Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại
Chương 4854


Chương 4854

 

Vừa dứt lời, luồng gió điên cuồng kia hóa thành trận mưa lửa vô tận rơi xuống, giống như vô số thiên thạch phóng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Trong hư không dường như sinh ra một bàn tay vô hình, trói chặt tay chân Tiêu Chính Văn.

 

Đây cũng chính là điểm đặc biệt nhất của trận pháp mai phục thập diện, bất cứ ai tiến vào trận pháp đều sẽ bị sức mạnh vô hình trong trận pháp trói chặt.

 

Lửa trên trời giáng xuống, bất cứ kẻ nào bị kẹt trong trận pháp này cũng chỉ có thể ngồi chờ chết.

 

Có thể nói, đòn tấn công này của Điền Ky vừa bắt đầu đã có thể khiến Tiêu Chính Văn không ngóc đầu lên nổi.

 

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu liếc nhìn Điền Ky, sau đó bước sang bên cạnh một bước, mặc dù chỉ cách một bước chân, nhưng lại khéo léo tránh được đòn tấn công.

 

Sau khi Tiêu Chính Văn tránh được đòn tấn công, lập tức tung cú đấm.

 

Một con rồng từ trong tay áo Tiêu Chính Văn bay ra, lập tức mở ra một đường máu trong hư không.

 

Khí tức của trận pháp mai phục thập điện cũng bị rồng trấn áp.

 

Nhìn thấy rồng bay ra khỏi áo Tiêu Chính Văn, hai mắt Điền Ky lóe sáng.

 

Gon rồng đó không hề tâm thường.

 

Rồng chỉ là một truyền thuyết đối với những người ở thời đại của Điền Ky.

 

Nhưng đối với võ giả, ngay cả một tia khí tức của rồng cũng có thể coi là bảo vật, vậy mà Tiêu Chính Văn lại có thể tùy ý điều khiển cả một con rồng.

 

Mặc dù con rồng đó chỉ là ảo ảnh, nhưng hóa rồng cần một số điều kiện quyết định, đó là phải có trái tim của rồng.

 

Nói cách khác, trong cơ thể Tiêu Chính Văn có ít nhất một trái tim rồng.

 

Trước đó, Điền Ky thấy rất coi trọng Tiêu Chính Văn, thậm chí còn dàn trận mai phục thập diện để đối phó với Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng lúc Tiêu Chính Văn phất tay, một eon rông lớn xuất hiện, ông ta cảm thấy mình vẫn đánh giá thấp Tiêu Chính Văn.

 

Dựa vào con rồng này, sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn ít nhất cũng được nhân đôi.

 

“Không ngờ trên người cậu lại có tim rồng!

 

Chẳng trách các thế lực ở vùng ngoài vũ trụ đều mong muốn thu phục được cậu!”

 

“Lúc đầu, tôi không hiểu vì sao bọn họ lại muốn bắt sống cậu, bây giờ thì tôi hiểu rồi, thì ra trên người cậu có bí mật lớn!”

 

Mặc dù đòn tấn công của Điền Ky đã bị Tiều Chính Văn hóa giải, nhưng khí tức của ông ta vân không ngừng tỏa ra, không hề có chút lo lắng nào.

 

Điền Ky đã trả qua vô số trận chiến, lại từng là tướng quân nước Tề, có cảnh tượng nào mà ông †a chưa từng thấy chứ?

 

Một đòn tấn công không thể nói lên được kết quả, cho dù Tiêu Chính Văn có thể dễ dàng phá vỡ đòn tấn công của ông ta thì đã sao?

 

Xét về tuổi tác, kinh nghiệm chiến đấu hay thực lực, ông ta đều hơn hẳn Tiêu Chính Văn.
 
Chương 4855


Chương 4855

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng phải nhìn Điền Ky với vẻ kính nể, những đối thủ trước đây đều không thể đỡ nổi một đòn của Tiêu Chính Văn Đây là lý do tại sao Tiêu Chính Văn có thể giết đối phương chỉ bằng một cú đánh.

 

Nhưng Điền Ky thì khác, đòn tấn công thứ nhất không thành, đòn tấn công tiếp theo vẫn không chút sơ hở.

 

Chẳng trách nhiều năm qua, Điền Ky vần chưa từng gặp đối thủ thật sự.

 

Điền Ky vừa vung tay, vô số mũi tên từ dưới đất bay lên trời, tạo ra tiếng rít lớn.

 

Trên không trung, vô số mũi tên tụ lại thành một con rắn khổng lồ.

 

Con rắn khổng lồ này vô cùng đáng sợ, thân rắn dài hàng nghìn mét. Trên đầu rắn ngẩng cao phun ra một chữ rắn đỏ rực.

 

“Xịt Khi con rắn phun ra ngọn lửa đỏ rực, nó há to cái miệng đây máu hướng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Vô số mũi tên lập tức phóng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Mũi tên, địa hỏa, tử khí gần như hình thành một bức tường kín, nhốt Tiêu Chính Văn vào góc chết.

 

Tiêu Chính Văn chỉ ngẩng đầu liếc nhìn con rắn khổng lồ với vẻ chế nhạo, sau đó vô số luồng ánh tỏa ra, tạo thành một tấm màn sáng màu vàng kim, bảo vệ Tiêu Chính Văn.

 

Vô số mũi tên và tử khí đồng thời biến mất, không còn tiếng động.

 

Điền Ky nhân lúc Tiêu Chính Văn đang chặn con rắn khổng lồ, dùng kiếm chém vào Tiêu Chính Văn.

 

Nhát kiếm này như chia cắt trời đất, cả hư không chia lìa.

 

Kiếm Cảnh của ông ta mạnh hơn Kiếm Thánh rất nhiều lần.

 

Nhát kiếm này không chỉ chia đôi trời đất, mà còn chia cắt cả sinh tử.

 

“Thực lực quả nhiên phi phàm!” Tiêu Chính Văn cũng phải tán dương một câu.

 

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn phất tay, rút kiến Tân Vương, đối đầu với mũi kiếm của Điền Ky.

 

Kiếm của Tiêu Chính Văn liên kết với trời đất bởi khí vận Đế Vương, sinh tử xoay chuyển trong tích tắc, như thể trời và đất đã bị chia cắt thành hai phía lại một lần nữa mở ra sinh khí và luân hồi.

 

Lúc này, theo nhát kiếm của Tiêu Chính Văn, trời đất trở nên méo mó, xen vào nhau, sinh khí và tử ký cũng dính vào nhau, trở nên hỗn loạn.

 

“Không ngờ, Điền Ky lại có thực lực như vậy!”

 

Ngụy Vinh Kỳ kinh ngạc nói.

 

Nhát kiếm này của Điền Ky không thể diễn tả băng lời, dường như có thể cắt đứt liên kết giữa trời đất, tương đương với việc cảt đứt đại đạo.

 

Tương tự như vậy, nhát kiếm của Tiêu Chính Văn cũng khiến mọi người kinh ngạc, ngay cả Long Cổ cũng phải ngạc nhiên hết lần này đến lần khác.

 

“Thật ra nếu so sánh thì tài năng của Tiêu Chính Văn giỏi hơn hẳn! Cậu ta mới ba mươi tuổi, đã có thể lĩnh ngộ Quy Chân, xem ra chúng ta đã đánh giá thấp cậu ta rồi!”

 

Long Cổ nhìn chằm chăm vào Tiêu Chính Văn rồi thở dài.
 
Chương 4856


Chương 4856

 

Ánh sáng chói mắt khiến mọi người không thể nhìn thẳng.

 

Bỗng chốc, hai người lại đối mặt lần nữa trên không trung, khăn xếp trên đầu Điền Ky đã bị Tiêu Chính Văn chém đứt, nhưng Tiêu Chính Văn vấn bình an vô sự.

 

“Xịt”

 

Ngụy Vinh Kỳ kinh ngạc nhìn Tiêu Chính Văn, lắc đầu nói: “Tên Tiêu Chính Văn này đúng là quỷ quái!”

 

“Xét về kiếm pháp, tuy Điền Ky kém hơn, nhưng Tiêu Chính Văn cũng chưa chắc đã chiếm ưu thế hơn!” Long Gổ ẩn ý nói.

 

Ông ta vừa dứt lời, Điền Ky đã cười nhạt, chỉ tay lên trời.

 

Hả?

 

Tiêu Chính Văn kinh ngạc khi nhìn thấy động tác này.

 

Động tác này giống hệt những gì Hạo Thiên Sáng Thế từng dạy cho anh! Lẽ nào ông ta có liên quan với Hạo Thiên Sáng Thế?

 

Quả nhiên, một giây sau, Điền Ky lạnh lùng gầm lên: “Thiên Tinh Cửu Diệu!”

 

Khi ông ta vừa nói dứt lời, vô số ngôi sao đồng loạt rơi xuống, mưa sao băng vô tình trút xuống mặt đất!

 

Trong lòng Tiêu Chính Văn thầm thốt lên nguy rồi!

 

May là bản thân đã có được kế truyền của Hạo Thiên Sáng Thế từ lâu, biết được điểm ảo diệu của Thiên Tỉnh Cửu Diệu này, nếu không ở cảnh giới này của bọn họ, sử dụng Thiên Tỉnh Cửu Diệu rõ ràng có thể huỷ diệt cả một khu vực lớn!

 

“Thiên Diệu!”

 

Tiêu Chính Văn cũng chỉ về phía bầu trời, đất trời một phương này lập tức loé lên một tia sáng màu bạc!

 

“Âm!”

 

Tức thì, ngay cả những người đang đứng quan sát trận đấu ở phía xa cũng đều cảm nhận được khoảng không xung quanh đột nhiên chấn động, sức mạnh vô hình lập tức hướng về phía màn sao khủng khiếp kiat Vào khoảnh khắc đôi bên sắp sửa va vào nhau, đột nhiên Điền Ky mạnh mẽ vung tay ra, kết hợp khí tức sinh tử của đất trời một phương vào làm một với màn mưa sao băng vô tận kia!

