Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại
Chương 4774


Chương 4774

 

Hơn nữa, vì trận chiến ngày hôm nay, Tả Phượng Kiều và bên phía Âm Tư đã chuẩn bị đầy đủ, sao cô ta có thể bại trong tay Tiêu Chính Văn cơ chứ?

 

Tả Phượng Kiều vừa nói dứt lời, một bông hoa sen màu máu xuất hiện trước mặt Tiêu Chính Văn!

 

Bông sen màu máu đó mang theo sức mạnh khủng b0 của cái chết, chậm rãi tiến vào trong hư không!

 

Một giây sau, cả đất trời đều bị bông sen màu máu này nhuộm thành sắc đỏ!

 

Bầu trời như võng, mặt đất như lồng, gần như chỉ cần khoảnh khác là có thể nhốt Tiêu Chính Văn vào trong cái chuồng thuộc về anh!

 

Ngay sau đó, chỉ thấy Tả Phượng Kiều giơ một tay lên, bông sen đỏ khủng b0 trở nên rất lớn, nháy mắt đã chèn ép về phía Tiêu Chính Văn!

 

Thế nhưng cũng chính khoảnh khắc này, Tiêu Chính Văn vung tay ra, khí tức khủng b0 của rồng hoá thành một con Thương Long lao thẳng ra trước!

 

“Khí tức của rồng hoá thành rồng? Anh cho rằng cái đó có thể so bì với rồng thật sao?”

 

Trên mặt Tả Phượng Kiều loé lên một nụ cười giễu cợt.

 

Chỉ là chỉ trong nháy mắt, nụ cười trên mặt cô †a đã trở nên đông cứng!

 

Bởi vì con Thương Long đó xông thẳng tới, thân rồng như có thật cứ thể đâm vỡ nát hoa sen màu máu rồi tiến thẳng vào bầu trời!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Tả Phượng Kiều cũng lộ ra vẻ không thể tin nổi!

 

“Xem ra trước đây là tôi đã xem thường anh rồi!”

 

Tả Phượng Kiều nói rồi lại ra tay, những thân ảnh màu đen xuất hiện bên cạnh Tiêu Chính Văn, bao vây Tiêu Chính Văn vào bên trong! ủ Khắp người những thân ảnh đen sì này đều mang một luồng khí tức chết chóc, rõ ràng bọn họ đều tới từ cùng một nơi — âm phủ!

 

Thế nhưng vào khoảnh khắc những thân ảnh đó sắp áp sát Tiêu Chính Văn thì lại giống như băng tuyết gặp phải mặt trời, nhanh chóng dung hoà với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy!

 

Nhìn thấy liên tiếp hai chiêu đều bị Tiêu Chính Văn dễ dàng hoá giải, Tả Phượng Kiều rút kiếm ra, một vầng hào quang bao trùm khắp cơ thế!

 

Thanh kiếm dài trong tay cô ta chính là Phá Thiên thần kiếm!

 

Gần như cùng lúc những bóng đen đó biến mất, kiếm thế của Tả Phượng Kiều đã được hình thành, nhát kiếm kinh thiên chém về phía Tiêu Chính Văn!

 

Đối diện với kiếm khí kinh thiên của Tả Phượng Kiều, Tiêu Chính Văn cũng chỉ khế giơ một ngón tay lên!

 

Anh khẽ chỉ điểm, một luồng khí tức của rồng hết sức khủng b0 lao tới!

 

“Phái”

 

Tiêu Chính Văn chỉ bình thản thốt ra đúng một chữ!

 

Không hề có sự nổ tung khủng khiếp như trong tưởng tượng của mọi người, cũng không có tiếng vang kinh thiên, tất cả đều bình thường tới độ không thể bình thường hơn!

 

Kiếm khí khủng b0 đó cũng biến mất ngay sau khi Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, giống như tất cả chưa từng xảy ra vậy!
 
Chương 4775


Chương 4775

 

Ba chiêu đã qua mà Tiêu Chính Văn vẫn cao ngạo đứng nguyên tại chỗ cũ!

 

“Tiêu Chính Văn! Anh đây là có ý gì? Lẽ nào không dám đấu một trận với tôi sao?”, Tả Phượng Kiều đột nhiên gầm lên một tiếng.

 

Nếu như dựa theo lời cô ta nói thì thật ra cô ta đã thua rồi!

 

Ba chiêu đã qua, Tiêu Chính Văn vẫn chưa hề bị thương!

 

Thế nhưng Tả Phượng Kiều đâu thể cam tâm nhận thua?

 

Chưa nói tới chuyện trận chiến này có liên quan tới tương lai của âm phủ, dù là vì thể diện của bản thân cô †a thì cũng không thể cúi đầu nhận thua trước Tiêu Chính Văn!

 

Dẫu sao nơi này cũng là âm phủ, là sân nhà của cô ta, dù cô ta cố chấp không giữ lời hứa thì cũng có sao?

 

Ai dám nói nửa chữ “không” với cô ta!

 

“Tả Phượng Kiều! Cô thua rồi!”

 

Diệp Phàm đột nhiên bước ra khỏi đám người, lớn tiếng hô lên.

 

“Hỗn xược!”

 

Trần Đình Chi phẫn nộ gầm lên một tiếng, trong mắt ngập tràn sát khít “Từ đầu chí cuối, Tiêu Chính Văn đều đang phòng thủ, đôi bên căn bản không hề chém giết qua lại, Tả Phượng Kiều sao có thể bại trong tay cậu ta?”, Trần Đình Chỉ cười lạnh lùng nói.

 

“Tiêu Chính Văn, nếu như anh không dám đấu với tôi, bây giờ quỳ xuống cầu xin, nếu không thì đừng có mà trách tôi…”

 

Tả Phượng Kiều mãi tới giờ vẫn cho rằng Tiêu Chính Văn kinh sợ áp lực bên phía âm phủ nên không dám ra tay toàn lực!

 

Mà chỉ cần Tiêu Chính Văn ra tay, vậy thì cô ta sẽ có cách giết hạ đối phương!

 

“Không dám đấu với cô?”, không để cho Tả Phượng Kiều nói hết câu, Tiêu Chính Văn đã lạnh lùng ngắt lời.

 

Vừa nói dứt lời, cơ thể của Tiêu Chính Văn cuối cùng cũng di chuyển!

 

“Không đánh không phải vì sợ cô mà là vì cô không đáng để tôi ra tay! Cô, không xứng!”

 

Tiêu Chính Văn tiến ra trước một bước, vung †ay giáng xuống một cú tát!

 

Cú tát này không có gì kỳ lạ, vừa không có khí thế kinh thiên cũng không có uy áp khủng bố, thế nhưng Tả Phượng Kiều nhìn cú tát này giáng xuống mà chảng thể né kịp!

 

“Anh..”

 

“Bốp!”

 

Cú tát giáng rất mạnh lên trên mặt Tả Phượng Kiều!

 

2 Không để cho Tả Phượng Kiều kịp thắc mắc, cú tát vô tình của Tiêu Chính Văn đã khiến cho cô ta ngã lăn ra đất!

 

“Ẩm!”

 

Một tiếng vang lớn truyền tới, cả điện Thần Hoàng đều rung lên kịch liệt!

 

Một giây sau, một cái hố hình người sâu tới vài dặm đã xuất hiện ngay trước mắt mọi người!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, gần như tất cả mọi người đều hít sâu.
 
Chương 4776


Chương 4776

 

Ngay cả mấy người Judah cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi!

 

Đây là thực lực ở cấp độ nào?

 

Chỉ là một cú tát thôi mà đã có lực công phá kinh thiên tới thế?

 

Mặc dù lực công phá này đối với cao thủ Thiên Cảnh như bọn họ mà nói căn bản chẳng đáng là gì, thế nhưng điểm khủng khiếp chính là cú tát đó của Tiêu Chính Văn cực kỳ chậm rãi!

 

Theo như bọn họ thấy, đó giống như phát lại qua ống kính quay chậm!

 

Dù là như vậy, Tả Phượng Kiều chẳng thể né tránh, cứ thế bị đánh cho ngã lăn ra đất!

 

Hơn nữa cả quá trình, ngay cả một chút lực cũng không chệch ra ngoài, Tả Phượng Kiều gần như đã dùng mặt để đỡ một đòn toàn lực của Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này, nửa bên mặt của Tả Phượng Kiều bên trong cái hố lớn hình người đã bị đánh cho nát bươm, máu tươi lẫn với da thịt chảy trên mặt, vừa khủng b0 lại thảm hại tới vô cùng!

 

Lúc này, Tả Phượng Kiều đã nổi điên tới cực điểm!

 

Nơi này là sân nhà của cô ta, hơn nữa, Tiêu Chính Văn chỉ dựa vào thần hồn để giao đấu với cô tal Tiêu Chính Văn không hề bị thương, mà cô ta lại bị đánh cho thảm hại như thết Mấu chốt nhất là bên trong điện Thần Hoàng vần luôn có người đang âm thầm bộc lộ uy áp để áp chế tu vi của Tiêu Chính Văn!

 

Thế nhưng dù là như vậy, cô ta vẫn suýt thì bị cú tát của Tiêu Chính Văn đánh chết!

 

“Ôi, nếu như ban nãy Tiêu Chính Văn ra tay mạnh hơn một chút, tát chết cô ta luôn thì trận chiến này cũng đã kết thúc rồi!”, Abe Seimei thở dài nói.

 

“Trên thực tế là anh ta đang cố ý làm vậy, nếu không thì Tả Phượng Kiều đã chết chác rồi!”, dudah nhìn Tiêu Chính Văn nói với biểu cảm phức tạp.

 

Nghe thấy lời này, Abe Seimei không khỏi ngơ ngác: “Ý của cậu là Tiêu Chính Văn vừa cố ý tha cho cô ta một mạng ư?”

 

Nếu như thật sự đúng như những gì Judah nói thì Abe Seimei đã hiểu ra rồi!

 

Đây là trận đại chiến sinh tử, đổi lại là ai thì cũng đều sẽ nghĩ cách để dồn đối phương vào chỗ chết!

 

Người xưa đã nói, đánh rắn không chết chắc chắn sẽ có hoạ về sau, lẽ nào Tiêu Chính Văn không hiểu đạo lý này sao?

 

Hơn nữa, hai bố con Tả Bạch Đào đã đặt một cái bẫy đâu ra đó, chỉ đang đợi Tiêu Chính Văn mắc lỗi mà thôi!

 

Lỡ như mười phán quan và mấy người Tả Bạch Đào đột nhiên nhúng tay vào, vậy thì Tiêu Chính Văn sẽ chỉ còn đường chết hay sao?

 

“Cái này thì tôi lại không rõ, có điều cú tát ban nấy tuyệt đối có thể đồn Tả Phượng Kiều vào chỗ chết, thế nhưng anh ta lại không hề làm như vậy!”, 4Judah híp mắt nhìn Tiêu Chính Văn, nói.

 

Lúc này, cả không gian hết sức tĩnh lặng, ngay tới mấy người mười phán quan lúc này cũng đang nhìn Tiêu Chính Văn với sắc mặt hết sức khó coi.

 

“Tiêu Chính Văn! Anh…”

 

“Rắc!”

 

Tả Phượng Kiều vẫn chưa nói hết câu, chỉ thấy Tiêu Chính Văn tuỳ ý vung tay ra, một lực hút cực đại hút cô ta ra khỏi cái hố lớn hình người, tiện tay quăng ra, lại ném cô ta ra xa mấy trăm mét, đụng đổ một cột trụ của điện Thần Hoàng!
 
Chương 4777


Chương 4777

 

“Anh!”

 

Lúc này vẻ mặt Tả Phượng Kiều vô cùng dữ tợn, gương mặt vốn đã bị đánh cho biến dạng lại càng thêm u ám!

 

“Tả Phượng Kiều! Cô đã bại trận rồi!”

 

Diệp Phàm tiến lên trước một bước, lại lớn tiếng hô lên.

 

Anh ta còn thật sự cho rằng Tả Phượng Kiều sẽ giữ đúng ước định và nhận thua trước Tiêu Chính Văn cơ đấy!

 

“Tôi bại trận rồi?”

 

“Anh cũng quá ngây thơ rồi, giữa tôi và anh ta chỉ có thể có một người sống sót rời khỏi nơi này!

 

Trận chiến này không có thắng bại, chỉ có sống chết, Tả Phượng Kiều bật cười lạnh lùng, khí tức khắp người lại dâng cao!

 

Chỉ trong nháy mắt, khí thế trên người cô ta đã khôi phục về như lúc đầu.

 

Cùng lúc này, mười phán quan và mấy người Trương Hàn cũng đồng loạt tiến lên trước chắn giữa Tiêu Chính Văn và Tả Phượng Kiều, rõ ràng đang ngăn cản Tiêu Chính Văn tiếp tục ra tay!

 

Trương Hàn còn đưa cho Tả Phượng Kiều một viên đan dược để giúp cho cô ta mau chóng khôi phục thể lực!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, đại diện các thế gia lớn ở âm phủ không khỏi nhíu mày, đây rõ ràng là đang gian lận, thế nhưng dẫu sao nơi này cũng là âm phủ, vậy nên mọi người cũng không hề lên tiếng!

 

“Mấy người rõ ràng đã bại trận rồi! Đường đường là con gái của thành hoàng mà thủ đoạn lại hèn hạ tới vậy, lẽ nào mấy người không cảm thấy nhục nhã sao?”, nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Chấn Bắc Vương cũng không nhịn được lửa giận trong lòng, lớn tiếng gầm lên với mấy người Tả Phượng Kiều.

 

“Nhục nhã? Tôi thấy ông không thiết sống nữa rồi!”, Trương Hàn lạnh lùng nhìn về phía Chấn Bắc Vương, trầm giọng uy hiếp.

 

“Uy hiếp tôi? Ông thật sự nghĩ tôi sợ à? Cái chết của Hạo Thiên năm đó chäc chản là ông và Tả Bạch Đào đã bí mật dàn xếp kết quả! Không ngờ hôm nay mấy người lại dùng thủ đoạn y như vậy để đối phó với cậu Tiêu!”

 

Chấn Bắc Vương tiến lên trước một bước, nói không chút nhượng bộ.

 

– “Câm mồm!”

 

La Thiên Hựu phần nộ gầm lên, ngay sau đó, sức ép khủng b0 đẩy Chấn Bắc Vương lùi ra sau mấy bước!

 

“Trận chiến ngày hôm nay vẫn còn chưa phân thẳng bại, đôi bên tạm thời nghỉ ngơi một lát rồi lại đấu cũng chưa có muộn!”

 

La Thiên Hựu vừa thốt ra lời này, ngay tới đại biểu của không ít thế gia cũng đột nhiên cảm thấy phát bực!

 

Đây rõ ràng đã không có giới hạn gì nữa, đôi bên đã giao đấu rồi, hơn nữa Tiêu Chính Văn người ta đã chiếm trọn phần thắng, bảo tạm nghỉ ngay lúc này rõ ràng là đang thiên vị cho Tả Phượng Kiều!

 

Không để cho Diệp Phàm lên tiếng thêm, Tiêu Chính Văn đã xua tay ngắt lời.

 

“Trước đây mấy người từng nói muốn hẹn chiến ở âm phủ, hơn nữa là trận quyết đấu công bằng một đấu một, mặc dù tôi biết rõ mấy người sẽ sử dụng một số thủ đoạn, thế nhưng tôi vần tin tưởng mấy người!”
 
Chương 4778


Chương 4778

 

“Tôi không dùng thân xác này để đấu với cô ta chính là đã cho mấy người bậc thang để lui bước rồi, nếu như mấy người đã không cần, vậy thì mọi hậu quả đều do mấy người gánh lấy!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì ánh mắt lại hướng về phía đám người xung quanh.

 

Lúc này, Tả Phượng Kiều đã khôi phục lại như ban đầu dưới sự giúp đỡ của viên đan dược kia.

 

“Hừi Tiêu Chính Văn, cho dù âm phủ chúng tôi có cho anh một con đường lui thì anh cũng có thể làm được gì? Với tình hình bây giờ của anh chác hẳn cũng chẳng kiên trì thêm được quá lâu đâu nhỉ?”

 

Tả Phượng Kiều cười khẩy, nói.

 

Đám người xung quanh cũng đồng loạt cau mày, cô ta nói không sai chút nào, Tiêu Chính Văn bây giờ chỉ là một thần hồn, mà trận đấu giữa Tiêu Chính Văn và Tả Phượng Kiều, đối với Tiêu Chính Văn mà nói cũng phải tiêu hao cực lớn!

 

Hơn nữa khí tức của rồng thật vốn dĩ sẽ có tác dụng áp chế rất mạnh đối với cơ thể thần hồn, thời gian kéo dài thì Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ thất bại!

 

Người có mắt nhìn vừa nhìn là có thể nhìn ra Tiêu Chính Văn lúc này đã suy yếu hơn mấy phần so với khi trước, nếu như thêm vài lần nữa thì thần hồn của Tiêu Chính Văn nhất định sẽ bị tiêu diệt Tới lúc đó, cho dù Tiêu Chính Văn có bản lĩnh cực lớn thì cũng hết cách cứu chữa rồi!

 

“Gậu Tiêu, việc gì cậu phải khổ như thế? Chỉ cần cậu chịu nhận thua, nhà họ Trần chúng tôi bảo đảm có thể để cho cậu Tiêu an toàn rời khỏi âm phủ!”

 

Trần Thiên Nam cũng nhân cơ hội nói xen vào.

 

“Nhận thua? Muộn rồi!”, khí thế của Tả Phượng Kiều đột nhiên biến đổi, khí tức cả người đều trở nên hết sức khủng bối Cô ta vừa mới uống thánh dược trị thương, không chỉ hồi phục vết thương mà thậm chí cảnh giới cũng nâng cao hơn mấy phần!

 

“Tôi lại muốn nhìn xem anh có bản lĩnh lớn tới đâu!”

 

Tả Phượng Kiều vung thanh kiếm dài trong tay ra, dùng mũi kiếm chỉ về phía Tiêu Chính Văn.

 

Mười phán quan cũng đồng loạt lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

_—á “Mấy người đúng là vô liêm sỉ tới cực điểm!

 

Nhà họ Tả mấy người lại còn muốn nhân việc này thống nhất các thế gia lớn của âm phủ!”, Diệp Phàm thực sự không thể áp chế lửa giận trong lòng, mở miệng mảng chửi.

 

“Hừ!”

 

Tả Phượng Kiều chỉ hừ một tiếng, chẳng buồn liếc nhìn Diệp Phàm lấy một cái, tiến một bước lên trước nói với Tiêu Chính Văn: “Tôi lại muốn nhìn xem bây giờ anh còn có thể đánh tôi không?”

 

Nói dứt lời, Tả Phượng Kiều bừng bừng khí thế giơ thanh kiếm lên, kiếm khí vô cùng sắc bén, lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này, không ít người đều khẽ nhắm mắt lại, lần này Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chuốc lấy thất bại rồi!

 

Thật ra không chỉ có Judah nhìn ra Tiêu Chính Văn ban nãy có thể gi3t ch3t Tả Phượng Kiều, thế nhưng tới cuối cùng Tiêu Chính Văn vẫn nương tay.
 
Chương 4779


Chương 4779

 

Thế nhưng lần này, Tả Phượng Kiều sẽ không nương tay với anhl “Ôi, cú tát ban nấy rõ ràng có thể kết liễu Tả Phượng Kiều, xem ra cậu ta vẫn còn quá trẻ, quá nhân từ với phụ nữ rồi!”, một ông lão tóc trắng không ngừng lắc đầu thở dài.

 

Thật ra ban nấy nếu như Tiêu Chính Văn tung đòn gi3t ch3t  Tả Phượng Kiều, dù là mười phán quan ở đây thì căn bản cũng chẳng kịp ngăn cản!

 

Thế nhưng bây giờ, Tiêu Chính Văn căn bản chẳng còn cơ hội đó nữa rồi!

 

“Đánh cô? Được thôi, nếu như cô đã thích bị đánh như vậy thì tôi sẽ cho cô được toại nguyện!”

 

Vừa nói, Tiêu Chính Văn vừa vung tay lên, cơ thể của Hạo Thiên bay lên giữa hư không, đồng thời Tiêu Chính Văn cũng tiến ra một bước, dung hoà vào làm một với cơ thể của Hạo Thiên!

 

Một giây sau, Tiêu Chính Văn đột nhiên mở to hai mắt, trong mắt loé lên tia sáng lạnh lùng kinh thết Nhìn thấy gương mặt có phần trăng bệch kia của Hạo Thiên, gần như tất cả mọi người đều hít sâu vào một ngụm khí lạnh!

 

Tả Phượng Kiều càng kinh ngạc tới độ liên tiếp lùi ra saul Thế nhưng ngay sau đó, Tả Phượng Kiều lại phá lên cười.

 

Cùng lúc này, sắc mặt của Trương Hàn lại trầm xuống.

 

“Tôi còn tưởng anh tìm các xác tốt tới độ nào, hoá ra là hắn!”, Tả Phượng Kiều quan sát thân xác của Hạo Thiên, không ngừng lắc đầu nói.

 

Hạo Thiên dẫu sao cũng là bại tướng dưới tay cô ta, hơn nữa năm đó lúc Hạo Thiên chết mới chỉ có tu vi ở cảnh giới Đế Quân, nếu như Tiêu Chính Văn dùng cơ thể của anh ta thì chẳng khác gì tự trói lấy hai tay cải Thử hỏi một Đế Cảnh thì sao có thể là đối thủ của cô ta?

 

Nếu như Tiêu Chính Văn phát huy chiến lực vốn có, cơ thể của Hạo Thiên có thể chịu đựng nổi sao?

 

Vậy nên Tiêu Chính Văn lựa chọn cơ thể của Hạo Thiên chính là đang tự tìm đường chết!

 

Thế nhưng một giây sau, nụ cười của cô ta đột nhiên tắt ngúm!

 

Bởi vì trên người Hạo Thiên đột nhiên bộc phát khí tức mà chỉ cường giả Thiên Cảnh mới cói Cõ khí tức này quá mạnh, thậm chí còn quét sạch bốn phương chỉ trong nháy mắt!

 

“Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào! Hạo Thiên chỉ có tu vi ở cảnh giới Đế Quân, sao có thể..”, Tả Phượng Kiều dù thế nào cũng không dám tin vào tất cả cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình!

 

Tiêu Chính Văn chỉ đáp lại bằng một nụ cười lạnh tanh, một giây sau, anh tiến lên trước và đi đến trước mặt Tả Phượng Kiều.

 

“Ban nãy không phải cô bảo tôi đánh cô sao?

 

Giờ tôi sẽ đánh cô!”

 

“BốpI”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời thì một cái tát nữa lại giáng xuống!

 

Vẫn là góc độ đó, vẫn là nửa bên mặt đói Tả Phượng Kiều lại hứng trọn một cái tát rất kêu của Tiêu Chính Văn!

 

Mà lần này, Tả Phượng Kiều còn bị đánh thảm hơn, cái hố lớn hình người kia cũng càng sâu hơn nữal Tả Phượng Kiều không chỉ có nửa bên má bị đánh cho nát bươm mà cả nửa trái người cũng máu thịt lẫn lộn!

 

“Tiêu Chính Văn!”
 
Chương 4780


Chương 4780

 

Tả Phượng Kiều phát ra một tiếng gầm kinh thiên từ bên trong cái hố lớn hình người!

 

Khoảnh khắc này, Tả Phượng Kiều nào còn chút gì cao ngạo và khí phách như khi trước nữa?

 

“Tôi có thể cho mấy người thời gian cho cô ta thêm một viên đan dược nữa để cô ta mau chóng hồi phục!”, Tiêu Chính Văn vẫn chưa ra tay giết Tả Phượng Kiều mà quay đầu nhìn về phía Trương Hàn.

 

Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, đứng với dáng vẻ cao ngạo.

 

Đây là sự khinh thường đối với mười vị phán quan.

 

Thậm chí có thể nói, Tiêu Chính Văn đã vô hình tát thẳng vào mặt mười vị phán quan.

 

“Haiz, Tả Phượng Kiều đã biết mình không thể địch nổi, hà tất gì phải vậy chứ?” Abe Seimei lắc đầu bất lực, thuyết phục.

 

“Ngay cả tôi cũng không phải đối thủ của hắn, cô có thể thắng nổi sao?” Hisanael cũng lên tiếng.

 

Hai người họ vừa dứt lời, mười vị phán quan đồng loạt nhìn về phía bên này.

 

Dù sao hai người họ đều có thân phận đặc biệt, cùng nằm trong top mười cao thủ, ngay cả bọn họ cũng không phải là đối thủ, có nghĩa là cho dù Tả Bạch Đào đích thân xuất chiến thì cũng không có cơ hội chiến thảng.

 

“Tả Phượng Kiều, tôi khuyên cô nên nhận thua đi, lẽ nào đến bây giờ hai người vẫn chưa biết thân phận thật sự của cậu ta sao? Ba người chúng tôi đều đã thua trong tay cậu ta! Hơn nữa, còn thua cùng một ngày!”

 

dudah nói với vẻ mặt vô cùng khó coi. ú Nghe đến đây nếu mọi người còn chưa đoán ra được thân phận của Tiêu Chính Văn thì bọn họ sống mấy nghìn năm nay thật lãng phí.

 

Trong cùng một ngày, có thể đánh bại ba người liên tiếp, đó chính là thanh niên thần bí kia.

 

Thiên tài vô song đó, người đã gây chấn động toàn bộ âm phủ chỉ trong một đêm.

 

Lúc này, vô số cặp mắt đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ kinh ngạc và khó hiểu.

 

Bọn họ không thể tin rằng Tiêu Chính Văn là người đàn ông bí ẩn đã làm rung chuyển cả âm phủ lúc trước.

 

“Sao có thể là cậu ta?”

 

“Nhân vật thần bí đó lại là Tiêu Chính Văn?”

 

“Nếu thật sự là Tiêu Chính Văn thì mười Tả Phượng Kiều cũng không thẳng nổi!”

 

Lúc này, mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao.

 

Tả Phượng Kiều nhìn Tiêu Chính Văn càng thêm kinh ngạc, thực ra lúc vừa giao đấu, Tiêu Chính Văn dễ dàng phá giải chiêu thức của cô ta, cô ta đã nghỉ ngờ sức chiến đấu thật sự của Tiêu Chính Văn rồi.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn mượn cơ thể của Hạo | Thiên, với tu vi của Hạo Thiên, sao có thể đạt đến cấp bậc cao như vậy?

 

Đây là trận chiến giữa cao thủ Thiên Cảnh, cho dù Đế Cảnh có mạnh đến đâu thì cũng không thể đạt tới cấp bậc cao thủ Thiên Cảnh.

 

“Tôi không tin! Anh không thể là người bí ẩn đó! Anh chỉ mượn thể xác của người đó mà thôi!
 
Chương 4781


Chương 4781

 

Đấu lại!”

 

Tả Phượng Kiều tức giận hét lớn, cùng lúc đó một tia sáng đỏ chói từ trên trời giáng xuống.

 

Nhìn thấy cảnh này, ngay cả mười vị phán quan đứng đầu đều cau mày.

 

Lúc này, Tả Phượng Kiều đã trở nên điên cuồng.

 

Khi cô ta mở mắt ra lần nữa, một tia sáng đỏ như máu bản ra từ mắt cô ta.

 

Tả Phượng Kiều như biến thành một con người khác, ánh mắt lạnh lùng và tàn nhãn.

 

Dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng cũng đủ khiến tất cả mọi người có mặt phải khiếp sợ.

 

“Không đúng! Đó không phải Tả Phượng Kiều!”

 

Khi Tả Phượng Kiều lại xuất hiện trước mặt mọi người, rất nhiều người đã cảm thán. ủ “Người này chắc chắn không phải người âm phủ, cô ta giống Tiêu Chính Văn, đều đến âm phủ dưới dạng linh hồn!”

 

“Âm phủ chúng tôi cần người ngoài giúp đỡ sao? Tả Phượng Kiều này đang hủy hoại danh tiếng của âm phủ!”

 

“Thật không thể tha thứ! Cho dù cô ta thắng thì đã sao, mượn sức lực bên ngoài còn dùng thủ đoạn bỉ ổi này, thật đáng ghê tởm!”

 

Rất nhiều đại diện thế gia đều tỏ ra tức giận nhìn ra được sự khác thường của Tả Phượng Kiều.

 

Dù thua hay thăng, tất cả mọi người đều sẽ không coi thường Tả Phượng Kiều, bởi vì thân phận thật sự của Tiêu Chính Văn đã được xác thực, ngay cả Judah cũng bại dưới tay Tiêu Chính Văn, thì Tả Phượng Kiều thua cũng là điều đương nhiên.

 

Nhưng mời người ngoài đến trợ chiến thì thật quá đáng.

 

Tả Phượng Kiều nhìn Tiêu Chính Văn, ánh mắt mang theo sự nghi ngờ.

 

“Không ngờ anh có thể chết đi sống lại?

 

Trước đây đáng ra không nên giữ lại tên tai hại như anhl”

 

Mặc dù vẫn là giọng nói của Tả Phượng Kiều, nhưng giọng điệu và biểu cảm trên mặt cô ta lại là người hoàn toàn khác.

 

“Đến âm phủ dưới dạng linh hồn, xem ra cô là người quen ở vùng ngoài lãnh thổ nhỉ? Chẳng trách người nhà họ Trương vừa rời đi, âm phủ đã xâm chiếm Tây Vực, thì ra là có nội gián!”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

“Chỉ cần giết được anh, bí mật này sẽ vĩnh viễn không có người thứ ba biết được!” Tả Phượng Kiều lạnh lùng nói.

 

Vừa dứt lời, Tả Phượng Kiều chợt nâng tay lên, khẽ năm chặt, không khí trong bán kính vài kilomet dường như đông cứng lại.

 

Cùng lúc đó, một luồng uy lực đáng sợ đột nhiên trút xuống.

 

Đòn đánh của cô ta có vẻ bình thường, nhưng thực chất lại rất đáng sợ.

 

Trong cú đánh này dung hợp sức mạnh của trời đất, mạnh hơn nhiều so với Tả Phượng Kiều vừa rồi gấp trăm lần.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn không chút sợ hãi, tung năm đấm chống đỡ, trong đó còn ẩn chứa sức mạnh Quy Chân.
 
Chương 4782


Chương 4782

 

“Bùm!”

 

Hai luông sức mạnh va chạm chiến mọi người đang quan sát đều bị chói mät trong giây lát.

 

“Tiêu Chính Văn, tôi khuyên anh nên biết điều, nếu dám phá hỏng đại cục của tôi thì cho dù anh trở về vùng ngoài lãnh thổ, cũng chắc chắn phải chết!” Tả Phượng Kiều lạnh lùng nói.

 

Cùng lúc đó, một quyển thiên thư xuất hiện trên đầu Tiêu Chính Văn, áp xuống không hề báo trước.

 

Quyển thiên thư đó như đến từ thời cổ đại, đem theo khí tức cổ xưa và uy nghiêm, tỏa sáng.

 

Ánh sáng đó như lưỡi kiếm sắc nhọn, mà quyển thiên thư kia cũng nặng như núi.

 

Tiêu Chính Văn tung một chưởng.

 

Chưởng này đem theo sức mạnh Quy Chân và uy lực trời đất.

 

Chỉ một đòn tùy ý cũng có thể làm rung chuyển trời đất, vượt xa ngoài dự liệu của đối phương.

 

Đòn tấn công này có vẻ đơn giản nhưng lại chứa đựng sức mạnh vô song, như huy động cả trời đất một phương. Mặc dù Tả Phượng Kiều rất ngạc nhiên, nhưng cô ta không hề hoảng sợ.

 

Cũng tung một chưởng đem theo uy lực trời đất vô song.

 

Lúc hai người đối đầu, Tiêu Chính Văn đã bước lên gần Tả Phượng Kiều, trước khi Tả Phượng Kiều kịp định thần lại, Tiêu Chính Văn đã vươn tay nảm lấy vai cô ta.

 

Tả Phượng Kiều không ngờ thân pháp của Tiêu Chính Văn lại kỳ dị khó đoán như vậy, cô ta khẽ lay vai, cố gắng thoát ra khỏi tay Tiêu Chính Văn.

 

“Muốn chạy sao? Muộn rồi!”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

Một cánh tay của Tả Phượng Kiều bị Tiêu Chính Văn bẻ ra sau.

 

Thậm chí cả nhân vật thần bí chiếm cơ thể Tả Phượng Kiều cũng bị Tiêu Chính Văn lôi ra ngoài.

 

Đối phương không ngờ Tiêu Chính Văn sẽ ra tay như vậy, càng không ngờ Tiêu Chính Văn sẽ kéo hắn ra khỏi cơ thể Tả Phượng Kiều.

 

Nhưng người bí ẩn đó cũng biết rõ Tiêu Chính Văn không thể để lộ danh tính của mình trước mặt mọi người, nếu không sau này sẽ không còn chỗ đứng ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Nhưng người hản đang phải đối mặt là Tiêu Chính Văn, sao có thể dễ dàng trốn thoát được.

 

Hăn cổ thử vài lần nhưng đều bị Tiêu Chính Văn bắt lại một cách dễ dàng.

 

“Tiêu Chính Văn! Anh thật ép người quá đáng!

 

Hôm nay tôi sẽ liều chết với anh!”

 

Vừa dứt lời, linh hồn kia biến thành một tia sáng chói mắt.

 

Trong giây tiếp theo, một tiếng nổ lớn vang lên, đối phương thấy không thể chạy thoát, cho nên chọn cách tự hủy.

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo, muốn anh chết cùng sao? Đâu có dễ dàng như vậy!

 

Tiêu Chính Văn phất tay, một luồng sáng vàng bao lọc lấy linh hồn kia.

 

Nhìn thấy cảnh này, chủ nhân linh hồn kia sững sờ, hung hăng nhìn Tiêu Chính Văn, nhưng †ất cả đã quá muộn.
 
Chương 4783


Chương 4783

 

“Bùm!”

 

Một tiếng nổ lớn vang lên, linh hồn kia nổ tung mà chết.

 

Nhưng sự tự hủy diệt của hản không hề tổn hại đến Tiêu Chính Văn, thậm chí cả Tả Phượng Kiều cũng bị trận pháp không gian của Tiêu Chính Văn hấp thu vào trong.

 

Sau khi mất đi sự khống chế của linh hồn kia, Tả Phượng Kiều mới trở lại bình thường, cô ta đau đớn hét lên.

 

“Anh… sao anh có thể mạnh như vậy? Trước đây chính hắn đã giết Hạo Thiên, còn anh, sao có thể…”

 

Tả Phượng Kiều không tin Tiêu Chính Văn lại mạnh đến vậy, ngay cả người đó cũng bất lực trước Tiêu Chính Văn.

 

Trong lòng cô ta kinh ngạc đến mức nói ra cả bí mật năm đó.

 

“Tả Phượng Kiều! Nếu hồi đó Hạo Thiên không cứu cô thì cô đã chết từ mấy trắm năm trước rồi! Vì cứu cô, Hạo Thiên đã hao tổn nguyên khí, không ngờ cuối cùng cô lại thông đồng với người ngoài chống lại Hạo Thiên!”

 

Diệp Phàm cũng không kiềm chế nổi nữa, đứng trong đám người, tức giận quát lớn.

 

“Hắn vốn dĩ là một tên phế vật!”

 

Tả Phượng Kiều găn giọng gầm lên.

 

Thật ra năm đó, Tả Phượng Kiều suýt bị một cao thủ của Minh Hà giết chết, may mà gặp được Hạo Thiên ứng cứu!

 

Lúc đó, vết thương của Tả Phượng Kiều hết sức nguy cấp, Hạo Thiên vì cứu cô ta, thậm chí không tiếc hi sinh nguyên khí của bản thân, mà sau này, Tả Phượng Kiều nhìn thấy được tiềm lực của Hạo Thiên, lúc này mới âm mưu với Tả Bạch Đào biến Hạo Thiên thành lò luyện đan của mình!

 

Mãi tới cuối cùng, sau khi Hạo Thiên mất đi tất cả giá trị lợi dụng thì mới giết chết Hạo Thiên ở trong thành Uông Tử, xác cũng bị cô ta quăng vào trong Huyết Ô Trì!

 

Trận chiến đó cũng chẳng phải Tả Phượng Kiều tự tay giết chết Hạo Thiên mà là nhân vật thần bí ban nãy ra tay nên mới giết được Hạo Thiên!

 

Chỉ có điều, ngày hôm nay cô ta lại gặp phải Tiêu Chính Văn không còn là Hạo Thiên bản tính lương thiện kia nữa, ở trước mặt Tiêu Chính Văn, cô ta còn chẳng đỡ nổi một đòn!

 

Lúc này, Tả Phượng Kiều đâu còn vẻ cao ngạo của một nhân tài nữa?

 

Ngay cả nửa thân người cũng bị Tiêu Chính Văn đánh nát nhừ, còn bị kéo đứt một cánh tay, đã thảm hại tới cực điểm!

 

Không đợi Tả Phượng Kiều lên tiếng thêm lần nữa, Tiêu Chính Văn tiến lên trước một bước, túm lấy cổ của Tả Phượng Kiều, nhấc cô ta lên khỏi mặt đất.

 

“Với cảnh giới của cô thì sao có thể nhìn ra được tiềm năng của người khác? Năm đó cô đã vong ân bội nghĩa, giết chết Hạo Thiên, vậy thì hôm nay tôi sẽ dùng danh hiệu của Hạo Thiên!”

 

Rất rõ ràng, Tiêu Chính Văn đã chuẩn bị ra tay giết Tả Phượng Kiều!

 

Thấy Tiêu Chính Văn bừng bừng sát khí chỉ trong nháy mắt, sắc mặt của mười phán quan đột nhiên trầm xuống!

 

“Tiêu Chính Văn, tôi khuyên cậu, làm người phải giữ lấy một đường lui!”, La Thiên Hựu lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, lên tiếng uy hiếp.
 
Chương 4784


Chương 4784

 

Nơi này dẫu sao cũng là âm phủ, hơn nữa còn ở điện Thần Hoàng của Tả Bạch Đào, Tiêu Chính Văn công khai gi3t ch3t  Tả Phượng Kiều chẳng phải đang coi thường sự tồn tại của mấy người họ sao?

 

Hơn nữa, nếu như hôm nay đã gài bẫy chết cho Tiêu Chính Văn, vậy thì bọn họ cũng không thể ngồi nhìn Tả Phượng Kiều bị giết!

 

“Gậu Tiêu, nơi này là âm phủ đấy, vậy nên tôi khuyên cậu đừng làm mọi việc quá tuyệt tình, nếu không cậu chỉ có một thân một mình, có thể thoát ra khỏi vòng vây sao?”

 

Trần Thiên Nam cũng bước ra khỏi đám người, cười lạnh lùng uy hiếp Tiêu Chính Văn.

 

“Gậy thế ức hiếp người ức hiếp tới cả tôi luôn rồi à? Mấy người thật sự coi Tiêu Chính Văn tôi là kiểu hiền lành như Hạo Thiên sao?”

 

“Mấy người cho rằng tôi sẽ nương tay với đám trơ trẽn vô liêm sỉ như mấy người sao? Có câu này mấy người nhớ cho kỹ, đạo trời có luân hồi, không tin thì ngẩng đầu lên mà xem, ông trời tha cho ail”

 

Tiêu Chính Văn lại tăng thêm mấy phần sức lực lên các đầu ngón tay, Tả Phượng Kiều mở to đôi mắt kinh hoảng nhìn Tiêu Chính Văn, cô ta rất muốn vùng vấy, thế nhưng đôi tay đó của Tiêu Chính Văn lại giống như một cái kìm thép, căn bản vùng vẫy không nổi!

 

“Gậu Tiêu, cậu hà tất gì phải làm như vậy chứ? Đây chỉ là một trận đấu võ, không cần thiết phải làm cho mọi người đều không vui mà rời đì!”

 

Trân Thiên Nam tiến một bước về phía Tiêu Chính Văn, trong biểu cảm mang theo vẻ thâm độc, khí tức khắp người cũng dâng cao hơn mấy phần!

 

Không chỉ có Trần Thiên Nam dấy lên sát khí, mười phán quan và đám người của điện Thần Hoàng gần như đều nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ mặt ngập tràn sát khí cùng một lúc.

 

“Nếu như cậu không buông cô chủ nhà chúng tôi ra, đừng nói là thay trời hành đạo, dù là sống sót rời đi cũng là một loại ảo vọng quá cao!”, La Thiên Hựu cười lạnh lùng nói.

 

“Ồ? Tả Bạch Đào trở nên bá đạo như thế từ lúc nào vậy?”

 

Vào lúc mọi người đang có ý định bao vây công kích Tiêu Chính Văn, đột nhiên có một giọng nói cực kỳ bá đạo truyền tới.

 

Ngay sau đó, những luồng khí tức của cường giả Thiên Đạo cũng đổ ập tới!

 

Phía xa, vô số chiến mã đang lao rất nhanh đến, một ông lão khoác trên mình bộ giáp nặng cưỡi một con ngựa cao to tiến đến trong nháy mắt!

 

Thấy ông lão này, gần như tất cả mọi người đều hít sâu.

 

Ông lão chẳng phải ai xa lạ, chính là tộc trưởng của nhà họ Hiên Viên!

 

Đại quân mấy nghìn người đi theo phía sau ông ta, ai đấy cũng đều uy phong lãm liệt, khí tức kinh thiên động địa!

 

Đại quân hàng nghìn người đó đi qua đâu là sát khí tràn lan tới đó, đặc biệt là ông lão kia, mặc dù nhìn đã cao tuổi nhưng lại có khí thế coi thường bốn phương!

 

Sắc mặt của đám người trong điện Thần Hoàng cũng đột ngột biến đổi, đây là ngự lâm quân của hoàng đế Hiên Viên!

 

Nhà họ Hiên Viên áp chế vạn cổ, có thể gọi là sự tồn tại cấp thuỷ tổ của loài người!

 

Dù là điện Thần Hoàng hay thập điện Diêm Vương đều kém hơn rất nhiều so với nhà họ Hiên Viên!

 

La Thiên Hựu ban nấy vẫn mặt đầy sát khí, vào khoảnh khắc nhìn thấy ông lão thì sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi.

 

Thế nhưng những lời cay độc của bọn họ ban nãy đã thốt ra rồi, bây giờ đành đâm lao thì phải theo lao, dù thế nào cũng không thể lùi dù chỉ là nửa bước!
 
Chương 4785


Chương 4785

 

“Hừ! Hoàng đế Hiên Viên đã không còn nữa, hơn nữa nhà họ Hiên Viên cũng phải tuân theo quy tắc của âm phủ, đây vừa là di mệnh của hoàng đế Hiên Viên, cũng là pháp chỉ của thượng quân Hậu Thổ!”, La Thiên Hựu cố tỏ ra trấn tĩnh, lạnh lùng lên tiếng.

 

“Pháp chỉ của thượng quân Hậu Thổ?”

 

Ông lão đứng đầu cười khẩy, ánh mắt xuyên qua hư không vô tận, giống như có thể vượt qua dòng chảy lịch sử lâu dài!

 

Vào khoảnh khắc ông ta vừa nói dứt lời, xung quanh đột nhiên dâng lên từng luồng khí tức màu tím, bao trùm hết cả điện Thần Hoàng vào bên trong.

 

“Dù là thượng quân Hậu Thổ thì cũng sẽ không để mặc cho mấy người sử dụng thủ đoạn hèn hạ như vậy, hết lần này tới lần khác hại chết hậu bối!”

 

“Năm đó Hạo Thiên chết thế nào, chắc hẳn mấy người rõ hơn ai hết!”

 

Khi ông lão gằn giọng lên tiếng, không ít người đều bị giọng nói phẫn nộ này làm cho chấn động tới thổ huyết!

 

Ngay cả La Thiên Hựu cũng chấn động tới độ phải lùi ra sau mấy bước!

 

“Mấy người đừng quên nơi này là điện Thần Hoàng!”, La Thiên Hựu lại tiến lên trước một bước, nói với vẻ đối chọi gay gắt.

 

Nhà họ Hiên Viên là thuỷ tổ của loài người, đương nhiên sẽ không bị lời uy hiếp của La Thiên Hựu doạ sợ!

 

Điều thật sự khiến cho mọi người đang có mặt không hiểu được chính là tại sao năm đó sau khi Hạo Thiên chết, nhà họ Hiên Viên vẫn chưa báo thù mà lại yên lặng cho qua, thậm chí mãi tới ngày hôm nay sau khi mấy trăm năm đã trôi qua rồi cũng chưa từng vì chuyện của Hạo Thiên mà đi gây rắc rối với Tả Bạch Đào!

 

Không chỉ có Diệp Phàm cảm thấy khó hiểu về chuyện này mà ngay cả Chấn Bắc Vương cũng hết sức hoài nghi!

 

Thật ra không phải nhà họ Hiên Viên không muốn báo thù cho Hạo Thiên mà là chuyện năm đó liên quan rất rộng, thậm chí còn có dính dáng tới một số thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Mặc dù dòng dõi Hiên Viên cường thế nhưng cũng chẳng phải vô địch thiên hạ, nhà họ Hiên Viên cũng có nhân vật mà họ lo lắng và kiêng dè!

 

Hôm nay, chuyện tương tự lại phát sinh thêm lần nữa với Tiêu Chính Văn, mà Tiêu Chính Văn còn sử dụng chính thân xác của Hạo Thiên!

 

Điều này chẳng khác gì mấy người này định cho Hạo Thiên chết thêm lần nữa!

 

Dù vì Tiêu Chính Văn hay vì Hạo Thiên, nhà họ Hiên Viên đều không thể để cho Tả Bạch Đào đạt được ý đồ!

 

Nếu không thì sau này nhà họ Hiên Viên sẽ chỉ trở thành trò cười cho những thế gia khác!

 

“La Thiên Hựu, trước đây nhà họ Hiên Viên chúng tôi không so đo với mấy người là vì còn quan tâm tới đại cục của âm phủ! Thế nhưng mấy người lại muốn giết người của gia tộc chúng tôi tới hai lần, như vậy có phải đang quá xem thường nhà họ Hiên Viên rồi hay không?”
 
Chương 4786


Chương 4786

 

“Hôm nay, ông dám động vào một cọng lông của cậu ta, nhà họ Hiên Viên chúng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua dễ dàng, dù phải chảy cạn giọt máu cuối cùng thì cũng phải xoá bỏ điện Thần Hoàng của mấy người ra khỏi âm phủ!”

 

Giọng nói của ông lão chấn động cả khoảng không, giọng điệu hết sức bá đạo!

 

Sau khi nghe thấy những lời này, sắc mặt của La Thiên Hựu cũng lập tức trầm xuống.

 

Năm đó, nhà họ Hiên Viên không phải không có động tĩnh gì mà bên phía thập điện Diêm Vương và Âm Tư đã phải tốn rất nhiều sức lực mới áp chế được lửa giận của nhà họ Hiên Viên!

 

Bây giờ, nhà họ Hiên Viên đã công khai lên tiếng, giờ muốn thông qua những thủ đoạn khác để ép buộc nhà họ Hiên Viên nghe theo thì đã chẳng còn khả năng nữa rồi!

 

“Đáng tiếc là thần hồn của cậu ta không phải là Hạo Thiên mà là Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ! Cũng có thể nói, chúng tôi giết Tiêu Chính Văn thì có liên quan gì tới nhà họ Hiên Viên mấy người?”

 

La Thiên Hựu nói dứt câu thì cũng không đối chọi gay gắt với ông lão nữa!

 

Dẫu sao điện Thần Hoàng chỉ có thể đại diện cho một mình Tả Bạch Đào chứ không thể đại diện cho cả Âm Tư âm phủ, chỉ dựa vào thực lực của Tả Bạch Đào thì căn bản không đủ sức mạnh để khai chiến với nhà họ Hiên Viên!

 

“Hừ, La Thiên Hựu, ông không cần phải tìm cớ nữa, dù cậu ta có là ai thì thân xác đó vẫn là của Hạo Thiên! Nếu như thân xác đã là của Hạo Thiên, vậy thì cậu ta chính là người của nhà họ Hiên Viên chúng tôi!”

 

Trong mắt ông lão loé lên sát khí khủng bố, ngay cả bầu trời cũng bị bao phủ bởi một tầng sương trắng mờ ảo, nhiệt độ hạ xuống mười mấy độ chỉ trong nháy mắt!

 

Rất rõ ràng, ông lão lúc này cũng đang nhẫn nhịn, nếu không e rằng đã ra tay từ lâu rồi!

 

“Nói hay lắm! Nếu đã như vậy thì hôm nay điện Thần Hoàng chúng tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện này nữa, có điều tôi phải nhìn xem cậu ta sẽ giết Tả Phượng Kiều thế nào!”

 

La Thiên Hựu nghiến răng lên tiếng.

 

Dẫu sao điện Thần Hoàng cũng chẳng phải là đối thủ của nhà họ Hiên Viên, ở trước mặt cường giả, kẻ yếu căn bản không có tư cách để đàm phán!

 

Thế nhưng hôm nay Tả Phượng Kiều xuất hiện không chỉ đại diện cho điện Thần Hoàng mà còn là Âm Tư và thập điện Diêm Vương!

 

Tả Phượng Kiều cũng lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, cố chấp lên tiếng nói một câu: “Dựa vào anh mà cũng dám giết tôi ư? Cho anh thêm mười lá gan nữa đấy!”

 

Cô ta tin rằng Âm Tư sẽ không bỏ mặc cô ta, dù Âm Tư không tiện tham gia vào, Tả Bạch Đào cũng sẽ nhanh chóng liên lạc với bên phía thập điện Diêm Vương, ít nhất Sở Giang Vương cũng sẽ không trơ mắt nhìn mình chết trong tay Tiêu Chính Văn!

 

“Yên tâm, trước khi viện binh của cô tới, tôi sẽ không giết cô đâu!”, Tiêu Chính Văn bật cười lạnh lùng, nói.

 

“Láo xược! Cậu dám động vào cô ta thử xem!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, trên bầu trời đột nhiên mây đen ùn ùn kéo tới, một luồng khí tức điên cuồng cũng đổ ập xuống theo, nháy mắt đã ép lui khí thế của dòng dõi Hiên Viên!

 

Hai luồng khí tức mạnh mẽ bùng nổ, gần như chia đôi bầu trời.

 

Trong một luồng khí tức đáng sợ đầy máu, lập tức nhuộm máu nửa bầu trời.
 
Chương 4787


Chương 4787

 

Trong màn máu đó, vô số bóng người xuất hiện, tất cả đều mặc áo giáp, tay cầm đao.

 

Không hề thua kém gì tộc Hiên Viên, thực lực đủ để chống lại tộc Hiên Viên, khiến mọi người đều chấn động.

 

Đặc biệt là ông lão áo đen dẫn đầu, mái tóc dài bạc trắng xõa trên vai, đôi mắt đỏ như máu đầy sát khí, mạnh ngang với ông lão tóc bạc của tộc Hiên Viên.

 

Chỉ một ánh mắt của ông ta cũng đủ để khiến tất cả mọi người đều cảm thấy sức ép nặng nề.

 

Huyết ngục của nhánh chính Hình Thiên cũng là chỗ dựa của Tả Bạch Đào ở âm phủ đã chính thức lộ diện thân phận.

 

Với cục diện hiện tại, đây không còn là trận đấu giữa Tả Phượng Kiều và Tiêu Chính Văn nữa, mà là trận chiến đẫm máu giữa hai thế lực.

 

Lúc này, đại diện của các thế gia cũng lần lượt rời khỏi hiện trường, hiển nhiên không ai muốn nhúng tay vào cuộc tranh chấp này.

 

Nhánh chính Hình Thiên cũng là một trong những thế lực lớn trong âm phủ, mặc dù giống tộc Hiên Viên, lâu rồi chưa xuất thế, nhưng không ai dám coi thường bọn họ.

 

Thấy người của nhánh chính Hình Thiên, La Thiên Hựu cười nhạt, phất tay, một vài tia sáng trong điện Thành Hoàng phóng thẳng lên trời.

 

Một luồng sức mạnh bao phủ ngàn dặm, khí tức của tộc Hiên Viên bị ép lui.

 

“Hiên Viên Ngự! Ông còn muốn tiếp tục không?” La Thiên Hựu đắc ý hỏi.

 

Trước khi điện Thành Hoàng quả thực thua kém nhà họ Hiên Viên, nhưng bây giờ đã hình thành cục diện hai chọi một, nhà họ Hiên Viên đã thất thế, nếu hai bên giao đấu thì nhà họ Hiên Viên sẽ bị tiêu diệt.

 

Ông lão tóc bạc phía nhánh chính tộc Hiên Viên chính là Hiên Viên Ngự, đối mặt với thế cục một chọi hai này, ông ta tự tin có thể phá hủy điện Thành Hoàng, thậm chí là giết được Tả Bạch Đào.

 

Nhưng kết quả là tộc Hiên Viên lại bị đối phương tấn công, thậm chí từ này về sau không thể khôi phục lại nổi.

 

Nhánh chính Hình Thiên là một thế lực không thể coi thường ở thời Hoàng Đế, sau mấy nghìn năm nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, thực lực chắc chắn không thua kém tộc Hiên Viên.

 

Chỉ riêng tinh thần chiến đấu của tộc Hình Thiên cũng đủ khiến các thế lực ở âm phủ đau đầu.

 

Hình Thiên trước đây là vô cùng mềm yếu, nhưng con cháu của Hình Thiên đều cực kỳ hung tợn.

 

“Tiêu Chính Văn, bây giờ cậu còn dám giết cô chủ nhà chúng tôi sao? Cho cậu mượn mười lá gan e rằng cậu cũng phải ngoan ngoãn thả người thôi!” La Thiên Hựu chế nhạo.

 

Tả Phượng Kiều đang bị Tiêu Chính Văn bóp cổ, càng nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ khinh thường, chỉ cần Tiêu Chính Văn không phải kẻ ngốc thì sẽ không dám động vào một sợi tóc của cô ta.

 

“Tiêu Chính Văn, anh La đã cho cậu đường lui rồi, tôi khuyên cậu đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, như vậy sẽ chỉ khiến cậu mất mặt mà thôi!”

 

“Tiêu Chính Văn, người ta có câu thế lực mạnh hơn con người. Nơi đây là âm phủ, không phải vùng ngoài lãnh thổ hay giới thế tục. Ở âm phủ, một mình cậu có thể làm gì chứ? Cơ hội chỉ có một lần mà thôi!”

 

Trần Đình Chi thản nhiên đe dọa.
 
Chương 4788


Chương 4788

 

“Một mình cậu mà cũng dám chém giết âm phủ sao? Cậu coi âm phủ như chốn không người đấy à?”

 

“Nếu anh đồng ý với yêu cầu của nhà họ Trần thì đâu đến mức rơi vào bước đường này! Thật nực cười!” Trần Thành cũng phụ họa theo.

 

“Cho cậu ba giây, lập tức thả Tả Phượng Kiều ra, nếu không thì chết!”

 

Người đứng đầu nhánh chính Hình Thiên là Thiên Phạt lạnh lùng nói.

 

Tiêu Chính Văn không thèm để ý đến Thiên Phạt, quay lại nhìn hai anh em nhà họ Trần.

 

“Các người thật sự cho rằng Tiêu Chính Văn tôi có thể bắt nạt dễ dàng sao? Mặc kệ người khác như thế nào, nhưng riêng hai người thì đừng mong sống sót rồi khỏi nơi này!”

 

Nghe vậy, hai anh em Trần Thiên Nam cười lớn.

 

Trần Thiên Nam chỉ vào mũi Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, bây giờ cậu còn không bảo vệ nổi mình, vậy mà còn dám uy hiếp chúng tôi? Thật nực cười!”

 

Trần Đình Chi cười lớn nói: “Cậu nghĩ nơi đây là vùng ngoài lãnh thổ, có thể mặc cậu chơi đùa sao? Cậu đề cao bản thân quá rồi đấy!”

 

Trần Thành vỗ đùi cười lớn, chỉ vào Tiêu Chính Văn nói: “Bây giờ là lúc nào rồi mà anh còn dám uy hiếp chúng tôi! Đúng là không biết sống chết!”

 

Lúc này, ba người nhà họ Trần không hề chú ý đến sắc mặt của La Thiên Hựu trở nên vô cùng khó coi.

 

Ngoại trừ ba người nhà họ Trần, vẻ mặt của tất cả mọi người đều cực kỳ nghiêm túc, thậm chí bọn họ đã có thể cảm nhận được một trận chiến lớn sắp xảy ra.

 

“Lớn chuyện rồi!” Abe Seimei nhìn ba người nhà họ Trần với ánh mắt phức tạp.

 

“Các người còn tâm trạng cười à?” La Thiên Hựu không chịu nổi nữa, quát lớn.

 

Thấy La Thiên Hựu nổi giận, ba người nhà họ Trần đều sững sờ.

 

Lúc quay đầu lại nhìn La Thiên Hựu, bọn họ mới phát hiện ra bầu trời phía sau ông ta đã xuất hiện ngàn vạn tia sáng từ lúc nào.

 

Giữa vạn tia sáng, một thanh giáo đỏ rực có khả năng hủy diệt trời đất đang phóng về phía bên này.

 

Một người phụ nữ với dáng người uyển chuyển như tiên nữ, chắp tay sau lưng, bay theo phía sau thanh giáo kia.

 

Mặc dù người phụ nữ đó vô cùng xinh đẹp, nhưng không có ai dám nhìn lần thứ hai.

 

Bởi vì thanh giáo đó chính là giáo Đoạn Hồn, một trong mười thần vật ở âm phủ.

 

Chủ nhân của giáo Đoạn Hồn càng đáng sợ hơn, chính là Đẩu Nguyên Thánh Mẫu, người cai quản hỏa diệm địa ngục.

 

“Thánh Mẫu Đẩu Nguyên? Sao bà ta cũng đến góp vui vậy!” La Thiên Hựu kinh ngạc nhìn về phía chân trời.

 

Không chỉ ông ta mà ngay cả đám người của nhánh chính Hình Thiên cũng kinh hãi nhìn về phía Thánh Mẫu Đẩu Nguyên.

 

“Vãn bối xin chào Thánh Mẫu Đẩu Nguyên! Không biết bà đến có chuyện gì?” La Thiên Hựu tiến lên một bước, chắp tay chào rồi cung kính nói.

 

Thánh Mẫu Đẩu Nguyên là nhân vật lớn phụ trách nhất ngục, không chỉ điện Thành Hoàng của Tả Bạch Đào chắc chắn không thể sánh bằng, mà ngay cả nhánh chính Hình Thiên cũng phải nể mặt vài phần.
 
Chương 4789


Chương 4789

 

“Hôm nay điện Thành Hoàng thật náo nhiệt nên tôi cũng muốn đến góp vui, thả lỏng xương cốt. Sao thế? Ông có ý kiến gì à?” Thánh Mẫu Đẩu Nguyên nhìn Tả Thiên Hựu, khiến đám người phía sau sợ đến mức mồ hôi như mưa.

 

Ông ta nào dám phản đối.

 

Người phụ nữ này nổi tiếng hung ác ở âm phủ, chỉ cần không nghe lời sẽ hủy diệt cả gia tộc. Như vậy còn chưa đủ, cho dù là linh hồn, cũng sẽ bị bà ta bắt xuống địa ngục hỏa diệm, cho đến khi linh hồn bị hủy hoại hoàn toàn mới thôi.

 

“Không… tôi không dám! Tôi chỉ muốn hỏi Thánh Mẫu đến để giúp Tiêu Chính Văn sao?” Mặc dù La Thiên Hựu sợ hãi, nhưng ông ta vẫn phải hỏi rõ mục đích của Thánh Mẫu Đẩu Nguyên.

 

“Ông dám thăm dò ý của tôi sao? Còn không mau cút ra cho tôi!” Thánh Mẫu Đẩu Nguyên quát lớn, La Thiên Hựu vội vàng lùi ra sau mấy bước, không dám nói bậy bạ nữa.

 

Mặc dù bà ta không nói rõ, nhưng người tinh ý có thể hiểu được mục đích lần này đến đây của bà ta là để giúp đỡ Tiêu Chính Văn.

 

Cục diện lập tức thay đổi, có thêm Thánh Mẫu Đẩu Nguyên và Hiên Viên Ngự, cục diện càng trở nên tế nhị hơn.

 

Ngay cả mười vị phán quan cũng trở nên nghiêm nghị.

 

Diễn biến của chuyện này nằm ngoài dự đoán của đám người điện Thành Hoàng, ai có thể ngờ rằng Thánh Mẫu Đẩu Nguyên lại đột nhiên đứng về phía Tiêu Chính Văn vào thời khắc then chốt này chứ?

 

“Các người thật sự cho rằng tôi không có chỗ dựa ở âm phủ, mà lại dám một mình xông vào ứng chiến sao?” Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

Chuyện này thật ra có liên quan đến nhà họ Bạch.

 

Trương Nghi từng đến âm phủ cùng Thủy Hoàng Đế, hơn nữa còn có giao tình với rất nhiều người.

 

Thánh Mẫu Đẩu Nguyên luôn ngưỡng mộ dáng vẻ anh dũng của Trương Nghi, trong hàng nghìn năm qua, hai người vẫn luôn trao đổi thư từ, vì vậy lần này Thánh Mẫu Đẩu Nguyên cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Như Tiêu Chính Văn đã nói, nếu không chắc chắn, sao anh có thể một mình đến âm phủ?

 

Tất cả những điều này là kết quả của một quá trình chuẩn bị lâu dài, từ khi điện Thần Long tiến vào Đế Khư, Trương Nghị và Tiêu Chính Văn vẫn chưa từng cắt liên lạc.

 

Chỉ là người ngoài không biết mà thôi.

 

“Cái gì? Cậu… thì ra cậu đã sắp xếp hết mọi chuyện rồi!” lúc này, La Thiên Hựu mới ngộ ra.

 

Lúc trước, bọn họ đã thiết kế sẵn bẫy để Tiêu Chính Văn nhảy vào, nhưng đến bây giờ bọn họ mới nhận ra người mắc bẫy là bọn họ.

 

Tiêu Chính Văn không chỉ có sự ủng hộ của tộc Hiên Viên, mà còn có sự giúp đỡ của Thánh Mẫu Đẩu Nguyên. Có thể nói bọn họ mới là người trộm gà không được còn mất nắm gạo!”

 

Bây giờ Đẩu Nguyên Thánh Mẫu đã đích thân đến, dù là Tả Bạch Đào ra mặt cũng thấp kém hơn người ta.

 

Huống gì lúc này Tả Bạch Đào không ở điện Thành Hoàng mà đang ở chỗ Sở Giang Vương bàn luận về vấn đề làm thế nào thâu tóm vùng ngoài lãnh thổ và thế tục sau khi Tiêu Chính Văn chết.

 
 
Chương 4790


Chương 4790

 

Nhưng Tả Bạch Đào không ngờ sẽ xảy ra cớ sự lớn như vậy, dù Tả Bạch Đào có đích thân ra mặt cũng không thể bình ổn được một trận chiến lớn hôm nay chứ đừng nói đến việc ông ta không có ở điện Thành Hoàng.

 

Lúc này Thiên Phạt bị giáo Đoạn Hồn vây chặt, không thể nhúc nhích, dù ông ta dám động đậy ngón tay, giáo Đoạn Hồn sẽ lập tức đâm chết ông ta.

 

Hơn nữa dù Đẩu Nguyên Thánh Mẫu giết ông ta ngay tại đây thì nhà họ Hình cũng không dám đến tận cửa động vào Đẩu Nguyên Thánh Mẫu, nói cách khác hôm nay ông ta có chết cũng chỉ có thể là chết một cách vô ích.

 

Thấy tình thế đột nhiên xảy ra sự biến chuyển lớn như thế, sắc mặt Trần Thiên Nam cũng trở nên khó coi.

 

Vốn dĩ họ cứ nghĩ Tiêu Chính Văn chỉ đến âm phủ một mình, chỉ có thể dựa vào thế lực của nhà họ Trần nhưng ai mà ngờ đằng sau Tiêu Chính Văn không chỉ có nhà họ Hiên Viên làm chỗ dựa mà ngay cả Đẩu Nguyên Thánh Mẫu cũng xuống núi.

 

Lúc đầu họ còn nghĩ nhánh chính Hình Thiên có thể chèn ép được nhà họ Hiên Viên, cộng thêm thế lực của điện Thành Hoàng, Tiêu Chính Văn vẫn chỉ có thể chấp nhận, nhưng Đẩu Nguyên Thánh Mẫu đột nhiên xuất hiện, người nhà họ Trần như bị hắt một gáo nước lạnh.

 

Biết trước việc sẽ đi đến nước này, lúc đầu họ không nên có ý định gì với Tiêu Chính Văn mà cứ thế thuận nước đẩy thuyền, giả vờ đứng về phía Tiêu Chính Văn, trả ơn nghĩa cho anh, nhà họ Trần vừa có thể không tham dự vào chuyện này, vừa có thể được Tiêu Chính Văn nhìn nhận.

 

Nhưng bây giờ mọi chuyện đã muộn rồi, họ đã có mối thù với Tiêu Chính Văn, hai bên chỉ có thể đối đầu lẫn nhau.

 

“Chuyện này… sao có thể!”, Tả Phượng Kiều không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Trước đây cô ta cũng nghĩ Tiêu Chính Văn chỉ ở ngoài lãnh thổ không thể có chỗ dựa vững chắc giống bố con nhà họ Trần, chỉ cần điện Thành Hoàng và nhà họ Hình ra mặt thì có thể bóp ch3t Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng điều khiến cô ta không ngờ đến là Tiêu Chính Văn không chỉ có chỗ dựa mà còn là người mà ngay cả điện Thành Hoàng cũng không đắc tội được.

 

“Nơi này vốn dĩ là địa bàn của cô, trong mắt cô dù tôi có thể thắng cũng sẽ sợ hãi thế lực của cô, không thể bại trong tay cô”.

 

“Thậm chí chỉ cần cô đồng ý, tôi phải nghe theo sự sắp xếp của cô, đúng chứ?”

 

“Nhưng tiếc là cô không nên tính bàn tính này, càng không nên dùng đến thủ đoạn đê tiện, nếu không phải các cô ỷ thế ức hiếp người khác, có lẽ tôi sẽ tha cho cô một mạng”.

 

“Nhưng giờ xem ra e là không thể giữ lại mạng cho cô rồi”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn vung tay hất văng Tả Phượng Kiều xuống đất.

 

Ngược lại xoay người đi về phía nhà họ Trần.

 

“Chẳng phải lúc nãy các người cười rất sảng khoái sao? Cười tiếp đi”.

 

Tiêu Chính Văn từng bước ép đến gần, dù là Trần Thiên Nam hay Trần Đình Chi cũng đều cảm nhận được khí tức vô cùng đáng sợ đã bao vây lấy hai người.

 

Mặc dù hai người đều là cao thủ Thiên Cảnh nhưng ngay cả Tả Phượng Kiều cũng không phải là đối thủ một chiêu của Tiêu Chính Văn, thì họ sao có thể là đối thủ của Tiêu Chính Văn chứ?

 

“Anh La!”, Trần Đình Chi không thể giữ được bình tĩnh nữa, hét lớn tên La Thiên Hựu.

 

“Tiêu Chính Văn”.
 
Chương 4791


Chương 4791

 

La Thiên Hựu vừa muốn bước đến, Thiên Phạt đã kéo ông ta lại lắc đầu nói: “Vì hai con chó mà không tiếc mạng sống của mình”.

 

Nói rồi Thiên Phạt nhìn về hướng Đẩu Nguyên Thánh Mẫu.

 

La Thiên Hựu rùng mình, nuốt nước bọt, cuối cùng vẫn lùi về sau.

 

“Chẳng phải nhà họ Trần các người nói có thể đảm bảo cho tôi bình an rời khỏi âm phủ sao? Xem ra hình như các ông còn không tự bảo vệ được mình nữa kìa”, Tiêu Chính Văn cười nhạo, lạnh lùng nhìn ba người nhà họ Trần.

 

“Bố! Chúng ta phải làm sao đây?”, Trần Thành hoảng sợ đến mức chân mềm nhũn, bật khóc nhìn Trần Thiên Nam.

 

“Phụt!”

 

Trần Thiên Nam chưa kịp lên tiếng, con dao quân đội năm cạnh đã bay ra, thoáng chốc đã đánh Trần Thành thành vô số mảnh.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu dám giết người nhà họ Trần! Cậu đừng quên nhà họ Trần tôi cũng là gia tộc lớn ở ngoài lãnh thổ, lẽ nào cậu không sợ đến lúc đó nhà họ Trần tính sổ với cậu sao?”

 

Trần Thiên Nam thấy con trai mình bị Tiêu Chính Văn đánh chết, thi thể không được toàn thây, ánh mắt hiện lên đầy tia máu, tức giận hét lớn.

 

“Đến giờ ông vẫn còn muốn áp bức tôi bằng nhà họ Trần sao? Lẽ nào ông không động não một chút xem, tôi biết rõ ông là người nhà họ Trần mà tại sao còn dám giết các ông?”

 

“Hơn nữa không ngại nói cho ông biết, ngày nào Trần Huy Tổ là người điện Thần Long thì đời này đều là anh em của Tiêu Chính Văn tôi, nếu ông ta có chút tổn hại nào ở nhà họ Trần thì nhà họ Trần các ông chắc chắn sẽ máu chảy thành sông”.

 

“Nếu nhà họ Trần ông dám làm hại tính mạng của ông ta, cho dù là âm phủ hay ngoài lãnh thổ, nhà họ Trần cũng sẽ không còn tồn tại”.

 

Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn vung một đấm lên đánh vào Trần Thiên Nam.

 

Trần Thiên Nam chưa kịp phản ứng thì giáo Đoạn Hồn đã vây chặt lấy Trần Thiên Nam, thấy nắm đấm của Tiêu Chính Văn đang đánh về phía mình nhưng Trần Thiên Nam lại không thể nhúc nhích.

 

“Rầm!”

 

Trần Thiên Nam thậm chí còn không thể phát ra tiếng kêu thảm thiết đã bị Tiêu Chính Văn đánh thành vũng máu.

 

“Tiêu Chính Văn! Cậu dám!”, Trần Đình Chi thấy người nhà họ Trần liên tiếp chết trong tay Tiêu Chính Văn cũng không thể nhịn được nữa, khí tức xung quanh bỗng dâng cao.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu đừng quên nơi này là âm phủ”, La Thiên Hựu cũng nói.

 

“Không lâu nữa ông cũng sẽ đi theo họ thôi”, Tiêu Chính Văn dời mắt nhìn sang La Thiên Hựu.

 

“Cậu… cậu dám ra tay đánh tôi?”, vẻ mặt La Thiên Hựu và những người đằng sau ông ta thay đổi.

 

“Các ông? Không chỉ các ông mà còn họ nữa”, Tiêu Chính Văn chỉ vào mười phán quan kia, cười mỉa nói.

 

“Gì cơ? Cậu…”
 
Chương 4792


Chương 4792

 

Mười phán quan cũng ngạc nhiên đến ngây người bởi câu nói của Tiêu Chính Văn.

 

“Không thì sao? Chẳng lẽ các ông nghĩ tôi đến âm phủ chỉ vì một mình Tả Phượng Kiều thôi sao? Một nhân vật nhỏ như cô ta đáng để tôi tốn công sức vậy sao?”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa sải bước đi về phía đám người La Thiên Hựu.

 

Sắc mặt La Thiên Hựu thay đổi, dù đằng sau Tiêu Chính Văn có Đẩu Nguyên Thánh Mẫu, họ cũng không thể buông tha chịu chết.

 

Ngay sau đó mười phán quan và người của điện Thành Hoàng đều toát cả khí tức mạnh mẽ, sát khí ngùn ngụt nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Dù là chết thì họ cũng phải kéo theo Tiêu Chính Văn chết cùng.

 

Hiên Viên Ngự cũng bước ra trước, hàng ngàn tinh kỵ nhà họ Hiên Viên cũng bước đến gần đám người La Thiên Hựu.

 

“Không nhọc các vị ra tay, tôi tự mình giải quyết”.

 

Khí tức của Tiêu Chính Văn cũng rất đáng sợ, khí tức của rồng mạnh mẽ lập tức dâng lên.

 

Năm thần rồng xuất hiện bên cạnh Tiêu Chính Văn cùng lúc, thân rồng to lớn lập tức bao vây lấy điện Thành Hoàng.

 

Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều lộ ra vẻ mặt không dám tin.

 

Lẽ nào Tiêu Chính Văn định hủy luôn cả điện Thành Hoàng?

 

Quan trọng nhất là nơi này còn có mười phán quan của cung Sở Giang Vương, giết mười phán quan đồng nghĩa với việc gây thù với Sở Giang Vương.

 

Mặc dù Sở Giang Vương không thể đánh đến ngoài lãnh thổ nhưng sau này hai bên sẽ không chạm mặt nhau nữa sao?

 

Tục ngữ có câu con người cuối đời chỉ có cái chết!

 

Nhưng mọi người còn chưa hoàn hồn, Tiêu Chính Văn đã ra tay với đám người La Thiên Hựu.

 

Rầm!

 

Tiếng rồng gầm vang lên, một con Thương Long màu vàng lao thẳng đến chỗ đám người La Thiên Hựu.

 

Thấy thế La Thiên Hựu hoảng hốt.

 

Ông ta đã nhìn ra thực lực kinh người của Tiêu Chính Văn, thậm chí Tả Phượng Kiều cũng không phải là đối thủ của anh.

 

Mặc dù ông ta đã có chuẩn bị tâm lý nhưng khi Tiêu Chính Văn ra tay thật, ông ta mới hiểu tại sao trước đây đám người Judah lại thua Tiêu Chính Văn chỉ trong một ngày.

 

Thực lực của đối phương có thể hình dung bằng từ “khủng khiếp”, cộng thêm cơ thể của Hạo Thiên, vốn dĩ đã bị Tiêu Chính Văn liên tục cường hóa đến mức đáng sợ, một đòn tấn công của Tiêu Chính Văn có thể đáng sợ hơn một đòn của Tả Phượng Kiều – vừa bị đánh bại lúc nãy.

 

Thấy Tiêu Chính Văn đã ra tay với La Thiên Hựu, vẻ mặt mười phán quan cũng thay đổi.

 

Nếu lúc này không hợp sức với La Thiên Hựu thì họ chỉ sẽ bị tấn công.

 

Nhưng không để họ ra tay, một đòn tấn công quyết tuyệt của Tiêu Chính Văn đã cách La Thiên Hựu trong vòng gang tấc.
 
Chương 4793


Chương 4793

 

“Vù vù!”

 

Trong tay La Thiên Hựu bỗng xuất hiện một sợi dây xích màu đen tuyền, đây là xích Câu Hồn, cũng là một trong những con bài cuối cùng của La Thiên Hựu.

 

Lúc nãy khi đánh nhau, La Thiên Hựu đã bị ép đến mức phải rút con bài cuối cùng của mình ra, có thể thấy sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn đáng sợ đến mức nào.

 

La Thiên Hựu vung tay, sợi dây xích màu đen vung lên đánh về phía Thương Long màu vàng.

 

Cùng lúc đó mười phán quan do Trần Đình Chi dẫn đầu cũng đồng loạt ra tay.

 

Mười cao thủ Thiên Cảnh cấp hai cùng lúc bao vây tấn công Tiêu Chính Văn, mặc dù trong số họ không có cao thủ Thiên Cảnh cấp ba nhưng ưu thế là người đông.

 

Thoáng chốc những tia sáng đầy màu sắc bao phủ cả bầu trời.

 

Ngay cả không gian cũng trở nên méo mó.

 

Đối mặt với đòn tấn công cuồng bạo như muốn hủy diệt trời đất này, Tiêu Chính Văn chỉ cười khẩy, sau đó đứng thẳng người nghênh đón đòn tấn công của mười phán quan, rồi anh ra tay đánh về hướng đó.

 

Khi mười phán quan tung ra hết các tuyệt chiêu, chỉ trong nháy mắt, nơi đó lập tức bị ánh hào quang bao phủ, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng!

 

“Chỉ dựa vào một mình cậu mà cũng muốn giết toàn bộ chúng tôi ư? Rõ ràng là nói chuyện viển vông!”

 

La Thiên Hựu vừa nói dứt lời thì lại tung ra sợi xích đen sì kia, một luồng khí tức chết chóc khủng b0 lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Sợi xích màu đen này được gọi là xích Câu Hồn bởi vì nó có thể khiến cho thần hồn của người bị trọng thương!

 

Lúc này, lấy khu vực mà mấy người Tiêu Chính Văn đang đứng làm trung tâm, bên trong phạm vi mười mấy dặm đều bị ánh sáng trắng bao trùm, căn bản không thể nhìn rõ tình hình bên trong!

 

“Một đòn của nhiều người như thế bên phía đối diện, anh ta thật sự có thể chống đỡ nổi sao?”

 

Trong đám người vẫn đang đứng bên cạnh quan sát trận đấu, có người lên tiếng nghi hoặc.

 

“Chống đỡ nổi? Căn bản không thể nào! Đó là đòn liên thủ của mười phán quan, dù có Sở Giang Vương ở đây thì e rằng cũng sẽ tan thành tro bụi cả thôi!”

 

“Hừ! Tiêu Chính Văn, chịu chết đi!”

 

Một phán quan trong số đó giơ bút phán quan lên và vẽ ra một chữ triện thời thượng cổ, mang theo uy áp đất trời cổ xưa, đàn áp xuống từ khoảng trời phía trên đỉnh đầu Tiêu Chính Văn!

 

Trong số mọi người, chỉ có mấy người Judah và Hisanael là nhìn cảnh tượng trước mắt với biểu cảm nghiêm trọng!

 

Mồ hôi Abe Seimei chảy đầm đìa nhìn về phía Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này, cũng chỉ có ba người bọn họ mới có thể nhìn xuyên qua màn ánh sáng trắng chói mắt đó, trông thấy tình hình bên trong!

 

Tiêu Chính Văn dùng sức mạnh của bản thân đối kháng với sát chiêu có một không hai của mười phán quan, hơn nữa còn chẳng có chút thương tích nào!

 

Anh cứ như thiên thần!

 

Lại một loạt đòn công kích cuồng bạo nữa trôi qua, chỉ thấy Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, cao ngạo đứng giữa khoảng trời!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top