Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại
Chương 4674


Chương 4674

 

Mặc dù bên ngoài âm phủ đang tỏ ra rất nể mặt Tiêu Chính Văn, thế nhưng đây cũng chỉ là cách nói mà thôi!

 

Dâu sao âm phủ mất mấy nghìn năm mới đợi được cơ hội phản công vùng ngoài lãnh thổ, sao có thể vì một mình Tiêu Chính Văn mà từ bỏ cơ chứ?

 

Lế nào âm phủ không nhòm ngó tới di tích Long tộc sao?

 

Không tiến công vào thế tục?

 

Không tiến công thì đúng là kỳ quái!

 

Loại chuyện này căn bản không có khả năng xảy ra!

 

Vậy nên giống như những gì Long Gổ nghĩ, âm phủ chắc chắn đã âm thầm bố trí xong một cái bầy cho Tiêu Chính Văn ở phía sau và đợi anh ngoan ngoãn nghe theo!

 

Hơn nữa, Tả Bạch Đào mạnh tới độ nào chứ?

 

Đừng nói là bản thân gã, dù là người phụ nữ dưới trướng gã cũng có thể đánh cho Elon máu me be bét chỉ với một đòn, Tiêu Chính Văn tới âm phủ rồi còn có thể chiếm được chút lợi thế nào sao?

 

Phải biết rằng Elon là cao thủ Thiên Cảnh cấp hai, cũng là người đứng đầu ở Thánh Giáo Đình!

 

Nếu như ngay cả ông ta cũng không phải là đối thủ, vậy thì dù Tiêu Chính Văn có đấu với gã ở vùng ngoài lãnh thổ thì khả năng bại trận cũng nhiều hơn là thăng!

 

Dù cho trước đây Tiêu Chính Văn có thể chém giết ngược dòng, thế nhưng điều đó không nói lên rãng tới ngưỡng Thiên Cảnh thì anh vẫn có thể vượt cảnh giới mà tác chiến!

 

Chưa nói tới chuyện còn phải đấu với Tả Bạch Đào trên địa bàn của người ta.

 

So với việc nói âm phủ đang đề cao Tiêu Chính Văn, chi băng nói là truy sát!

 

Điều kiện tương tự, đổi lại là bất cứ người nào đang có mặt thì cũng không thể nào đồng ý!

 

Tới âm phủ rồi, bọn họ còn có thể sống sót trở về ư? Thật sự coi âm phủ là nơi muốn tới thì tới, muốn về thì về sao?

 

“Cậu Tiêu, không biết cậu có đồng ý tới âm phủ đấu với Tả Bạch Đào một trận hay không?”, người đàn ông trung niên ngẩng đầu lên nhìn về phía Tiêu Chính Văn mà gặng hỏi.

 

Lúc này, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Tiêu Chính Văn, đặc biệt là mấy người Elon và Điền Văn càng nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ giêu cợt.

 

Bọn họ đều từng giao đấu với Tả Bạch Đào, hơn nữa còn chịu thiệt rất lớn nên càng hiểu rõ hơn thực lực của Tả Bạch Đào đáng sợ tới độ nào!

 

Phải biết rằng Elon thân là kiếm sĩ Hoàng Kim số một, hàng chục triệu năm nay không biết đã trải qua biết bao nhiêu trận đại chiến, thậm chí có thế nói chặng đường này đều là liều mạng chém giết mà đi!

 

Thế nhưng ông ta vẫn bại trong tay Tả Bạch Đào, hơn nữa còn chẳng có chút sức đánh trả nào, vậy nên ông ta đã quá hiểu rõ về chiến lực của Tả Bạch Đào!

 

Do đó trong mắt ông ta, cho dù Tiêu Chính Văn có thiên phú hơn người, thực lực thông thiên, thế nhưng kết quả của trận đấu này đều chẳng thể thay đổi!

 

Mà những người khác cũng đang yên lặng chờ đợi câu trả lời của Tiêu Chính Văn.

 

Chỉ cần là người bình thường thì ai cũng không thể đồng ý với điều kiện như vậy!
 
Chương 4675


Chương 4675

 

Nếu không phải giữa cả hai đã có thù oán thì thậm chí Ngụy Vinh Kỳ còn muốn kết thân với Tiêu Chính Văn.

 

Dù sao ở cả ngoài lãnh thổ này người quang minh lỗi lạc và còn trẻ có khí chất như Tiêu Chính Văn cũng gần như không có.

 

Nếu xét về nhân phẩm, mọi người ở đây e là không bằng một sợi tóc của Tiêu Chính Văn.

 

“Nếu nói âm phủ sẽ nể mặt thế tử thì thế tử có dám đi ứng chiến không?”, Long Cổ mỉm cười nói.

 

“Chuyện này…”

 

Ngụy Vinh Kỳ nghe nói thế cũng lộ vẻ ngượng ngùng.

 

Nếu đổi lại là hản, hắn tuyệt đối không thể đồng ý đến âm phủ chiến đấu với đối phương.

 

Dù sao hắn cũng là thế tử nước Ngụy, dù vì bảo vệ nước Ngụy cũng không thể xem nhẹ cái chết như Tiêu Chính Văn.

 

Thường khi sắp xảy ra chuyện, mỗi người đều có thể nói ra những lời trượng nghĩa nhưng khi cần bản thân hy sinh thì có mấy ai có thể làm được?

 

Lúc này bên Tây Vực đã hoàn toàn biến thành lãnh địa của âm phủ.

 

Tả Phượng Kiều mặc một chiếc áo choàng màu đỏ kiêu ngạo đứng đó.

 

“Chuyện này giải quyết thế nào? Tiêu Chính Văn đồng ý rồi à?”, Tả Phượng Kiều cực kỳ xinh đẹp nhưng xung quanh cô ta lại toát ra sát khí đáng sợ khiến người ta rét run.

 

“Thưa cô, Tiêu Chính Văn đã đồng ý đến âm phủ đấu một trận”.

 

Người đàn ông trung niên đi đến trước mặt Tả Phượng Kiều, chắp tay nói.

 

“Tốt”

 

Tả Phượng Kiều khinh thường nói: “Nếu không phải bố tôi quá cẩn thận thì có lẽ chiến trường sẽ ở vùng ngoài lãnh thổ rồi. Âm phủ hay vùng ngoài lãnh thổ thì tôi cũng muốn giết Tiêu Chính Văn, nhưng chỉ một chiêu thôi”.

 

Tả Phượng Kiều cực kỳ tự tin với thực lực của mình.

 

Dù sao cô ta cũng là con gái của Tả Bạch Đào, từ nhỏ đã được những người có danh tiếng chỉ dạy, hơn nữa tài nguyên ở âm phủ khá mạnh, không chỉ thực lực kinh người, kinh nghiệm chiến đấu dày đặc mà còn là người không chịu thua.

 

Với sự hiểu biết của cô ta về Tiêu Chính Văn, đối phương chảng qua chỉ là một thanh niên ba mươi tuổi đến từ thế tục thôi, cô ta nghĩ đối thủ như này vần còn cực kỳ yếu.

 

“Cô chủ, dù sao chuyện này cũng rất quan trọng, hơn nữa thân phận của Tiêu Chính Văn cực kỳ đặc biệt, chỉ cần hản thua trong tay cô, thế cục ở giới thế tục sẽ tự bị phá vỡ”.

 

Người đàn ông trung niên lại giải thích.

 

Dù sao Tả Bạch Đào cũng là văn nhân xuất thân từ thời Tiên Tân, biết rõ đạo lý tấn công thành là phụ, chinh phục mới là chính.

 

Chỉ cần hạ gục được Tiêu Chính Văn thì có thể chinh phục được người thế tục trong thoáng chốc, thậm chí họ không dám có suy nghĩ phản kháng.
 
Chương 4676


Chương 4676

 

Thế nên trận chiến này cũng là một bước quan trọng trong chinh phục của âm phủ.

 

“Một hậu bối chưa đến ba mươi tuổi, bố vẫn rất lo lắng. Nếu không phải bố cố chấp để tôi ra tay thì tôi cũng chẳng muốn đánh với hản”.

 

Tả Phượng Kiều kiêu ngạo nói.

 

Dù sao cô ta cũng là con gái của Thành Hoàng, đây cũng là sự kiêu ngạo mà cô ta nên có.

 

Thành Hoàng có địa vị chỉ sau Thập Điện Diêm La, cô ta là con gái của Thành Hoàng mà lại đánh nhau với một hậu bối trong thế tục đúng là một sự sỉ nhục.

 

Dĩ nhiên người đàn ông trung niên biết rõ sự đáng sợ của Tả Phượng Kiều, nếu không lần tấn công vào Tây Vực này Tả Bạch Đào cũng sẽ không dẫn theo đứa con gái được ông ta xem là châu báu.

 

Thật ra trong âm phủ còn một thiên tài xuất thế trẻ tuổi nữa, có thể so được với Tả Phượng Kiều, thậm chí còn có thực lực cao hơn cô ta.

 

Nhưng trận chiến cuối cùng của hai người, thiên tài xuất thế đó lại bị giết ở lầu trên tường thành ở thành Uông Tử.

 

Đến giờ đầu của hắn vẫn còn năm trong vũng máu ở thành Uông Tử.

 

Một nhân vật thiên tài đủ chấn động Thập Điện Diêm La của âm phủ đã chết trong tay Tả Phượng Kiều, Tiêu Chính Văn là gì chứ?

 

“Lần này có thể tấn công vào thế tục tìm đến di tích Long tộc hay không đều nhờ vào cô chủ hết, nên Thành Hoàng cố ý dặn không được xem thường Tiêu Chính Văn”, người đàn ông trung niên lại nhắc nhở.

 

Thật ra sở dĩ âm phủ tổ chức tấn công ngoài lãnh thổ không phải vì tranh giành địa bàn mà là vì di tích Long tộc.

 

Đó mới là bảo vật vô giá thật sự, cực kỳ quan trọng với âm phủ.

 

“Tôi biết rồi, chúng ta đi thôi”.

 

Dứt lời, Tả Phượng Kiều kiêu ngạo dẫn theo người đàn ông trung niên đi về hướng thành Uông Tử.

 

Sau khi Tiêu Chính Văn về đến Đế Khư thì mời anh em nhà họ Bạch đến.

 

Dù sao họ đều là người đời sau của nhà họ Bạch nên hiểu biết về các thế lực ngoài lãnh thổ nhiều hơn Tiêu Chính Văn.

 

Biết tình hình ở âm phủ chắc chắn nhiều hơn mình.

 

Chỉ là Tân Lương Ngọc lại lo lắng không thôi nói: “Cậu Tiêu, thật ra cậu không cần đến âm phủ, hơn nữa một khi cậu đi khỏi Đế Khư, ngộ nhỡ đám người Điền Văn…”

 

“Không sao, đến lúc đó tất nhiên tôi sẽ dặn dò anh em nhà họ Bạch, bảo mấy người Trương Nghỉ đến trông coi Đế Khư”.

 

Tiêu Chính Văn bình thản nói.

 

“Haizz! Cũng không biết bây giờ Trần Hy Tổ thế nào rồi”, Viên Thiên Canh bên cạnh khẽ thở dài.

 

Ông ta và Trần Huy Tổ gần như gia nhập vào điện Thần Long cùng lúc nên có tình cảm khá sâu nặng.

 

“Mỗi người đều có số mạng của mình, đừng lo lắng cho ông ta”, Tiêu Chính Văn lại không để ý NÓ ốc này lắm.

 

Bây giờ tình hình ở các bên cực kỳ phức tạp, Trần Huy Tổ về nhà họ Trần ngược lại là một chuyện tốt.
 
Chương 4677


Chương 4677

 

Điền Ky và Vạn Kiếm Cốc đều nhìn chăm chăm vào Đế Khư, đúng lúc này bên âm phủ lại xảy ra chuyện lớn, Đế Khư thoáng chốc bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

 

Mà anh em nhà họ Bạch cũng cảm thấy khá ngạc nhiên khi nghe nói Tiêu Chính Văn sắp đến âm phủ đánh với con gái Tả Bạch Đào.

 

“Anh Tiêu, quyết định này của anh có phải đường đột quá không?”, Bạch Thiên Kiệt nhíu mày nói.

 

“Anh, em nhớ năm đó Thủy Hoàng Địa cũng từng dẫn dắt binh lính đánh nhau với âm phủ, nhà họ Bạch chúng ta vẫn còn chiến báo của năm đớ..

 

Nói rồi Bạch Ngọc Trinh lấy một hộp gỗ nhỏ trong người ra.

 

Bên trong đựng một phần sách lụa.

 

Nội dung của sách lụa ghi chép năm đó sau khi Tân Hoàng thống nhất sáu nước, đích thân dân đại quân khai chiến với âm phủ.

 

Từ trong sách lụa, Tiêu Chính Văn mới hiểu được âm phủ thật ra là một thế giới lớn độc lập với thế tục.

 

Hơn nữa cũng không tách biệt nhiều với thế tục.

 

“Anh Tiêu, theo sách lụa ghi chép, những người còn sống đã đến âm phủ đều bị tử khí áp chế, điều này khá bất lợi với anh”.

 

Bạch Ngọc Trinh cũng nhíu mày nói.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn đã đạt đến Thiên Cảnh nhưng tử khí chính là sự tồn tại chí mạng với người sống, ngược lại với người âm phủ, tử khí cũng như oxy của người sống vậy.

 

Thế nên sự sống của thế gian càng mãnh liệt thì càng áp chế người âm phủ, ngược lại người sống đến âm phủ cũng sẽ bị tử khí áp chế.

 

Chính vì thế mà lần trước Tiêu Chính Văn đến thành Uông Tử mới trở nên giống người bình thường, không thể sử dụng tu vi.

 

“Anh Tiêu, nếu không được, anh em bọn tôi có thể quay về nhà họ Doanh thuyết phục Xa Anh khai chiến với âm phủ”.

 

Bạch Thiên Kiệt cũng hơi lo lảng nói.

 

“Không sao, chỉ là tử khí thôi, nếu không được thì cứ tìm một thần hồn ở bên âm phủ để giành lấy “xác thịt” của người đó như lần ở thành Uông Tử trước đó thôi”.

 

Chẳng qua điều duy nhất không chắc chản là Tiêu Chính Văn chưa chắc sẽ được may mắn chiếm lấy cơ thể của Lý Thế Dân như trước.

 

Lần này người anh chọn không thể có thực lực quá yếu, cũng không thể quá mạnh, nếu không Tiêu Chính Văn không thể tiến thành chiếm lấy cơ thể người này.

 

Nghĩ đến đây Tiêu Chính Văn định đến âm phủ thăm dò tình hình trước, chỉ cần có thể đứng vững chân ở âm phủ, Tiêu Chính Văn thậm chí có tự tin có thể tung hoành cả âm phủ.

 

Cứ như thế Tiêu Chính Văn có thể đảo khách thành chủ, dây lên sóng lớn ngút trời ở âm phủ như lúc đầu dẫn điện Thần Long đánh vào vùng ngoài lãnh thổ.

 

Tin tức Tiêu Chính Văn đánh với con gái của Tả Bạch Đào ở âm phủ truyền ra ngoài không lâu, một tin tức khác cũng truyền đến, Tiêu Chính Văn lập tức bắt đầu bế quan vì không có cơ hội thắng.

 

Không có khả năng thắng?
 
Chương 4678


Chương 4678

 

Không ít người nhanh chóng nắm bắt thông tin quan trọng nhất trong đó.

 

Tiêu Chính Văn là người sẽ hành động khi không chắc chắn sao?

 

Trong đó có nhiều người tỉnh mắt đã vẽ một dấu chấm hỏi cực to với tính chân thật của tin tức này.

 

Hay nói cách khác đây là hỏa mù do Tiêu Chính Văn truyền ra để che mắt đối thủ.

 

Nhưng cũng có nhiều người bắt đầu chế giêu cười nhạo Tiêu Chính Văn, dù sao Tiêu Chính Văn trước giờ đều rất mạnh, thậm chí rất ít khi xem trọng đối thủ.

 

Từ phương diện nào cũng chứng tỏ tin tức này rất có khả năng là thật. Ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không chắc có thể thẳng, vậy thì tiếp sau đó cho dù là điện Thần Long hay giới thế tục rất có thể sẽ bị các thế lực vùng ngoài lãnh thổ phân chia.

 

“Hừ, dù có bế quan một năm, hắn cũng chưa chắc là đối thủ của Tả Phượng Kiều chứ đừng nói là một tháng! Đó là con gái ruột của Tả Bạch Đào đấy”.

 

“Tôi nghe nói người phụ nữ này không tâm thường, là người đỉnh cấp nhất trong đám giới trẻ ở âm phủ”.

 

“Theo trưởng lão tông môn bọn tôi nói Tả Phượng Kiều đã là cao thủ Thiên Cảnh cấp ba rồi, Tiêu Chính Văn mới vừa bước vào Thiên Cảnh, muốn đột phá hai cấp trong một tháng không phải là chuyện đùa”.

 

Chỉ chớp nhoáng khắp nơi đều đang bàn luận về cuộc chiến của Tiêu Chính Văn và Tả Phượng Kiều, hơn nữa bây giờ Tả Phượng Kiều không chỉ cực kỳ nổi tiếng ở âm phủ mà vì một chiêu đánh văng Elon mà cũng được vùng ngoài lãnh thổ biết đến.

 

Lúc này bên ngoài một thành ở phía Tây Bắc của Tây Vực đang xây dựng nhà thờ lớn, nơi này cũng là căn cứ tạm của Thánh Giáo Đình.

 

Trên đỉnh núi bên cạnh, Elon đang ngồi trên một tảng đá lớn, Caseus và anh em Điền Văn đang yên lặng đứng phía sau hản.

 

Phía đối diện Tử Cống đang thưởng trà với Elon.

 

Gòn có Kiếm Tôn của Vạn Kiếm Cốc cũng bưng tách trà lên nhấp một ngụm, cười mỉa nói: “Hừ, bế quan một tháng? Tiêu Chính Văn xem Tả Phượng Kiều là ai thế?”

 

“Ông từng đánh với Tả Phượng Kiều, nếu là ông, bế quan một tháng có khả năng thắng cô ta không?”

 

“Không thể”.

 

Elon lắc đầu phủ nhận, nhưng sau đó ông ta lại nhíu mày nói: “Tiêu Chính Văn ấy à, ngay cả tôi cũng không nhìn thấu được cậu ta nên vấn rất khó đoán được kết quả trận chiến này”.

 

Mặc dù Elon luôn tỏ ra chưa từng để tâm đến Tiêu Chính Văn ở trước mặt người ngoài, nhưng có thể đi đến bước này của ông ta lại có người nào mà không mưu mô?

 

“Cậu ta vấn chưa ba mươi tuổi, các vị từng gặp cao thủ Thiên Cảnh nào chưa đến ba mươi tuổi chưa? Dù là Bạch Khởi cũng chỉ mới được cảnh giới Thiên Vương vào tuổi đó”.

 

Nói rồi Elon quay đầu sang nhìn Tử Cống.

 

Vì từ khi Tiêu Chính Văn vào vùng ngoài lãnh thổ, mấy người họ đã thầm điều tra về quá khứ của Tiêu Chính Văn.

 

Không phải mấy động tĩnh Tiêu Chính Văn gây ra thu hút sự chú ý của họ mà là Tiêu Chính Văn vừa mới đến đã giết Vương Vũ, còn thu phục Thiên Cung Bắc Cực.

 

Mọi chuyện xảy ra quá kỳ lạ, họ luôn nghi ngờ có thể phía sau Tiêu Chính Văn là một gia tộc cực kỳ cổ xưa, thậm chí có quan hệ nào đó với nhánh của Hoàng Đế thời xa xưa.
 
Chương 4679


Chương 4679

 

Dù sao Tiêu Chính Văn quá mức không tâm thường, hai ba mươi tuổi đã có thể độc lập tạo ra một phương trời ở vùng ngoài lãnh thổ. Người như thế dù ở thời đại đó của họ cũng là anh hùng một phương.

 

“Tôi thấy chẳng qua hắn may mắn thôi”, Caseus nghiến răng nghiến lợi không phục nói.

 

Nhưng vừa dứt lời, hản chỉ cảm nhận được một luồng gió lao về chỗ hắn. Hắn chưa kịp hoàn hồn thì Elon đã đánh một bạt tai cực vang lên mặt hắn.

 

Dù Caseus là người thừa kế tương lai của Thánh Giáo Đình thì Elon vẫn đánh hản.

 

“Ngu ngốc”.

 

“Cái tát này là cho cậu nhớ nếu cậu có suy nghĩ như vậy khi đối mặt với đối thủ vừa kỳ lạ vừa mạnh thì tương lai cậu chết thế nào cũng không biết đâu”.

 

k Elon lạnh lùng quát.

 

“Thật ra mấy hậu bối này sẽ thua Tiêu Chính Văn cũng không kỳ lạ, người như cậu ta nếu nói phía sau cậu ta không có gia tộc lớn chống lưng thì ai mà tin?”

 

“Cậu ta vẫn chưa đến ba mươi tuổi đã có vinh quang và sức chiến đấu như hôm nay rồi, hơn nữa mỗi lần đều có thể tính toán trước chúng ta, thậm chí còn có thể vứt tiếng xấu cho chúng ta, thủ đoạn và mưu mô như thế chơi đùa mấy hậu bối các cậu trong tay cũng rất bình thường”.

 

“Hơn nữa bọn tôi cũng không thể nhìn thấu được cậu ta, nếu nói phía sau không có cao nhân lập mưu đồ cho cậu ta, tôi tuyệt đối không tin”, lời này của Tử Cống khiến đám người Caseus há hốc miệng.

 

“Vậy ông Tử Cống, không biết bên ông có manh mối gì không?”, Elon lại hỏi.

 

Mặc dù ông ta có thể không sợ gì trước mặt Caseus, thậm chí có thể đánh hắn nhưng Elon nào dám làm thế với Tử Cống.

 

“Không có bất kỳ manh mối nào, đây cũng là điều kỳ lạ nhất, theo lý cho dù cậu ta và thế lực phía sau qua lại kín kẻ tới mức nào cũng sẽ để lộ chút dấu vết, nhưng…”

 

Nói đến đây, Tử Cống cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng.

 

“Chẳng lẽ cậu ta là người ngoài vũ trụ phái…”

 

“Không thể nào! Nhìn thái độ của cậu ta và Hồng Ấn có thể chứng minh điều này”.

 

Tử Cống tin tưởng điều này, nếu Tiêu Chính Văn cũng đến từ thế lực ngoài vũ trụ này anh sẽ không có thù địch rất mãnh liệt như thế với Hồng Ấn, mà Hồng Ấn cũng sẽ không có ý định giết Tiêu Chính Văn = người ở ngoài vũ trụ như ông ta, “Nhưng người giống cậu ta chắc chản không thể là một người bình thường”, Elon hơi lo lắng nói.

 

“Người này không tầm thường”, Kiếm Tôn bỗng nói.

 

“Nếu thế lực đằng sau cậu ta không ra tay trong trận chiến này, chắc chắn Tiêu Chính Văn sẽ chết, có lẽ đây chính là thời cơ tốt nhất để vạch trần thân phận thật của cậu ta”, Elon chắc nịch nói.

 

“Ô? Là sao nhỉ?”, Kiếm Tôn hơi khó hiểu hỏi.

 

“Tả Phượng Kiều vốn dĩ đã có vấn đề rồi”, Elon nghiêm nghị nói.

 

Tử Cống bên cạnh không đợi Elon nói hết ý của mình đã xen vào nói: “Dù Tiêu Chính Văn may mắn thăng được trận này, không biết các vị…”

 

“Hừ! Vạn Kiếm Cốc không cho phép có người đe dọa đến địa vị của Vạn Kiếm Cốc, lẽ nào bên Điền Ky sẽ cho phép một hậu bối đe dọa đến mình sao?”
 
Chương 4680


Chương 4680

 

“Hơn nữa e là nhà họ Trần đã nhìn chằm chăm vào Tiêu Chính Văn, các thế lực hợp sức với nhau, thế lực phía sau cậu ta có muốn nổi lên cũng khớ”, ánh mắt Kiếm Tôn toát ra sát khí nói.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đã lặng lẽ đến thành Đại Phong, thật ra bế quan là giả, nhân cơ hội này Lm vào âm phủ mới là thật.

 

Muốn lặng lẽ đi vào âm phủ thì phải đi từ biên giới Tây Vực, thần không biết quỷ không hay trà trộn vào.

 

Mà thành Đại Phong là sự lựa chọn tốt nhất.

 

Mặc dù nơi này vẫn chưa bị âm phủ xâm chiếm nhưng đã bị âm khí bao trùm, nói cách khác ranh giới giữa thành Đại Phong và âm phủ đã cực kỳ mờ nhạt.

 

Tiêu Chính Văn chỉ có một mình đi vào Tây Vực từ thành Đại Phong, gần như không tốn chút sức lực nào.

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn đi vào Tây Vực, bên âm phủ cũng có một người trẻ tuổi đang chạy trốn.

 

Trùng hợp là anh ta và Tiêu Chính Văn một người đi hướng Tây, một người đi hướng Đông, vừa vặn gặp nhau.

 

Thanh niên đó ra khỏi thành Minh Nguyệt chạy thẳng về phía thành Đại Phong, thoáng chốc đã chạy vào trong một ngọn núi lớn.

 

Thật ra âm phủ thật có cách biệt không rõ ràng với thế tục, nơi này cũng có thành phố, có dân cư, hơn nữa sông hồ cũng không khác gì với thế tục.

 

Thậm chí có thể nói mọi thứ ở đây là lá bài lật ngửa của thế tục, duy nhất một điều khác biệt là kới người ở đây.

 

Người ở đây sinh sống bằng tử khí nhưng người thế tục lại lấy sự đứt đoạn sự sống làm điểm cuối của sinh mạng.

 

Mà người âm phủ cũng có sinh tử, đó chính là tử khí trên người họ bị cắt đứt hoàn toàn, người này sẽ biến mất mãi mãi từ âm phủ.

 

Mà người thanh niên trước mặt lại đang trốn khỏi sự truy đuổi.

 

Lúc này cả người anh ta đều bị thương, hơn nữa cánh tay cũng bị gãy, nếu không nhờ anh ta đã có cảnh giới Nhân Hoàng cấp một thì e là đã chết từ lâu rồi.

 

“Hừ! Muốn giết tôi à, đâu có dễ”.

 

Thanh niên vừa điên cuồng chạy về phía trước vừa lén nhìn phía sau.

 

Đăng sau anh ta có mười mấy người cảnh giới Nhân Hoàng đang điên cuồng đuổi theo, thậm chí có một cao thủ đã đạt đến Đế Cảnh cũng ở trong đám người.

 

“Diệp Phàm, hôm nay dù cậu có chạy đến chân trời góc biển cũng khó thoát được”, cao thủ Đế Cảnh đó lạnh lùng nói.

 

“Tôi là người nhà họ Diệp, các người dám giết cả tôi sao?” Diệp Phàm giận dữ quát lớn, nhưng không dám chậm chân.

 

Anh ta biết rõ những người này không chỉ dám giết anh ta mà nếu hôm nay không có gì thay đổi thì anh ta chắc chắn sẽ chết.

 

Nhà họ Diệp là một trong bốn gia tộc lớn ở Đông Bắc âm phủ, người dám giết anh ta chắc chắn phải có lai lịch hơn hẳn nhà họ Diệp.

 

“Có gì không dám? Gậu chết ở nơi hoang vu này thì ai biết được là do chúng tôi làm?”

 

Mấy người phía sau đuổi theo, tiến gần Diệp Phàm, Diệp Phàm có thể cảm nhận được sát khí mạnh sẽ từ đối phương.
 
Chương 4681


Chương 4681

 

Khu vực này đã bị cao thủ Đế Cảnh kia khóa chặt, cho dù anh ta dùng hết sức thì cũng không thể thoát khỏi đám binh lính đang đuổi theo phía sau.

 

“Các người muốn cá chết lưới rách thật sao?”

 

Diệp Phàm lại tức giận gầm lớn.

 

Anh ta chỉ đến thành Uông Tử, thăm lại nơi lúc nhỏ mình sống, không ngờ lại rước họa vào thân.

 

Lúc anh ta rời khỏi Huyết Ô Trì đã bị bốn cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng nhắm tới, hơn nữa đối phương còn không nói một lời với anh ta, mà thẳng thừng ra tay luôn.

 

Thế lực của nhà họ Diệp ở đông bắc âm phủ không hề nhỏ, ngay cả thập đại Âm Sư đều nể mặt nhà họ Diệp vài phần.

 

Thực ra tình hình của âm phủ rất giống với thời kỳ cổ đại Hoa Quốc, mỗi gia tộc thống trị một nơi, sau hàng chục triệu năm, sức mạnh của những thế lực này đã khó bề thay đổi.

 

Bây giờ nhà họ Diệp đã nổi danh khắp Đông Bắc âm phủ, ngoại trừ Thập Điện Diêm La, ai dám động đến người nhà họ Diệp?

 

Các thế gia lớn khác đều nương tựa cùng nhau tồn tại, sao dám giết người nhà họ Diệp?

 

Ngoại lệ duy nhất ở đây là nhà họ Tả, Thành Hoàng!

 

“Hạo Thiên chết rồi, ân oán giữa các người sớm đã qua đi, không phải sao? Tại sao còn muốn đánh đánh giết giết!” Diệp Phàm vừa điên cuồng chạy, vừa nói để trì hoãn thời gian.

 

Hạo Thiên mà anh ta nhắc tới là một trong những người trẻ tuổi có thể cạnh tranh với Tả Phượng Kiều hàng trăm năm trước.

 

Thậm chí giữa Hạo Thiên và Tả Phượng Kiều còn từng có hôn ước, nhưng vào đêm trước ngày đại hôn, hai người đã giao chiến bên ngoài thành Uông Tử. ẳ Trận chiến đó không chỉ làm xáo trộn toàn bộ âm phủ, mà thậm chí còn kinh động đến cả Minh Hà.

 

Điều khiến người ta bất ngờ là trong trận chiến đó, Tả Phượng Kiều đã tự tay gi3t ch3t chồng sắp cưới của mình.

 

Cũng vì trận chiến đó mà gia tộc phía sau Hạo Thiên cũng rút khỏi phương bắc âm phủ.

 

Người thanh niên từng tung hoành âm phủ cũng đã trở thành một cái xác trong Huyết Ô Trì sau trận chiến này.

 

Còn Diệp Phàm và Hạo Thiên là bạn tốt, không chỉ có mối quan hệ cá nhân tốt mà quan hệ giữa hai gia tộc cũng vô cùng tốt đẹp.

 

Vì vậy, những năm qua, Diệp Phàm thỉnh thoảng lại đến Huyết Ô Trì lễ bái người bạn của mình.

 

Nhưng kể từ sau cuộc phản công ở vùng ngoài lãnh thổ, Tả Bạch Đào đã trở thành nhân vật nổi tiếng trong âm phủ, từ đó, địa vị của Tả Phượng Kiều trong âm phủ cũng được nâng cao.

 

Bọn họ không chỉ phong tỏa Huyết Ô Trì, không cho phép ai đến gần, mà còn tuyên bố răng ai dám lễ bái Hạo Thiên thì sẽ trở thành kẻ thù của nhà họ Tả, giết không thương tiếc.

 

“Hừ, dám làm trái lệnh cấm của cô chủ nhà chúng tôi thì nhất định phải chết!”

 

Cao thủ Đế Cảnh phía sau lạnh lùng trả lời.

 

“Con ả độc ác Tạ Phượng Kiều! Đã giết chồng sắp cưới còn không cho người khác đến lễ bái!
 
Chương 4682


Chương 4682

 

Người phụ nữ này chém ngàn nhát cũng không hết tội!”

 

Diệp Phàm giận dữ quát lớn.

 

“Hừ, mày muốn chết hả?” mấy tên cao thủ Nhân Hoàng phía sau cũng nổi giận, đuổi theo nhanh hơn.

 

“Tôi muốn biết, cùng là bốn gia tộc lớn ở Đông Bắc, nhà họ Lý các người có được bao.

 

nhiêu lợi ích từ việc bán mạng cho Tả Bạch Đào?

 

Bọn họ giao thành Minh Nguyệt cho các người hay là giao cả Tây Vực cho nhà họ Lý các người rồi?”

 

“Theo tôi biết, nhà họ Lý không những không được lợi ích gì, mà khi tấn công thành Minh Nguyệt, còn mất đi hơn chục vị cao thủ nhỉ!”

 

Nói đến đây, Diệp Phàm đột nhiên dừng bước, quay người lại, trừng mắt nhìn đám người phía sau.

 

Không phải anh ta không muốn chạy mà là vết thương của anh ta quá nghiêm trọng, cho dù cố hết sức thì cũng không thể thoát khỏi đám người này.

 

Nếu đã đến đường cùng thì chi bằng cá chết lưới rách cho xong.

 

Lúc này, Diệp Phàm đã không còn sợ chết nữa, anh ta bộc phát nốt tiềm năng cuối cùng của mình.

 

“Cho dù là chết thì tôi cũng sẽ kéo các người chết theo! Đến đây!”

 

Khí tức toàn thân Diệp Phàm đột nhiên thay đổi, một luồng khí tức của Nhân Hoàng cấp một đỉnh cao từ dưới đất bay lên.

 

Đúng lúc này, dường như có một bóng người hư ảo bay tới, từ từ dung nhập vào cơ thể của Diệp Phàm.

 

Trong chốc lát, trên mặt Diệp Phàm nở nụ cười lạnh lùng.

 

Mấy người phía sau anh ta rõ ràng đã bao vây anh ta, nhưng trong lòng họ chợt dấy lên một cảm giác sợ hãi khó tả.

 

Mấy người lập tức tránh ra Diệp Phàm theo bản năng.

 

Thực ra chuyện này thỉnh thoảng có xảy ra ở âm phủ. Dù sao thì bây giờ bọn họ cũng chỉ cách thành Uông Tử chưa đầy trăm dặm, thường có một số linh hồn của người mới chết mượn thân phận của người âm phủ để thoát khỏi thành Uông Tử, trở lại giới thế tục.

 

Trước đó, Tiêu Chính Văn và Khổng Tê Thiên cũng đã mượn thân phận của người âm phủ để rời khỏi thành Uông Tử, trở về giới thế tục.

 

Nhưng những người dám lừa thành Uông Tử theo cách này đều là những cao thủ có cảnh giới cực cao, vì vậy, những kẻ đuổi giết Diệp Phàm cũng tăng cường cảnh giác ngay lập tức, thậm chí còn chuẩn bị chạy thoát bất bức lúc nào.

 

Mặc dù Diệp Phàm bị thương nặng, nhưng ngộ nhỡ người mượn xác anh ta là một thiên tài xuất chúng ở vùng ngoài lãnh thổ thì thật khó để nói trước ai mới là người chết.

 

Âm phủ đã từng xảy ra chuyện như vậy. Chỉ vài ngày trước, mấy vị cao thủ Đế Cảnh đã đuổi giết một cao thủ Nhân Hoàng, rõ ràng có kết cục phải chết, nhưng cuối cùng mấy vị cao thủ Đế Cảnh kia lại chết thảm trong tay cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng.

 

Nghe nói trong trận chiến ở thành Minh Nguyệt, sau khi một vị cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ chết, đã mượn xác của bị cao thủ Nhân HN kia để những người này.

 

Nhưng chưa đầy một phút, khí tức quanh người Diệp Phàm không hề mạnh lên mà ngày càng yếu đi, cho đến cuối cùng, gần như không khác gì người bình thường.

 

“Người thường?” tên cao thủ Đế Cảnh đứng đầu thốt lên, sau đó mấy tên cao thủ Nhân Hoàng khác cũng cười nhạo.
 
Chương 4683


Chương 4683

 

Nếu là người bình thường thì chỉ có thể xông bừa đánh bậy, như vậy không những không cứu được Diệp Phàm, mà ngay cả năng lực phản kháng cuối cùng của anh ta cũng bị tước đoạt hoàn toàn.

 

Đúng là làm ơn mắc oán!

 

Diệp Phàm bất lực nhìn cơ thể tan nát của mình, cười khổ: “Chuyện này không liên quan gì đến người vô tội này, các người có thể giết tôi, nhưng tôi hy vọng các người đừng làm tổn thương người vô tội!”

 

Anh ta vốn định đốt cháy linh hồn của mình, phát huy hết tiềm năng để cùng chết với đám người truy sát mình, nhưng bây giờ, đừng nói đến việc phát huy tiềm năng, mà ngay cả một phần sức chiến đấu cũng không thể sử dụng được.

 

Ngoài việc chờ chết, Diệp Phàm đã không còn sự lựa chọn nào khác.

 

Đừng làm tổn thương đến người vô tội?

 

Bọn họ không hề có lòng nhân từ, cho dù cùng chết với linh hồn vô tội này, bọn họ cũng sẽ không bao giờ bỏ qua cho Diệp Phàm.

 

Một người đàn ông trung niên bước lên, lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, chỉ cần một ánh mắt của ông ta cũng có thể tiêu diệt Diệp Phàm.

 

Nhưng cũng vào lúc này, Tiêu Chính Văn cười nhạt một tiếng rồi bắt đâu dung hợp vào cơ thể của Diệp Phàm.

 

Diệp Phàm vốn định nhắm mắt chờ chết, nhưng một giây sau, cơ thể của anh ta đã mất kiểm soát.

 

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn đã cử động chân tay.

 

Rồi cau mày nói: “Cơ thể này yếu thật!”

 

Nhưng cũng đủ để đối phó với đám người trước mắt rồi.

 

Tiêu Chính Văn nhìn người đàn ông trung niên kia, lập tức bước lên, cơ thể của Diệp Phàm cũng bước theo theo bước đi của Tiêu Chính Văn.

 

Diệp Phàm biết răng cơ thể mình đã bị người khác khống chế, nhưng lúc bước lên, anh ta vẫn lộ ra vẻ kinh hãi.

 

Một người bình thường lại dám coi thường cao thủ Nhân Hoàng thậm chí là Đế Cảnh trước mặt, chẳng phải là tự tìm đường chết sao?

 

“Một người bình thường mà cũng dám hỗn láo trước mặt tôi sao?”

 

Thấy Tiêu Chính Văn tiến lên, người đàn ông trung niên kia tung cú đấm.

 

Người đàn ông trung niên này cũng ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba, cú đấm này không chỉ có thể đánh tan Diệp Phàm, mà thậm chí còn có thể khiến linh hồn nhập vào cơ thể Diệp Phàm tan biến.

 

Nhưng ngay lúc cú đấm này sắp chạm vào cơ thể Diệp Phàm, Tiêu Chính Văn đã khống chế cơ thể Diệp Phàm, nâng tay lên bắt lấy cổ tay người đàn ông kia.

 

Trong một giây tiếp theo, không chỉ Diệp Phàm sững sờ, mà ngay cả người đàn ông trung niên cũng vô cùng kinh ngạc.

 

Ngay cả Diệp Phàm thời còn huy hoàng cũng chưa chắc đã đỡ nổi cú đấm này của ông ta, nhưng lúc này lại bị linh hồn của một người chặn lại.

 

“Rác!”

 

Không cần nhiều lời, Tiêu Chính Văn chỉ vặn nhẹ đã bẻ gãy tay người đàn ông trung niên kia.
 
Chương 4684


Chương 4684

 

Không để cho người đàn ông trung niên kia hoàn hồn trở lại từ trong kinh ngạc, Tiêu Chính Văn đã giơ tay lên giáng xuống một cái tát.

 

Bốp!

 

Cùng với một tiếng vang cực lớn, cơ thể của người đàn ông trung niên bị đánh thành vô số mảnh thịt vụn rơi vãi khắp đất!

 

Khoảnh khắc này, Diệp Phàm chỉ cảm thấy da đầu mình tê rần lên, nếu như không phải lúc này cơ thể đã hoàn toàn không còn nghe theo sự khống chế của anh ta thì e rằng bây giờ anh ta đã kinh ngạc tới độ trợn mắt há mồm luôn rồi.

 

“Chỉ là một kẻ ở cảnh giới Nhân Hoàng mà thôi, có cái gì đáng kinh ngạc chứi”

 

Tiêu Chính Văn cũng cảm nhận được sự kinh hãi của Diệp Phàm, thậm chí cơ mặt còn có phần rúm ró lại, lúc này Tiêu Chính Văn mới lên tiếng nhắc nhở một câu.

 

Cái gì? Một kẻ ở cảnh giới Nhân Hoàng mà thôi?

 

Ông ta là cao thủ Nhân Hoàng cấp ba đấy!

 

Đừng nói anh ta có thể gi3t ch3t một cao thủ Nhân Hoàng cấp ba ngay lập tức, dù là cao thủ Nhân Hoàng cấp hai thì cũng có thể gi3t ch3t anh chỉ trong nháy mắt!

 

TK KHE KhXt nỢ th x7 nhường Theo như anh ta thấy, đấu với cao thủ ở cảnh giới này nên đánh đến mức long trời lở đất mới đúng, ít nhất trong vòng một trăm dặm xung quanh cũng sẽ biến thành đất khô cản, sau đó lại gi3t ch3t đối phương với trận pháp khủng bố!

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại chỉ cần một cái tát đã biến đối phương trở thành thịt vụn!

 

Đây rõ ràng là chuyện khiến cho con người ta chẳng thể nào tiếp nhận nổi, chỉ một bạt tai đã giải quyết được cao thủ Nhân Hoàng cấp ba, điều này hoàn toàn có thể lật đổ nhận biết của Diệp Phàm.

 

Tất cả những chuyện này chỉ xảy ra trong nháy mắt, không chỉ có bốn cao thủ Nhân Hoàng còn lại chưa thể phản ứng lại mà ngay tới cao thủ Đế Cảnh kia cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh sợ!

 

Thế nhưng một giây sau, Diệp Phàm cũng chú ý tới ánh mắt lạnh lùng của cao thủ Đế Cảnh kia, mặc dù Tiêu Chính Văn có thể gi3t ch3t Nhân Hoàng cấp ba chỉ với một cú tát, thế nhưng điều này không nói lên rằng anh có thể đấu lại được với cao thủ Đế Cảnh!

 

“Không ổn, chúng ta mau đi thôi!”

 

Diệp Phàm vô thức nhắc nhở một câu!

 

Tiêu Chính Văn vẫn là trạng thái của thần hồn bên trong âm phủ, suy cho cùng cơ thể này vẫn là của Diệp Phàm, hơn nữa cơ thể này thật sự quá yếu, căn bản không thể chịu đựng được sức mạnh quá lớn của Tiêu Chính Văn!

 

Nếu như Tiêu Chính Văn phát huy toàn lực, có khả năng chẳng cần người khác tới giết, Diệp Phàm cũng đã bỏ mạng luôn rồi!

 

“Đi thì nhất định phải đi, thế nhưng giết thêm vài người cũng chẳng có vấn đề gì!”

 

Vừa nói dứt lời, Tiêu Chính Văn lại lao lên trước một bước, chỉ là động tĩnh lần này còn lớn hơn nhiều so với lần trước.

 

Vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn đáp đất, ngay cả mặt đất dưới chân anh cũng xuất hiện những vết nứt giống như mạng nhện!

 

Khoảnh khắc này, cảm nhận được cỗ sức mạnh mạnh mẽ trước giờ chưa từng có, Diệp Phàm cũng phấn khích tới cực điểm!
 
Chương 4685


Chương 4685

 

Nếu như cao thủ Nhân Hoàng bị Tiêu Chính Văn giết khi trước là do chuẩn bị chưa kỹ, vậy thì bây giờ, Tiêu Chính Văn lại muốn giết thêm vài người ngay trước mặt cao thủ Đế Cảnh, điều này đã nói lên rất rõ vấn đề rồi!

 

Vào lúc Diệp Phàm đang phấn khích, Tiêu Chính Văn đã tiện tay đánh cho một cao thủ Nhân Hoàng cấp bốn khác biến thành thịt vụn, ngay sau đó, một cao thủ Nhân Hoàng đứng bên cạnh anh cũng hoá thành bụi máu!

 

“Hỗn xược!”

 

Cao thủ Đế Cảnh kia cũng lập tức bị hành động của Tiêu Chính Văn chọc cho nổi điên, trước đó là vì sự việc phát sinh đột ngột, ông ta căn bản không chuẩn bị tâm lý nên mới để cho Tiêu Chính Văn hành sự thuận lợi.

 

Thế nhưng bây giờ, Tiêu Chính Văn lại trắng trợn chém giết ngay trước mặt ông ta, điều này chẳng khác gì đang coi thường sự tồn tại của ông ta cả!

 

Chỉ thấy ông ta vung tay lên, một áp lực khủng bố bao trùm lấy phạm vi mấy chục dặm xung quanh, thậm chí mặt đất cũng trở nên rúng động!

 

Bị áp lực lớn như vậy bao trùm, đừng nói là một Nhân Hoàng cấp một như Diệp Phàm, dù là cảnh giới Nhân Hoàng đỉnh cao thì cũng đừng mong có thể cựa quậy!

 

Ngay sau đó, cao thủ Đế Cảnh vung nằm đấm ra.

 

Nắm đấm này nhanh như điện giật, dù là Diệp Phàm chỉ bị ông ta chạm tới góc áo thì cũng sẽ và” lập tức bỏ mạng!

 

Tiêu Chính Văn lại bình thản bước một bước sang bên cạnh, vừa khéo né được một đòn chí mạng, đồng thời mượn quán tính này, cơ thể giống như một chiếc lá rụng tung bay trong gió, rồi lùi ra sau mấy dặm!

 

Cao thủ Đế Cảnh đó thấy vậy thì không khỏi ngơ ngác, theo ông ta thì cú đấm đó đã đủ để gi3t ch3t Tiêu Chính Văn nhưng thật không ngờ là đối phương không chỉ tránh được một đòn chí mạng của ông ta mà còn mượn lực để kéo ra một khoảng cách an toàn với ông ta!

 

Vốn dĩ ông ta chỉ theo tới xem trò vui mà thôi, dâu sao Diệp Phàm cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp một, trận đấu ở cấp độ này còn chẳng đáng để ông ta phải nhúng tay vào.

 

Thế nhưng ai mà ngờ được Tiêu Chính Văn lại giữa đường chém giết, hoàn toàn đảo lộn hết suy tính của ông ta.

 

Không những Diệp Phàm được bình an vô sự mà ba cao thủ Nhân Hoàng dưới trướng ông ta còn lần lượt mất mạng, đây chẳng khác nào đang công khai sỉ nhục ông ta!

 

Đặc biệt đối phương còn chỉ là một nhân vật nhỏ bé ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp một!

 

Trong cơn thịnh nộ, năm đấm của cao thủ Đế Cảnh đó giống như màn mưa sao băng điên cưồng đánh về phía Tiêu Chính Văn.

 

Thế nhưng vào khoảnh khắc năm đấm của ông ta sắp đánh trúng Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn lại bắt chước làm theo, cơ thể mượn cỗ sức mạnh đó để lùi về phía sau.

 

Không để cho ông ta hoàn hồn lại, cơ thể của Tiêu Chính Văn lại giống như ma quỷ, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt ông ta!

 

Lúc này, tim Diệp Phàm đang đập điên cuồng không ngừng nghỉ, đây đâu phải đang chiến đấu, rõ ràng là đang chơi đùa cao thủ Đế Cảnh trong lòng bàn tay!
 
Chương 4686


Chương 4686

 

Cảnh tượng này không chỉ có Diệp Phàm nhìn mà kinh hãi, ngay tới hai cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng bên cạnh cũng trợn mắt há mồm!

 

So ra thì cao thủ Đế Cảnh kia giống như một đứa trẻ ba tuổi bị một người trưởng thành chơi đùa, mà cao thủ Đế Cảnh càng không ngờ được Tiêu Chính Văn không những không chạy mà ngược lại còn dám đối mặt chém giết!

 

Khoảnh khäc hai người lao vào nhau, Tiêu Chính Văn đã nở một nụ cười giễu cợt với ông ta, mà một giây sau đã xuất hiện ngay sau lưng ông tai Cao thủ Đế Cảnh đó không khỏi run lên, thế nhưng không để cho ông ta hoàn hồn trở lại, sau lưng lại truyền tới một tiếng vang lớn!

 

“Phụt!”

 

Khi máu tươi bản ra tung toé, một cao thủ Nhân Hoàng lập tức hoá thành bụi máu!

 

Mà Diệp Phàm lúc này lại kích động tới mức cả người không ngừng run lên!

 

Đây là lần đầu tiên anh ta liên tiếp gi3t ch3t mấy cao thủ Nhân Hoàng ở trước mặt cao thủ Đế Cảnh, hơn nữa bản thân còn chẳng có chút thương tích gì!

 

Đây rõ ràng chính là kỳ tích!

 

Lúc này, cao thủ Đế Cảnh kia nhìn thấy cảnh tượng sau lưng mình thì mồ hôi lạnh cũng không khỏi toát ra ở hai bên thái dương!

 

Nếu như đối phương cũng là cao thủ Đế Cảnh thì người chết ban nãy không phải là hai cao thủ Nhân Hoàng kia mà chính là bản thân ông ta rồi!

 

Cảnh tượng này rõ ràng quá đối kinh hoàng, cũng quá mức kỳ dị, thậm chí ông ta căn bản không dám tin cảnh tượng trước mắt là thật!

 

Vào lúc ông ta còn đang ngẩn ra, bóng dáng của Tiêu Chính Văn đã xuất hiện ở mấy chục dặm bên ngoài, trước khi đi, Tiêu Chính Văn vẫn nở k nụ cười đầy ẩn ý với ông ta!

 

TH Ợ XE HƯU KH 7 vn SrnỢ se Tính sát thương của nụ cười này không lớn, thế nhưng tính sỉ nhục thì cực caol Đây là một tiểu bối ở cảnh giới Nhân Hoàng, vậy mà lại dám cười nhạo cao thủ Đế Cảnh!

 

“Cậu chạy đi đâu hả?”

 

Mặc dù trải qua cảnh tượng ban nấy, trong lòng ông ta đã sản sinh ra cảm giác quái lạ và kinh sợ trước nay chưa từng có, thế nhưng suy cho cùng thì đối phương chỉ là một tiểu bối ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp một mà thôi!

 

Đôi bên cách nhau cả một cảnh giới lớn, dù thủ đoạn giết người của đối phương thâm sâu thế nào thì đối diện với cách biệt về mặt thực lực này cũng chỉ còn đường chết mà thôi!

 

Tiêu Chính Văn căn bản chẳng bưồn bận tâm tới cơn phẫn nộ của ông ta, cơ thể chuyển động nhanh như con thoi giữa các dãy núi, sau khoảnh khác đã kéo thêm một khoảng cách nữa!

 

“Đuổi theo!”

 

Cao thủ Đế Cảnh kia gầm lên một tiếng, sau đó cũng lập tức đuổi theo!

 

Ngay sau đó, ông ta mới nhíu mày quay đầu nhìn về phía sau, cao thủ Nhân Hoàng phía sau lưng ông ta lại đờ ra tại chỗ, chưa hề đi theo phía sau.

 

“Mau đi theo tôi!”, cao thủ Đế Cảnh đó lạnh lùng gầm lên.

 

“Tôi…tôi không dám Cao thủ Nhân Hoàng đó nói với sắc mặt trắng bệch, phía dưới người đã ướt đẫm một mảng, hơn nữa cả người đều đang không ngừng run lên, trên trán đầm đìa mồ hôi lạnh!
 
Chương 4687


Chương 4687

 

Lần này, hãn thật sự sợ rồi, trơ mắt nhìn đồng đội của mình hết người này tới người khác ngã xuống, Diệp Phàm trước đây bị bọn họ truy sát tới cùng đường, lúc này lại chẳng khác gì một ác ma ở trong mắt hắn!

 

Đừng nói bảo hắn đuổi theo Diệp Phàm, dù là sau này nhìn thấy Diệp Phàm, hản cũng chỉ có thể chuồn cho nhanh!

 

“Phế vật!”

 

Phẫn nộ mắng chửi một tiếng, cao thủ Đế Cảnh đó tiếp tục đuổi theo.

 

Thế nhưng lúc này, Tiêu Chính Văn đã cách xa vạn dặm chỉ trong nháy mắt, bỏ lại cao thủ Đế Cảnh đó ở phía sau lưng từ lâu.

 

Chẳng bao lâu sau, Tiêu Chính Văn đã tới được trên đỉnh một ngọn núi và ẩn đi khí tức.

 

Còn Diệp Phàm vẫn chìm đảm trong cảnh tượng kinh hồn bạt vía ban nấy, rất lâu không thể thoát ral Lúc này, anh ta chỉ cảm thấy khí huyết khắp người đều đang sục sôi, hơn nữa cơ thể còn đang không tự chủ được mà run bần bật!

 

Khoảnh khắc ban nãy đã là thời khắc đỉnh cao nhất cả đời này của anh ta!

 

Thế nhưng một giây sau, Diệp Phàm đột nhiên cảm thấy cơ thể trở nên tê dại, Tiêu Chính Văn sải bước tiến ra khỏi cơ thể anh ta, quan sát Diệp Phàm rồi nói: “Cơ thể của anh thật sự quá yếu, ban nãy tôi đã cứu anh, bây giờ anh giúp tôi tìm một cơ thể thích hợp! Làm được không?”

 

Nếu không phải vì cơ thể này của Diệp Phàm quá yếu thì vừa nấy đã đến cực hạn rồi, Tiêu Chính Văn thậm chí cũng có thể giết thêm một cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cuối cùng.

 

Nhưng câu nói của Tiêu Chính Văn khiến Diệp Phàm sửng sốt, không hiểu rốt cuộc Tiêu Chính Văn có ý gì.

 

“Tiền bối, tôi không hiểu anh có ý gì?”, nói rồi Diệp Phàm vô thức chấp tay lại với Tiêu Chính Văn.

 

“Không có gì, cơ thể của anh quá yếu, tôi chỉ muốn tìm một cơ thể mạnh một chút thôi”.

 

Tiêu Chính Văn cũng không giấu giếm gì mà nói thẳng.

 

Nếu là một người khác dám nói với Diệp Phàm như thế thì anh ta đã nổi giận nhưng đứng trước một người mạnh đến mức không có giới hạn như Tiêu Chính Văn, anh ta không dám nghi ngờ gì.

 

Với thực lực của Tiêu Chính Văn, nói thể chất của anh ta quá yếu thì đúng là yếu thật.

 

Diệp Phàm trầm tư hồi lâu rồi ngẩng phät lên, ánh mắt lóe lên tia vui mừng.

 

ở Hạo Thiên!

 

Anh ta nghĩ đến người bạn thân của mình — Hạo Thiên.

 

Mặc dù Hạo Thiên đã chết nhưng cơ thể của anh ta vẫn còn nằm trong Huyết Ô Trì, thi thể chưa thối rữa.

 

Hơn nữa Tiêu Chính Văn có thể giết liên tiếp mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trước mặt cao thủ Đế Cảnh chứng tỏ Tiêu Chính Văn có lai lịch.

 

Nếu mình giúp Tiêu Chính Văn không chừng nhà họ Diệp và anh ta đều sẽ gặp được may trong cái rủi, được vị thiên tài này bảo vệ.

 

Nghĩ đến đây Diệp Phàm không do dự dẫn Tiêu Chính Văn về nhà họ Diệp.
 
Chương 4688


Chương 4688

 

Trên đường đi, Diệp Phàm cực kỳ phấn khích, đồng thời cũng rất kính phục Tiêu Chính Văn, dù sao sau này nhà họ Diệp vẫn phải cần Tiêu Chính Văn bảo vệ.

 

Vừa về đến nhà, Diệp Phàm kể hết những gì đã trải qua khi mình bị đuổi giết, còn dặn dò người nhà họ Diệp phải cung kính với Tiêu Chính Văn.

 

Cũng có ý xem Tiêu Chính Văn là một vị thần của nhà họ Diệp.

 

Chẳng qua nơi mà Diệp Phàm về là nhà riêng của mình chứ không phải nhà chính của nhà họ Anh ta nghĩ đến người bạn thân của mình — Hạo Thiên.

 

Mặc dù Hạo Thiên đã chết nhưng cơ thể của anh ta vẫn còn nằm trong Huyết Ô Trì, thi thể chưa thối rữa.

 

Hơn nữa Tiêu Chính Văn có thể giết liên tiếp mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trước mặt cao thủ Đế Cảnh chứng tỏ Tiêu Chính Văn có lai lịch.

 

Nếu mình giúp Tiêu Chính Văn không chừng nhà họ Diệp và anh ta đều sẽ gặp được may trong cái rủi, được vị thiên tài này bảo vệ.

 

Nghĩ đến đây Diệp Phàm không do dự dẫn Tiêu Chính Văn về nhà họ Diệp.

 

Trên đường đi, Diệp Phàm cực kỳ phấn khích, đồng thời cũng rất kính phục Tiêu Chính Văn, dù sao sau này nhà họ Diệp vẫn phải cần Tiêu Chính Văn bảo vệ.

 

Vừa về đến nhà, Diệp Phàm kể hết những gì đã trải qua khi mình bị đuổi giết, còn dặn dò người nhà họ Diệp phải cung kính với Tiêu Chính Văn.

 

Cũng có ý xem Tiêu Chính Văn là một vị thần của nhà họ Diệp.

 

Chẳng qua nơi mà Diệp Phàm về là nhà riêng của mình chứ không phải nhà chính của nhà họ Diệp.

 

Mặc dù nhà anh ta rất lớn nhưng chỉ là Diệp Phàm và người giúp việc trong nhà.

 

“Tiền bối, sang mấy ngày nữa tôi sẽ nghĩ cách lén đưa thi thể đó ra khỏi Huyết Ô Trì”, Diệp Phàm cung kính nói.

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Đời trước thi thể đó đạt đến cảnh giới nào?”

 

“Đế Cảnh! Mặc dù không phải là Đế Cảnh đỉnh cao nhưng ít nhất cũng có bậc Đại Đế. Tôi tin chắc tiền bối sẽ hài lòng”.

 

Nói đến đây Diệp Phàm hơi ủ rũ nói: “Thật ra anh ấy là bạn thân của tôi, năm đó anh ấy cũng là người xuất sắc trong thế hệ trẻ ở âm phủ.

 

“Chủ nhân của thi thể này là Hạo Thiên à?”, Tiêu Chính Văn nhướng mày, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.

 

Trước đó anh cũng nghe anh em Bạch Ngọc Trinh từng nhắc đến với anh, Hạo Thiên là một người tài giỏi ở âm phủ trong vài trăm năm trước.

 

Nhưng lúc đó Tiêu Chính Văn không để tâm đến chuyện này, dù sao điều anh để ý tập trung hết vào Tả Phượng Kiều.

 

Bây giờ nghe đến miêu tả của Diệp Phàm, anh vô thức nghĩ đến cái tên Hạo Thiên này.

 

“Tiền bối biết Hạo Thiên à?”

 

Gương mặt Diệp Phàm hiện lên vẻ vui mừng, ngạc nhiên nhưng anh ta nhận ra vẻ thờ ơ của Tiêu Chính Văn, chắc là không có quan hệ gì với Hạo Thiên, anh ta cảm thấy hơi hụt hãng.

 

“Tiền bối yên tâm, tôi sẽ cố gắng nghĩ cách, dù phải sử dụng thế lực của gia tộc cũng sẽ lén đưa thi thể của anh ấy ra khỏi Huyết Ô Trì, đưa đến trước mặt tiền bối”.
 
Chương 4689


Chương 4689

 

Diệp Phàm lại đảm bảo với Tiêu Chính Văn.

 

“Ừ, cứ làm theo cách anh nói đi”, Tiêu Chính Văn phất tay nói.

 

Diệp Phàm nhanh chóng nói chuyện này với nhà họ Diệp, sau đó bắt đầu dùng thế lực của gia tộc nghĩ cách đưa thi thể của Hạo Thiên ra khỏi Huyết Ô Trì.

 

Sáng hôm sau nhà họ Diệp đã bảo đại diện đi †ìm Diệp Phàm.

 

Người phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp dẫn đầu vừa bước vào cửa đã nói với Diệp Phàm bằng giọng cực kỳ không thiện chí: “Này Tiểu Phàm, cậu còn muốn lén đưa thi thể của Hạo Thiên ra khỏi Huyết Ô Trì cơ à? Gậu có biết chuyện này ảnh hưởng lớn thế nào không?”

 

Người phụ nữ này tên là Diệp Thiên Thiên, là chị họ của Diệp Phàm, cũng là người thừa kế gia chủ mà nhà họ Diệp đã xác định.

 

Vì tư chất của Diệp Phàm quá kém, hơn nữa làm việc gì cũng không thận trọng nên cuối cùng nhà họ Diệp vẫn quyết định bồi dưỡng Diệp Thiên Thiên, từ bỏ Diệp Phàm.

 

Diệp Phàm cũng không có ý kiến gì, thậm chí còn cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều, không làm gia chủ cũng có cái lợi của việc không làm gia chủ, ít nhất cả ngày anh ta có thể chạy nhảy bên ngoài, trong nhà cũng sẽ không quản nghiêm anh ta.

 

Nhưng tối hôm trước, Diệp Thiên Thiên biết được Diệp Phàm bị mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đuổi giết, thậm chí còn giết mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trước mặt đại tài Đế Cảnh.

 

Quan trọng nhất là Diệp Phàm còn có thể không hề hấn gì về đến nhà, đúng là lạ lùng.

 

Diệp Thiên Thiên đã đột phá Nhân Hoàng cấp bảy nhưng càng đến gần với Đế Cảnh, cô ta càng biết được sự đáng sợ của Đế Cảnh.

 

Dù chỉ là một đại tài Đế Cảnh cấp một muốn giết anh ta, Diệp Thiên Thiên cho rằng anh ta không có sức đánh trả chứ đừng nói là chạy thoát.

 

Tối hôm đó, cô ta bảo người đến nhà họ Lý hỏi thăm, câu trả lời mà cô ta nhận được là nhà họ Lý không biết có chuyện như vậy, càng không phái cao thủ Đế Cảnh gì đó đuổi giết Diệp Phàm.

 

Mặc dù chuyện này không vẻ vang gì với nhà họ Lý, đối phương cũng có khả năng sẽ phủ nhận nhưng Diệp Thiên Thiên nghĩ với tính cách phóng túng của Diệp Phàm không thể nào chạy thoát hỏi sự đuổi giết của cao thủ Đế Cảnh.

 

“Chị cả?”

 

Diệp Phàm phấn khích sáp lại gần.

 

Bây giờ cả nhà họ Diệp đều không muốn thấy anh ta, dĩ nhiên anh ta cũng biết rõ nhưng anh ta lại không có ác cảm gì với điều này, dù sao từ trước đến giờ mình đều không thể gánh vác trách nhiệm của một người thừa kế gia chủ nên có.

 

Ngược lại là Diệp Thiên Thiên, không chỉ có tư chất hơn người mà còn có cách giao thiệp lợi hại, cho dù mưu mô hay thủ đoạn đều vượt xa người đồng trang lứa.

 

Để cô ta tiếp nhận nhà họ Diệp thật ra cũng là một lựa chọn khá tốt.

 

“Diệp Phàm, tôi nghe nói hôm qua cậu bị cao thủ nhà họ Lý đuổi giết, trên đường may mắn được một vị tiền bối cứu giúp, nhà họ Diệp chúng †a không phải là người không hiểu lễ nghĩa, hôm nay tôi đến là muốn đại diện cho nhà họ Diệp cảm ơn vị tiền bối đó”.
 
Chương 4690


Chương 4690

 

“Làm phiền cậu dẫn đường cho tôi đến gặp vị tiền bối đó”.

 

Diệp Thiên Thiên giả vờ tỏ ra cung kính nhìn xung quanh.

 

“Chị à, vị tiền bối đó đã ra ngoài từ sáng sớm rồi, hơn nữa dù anh ấy có ở trong nhà cũng chưa chác sẽ gặp chị”, Diệp Phàm khó xử giải thích.

 

Quả nhiên!

 

Sắc mặt Diệp Thiên Thiên thay đổi, giọng trở nên lạnh lùng: “Được rồi! Diệp Phàm, lần sau trước khi cậu nói dối có thể học chút kỹ thuật được không?”

 

“Đã nhiều năm rồi tại sao trong nhà không muốn gặp cậu, lẽ nào bản thân cậu không hiểu sao? Cậu nghĩ dựa vào mấy câu lừa lọc của cậu thì người lớn trong nhà sẽ trông chờ vào cậu sao?”

 

“Nói thật cho cậu biết, sau khi ông nội nghe nói cậu được một vị tiền bối cứu giúp cũng đã đập vỡ tách trà rồi”.

 

Diệp Thiên Thiên bất mãn nói.

 

“Chị, tôi nói đều là thật, không tin chị xem vết thương trên người tôi vấn…”

 

“Câm miệng!”

 

Không để Diệp Phàm nói hết câu, Diệp Thiên Thiên quát lớn ngắt lời: “Diệp Phàm, tôi không muốn biết vết thương trên người cậu là sao, kết thúc màn kịch này ở đây đi”.

 

“Còn nữa, tôi muốn nhắc cậu, Hạo Thiên đã chết vài trăm năm trước rồi, hiểu chưa?”

 

“Dù anh ta là bạn thân của cậu nhưng cũng không đáng dâng mạng vì anh ta, càng không thể liên lụy nhà họ Diệp chỉ vị một người chết”.

 

“Bây giờ trong âm phủ, Tả Bạch Đào đã là người mà chỉ cần sờ vào đã bỏng tay cậu nghĩ cậu còn có hội trả thù cho Hạo Thiên sao? Đừng nói là cậu, dù là nhà họ Diệp cũng không dám tùy tiện có ý đồ gì với Tả Phượng Kiều”.

 

Diệp Thiên Thiên không kiên nhân quở trách.

 

Diệp Phàm siết chặt nắm đấm căn răng nói: “Chị! Hạo Thiên chết không minh bạch, em…”

 

“Tiểu Phàm, có vài việc không thể thay đổi, huống gì người chết không thể sống lại. Hơn nữa cậu cũng nên suy nghĩ cho nhà họ Diệp đi, đừng gây thêm rác rối nữa”, Diệp Thiên Thiên bất lực than thở.

 

“Đây là việc của tôi, sẽ không liên lụy đến nhà họ Diệp” vẻ mặt Diệp Phàm bỗng trở nên kiên quyết.

 

“Tiểu Phàm, ngay cả nhà họ Tân cũng buông bỏ, cậu còn gì không buông được chứ? Hơn nữa với thực lực hiện giờ của cậu thì có thể làm được gì? Cậu biết bây giờ Tả Phượng Kiều đang ở cảnh giới nào không?”

 

“Dù cậu là cảnh giới Đại Đế cũng không phải là kẻ thù đánh với cô ta chứ đừng nói cậu chỉ là cảnh giới Nhân Hoàng cấp một. Lế nào cậu nhất quyết phải kéo nhà họ Diệp vào chung với nhà họ Tả, nhất quyết khiến nhà họ Diệp không có nơi dung thân mới hài lòng sao?”

 

Diệp Thiên Thiên hỏi.
 
Chương 4691


Chương 4691

 

Từ lúc Hạo Thiên chết trận tới nay, Diệp Phàm vẫn luôn canh cánh trong lòng, cũng chính vì không muốn liên luy tới nhà họ Diệp nên anh ta mới một thân một mình chuyển ra khỏi nhà họ Diệp!

 

Thế nhưng khiến cho anh ta không thể ngờ tới được chính là nhà họ Tần phía sau lưng Tân Hạo Thiên sau khi thương lượng với Tả Bạch Đào lại chủ động buông bỏ suy nghĩ phục thù.

 

Vậy nên Diệp Thiên Thiên mới cảm thấy cực kỳ khó hiểu với mọi việc làm trong suốt những năm qua của Diệp Phàm!

 

“Hừ, Tả Phượng Kiều rất ghê gớm sao? Nếu như không có Hạo Thiên, cô ta có là cái thá gì?

 

Không có Hạo Thiên giúp đỡ mọi thứ thì cô ta lại có được ngày hôm nay sao?”

 

“Mấy trăm năm trước, chị cũng từng quen biết với Hạo Thiên, thử hỏi Tả Phượng Kiều năm đó có là cái thá gì! Con trời? Cô ta có mà con trời cái răm!”

 

Cảm xúc của Diệp Phàm đột nhiên trở nên kích động dị thường, hai mắt đỏ au nhìn Diệp Thiên Thiên, lớn tiếng gào lên!

 

Nhìn Diệp Phàm gần như đã rơi vào trạng thái điên cuồng, Diệp Thiên Thiên bất lực cười khổ.

 

Thật ra ban nấy cô ta nói ra những lời đó cũng là vì hy vọng Diệp Phàm có thể phấn chấn trở lại chứ không phải giống như bây giờ, cả ngày rượu chè be bét, không hề có chí tiến thủ!

 

“Được rồi, tất cả đều nghe theo cậu, chỉ là nhà họ Diệp sẽ không giúp cậu ra mặt đi trộm xác của Hạo Thiên đâu!”

 

Nói xong, Diệp Thiên Thiên định quay người rời đi.

 

Dẫu sao trong mắt cô ta thì Diệp Phàm đã hết thuốc chữa rồi.

 

“Nhớ kỹ, sau này tuyệt đối đừng nói cậu mời tới được cao thủ đỉnh cao gì, như vậy sẽ chỉ gây thêm rắc rối cho nhà họ Diệp chúng ta mà thôi!”, Diệp Thiên Thiên lạnh lùng nói.

 

“Chị! Khi trước không phải chị cũng mời được một cao nhân hay sao? Lẽ nào chị có thể mời được mà tôi thì không thể?”, Diệp Phàm siết chặt †ay thành nắm đấm, nhìn theo bóng lưng của Diệp Thiên Thiên, hỏi.

 

“Tiểu Phàm, người mà tôi mời tới là thế tử của Tư Mã Thị, hơn nữa người ta cũng rất có uy danh ở vùng ngoài lãnh thổ, vả lại dưới sự giúp đỡ của anh ta, tôi đã đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy, cậu có thể mời được người như vậy sao?” ử “Tiền bối mà cậu nhắc tới sao có thể so bì với Tư Mã Tư được?”

 

Những lời này của cô ta lập tức khiến cho Diệp Phàm cứng họng!

 

Không sai, gia tộc Tư Mã là hoàng tộc, ở vùng ngoài lãnh thổ cũng rất có tiếng tăm, Tư Mã Tư cũng là một bậc kỳ tài, vậy mà trong khoảng thời gian ngắn đã từ cảnh giới Nhân Hoàng đột phá lên cảnh giới Đại Đết Nhân vật như vậy, nhìn khắp lịch sử có được mấy người?

 

Chưa nói tới việc chiến lực thật sự của Tiêu Chính Văn ra sao, dù anh ta cũng là cao thủ Đế Cảnh thì sao có thể là đối thủ của Đại Đế đây?

 

Hơn nữa, Tư Mã Tư từ lúc tới nhà họ Diệp đã trở thành người mà nhà họ Diệp luôn cung phụng!

 

Điều này đủ để nói rõ cách biệt giữa Tư Mã Tư và Tiêu Chính Văn rồi!
 
Chương 4692


Chương 4692

 

Bây giờ, được Tư Mã Tư dạy bảo, Diệp Thiên Thiên còn đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy chỉ trong khoảng thời gian ngắn, đây là sự khủng b0 tới độ nào?

 

Nhân vật giống như vậy quả thực Diệp Phàm theo không kịp, thậm chí Tư Mã Tư giờ đã trở thành chỗ dựa thật sự của nhà họ Diệp!

 

Cả nhà họ Diệp đều phải nhìn vào sắc mặt hắn để hành sự!

 

“Ngày đầu tháng sau là ngày họp của bốn gia tộc lớn ở phương Bắc, nếu như bên phía thành Uông Tử xảy ra chuyện gì vào thời gian này thì nhà họ Diệp cũng sẽ nể tình đồng môn mà tương trợ cho cậu nhưng cậu phải nhớ cho kỹ là đừng động tới Tả Phượng Kiều!”

 

Diệp Thiên Thiên khinh thường để lại một câu, sau đó sải bước rời đi.

 

Nhìn theo bóng lưng của Diệp Thiên Thiên, Diệp Phàm cuối cùng vẫn chỉ biết cúi đầu bất lực.

 

Lúc anh ta chuẩn bị quay người trở về, đột nhiên có một trận gió nhẹ thổi tới, Tiêu Chính Văn đã xuất hiện ngay trước mặt Diệp Phàm.

 

“Tiền bối, anh trở lại rồi à?”, Diệp Phàm chào hỏi Tiêu Chính Văn với vẻ mặt hụt hãng.

 

Nếu như mất đi sự giúp đỡ của nhà họ Diệp, chỉ dựa vào một cậu ấm như anh ta thì sao có thể trộm xác của Hạo Thiên từ Huyết Ô Trì về đưa cho Tiêu Chính Văn đây?

 

Trước đây chỉ liếc nhìn một cái đã bị mấy cao thủ Nhân Hoàng truy sát, hiện giờ bảo anh ta đi trộm kiểu gì?

 

“Ban nãy có người tới đây à?”, Tiêu Chính Văn thấy biểu cảm của Diệp Phàm đột nhiên trở nên hết sức hụt hãng, hơn nữa trông còn cụt hết cả hứng thì tiện miệng hỏi.

 

Diệp Phàm khẽ gật đầu, sau đó thuật lại một lượt nguyên bản những lời Diệp Thiên Thiên đã nói ban nấy.

 

“Ồ? Thế tử của nhà họ Tư Mã, hản tên là Tư Mã Tư phải không?”, Tiêu Chính Văn nở một nụ cười thú vị, hỏi.

 

Hả?

 

Diệp Phàm vội vàng ngẩng đầu lên, nói: “Không sai, chính là hắn, hơn nữa cảnh giới của hắn còn rất cao, nghe nói đã ở ngưỡng Đại Đế…

 

“Được, anh cứ yên tâm đi làm đi, dù có rắc rối gì thì cũng có thể bảo hắn đi xử lý, tôi bảo hắn ra mặt cho anh, hắn nhất định không dám từ chối!”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi khế võ nhẹ vài cái lên bả vai Diệp Phàm.

 

Đây đúng thật là số mệnh chơi đùa, ngẫm nghĩ thì từ sau chuyện Thánh Huyết Đế Tuấn, Tiêu Chính Văn chưa từng gặp lại Tư Mã Tư.

 

Không ngờ lại gặp hắn dưới âm phủ này!

 

Có điều Tiêu Chính Văn càng nói một cách qua loa như vậy thì trong lòng Diệp Phàm càng cảm thấy kinh hoàng!

 

Sau một hồi đắn đo, Diệp Phàm cuối cùng vẫn quyết định trở về khu nhà của nhà họ Diệp một chuyến để tiện có được một chút trợ lực từ nhà họ Diệp!

 

Nhà họ Diệp trấn giữ thành Phù Đồ, nơi đây cũng là mảnh đất phát triển của nhà họ Diệp, cả thành Phù Đồ, trên có âm ty, dưới có bách tính đều phải nế mặt nhà họ Diệp vài phần.
 
Chương 4693


Chương 4693

 

Thế nhưng trong những năm gần đây, nội bộ bốn gia tộc lớn cũng không ngừng tranh đấu, vậy nên dù là nhà họ Diệp hay là thành Phù Đồ thì đều mất đi huy hoàng khi trước.

 

Mà cuộc họp liên minh lần này chỉ là một buổi hội nghị để bốn gia tộc lớn thương thảo vấn đề phân chia địa bàn mà thôi.

 

Nói là liên minh bốn gia tộc, thế nhưng cầm đầu lại là nhà họ Lý!

 

Lúc này, còn chưa đây nửa tiếng nữa là tới lúc cuộc họp bắt đầu, ở nhà họ Diệp, Diệp Thiên Thiên đang bình thản nhìn người đàn ông trung niên trước mặt.

 

Tu vi của người đàn ông trung niên đại khái ở ngưỡng Đế Cảnh cấp hai, mặc.dù cảnh giới không cao, thế nhưng lại mang theo uy phong và bá khí của kẻ đứng ở vị trí cao lâu năm.

 

“Bố à, theo như con được biết, nhà họ Lý đã liên kết với ba nhà khác, có ý đuổi nhà họ Diệp chúng ta ra khỏi thành Phù Đồ!”, Diệp Thiên Thiên nói với vẻ mặt không cam tâm.

 

Theo lý mà nói, căn cơ của nhà họ Diệp không hề yếu ớt, ngoại trừ Diệp Thiên Thuận đang ở ngưỡng Đế Cảnh cấp hai trước mắt ra, vẫn còn có ông cụ Diệp Hồng Đồ của nhà họ Diệp đã đạt tới cảnh giới Đại Đế.

 

Mặc dù thực lực như vậy ở đông bắc âm phủ mà nói thì căn bản không phải thế gia lớn gì, thế nhưng bao nhiêu năm trở lại đây, nương nhờ vào uy thế còn lại của tổ tiên nhà họ Diệp nên nhà họ Lý cũng không dám quá khinh suất!

 

Mặc dù ánh hào quang của nhà họ Diệp không còn, thế nhưng giữa tổ tiên họ và Thập Điện Diêm La vẫn có mối quan hệ, nếu thật sự ép nhà họ Diệp vào góc chết, không ai dám đảm bảo bên phía Diêm La có tính sổ với nhà họ Lý hay không!

 

Vậy nên, bao nhiêu năm trở lại đây, ba thế gia lớn khác cũng coi như khá cung kính đối với nhà họ Diệp!

 

Thế nhưng tình hình bây giờ lại thay đổi, khi Tả Bạch Đào nổi dậy, nhà họ Lý đã quy về dưới trướng của Tả Bạch Đào, có sự bày mưu tính kế của Tả Bạch Đào, uy thế còn lại của tổ tiên nhà họ Diệp đối với nhà họ Lý mà nói đã chẳng còn tính ràng buộc gì nữa rồi.

 

Vậy nên nhà họ Lý mới có ý đồ với thành Phù Đồ.

 

“Bố đã biết chuyện này từ lâu rồi! Nhà họ Lý không dấy lên nổi sóng to gió lớn gì đâu!”, Diệp Thiên Thuận trấn tĩnh nói.

 

“Bố, bao nhiêu năm trở lại đây, nhà họ Lý chưa từng có ý định gì với nhà họ Diệp chúng ta, tại sao bây giờ lại đột nhiên động tay với nhà họ Diệp chúng ta vậy chứ?”, Diệp Thiên Thiên nói với vẻ khó hiểu.

 

“Tả Bạch Đào dựa vào sức mình tiến công cả Tây Vực, bây giờ càng giống như mặt trời buổi ban trưa ở âm phủ, nhà họ Lý đã trở thành tay sai của Tả Bạch Đào từ trước rồi, vậy nên quyền lợi của âm phủ có khả năng sắp phải đối diện với một lần thay đổi lớn!”

 

“Không chỉ có nhà họ Diệp sẽ gặp nguy hiểm, ngay cả thứ tự của Thập Điện Diêm La cũng phải sắp xếp lại từ đâu!”

 

Diệp Thiên Thuận thở dài, nói.

 

Dù là âm phủ hay là thế tục, chỉ cần là nơi có người thì sẽ có tranh đấu!

 

Đặc biệt là ở trung tâm quyền lợi, loại tranh đấu này sẽ càng thêm ác liệt, cũng càng thêm tàn khốc! : “Bảo người bên dưới chuẩn bị cho kỹ càng!”, Diệp Thiên Thuận lại dặn dò.

 

Lần này, nhà họ Diệp không còn đường lui nữa, nếu thật sự tới lúc cùng đường thì cũng chỉ có thể buông tay chịu trói mà thôi!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top