Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3503


Chương 3503

“Đúng thế, chúng ta phải cho cả thế giới biết sự mạnh mẽ của cao thủ nước Dương, phải cho cả thế giới biết trước mặt cao thủ nước Dương, cao thủ Chiêu Châu chỉ là sâu kiến”.

“Cao thủ Chiêu Châu là loại vô dụng, bao nhiêu người mà không ai đánh được, nếu hội trưởng Kitano không nương tay, cao thủ Chiêu Châu đã chết hết từ nãy rồi”.



Trong lúc nhất thời, cao thủ nước Dương đang có mặt thi nhau hò hét.

Trận chiến giữa Kitano Takeshi và Dương Thanh trước đó mang lại áp lực quá lớn, trừ cao thủ trên Siêu Phàm Bát Cảnh vẫn chịu được áp lực nên ở lại Võ Thần Quán, những người khác đều đã chạy ra ngoài.

Trái với cao thủ nước Dương đang vô cùng phấn khích, các cao thủ Chiêu Châu đều chìm trong nỗi đau thương rằng Dương Thanh sắp chết, về việc phải quỳ xuống dập đầu xin lỗi, nó chẳng là gì so với chuyện Dương Thanh sắp chết cả.

Nếu có thể khiến Dương Thanh đứng lên một lần nữa, cho dù bảo họ quỳ xuống, dập đầu xin lỗi đến mức vỡ đầu, họ cũng cam lòng.

Nhưng vết thương của Dương Thanh quá nghiêm trọng, đã đến lúc hấp hối, giờ chỉ chờ chết.

Kitano Takeshi chăm chú nhìn Dương Thanh, lạnh lùng nói: “Không thể không thừa nhận, cậu là một đối thủ đáng kính, nếu cậu không chết, chỉ cần năm năm, à không, ba năm, một mình cậu có thể áp đảo mọi cao thủ nước Dương!”

“Tiếc rằng ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của cậu!”

Ông ta nói rồi bỗng bước lên mấy bước, đến trước mặt Dương Thanh, nhấc chân giẫm lên ngực anh, chỉ cần ông ta hơi dùng sức là sẽ giết được Dương Thanh ngay tức khắc.

“Cậu Thanh!”

Cao thủ Chiêu Châu tức giận tới cực điểm, ai cũng trừng mắt nhìn chằm chằm vào Kitano Takeshi, chỉ hận không thể xông lên giết ông ta, nhưng thực lực của họ quá yếu, cho dù mọi người hợp sức thì cũng không phải đối thủ của Kitano Takeshi.

Hơn nữa, quy tắc của trận đấu giữa Dương Thanh và Kitano Takeshi chính là nếu chưa phân rõ sống chết thì trận đấu vẫn chưa kết thúc.

“Ông oai quá nhỉ!”

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng bỗng vang lên.

“Ai đấy?”

Cao thủ nước Dương bắt đầu tìm người vừa lên tiếng, nhưng không thấy được.

Sau khi nghe thấy giọng nói này xong, Aoki Yamato và Shendai Kabuto vừa hống hách vô cùng đều biến sắc.

“Là ông ta!”

Họ rất quen với giọng nói này, vì mới tối qua, họ đã tiếp xúc với chủ nhân của giọng nói đó.

Họ đã quên mất cao thủ ở dinh thự Vân Phong tối qua vì mải phấn khích khi Kitano Takeshi sắp giết Dương Thanh.

“Ông là ai?”

Kitano Takeshi nhíu mày nhìn người tới, trong mắt xuất hiện vẻ nghiêm nghị.

Ông ta đã cảm nhận được áp lực rất lớn từ bên kia.

Bách Lý Kinh Vân chậm rãi bước ra, không trả lời Kitano Takeshi, mà nhìn Dương Thanh với ánh mắt phức tạp.
 
Chương 3504


Chương 3504

Lần này ông ta đến Yến Đô theo mệnh lệnh, định giết Dương Thanh, nhưng không ngờ ông ta còn chưa kịp ra tay, Dương Thanh đã hấp hối rồi.

Takeshi Kitano hỏi lại: “Rốt cuộc ông là ai?”

Giọng ông ta có vẻ tức giận.

Bách Lý Kinh Vân vừa đi vừa nói: “Bách Lý Kinh Vân!”

Nghe thấy cái tên này, Kitano Takeshi lập tức biến sắc, với tư cách hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, sao ông ta lại không biết về gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu được?

Trong số gia tộc Cổ Võ Chiêu Châu, có một gia tộc họ Bách Lý.

Người đàn ông trung niên trước mặt họ Bách Lý, có thực lực mạnh mẽ, thân phận của ông ta đã lộ rõ rồi.

“Là người của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý!”

Cao thủ Chiêu Châu càng biết rõ họ này hơn, lập tức hoảng sợ nói.

Đỗ Trọng nhìn Bách Lý Kinh Vân với vẻ mặt phức tạp, ông ta không biết ý đồ của đối phương, nhưng ông ta biết mấy ngày trước, Dương Thanh vừa giết một cao thủ tên Bách Lý Trường Không đến từ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý.

Kitano Takeshi lạnh lùng hỏi: “Ông tới đây làm gì?”

Bách Lý Kinh Vân thản nhiên nói: “Tôi đã đồng ý với cậu ta, nếu cậu ta chết, tôi sẽ đánh một trận vì cao thủ Chiêu Châu thay cậu ta!”

Nghe thấy thế, cao thủ Chiêu Châu hết sức kích động.

“Tốt quá! Có cao thủ của gia tộc Bách Lý ra tay, chúng ta thắng chắc!”

“Đại nhân Bách Lý, cao thủ nước Dương sỉ nhục thế tục Chiêu Châu không có người, ỷ mạnh hiếp yếu, còn đánh cậu Thanh trọng thương, ngài đừng nương tay, để đám giặc nước Dương này biết, không phải Chiêu Châu không có người, mà là cao thủ hàng đầu của Chiêu Châu không thèm đánh với họ!”



Cao thủ Chiêu Châu thi nhau cầu khẩn, sự xuất hiện của Bách Lý Kinh Vân đã cho họ thấy hy vọng.

Nghe thấy Bách Lý Kinh Vân nói thế, Kitano Takeshi hừ lạnh: “Ông là cái thá gì chứ? Bảo tôi thả cậu ta thì tôi phải thả ư?”

Ông ta nói rồi giẫm lên ngực Dương Thanh.

Mặt Dương Thanh càng tái hơn, trợn trừng mắt, có vẻ sắp tắt thở.

Bách Lý Kinh Vân nhíu mày, híp mắt nhìn chằm chằm vào Kitano Takeshi: “Cậu ta đã hết sức rồi, sao phải tra tấn như thế? Tha cho cậu ta đi, tôi và ông đánh một trận công bằng!”

“Ha ha!”

Kitano Takeshi nói với vẻ ngạo mạn: “Ai có thể ngăn tôi làm những việc tôi muốn chứ? Ông không cho tôi tra tấn cậu ta, tôi càng phải tra tấn cậu ta!”

Ông ta bỗng giậm mạnh hơn, di chân trên ngực Dương Thanh.

Sự lạnh lùng trong mắt Bách Lý Kinh Vân càng rõ hơn, ông ta híp mắt nhìn chằm chằm vào Kitano Takeshi, trong mắt lóe lên sát khí.

“Cậu Thanh!”

Mấy cao thủ Chiêu Châu vẫn ở Võ Thần Quán hô lớn, siết chặt nắm tay, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.
 
Chương 3505


Chương 3505

Không ngờ Kitano Takeshi lại điên rồ đến mức này, Dương Thanh đang hấp hối rồi mà vẫn bị tra tấn như thế.

Bách Lý Kinh Vân bỗng nhìn về phía Dương Thanh đang bị Kitano Takeshi giẫm lên, bình tĩnh nói: “Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ bảo vệ tôn nghiêm của cao thủ Chiêu Châu thay cậu, hôm nay, các cao thủ nước Dương đang có mặt ở đây đều sẽ chết!”

Giọng ông ta không có chút cảm xúc nào, lạnh lùng tới cực điểm.

Chỉ một câu này đã khiến các cao thủ nước Dương đang có mặt cảm nhận được sự lạnh lẽo cùng cực, họ có cảm giác, Bách Lý Kinh Vân cũng không mạnh miệng, mà thực sự có thể làm được điều đó.

Khi đánh với Dương Thanh, Kitano Takeshi cũng đã tiêu hao rất nhiều, còn bị thương, bây giờ chắc chắn ông ta không thể duy trì trạng thái đỉnh cao được nữa.

Không cao thủ nào ở đây biết rốt cuộc Bách Lý Kinh Vân mạnh đến mức nào, chỉ biết ông ta rất mạnh, mang lại áp lực khổng lồ cho tất cả mọi người.

Đương nhiên Kitano Takeshi cũng nhận ra điều này, nét mặt bớt kiêu ngạo, trở nên nghiêm nghị hơn.

Lúc này, Dương Thanh đã bị Kitano Takeshi đạp gãy mấy cái xương sườn.

Dù bị thương nặng như thế, anh vẫn không từ bỏ việc tự cứu mình, vào lúc này, dường như cả Chiến Thần Quyết lẫn huyết mạch cuồng hóa đều đã vô dụng.

Anh có thể cảm nhận rõ sức sống trong cơ thể đang dần biến mất.

Hai bóng người quen thuộc bỗng như xuất hiện trước mắt anh, Tần Thanh Tâm đang dắt Tiêu Tiêu chạy về phía anh.

Phía sau Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu là Tần Y, Tần Đại Dũng, Mã Siêu, chị Lâm, còn có cả Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam, đều là người thân thiết với anh nhất.

Dương Thanh vươn một tay về phía đám người này, họ cách anh rất gần, nhưng làm thế nào cũng không thể bước tới trước mặt anh.

“Là ảo giác à?”

Dương Thanh bỗng nhận ra điều gì đó, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng, anh không muốn chết, cũng không thể chết, nếu anh chết, ai sẽ bảo vệ Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu?

Anh cắn mạnh vào đầu lưỡi, bây giờ anh chỉ có thể giữ tỉnh táo bằng cơn đau nhói này.

“A…”

Dương Thanh bỗng hét lớn, không biết lấy đâu ra sức, ôm chân Kitano Takeshi rồi dùng lực.

Kitano Takeshi không ngờ Dương Thanh vẫn còn sức, không hề đề phòng gì, dưới sức lực mạnh mẽ này, ông ta lảo đảo, liên tục lùi ra sau, suýt ngã nhào xuống đất.

“Phụt!”

Trong khoảnh khắc này, Dương Thanh bỗng hộc máu.

Hai thanh kiếm máu to bằng ngón cái đâm về phía mắt Kitano Takeshi.

Lúc này, Kitano Takeshi vẫn đang lùi, chưa đứng vững.

Chính là lúc này!

“Phập!”

“Phập!”

Kiếm máu mà Dương Thanh phun ra đâm vào mắt Kitano Takeshi gần như cùng một lúc.
 
Chương 3506


Chương 3506

Những chuyện này xảy ra quá đột ngột, đến mức kiếm máu đã đâm vào mắt Kitano Takeshi mà mọi người đang có mặt vẫn chưa kịp phản ứng.

“A! Mắt của tôi! Mắt của tôi!”

Mãi đến khi Kitano Takeshi hét lên đau đớn, mọi người mới hoàn hồn.

Ai cũng có vẻ mặt không dám tin, Dương Thanh đang hấp hối lại hộc máu ra, chọc mù mắt Kitano Takeshi á?

Sao có thể?

Lúc này, Dương Thanh đã đứng dậy, người lảo đảo, sắc mặt tái mét, khóe miệng rỉ máu tươi.

Bách Lý Kinh Vân cũng sững sờ, kinh ngạc nói: “Là sức mạnh nguyên tố Thủy! Không ngờ cậu đã lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thủy, chẳng những lĩnh ngộ mà còn có thể thay đổi hình dạng của nó nữa! Cậu mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh thôi, sao có thể?”

Ngay cả Bách Lý Kinh Vân biết nhiều hiểu rộng cũng không thể tưởng tượng được Dương Thanh đã lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thủy, còn dùng nó để chọc mù mắt Kitano Takeshi.

Lời Bách Lý Kinh Vân nói giúp các cao thủ đang khiếp sợ hiểu được chuyện gì đã xảy ra, là kiếm máu do sức mạnh nguyên tố Thủy ngưng tụ.

Dương Thanh không quan tâm đến người khác, cố gắng đứng vững bằng sức mạnh ý chí, trong mắt tràn ngập sát khí mãnh liệt.

Anh lại cắn mạnh vào đầu lưỡi, cảm giác đau nhói không ngừng kích thích, giúp anh giữ được sự tỉnh táo cuối cùng.

“Giết!”

Anh tức giận quát, hơi nhích chân, lao về phía Kitano Takeshi.

“Cậu Thanh!”

Cao thủ Chiêu Châu đều sững sờ, Dương Thanh vẫn ra tay được hả?

Bách Lý Kinh Vân đứng im, không ra tay, nhìn Dương Thanh lao về phía Kitano Takeshi.

Lúc này, Dương Thanh đã xông tới trước mặt Kitano Takeshi.

Chẳng biết từ khi nào, một con dao găm đã xuất hiện trong tay anh.

“Phập!”Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Con dao đâm mạnh vào tim Kitano Takeshi.

Kitano Takeshi với nét mặt đau đớn ngừng vặn người, đôi mắt đầy máu bỗng nhìn về phía Dương Thanh, chỉ thấy nắm đấm của ông ta cử động, hình như định ra tay với Dương Thanh, nhưng ông ta không nhấc tay lên nổi.

Con dao găm này chính là dao găm linh khí mà Miêu thành chủ đưa cho Dương Thanh khi anh định đến Hoài Thành, nó đã giúp chuyến đi đến Hoài Thành của Dương Thanh thuận lợi hơn hẳn.

Nhưng mỗi khi sử dụng dao găm linh khí, cơ thể anh sẽ phải chịu sự cắn trả nặng nề, trừ khi là giây phút sống còn, bằng không, anh cũng không dùng dao găm linh khí.

Bây giờ, anh đã đến lúc nỏ mạnh hết đà, thậm chí có thể nói là chỉ còn hơi tàn để đứng đấy, anh không thể đảm bảo mình có chết ngay sau đó không.

Đòn chí mạng này là sự chuẩn bị cuối cùng của anh, phải ra tay bất ngờ thì mới thành công được.

Rất may là anh đã thành công!

Xung quanh lặng ngắt, mọi người đều trợn tròn mắt, nhìn Kitano Takeshi chậm rãi ngã xuống đất.
 
Chương 3507


Chương 3507

Một lúc lâu sau, một cao thủ Chiêu Châu chợt nói: “Cậu Thanh… thắng rồi à?”

Đỗ Trọng kích động nói: “Đúng thế! Cậu Thanh thắng! Cậu ấy làm được rồi!”

“Cậu Thanh thắng rồi! Cậu ấy đã bảo vệ tôn nghiêm của mọi cao thủ Chiêu Châu! Cậu ấy là niềm tự hào của cao thủ Chiêu Châu!”

“Cậu Thanh vạn tuế!”



Cao thủ Chiêu Châu kích động reo hò.

Ngược lại, mặt cao thủ nước Dương xám ngoét, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin, Kitano Takeshi – cao thủ như thần trong mắt họ chết rồi, còn bị một cao thủ Chiêu Châu với cảnh giới thấp hơn nhiều giết nữa.

Bách Lý Kinh Vân có vẻ nghiêm nghị, ông ta bỗng lo cho gia tộc Bách Lý.

Dương Thanh còn trẻ như thế mà đã bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, ngay cả gia tộc Bách Lý cũng không có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ trẻ đến vậy.

Điều khiến ông ta kinh hãi nhất là Dương Thanh đã lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố, đồng thời vận dụng sức mạnh nguyên tố Thủy hết sức nhuần nhuyễn, đến mức có thể biến máu thành kiếm, ngay cả một số cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã lĩnh ngộ một ít sức mạnh nguyên tố Thủy, đồng thời nổi tiếng từ lâu cũng chưa chắc đã vận dụng sức mạnh này thành thạo như Dương Thanh.

Ngoài ra, điều khiến ông ta khiếp sợ chính là Dương Thanh có linh khí, linh khí cũng là thần binh mà chỉ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới kiểm soát được, Dương Thanh có thể dùng dao găm linh khí để giết Kitano Takeshi, tức là anh đã thành công luyện hóa nó.

Chắc chắn người thanh niên với thiên phú xuất sắc như thế sẽ có lai lịch hết sức khó lường nhỉ?

Gia tộc Bách Lý đã ra lệnh cho ông ta giết Dương Thanh, rốt cuộc ông ta có nên giết không?

Nếu muốn giết, bây giờ là cơ hội ra tay tốt nhất, một khi bỏ qua cơ hội này, sau khi Dương Thanh hồi phục, nếu ông ta lại muốn giết Dương Thanh, có lẽ cả đời sẽ không còn cơ hội nữa.

Bách Lý Kinh Vân hết sức đấu tranh, không thể để người như Dương Thanh trở thành kẻ địch được, nhưng bây giờ, đúng là giữa gia tộc Bách Lý và Dương Thanh có ân oán rất sâu sắc, Bách Lý Trường Không đã bị Dương Thanh giết.

Có thể nói, Dương Thanh và gia tộc Bách Lý có nợ máu, gần như không có hy vọng hòa giải.

Hồi nãy Dương Thanh giết được Kitano Takeshi, cũng không phải vì anh có thực lực giết Kitano Takeshi, mà Kitano Takeshi đã khinh thường anh, không ngờ Dương Thanh vẫn còn sức chiến đấu trong lúc hấp hối.

Không những thế, anh còn lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thủy, đồng thời vận dụng rất thành thạo.

Lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thủy thì cũng thôi, anh còn có dao găm linh khí, sau khi bị kiếm máu chọc mù mắt, Kitano Takeshi bị Dương Thanh giết bằng dao găm linh khí cũng chẳng có gì bất ngờ.

Nếu bây giờ Bách Lý Kinh Vân muốn giết Dương Thanh thì dễ như trở bàn tay, nhưng sau khi làm thế, chắc chắn sẽ đắc tội với thế lực đằng sau anh.

Với thực lực bây giờ của gia tộc Bách Lý, liệu họ có đối phó được với thế lực đằng sau Dương Thanh không thế?

Bách Lý Kinh Vân khẳng định đằng sau Dương Thanh có một thế lực mạnh mẽ.
 
Chương 3508


Chương 3508

“Cậu Thanh!”

Đúng lúc này, một tiếng hô kinh hãi bỗng vang lên.

Đỗ Trọng dẫn mấy cao thủ Chiêu Châu xông tới, còn Dương Thanh đã ngã ra đất, không rõ sống chết.

“Thôi vậy!”

Bách Lý Kinh Vân bỗng thở dài, nhìn về phía Dương Thanh đã ngã xuống, trầm giọng nói: “Tôi không phải kẻ tiểu nhân giậu đổ bìm leo, nếu cậu sống sót được, tôi sẽ chờ thực lực của cậu khôi phục bình thường rồi đánh một trận sống còn với cậu!”

Ông ta nói rồi ngẩng đầu nhìn về phía cao thủ nước Dương.

Shendai Kabuto và Aoki Yamato cảm nhận được sát khí trong mắt Bách Lý Kinh Vân, đều biến sắc, vội nói: “Lần này nước Dương chúng tôi thua, giờ chúng tôi sẽ rời khỏi Chiêu Châu ngay, cả đời này không bước vào Chiêu Châu nữa”.

Bách Lý Kinh Vân không nói gì, Shendai Kabuto và Aoki Yamato lập tức dẫn cao thủ nước Dương rời khỏi Võ Thần Quán, mang theo xác Kitano Takeshi.

Cũng không ai nhắc đến vụ đánh cược trước đó nữa.

Dương Thanh đã ngã xuống, không rõ sống chết, cao thủ Chiêu Châu đều đang lo cho anh.

Bách Lý Kinh Vân lại chăm chú nhìn về phía Dương Thanh rồi quay người rời đi, cũng không ai chú ý đến sự rời đi của ông ta.

