Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3544


Chương 3544

Bách Lý Huyền thầm kinh hãi, lão ta biết Dương Thanh rất mạnh, cũng cảm nhận được sự mạnh mẽ đó từ khí thế của anh.

Nhưng lão ta không ngờ mình đã dốc toàn lực với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà vẫn không thể đẩy lùi Dương Thanh.

Hay nói cách khác, thực lực của Dương Thanh đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Nhưng Dương Thanh còn trẻ như thế mà đã mạnh đến mức này, nếu cho anh thêm mấy năm nữa, anh sẽ đạt tới mức nào đây?

Trước kia, lão ta luôn tin rằng cháu trai Bách Lý Nhạc của lão ta bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ khi 35 tuổi đã là thiên tài trong số các thiên tài rồi, mãi đến khi gặp Dương Thanh, lão ta mới biết trước Dương Thanh chưa đầy 30 tuổi, thiên phú của Bách Lý Nhạc chỉ là rác rưởi.

Dương Thanh cười lạnh: “Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ của gia tộc Bách Lý cũng chỉ đến thế thôi!”

Sắc mặt Bách Lý Huyền càng thêm khó coi, nhưng không thể phản bác được, dù sao cảnh giới của Dương Thanh cũng thấp hơn lão ta, hơn nữa còn là cao thủ thế tục nữa.

Thông thường, ở cùng một cảnh giới, cao thủ của gia tộc Cổ Võ sẽ mạnh hơn cao thủ thế tục.

Nhưng đến Dương Thanh thì lại khác, chuyện này khiến Bách Lý Huyền vừa sợ hãi vừa tức giận.

“Cậu chán sống rồi!”

Bách Lý Huyền bị lời nói của Dương Thanh khiêu khích, lại phát động đòn tấn công dữ dội với Dương Thanh.

Dương Thanh không hề sợ hãi, bình tĩnh nghênh đón đòn tấn công của Bách Lý Huyền.

Anh là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng sau khi kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, thực lực của anh sẽ vượt lúc đầu một cảnh giới.

Trước kia, khi mới bước vào Siêu Phàm Cảnh, sau khi kích hoạt huyết mạch cuồng hóa xong, anh có thể vượt hai cảnh giới để giết địch, nhưng cùng với việc cảnh giới không ngừng tăng lên, sự hỗ trợ của huyết mạch cuồng hóa với anh cũng liên tục giảm bớt.

Đương nhiên, điều này còn dựa trên tiền đề rằng anh có thể kiểm soát huyết mạch cuồng hóa.

Anh phát huy thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ ở cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ cũng chưa phải cực hạn, nếu được, chỉ cần anh tiếp tục tăng mức độ kích hoạt huyết mạch cuồng hóa thì thực lực vẫn sẽ tăng lên.

Nhưng nếu tăng nữa, ý thức của anh sẽ không ngừng bị huyết mạch cuồng hóa thôn tính, một khi hoàn toàn mất kiểm soát, anh sẽ trở thành một ác ma không nhận họ hàng.

Trừ khi đến lúc sống còn, bằng không, anh sẽ không dễ dàng kích hoạt huyết mạch cuồng hóa tới mức đó.

Bách Lý Huyền không biết thực lực mà Dương Thanh thể hiện ra bây giờ cũng không phải cực hạn của anh.

Anh còn có một con dao găm linh khí, ngoài ra, anh còn lĩnh ngộ được nhiều loại sức mạnh nguyên tố, nếu dùng hết các thủ đoạn này, Bách Lý Huyền sẽ thua rất thảm.

“Rầm rầm rầm!”

Hai người liên tục tấn công, lần nào cũng muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

Nhưng Dương Thanh đã lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ, các đòn tấn công của Bách Lý Huyền đối với anh đều suy yếu đi rất nhiều.

Còn mỗi đòn tấn công của Dương Thanh với Bách Lý Huyền đều tạo thành tổn thương thực sự.
 
Chương 3545


Chương 3545

Theo người ngoài thấy, Dương Thanh và Bách Lý Huyền đang liều mạng chiến đấu, hai người đều liên tục tấn công đối phương như bị điên, không quan tâm đến đòn tấn công của đối phương đối với mình.

Bách Lý Huyền càng đánh càng sợ, lão ta chợt phát hiện, nhiều đòn tấn công chí mạng của lão ta giáng lên người Dương Thanh như thế mà Dương Thanh vẫn như không sao.

“Rầm!”

Sau một lần đối đầu, hai người lại lùi ra sau mấy bước.

Khóe miệng Bách Lý Huyền rỉ máu, lão ta khiếp sợ nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Tại sao chiến đấu dữ dội như thế mà cậu vẫn không có phản ứng gì?”

Dương Thanh cười lạnh: “Ông nghĩ tôi sẽ nói cho ông biết ư?”

Sức mạnh Thủ Hộ đúng là một thủ đoạn tuyệt vời, có thể nói, cao thủ nào lĩnh ngộ sức mạnh Thủ Hộ thì như có thêm một lớp bảo vệ mạng sống.

Giống như bây giờ, Dương Thanh và Bách Lý Huyền có thực lực ngang nhau, Dương Thanh chỉ cần liều mạng tấn công, còn nếu Bách Lý Huyền muốn chống trả thì phải dốc toàn lực, liều mạng chiến đấu như Dương Thanh.

Nhưng Dương Thanh có sức mạnh Thủ Hộ để bảo vệ cơ thể, còn Bách Lý Huyền thì không còn thủ đoạn nào khác, chỉ có thể chịu những đòn đánh nặng nề từ Dương Thanh.

Dương Thanh xem như đã thực sự dùng sức mạnh Thủ Hộ để chiến đấu.

Trước đó khi đánh với Kitano Takeshi, tuy anh cũng dùng sức mạnh Thủ Hộ, nhưng hiệu quả của sức mạnh Thủ Hộ lúc đó quá yếu.

Nhưng lần này thì khác, anh đang ở trạng thái mạnh nhất, vừa hay lại gặp phải Bách Lý Huyền có thực lực ngang ngửa với anh.

Nhưng nếu muốn phát huy thêm sức mạnh Thủ Hộ thì rất khó.

Cũng như khi anh lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố Thủy, mỗi lần dùng sức mạnh nguyên tố Thủy sẽ khiến anh tiêu hao rất nhiều.

Chẳng hạn như khi anh dùng sức mạnh nguyên tố Thủy để tạo ra mưa kiếm, mỗi khi sử dụng, sức lực của anh gần như cạn kiệt, với thực lực của anh bây giờ, cùng lắm chỉ thi triển được ba cơn mưa kiếm mà thôi.

Trong trận chiến vừa rồi, Dương Thanh cảm nhận rõ rằng sức mạnh Thủ Hộ đang yếu dần.

Nếu tiếp tục chiến đấu, sức mạnh Thủ Hộ gần như không còn hiệu quả gì, nên tiếp theo, anh phải thay đổi chiến thuật, không thể liều mạng tấn công như hồi nãy nữa.

May mà thử nghiệm hồi nãy hết sức thành công, Bách Lý Huyền đã bị thương không nhẹ, hơn nữa cũng tiêu hao rất nhiều.

Sau này, nếu lại đánh với cao thủ có thực lực tương đương, Dương Thanh chỉ cần chiến đấu như với Bách Lý Huyền, ban đầu thì liều mạng tấn công, ép đối phương theo nhịp của mình, trong giai đoạn này, Dương Thanh có thể dùng sức mạnh Thủ Hộ để bảo vệ cơ thể.

Đến khi sức mạnh Thủ Hộ gần tiêu hao hết, đối thủ cũng bị thương nặng, Dương Thanh không cần liều mạng tấn công như ban đầu nữa.

“Tiếp tục đi!”

Dương Thanh không cho Bách Lý Huyền cơ hội nghỉ ngơi, lại tấn công dữ dội.

Bách Lý Huyền lập tức biến sắc, vội che tay trước ngực, định ngăn cản đòn tấn công của Dương Thanh.

Khi cách Bách Lý Huyền mấy mét, Dương Thanh bỗng giậm chân, nhảy lên, đá một phát giữa không trung.
 
Chương 3546


Chương 3546

“Rầm!”

Anh đá vào hai cánh tay đang giao nhau của Bách Lý Huyền, Bách Lý Huyền liên tục lùi về sau, còn Dương Thanh thì đáp đất, dùng chân trái làm trụ, bỗng xoay tròn, chân phải đá mạnh vào ngực Bách Lý Huyền.

“Rầm!”

Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Bách Lý Huyền bay ra xa, rơi xuống chỗ cách đó năm mét.

Các cao thủ cách đó không xa đều sững sờ, mãi đến khi Bách Lý Huyền bị Dương Thanh đá bay năm mét, họ mới hoàn hồn từ trận đánh đã mắt này.

“Mạnh quá!”

“Hình như thực lực của minh chủ còn mạnh hơn lúc đánh với cao thủ nước Dương”.

“Nếu tôi không nhớ nhầm, minh chủ mới 28 tuổi nhỉ?”

“Tôi bỗng thấy rất tò mò, trong số các cao thủ tầm 30 tuổi ở gia tộc Cổ Võ, có thiên tài nào yêu nghiệt như minh chủ không?”

“Phí lời! Ngay cả cao thủ của gia tộc Cổ Võ như Bách Lý Huyền cũng thua minh chủ, trong gia tộc Cổ Võ lấy đâu ra thiên tài cỡ minh chủ chứ?”



Cao thủ Võ Minh đều có vẻ tự hào, đây chính là minh chủ của Võ Minh họ.

Dưới sự mê hoặc của Trần Dục và Vạn Tề, một số thành viên Võ Minh đã hết hy vọng với Dương Thanh, giờ lại thay đổi thái độ.

Nếu ngay cả thiên tài yêu nghiệt như Dương Thanh cũng không có tư cách làm minh chủ Võ Minh, vậy trên đời này, không ai có tư cách làm minh chủ Võ Minh hết.

Có thể nói, việc Dương Thanh trở thành minh chủ Võ Minh là phúc của các cao thủ Võ Minh.

Sau khi đánh bại Bách Lý Huyền, Dương Thanh cũng hết sức mừng rỡ, anh có thể khẳng định Bách Lý Huyền cũng không yếu, nhưng vẫn thua anh.

Lần này đột phá xong, thực lực của anh tăng quá nhiều.

Bách Lý Huyền là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà vẫn thua anh, quan trọng là anh còn chưa dốc toàn lực, nếu anh lấy dao găm linh khí ra từ đầu, Bách Lý Huyền sẽ thua triệt để hơn.

Dương Thanh tự tin, cho dù bây giờ gặp phải cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, anh cũng có sức đánh một trận.

Sau bao lâu, cuối cùng anh cũng đi đến bước này, bây giờ trên đời này, nếu cao thủ Thiên Cảnh không ra tay, không ai giết được anh nữa.

Dương Thanh cũng không thừa thắng xông lên đuổi giết Bách Lý Huyền, chỉ lạnh lùng nhìn lão ta.

Đối với anh, nếu thực lực mà Bách Lý Huyền vừa thể hiện đã là cực hạn của lão ta, vậy Bách Lý Huyền cũng không có tư cách đánh với anh nữa.

“Hay lắm!”

Mã Siêu kích động siết chặt nắm tay, Dương Thanh càng mạnh, anh ta càng vui mừng, cũng càng thấy áp lực.

Nhưng anh ta không sợ, anh ta tin chắc rằng mình sẽ mau chóng bắt kịp Dương Thanh.

Trận chiến này khiến anh ta vô cùng xúc động, anh ta thầm hạ quyết tâm, sau khi chuyện này kết thúc, anh ta sẽ nghĩ cách để thực lực của mình có sự đột phá mang tính thực chất.

“Minh chủ vạn tuế!”
 
Chương 3547


Chương 3547

“Minh chủ vô địch!”



Các cao thủ Võ Minh kích động hét lớn, sự mạnh mẽ của Dương Thanh khiến họ hết sức tán thành vị minh chủ này.

Bây giờ ở Võ Minh, danh vọng của Dương Thanh đã lên đến mức cao nhất.

Trước đó, khi anh giết Kitano Takeshi ở Võ Thần Quán, vì trận đấu đó quá cuồng bạo, cao thủ dưới Siêu Phàm Bát Cảnh không chịu nổi áp lực mạnh mẽ nên bắt buộc phải rời khỏi Võ Thần Quán.

Nhưng hôm nay, trận chiến giữa Dương Thanh và Bách Lý Huyền đã diễn ra ở cửa trụ sở chính Võ Minh, tuy cao thủ Võ Minh cách đó rất xa nhưng vẫn tận mắt chứng kiến Bách Lý Huyền thua Dương Thanh.

Quan trọng là Bách Lý Huyền còn đến từ gia tộc Cổ Võ, là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nhưng vẫn thua Dương Thanh, tức là thực lực của Dương Trần đã mạnh đến mức có thể đánh bại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ rồi á?

Ở Chiêu Châu, nhờ sự tồn tại của Thủ Hộ Minh, cao thủ Thiên Cảnh không thể vào thế tục, ra tay với cao thủ dưới Thiên Cảnh.

Hay nói cách khác, khắp Chiêu Châu, không còn mấy ai đủ tư cách trở thành đối thủ của Dương Thanh nữa, có lẽ chỉ còn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thôi.

Bách Lý Huyền chật vật bò dậy, khóe miệng rỉ máu, nét mặt nghiêm nghị chưa từng có.

Lão ta chưa bao giờ ngờ sẽ có ngày, một người từng là chủ của chi thứ ba thuộc gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý như lão ta lại thua một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ của thế tục.

Nếu cảnh giới của Dương Thanh cao hơn lão ta thì cũng thôi, đằng này Dương Thanh lại thấp hơn lão ta một cảnh giới, quan trọng là Dương Thanh còn rất trẻ, mới 28 tuổi.

Với chiến tích này, cho dù là ở gia tộc Cổ Võ thì cũng đứng đầu đúng không?

“Dương Thanh!”

Bách Lý Huyền thấp giọng gọi tên Dương Thanh, càng muốn giết Dương Thanh hơn nữa.

Dương Thanh và Mã Siêu có quan hệ cực tốt, Bách Lý Thu Nguyệt – mẹ Mã Siêu lại bị giam lỏng ở gia tộc Bách Lý, như vậy sau này, một ngày nào đó, Dương Thanh và Mã Siêu sẽ đến gia tộc Bách Lý.

Bây giờ Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ mà đã có sức chiến đấu ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu Dương Thanh đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, có phải anh sẽ áp đảo cả cao thủ Thiên Cảnh sơ kỳ không thế?

Đương nhiên, cho dù Dương Thanh có thực lực đánh với cao thủ Thiên Cảnh sơ kỳ một trận thật thì cũng không thể cứu người khỏi gia tộc Bách Lý, gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý không chỉ có mỗi cao thủ Thiên Cảnh sơ kỳ đâu.

Nếu Dương Thanh đến gia tộc Bách Lý trước khi đạt tới Thiên Cảnh, tức là anh chán sống rồi.

Cho dù thế nào, với quan hệ giữa Dương Thanh và Mã Siêu, sớm muộn gì họ cũng sẽ đến gia tộc Bách Lý.

Trong thời gian ngắn, có lẽ họ sẽ không tới gia tộc Bách Lý, nhưng nếu ngày nào đó, cả Dương Thanh và Mã Siêu đều bước vào Thiên Cảnh thì sao?

Với thiên phú của Dương Thanh và Mã Siêu, có lẽ chỉ mất mấy năm để đột phá Thiên Cảnh.

Thiên phú của Mã Siêu và Dương Thanh còn chênh nhau rất nhiều, nếu Mã Siêu cũng bước vào Thiên Cảnh, có lẽ cảnh giới của Dương Thanh sẽ cao hơn, thậm chí có khả năng đạt tới Thiên Cảnh trung kỳ hoặc hậu kỳ.

Đến khi đó, hai cao thủ mạnh mẽ như thế cùng bước vào gia tộc Bách Lý thì sẽ gây ra hậu quả thế nào đây?

 
 
Chương 3548


Chương 3548

Bách Lý Huyền bỗng không dám nghĩ tiếp nữa.

Dương Thanh ngạo nghễ nhìn về phía Bách Lý Huyền, nói: “Nếu ông chỉ có chút thực lực ấy, tôi khuyên ông vẫn nên tự sát đi!”

Anh cũng không muốn kết thù với người của gia tộc Cổ Võ nhanh như thế, nhưng Bách Lý Huyền vừa sỉ nhục mẹ Mã Siêu là ả đê tiện, chỉ với câu này, Dương Thanh sẽ không bỏ qua cho Bách Lý Huyền.

Bách Lý Huyền thẹn quá hoá giận, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Nhãi ranh đừng ngông cuồng quá! Việc đắc tội với gia tộc Bách Lý không mang lại lợi ích gì cho cậu đâu”.

Dương Thanh cười lạnh, không hề sợ sự đe dọa của Bách Lý Huyền, lạnh lùng nói: “Tôi từng giết cao thủ của gia tộc Bách Lý, cho dù bây giờ tôi đồng ý buông bỏ ân oán với gia tộc Bách Lý, gia tộc Bách Lý sẽ từ bỏ việc báo thù ư?”

Bách Lý Huyền lạnh lùng nói: “Nếu cậu chịu nhân nhượng, tôi có thể cam đoan với cậu, sau này, cao thủ của gia tộc Bách Lý sẽ không ra tay với cậu nữa”.

Dương Thanh nói: “Tôi nhân nhượng cũng được thôi, chỉ cần gia tộc Bách Lý đồng ý thả mẹ Mã Siêu ra, ân oán giữa chúng ta sẽ được xóa bỏ”.

“Láo xược!”

Bách Lý Huyền tức giận nói: “Cậu không biết ả đê tiện đó đã tạo thành tổn thất nặng nề cỡ nào cho gia tộc Bách Lý đâu, chỉ giam lỏng cô ta ở gia tộc Bách Lý đã là rộng lượng lắm rồi”.

Nghe thấy Bách Lý Huyền nói thế, Mã Siêu lập tức nổi giận, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Ông đáng chết!”

Khí thế của anh ta có xu hướng tăng vọt.

Dương Thanh vội hét lớn: “Mã Siêu!”

Tiếng hét này khiến Mã Siêu tỉnh táo lại ngay, anh ta vội kìm hãm sức mạnh của Thị Huyết Châu.

Trong mắt Dương Thanh tràn ngập sát khí, anh nhìn chằm chằm vào Bách Lý Huyền: “Đã vậy, chúng ta cũng không cần phải nói gì nữa, phát huy thực lực mạnh nhất của ông đi, bằng không, ông sẽ chết rất nhanh đấy”.

Sau khi anh dứt lời, khí thế khủng khiếp cũng bùng nổ từ người anh.

Cùng lúc đó, trong tay anh cũng có thêm một con dao găm màu đen đang tản ra hơi thở vô cùng nguy hiểm, đó chính là Huyết Chủy – báu vật quý giá nhất của gia tộc mang huyết mạch cuồng hóa.

Từ lần trước, sau khi Vô Danh – sư phụ của Dương Thanh xuất hiện, lấy được vỏ dao linh khí có thể giảm bớt sự cắn trả của Huyết Chủy đối với Dương Thanh từ tay cao thủ Thủ Hộ Minh, đây là lần thứ hai Dương Thanh dùng Huyết Chủy.

Vào khoảnh khắc Huyết Chủy xuất hiện, bầu không khí xung quanh bỗng trở nên lạnh lẽo.

Khí thế của Dương Thanh càng cuồng bạo hơn, trong đôi mắt đỏ ngầu của anh có thêm vẻ ma mị.

Bách Lý Huyền lập tức biến sắc, hoảng sợ nói: “Dao găm linh khí! Không ngờ cậu lại có một con dao găm linh khí, còn điều khiển được nó!”

Cao thủ từ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong trở lên mới có thể nắm giữ linh khí, hơn nữa chưa chắc đã có thể điều khiển dễ dàng.

Về phần các cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, tuy cũng có người kiểm soát được linh khí nhưng cực ít, cho dù có thể, vậy ít nhất cũng phải là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Rõ ràng Dương Thanh chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ mà lại khống chế được dao găm linh khí, có thể tưởng tượng được sự kinh hãi của Bách Lý Huyền.

Cho dù là ở gia tộc Cổ Võ, linh khí cũng là báu vật quý giá nhất, hơn nữa số lượng còn có hạn, nhưng Dương Thanh lại có hai món linh khí.
 
Chương 3549


Chương 3549

Dương Thanh đã rút Huyết Chủy từ vỏ dao vàng, có thể chịu được sự ăn mòn của linh khí, đương nhiên cũng là linh khí.

Thế nên, cả dao găm linh khí lẫn vỏ dao đều là linh khí cả.

Khi dùng linh khí để chiến đấu, cao thủ có thể phát huy sức chiến đấu vượt xa cảnh giới ban đầu, khi chưa nhờ đến linh khí, Dương Thanh đã có thể đánh bại lão ta, bây giờ anh lại lấy dao găm linh khí ra thì sẽ mạnh đến mức nào chứ?

Bách Lý Huyền lập tức nảy ý rút lui.

Như cảm nhận được ý định rút lui của Bách Lý Huyền, Dương Thanh lạnh lùng nói: “Xin lỗi đi! Ông sỉ nhục mẹ của anh em tôi, ông phải xin lỗi!”

“Khinh người quá đáng!”

Bách Lý Huyền nghiến răng nghiến lợi, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận.

Lão ta từng là chủ của chi thứ ba thuộc gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, dù gì cũng là người có tiếng tăm, bây giờ con và cháu lão ta cũng có địa vị rất cao ở gia tộc Bách Lý, một người là chủ chi thứ ba, người kia là người thừa kế chi thứ ba.

Tuy lão ta chưa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng vì có con trai và cháu trai vô cùng ưu tú nên cũng là quý tộc được người ta tôn trọng ở gia tộc Bách Lý.

Nhưng bây giờ, ở thế tục, lão ta lại bị một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ uy hiếp.

Vấn đề là lão ta lại không làm gì được Dương Thanh, sau khi Dương Thanh lấy Huyết Chủy ra, phần thắng của lão ta càng thấp.

Dương Thanh lạnh lùng nhìn Bách Lý Huyền: “Tôi chỉ cho ông một phút để suy nghĩ, hoặc xin lỗi, hoặc bây giờ tôi sẽ tiễn ông lên đường!”

Bách Lý Huyền giận không để đâu cho hết, nhưng đến nước này rồi, lão ta cũng chẳng dám nói ra.

Cao thủ Võ Minh đều hết sức kích động, không ngờ Dương Thanh lại uy hiếp được cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ của gia tộc Bách Lý.

Có cao thủ như thế lãnh đạo Võ Minh, chắc chắn sau này Võ Minh sẽ ngày càng mạnh hơn rồi.

Họ bỗng nghi ngờ, cho dù cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đang ở đây, Dương Thanh cũng không sợ, thậm chí có thể bình tĩnh đối phó.

Mã Siêu nhìn chằm chằm vào Bách Lý Huyền với vẻ mặt đằng đằng sát khí, tuy anh ta rất muốn giết tên khốn đã sỉ nhục mẹ mình, nhưng không thể không nén giận.

Từ sau khi tạo một khe nứt trên phong ấn Thị Huyết Châu, bây giờ anh ta rất dễ bị sức mạnh của Thị Huyết Châu cắn trả.

Luồng sức mạnh này quá lớn, anh ta phải kìm hãm nó bất cứ lúc nào, chỉ hơi bất cẩn là sẽ bị thương nặng vì năng lượng của Thị Huyết Châu cắn trả ngay.

Cho dù anh ta muốn báo thù thì cũng không phải bây giờ, Bách Lý Huyền cũng chỉ là một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ mà thôi, chẳng có tiếng nói gì ở gia tộc Bách Lý.

Từng giây trôi đi, nhoằng cái đã hết một phút.

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Hết giờ rồi, nói cho tôi biết lựa chọn của ông đi!”

Bách Lý Huyền hít sâu một hơi, lập tức nói với vẻ không cam lòng: “Rất xin lỗi, tôi sai rồi, tôi không nên sỉ nhục Bách Lý Thu Nguyệt!”

Dương Thanh nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tôi bảo ông xin lỗi anh em của tôi, chứ không phải xin lỗi tôi”.
 
Chương 3550


Chương 3550

Bách Lý Huyền tức giận nói: “Cậu đừng khinh người quá đáng, tôi đồng ý xin lỗi vì thực lực của cậu đáng để tôi xin lỗi, chứ cậu ta là cái thá gì? Một tên vô dụng mới đạt đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ cũng có thể bắt tôi xin lỗi chắc?”

Dương Thanh nói: “Nếu ông không đồng ý, vậy bây giờ tôi đành tiễn ông lên đường thôi!”

Sau khi anh dứt lời, khí thế của anh lập tức tăng vọt.

“Xin lỗi!”

Bách Lý Huyền lập tức luống cuống, hét lớn với Mã Siêu: “Tôi có lỗi với cậu, tôi không nên sỉ nhục mẹ cậu, xin lỗi! Tôi sai rồi!”

Trên mặt lão ta tràn ngập vẻ nhục nhã, vì tức giận nên nét mặt cũng méo mó cả đi.

Với tư cách là người đứng đầu chi thứ ba của gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý trước kia mà lại bị dồn ép đến mức này, đây đúng là vết nhơ lớn nhất đời lão ta.

Lão ta vô cùng không cam lòng, nhưng không làm gì được.

Bách Lý Huyền căm tức nhìn Dương Thanh: “Bây giờ để tôi đi được chưa?”

Dương Thanh không nói gì, cũng không ra tay.

Bách Lý Huyền cho là Dương Thanh đã đồng ý để lão ta rời đi, bèn quay người rời khỏi đó.

Nhưng lão ta vừa đi được mấy bước, sát khí vô cùng khủng khiếp bỗng truyền đến từ sau lưng lão ta, lão ta lập tức biến sắc, giận dữ hét: “Dương Thanh, cậu đùa bỡn tôi!”

“Phập!”

Lão ta vừa dứt lời, một con dao găm màu đen bỗng lao về phía lưng lão ta, Bách Lý Huyền không có cơ hội né tránh nào, bị Huyết Chủy đâm trúng lưng.

Xung quanh lặng ngắt, mọi người tròn mắt nhìn cái xác ngã xuống đất với vẻ không dám tin.

Trước kia, trong mắt những cao thủ thế tục như họ, cao thủ của gia tộc Cổ Võ đều như thần linh trên trời, không thể mạo phạm, chứ đừng nói đến việc giết cao thủ của gia tộc Cổ Võ.

Nhưng bây giờ, ngay trước mặt họ, chẳng những một cao thủ đến từ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý bị bắt xin lỗi mà còn bị giết.

Đó chính là một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ!

Cứ thế chết ư?

Mọi người đều cảm thấy không chân thực.

Ba mươi cao thủ được Đinh Văn Trác dẫn tới trước đó đều run rẩy, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.

Họ không biết Dương Thanh sẽ xử lý mình thế nào, nhưng họ biết, nếu Dương Thanh muốn ra tay, ba mươi cao thủ sẽ bị xóa sổ hết.

Dương Thanh cất Huyết Chủy còn không dính giọt máu nào đi, trong lúc nhất thời, áp lực khủng khiếp hồi nãy lập tức biến mất.

Lúc này đám đông mới thấy áp lực giảm hẳn đi.

Mã Siêu nhìn Dương Thanh với vẻ cảm kích.

Dương Thanh cũng nhìn Mã Siêu, nghiêm nghị nói: “Một ngày nào đó, tôi sẽ dẫn cậu đến gia tộc Bách Lý, tôi muốn họ biết đứa bé từng bị họ đuổi giết đã trưởng thành, đồng thời có tiềm lực lật đổ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý!”

Mã Siêu gật mạnh đầu, trầm giọng nói: “Anh Thanh, em sẽ cố gắng! Cố gắng để khiến ngày này đến nhanh hơn”.
 
Chương 3551


Chương 3551

Dương Thanh gật đầu: “Tôi tin cậu!”

Mã Siêu bỗng có vẻ muốn nói lại thôi.

Dương Thanh nhíu mày: “Có gì thì cậu cứ nói thẳng”.

Lúc này Mã Siêu mới nghiêm nghị nói: “Anh Thanh, em muốn đến Ma Sơn!”

Ma Sơn được xưng là vùng cấm của chiến trường ngoài biên giới.

Ma Sơn cũng là vùng hỗn loạn duy nhất ở chiến trường ngoài biên giới, tại đây có các cao thủ đỉnh cao trên thế giới này, ngày nào cũng có rất nhiều cao thủ chết.

Đây là địa phương nguy hiểm hơn chiến trường gấp trăm lần, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có thể chết bất cứ lúc nào.

Hàng ngày, ở Ma Sơn có vô số cuộc chiến và giết chóc.

Nhưng cao thủ có thể sống sót rời khỏi Ma Sơn đều trở thành cao thủ hàng đầu của thế giới này, không có ngoại lệ.

Năm đó, Dương Thanh cũng từng đến Ma Sơn, nhưng khi đấy thực lực của anh quá yếu, chưa trụ được lâu đã chủ động rời đi.

Mã Siêu muốn đến Ma Sơn, đương nhiên sẽ không chủ động rời đi vì quá yếu như Dương Thanh hồi trước, mà muốn mở đường máu ở Ma Sơn, ép mình nhanh chóng tăng thực lực lên qua chiến đấu cường độ cao.

“Không được!”

Sau khi im lặng một lúc lâu, Dương Thanh lập tức từ chối, quát lớn: “Cậu là đàn ông! Là người chồng, cũng là người cha!”

“Tôi biết cậu có thù oán sâu sắc với gia tộc Bách Lý, nhưng cậu phải hiểu, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn! Không chỉ mỗi Ma Sơn có thể giúp cậu tăng thực lực nhanh hơn”.

“Đừng quên, bên cạnh chúng ta có Phùng Tiểu Uyển, y thuật của em ấy có một không hai, còn biết thuật luyện đan, dựa vào sự giúp đỡ của em ấy, thực lực của chúng ta sẽ tăng mạnh”.

“Cậu biết rõ Ma Sơn là nơi nào, một khi bước vào thì sẽ cửu tử nhất sinh, nếu cậu chết thì bàn gì tới thù sâu hận lớn chứ?”

“Nếu cậu chết, Ngải Lâm phải làm sao? Bé Tĩnh An phải làm sao bây giờ?”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Mã Siêu có vẻ đau khổ, anh ta biết Dương Thanh nói không sai, nhưng nghĩ đến mối thù sâu sắc của mình, anh ta lại không tự kiểm soát được.

Chẳng hạn như lần này, Dương Thanh đã trải qua muôn vàn khó khăn, thậm chí còn chiến đấu với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, có mấy lần suýt chết ở Hoài Thành, mới lấy được một viên Dạ Hoa Châu có tác dụng bồi dưỡng linh hồn từ Hoài Thành.

Chính nhờ viên Dạ Hoa Châu này nên anh ta mới nhanh tỉnh lại như thế.

“Nhưng em cũng là một đứa con trai!”

Một lúc lâu sau, Mã Siêu mới nói với đôi mắt đỏ hoe.

Dương Thanh bỗng im lặng, có vẻ hơi thất vọng, nhìn chằm chằm vào Mã Siêu.

Mã Siêu lập tức thấy chột dạ, cúi đầu.

Anh ta biết đây chỉ là lý do mà anh ta tự đặt ra để đến Ma Sơn mà thôi, hay nói cách khác, anh ta muốn từ bỏ vợ con để báo thù.

Tuy chuyến đi đến Ma Sơn sẽ không khiến anh ta chết, nhưng Ma Sơn vẫn là nơi hết sức nguy hiểm, cửu tử nhất sinh.
 
Chương 3552


Chương 3552

Ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có thể bị giết bất cứ lúc nào, nói gì đến người chỉ có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ như anh ta chứ.

Ở Ma Sơn, không ai nói chuyện công bằng với bạn cả, không ai nương tay với bạn vì cảnh giới của bạn quá thấp, nếu muốn giết người, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng sẽ thẳng tay giết cao thủ có thực lực thấp hơn mình nhiều.

Một lúc lâu sau, Dương Thanh mới thở dài: “Có lẽ tôi không đủ tư cách ngăn cản cậu tới Ma Sơn, dù sao tôi cũng vứt bỏ vợ con mình, có mấy lần còn suýt chết”.

Mã Siêu lập tức cuống lên, vội nói: “Anh Thanh, anh đừng hiểu lầm, em chưa bao giờ nghĩ anh không đủ tư cách để ngăn cản em, nhưng vì em, đến nay mẹ em vẫn bị giam lỏng ở gia tộc Bách Lý, tận 27 năm rồi, em cũng không biết bà ấy đã phải chịu bao nhiêu đau khổ”.

“Ngoài ra, em cũng muốn mau chóng mạnh lên, cố gắng bắt kịp anh nữa”.

Dương Thanh nhìn Mã Siêu với vẻ mặt phức tạp: “Mỗi người đều có cuộc sống riêng, sở dĩ tôi muốn ngăn cản cậu cũng chỉ vì cậu là anh em tốt của tôi, tôi không mong cậu đi chịu chết, cũng không mong cậu vứt bỏ vợ con mình”.

“Rốt cuộc có cần đến Ma Sơn không, nếu cứ phải đi thì giải thích với Ngải Lâm thế nào, cậu nghĩ cho kỹ”.

Dương Thanh nói rồi quay người đi về phía trụ sở chính của Võ Minh.

Khi anh đi vào sân của trụ sở chính Võ Minh, trong sân toàn cao thủ Võ Minh, ai cũng nhìn anh với vẻ mặt đầy nhiệt huyết, không hề che giấu sự ngưỡng mộ của mình với anh.

Nhưng trong số đó còn có ba mươi cao thủ đang lo lắng và sợ hãi.

Những người này là nhóm cao thủ do Đinh Văn Trác dẫn đến.

Phần lớn những người này đều không phải người nhà họ Đinh – một trong năm gia tộc lớn phía Bắc, vì ngay cả nhà họ Đinh cũng không có nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh như vậy.

Lúc này, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ bước lên trước, mở miệng nói: “Xin chào minh chủ! Tôi là phó hội trưởng Võ Minh, Ninh Thiên Hòa!”

Ngay sau đó, lại có hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ lần lượt tự giới thiệu về mình.

Hồng Phúc và Ngụy Thiên Thành đều là trưởng lão của Võ Minh.

Dương Thanh gật nhẹ đầu, xem như đã biết họ.

Thật ra anh đã tỉnh lại từ lâu, chỉ là lúc mới tỉnh thì thực lực vẫn chưa khôi phục, anh biết rõ bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, mãi đến khi khôi phục thực lực, anh mới xuất hiện.

Anh nhìn về phía Ninh Thiên Hòa: “Phó hội trưởng Ninh, vất vả rồi!”

Nếu Ninh Thiên Hòa không kiên quyết đứng về phía đối lập với Vạn Tề và Trần Dục, có lẽ Vạn Tề và Trần Dục đã hợp sức giết anh rồi.

Phải biết rằng trước đó anh bị thương rất nặng, đang trong tình trạng nguy hiểm, nếu Tần Y không cho anh uống đan dược, đừng nói đến việc tỉnh lại nhanh như thế, cho dù tỉnh thì cũng chưa chắc đã có thể khôi phục thực lực.

Ngay cả Tần Y cũng không biết khi cô ta cho Dương Thanh uống đan dược, Dương Thanh đã khôi phục ý thức rồi, nhưng anh không thể tỉnh lại.

Ninh Thiên Hòa lập tức được yêu mà sợ, vội nói: “Mọi việc tôi làm đều là những điều mà tôi phải làm, được minh chủ tán thành, tôi đã thỏa mãn lắm rồi”.

Hồng Phúc và Ngụy Thiên Thành cũng có vẻ ngượng ngùng.

Tính ra họ cũng không làm gì, chỉ là không gia nhập vào phe Vạn Tề thôi, cho dù bây giờ Dương Thanh muốn gây sự với họ, họ cũng không lấy được cớ gì.
 
Chương 3553


Chương 3553

Đúng lúc này, Dương Thanh lại nhìn về phía Hồng Phúc và Ngụy Thiên Thành: “Hai người không cần lo rằng tôi sẽ làm khó hai người, trong tình huống trước đó, hai người không giúp Vạn Tề đối phó với phó hội trưởng Ninh đã là đủ lắm rồi”.

Dương Thanh cũng không mỉa mai, mà đúng là như thế, trong tình huống đó, áp lực của Ninh Thiên Hòa rất lớn, nếu Ngụy Thiên Thành và Hồng Phúc cũng về phe Vạn Tề, Ninh Thiên Hòa sẽ không còn sức chống trả.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Hồng Phúc và Ngụy Thiên Thành đều giật mình, nói với vẻ xấu hổ: “Cảm ơn minh chủ đã thông cảm, nhưng xin minh chủ hãy trừng phạt chúng tôi, với tư cách là trưởng lão Võ Minh, khi sự phản bội đe dọa đến Võ Minh, chúng tôi lại không thể đứng lên chống lại ngay, đó là lỗi của chúng tôi”.

“Chúng tôi không xứng với chức trưởng lão Võ Minh, xin minh chủ gạch tên chúng tôi khỏi vị trí trưởng lão, nên để người thích hợp hơn đảm nhiệm vị trí quan trọng thế này”.

Ninh Thiên Hòa sợ Dương Thanh phạt Hồng Phúc và Ngụy Thiên Thành thật, vội nói: “Minh chủ, tuy trưởng lão Hồng và trưởng lão Ngụy không đứng ra ngay, nhưng sau cùng vẫn đứng ra, hơn nữa họ cũng là một trong mấy cao thủ mạnh nhất Võ Minh chúng ta, năng lực cũng vô cùng xuất chúng, xin minh chủ đừng rút lại vị trí trưởng lão của họ ạ”.

Dương Thanh cũng không có tâm trạng quan tâm đ ến chuyện này, anh bình tĩnh nói: “Cứ yên tâm, tôi không phạt hai vị trưởng lão đâu”.

Anh không muốn lằng nhằng trong chuyện này nữa, lập tức nói sang việc khác: “Ông Đỗ đâu rồi?”

Đám người Ninh Thiên Hòa đều có vẻ nghiêm nghị, Ninh Thiên Hòa nói: “Minh chủ bị thương nặng rồi hôn mê, đã mời thần y các nơi mà vẫn không chữa được, ông Đỗ nghe nói có một loại đan dược cổ tên là Hồi Hồn Đan, có thể giúp cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong giữ mạng, bèn rời khỏi Võ Minh, đi tìm Hồi Hồn Đan cho minh chủ”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh lập tức thấy ấm áp, không ngờ anh và Đỗ Trọng mới quen chưa lâu mà Đỗ Trọng đã có thể đi tìm đan dược cứu mạng cho anh rồi.

Lúc này, Ngụy Thiên Thành thở dài, nghiêm nghị nói: “Bây giờ trên đời này không còn luyện đan sư nữa, đan dược trên thế giới đều là đan dược từ thời cổ đại”.

“Cho dù là ở gia tộc Cổ Võ, Hồi Hồn Đan cũng hết sức quý giá, có lẽ phó hội trưởng Đỗ sẽ rất khó lấy được Hồi Hồn Đan”.

Hồng Phúc cũng lo lắng nói: “Hy vọng phó hội trưởng Đỗ không sao!”

Đúng lúc này, một thành viên Võ Minh bối rối chạy vào, vội nói: “Không xong, phó hội trưởng Đỗ gặp chuyện rồi!”

Nghe thấy người đó nói Đỗ Trọng gặp chuyện, mọi người đều biến sắc.

Dương Thanh vội hỏi: “Rốt cuộc ông Đỗ đã gặp chuyện gì? Nói rõ đi!”

Trinh sát vội nói: “Ông Đỗ đến Ma Sơn ở chiến trường ngoài biên giới, bị Võ Tông ở Ma Sơn bắt giữ, người của Võ Tông tung tin, bảo minh chủ Võ Minh đích thân tới Ma Sơn đón người, trước 12h trưa mai, nếu minh chủ không xuất hiện, họ sẽ xử tử ông Đỗ”.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía Dương Thanh.

Nét mặt Dương Thanh lạnh lùng đến cực điểm, anh không ngờ Đỗ Trọng lại đến Ma Sơn để tìm Hồi Hồn Đan cho anh, càng không ngờ Đỗ Trọng sẽ bị người của Võ Tông bắt giữ.

Với tư cách là Chiến Thần Bất Bại của Chiêu Châu, anh biết rõ mọi chuyện về chiến trường ngoài biên giới.

Anh là cao thủ bước ra từ Ma Sơn, nên cũng nắm rõ các thế lực ở nơi này.
 
Chương 3554


Chương 3554

Tại Ma Sơn có rất nhiều thế lực, trong số những thế lực này, có năm thế lực mạnh nhất, mà Võ Tông chính là một trong năm thế lực hàng đầu ở Ma Sơn.

Năm đó khi Dương Thanh đến Ma Sơn, anh cũng chỉ nghe nói đến Võ Tông chứ chưa bao giờ tiếp xúc với người của Võ Tông.

Hồi đó anh còn rất yếu, trong mắt anh, cao thủ Võ Tông tựa như tiên trên trời.

Đương nhiên đó là mấy năm trước, khi Dương Thanh chỉ có thực lực Thần Cảnh.

Cao thủ mạnh nhất Võ Tông là tông chủ Võ Tông, tên Cổ Sơn, đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Nghe nói Cổ Sơn đến từ gia tộc Cổ Võ, muốn tìm kiếm kỳ ngộ đột phá cảnh giới nên mới đến Ma Sơn, đồng thời sáng lập Võ Tông.

“Tôi đã nghe nói về Võ Tông, nghe nói Võ Tông rất coi trọng thiên tài võ thuật, chắc họ biết thiên phú của minh chủ vô cùng yêu nghiệt nên muốn minh chủ gia nhập Võ Tông”.

Ninh Thiên Hòa chợt nói.

Dương Thanh hơi kinh ngạc, không ngờ Ninh Thiên Hòa còn biết cả Võ Tông.

Ngụy Thiên Thành vội nói: “Chắc chắn là thế rồi! Đối phương gọi đích danh minh chủ đi đón ông Đỗ, mà minh chủ vừa giết Bách Lý Huyền có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, tức là Võ Tông nắm rõ mọi chuyện ở đây”.

Hồng Phúc cũng gật nhẹ đầu, nhưng không nói gì.

Dương Thanh không hề do dự, nói: “Nếu Võ Tông đã muốn tôi đến Ma Sơn đón người, vậy tôi đi một chuyến là được!”

Cho dù Võ Tông có mục đích gì, anh cũng phải đến đó.

Đỗ Trọng đi tìm đan dược cứu mạng anh nên mới bị người của Võ Tông bắt, nếu anh không đi cứu Đỗ Trọng, người của Võ Minh sẽ nghĩ gì về anh?

Biết Dương Thanh định đến Ma Sơn, đám người đều giật mình.

Tuy họ chưa bao giờ đến Ma Sơn, nhưng cũng biết ít nhiều về tình hình ở nơi này, Võ Tông lại là một trong năm thế lực hàng đầu ở Ma Sơn, nên đương nhiên họ cũng biết chuyến đi đến Ma Sơn lần này của Dương Thanh nguy hiểm cỡ nào.

Ninh Thiên Hòa nghiêm nghị nói: “Minh chủ, để tôi đi với cậu!”

Thấy thế, Hồng Phúc và Ngụy Thiên Thành cũng nói: “Minh chủ, chúng tôi cũng đi với cậu!”

Dương Thanh từ chối luôn: “Võ Minh vẫn cần mọi người trấn giữ, tôi sẽ đón ông Đỗ về!”

Nghe thấy thế, ba người không dám nói thêm nữa.

Họ đều biết thực lực mình đến đâu, Dương Thanh có thể ung dung giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nhưng họ thì không, nếu chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, theo Dương Thanh đến Ma Sơn sẽ khiến anh vướng víu.

“Anh Thanh, em đi với anh!”

Lúc này, Mã Siêu bước tới, nghiêm nghị nói.

Anh ta vốn định đến Ma Sơn để rèn luyện, bây giờ vừa hay Dương Thanh cũng tới Ma Sơn, đương nhiên anh ta sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Dương Thanh nhìn Mã Siêu: “Cậu nghĩ kỹ chưa?”

Mã Siêu gật đầu: “Anh Thanh, anh cứ yên tâm, tuy em muốn mau chóng mạnh lên, nhưng cũng biết mình còn vợ con, em sẽ không liều lĩnh đối mặt với mọi nguy hiểm chỉ vì mạnh lên”.
 
Chương 3555


Chương 3555

“Hơn nữa, trong người em có Thị Huyết Châu, nếu dốc hết sức đối phó thì cũng phát huy được thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, cao thủ bình thường khó giết em lắm”.

Dương Thanh đã nói hết những gì nên nói, nếu Ma Siêu đã quyết tâm đi, anh cũng không tiện ngăn cản nữa.

“Minh chủ, phải xử trí những người này thế nào ạ?”

Ninh Thiên Hòa bỗng chỉ vào ba mươi cao thủ do Đinh Văn Trác dẫn tới, nói: “Những người này đều là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, thực lực không tầm thường, nhưng có thể khẳng định, không phải ai trong số họ cũng là cao thủ nhà họ Đinh”.

Dương Thanh nhìn về phía những người kia, trong lúc nhất thời, ba mươi cao thủ kia đều có vẻ sợ hãi, hai người mạnh nhất trong số họ đã bị Dương Thanh giết rồi.

Trong số các cao thủ còn lại, người mạnh nhất mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, Dương Thanh có thể giết cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, nói gì đến họ chứ.

Cho dù cả ba mươi người họ hợp sức, có lẽ còn chưa chạm được vào sợi tóc của Dương Thanh thì đã bị giết rồi.

Dương Thanh hỏi: “Mọi người đến từ đâu?”

Một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong vội nói: “Thưa minh chủ, trong số chúng tôi, chỉ có năm cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh đến từ nhà họ Đinh ở phía Bắc, có hai mươi cao thủ từ Siêu Phàm Nhị Cảnh tới Siêu Phàm Ngũ Cảnh do nhà họ Đinh bỏ tiền để thuê về, còn năm cao thủ bị gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý xem như vật phẩm, đưa cho nhà họ Đinh ở phía Bắc”.

“Nhưng năm người chúng tôi cũng không có thiện cảm gì với gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, bởi vì chúng tôi là nô lệ của gia tộc Bách Lý, ở gia tộc Bách Lý, họ cũng không coi chúng tôi như con người, chúng tôi chỉ có lòng căm thù với gia tộc Bách Lý thôi!”

Sau khi ông ta dứt lời, một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ khác cũng nói: “Đúng đúng đúng, năm người chúng tôi đều là nô lệ đê tiện nhất của gia tộc Bách Lý, nếu không vì bất đắc dĩ, chúng tôi đã rời khỏi gia tộc Bách Lý từ lâu rồi”.

“Hy vọng minh chủ Dương có thể chấp nhận chúng tôi, chúng tôi thề, kiếp này sẽ không phản bội Võ Minh, nếu phản bội thì trời tru đất diệt, chết không yên lành!”

“Xin minh chủ Dương chấp nhận chúng tôi, chúng tôi xin quy phục Võ Minh, toàn tâm toàn ý phục vụ Võ Minh!”



Trong lúc nhất thời, các cao thủ đó thi nhau cầu khẩn.

Dương Thanh thản nhiên nhìn đám người này, anh cũng không rõ họ có nói thật không, nhưng xem ra không giả.

Hơn nữa, cho dù những người này muốn gây chuyện thì cũng không tạo được sóng gió gì khi có anh ở đây.

Cho dù không có anh ở đây, sau này Võ Minh vẫn có Đỗ Trọng và Ninh Thiên Hòa, cũng có thể trấn áp đám người này.

Dương Thanh nghĩ ngợi rồi nhìn về phía Ninh Thiên Hòa: “Ông nghĩ sao?”

Ninh Thiên Hòa nói: “Tôi nghĩ có thể để năm cao thủ của nhà họ Đinh cút đi! Còn 25 cao thủ kia, nếu muốn thì ở lại, còn không thì cũng cút nốt”.

“Với những người đồng ý ở lại Võ Minh, tạm thời xem biểu hiện của họ, chỉ cần họ đồng ý nghe theo sự quản lý của Võ Minh, sau này có thể khen thưởng họ theo cống hiến của họ với Võ Minh”.
 
Chương 3556


Chương 3556

Dương Thanh gật đầu: “Được, cứ theo lời ông nói, chuyện khác giao cho ông!”

Dương Thanh nói rồi lấy một viên đan dược ra, đưa cho Ninh Thiên Hòa rồi nói: “Đây là Phá Kính Đan, sẽ giúp cao thủ dưới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong có tỷ lệ đột phá một cảnh giới rất lớn, sau khi ông uống xong, chắc sẽ đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ”.

Nghe thấy thế, Ninh Thiên Hòa lập tức mừng rỡ nói: “Cảm ơn minh chủ! Cảm ơn minh chủ ạ!”

Những người khác đều nhìn về phía Ninh Thiên Hòa bằng ánh mắt hâm mộ.

Sau khi rời khỏi trụ sở chính của Võ Minh, Dương Thanh dẫn Mã Siêu và anh em nhà họ Tống về dinh thự Vân Phong.

Sự quay về của Dương Thanh khiến mọi người hết sức vui mừng, sau khi trận chiến sống còn giữa Dương Thanh và Kitano Takeshi kết thúc vào ba ngày trước, anh hoàn toàn biến mất, những người thân thiết nhất với Dương Thanh cũng lo lắng mất ba ngày.

“Tiểu Uyển, anh không sao thật, em cứ yên tâm”.

Dương Thanh nhìn Phùng Tiểu Uyển đang kiểm tra cơ thể mình, nói: “Em kiểm tra cho hai vị tiền bối Tả – Hữu trước đi, vết thương của họ rất nặng”.

Trước đó, khi ở trụ sở chính của Võ Minh, anh em nhà họ Tống suýt bị giết, nhưng thực lực của họ quá yếu, không bị ai cố tình nhắm vào, bằng không có lẽ họ đã chết rồi.

Phùng Tiểu Uyển không quan tâm đ ến Dương Thanh, kiểm tra kỹ cho Dương Thanh rồi mới yên tâm.

Phùng Tiểu Uyển chợt hỏi: “Anh Thanh, anh có thấy lần này, thực lực của anh tăng quá nhiều sau khi đột phá không thế?”

Dương Thanh thoáng sửng sốt, trước đó anh không nghĩ thế, nhưng sau khi nghe Phùng Tiểu Uyển nói xong, có vẻ đúng là như vậy.

Thực lực càng mạnh thì càng khó vượt cảnh giới để giết địch, nhất là sau khi cảnh giới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh, độ khó khi vượt cảnh giới để giết địch sẽ càng lớn.

Bây giờ anh đang có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, lẽ ra có thể phát huy sức chiến đấu ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ đã là cực hạn rồi, nhưng sau khi dùng linh khí Huyết Chủy, anh lại có thể dễ dàng giết Bách Lý Huyền đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Dù sao Bách Lý Huyền cũng đến từ gia tộc Cổ Võ, vốn có sức chiến đấu cực cao, rất ít cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ bình thường của thế tục có thể làm đối thủ của lão ta.

Nhưng Bách Lý Huyền vẫn bị anh dễ dàng gi3t chết.

Tức là bây giờ, sau khi dốc toàn lực, anh có thể đánh với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ư?

Nếu đúng thế thật, sau khi bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, chẳng lẽ anh sẽ vô địch dưới Thiên Cảnh à?

Đúng như Phùng Tiểu Uyển đã hỏi, sau lần đột phá này, sức chiến đấu của Dương Thanh tăng quá nhiều.

Dương Thanh hỏi: “Tiểu Uyển, em biết chuyện gì đang xảy ra không?”

Phùng Tiểu Uyển nghiêm nghị nói: “Em cảm nhận được sức mạnh rất lớn ở đan điền anh, em rất khẳng định, trước đó trong đan điền anh không hề có sức mạnh này, thế nên đây là sức mạnh mà anh có được sau khi đột phá”.

“Đến giờ em cũng không rõ sức mạnh này có hại gì với cơ thể anh không, nhưng anh vẫn phải chú ý, một khi thấy chỗ nào không thoải mái thì phải tìm em ngay”.

Dương Thanh thầm giật mình, nếu Phùng Tiểu Uyển không nói, anh cũng không nhận ra trong đan điền mình có một luồng sức mạnh khổng lồ.

Chẳng lẽ là do đan dược mà Tần Y cho anh uống ư?

 
 
Chương 3557


Chương 3557

Trước đó, Dương Thanh hôn mê vì bị thương nặng, tuy về sau khôi phục ý thức, nhưng vẫn không thể tỉnh lại, sau khi Tần Y đút đan dược cho anh, anh mới đột phá trong lúc hôn mê rồi tỉnh lại.

Lần đột phá này dễ dàng hơn trước rất nhiều, mọi chuyện đều rất không ổn.

Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Em cứ yên tâm, nếu có gì bất thường, anh sẽ nói với em ngay”.

Thấy Dương Thanh đồng ý, Phùng Tiểu Uyển mới chạy đi chữa trị vết thương cho những người khác.

Đầu tiên, cô ta kiểm tra cơ thể của anh em nhà họ Tống, hai người họ đều bị nội thương nghiêm trọng, ngay cả Phùng Tiểu Uyển cũng không thể giúp họ hồi phục ngay trong thời gian ngắn, mà bắt buộc phải điều trị một thời gian.

Cô ta kiểm tra cho Mã Siêu cuối cùng.

Nét mặt Phùng Tiểu Uyển nhanh chóng trở nên hết sức nghiêm nghị, Ngải Lâm lập tức căng thẳng, chung sống với Phùng Tiểu Uyển lâu như thế, cô ấy hiểu từng biểu cảm của Phùng Tiểu Uyển.

Dương Thanh cũng lo cho Mã Siêu.

Lần kiểm tra này kéo dài khoảng năm phút rồi mới dừng lại.

Ngải Lâm vội hỏi: “Tiểu Uyển, Mã Siêu sao thế?”

Phùng Tiểu Uyển không nói gì, chẳng biết là đang do dự xem có nên trả lời không, hay đang nghĩ xem phải giải thích thế nào.

Chuyện này khiến mọi người càng thêm lo lắng.

Mã Siêu như hiểu ra điều gì đó, cười nói: “Anh biết rõ chuyện gì đang xảy ra với cơ thể anh, chỉ bị chút nội thương khi đánh với tên khốn Vạn Tề thôi, nghỉ ngơi một thời gian là ổn, Tiểu Uyển, anh nói không sai chứ?”

Anh ta muốn theo Dương Thanh đến Ma Sơn ở chiến trường ngoài biên giới, lúc này đương nhiên không thể khiến Ngải Lâm lo lắng được.

Ngải Lâm hiểu ý Mã Siêu, lập tức quát: “Anh trật tự!”

Mã Siêu lúng túng sờ mũi, cười ngượng.

Ngải Lâm nhìn Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, anh ấy sao rồi? Em cứ yên tâm nói cho chị biết”.

Phùng Tiểu Uyển liếc nhìn Mã Siêu rồi nhìn về phía Ngải Lâm: “Chị Lâm, anh Siêu bị nội thương, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến nền tảng võ thuật của anh ấy, nhưng chị yên tâm, em sẽ cố gắng hết sức, không để nền tảng của anh ấy bị ảnh hưởng”.

Nghe thấy thế, Ngải Lâm thở phào nhẹ nhõm, trừng mắt nhìn Mã Siêu: “Anh không có thực lực còn dám khoe khoang, đáng đời anh bị nội thương”.

Mã Siêu cười hề hề, bước đến ôm Ngải Lâm: “Vợ à, lần này anh đi giúp anh Thanh nên mới bị nội thương, có muốn trách thì cũng phải trách anh Thanh chứ, ai bảo anh ấy trốn ở trụ sở chính Võ Minh mà không bảo chúng ta tiếng nào? Hại bọn anh xung đột với cao thủ Võ Minh”.

Ngải Lâm lườm Mã Siêu.

Mã Siêu vui vẻ nhìn Dương Thanh: “Anh Thanh, có phải nên trách anh không ạ?”

Dương Thanh bỗng thấy hơi khó chịu, rõ ràng Phùng Tiểu Uyển sợ Ngải Lâm lo nên mới giấu giếm, nhưng anh biết chắc chắn cơ thể của Mã Siêu có vấn đề rất lớn rồi.

Anh mỉm cười gật đầu, nói với Ngải Lâm: “Chị Lâm, lần này trách tôi, bế quan đột phá ở Võ Minh, quên cả thời gian nên liên lạc với mọi người muộn”.

Ngải Lâm vội nói: “Dương Thanh, tôi không có ý trách cậu đâu”.

Dương Thanh mỉm cười gật đầu.
 
Chương 3558


Chương 3558

Trên đường về, Dương Thanh và đám người Mã Siêu đã bàn bạc xong, không nói chuyện vừa xảy ra cho đám người Ngải Lâm biết.

Dương Thanh nhìn về phía Hoài Lam: “Người của ba thế gia võ thuật lớn đã rời Yến Đô chưa?”

Hoài Lam mỉm cười gật đầu: “Họ đã rút lui hết rồi, sản nghiệp của họ ở Yến Đô cũng trở thành sản nghiệp của tập đoàn Nhạn Thanh. Anh Thanh, giám đốc Lạc Bân của anh đúng là rất ổn, lần này tôi chỉ nhắc mấy câu chứ hầu như không làm gì, Lạc Bân đã thu lại sản nghiệp của ba thế gia võ thuật nước Dương ở Yến Đô”.

“Về trận chiến sống còn giữa anh và Kitano Takeshi ba ngày trước, tôi đã sắp xếp người tuyên truyền rồi, Trú Nhan Sương cũng nổi tiếng khắp thế giới nhờ lần tuyên truyền này, tôi tin không lâu nữa, tập đoàn Nhạn Thanh sẽ đứng trên đỉnh thế giới!”

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, Dương Thanh cũng hơi kích động, tập đoàn Nhạn Thanh là kỷ vật duy nhất mà mẹ anh để lại, cuối cùng anh cũng sắp đưa tập đoàn Nhạn Thanh lên đ ỉnh thế giới rồi ư?

Sau khi nói thêm mấy chuyện khác, Dương Thanh trầm giọng nói: “Lát nữa, tôi và Mã Siêu sẽ rời khỏi Yến Đô, nên báo với mọi người một tiếng!”

Nghe thấy thế, mọi người đều ngạc nhiên.

Ngải Lâm bỗng hơi căng thẳng: “Dương Thanh, hai người đi đâu thế?”

Dương Thanh nói, “Chúng tôi phải đi thực hiện một nhiệm vụ bí mật. Không tiện nói rõ nội dung nhiệm vụ!”

Đây là lý do mà họ đã thảo luận trước khi về.Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Mã Siêu cũng vội nói: “Lâm à, em cứ yên tâm, có anh Thanh ở đây, anh không sao đâu, em và bé Tĩnh An ngoan ngoãn chờ anh ở nhà nhé”.

Mắt Ngải Lâm lập tức đỏ hoe, tuy cô ấy không biết Mã Siêu và Dương Thanh phải thực hiện nhiệm vụ gì, nhưng cũng biết chắc chắn nhiệm vụ có thể khiến Dương Thanh đích thân ra tay không hề đơn giản.

Cô ấy nhìn Mã Siêu bằng đôi mắt đỏ hoe: “Anh đang bị thương, có thể chấp hành nhiệm vụ à?”

Mã Siêu cười nói: “Em yên tâm, có anh Thanh ở đây, anh không sao đâu, hơn nữa vết thương này không là gì cả”.

Anh ta nói rồi đón lấy con từ tay Ngải Lâm, mỉm cười hiền hòa, đùa bé Tĩnh An.

Dương Thanh cảm thấy vô cùng nặng nề, anh đến Ma Sơn để cứu người, nhưng Mã Siêu lại tới Ma Sơn để rèn luyện.

Có thể nói Ma Sơn là nơi nguy hiểm nhất thế tục, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có vô số.

Bao năm qua, có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã đến Ma Sơn để tìm kỳ ngộ đột phá.

Chính vì lẽ đó, Ma Sơn còn được gọi là đất thánh lên thẳng Thiên Cảnh.

Ở Ma Sơn, ngày nào cũng có cao thủ đỉnh cao chết, thậm chí ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có khả năng bỏ mạng.

Mã Siêu lại muốn đến nơi nguy hiểm như thế để rèn luyện một thời gian.

Dương Thanh là anh em mà lại không ngăn cản được, nếu Mã Siêu gặp bất trắc, anh cũng không biết phải đối mặt với Ngải Lâm thế nào.

Phùng Tiểu Uyển chợt nói: “Anh Thanh, anh đi theo em một lát, trước đó em đã luyện chế một số đan dược, có tác dụng rất lớn với anh và anh Siêu”.

Dương Thanh hiểu ý Phùng Tiểu Uyển, theo Phùng Tiểu Uyển lên tầng hai.
 
Chương 3559


Chương 3559

Không còn người khác nữa, Phùng Tiểu Uyển mới nghiêm nghị nói với đôi mắt đỏ hoe: “Anh Thanh, tình hình của anh Siêu tệ lắm ạ!”

Dương Thanh đã đoán được đáp án này từ nãy, bèn hỏi: “Rốt cuộc là tệ đến đâu?”

Phùng Tiểu Uyển nói: “Phong ấn Thị Huyết Châu trong người anh Siêu sắp vỡ, một khi phong ấn vỡ, có lẽ anh Siêu sẽ nổ tung vì sức mạnh đó ngay”.

Dương Thanh biết chuyện rất nghiêm trọng, nhưng không ngờ lại nghiêm trọng đến mức này.

Anh vội hỏi: “Có cách nào để củng cố phong ấn Thị Huyết Châu không?”

Phùng Tiểu Uyển nói: “Trừ khi có cao thủ đỉnh cao biết thuật phong ấn, như cao thủ đã phong ấn Thị Huyết Châu giúp anh Siêu lần trước”.

Sắc mặt Dương Thanh lập tức trở nên hơi khó coi, lần trước ở Hoàng tộc họ Phùng, Mã Siêu đã hoàn toàn phát huy sức mạnh của Thị Huyết Châu trong người, đánh với Bách Lý Yến.

Cũng chính trong lần đó, một cao thủ mặc áo choàng đen bỗng xuất hiện, bảo nếu Dương Thanh đồng ý với một yêu cầu của mình thì sẽ đồng ý phong ấn Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu.

Nhưng Dương Thanh còn không biết rốt cuộc đối phương trông thế nào, tên gì, là ai, sao đi tìm đối phương để nhờ phong ấn Thị Huyết Châu cho Mã Siêu được chứ?

Dương Thanh có vẻ đau khổ, cắn răng: “Trừ cách đó ra, còn cách nào khác không?”

Phùng Tiểu Uyển lắc đầu: “Bây giờ vẫn chưa có cách nào khác, thực lực của đối phương quá mạnh, chỉ đối phương hoặc cao thủ có thực lực ngang bằng hay mạnh hơn đối phương, hơn nữa còn phải có sức mạnh Phong Ấn mới có thể củng cố phong ấn trong người anh Siêu”.

Dương Thanh hít sâu một hơi, cố kiểm soát tâm trạng của mình.

Một lúc lâu sau, anh mới hỏi: “Với tình trạng bây giờ của cậu ấy thì còn kiên trì được bao lâu?”

Phùng Tiểu Uyển nói: “Phong ấn đã có vết nứt, sức mạnh của Thị Huyết Châu đang không ngừng ăn mòn cơ thể của anh Siêu qua vết nứt đó, vết nứt sẽ lớn dần theo thời gian, mãi đến khi phong ấn hoàn toàn vỡ vụn”.

“Với tình hình hiện giờ, có lẽ anh Siêu chỉ chịu được một tháng nữa là cùng, hơn nữa còn không được chủ động vận dụng sức mạnh của Thị Huyết Châu, nếu anh ấy dùng sức mạnh của Thị Huyết Châu nhiều, phong ấn sẽ vỡ nhanh hơn nữa”.

“Anh Thanh, tình trạng của anh Siêu thực sự rất tệ, anh định dẫn anh ấy đi làm nhiệm vụ thật à? Em đề nghị để anh ấy ở lại nghỉ ngơi, anh nghĩ cách tìm một cao thủ có sức mạnh Phong Ấn để củng cố phong ấn cho anh Siêu”.

Dương Thanh lắc đầu với vẻ bất đắc dĩ: “Không phải anh cứ dẫn cậu ấy đi, mà là cậu ấy kiên quyết phải đi”.

Với tư cách là anh em tốt của Mã Siêu, Dương Thanh hiểu rõ tính Mã Siêu, đừng ai hòng thay đổi chuyện mà anh ta muốn làm.

Ý định báo thù đã mọc rễ nảy mầm trong lòng Mã Siêu, Mã Siêu đã biết sự mạnh mẽ của kẻ địch, nếu muốn báo thù thì phải mau chóng trưởng thành để sớm ngày cứu mẹ khỏi gia tộc Bách Lý.

Phùng Tiểu Uyển thở dài, không nói thêm nữa, lấy rất nhiều đan dược ra đưa cho Dương Thanh: “Anh Thanh, trong số đan dược này, có loại chữa thương nhanh, có loại khôi phục thể lực nhanh, anh cầm hết đi!”

Dương Thanh nói với vẻ cảm kích: “Cảm ơn Tiểu Uyển!”

Anh biết bây giờ, trên thế giới này không còn luyện đan sư nữa, Phùng Tiểu Uyển chính là luyện đan sư duy nhất mà anh biết.

Viên đan dược nào cũng có giá trên trời ở hội đấu giá do gia tộc Cổ Võ tổ chức, có thể tưởng tượng được sự quý giá của đan dược.
 
Chương 3560-3561


Chương 3560

Điều này cũng khiến anh nhận ra tầm quan trọng của Phùng Tiểu Uyển, đương nhiên, còn cả nguy hiểm luôn rình rập nữa.

Một khi thân phận luyện đan sư của Phùng Tiểu Uyển bị lộ, có lẽ cả thế giới sẽ tìm kiếm cô ta.

Dương Thanh nghiêm nghị dặn dò: “Tiểu Uyển, dù thế nào cũng phải giữ bí mật về thân phận luyện đan sư của em, đừng để bị lan truyền”.

Phùng Tiểu Uyển gật đầu: “Anh Thanh yên tâm, em sẽ bảo vệ bản thân thật tốt”.

“Ừ!”

Dương Thanh và Phùng Tiểu Uyển cũng không nói nhiều, nhanh chóng xuống phòng khách ở tầng một.

Mã Siêu nhìn Dương Thanh: “Anh Thanh, cũng không còn sớm nữa, chúng ta đi chứ?”

Mắt Mã Siêu và Ngải Lâm đều đỏ hoe, trên mặt Ngải Lâm còn có nước mắt, trong mắt Mã Siêu cũng tràn ngập vẻ không nỡ.

Dương Thanh gật nhẹ đầu, nhìn đám người, trầm giọng nói: “Trong mấy ngày chúng tôi không ở đây, mọi người hãy tự bảo vệ mình”.

“Hai người cứ yên tâm đi đi, chúng tôi sẽ bảo vệ căn nhà này”.

Đám người thi nhau nói.

Họ đều hiểu Dương Thanh có chuyện quan trọng phải làm nên cũng không ngăn cản.

Dương Thanh nhanh chóng dẫn Mã Siêu rời khỏi dinh thự Vân Phong.

Lúc này Mã Siêu mới hỏi: “Anh Thanh, Tiểu Uyển nói gì với anh thế?”

Dương Thanh không giấu giếm, nói lại những gì mà Phùng Tiểu Uyển vừa nói cho Mã Siêu.

Sau khi nói xong, Dương Thanh nói: “Bây giờ về vẫn kịp, tôi hy vọng cậu sẽ quay về, ở bên chị Lâm và bé Tĩnh An, về phần phong ấn trong người cậu, cứ giao cho tôi, tôi sẽ tìm được một cao thủ đỉnh cao có sức mạnh Phong Ấn”.

Lần này anh phải đến Ma Sơn, mà ở Ma Sơn có rất nhiều cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, Dương Thanh không tin không tìm được cao thủ nào có sức mạnh Phong Ấn ở đó.

Chắc chắn cao thủ đã phong ấn Thị Huyết Châu trong người Mã Siêu hồi trước đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu vậy, Dương Thanh chỉ cần tìm một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong có sức mạnh Phong Ấn ở Ma Sơn là có thể củng cố phong ấn cho Mã Siêu rồi.

Mã Siêu lập tức lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Anh Thanh, anh cứ yên tâm, em không sao, không chừng khi ở Ma Sơn, em sẽ tìm ra cách tự cứu mình”.

Dương Thanh lập tức nổi giận, quát: “Tên khốn nhà cậu, đã thế rồi mà vẫn muốn đến Ma Sơn? Cậu không sợ chết ở Ma Sơn à? Tại sao cậu không bầu bạn với chị Lâm và bé Tĩnh An, nếu cậu chết, họ phải làm sao chứ?”

“Mã Siêu, cậu khiến tôi vô cùng, vô cùng thất vọng!”

Mã Siêu bình tĩnh nhìn Dương Thanh đang kích động, một lúc lâu sau mới chậm rãi nói: “Anh Thanh, em biết anh muốn tốt cho em, nhưng anh đã giúp em quá nhiều rồi, em cũng không thể dựa vào anh mãi đúng không?”

“Em cũng biết, nếu để anh tìm cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong có sức mạnh Phong Ấn thì sẽ dễ hơn em tìm rất nhiều, nhưng ở Ma Sơn, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào”.

“Em có vợ con, nhưng anh cũng có! Không thể bắt anh chịu mọi thứ vì em được đúng không? Làm thế không công bằng với anh, cũng không công bằng với chị dâu và Tiêu Tiêu”.

“Anh Thanh, em hy vọng sau này, anh có thể suy nghĩ cho mình nhiều hơn một chút”.

Chương 3561

Nguồn thiếu chương, mong độc giả thông cảm!
 
Chương 3562


Chương 3562

“Hội trưởng Yoshida, Dương Thanh đã giết hội trưởng Kitano, còn giết phó hội trưởng Yoshida nữa, đây là tội chết, nếu bây giờ cậu ta đã rời khỏi Yến Đô, chúng ta phải nắm lấy cơ hội này để giết cậu ta! Báo thù rửa hận cho Kitano và phó hội trưởng Yoshida!”

Shendai Kabuto tức giận nói.

Aoki Yamato cũng siết chặt nắm tay, nói với vẻ căm hận: “Dương Thanh đã sỉ nhục cao thủ nước Dương chúng ta, cậu ta phải chịu trách nhiệm về chuyện này! Phải giết cậu ta thì mới có thể rửa hết nhục nhã!”

Những người khác cũng thi nhau quát: “Giết Dương Thanh, rửa sạch nhục nhã!”

Trong lúc nhất thời, cao thủ nước Dương trong phòng họp đều quát lớn, ai cũng có vẻ căm hận, chỉ muốn đi giết Dương Thanh ngay.

Mặt ông lão ngồi ở ghế chính lạnh tanh, mãi đến khi đám người đã yên lặng thì mới lạnh lùng nói với vẻ đằng đằng sát khí: “Mọi người nói không sai, Dương Thanh phải chết! Yoshida Shinichi tôi thề, sẽ khiến cậu ta trả giá bằng mạng sống!”

Yoshida Shinichi là cao thủ do thế gia võ thuật đằng sau gia tộc Yoshida cử đến hiệp hội võ thuật nước Dương, là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong hàng thật giá thật.

Trước kia, ba thế gia lớn chọn Kitano Takeshi làm hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương vì Kitano Takeshi có thân phận trong sạch, không liên quan gì đến ba thế gia lớn.

Nhưng bây giờ, Kitano Takeshi đã chết, Yoshida Kakeru mà gia tộc Yoshida cử đến hiệp hội võ thuật nước Dương cũng đã chết, có thể nói gia tộc Yoshida bị tổn thất nặng nề, nên cử luôn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong ra.

Có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong trấn giữ, đương nhiên gia tộc Aoki và gia tộc Shendai sẽ không tranh giành chức hội trưởng.

Dương Thanh cũng không biết, anh vừa tới chiến trường ngoài biên giới, cao thủ nước Dương đã để mắt đến anh, còn nhắm vào mạng sống của anh nữa.

11h đêm, Dương Thanh và Mã Siêu mới lên chuyến bay quốc tế đến chiến trường ngoài biên giới.

Mãi tới 3h sáng, máy bay mới đáp xuống sân bay quốc tế ở chiến trường ngoài biên giới.

Sau khi máy bay hạ cánh, Mã Siêu nhìn Dương Thanh: “Anh Thanh, giờ mới 3h sáng, chắc chúng ta vẫn còn nhiều thời gian nhỉ?”

Dương Thanh lắc đầu, nói với vẻ nghiêm nghị: “Từ đây đến Ma Sơn còn mất ít nhất sáu tiếng ngồi xe nữa, rồi phải ngồi xe hai tiếng để tới Võ Tông, tính như thế thì chúng ta còn một giờ trống, nhưng đừng quên nơi này là chiến trường ngoài biên giới”.

“Chiến đấu có thể xảy ra bất cứ lúc nào, một khi đường đi của chúng ta bị phá hủy hoặc gặp phải sát thủ, một giờ trống đó không đủ đâu”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, Mã Siêu có vẻ lo lắng.

Anh ta thoáng do dự rồi nói: “Anh Thanh, sau khi đến Ma Sơn, anh cứ kệ em, em sẽ tự rèn luyện ở Ma Sơn”.

Lần này anh ta đến Ma Sơn là để rèn luyện.

Tuy anh ta cũng biết Dương Thanh sẽ gặp nguy hiểm khi đến Võ Tông, nhưng anh ta càng rõ hơn, thực lực của anh ta còn quá yếu, cho dù đi theo Dương Thanh thì cũng chỉ trở thành gánh nặng.

Dương Thanh đi một mình thì hành động cũng thuận tiện hơn, để không trở thành gánh nặng của Dương Thanh, anh ta định tách ra khỏi Dương Thanh sau khi đến Ma Sơn.

Dương Thanh chăm chú nhìn Mã Siêu, hỏi: “Cậu nghĩ kỹ thật rồi chứ?”

Mã Siêu gật đầu, cười: “Em nghĩ kỹ rồi, anh Thanh cứ yên tâm, em sẽ sống sót! Chờ em nửa năm, em lại đi cùng anh!”
 
Chương 3563


Chương 3563

Đây là mục tiêu mà anh ta đặt ra cho mình, dùng nửa năm để khiến thực lực có sự thay đổi về chất.

Dương Thanh gật đầu: “Được! Tôi sẽ chờ cậu nửa năm!”

Sau khi đến chiến trường ngoài biên giới, hai người nhanh chóng tìm được một chiếc xe Mercedes-Benz Unimog hiệu suất cao đã được sửa chữa lại, ở sân bay quốc tế tại chiến trường ngoài biên giới, có rất nhiều xe việt dã hàng đầu trên thế giới được dùng làm xe taxi.

Nhưng giá thuê xe ở chiến trường ngoài biên giới rất cao, mà điểm đến của đám người Dương Thanh lại là Ma Sơn, rất nhiều tài xế cũng không dám tới đó, chỉ có một vài tài xế dám nhận thôi.

Đương nhiên, giá cũng sẽ cao hơn nữa.

Chẳng hạn, nếu đám người Dương Thanh muốn đến Ma Sơn thì sẽ mất khoảng 6 tiếng ngồi xe, tiền xe cho một người là hai triệu, hai người là bốn triệu.

Đương nhiên, với những chiếc xe việt dã có tính năng khác thì tiền xe cũng khác nhau.

Xe chạy nhanh, mãi đến 9h sáng hôm sau mới tới Ma Sơn.

Sau khi xuống xe, Mã Siêu vươn vai, cười nói: “Cuối cùng cũng đến rồi!”

Dương Thanh nhìn Mã Siêu với vẻ mặt phức tạp: “Đúng thế, cuối cùng cũng đến lúc chia tay”.

Mã Siêu biết Dương Thanh vẫn luôn không muốn để anh ta một mình rèn luyện ở Ma Sơn, nụ cười trên mặt anh ta biến mất, anh ta nhìn về phía Dương Thanh, nghiêm nghị nói: “Anh Thanh, em hứa với anh, cho em thêm nửa năm, em sẽ khiến bản thân mạnh hơn nữa!”

Phải rời xa anh em tốt của mình, Dương Thanh cảm thấy hết sức khó chịu, Mã Siêu cũng thế, hai người nhìn nhau bằng đôi mắt đỏ hoe, trong mắt tràn ngập vẻ không nỡ.

Dương Thanh biết bây giờ nói gì cũng vô dụng, nếu Mã Siêu đã quyết định rời đi rồi, vậy cứ để anh ta yên tâm đi rèn luyện thôi!

Anh bước lên trước, vỗ vai Mã Siêu rồi đưa ba lô của mình cho Mã Siêu.

“Anh Thanh, đây là gì thế?”

Mã Siêu đón lấy ba lô với vẻ khó hiểu.

Dương Thanh nói: “Trong ba lô này có đan dược mà Tiểu Uyển đưa cho chúng ta, viên màu đỏ là đan dược chữa thương, viên màu đen là đan dược có thể tăng thực lực lên trong thời gian ngắn, còn viên màu xanh là đan dược có độc, cao thủ dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh đều không chịu nổi chất độc này”.

“Số đan dược này hết sức quý giá, cậu tìm một nơi ở cố định rồi giấu hết đi, mỗi khi ra ngoài rèn luyện thì đừng mang quá nhiều đan dược, một khi người khác biết cậu có nhiều đan dược thế này, chắc chắn sẽ tìm cách cướp đấy”.

“Còn nữa, nếu gặp phải kẻ địch mạnh, đừng liều mạng đánh một trận, trốn được thì trốn đi, đừng thấy việc chạy trốn là mất mặt, cậu phải hiểu, cho dù là ở gia tộc Cổ Võ, người có thiên phú như cậu cũng thuộc cấp bậc yêu nghiệt, tại Ma Sơn, không có nhiều cao thủ trẻ mạnh hơn cậu đâu”.

“Quan trọng nhất, đừng để bị kích động, đại trượng phu co được duỗi được, đừng nghĩ việc cúi đầu là đáng xấu hổ, mỗi khi cậu không tự kiểm soát được, không cần làm gì cả, chỉ cần nhớ tới chị Lâm và bé Tĩnh An”.

“Bất kể là lúc nào, nếu gặp phải phiền phức không thể giải quyết được, hãy liên lạc với tôi, tôi sẽ tới Ma Sơn tìm cậu”.



Dương Thanh như người mẹ đang tiễn đứa con xa quê, liên tục dặn dò, thậm chí cân nhắc cả vấn đề ăn ở của Mã Siêu nữa.
 
Chương 3564


Chương 3564

Mắt Mã Siêu lập tức rơm rớm nước mắt, tuy Dương Thanh nói rất dài dòng, nhưng anh ta không hề thấy lâu, chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại gật đầu ra hiệu mình hiểu rồi.

Cuối cùng Dương Thanh dặn: “Được rồi, tạm thời là thế thôi. Tôi nói thêm một câu, cho dù là lúc nào, cậu cũng phải nhớ rằng có tôi phía sau cậu”.

Mã Siêu nói với đôi mắt đỏ hoe: “Anh Thanh, em biết rồi, anh cứ yên tâm, em sẽ bảo vệ mình thật tốt, em nhớ hết những điều mà anh vừa nói rồi”.

Dương Thanh mỉm cười, vươn tay đánh nhẹ vào ngực Mã Siêu: “Được rồi, anh em ta từ biệt ở đây, tôi chờ cậu bình an quay về ở Yến Đô nhé!”

Anh nói rồi quay người bước lên chiếc Mercedes-Benz Unimog đang đợi mình.

Sau tiếng động cơ gầm rú, chiếc xe dần đi xa.

Mã Siêu nhìn chiếc xe đang đi xa dần, rốt cuộc không kiểm soát được tâm trạng của mình nữa, nước mắt trượt xuống trên mặt.

Mãi đến khi chiếc xe đi khuất hẳn, anh ta mới siết chặt nắm tay, kiên định nói: “Anh Thanh yên tâm, chắc chắn em sẽ bình an quay về Yến Đô, đến khi chúng ta gặp lại, anh sẽ kinh ngạc vì sự thay đổi của em!”

Anh ta nói rồi cũng quay người rời đi, không hề ngoái lại.

Phía bên kia, Dương Thanh ngồi một mình trên chiếc Unimog rộng rãi, cảm thấy rất nặng nề, vô cùng lo lắng cho Mã Siêu.

Ma Sơn là nơi vô cùng nguy hiểm, với thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh sơ kỳ của Mã Siêu, rất khó bình yên sống ở đây nửa năm, có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào.

Rất có thể lần chia tay này sẽ là vĩnh biệt.

Nếu Mã Siêu gặp chuyện thật, anh phải đối mặt với Ngải Lâm và bé Tĩnh An thế nào đây?

“Két!”

Xe bỗng phanh gấp, dừng giữa đường.

Dương Thanh nhíu mày, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tài xế có dáng người vạm vỡ nói: “Ngại quá, xe bị người ta chặn lại, chắc họ định bắt xe”.

Ở Ma Sơn, những chuyện tương tự thường xuyên xảy ra, những tài xế hay phải cận kề cái chết đã không còn kinh ngạc trước những việc này nữa.

Tài xế hạ cửa sổ ở ghế phụ xuống, nhìn đám người bên ngoài, nói lớn: “Tôi phải đưa vị khách này đến Võ Tông, nếu các vị tiện đường thì lên xe, còn không thì tránh ra đi!”

Bên ngoài có bốn cao thủ, đều đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh, nhất là cao thủ dẫn đầu, có khí thế hết sức đáng sợ, ngay cả Dương Thanh cũng cảm nhận được áp lực.

Có lẽ đối phương đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Chắc hẳn trong ba người còn lại, có hai người là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, một người là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

Không hổ là Ma Sơn, đúng là Siêu Phàm Cửu Cảnh nhiều như chó, chỉ một nhóm nhỏ bốn người thôi đã mạnh đến thế rồi.

Trước đội hình mạnh mẽ như vậy, tài xế không hề sợ hãi.

Có thể làm tài xế ở Ma Sơn, đương nhiên thực lực cũng không yếu, cảnh giới của tài xế đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ đỉnh phong rồi.

Ở Ma Sơn, tài xế đều được tuyển thẳng vào một thế lực tên Thần Hành Tông, cũng như Võ Tông mà Dương Thanh định đến, Thần Hành Tông cũng thuộc một trong năm thế lực hàng đầu ở Ma Sơn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom