phát hiện có hai cuộc gọi nhỡ từ dãy số lạ, vì máy bay sắp cất cánh, Tô Khiết không đoái hoài đến nó mà cúp máy ngay.

“Đại ca, cô Tô đã lên máy bay về nước M rồi, bay lúc bảy giờ rưỡi.” Đường Lăng nhanh chóng nhận được tin tức.

“Ừ, tôi biết rồi.” Đến bây giờ Đường Lăng mới thở phào một hơi, hóa ra là Khiết trở về nước M, anh ta cứ còn nghĩ thật sự đã xảy ra chuyện gì kia chứ.

Chỉ có điều sao Khiết lại phải về nước M?

Nước M có người nào quan trọng với con bé lắm à?

Về hai đứa con của Tô Khiết, Đường Bách Khiêm thay cô giấu giếm rất kín kẽ, để giữ kín bí mật về hai đứa trẻ, thậm chí anh ta còn tiết lộ cả chuyện cơ mật của mình, dùng những lời nói dối để khiến cho người khác không phân biệt được thật giả.

Bởi thế bây giờ Đường Lăng lại chẳng biết gì về hai đứa trẻ cả.

Bởi thế Đường Lăng mới ngạc nhiên khi thấy Tô Khiết vội vã quay về nước M.

Trong nước C, kế hoạch của Nguyễn Hạo Thần diễn ra rất suôn sẻ, người của anh đến rất nhanh, còn nhanh hơn dự kiến của anh, người của anh nhanh chóng đến đây giăng một mẻ lưới bắt trọn ổ bọn chúng.

Nguyễn Hạo Thần mở máy điện thoại rồi nhanh chóng gọi cho Tô Khiết, nhưng mà thật sự không có tín hiệu, chẳng gọi được cho cô ấy.

Nguyễn Hạo Thần lên xe, nhanh chóng rời khỏi nơi này, trên xe, Nguyễn Hạo Thần vẫn luôn gọi điện cho Tô Khiết, bởi vì trong lòng anh cảm thấy rất bất an như thể đã có chuyện gì xảy ra rồi vậy.
 
Chương 799


Chương 799

Nhưng vẫn luôn không có tín hiệu.

Cho đến khi đi rất xa, khoảng chừng một tiếng đồng hồ sau, điện thoại mới có tín hiệu lại, rốt cuộc anh cũng có thể gọi được rồi.

Rốt cuộc gọi điện thoại được nhưng máy của Tô Khiết lại khóa.

Nguyễn Hạo Thần hơi sững sờ, anh siết chặt điện thoại trong vô thức, sao cô lại khóa máy kia chứ?

Thường thì cô sẽ không bao giờ khóa máy đâu.

Nguyễn Hạo Thần hít sâu một hơi, rồi mới gọi điện thoại cho thư ký Lưu, điện thoại gọi được nhưng lại chẳng có ai nghe.

Anh gọi liên tiếp vài cuộc, thư ký Lưu cũng không bắt máy.

Đột nhiên Nguyễn Hạo Thần cảm thấy bất an, vào giây phút đó, mí mắt của anh giật giật.

Tô Khiết khóa máy, điện thoại của thư ký Lưu lại chẳng có ai nghe, Nguyễn Hạo Thần bèn nghĩ đến ông cụ Nguyễn.

Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng gọi cho ông cụ Nguyễn một cuộc.

Anh biết chuyện này có liên quan đến cổ phần của Nguyễn Thị.

Chỉ cần ông cụ không đồng ý nhượng cổ phần cho cô ấy thì Tô Khiết sẽ không ly hôn.

Bởi thế, bây giờ anh phải xác định gốc rễ của vấn đề trước đã.

Ông cụ Nguyễn nhanh chóng bắt máy.

“Alô, gọi cho ông làm gì thế?” Lúc nhận được điện thoại của Nguyễn Hạo Thần, trong lòng ông cụ Nguyễn cảm thấy hơi phức tạp, bây giờ Nguyễn Hạo Thần gọi điện thoại cho mình làm gì? Sẽ không phải vì không muốn Nguyễn Thị đấy chứ?

“Có phải ông đã chuyển nhượng cổ phần của Nguyễn Thị cho cháu rồi không?” Lúc ông cụ Nguyễn định lên tiếng, giọng nói lạnh như băng của Nguyễn Hạo Thần lại vang lên, khiến cho bàn tay ông cụ Nguyễn lập tức run rẩy.

Để cho ông đoán trúng rồi, đúng là vì chuyện cổ phần của Nguyễn Thị!

Vừa nghe thấy giọng nói của Nguyễn Hạo Thần, ông cụ Nguyễn bèn biết ngay anh thật sự không muốn lấy, bây giờ Nguyễn Hạo Thần càng không cần thì ông cụ Nguyễn lại càng lo lắng và sốt ruột.

Nếu như Nguyễn Hạo Thần không cần Nguyễn Thị, thế thì sau này sẽ không còn ai tiếp quản Nguyễn Thị nữa.

“Cháu nói gì? Ông không hiểu cháu đang nói gì cả? Ông chuyển nhượng cổ phần của Nguyễn Thị cho cháu từ bao giờ? Cháu nằm mơ đấy à?” Ông cụ Nguyễn quyết định mình cứ chối trước đã, ông biết hôm nay Tô Khiết đã đến công ty Nguyễn Thị từ biệt thự nhà họ Nguyễn, hơn nữa đã bảo thư ký Lưu bắt đầu thủ tục chuyển nhượng cổ phần.

Bây giờ Nguyễn Hạo Thần đang đi công tác, đợi mấy ngày nữa, lúc anh trở vê thì thủ tục cũng giải quyết xong xuôi rồi, đến lúc đó Nguyễn Hạo Thần không muốn thì cũng phải muốn thôi.

“Thật sự không có à?” Sau khi nghe ông cụ Nguyễn phủ nhận, anh mới thầm thở phào một hơi, nhưng anh vẫn không khỏi hỏi thêm một câu, bởi vì chuyện này vô cùng quan trọng với anh, đây là chuyện lớn liên quan đến vợ của anh kia đấy.

“Đương nhiên rồi, chuyện này mà ông cần phải nói dối sao?” Bây giờ ông cụ Nguyễn đã quyết định phải cắn răng phủ nhận, chắc chắn không thể nào thừa nhận được.

Ông cụ Nguyễn rất hiểu tính cách của Nguyễn Hạo Thần, ông biết bây giờ nếu như ông thừa nhận, chỉ cần một câu nói của Nguyễn Hạo Thần thôi cũng có thể khiến cho thủ tục chuyển nhượng cổ phần ngừng lại.

“Sao ông có thể chuyển nhượng cổ phần cho cháu một cách dễ dàng kia chứ, cháu nghĩ đẹp quá rồi đó.” Ông cụ Nguyễn bổ sung thêm một câu, câu nói này của ông cụ Nguyễn vô cùng kiên định, không nghe ra một chút lạ thường nào cả, với một ông lão hơn bảy mươi tuổi đã từng trải qua không ít mưa sa bão táp, chỉ là chuyện nhỏ như nói dối thôi làm sao có thể làm khó ông ấy được.
 
Chương 800


Chương 800

Bây giờ đang gọi điện thoại, ông cụ giả vờ cũng rất giỏi, còn Nguyễn Hạo Thần lại đang ở trên xe, hơi ôn, thế nên anh cũng chẳng nhận ra được bất kỳ thứ gì lạ thường cả.

Đến bây giờ Nguyễn Hạo Thần mới thâm thở phào một hơi, anh rất hiểu Tô Khiết, Tô Khiết là một người rất biết giữ lời hứa, bởi thế nếu không nắm được cổ phần của Nguyễn Thị thì chắc chắn cô ấy sẽ không ly hôn với anh đâu.

Có thể là vì anh cả nghĩ rồi.

“Hôm nay vợ cháu về nhà à?” Nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn chưa thả lỏng hẳn, anh lại hỏi dò thêm một câu.

Nguyễn Hạo Thần biết thật ra Tô Khiết luôn trông ngóng được ly hôn bất kỳ lúc nào, bao giờ cũng nghĩ đến hiệp ước của bọn họ, bởi thế, có thể cô ấy sẽ nhân lúc anh đi công tác mà về nhà làm chút việc liên quan đến cổ phân.

Đương nhiên sở dĩ Nguyễn Hạo Thần hỏi như thế, cũng là vì anh không gọi điện cho Tô Khiết được, anh không liên lạc được với cô ấy được nên hết sức lo lắng.

Theo lý mà nói, bây giờ thành phố A còn chưa đến chín giờ, cô ấy cũng sẽ không đi ngủ sớm như vậy đâu, điện thoại cũng sẽ không khóa máy sớm như thế.

“Có đến.” Ông cụ Nguyễn biết rõ nói dối cũng không thể nói dối hoàn toàn, trong sự giả dối phải thêm vài phần thật mới dễ dàng khiến cho người khác tin tưởng, thật thật giả giả, hư hư thực thực mới khiến cho anh không phân biệt rõ ràng được.

Bởi thế, ông cụ Nguyễn không phủ nhận chuyện Tô Khiết đã đến Nguyễn Thị, huống hồ chi hôm nay nhà họ Cố đã xảy ra nhiều chuyện như thế, ông không nói thì với năng lực của Nguyễn Hạo Thần, anh cũng sẽ điều tra ra mà thôi.

“Sau đó thì sao?” Nguyễn Hạo Thần chợt cảm thấy bất an, để cho anh đoán trúng rồi, cô ấy thật sự nhân lúc anh đi công tác mà trở vê nhà.

Tốc độ của cô nhanh thật, không bỏ lỡ giây phút nào, cô ấy thật sự muốn ly hôn với anh đến thế hay sao?

Bây giờ trong lòng Nguyễn Hạo Thần lại thêm vài phần ai oán, cô ấy ghê gớm thật.

Nguyễn Hạo Thần cảm thấy cô ấy đúng là cái đồ ăn cháo đá bát, anh nuôi cô lâu như thế mà cô vẫn chưa chịu thân thiết với anh.

“Hôm nay bà nội của cháu gọi con bé đến, nhà họ Cố tổ chức buổi lễ nên bà nội gọi con bé đi cùng, hôm nay nhà họ Cố xảy ra nhiều chuyện lắm, sau khi trở vê cháu hỏi nói đi, mới từ nhà họ Cố trở vê không bao lâu thì nó đã đi rồi, bà nội cháu nói nói đi gấp lắm, chắc hẳn là có chuyện gấp gì đó, tài xế đến đón nó đấy. Sau đó tài xế bảo nó lên thẳng công ty.” Những lời ông cụ Nguyễn nói vào lúc này đều là thật cả, nhưng ông vẫn giấu giếm vài điêu, những thứ ông giấu đều là những thứ quan trọng nhất.

Ông cụ Nguyễn ngập ngừng một lúc rồi cố ý bổ sung thêm vài câu: “Đúng rồi, cháu không có ở công ty mà con bé lên công ty làm gì thế? Nó chỉ là một đứa con gái thôi, lại không phải là người trong công ty, tùy tiện lên công ty có ra gì không? Cháu không quản người phụ nữ của mình à, cháu nói xem nó chẳng hiểu cái gì hết mà lên công ty làm gì? Nó…”

Lúc ông cụ nói những lời này, trong giọng nói còn cố ý để lộ ra vẻ bất mãn, bởi vì những lời ông cụ đang nói đều không phải là giả nên chẳng chột da chút nào, mà ngược lại còn nói một cách hùng hồn nữa kìa.

Bây giờ Nguyễn Hạo Thần không thích nghe người khác chỉ trích vợ của mình, đến ông cụ Nguyễn cũng không được, vừa nghe thấy ông cụ tỏ vẻ bất mãn với Tô Khiết, đôi mắt anh đã tối sâm xuống, anh bèn cúp máy ngay.

Sau khi Nguyễn Hạo Thần cúp máy, ông cụ Nguyễn lập tức hít sâu một hơi, khi nãy nguy hiểm thật.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top