Dưới sự sắp xếp của Đỗ Trọng, Dương Thanh được đưa đến trụ sở chính của Võ Minh để chữa trị.

Tin Kitano Takeshi chết nhanh chóng lan truyền khắp thế giới, Dương Thanh cũng nổi tiếng nhờ trận chiến này, cả thế giới đều biết Chiêu Châu có một người thanh niên mới 28 tuổi, đã giết Kitano Takeshi – hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Tất cả cao thủ Chiêu Châu đều tự hào về điều này.

Nhưng không ai biết lúc này, Dương Thanh đã rơi vào trạng thái hôn mê sâu.

Ba ngày sau trận đánh với cao thủ nước Dương, Dương Thanh vẫn chìm trong hôn mê.

Trong một phòng bệnh riêng ở trụ sở chính của Võ Minh tại Yến Đô, Dương Thanh đang nằm trên giường bệnh, quanh người là các trang thiết bị y tế khác nhau để giám sát dấu hiệu sinh tồn của anh.

Lúc này, trước giường bệnh của Dương Thanh còn có mấy chuyên gia y tế mặc áo blouse trắng, đang tiến hành kiểm tra toàn diện cho anh.

Mười phút sau, một nhóm chuyên gia y tế ra khỏi phòng bệnh, Đỗ Trọng vội bước tới, nhìn ông lão đi đầu: “Ông Hoàng, cậu Thanh sao rồi?”

Ông Hoàng khẽ lắc đầu, thở dài, nói: “Ông Đỗ, vết thương của cậu Thanh quá nặng, trong ba ngày này, dấu hiệu sinh tồn của cậu ấy cũng ngày càng yếu đi, chúng tôi đã dùng mọi cách chữa trị có thể nhưng vẫn không ăn thua, mọi người nên chuẩn bị tâm lý!”

Nghe thấy thế, sắc mặt Đỗ Trọng trắng bệch, mấy cao thủ cạnh ông ta cũng biến sắc.

“Ông Hoàng, thực sự không còn cách nào ư? Dù sao cậu Thanh cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, thể chất cậu ấy khác với người bình thường”.

Đỗ Trọng lo lắng nắm lấy tay ông Hoàng, kích động nói: “Khi đánh với Kitano Takeshi – hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, cậu ấy vẫn sống sót, sao lại chết dễ dàng thế được?”

Ông Hoàng thở dài: “Ông Đỗ, chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi, ông nên mời người khác đi!”

Ông Hoàng nói rồi dẫn người rời đi.
 
Chương 3509


Chương 3509

Không phải ông ta không muốn chữa, cũng không phải ông ta không tận tình trị liệu, mà vết thương của Dương Thanh quá nặng, đã điều trị ba ngày rồi mà dấu hiệu sinh tồn vẫn không hồi phục, trái lại còn yếu đi.

Nếu không nhờ thân phận của Dương Thanh, đội ngũ y tế của ông Hoàng đã tuyên bố Dương Thanh tử vong từ lâu rồi.

Sau khi đội ngũ y tế rời đi, Đỗ Trọng đến phòng bệnh của Dương Thanh, nhìn Dương Thanh nằm trên giường bệnh với vẻ tự trách và áy náy.

“Cậu Thanh, thực xin lỗi, tôi đã hại cậu rồi! Nếu tôi không cố bảo vệ thể diện của cao thủ Chiêu Châu, cũng không cố tình kéo dài thời gian, nếu cậu không đến thì sẽ không phải đánh với Kitano Takeshi rồi thành ra thế này, tôi có lỗi với cậu!”

Mặt Đỗ Trọng đầy nước mắt áy náy, các cao thủ Chiêu Châu đã trở thành thành viên chính thức của Võ Minh cũng có vẻ xúc động.

Ba ngày trước, những gì Dương Thanh thể hiện trong trận đánh với Kitano Takeshi đáng để họ kính trọng.

Có thể nói, Dương Thanh thành ra thế này vì bảo vệ thể diện của cao thủ Chiêu Châu.

Nếu có thể đảo ngược thời gian, họ thà để cao thủ Chiêu Châu chịu nhục chứ cũng không muốn Dương Thanh bị thương nặng.

Tuy họ thắng nước Dương, nhưng nếu Dương Thanh chết, cho dù họ thắng thì sao chứ?

Với bản chất của cao thủ nước Dương, một ngày nào đó, họ sẽ quay lại, khi đó, ai sẽ bảo vệ thể diện của cao thủ Chiêu Châu đây?

“Ông Đỗ, chúng ta không thể từ bỏ cậu Thanh, chỉ cậu ấy mới có tư cách dẫn dắt cao thủ thế tục Chiêu Châu chúng ta giành lấy vinh quang trước thế giới!”

Một cao thủ Võ Minh bỗng nói với vẻ kiên định.

Ngay sau đó, một cao thủ khác cũng lên tiếng: “Không sai! Cho dù ông Hoàng đã nói không cứu nổi cậu Thanh nữa, chúng ta cũng không được từ bỏ cậu Thanh, cậu Thanh là lãnh tụ tinh thần của Võ Minh chúng ta, cậu ấy không thể chết!”

“Ông Đỗ, tôi nghe nói ở mấy gia tộc Cổ Võ có đan dược cứu mạng, chỉ cần chúng ta lấy được loại đan dược cứu mạng này, chắc chắn có thể giúp cậu Thanh hồi phục”.

Nghe thấy thế, Đỗ Trọng bỗng sáng mắt lên, kích động nói: “Mọi người nói không sai, chúng ta không thể từ bỏ cậu Thanh, đúng là trong gia tộc Cổ Võ có đan dược cứu mạng, tôi nhớ có một loại đan dược cổ tên Hồi Hồn đan, vô cùng quý giá, cho dù là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu uống một viên Hồi Hồn Đan khi sắp chết thì sẽ giữ được tính mạng”.

“Tôi biết nơi nào có Hồi Hồn Đan, giờ tôi sẽ lên đường đi hỏi xin đan dược ngay, mấy ngày tới, mọi người phải bảo đảm an toàn cho cậu Thanh nhé”.

Nghe thấy thế, cao thủ Võ Minh đều kích động nói: “Ông Đỗ yên tâm, chúng tôi sẽ bảo vệ cậu Thanh thật tốt, ông cứ yên tâm đi đi!”

Trong lúc mọi người đang kích động, một cao thủ bỗng nghiêm nghị nói: “Hồi Hồn Đan có giá trị trên trời, cho dù là ở gia tộc Cổ Võ thì cũng là báu vật hết sức quý giá, gia tộc nào sẵn lòng tặng Hồi Hồn Đan cho người khác đây?”

Đỗ Trọng nhìn Dương Thanh đang nằm im trên giường bệnh, siết chặt nắm tay.

Một lúc lâu sau, ông ta nói: “Mọi người chỉ cần bảo vệ cậu Thanh, cứ giao việc về Hồi Hồn Đan cho tôi!”
 
Chương 3510-3511


Chương 3510

“Nhưng…”

Một cao thủ đang định lên tiếng thì bị Đỗ Trọng ngắt lời: “Tôi quyết định rồi, mấy ngày tới, cậu Thanh xem như nhờ vào mọi người”.

Đỗ Trọng nói rồi quay người rời đi.

Các thành viên Võ Minh đều thở dài.

Họ hiểu rõ giá trị của Hồi Hồn Đan, khắp Chiêu Châu, có lẽ chỉ gia tộc Cổ Võ mới có đan dược cao cấp thế này.

Cho dù có gia tộc Cổ Võ sẵn lòng lấy Hồi Hồn Đan ra, có lẽ Đỗ Trọng cũng sẽ phải trả giá rất đắt, bằng không, tại sao đối phương phải đưa Hồi Hồn Đan có giá trị không nhỏ cho Đỗ Trọng?

Cùng lúc đó, ở dinh thự Vân Phong.

Từ ba ngày trước, sau khi Dương Thanh giết Kitano Takeshi, tin tức đã lan truyền khắp Chiêu Châu, sau khi biết tin, đám người Mã Siêu cũng về Yến Đô ngay tức khắc.

Nhưng đã ba ngày, họ vẫn không tìm thấy Dương Thanh.

Mã Siêu vô cùng lo lắng: “Đã ba ngày rồi, sao vẫn chưa có tin gì về anh Thanh?”

Trong phòng, trừ gia đình Mã Siêu ra, còn có Phùng Tiểu Uyển, Hoài Lam, anh em nhà họ Tống và Phùng Giai Di.

Phùng Tiểu Uyển tự an ủi mình: “Hay anh Thanh gặp phiền phức gì nên tạm thời không tiện xuất hiện?”

“Không thể nào!”

Mã Siêu phản bác ngay, nói với đôi mắt đỏ hoe: “Chắc chắn anh Thanh biết chúng ta rất lo cho anh ấy, cho dù không tiện, anh ấy cũng không quên chúng ta, hơn nữa đã ba ngày rồi, nếu anh Thanh gặp phiền phức thật, có lẽ chúng ta cũng đã gặp rắc rối”.

“Anh ấy chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nhưng lại đánh bại Kitano Takeshi – hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương, nghe nói Kitano Takeshi là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, anh Thanh đã giết ông ta, chắc chắn cũng sẽ bị thương nặng”.

“Anh ấy đã mất liên lạc ba ngày, tức là trong mấy ngày này, chắc chắn anh Thanh đã hôn mê vì bị thương nặng, bằng không, anh ấy đã liên lạc với chúng ta”.

Nghe thấy thế, những người khác đều cuống lên.

“Anh đừng nói linh tinh! Chắc chắn Dương Thanh đang bận chuyện gì nên mới tạm thời không liên lạc với chúng ta thôi”.

Ngải Lâm trừng mắt nhìn Mã Siêu.

Cô ấy là người tinh tế, đã nhận ra sau khi Mã Siêu nói rất có thể Dương Thanh đã gặp chuyện, Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam đều biến sắc.

Mã Siêu đang định nói gì đó, bị Ngải Lâm trừng mắt nhìn nên mới thôi, nhưng trên mặt anh ta vẫn tràn ngập vẻ lo lắng, đi đi lại lại trong phòng.

Ngải Lâm nhìn quanh, nói: “Mọi người đừng lo lắng quá, chắc chắn Dương Thanh không gặp chuyện gì đâu, nếu cậu ấy gặp chuyện thật, với tính cách của người nước Dương, họ đã rêu rao khắp thế giới từ lâu rồi, nhưng họ không làm gì, tức là Dương Thanh không sao. Không chừng cậu ấy bị thương, sợ chúng ta lo lắng nên mới không liên lạc với chúng ta, sau khi vết thương khá lên, chắc chắn cậu ấy sẽ về”.

Mọi người đều im lặng, thật ra họ hiểu, trận đấu đã kết thúc ba ngày, Dương Thanh không bao giờ biến mất vô cớ, chắc chắn anh đã gặp chuyện, cũng như Mã Siêu nói, chắc chắn Dương Thanh đã bị thương rất nặng, vẫn đang hôn mê nên không thể liên lạc với họ.

Hoài Lam đứng dậy, nhìn mọi người, nói: “Cho dù anh Thanh mất liên lạc với chúng ta vì lý do gì, chúng ta cũng phải bình tĩnh, không được gây thêm rắc rối”.

Chương 3511

Nguồn lỗi chương, mong độc giả thông cảm!
 
Chương 3512


Chương 3512

Hoài Lam gật đầu, lại nhìn về phía Phùng Giai Di: “Giai Di, cô cũng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, được coi là cao thủ hàng đầu ở Yến Đô, cô cần chuẩn bị để chiến đấu bất cứ lúc nào, tôi lo sau khi đón anh Thanh về, kẻ thù của anh Thanh sẽ tìm tới đây”.

Lúc này, Hoài Lam đã phát huy hết khả năng lãnh đạo của mình, sắp xếp mọi việc đâu ra đấy.

Ngải Lâm vội hỏi: “Còn tôi thì sao?”

Hoài Lam mỉm cười: “Chị Lâm, chị cứ bảo vệ bé Tĩnh An đã là sự giúp đỡ lớn nhất với chúng tôi rồi”.

Tại trụ sở chính của Võ Minh ở Yến Đô.

Đây là trụ sở chính của Võ Minh ở Yến Đô, sau khi rời đi, Đỗ Trọng đã giao việc của Võ Minh cho một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, tên Ninh Thiên Hòa.

Trong phòng họp ở trụ sở chính của Võ Minh, Ninh Thiên Hòa ngồi ở ghế chính, mấy cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh khác ngồi hai bên.

“Phó hội trưởng Ninh, chúng ta thực sự phải chuẩn bị gánh chịu một số hậu quả không thể chịu đựng nổi vì bảo vệ Dương Thanh à?”

Một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ nhìn Ninh Thiên Hòa, hỏi.

Những cao thủ khác cũng nhìn Ninh Thiên Hòa, rõ ràng cũng đang thắc mắc.

Ninh Thiên Hòa nhìn quanh, trầm giọng nói: “Các vị, mọi người đừng quên, ai đã liều mạng đánh một trận để bảo vệ tôn nghiêm của cao thủ Chiêu Châu, nếu không có cậu Thanh, bây giờ các vị còn cơ hội ngồi đây chắc?”

Cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ hồi nãy nghiêm nghị nói: “Phó hội trưởng Ninh, tôi nói thẳng, ông cũng đừng nóng, tôi nghĩ việc cao thủ nước Dương khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu là chuyện của tất cả cao thủ Chiêu Châu, Dương Thanh cũng là một phần tử của cao thủ Chiêu Châu, có nghĩa vụ giữ gìn tôn nghiêm của cao thủ Chiêu Châu”.

“Đương nhiên, tôi cũng không phủ nhận sự xuất sắc của Dương Thanh, đúng là cậu ta đã bảo vệ tôn nghiêm của cao thủ Chiêu Châu, nhưng lần này cậu ta cũng bị thương rất nặng, cho dù cứu sống được thì cũng trở thành kẻ tàn phế”.

“So với việc cứu sống một người rồi người đó biến thành kẻ tàn phế, thà từ bỏ việc chữa trị cho cậu ta, để cậu ta tự xoay sở, chắc chắn chuyện biến thành kẻ tàn phế sẽ khiến cậu ta sống không bằng chết, nên từ bỏ việc điều trị cũng là tốt cho cậu ta thôi”.

“Chẳng biết ông Đỗ sẽ phải trả giá đắt đến mức nào để tìm Hồi Hồn Đan, tôi thấy việc nỗ lực nhiều như thế để cứu Dương Thanh không đáng”.

Nghe thấy thế, Ninh Thiên Hòa lập tức sầm mặt.

Ngay sau đó, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ khác cũng nói: “Phó hội trưởng Ninh, tôi cũng nghĩ việc trả giá đắt như thế để cứu Dương Thanh là không đáng”.

“Bây giờ cậu ta đã thành ra như thế, cho dù cứu sống thì sao? Chẳng phải cũng trở thành kẻ tàn phế à? Tôi nghĩ nếu biết hậu quả sau khi được cứu sống là trở thành kẻ tàn phế, chắc chắn Dương Thanh cũng không muốn được cứu đâu?”

“Chưa bàn đến việc ông Đỗ phải trả giá bao nhiêu để lấy được Hồi Hồn Đan, thực lực mạnh mẽ mà Dương Thanh thể hiện lần này sẽ khiến cậu ta trở thành cái gai trong mắt cao thủ nước Dương, không chừng nước Dương đã cử cao thủ hàng đầu đến giết Dương Thanh rồi”.

“Võ Minh chúng ta vừa thành lập, không phải đối thủ của cao thủ hàng đầu nước Dương, tôi nghĩ để Dương Thanh ở lại Võ Minh, chẳng khác gì một quả bom hẹn giờ hết”.

Đương nhiên, không phải ai cũng phản đối, vẫn có người ủng hộ và bảo vệ Dương Thanh.

“Rầm!”
 
Chương 3513


Chương 3513

Một ông lão để râu dê vỗ bàn đứng dậy, tức giận nói: “Các người còn lương tâm không? Lần này cao thủ nước Dương khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu, các người tưởng họ chỉ muốn so tài thật à?”

“Mục đích thực sự của họ là cả Chiêu Châu, họ định dùng trận chiến này để thể hiện sức mạnh của mình, từ đó thu hút cao thủ Chiêu Châu gia nhập phe mình, nếu để họ thành công, không ai cứu nổi tương lai của cao thủ Chiêu Châu hết”.

“Cậu Thanh đã liều mạng đánh một trận, vượt cảnh giới để giết Kitano Takeshi, cậu ấy nên trở thành niềm tự hào của cao thủ Chiêu Châu! Sao chúng ta có thể chấp nhận cậu ấy gia nhập Võ Minh, thậm chí để cậu ấy trở thành minh chủ Võ Minh khi cần cậu ấy, rồi lại vứt bỏ cậu ấy khi cậu ấy cần chúng ta được?”

“Nếu chúng ta vứt bỏ cậu Thanh thật, vậy mục đích ban đầu khi thành lập Võ Minh cũng không có nghĩa lý gì hết”.

Hai cao thủ vừa phản đối việc giữ Dương Thanh lại Võ Minh lập tức im lặng, không phải họ không thích Dương Thanh, nhưng đứng ở góc độ của Võ Minh, chỉ có vứt bỏ Dương Thanh mới là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng về mặt đạo đức, nhất định phải giữ Dương Thanh lại.

Ninh Thiên Hòa nói: “Ba ngày trước, khi chúng ta so đấu với cao thủ nước Dương, ông Đỗ đã nói ai lập công lớn nhất trong trận đấu thì sẽ trở thành minh chủ Võ Minh, huống hồ trước khi đi, ông Đỗ cũng đã dặn chúng ta phải bảo vệ cậu Thanh”.

“Đã như vậy, chúng ta phải bảo vệ tốt cậu Thanh, trước khi ông Đỗ về, chúng ta phải tăng cảnh giác, đề phòng kẻ địch mạnh lẻn vào rồi ra tay với cậu Thanh”.

“Được rồi, cuộc họp kết thúc, tan họp đi!”

Hai cao thủ vừa đề nghị từ bỏ Dương Thanh cũng không nhắc lại việc này nữa.

Sau khi mọi người rời đi, trong phòng họp chỉ còn mình Ninh Thiên Hòa, trên mặt ông ta tràn ngập vẻ lo lắng, ông ta đứng dậy bước đến bên cửa sổ, nhìn ra ngoài, nói với vẻ lo âu: “Ông Đỗ, ông phải quay về mau lên! Tôi sợ ông về muộn rồi sẽ xảy ra chuyện lớn mất!”

Theo ký ức hồi nãy, tuy Ninh Thiên Hòa đã ra sức phản đối khi có người đề nghị vứt bỏ Dương Thanh, nhưng ông ta cũng hiểu bây giờ Dương Thanh chính là một củ khoai lang nóng bỏng tay.

Chắc chắn việc Dương Thanh giết Kitano Takeshi sẽ chọc giận thế gia võ thuật nước Dương, nhất là ba thế gia Shendai, Aoki và Yoshida, bởi hiệp hội võ thuật nước Dương là do ba thế gia lớn này cùng sáng lập.

Kitano Takeshi cũng do ba thế gia lớn này cùng lựa chọn.

Bây giờ Kitano Takeshi đã chết, rất khó để tìm thêm một hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương không liên quan gì đến cả ba thế gia lớn như thế.

Dương Thanh đã giết Kitano Takeshi, sao ba thế gia võ thuật lớn nước Dương có thể dễ dàng tha cho anh được?

Bây giờ Dương Thanh bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh, ông Đỗ cũng đã rời đi để tìm Hồi Hồn Đan cho Dương Thanh, nếu lúc này nước Dương cử sát thủ tới, sao những cao thủ chưa đến Siêu Phàm Cửu Cảnh như họ chống đỡ nổi?

Đúng lúc này, một thành viên của Võ Minh vội bước vào phòng họp.

Người đó nói: “Phó hội trưởng, có ba cao thủ tự xưng là bạn cậu Thanh, muốn gặp cậu Thanh”.

Ninh Thiên Hòa nhíu mày, im lặng một lát rồi nói: “Nói với họ rằng cậu Thanh không ở Võ Minh”.

“Vâng!”

Đối phương định rời đi.
 
Chương 3514


Chương 3514

Ninh Thiên Hòa gọi đối phương lại, nói: “Trước khi ông Đỗ về, cho dù là ai muốn gặp cậu Thanh thì cũng bảo cậu Thanh không ở Võ Minh”.

Bây giờ là giây phút quan trọng nhất, Ninh Thiên Hòa không dám cho bất cứ ai biết tin tức Dương Thanh đang ở Võ Minh, càng nhiều người biết thì tình cảnh của Dương Thanh càng nguy hiểm.

Ở cửa trụ sở chính của Võ Minh tại Yến Đô.

Ba người đang chờ ở cửa ra vào.

“Cậu Siêu, cậu nghĩ cậu Thanh sẽ ở đây à?”

Cao thủ lớn tuổi nhất trong ba người nhìn về phía cao thủ trẻ nhất, hỏi.

Ba người này không phải ai khác, chính là Mã Siêu và anh em nhà họ Tống.

Mã Siêu nghiêm nghị nói: “Hoài Lam đã điều tra rõ, sau khi trận đấu ba ngày trước kết thúc, không ai thấy bóng dáng anh Thanh đâu. Sàn đấu Võ Thần Quán hôm đó lại nằm dưới sự kiểm soát của Võ Minh, nên chắc chắn anh Thanh đã bị người của Võ Minh đưa đi rồi”.

“Tôi tin chắc anh Thanh đang ở Võ Minh, họ đã vào báo cáo rồi còn gì? Chúng ta chờ một lát, có lẽ sẽ biết chân tướng”.

Trong lúc anh ta nói chuyện, một cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh của Võ Minh bước ra, nhìn về phía Mã Siêu: “Cậu Thanh không ở đây!”

Nghe thấy thế, ba người Mã Siêu lập tức biến sắc.

“Sao có thể chứ?”

Mã Siêu lập tức cuống lên, vội nói: “Ba ngày trước, sau khi trận đấu kết thúc, không ai thấy bóng dáng anh Thanh, Võ Thần Quán lại nằm dưới sự kiểm soát của Võ Minh các người, sao anh Thanh lại không ở Võ Minh được?”

Tống Tả cũng nói: “Đúng thế, chắc chắn cậu Thanh đang ở Võ Minh, chúng tôi là người thân thiết nhất với cậu ấy”.

Lão ta nói rồi chỉ vào Mã Siêu, nói với cao thủ Võ Minh kia: “Đây là anh em tốt nhất của cậu thanh – Mã Siêu. Nếu không yên tâm về chúng tôi thì các người có thể điều tra, sẽ rất dễ dàng điều tra được quan hệ giữa Mã Siêu và cậu Thanh”.

Nghe thấy thế, cao thủ Võ Minh kia lập tức có vẻ khó xử.

Nếu những người này không liên quan gì đến Dương Thanh thì dễ xử lý thôi, đuổi đi luôn là được, nhưng nếu họ có quan hệ thân thiết với Dương Thanh thật, sau khi hồi phục, chắc chắn Dương Thanh sẽ trở thành minh chủ Võ Minh.

Hôm nay ông ta đuổi người bên cạnh Dương Thanh đi, liệu sau này Dương Thanh có truy cứu trách nhiệm của ông ta sau khi trở thành minh chủ không thế?

Nhưng Ninh Thiên Hòa vừa nói, cho dù là ai tìm Dương Thanh thì cũng nói Dương Thanh không ở đây.

Nghĩ đến đây, ông ta cũng không quan tâm nhiều nữa, nhìn về phía Mã Siêu: “Rất xin lỗi, cậu Thanh thực sự không ở đây, sau khi trận đấu ba ngày trước kết thúc, cậu Thanh đã rời khỏi Võ Thần Quán, chúng tôi cũng không biết cậu ấy đã đi đâu”.

“Không thể nào!”

Thái độ của Mã Siêu rất kiên định, anh ta nói với đôi mắt đỏ hoe: “Chắc chắn anh Thanh đang ở đây! Ông có thể để chúng tôi vào gặp anh ấy một lần không? Chúng tôi cam đoan sẽ không gây thêm phiền phức cho ông”.

Cao thủ Võ Minh kia lắc đầu: “Rất xin lỗi! Tôi không thể để các người vào được!”

Anh em nhà họ Tống lập tức nổi giận.
 
Chương 3515


Chương 3515

Tống Hữu tức giận hỏi: “Tại sao không cho chúng tôi vào gặp cậu Thanh? Ông biết quan hệ giữa chúng tôi và cậu Thanh không? Nếu cậu ấy biết ông chặn chúng tôi ở cửa, các người gánh nổi hậu quả à?”

Trên mặt cao thủ Võ Minh tràn ngập vẻ cay đắng, ông ta không đắc tội nổi những người trước mặt này!

Nhưng Ninh Thiên Hòa đã nói, không được phép tiết lộ tin Dương Thanh đang ở Võ Minh.

Bên nào ông ta cũng không đắc tội nổi.

Thấy đối phương không nói gì, Tống Tả vội kéo Tống Hữu đang kích động, nhìn về phía đối phương: “Ông không để chúng tôi vào gặp cậu Thanh cũng được, nhưng có thể cho chúng tôi biết tình trạng bây giờ của cậu Thanh không?”

“Có phải cậu ấy đã bị thương nặng trong trận chiến với Kitano Takeshi vào ba ngày trước, nên giờ vẫn đang hôn mê không thế?”

Nghe thấy thế, cao thủ Võ Minh kia lập tức biến sắc, không ngờ lại bị người này đoán ra.

Ông ta phủ nhận ngay: “Không có chuyện đó!”

Tống Tả hỏi tiếp: “Ông vừa bảo cậu Thanh không ở đây, sao biết cậu ấy không hôn mê vì bị thương?”

“Tôi…”

Cao thủ Võ Minh kia lập tức nghẹn lời, có vẻ bối rối.

Ông ta không dám tiết lộ tin tức Dương Thanh đang ở đây, nhưng Tống Tả đã đoán ra gần hết rồi.

Thấy dáng vẻ bối rối của ông ta, Tống Tả biết mình đã đoán đúng.

Mã Siêu lập tức nổi giận, bước lên trước, tóm lấy cổ áo đối phương: “Anh Thanh đang ở Võ Minh đúng không? Rốt cuộc Võ Minh định làm gì? Tại sao lại nhốt anh Thanh ở đây?”

Lúc này Mã Siêu hết sức tức giận, khí thế cũng bùng nổ.

Bây giờ thực lực của anh ta đã đạt tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, không hề có áp lực gì khi đối mặt với cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh này.

Cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của Mã Siêu, cao thủ Võ Minh kia lập tức biến sắc, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, vội nói: “Thưa cậu, xin cậu bớt giận!”

Cao thủ Võ Minh này thực sự sợ hãi, nhưng cũng hết sức kinh ngạc.

Ông ta đã là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong, nhưng trước mặt Mã Siêu, ông ta chẳng khác gì sâu kiến, ông ta không hề nghi ngờ gì về việc Mã Siêu có thể dễ dàng giết mình.

Quan trọng là Mã Siêu còn trẻ như thế, có lẽ còn trẻ hơn Dương Thanh mấy tuổi?

Còn trẻ mà đã có thực lực mạnh mẽ đến thế ư?

Dương Thanh có thiên phú yêu nghiệt thì cũng thôi, tại sao ngay cả một người anh em bên cạnh Dương Thanh cũng có thiên phú hơn người thế?

Mã Siêu vô cùng kích động, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi cho ông cơ hội cuối, nói cho tôi biết, rốt cuộc có dẫn chúng tôi đi gặp anh Thanh không? Tốt nhất ông nên nghĩ kỹ rồi trả lời tôi, nếu ông dám nói không, đừng trách tôi không khách sáo với ông đấy!”

Lần này, anh ta muốn giết cao thủ Võ Minh này thật.

Hai anh em nhà họ Tống đứng bên cạnh Mã Siêu, cũng đằng đằng sát khí, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Cao thủ Võ Minh kia sợ đến mức suýt tè ra quần, ông ta há miệng, run rẩy, không dám nói câu nào, nếu cho Mã Siêu biết chân tướng, Ninh Thiên Hòa sẽ không bỏ qua cho ông ta, nhưng nếu không dẫn Mã Siêu đi gặp Dương Thanh, Mã Siêu cũng không tha cho ông ta, đúng là khó xử!
 
Chương 3516


Chương 3516

Đúng lúc này, áp lực đáng sợ bỗng giáng xuống.

Anh em nhà họ Tống lập tức biến sắc, cùng bước lên một bước, chắn trước mặt Mã Siêu.

Mã Siêu cũng cảm nhận được áp lực này, nó quá mạnh, chắc chắn là do cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh phóng ra.

“Ai đang gây rối ở trụ sở chính của Võ Minh?”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, một ông lão mặc quần áo truyền thống chậm rãi bước ra, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.

Thấy người tới, cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong bị Mã Siêu giữ lấy lập tức kích động hô lên: “Trưởng lão Trần, cứu mạng!”

“Cậu Siêu, cẩn thận, người này rất mạnh!”

Tống Tả nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần với vẻ nghiêm nghị, bảo Mã Siêu.

Tuy biết đối phương rất mạnh, nhưng hai anh em nhà họ Tống không hề định lùi bước.

Mã Siêu cũng ngẩng đầu nhìn về phía trưởng lão Trần, lạnh lùng nói: “Bây giờ đưa chúng tôi đi gặp anh Thang ngay, bằng không tôi sẽ giết người này!”

Trưởng lão Trần nhíu mày, lạnh lùng nhìn Mã Siêu: “Cậu biết mình đang nói gì không? Bây giờ tôi cho các người một cơ hội rời khỏi Võ Minh, trong mười giây, cút khỏi nơi này, bằng không tự chịu hậu quả!”

Trưởng lão Trần là một trong bốn trưởng lão của hội trưởng lão Võ Minh, có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ.

Bây giờ Võ Minh có một vị minh chủ là Dương Thanh.

Ngoài minh chủ ra, còn có hai phó môn chủ là Đỗ Trọng và Ninh Thiên Hòa.

Sau đó nữa là bốn trưởng lão với thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh.

Trưởng lão Trần trước mặt là một trong bốn vị trưởng lão đó.

Tuy Võ Minh vừa được thành lập, nhưng chuyện cao thủ nước Dương khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu đã khiến phần lớn cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Chiêu Châu tập trung ở Yến Đô, nhân cơ hội Dương Thanh đánh chết Kitano Takeshi, Võ Minh đã thu hút rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

Ở Chiêu Châu bây giờ, nếu gia tộc Cổ Võ không xuất hiện, có lẽ không có thế lực nào đủ tư cách so đấu với Võ Minh.

Mã Siêu nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần, lạnh lùng nói: “Chúng tôi chỉ muốn gặp anh Thanh, các người ngăn cản như thế, không thấy quá đáng à?”

“Hừ!”

Trưởng lão Trần lạnh lùng nói: “Cậu là cái thá gì? Trước mặt tôi, cậu có tư cách nói câu đó chắc? Không phải ai cũng có tư cách gây rối ở Võ Minh, nể tình cậu còn trẻ mà đã đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, cũng không dễ dàng gì, tôi cho cậu cơ hội rời đi, cút khỏi đây ngay, bằng không đừng trách tôi không khách sáo!”

Mã Siêu tức run người, nhưng cảnh giới của trưởng lão Trần quá cao, cho dù anh ta và anh em nhà họ Tống hợp sức thì cũng không phải đối thủ của đối phương.

Hơn nữa bây giờ, mới có trưởng lão Trần và cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đang bị anh ta nắm giữ sống chết xuất hiện, ở trụ sở chính của Võ Minh vẫn còn những cao thủ khác.

Nhưng anh ta gần như có thể khẳng định, Dương Thanh đang ở trụ sở chính của Võ Minh, sắp gặp được Dương Thanh nhưng lại bị ngăn cản bên ngoài, anh ta vô cùng khó chịu.

Mã Siêu hít sâu một hơi, cố nén giận, nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần: “Tôi chỉ muốn biết một chuyện, rốt cuộc anh Thanh đã gặp chuyện gì? Bây giờ anh ấy có khỏe không?”
 
Chương 3517


Chương 3517

“Cút!”

Trưởng lão Trần giận dữ quát, tiếng quát này mang theo khí thế đáng sợ, lao về phía Mã Siêu.

Mã Siêu chỉ thấy ngực mình như bị đánh mạnh, họng cũng ngòn ngọt.

Đây là sự đáng sợ của cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh ư?

Chỉ là tiếng quát giận dữ ẩn chứa khí thế thôi mà đã có sức mạnh khổng lồ như thế rồi.

Dù thế, anh em nhà họ Tống vẫn chắn trước mặt Mã Siêu, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần, chỉ cần Mã Siêu ra tay, họ cũng sẽ không do dự, cho dù không thắng nổi thì cũng phải đánh với trưởng lão Trần.

“Tiền bối Tống – Tả, hai người đi trước đi!”

Mã Siêu chợt nói.

Nghe thấy thế, anh em nhà họ Tống đều biến sắc: “Cậu Siêu, cậu định làm gì?”

Mắt Mã Siêu đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi: “Anh Thanh đang ở chỗ này, đã ba ngày rồi, tôi không biết tình trạng bây giờ của anh ấy ra sao, đã đến tận đây, sao tôi có thể từ bỏ chứ?”

Sau khi anh ta dứt lời, khí thế đáng sợ lan ra từ người anh ta.

Đây là sức mạnh của Thị Huyết Châu đang bùng nổ trong người anh ta.

Không riêng gì sức mạnh của Thị Huyết Châu, máu tổ của gia tộc Bách Lý trong người anh ta cũng bùng nổ vào lúc này.

Mã Siêu vốn chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, lúc này khí thế của anh ta bỗng tăng vọt.

“Hửm?”

Rốt cuộc trưởng lão Trần cũng có vẻ kinh hãi.

Ông ta là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, nhưng lúc này, ông ta lại cảm nhận được sự nguy hiểm từ Mã Siêu, hơn nữa mức độ nguy hiểm còn rất cao.

“Sao có thể chứ?”

Trưởng lão Trần vô cùng khiếp sợ, ông ta cảm nhận rõ khí thế của Mã Siêu đang tăng vọt, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, khí thế của Mã Siêu đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh sơ kỳ.

Nhưng cảnh giới của Mã Siêu chỉ có Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ thôi!

Tại sao trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của anh ta lại tăng vọt hai cảnh giới nhỏ như thế?

Nhưng khí thế của Mã Siêu vẫn đang tăng chứ chưa kết thúc, anh ta vẫn không ngừng mạnh lên.

Cao thủ Võ Minh có thực lực Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong bị anh ta tóm cổ áo cũng hoảng sợ, hét lớn: “Xin cậu tha cho tôi, đừng giết tôi!”

Mã Siêu cũng không làm khó cao thủ Võ Minh này, khoát tay, ném đối phương ra xa.

Mục tiêu bây giờ của anh ta chỉ có một, đó là trưởng lão Trần.

Anh ta cố giữ tỉnh táo, nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần bằng đôi mắt đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi hỏi ông lần cuối, rốt cuộc ông có dẫn tôi đi gặp anh Thanh không?”

Trên mặt Tống Tả và Tống Hữu tràn ngập vẻ lo lắng.

Họ biết rõ lần trước, Mã Siêu đã hôn mê nửa năm ròng vì Thị Huyết Châu, nếu Dương Thanh không tìm được Dạ Hoa Châu ở Hoài Thành, có lẽ Mã Siêu vẫn chưa tỉnh lại.
 
Chương 3518


Chương 3518

Bây giờ, Mã Siêu bị ép phải kích hoạt năng lượng của Thị Huyết Châu, liệu sau này, Dạ Hoa Châu còn áp đảo được Thị Huyết Châu trong người anh ta không thế?

Trưởng lão Trần híp mắt nhìn chằm chằm vào Mã Siêu, lạnh lùng nói: “Anh Thanh mà cậu nhắc đến là Dương Thanh đúng không? Cậu ta đã chết cùng Kitano Takeshi vào ba ngày trước rồi!”

“Ông nói láo!”

Mã Siêu lập tức nổi giận, lời trưởng lão Trần nói đã hoàn toàn chọc giận anh ta.

Khí thế của Mã Siêu lại tăng vọt.

Lúc này, khí thế của anh ta đã có thể sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong.

“Có chuyện gì thế?”

Ninh Thiên Hòa đang ở trong trụ sở chính của Võ Minh bỗng cảm nhận được một sức mạnh khổng lồ đầy tà ác ở bên ngoài, lập tức biến sắc, đứng phắt dậy.

“Phó hội trưởng Ninh, bên ngoài có ba người muốn gặp cậu Thanh, nhưng đã bị trưởng lão Trần ngăn cản”.

Lúc này, một thuộc hạ Siêu Phàm Cảnh vội bước vào, nói.

Ninh Thiên Hòa nhíu mày: “Họ là ai? Tại sao lại muốn gặp cậu Thanh?”

Thuộc hạ kia vội đáp: “Đó là một thanh niên khoảng hai sáu, hai bảy tuổi, còn có hai ông lão chừng sáu mươi, cả ba đều có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, bây giờ người thanh niên kia đang giằng co với trưởng lão Trần”.

Nghe thấy thế, Ninh Thiên Hòa lập tức biến sắc, đứng dậy chạy ra ngoài.

Trong ba ngày qua, ông ta đã điều tra rất nhiều chuyện về Dương Thanh, cũng biết bên cạnh Dương Thanh có một người anh em đã cùng vào sinh ra tử, cũng có thiên phú hết sức yêu nghiệt.

Nếu không có gì bất ngờ, chắc chắn người thanh niên đang giằng co với trưởng lão Trần chính là Mã Siêu.

Nếu trưởng lão Trần khiến Mã Siêu bị thương, sau khi Dương Thanh tỉnh lại, ông ta không biết phải giải thích với Dương Thanh ra sao hết.

Bây giờ ông ta chỉ có thể cầu nguyện, hai người kia vẫn kiềm chế được, đừng ra tay nhanh thế.

“Cút ngay!”

Mã Siêu tức giận quát, rảo bước về phía trước, định lướt qua trưởng lão Trần để tiến vào trụ sở chính của Võ Minh.

Tuy trưởng lão Trần kinh hãi trước thực lực mạnh mẽ của Mã Siêu, nhưng cũng không lùi bước, tức giận nói: “Đây là trụ sở chính của Võ Minh, người ngoài không được vào! Nếu cậu thức thời thì đi ngay, một khi đánh, cậu chỉ còn đường chết thôi!”

“Giết!”

Mã Siêu tức giận quát, xông thẳng tới chỗ trưởng lão Trần.

Sức mạnh trong Thị Huyết Châu vô cùng tà ác, khiến anh ta muốn điên cuồng giết chóc, cho dù là ai, chỉ cần dám ngăn anh ta tìm Dương Thanh, anh ta sẽ giết họ.

“Ngừng tay!”

Ninh Thiên Hòa vừa ra khỏi trụ sở chính của Võ Minh thì đã thấy trưởng lão Trần đánh mạnh về phía Mã Siêu.

Trưởng lão Trần là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, còn Mã Siêu mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, tuy lúc này anh ta có thể phát huy thực lực ngang với Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, nhưng vẫn không thể là đối thủ của trưởng lão Trần.
 
Chương 3519


Chương 3519

Đòn đánh này của trưởng lão Trần ẩn chứa sát khí, nếu đánh trúng Mã Siêu, cho dù Mã Siêu không chết, có lẽ cũng sẽ bị thương nặng.

Nhưng Ninh Thiên Hòa đã ngăn cản muộn, Mã Siêu và trưởng lão Trần va vào nhau.

“Rầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, trưởng lão Trần bị đẩy lùi năm, sáu bước, còn Mã Siêu thì bị trưởng lão Trần đánh mạnh vào ngực, bay ra xa như diều đứt dây.

“Cậu Siêu!”

Thấy thế, anh em nhà họ Tống đều biến sắc, hét lớn.

Khoảnh khắc bị trưởng lão Trần đánh trúng ngực, Mã Siêu hộc máu, nặng nề rơi xuống mặt đất cách đó bảy, tám mét.

Trưởng lão Trần vẫn không từ bỏ ý đồ, đúng lúc Mã Siêu bị đánh bay, ông ta lại lao tới chỗ Mã Siêu, đánh mạnh tiếp.

“Chết đi cho tôi!”

Trưởng lão Trần hét lớn, đá mạnh vào đầu Mã Siêu.

“Ngừng ngay!”

Trông thấy cảnh tượng này, Ninh Thiên Hòa sắp phát điên, tức giận quát.

Một đòn của trưởng lão Trần đã khiến Mã Siêu bị thương nặng, nếu ông ta đá trúng đầu Mã Siêu, có lẽ Mã Siêu sẽ chết ngay tại chỗ.

Ninh Thiên Hòa biết rất rõ, người thanh niên trước mặt chính là anh em đã vào sinh ra tử với Dương Thanh!

Nếu trưởng lão Trần giết Mã Siêu, chuyện gì sẽ xảy ra sau khi Dương Thanh hồi phục chứ?

Ninh Thiên Hòa không dám nghĩ nữa, ông ta chỉ biết nếu Mã Siêu chết, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

“Đồ khốn! Ông dám à!”

Tống Tả tức giận quát, xông về phía Mã Siêu ngay khi Mã Siêu vừa bị trưởng lão Trần đánh bay.

Thấy trưởng lão Trần còn định giết Mã Siêu, lão ta tức giận tới cực điểm.

Gần như cùng lúc đó, Tống Hữu cũng tới trước mặt Mã Siêu, hai người cùng xông về phía trưởng lão Trần từ hai bên trái phải, dù có chết, họ cũng phải ngăn cản đòn đánh của đối phương thay Mã Siêu.

“Hừ!”

Trưởng lão Trần có vẻ khinh thường, khí thế không giảm, ông ta giơ hai tay đấm về phía anh em nhà họ Tống.

Không ngờ ông ta lại định đánh bại anh em nhà họ Tống cùng một lúc.

Nhưng ông ta là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, còn anh em nhà họ Tống mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ thôi, chênh lệch ba cảnh giới nhỏ chính là khoảng cách không thể vượt qua được.

Nếu trưởng lão Trần muốn giết anh em nhà họ Tống thì dễ như trở bàn tay.

Ông ta cũng không định nương tay, tung luôn đòn chí mạng với hai người.

“Rầm!”

“Rầm!”

Hai cú đấm lần lượt giáng vào ngực của Tống Tả và Tống Hữu.
 
Chương 3520


Chương 3520

Không có gì bất ngờ, cả hai người hộc máu, bay ra xa.

Thiếu đi sự ngăn cản của anh em nhà họ Tống, việc giết Mã Siêu cũng dễ dàng hơn rất nhiều, ông ta lại lao tới chỗ Mã Siêu, trong mắt tràn ngập sát khí.

Gần như trong nháy mắt, ông ta đã lao đến trước mặt Mã Siêu, giơ chân đá vào đầu anh ta.

“Rầm!”

Đúng lúc này, một bóng người tức giận chắn trước mặt Mã Siêu, đá vào bụng trưởng lão Trần, trưởng lão Trần lập tức bay ra xa.

“Khốn kiếp! Ông biết mình đang làm gì không hả?”

Ninh Thiên Hòa đứng trước mặt Mã Siêu, tức giận quát trưởng lão Trần vừa bị ông ta đá bay.

Đòn đánh này của ông ta cũng không mạnh, chỉ đá bay trưởng lão Trần.

Trưởng lão Trần lùi năm, sáu bước mới ngừng lại, nhìn Ninh Thiên Hòa: “Phó hội trưởng Ninh, những người này định xông vào trụ sở chính của Võ Minh, đây là tội chết!”

“Tội chết cái đầu ông!”

Ninh Thiên Hòa trừng mắt nhìn chằm chằm vào trưởng lão Trần: “Họ là người của minh chủ, tới đây tìm minh chủ, ông có thể ngăn họ tiến vào, sao phải ra tay ác thế?”

Trưởng lão Trần không hề nhận thấy sự quá đáng của mình, lạnh lùng nói: “Minh chủ quái gì! Cậu ta sống được không cũng là vấn đề, cho dù cậu ta còn sống, với tình trạng bây giờ, có lẽ cậu ta cũng trở thành một kẻ tàn phế thôi, Võ Minh không cần kẻ tàn phế làm minh chủ”.

“Võ Minh vừa được thành lập, giờ là lúc đặt ra quy tắc, những người này định xông vào trụ sở chính của Võ Minh, nên bị trừng phạt, phó hội trưởng Ninh, ông không thể cho phép họ gây rối ở trụ sở chính của Võ Minh chỉ vì họ có quan hệ với Dương Thanh chứ?”

“Nếu chuyện này được truyền đi, sau này Võ Minh chúng ta hành xử ở Chiêu Châu kiểu gì?”

Ninh Thiên Hòa giận không để đâu cho hết, quát lớn: “Vớ vẩn! Trần Dục, nếu ông dám nói xằng bậy thêm, đừng trách tôi không khách sáo! Minh chủ liều mạng đánh một trận để bảo vệ tôn nghiêm của cao thủ Chiêu Châu nên mới thành ra như thế, nếu không có cậu ấy, còn có Võ Minh bây giờ à?”

“Giờ cậu ấy hôn mê vì bị thương nặng, nhưng ai bảo ông cho dù cậu ấy tỉnh thì cũng trở thành kẻ tàn phế chứ? Phó hội trưởng Đỗ đã đi tìm Hồi Hồn Đan rồi, sau khi phó hội trưởng Đỗ tìm thấy Hồi Hồn Đan, minh chủ sẽ khỏe lại thôi”.

Trần Dục cười lạnh: “Phó hội trưởng Ninh, ông tin một viên Hồi Hồn Đan có thể giúp Dương Thanh khỏe lại thật ư? Người khác không biết vết thương của cậu ta nghiêm trọng đến mức nào, chẳng lẽ ông cũng không rõ à?”

“Hơn nữa, Hồi Hồn Đan hết sức quý giá, cho dù là ở gia tộc Cổ Võ thì cũng là báu vật, chưa kể trên đời này cũng không còn luyện đan sư, cứ dùng viên đan dược nào là ít đi viên đấy, sao phó hội trưởng Đỗ lấy nổi Hồi Hồn Đan?”

Lời Trần Dục nói không hề có vẻ tôn trọng Dương Thanh, mà chuyên nhắm vào anh.

Điều này khiến Ninh Thiên Hòa hết sức tức giận, lúc này, ba vị trưởng lão khác của Võ Minh cũng đi ra ngoài, đều rất khó hiểu trước dáng vẻ tức giận của Ninh Thiên Hòa.

“Phó hội trưởng Ninh, có chuyện gì thế?”

Một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ bước lên trước, nhìn về phía Ninh Thiên Hòa.

Ninh Thiên Hòa tức giận nói: “Ông hỏi ông ta ấy!”

Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía Trần Dục.
 
Chương 3521


Chương 3521

Trần Dục nói: “Các vị, tôi hỏi một câu, theo quy định của Võ Minh, nếu có người dám xông vào trụ sở chính của Võ Minh, chúng ta có nên giết kẻ xâm phạm này vì tôn nghiêm của Võ Minh không thế?”

Nghe thấy thế, có trưởng lão nói ngay: “Đương nhiên là nên giết rồi! Bây giờ Võ Minh là thế lực số một, có đông cao thủ nhất ở thế tục Chiêu Châu, nếu ai cũng có thể xông vào trụ sở chính của Võ Minh, để chuyện này truyền đi thì uy nghiêm của Võ Minh ở đâu chứ?”

“Không sai, những kẻ dám xông vào trụ sở chính của Võ Minh đều đáng bị giết!”

“Đáng bị giết!”

Ba trưởng lão khác nói, thái độ vô cùng kiên quyết.

Trần Dục cười lạnh, nhìn về phía Ninh Thiên Hòa đang tức giận không thôi: “Phó hội trưởng Ninh, ông cũng nghe rồi đấy, mấy vị trưởng lão đều rất đồng tình, ông thiên vị kẻ xâm phạm như thế, không sợ chuyện này truyền ra ngoài rồi ảnh hưởng danh tiếng của Võ Minh ư?”

Ninh Thiên Hòa giận không kìm được, nhìn quanh, hỏi: “Các người có biết Trần Dục định giết ai không?”

Ba vị trưởng lão không biết chân tướng, đều có vẻ khó hiểu.

Họ nhìn về phía ba người đang nằm trên đất.

Lúc này, quanh người Mã Siêu tản ra khí thế vô cùng u ám, vừa bất ổn vừa mạnh mẽ, anh ta đang cố đứng dậy.

Hai người khác lớn tuổi hơn, rõ ràng đã bị thương nặng, hơi thở rất yếu, còn không có sức đứng dậy, nằm trên đất, thở hổn hển.

“Phó hội trưởng Ninh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”

Một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ nhìn Ninh Thiên Hòa.

Lúc này Ninh Thiên Hòa mới nói ra thân phận của Mã Siêu và anh em nhà họ Tống, nghe ông ta nói xong, ba vị trưởng lão không biết chân tướng kia đều kinh ngạc.

“Bây giờ các người hiểu tại sao tôi lại ngăn cản Trần Dục giết người chứ?”

Ninh Thiên Hòa lạnh lùng nói: “Ba người này đều là những người thân thiết nhất với minh chủ, nhất là thanh niên tên Mã Siêu kia, cậu ta và minh chủ như anh em ruột, còn trẻ mà đã đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh, thậm chí phát huy được thực lực sánh ngang với Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong”.

“Thiên phú của cậu ta cũng không yếu hơn minh chủ bao nhiêu, sau này, chắc chắn cậu ta cũng sẽ gia nhập Võ Minh, Trần Dục lại định giết cậu ta, chẳng lẽ các người không thấy Trần Dục quá đáng chắc?”

Trần Dục lạnh lùng nói: “Võ Minh vừa được thành lập, cần xây dựng uy nghiêm, tôi không cho phép ai xúc phạm Võ Minh, cho dù họ là người thân thiết nhất với Dương Thanh thì cũng phải chết!”

Ba vị trưởng lão khác đều kinh ngạc, hình như không ngờ thái độ của Trần Dục lại kiên quyết đến thế.

Trần Dục vẫn chưa nói xong, ông ta nói tiếp: “Mặt khác, tôi đề nghị chọn lại vị trí minh chủ!”

“Trần Dục!”

Ninh Thiên Hòa lập tức nổi giận: “Rốt cuộc ông định làm gì?”

Trần Dục trầm giọng nói: “Mọi người đều biết Dương Thanh đã bị thương nặng, chỉ sống sót thôi đã là kỳ tích, không thể hoàn toàn khôi phục cảnh giới ban đầu!”

“Tôi không phủ nhận Dương Thanh đã trả giá rất nhiều, cũng đã lập công rất lớn vì cao thủ Chiêu Châu, nhưng dù sao Võ Minh cũng là tổ chức kết nối cao thủ thế tục đầu tiên và lớn nhất Chiêu Châu, không thể để một kẻ tàn phế đảm nhiệm chức minh chủ chứ?”
 
Chương 3522


Chương 3522

“Thế nên tôi đề nghị, hủy chức minh chủ của Dương Thanh!”

Ninh Thiên Hòa thực sự tức giận, khí thế Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ tràn ra từ người ông ta, ông ta căm tức nhìn Trần Dục, nghiến răng nghiến lợi: “Trần Dục ơi Trần Dục, tôi đã xem thường ông, ông luôn bất mãn với sự sắp xếp của phó hội trưởng Đỗ, bây giờ phó hội trưởng Đỗ không ở Võ Minh nên ông định mượn cơ hội này để bãi bỏ minh chủ chứ gì”.

“Nếu tôi không đoán sai, chẳng những ông muốn bãi bỏ minh chủ mà còn định bãi bỏ nốt phó hội trưởng Đỗ đúng không?”

Trần Dục hơi biến sắc, nhưng chỉ trong chớp mắt, ông ta đã bình thường lại, thản nhiên nhìn chằm chằm vào Ninh Thiên Hòa, lạnh lùng nói: “Ninh Thiên Hòa, ông đừng suy bụng ta ra bụng người, tôi chỉ nghĩ Dương Thanh đã trở thành kẻ tàn phế, không có tư cách làm minh chủ tiếp thôi”.

Ông ta nói rồi nhìn về phía một trưởng lão Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ: “Trưởng lão Vạn, tôi nghĩ ông mới là người có tư cách trở thành minh chủ Võ Minh nhất đấy”.

“Chắc ông cách Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ không xa nữa đúng không?”

Trưởng lão Vạn mỉm cười, không đáp lời Trần Dục mà nhìn về phía Ninh Thiên Hòa, nói: “Phó hội trưởng Ninh, tôi nghĩ trưởng lão Trần nói cũng có lý, Dương Thanh đã lập công lớn với Võ Minh, nhưng trận chiến lần này cũng khiến cậu ta bị thương rất nặng, cho dù chữa khỏi, cảnh giới cũng sẽ giảm đi rất nhiều, thậm chí cậu ta sẽ trở thành kẻ tàn phế”.

“Nếu để một kẻ tàn phế chỉ đạo Võ Minh, có lẽ Võ Minh sẽ trở thành trò cười của cả Chiêu Châu, thậm chí bị các thế lực nước ngoài chế giễu”.

Ninh Thiên Hòa chỉ thấy lưng lạnh toát, ông ta không ngờ Võ Minh vừa được thành lập chưa lâu mà đã có nhiều mâu thuẫn nội bộ thế này.

Đến giờ ông ta mới nhận ra, Trần Dục chỉ là quân cờ, trưởng lão Vạn mới là kẻ che giấu kỹ nhất.

Trong Võ Minh, người có cảnh giới cao nhất là Dương Thanh, đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Tiếp đến là Đỗ Trọng với cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ.

Sau đó là hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, một người là Ninh Thiên Hòa, người kia chính là trưởng lão Vạn.

Ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ còn lại đều là trưởng lão của Võ Minh.

Ninh Thiên Hòa luôn cảm thấy trưởng lão Vạn che giấu rất kỹ, trưởng lão Vạn cũng chưa bao giờ để lộ thực lực thật sự của mình, nhưng sau khi nghe Trần Dục nói xong, Ninh Thiên Hòa có cảm giác thực lực của trưởng lão Vạn còn ở trên ông ta, không chừng đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ rồi.

Bằng không, sao trưởng lão Vạn dám nhảy ra vào lúc này chứ?

Hai trưởng lão Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ khác cũng kinh hãi như Ninh Thiên Hòa.

Ninh Thiên Hòa nhìn chằm chằm vào trưởng lão Vạn với vẻ nghiêm nghị: “Cho dù muốn chọn lại minh chủ thì cũng nên chờ phó hội trưởng Đỗ về rồi tính tiếp”.

Trưởng lão Vạn chỉ cười chứ không nói gì.

Trần Dục nói ngay: “Ai biết khi nào phó hội trưởng Đỗ mới về chứ, Võ Minh vừa được thành lập, là lúc cần người lãnh đạo nhất, chúng ta không thể chần chừ nữa, phải mau chóng chọn minh chủ mới thôi”.

Trần Dục nói rồi nhìn hai trưởng lão Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ khác, lạnh lùng hỏi: “Trưởng lão Cung và trưởng lão Giang nghĩ thế nào?”

Sắc mặt của trưởng lão Cung và trưởng lão Giang đều rất khó coi, sao họ lại không nhận ra giọng điệu đe dọa của Trần Dục chứ?

Ninh Thiên Hòa nhìn hai người họ: “Hai người cứ yên tâm, có tôi ở đây, đừng ai hòng huỷ bỏ vị trí minh chủ, cho dù định chọn lại minh chủ thật thì cũng phải chờ phó hội trưởng Đỗ về rồi tính tiếp!”
 
Chương 3523


Chương 3523

Nghe thấy thế, trưởng lão Cung và trưởng lão Giang càng khó xử hơn.

Bây giờ là lúc chọn phe, một khi đứng sai thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Trưởng lão Vạn cười híp mắt: “Nếu phó hội trưởng Ninh đã không đồng ý thì thôi, chờ phó hội trưởng Đỗ về rồi bàn chuyện chọn minh chủ mới”.

Ông ta nói rồi liếc Mã Siêu đã đứng dậy, lại nhìn về phía Ninh Thiên Hòa: “Nhưng việc có người xông vào trụ sở chính của Võ Minh là chuyện lớn, có phải chúng ta nên xử lý không?”

Sao Ninh Thiên Hòa lại không hiểu ý trưởng lão Vạn chứ, ông ta lập tức giận dữ nói: “Tôi cảnh cáo các người, đừng có ý xấu với người bên cạnh minh chủ”.

Ông ta nói rồi nhìn về phía Mã Siêu: “Cậu muốn gặp minh chủ nhỉ? Giờ tôi sẽ đưa mọi người đi gặp minh chủ ngay!”

Ông ta vừa định bước tới thì đã bị trưởng lão Vạn chặn đường.

Trưởng lão Vạn cười ha hả, nhìn Ninh Thiên Hòa: “Phó hội trưởng Ninh, họ xông vào trụ sở chính của Võ Minh, đó là tội chết”.

Ông ta lại quát lớn: “Trưởng lão Trần! Chưa ra tay đi hả?”

Trần Dục lập tức vui mừng, vội nói: “Vâng, để tôi đi giết mấy tên khốn dám xông vào Võ Minh!”

Thấy Trần Dục đi về phía Mã Siêu, Ninh Thiên Hòa lập tức nổi giận: “Trần Dục, ông dám!”

Ông ta bị trưởng lão Vạn ngăn cản, không thể đi cứu Mã Siêu, Trần Dục là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, còn có hai trưởng lão đang bối rối.

Sao họ lại không hiểu tình hình bây giờ, trưởng lão Vạn và Trần Dục có quan hệ mật thiết, rất có thể họ đã móc nối với nhau nhằm gây rối từ lâu, nhưng hồi trước Đỗ Trọng ở đây nên họ không có cơ hội.

Bây giờ Đỗ Trọng đã rời khỏi Võ Minh, trưởng lão Vạn và Trần Dục hợp sức, Ninh Thiên Hòa không phải đối thủ của họ.

Trần Dục mặc kệ Ninh Thiên Hòa, bước từng bước về phía Mã Siêu.

Lúc này, Mã Siêu đang cố đứng đó, nét mặt hết sức dữ tợn, sức mạnh của Thị Huyết Châu khiến cơ thể anh ta đau đớn dữ dội.

Dù sao anh ta cũng chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ, phát huy thực lực sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong đã là cực hạn rồi.

Thị Huyết Châu vốn đã bị phong ấn cũng vô cùng táo bạo, đang điên cuồng tấn công phong ấn, một khi phong ấn bị phá, có lẽ Mã Siêu sẽ nổ tung ngay.

Có thể nói, anh ta thả sức mạnh của Thị Huyết Châu ra cũng không khác gì tự đào mộ chôn mình, vì Thị Huyết Châu vốn đang bị phong ấn, kẻ địch của anh ta lại quá mạnh, nếu muốn đánh bại kẻ địch, anh ta phải chủ động phá bỏ phong ấn thôi.

“Vẫn chưa đủ!”

Mã Siêu nghiến răng, hạ giọng.

Nếu anh ta muốn nhận được nhiều sức mạnh hơn thì phải khiến vết nứt của phong ấn lớn hơn, để Thị Huyết Châu phóng ra năng lượng khổng lồ hơn nữa.

Nhưng vết nứt trên phong ấn càng lớn thì khả năng Thị Huyết Châu phá tan phong ấn cũng lớn theo.

Ninh Thiên Hòa đang bị trưởng lão Vạn chặn đường lập tức căng thẳng, vội hét lớn với hai trưởng lão khác: “Trưởng lão Hồng! Trưởng lão Ngụy! Hai người mau ngăn cản Trần Dục đi, ông ta định giết anh em tốt nhất của minh chủ đấy”.

Trưởng lão Hồng và trưởng lão Ngụy đều có vẻ đấu tranh, họ không đắc tội nổi Ninh Thiên Hòa, cũng không đắc tội nổi trưởng lão Vạn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom