Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại
Chương 4714


Chương 4714

 

Thanh kiếm Thất Tinh phía trên lưng ông lão cũng khiến mọi người phải há hốc mồm.

 

Sắc mặt của mấy người nhà họ Diệp cũng trở nên khó coi.

 

Chấn Bắc Vương đích thân đến đây sao?

 

“Vãn bối bái kiến Chấn Bắc Vương!”

 

Mọi người chắp tay chào ông lão.

 

Chấn Bắc Vương không hề để ý đến đám người trước mặt, ánh mät nhìn thẳng vào Diệp Phàm đang ngồi trên ghế chính, sau đó lại nhìn Trần Quỷ Thủ.

 

“Tôi đã ở ẩn nhiều năm, không ngờ ngay cả một tên nhãi vô danh như cậu cũng dám gây chuyện sóng gió?”

 

Chỉ một câu nói đã khiến Trần Quỷ Thủ sợ toát mồ hôi hột.

 

Suy cho cùng, người có tên, cây có bóng, Chấn Bắc Vương quả thực đã ở ẩn trăm năm, nhưng cả phương Bảc này có ai mà không cung kính khi nhắc đến ba chữ Chấn Bắc Vương?

 

Gó một số người dù không xuất hiện cả ngàn năm, nhưng chỉ cần trở lại thì cũng đủ để dân đầu một thời đại.

 

Ông lão vừa dứt lời, mọi người cũng lộ ra vẻ sợ hãi.

 

Lúc Hạo Thiên còn sống đã giao toàn bộ phương Bắc cho người này, mượn thêm cả sức mạnh của điện U Minh, đủ để chống lại Âm Tư ngang vai ngang vế hiện tại.

 

Nhưng những ai đã thật sự trải qua trận mưa gió đâm máu đó đều biết rằng năm đó điện U Minh vừa mới mọc lên, sao phương Bắc có thể vì một câu của ông ta mà đầu hàng được?

 

Chính vị Chấn Bắc Vương này đã tiêu diệt toàn bộ phương Bắc chỉ bằng một người một kiếm.

 

Khi điện U Minh như mặt trời giữa trưa, ngay cá chưởng quản phương Bắc như Âm Tư cũng phải nể mặt vài phần.

 

Người trong thế gia lớn đương nhiên không còn xa lạ gì với những nhân vật này, hơn nữa cảnh tượng đâm máu hồi đó vẫn còn mới như ngày hôm qua.

 

Trong chớp mắt, không ít người đã rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

 

Một bên là Diệp Phàm, tân binh mới của nhà họ Diệp, một bên là Chấn Bắc Vương uy danh lẫm liệt, bọn họ bị bắt vào giữa, vô cùng khó xử.

 

“Sau khi Hạo Thiên chết, tôi còn tưởng nhà họ Diệp các người có thể kế thừa ý chí của Hạo Thiên, quản lý phương Bắc, nhưng không ngờ nhà họ Diệp các người lại vô dụng đến vậy!”

 

“Không chỉ vô dụng mà còn ngu ngốc!”

 

Giọng của Chấn Bäc Vương vang lên như chuông, vang vọng khắp nhà hàng, nhưng không ai dám phản bác nửa câu.

 

Đây chỉ là vài câu dạy dỗ, nhưng cũng đủ để thấy địa vị của Chấn Bắc Vương trong lòng mọi người.

 

Ông ta đang dạy dỗ nhà họ Diệp.

 

Ngay cả Lý Thiên Tứ trong thời kỳ đỉnh cao cũng không dám sỉ nhục nhà họ Diệp trước mặt mọi người.

 

“Xin phép tiền bối cho tôi nói vài lời!”

 

Diệp Hồng Đồ nói xong, nhậm rãi đứng dậy, chắp tay nói với Chấn Bắc Vương: “Tiểu bối đương nhiên không dám so sánh với ông, nhưng từ khi Hạo Thiên qua đời, nhà họ Diệp chúng tôi cũng ngày một suy tàn!”

 

“Ghỉ có thể dựa vào uy danh trước đó để ra sức chèo chống! Kỳ thật, chẳng còn sức để nám giữ phương Bäc nữa. Mà vừa rồi, nhà họ Lý còn cấu kết với Tả Bạch Đào, thôn tính nhà họ Diệp chúng tôi!”

 

“Hơn nữa, ngay cả tôi cũng suýt mặc mưu, càng không nói đến đám đệ tử của nhà họ Diệp!”

 

“Tiền bối cũng đã nói nhà họ Diệp tôi có mối quan hệ chặt chẽ với điện U Minh, vậy không biết tiền bối đã từng giúp nhà họ Diệp tôi chưa?”

 

Chấn Bắc Vương chưa kịp mở miệng, Diệp Hồng Đồ đã chỉ vào Diệp Phàm, nói tiếp: “Còn nữa, tiền bối có biết tại sao Tả Bạch Đào lại muốn tiêu diệt nhà họ Diệp tôi không?”
 
Chương 4715


Chương 4715

 

“Chính là bởi vì cháu trai của tôi là Diệp Phàm năm nào cũng đến Huyết Ô Trì để thờ bái Hạo Thiên! Nói cách khác, kiếp nạn mà chúng tôi phải chịu đến từ điện U Minh”.

 

“Nhưng lúc nhà họ Diệp gặp đại nạn, tiền bối đang ở đâu?”

 

Mặc dù Diệp Hồng Đồ đang đối đáp với Chấn Bắc Vương rất lịch sự, nhưng câu nào cũng mang theo giọng điệu chất vấn Chấn Bắc Vương.

 

Mỗi lời nói của ông ta không chỉ bùng nổ đại sảnh, mà còn nổ tung trong lòng tất cả mọi người.

 

Nếu không phải Tiêu Chính Văn ra tay thì bây giờ còn nhà họ Diệp sao?

 

Cho dù ông ta và bố con nhà họ Diệp không chết thì cũng sẽ trở thành tù nhân của nhà họ Lý.

 

Vì vậy, khi đối mặt với Chấn Bắc Vương, Diệp Hồng Đồ không hề sợ hãi, thậm chí còn thẳng lưng, lạnh giọng chất vấn.

 

Nghe Diệp Hồng Đồ nói xong, säc mặt Chấn Bắc Vương cũng trở nên khó coi.

 

Kỳ thực chuyện này vô cùng lớn, không thể tung tin đồn thất thiệt, đặc biệt, thân là Chấn Bác Vương năm bắt mọi tin tức, ngay cả một chuyện nhỏ xảy ra ở phương Bắc cũng không thể lọt qua tai ông ta, huống chí là chuyện lớn kinh thiên động địa như loại bỏ nhà họ Diệp?

 

Chỉ là thế lực hiện nay của Tả Bạch Đào quá lớn mạnh, cho dù Chấn Bắc Vương có mười lá gan thì cũng không dám đắc tội với Tả Bạch Đào.

 

Mặc dù những gì Diệp Hồng Đồ nói đều là sự thật, nhưng Chấn Bắc Vương cũng cảm thấy hơi chói tai.

 

“Hừi Bây giờ có chỗ dựa mới rồi nên dám vô lễ với tôi như vậy sao? Có phải ông cho rằng kiếm của tôi đã cùn rồi không?”

 

Chấn Bắc Vương vừa nói, vừa lắc nhẹ thanh kiếm trong tay, một luồng khí tức đáng sợ từ dưới chân ông ta bốc lên, những viên gạch dưới đất vỡ tan tành.

 

“Rầm!”

 

Chấn Bäc Vương chống kiếm xuống mặt đất, mặt đất đột nhiên nứt ra thành một cái hố sâu không đáy. Mọi người lần lượt lùi ra, cách xa nhà họ Diệp.

 

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Diệp Hồng Đồ.

 

lóe sáng.

 

Những thành viên khác trong nhà họ Diệp cũng chuẩn bị sẵn sàng ý định chiến đấu đến chết.

 

Chấn Bắc Vương nhìn chằm chằm vào đám người nhà họ Diệp, sau đó ngẩng đầu cười lớn: “Thôi bỏ đi, đám nhãi ranh các người không đáng để tôi động ray!”

 

“Chỉ là…

 

Nói đến đây, Chấn Bắc Vương đột nhiên đổi giọng, lạnh lùng nói: “Người phía sau các người nên xuất hiện rồi nhỉ!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn Chấn Bắc Vương, ánh mắt hiện lên tia ớn lạnh.

 

“Với thân phận của tôi, bảo cậu quỳ xuống chào hỏi cũng không quá đáng! Chỉ là hôm nay tôi không muốn mọi người bàn tán sau lưng, cho räng tôi ức hiếp kẻ yếu!”
 
Chương 4716


Chương 4716

 

“Chỉ cần cậu tiếp được mười chiêu của tôi! Tôi sẽ không tính toán với cậu…”

 

Ông ta còn chưa kịp dứt lời, Tiêu Chính Văn đã khit mũi, bước lên trước, hòa vào thể xác Tư Mã Tư.

 

Nhìn thấy cảnh này, Chấn Bắc Vương cũng vô cùng kinh ngạc.

 

Nhưng một giây sau, sắc mặt của Tư Mã Tư đã thay đổi, hắn phất nhẹ tay áo, một tiếng nổ vang trời vang lên.

 

Ngay cả trời đất một phương cũng biến sắc.

 

Đây chỉ là một đòn tùy ý, thậm chí còn không tính là một đòn, mà chỉ là một cái phất tay mà thôi. Nhìn thì có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo sức mạnh kinh người.

 

Người khác có thể không cảm nhận được, nhưng với cảnh giới của Chấn Bắc Vương, năng lực quan sát vạn vật của ông ta đã vượt xa người thường.

 

Lúc này, thứ ông ta nhìn thấy chính là trời đất một phương đã bị Tiêu Chính Văn điều khiển, hơn nữa trời đất dường như đang bài xích với ông ta.

 

Ngay cả không khí xung quanh cũng không thể tương hợp, ngay cả uy lực của trời đất cũng có thể giáng xuống bất cứ lúc nào.

 

Chấn Bắc Lương vô thức nắm chặt chuôi kiếm, nhưng ông ta còn chưa kịp rút kiến, uy lực mạnh mẽ của trời đất đã giáng xuống.

 

“Âm!”

 

Một tiếng sấm kinh thiên động địa vang lên trong âm phủ sâu thẳm!

 

Dưới màn đêm đen kịt, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tia sáng như lồng, lao thẳng về phía Chấn Bắc Vương.

 

“Rầm!”

 

Chấn Bắc Vương còn chưa kịp định thần lại thì đã phun ra máu, bay ra xa.

 

Lúc ông ta còn đang loay hoay đứng dậy, một bàn chân to đã đạp thẳng xuống mặt ông ta.

 

“Rầm!”

 

Chấn Bắc Vương còn chưa kịp đứng dậy thì đã bị Tiêu Chính Văn giãm lên mặt, đè chặt ông ta xuống đất.

 

Cùng lúc đó, vô số ánh kiếm trắng bạc cùng tụ lại trên trời tạo thành một thanh kiếm khổng lồ Chỉ cần thanh kiếm này chém xuống thì không chỉ Chấn Bắc Vương mà ngay cả mười mấy vị cao thủ Đế Gảnh phía sau ông ta cũng sẽ bị xóa sổ ngay lập tức.

 

Lúc này, không gian yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi!

 

Mặc dù mọi người đều đã nghe nói đến thủ đoạn của Tiêu Chính Văn, nhưng không ai ngờ anh có thể điều khiển sức mạnh của trời đất, dùng tia sét tím đánh trọng thương Chấn Bắc Vương.

 

Chấn Bắc Vương uy danh còn không có sức chống đỡ, chứ đừng nói đến việc đánh trả.

 

Nếu được tận mắt chứng kiến thì ai dám tin đây là sự thật?

 

Đặc biệt là thanh kiếm khổng lồ treo lơ lửng trên đầu mọi người, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống, càng khiến mọi người thêm sợ hãi.

 

Mười mấy vị cao thủ Đế Cảnh đến cùng Chấn Bắc Vương bất lực nhìn Chấn Bắc Vương bị một thanh niên lạ mặt chà đạp đến biến dạng, nhưng bọn họ không dám động một ngón tay.
 
Chương 4717


Chương 4717

 

“Động tay với tôi? Nhường tôi mười chiêu?

 

Ông xứng sao?”

 

“Dũng cảm là tốt nhưng thật quá ngu ngốc!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong liền phất nhẹ tay, thanh kiếm Thất Tinh Long Uyên từng theo Chấn Bắc Vương chinh chiến cả đời chợt phát ra tiếng kêu thảm thiết.

 

Sau đó biến thành vô số mảnh vụn, rơi khắp mặt đất.

 

Lúc này, Chấn Bắc Vương nào còn có suy nghĩ phản kháng?

 

Chỉ riêng cảnh tượng vừa rồi đã khiến ông ta run như cầy sấy.

 

Khuôn mặt già mua đỏ bừng vì xấu hổ.

 

Mới một giây trước còn đang phô trương thực lực trước mặt người khác với thân phận tiền bối, nhưng còn chưa đến một giây đã bị người khác giãm đạp, thậm chí còn không có sức chống trả.

 

Ngay cả thần binh kiếm Thất Tinh Long Uyên trong tay ông ta cũng bị người ta phá hủy.

 

Đám người nhà họ Diệp lúc này sợ hãi đến ngây người.

 

Tiêu Chính Văn đã đánh chết cao thủ Đại Đế đỉnh cao chỉ bằng một chưởng, bây giờ chỉ cần vung tay đã có thể giãm đạp cao thủ Đế Quân như Chấn Bắc Vương.

 

Đây là chưa kể đến việc bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn chưa dốc hết sức lực. Trận chiến này trong mắt bọn họ đã là một trận chiến lớn, nhưng đối với Tiêu Chính Văn, đây chẳng khác gì trò trẻ con cả.

 

Đó là Chấn Bắc Vương từng bất khả chiến bại ở phương Bắc.

 

Không chỉ đám người nhà họ Diệp đều kinh ngạc, ngay cả Trần Quỷ Thủ cũng sợ tới mức quỳ xuống đất.

 

Thật đáng sợi Thật độc đoán!

 

Quan trọng nhất là Tiêu Chính Văn vẫn rất bình tĩnh.

 

Nếu là người khác, ai có thể lịch sự với kẻ thù như vậy?

 

Nhưng Tiêu Chính Văn đã làm thế nào? Đầu tiên, Tiêu Chính Văn cử người nhà họ Diệp đến tận nơi để mời, thậm chí người nhà họ Diệp bị đuổi về, Tiêu Chính Văn cũng không tức giận. Ngược lại, Chấn Bắc Vương cậy già lên mặt, không biết điều, chủ động tìm đến cửa còn ra oai bắt người khác quỳ xuống.

 

“Lúc người ta nể mặt ông thì phải biết điều!

 

Hơn nữa, vì nể tình nhà họ Diệp và Hạo Thiên nên ông mới có chút thể diện thôi!”

 

“Nếu không, ông còn không đủ tư cách nói chuyện!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong liền chậm rãi nhấc chân lên, không thèm liếc nhìn gương mặt biến dạng của Chấn Bắc Vương, mà đá ông ta ra cửa như đá rác.

 

Nếu trước đó Tiêu Chính Văn nói với ông ta những lời này thì ông ta sẽ chỉ thấy khó chịu và nổi giận.

 

Nhưng bây giờ, ông ta còn không dám hé răng nửa lời.

 

Thực lực của người trước mặt quá đáng sợ.

 

Đừng nói là ông ta, mà ngay cả Hạo Thiên ở thời kỳ hoàng kim cũng không thể sánh bằng.

 

Chấn Bắc Vương chật vật bò dậy từ mặt đất, quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, dập đầu nói: “Tôi có mắt như mù, xin tiền bối thứ lôi!”
 
Chương 4718


Chương 4718

 

Dù ở vùng ngoài lãnh thổ hay âm phủ, thực lực mới là thứ quyết định mọi thứ.

 

Thân phận, thể diện gì đó đều không thể băng thực lực.

 

Chấn Bắc Thần cũng vậy, ông ta biết nếu hôm nay không cúi đầu trước Tiêu Chính Văn thì lần sau, ông ta sẽ không còn may mắn chỉ bị Tiêu CHính Văn giãm vào mặt ở trước mặt mọi người nữa.

 

“Đời người đâu đâu cũng là ngã tư, đôi lúc, một khi đã đưa ra lựa chọn sai lầm thì sẽ không thể quay đầu được nữa!”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

Nghe vậy, Chấn Bäc Vương sợ tới mức mồ hôi chảy như mưa, không ngừng cầu xin lòng thương xót.

 

Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều đã biết vị đại thần trước mặt này đáng sợ như thế nào!

 

Hạo Thiên lúc trước sao có thể sánh được với nhân vật này?

 

Cho dù Hạo Thiên chưa chết thì hôm nay cũng phải quỳ phục trước nhân vật lớn này.

 

Mãi đến khi bữa tiệc kết thúc, Chẩn Bắc Vương vẫn ngoan ngoãn quỳ ở cửa quán rượu, không có sự cho phép của Tiêu Chính Văn, ông ta không dám đứng dậy!

 

Lúc này, Chấn Bắc Vương không hề oán hận Tiêu Chính Văn, mà thầm oán hận Diệp Thiên Thuận.

 

Trước đó ông ta đã chính tai nghe thấy đám người bên cạnh đang bàn luận về chuyện một cái tát của Tiêu Chính Văn đã biến Lý Thiên Tứ thành sương máu.

 

Nếu lúc Diệp Thiên Thuận đến, nói tin tức này với ông ta thì ông ta đâu còn dám khiêu khích bọn họ?

 

Nếu ông ta không khiêu khích thì sao phải chịu sự sỉ nhục như ngày hôm nay?

 

Tất cả chuyện này đều là do hai bố con Diệp Thiên Thuận!

 

Với sức chiến đấu của ông ta, cũng có khả năng giết Lý Thiên Tứ, nhưng một cái tát đã có thể biến đối phương thành sương máu thì ông ta không dám nghĩ.

 

Mãi cho đến khi bữa tiệc kết thúc, người nhà họ Diệp mới cùng Tiêu Chính Văn đi về phía Huyết Ô Trì.

 

Ngay cả Chấn Bảc Vương cũng đi theo sau Tiêu Chính Văn giống như một tên thuộc hạ.

 

Huyết Ô Trì cũng được coi là một khu vực lớn trong âm phủ.

 

Nơi đây từng được dùng để nhốt những linh hồn ngang ngược không chịu khuất phục.

 

Nhưng sau khi Âm Tư và Thập Điện âm phủ mỗi người một ngả, nơi đây cũng chỉ để trưng bày.

 

Mặc dù như vậy, nhưng khí huyết sát trong Huyết Ô Trì vẫn vô cùng đáng sợ, cao thủ dưới cảnh giới Nhân Hoàng chỉ cần đến gần Huyết Ô Trì cũng sẽ biến thành sương máu.

 

Nhưng có Chấn Bắc Vương và người nhà họ Diệp ở đây thì muốn tránh khí huyết sát cũng không có gì là khó.

 

Mọi người bước đến trước Huyết Ô Trì, nhìn từ xa, cả Huyết Ô Trì sâu như biển cả, nhìn không thấy biên giới.

 

Trong biển máu đỏ chót có một xác chết trôi nổi.

 

“Đó là xác của Hạo Thiên!” Diệp Phàm chỉ tay, kích động nói.

 

“Ừ! Trước đây anh ta đã đạt đến cảnh giới nào?” Tiêu Chính Văn liếc nhìn Huyết Ô Trì rồi quay đầu hỏi.

 

“Hạo Thiên là Đế Cảnh cấp chín, còn Tả Phượng Kiều lúc đó đã bước đầu tiến vào Thiên Cảnh rồi!” Chấn Bắc Vương cung kính đáp.
 
Chương 4719


Chương 4719

 

“Bước đầu tiến vào Thiên Cảnh?”

 

Tiêu Chính Văn khế cau mày.

 

Từ vết thương trên cơ thể Hạo Thiên có thể thấy, người giết anh ta không phải là cao thủ vừa đột phá Thiên Cảnh, mà là cao thủ Thiên Cảnh cấp một đỉnh cao.

 

Thậm chí đối phương có thể là Thiên Cảnh cấp hai hoặc cảnh giới cao hơn.

 

Điều này cho thấy Hạo Thiên chưa chắc đã chết trong tay Tả Phượng Kiều, mà kẻ ra tay thật sự là người khác.

 

Lúc mọi người đang nói, xác của Hạo Thiên đã được vớt khỏi Huyết Ô Trì.

 

Tiêu Chính Văn xem xét cái xác.

 

Mặc dù đã qua trắm năm, nhưng cái xác được bảo quản rất tốt, ngoại trừ khuôn mặt trảng bệch ra thì không khác gì người sống.

 

“Sao trên người anh ta lại có sợi tơ đen?” Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.

 

Mặc dù những sợi tơ đen này không dễ phát hiện, nhưng nếu quan sát kỹ thì sẽ nhìn ra được manh mối.

 

“Có một lần Hạo Thiên đến điện Minh Vương nghị sự, sau khi trở về thì đã như vậy!” Diệp Phàm đáp.

 

Điện U Minh là một nhánh lớn của điện Minh Vương, nằm giữ phương Bäc, nói cách khác, Hạo Thiên là người sáng lập điện U Minh, cũng là thành viên của điện Minh Vương.

 

“Ồ? Điện Minh Vương?”

 

Tiêu Chính Văn nghỉ ngờ hỏi.

 

Anh đã từng thấy sợi tơ đen này ở Minh Hà.

 

Lẽ nào giữa điện Minh Vương và Minh Hà có mối quan hệ mật thiết nào đó?

 

Sau khi do dự một lúc, Tiêu Chính Văn cuối cùng cũng quyết định sử dụng xác của Hạo Thiên.

 

Mặc dù cho đến nay, Tiêu Chính Văn vẫn không biết sợi tơ đen này là thứ gì, nhưng đối với anh, cơ thể của Hạo Thiên là lựa chọn tốt nhất để điều tra.

 

Đúng lúc này, Diệp Hồng Đồ bước lên phía trước, lấy ra một viên đan dược đen bóng đưa đến trước mặt Tiêu Chính Văn: “Tiền bối, đây là dưỡng hồn đan, chỉ có cách uống viên đan dược này mới có thể dung:hợp thân xác và linh hồn!”

 

“Dưỡng hồn đan?” Tiêu Chính Văn liếc nhìn Diệp Hồng Đồ, trầm giọng hỏi.

 

“Cậu Tiêu, âm phủ chúng tôi cũng phân chia sống chết, cho dù linh hồn muốn nhập vào thể xác ở âm phủ thì cũng cần phải có phương tiện, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn!”

 

Diệp Hồng Đồ vội vàng giải thích.

 

Tiêu Chính Văn đưa tay nhận viên đan dược, cho vào miệng. Ngay sau đó cơ thể của Hạo Thiên chuyển động, lơ lửng trên không trung.

 

Khi thần hồn của Tiêu Chính Văn dân dung hoà vào cơ thể của Hạo Thiên, một luồng khí tức thuộc về cao thủ Thiên Cảnh lập tức ập tới!

 

Nhìn thấy khoảnh khäc này, không một ai trong số đám người là không kinh hãi tới mức biến sắc!
 
Chương 4720


Chương 4720

 

Đặc biệt là mấy người Diệp Hồng Đồ, ngay cả Chấn Bắc Vương cũng kinh ngạc tới độ há hốc miệng!

 

Đó là cao thủ Thiên Cảnh đấy, cả âm phủ, cao thủ Thiên Cảnh cũng chỉ là số ít, nếu không thì hai bố con Tả Bạch Đào tại sao có thể như mặt trời buổi ban trưa ở nơi âm ty địa phủ?

 

“Cậu là cao thủ Thiên Cảnh sao?”, Chấn Bắc Vương vô thức buột miệng.

 

Diệp Phàm càng kinh ngạc tới cực điểm!

 

Trước đây anh ta cũng biết Tiêu Chính Văn là một cao thủ đỉnh cao, đặc biệt khi đánh bại Lý Thiên Tứ với một cú đấm, phất ống tay áo đã đánh bại Chấn Bắc Vương, anh ta đều tận mät chứng kiến!

 

Thế nhưng không ai ngờ được đối phương lại là một cao thủ Thiên Cảnh?

 

Nghĩ tới độ khó khi đột phá lên Thiên Cảnh ở âm phủ gần như còn gấp mấy lần thậm chí là mấy chục lần! Bởi vì đất trời ở bên phía âm phủ và bên phía vùng ngoài lãnh thổ hoàn toàn không giống, chưa nói tới chuyện sinh tử đảo ngược mà còn phải chịu sự áp chế của đất trời!

 

Vào khoảnh khác thần hồn của Tiêu Chính Văn hoàn toàn dung hoà với cơ thể của Hạo Thiên, cỗ khí tức chỉ cường giả Thiên Cảnh mới có lập tức biến mất!

 

“Ẩm!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ tay ra, cả Huyết Ô Trì tức thì dâng lên những con sóng lớn kinh thiên động địa cao tới cả mấy nghìn mét!

 

Tiêu Chính Văn chậm rãi mở to hai mắt, khí tức của cảnh giới Đế Cảnh lập tức ập tới, mặc dù lúc này sự kiểm soát của Tiêu Chính Văn đối với cơ thể này vẫn chưa mấy nhanh nhạy, thế nhưng ít nhất thì cơ thể này cũng mạnh hơn rất rất nhiều so với Tư Mã Tưt Mọi người nhìn Hạo Thiên đã chết mấy trăm năm, vành mắt của đám người nhà họ Diệp và mấy người Chấn Bắc Vương lập tức ướt lệ!

 

Mặc dù bọn họ biết Hạo Thiên trước mắt này chỉ là cái thân xác còn thần hồn thì đã không tôn | tại từ lâu, thế nhưng tư thế oai hùng và bá khí vô song đó lại cực kỳ giống với Hạo Thiên năm xưal Vào khoảnh khắc mọi người còn đang cảm khái, đột nhiên trên đỉnh đầu Tiêu Chính Văn xuất hiện ba con rồng lớn!

 

Và cả hai con rồng nhỏ một trắng một tím, phát ra những tiếng rồng ngâm gầm gừ!

 

“Gừ”

 

Tiếng rồng ngâm mạnh mẽ có lực truyền ra khắp cả âm phủ chỉ trong nháy mắt!

 

Không chỉ phương Bắc, cả âm phủ đều bị tiếng rồng ngâm này làm cho chấn động!

 

“Rồng ngâm? Trong âm phủ của chúng ta sao có thể xuất hiện tiếng rồng ngâm cơ chứ!”

 

“Đây rốt cuộc là ai mà lại tu luyện được khí tức của rồng bên trong âm phủ?”

 

“Rồng vốn dĩ chỉ tồn tại ở đất trời, tuyệt đối không thể xuất hiện ở âm phủ! Lẽ nào là…”

 

Vô số người ngẩng đầu nhìn về phía con rồng lớn đang bay trên bầu trời, đồng loạt suy đoán thân phận của đối phương.

 

Khí tức cường b4o của rồng lấy Tiêu Chính Văn làm trung tâm, lập tức lan tràn ra khắp bốn phương! : “Né rai”

 

Säc mặt của Chấn Bắc Vương lập tức biến đổi!

 

Đây là khí tức của rồng, là khắc tinh của người trong âm phủ!

 

Dù có tu vi ra sao, chỉ cần bị luồng khí tức của rồng này chạm vào, dù chỉ là một góc áo thì đều sẽ hoá thành tro bụi chỉ trong nháy mắt!

 

Cùng với một tiếng gầm lớn của Chấn Bắc Vương, mọi người lúc này mới đồng loạt lùi ra xa mấy trăm mét, đứng từ xa quan sát tất cả những chuyện này!
 
Chương 4721


Chương 4721

 

Chỉ thấy vô số luồng khí tức của rồng nhanh chóng bay vào bên trong cơ thể của Tiêu Chính Văn, một vầng sáng màu vàng bao vây lấy Tiêu Chính Văn chỉ trong nháy mắt!

 

“E rằng ngay tới Tả Bạch Đào cũng không có loại khí thế này nhỉ?”

 

Diệp Hồng Đồ không khỏi cảm thán lên tiếng.

 

Khi khí tức của rồng không ngừng dung hoà với cơ thể mới này của Tiêu Chính Văn, những trận gió điên cuồng mà khí tức của rồng tạo ra rất nhanh cũng hình thành nên gió xoáy cực lớn trong không trung!

 

Nháy mắt, khí tức thuộc về cảnh giới Đế Quân đỉnh cao bộc phát ra bên ngoài!

 

Cũng trong nháy mắt, trên cơ thể của Hạo Thiên cũng xuất hiện vô số vết nứt!

 

Không sai, Tiêu Chính Văn đang mượn khí tức của rồng để tái tạo lại từ đầu thân xác của Hạo Thiên!

 

Mặc dù thân xác của Hạo Thiên vốn đã sở hữu thực lực Đế Cảnh cấp bảy, thế nhưng chẳng thể tiếp nhận nổi sức mạnh khủng b0 của cường giả Thiên Cảnh!

 

Trước lúc này, Tiêu Chính Văn buộc phải sử dụng khí tức của rồng để làm cho thân xác của Hạo Thiên mạnh hơn nữa thì mới có thể thể hiện tu vi của bản thân không chút kiêng dè gì!

 

Một giây sau, từng đám mây đen lượn vòng trong khoảng không phía trên đỉnh đầu Tiêu Chính Văn, thiên lôi màu tím giáng xuống như mưa, gột rửa thân xác của Hạo Thiên!

 

“Đây…đây là Lôi Hải “Không, đây rõ ràng chính là Kiếp Thuật!”

 

“Lẽ nào tiền bối đang tái tạo lại thân xác của Hạo Thiên? Chuyện này…chuyện này sao có thểt”

 

Lúc này, đám người đều nhìn tới độ da đầu phát tê!

 

Còn người âm phủ cảm nhận được khí tức của rồng khủng b0 thì lúc này cũng kinh ngạc tới độ trợn mắt há mồm!

 

Bởi vì khí tức của rồng đối với người âm phủ mà nói thì chính là khắc tỉnh muôn đời!

 

Đừng nói là Thiên Cảnh, dù là sự tồn tại ở cảnh giới cao hơn thì cũng không dám để cho khí tức của rồng gột rửa như thết Thế nhưng…

 

Lúc này thật sự có người đang sử dụng khí tức của rồng để gột rửa thân xác của bản thân, hơn nữa còn chạm đến thần lôi màu tím, điều này rõ ràng quá ư khủng khiếp!

 

Cùng với sự gột rửa của vô vàn thiên lôi màu tím, vô vàn vết nứt trên thân xác của Hạo Thiên khi trước cũng dần lành lại, dung mạo của Hạo Thiên cũng phát sinh rất nhiều thay đổi!

 

Dẫu sao thần hồn thực sự trong cơ thể anh ta cũng thuộc về Tiêu Chính Văn, vậy nên trong quá trình tái tạo lại thân xác này, tướng mạo cũng sẽ có rất nhiều biến đổi!

 

Khi khí tức của rồng dần tản đi, khí tức của Tiêu Chính Văn cũng cố định ở Đế Cảnh cấp bảy đỉnh caol Vô số thần lôi màu tím trên đỉnh đầu anh cũng cùng lúc tản đi!

 

Mãi tới khoảnh khắc này, mấy người Diệp Hồng Đồ và Diệp Thiên Thuận mới đồng loạt chạy tới.

 

Tiêu Chính Văn trước mặt đã trở thành một nồi kinh ngạc quá lớn trong mắt bọn họ!

 

Tiêu Chính Văn khoác trên mình trường bào trắng như tuyết, mái tóc đen như thác nước rủ xuống, tư thế hết sức kiên cường, cao ngạo đứng giữa hư không!
 
Chương 4722


Chương 4722

 

“Chúc mừng tiền bối đã đột phá!”

 

Diệp Thiên Thuận vội vàng tiến lên trước cháp tay nói!

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn chưa khôi phục lại được tu vi Thiên Cảnh, thế nhưng khoảng cách tới Thiên Cảnh cũng chỉ còn một bước!

 

Theo bọn họ thấy, chỉ cần Tiêu Chính Văn băng lòng thì bất cứ lúc nào cũng đều có thể bước lại lên Thiên Cảnh!

 

Nhân vật như vậy, dù ở đâu thì cũng đều là sự tồn tại cao quý hàng đầu, nhất định sẽ thống lĩnh cường giả của cả một thời đại!

 

“Cậu Tiêu, điện U Minh bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện trong thế gian! Thuộc hạ nguyện làm trâu làm ngựa, hy sinh quên mình vì cậu Tiêu!”, Chấn Bắc Vương bước nhanh lên trước, quỳ một gối nói.

 

Ban nấy ông ta đã biết được họ và xuất thân của Tiêu Chính Văn thông qua cuộc nói chuyện với Tư Mã Tư, vậy nên sự kính phục đối với Tiêu Chính Văn lại tăng thêm mấy phần!

 

Mặc dù Hạo Thiên đã chết cả mấy trăm năm nhưng trên thực tế điện U Minh vẫn luôn tồn tại, chỉ là chuyển vào trong âm phủ mà thôi, hiện giờ có cường giả như Tiêu Chính Văn làm người dẫn đường cho bọn họ, U Minh Điện cũng không cần phải lẩn trốn thêm nữa!

 

“Điện U Minh?”, Tiêu Chính Văn nhìn về phía Chấn Bắc Vương mà hỏi.

 

“Không sai, chỉ cần cậu Tiêu bằng lòng, điện U Minh chúng tôi bất cứ lúc nào cũng đều có thể xông pha khói lửa vì cậu Tiêu!”, Chấn Bắc Vương nghiêm túc nói.

 

“Được! Chuyện này giao cho ông lo liệu!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì xua tay với Chấn Bắc Vương.

 

“Hiện nay bên trong âm phủ, Tả Bạch Đào là mạnh nhất à?”, Tiêu Chính Văn quay đầu hỏi Diệp Thiên Thuận.

 

Diệp Thiên Thuận suy xét một lát rồi khẽ lắc đầu nói: “Tả Bạch Đào chỉ là một Thành Hoàng mà thôi, có điều nói kỹ ra thì cũng có thể xếp trong top 101”

 

“Bên trên ông ta còn có Abe Seimei của Vy Hào và…”

 

“Người Vy Hào? Abe Seimei?”, Tiêu Chính Văn giơ tay ngắt lời Diệp Thiên Thuận, nói: “Được, dẫn tôi đến Vy Hào!” 1U4 Diệp Thiên Thuận không khỏi ngơ ngác, nói với vẻ không hiểu: “Cậu Tiêu, ý của cậu là đi Vy Hào ư?”

 

“Không sai, cũng tới lúc tôi nên đi gặp thế lực của Vy Hào bên trong âm phủ rồi, thị uy với Abe Seimei trước!”, Tiêu Chính Văn bình thản nói.

 

“Thị uy với Abe Seimei ư?”

 

Diệp Thiên Thuận kinh ngạc.

 

Đây là kẻ mạnh nhất Vy Hào ở âm phủ, hoặc ít nhất thì trong lứa cùng tuổi với bọn họ, Abe Seimei chắc chăn là người đứng đầu!

 

Hơn nữa, thực lực kẻ này không hề thua kém Tả Bạch Đào, chứ đừng nói đến Tả Phượng Kiều!

 

“Đúng thế! Chúng tôi muốn triệt tiêu nhuệ khí của bọn Vy Hào, nhân tiện gặp thử Abe Seimei — nhân vật trong truyền thuyết của bọn họ!” Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, ngạo nghề nói.

 

Nghe xong lời này, ai nấy đều tỏ ra sợ hãi!

 

Thế nào gọi là ngang ngược?

 

Tiêu Chính Văn chính là hết sức ngang ngược!
 
Chương 4723


Chương 4723

 

Phớt lờ Tả Bạch Đào, ra tay trực tiếp với Abe Seimei luôn thì có khác gì khiêu chiến với cao thủ có thực lực trên cơ cả Tả Bạch Đào đâu!

 

Đồng thời, thế lực của phái Âm Tư ở âm phủ ngày càng mạnh, thậm chí còn có xu hướng bành trướng và có ý đồ khôi phục lại địa vị của âm phủ nước Hoa Quốc của mấy ngàn năm trước khiến cho người Vy Hào vô cùng đau đầu!

 

Chỉ riêng khí phách này cũng đủ để khiến mọi người tin phục!

 

Hơn nữa, vốn dĩ ban đầu Tiêu Chính Văn đã quyết định như vậy rồi, nếu đến âm phủ thì nhất định phải dọn dẹp hết mấy thế lực ở đây trong một lần luôn cho gọn!

 

Bằng không, ngày nào đó, vùng ngoài lãnh thổ cũng sẽ biến thành vùng trời của âm phủ, đến cả thế tục cũng sẽ bị âm phủ tấn công!

 

Cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn cũng đang để ý đến thế lực ngầm điện Minh Vương!

 

Sau khi Hạo Thiên đến điện Minh Vương thì cơ thể cũng xuất hiện những sợi tơ đen kỳ dị hệt như đám người Khổng Tề Thiên. Điều này chứng tỏ, điện Minh Vương có vấn đề!

 

Nhưng việc Tiêu Chính Văn khiêu chiến Abe Seimei là một việc lớn, thậm chí chỉ cần một chút tin bên lề bị truyền ra ngoài, cả âm phủ sẽ náo loạn.

 

Quan trọng nhất là lúc này, sức ảnh hưởng của Abe Seimei đã bỏ xa Tả Bạch Đào, trở thành nhân vật đại diện cho toàn bộ Vy Hào.

 

Thư khiêu chiến của Tiêu Chính Văn trông chẳng khác gì đang khiêu chiến với cả Vy Hào!

 

“Cậu Tiêu à, cậu thật sự muốn công bố tin tức này ư? Abe Seimei là người mạnh nhất Vy Hào, nếu tin này lan truyền đến bên đó thì chẳng phải đang tuyên chiến với cả Vy Hào ư?”

 

Diệp Thiên Thuận âu lo hỏi lại.

 

Dù sao mấy trăm năm qua, có ai dám khiêu chiến Vy Hào đâu, hoặc ít ra là trước mắt điện Minh Vương thì không ai có khả năng này!

 

Hơn nữa, thứ hạng của Abe Seimei ở âm phủ cũng gần như đứng đầu, khó ai sánh bằng, xét cả âm phủ thì cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

 

Huống hồ ba trăm năm trước cũng từng có ví dụ thực tế rồi, thủ lĩnh của một gia tộc lớn bên Âu Lục cũng từng đích thân dẫn người đến khiêu chiến Abe Seimei, nhưng kết quả thì sao?

 

Không chỉ gia tộc đó bị giết sạch mà ngay cả một vài thế lực bên đó cũng bị vạ lây!

 

Quan trọng nhất là khi người đứng đầu của gia tộc kia khiêu chiến Abe Seimei thì ông ta đã đạt cảnh giới Thiên Cảnh cấp một đỉnh cao.

 

Đã như vậy mà ông ta vẫn không thể đánh quá mười chiêu với Abe Seimei.

 

Gó thể nói, trận chiến ấy đã khiến cả âm phủ phải kinh hãi, từ đó về sau, không còn ai dám đơn độc khiêu chiến Abe Seimei nữa, đến cả mười cao thủ hàng đầu cũng không ai dám hó hé gì!

 

“—”

 

Hôm nay, Tiêu Chính Văn một lần nữa đề nghị khiêu chiến với Abe Seimei, không nói cũng biết âm phủ sẽ dậy sóng tới chừng nào!

 

“Tiêu Chính Văn tôi luôn làm chuyện quang minh lỗi lạc, chẳng có gì phải giấu giếm hết”, ngược lại, Tiêu Chính Văn lại không buồn quan tâm.

 

Dù sao đây cũng là âm phủ, anh vốn chẳng kiêng dè gì, cứ cho là trời âm phủ có sập đi nữa thì cũng chả liên quan gì đến anh.
 
Chương 4724


Chương 4724

 

Huống hồ, mục đích ban đầu khi anh đến âm phủ vốn là để càn quét khắp cõi nơi này!

 

“Nhân tiện phát luôn giúp tôi thư khiêu chiến với mấy thế lực khác nữa nhé!”

 

Tiêu Chính Văn nói tiếp.

 

Cái gì?

 

Lúc này, Diệp Thiên Thuận đã rối não lắm rồi!

 

Khiêu chiến Abe Seimei thì thôi cũng đành, sao còn tính khiêu chiến luôn cả cao thủ trên cơ ông ta luôn hả?

 

Trận chiến với Abe Seimei còn chưa bắt đầu mà đã lo chuyện phát thư khiêu chiến cho mấy bên khác luôn rồi à?

 

Chẳng lẽ lòng tin của Tiêu Chính Văn thật sự lớn đến vậy sao? “Cậu Tiêu à, nếu tôi có gì không phải thì cậu bỏ qua cho…”

 

Chấn Bäc Vương lau mồ hôi lạnh trên trán, bước lên trước.

 

Tuy ông ta cũng hiểu rõ thực lực của Tiêu Chính Văn cực kỳ kinh khủng, hơn nữa anh cũng là một cao thủ cảnh giới Thiên Cảnh, nhưng vấn đề là vẫn chưa bắt đầu đánh nhau với Abe Seimei mà đã phát thư khiêu chiến thì có khác gì tự chuốc họa vào thân không có chứ!

 

Mấu chốt ở chỗ, điện U Minh nay đã quy thuận dưới trướng Tiêu Chính Văn, lỡ đâu anh đánh không lại người ta, chạy trốn khỏi âm phủ, vậy ông ta và điện U Minh chắc chắn sẽ gặp nguy!

 

“Tôi hiểu ý của ông, đã làm người thì đôi khi phải tự tin vào khả năng của mình! Như tục ngữ đã nói: Lúc hoa cúc của ta nở rộ là các loài hoa khác đều héo úa!”

 

Tiêu Chính Văn chắp tay đứng đó, giờ phút này, anh tựa như một thiên thần tuyệt đỉnh trên caol Tầm nhìn trải rộng khắp chốn, dù là thế gian vạn vật, tất cả đều nguyện cúi đầu thần phục!

 

Tuy Chấn Bắc Vương vẫn thấy âu lo nhưng Tiêu Chính Văn đã nói đến thế rồi, ông ta cũng không nên phản bác thêm gì, vì vậy thư khiêu chiến của Tiêu Chính Văn được phát ra ngay lập tức.

 

Gần như chỉ trong một đêm, thế lực ở khắp mọi nơi đều biết được tin Tiêu Chính Văn sắp hẹn Abe Seimei chiến đấu một trận, nhất thời, khắp nơi đều khiếp sợi Ngay lúc này, tại cung Tensho ở Vy Hào!

 

Nơi này là cung điện của vị thần tối cao nhất Vy Hào, cũng là biểu tượng của Vy Hào tại âm phủ.

 

Ngay lúc này, mười mấy bóng người đang đứng ở đại điện, mỗi người trong số họ đều có thực lực không tầm thường! vử Cho dù là người yếu nhất trong đó cũng từng đạt được uy danh hiển hách!

 

Người đứng đầu mang vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía mọi người, khi ánh mắt của ông ta liếc ngang gương mặt mỗi người, ai nấy đều vội vã cúi đầu.

 

“Không ngờ räng âm phủ ngày nay còn có kẻ điên như vậy! Chẳng qua, dù kết quả có ra sao thì khí phách này cũng khiến người ta kính phục!”

 

Tensho không khỏi bị khí phách của Tiêu Chính Văn đả động.

 

“Đại nhân Tensho, có người muốn khiêu chiến Abe Seimei thật ư? Không phải là đám quỷ già trong địa ngục đấy chứ?”

 

Đối diện với mọi người, Tensho để lộ vẻ độc ác.

 

“Không thể nào! Đám quỷ già dưới địa ngục chỉ cần hơi ngọ nguậy thì phía Âm Tư sẽ liên lạc với ta ngay, có lẽ người này không phải người Hoa Quốc!”

 

Tensho híp mát, lạnh lùng nói.
 
Chương 4725


Chương 4725

 

“Nói vậy thì bên Hoa Quốc lại xuất hiện một người mới à? Nhưng có hai người Tả Bạch Đào chèn ép, suốt mấy trăm năm qua, Hoa Quốc đâu còn kiểu người như thế này xuất hiện nữa!”

 

Nghe đến đây, ánh mắt ai cũng lộ ra sự mơ hồ.

 

Cùng lúc đó, ở vùng ven phía Tây Nam âm phủ có một trang viên rất lớn, ở đó có một ông lão tóc trắng đang vừa thưởng thức trà thơm, vừa cau mày nhìn tình báo trong tay!

 

“Haiz! Không ngờ rằng, sau trăm năm lại có người khơi mào chiến tranh!”

 

Bên trong đôi mắt ông lão cũng tràn đây sự mê man!

 

Tin tức khiêu chiến Abe Seimei này chắc chắn không phải là giả, bởi không một ai dám đem chuyện này ra đùa giỡn.

 

Hơn nữa, nếu người lan truyền tin này sợ không đến chiến đấu thì sẽ không còn chỗ dung thân ở âm phủ nữa, cho dù có trốn khỏi vùng ngoài lãnh thổ hay trốn đến thế tục cũng sẽ bị truy sát đến chết Kể cả tất cả những người liên quan hay các thế lực phía sau cũng phải chịu sự chèn ép của tất cả các phe phái khác ở âm phủ!

 

Vì vậy, tin tức này chẳng còn gì để hoài nghỉ nữa!

 

Giờ phút này, không chỉ âm phủ Hoa Quốc đang bàn luận sôi nổi, thậm chí đến cả bên phía Minh Hà ở Âu Lục cũng xôn xao hết cả lên!

 

Ngày hôm sau, hàng loạt nhân vật chưa từng xuất hiện cả ngàn năm nay ở âm phủ Hoa Quốc cũng lần lượt lộ mặt.

 

“Tôi muốn nhìn thử xem, rốt cuộc là kẻ nào có lá gan dám khiêu chiến với Abe Seimei?”

 

“Bất kể người này là ai, nếu tin này được lan truyền từ âm phủ Hoa Quốc, vậy ät là nhân tài mới nổi của Hoa Quốc chúng tôi rồi!”

 

“Nhưng ngoài Tả Bạch Đào ra thì làm gì còn ai có thực lực cao đến vậy mà đòi khiêu chiến Abe Seimei?”

 

“Không đúng! Tả Bạch Đào đâu có ở âm phủ, mà là ở vùng ngoài lãnh thổi Tôi lại thấy đây có thể là người như đóa phù dung sớm nở tối tàn ngàn năm trước đấy!”

 

Rất nhiều người vẫn còn nhớ, có một người tên là Hạo Thiên tựa như một đóa phù dung sớm nở tối tàn, nhưng Hạo Thiên đã chết, lúc ấy âm phủ cũng từng náo loạn một trận, vì vậy suy đoán này nhanh chóng bị mọi người gạt đi.

 

“Buổi sáng mấy trăm năm trước, hắn đã chết trong tay Tả Phượng Kiều, hơn nữa, nếu một người dễ dàng bị Tả Phượng Ki3u giết ch3t như thế thì sao dám khiêu chiến Abe Seimei chứ?”

 

“Chẳng lẽ là do một cao thủ lánh đời nào đó của Hoa Quốc nghe được tin bên Vy Hào có biến nên mới xuất hiện trước thời hạn?”

 

Một ông lão có hàng lông mày trắng, mặc áo choàng bát quái, nghiêm giọng nói.

 

Suy cho cùng, tin tức này được truyền ra từ phương Bắc âm phủ Hoa Quốc, thế lực ở phương Bắc có thể đếm trên đầu ngón tay, ngoài Hạo Thiên ra thì còn ai có sức mạnh như vậy?

 

Ngay sau đó, lại có tin tức truyền đến, vào ngày hẹn chiến với Abe Seimei, Huyết Ô Trì tĩnh lặng ngàn năm chợt nổi lên một ngọn sóng lớn.

 

Hơn nữa, sát khí màu máu gần như bao phủ cả phương Bäc.

 

Điều quan trọng nhất là cái xác nổi trên Huyết Ô Trì hàng trăm năm qua đã không cánh mà bay.
 
Chương 4726


Chương 4726

 

Quả thật có liên quan đến Hạo Thiên.

 

Không ai tin Hạo Thiên chết đi sống lại, ngay cả ở âm phủ cũng không có chuyện trở về từ cối chết.

 

Nhưng xác của Hạo Thiên đã không cánh mà bay, có nghĩa là chuyện này chắc chăn có liên quan đến Hạo Thiên.

 

Ngoài các gia tộc lớn ở phương Bắc có liên quan đến Hạo Thiên ra thì chỉ có điện Minh Vương luôn ẩn thế mà thôi.

 

Trong chốc lát, không ít người đều hướng sự chú ý về điện Minh Vương.

 

Vừa có liên quan đến Hạo Thiên, vừa có sức mạnh khiêu chiến với Vy Hào, ngoại trừ điện Minh Vương ra thì không còn ai khác.

 

Nếu không, các gia tộc phương Bắc cũng sẽ không năm bè bảy mảng, mà bị thế gia này thống nhất từ lâu rồi.

 

“Xem ra khả năng lớn là cao thủ do điện Minh Vương phái tới!”

 

“Đúng vậy! Ngoại trừ điện Minh Vương ra thì còn ai có sức mạnh và khí thế như vậy?”

 

“Xem ra lần này điện Minh Vương cũng muốn nhân cơ hội để mở rộng sức ảnh hưởng của mình, vận may lần này của Vy Hào thật sự không tốt lắm!”

 

Trong khi mọi người đang bàn tán xôn xao thì đã có không ít thế gia bắt đâu phái người đến điện Minh Vương để thăm dò tin tức.

 

Nhưng đám người kia còn chưa kịp tìm đến điện Minh Vương thì phía điện Minh Vương đã phái người lên tiếng.

 

Chuyện này không liên quan gì đến điện Minh Vương.

 

Tin tức này vừa truyền ra ngoài, tứ phương đều chết lặng.

 

Điện Minh Vương dám đùa giốn chuyện này sao? Nếu không phải điện Minh Vương thì là aï?

 

“Mọi người đừng hiểu lầm, từ đầu đến cuối điện Minh Vương chúng tôi chưa từng có tiếp xúc gì với Vy Hào, chứ huống chỉ là thù oán, càng không có lý do gì phái người đánh Vy Hào!”

 

Một vị trưởng lão của điện Minh Vương công khai lên tiếng, còn cố ý lớn tiếng để phía Vy Hào nghe thấy.

 

Bỗng chốc toàn bộ sự việc còn trở nên kỳ lạ và khó đoán hơn.

 

Lúc này, trong một ngôi nhà cổ ở Vy Hào, một người đàn ông tóc dài đang đứng kiêu hãnh trên biển Oán Tam Thế.

 

Nhìn sóng dữ trong biển Oán, người đàn ông tóc dài lại vững vàng như núi.

 

Biển Oán Tam Thế là đường nối giữa âm phủ Hoa Quốc và âm phủ Vy Hào, nước biển đen kịt nhìn mãi không thấy bờ!

 

Dưới những cơn sóng khổng lồ, có vô số xác chết đang vùng vãy dưới đáy biển!

 

Người đàn ông tóc dài đứng dưới cơn sóng lớn, nhưng cơn sóng đen tuyền không thể chạm vào một góc áo của hản.

 

Thực ra cảnh tượng này không có gì là lạ đối với cao thủ.

 

Nhưng lúc này lại thu hút sự chú ý của rất nhiều cao thủ.

 

Hai bên bờ biển đông nghịt người, vô số người căng thảng nhìn người đàn ông này, thậm chí trong đám người còn có không ít cao thủ Đại Đế.

 

Những người đang xem đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
 
Chương 4727


Chương 4727

 

Bởi vì người đàn ông trước mặt không hề dùng trận pháp, cũng không có khí tức bảo vệ, mà đứng trên biển Oán với tư thái của một người bình thường.

 

Biển Oán khác với nước biển bình thường, nó sinh ra từ lòng oán hận của con người.

 

Ngay cả cao thủ Nhân Hoàng cũng không thể đi trên sóng, chỉ có những cao thủ Đế Cảnh trở lên mới có thể đứng trên mặt biển với khí tức hộ thân.

 

Nhưng lúc này, người đàn ông tóc dài này lại không dùng đến tu vi hay phương thức nào mà vẫn có thể đứng kiêu ngạo trên biển Oán với tư thái của một người bình thường.

 

Chỉ riêng điều này cũng đã khiến mọi người kinh ngạc.

 

“Ông nội ơi, người đó là ai?”

 

Trong đám người, một cô bé chỉ vào người đàn ông tóc dài trên biển Oán, hỏi ông lão tóc träng bên cạnh.

 

“Người này chính là Abe Seimei nổi tiếng ở Vy Hào!” ông lão tóc trắng thở dài.

 

“Người đó đứng trên biển làm gì vậy? Có phải bố hay mẹ người đó rơi xuống biển rồi không?” cô bé hỏi với giọng trẻ con.

 

“Khu khụ khu…”

 

Ông lão ho dữ dội khi nghe cô bé hỏi.

 

“Nói năng lung tung! Có thể đứng trên biển Oán với tư thái của một người bình thường chính là minh chứng cho sức mạnh! Cháu hiểu gì chứt”

 

Ông lão cau mày trách mắng.

 

Lúc này, không ít người bay lên cao, chăm chú quan sát Abe Seimei.

 

“Nghe nói Abe Seimei đã lĩnh ngộ được Quy Chân, vô niệm chấn động trời đất, đã đạt đến cảnh giới người là trời, trời là người, trời và người hợp nhất!”

 

Người bên cạnh cũng bắt đầu nhỏ giọng thảo luận.

 

Sự thật quả đúng như người này nói, chỉ cần lĩnh ngộ được Quy Chân thì không khác gì thần thiên thời cổ đại.

 

Không còn bị trời đất trói buộc nữa, mà có thể kết nối với trời đất, thậm chí là sống cùng trời đất.

 

Nhưng lúc Abe Seimei vừa quay người lại, một lưồng ánh sáng bản ra như chớp..

 

Abe Seimei bất ngờ ra tay, chặn luồng sáng ngay trước mặt mình nửa mét.

 

Abe Seimei mở lòng bàn tay, từ trong luồng sáng đó lộ ra một quyển sách lụa trắng tuyết.

 

Abe Seimei cầm quyển sách lụa lên nhìn lướt qua, trên đó có chữ thư khiêu chiến.

 

“Thật thú vị! Đã lâu rồi không có ai dám khiêu chiến với tôi!”

 

Abe Seimei quay đầu nhìn về phía Hoa Quốc, sau đó chậm rãi mở miệng nói: “Tôi tiếp chiến!”

 

Câu nói vang vọng khắp Hoa Quốc, nước biển trong biển Oán Tam Thế cũng bị hàng vạn con sóng khuấy động!

 

Lúc này, không chỉ cả Vy Hào mà cả Hoa Quốc cũng chấn động.

 

“Chủ nhân, luồng ánh sáng lúc này là thư khiêu chiến sao?”
 
Chương 4728


Chương 4728

 

Lúc này, một thanh niên mặc trang phục võ sĩ Vy Hào bước tới bên-cạnh Abe Seimei, cau mày hỏi.

 

Hắn là Inoue Nosuke, một trong những đệ tử của Abe Seimei.

 

“Đúng vậy!”

 

Abe Seimei chỉ nhẹ nhàng gật đầu đáp.

 

Nghe vậy, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, đặc biệt là những cao thủ Hoa Quốc đều lộ ra vẻ nghỉ hoặc.

 

Thư khiêu chiến đến từ Hoa Quốc? Sao có thể như vậy?

 

Đã rất nhiều năm rồi Hoa Quốc không có cao thủ đặc biệt như vậy, trong ấn tượng của bọn họ, ngoài trừ bố con Tả Bạch Đào thì không ai có đủ tư cách để khiêu chiến Abe Seimei.

 

“Lẽ nào là cao thủ do âm phủ Hoa Quốc phái tới?”

 

“Thế lực nào phái người tới khiêu chiến thì quan trọng sao? Nếu đã nhận thư khiêu chiến thì chỉ cần ứng chiến là được!”

 

Abe Seimei nhìn về phía Hoa Quốc với ánh mắt vô cùng tự tin.

 

Nhưng Inoue Nosuke lại lộ ra vẻ châm chọc, người Hoa Quốc đâu biết trong những năm qua Abe Seimei đã biến bộ vượt bậc.

 

Không còn là Abe Seimei của mấy trắm năm trước nữa rồi.

 

TruƠU tủa tới: Có thể nói, thực lực của Abe Seimei lúc này vô cùng đáng sợ, chỉ riêng cảnh đứng trên biển Oán Tam Thế như người bình thường cũng đủ để áp đảo toàn bộ Hoa Quốc.

 

Chưa kể trước đây, Abe Seimei đã có thể một mình áp đảo cả Vy Hào.

 

Chỉ riêng danh tiếng lừng lẫy và thành tích vô song này cũng đủ khiến cả thế giới phải bái phục!

 

“Chủ nhân, không biết tên nào ở Hoa Quốc không biết sống chết mà lại dám khiêu chiến với ngài?” Inoue Nosuke nhếch mép hỏi.

 

“Gậu cho rằng ngoài Tả Bạch Đào ra thì còn ai khác? Ngay cả con gái của ông ta cũng không dám khiêu chiến với tôi!”

 

Abe Seimei lạnh lùng nói.

 

Ông ta cho răng trong thế hệ trẻ Hoa Quốc, không ai đủ tư cách và dũng khí này.

 

“Tả Bạch Đào? Chẳng phải ông ta đang chiến đấu ở vùng ngoài lãnh thổ sao?” Inoue Nosuke nghỉ ngờ hỏi.

 

“Chiến tranh ở vùng ngoài lãnh thổ đã đến hồi kết thúc rồi, bề ngoài thì ông ta đã thắng lớn, nhưng thực tế đánh được một nghìn địch thì bản thân cũng tốn thất tám trăm! Chỉ là, tôi đã đợi trận chiến này ba trăm năm rồi!”

 

“Đáng tiếc là trong ba trăm năm qua, sự tiến bộ Tả Bạch Đào bị hạn chế, ông ta đã.nhầm khi coi tôi thành đám vô ích sự ở vùng ngoài lãnh thổi”

 

Abe Seimei nói với vẻ mặt lạnh lùng.

 

Thực ra ân oán giữa ông ta và Tả Bạch Đào đã kéo dài hàng nghìn năm, nhưng cho đến nay, Vy Hào luôn chịu sự áp chế của Hoa Quốc, vì vậy ông ta mới đành phải chịu đựng.

 

Nếu Tả Bạch Đào đã chủ động tìm đường chết thì sao ông ta có thể bỏ lỡ cơ hội này!

 

Vậy nên nói, Abe Seimei đã chờ đợi trận giao đấu này cả mấy trăm năm, hơn nữa ân oán giữa ông ta và Tả Bạch Đào cũng có thể giải quyết triệt để được rồi!
 
Chương 4729


Chương 4729

 

Mà thông tin này cũng đồng thời lan truyền khắp âm phủ, bên phía Hoa Quốc cũng đồng loạt đổ đồn ánh mắt về phía Vy Hào thêm lần nữa.

 

Dẫu sao trận đại chiến giống như vậy chắc chắn sẽ thu hút sự dòm ngó của không ít người, gần như vào cùng một ngày, vô số cao thủ đã đồng loạt tiến về phía Vy Hào.

 

Cả bầu trời Đông Hải gần như đều là những người tới xem.

 

Chỉ có điều, những người này không hề tiến vào phạm vi thế lực của Vy Hào mà chỉ quan sát từ xa.

 

Một mặt, những người này vẫn kiêng nể thực lực của Abe Seimei, không dám tuỳ ý tiến vào địa bàn của Vy Hào, mặt khác, giữa âm phủ và Abe Seimei cũng từng có ước định.

 

Đối phương chỉ khuất phục, thế nhưng không nói lên răng cường giả của Hoa Quốc có thể tuỳ ý tiến vào Vy Hào.

 

Đặc biệt là Abe Seimei và Tả Bạch Đào là hai tự tồn tại đỉnh cao, cho dù đắc tội với bên nào thì hậu quả cũng đều không phải là thứ mà những người này có thể gánh vác được.

 

Đây cũng là lý do tại sao đã mấy trăm năm không có ai dám đi khiêu chiến với những cường giả đỉnh cao này, bởi vì tới lúc đó đen đủi không chỉ là bản thân mà còn có khả năng là thế lực phía sau lưng mình nữa.

 

Thế nhưng, trận đại chiến hiếm có như vậy, nếu như không thể tận mắt chứng kiến, đối với rất nhiều người mà nói đều sẽ ân hận cả đời!

 

Dẫu sao cao thủ ở cảnh giới như vậy giao đấu không phải ngày nào cũng có thể chứng kiến, dù chỉ là quan sát thì cũng có thể giúp cho bọn họ thu được rất nhiều lợi ích từ bên trong.

 

Bên phía Tiêu Chính Văn lúc này cũng dẫn đám người chuẩn bị xuất phát.

 

Diệp Thiên Thuận không chỉ thấy hơi lo lắng, mặc dù Tiêu Chính Văn có thực lực của cao thủ Thiên Cảnh, thế nhưng nơi này dấu sao cũng là âm phủ, cơ thể mà Tiêu Chính Văn sử dụng còn lâu mới đạt được tới cảnh giới Thiên Cảnh!

 

Vả lại, Huyết ồ Trì mặc dù có tác dụng bảo hộ nhất định đối với thân xác, thế nhưng đồng thời khi thân xác của con người ngâm trong tà khí và máu tanh suốt khoảng thời gian dài thì khó tránh khỏi xuất hiện vấn đề.

 

Loại cao thủ như vậy giao đấu, chỉ cân một chút sơ suất cũng tượng trưng cho người sống kẻ chết chứ không chỉ đơn giản là bại trận như thế nữa.

 

Mà từ mấy trăm năm trước, Abe Seimei đã đột phá lên Thiên Cảnh, lúc này rốt cuộc có cảnh giới ra sao, e rằng chẳng một ai biết, có điều, với thiên phú và danh tiếng của ông ta ở Vy Hào thì thấp nhất cũng ở ngưỡng Thiên Cảnh cấp hai.

 

Nhiêu đó cũng đã cách biệt cả một bậc cảnh giới, cũng có thể nói, Tiêu Chính Văn không chỉ phải chống lại sự trói buộc của âm phủ dành cho anh mà thân xác bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra vấn đề, vẫn phải ngược dòng chém giết!

 

Đổi lại là người khác, thậm chí ngay cả dũng khí ra tay cũng chẳng còn nữa, còn Tiêu Chính Văn vẫn mang dáng vẻ ngập tràn tự tin, điều này càng khiến cho Diệp Thiên Thuận lo lắng muôn phần.

 

“Gậu Tiêu, theo như tại hạ thấy, trận chiến này cậu phải suy xét cho cẩn thận!”, Diệp Thiên Thuận cuối cùng vẫn không nhịn được mà lên tiếng “Phải đó, cậu Tiêu, dầu sao thực lực của thân xác này cũng chỉ ở Đế Cảnh đỉnh cao, vân còn một khoảng cách nữa với Thiên Cảnh, chuyện này…”
 
Chương 4730


Chương 4730

 

“Đế Cảnh? Ai nói với ông?”, không để cho Chấn Bắc Vương nói hết câu, khí tức của Tiêu Chính Văn đã đột nhiên biến đổi!

 

Ngay tức thì, một luồng khí tức thuộc về cường giả Thiên Cảnh đột nhiên bộc phát từ dưới chân của Tiêu Chính Văn, cỗ khí tức đó áp chế cho tất cả mọi người đang có mặt chẳng thể cử động được.

 

Không ít người đều không tự chủ được mà quỳ một chân xuống, giống như đất trời một phương sắp đổ sụp!

 

Tiêu Chính Văn lập tức tiến lên trước một bước rồi biến mất tăm chỉ trong nháy mất!

 

Tới cuộc chiến ở ngưỡng Thiên Cảnh giống như thế này, trước nay đều không dài dòng, chỉ cần một phương ứng chiến thì sẽ tượng trưng cho việc đại chiến kinh thiên bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổi Mà bên trên biển Oán Tam Thế lúc này, Abe Seimei cũng tiến lên một bước, tới bên dưới tháp Bát Vũ Trấn Hồn!

 

Tháp Bát Vũ Trấn Hồn có lịch sử lâu đời, trải qua mưa gió cả nghìn nắm vẫn sừng sững không đổ, nói là biểu tượng của Vy Hào thì cũng không quá lời!

 

Xung quanh tháp Bát Vũ Trấn Hồn lúc này, ánh hào quang toả khắp bốn bề, mang theo uy thế vô cùng mạnh mết!

 

Vy Hào có thể tồn tại ở âm phủ cả nghìn năm bất bại, chưa bị âm phủ tiêu diệt không thể không kể tới công của tháp Bát Vũ Trấn Hồn!

 

Mà trên đỉnh tháp Bát Vũ Trấn Hồn, một người đàn ông tóc đỏ mặc đồ đỏ, tay cầm dao cao ngạo đứng đó!

 

Ông ta chính là người đứng đầu thật sự của Vy Hào, Shuwan Doujil Vốn dĩ người của âm phủ quản lý bên phía Vy Hào là thầy của Tensho, thế nhưng trận chiến với Hoa Quốc năm đó, thầy của Tensho đã bị công công Thuỷ Thần bên phía Hoa Quốc chém thành hai nửa chỉ với một nhát dao!

 

Tận mắt chứng kiến thực lực của thiên tài thượng cổ Hoa Quốc, thầy của mình lại chết thảm ngay trước mặt mình, Tensho nào còn dám thay thầy tiếp quản Vy Hào nữa?

 

Vậy nên tới cuối cùng Shuwan Douji mới được đẩy lên vị trí cao này!

 

Có thể nói, Abe Seimei có thể có ngày hôm nay đều là nhờ có Shuwan Douji dìu dät ông ta, ngày hôm nay, Abe Seimei sẽ đại diện cho Vy Hào ứng chiến với lời thách đấu của Hoa Quốc, Shuwan Douji đương nhiên phải đích thân tới xem!

 

Abe Seimei lúc này cũng cảm nhận được khí tức của Shuwan Douji, cả người càng thêm hăng hái gấp trăm lần!

 

Chỉ cần gi3t ch3t kẻ khiêu chiến của Hoa Quốc trong trận đấu này, nói không chừng Vy Hào sẽ có thể mượn thế vực dậy, phân cao thấp với âm phủ của Hoa Quốc!

Chẳng mấy chốc, khí tức của Abe Seimei đã hoà vào làm một với tháp Bát Vũ Trấn Hồn, một luồng sát khí bộc phát từ bên trong cơ thể!

 

Dù là lúc Tiêu Chính Văn tới trước tháp Bát Vũ Trấn Hồn thì cũng cảm nhận được một loại áp lực vô danh!

 

Rõ ràng, Abe Seimei cố ý đấu với Tiêu Chính Văn ở bên dưới tháp Bát Vũ Trấn Hồn, điều này cũng đủ để nói lên sự kỹ lưỡng và cẩn trọng của Abe Seimei!

 

Khi Tiêu Chính Văn đáp quầng sáng tới nơi, tất cả những người tới xem trận đấu đều tự động nhường ra một con đường.

 

Khoảnh khắc này, gần như cả âm phủ, bao gồm cả đám người lẻn tới từ phía Minh Hà đều đổ dồn ánh mắt về phía tháp Bát Vũ Trấn Hồn.

 

Dù trận đấu này ai thắng ai bại thì chắc chắn vân sẽ được ghi vào sử sách!
 
Chương 4731


Chương 4731

 

“Sao bên phía Hoa Quốc lại chỉ có duy nhất một người tới ứng chiến vậy?”

 

“Không đúng, người đó hình như không phải Tả Bạch Đào!”

 

Không ít người Vy Hào khi nhìn rõ tướng mạo của Tiêu Chính Văn thì không khỏi nhíu mày thắc mắc.

 

“Dù anh ta là ai, tới dưới tháp Bát Vũ Trấn Hồn rồi thì ai cũng phải chết!”

 

Trong đám người có kẻ phát ra một tiếng cười lạnh lùng, nói.

 

Một bên khác, Tiêu Chính Văn đã đi tới trước tháp Bát Vũ Trấn Hồn, đứng trên hư không cao ngạo nhìn Abe Seimei!

 

Đồng thời, Abe Seimei cũng cẩn thận quan sát Tiêu Chính Văn.

 

“Vậy mà lại là một kẻ tiểu bối2”

 

Abe Seimei vừa nhìn đã nhận ra Tiêu Chính Văn còn chưa tới ba mươi tuổi, cũng có thể nói, người khiêu chiến với ông ta chẳng những không phải Tả Bạch Đào mà còn là một đứa nít ranh vắt mũi chưa sạch!

 

Đây rõ ràng chính là một sự sỉ nhục đối với ông ta!

 

Ba mươi năm tuổi đời thì có thể có bản lĩnh gì đây?

 

DJ nhưng một giây sau, không để cho Abe Seimei kịp nổi giận, một lưồng khí tức quen thuộc đột nhiên dâng lên! l Người trước mắt này…

 

Abe Seimei lập tức hiểu ra tất cả, cười lạnh lùng một tiếng, nói: “Mượn xác đổi hồn? Ha ha!

 

Thú vị!”

 

Abe Seimei chậm rãi đứng lên, cũng tiến một bước về phía hư không!

 

Rõ ràng ông ta đã hiểu nhầm Tiêu Chính Văn, theo như ông ta, là Tiêu Chính Văn đã mượn một thân xác chưa đầy ba mươi tuổi để tới giao đấu với ông tat Cũng có thể nói, Tiêu Chính Văn đang cố ý giấu đi thân phận của bản thân!

 

Thế nhưng cho dù người này là ai, chỉ cần không phải Tả Bạch Đào thì đều chẳng thể làm ông ta bị thương dù chỉ một chút!

 

Ông ta là người hiểu rõ chiến lực của Hoa Quốc hơn bất cứ ai!

 

Tiêu Chính Văn bình thản liếc nhìn Abe Seimei, vừa định tiến lên trước một bước, đột nhiên có một lưồng sát khí rất mạnh dâng lên từ bên trong tháp Bát Vũ Trấn Hồn!

 

Tháp Bát Vũ Trấn Hồn cao tới cả nghìn trượng bi lên theo luồng sát khí này, giống như một viên đạn bay về phía Tiêu Chính Văn!

 

Cùng lúc này, mặt đất dưới chân Tiêu Chính Văn cũng dâng cao về phía hư không với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, mà khoảng không trên đầu cũng áp chế về phía Tiêu Chính Văn với tốc độ cực nhanh!

 

“Trời đất phân hợp?”

 

Không ít người đang có mặt đều kinh hô lên một tiếng.

 

Không một ai ngờ được đôi bên vừa gặp mặt mà trận đấu có một không hai này đã đột ngột diễn ra rồi!

 

Chiêu này của Abe Seimei cực kỳ khủng bố, dùng đất trời để áp chế Tiêu Chính Văn, đồng thời lại dùng ám khí bên trong tháo Bát Vũ Trấn Hồn để trói lấy tay chân của Tiêu Chính Văn!
 
Chương 4732


Chương 4732

 

Chỉ riêng đòn này đã vượt qua những cao thủ Thiên Cảnh mà Tiêu Chính Văn từng gặp khi trước!

 

Đối diện với đòn đánh chí mạng của Abe Seimei, Tiêu Chính Văn lại tỏ ra hết sức bình tĩnh!

 

Anh tiến lên trước một bước, tránh được tháp si Vũ Trấn Hồn đang lao thẳng tới, cùng lúc này, trên mặt Abe Seimei cũng nở một nụ cười lạnh lùng. Nếu như Tiêu Chính Văn chống lại tháp Bát Vũ Trấn Hồn thì chắc chản sẽ bị trọng thương, nếu như né tránh thì sẽ rơi vào cái bẫy của Abe Seimei!

 

Tất cả những chuyện này đã, ông ta đã tính toán đâu ra đó ngay từ khi còn chưa ra tay!

 

Vốn dĩ đây là tuyệt sát chuẩn bị cho Tả Bạch Đào, thế nhưng lại dùng trên người Tiêu Chính Văn!

 

Ẩm!

 

Cùng lúc Tiêu Chính Văn né được tháp Bát Vũ Trấn Hồn, một tia sáng hết sức rực rỡ cũng loé lên từ bên trong tầng mây ở phía chân trời, lao thẳng về phía ấn đường của Tiêu Chính Văn!

 

Cũng vào khoảnh khắc này, bên trên mặt đất, một ánh lửa đột nhiên loé lên và cũng lao về phía Tiêu Chính Văn đang ở trên không trung!

 

Lúc Abe Seimei lại tiến vào hư không, trời đất đột nhiên biến sắc, khoảnh khäc gió mây nổi lên, chỉ thấy một hình thái cực âm dương rất lớn xuất hiện bên trong khoảng không!

 

Âm dương luân chuyển, sinh tử luân phiên!

 

Sức sống và tử khí xoay tròn bên trong hình thái cực âm dương cực đại kial Lúc này, tất cả người Vy Hào đều chấn kinh ngẩng đầu nhìn về phía khoảng trời!

 

Ngay cả người Hoa Quốc đứng quan sát trận chiến ở phía xa cũng lộ ra vẻ kinh ngạc!

 

Hình thái cực âm dương là tiền thân của Thái Cực Bát Quái, theo lý mà nói, đây là thuật pháp độc quyền của người Hoa Quốc mới đúng!

 

Thế nhưng chiêu này lại được thể hiện ra từ trong tay của Abe Seimei!

 

Dù thực lực của một người có mạnh tới đâu thì cũng phải dựa vào sự luân phiên của sức sống và tử khí thì mới có thể sống trong thế gian này!

 

Mặc dù bên trong âm phủ lấy tử làm sinh, lấy sinh làm tử, thế nhưng cũng cơ bản giống nhau!

 

“Người này rốt cuộc là ai? Âm Dương Trận của Hoa Quốc chúng ta sao lại rơi vào trong tay ông ta?”

 

“Lẽ nào truyền thuyết đó là sự thật, năm đó Từ Phúc thực sự đã mang bí trận Âm Dương tới Vy Hào?”

 

“Nếu thật sự là như vậy thì e rằng cậu thanh niên này sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng rồi!”

 

Không ít bậc lão làng bên phía Hoa Quốc đồng loạt cảm thán.

 

Lúc này, hình thái cực âm dương cực đại kia đang điên cuồng hấp thu tử khí và phun sức sống ra bên ngoài!

 

Nếu ở vùng ngoài lãnh thổ hay thế tục, Abe Seimei làm như vậy chính là đang tự tìm đường chết, thế nhưng nơi này là âm phủ, thứ duy trì tính mạng là tử khí chứ không phải sức sống!

 

Cũng có thể nói, nếu như xung quanh Tiêu Chính Văn không còn tử khí, vậy thì chắc chắn anh chỉ còn đường chết mà thôi!

 

Chỉ có điều, ông ta đâu hề biết đối thủ trước mắt ông ta chỉ có thân xác thuộc về âm phủ chứ thần hồn lại là người của thế tục!

 

Vậy nên dù hình thái cực âm dương kia có sản sinh sức mạnh thế nào thì căn bản cũng chẳng thể khiến cho Tiêu Chính Văn bị thương!

 

Ngược lại bởi vì sức sống vô hạn mà chiến lực của Tiêu Chính Văn sẽ chỉ càng mạnh hơn!
 
Chương 4733


Chương 4733

 

“Năm đó đại quân âm phủ Hoa Quốc giết tới, tôi đã dùng chính thuật này để ngăn chặn một trăm nghìn âm binh của Hoa Quốc! Chỉ trong nháy mắt đã dẹp lui được toàn bộ âm binh của Hoa Quốc!”

 

“Cậu có thể chết bên dưới thuật pháp vô thượng này của tôi chính là niềm tự hào của cậu rồi!”, Abe Seimei cao ngạo đứng đó, nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ hết sức đắc ý!

 

Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không thể không thừa nhận thủ đoạn công kích này quả thực không gì địch được, hơn nữa bản thân anh khi trước cũng chỉ lấy hình thái cực âm dương làm phương thức phòng ngự mà thôi!

 

Rất ít khi dùng nó để tiến công, chính vì loại thủ đoạn này vừa tung ra, chưa nói bản thân đối phương sẽ chết vì sức sống cạn kiệt, ngay tới tất cả những kẻ ở trong cùng khu vực với người đó cũng đều sẽ bị liên luy!

 

Mà lúc này, bản thân Abe Seimei nhận được sự trợ giúp của tháp Bát Vũ Trấn Hồn, tốc độ hấp thu sức sống và tử khí của hình thái cực âm dương thậm chí còn nhanh hơn Tiêu Chính Văn gấp mấy lần!

 

Ngay cả khoảng không xung quanh cũng đang dao động!

 

Chỉ trong vài khoảnh khắc, ngay cả bầu trời cũng bị xé đi một góc!

 

Tiêu Chính Văn lúc này giống như đang ở trong trung tâm của gió bão, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị trận gió bão này xé toang ra vậy!

 

Dù là một trăm nghìn âm binh cũng có thể bị một chiêu này của ông ta đẩy lui thì huống hồ Tiêu Chính Văn chỉ có một thân một mình mà thôi?

 

“Âm dương đảo ngược?”

 

Trên mặt Tiêu Chính Văn thoáng qua vẻ nhạo báng.

 

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, chỉ thấy Tiêu Chính Văn khẽ vung tay, giữa đất trời, một đỏ một đen, hai con Thương Long cao ngạo bay lượn giữa hư không!

 

Gần như cả âm phủ đều bị hình thái cực âm dương khổng lồ đó bao vây lấy!

 

“Đây là?”

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đám người đứng xem xung quanh đều phát ra một tiếng kinh hô!

 

Abe Seimei cũng kinh hãi y như vậy!

 

“Chuyện này không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!”, Abe Seimei hoàn toàn chẳng thể ngờ thủ đoạn tuyệt sát mà bản thân luôn lấy làm tự hào nhất không những chảng thể làm gì được Tiêu Chính Văn mà ngược lại còn bị đối phương áp chết.

 

Dù thế nào ông ta cũng chẳng thể chịu đựng được cú đả kích tàn khốc tới mức này, mái tóc dài tung bay, hai mắt thất thần nhìn theo hình thái cực âm dương đủ để bao trùm cả đất trời phía sau lưng của Tiêu Chính Văn!

 

“Đạo của sinh tử vốn dĩ là luân hồi, người Vy Hào như ông sao có thể lĩnh hội được điều này?

 

Hơn nữa, dù là sinh tử luân hồi thì cũng chẳng phải vô địch, chết thật ra là một dạng bắt đầu của sự sống, sống cũng là khởi nguồn của cái chết!”

 

“Đạo lý đơn giản như vậy cũng không hiểu mà còn dám tuỳ ý sử dụng thuật pháp sinh tử luân chuyển?”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi vung tay ra, cả thế giới lại trở về trạng thái bình lặng!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top