Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại

Dịch Full Chiến Thần Bất Bại
Chương 4614


Chương 4614

 

Có sinh có tử, năng lượng sinh tử là cực hạn trên đời này.

 

Trời đất bị tử khí bao trùm, ngay cả người đứng xem cũng choáng váng.

 

Không chỉ thế, mặt trời máu đó ở trong không trung càng khiến đáy lòng mọi người sinh ra cảm giác lạnh lẽo.

 

Chỉ một chiêu đã không đơn giản là sức mạnh, đây là đang sử dụng pháp tắc của trời đất, hay nói cách khác là trưởng lão Thanh Dương mượn sức mạnh trời đất để diễn hóa luân hồi.

 

Thậm chí xung quanh đôi khi còn nổi lên từng trận gió, sau đó không trung bỗng trở nên tối đen, thậm chí ngay cả sao trời cũng bị bóng tối vô tận che phủ.

 

Giờ khắc này luân chuyển mặt trời, mặt trăng gần như được tính bằng đơn vị giây, hơn nữa mọi sự sống xung quanh đều đang bị hấp thụ.

 

“Đây đã vượt ra khỏi phạm vi của con người”.

 

Lúc này ngay cả đám người Điền Văn cũng đổi sắc mặt, đến giờ họ mới hiểu ra mình có sự cách biệt rất lớn với cao thủ Thiên Cảnh thật sự.

 

Mặc dù chỉ thua kém có nửa bước nhưng thực lực lại như không cùng một đẳng cấp.

 

Đây không chỉ là khoảng cách về cảnh giới mà là khoảng cách về đạo cảnh, thậm chí sự hiểu biết về sức mạnh đại đạo đã không cùng đẳng cấp rồi.

 

“Đã vượt ra khỏi phạm vi của trận pháp, chắn hẳn thuộc về thuật pháp”.

 

Lúc này không ít người lớn tuổi cũng thở dài.

 

Điểm khác biệt lớn nhất giữa trận pháp và thuật pháp là thuật pháp hoàn toàn được xây dựng từ nền tảng quy tắc đại đạo, mà trận pháp chỉ sử dụng từ trường.

 

Trận pháp là thứ mà bất kỳ ai cũng có thể thi triển theo trận phổ, nhưng thuật pháp lại không phải là thứ mà ai cũng có thể dùng.

 

Có thể nói lúc này Tiêu Chính Văn đã ở trong khu vực mà trưởng lão Thanh Dương tạo ra, mà người khống chế khu vực này chính là trưởng lão Thanh Dương.

 

Lúc này trưởng lão Thanh Dương cười nhạo nhìn Tiêu Chính Văn, cho dù cậu ta có giỏi về trận pháp thế nào cũng không thể phá được khu vực của ông ta.

 

Vì đây đã vượt ra khỏi tầng trận pháp, Tiêu Chính Văn mới có bao nhiêu tuổi đâu, cậu ta làm sao có thể lĩnh hội được những thứ này?

 

“Không ngờ trưởng lão Thanh Dương lại có thực lực này khi đang ở tầng Thiên Cảnh, thoát khỏi ràng buộc của trận pháp, thăng cấp lên tầng thuật pháp”.

 

Ngay cả Long Cổ cũng nói.

 

“Dù sao ông ta cũng đã dừng lại ở cảnh giới này hàng ngàn năm nên đã hiểu biết về cảnh giới này hơn hẳn người thường. Lần này e là Tiêu Chính Văn gặp phiền phức lớn rồi”.

 

Ngụy Vinh Kỳ cũng thở dài nói.

 

Thậm chí đến giờ TIêu Chính Văn vẫn chưa hoàn hồn lại thì đã đi vào chỗ chết.

 

“Đỡ thêm một thức thuật pháp của tôi đi”.

 

“Băng Phong Vạn Lý”.
 
Chương 4615


Chương 4615

 

Ngay khi trưởng lão Thanh Dương dứt lời, gió lạnh bỗng nổi lên, hoa tuyết lặng lẽ rơi xuống dường như chỉ trong thoáng chốc trên mặt đất xung quanh đều tạo ra một lớp băng dày.

 

Trưởng lão Thanh Dương nói sao là thế, chỉ nói một câu thôi mà đã thay đổi hiện tượng thời tiết của trời đất.

 

Chuyện này đã vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của mọi người.

 

“Quả là sức mạnh tự nhiên của lĩnh hội, thảo nào trưởng lão Thanh Dương luôn xem thường mọi thứ”.

 

“Đúng thế, bây giờ người này đã đạt đến mức nói sao là thế, đã vượt ra khỏi cực hạn của loài người rồi”.

 

“So ra thì Tiêu Chính Văn quá mức bình thường, từ lúc bắt đầu đã xác định sẵn kết quả của trận chiến này”.

 

Lúc này không ít người bắt đầu bàn luận.

 

Ngay cả đám người Điền Văn cũng đều im lặng, đây là chiêu do trưởng lão Thanh Dương tự tạo ra, cũng để chứng thực sự khác biệt của người này với mọi người.

 

Lúc này chỉ có Long Cổ thở dài nói: “Nói sao làm vậy, dường như đang sáng tạo ra trời đất, từ sau khi Hạn Vũ chết, ngoài các đại tài ở chiến trường ngoài vũ trụ thì không còn ai đạt đến cảnh giới này nữa”.

 

Ý tứ trong lời nói của Long Cổ là bây giờ trưởng lão Thanh Dương đã có thể sánh ngang với Hạng Vũ, ít nhất về chiêu thức nói sao là thế đã có thể so bì được với Hạng Vũ.

 

“Chỉ là không ngờ Thanh Dương lại lĩnh ngộ thuật nói sao làm vậy ở Thiên Cảnh, dĩ nhiên là một người tài”, Long Cổ cũng nói lời từ tận đáy lòng.

 

Cho dù là tinh thể băng của Băng Phong Vạn Lý hay là mặt trời máy đó, lúc này Tiêu Chính Văn cũng bị bao vây bên trong.

 

Có thể nói dù Tiêu Chính Văn có sử dụng sức mạnh nào đi chăng nữa cũng không thể thoát khỏi tình thế bị bao vây trước mặt.

 

Đây hệt như là sức mạnh của con người không bao giờ có thể chống đối lại tự nhiên, dù thần lực của cậu có tốt đi chăng nữa cũng không thể ngăn được phong ba bão táp.

 

Dù cậu có mạnh đến mức nào cũng không thể thay đổi một năm có bốn mùa.

 

Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa thuật pháp và trận pháp, dù thực lực của cậu có mạnh, cảnh giới có cao cũng chỉ có thể bị mắc kẹt trong gió tuyết, không có khả năng trở lại.

 

Mọi thứ trước mắt không phải là ảo thuật mà là sự tồn tại thật, có thể nói trời đất này là trưởng lão Thanh Dương, ông ta cũng đại diện cho trời đất.

 

Nhưng khi mọi người đều cho rằng Tiêu Chính Văn sẽ thất bại thì anh lại bình tĩnh bước ra.

 

“Thuật pháp? Thật ra thuật pháp mà ông lĩnh hội được chẳng qua chỉ là biến chủng của trận pháp mà thôi, nói cách khác ông vẫn chưa lĩnh hội được thuật”.

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói thế, mọi người đều sửng sốt.

 

“Mạnh miệng đấy, cậu cứ sống sót bước ra từ trong đó đi rồi hẵng nói”, trưởng lão Thanh Dương cười mỉa.

 

Lúc này thoáng chốc, lông mày, tóc, thậm chí là quần áo trên người Tiêu Chính Văn đều kết thành hoa băng.

 

Dường như Tiêu Chính Văn sẽ bị đóng thành một tượng băng bất cứ lúc nào.

 

Đây là uy lực của thuật pháp, gần như giết người trong vô hình.

 

“Tiêu Chính Văn, bây giờ cậu còn dám ngông cuồng không?”
 
Chương 4616


Chương 4616

 

Nói rồi trưởng lão Thanh Dương bật cười thành tiếng.

 

Nhưng đúng lúc này, Tiêu Chính Văn lại bước đến trước một bước, chỉ là sau khi tiến đến trước hiện tượng thiên nhiên bỗng thay đổi.

 

“Ý chí trời đất có thể thay đổi chỉ vì một mình ông sao? Trời đất này, vạn vật trong thế gian đều có linh tính cả”.

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn tiến ra một bước, tinh thể băng trên người anh bỗng tan ra.

 

Vạn vật thế gian đều có linh tính.

 

Chỉ một câu đã khiến mọi người bừng tỉnh.

 

Khi Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, một thanh kiếm cũng theo đó rơi xuống.

 

Thanh kiếm này như muốn xuyên qua thời gian và không gian chém vào quá khứ và tương lai.

 

Dường như thanh kiếm này muốn quét sạch mọi thứ trên đời.

 

Trưởng lão Thanh Dương kinh ngạc, sau đó lại nở nụ cười nhạo.

 

“Thanh kiếm này đúng là tuyệt diệu, với tuổi của cậu có thể lĩnh hội được bước này quả thật là hiếm có, nhưng tiếc là cậu vẫn còn kém một chút”.

 

“Tôi đã lĩnh hội được trời đất, hòa làm một với trời đất, nào có thể để thanh kiếm này chém vào dễ dàng? Trời đất vốn có, luân hồi không đổi, ở trong tự tính”.

 

Trưởng lão Thanh Dương vừa dứt lời, tay cũng vung kiếm lên.

 

Khi trưởng lão Thanh Dương vung kiếm lên, một luồng sức mạnh có tính hủy diệt cực mạnh đồng thời b4n ra.

 

Thậm chí ngay cả phương trời cũng đều rung chuyển vì nó.

 

“Nhớ năm đó đại tướng đầu tiên dưới thời Hạng Vũ – Long Thư từng bị vây ở Cai Hạ, muốn dùng kiếm chém vào không trung nên mới ngưng luyện ra một kiếm tuyệt thế trong vòng một trăm ngày”.

 

“Mặc dù năm đó ông ta chưa thể chém trời đất, cũng chưa thể cứu được Hạng Vũ ra, cuối cùng vẫn bị tiêu hao tinh huyết mà chết vì một nhát kiếm, nhưng kiếm này lại xem như là tuyệt học cái thế”.

 

“Tiếc là từ sau khi Long Thư chết, kiếm này đã thất truyền, không ngờ Thanh Dương lại học được”.

 

Mặc dù những lời trước đó của Long Cổ chưa thể gây sự chú ý của mọi người nhưng bây giờ rất nhiều người đến xem cũng cảm nhận được sự khác thường.

 

Thanh kiếm này như thể có thể chém đứt cả đất trời, càng có thể đứt cả đại đạo.

 

“Hay lắm”.

 

Lúc Tiêu Chính Văn nói, kiếm Kinh Thiên đã va chạm vào nhát kiếm mà Thanh Dương đánh ra.

 

Thoáng chốc, sóng khí b4n ra nhưng lại không làm tổn hại gì đến cây cỏ xung quanh.

 

Đây vừa vặn chứng minh được thực lực của hai người đã đạt đến mức đỉnh cao.

 

Thậm chí không lọt một chút sức lực nào ra ngoài, đây đã là trình độ có thể kiểm soát sức mạnh đến mức cực kỳ nhỏ.

 

“Không ngờ cậu lại có sức chiến đấu như thế, xem ra trước đây tôi vẫn xem thường cậu quá”.

 

Trưởng lão Thanh Dương cũng hơi ngạc nhiên nhìn Tiêu Chính Văn nhưng sau đó gương mặt ông ta lại hiện lên vẻ chấn động.
 
Chương 4617


Chương 4617

 

Mặc dù lúc nãy kiếm khí của hai người đã được hóa giải nhưng khi Thanh Dương cho rằng Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể thôi thì một luồng kiếm khí lặng lẽ đánh về phía ông ta.

 

Kiếm khi này lao đến cực nhanh, thậm chí trưởng lão Thanh Dương còn chưa kịp phản ứng thì nó đã đến gần.

 

Ngay khi mọi người đều nghĩ trưởng lão Thanh Dương sẽ bị đòn tấn công này chém chết thì đột nhiên lòng bàn tay ông ta phát ra ánh sáng trắng.

 

Ánh sáng này bắn ra xung quanh bao trùm lấy cả người trưởng lão Thanh Dương vào trong đó như thể xung quanh ông ta đã được xây lên một tấm lưới bảo vệ.

 

Lúc này cho dù là Long Cổ hay đám người Điền Văn đều thay đổi sắc mặt.

 

Vì cảnh tượng này hết sức quen thuộc.

 

Năm đó Hạng Vũ dựa vào bí pháp này mới thoát khỏi ngoài lãnh thổ từ trong vòng vây của quân Hán.

 

Sau khi Hạng Vũ chết, bí pháp này cũng bị thất truyền.

 

Long Cổ hơi nhíu mày, ngạc nhiên nhìn trưởng lão Thanh Dương: “Trước đó là Long Thư một kiếm chém trời, sau đó là bí thuật của Hạng Vũ, lẽ nào cái chết của Hạng Vũ liên quan đến người này?”

 

Không chỉ Long Cổ nhìn ra manh mối trong đó mà sắc mặt của đám người Điền Văn càng trở nên khó coi.

 

Vì bí thuật này không phải do Hạng Vũ tạo ra mà là do Văn Hậu của nhà họ Ngụy tạo ra, sau đó Ngụy Báo đã truyền lại bí thuật này cho Hạng Vũ trong quá trình tiêu diệt Tần để đổi lấy việc phục quốc của nước Ngụy.

 

Nói cách khác chủ nhân thật của bí thuật này chắc hẳn là nước Ngụy chứ không phải Hạng Vũ.

 

Thế nên ánh mắt anh em Điền Văn lóe lên tia lạnh lùng.

 

Thân là người kế vị của nước Ngụy, dĩ nhiên Điền Văn biết bí thuật này được lưu truyền từ nước Ngụy, mà người nắm được bí thuật này ở nước Ngụy đã chết ở đất khách vào ba trăm năm trước.

 

Một kiếm của Tiêu Chính Văn chém vào ánh sáng trắng đó, luồng sáng bảo vệ lập tức nổ tung, nhưng trưởng lão Thanh Dương đột nhiên biến mất, sau đó lại xuất hiện cách đó hàng trăm mét.

 

Mặc dù tránh được một nạn nhưng sắc mặt trưởng lão Thanh Dương vẫn đỏ ửng, trên vai xuất hiện một vết kiếm khá sâu.

 

“Bí thuật này quả thật tuyệt diệu, tiếc là bị ông học được rồi, hơi phung phí của trời”, Tiêu Chính Văn lắc đầu cười mỉa.

 

Vừa dứt lời hư không đằng sau Tiêu Chính Văn bỗng nổi lên gợn sóng, sau đó bóng dáng Tiêu Chính Văn cũng biến mất, ngay sau đó đã xuất hiện gần trưởng lão Thanh Dương.

 

Lúc này trưởng lão Thanh Dương đã bị thương nặng, đâu dám cứng chọi cứng với Tiêu Chính Văn nữa.

 

Ngay khi ông ta định né người sang thì Tiêu Chính Văn đã giơ tay ra bóp lấy cổ họng trưởng lão Thanh Dương.

 

Thấy thế Thanh Dương hét lên một tiếng, giơ kiếm chỉ về trước nói: “Cho cậu thử tuyệt học độc nhất của tôi…”

 

“Hừ! Tuyệt học của nhà họ Trần tôi đã thành độc nhất của ông lúc nào vậy…”

 

Không để trưởng lão Thanh Dương nói hết câu, Trần Huy Tổ bên cạnh đã ngắt lời.

 

Đó là bí thuật tổ truyền của nhà họ Trần, hơn nữa còn do Trần Khánh Chi tạo ra năm đó, không hề có quan hệ gì với trưởng lão Thanh Dương.
 
Chương 4618


Chương 4618

 

Trưởng lão Thanh Dương lại không cho là thế, cười mỉa nói: “Nếu đã bị tôi lấy được thì dĩ nhiên là bí thuật độc nhất của tôi, tôi muốn xem thử Tiêu Chính Văn cậu phá giải nó thế nào”.

 

Nói rồi trưởng lão Thanh Dương chỉ tay như kiếm đâm về phía trước.

 

Đột nhiên trong tay trưởng lão Thanh Dương có thêm một thanh giáo màu bạc, hơn nữa những nơi thanh giáo đó chỉ đến đều bị rút cạn không khí chứ đừng nói là có một chút sinh khí.

 

Có thể nói chỉ cần ông ta đâm tới thì Tiêu Chính Văn sẽ chết.

 

Đây cũng là một trong những sát chiêu bảo vệ mạng sống trong nhiều năm của trưởng lão Thanh Dương.

 

Lúc này lực hút khi không khí bị rút cạn đánh đến chỗ Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn chỉ cười khẩy.

 

Mặc dù đòn tấn công của ông ta khá đột ngột, còn hút hết không khí trong vòng hàng ngàn mét nhưng Tiêu Chính Văn lại có tim rồng.

 

Cho dù là sinh khí hay tử khí đều có thể để mặc Tiêu Chính Văn tùy ý khống chế.

 

Đây chính là sự đáng sợ của tim rồng.

 

Thế nên đối mặt với chiêu này của trưởng lão Thanh Dương, anh rút con dao quân đội năm cạnh ra.

 

Cùng lúc đó hai hình thái cực âm dương cực lớn cũng xoay chuyển đằng sau Tiêu Chính Văn, vô số sinh khí gần như phát ra từ trong người Tiêu Chính Văn cùng một lúc.

 

Con dao quân đội năm cạnh lại phá vỡ đòn tấn công của trưởng lão Thanh Dương, đâm thẳng vào vai trái trưởng lão Thanh Dương.

 

“Phụt!”

 

Máu bắn ra, sau đó con dao quân đội năm cạnh đâm ngược lại theo một đường cong cực đẹp.

 

“Phụt!”

 

Lại một vết máu nữa bắn ra, trưởng lão Thanh Dương bị văng ra xa.

 

Cùng lúc đó Tiêu Chính Văn cũng tiến tới một bước, khi cả người trưởng lão Thanh Dương còn chưa rơi xuống đất, Tiêu Chính Văn đã giơ tay ra kẹp lấy cổ họng ông ta.

 

Cảnh tượng này xảy ra quá nhanh và đột ngột, mọi người đều hít khí lạnh.

 

Trưởng lão Thanh Dương thế mà thua?

 

Không thể tin được, đó là một trong bốn cao thủ của Vạn Kiếm Cốc, trưởng lão Thanh Dương đấy.

 

“Chuyện đến nước này, ông còn gì để nói không?”, Tiêu Chính Văn kẹp chặt cổ họng trưởng lão Thanh Dương, lạnh lùng hỏi.

 

“Cậu Tiêu, cẩn thận”, Tần Lương Ngọc bỗng hoảng hốt hét lên.

 

Nhưng mọi chuyện đã muộn rồi, chỉ thấy trưởng lão Thanh Dương cười nhạo, sau đó một dòng máu đỏ tanh tưởi bắn lên mu bàn tay Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu vẫn còn non lắm, cuối cùng vẫn gây ra sai lầm vì một phút sơ suất, lần này cậu toang rồi”.

 

Lúc này khí thế của trưởng lão Thanh Dương bỗng thay đổi, khí tức lại dâng lên, đâu còn dáng vẻ thất bại lúc nãy?

 

Sau khi dòng máu bắn lên mu bàn tay Tiêu Chính Văn, cho dù là hình thái cực Âm Dương phía sau Tiêu Chính Văn hay tất cả bản lĩnh tấn công trước đó đều biến mất không còn tăm tích.
 
Chương 4619


Chương 4619

 

Tiêu Chính Văn cúi đầu xuống nhìn, dòng máu đó lập tức biến mất dưới làn da của Tiêu Chính Văn.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu không cần tốn công nữa, đây là tuyệt học của riêng tôi, Phệ Cốt Huyết Sát! Người đời đều biết sự đáng sợ của Huyết tộc nhưng chỉ biết một mặt của chúng”.

 

“Trong các bí thuật của Huyết tộc, Phệ Cốt Huyết Sát mới là bí thuật đáng sợ nhất, có một không hai”.

 

“Nhưng tiếc là một trăm năm trước tôi tình cờ có được bí thuật này. Dù sức chiến đấu của cậu đáng sợ thế nào, nhưng dù thế nào cậu cũng không ngờ tôi vẫn còn một tuyệt chiêu này nhỉ?”

 

Trưởng lão Thanh Dương cười mỉa nói.

 

Lúc này trưởng lão Thanh Dương chắp một tay sau lưng, bày ra bộ dạng cao thượng, kiêu ngạo nhìn bốn phía.

 

“Trên con đường này tôi luôn cẩn trọng, làm gì có sơ suất gì? Cậu nghĩ tôi không nhìn ra kiếm khí đó của cậu sao?”

 

“Đó chỉ là do tôi cố ý để lộ một chiêu thua cho cậu thấy thôi để làm cậu sơ suất khinh địch, tôi mới có thể dồn cậu vào chỗ chết”.

 

Nói đến đây trưởng lão Thanh Dương bật cười thành tiếng.

 

“Ồ? Cũng có thể nói rằng ban nãy ông cố ý làm như vậy?”, Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên hỏi ông lão Thanh Dương.

 

“Không sai! Tôi để cậu làm mọi thứ được thuận lợi chẳng qua chỉ là để tỏ ra yếu thế với cậu, để cậu cho rằng có thể chiến thắng tôi dễ dàng! Thế nhưng cậu cũng không thử nghĩ xem tôi có thể đứng vững ở cảnh giới Thiên Cảnh này mấy nghìn năm thì sao có thể dễ dàng bị đánh bại như thế?”

 

“Tất cả mọi chuyện tôi làm trước đây đều là để gài cậu vào bẫy, cậu còn thật sự cho rằng dựa vào một kẻ tiểu bối trong thế tục như cậu mà có thể chiến thắng được tôi hay sao? Rõ ràng là chuyện quá đỗi nực cười!”

 

Trưởng lão Thanh Dương nhìn về phía Tiêu Chính Văn bằng phong thái của kẻ thắng cuộc!

 

Mãi tới lúc này, tất cả mọi người mới ý thức được điểm đáng sợ của ông lão Thanh Dương!

 

Chả trách nhiều cao thủ Thiên Cảnh trước sau đều chết trong tay ông ta như thế!

 

Điểm đáng sợ thực sự của ông ta không phải là những con át chủ bài dùng mãi không hết mà là sự thâm hiểm không thể lường trước được của ông ta!

 

Thông thường mà nói, với lai lịch và thân phận của ông ta, đấu một trận với hạng tiểu bối như Tiêu Chính Văn đâu cần sử dụng nhiều mưu mô như vậy?

 

Bao nhiêu người có thể thận trọng tính toán, nắm bắt cục diện tới độ vừa khéo như thế?

 

Vừa muốn cho Tiêu Chính Văn nhầm tưởng có thể chiến thắng lại vừa muốn không chế ưu thế của bản thân trong một phạm vi có thể kiểm soát, điều này đã vượt ra khỏi dự đoán của tuyệt đại đa số mọi người rồi!

 

Chỉ dựa vào điểm này, trưởng lão Thanh Dương đã vượt qua đa số mọi người đang có mặt, dù là mấy người Khổng Tề Thiên giỏi nhất là bày mưu tính kế thì cũng buộc phải âm thầm bái phục tính toán của trưởng lão Thanh Dương!

 

Mỗi một chi tiết nhỏ trong trận đấu này đều nằm trong dự liệu của trưởng lão Thanh Dương, càng nằm trong tầm kiểm soát của ông ta!

 

“Không thể không nói, từ lúc sinh ra cho tới giờ, đây là lần đầu tiên tôi gặp được một tiểu bối giống như cậu, có điều đáng tiếc là nếu tôi đã muốn cậu phải chết thì cậu chỉ còn đường chết mà thôi!”

 

“Thật ra vốn dĩ tôi không hề muốn giết cậu, dù gì trong thế tục có thể xuất hiện một nhân tài giống như cậu là chuyện cực kỳ không dễ dàng!”
 
Chương 4620


Chương 4620

 

“Thế nhưng cậu tuyệt đối không nên thông đồng làm bậy với đám người nhà họ Trần! Càng không nên giết ch3t đứa con độc nhất của tôi!”

 

“Dù tôi có tiêu diệt hết cả nhà họ Trần thì cũng có làm sao? Ai dám nói nửa chữ “không” đây?”

 

Trưởng lão Thanh Dương nói tới đây thì ánh mắt lạnh lùng cũng từ từ lướt qua gương mặt của đám người xung quanh, mà đám người đó lại đồng loạt cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt trưởng lão Thanh Dương!

 

Lúc này, xung quanh lặng ngắt như tờ, thậm chí ngay cả tiếng hô hấp của mọi người cũng đều có thể nghe được rất rõ.

 

“Vùng ngoài lãnh thổ vốn dĩ chính là thế giới độc tôn cường giả, dù tôi có giết ân nhân, vong tín bội nghĩa thì ai là người dám bất kính với tôi đây? Bây giờ thứ tôi cần chính là ba trái tim rồng trong cơ thể cậu và bí mật trên người cậu!”

 

“Thiên Sơn Thư Lục vốn dĩ không nên thuộc về cậu mà nên thuộc về tôi mới phải! Giờ đây, việc cậu chết hay là sống đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi, chỉ cần cậu giao nộp bản dịch của Thiên Sơn Thư Lục thì tôi có thể tha cho cậu một con đường sống!”

 

Vừa nói, ánh mắt của trưởng lão Thanh Dương cũng nhìn Tiêu Chính Văn chăm chăm!

 

Ông ta đã âm thầm điều tra về Tiêu Chính Văn từ lâu, dù gì một tiểu bối trong thế tục sao có thể đạt tới độ cao như Tiêu Chính Văn khi mới còn trẻ như thế?

 

Chắc hẳn trên người cậu ta đang ẩn chứa bí mật động trời!

 

Quả nhiên, dưới sự điều tra kỹ lưỡng của trưởng lão Thanh Dương, ông ta đã biết được Tiêu Chính Văn sở hữu Thiên Sơn Thư Lục và ba trái tim rồng, đây cũng là lý do duy nhất giải thích cho việc dù thế nào thì trưởng lão Thanh Dương cũng phải dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết!

 

Mãi tới khoảnh khắc này, tất cả mọi người mới hiểu ra dụng ý thật sự của trưởng lão Thanh Dương, thật ra ngay từ lúc bắt đầu, Cố Đồng chỉ là một quân cờ mà ông ta hi sinh mà thôi!

 

Mặc dù đó là con trai ruột của trưởng lão Thanh Dương, thế nhưng so với Thiên Sơn Thư Lục và ba trái tim rồng trên người Tiêu Chính Văn thì căn bản chẳng đáng là gì!

 

Thật ra ngay từ khoảnh khắc giết ch3t Trần Thế Long, trưởng lão Thanh Dương đã không còn có bất cứ giới hạn gì nữa rồi, hơn nữa tất cả bí thuật của ông ta đều dùng chung một phương thức để đạt được!

 

Có thể nói, tay ông ta đã nhuốm đầy máu!

 

“Từ đó có thể nói, ngay cả Cố Đồng cũng bị ông coi như một đứa con bị ruồng bỏ?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng chất vấn.

 

“Ha ha!”

 

Trưởng lão Thanh Dương nghe vậy thì phá lên cười: “Rất nhiều người đều sẽ cho rằng nó là con trai duy nhất của tôi, vậy nên tôi đương nhiên không nỡ để cho nó chết!”

 

“Thế nhưng, không ai hiểu con hơn bố, chỉ cần tôi ngầm ra hiệu cho nó áp chế cậu thì chắc chắn sẽ chọc cho cậu nổi điên, tới lúc đó cậu chắc chắn sẽ ra tay với nó!”

 

“Như vậy cậu sẽ trở thành kẻ thù giết con của tôi, dù là nhà họ Doanh hay nhà họ Võ có giao tình tốt với cậu thì căn bản đều không thể tìm ra được lý do để khuyên nhủ tôi nữa!”

 

“Vậy nên, cậu có biết cách biệt lớn nhất giữa cậu và tôi là gì không?”

 

“Tôi đã xem nhẹ tất cả mọi thứ trong thế gian từ lâu, tình thân, tình bạn hay giới hạn đạo đức gì đó đều là phân chó! Chỉ có thực lực mới là vương đạo vĩnh viễn không bao giờ thay đổi!”

 

“Với tâm tính của tôi, với thực lực của tôi, một kẻ tiểu bối như cậu lấy gì ra để đấu với tôi đây?”

 

Trưởng lão Thanh Dương lúc này đã đắc ý tới cực điểm, thậm chí trong mắt ông ta, Tiêu Chính Văn lúc này chỉ là một con cừu non chờ chết, chỉ có thể để mặc cho ông ta chà đạp!
 
Chương 4621


Ngay cả mấy người Điền Văn sau khi nghe xong những lời này của trưởng lão Thanh Dương cũng âm thầm kinh ngạc!

 

“Người này đã trở nên máu lạnh tới mức độ này, thật khiến cho người ta khó có thể tin nổi! Thế nhưng càng là loại người giống như ông ta thì càng đáng sợ!

 

Trong ánh mắt của Điền Văn không những không có chút khinh thường nào, ngược lại còn ánh lên vẻ kính nể!

 

Đặc biệt là rất nhiều con cháu nhà họ Khổng đang có mặt đều coi sự vô liêm sỉ và bỉ ổi của trưởng lão Thanh Dương như là tấm gương phải học theo suốt đời của bản thân!

 

Trong mắt bọn họ, giới hạn hay là liêm sỉ căn bản đều chẳng đáng một xu, giống như những gì trưởng lão Thanh Dương đã nói, chỉ cần sở hữu thực lực tuyệt đối thì ai dám nói ra nửa chữ “không” với bọn họ?

 

Năm đó lúc Khổng Khưu cất giấu kế hoạch bố phòng của nước Lỗ, b4n nước khắp nơi, ông ta có liêm sỉ sao?

 

Thế nhưng kết quả thì sao?

 

Nho thuật không phải đã trở thành quốc thuật của nước Tề hay sao?

 

Mặc dù bản thân Khổng Khưu không thể có được quan cao bổng lộc mà ông ta muốn, thế nhưng một trăm năm sau Nho gia đã trở thành tín ngưỡng số một của Hoa Quốc!

 

Hơn nữa còn kiểm soát cả hướng đi của Quốc Vận Hoa Quốc trong cả nghìn năm tiếp theo, thậm chí còn từng kiểm soát quân vương, trở thành vị vua không cần vương miện trên lãnh thổ Hoa Quốc!

 

“Thật đúng như câu nói đó, vô liêm sỉ tới cực điểm sẽ là vô địch thiên hạ!”, Long Cổ nhìn Thanh Dương, lạnh lùng lên tiếng.

 

Mặc dù ông ta đã vượt qua cảnh giới của Thanh Dương từ lâu, thế nhưng trên con đường vô liêm sỉ này, ông ta vẫn chỉ là một kẻ mới bắt đầu!

 

“E rằng hôm nay Tiêu Chính Văn khó tạo ra được kỳ tích rồi, kết quả của trận chiến này đã chẳng thể thay đổi được nữa!”

 

“Dù chiến lực của Tiêu Chính Văn có thế nào thì rốt cuộc vẫn còn quá non yếu!”

 

“So về mưu mô, cậu ta sao có thể là đối thủ của Thanh Dương?”

 

Lúc này, không ít người đều hết sức đồng tình nhìn về phía Tiêu Chính Văn, ban đầu, mọi người vẫn còn ôm chút hy vọng đối với Tiêu Chính Văn!

 

Mặc dù anh chỉ vừa mới đặt chân lên ngưỡng Thiên Cảnh, thế nhưng trước đây cũng từng lập được vô số chiến tích ngược dòng, vậy nên giữa anh và Thanh Dương, ai thắng ai thua vẫn còn chưa rõ!

 

Thế nhưng lúc này, Tiêu Chính Văn đã trúng phải kế hiểm của Thanh Dương, nào còn có cơ hội để trở mình được nữa?

 

“Ôi, gừng càng già càng cay mà! Chả trách không ít người đều nói cao thủ Thiên Cảnh một mặt là thực lực và cảnh giới, một mặt khác lại là mưu mô!”

 

“Giống như trưởng lão Thanh Dương này, không chỉ có vô số con át chủ bài, mưu mô càng nham hiểm không thể lường hơn!”

 

“Không sai, cường giả Thiên Cảnh, tuỳ tiện một người đã có thể huỷ diệt thế lực cả một phương, lời này cũng chẳng phải tự dưng mà có!”

 

Sự thực quả thật y như vậy, cao thủ Thiên Cảnh nhận được sự kính nể của mọi người chính là vì loại thực lực và mưu mô khủng bố này, tuyệt đối không phải là thứ mà người khác có thể so bì!

 

Dẫu sao dù là mở rộng thế lực một phương hay là dẫn dắt thế lực một phương bước lên trên đỉnh cao thì đều cần sự hoà hợp của thực lực và mưu mô!

 

Tiêu Chính Văn nghe những lời bàn luận của mọi người cũng không thể không thừa nhận trưởng lão Thanh Dương quả thực là đối thủ khó nhằn nhất trong tất cả những kẻ anh từng gặp phải!

 

Thậm chí có thể nói, nếu so sánh mấy người Điền Văn với ông ta thì chỉ có thể xem như chim nhỏ gặp chim lớn!

 

Mà Phệ Cốt Huyết Sát quả thực cũng hoàn toàn trói buộc lấy khí tức của Tiêu Chính Văn, dù chỉ cử động một ngón tay cũng khó như lên trời chứ đừng nói đến việc triển khai trận pháp và thuật pháp!

 

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ giơ tay lên, một lực trói buộc đã truyền tới từ nơi cánh tay, ép cho tay anh rơi về vị trí cũ!

 

“Cậu không cần phải tốn công vô ích nữa, dù cậu có vùng vẫy thế nào thì đều không thể thoát ra được từ bên trong đâu!”, nói xong, trưởng lão Thanh Dương không ngừng phá lên cười và sải bước tiến về phía Tiêu Chính Văn.
 
Chương 4622


Chương 4622

 

Khoảnh khắc trưởng lão Thanh Dương vừa dứt lời, dưới chân Tiêu Chính Văn đã xuất hiện vô số đôi tay nhuốm máu túm thẳng lấy chân anh!

 

Sau lưng Tiêu Chính Văn lại là màn sương máu ngợp trời, một cỗ khí lạnh bao trùm lấy Tiêu Chính Văn vào bên trong!

 

“Đây là Huyết Vực! Là bí thuật vô thượng của huyết tộc!”

 

Viên Thiên Canh ở cách xa cả nghìn dặm ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc!

 

Huyết Vực vẫn luôn là bí thuật không được phép lưu truyền của huyết tộc, hơn nữa, chỉ có lãnh đạo cấp cao của huyết tộc mới biết loại bí thuật này!

 

Mấu chốt nhất là loại bí thuật này đã thất truyền từ cả nghìn năm trước rồi, dù là lãnh đạo cấp cao của huyết tộc bây giờ cũng rất ít người biết sử dụng nó.

 

Không chỉ như vậy, trên đỉnh đầu của Tiêu Chính Văn, một vòng xoáy nước khổng lồ màu máu đang không ngừng xoay chuyển như bay.

 

Bên trong vòng xoáy nước đó, vô số huyết khí đang không ngừng rơi về phía đỉnh đầu của Tiêu Chính Văn, một luồng khí đẫm máu cực mạnh dường như đã lan truyền ra khắp nghìn dặm!

 

Mỗi một tia huyết khí đều đang điên cuồng thu nạp sức sống xung quanh, đưa từng luồng tử khí vào bên trong cơ thể Tiêu Chính Văn!

 

Hoa cỏ cây cối xung quanh chỉ cần nhiễm phải huyết khí này thì đều sẽ úa tàn ngay tức khắc, muôn thú chỉ cần chạm phải huyết khí này thì sẽ lập tức hoá thành tro bụi và biến mất giữa đất trời!

 

Chẳng bao lâu sau, sinh linh vạn vật bị huyết khí hấp thụ mất sinh mệnh liền quy tụ thành một đám mây màu máu giữa bầu trời, bên trong đám mây máu giống như còn mang theo cả tiếng sấm!

 

Mà mỗi một tiếng thiên lôi đều như đang nổ tung trong lòng mọi người.

 

“Đây…đây là bí thuật vô thượng của huyết tộc mà, lẽ nào trưởng lão Thanh Dương còn có quan hệ gì đó với huyết tộc?”

 

Khổng Tề Thiên không khỏi kinh hô.

 

Huyết tộc vẫn luôn là một sự tồn tại ngoại lệ, dù là Thiên Đạo Minh Ước hay là nhà họ Khổng thì đều chẳng thể làm gì được huyết tộc!

 

Mà cả vùng ngoài lãnh thổ cũng chỉ có một số bí thuật thượng cổ của huyết tộc là vô cùng thần bí.

 

Hơn nữa trước đây huyết tộc còn là sự tồn tại kinh động cả một thời đại, nếu không cũng chẳng thế xưng bá ở vùng ngoài lãnh thổ như thế!

 

Mà Huyết Vực – bí thuật tối cao vô thượng của huyết tộc nghe đồn là có thể khiến cho đất trời biến sắc, thay đổi phép tắc, thậm chí còn có thể huỷ diệt đất trời một phương!

 

“Trưởng lão Thanh Dương rốt cuộc còn có bao nhiêu con át chủ bài vẫn chưa lật mở đây?”

 

Không ít người đều đang thầm kinh ngạc trong lòng.

 

Lần này, ngay cả Long Cổ cũng bị trưởng lão Thanh Dương làm cho kinh ngạc, theo lý mà nói, trưởng lão Thanh Dương chỉ là hậu bối của Long Cổ, bí thuật thượng cổ giống như vậy, ngay tới Long Cổ cũng chưa từng được thấy, trưởng lão Thanh Dương có được kiểu gì vậy chứ?
 
Chương 4623


Chương 4623

 

Đặc biệt khi trưởng lão Thanh Dương đã bộc lộ ra quá nhiều bí thuật thượng cổ chỉ trong vòng một ngày, thậm chí đã đạt tới ngưỡng thuật pháp, điều này càng khiến cho Long Cổ kinh ngạc hơn!

 

“Hừ! Nếu như không phải thiên phú của tôi quá thấp thì bây giờ đã du ngoạn tiên đạo, liếc nhìn thiên hạ từ lâu rồi! Một kẻ tiểu bối nhỏ bé như cậu mà cũng dám đối đầu với tôi ư?”

 

Trưởng lão Thanh Dương lên tiếng nói với vẻ mặt cao ngạo.

 

“Không sai!”

 

Lúc này, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng phải nhìn trưởng lão Thanh Dương bằng con mắt khác.

 

“Chỉ là…”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi liếc nhìn đồng hồ đeo tay.

 

Khi trước anh đã đồng ý với Quân Quân tối sẽ trở về sớm một chút để kể chuyện cho Quân Quân, nháy mắt đã tới đêm muộn rồi, Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Đã đêm muộn rồi, tôi còn phải về kể chuyện cho Quân Quân!”

 

Tất cả những chuyện này mặc dù nói ra thì chậm, thế nhưng trên thực tế, từ lúc khai chiến cho tới bây giờ cũng chỉ mất chưa đầy ba phút.

 

Tiêu Chính Văn vừa mới thốt ra lời này, tất cả mọi người đang có mặt đều không khỏi nhíu mày.

 

Đã tới nước này rồi mà Tiêu Chính Văn vẫn dám mở mồm thốt ra mấy lời ngông cuồng như thế?

 

Còn dám nói phải về kể chuyện cho con nghe ngay trước mặt mọi người?

 

Đừng nói là trở về, có thể giữ được tính mạng hay không vẫn còn chưa biết rõ được!

 

Hơn nữa trận quyết đấu với cao thủ Thiên Cảnh nhất định phải dốc hết toàn lực, có ai là để lại đường lui?

 

“Nói thật những bí thuật này của ông quả thực rất đáng kinh ngạc! Có điều có một câu ông nói rất thành thực, thiên phú của ông quá thấp, nếu không với những gì ông học được thì tuyệt đối không thể chỉ có trình độ như ngày hôm nay!”

 

“Chỉ là!”

 

Vừa nói tới đây, khí tức của rồng và khí vận Đế Vương trong cơ thể Tiêu Chính Văn lập tức dâng lên, một luồng tử khí lao thẳng lên chín tầng mây!

 

Khí tức của rồng và khí vận Đế Vương đáng sợ đó vừa mới xuất hiện, nháy mắt đã xuyên qua vòm trời!

 

Cùng lúc này, khắp người Tiêu Chính Văn đã được một luồng sáng màu vàng bảo vệ lấy!

 

“Tục ngữ có câu, ham nhiều mà chẳng tới đâu! Loại người có khả năng lĩnh hội cực thấp như ông, ít mà tinh luyện mới là chính đạo!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói dứt lời, huyết khí bao quanh khắp người anh khi trước đều lập tức tan biến!

 

Cùng lúc này, cây giáo Bá Vương cũng bay ra!

 

“Khí vận Đế Vương? Cây giáo Bá Vương? Cậu… sao cậu có thể có khí vận Đế Vương cơ chứ?”

 

Trưởng lão Thanh Dương không khỏi kinh ngạc lên tiếng!

 

Cây giáo Bá Vương không thể phát huy tới cực hạn ở trong tay Hạng Vũ chính là bởi vì ông ta thiếu mất một thứ, đó chính là khí vận Đế Vương!

 

Dù là như vậy, Hạng Vũ cũng tuyệt đối xứng đáng là sự tồn tại có một không hai!
 
Chương 4624


Chương 4624

 

Bây giờ Tiêu Chính Văn không chỉ có cây giáo Bá Vương mà còn nhận được sự trợ giúp của khí vận Đế Vương, nhẹ nhàng vung tay đã có thể khiến cho huyết khí vô tận tan biến chỉ trong nháy mắt!

 

Lúc này, trong lòng trưởng lão Thanh Dương biết rõ không ổn, thế nhưng tất cả đều đã muộn mất rồi!

 

Chỉ thấy cây giáo Bá Vương phát ra một loạt tiếng rú rít vang vọng khắp đất trời, một sự dao động hết sức đáng sợ khiến cho khí thế của Tiêu Chính Văn tiến thẳng tới trạng thái đỉnh cao chỉ trong nháy mắt!

 

Tiêu Chính Văn cao ngạo đứng giữa hư không, rõ ràng trông như thiên thần giáng thế, chỉ một ánh mắt cũng khiến cho bầu trời chấn động, sao rơi vụn nát!

 

Cùng lúc này, Tiêu Chính Văn giống như đã hoà vào làm một với trời đất nơi này chỉ trong khoảnh khắc!

 

Vận mệnh của tất cả muôn dân bên dưới đất trời giống như đều bị Tiêu Chính Văn kiểm soát trong lòng bàn tay!

 

“Cậu muốn lật ngược tình thế? Nằm mơ đi!”

 

Đôi mắt của trưởng lão Thanh Dương loé ra hai tia sáng sắc lạnh, khí tức bên dưới chân dâng cao gấp mấy lần!

 

Ông ta đương nhiên không thể khoanh tay chờ chết, chỉ thấy trưởng lão Thanh Dương giơ tay chỉ trời, vô số ánh sao lập tức quy tụ lại một chỗ, như thể lại tạo ra một khoảng đất trời mới trong khoảng đất trời này vậy!

 

“Càn Khôn Tạo Hoá?”

 

Điền Văn không khỏi hít sâu vào một ngụm khí lạnh!

 

Kiến thức bị thất truyền này là của đại tướng Chung Ly Muội dưới trướng Hạng Vũ năm đó!

 

Chung Ly Muội năm đó cường hãn tới độ nào, một mình quét sạch quá nửa Hoa Quốc, gần như không ai có thể địch lại được!

 

Ngay cả Tiêu Hoà năm đó cũng bị ông ta đánh cho đại bại, thậm chí còn suýt mất mạng!

 

Mà Hàn Tín cũng suýt bại trong tay của Chung Ly Muội!

 

Bây giờ ngay cả loại bí thuật như Càn Khôn Tạo Hoá cũng được trưởng lão Thanh Dương sử dụng, trưởng lão Thanh Dương đã cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm!

 

Khi khoảng đất trời nhỏ kia không ngừng mở rộng ra thì nó cũng bao vây lấy Tiêu Chính Văn.

 

Bên trong khoảng đất trời nhỏ này, trưởng lão Thanh Dương chính là vị thần sáng thế thực thụ!

 

Dù là mưa gió sấm sét, trưởng lão Thanh Dương đều có thể tuỳ ý kiểm soát, Tiêu Chính Văn chẳng khác gì đang giao chiến trong cùng một khoảng đất trời mà không chỉ là trưởng lão Thanh Dương!

 

Chỉ là, Tiêu Chính Văn vẫn tỏ ra hết sức bình thản, không có chút kinh hoảng nào!

 

Khí tức trên người anh không những không yếu đi mà ngược lại còn không ngừng gia tăng!

 

Tiêu Chính Văn không khỏi khẽ lắc đầu, suốt cả chặng đường này, trưởng lão Thanh Dương quả thực có thể coi là nhân tài hiếm có, chỉ đáng tiếc là người này tâm địa bất chính, giữ lại ông ta sẽ chỉ gây thêm tai hoạ mà thôi!

 

“Tiêu Chính Văn, bây giờ cậu vẫn cho rằng mình có thể sống sót rời đi sao?”
 
Chương 4625


Chương 4625

 

“Bên trong khoảng đất trời này, tôi chính là vị thần sáng thế! Tôi chính là thần minh! Cậu lấy gì ra để đấu với tôi?”

 

Trưởng lão Thanh Dương cười lạnh lùng không thôi, sau đó phất ống tay áo, vô số thiên lôi cứ thế lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn!

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Xem ra mãi tới bây giờ ông vẫn chưa ngộ ra được! Tư chất quá kém cỏi!”

 

Tiêu Chính Văn lập tức giơ tay đỡ lấy mấy luồng thiên lôi đang điên cuồng lao tới kia!

 

“Hừ! Cậu cho rằng khí vận Đế Vương là vô địch thiên hạ rồi sao? Cậu quá ngây thơ đấy! Bên trong khoảng đất trời này, ngay cả không khí cũng phải tuân theo ý muốn của tôi!”

 

“Huống hồ còn có cả sông núi vạn dặm! Cậu vẫn dám đối đầu với tôi?”

 

Trưởng lão Thanh Dương lúc này càng hết sức tự tin.

 

Một giây sau, cơ thể ông ta đột nhiên hoà vào làm một với đất trời, ngay cả mỗi lần hô hấp của ông ta cũng sẽ khiến cho thế giới nhỏ bé này nổi lên từng trận cuồng phong!

 

Có thể nói, từ sau khi Tiêu Chính Văn tiến vào vùng ngoài lãnh thổ tới nay, đây là lần đầu gặp phải một đối thủ đáng sợ như trưởng lão Thanh Dương!

 

Càng quan trọng hơn là đối phương còn là một cao thủ tinh thông đủ loại thuật pháp, so với những đối thủ chỉ giới hạn ở cấp trận pháp mà nói thì cao hơn không biết bao nhiêu bậc!

 

“Tôi đã nói với ông rồi, ông căn bản không hề ngộ ra được chân lý, dù là thuật pháp, ở trong tay ông cũng chẳng có chút uy lực nào!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn chỉ vung tay ra, đám thiên lôi và cuồng phong kia lập tức tản đi mất!

 

“Tất cả mọi thứ trong thế gian vốn dĩ đều là ảo mộng tan vỡ, tất cả chung quy đều sẽ tan thành hư không, lấy đâu ra thần sáng thế, lấy đâu ra khoảng đất trời nhỏ một phương?”

 

Vừa nói dứt lời, cùng với một tiếng nổ kinh thiên, trưởng lão Thanh Dương lập tức quay trở về trước mặt Tiêu Chính Văn, tất cả mọi thứ xung quanh đều trở về trạng thái ban đầu!

 

“Chuyện này không thể nào!”

 

Trưởng lão Thanh Dương lớn tiếng kinh hô.

 

Cho dù thế nào trưởng lão Thanh Dương cũng không dám tin bí thuật xa xưa mà mình chuyên tâm tu tập nhiều năm lại bị Tiêu Chính Văn phá giải như thế.

 

“Trời đất và vạn vật này đều có linh tính. Một chữ linh đó sao có thể là thứ ông có thể hiểu được? Cho dù là vạn vật thế gian đều tuân theo đại đạo, cái gì là đại đạo?”

 

“Đạo vốn dĩ vô thường lại có vết tích có thể tìm kiếm, đây là thiên mệnh! Ông có hiểu không?”

 

Tiêu Chính Văn tiện thể nói một câu càng khiến trưởng lão Thanh Dương hoảng sợ.

 

Thấy Tiêu Chính Văn giơ tay lên định phá giải thuật pháp của mình, trưởng lão Thanh Dương toát mồ hôi lạnh.

 

Cho đến lúc này ông ta mới hiểu được trước đó Tiêu Chính Văn chưa đánh hết sức lực của mình, hơn nữa trong mắt ông ta, hậu bối này không phải là người mà cấp bậc như ông ta có thể chọc vào.

 

Với khả năng lĩnh hội của Tiêu Chính Văn, dù là các trưởng bối mạnh hơn ông ta hàng trăm lần cũng chưa bằng nửa phần của Tiêu Chính Văn chứ đừng nói là ông ta.

 

Dù sao Tiêu Chính Văn cũng còn quá trẻ, chỉ chưa đến ba mươi tuổi mà đã có thể lĩnh hội được đại đạo, đây là khả năng lĩnh hội đáng sợ thế nào.
 
Chương 4626


Chương 4626

 

Ngay cả khi miêu tả Tiêu Chính Văn bằng từ thiên tài cũng hơi có ý xem nhẹ.

 

Những lời anh vừa nói đó hệt như thiên tiên, cũng chỉ có thể lĩnh hội đến đó thôi nhỉ?

 

Khi trưởng lão Thanh Dương còn đang ngạc nhiên, vòng xoáy màu máu trên đỉnh đầu Tiêu Chính Văn bỗng vỡ ra.

 

Vô số huyết khí gặp được khí vận Đế Vương màu tím đó lập tức hòa tan như băng tuyết đụng phải mặt trời.

 

“Ông nghĩ Huyết Vực là gì? Là thuật pháp ông có thể tùy tiện sử dụng sao? Huyết Vực là máu vô thường trong mặt đất, cũng là máu của vũ trụ”.

 

“Máu này vừa là không khí vừa là đất nước lửa gió, là linh hồn của sông núi nước non chứ không phải là máu của mấy thứ dơ bẩn”.

 

Chỉ một câu nói không chỉ huyết khí xung quanh tiêu tán mà ngay cả hoa cỏ cây cối khô héo trước đó cũng dần dần đâm chồi nảy lộc.

 

“Đây…”

 

Trưởng lão Thanh Dương không hiểu thực vật khô héo đó làm sao có thể hồi sinh được.

 

Cái này vẫn chưa là gì, sinh linh đã hóa thành cát bụi trong khí huyết đó cũng dần trồi lên.

 

Nhìn thấy thế, không chỉ trưởng lão Thanh Dương ngạc nhiên đến mức tròn mắt mà ngay cả những người ở đó cũng ngây người.

 

Quá kinh khủng!

 

Nhưng họ nào biết chim thú chết đi đó không chết thật mà là trả khí huyết lại cho trời đất này.

 

Bây giờ trưởng lão Thanh Dương đã hoảng sợ lắm rồi, ông ta nghĩ nếu Tiêu Chính Văn có thể làm cho cây cỏ hoa lá và hàng trăm sinh vật hồi sinh thì dĩ nhiên bản thân anh cũng có thể chết rồi hồi sinh lại.

 

Thế thì còn đánh đấm thế nào nữa?

 

Đừng nói ông ta không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, dù ông ta có đủ khả năng nghiền ép Tiêu Chính Văn thì đối mặt với một người có đánh cũng không chết, thần tiên cũng buông tay chịu thua.

 

“Không thể nào! Cậu… sao cậu có thể khiến chúng nó hồi sinh! Cậu… cậu…”

 

Tiêu Chính Văn chỉ mỉm cười với sự hoảng loạn của trưởng lão Thanh Dương, hàm ý trong đó không cần Tiêu Chính Văn giải thích, dù có nói ra thật thì trưởng lão Thanh Dương có thể hiểu được bao nhiêu?

 

Sau đó Tiêu Chính Văn chỉ đâm một giáo tới.

 

Trưởng lão Thanh Dương chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên ánh sáng bạc, sau đó mọi thuật pháp hay trận pháp mà ông ta triển khai trước đó đều dần biến mất.

 

“Phụt!”

 

Thuật pháp bị phá vỡ, trưởng lão Thanh Dương nôn ra một ngụm máu, lúc này ông ta mới nhận ra tại sao từ trước đến nay không một ai có thể địch lại Tiêu Chính Văn.

 

Tại sao anh còn nhỏ tuổi nhưng lại dám làm loạn tình hình ở ngoài lãnh thổ.

 

Thực lực này, khả năng lĩnh hội này nào phải là thứ ông ta có thể so được.

 

“Cậu…”, trưởng lão Thanh Dương gắng sức ngẩng đầu lên, không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.
 
Chương 4627


Chương 4627

 

Giờ khắc này huyết khí lao ra từ trong đất bao phủ lấy cả người trưởng lão Thanh Dương.

 

Tuy nhiên điểm khác biệt so với việc trưởng lão Thanh Dương thi triển trước đó là huyết khí lao ra từ trong đất hệt như một tia máu, tạo thành một bức màn sáng đỏ xung quanh trưởng lão Thanh Dương.

 

Cùng lúc đó trong không trung lại xuất hiện đám mây đỏ màu máu, nhưng trong đám mây đỏ đó lại không có tiếng sấm mà là âm thanh của thế gian.

 

Có tiếng kêu hót, có tiếng vui đùa của trẻ con, có tiếng kêu thảm thiết đau đớn khi sinh linh sắp lâm vào cái chết.

 

Tiêu Chính Văn tiến đến một bước đến trước mặt trưởng lão Thanh Dương, không có đòn tấn công mạnh mẽ nào, thậm chí không có một cú đánh nào cả, chỉ là một ánh mắt.

 

Khoảnh khắc Tiêu Chính Văn nhìn trưởng lão Thanh Dương, ông ta bỗng trợn mắt, đồng tử lộ ra vẻ hoảng sợ.

 

“Cậu…”

 

Cổ họng trưởng lão Thanh Dương phát ra một tiếng không rõ.

 

Dường như ông ta đã dùng hết sức lực nhưng lại chẳng thể làm gì được một hậu bối.

 

Bản thân ông ta lại bị ánh mắt của Tiêu Chính Văn làm cho thần hồn bị thương.

 

Mọi thứ đều rất buồn cười.

 

Rõ ràng ông ta đã chú ý rất nhiều đến Tiêu Chính Văn, thậm chí ngay từ đầu đã bày bố mọi thứ nhưng kết quả thì sao?

 

Ông ta vẫn thất bại, hơn nữa còn bại hoàn toàn.

 

“Thật ra những gì ông bày bố đều như một màn kịch với tôi vậy, những tính toán của ông lại chẳng có tác dụng gì với thực lực tuyệt đối cả”.

 

“Tôi chưa từng xem không là đối thủ của tôi”.

 

Tiêu Chính Văn cười nhạo, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng đập thẳng vào mắt trưởng lão Thanh Dương.

 

Ngay lúc này con ngươi trưởng lão Thanh Dương cũng dần không có tiêu cự, mái tóc vốn dĩ vẫn đen tuyền của ông ta lại biến thành màu trắng.

 

Làn da vốn dĩ vẫn có độ đàn hồi cũng thoáng chốc trở nên khô khốc.

 

Người đứng xem đã sững sờ nhìn cảnh tượng này.

 

“Trưởng lão Thanh Dương xong đời rồi ư?”

 

“Tôi thấy trưởng lão Thanh Dương vẫn còn chiêu cuối, không chừng sẽ kéo theo Tiêu Chính Văn chết cùng”.

 

Không ít người vẫn không dám tin, đường đường là trưởng lão Thanh Dương mà lại thất bại trong tay Tiêu Chính Văn.

 

Giữa các cao thủ Thiên Cảnh không có thắng thua, chỉ có sống chết.

 

Thất bại có nghĩa là chết, trưởng lão Thanh Dương sao có thể cam lòng nhận thua được?

 

“Chắc chắn trưởng lão Thanh Dương sẽ một đòn thề chết, chúng ta có phải cũng cần…”

 

Nói đến đây, Ngụy Vinh Kỳ lạnh lùng nhìn mấy người Trần Huy Tổ.
 
Chương 4628


Chương 4628

Chỉ cần trưởng lão Thanh Dương quyết tâm kéo theo Tiêu Chính Văn chết cùng, dù Tiêu Chính Văn không chết cũng sẽ bị thương nặng, mà Ngụy Vinh Kỳ vẫn nhân cơ hội này trả thù cho Ngụy Võ Hầu.

Nhưng Long Cổ lại lắc đầu nói: “Không! Thanh Dương đã sức cùng lực kiệt rồi, ông ta không thể có một đòn thề chết gì đó đâu”.

Long Cổ vừa dứt lời, cả người trưởng lão Thanh Dương bỗng bị đám mây đỏ trong không trung hút vào giữa không trung.

Trưởng lão Thanh Dương tuyệt vọng nhìn Tiêu Chính Văn.

Lúc này cho dù ông ta có bao nhiêu chiêu cuối đi chăng nữa cũng không còn tác dụng với ông ta nữa.

Không phải là ông ta không mạnh mà là Tiêu Chính Văn quá mạnh.

Sức mạnh này đã vượt qua khỏi nhận thức của ông ta.

Mọi người cũng ớn lạnh khi nhìn thấy cảnh này.

Ngụy Vinh Kỳ lúc nãy còn muốn ra tay giết chết Tiêu Chính Văn cũng không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.

Trưởng lão Thanh Dương thế mà lại thua trong tay Tiêu Chính Văn, còn thua đến mức không có sức đánh trả.

Sau khi ánh sáng đỏ đó đi vào trong người trưởng lão Thanh Dương, máu chảy ra từ khắp người trưởng lão Thanh Dương.

Nhìn trưởng lão Thanh Dương cả người be bét máu, mọi người đều như nghẹt thở.

Dường như trưởng lão Thanh Dương còn muốn vùng vẫy nhưng cả người ông ta đã bị ánh sáng màu máu đó vây khốn, không thể động đậy.

Sau khi trưởng lão Thanh Dương bỗng há miệng, một luồng sáng b4n ra từ trong miệng ông ta.

Ngay sau đó, mọi thứ xung quanh đều trở nên yên tĩnh, đám mây đỏ và huyết khí lao ra từ mặt đất đều biến mất.

“Bịch!”

Thi thể trưởng lão Thanh Dương nặng nề rơi xuống đất.

Mọi người đều hoảng sợ khi nhìn thi thể khô quắt của trưởng lão Thanh Dương.

Mấy tháng trước, khi vừa vào ngoài lãnh thổ, Tiêu Chính Văn vẫn còn là một hậu bối tranh giành với đám người Vương Vũ.

Nhưng chỉ mấy tháng ngắn ngủi mà không chỉ bốn cậu chủ Chiến Quốc lần lượt thất bại trong tay anh, bây giờ ngay cả một trong bốn đại trưởng lão của Vạn Kiếm Cốc – trưởng lão Thanh Dương cũng bại trong tay Tiêu Chính Văn.

Trước đó có lẽ đám người Điền Văn còn nghĩ mình có thể vượt qua Tiêu Chính Văn, sau đó giết anh thì lúc này chỉ một ánh mắt, Tiêu Chính Văn đã có thể giết trưởng lão Thanh Dương.

Đây là bản lĩnh mạnh đến mức nào?

Có thể là người họ so được sao?

Đồng thời đây cũng có nghĩa là Tiêu Chính Văn đã trở thành một bậc Đại Phật của ngoài lãnh thổ, thậm chí đã chiếm một vị trí nhất định.
 
Chương 4629


Chương 4629

 

Một trận đánh bại trưởng lão Thanh Dương!

 

Những người có mặt ở đây, đều tôn kính gọi một tiếng tiền bối Tiêu!

 

Bất luận bọn họ bao nhiêu tuổi, bất kể họ thuộc thế lực phương nào, như Tiêu Chính Văn đã nói, khi đối mặt với thực lực tuyệt đối, tất cả đều chỉ là lời nói suông mà thôi!

 

Có thể nói, từ nay về sau, địa vị của Tiêu Chính Văn, đã vượt qua xa trưởng lão Thanh Dương, thậm chí ngay cả các thế lực ở mọi nơi trước kia từng muốn gây khó dễ với điện Thần Long, từ giờ phút này, họ cũng phải nhìn sắc mặt của Tiêu Chính Văn để làm việc!

 

Lúc này, Khổng Tề Thiên hay anh em Điền Văn, sắc mặt ai nấy cũng đều vô cùng khó coi!

 

Tiêu Chính Văn đã vượt ra xa khỏi nhận thức của bọn họ, càng khỏi nói đến việc bọn họ có thể vượt qua Tiêu Chính Văn!

 

Trước đây bọn họ còn có thể dựa vào tài năng của bản thân, cùng với thực lực to lớn ở phía sau để thách đấu Tiêu Chính Văn, nhưng bắt đầu từ ngày hôm nay, tất cả người đứng trước mặt Tiêu Chính Văn tại đây, đều đã không đáng nhắc đến!

 

Ngược lại, bọn họ còn phải lo lắng Tiêu Chính Văn sẽ không vì ân oán chồng chất trước kia mà đi gây phiền phức cho bọn họ!

 

Không ai ngờ được rằng, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Tiêu Chính Văn từ một tiểu bối của cảnh giới Nhân Hoàng, đã nhảy vọt một cách nhanh chóng. Anh bộc lộ tài năng để vượt qua những cậu chủ Chiến Quốc, trở thành ánh sáng chói lọi nhất trong tất cả các thế hệ trẻ!

 

Trận chiến này không chỉ là thắng lợi của một mình Tiêu Chính Văn, mà còn tượng trưng cho địa vị của điện Thần Long ở ngoài lãnh thổ đã không thể phá vỡ!

 

Bất luận là sau này, thân phận hay địa vị của người của điện Thần Long ở vùng ngoài lãnh thổ đều mang sự tồn tại cách biệt, cho dù là các thế gia cổ xưa cùng với các thế lực khắp nơi, khi trông thấy ba chữ điện Thần Long đều phải đi đường vòng!

 

“Chúng tôi kính chào tiền bối Tiêu!”

 

Ngay lúc này, nhiều người rối rít chắp tay hành lễ với Tiêu Chính Văn.

 

Từ thời khắc này, điều mà Tiêu Chính Văn đại diện đã không chỉ là một mình anh, mà còn là một lực lượng mới vùng ngoài lãnh thổ, không chỉ điện Thần Long, mà còn có giới thế tục.

 

Đám người Điền Văn mặc dù không cam tâm, nhưng cũng chỉ có thể chắp tay hành lễ Tiêu Chính Văn!

 

Ở trước thực lực tuyệt đối, bọn họ cũng không thể không khuất phục trước Tiêu Chính Văn!

 

“Kính chào anh Tiêu!”

 

“Chúc mừng anh Tiêu nổi danh khắp thiên hạ!”

 

Giờ phút này, tất cả mọi người vây xem đều nhao nhao chắp tay hành lễ với Tiêu Chính Văn, không dám lộ ra một chút ý định chậm chạp!

 

Bởi vì lúc này Tiêu Chính Văn đã đứng đầu thế lực các phương ngoài lãnh thổ, chỉ cần những thế lực ở chiến trường bên ngoài vũ trụ không thể trở về thì ở vùng ngoài lãnh thổ, ai dám đấu với anh?

 

Ngay cả Long Cổ đứng bên ngoài quan sát cũng không khỏi thở dài một tiếng, thất bại lần này của trưởng lão Thanh Dương, đã khiến cho địa vị ở ngoài lãnh thổ của Tiêu Chính Văn không thể đả động!

 

Sau này, còn ai dám quyết chiến cùng Tiêu Chính Văn?

 

Chẳng lẽ lại để ba vị trưởng lão của Vạn Kiếm Cốc hợp lực đánh một tiểu bối sao?

 

Hoặc là mười hai vị trong cung hoàng đạo của Thánh Giáo Đình, hay mười hai vạn kiếm sĩ Hoàng Kim kia?
 
Chương 4630


Chương 4630

 

Nhưng những người này đều không dễ dàng xuất đầu lộ diện ở vùng ngoài lãnh thổ, đối với bọn họ mà nói, chiến trường bên ngoài mới là thiên hạ của bọn họ!

 

Đối với khu vực ngoài lãnh thổ, bọn họ đã được xem như là những nhân vật huyền thoại, sao có thể tranh giành với một hậu bối cơ chứ?

 

Tiêu Chính Văn lại chỉ liếc nhìn đồng hồ đeo tay, xoay người muốn quay về Đế Khư.

 

Mặc dù bây giờ anh đã đến đỉnh cao, nhưng anh vẫn là chồng của Khương Vy Nhan, vẫn là bố của hai đứa bé!

 

Khi Tiêu Chính Văn rời đi, đám người Điền Văn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, giây phút ánh mắt của Tiêu Chính Văn, quét qua trên mặt của bọn họ, tim của bọn họ như nhảy lên đến cổ họng.

 

Thậm chí Điền Khải chỉ bị Tiêu Chính Văn nhìn một cái, toàn thân đã toát mồ hôi lạnh!

 

Trước khi khai chiến, đám người Điền Văn đã có ý định đánh tan điện Thần Long và giới thế tục, may mà bọn họ chỉ đến quan sát, nếu không, lúc đó mà giết đến điện Thần Long thì hậu quả thật không thể tưởng tượng!

 

Tin tức trưởng lão Thanh Dương bại trận truyền đi như một cơn gió, nhanh chóng quét sạch toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ!

 

Trên một ngọn núi cao ở vùng phía Đông, Long Cổ đứng trên luồng sáng cứ thế lao tới!

 

Trong cung điện trên đỉnh núi, mấy cô gái xinh đẹp không thể tả, đang ngồi trong đình để thưởng thức trà.

 

Những cô gái này tuy đẹp như tiên nữ, nhưng mỗi một người đều có thực lực kinh người!

 

Cho dù đám người Điền Văn cũng không dám tùy tiện khinh thường!

 

“Long tướng quân, ông đúng là khách quý hiếm gặp!”

 

Lúc này, một âm thanh nhẹ nhàng từ xa truyền tới.

 

Chỉ thấy xa xa trong rừng đào, Ngô Thiên Hoa đang ngồi trong đình gảy đàn.

 

“Hôm nay tôi đến chỉ để thông báo cho cô một chuyện! Tên hậu bối Tiêu Chính Văn này, tốt nhất không nên chọc vào!” Long Cổ liếc nhìn Ngô Thiên Hoa trong đình, trầm giọng nói.

 

“Lại là người của nhà họ Doanh ư?” Ngô Thiên Hoa khẽ ngước mắt nhìn Long Cổ phía trên không, nói.

 

Trước đó, việc người nhà họ Doanh đến cầu xin vì Tiêu Chính Văn đã ầm ĩ đến mức ai cũng biết, Ngô Thiên Hoa tất nhiên cũng nhận được tin tức.

 

Hôm nay Long Cổ lại cố ý đến đây, tám mươi phần trăm là nhà họ Doanh muốn âm thầm bảo vệ Tiêu Chính Văn!

 

“Không! Thanh Dương chết rồi!”

 

Long Cổ vừa dứt lời, dây đàn trong tay Ngô Thiên Hoa đứt làm ba khúc!

 

“Cái gì? Thanh Dương chết rồi sao?”

 

Vẻ mặt bình tĩnh trên khuôn mặt Ngô Thiên Hoa biết mất, thay vào đó, lại là vẻ mặt lạnh như băng!

 

“Tin này vô cùng chính xác! Hơn nữa, lúc đó tôi cũng có mặt!”

 

Long Cổ thở dài một tiếng
 
Chương 4631


Chương 4631

 

“Sao có thể chứ!”

 

Ngô Thiên Hoa dù thế nào cũng không dám tin vào tai mình!

 

Cô ta trước đó đã âm thầm quan sát Tiêu Chính Văn, hơn nữa, còn phái người thăm dò bối cảnh của Tiêu Chính Văn, anh không phải là con cháu của thế lực lớn nào cả!

 

Nếu nói ở vùng ngoài lãnh thổ, Tiêu Chính Văn có chỗ dựa vững chắc gì đó, thì chỉ có thể là nhà họ Doanh và nhà họ Võ!

 

Còn hai anh em Bạch Ngọc Trinh thì e rằng ngay cả một nửa chỗ dựa cũng không được tính!

 

Lúc đó cảnh giới của Tiêu Chính Văn chỉ mới đến Đế Cảnh cấp ba, cho dù anh tiến bộ thần tốc và có thêm đan dược tốt, cũng không thể nào giết được Thanh Dương!

 

“Nếu không phải tận mắt chứng kiến, tôi cũng không dám tin là thật! Suy cho cùng cậu ta cũng chưa tới ba mươi tuổi, Thanh Dương đã ở cảnh giới Thiên Cảnh cấp một hơn nghìn năm nay!”

 

“Trận chiến này cũng khiến tôi rất khiếp sợ!”

 

Long Cổ nghĩ lại vẫn còn sợ hãi, nói.

 

“Sao có thể chứ? Tiêu Chính Văn chỉ là một cao thủ Đế Cảnh, có thể giết được Thanh Dương sao? Ông ta là người đứng đầu trong số các Thiên Cảnh cấp một, đừng nói là Tiêu Chính Văn cỏn con, cho dù tôi và ông muốn giết ông ta cũng không phải là chuyện dễ dàng!”

 

Ngô Thiên Hoa nói với vẻ mặt nghiêm túc.

 

“Haiz! Cho nên tôi mới cảm thấy khiếp sợ! Nếu như là cô, cô có thể dùng một ánh mắt gi3t ch3t Thanh Dương không?” Long Cổ nghiêng đầu nhìn về phía Ngô Thiên Hoa.

 

Hả?

 

Ngô Thiên Hoa đờ đẫn một lúc lâu, mới lắc đầu nói: “Không thể nào! Dù cảnh giới chênh lệch nhiều đến mức nào, mọi người đều là Thiên Cảnh, ai có thể dùng một ánh mắt giết được đối phương chứ! Ông nhìn lầm rồi phải không?”

 

“Tôi tuyệt đối không nhìn lầm! Hơn nữa, Tiêu Chính Văn gi3t ch3t Thanh Dương là dùng thuật pháp của cậu ta. Nói cách khác, nếu không phải Tiêu Chính Văn sớm đã học được bí thuật Huyết Vực của huyết tộc thì là cậu ta đã nhìn thấu được bí thuật Huyết Vực ở ngay tại trận đấu”.

 

Dứt lời, ngay cả sắc mặt của Ngô Thiên Hoa cũng biến đổi!

 

Tiêu Chính Văn mới bao nhiêu tuổi chứ?

 

Bí thuật Huyết Vực đã thất truyền được nghìn năm, sao anh có thể học được?

 

Nếu là do học được ngay tại trận đấu thì năng lực của Tiêu Chính Văn đúng là đáng sợ đến cực điểm!

 

Vùng ngoài lãnh thổ trong cả nghìn năm qua, cũng chỉ có một người xuất chúng như thế thôi nhỉ?

 

“Không thể nào, trong lúc giao đấu, có thể học được bí thuật của đối phương, còn là thuật pháp có cấp độ cao, lại không phải là trận pháp, tuyệt… tuyệt đối không thể nào!”

 

Nói đến đây, sắc mặt của Ngô Thiên Hoa đã trắng như tờ giấy!

 

“Còn có khả năng thứ ba không? Thực ra người khác có lẽ không hiểu, nhưng chúng ta rất rõ ràng. Khi giao đấu, nhân tiện học được kỳ pháp, trong lịch sử cũng không phải chưa từng xuất hiện!”

 

“Chỉ có điều, thời đại của người đó cách lúc này quá lâu rồi!”

 

Long Cổ trầm giọng nói
 
Chương 4632


Chương 4632

 

“Phong Hậu”.

 

Khi Ngô Thiên Hoa nói ra cái tên này, trên trán thậm chí còn đổ mồ hôi lạnh!

 

Phong Hậu – quân sư của hoàng đế Hiên Viên!

 

Người này có thể gọi là người đứng đầu chỉ sau hoàng đế Hiên Viên, ngay cả Huyền Nữ cũng không cách nào có thể so sánh!

 

“Cho nên tôi nói, lai lịch của người này, e rằng không có đơn giản như vậy, lỡ như cậu ta có quan hệ với Phong Hậu hoặc Hiên Viên, vậy…”

 

Nói đến đây, Long Cổ cũng không dám nói thêm nữa!

 

“Cũng chưa chắc!”

 

Ngô Thiên Hoa lau mồ hôi lạnh trên trán, liên tục lắc đầu, suy cho cùng, với năng lực của Tiêu Chính Văn, khả năng biết được bí thuật thượng cổ vẫn hết sức có hạn!

 

Quân sư Phong Hậu của hoàng đế Hiên Viên tương tự như đế sư!

 

Mà nhà họ Tiêu thật sự có quan hệ gì đó với Phong Hậu sao?

 

Hoa Quốc không ngừng “sinh sôi nảy nở”, rất nhiều dòng họ thời thượng cổ cho tới thế tục hiện đại đều đã có những biến hoá rất lớn, nhưng theo như Ngô Thiên Hoa biết, nhà họ Phong không hề có chi thứ họ Tiêu!

 

“Nhưng tôi nghĩ nếu như nhà họ Tiêu thực sự có quan hệ với nhà họ Phong, với thủ đoạn của đế sư thượng cổ thì sẽ không thể bị chúng ta điều tra ra được! Càng không thể kinh động tới Thiên Đạo Minh Ước mới phải!”

 

Ngô Thiên Hoa lại lên tiếng với biểu cảm nghiêm túc.

 

Lực kiểm soát của Thiên Đạo Minh Ước đối với vùng ngoài lãnh thổ rất mạnh, ngay cả mấy hoàng tộc lớn và cậu chủ của thời kỳ Chiến Quốc đều bị kiểm soát nghiêm ngặt, nếu như Tiêu Chính Văn thật sự có liên quan với nhà họ Phong, vậy thì bên phía Thiên Đạo Minh Ước không thể không biết chuyện!

 

Càng không thể để cho Tiêu Chính Văn bước tới được ngày hôm nay!

 

Mà Phong Hậu có thủ đoạn như thế nào, cũng tuyệt đối không thể để cho Tiêu Chính Văn bộc lộ tài năng trước khi chưa có đủ thực lực khiêu chiến với Thiên Đạo Minh Ước!

 

Điều khiến cho người khác cảm thấy khó hiểu nhất là nếu như Tiêu Chính Văn không có huyết mạch của nhà họ Phong, thì sao anh có thể đạt tới ngưỡng Thiên Cảnh chỉ trong vòng ba mươi năm ngắn ngủi với tốc độ không thể tin nổi như thế?

 

“Cô cũng đang hoài nghi Tiêu Chính Văn có thật sự có quan hệ với nhà họ Phong hay không à?”, Long Cổ nhíu mày hỏi.

 

“Đương nhiên, người biết tới nhà họ Phong không hề nhiều, nhưng người ở cấp bậc giống như chúng ta thì sao có thể không biết được? Nếu như Tiêu Chính Văn thật sự có quan hệ với nhà họ Phong thì anh ta không thể giết ch3t Thanh Dương một cách trắng trợn như thế!”

 

“Nếu không sẽ thu hút sự chú ý của Thiên Đạo Minh Ước, nhất định sẽ bị cả vùng ngoài lãnh thổ nhắm vào! Với vẻ mưu mô của Phong Hậu thì tuyệt đối sẽ không phạm phải sai lầm nhỏ nhặt như thế!”, Ngô Thiên Hoa lên tiếng.

 

Nghe tới đây, Long Cổ không ngừng thở dài, nói: “Ôi, dù chân tướng thế nào, tóm lại tuyệt đối đừng có dây vào Tiêu Chính Văn, tôi luôn có một loại dự cảm không lành!”
 
Chương 4633


Chương 4633

 

“Ồ?”, Ngô Thiên Hoa quay đầu nhìn về phía Long Cổ.

 

“Nhà họ Doanh, nhà họ Bạch, nhà họ Võ, tứ kiệt Chiến Quốc, bọn họ sẽ không bao giờ phí sức ủng hộ một kẻ hậu bối, nói không chừng phía sau có nhân vật lớn gì đang bố trí một cục diện động trời!”

 

“Tốt nhất đừng dấn thân vào trong cục diện rối ren này, nếu không cả tôi và cô e rằng đều sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!”, Long Cổ nhíu chặt mày, lo lắng nói.

 

“Được rồi, xem ra mối thù của Nguỵ Võ Hầu tạm thời chưa thể báo được!”, Ngô Thiên Hoa thở dài một tiếng.

 

“Còn nữa, gần đây trời đất biến hoá khôn lường, ông cũng phải chú ý nhiều hơn mới được!”

 

Long Cổ ngẩng đầu lên nhìn về phía vùng ngoài lãnh thổ bao la!

 

Cùng lúc này, trên một ngọn núi cao ở bên ngoài vạn dặm xa xôi, Lưu Bá Ôn cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía những ngôi sao trên bầu trời!

 

Bên phía Đế Khư, Tiêu Chính Văn đã trở về nhà, sau khi dỗ Quân Quân và Na Na đi ngủ thì anh mới đứng dậy bước ra khỏi phòng ngủ.

 

Ở bên ngoài sân vườn, Tần Lương Ngọc và Độ Thiên Chân Nhân đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn không bước vào trong sân làm phiền Tiêu Chính Văn đoàn tụ với người thân.

 

Chỉ là, hai người cũng đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, lúc này, một ngôi sao rất sáng bên cạnh Bắc Đẩu Dao Quang đang di chuyển với tốc độ cực nhanh về phía Thiên Quyền.

 

Dựa theo quỹ đạo của ngôi sao này, vào vòng trăng thứ mười lăm sẽ hình thành một thế Thiên Cung Phá Lang với hai ngôi sao là Dao Quang và Thiên Quyền.

 

Thiên Cung Phá Lang cũng là một hiện tượng sao trời hung hãn nhất trong số các hiện tượng sao trời. Bắc Đẩu Nhị Tinh cùng với một ngôi sao khác hình thành nên hình cánh cung, mà nơi mũi nhọn chỉ vào cũng chính là Tham Lang bên trong Bắc Đẩu Thất Tinh!

 

Sự xuất hiện của hiện tượng này dự báo cho việc thiên hạ sắp xảy ra đại loạn!

 

“Thiên Cung Phá Lang!”, Độ Thiên Chân Nhân nhìn về phía khoảng trời đầy sao, tự lẩm bẩm một câu.

 

Tiêu Chính Văn lại chẳng buồn bận tâm tới hiện tượng thiên nhiên này, mãi tới khi Tiêu Chính Văn bước ra sân, Độ Thiên Chân Nhân mới bước nhanh lên trước nói: “Chủ thượng, bây giờ thế lực các phương đều đang tới Đế Khư thăm hỏi rồi!”

 

Chuyện Tiêu Chính Văn gi3t ch3t trưởng lão Thanh Dương đã lan truyền khắp vùng ngoài lãnh thổ, bây giờ, danh tiếng của điện Thần Long và Đế Khư đã như mặt trời giữa ban trưa, thế lực các phương đều đua nhau tới để nịnh bợ.

 

Dù là thế lực bên phía Hoa Quốc hay thế lực bên phía Thánh Giáo Đình, thậm chí ngay cả bên phía nhà họ Khổng cũng cử người tới chúc mừng.

 

“Hơn nữa, nơi này còn có một bức thư nhà họ Doanh cử người đem tới, muốn mời chủ thượng tới tham gia tiệc mừng của Doanh Thị!”

 

Thật ra thứ gọi là tiệc mừng của Doanh Thị chẳng qua chính là một buổi tụ họp của lãnh đạo cấp cao tới từ các thế lực có qua lại tương đối mật thiết với nhà họ Doanh, hoặc cũng có thể nói là một buổi tiệc tối giữa các hoàng tộc lớn!

 

Lần này, nhà họ Doanh mời Tiêu Chính Văn tới không chỉ vì anh đã gi3t ch3t trưởng lão Thanh Dương mà còn là vì trận chiến này khiến cho mấy hoàng tộc lớn đều nhìn ra được thực lực của Tiêu Chính Văn!

 

Tiêu Chính Văn bây giờ đã hoàn toàn có tư cách tiến vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ, thậm chí có thể nói đã quyết định được chuyện giữa vùng ngoài lãnh thổ và thế tục.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top