 

Sinh khí và tử khí, cộng thêm mưa sao băng chẳng khác gì tăng sức công phá của màn mưa sao băng lên gấp đôi!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Long Cổ cũng không khỏi trợn trừng hai mắt!

 

Đây rõ ràng chính là ý tưởng của thiên tài!

 

Mưa sao băng đến từ những ngôi sao bên trong vũ trụ, mà sinh khí và tử khí chỉ thuộc về đất trời nhỏ bé một phương, bất cứ ai cũng rất khó mà nghĩ ra răng hai thứ này lại có thể kết hợp với nhau một cách hoàn mỹ như vậy!

 

“Điền Ky này quả nhiên không tâm thường!”, Long Cổ không kiềm chế được mà cảm thán một câu.

 

Khi sinh khí và tử khí kết hợp lại cùng với vô số ngôi sao đang rơi xuống, cả bầu trời đều biến thành một màn ánh sáng vô cùng diễm lệ!

 

“Tiêu Chính Văn, cậu chưa từng được nhìn thấy chiêu thức Thiên Tinh Cửu Diệu này của tôi đâu nhỉ? Dù là Hạo Thiên Sáng Thế thì cũng không có được thủ đoạn ở đẳng cấp này giống như tôi!”
 
Chương 4857


Chương 4857

 

“Chỉ cần bị sao băng làm cho bị thương, tính mạng của cậu sẽ lụi tàn đi nhanh chóng, tới lúc đó, dù có đột phá nữa cũng hoàn toàn vô dụng, chỉ có thể chờ chết mà thôi!”

 

“Bây giờ cậu biết tỉnh ngộ thì vẫn còn kịp đấy!”

 

Điền Ky nở nụ cười hiểm độc nhìn về phía Tiêu Chính Văn, chiêu thức Thiên Tinh Cửu Diệu này của ông ta quả thực đã học được từ chõ của Hạo Thiên Sáng Thế, chỉ có điều còn có thêm sự cải tiến của ông ta, uy lực đã không còn là thứ mà Thiên Tỉnh Cửu Diệu chính gốc có thể so bì!

 

Hơn nữa đây cũng là một trong số những sát chiêu trong suốt nhiều năm nay của Điền Ky.

 

Điền Ky vừa nói dứt lời, một ngôi sao băng lập tức lướt qua ngang người Tiêu Chính Văn, ngay sau đó, một luồng tử khí cùng với lửa có khi sao băng rơi xuống chạm tới một bên góc áo của Tiêu Chính Văn!

 

Một giây sau, trên người Tiêu Chính Văn giống như châm lên một ngọn lửa rất lớn, thế nhưng ánh lửa chỉ loé lên rồi lại biến mất không thấy tăm hơi!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Điền Ky không khỏi phá lên cười lớn.

 

Ánh lửa đó chính là linh hoả, có thể thiêu đốt sinh khí của Tiêu Chính Văn cho tới khi nào anh cạn kiệt sinh khí mà chết!

 

Lúc này, cả người Tiêu Chính Văn đều giống như bị bao vây bên trong đám lửa lớn, sinh khí cũng đang nhanh chóng chảy vào bên trong!

 

Thậm chí linh hoả vô tận đã đốt tới gần tim của Tiêu Chính Văn luôn rồi!

 

Thế nhưng vào khoảnh khác linh hoả sắp sửa chạm tới tim, một luồng khí tức màu trắng bạc đột nhiên bộc phát ra từ trong lồng nguc của Tiêu Chính Văn!

 

Là khí tức của trái tim rồng Ngân Long!

 

Trái tim rồng này vừa xuất hiện đã dập tắt linh hoảit Tiêu Chính Văn kiểm tra một lượt, thấy linh hoả đã hoàn toàn lụi tắt thì mới điềm nhiên cười nói: “Xem ra ông cũng thật sự là một đối thủ rất nguy hiểm!”

 

Những lời này tuyệt đối là sự đánh giá xuất phát từ tận đáy lòng Tiêu Chính Văn!

 

Nếu như không phải Tiêu Chính Văn đã sở hữu ba trái tim rồng và nửa trái tim rồng Bạch Long thì lúc này anh đã hoàn toàn mất đi năng lực đối kháng!

 

Có thể nói trái tim Ngân Long đã giúp Tiêu Chính Văn sống lại từ trong cõi chết ngay chính vào thời khäc nguy cấp nhất!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Khổng Tề Thiên không khỏi thâm nghiến răng!

 

Tiêu Chính Văn thật sự quá may mãn, lại có thể có được ba trái tim rồng bên trong thế tục, hơn nữa còn dung hợp được với chúng, nếu như không có trái tim rồng trợ lực thì ban nãy Tiêu Chính Văn có lẽ đã chết trong tay Điền Ky!

 

“Xem ra lời đồn không phải là giả, Tiêu Chính Văn này có được sự trợ giúp của tim rồng, không ngờ cho dù không có được bí mật của di tích Long tộc, chỉ cần có được trái tim rồng thôi mà đã có thể thần uy tới thế!”

 

Nguy Vinh Kỳ lúc này cũng nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ ngưỡng mộ không thôi.

 

Đồng thời, Nguy Vinh Kỳ cũng âm thầm nhác nhở bản thân, sau này không đến bước đường cùng thì tuyệt đối sẽ không đối đầu với Tiêu Chính Văn!
 
Chương 4858


Chương 4858

 

Thủ đoạn và con át chủ bài của người này rõ ràng quá nhiều, hơn nữa mỗi một con át chủ bài đều khiến cho người ta không thể ngờ tới!

 

Ngay cả Long Cổ cũng đang thâm cảm thấy kiêng dè Tiêu Chính Văn, đây mới chỉ là ba trái tim rồng mà thôi, nếu như để Tiêu Chính Văn có được trái tim Bạch Long hoàn chỉnh, lại có được trái tim rồng Hắc Long nữa thì anh sẽ trở thành sự tồn tại khủng khiếp tới độ nào?

 

Điền Ky cũng chú ý tới việc linh hoả trên người Tiêu Chính Văn đột nhiên bị một luồng sức mạnh thân bí dập tát thì không khỏi kinh ngạc!

 

Trước đây ông ta cũng từng gặp rất nhiều cao thủ, thậm chí có một số người còn đáng sợ hơn cả Tiêu Chính Văn, thế nhưng tới cuối cùng bọn họ đều chết bên dưới linh hoả!

 

Mà Tiêu Chính Văn trước mắt lại có thể dập tất toàn bộ linh hoả chỉ trong nháy mắt, điều này rõ ràng vượt ngoài dự liệu của ông ta!

 

“Hừ! Cậu quả nhiên không giống với mọi người! Có điều cậu cũng đừng vui mừng quá sớm, bây giờ vẫn chỉ mới là bắt đầu mà thôi!”

 

Thế nhưng vào khoảnh khác Điền Ky vừa nói dứt lời, cả người Tiêu Chính Văn đột nhiên bộc phát ra một tia sáng màu vàng!

 

Ánh sáng màu vàng đó chói mắt dị thường, giống như thần linh từ trên trời đáp xuống, bị ánh sáng màu vàng bao vây chặt chế vào bên trong!

 

Ngay cả trận pháp mà Điền Ky đã bày bố đâu ra đó khi trước cũng hoàn toàn mất đi tác dụng với Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này, tất cả mọi người lại trở nên kinh ngạc!

 

Cùng lúc tia sáng màu vàng đó xuất hiện, một con rồng nhỏ màu vàng như ẩn như hiện, phía trên đầu rồng, cặp mắt rồng lạnh tanh đang nhìn thẳng về phía trước!

 

Chí cần là người bị đôi mắt này nhìn thẳng, không một ai là không dấy lên một cảm giác rét lạnh thấu xương từ tận sâu đáy lòng!

 

“Thiên Tinh, Cửu Diệu!”

 

Tiêu Chính Văn lập tức giơ một tay lên chỉ trời!

 

Cũng đều là Thiên Tinh Cửu Diệu, thế nhưng Thiên Tỉnh Cửu Diệu mà Tiêu Chính Văn thể hiện ra lại giống như có thần trợ lực, một cỗ sức mạnh của sao trời cứ thế giáng xuống từ trên chín tâng mây!

 

Chín ngôi sao đều loé lên ánh hào quang lấp lánh!

 

Chính ánh sáng sao quy tụ lại một chõ, hình thành nên một chùm sáng cực lớn, lao thẳng về phía Điền Ky!

 

“Đây mới thật sự là cuộc quyết đấu của cao thủ!”

 

“May là hai người bọn họ không liên thủ, nếu không thì cả vùng ngoài lãnh thổ còn ai dám ho he gì nữa?”

 

Nguy Vinh Kỳ nhìn về phía hai người đang đại chiến quyết liệt với vẻ hết sức kiêng nể!

 

“Có lẽ trận quyết đấu của hai người bọn họ lại là một chuyện tốt đối với nước Nguy chúng ta!”, Long Cổ suy tư nhìn về phía Tiêu Chính Văn và Điền Ky.

 

Trước đó, Long Gổ vẫn còn có tự tin để đấu với Tiêu Chính Văn một trận, thế nhưng sự việc cho tới bây giờ, ngay đến Long Cổ cũng bắt đầu cảm thấy kiêng nể trước thực lực của Tiêu Chính Văn!
 
Chương 4859


Chương 4859

 

Giống như ông ta đã nói, sự tôn tại của hai người Tiêu Chính Văn và Điền Ky tuyệt đối khóng phải một chuyện tốt đối với nước Nguy!

 

Nếu như bọn họ có thể quyết đấu tới độ cá hai đều bị thương, hoặc là một chết một bị thương, đối với nước Nguy mà nói thì mới có thế an toàn hơn một chút!

 

“Cậu…

 

Điền Ky cảm nhận được rất rõ trận pháp của mình, thậm chí là lĩnh vực chẳng thể trói buộc được Tiêu Chính Văn thêm nữa, dường như tất cả trận pháp đều đã mất hết tác dụng!

 

Phương pháp phá trận hết sức đa dạng, thế nhưng giống như cách của Tiêu Chính Văn, nháy mắt đã có thể khiến cho tất cả trận pháp mất đi tác dụng, đây mới là lần đầu tiên ông ta gặp phải!

 

“Uy lực của Thiên Tỉnh Cửu Diệu đâu phải là thứ mà ông có thể hiểu được?”, Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, chùm sáng đó đã lao thẳng vào lông ngực của Điền Ky!

 

“Râm!”

 

Cùng với một tiếng vang kinh thiên, cơ thể của Điền Ky bay ngược ra saul Có điều, chùm ánh sáng đó cũng chỉ khiển cho Điền Ky chấn động lùi ra sau mà thôi chứ: chẳng thể khiến ông ta bị thương dù chỉ một chút.

 

Dâu sao Điền Ky cũng từng có được kế truyền, không thể dễ dàng bị Tiêu Chính Văn đánh cho bị thương chỉ với một chiêu!

 

“Chịu chết đì!”

 

Điền Ky lập tức nổi điên, sau khi ông ta phân nộ gầm lên, tình hình giữa đất trời đột nhiên biến đổi, ngân hà hết sức rực rỡ cũng xuất hiện theo.

 

Mà bản thân Điền Ky lại giống như một thiên thần, tay nâng ngân hà, trong mắt là ánh sao ngợp trời, khoảnh khắc này, Điền Ky rõ ràng giống như vị thần giáng thế, hết sức khủng bố!

 

Thấy thế ngay cả Tiêu Chính Văn cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.

 

Tiêu Chính Văn ngạc nhiên không phải vì năng lực đáng sợ của Điền Ky mà là bên cạnh bầu trời lại xuất hiện một khe nứt.

 

Khe nứt này cực kỳ bí mật, dù là bản thân Điền Ky và Long Cổ cũng chưa thể để ý đến.

 

Chỉ có một mình Tiêu Chính Văn nhận ra sự khác thường.

 

Mà một bên khác của khe nứt đó cũng là một thế giới vô cùng rộng lớn.

 

Lúc này một người đàn ông mặc áo giáp vàng, vóc dáng cao lớn, tay câm cây giáo dài, đâm một giáo đến khiến cả một nước bị san bằng.

 

Đây là cảnh tượng Tiêu Chính Văn chưa từng thấy trước kia, nơi đó vừa không thuộc vùng ngoài lãnh thổ cũng vừa không thuộc âm phủ, vì thực lực mà người đàn ông trẻ tuổi đó thể hiện vượt xa sự tồn tại cao cấp nhất của âm phủ và vùng ngoài lãnh thổ.

 

Dù là Tiêu Chính Văn cũng là lần đầu nhìn thấy một cao thủ hung hãn như thế.

 

Thoáng chốc một dải sáng lóe lên trong khe nứt đó, thời không như thể trở nên méo mó dưới sự ảnh hưởng của khe nứt đó.
 
Chương 4860


Chương 4860

 

Lòng Tiêu Chính Văn chùng xuống, thế mà lại là cảnh tượng xuất hiện trong loạn lưu thời không của vùng ngoài vũ trụ, nói cách khác người đàn ông trẻ đó không thuộc về thế giới này, cũng không phải là cao thủ nào đó của vùng ngoài vũ trụ.

 

Mà là sự tồn tại không thuộc về thời không này.

 

Đó có thể là tương lai hoặc quá khứ, vì sự méo mó thời không này mới bị Tiêu Chính Văn nhìn thấy.

 

Thấy Tiêu Chính Văn đột nhiên ngây người, Điền Ky cười nhạo: “Sao nào, bây giờ đã biết sợ rồi sao? Muộn rồi!”

 

Điền Ky nghiễm nhiên cho rằng Tiêu Chính Văn bị thực lực đáng sợ dọa.

 

Nhưng ngay sau đó khe nứt kia biến mất, cảnh tượng Tiêu Chính Văn thấy kia cũng biến mất theo.

 

“Lại lần nữa”.

 

Tiêu Chính Văn quay phắt lại, phấn khích nhìn Điền Ky.

 

Điền Ky sửng sốt, Tiêu Chính Văn có ý gì thế?

 

Chảng phải vừa rồi cậu ta đã bị dọa sợ rồi sao?

 

Đừng nói là Điền Ky, ngay cả Long Gổ cũng ngơ ngác.

 

Nhưng lúc này Tiêu Chính Văn không còn để tâm đến người khác, khí tức cả người đột nhiên dâng lên cao đến một cấp bậc chưa từng có, ánh mắt sáng rực nhìn Điền Ky nói: “Tôi bảo ông tập trung hết sức như lúc nấy đó, ông nghe hiểu không vậy?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng hét lên, trận pháp thập diện mai phục đó gần như lập khí tức của Tiêu Chính Văn phá vỡ.

 

Một mảnh lông vũ nhẹ tán loạn, Tiêu Chính Văn giống như đang đứng ở cuối hành lang dài của thời không, thần thái như tiên, nhìn xung quanh.

 

Tiêu Chính Văn đánh một đòn ra, khí tức đâm thẳng vào trời đất, mặc dù chỉ là một cú đấm nhưng lại như có vô số quyền ảnh.

 

Nhưng quyền ảnh này như thể xuyên qua quá khứ, lại như đến từ tương lai, vô số quyền ảnh lại chồng chéo lên nhau khiến cả người Điền Ky ngây ngốc đứng tại chỗ.

 

Đòn tấn công này quá mức đáng sợ, ngay cả Điền Ky cũng cảm nhận được hơi thở chết chóc chưa từng có.

 

Nhưng đòn tấn công này lại như xuyên thấu qua người Điền Ky.

 

So với con át chủ bài tuyệt đối của ông ta, Tiêu Chính Văn chỉ là một cú đấm rất nhẹ nhàng cứ thế phá vỡ tất cả chiêu thức của ông ta.

 

Cú đấm này đã gây ra chấn động với Điền Ky.

 

“Chuyện… chuyện này sao có thể! Rốt cuộc…cậu là ai?”

 

Cho dù thế nào Điền Ky cũng không dám tin Tiêu Chính Văn lại có sức chiến đấu mức này.

 

Ông ta thất thần nhìn Tiêu Chính Văn, đến cảnh giới này của ông ta, ông ta biết rõ cảnh tượng vừa rồi có nghĩa là gì.

 

Không chỉ Điền Ky bị dọa sợ mà ngay cả Long Cổ và Ngụy Vinh Kỳ cũng lộ ra vẻ không thể tin được.
 
Chương 4861


Chương 4861

 

Bề ngoài trông có vẻ là Tiêu Chính Văn và Điền Ky hòa nhau, thực lực hai bên cân bằng nhưng thật ra không phải.

 

Có thể nói từ đầu đến cuối, Tiêu Chính Văn vấn chưa đánh hết sức, hay nói cách khác Tiêu Chính Văn vẫn giữ lại tay sau cho mình, như người lớn đánh nhau với trẻ con vậy.

 

Lúc này một cú đánh của Tiêu Chính Văn đã khiến tất cả chiêu thức của Điền Ky bị phá vỡ, đây mới là sức chiến đấu thật của Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng điều này cũng đủ chứng minh cách biệt giữa hai người gân như không thể đong đếm, thậm chí có thể hình dung bằng từ một trời một vực.

 

“Vừa rồi Điền Ky đã liều mạng ra đòn nhưng từ đầu đến cuối Tiêu Chính Văn vẫn còn giữ lại chút sức lực, người này đúng là đáng sợ”, lúc này Long Cổ chỉ cảm thấy rùng mình.

 

Cũng may trận chiến hôm nay ông ta và Ngụy Vinh Kỳ chỉ đứng ngoài xem, nếu không không thể tưởng tượng được hậu quả.

 

Điều càng khiến Long Cổ cảm thấy sợ là tuổi của Tiêu Chính Văn và thực lực của anh không thể nào liên tưởng lại với nhau, đến giờ anh vân chưa đến ba mươi tuổi, ba mươi năm ngắn ngủi ai có thể có được thành tựu như Tiêu Chính Văn?

 

Nghĩ đến đây Long Cổ càng cảm thấy có khả năng Tiêu Chính Văn có liên quan đến Hoàng Đế hoặc Phong Hậu, thậm chí có thể là người thừa kế của một trong hai nhà này.

 

Dù sao người mà Tiêu Chính Văn đối mặt là sự tồn tại cao cấp của vùng ngoài lãnh thổ.

 

Mấy ngàn năm nay, Điền Ky lại trải qua biết bao trận chiến lớn? Từng đánh nhau với biết bao nhân vật tâm cỡ?

 

Người giống ông ta mà lại không thể lọt vào mắt Tiêu Chính Văn, thậm chí còn không đáng để Tiêu Chính Văn nghiêm túc đối phó?

 

Lúc này người khó chịu nhất vẫn là Điền Ky!

 

Ông ta nghĩ Tiêu Chính Văn chảng qua chỉ nhất thời may mắn, những người đó trước đó sở dĩ không phải là đối thủ của cậu ta, đó là vì thực lực không đến đâu cả.

 

Chỉ cần Điền Ky ông ta ra tay thì hôm nay Tiêu Chính Văn chắc chản sẽ chết.

 

Nhưng kết quả thì sao?

 

Bây giờ ông ta hệt như một trò cười.

 

Từ lúc bát đầu đến giờ, hầu hết mọi người đều nghĩ Tiêu Chính Văn sẽ cạn kiệt sức lực trong trận chiến này, thậm chí từng phút từng giây đều lướt ngang qua Thần Chết.

 

Nhưng bây giờ họ mới nhận ra rốt cuộc người mà cạn kiệt sức lực, lúc nào cũng lướt ngang qua tử thần là Điền Ky chứ không phải Tiêu Chính Văn.

 

Đúng như mọi người nghĩ, lúc này Tiêu Chính Văn đã không còn giữ lại con át chủ bài nữa, vì anh đang vội muốn mở ra cảnh tượng lúc này lần nữa, cảnh tượng trong loạn lưu thời không đó.

 

Nhưng cũng chính vì thế, Điền Ky mới cảm nhận được mình bị sỉ nhục đáng xấu hổ.

 

Từ đầu đến cuối Tiêu Chính Văn luôn khiêu khích tôn nghiêm của ông ta, luôn xem ông ta là món đồ chơi.

 

Điều này đã không chỉ đơn giản là chế nhạo nữa rồi.
 
Chương 4862


Chương 4862

 

“Chỉ là một tên hậu bối mà cũng dám ngang ngược!”

 

Điền Ky tức giận quát tháo, khí tức quanh người lại dâng lên, gần như đạt đến điểm cực hạn.

 

Ngay cả đất trời này cũng cảm nhận được sự dẫn dắt, vô số ánh sao cũng rơi xuống theo.

 

Tu vi có thể đạt đến Ngụy Tiên như cấp bậc của Điền Ky thì cách cảnh giới Chân Tiên cũng chỉ một bước thôi.

 

Những người đứng xem xung quanh thấy vô số sao băng đó rơi xuống như mưa cũng đều chạy tán loạn, lùi ra xa mấy ngàn mét mới dừng lại.

 

Mà trên người Điền Ky cũng bùng lên một ngọn lửa, để giết được Tiêu Chính Văn, để rửa nhục mà ông ta thậm chí không tiết thiêu đốt sinh mạng của mình.

 

Dù thiêu đốt cùng Tiêu Chính Văn, ông ta cũng muốn lấy lại tôn nghiêm và thể diện của mình.

 

“Ông già Điền Ky này điên rồi sao? Thiêu cháy tuổi thọ của mình, dù ông ta đánh bại được Tiêu Chính Văn, ông ta chắc chắn cũng không sống được lâu. Cần gì phải thế?”, Long Cổ lắc đầu thở dài.

 

Thật ra có thể tránh được trận chiến này, thậm chí chỉ cần Điền Ky không dòm ngó thế tục nữa thì có thể bắt tay giảng hòa với Tiêu Chính Văn.

 

“Tiêu Chính Văn, hôm nay dù tôi có tan xương nát thịt cũng phải lôi cậu chết cùng”.

 

Điền Ky tức giận quát lên, sau đó lao đến.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn lại không thèm liếc nhìn ông ta một cái, ánh mắt vân luôn nhìn về phía khe nứt xuất hiện lúc nãy, sau đó đánh một cú: “Tránh ra”.

 

Tiếng hét của Điền Ky vừa dứt, thậm chí ông ta còn chưa kịp thi triển bí thuật thì đã bị một cú đánh của Tiêu Chính Văn đánh văng ra xa.

 

“Rầm!”

 

Cả người Điền Ky đâm vào sườn núi Long Vân, sau đó bị c4m vào trong đất như một chiếc đĩnh.

 

Dù cơ thể ông ta có rắn chắc thế nào thì lúc này cũng xuất hiện từng vết nứt.

 

Thấy cả người mình chăng chịt vết thương sâu đến mức thấy cả xương, Điền Kỳ hoàn toàn ngơ ngác.

 

Người đứng xem xung quanh càng trợn mắt há mồm, miệng có thể nhét được một quả trứng.

 

“Ông sẽ không cho rằng tu vi của ông có thể khiêu chiến với tôi đó chứ? Lúc nãy sở dĩ không giết ông không phải là không thể mà là không muốn”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn lại giáng xuống một đòn.

 

Một âm thanh cực lớn vang lên, Điền Ky bị đánh đến mức nôn ra máu, ngay cả xương ngực cũng bị gãy mấy cái.

 

Thấy cảnh tượng này, mọi người đều thốt lên một tiếng ngạc nhiên.

 

Dù là một người mạnh như Điền Ky cũng không chịu nổi một đòn của Tiêu Chính Văn ư?

 

Điền Ky đã dùng hết những gì cả đời học được, nhưng trước mặt Tiêu Chính Văn, ông ta lại không thể chịu đựng được một đòn tấn công, sở dĩ giờ ông ta vẫn còn kiên trì chỉ là vì trong lòng có cảm giác không chịu cúi đầu.
 
Chương 4863


Chương 4863

 

Người như thế khác biệt rất lớn với người bình thường, càng rơi vào nghịch cảnh ngược lại càng k1ch thích sự tàn ác trong ông ta.

 

Lúc này thậm chí Điền Ky không tiếc tinh huyết của mình, lại đẩy mạnh trận thập diện mai phục.

 

Lúc này các hiện tượng như mưa sao băng, gai đất lại nổi lên.

 

Khí tức đáng sợ đó cũng khiến Long Cổ phải nhíu mày.

 

Nhưng lúc này Tiêu Chính Văn lại không để tâm gì đến trận chiến trước mắt mà lạnh lùng nhìn về phía khe nứt trong không trung đó.

 

Nhưng tiếc là trong khe nứt đó trống rồng, người đàn ông vóc người cao lớn đó và thế giới dị thường kia không còn xuất hiện nữa.

 

Cảnh tượng vừa rồi như thể chỉ là một chút ký ức vụn vỡ mà Tiêu Chính Văn võ tình nhìn thấy trong lưu loạn thời không.

 

Chỉ thoáng chốc đã không bao giờ xuất hiện nữa.

 

Chớp nhoáng mười mấy phút trôi qua, đến khi khe nứt đó đóng lại lần nữa, Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể bất lực thở dài.

 

“Dù Tiêu Chính Văn có huyết mạch Hoàng Đế cũng không mạnh đến mức này chứ. Đó là trận pháp thập diện mai phục, hơn nữa cùng là cảnh giới Thiên Cảnh cấp bốn, Tiêu Chính Văn thế mà có thể xem trận pháp của đối phương như không?”

 

Lúc này Long Cổ cảm thấy giật mình, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ông ta không dám tin mọi chuyện đều là thật.

 

Ngụy Vinh Kỳ cắn răng, sắc mặt tái mét nói: “Rốt cuộc trên người Tiêu Chính Văn có bao nhiêu bí mật vậy chứ? Cũng may lúc đầu tôi không thông đồng làm bậy với đám người Điền Văn, nếu không…”

 

Nói đến đây ngay cả Ngụy Vinh Kỳ cũng không dám nói tiếp nữa.

 

Đến khi Tiêu Chính Văn thất vọng quay đầu lại nhìn về phía Điền Ky bên dưới lần nữa, ông ta cũng lập tức nổi giận.

 

Phải biết rãng Tiêu Chính Văn đã ở trong trận pháp mười mấy phút, cả người như không có cảm giác gì, mặc cho mưa sao băng đầy trời rơi xuống, thậm chí những gai nhọn đó cũng không thể làm Tiêu Chính Văn bị thương.

 

Người này quả thật là biến thái!

 

Nhưng càng như thế, Điền Ky càng muốn không tiếc mọi giá giết Tiêu Chính Văn cho bằng được.

 

“Tiêu Chính Văn, hôm nay tôi sẽ cho cậu thấy bản lĩnh thật của tôi”.

 

Nói rồi Điền Ky bỗng hét lớn một tiếng, máu tươi bắn ra từ trong cơ thể Điền Ky, máu hóa thành sương lập tức hòa làm một với đại trận hàng trăm mét này.

 

Ngay sau đó, bốn phương tám hướng vang lên tiếng ngựa hí như thể có ngàn quân vạn mã đang chạy về hướng này.

 

Trên dưới trái phải, bốn phương tám hướng đều xuất hiện vô số bóng người như thể có hàng quân vạn mã bao vây lấy Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này Điền Ky cũng quét sạch sự suy sụp trước đó, quanh người toát ra khí tức đáng sợ như thể một tướng quân dẫn dắt đội quân hàng ngàn người, chỉ vung tay lên, vô số bóng người lao về phía Tiêu Chính Văn như vũ bão.
 
Chương 4864


Chương 4864

 

Điền Ky không ngần ngại dùng hết tuổi thọ và tỉnh huyết của mình, cũng muốn cùng chết với Tiêu Chính Văn trong trận chiến này.

 

Vô số tia sáng đó như thể lông vũ lơ lửng trong không trung nhưng mỗi một tia sáng đều chứa sát khí vô tận.

 

“Đây chắc hản là thuật pháp ngoài vũ trụ chứ không phải là trận pháp. Quả nhiên Điền Ky là thiên tài, thế mà có thể kết hợp một cách thành thạo thuật pháp ngoài vũ trụ vào trận pháp thập diện mai phục”, Long Cổ khen ngợi.

 

Lúc này cả người Điền Ky đều như sắp biến thành lông vũ, từng vâng sáng màu trắng bạc sáng lấp lánh quanh người ông ta.

 

Có thể nói đây mới là chiêu thức mà Điần Ky muốn liều mạng, cũng chính là lá bài cuối cùng của ông ta.

 

Thời gian trôi đi, uy lực của sự kết hợp giữa trận pháp và thuật pháp này của ông ta đã trở nên cực kỳ đáng sợ, thậm chí có thể xóa bỏ trời đất này ra khỏi trái đất.

 

Cũng ngay lúc này, Tử Cống vừa chạy trốn về tổng viện nhà họ Khổng đột nhiên mở mắt ra, quay đầu nhìn về hướng núi Long Vân.

 

Tử Dư và Tử Hằng đang dưỡng thương cũng cùng lúc quay đầu nhìn về hướng này.

 

Cho dù là các ông lớn ngoài lãnh thổ hay là người dân thường trong thế tục cũng đều cảm nhận được cảm giác như xé nát tâm can.

 

Đây chính là dấu hiệu một vùng đất trời sắp bị xóa bỏ khỏi trái đất vĩnh viễn.

 

Như thể trời đất này đều đang than khóc khiến mỗi một sinh linh trên trái đất đều cảm nhận được nỗi đau thấu tâm can khi sắp phải mất đi người thân quan trọng nhất trong đời mình.

 

“Thôi xong, lẽ nào Điền Kỵ muốn hủy diệt cả phương trời này?”

 

Long Cổ kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng, nhìn về phía Điền Kỵ.

 

Lúc này mặt đất bắt đầu rạn nứt, lấy núi Long Vân làm trung tâm, trong vòng hàng ngàn mét gần như muốn thoát khỏi đất trời này.

 

“Ầm ầm ầm!”

 

Núi Long Vân cũng bị bật gốc, cả ngọn núi dần bị bay lên theo đất trời, bay về phía ngoài vũ trụ.

 

Cả quá trình Tiêu Chính Văn chỉ kiêu ngạo đứng trong không trung, lạnh lùng nhìn mọi thứ xảy ra.

 

Thấy phương trời này đã dần bay lên cao, Điền Kỵ bỗng bật ra tiếng cười điên cuồng: “Tiêu Chính Văn, thuật pháp của tôi đã xong rồi, bây giờ dù cậu có bản lĩnh hơn trời cũng không thể cứu vớt được nữa”.

 

“Chỉ cần núi Long Vân này bay vào vùng ngoài vũ trụ thì sẽ trở thành khói bụi! Tôi và cậu chỉ có thể cùng chết! Ha ha ha”.

 

“Có thể cho tôi và cậu cùng chết cũng là vinh hạnh của cậu! Mấy ngàn năm nay, tôi từng giết vô số thiên tài, biết bao thiên tài hiếm có cuối cùng đều chết trong tay tôi”.

 

“Chỉ tiếc là tôi đã đánh giá thấp cậu, nhưng cậu đừng hòng giữ được thân mình! Dù tôi có chết thì cũng phải kéo theo cậu”.

 

Lúc này Điền Kỵ đã không còn gì nữa, dù tan xương nát thịt cũng phải kéo theo Tiêu Chính Văn.

 

Sở dĩ ông ta dám làm thế chỉ là vì thế lực ngoài vũ trụ hứa với ông ta một lời hứa không thể thực hiện được, đó là bảo ông ta có được cơ thể bất tử.
 
Chương 4865


Chương 4865

 

Dù sao Điền Kỵ cũng đã đạt đến cảnh giới Thiên Cảnh cấp bốn, nghe nói ông ta không tin vào chuyện vớ vẩn nhưng mấy lần trước ông ta đều được vùng ngoài vũ trụ cứu giúp.

 

Thậm chí có một lần Điền Kỵ bị thương nặng, gần như chỉ còn chút hơi thở, dù đến lúc hấp hối cuối cùng vẫn là người bên ngoài vũ trụ cứu ông ta.

 

Thế nên Điền Kỵ không nghi ngờ gì lời hứa mà người ngoài vũ trụ hứa với ông ta.

 

Đây sẽ là chiến lược tồi tệ nhất, hy sinh mạng sống của chính mình, chết cùng Tiêu Chính Văn.

 

Khi Điền Kỵ đã quyết định, Tiêu Chính Văn bỗng giơ tay lên đánh một cú về phía Điền Kỵ.

 

Rầm!

 

Cú đánh này như phá tan bầu trời, xuyên qua chín tầng mây.

 

Trận pháp gì đó, thuật pháp ngoài vũ trụ gì kia đều tan biến bởi một đòn của Tiêu Chính Văn.

 

Núi Long Vân vừa rồi còn bay lên cao mười trượng cũng rơi lại xuống đất.

 

Thấy thế, Điền Kỵ ngây người.

 

Theo lý chỉ cần để ông ta thi triển thuật pháp này thì tuyệt đối không có cơ hội quay đầu.

 

Dù là người ngoài vũ trụ lúc đầu truyền thuật pháp này cho ông ta cũng đã từng nhắc nhở ông ta, không đến lúc bất đắc dĩ thì đừng dùng thuật pháp này, vì đến lúc đó dù là bản thân ông ta cũng không có khả năng rút lại.

 

Nhưng lúc này thuật pháp của ông ta thế mà lại bị Tiêu Chính Văn phá vỡ.

 

Điền Kỵ không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn, lúc này sinh tử đã không còn quan trọng với ông ta nữa, ông ta đã sử dụng đến con bài cuối cùng rồi.

 

Trước mặt Tiêu Chính Văn, ông ta đã không còn chút sức lực đánh trả nào nữa, thậm chí ngay cả ý chí và can đảm phản kháng cuối cùng cũng bị một đòn tấn công của Tiêu Chính Văn phá tan.

 

“Chuyện là sao thế? Tiêu Chính Văn thế mà…”, Ngụy Vinh Kỳ sửng sốt.

 

Cho dù thế này người có mặt ở đó cũng không ngờ Tiêu Chính Văn lại có thể phá vỡ thuật pháp của Điền Kỵ.

 

Ngay sau đó Tiêu Chính Văn đã bước ra đi đến bên cạnh Điền Kỵ còn đang ngây người tại chỗ.

 

Mãi tới khi Tiêu Chính Văn sải bước tới gần, Điền Kỵ vẫn đứng nguyên tại chỗ không chút động đậy!

 

Không phải ông ta không muốn động mà là ông ta không dám cử động!

 

Lúc này, niềm tin và nội tâm của ông ta đã bị cú đấm cái thế của Tiêu Chính Văn đánh nát vụn!

 

Thậm chí ngay cả chút suy nghĩ phản kháng ông ta cũng không dám có!

 

“Cùng đến chỗ chết với tôi ư? Ông xứng sao?”, Tiêu Chính Văn điềm nhiên hỏi.

 

Mặc dù giọng nói của Tiêu Chính Văn rất nhỏ, thế nhưng lọt vào trong tai Điền Kỵ thì lại đinh tai nhức óc giống như thiên lôi!

 

“Tiêu Chính Văn, giết tôi thì cậu sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung với lãnh đạo cấp cao của cả vùng ngoài lãnh thổ! Năm đó…Hạng Vũ cũng chẳng thể thoát khỏi cái chết, cậu… cậu không đấu lại được bọn họ đâu!”
 
Chương 4866


Chương 4866

 

Điền Kỵ đột nhiên lên tiếng nói với Tiêu Chính Văn.

 

Thân phận này là thủ đoạn cuối cùng ông ta có để dùng để tự bảo vệ bản thân rồi, hơn nữa cũng là con át chủ bài cuối cùng của ông ta!

 

Tiêu Chính Văn chỉ đáp lại Điền Kỵ bằng một nụ cười lạnh lùng, sau đó giơ một tay lên đặt xuống bả vai của Điền Kỵ, nói: “Lãnh đạo cấp cao? Thiên Đạo Minh Ước sao?”

 

“Thế lực các phương ở vùng ngoài vũ trụ, tôi đều chẳng coi ra gì cả, ông cho rằng tôi sẽ bận tâm tới Thiên Đạo Minh Ước à? Chỗ dựa mà ông có chẳng đáng là gì ở trong mắt tôi!”

 

Lời này vừa thốt ra, tia hy vọng được sống cuối cùng của Điền Kỵ cũng bị dập tắt theo!

 

Quả thực giống như Tiêu Chính Văn nói, ngay cả thế lực vùng ngoài vũ trụ Tiêu Chính Văn cũng chẳng hề e sợ, Thiên Đạo Minh Ước sao có thể áp chế được Tiêu Chính Văn!

 

Hơn nữa, từ trước tới nay, Tiêu Chính Văn vẫn luôn đứng ở phía đối lập với Thiên Đạo Minh Ước!

 

Từ góc độ nào đó mà nói, đại diện của người nhà họ Khổng ở vùng ngoài lãnh thổ chính là Thiên Đạo Minh Ước!

 

Mà Tiêu Chính Văn vẫn luôn chiến đấu không ngừng nghỉ với người nhà họ Khổng, thậm chí còn có vài lần uy hiếp tới cả sự sinh tồn của nhà họ Khổng!

 

Không lâu trước đây còn khiến cho mấy người Tử Cống bị trọng thương!

 

Thiên Đạo Minh Ước có là cái gì ở trong mắt Tiêu Chính Văn!

 

“Có lẽ, ở trong mắt ông, tất cả mọi thứ trên trái đất đều không chịu nổi một đòn, hoặc là thứ gọi là thuật pháp vô thượng của vùng ngoài lãnh thổ ở trong mắt ông đã đủ để càn quét thế giới này rồi!”

 

“Thế nhưng tại sao ông không suy nghĩ cho tử tế, tại sao bọn họ lại phải tiến công vào địa cầu, tại sao phải tranh đoạt di tích Long tộc cơ chứ?”

 

Lời này của Tiêu Chính Văn vừa mới thốt ra, trong lòng Điền Kỵ giống như có một tia sét bùng nổ!

 

Không sai!

 

Nếu như những thế lực kia của vùng ngoài vũ trụ thật sự cường đại giống như bọn họ nói thì việc gì phải nhòm ngó tới di tích Long tộc?

 

Hành vi của bọn họ đã nói lên rằng ngay cả thế lực các phương ở vùng ngoài vũ trụ cũng đều đang thèm muốn tới mọi thứ của địa cầu!

 

“Cậu…cậu rốt cuộc là ai? Sao cậu có thể biết được nhiều bí mật có liên quan tới Long tộc như thế?”, Điền Kỵ run rẩy nói.

 

“Việc tôi là ai đã không còn quan trọng nữa rồi, tôi chỉ biết vào hàng chục nghìn năm về trước, lúc đám người ở vùng ngoài vũ trụ này gặp được Hoàng Đế và Huyền Nữ thì đều phải quỳ bái!”

 

“Mặc dù Tiêu Chính Văn tôi không có tài cán gì, thế nhưng cũng nguyện noi theo Hoàng Đế, khiến cho vùng ngoài vũ trụ phải chịu khuất phục dưới gót chân!”, Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, Điền Kỵ cũng bỏ mạng theo luôn!

 

Lần này là cái chết thực thụ, khi một làn gió nhẹ thổi tới, cơ thể của Điền Kỵ lập tức hóa thành vô số bụi mịn và tan biến giữa thế gian!

 

Cho tới cuối cùng, ông ta cũng chỉ để lại một tiếng cười bi thương vang vọng khắp không gian!

 

Lúc này, xung quanh lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều đang yên lặng nhìn về phía Tiêu Chính Văn!
 
Chương 4867


Chương 4867

 

Nhìn từ góc độ của bọn họ, Tiêu Chính Văn chỉ khẽ vỗ lên trên vai của Điền Kỵ mà Điền Kỵ đã hóa thành tro bụi luôn rồi!

 

Tiêu Chính Văn giơ tay cầm lấy tách trà ban nãy, nước trà vẫn còn đang ấm!

 

Liếc nhìn lá trà bên trong tách, Tiêu Chính Văn một hơi uống cạn!

 

Sau đó lại một mình sải bước đi xuống khỏi núi Long Vân!

 

Kết quả của trận đấu này mặc dù vẫn chưa được truyền ra bên ngoài, thế nhưng có thể đoán ra được kể từ thời khắc này, địa vị của Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ đã không còn một ai có thể thay thế!

 

Mà việc Tiêu Chính Văn ngang tàn xuất thế cũng hoàn toàn thay đổi sự bình đẳng trong quyền lợi của vùng ngoài lãnh thổ!

 

Kể từ giây phút này sẽ không còn là thời đại mà Thiên Đạo Minh Ước có thể độc tôn, Tiêu Chính Văn và thế tục Hoa Quốc cũng sẽ có quyền tiếng nói tuyệt đối ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Sau khi Điền Kỵ bỏ mạng, hai người Ngụy Vinh Kỳ và Long Cổ cũng âm thầm rời đi.

 

Ở lại nơi này đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa, từ giờ trở đi, nước Ngụy cũng cần dựa dẫm vào Tiêu Chính Văn mới có thể tiếp tục tồn tại!

 

Khổng Tề Thiên ngẩng mặt nhìn về phía một đầu khác của Tinh Vũ, thở dài một tiếng, trừ phi bản thể của ông ta đích thân tới, bằng không cũng chẳng đủ sức mà tranh đấu với Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này, ở biên giới phía nam thành Thiên Khu, trong một trang viên phong cảnh hữu tình.

 

Trang viên này cổ kính mà trang nhã, nơi nào cũng bộc lộ ra khí tức của quý tộc, hơn nữa so với đảo Tề Thiên của Điền Kỵ, nơi này càng có phong cảnh như tranh, đẹp tựa chốn tiên cảnh giữa nhân gian!

 

Nơi này chính là nơi ở của nhà họ Trần!

 

“Báo! Gia chủ…xảy… xảy ra chuyện lớn rồi, Điền Kỵ… Điền Kỵ tử trận!”

 

Cái gì?

 

Tất cả mọi người trong đại sảnh sau khi nghe thấy tin tức này thì đều ngẩn ra!

 

Điền Kỵ chết rồi ư?

 

Đối với bất cứ thế lực một phương nào mà nói, tin tức này đều giống như sét đánh ngang tai!

 

Dẫu sao từ trước tới giờ, Điền Kỵ vẫn luôn là sự tồn tại đỉnh cao ở vùng ngoài lãnh thổ, mấy nghìn năm trở lại đây vẫn luôn do một tay ông ta chỉ đạo mọi thứ ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Vả lại cảnh giới của Điền Kỵ khủng b0 tới độ nào cơ chứ?

 

Cả vùng ngoài lãnh thổ cũng chẳng tìm ra được cao thủ thứ hai giống như ông ta!

 

Một nhân vật giống như truyền kỳ như vậy lại chết trong tay Tiêu Chính Văn?

 

Nhà họ Trần không xa lạ gì với Tiêu Chính Văn, Trần Huy Tổ cũng từng vô số lần cảnh cáo nhà họ Trần người không thể đắc tội nhất chính là Tiêu Chính Văn!

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn còn quá trẻ, nhà họ Trần sao có thể bận tâm tới lời Trần Huy Tổ nói?

 

Mãi tới khoảnh khắc này, bọn họ mới ý thức được rằng Tiêu Chính Văn đã trở thành một ngôi sao mới nổi!
 
Chương 4868


Chương 4868

 

Bây giờ càng giống như mặt trời giữa buổi ban trưa, dễ dàng thay thế địa vị khi trước của Điền Kỵ ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Không chỉ như vậy, một tháng trước, Tiêu Chính Văn chỉ một thân một mình tới âm phủ, vậy mà lại giết cho âm phủ người ngã ngựa đổ, Sở Giang Vương trong số thập điện Diêm Vương phải bỏ mạng!

 

Hai vợ chồng Dương Giác Thoái chết cả đôi!

 

Dù là Bạch Khởi năm đó, ở vào độ tuổi như anh cũng tuyệt đối không thể có được thành tựu như vậy!

 

Mới ba mươi tuổi mà thôi, ở cái độ tuổi này, dù là cụ tổ của nhà họ Trần thì cũng vẫn đang chới với ở cảnh giới Thiên Vương!

 

Còn Tiêu Chính Văn người ta đã có thực lực Ngụy Tiên ở cảnh giới Thiên Cảnh cấp bốn rồi!

 

Lúc này, bên trong thư phòng ở gian nhà phía sau nhà họ Trần, mấy thị nữ có dung mạo hết sức xuất chúng đang hầu hạ một ông lão dùng cơm!

 

Ông lão có vẻ mặt hồng hào, làn da mịn màng như da em bé, cặp mắt đen long lanh tia sáng!

 

“Cụ tổ, Điền Kỵ chết rồi!”

 

Một thị nữ trong số đó nhỏ giọng bẩm báo.

 

“Chết thì cũng chết rồi, chỉ là một quân cờ mà thôi!”

 

Ông lão không chút bận tâm tới chuyện này.

 

Có lẽ ở trong lòng người khác, Điền Kỵ vẫn là một sự tồn tại đỉnh cao, thế nhưng ở trước mặt ông lão, Điền Kỵ có là cái thá gì?

 

Ông ta sống hay chết, đối với nhà họ Trần mà nói cũng nhẹ như lông hồng!

 

Cùng lúc này, hai người Tiêu Chính Văn và Hắc Bá cũng đang trên đường tới nhà họ Trần.

 

Sau khi nhà họ Trần hay tin Điền Kỵ chết thì việc đầu tiên chính là mời Tiêu Chính Văn tới.

 

Tiêu Chính Văn cũng không khước từ, dẫu sao Trần Huy Tổ vẫn ở nhà họ Trần.

 

Trên đường đi, ngay cả Hắc Bá cũng tỏ ra hết sức cung kính đối với Tiêu Chính Văn, dẫu sao vùng ngoài lãnh thổ cũng là một nơi đề cao thực lực, vả lại trận chiến giữa Tiêu Chính Văn và Điền Kỵ, Hắc Bá cũng đã đứng quan sát từ xa!

 

Vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn giơ tay lên biến Điền Kỵ thành tro bụi, trong lòng Hắc Bá cũng hết sức chấn động!

 

Mặc dù trước đây ông ta cũng cho rằng Tiêu Chính Văn khác với người thường, thế nhưng không thể ngờ được Tiêu Chính Văn lại mạnh tới mức này!

 

Thậm chí có thể nói, một mình Tiêu Chính Văn đã chống đỡ cho cả khoảng trời của thế tục Hoa Quốc!

 

Tư thế oai hùng như vậy, sức mạnh vĩ đại như thế không hề thua kém với Thủy Hoàng Đế khi xưa!

 

Dù là bây giờ thì có mấy người liên tưởng được rằng cậu thanh niên chưa tới ba mươi tuổi trước mắt này lại có thể gi3t ch3t một cao thủ đỉnh cao giống như Điền Kỵ?

 

“Cậu Tiêu, không xa phía trước chính là nhà họ Trần!”, Hắc Bá hết sức khách khí chỉ về phía rừng trúc phía xa, nói.

 

“Thái Bá, không cần phải khách khí như vậy!”, Tiêu Chính Văn khẽ cười nói.
 
Chương 4869


Chương 4869

 

Hắc Bá không khỏi cười khổ, bây giờ ở vùng ngoài lãnh thổ, ai dám tỏ ra không khách khí với Tiêu Chính Văn chứ?

 

Đừng nói là một người nào đó, dù là những thế lực lớn từng kết thù với Tiêu Chính Văn kia bây giờ chắc hẳn đều đang run lên lẩy bẩy nhỉ?

 

Bây giờ, ngay cả sự tồn tại siêu nhiên như nhà họ Trần cũng phải chủ động xuống nước trước Tiêu Chính Văn, điều này đủ để thấy rằng Tiêu Chính Văn đã có thân phận địa vị như thế nào ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Hắc Bá lập tức chỉ tay về phía rừng trúc, nói: “Rừng trúc này cũng được vùng ngoài lãnh thổ gọi là rừng Tử Trúc, mỗi một cây trúc ở đây đều do cụ tổ nhà họ Trần tự mình trồng, mà nơi này cũng chính là địa điểm cũ của cung Tiêu Dao!”

 

Cung Tiêu Dao vốn là hành cung của quân vương cuối cùng của Nam Triều ở thời kỳ Nam Bắc Triều – Tiêu Diễn, sau này khi Nam Triều bị tiêu diệt mới được người nhà họ Trần di dời cả cung Tiêu Dao tới vùng ngoài lãnh thổ!

 

Bên trong rừng trúc đó lờ mờ có thể trông thấy được một bia mộ, trên bia chính là bia công trạng do Hoàng Đế cuối cùng của Nam Triều ban cho nhà họ Trần!

 

“Nghe nói cung Tiêu Dao này hội tụ tất cả khí tức của rồng và khí tức Đế Vương của Nam Triều, vậy nên rừng Tử Trúc này cũng trở thành một vùng đất có phong thủy tốt! Vẫn luôn bảo vệ cho nhà họ Trần!”

 

“Sau này người nhà họ Tiêu cũng từng tới gặp nhà họ Trần để đòi lại cung Tiêu Dao, muốn sinh sống ở đây, thế nhưng sau khi bị cụ tổ nhà họ Trần từ chối thì cũng âm thầm rút lui!”

 

Hắc Bá vừa đi vừa giới thiệu cho Tiêu Chính Văn nghe.

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy cũng liếc nhìn về phía rừng Tử Trúc bằng ánh mắt sâu xa.

 

Quả nhiên giống như Hắc Bá nói, bên trong rừng Tử Trúc dâng lên vô số luồng khí tức Đế Vương, bao trùm hết cả khu nhà của nhà họ Trần.

 

Đây là lần đầu tiên Tiêu Chính Văn được trông thấy khí tức Đế Vương nồng đậm như vậy kể từ khi đặt chân vào vùng ngoài lãnh thổ!

 

“Cung Tiêu dao vốn dĩ chính là lâm viên hoàng gia mà nhà họ Tiêu người ta xây dựng lên, nhà họ Trần bọn họ độc chiếm như vậy có phải hơi quá đáng rồi không?”, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày nói.

 

Từ sau chuyện của Trần Huy Tổ, Tần Lương Ngọc không có chút thiện cảm gì với nhà họ Trần này, vậy nên sau khi nghe xong lời Hắc Bá nói càng cảm thấy rất không thoải mái với phong cách làm việc ngang ngược của nhà họ Trần.

 

“Thành chủ Tần không biết đấy thôi, bên trong vẫn còn có ẩn tình!”

 

Hắc Bá lại lên tiếng nói.

 

Từ sau khi Tiêu Chính Văn gi3t ch3t Điền Kỵ, Hắc Bá không chỉ thêm phần cung kính đối với Tiêu Chính Văn mà cũng thêm mấy phần kính nể những người bên cạnh Tiêu Chính Văn.

 

“Trần Khánh Chi của nhà họ Trần năm đó có thể nói là đã lập công rất lớn cho Nam Triều, thế nhưng tới cuối cùng thì vẫn bị hoàng thất Nam Triều hiềm nghi, suýt thì bị giết hết cả gia tộc!”

 

“Sau khi Trần Khánh Chi chết, người nhà họ Trần cũng thất thế theo, từng bị người ta gạt bỏ ra khỏi Nam Triều, lúc này mới buộc phải chạy tới vùng ngoài lãnh thổ!”
 
Chương 4870


Chương 4870

 

“Mặc dù người nhà họ Trần ở vùng ngoài lãnh thổ, thế nhưng vẫn cực kỳ chú ý tới Nam Triều, nếu như không phải có nhà họ Trần tương trợ thì Nam Triều có khả năng đã tiêu vong từ mấy chục năm trước rồi!”

 

“Năm đó Tiêu Diễn biết rõ uy thế đã mất đi, lúc này mới cử người tới mời cụ tổ nhà họ Trần, đồng thời hy vọng cụ tổ nhà họ Trần chặn đứt phong thuỷ long mạch của Dương Thị, thế nhưng cụ tổ nhà họ Trần lại không làm như vậy.

 

“Mà lại di dời cung Tiêu Dao vốn tượng trưng cho khí tức của rồng và khí tức Đế Vương của Nam Triều tới vùng ngoài lãnh thổ!”

 

“Bởi vì triều Tuỳ chỉ có khí tức Bắc Long, thiếu đi khí tức Nam Long, vậy nên không nhận được sự công nhận của đất trời mà diệt vong chỉ sau hai triều đại ngắn ngủi!”

 

“Từ góc độ nào đó mà nói, là nhà họ Trần giúp nhà họ Tiêu báo mối thù diệt quốc, vậy nên cung Tiêu Dao đương nhiên phải thuộc về nhà họ Trần rồi!”

 

Hắc Bá thuật lại cặn kẽ đoạn lịch sử ban đầu đó.

 

“Ồ? Như vậy thì trận chiến thống nhất đầu thời Tuỳ , người nhà họ Trần cũng có tham gia?”, Tần Lương Ngọc nhíu mày hỏi.

 

Dù nhà họ Trần độc chiếm cung Tiêu Dao có phải do có ước định trước với Tiêu Diễn hay không, thế nhưng Tần Lương Ngọc vẫn thấy nhà họ Trần không hề thuận mắt!

 

“Trận chiến đó nhà họ Trần quả thực có tham gia, nếu không thì đại quân của Dương Kiên căn bản sẽ không gặp phải bất cứ trở ngại nào, trong vòng một tháng sẽ có thể tiêu diệt được Nam Triều!”

 

“Chính vì sự tham gia của nhà họ Trần nên trận chiến thống nhất của triều Tuỳ mới kéo dài tận hai năm!”

 

“Dù nhà họ Trần có lòng giúp đỡ Nam Triều, thế nhưng khí thuật của nhà họ Tiêu đã cạn, căn bản chẳng thể ngăn cản được bánh xe của lịch sử, cuối cùng, cụ tổ nhà họ Trần cũng chỉ đành dời cung Tiêu Dao đi để tiếp tục khí cơ mà Nam Long và Bắc Long quy tụ!”

 

Theo lý mà nói, triều Tuỳ trong lịch sử không nên tiêu vong khi mới chỉ trải qua hai đời, mà Dương Kiên cũng chẳng phải là vị vua ngu đần, ngược lại ông ta còn là một Đế Vương cực kỳ có thành tựu.

 

Thế nhưng chính vì Nam Long và Bắc Long vẫn chưa quy tụ lại một chỗ, vậy nên đế cơ của triều Tuỳ mới không vững, cộng thêm việc sau khi nhà họ Trần dời cung Tiêu Dao tới vùng ngoài lãnh thổ, đích thân cụ tổ nhà họ Trần đã trồng nên rừng Tử Trúc!

 

Tử Trúc có thể dưỡng quý, cung Tiêu Dao lại quy tụ tất cả khí tức của rồng và khí vận Đế Vương của phương Nam, vậy nên mặc dù cung Tiêu Dao bị dời tới vùng ngoài lãnh thổ nhưng cũng có thể gây ảnh hưởng tới thế tục.

 

Nam Long càng tôn quý thịnh vượng thì Bắc Long càng trở nên suy yếu, mãi tới khi khí thuật Bắc Long sắp cạn thì triều Tuỳ mới bị Lý Đường thay thế!

 

“Cũng có thể nói, cụ tổ nhà họ Trần lại có thể tuỳ tiện chuyển dời khí vận Đế Vương tới nơi khác?”, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày, nói với vẻ không dám tin.

 

Chuyển dời khí vận Đế Vương không phải là việc mà những kẻ bình thường có thể làm được, cho dù trong cung Tiêu Dao ẩn chứa khí vận Đế Vương của nhà họ Tiêu, thế nhưng chuyển dời cung Tiêu Dao không nói lên rằng có thể chuyển dời được khí vận Đế Vương!

 

“Không sai! Nói kỹ ra thì cụ tổ nhà họ Trần này còn rất có lai lịch!”, Hắc Bá khẽ gật đầu nói.

 

“Ồ? Nói nghe xem nào?”, Tiêu Chính Văn tiện miệng hỏi.

 

“Cụ tổ này của nhà họ Trần không phải là người cầm lái bây giờ của nhà họ Trần mà là Trần Khánh Chi – người đã sáng lập nên cơ nghiệp của nhà họ Trần!”
 
Chương 4871


Chương 4871

 

“Nghe nói cả thiên hạ đều biết cái chết của Trần Khánh Chi, có người nói ông ta bệnh mà chết, lại có người nói ông ta bị người khác hạ độc giết hại, thế nhưng suy cho cùng thì việc ông ta chết là rất chuẩn xác!”

 

“Thế nhưng… sau khi nhà họ Trần chuyển tới vùng ngoài lãnh thổ không lâu, lại có người từng gặp Trần Khánh Chi ở trong nơi ở của nhà họ Trần!”

 

Nghe thấy lời này, Tần Lương Ngọc không khỏi kinh ngạc.

 

“Lẽ nào trên thế gian này thật sự có người có thể chết đi sống lại sao?”

 

Chính bởi vì sống ở vùng ngoài lãnh thổ nên Tần Lương Ngọc mới càng không tin có điều thần kỳ như vậy.

 

Dù là cao thủ Thiên Cảnh, chỉ cần chết rồi thì không bao giờ có khả năng sống lại!

 

“Đương nhiên không thể là chết đi sống lại, thế nhưng nếu như năm đó Trần Khánh Chi chỉ giả chết, hoặc là gần chết, lại do một loại bí thuật nào đó khiến cho ông ta chết đi sống lại thì cũng không phải không có khả năng!”, Hắc Bá nói với biểu cảm nghiêm trọng.

 

“Chết đi sống lại?”, Tần Lương Ngọc nhíu mày, loại bí thuật này chỉ vùng ngoài vũ trụ mới có!

 

“Không sai, đây cũng là nguyên nhân khiến cho rất nhiều người, ít nhất là lãnh đạo cấp cao ở vùng ngoài lãnh thổ đều hoài nghi về lai lịch của nhà họ Trần!”

 

“Mà từ sau lúc đó Trần Khánh Chi cũng không xuất hiện trong tầm mắt của mọi người thêm nữa, thế nhưng sau đó lại có tin đồn, nhân vật đỉnh cao của rất nhiều thế lực đều có quan hệ mật thiết với người này!”

 

“Thậm chí ngay cả Tam Nguyên Lý Tịnh của Thịnh Truyền cũng có khả năng là đệ tử của Trần Khánh Chi!”

 

“Nhìn vào lịch sử mấy nghìn năm nay của Hoa Quốc, có thể giống như Trần Khánh Chi, nhân vật trăm trận trăm thắng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Lý Tịnh chính là một trong số đó!”

 

Nghe Hắc Bá nói xong, Tiêu Chính Văn không khỏi ngẩn ra, trầm giọng nói: “Lý Tịnh? Ông ta là đệ tử của Trần Khánh Chi sao?”

 

“Cậu Tiêu, thật ra đây chỉ là một số suy đoán của các phương ở vùng ngoài lãnh thổ, nếu đã là suy đoán thì nhất định sẽ không có bất cứ chứng cứ gì, có điều tôi lại cảm thấy những lời đồn này tuyệt đối không phải tự dưng mà có!”

 

“Dẫu sao người nhà họ Lý đến nay vẫn chưa công khai phủ nhận, hoặc là ngay cả con cháu của Lý Tịnh cũng đã ngầm công nhận cách nói này!”

 

“Vậy nên, cậu Tiêu, thành chủ Tần, chắc hẳn bây giờ mấy người cũng đã hiểu điểm đặc thù của nhà họ Trần này rồi nhỉ!”, Hắc Bá trầm giọng nói.

 

“Ý của Thái Bá là nếu như Trần Khánh Chi thật sự chưa chết, vậy thì ông ta mới là sự tồn tại đáng để dè chừng nhất của thế lực các phương?”, Tiêu Chính Văn nói thẳng vào trọng tâm.

 

Hắc Bá gật đầu không ngừng, nói: “Không sai, nếu như người này thật sự chưa chết, vậy thì ông ta không chỉ có thực lực khủng bkhủng b0  mà ngay cả nội tình cũng tuyệt đối là thứ mà người bình thường không thể so bì!”
 
Chương 4872


Chương 4872

 

“Nếu như ông ta vẫn còn sống, dù là nhà họ Khổng thì cũng phải nể nang ông ta vài phần, đặc biệt là bên phía chiến trường vùng ngoài vũ trụ, dưới tình cảnh không mấy lạc quan thì càng không có ai dám tuỳ tiện động tới cụ tổ đó của nhà họ Trần!”

 

Hắc Bá lại giải thích.

 

“Không ngờ hoá ra nhà họ Trần còn có bối cảnh như vậy!”, Lý Bạch cũng không kiềm chế được mà lên tiếng.

 

“Trần Khánh Chi trong truyền thuyết đó rốt cuộc có cảnh giới gì? Đỉnh cao Thiên Cảnh sao?”, Tần Lương Ngọc cũng lên tiếng hỏi.

 

“Chuyện này thì cũng không rõ nữa, chỉ là ban đầu nhà họ Trần từng có một lần tranh chấp với Thiên Đạo Minh Ước, sau này không diễn biến thành đại chiến nghe nói là vì có một nhân vật thần bí ra tay can dự!”

 

“Thế nhưng tôi lại cứ luôn hoài nghi căn bản không có người thần bí gì cả mà là Trần Khánh Chi đích thân ra mặt! Vậy nên nói, dựa vào sức mạnh bản thân đã có thể khiến cho Thiên Đạo Minh Ước nhượng bộ ba phần, chắc hẳn cảnh giới của người này phải rất cao!”

 

Hắc Bá thở dài một tiếng, nói.

 

“Cũng có thể nói, chính bởi vì không biết Trần Khánh Chi chết hay sống, vậy nên mọi người mới càng thêm kiêng dè nhà họ Trần?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

 

“Không sai, nhưng dù Trần Khánh Chi này chết hay sống, nhà họ Trần bây giờ vẫn là một gia tộc lánh đời hiếm có ở vùng ngoài lãnh thổ! Thậm chí đủ để sánh ngang vai với nhà họ Doanh chúng tôi!”, Hắc Bá lại thở dài nói.

 

Thực ra đôi khi địa vị càng cao thì càng cảm thấy mình nhỏ bé.

 

Nếu đặt nhà họ Trần trong giới thế tục thì chắc chắn có đủ sức mạnh để cạnh tranh với một nước, nhưng nhà họ Trần lại vô cùng khiêm tốn, bao nhiêu năm qua chưa từng tỏ vẻ huênh hoang ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Thế gia như vậy mới thật sự đáng sợ, thậm chí ngay cả khi bố của Trần Huy Tổ chết bất đắc kỳ tử, nhà họ Trần cũng không truy cứu quá nhiều, càng không gây ra bất kỳ sóng gió nào ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Chỉ riêng tính nhẫn nhịn này đã vượt xa các thế gia khác.

 

“Tôi có cảm giác nhà họ Trần là thế gia lớn hiếm thấy ở vùng ngoài lãnh thổ, xét về thực lực, có lẽ đám hoàng tộc kia cũng chưa chắc địch lại nổi!” Hắc Bá nói tiếp.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, cho dù cụ tổ nhà họ Trần còn sống hay không thì Tiêu Chính Văn cũng không quan tâm.

 

Ngược lại, lúc mọi người đến cổng nhà họ Trần, ai nấy đều sững sờ.

 

Trước cửa không có một tên lính nào, mà chỉ có hai con sư tử đá.

 

Trong mắt hai con sư tử đá dường như có một sức mạnh đáng sợ, ngay cả Lý Bạch, và Tần Lương Ngọc đều hơi sững sờ.

 

“Hai con sư tử đá này sao lại có sức mạnh đáng sợ đến vậy!” Tần Lương Ngọc tự lẩm bẩm.

 

“Nơi này đã bị nhiễm khí tức Đế Vương ngàn năm, vì vậy hai con thú đá này đã không còn là vật vô tri nữa, mà ít nhiều cũng có chút linh khí!” Hắc Bá giải thích.
 
Chương 4873


Chương 4873

 

Vật vô tri vô giác bị nhiễm khí vận Đế Vương cũng sẽ mang theo chút uy nghiêm của Đế Vương, huống chi nó đã bị nhiễm hàng ngàn năm qua?

 

“Không ngờ khí vận Đế Vương của nhà họ Tiêu trước đây lại mạnh mẽ đến vậy!” Lý Bạch cau mày nói.

 

“Nếu không phải Tiêu Diễn làm hỏng việc nước, thì triều Tùy gần như không thể thống nhất Nam Bắc, dù sao triều Nam vẫn còn sức mạnh, có thể nói, phương Bắc lúc bấy giờ đầy khổ hạnh!”

 

“Nếu kéo dài thêm mấy chục năm nữa thì lúc Dương Kiên chết, triều Tùy cũng chưa chắc đã thống nhất được thiên hạ!”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói, rồi đi về phía cửa nhà họ Trần.

 

Đối với Tiêu Chính Văn, khí vận Đế Vương trên người hai con thú đá này quá yếu.

 

Dù sao trên người Tiêu Chính Văn còn có kiếm Tần Vương.

 

Hai thứ này vô cùng cách biệt.

 

Lúc này, cụ tổ nhà họ Trần vẫn đang ngồi trong phòng sách, trên tay cầm quyển trúc cổ chăm chú đọc, một vài thị nữ bên cạnh thỉnh thoảng lại bưng trà rót nước.

 

“Cụ tổ, Tiêu Chính Văn đến rồi!”

 

Một thị nữ tiến lên nhẹ nhàng bẩm báo.

 

“Ồ?” nghe vậy, cụ ta nhìn ra ngoài sân.

 

“Tôi đã làm theo lời dặn của ngài, bảo Trần Huy Tổ đã ra tiếp đón!”

 

Thị nữ thận trọng nói.

 

Cụ ta khẽ gật đầu nói: “Ừ, Tiêu Chính Văn này rốt cuộc thế nào?”

 

“Thưa cụ cổ, nhìn anh ta không khác gì người bình thường, xuất thân cũng thấp…”

 

“Hả?”

 

Cụ ta đột nhiên trừng mắt, ánh mắt bừng lên.

 

“Cụ tổ tha mạng!”

 

Thị nữ sợ hãi quỳ xuống, run giọng nói: “Tôi mắt mù, không nhìn ra được thân phận của anh Tiêu, chỉ là anh ta mang lại cho người ta cảm giác quá bình thường, không giống người có xuất thân từ hào môn vọng tộc!”

 

“Hơn nữa, lời nói cử chỉ của anh ta kém xa con cháu nhà họ Trần!”

 

“Ừ!”

 

Ông cụ gật đầu nói: “Việc gì cũng phải cẩn thận! Dù sao Tiêu Chính Văn cũng là nhân vật giết được Điền Kỵ, mà Trần Phong trước đây chỉ có thể đánh hòa Điền Kỵ mà thôi!”

 

Trần Phong mà cụ ta nhắc đến chính là người nhà họ Trần luôn coi trọng.

 

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Trần Huy Tổ luôn không được lòng người nhà họ Trần. So với Trần Phong, Trần Huy Tổ trước đây kém đến mức nhà họ Trần Không muốn bồi dưỡng Trần Huy Tổ nữa.

 

Trước khi gặp Tiêu Chính Văn, Trần Huy Tổ chỉ ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy, thực lực này gần như đứng bét trong đám thanh niên nhà họ Trần.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top