Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh Đế

Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh Đế

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Tham gia
11/6/23
Bài viết
923,010
VNĐ
900,499
[Diendantruyen.Com] Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh Đế

Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh Đế
Tác giả: Đường Quả
Tình trạng: Đã hoàn thành




Ai cũng biết ảnh đế Tô Hi có một chiếc vòng lưu ly, lúc nào cũng đeo trên tay.

Mọi người đồn đoán đó là vật kỷ niệm của một cô gái anh yêu quý, hoặc là quà tặng từ một bậc trưởng lão đáng kính.

Tôi nghe xong suýt cười sặc.

Nhìn vào thùng hàng đầy vòng lưu ly mua sỉ từ Nghĩa Ô,

Loại vòng cùng kiểu dáng trên tay Tô Hi.

Tôi chợt nhận ra con đường làm giàu đang rộng mở.
 
Chương 1: Phát tài nhờ người yêu cũ


Tô Hi lại lên hot search, cùng với tác phẩm mới và gương mặt điển trai vạn người mê.

 

"Aaaa, đẹp trai quá! Sao Tô Hi lại có thể đẹp trai đến nhường này?"

 

"Cái mũi, đôi mắt, bờ môi ấy… Ôi, Thượng đế rốt cuộc đã đóng cái cửa nào của anh ấy chứ?" Thiến Thiến - cô bạn cùng phòng của tôi, mê mẩn ngắm nhìn video của Tô Hi trên hot search.

 

"Đóng cửa sổ dẫn đến trái tim cậu đấy." Tôi tỉnh bơ đáp.

 

"Cậu đúng là đồ phá đám! Cái miệng 37 độ sao có thể nói ra những lời lạnh lùng như vậy!"

 

"Cái vòng tay của Tô Hi cũng lên hot search kìa. Không biết là ai tặng nhỉ, thấy anh ấy trân trọng lắm."

 

"Hình như lần nào thấy anh ấy cũng đeo cái vòng đó. Giờ fan ai cũng đang tìm đồ giống vậy."

 

Chiếc vòng tay đó à…

 

Tôi hơi chột dạ. Nếu không nhầm thì đó là cái vòng tôi tặng anh ấy mấy năm trước.



 

Hình như là hàng Nghĩa Ô* nữa kìa,

 

*Nghĩa Ô là thành phố cấp hai, thuộc thành phố Kim Hoa, tỉnh Chiết Giang, là nơi quy tụ nhiều trung tâm thương mại sầm uất, cũng là một trong những kho trung chuyển hàng hóa lớn nhất cho đến hiện tại, chuyên vận chuyển các đơn hàng từ Trung Quốc về Việt Nam

 

Vậy mà chất lượng tốt thế cơ á? Fan đang rần rần tìm đồ giống vậy à.

 

Ừm, hình như tôi có thể phát triển nghề tay trái rồi đây.

 

Tôi là người nói được làm được, lập tức liên hệ với nhà cung cấp ở Nghĩa Ô, đặt hẳn ba thùng hàng.

 

Hàng vừa đến là tôi live stream bán luôn.

 

"Nào nào, vòng tay giống Tô Hi, không lừa đảo đâu nha. Đúng chuẩn hàng giống Tô Hi luôn!"

 

"Các fan, các netizen đi ngang qua đừng bỏ lỡ cơ hội này nhé!"

 



"Đây, cho mọi người xem chi tiết này, tuyệt đối không phải hàng nhái đâu nha."

 

Tôi vừa trưng bày vòng tay vừa giới thiệu.

 

"Ok, mình thấy đã có netizen sành sỏi bảo mình đăng link rồi đấy."

 

"Vị netizen có tên 'Tô Hi thật sự quá đẹp trai' này chắc chắn là fan cứng rồi."

 

"Link đã đăng, không phải 998, cũng không phải 298, hôm nay giá sốc, chỉ 99 tệ là bạn đã có thể sở hữu chiếc vòng tay giống Tô Hi."

 

Tôi đăng 1000 sản phẩm trước, fan rất nhiệt tình, vừa lên kệ là bay sạch.

 

Tôi quyết định đăng hết số hàng đã nhập lên, xem ra phải liên hệ nhà bán sỉ gửi thêm hàng gấp.

 

Nhìn đơn hàng cứ ting ting không ngừng, tôi cười không ngậm miệng được.

 

Tô Hi ơi là Tô Hi, anh đúng là cây hái ra tiền của tôi, không ngờ chia tay rồi mà vẫn có thể kiếm tiền nhờ anh.
 
Chương 2: Bị bắt tại trận


Đang vui thì màn hình bỗng bị hiệu ứng tên lửa che phủ.

 

Tôi cứ tưởng là fan giàu có nào của Tô Hi tặng quà, ai ngờ đập vào mắt là dòng chữ "Tô Hi đã tặng một tên lửa".

 

Livestream bùng nổ, bình luận cũng bùng nổ.

 

"Aaaa, thật sự là Tô Hi sao?"

 

" Đừng nghi ngờ, là thật đấy, vừa xem trang cá nhân rồi."

 

"Tô Hi aaaaa, là Tô Hi!"

 

"Được gặp Tô Hi bằng xương bằng thịt trong livestream, đời mình viên mãn rồi!"

 

...

 

"Nếu đã là vòng tay giống của Tô Hi, không biết bản thân Tô Hi có được vinh dự nhận được vòng tay do chủ livestream tặng không nhỉ?"

Bình luận nổ tung.



 

Netizen cũng nổ tung.

 

Tôi cũng nổ tung, tắt livestream với tốc độ ánh sáng.

 

Tôi chỉ muốn mượn danh anh ấy bán vòng tay, kiếm chút tiền tiêu vặt thôi mà.

 

Hơn nữa tôi đâu có lộ mặt, sao anh ấy lại phát hiện ra tôi được?

 

Hay là anh ấy chỉ tình cờ thấy livestream bán vòng giống mình nên vào xem cho vui?

 

Chắc chỉ là trùng hợp thôi. Tài khoản này cũng là nick phụ ít dùng, chắc không có sơ hở gì để bị phát hiện là tôi đâu. Tôi tự an ủi mình trong lòng.

 

Vội vàng lên xem hot search, quả nhiên vừa mở ra đã thấy mấy từ khóa liên quan.

 

"Tô Hi bất ngờ xuất hiện trong livestream của một streamer vô danh tặng tên lửa và xin vòng tay."

 

"Tô Hi lộ nghi vấn hẹn hò..."



 

"Vòng tay giống Tô Hi nghi là hàng Nghĩa Ô..."

 

Nhìn thấy dòng cuối cùng tôi thật sự muốn cười.

 

Cho đến khi điện thoại hiện lên một lời mời kết bạn, tôi không cười nổi nữa.

 

"Nhận tên lửa rồi mà không tặng vòng tay lại chạy mất? Streamer lừa đảo à?"

 

"Vẫn không đồng ý à? Nhẫn tâm quá, em còn muốn anh nằm trong danh sách đen của em bao lâu nữa?"

 

Cắn răng, tôi vẫn không trả lời. Đã chia tay rồi thì dứt khoát một chút đi.

 

Nick chính của anh ấy vẫn nằm im thin thít trong danh sách đen của tôi.

 

Tên tài khoản vẫn không đổi, xxhq0601, Hi thích Kiều, 0601 là ngày kỷ niệm của chúng tôi.

 

Nhưng "thích" chắc đã thay đổi rồi.
 
Chương 3: Nỗi ghen vô cớ


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôi và Tô Hi có thể coi là thanh mai trúc mã.

 

Nhà hai đứa gần nhau không nói, mẹ tôi – Bà Giản và mẹ anh ấy – Bà Đoạn còn là bạn thân.

 

Từ mẫu giáo đến đại học, chúng tôi luôn học chung lớp, cho đến khi lên đại học mới mỗi người một phương trời, một Nam một Bắc.

 

Chuyện yêu đương với Tô Hi trước đây tôi chưa từng nghĩ đến, dù sao hai đứa cũng quá quen thuộc rồi.

 

Nhưng mà, tôi phải thừa nhận gương mặt anh ấy thật sự rất đẹp trai, tôi cũng không cưỡng lại được cám dỗ, lỡ sa chân vào "chiếc xe màu đen" của anh ấy.

Thế nhưng, tháng trước, tôi đã đơn phương tuyên bố chia tay Tô Hi trong lúc anh ấy đi đóng phim.

 

Không còn cách nào khác, hoa đào của ảnh đế Tô Hi quá nhiều, anh ấy đã không còn là chàng trai bình thường của tôi nữa.

 



Vừa nghĩ đến đó, tiếng hét của Thiến Thiến đã làm rung chuyển cả căn phòng.

 

"Aaaaa, hình tượng nam thần của tôi sụp đổ rồi! Sao anh ấy lại thích kiểu phụ nữ quyến rũ như thế chứ?"

 

Tôi mở hot search, thấy từ khóa "Vân Thượng Vũ Tô Hi" kèm theo chữ "HOT", click vào xem.

 

Là bài đăng của nữ minh tinh Vân Thượng Vũ: "Ây da, bị anh phát hiện ra là em rồi." Kèm theo đó là ảnh selfie, trên tay cũng đeo chiếc vòng lưu ly giống Tô Hi.

 

"Đây chẳng phải là công khai trá hình sao?"

 

"Hôm nay đúng là hít drama no nê, không ngờ ảnh đế cũng là người phàm, thích gái xinh dáng chuẩn."

 

[Diendantruyen.Com] Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh Đế
[Diendantruyen.Com] Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh Đế


"Tôi không tin, chỉ cần Tô Hi chưa tự mình thừa nhận, người khác đừng hòng bám lấy."

 

"Ủng hộ bạn trên, chỉ tin lời Tô Hi công bố chính thức."

 



Vân Thượng Vũ, tôi có thể khẳng định chắc chắn không phải gu của Tô Hi, chắc chỉ là muốn ké fame thôi.

Tôi vẫn bình tĩnh an ủi Thiến Thiến đang gần như sụp đổ: "Chắc chắn là giả, đừng lo."

 

Lúc này, Weibo đột nhiên có thông báo, người tôi đang theo dõi bằng tài khoản phụ của tôi có bài đăng mới.

 

"Góc nhìn bạn trai hôm nay, ai hiểu? Có một anh bạn trai cuồng yêu đúng là trải nghiệm tuyệt vời nhất trên đời."

 

Kèm theo là ảnh động dưới góc nhìn bạn trai, phông nền lộ ra chính là phim trường Tô Hi đang quay.



 

Mặt nạ bình tĩnh của tôi vỡ vụn. Có lẽ, người bị đá trong chuyện tình cảm này thực sự là tôi.

 

Ngay từ ngày đầu tiên Tô Hi vào đoàn phim, cô nàng blogger này đã bắt đầu đăng Weibo nói ba cô ấy cuối cùng cũng mời được nam minh tinh mình yêu thích về biệt thự nhà mình quay phim.

 

Đúng vậy, ba của cô nàng là nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim Tô Hi đang đóng, còn miễn phí cho đoàn phim mượn biệt thự làm bối cảnh.

 

Vì vậy, tôi nhận ra ngay phông nền trong ảnh của cô ta ngay lập tức, Tô Hi cũng từng gửi cho tôi.

 

Ban đầu, Weibo của blogger này chỉ là góc nhìn của một fan girl nhỏ bé ghi lại quá trình đu idol.

 

Nhưng dần dần, sang tháng thứ hai, đã chuyển thành góc nhìn của bạn trai ghi lại hoạt động của chính cô ấy.
 
Chương 4: Sự thật được hé lộ


04.

Tôi đã nhịn đến tháng thứ ba, nhìn cô ta ngày nào cũng chia sẻ chuyện tình yêu, câu nào câu nấy đều không rời khỏi anh bạn trai ảnh đế cuồng yêu của mình.

 

Còn Tô Hi, trước mặt tôi lại tỏ ra không có gì bất thường, thử dò hỏi nhiều lần anh ấy cũng giả vờ không hiểu, chỉ bảo tôi đừng suy nghĩ nhiều.

 

Chỉ cần anh ấy thẳng thắn một chút, tôi cũng sẽ nể anh ấy vài phần. Thế mà anh ấy vừa nói nhớ tôi, vừa xuất hiện trên Weibo của người phụ nữ khác.

 

Tôi không muốn nhịn nữa, tháng trước đã nói lời chia tay rồi thẳng tay block và xóa số anh ấy.

 

Không phải vừa nãy còn nhắn tin cho tôi sao, giờ lại xuất hiện với tư cách "bạn trai" trên Weibo của người khác kìa.



 

WeChat lại hiện lên tin nhắn mới, trong hộp thoại lời mời kết bạn, người nào đó vẫn trơ trẽn nhắn:

 

"Đúng rồi Kiều Kiều, địa chỉ của anh là Vân Thủy Chi Gián, tòa 7, căn 701, đừng quên gửi vòng tay cho anh nha."

 

Còn Kiều Kiều, còn gửi vòng tay nữa chứ, tôi tức đến bật cười, mơ đi nhé, quay lưng block luôn.

 

Hot search treo hai ngày nhiệt độ vẫn không giảm, nhưng tôi không sợ bị lộ tẩy, dù sao cũng có nhiều người tự nhận là "chính chủ".

 

Nhưng vì chính chủ Tô Hi vẫn chưa lên tiếng, Weibo náo loạn cả lên, ngày nào cũng tranh cãi xem ai mới là "chị dâu" thật sự.

 



Tôi cười khẩy trong lòng, "chị dâu" thật sự rất khiêm tốn, tổng cộng cả nick phụ của tôi cũng chỉ có bốn năm người theo dõi.

 

Hơn nữa, "chị dâu" thật sự cũng không có chiếc vòng lưu ly Nghĩa Ô này, vì đó là chiếc vòng tôi mua với giá ba vạn tệ khi đi du lịch với Tô Hi, bị hướng dẫn viên lừa là hàng độc nhất vô nhị.

 

Tuy sau đó biết là hàng giả, anh ấy vẫn luôn đeo nó.

 

Nhưng có lẽ chẳng bao lâu nữa sẽ bị thay thế bởi thứ khác thôi.

 

Dù sao, con người luôn thay đổi mà.

 
 
Chương 5


 

Nửa tháng sau, bộ phim mới của Tô Hi cuối cùng cũng đóng máy.

 

Nhờ Thiến Thiến mà tôi biết được chuyện này.

 

Từ sau khi bị tôi block thêm một nick nữa, Tô Hi cũng không còn liên lạc.

 

Nghe Thiến Thiến nói, tôi chỉ ủ rũ "ừ" một tiếng, những tin tức liên quan đến anh ấy, tôi cũng chẳng muốn xem nữa.

 

"Sao lại ủ rũ thế? Kể cho cậu nghe một tin động trời, Tô Hi cuối cùng cũng đăng Weibo rồi."

"Vòng tay là do người tôi yêu quý tặng, không phải người trong giới, tạm thời không muốn cuộc sống của cô ấy bị ảnh hưởng, cảm ơn sự quan tâm của mọi người."

 

"Thế này chẳng phải tốt sao, "chị dâu" không phải là Vân Thượng Vũ mà cậu ghét."

 



Tôi liếc nhìn màn hình điện thoại Thiến Thiến đưa, rồi lại úp mặt xuống bàn. Thiến Thiến vẫn đang đọc bình luận của cư dân mạng:

 

"Tô Hi thẳng thắn thừa nhận mình có người yêu quý, trời ơi, showbiz vậy mà còn có minh tinh thẳng thắn thế này."

 

"Có người yêu thì nói cho fan biết còn hơn là có con rồi mới thừa nhận, lần này Tô Hi không có gì sai cả."

 

"Nghĩ đến nam minh tinh nào đó đã kết hôn còn giả vờ độc thân, Tô Hi đúng là hình mẫu đối lập rõ ràng."

 

"Đúng vậy, mấy cô "bạn gái hờ" muốn bỏ theo dõi thì bỏ đi, Tô Hi người ta đâu có yêu đương với mấy cô."

 

"Chúng tôi là fangirl bình thường chỉ tưởng tượng thôi, có 'chị dâu' rồi cũng sẽ chúc phúc, đừng có vơ đũa cả nắm nhé, cảm ơn."

 

Không ngờ cư dân mạng lại khá bao dung, tôi cứ tưởng sẽ là hiện trường fan bạn gái bỏ theo dõi hàng loạt.



 

Nếu vậy, sau này "chị dâu" mới công khai cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến Tô Hi.

 

Còn tôi, "chị dâu" cũ, lúc yêu đương với Tô Hi vì lo lắng cho sự nghiệp của anh ấy, nên luôn chủ động nói không cần công khai, càng ít người biết càng tốt.

 

Ngay cả Giản phu nhân và Đoạn phu nhân cũng không biết chúng tôi đã yêu rồi lại chia tay.

 

Đang nghĩ ngợi miên man, mẹ tôi – bà Giản như tâm linh tương thông gọi điện đến.

 

Nhưng giây phút nhấn nút nghe máy, tôi liền hối hận.

 

Là Tô Hi bị block nên gọi tôi không được, đành gọi cho mẹ tôi.

 

Hơn nữa còn "tiên hạ thủ vi cường", đã đến gần trường tôi rồi.
 
Chương 6: Gặp mặt sau chia tay


Tức giận ngút trời, nhưng tôi vẫn đi gặp anh ấy, dù sao cũng không muốn lên hot search ngày mai. Trong xe, tôi ngồi cách Tô Hi xa nhất có thể, sát cửa xe.

 

"Có chuyện gì thì nói nhanh lên."

 

"Kiều Kiều, sao em lại block anh?" Giọng Tô Hi vẫn như trước, có chút uất ức, cơ thể cũng thuận thế tiến lại gần tôi.

 

Nhưng bây giờ đã biết sự thật, tôi không còn bị anh ấy lừa nữa, đẩy anh ấy ra, lạnh nhạt nói:

"Tôi nghĩ anh hỏi câu này hơi muộn rồi đấy, chúng ta đã chia tay hai tháng rồi."

 

" Chuyện chia tay, anh không đồng ý. Rốt cuộc là sao, anh làm sai chỗ nào, em nói cho anh biết được không?" Anh ấy nắm lấy tay áo tôi, nũng nịu.

 



Phải nói khuôn mặt anh ấy đúng là có sức mê hoặc, đối mặt với một anh chàng đẹp trai làm nũng, người bình thường đúng là khó mà kiên định được.

 

Nhưng dù sao tôi cũng đã nhìn quen mặt anh ấy rồi, anh ấy đã làm ra chuyện như vậy, còn giả vờ vô tội chỉ khiến tôi thêm tức giận.

 

Tôi lấy điện thoại, mở trang cá nhân của cô nàng blogger kia, ném cho anh ấy.

 

" Bạn gái mới của anh ngày nào cũng khoe anh bạn trai ảnh đế cuồng yêu của mình, còn coi tôi là đồ ngốc mà lừa dối sao?"

 

"Tô Hi, anh như vầy không giống người mà tôi từng quen biết." Câu cuối cùng, giọng tôi đầy thất vọng.

 

"Dù sao cũng là thanh mai trúc mã, không thích thì nói rõ ràng là được rồi, anh đâu cần phải đ.â.m sau lưng tôi." Tô Hi lúc này mới nghiêm túc, nhận lấy điện thoại, cẩn thận xem từng bài đăng, chắc anh ấy cũng không ngờ lại bị tôi vạch trần theo cách này.



 

Nhưng biểu cảm của anh ấy, không hiểu sao lại dần trở nên phức tạp.

 

Cuối cùng Tô Hi ngẩng đầu nhìn tôi, vẻ mặt khó nói nên lời:

"Kiều Kiều, em có biết, bộ phim anh đang đóng là phim đam mỹ không?"

 

Vậy sao? Tôi không nhớ rõ lắm.

 

"Có khả năng, đây là nam chính còn lại - Tiêu ảnh đế, hơn nữa người ta còn là tiền bối của anh, đoạt giải ảnh đế sớm hơn anh."

 

"Mấy tháng nay, nhờ phúc của anh ấy, cả đoàn phim đều được uống cà phê miễn phí do cô tiểu thư này mời."
 
Chương 7: Giải thích - Chính thức công khai


07.

Ngượng chín mặt! Tôi thật sự quên mất Tô Hi đã nói với tôi trước khi vào đoàn phim, đây là phim đam mỹ, với nam chính còn lại là Tiêu Y - một ảnh đế lão làng, có địa vị còn cao hơn Tô Hi.

 

Nhưng cũng không thể trách tôi hoàn toàn được, chủ yếu là "ảnh đế cuồng yêu", tôi không thể nào liên tưởng đến Tiêu Y, hình tượng của anh ta quá nghiêm túc và ít nói.

 

Suy nghĩ đầu tiên của tôi chính là Tô Hi, vì trước mặt tôi anh ấy chính là một chàng trai cuồng yêu, vừa dính người vừa hay làm nũng.

 

"Có khả năng, trong mắt người khác, anh cũng là một ảnh đế cao lãnh đấy?" Thấy sắc mặt tôi dịu đi, Tô Hi lập tức nhích lại gần, ôm chầm lấy tôi: "Kiều Kiều, anh nhớ em lắm, vậy mà em lại chỉ biết nghi ngờ anh."

 

Được rồi, anh không hề cao lãnh chút nào, nhưng đúng là tôi đã hiểu lầm. Tôi xoa đầu anh ấy để an ủi: "Được rồi, được rồi, là lỗi của em, em xin lỗi."

 

Nói với Thiến Thiến một tiếng là không về ký túc xá, tôi theo Tô Hi về căn hộ của anh ấy ở Bắc Kinh. Vì tôi học đại học và cao học đều ở Bắc Kinh, nên Tô Hi cũng mua nhà ở đây.

 

Hiểu lầm đã được giải quyết, nhưng vừa về đến nhà, Tô đại triết gia lại lên tiếng.



 

 

Đầu tiên là giảng giải một tràng về tác hại của việc block liên lạc, thấy tôi hứa lần sau không tùy tiện block anh ấy nữa mới hài lòng gật đầu.

 

Sau đó lại cho tôi xem "Làm thế nào để giữ lửa tình yêu", "Các cặp đôi làm thế nào để tránh hiểu lầm", "Hiểu lầm bạn trai thì nên bù đắp như thế nào"...

 

Hửm? Anh chàng này đang có ý đồ gì đây? Tôi ôm lấy mình, cảnh giác nhìn vị ảnh đế nào đó.

 

Anh ấy cười khẩy, từng chút tiến lại gần, đan tay vào tay tôi, mười ngón đan xen: "Cô nhóc, hôm nay em đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay anh."

 

"Chờ đã, em vẫn muốn nghe câu chuyện tình yêu của ảnh đế Tiêu và cô tiểu thư kia." Tôi cố gắng vùng vẫy.

 

Nhưng vị ảnh đế nào đó đã hôn lên môi tôi, lẩm bẩm: "Chuyện đó để mai anh kể từ từ cho em nghe."
 
Chương 8


Ngày hôm sau, chưa kịp đợi Tô Hi kể chuyện, tôi đã thấy anh lại lên hot search.

 

"Vòng tay không có hàng giống, chỉ có duy nhất một chiếc này, là do bạn gái thân yêu của tôi tặng, mong mọi người tiêu dùng lý trí."

 

Nhìn vị ảnh đế nào đó đang ngủ say bên cạnh, đêm qua anh ấy lại lén lút đăng Weibo sau lưng tôi.

 

Xem tiếp mới biết, hiện tại có rất nhiều người bán hàng lợi dụng danh nghĩa "vòng tay giống Tô Hi" để nâng giá, lừa đảo, một số fan của Tô Hi còn bị lừa mua "hàng chính hãng" với giá hai vạn tệ.

 

Vì vậy Tô Hi mới lên tiếng, xem ra chiếc vòng của ảnh đế cũng nên thay cái mới rồi.

 

Tuy nhiên, trọng tâm bình luận lại là cho rằng Tô Hi đang khoe người yêu.

 



"Dobạngáithânyêucủatôitặng"

 

"Rồi rồi, biết anh có bạn gái rồi."

 

"Không mua, không mua, để dành tiền mừng cưới anh với bạn gái thân yêu."

 

Tôi suýt c.h.ế.t cười với bình luận của cư dân mạng.

 

"Sao dậy sớm thế?" Anh chàng dính người nhắm mắt mò mẫm ôm lấy tôi, theo bản năng dụi đầu vào người tôi.

 

"Đang cảm thán cư dân mạng bây giờ thật bao dung với mấy anh, cứ tưởng biết anh có bạn gái sẽ mất rất nhiều fan."



 

"Anh tuy đẹp trai, nhưng cũng là người có thực lực nhé, công khai anh cũng không sợ. Không giống ai đó, sợ bị người ta phát hiện." Được rồi, ảnh đế tự tin.

 

Tôi lắc đầu, "ừm" một tiếng thể hiện đồng tình cho có lệ, dù sao anh ấy nhắm mắt cũng không thấy.

 

Sau vài ngày mặn nồng, tiễn vị ảnh đế nào đó lưu luyến không rời, tôi cũng trở về trường. Vừa về đến ký túc xá, Thiến Thiến đã hào hứng kéo tôi phân tích Weibo của Tô Hi, đoán xem rốt cuộc là nhân vật nào đã khiến ảnh đế mê mẩn đến vậy.

 

Tôi suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói với cô ấy: "Tôi nói cho cậu một bí mật, người đó chính là tôi."

 

"Hahaha, trò đùa của cậu ngày càng nhạt nhẽo, từ bao giờ cậu cũng trở thành fan của Tô Hi rồi?"

 

Tôi nhìn tin nhắn Tô Hi vừa gửi báo đã đến nơi, mỉm cười không nói, đến lúc đó dẫn ảnh đế ra dọa c.h.ế.t cậu.
 
Chương 9: Lại hiểu lầm


Có lẽ tôi và Tô Hi thật sự rất kín tiếng, lại bảo mật thông tin tốt, nên vẫn chưa bị cư dân mạng tìm ra.

 

Nhưng chuyện tình cảm của Tiêu ảnh đế và cô tiểu thư kia vẫn bị phát hiện.

 

Cô tiểu thư kia một đêm tăng gần một triệu follow, câu chuyện tình yêu của cô ấy và ảnh đế cũng bị cư dân mạng đào bới ra hết.

 

Ảnh đế Tiêu cũng rất có trách nhiệm, trực tiếp lên tiếng thừa nhận, còn đăng ảnh công khai.

 

"Tôi tuyên bố đây là màn quảng bá tốt nhất cho bộ phim mới, cả hai nam chính đều tự mình công khai có người yêu, độ hot này đỉnh nóc."

 

"Ban đầu tôi không có hứng thú với bộ phim này, giờ phải đi xem mới được, ảnh đế cuồng yêu, tiểu thuyết cũng không dám viết như vậy!"

 



"Ảnh đế và tiểu thư nhà giàu, thật sự rất xứng đôi."

 

"Cứu mạng, ai mà biết ảnh đế mặt lạnh lùng vậy lại là một chàng trai cuồng yêu, sự tương phản này đúng là b.ắ.n trúng tim tôi."

 

Thiến Thiến cũng bày ra vẻ mặt cảm động: "Ôi, ông trời ơi, cũng ban cho tôi một anh bạn trai cuồng yêu đi."

 

Chỉ có tôi là đang buồn bã, anh bạn trai cuồng yêu của tôi mất tích rồi, tin nhắn gửi hôm kia đến giờ vẫn chưa trả lời.

 

Lúc này, một bài đăng Weibo ít lượt thích thu hút sự chú ý của tôi. Chủ bài đăng viết: "Gặp được minh tinh rồi."

Ảnh kèm theo là một người đàn ông đeo khẩu trang và kính râm kín mít đang chọn nhẫn trong một tiệm kim hoàn. Ảnh khá mờ, nhưng nhờ quen thuộc với Tô Hi, tôi vẫn nhận ra ngay.

 

Đây là định tạo bất ngờ cầu hôn tôi sao?

 



Nhưng khi tôi click vào trang cá nhân của người đăng, lại thấy bài đăng mới nhất của cô ấy là:

"Còn gặp được bạn gái trong truyền thuyết của minh tinh nữa, rất xinh đẹp, rất dịu dàng, tiếc là không chụp được mặt."

 

Kèm theo là ảnh Tô Hi và một người phụ nữ lạ mặt tay trong tay bước ra khỏi tiệm trang sức.

 

Người phụ nữ này tôi không quen biết, tôi chắc chắn, vậy nên càng không thể là Đoạn phu nhân.

 

Hơn nữa hôm qua gọi điện cho bà Giản, bà ấy còn nói đang đánh mạt chược với Đoạn phu nhân, tức là đang ở nhà. Mà IP của người đăng bài lại ở Bắc Kinh.

 

Anh ấy đến Bắc Kinh, không báo cho tôi cũng không đến gặp tôi, lại đi dạo phố với người khác?

 

Món đồ mua lại còn là nhẫn, chẳng lẽ bạn trai tôi sắp có vị hôn thê rồi?
 
Chương 10: Màn cầu hôn bất ngờ


10.

Để không lặp lại sai lầm lần trước, tôi gọi điện cho Đoạn phu nhân trước, thăm dò lịch trình của anh ấy. Rất tốt, quả nhiên là đang ở Bắc Kinh.

 

Lưu lại bằng chứng, tôi định chờ anh ấy trả lời tin nhắn rồi mới từ từ tính sổ. Tối hôm đó Tô Hi lại trực tiếp gọi điện cho tôi.

 

"Alo, Kiều Kiều, em có ở trường không?"

 

"Có."

 

"Vậy ra ngoài nhanh lên, anh đang đợi em ở cổng trường."

 

Dù đầu óc đầy tức giận và nghi ngờ, tôi vẫn xuống gặp Tô Hi. Gặp mặt lại thấy Tô Hi đang cười toe toét, bên cạnh còn có hai vị phu nhân – bà Giản và bà Đoạn.

 



Cho đến khi ngồi vào bàn ăn trong phòng riêng, Tô Hi lấy ra giấy báo trúng tuyển cao học của trường tôi đưa cho tôi. Nhìn thấy hai chữ "Tô Hi" trên đó, tôi vẫn còn ngơ ngác.

 

"Kiều Kiều vui quá nên ngẩn người ra rồi à? Mẹ đã bảo con đừng làm bất ngờ nữa mà." Giọng Đoạn phu nhân kéo tôi về thực tại.

 

"Kiều Kiều, giờ em đã công nhận anh là người có thực lực chưa?" Tô Hi trưng ra vẻ mặt đắc ý chờ được khen, còn tôi thì quay sang mẹ Giản: "Mẹ, mẹ với dì Đoạn đến Bắc Kinh khi nào vậy?"

 

"Hôm kia đã đến cùng Hi Hi rồi, nó bảo muốn chuẩn bị bất ngờ cho con."

 

"Con gái giỏi lắm, dụ được Hi Hi về làm con rể cho mẹ rồi, hahaha." Bà Giản cười tươi hơn trúng số độc đắc, chỉ có tôi là hoang mang.

 

Hả? Mấy hôm nay Tô Hi đang thi, vậy người trong ảnh là ai?

 
 
Chương 11


 

Sau khi tôi cho ba người trên bàn xem "bằng chứng" mình giữ lại, ai nấy đều có biểu cảm phức tạp.

 

"Kiều à, con thật sự đang yêu đương với Hi Hi sao? Mẹ thật sự nghi ngờ con thi đậu nghiên cứu sinh kiểu gì đấy. Cảnh này rõ ràng là trong một bộ phim mà Tô Hi từng đóng mà, đã mấy năm rồi." Lời phàn nàn của mẹ Giản đúng là chí mạng.

 

Tôi chỉ muốn độn thổ ngay lập tức, bộ phim đó tôi thật sự không có chút ấn tượng nào.

 

"Không sao, không sao, Kiều Kiều liếc mắt một cái đã nhận ra thằng nhóc này rồi." Đoạn phu nhân vội vàng hòa giải.

 

Chỉ có ánh mắt của Tô Hi nhìn tôi, tôi biết lần này lại nghi ngờ anh, tôi sợ là sắp tiêu đời rồi.

 

Sau bữa tối, mẹ Giản và mẹ Đoạn nói họ phải về khách sạn, rồi rời đi. Trước khi đi, mẹ Đoạn còn tốt bụng mách nước cho tôi: "Kiều Kiều, Tô Hi rất dễ dỗ, nếu không dỗ được thì cứ cho nó hai cái tát."

 



Dì ơi, đó có phải con trai ruột của dì không vậy? Tôi muốn cười nhưng lại nhịn.

 

Vì Tô đại ảnh đế lần này thật sự hơi giận, về đến nhà cũng không nói năng gì, không nhìn tôi, chỉ quay mặt đi tỏ vẻ "Anh đang giận, cần được dỗ dành".

 

"Em sai rồi, không nên dễ dàng nghi ngờ anh." Tôi nắm tay anh ấy, thành khẩn xin lỗi.

 

Nhưng anh ấy chỉ "hừ" một tiếng rồi lại quay mặt đi chỗ khác, không để ý tôi, nhưng tay vẫn để tôi nắm.

 

Xem ra lời nói vô dụng, tôi tiến tới hôn anh ấy một cái. Vị ảnh đế nào đó rất dễ dỗ, liền ôm lấy eo tôi, hôn sâu hơn, lẩm bẩm: "Không được có lần thứ ba đâu đấy."

 

"Còn nữa, anh cũng muốn công khai."

 

Tôi không nghe rõ anh nói gì, nhưng vẫn mơ hồ đáp lại.
 
Chương 12: Hạnh phúc viên mãn


Sáng hôm sau tỉnh dậy, thấy Tô Hi đăng Weibo kể lại câu chuyện dài của chúng tôi để công khai, còn kèm theo giấy báo trúng tuyển cao học của trường tôi, tôi suýt chút nữa thì hồn xiêu phách lạc.

 

Nhưng may là anh ấy không viết thông tin cá nhân, xem bình luận cũng đều rất thân thiện.

 

"Tình yêu thanh mai trúc mã, trời ơi, xúc động quá."

 

"Anh ấy nói: Trước đây là em chiều theo nghề nghiệp của anh, giờ đến lượt anh đến gần em rồi. Đúng là định mệnh!"

 

"Tình yêu giữa hai học bá cũng thật đáng yêu."

 

"Trời ơi, rốt cuộc ngài đã đóng cửa sổ nào của Tô Hi vậy? Đẹp trai không nói, diễn xuất lại tốt, còn thi đậu cao học nữa. Điểm chung của tôi và Tô Hi là, Tô Hi đã trở thành đàn em của tôi, hahaha. Hoan nghênh các đàn em đăng ký vào trường chúng tôi nhé."

 

Hửm? Câu cuối cùng này nghe quen quen, click vào xem quả nhiên là Thiến Thiến.

 



Bình luận của Thiến Thiến thật độc đáo, tôi dùng tài khoản của Tô Hi like cho cô ấy, dù sao quảng bá cho trường cũng là trách nhiệm của mọi người.

 

Thấy việc công khai không gây ảnh hưởng tiêu cực nào cho Tô Hi, ngược lại còn tăng thêm fan, tôi mới hoàn toàn yên tâm, tập trung vào việc hoàn thiện luận văn tốt nghiệp thạc sĩ.

 

Lúc Tô Hi thi đậu cao học, tôi cũng đã thành công học lên tiến sĩ.

 

Tháng 9 năm đó, Tô Hi chính thức nhập học, trở thành đàn em của tôi. Sau 7 năm, cuối cùng chúng tôi lại học cùng trường.

 

"Tiến sĩ Kiều, hôm nay em có thể ăn trưa cùng anh không?"

 

"Tiến sĩ Kiều, anh cảm thấy dạo này bị lạnh nhạt, rất tổn thương, cần được bù đắp."

 

"Có thể mời tiến sĩ Kiều dùng bữa tối cùng anh không?"



 

"Được rồi, được rồi, thạc sĩ Tô, em sẽ ăn trưa cùng anh ngay, lát nữa lại ăn tối."

 

Học cùng trường rồi, Tô đại ảnh đế càng phát huy tối đa khả năng dính người, anh ấy nói muốn bù đắp lại những ngày tháng trước đây không thường xuyên gặp mặt. Không còn cách nào khác, có một người bạn trai cuồng yêu như vậy, chỉ có thể chiều chuộng thôi.

 

Chẳng bao lâu sau, nhờ sự yêu mến của Giản phu nhân, Tô đại ảnh đế đã thành công thăng cấp thành vị hôn phu của tôi.

 

Năm thứ ba, cũng là năm Tô Hi tốt nghiệp thạc sĩ, Weibo của anh ấy lại cập nhật.

 

Lần này, anh ấy khoe bằng tốt nghiệp và giấy đăng ký kết hôn.

 

Dòng chú thích chỉ vỏn vẹn bốn chữ: "Anh tốt nghiệp rồi!"

 

Một câu nói hai nghĩa. Chiếc vòng lưu ly trên tay cuối cùng cũng được thay thế bằng chiếc nhẫn trên ngón áp út, chưa từng tháo ra trong bất kỳ dịp nào.
 
Chương 13: (HOÀN) Ngoại truyện


1. Bất ngờ cho Thiến Thiến

Sau khi Tô Hi nhập học, tôi nghĩ đến lần trước mình nói thật mà Thiến Thiến lại không tin. Tôi nghĩ cũng nên cho cô ấy một bất ngờ, khi Tô Hi đến tìm tôi ăn cơm lần nữa, tôi rủ Thiến Thiến đi cùng.

 

"Hôm trước tớ không phải nói với cậu là tớ có bạn trai rồi sao, hôm nay dẫn cậu đi gặp."

Vào phòng riêng, đợi Thiến Thiến vừa bước vào, tôi liền đóng cửa lại. Chủ yếu là sợ tiếng hét của cô ấy làm rung chuyển cả toà nhà.

 

"Aaaaa, Kiều Kiều, là Tô Hi, Tô Hi kìa!"

"Chúng ta vậy mà lại gặp được Tô Hi bằng xương bằng thịt!" Thiến Thiến kích động nắm tay tôi, nghe giọng thì có vẻ đã cố gắng hạ thấp âm lượng.

 

"Nhưng chúng ta có đi nhầm phòng không?"

 

"Kiều Kiều." Tô Hi lên tiếng gọi tôi.

 

Thiến Thiến đơ người, tôi nhịn cười.

 

"Giới thiệu với cậu, bạn trai tớ, Tô Hi."

 

Thiến Thiến ngơ ngơ ngẩn ngẩn ăn hết bữa cơm. Về đến ký túc xá, Thiến Thiến làm bộ tra hỏi:

"Chị dâu vậy mà lại ở ngay bên cạnh tôi? Kiều Kiều, cậu giấu kín quá!"

 

"Lần trước tớ đã nói với cậu rồi mà, Thiến Thiến, đừng vu oan cho tớ chứ, là cậu không tin." Tôi tỏ vẻ vô tội.

 

"Ai mà biết chuyện này lại là thật chứ! Kiều Kiều, cậu đỉnh quá! Làm sao để có được một anh bạn trai ảnh đế cuồng yêu vậy, mở lớp dạy đi, tớ quỳ xuống nghe." Thiến Thiến bày tỏ sự bái phục.

 

Đối với việc này, tôi chỉ có thể nói là bất lực, dù sao Tô Hi cũng chỉ có một, "ngàn năm có một".

 

2. "Anh nhảy cho em xem"

Hôm nọ, Tô đại ảnh đế lâu lắm rồi không hoạt động bỗng đăng một video mới lên mạng xã hội. Cư dân mạng thi nhau bình luận:

 

"Tô Hi vậy mà còn biết nhảy s.e.x.y dance nữa chứ, chỉ là mặc hơi nhiều đồ."

 



"Nhưng vẫn thấy lấp ló body đẹp, muốn trêu ai đây?"

 

"Cư dân mạng vậy mà được chứng kiến Tô Hi chủ động đăng video phúc lợi."

 

"Tôi nói nè, video này vẫn còn kín đáo đấy, chắc chắn bản gửi cho chị dâu còn quyến rũ hơn. Mong chị dâu chia sẻ cho mọi người cùng chiêm ngưỡng."

 

Đồng thời, tôi cũng nhận được video Tô Hi gửi, còn nhiều phiên bản nữa, nhưng có thể đăng lên cho mọi người xem sao?

 

Tôi mở video đầu tiên, cơ bụng này, eo thon này, cư dân mạng nói đúng, thật sự quyến rũ hơn. Khụ khụ, nhưng cái này không thể cho người khác xem được, không được.

 

Video tiếp theo, cái này mới thật sự là s.e.x.y dance, không được.

 

Video tiếp nữa, vai trần, ánh mắt quyến rũ, không được, không được.

 

Tiếp tục video tiếp theo, cái này bình thường hơn chút, chỉ là nụ hôn cuối cùng không được, không được.

 

Tìm mãi, không có cái mà anh ấy đăng lên mạng, cũng không có cái nào đăng lên được.

 

"Sao không có cái nào giống trên mạng vậy?"

 

"Video đó ai cũng xem được, mấy video này có thể cho người khác xem sao?"

 

"Sau này không được xem trai khác nhảy, càng không được like! Muốn xem gì, anh nhảy cho em xem." Giọng Tô đại ảnh đế đầy ghen tuông.

 

Tôi nghĩ đến video nhảy s.e.x.y dance của nam sinh đại học hôm qua mình like, hơi chột dạ, tay run, thuần túy là tay run.

 

"Được rồi, được rồi, ai nhảy cũng không đẹp bằng Tô đại ảnh đế, em chỉ thích xem anh nhảy thôi."

 

"Biết vậy là tốt, chờ anh về anh nhảy riêng cho em xem."

 



3. Lời tỏ tình năm ấy

 

Về việc tôi lên thuyền của Tô Hi như thế nào, thật ra, là tôi tỏ tình trước.

 

Hồi cấp ba học chung lớp, tôi hoàn toàn chưa rung động, chưa từng có suy nghĩ gì vượt quá giới hạn với Tô Hi.

 

Lúc đó tôi chỉ muốn so kè học tập với anh ấy, ngày nào cũng so xem ai làm nhiều bài tập hơn, ai sai ít bài hơn. Vì vậy thành tích của hai đứa thật sự ngang nhau, nhưng đại học lại không học cùng trường.

 

Vì câu nói đùa của tôi về việc chọn trường, Tô Hi thật sự đã điền nguyện vọng theo. Sau đó biết tôi chọn trường ở miền Bắc, còn anh ấy lại chọn trường ở miền Nam, anh ấy tức đến phát điên.

 

Cả mùa hè không nói chuyện với tôi, mãi đến khi sắp khai giảng mới mặt nặng mày nhẹ đến nhà tôi nói sẽ đưa tôi đến trường trước rồi anh ấy mới đi nhập học.

 

Nhưng dù xa như vậy, anh ấy vẫn tranh thủ đến trường tìm tôi, ít nhất mỗi tháng một lần.

 

Năm hai đại học, anh ấy được tuyển trạch viên phát hiện, bắt đầu đóng những vai phụ nhỏ. Cũng vào ngày Quốc tế Thiếu nhi năm đó, khi đến tìm tôi, tôi đã tỏ tình với anh ấy.

 

Việc phát hiện mình thích Tô Hi còn sớm hơn một chút. Trong suốt năm nhất đại học, những chàng trai theo đuổi tôi đều bị tôi từ chối, bạn cùng phòng đều không hiểu, vì trong số đó có không ít anh chàng khóa trên hoặc cùng khóa rất xuất sắc. Nhưng thật sự chẳng ai trong số họ khiến tôi rung động. Họ hỏi tôi, vậy tôi có thể rung động với ai?

 

Lúc đó, người đầu tiên hiện lên trong đầu tôi chính là Tô Hi. Những chàng trai khác cũng rất tốt, nhưng trong lòng tôi, dường như không ai sánh bằng anh ấy. Tôi sẽ khó chịu khi nghe nói có cô gái khác theo đuổi anh, và tôi cũng thấy bực bội khi thấy anh cười nói vui vẻ với người con gái khác.

 

Sau khi nhận ra mình thích Tô Hi, tôi đã rất phân vân. Dù sao chúng tôi cũng quá thân thiết, lỡ bị từ chối thì sẽ rất ngại.

 

Nhưng đúng ngày Tết Thiếu nhi năm đó, để chứng minh mình không còn là trẻ con nữa, cả hai chúng tôi đều uống một chút rượu. Trong men say, tôi đã thổ lộ. Tôi nghĩ nếu anh không đáp lại, tôi sẽ coi như đó là lời nói đùa lúc say.

 

Sau khi nghe tôi nói xong, Tô Hi vui mừng khôn xiết, nụ cười không giấu nổi trên môi. Anh nói anh cứ tưởng tôi không thích anh nên mới cố tình nói đến trường ở miền Nam, không muốn học cùng trường với anh, khiến anh buồn bã suốt cả mùa hè.

 

"Vậy sao anh vẫn đến trường tìm em hàng tháng?" Tôi hỏi.

 

"Không thể để em bị người khác lừa gạt chứ? Ai bảo trong lòng anh chỉ có mình em." Tô Hi giả vờ kiêu ngạo nhưng lại len lén đưa tay nắm lấy tay tôi.

 

Tôi sẽ không bị ai lừa gạt đâu, bởi vì trong lòng tôi cũng chỉ có một mình anh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top