Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1141


Chương 1141

Sau khi tiệc rượu kết thúc, Lâm Ngọc và chị Lạc Lạc chặn Trình Kiêu lại ở phòng nghỉ ngơi.

“Trình Kiêu, Trình đại sư! Thật là khiến tôi bất ngờ!” Chị Lạc Lạc tỏ vẻ kinh ngạc: “Đến tận bây giờ tôi vấn cảm thấy là mình đang năm mơ đấy!”

Trình Kiêu cười nói: “Chị Lạc Lạc, Trình Kiêu và Trình đại sư có khác gì nhau à?”

Chị Lạc Lạc nghiêm túc nhìn Trình Kiêu: “Cậu nói xem?”

“Trong mắt tôi thì không có gì khác nhau cả. Trong mắt mọi người cũng thế.”

Chị Lạc Lạc cười nói: “Không ngờ Trình đại sư danh tiếng lẫy lừng lại từng làm việc cho quán rượu của tôi, không được, bây giờ tôi sẽ mua lại quán rượu! Sau này tôi sẽ treo một tấm bảng trước quán, quán rượu Trình đại sư từng làm việc! Tin răng sau này chắc chắn sẽ rất đắt khách.”

Sau khi nói xong, chị Lạc Lạc bèn rời đi, cô ta là một người thông minh, biết phải để lại không gian riêng cho Trình Kiêu và Lâm Ngọc.

Đối mặt với Lâm Ngọc, Trình Kiêu cũng không còn dáng vẻ Đại Đế kiêu ngạo, áp đảo mọi thứ kia nữa, chỉ còn là một em trai rất bình thường.

“Chị Lâm Ngọc, chị có gì muốn nói với tôi sao?” Trình Kiêu là người lên tiếng trước, anh thật sự không chịu nổi ánh mắt nhìn anh như đang nhìn quái vật của Lâm Ngọc.

Lâm Ngọc chua chát nói: “Đừng gọi tôi là chị, tôi không dám nhận đâu! Thật sự không ngờ rằng đường đường là Trình đại sư lại hạ mình làm vệ sĩ cho tôi! Không biết Trình đại sư chỉ vì tìm niềm vui hay là có mục đích gì khác?”

Trình Kiêu cười bất đắc dĩ: “Tôi thật sự không muốn giấu giếm chị, dù tôi có nói, chị cũng sẽ tin sao?”

Đúng vậy, nếu Trình Kiêu nói anh là Trình đại sư, chắc chắn Lâm Ngọc sẽ không tin, còn cho rằng anh là một tên lừa đảo.

Giống như trước đó Trình Kiêu đột nhiên nói anh là Trình đại sư, Lâm Ngọc cũng cảm thấy anh đang nói đùa vậy.

Lâm Ngọc chợt hơi hiểu nỗi khổ tâm của Trình Kiêu.

“Được rồi, nể tình cậu giúp chúng tôi, tôi cũng không so đo với cậu nữa!”

“Chủ tịch bảo tôi đến cảm ơn Trình đại sư, tôi cũng xem như đã nói với cậu rồi, tạm biệt!”

“Đợi đã!” Không ngờ Lâm Ngọc nói đi là đi, Trình Kiêu vội nói.

“Sao vậy? Trình đại sư còn cần chỉ bảo gì sao?” Lâm Ngọc nói với giọng điệu khó chịu.

Trình Kiêu nói: “Chị Lâm Ngọc, hy vọng chị tạm thời đừng nói thân phận của tôi cho Chủ tịch.”

“Tại sao?” Lâm Ngọc hỏi với vẻ khó hiểu.

“Vì tốt cho mọi người!” Trình Kiêu nghiêm túc nói.

“Việc này tôi không dám đảm bảo. Nếu Chủ tịch hỏi tới, tôi sẽ không lừa bà ấy.” Lâm Ngọc không từ chối, cũng không đồng ý.

“Được, chỉ cần chị đừng chủ động nói với bà ấy là được.” Trình Kiêu hiểu tính Lâm Ngọc, biết rằng trừ khi anh nói rõ thân phận, nếu không hoàn toàn không thể nào yêu cầu Lâm Ngọc giấu giếm mẹ.

“Được. Lâm Ngọc đồng ý: “Còn chuyện gì nữa không? Trình đại sư?”

Ba chữ Trình đại sư giống như một lời châm chọc.

Trình Kiêu cười khổ nói: “Không còn gì nữa.”

“Vậy tôi đi đây”
 
Chương 1142


Chương 1142

Trình Kiêu biết dù Lâm Ngọc vấn nói chuyện rất gay gắt, nhưng thật ra đã tha thứ cho chuyện anh giấu giếm thân phận rồi.

Lần sau gặp nhau một lần nữa là được.

Rời khỏi phòng nghỉ ngơi, Trình Kiêu cũng chuẩn bị rời đi.

Nhưng một bóng người xinh đẹp đã đợi anh trước cửa từ lâu.

Trình Kiêu lạnh nhạt nhìn thoáng qua Tôn Mạc, sau đó bước qua cô ta, làm như không nhìn thấy.

“Trình Kiêu, chẳng lẽ giữa chúng ta bây giờ thật sự đã thành người xa lạ rồi sao?” Tiếng cười châm chọc của Tôn Mạc vang lên sau lưng Trình Kiêu.

Trình Kiêu thoáng dừng lại, sau đó tiếp tục đi về phía trước, bây giờ nói gì cũng là dư thừa cả Trên mặt Tôn Mạc thoáng lộ vẻ không cam lòng, sau đó cô ta xông lên chặn Trình Kiêu lại.

“Anh có ý gì vậy? Chẳng lẽ bây giờ nói chuyện với tôi mà anh cũng không muốn sao?” Nét mặt Tôn Mạc vô cùng oán hờn, cô ta trợn mắt nhìn Trình Kiêu, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Trình Kiêu nhìn cô ta, lạnh lùng nói: “Cô muốn nói gì?”

Tôn Mạc tỏ vẻ đau khổ, cười tự giễu nói: “Tôi muốn nói gì? Đúng thế, tôi muốn nói gì chứ? Tôi còn có thể nói gì đây! Anh là Trình đại sư cao quý, uy thế hơn người, tôi chỉ là một cô gái bình thường, tôi dám nói gì chứ?”

“Nhưng anh cảm thấy anh đối xử với tôi như thế có công bằng không?”

Nét mặt Trình Kiều không chút cảm xúc, anh lạnh lùng nhìn Tôn Mạc, không nói một lời.

Dường như Tôn Mạc được mở công tắc nói, bắt đầu oán trách: “Không sai, tôi thừa nhận lúc trước tôi xem thường anh, cảm thấy anh chỉ là một tên vô dụng, không làm tròn nghĩa vụ của người làm vợ”

“Nhưng tôi làm thế có gì sai? Anh rõ ràng là một tên vô dụng, là một người phụ nữ bình thường, tôi không thích anh cũng là hợp lý mà.

“Chẳng lẽ anh lại đi thích một người phụ nữ xấu xí sao?”

“Nhưng rõ ràng anh có y thuật hơn người, còn có tu vi võ đạo cao cường, vậy mà lại giả làm một tên vô dụng, anh làm thế là có mục đích gì?”

“Nếu anh nói sự thật cho tôi sớm hơn, sao tôi có thể ghét bỏ anh được?”

“Cho nên người gây ra những chuyện ngày hôm nay là anh, chứ không phải tôi!”

“Là sự ngông cuồng, ngạo mạn của anh, là anh không coi ai ra gì, là anh không giải thích, khiến tôi oán hận anh, khiến tôi tuyệt vọng với anh, là anh tự tay đẩy tôi vào lòng người khác!”

Dần dần, Tôn Mạc trở nên hơi điên cuồng, khuôn mặt xinh đẹp bắt đầu trở nên vặn vẹo.

Nghe thấy những lời này, Trình Kiêu rất muốn bật cười.

Rõ ràng là cô ta thực dụng, rõ ràng là cô ta lấy bản thân làm tiền cược, rõ ràng là cô ta thích người đàn ông khác khi hai người vẫn còn là vợ chồng, bây giờ cô ta lại trách anh.

Nếu anh không trùng sinh, nếu anh không phải Trình đại sư, nếu anh vẫn là tên vô dụng kiếp trước, bây giờ chắc chắn cô ta đã hạnh phúc nằm trong lòng Lưu Tào Khang rồi.

Những suy nghĩ này không ngừng hiện lên trong đầu Trình Kiêu, anh muốn phản bác, nhưng lại cảm thấy không cần thiết.

Cần phải tranh cãi với một người qua đường ư?

“Nói xong rồi à?” Trình Kiêu lạnh lùng hỏi.
 
Chương 1143


Chương 1143

Tôn Mạc cắn chặt môi trợn mắt trừng Trình Kiêu.

“Nói xong thì tôi đi đây.” Nét mặt Trình Kiêu không chút cảm xúc, anh đi lướt qua bên cạnh Tôn Mạc, xem những lời khi nãy như gió thổi qua tai, không để lại một chút dấu vết gì.

Tôn Mạc siết chặt tay, cố nén không cho nước mắt tuôn rơi: “Trình Kiêu, cho dù anh đánh tôi mắng tôi một trận cũng được, bây giờ, tôi còn không có tư cách để anh nhìn thêm một cái hay sao?”

“Anh đúng là độc ác, anh biết tôi không thích bị người khác xem thường nhất, cho nên anh cố ý xem thường tôi đúng không?”

“Trình đại sư, ha ha, hay cho cái danh Trình đại sư! Trình Kiêu, anh giấu kỹ đấy chứ!”

“Hôm nay Tôn Mạc tôi xin thề, một ngày nào đó, tôi sẽ khiến anh hối hận!”

Tôn Mạc trợn mắt nhìn bóng lưng Trình Kiêu rời đi, hai mắt cô ta đỏ như máu, móng tay cũng ghim vào trong da thịt, ngón tay trắng như bạch ngọc đang không ngừng nhỏ máu.

Tiệc rượu kết thúc, Trình Kiêu trở lại biệt thự Vọng Lâu để tu luyện, Mấy ngày qua, Trình Kiêu bố trí thêm trận pháp Tụ Linh, nước linh khí đã hoàn toàn có thể sản xuất tự động.

Bên kia, Mã Tài cũng đưa tin tới, nước sinh mệnh bán rất chạy, theo dự tính sẽ chiếm lĩnh thị trường thành phố Hà Tây trong vòng một tháng.

Cuối cùng chỉ trong ba ngày đã chiếm lĩnh thị trường thành phố Hà Tây rồi.

Mười ngày, toàn bộ Lĩnh Nam thất thủ.

Nếu không vì Trình Kiêu yêu cầu tạm thời không mở rộng ra bên ngoài, Mã Tài tự tin răng trong vòng một tháng sẽ khiến nước sinh mệnh chiếm lĩnh thị trường cả nước.

Hôm nay đã là hai mươi bảy tháng Chạp, Ninh Lan gọi điện thoại đến bảo Trình Kiêu về ăn Tết.

Nhưng Trình Kiêu đã khéo léo từ chối.

Trình Kiêu đoán có lẽ mẹ và Lâm Ngọc sẽ về quên, ăn Tết cùng với Trình Đông.

Thư Nam vẫn còn đang tu luyện, nếu không phải vì anh ta chưa đạt đến cảnh giới Tích Cốc, thỉnh thoảng cũng cần ăn uống, thì Trình Kiêu đã sắp quên mất sự tồn tại của anh ta rồi Chiều hôm đó, Tô Lương Tử biến mất đã lâu đột nhiên trở về từ bên ngoài.

Nhưng ông ta trở về với cơ thể đầy vết thương, còn bị thương rất nặng, chỉ kịp nhìn mặt Trình Kiêu một cái rồi ngất xỉu.

Trình Kiêu nhìn ông ta, tỏ vẻ ngạc nhiên: “Không ngờ lại có người có thể khiến Tô Lương Tử bị thương nặng!”

Trình Kiêu không nói nhiều, lập tức lấy ra một viên đan dược bỏ vào miệng Tô Lương Tử, sau đó dùng linh lực của bản thân chữa thương cho ông ta.

Sau hai tiếng cứu chữa, Tô Lương Tử đã không có gì đáng ngại nữa Tô Lương Tử mở mắt ra, câu nói đầu tiên là: “Mau, mau đến huyện Kê Kinh, nơi đó vừa phát hiện động phủ của tiên nhân Bái Nguyệt từ tám trăm năm trước.

Tiên nhân Bái Nguyệt?

Nếu dám xưng là tiên nhân thì thực lực chắc chắn không tầm thường.

“Thương tích của ông đã được chữa khỏi rồi, từ từ nói xem đã xảy ra chuyện gì? Ông bị ai đánh trọng thương vậy.” Trình Kiêu nhẹ nhàng nói, lần trước Tô Lương Tử gọi điện thoại về, nói răng ông ta phát hiện ra một nơi thần bí, có lẽ chính là động phụ của tiên nhân Bái Nguyệt.

Tô Lương Tử hít sâu một hơi ổn định tâm trạng, rơi vào trong ký ức.
 
Chương 1144


Chương 1144

“Sau khi trở về từ Trung Châu, tôi tình cờ phát hiện rất nhiều võ giả đi tới một thị trấn, thị trấn kia là một thị trường giao dịch cỡ nhỏ. Tôi nghe thấy tin tức liên quan đến động phủ của tiên nhân Bái Nguyệt từ trong thị trường giao dịch đó.”

“Lúc đầu tôi cũng không tin, chỉ đi tìm thử cùng các võ giả kia.

Không ngờ tôi thật sự tìm thấy!”

“Tiếc là động phủ tiên nhân Bái Nguyệt đã bị thế lực võ đạo khác chiếm giữ. Khi tôi gọi điện thoại cho ngài là lúc tôi quyết định lén lén vào trong, dò xét xem sao.”

Trình Kiêu đã hiểu đại khái tình huống: “Vậy ông là bị ai đánh?

Thế lực võ đạo nào có thể đánh ông thành thế này?”

Tô Lương Tử hơi xấu hổ: “Sư phụ, thế lực võ đạo đó rất mạnh, trong đó có ba người mạnh hơn tôi. Chỉ mỗi tông sư, tôi đã gặp không dưới mười người!”

“Tôi chỉ dò xét được động phủ của tiên nhân Bái Nguyệt có trận pháp bảo vệ, bọn họ vẫn không thể mở trận pháp. Lúc tôi muốn thử xông vào thì bị bọn họ phát hiện. Đương nhiên mấy đệ tử của bọn họ không phải đối thủ của tôi, sau đó tông sư ra mặt, nhưng tôi vẫn có thể chống lại được. Nhưng sau đó lại xuất hiện ba cao thủ rất lợi hại, tôi chỉ đỡ được ba chiêu của bọn họ đã bị đánh bại rồi.

“May mà tôi chạy nhanh mới còn mạng trở về gặp ngài đấy!”

Trình Kiêu hơi tò mò: “Xem ra giới võ đạo Á tộc cũng không đơn giản như những gì nó thể hiện ngoài mặt!”

Theo đánh giá của Trình Kiêu, dù thực lực của Tô Lương Tử không bằng Cừu Thiên Sát, nhưng cũng không đến mức bị đánh trọng thương.

Thực lực của Cừu Thiên Sát cũng đã là tồn tại số một số hai trong giới võ đạo Á tộc rồi.

Ba người này có thể khiến Tô Lương Tử bị thương nặng, rõ ràng thực lực cao hơn Cừu Thiên Sát.

Nhưng nhìn khắp giới võ đạo Á tộc, chỉ có Kiếm Thần Yến Nam Thiên và chiến thần Khương Vân Minh ở thủ đô là có thực lực cao hơn Cừu Thiên Sát thôi, cũng chưa từng nghe nói là còn có ai khác nữa Ba người này là người của thế lực nào?

Còn một điều nữa, trên ba người này có còn tồn tại mạnh hơn không?

“Đi thôi, ông đi cùng tôi đến động phủ của tiên nhân Bái Nguyệt một lần nữa.” Trình Kiêu lạnh nhạt nói.

Bây giờ, Trình Kiêu cần tài nguyên tu luyện, nếu thật sự có thể tìm thấy động phủ của một người luyện võ thời xưa sẽ trợ giúp rất nhiều cho việc nâng cao tu vi của anh.

“Được”

Hai mắt Tô Lương Tử sáng lên, có Trình Kiêu đi cùng, chắc chắn ông ta có thể trả thù, cướp lại động phủ của tiên nhân Bái Nguyệt.

Huyện Kê Kinh là một huyện nhỏ trực thuộc thành phố Hà Tây, không có gì đặc sắc, hơn nữa còn là huyện thị cách đây không lâu vừa thoát khỏi cái danh nghèo khó.

Sau khi Tô Lương Tử dẫn Trình Kiêu đến huyện Kê Kinh, Trình Kiêu mới biết thì ra động phủ của tiên nhân Bái Nguyên nắm ở ngọn núi lớn nổi tiếng nhất trấn Bao Gốc.

Trấn Bao Cốc được xây dựng vòng quanh một ngọn núi, ngọn núi này chính là núi Cốc.

Trấn Bao Cốc vây quanh núi Cốc.

Trấn Bao Cốc cũng chính là nơi ba của Trình Kiêu là Trình Đông phấn đấu mấy chục năm, cũng xem như là nhà của Trình Kiêu.

Trình Kiêu cũng khá quen thuộc với trấn Bao Cốc.
 
Chương 1145


Chương 1145

Kiếp trước anh cảm thấy rất hứng thú với lịch sử của trấn Bao Cốc, từ Trình Đông, anh được xem huyện chí* từ thời phong kiến, biết trấn Bao Cốc này có lịch sự ít nhất hơn nghìn năm.

*Huyện chí: Sách ghi chép lại lịch sử, địa lý, phong tục, văn hoá, giáo dục, di sản,.. của địa phương.

Vị trí địa lý của trấn Bao Cốc rất xấu, ở giữa là một ngọn núi lớn, cũng chính là núi Cốc. Giống như một con dao nhọn cắm ở giữa.

Mà xung quanh cũng đều là những ngọn núi nhỏ, đất đai căn cỗi Trong thời đại khả năng sản xuất yếu kém đó, bọn họ đều phải dựa vào săn bắt để kiếm sống.

Trấn Bao Cốc có rất nhiều cơ hội dời ra ngoài sinh sống, lần đầu là thời vua Càn Long nhà Thanh, một lần vào giai đoạn cận đại.

Đáng lý ra đây là chuyện tốt của tất cả mọi người ở trấn Bao Cốc, nhưng hai lần đều không thể thành công, không biết cuối cùng là gặp trở ngại ở đâu.

Giống như hết đời này đến đời khác, người của trấn Bao Cốc đều phải trông giữ núi Cốc này vậy.

Kiếp trước, Trình Kiêu cũng rất tò mò với núi Cốc này, cũng từng đi lên núi Cốc, nhưng trong phạm vi mấy chục dặm, núi Cốc không có điểm nào kỳ lạ cả.

Nhưng với ánh mắt của Trình Kiêu hôm nay, lên núi Cốc một lần nữa, có lẽ sẽ nhìn ra điểm khác biệt.

Bây giờ trấn Bao Cốc đã xây đường xi măng bằng phẳng, thông thẳng xuống các thôn bên dưới.

Trình Kiêu và Tô Lương Tử đi tới trấn Bao Cốc, chỉ đi một vòng xung quanh trấn sau đó trở về huyện.

Tô Lương Tử khó hiểu hỏi: “Sư phụ, vì sao chúng ta không đi vào?”

Trình Kiêu hờ hững đáp: “Không vội, còn hai ngày nữa sẽ đến ba mươi Tết, đợi giao thừa xong đã.”

Tô Lương Tử hơi không yên lòng: “Sư phụ, lỡ như những người đó phá được trận pháp thì phải làm sao?”

Trình Kiêu vô cùng tự tin nói: “Yên tâm, đã lâu như thế mà bọn họ vẫn không phá được trận pháp, thì trong một khoảng thời gian ngắn bọn họ vần không phá được đâu.”

Tô Lương Tử im lặng, chỉ có thể trở về huyện cùng với Trình Kiêu Hai người thuê phòng trong khách sạn sang trọng nhất huyện.

Kiếp trước, Trình Kiêu có mấy người bạn rất thân ở huyện Kê Kinh.

Mục Tranh vẻ ngoài cẩu thả, nội tâm tình tế, trọng tình cảm, trọng nghĩa khí.

Nhà tiên tri Tô Ngạn Ninh lắm lời, tự xưng rằng bản thân có thể tính được tốt xấu và dự đoán tương lai.

Cùng với cô gái thần bí có khí chất đặc biệt, xinh đẹp ngọt ngào Mạc Vũ Lần này, nếu đã đi đến huyện Kê Kinh, đương nhiên phải gặp họ một lần Nhưng mấy người bạn này là Trình Kiêu làm quen lúc đến huyện Kê Kinh sau khi được Vương Đỗ Lan tìm thấy.

Lúc này, Trình Kiêu biết họ, nhưng chưa chắc họ biết Trình Kiêu.

Kiếp trước, khi mới quen biết họ, Trình Kiêu cũng biết họ là những người có chuyện riêng.

Nhưng họ đều chôn giấu câu chuyện của bản thân ở nơi sâu nhất trong đáy lòng, chưa từng nói ra với người ngoài.

Nhưng có một lần uống say, Trình Kiêu nghe Mục Tranh mơhồ nhắc tới tên một cô gái. Anh ta say một đêm, cũng gọi cả một đêm.

Nếu cô gái này không phải nợ anh ta rất nhiều tiền thì chính là một cô gái khiến anh ta khắc cốt ghi tâm, có lẽ là thương, cũng có lẽ là yêu.

Nhưng chắc chắn là sâu tận xương tuỷ!

 
 
Chương 1146


Chương 1146

Trình Kiêu vẫn luôn tò mò về câu chuyện của những người bạn này, kiếp trước anh không có cơ hội được biết, kiếp này, có lẽ anh có thể chính mắt nhìn thấy.

Trình Kiêu bảo Tô Lương Tử ở lại khách sạn nghỉ ngơi, còn anh thì rời khỏi khách sạn, chuẩn bị đi tìm Mục Tranh trước.

Trình Kiêu ấn thang máy, trong lúc đợi thang máy, anh nghe thấy trong thang máy có người nói.

“Mấy người ở tầng ba là ai vậy? Sao trước cửa còn có nhiều người mặc vest đen thế, trông thật đáng sợ!”

“Suyt, đừng nói bậy, mấy người ở tầng ba hôm nay đều là nhân vật lớn của huyện chúng ta đấy.”

“Hả, nhân vật lớn nào vậy?”

“Có từng nghe nói tới Tập đoàn Mục Thị, Tập đoàn Tứ Hải không?

Tổng Giám đốc của bọn họ đích thân đến đây đấy!”

“Tập đoàn Mục Thị và Tập đoàn Tứ Hải! Trời ạ, đây là doanh nghiệp lớn nhất của huyện chúng ta mà…”

Cửa thang máy mở ra, bên trong là hai nhân viên phục vụ trẻ tuổi, lúc thấy Trình Kiêu, hai người đều cúi đầu không nói gì nữa.

Trình Kiêu đi vào thang máy, vốn định xuống tầng một, nhưng bây giờ anh đã đổi ý.

Tập đoàn Mục Thị, chính là công ty nhà Mục Tranh.

Còn Tập đoàn Tứ Hải, vừa khéo là kẻ thù không đội trời chung của Tập đoàn Mục Thị.

Đương nhiên công ty ở huyện, dù là quy mô hay tài chính chắc chắn cũng không thể so với Tập đoàn Đông Vương được Thật ra nếu so sánh, thực lực của Tập đoàn Mục Thị và Tập đoàn Tứ Hải có lẽ tương đương với mấy người Trương Manh Tân Thủ.

Chẳng mấy chốc, Trình Kiêu đã đến tầng ba.

Nhưng anh vừa bước ra khỏi thang máy đã bị hai chàng trai mặc vest đen chặn lại.

“Nơi này không được đi vào!”

Trình Kiêu hỏi: “Tại sao?”

Một tên vệ sĩ quan sát Trình Kiêu, thấy anh còn trẻ, hơn nữa còn ăn mặc rất bình thường, lập tức tỏ vẻ khinh thường.

“Nơi này đang tổ chức một cuộc họp quan trọng, người không phận sự không được đi vào!”

Trình Kiêu bình tĩnh nói: “Tôi đến đây là để tham dự hội nghị!”

Hai vệ sĩ thoáng sửng sốt, sau đó một người cười khẩy nói: “Nhóc con, nếu cậu muốn gây chuyện thì tôi khuyên cậu mau cút đi! Nơi này đang tổ chức buổi đấu thần công khai, người đến tham gia hội nghị đều là nhân vật lớn trong huyện, một tên nhóc vắt mũi chưa sạch như cậu mà cũng muốn tham gia đấu thầu à?

Cậu có tiền không?”

Trình Kiêu lấy thẻ tử kim của Lôi Chấn Vũ ra: “Các anh có biết tấm thẻ này không?”

Hai vệ sĩ đều là người từng trải, lúc nhìn thấy thẻ tử kim, cả hai đều thoáng sửng sốt.

Bọn họ nhìn Trình Kiêu bằng ánh mắt khó tin: “Đây là thẻ tử kim chí tôn!”

“Sao có thể!”

Hai vệ sĩ vô cùng khiếp sợ, bọn họ biết tấm thẻ này là của Chủ tịch Tập đoàn Kim Thế của Lôi Chấn Vũ ban hành, nghe nói chỉ có ba tấm, ông Lôi Chấn Vũ từng tuyên bố sẽ đưa ba tấm thẻ này cho người ông ta kính trọng nhất.
 
Chương 1147


Chương 1147

Chẳng lẽ chàng trai trước mắt là một trong những người đó?

“Có còn cần phải xác minh bên trong có bao nhiêu tiền hay không?” Trình Kiêu thản nhiên hỏi.

“Không, không cần! Xin mời vào!” Hai người bảo vệ cung kính cúi.

đầu. Lôi Chấn Vũ chính là một nhân vật lớn ở Hà Tây. Nghe nói còn có quan hệ không tệ với một nhân vật lớn ở Hà Tây là Mã Tài. Nếu Trình Kiêu thật sự là người được Lôi Chấn Vũ tôn kính và xem trọng, hai người bảo vệ nhỏ bé như bọn họ nào dám đắc tội!

Trình Kiêu tiến vào trong hội trường, bên trong hội trường cũng đã có không ít người, có khoảng mấy chục người, đều ăn mặc như những người thành đạt.

Hiển nhiên buổi đấu thầu vấn chưa bắt đầu, tất cả mọi người đều túm năm tụm ba tụ tập tán gẫu cùng một chỗ.

Trình Kiêu nhìn lướt qua toàn sảnh, lập tức nhìn thấy một người thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi.

Người thanh niên kia có một kiểu rất sành điệu, mái tóc che đi lông mày, khiến cho cả người anh ta có vẻ rất đẹp trai.

Bên cạnh người thanh niên kia là một cô gái mặc váy trắng, cô gái để tóc dài gợn sóng, trẻ trung xinh đẹp, thoạt nhìn rất xứng đôi với người thanh niên.

Người thanh niên này chính là Mục Tranh Nhưng Trình Kiêu cũng không quen cô gái ở bên cạnh. Hiển nhiên, kiếp trước khi Trình Kiêu quen biết với Mục Tranh, cô gái này đã rời khỏi Mục Tranh.

“Chẳng lẽ cô gái mà Mục Tranh nhớ mãi không quên kia chính là cô ấy?”

Kiếp trước khi Mục Tranh Có phải hay không, chỉ cần hỏi là nói mơ trong lúc ngủ, không biết đã gọi tên cô gái kia bao nhiêu lần. Trình Kiêu muốn không nhớ rõ cũng khó.

Mục Tranh đang dẫn theo cô gái kia, cười nói với mấy người trẻ tuổi khác.

Trình Kiêu lặng lẽ đi tới phía sau Mục Tranh, cầm một ly rượu vang đỏ, đứng ở vị trí góc tường, vẫn chưa vội vàng chào hỏi anh ta Dù sao, hiện tại anh chỉ là một người xa lạ đối với Mục Tranh.

Ở trước mặt Mục Tranh cách đó không xa, có một người đàn ông trung niên tướng mạo uy vũ, đang cười nói với ba người còn lại, người đó chính là cha của Mục Tranh, ông chủ tập đoàn Mục thị, Mục Thanh Sơn.

Từ thái độ cung kính của ba người còn lại thì có thể thấy được, bọn họ đều rất tôn kính với Mục Thanh Sơn, dù sao nhà họ Mục lúc này chính là doanh nghiệp lớn nhất ở huyện Kê Kinh .

Trên sân khấu ở phía trước, một vài nhân viên phục vụ đã bố trí xong, một người phụ trách cầm mic bắt đầu điều chỉnh lần cuối cùng.

“*Alo… Alo ..° Sau khi thử một chút, xác định không có vấn đề gì, người phụ trách gật đầu với một nữ MC xinh đẹp mặc váy dài.

Nữ MC vén chiếc váy lên, cẩn thận đi qua, nhận lấy mic, dùng giọng nói ngọt ngào nói: “Kính thưa các vị lãnh đạo, các vị khách quý ..’ Sau đó là lãnh đạo huyện đến giới thiệu….

Sau lời phát biểu khai mạc, buổi đấu thầu bắt đầu.

Hôm nay tổng cộng có năm mảnh đất, đương nhiên, mảnh đất tốt nhất cũng chính là mảnh đất vàng của buổi đấu thầu, là khu đối diện trường tiểu học thực nghiệm huyện đã bị phá dỡ.

Gần công viên và trường tiểu học, tiềm năng của mảnh đất đó có thể tưởng tượng được.

Mảnh đất vàng, bình thường đều cuối cùng mới xuất hiện.

Đại bộ phận phía trước đều là tranh đấu nhỏ mà thôi.

Sự chú ý của Trình Kiêu vẫn luôn ở trên người Mục Tranh.

Cô gái bên cạnh Mục Tranh đột nhiên ghé vào tai Mục Tranh, nhỏ giọng nói: “Em đi vệ sinh”

“Ừm.” Mục Tranh gật gật đầu, vẻ mặt dịu dàng.
 
Chương 1148


Chương 1148

Trình Kiêu nhìn thoáng qua một người thanh niên đồng thời rời đi ở một nơi khác, lặng lẽ đi theo.

Người khác không nhìn thấy, nhưng Trình Kiêu nhìn thấy rất rõ ràng, vừa rồi người thanh niên kia đã dùng ánh mắt trao đổi với cô gái ở bên cạnh Mục Tranh.

Hơn nữa, Trình Kiêu quen biết người thanh niên kia, kẻ thù không đội trời chung của nhà họ Mục, cậu chủ Vương Gia Cường của tập đoàn Tứ Hải.

Nhìn hành vi thân mật của cô gái kia với Mục Tranh, hơn phân nửa là bạn gái của Mục Tranh, nhưng bạn gái của mình lại trao đổi ánh mắt với cậu chủ nhà kẻ thù, không cần nghĩ cũng biết khẳng định không có chuyện gì tốt trong đó.

Trình Kiêu đi theo cô gái kia vào phòng vệ sinh. Cô gái vào phòng vệ sinh nữ. Trình Kiêu đi vào phòng vệ sinh nam.

Với thính lực của Trình Kiêu, trong phòng vệ sinh cách âm kém như thế này, cho dù là tiếng giấy vệ sinh bị vò nát, chỉ cần anh muốn nghe thì anh đều có thể nghe rất rõ ràng Trình Kiêu nghe thấy tiếng cửa phòng vệ sinh đối diện vang lên.

Đó là một tiếng bước chân dồn dập, tiếng bước chân rất nặng nề, không phải tiếng bước chân của một người phụ nữ.

Sau đó là tiếng đóng cửa gấp gáp.

“Thế nào rồi? Đã điều tra rõ ràng điểm mấu chốt của nhà họ Mục bên kia chưa?” Quả nhiên là giọng nói của một người đàn ông.

Mặc dù đã cố gắng đè nén, nhưng Trình Kiêu thậm chí có thể nghe ra được cảm giác sốt ruột không thể đè nén được trong giọng nói của anh ta.

Tiếp theo là giọng nói của cô gái kia: “Hỏi thăm rõ ràng rồi, nhà họ Mục nhất định phải có được mảnh đất này!”

“Được rồi! Cô có hỏi rõ họ sẵn sàng bỏ ra bao nhiêu không?”

“Chuyện này tôi tạm thời cũng không biết, lão hồ ly Mục Thanh Sơn kia rất cẩn thận, ngay cả đứa con ngốc nghếch kia của ông ta cũng không rõ lắm.” Nói đến đứa con trai ngốc nghếch kia, trong giọng nói của cô gái tràn ngập khinh bỉ, dường như đùa giỡn Mục Tranh trong lòng bàn tay là một chuyện có cảm giác thành tựu cố nào.

Tiếp theo, là một loạt âm thanh không thích hợp cho thiếu nhi nghe.

“Ha ha, bảo bối, em chịu khó ủy khuất vài ngày, lập tức ông Mã bên kia sẽ phái người tới, đến lúc đó tập đoàn Mục thị chính là của anh. Về sau huyện Kê Kinh này do nhà họ Vương anh định đoạt!” Vương Gia Cường đắc ý cười nói.

Trình Kiêu không nghe thêm nữa. Mọi chuyện từ đầu đến cuối, anh cũng có thể đoán ra đại khái.

Tập đoàn Tứ Hải và tập đoàn Mục thị là đối thủ truyền kiếp của nhau, thế nhưng, không ngờ tập đoàn Tứ Hải lại nịnh bợ Mã Tài, cứ như vậy, bọn họ có dã tâm thôn tính tập đoàn Mục thị.

Người phụ nữ kia bị lợi ích làm mờ mắt, khẳng định là nhận được chỗ tốt nào đó nên mới phản bội Mục Tranh.

Sau khi Trình Kiêu trở lại đại sảnh, vài phút sau, Vương Gia Cường và người phụ nữ kia một trước một sau lần lượt quay lại.

Người phụ nữ kia dường như cố ý rửa mặt trang điểm một phen, thoạt nhìn xinh đẹp động lòng người, dường như chưa từng xảy ra chuyện gì, một lần nữa khoác cánh tay của Mục Tranh.

Vòng đấu thầu đầu tiên kết thúc nhanh chóng, phần thắng thuộc về một gã đàn ông mập mạp.

Rất nhiều người chúc mừng gã mập mạp kia: “Giám đốc Viên, chúc mừng anh!”
 
Chương 1149


Chương 1149

Gã mập mạp kia hưng phấn cười nói: “Ha ha, may mắn thôi, mọi người đều chú ý đến mảnh đất vàng ở phía sau, không chú ý đến mảnh đất này, nhưng dạ dày của tôi nhỏ, ăn mảnh đất này thì vừa vặn!

Trông mấy lần đấu giá tiếp theo, Mục Thanh Sơn lấy được một mảnh, Mã Tứ Hải của tập đoàn Tứ Hải lấy được một mảnh.

Cuối cùng, đến lượt mảnh đất vàng cuối cùng.

Nữ MC vừa mới tuyên bố, trong đại sảnh bỗng nhiên trở nên cực kỳ yên tĩnh, bầu không khí trở nên khẩn trương, có cảm giác gấp gáp như mưa gió thổi trước cơn bão.

“Vâng, mảnh đất cuối cùng, chính là mảnh đất vàng lần này của chúng ta, không biết là nhân vật lớn nào may mắn lấy được!”

“Giá khởi điểm của mảnh đất này là ba mươi tỷ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn ba trăm triệu!”

“Tôi tuyên bố, đấu thầu bắt đầu!”

Giọng nói của nữ MC cũng có chút run rẩy, hiển nhiên ngay cả chính bản thân cô ta cũng có chút kích động.

Ngay khi giọng nói của nữ MC vừa dứt.

Một người đàn ông cao gầy đeo kính ngay lập tức giơ tấm biển trên tay lên: “Ba mươi ba tỷ!”

“Ba mươi tư tỷ!”

“Ba mươi lăm tỷ!”

“Ba mươi sáu tỷ!”

Trong đại sảnh, giọng nói của các đối thủ cạnh tranh liên tiếp vang lên, trong đó còn xen lẫn tiếng khiếp sợ và cảm thán của một số người.

Tuy nhiên, hiện tại những người ra giá đều là những công ty nhỏ, những gã khổng lồ như tập đoàn Mục thị và tập đoàn Tứ Hải vẫn luôn mỉm cười lắng lặng quan sát.

Có một loại khí thế như cả thế giới đều năm trong lòng bàn tay mình.

Rốt cuộc, thời điểm giá cả tăng lên tới 79, 5 tỷ thì đối thủ cạnh tranh càng ngày càng ít, chỉ còn lại hai ba người còn đang tăng giá.

Tuy nhiên, giá tăng cũng chỉ là ba trăm hoặc bốn trăm triệu, không giống lúc mới bắt đầu, một lần tăng giá chính là một tỷ.

Lúc này, Mục Tranh không ngồi yên được nữa, nhỏ giọng hỏi: “Ba, chúng ta ra giá đi!”

Mục Thanh Sơn nhìn về phía tập đoàn Tứ Hải, lắc đầu nói: “Không vội, Vương Tứ Hải còn chưa ra giá!”

Ở phía đối diện, người đàn ông gầy gò mặc âu phục màu đen, cũng chính là ông chủ tập đoàn Tứ Hải, Vương Tứ Hải, cũng đang nhìn về phía Mục Thanh Sơn.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, trên không trung dường như có tia lửa bắn ra bốn phía.

Vương Tứ Hải nói với người thanh niên bên cạnh: “Gia Cường, lão hồ ly Mục Thanh Sơn đến bây giờ vẫn chưa có động tĩnh gì, nhất định là đang chờ chúng ta ra giá đấy? Con trực tiếp tăng giá lên chín mươi tỷ!”

Vương Gia Cường giơ tấm biển trong tay lên, giọng nói lạnh lùng kiêu ngạo: “90 tỷ!”

Sau khi hô xong, anh ta còn nhìn về phía Mục Tranh bằng ánh mắt khiêu khích.

Hít!

Hầu hết mọi người trong đại sảnh đều hít một hơi khí lạnh!

“Thì ra là người của tập đoàn Tứ Hải, chẳng trách lại giàu có như: vậy!”
 
Chương 1150


Chương 1150

Sau khi nhìn thấy Vương Gia Cường báo giá, sự kinh ngạc ở trong lòng mọi người mới chậm rãi tiêu tan.

“Ở huyện Kê Kinh chúng ta, người có thể lấy ra chín mươi tỷ cũng chỉ có tập đoàn Tứ Hải và tập đoàn Mục thị.”

Trên sân khấu, nữ MC hét lên đầy phần khích: “Chín mươi tỷ lần đầu tiên, còn ai ra giá cao hơn chín mươi tỷ không?”

Mục Tranh không thể ngồi yên được nữa, liên tục nhìn về phía Mục Thanh Sơn: “Ba, chúng ta báo giá đi! Vương Gia Cường đã báo giá chín mươi tỷ những người khác khẳng định sẽ không theo, hiện tại còn lại hai nhà chúng ta tranh đoạt mảnh đất này!”

Mục Thanh Sơn suy nghĩ một chút rồi nói: “Báo giá đi!”

“Vâng!” Ánh mắt của Mục Tranh lộ ra một tia hưng phấn, lập tức hỏi: “Báo bao nhiêu hả ba?”

“Thêm ba trăm triệu!” Mục Thanh Sơn nói.

Lời này vừa nói ra, Mục Tranh ngẩn người. Cô gái bên cạnh Mục Tranh cũng hơi sửng sốt, trong ánh mắt lộ vẻ khó hiểu.

“Ba, thêm ba trăm triệu không phải chẳng khác nào không thêm hay sao?” Giọng điệu của Mục Tranh có chút oán trách, nhà họ Mục bọn họ nhất định phải có mảnh đất này, nhưng anh ta cảm thấy thái độ của cha mình dường như có chút qua loa có lệ.

Mục Tranh cười ha hả, trong mắt hiện lên một tia cơ trí: “Cứ làm theo lời ba.

“Vâng!” Mục Tranh có chút bất đắc dĩ, giơ tấm biển trong tay lên, yếu ớt kêu lên một tiếng: “Thêm ba trăm triệu!”

Hội trường yên lặng trong khoảnh khắc!

Sau đó, có một tràng cười khe khẽ vang lên.

Thực ra sau khi Vương Gia Cường của tập đoàn Tứ Hải ra giá, tất cả mọi người đều đang chờ báo giá của tập đoàn Mục thị! Mọi người đều biết, tập đoàn Mục thị và tập đoàn Tứ Hải là đối thủ truyền kiếp của nhau, cho nên mọi người đã đoán được từ trước, lần đấu thầu lô đất vàng này khẳng định sẽ là một phen long tranh hổ đấu!

Nhưng bọn họ không ngờ rằng tập đoàn Mục thị lại chỉ tăng thêm ba trăm triệu!

Con số này có ý vị sâu xa!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Chẳng lẽ tập đoàn Mục thị cảm thấy mảnh đất này có giá quá cao? Hay là cố ý trêu đùa tập đoàn Tứ Hải?

Vẻ mặt của Vương Gia Cường trở nên âm trầm, lạnh lùng nói: “Ba, lão già Mục Thanh Sơn đang giở trò gì vậy? Chỉ thêm ba trăm triệu, ông ta có ý gì?”

Vương Tứ Hải cũng sửng sốt trong vài giây, rồi cười lạnh nói: “Lão già Mục Thanh Sơn này vô cùng giảo hoạt, ông ta đang cố bày mê trận, làm cho chúng ta không cách nào đoán được suy nghĩ của ông ta “Hừ, chẳng qua có lẽ ông ta cũng không biết, chúng ta đã bố trí gián điệp ở bên cạnh ông ta từ lâu, ý đồ thực sự của nhà họ Mục, chúng ta đã rõ như lòng bàn tay!”

“Gia Cường, con lại đi báo giá, lần này trực tiếp tăng lên 105 tỷ!”

Vương Gia Cường lộ vẻ mặt đắc ý giơ tấm biển lên, hét lớn: “105 tỷn Trong đại sảnh lại vang lên một loạt tiếng hít một hơi khí lạnh “Tập đoàn Tứ Hải xảy ra chuyện gì à? Bọn họ bị điên rồi sao?”

“Tập đoàn Mục thị chỉ tăng thêm ba trăm tị bọn họ lại trực tiếp tăng lên 105 tỷ!”

“Xem ra, tập đoàn Tứ Hải nhất định phải có lô đất vàng này!”

Mục Tranh nhíu mày nói: “Ba, xem ra lần này tập đoàn Tứ Hải cũng để mắt tới mảnh đất này! Chúng ta phải làm thế nào bây giờ? Chúng ta không thể để mất mảnh đất này!”
 
Chương 1151


Chương 1151

Trên khuôn mặt của Mục Thanh Sơn cũng lộ vẻ âm trầm, vừa rồi quả thực là ông ta đang cố ý muốn thăm dò phản ứng của tập đoàn Tứ Hải. Không ngờ rắng Vương Tứ Hải căn bản không để ý, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

“Lẽ ra lão già Vương Tứ Hải này không phải là người hào sảng như vậy chứ! Chẳng lẽ ông ta biết trước ý định của mình?” Trong đầu của Mục Thanh Sơn hiện lên suy nghĩ này.

Tuy nhiên, nghĩ đến việc ông ta chuẩn bị báo giá lần này, ngay cả con trai của mình cũng không biết, khẳng định sẽ không tiết lộ ra ngoài, lúc này Mục Thanh Sơn mới yên lòng “Thêm ba trăm triệu!” Mục Thanh Sơn nghiêm mặt nói.

“Ba, ba làm như vậy không có ý nghĩa gì cả! Nhà họ Vương bên kia căn bản không quan tâm tới chúng ta, như vậy chỉ khiến cho người khác chê cười nhà họ Mục chúng ta!” Mục Tranh lộ vẻ mặt oán trách nói.

“Không để cho người khác chê cười quan trọng hơn, hay là tiền quan trọng hơn?” Mục Thanh Sơn hỏi ngược lại.

Mục Tranh bất đắc dĩ, đành phải giơ tấm biển lên lần nữa, yếu ớt kêu lên: “Thêm ba trăm triệu!”

“Ha ha…”

Lần này, mọi người trực tiếp lớn tiếng cười “Không phải chứ? Lần này tập đoàn Mục thị tới đây để quấy rối hay sao? Việc này không giống với tác phong của tập đoàn Mục thị!”

“Xem ra nhà họ Mục cũng không muốn mảnh đất này, nhưng cũng không muốn buông tha như vậy nên mới cố ý gây rối tập đoàn Tứ Hải!”

“Mục Thanh Sơn này cũng quá âm hiểm rồi, thật sự không nhìn ra ông ta lại là người như vậy!”

Vương Gia Cường cười lạnh nói: “Ba, Mục Thanh Sơn này đúng là quá bình tĩnh!”

Vương Tứ Hải cười ha hả rồi nói: “Đừng quan tâm tới ông ta, tăng lên một trăm hai mươi tỷ!”

“Vâng!”

Lần này Vương Gia Cường dứt khoát đứng lên, lộ vẻ mặt khinh thường, cười lạnh lùng, liếc mắt nhìn Mục Tranh một cái rồi lớn tiếng nói: “Một trăm hai mươi tỷ!”

Nữ MC lập tức kích động, lớn tiếng kêu lên: “Cậu chủ Vương của tập đoàn Tứ Hải báo giá một trăm hai mươi tỷ! Còn ai ra giá cao hơn nữa không?”

Trong đại sảnh lập tức bắt đầu bàn luận sôi nổi: “Một trăm hai mươi tỷ! Đây rõ ràng là tập đoàn Tứ Hải đang thị uy với tập đoàn Mục thị! Rõ ràng đây là thái độ không tiếc bất cứ giá nào!”

“Xem ra lô đất vàng lần này sẽ thuộc về tập đoàn Tứ Hải rồi!”

“Chỉ là không biết lần này tập đoàn Mục thị có tăng giá nữa hay không?”

Mục Tranh bị ánh mắt khinh thường của người nhà họ Vương chọc giận, hai người bọn họ là kẻ thù của nhau, bình thường gặp mặt, cho dù là vì một con kiến cũng có thể tranh đấu đến mức vỡ đầu chảy máu.

Hiện tại bị Vương Gia Cường sỉ nhục trước mặt mọi người, Mục Tranh khẳng định không nuốt trôi được cơn tức này.

“Ba, rốt cuộc ba có muốn mảnh đất này hay không! Nếu như ba không muốn, vậy chúng ta hiện tại trở về đi, cũng còn tốt hơn bị mất sạch mặt mũi ở chỗ này!”

Mục Thanh Sơn trừng mắt nhìn anh ta một cái, trầm giọng nói: “Ngu xuẩn! Con cũng quá thiếu kiên nhẫn rồi, có thế thôi mà cũng bị chọc giận? Sau này làm sao ba có thể yên tâm giao công 1y cho con?”

Mục Tranh không phục nói: “Nhưng cho dù mỗi lần chúng ta chỉ tăng thêm ba trăm triệu, tập đoàn Tứ Hải căn bản cũng sẽ không thèm quan tâm, chúng ta làm như vậy rõ ràng không có tác dụng gì, chỉ là làm việc vô ích để cho người ta chê cười mà thôi!”

“Có ích hay không, đợi lát nữa sẽ nói sau. Con tiếp tục thêm ba trăm triệu nữa!” Mục Thanh Sơn đưa ra quyết định cuối cùng.
 
Chương 1152


Chương 1152

Trình Kiêu ở một bên cũng hơi bội phục Mục Thanh Sơn. Có thể gây dựng nên một doanh nghiệp lớn như tập đoàn Mục thị, Mục Thanh Sơn cũng không phải kẻ chỉ có hư danh.

Mục Tranh lộ vẻ mặt vừa xấu hổ vừa tức giận, bất đắc dĩ giơ tấm biển lên: “Thêm ba trăm triệu!”

Lần này, tất cả mọi người đều không cảm thấy kinh ngạc.

“Chà, tập đoàn Mục thị này đúng là giỏi giày vò, tôi muốn xem bọn họ có thể giày vò đến khi nào!”

“Tập đoàn Mục thị này muốn quấy rối cũng phải có mức độ chứ!

Bọn họ không sợ bị đá đập vào tay hay sao?”

Vương Tứ Hải khoa chân múa tay với Vương Gia Cường: “Trực tiếp thêm ba mươi tỷ!”

Vương Gia Cường hơi kinh hãi: “Nhiều như vậy sao! Ba, ba có cần suy nghĩ lại một chút không?”

“Nghe ba.” Vương Tứ Hải lộ vẻ mặt bình tính nói.

Vương Gia Cường giơ tấm biển lên, một lần nữa kêu lên: “Một trăm năm mươi tỷ!”

Nữ MC giật mình đến mức quên cả nói Trong đại sảnh, mọi người cũng kinh ngạc há to miệng, quên cả khép lại.

Mục Tranh cũng lộ vẻ mặt ngây ngốc: “Một trăm năm mươi tỷ!

Ba, con đã nói tập đoàn Tứ Hải lần này cũng quyết tâm đoạt được mảnh đất này, hiện tại ba đã tin chưa!”

Lần này ngay cả Mục Thanh Sơn cũng khiếp sợ: “Chẳng lẽ tập đoàn Tứ Hải thật sự muốn mảnh đất này?”

“Ngay lập tức, tăng giá!” Mục Thanh Sơn nói.

Mục Tranh trực tiếp từ chối: “Ba muốn tăng thì tự mình tăng giá đi, con không đấu nổi người nọ!”

“Thằng khốn!” Mục Thanh Sơn giận dữ mắng: “Thương trường như chiến trường, chỉ cần sơ sẩy một chút là thua cả bàn! Không ngờ con lại hành động theo cảm tính như thế, sau này làm sao có thể làm việc lớn được?”

Sắc mặt của Mục Tranh trở nên đỏ bừng vì bị răn dạy, nhưng anh ta vẫn lộ vẻ mặt quật cường, kháng nghị bằng một cách không tiếng động.

“Con còn không nhận sai?” Mục Thanh Sơn giận dữ nói.

“Con không sai!” Mục Tranh lộ vẻ mặt kiên định nói.

Trong mắt của cô gái bên cạnh Mục Tranh hiện lên một tia giễu cợt, thấp giọng nói: “Chú Mục, chú đừng tức giận, anh Mục Tranh còn trẻ tuổi nông nổi, tính cách thẳng thắn, không thích loại hành vi anh lừa tôi gạt này!”

Mục Thanh Sơn cười lạnh một tiếng: “Cháu cảm thấy đây là hành vi lừa gạt? Hay là chú có hành vi của kẻ tiểu nhân?”

Trong mắt cô gái kia hiện lên một tia hoảng sợ, cô ta chỉ muốn k1ch thích Mục Tranh một chút, không nghĩ tới phản ứng của Mục Thanh Sơn lại lớn như vậy!

“Chú Mục, chú đang giận cháu sao? Cháu chỉ thuận miệng nói thôi, nếu như có chỗ nào sai lầm, chú ngàn vạn lần không nên coi là thật!”

Nhìn dáng vẻ đáng thương của bạn gái, Mục Tranh lập tức bảo vệ cô ta ở phía sau, giận dữ nhìn Mục Thanh Sơn: “Ba, có chuyện gì thì cứ trút lên người con! Ba đừng lấy Tiểu Dung ra để trút giận.”

Ở một bên, Trình Kiêu nghe thấy chữ Tiểu Dung, một cái tên lập tức xuất hiện trong đầu.
 
Chương 1153


Chương 1153

Mã Tiểu Dung, người phụ trách thị trấn Hạ Câu, con gái của Mã Kiến Quốc.

Sau đó gả cho cậu chủ Vương Gia Cường của tập đoàn Tứ Hải.

Hơn nữa, cái tên mà Mục Tranh kiếp trước gọi chính là cái tên này.

Xem ra Mã Tiểu Dung đã làm tổn thương anh ta rất sâu!

Mục Thanh Sơn nghe thấy con trai không ngờ lại chỉ trích ông ta, tức giận đến mức sắc mặt tái xanh: “Con cảm thấy ba sẽ trút giận lên người cô ấy hay sao? Cô ấy có đáng để ba trút giận hay không?”

Mục Thanh Sơn lộ vẻ mặt hận không thể rèn sắt thành thép, ông ta tức giận là vì đứa con trai hồ đồ không chịu thua kém của mình.

Lời nói vừa rồi của Mã Tiểu Dung rõ ràng có ý khiêu khích cha con bọn họ.

Tuy rằng Mục Thanh Sơn không nắm được chứng cứ gì để chứng minh Mã Tiểu Dung có vấn đề, nhưng dựa vào trực giác nhiều năm của ông ta, ông ta nhận định Mã Tiểu Dung nhất định có vấn đề.

Mục Tranh cười lạnh nói: “Ba, sự thật bày ra trước mắt, ba còn muốn chơi xấu hay sao!”

“Thăng khốn, tại sao ba lại sinh ra một đứa con ngu xuẩn như con chứ!” Mục Thanh Sơn tức giận.

Mã Tiểu Dung vội vàng giả vờ khuyên nhủ: “Chú Mục, nếu chú không muốn mảnh đất này, cùng lắm thì nhường cho nhà họ Vương, thắng bại là chuyện thường ngày của nhà binh, chú đừng tức giận có hại cho sức khỏe!”

Lời này nghe có vẻ không có gì, hơn nữa còn là lời khuyên tốt.

Thế nhưng, người sáng suốt vừa nghe là có thể nghe ra ý tứ ẩn giấu trong lời này.

Cho dù nhà họ Mục buông tha lô đất vàng này, đó chẳng qua cũng chỉ là một lần lựa chọn rất bình thường của công ty. Nhưng Mã Tiểu Dung lại mô tả cuộc đấu thầu này thành chiến đấu với tập đoàn Tứ Hải, nếu tập đoàn Mục thị buông tha, chẳng khác nào bại trận!

Lòng dạ này đáng chém!

Tuy nhiên chỉ dựa vào những lời này để nói Mã Tiểu Dung có lòng dạ xấu xa thì rõ ràng không đủ chứng cứ.

Làm không tốt còn có thể bị Mã Tiểu Dung cắn ngược lại một cái.

Mục Thanh Sơn lạnh lùng nhìn Mã Tiểu Dung, trong lòng có chút khiếp sợ. Nếu đúng như ông ta nghĩ, như vậy cô gái này có tâm cơ thật sự quá sâu!

Những lời nói của Mã Tiểu Dung đương nhiên không có tác dụng gì đối với một lão hồ ly trong thương trường như Mục Thanh Sơn.

Thế nhưng, đối với một người trẻ tuổi như Mục Tranh thì lại thành công ngay lập tức Mục Tranh cảm thấy rất sỉ nhục, rõ ràng có thực lực đánh bại Vương Gia Cường, hiện tại lại phải nhận thua. Nhất là ở trước mặt bạn gái của mình, nhận thua trước mặt kẻ địch lớn nhất của mình.

Làm sao Mục Tranh có thể cam tâm?

Lần này, không có sự đồng ý của Mục Thanh Sơn, Mục Tranh trực tiếp giơ tấm biển lên: “165 tỷ!”

Nói xong, anh ta lạnh lùng nhìn về phía Vương Gia Cường, lộ vẻ mặt thoải mái.

Anh ta nhịn lâu như vậy, rốt cuộc phản kích được một phen.

Tuy nhiên, kế tiếp chỉ sợ phải nghênh đón lửa giận của cha mình.

Thế nhưng, Mục Tranh không hối hận, thay vì bị nghẹn khuất như vậy, không bằng thống khoái thả tay đánh một trận!

Vì thế, Mục Tranh đã chuẩn bị tốt cho việc bị ba mình đánh một trận.
 
Chương 1154


Chương 1154

Thế nhưng, điều làm cho Mục Tranh kỳ quái chính là, Mục Thanh Sơn chẳng những không đánh anh ta, trái lại thậm chí không có một câu trách cứ nào.

Mục Thanh Sơn lộ vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt nhìn về phía tập đoàn Tứ Hải, dường như đang tự hỏi.

“Ba, ba không trách con sao?” Mục Tranh nhỏ giọng hỏi.

Mục Thanh Sơn hừ lạnh một tiếng: “Vừa rồi ba bảo con tăng giá, con từ chối. Bây giờ bị người khác dùng lời khiêu khích, con lại tự mình nhảy ra tăng giá!”

“Tuy rằng thêm có chút ít, nhưng ba cũng có thể tiếp nhận.”

Mục Tranh lộ vẻ mặt ngây ngốc: “Ba, ba có ý gì? Thêm một chút?

Không phải ba bảo con thêm ba trăm triệu hay sao? Bây giờ con đã thêm mười tỷ, ba còn nói ít?”

Ở bên cạnh, trong mắt Mã Tiểu Dung cũng hiện lên một tia nghỉ ngờ, cô ta không đoán ra tâm tư của Mục Thanh Sơn.

Ngay cả Trình Kiêu cũng tò mò nhìn về phía Mục Thanh Sơn.

Ngay cả anh cũng không đoán ra suy nghĩ của Mục Thanh Sơn.

Mục Thanh Sơn cười lạnh: “Ai nói cho con biết là ba bảo con thêm ba trăm triệu? Ba yêu cầu con thêm ba mươi tỷ! Là chính con không đợi ba nói xong đã từ chối, con còn trách ai?”

Mục Tranh hoàn toàn sững sờ, anh ta thật sự không hiểu được suy nghĩ của Mục Thanh Sơn. Vừa rồi anh ta giống như một con khỉ nhảy tới nhảy lui, cuối cùng không thể thay đổi cái gì.

Sau lần ra giá bình thường đầu tiên của tập đoàn Mục thị, nhà họ Vương bên kia lại im lặng Lần này Vương Tứ Hải tự mình báo giá: “Thêm ba trăm triệu!”

Được, lần này hoàn toàn ngược lại, đến phiên Vương gia quấy tối.

Đây thật đúng là Thiên Đạo Luân Hồi, bị báo ứng!

Mọi người trong đại sảnh hoàn toàn kinh ngạc trước cuộc tranh đấu giữa hai tập đoàn lớn.

“Ba, còn tăng không?” Mục Tranh lần này chủ động hỏi.

Thái độ của Mục Thanh Sơn cũng dịu đi: “Một trăm tám mươi tý”

Mục Tranh lập tức hưng phấn đứng lên, hô: “Một trăm tám mươi tỷP Ngay sau đó, Vương Tứ Hải nhàn nhã hô: “Thêm ba trăm triệu!”

Mục Tranh nhíu mày, mắng chửi: “Đây là tập đoàn Tứ Hải đang trả thù, nhất định vậy!”

“Ba, còn tăng không?” Đã tới 180 tỷ rồi, con số này cũng không gần như là điểm mấu chốt của tập đoàn Mục thị, ngay cả Mục Tranh cũng không thể không thận trọng đối đãi.

Mục Thanh Sơn không nói gì, dường như đang suy nghĩ.

Mã Tiểu Dung bỗng nhiên xen vào nói: “Chú Mục, đã lên tới 180 tỷ rồi, cháu cảm thấy nếu có tăng nữa, cho dù có thể lấy được mảnh đất này, sau này tập đoàn Mục thị cũng không có tiền phát triển.”

Mục Tranh hơi giật mình, nhìn về phía Mục Thanh Sơn: “Ba, làm sao bây giờ? “

Mục Thanh Sơn vẫn đang suy tư như cũ, không trả lời.

Nữ MC đã bắt đầu hưng phấn kêu lên: “Một trăm tám mươi tỷ ba trăm triệu lần thứ nhất… Một trăm tám mươi tỷ ba trăm triệu lần thứ hai … Còn ai ra giá cao hơn nữa không?”

“Ba, ba mau quyết định đi!” Mục Tranh lộ vẻ mặt sốt ruột.

Ở phía bên kia, Vương Gia Cường cũng tỏ ra rất sốt ruột: “Ba, Ba nói xem lão hồ ly Mục Thanh Sơn này có thể đột nhiên buông tha mảnh đất này hay không?”
 
Chương 1155


Chương 1155

“Như vậy kế hoạch kế tiếp của chúng ta sẽ hoàn toàn bị xáo trộn!

Vương Tứ Hải bình tĩnh nói: “Không sao, ba hiểu Mục Thanh Sơn, ông ta nhất định phải lấy được mảnh đất này!”

Bên này, Trình Kiêu lặng lẽ đi tới phía sau Mục Tranh. Trong lúc Mục Thanh Sơn do dự, anh thản nhiên nói: “Cô ấy nói đúng, cho dù tập đoàn Mục thị lấy được mảnh đất này cũng không có tiền phát triển. Nếu lúc này có người phát động tấn công tập đoàn Mục thị, tập đoàn Mục thị sẽ gặp nguy hiểm.”

Lời nói của Trình Kiêu lập tức thu hút sự chú ý của cha con nhà họ Mục, còn cả sự chú ý của Mã Tiểu Dung.

“Anh là ai?” Mục Thanh Sơn nghiêm mặt, nhìn chăm chăm Trình Kiêu hỏi.

“Một người qua đường.” Trình Kiêu thản nhiên đáp.

Mã Tiểu Dung bỗng nhiên che miệng cười lạnh một tiếng: “Thật là nực cười, đầu năm nay ngay cả người qua đường cũng có thể khống chế quyết định của tập đoàn Mục thị!”

“Thành thật khai báo, anh là do ai phái tới, có mục đích gì?”

Mã Tiểu Dung trực tiếp đội mũ lớn cho Trình Kiêu trước.

Câu nói vừa rồi của cô ta, nhìn như đang khuyên Mục Thanh Sơn buông tha, thực ra vẫn đang cố ý ảnh hưởng đến suy nghĩ của Mục Thanh Sơn, k1ch thích Mục Thanh Sơn phải lấy được mảnh đất này!

Không nghĩ rằng lúc này Trình Kiêu lại đứng ra xen vào một chân, lập tức biến thành một cái cớ thật sự khuyên nhủ Mục Thanh Sơn.

Giờ phút này Mã Tiểu Dung quả thực hận Trình Kiêu xen vào việc của người khác. Chỉ hy vọng trước tiên đuổi anh đi càng sớm càng tốt, tránh anh phá hỏng chuyện lớn ngày hôm nay.

Mục Thanh Sơn có phòng bị với Mã Tiểu Dung, nhưng đối với một người hoàn toàn xa lạ như Trình Kiêu, ông ta càng cảnh giác hơn “Chàng trai trẻ, nghe lời cậu nói vừa rồi, dường như rất quen thuộc với tập đoàn Mục thị chúng ta? Cậu là ai?” Mục Thanh Sơn lộ vẻ mặt nghiêm túc nhìn chăm chắm Trình Kiêu, giống như: đang thẩm vấn.

Trình Kiêu bình thản nói: “Tôi đã nói rồi, hiện tại đối với mấy người mà nói, tôi chính là một người qua đường. Đương nhiên, tôi cũng có thể trở thành vị cứu tình của ông trời phái tới cứu với mấy người, tránh cho nhà họ Mục của mấy người rơi vào âm mưu của người khác.”

“Ha ha!”

Một vài người xung quanh nghe thấy lời của Trình Kiêu, không nhịn được cười ầm lên.

“Thắng nhóc này đúng là ăn gan hùm mà, ngay đến cả Mục.

Thanh Sơn mà cũng không coi ra gì!”

“Nghé con mới sinh không sợ cọp, cũng không biết là cậu chủ của gia tộc lớn nào lẻn ra ngoài đây?”

“Cậu chủ? Ha ha, mở to mắt ra nhìn cho rõ đi, cậu chủ nhà anh có mặc đồ vỉa hè mấy trăm nghìn không?”

“Có lẽ là một thuật sỹ giang hồ chuyên lừa đảo cũng nên.”

“Ừ, có khả năng!”

Nghe thấy mọi người bình luận về Trình Kiêu, Mục Thanh Sơn cũng tức đến nỗi sắc mặt dần tái xanh, nhưng ông ta nhiều kinh nghiệm hơn người khác, nên cũng nhạy cảm khi bắt đúng câu cuối của Trình Kiều.

“Cậu ta nói, để tránh nhà họ Mục nhúng tay vào âm mưu của người khác?”

“Câu này là đang nói lung tung, hay là đã biết gì đó?”
 
Chương 1156


Chương 1156

Mục Thanh Sơn nén lửa giận trong lòng, cẩn thận đánh giá Trình Kiêu. Thế nhưng, nhìn như thế nào cũng thấy Trình Kiêu chỉ là một chàng trai trẻ bình thường, hoàn toàn không giống người biết nội tình gì cả.

Nhìn thấy vẻ mặt bất ổn của Mục Thanh Sơn, Mã Tiểu Dung đứng cạnh căng thẳng trong lòng: “Tệ rồi, Mục Thanh Sơn sẽ không thật sự tin lời tên nhóc đó nói chứ?”

Thấy Mục Thanh Sơn sắp mắc bẫy, lúc này chäc chắn không thể để mọi chuyện đổ sông đổ bể hết được.

Mã Tiểu Dung lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Tên nhóc này, cậu có biết danh tiếng của tập đoàn Mục thị không? Vậy mà cậu lại dám coi mình là người giải cứu của tập đoàn Mục thị, hành động này là đang sỉ nhục tập đoàn Mục thị!”

Mục Tranh đứng cạnh lại đầy hứng thú nhìn Trình Kiêu, anh ta cảm thấy chàng trai kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trước mặt này mang đến cho anh ta cảm giác rất thân quen, giống như từng gặp trong mơ, nhưng chốc lát lại không nói được gặp cụ thể ở đâu.

Mục Thanh Sơn không muốn phí lời với Trình Kiêu, ông ta kết luận Trình Kiêu hoàn toàn không biết nội tình gì cả, có thể chỉ là tâm tư khó lường mà thôi.

“Tên nhóc, tôi mặc kệ cậu là ai, với theo mục đích gì, nhưng có Mục Thanh Sơn tôi ở đây, chuyện nhà họ Mục không đến lượt người ngoài như cậu nhúng tay vào!”

Câu nói này đồng nghĩa với việc đuổi khách.

Mục Tranh đột nhiên lên tiếng khuyên: “Ba, con cảm thấy người anh em này không có ác ý gì đâu, có lẽ cậu ta không hề biết thực lực của nhà họ Mục chúng ta, cho nên mới nói ra câu đó!”

Nói xong, Mục Tranh cười với Trình Kiêu: “Người anh em, thật sự cảm ơn ý tốt của cậu, nhưng ở huyện Kê Kinh này, không ai có thể nói này nói nọ về tập đoàn Mục thị của chúng tôi!”

Trình Kiêu cười đầy thần bí: “Có lẽ mối nguy đến từ nơi khác, chẳng hạn như Hà Tây.”

Mục Tranh ngây người, Mục Thanh Sơn hơi cau mày.

Ở huyện Kê Kinh, không gì có thể khiến tập đoàn Mục thị lung lay, cho dù là tập đoàn Tứ Hải cũng không thể. Thế nhưng, nếu là kẻ địch đến từ Hà Tây, thì tập đoàn Mục thị thật sự có thể gặp nguy hiểm Vẻ mặt của Mã Tiểu Dung đột nhiên thay đổi, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.

“Tên nhóc này nói đến Hà Tây, chẳng lẽ cậu ta thật sự biết gì đó?”

“Không được, không thể để cậu ta tiếp tục ở lại đây ăn nói hàm hồ”

Mã Tiểu Dung đột nhiên cười đầy dịu dàng: “Cậu nhóc, nói chuyện thú vị thật đấy. Tập đoàn Mục thị đã phát triển mấy chục năm, bình an vô sự. Đang yên đang lành, sao lại có người Hà Tây nhắm vào tập đoàn Mục thị cơ chứ?”

“Cậu cứ nói năng lung tung như vậy, rốt cuộc là muốn làm gì?”

Mục Tranh cũng cảm thấy Mã Tiểu Dung nói đúng, mấy chục năm nay, mấy công ty lớn ở Hà Tây kia không nhắm tới tập đoàn Mục thị, sao bây giờ lại đột nhiên để mắt tới?

Thế nhưng, anh ta vẫn không cách nào nổi giận với Trình Kiêu.

“Người anh em, xin nhận ý tốt của cậu, nhưng cậu vẫn nên đi thì hơn.

Trình Kiêu đã sớm biết sẽ có kết quả này, với sự hiểu biết của anh về hai ba con nhà họ Mục, họ chắc chắn sẽ không dễ dàng tin tưởng một người lạ.

Nhưng anh quả thật không thể khoanh tay đứng nhìn, ra mặt nhắc nhở Mục Tranh, cũng coi như không thấy áy náy trong lòng.
 
Chương 1157


Chương 1157

“Cẩn thận người bên cạnh anh.”

Cuối cùng, Trình Kiêu liếc nhìn Mã Tiểu Dung, rồi xoay người rời đi Mã Tiểu Dung chỉ cảm thấy cả người ớn lạnh, khoảnh khắc bị Trình Kiêu nhìn chằm chằm, đột nhiên sợ đến nỗi dựng tóc gáy.

“Không đúng, tên nhóc này chắc chắn biết gì đó!”

Mục Tranh khó hiểu nhìn Mã Tiểu Dung, lúc này anh ta vô cùng tin tưởng Mã Tiểu Dung, nên hoàn toàn không có suy nghĩ khác.

“Tên nhóc này, chả nghe ra làm sao cả!”

Mục Tranh nhìn về phía Mục Thanh Sơn, hỏi: “Ba, tăng giá nữa không?”

Dòng suy nghĩ của Mục Thanh Sơn cũng quay trở lại, mặc dù so với Mục Tranh, ông ta muốn hơn nhiều, nhưng về mảnh đất này, ông ta nhất định phải có được Thế nhưng, một trăm tám mươi tỷ cũng đã đạt tới giới hạn cuối cùng mà tập đoàn Mục thị có thể đáp ứng rồi.

“Thêm ba tỷ nữa!” Mục Thanh Sơn nói.

“Vâng.”

Mục Tranh giơ bảng lên, dõng dạc hét lớn: “Một trăm tám mươi ba tỷ!”

Cuối cùng, Mã Tiểu Dung cũng thở phào nhẹ nhõm, cô ta thật sự sợ Mục Thanh Sơn đột nhiên bỏ cuộc. Khi đó, không chỉ làm đảo lộn kế hoạch của họ, mà còn khiến cô ta mất hết niềm tin trước mặt Vương Gia Cường.

Vương Gia Cường ở đối diện, hỏi ngược lại: “Một trăm tám mươi tỷ rồi mà vẫn còn thêm, quả nhiên đúng như lời Tiểu Dung nói, tập đoàn Mục thị rất muốn có được mảnh đất này!”

“Ba, hay là thêm mười lăm tỷ nữa?”

Vương Tứ Hải lắc đầu: “Không thêm nữa, đây đã là giới hạn của Mục Thanh Sơn rồi. Ông ta chỉ thêm ba tỷ, không nhiều cũng không ít, là đang nói thẳng với ba, nếu ba tiếp tục tăng giá, thì sẽ nhường miếng đất đó cho ba!”

“Cho ông ta đi, kế tiếp cứ dựa theo kế hoạch mà làm!”

Vương Gia Cường phấn khích gật đầu: “Vâng.”

Kết thúc cuộc đấu thầu, tập đoàn Mục thị cuối cùng cũng trúng thầu lô đất vàng, mọi người đều đến chúc mừng, thậm chí ba con nhà họ Vương của tập Tứ Hải cũng đến chúc mừng.

Mặc dù tập đoàn Mục thị trúng lô đất vàng, nhưng cũng là quyết đánh đến cùng, dùng hết vốn.

“Ba, về thôi!” Giọng Mục Tranh vang dội, nhớ lại bộ dạng ủ rũ của Vương Gia Cường ban nãy, anh ta lập tức cảm thấy hân hoan, vui sướng.

Mục Thanh Sơn cau mày: “Ba cảm thấy, ánh mắt ban nấy của Vương Tứ Hải không đúng lắm! Luôn cảm thấy ông ta có âm mưu gì đó!”

Mục Tranh khuyên qua loa một câu: “Ba, đừng nghĩ nhiều nữa.

Ông ta thấy chúng ta thắng, nên không cam tâm thôi. Đợi đến khi miếng đất này kiếm được tiền rồi, thực lực của tập đoàn Mục thị chúng ta có thể bỏ xa tập đoàn Vương Hải bọn họ!”

“Cũng chỉ mong là ba nghĩ nhiều!” Mục Thanh Sơn lẩm bẩm một tiếng, nói xong câu này thì sải bước rời đi Một chiếc BMW serie 7 màu trắng ở bên ngoài khách sạn, kính xe được dán một lớp màu đen đậm, từ bên ngoài không thể nhìn thấy cảnh vật bên trong Vương Gia Cường và Mã Tiểu Dung thân mật ở ghế sau.

“Các anh định khi nào ra tay?” Mã Tiểu Dung thở hổn hển, hỏi.

Vương Gia Cường táy máy tay chân, nói: “Em cứ yên tâm về nhà đón năm mới với ba đi, đợi qua năm sau, em gần như có thể nghe thấy tin tốt rồi.”
 
Chương 1158


Chương 1158

“Nhanh vậy ư? Hôm nay đã là hai mươi bảy rồi, chỉ còn ba ngày nữa là sang năm mới rồi! Đã thu xếp ổn thỏa hết rồi sao? Tập đoàn Mục thị đã phát triển mấy chục năm, không dễ đối phó đâu!” Mã Tiểu Dung ngạc nhiên nói.

“Yên tâm đi, bọn anh đã bắt đầu triển khai từ sớm rồi, hơn nữa còn có ông Mã chống lưng, chỉ một mình nhà họ Mục thì là cái gì cơ chứ!” Vương Gia Cường giọng điệu đầy khinh bỉ.

Quả thật đối với Mã Tài mà nói, phá hủy tập đoàn Mục thị chỉ trong một cái búng tay.

Mã Tiểu Dung cũng coi như yên tâm, tập trung làm chuyện cần làm với Vương Gia Cường Nháy mắt, mấy ngày trôi qua, mùng một đầu năm đã đến.

Tại biệt thự xây dựa núi cạnh sông của nhà họ Mục.

Bây giờ vì ô nhiễm môi trường nghiêm trọng nên các tỉnh thành không cho đốt pháo vào ngày Tết, nên sẽ mất đi một chút không khí Tết.

Mục Thanh Sơn thay quần áo mới, sáng sớm ngồi ở phòng khách, tặng lì xì cho bảo mẫu và vệ sĩ đến chúc Tết.

Mục Tranh cũng mặc một bộ hàng hiệu mới tỉnh, cả người đẹp trai lạ thường.

“Ba, con chúc ba năm mới vui vẻ.”

Mục Tranh chúc Tết Mục Thanh Sơn.

Mục Thanh Sơn cười nói: “Tết đến, con lại thêm một tuổi mới, sau này khi làm việc, động não nhiều hơn đi!”

“Con biết rồi ạ, mới đầu năm mới mà ba đã bắt đầu giáo huấn con rồi.” Mục Tranh cười, hờn giận nói.

“Đúng rồi, miếng đất đó sẽ khởi công xây dựng ngay sau năm mới, và chúng ta không được phạm sai lầm! Bây giờ tập đoàn.

Mục thị chúng ta không chịu đựng nổi dày vò đâu, chúng ta phải thận trọng từng bước một!” Mục Thanh Sơn nghiêm túc dặn dò.

Lúc này, một vệ sĩ ở ngoài cửa đột nhiên chạy nhanh vào, hành lễ nói: “Tổng giám đốc Mục, đổng sự Dương tới chúc tết ngài!”

“Hả? Đổng sự Dương à? Lúc này, ông ta không phải nên ăn tết cùng người nhà à? Sao ông ta có thể chạy tới đây chúc tết tôi chứ?” Trên mặt Mục Thanh Sơn thoáng lộ vẻ nghỉ ngờ.

Bình thường ở Á tộc, mùng một đầu năm mọi người cơ bản đều không tới thăm người thân, thăm bạn bè còn được.

Chẳng qua, vị đổng sự Dương này là một trong những cổ đông của tập đoàn Mục thị, trước kia chưa tới chúc tết Mục Thanh Sơn, năm nay là một trường hợp đặc biệt.

“Để ông ta vào đi!” Mục Thanh Sơn nghiêm túc nói. Dù sao cũng đang tết, ông ta không thể đuổi người ta đi, để xem người này có mục đích gì Một người đàn ông trung niên với dáng người hơi mập mạp, gương mặt núc ních thịt bước nhanh đến, còn có hai người thanh niên cao lớn thô kệch đi theo phía sau, vừa nhìn qua đã biết là làm nghề vệ sĩ.

“Ha ha, anh Mục, chúc mừng năm mới nhé!” Đổng sự Dương lớn tiếng nói.

Bên ngoài đồn, trước kia đổng sự Dương là đại ca xã hội đen, bởi vì sớm được cao nhân chỉ điểm nên đầu tư bất động sản kiếm được một số tiền, cuối cùng vượt qua được đợt nghiêm trị, chuyển sang làm đầu tư, Trùng hợp lúc đó tập đoàn Mục thị đang huy động vốn, đại ca xã hội đen họ Dương này thay đổi nhanh chóng, trở thành đổng sự Dương của tập đoàn Mục thị Mấy năm qua, tập đoàn Mục thị ở dưới sự quản lý của Mục.

Thanh Sơn đã có thành tích phát triển không ngừng, đổng sự.
 
Chương 1159


Chương 1159

Dương nhờ đó kiếm được một khoản lời lớn. Cho dù ông ta có xuất thân không tốt, cũng không biết cách đưa công ty vào hoạt động, cũng may là ánh mắt của ông ta không tệ, chuyện biết hay không biết đều chưa bao giờ tham dự linh tỉnh Mục Thanh Sơn đứng lên, chắp tay mỉm cười nói: “Cậu Dương, Sao năm mới cậu không ở nhà với vợ cậu mà chạy tới chỗ tôi làm gìvậy?”

Đổng sự Dương cười ha ha nói: “Buổi tối ở bên cạnh vợ là đủ rồi, ban ngày đương nhiên phải tới thăm anh chứ!”

Mục Thanh Sơn thấy hành tùy hứng, tùy ý của đổng sự Dương, khẽ cười: “Cậu Dương quả nhiên là người tốt tính, sống tiêu sái, làm người ta hâm mộ!”

“Cậu mau ngồi đi!”

“Được!” Đổng sự Dương ngồi xuống một cách quy củ.

Lúc này, người vệ sĩ vừa rồi lại chạy vào, báo cáo: “Tổng giám đốc Mục, đổng sự Trần, đổng sự Lưu cùng tới chúc tết ngài!”

Ánh mắt của đổng sự Dương đang ngồi lập tức sáng lên, khóe miệng thoáng lộ ra ý cười không dễ nhận ra.

Mục Thanh Sơn liếc mắt nhìn đổng sự Dương nhưng vẫn chưa nhìn ra được manh mối gì, trong lòng âm thầm nghi ngờ: “Chuyện gì xảy ra vậy? Bình thường mình muốn gặp những đổng sự này một lần cũng khó. Hôm nay, bọn họ đều uống nhầm thuốc sao?”

“Cậu qua mời cả bọn họ vào đi!”

“Vâng!” Người vệ sĩ đáp một tiếng và rời đi.

Chẳng bao lâu, mấy người đàn ông đều dẫn theo cấp dưới bước nhanh tới.

“Anh Mục, chúc mừng năm mới!”

Mấy người còn chưa đi vào đại sảnh, đã bắt đầu chúc tết Mục Thanh Sơn.

Mục Thanh Sơn đứng lên, bắt tay chào hỏi mọi người.

Mấy người và Mục Thanh Sơn hàn huyên vài câu, Mục Thanh Sơn lại gọi Mục Tranh, bảo anh ta dẫn mọi người vào chỗ ngồi Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng hô lớn của vệ sĩ: “Chủ tịch Vương của tập đoàn Tứ Hải đến!”

“Tổng giám đốc Lý của công ty trách nhiệm hữu hạn Phúc Lâm đ ến!”

“Tổng giám đốc Trương của công ty Hợp Thuận đến!”

“Siêu thị Khánh Phong…”

Rõ ràng số lượng người tới quá nhiều, lần này vệ sĩ không tiến vào thông báo nữa mà hô lên luôn.

Trong đại sảnh, mấy người đang nói chuyện phiếm chợt im lặng.

Ánh mắt Mục Thanh Sơn chợt lạnh, nhíu mày.

Mục Tranh nghỉ ngờ hỏi luôn: “Ba, người của tập đoàn Tứ Hải tới nhà chúng ta làm gì?”

“Còn cả những công ty đó nữa, bọn họ đều là đàn em của tập đoàn Tứ Hải mà! Bọn họ muốn làm gì vậy?”

Ánh mắt Mục Thanh Sơn lại lặng lẽ nhìn về phía mấy đổng sự đang ngồi. Vừa khéo, những đổng sự này cũng đang lén nhìn ông ta.

Da mặt Mục Thanh Sơn run lên, trầm giọng nói: “Xem ra người tới không có ý tốt đâu!”

“Chẳng qua, ba muốn xem thử Vương Tứ Hải có thể làm gì ba!”

Không chờ Mục Thanh Sơn thông báo cho vào, ba con Vương Tứ Hải đã dẫn theo một đám người tự bước vào.
 
Chương 1160


Chương 1160

Đám người với khí thế hung hãn kèm theo dáng vẻ như hỏi tội chặn luôn cửa đại sảnh của nhà họ Mục.

Vương Tứ Hải mặc bộ vest màu đen mỉm cười, chắp tay nói với Mục Thanh Sơn đang ngồi trên ghế chủ nhà: “Ông Mục, chúc mừng năm mới nhé!”

Mục Thanh Sơn cười ha hả nói: “Ông Vương, mới mùng một đầu năm mà ông lại dẫn nhiều người như vậy tới chúc tết tôi, thật có lòng đấy!”

Những người đi theo phía sau Vương Tứ Hải nghe vậy, sắc mặt có phần lúng túng, chớp mắt.

Vương Tứ Hải cười kỳ quái: “Mục Thanh Sơn, tôi vốn định để ông ăn tết vui vẻ! Không ngờ ông quá nóng lòng, ông không chờ được muốn phát triển mảnh đất kia, chắc chắn tài chính của công ty thiếu hụt nghiêm trọng nhỉ?”

“Cho nên, tôi chỉ đành phải hành động sớm, giúp ông mau chóng thoát khỏi tình cảnh khốn cùng.”

Mục Thanh Sơn lập tức kịp phản ứng, dường như nghĩ tới điều gì nên sắc mặt thay đổi mấy lần.

Mục Tranh hình như còn chưa hiểu được ý định Vương Tứ Hải đến đây, lạnh lùng quát một tiếng: “Vương Tứ Hải, nếu tất cả các ông thật lòng tới chúc tết, vậy tôi hoan nghênh! Nếu không phải, mời các ông lập tức rời đi cho!”

Vương Tứ Hải mỉm cười nhìn mọi người phía sau nói: ‘Ấy, xem ra cậu cả nhà họ Mục của chúng ta còn chưa hiểu rõ tình hình trước mắt đâu! Ai đó đi ra nói với cậu ta, để cậu ta hiểu chúng ta tới làm gì đi!”

“Ha ha…” Mọi người đều cười vang.

Mục Tranh đỏ mặt, quát lớn: “Vệ sĩ, vệ sĩ đâu, đuổi những người này ra ngoài!”

“Câm miệng!” Mục Thanh Sơn quát một tiếng, trừng mắt với Mục Tranh: “Ngồi sang một bên!”

“… Vâng!” Mục Tranh không cam lòng ngồi xuống.

Mục Thanh Sơn nhìn về phía Vương Tứ Hải, cười lạnh nói: “Vương Tứ Hải, tôi rất tò mò, rốt cuộc hôm nay ông muốn làm gì?”

Vương Tứ Hải ngẩng đầu cười to nói: “Ông bảo tôi muốn làm gì à? Chẳng lẽ ông còn tưởng tôi dẫn người tới chúc tết ông thật sao?”

Vương Tứ Hải nhìn mọi người trong đại sảnh, nở nụ cười kỳ quái nói: “Hôm nay tôi tới để bàn với ông về chuyện thu mua tập đoàn Mục thị!”

Mục Tranh lập tức kinh ngạc, sau đó cười lạnh và nói với vẻ xem thường: “Vương Tứ Hải, ông điên rồi sao? Ban ngày ban mặt lại bắt đầu nói mớ”

Mục Thanh Sơn cũng cười lạnh nói: “Chỉ dựa vào tập đoàn Tứ Hải của ông cũng muốn thu mua Mục thị chúng tôi à? Sợ rằng Ông còn chưa đủ tư cách đâu!”

Có mấy ông chủ công ty thật lòng đến đây chúc tết cho Mục.

Thanh Sơn đều phát ra những tiếng chế giều. Người trong cả huyện Kê Kinh đều biết thực lực của tập đoàn Tứ Hải và tập đoàn Mục thị là kẻ tám lạng người nửa cân, bất kỳ bên nào cũng không thể hoàn toàn chèn ép được đối phương.

Vương Tứ Hải nói lời này quả thật có phần khoa trương Vương Tứ Hải bị ba con nhà họ Mục và mọi người khinh thường, vẫn không tức giận, còn cười kỳ quái nói: “Quả thật, nếu là trước đây, tôi thực sự không có tư cách nói lời như vậy. Nhưng bây giờ đã khác rồi. Sau khi ông lấy được mảnh đất kia, số phận của tập đoàn Mục thị đã bị quyết định!”

“Xin hỏi, sở dĩ tập đoàn Mục thị phát triển mảnh đất kia gấp như vậy, có phải vì tài chính bị thiếu hụt nghiêm trọng nên mới vội vàng thu gom tài chính?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom