Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1021


CHƯƠNG 1021

Tôn Đại Hải nghe tiếng liền biết là ai, Cốc Sinh Ngọc, bại tướng dưới tay Trình Kiêu.

Đám đông được dịp cười vang một tràng.

Mặt Tôn Đại Hải đỏ lên, không nói được lời nào.

Y Vương hiện tại là Sở Vân Hoa, ông ta ngồi trên ngai vàng Y Vương thật cao, chờ đợi người khiêu chiến đến.

Ở sau lưng ông ta, Sở Minh Thành chỉ cười nhạt: “Trình Kiêu, sao cậu có thể biến thành con rùa đen rụt đầu vậy? “

“Nhưng tôi và ba tôi đã đợi cậu rất lâu đấy. “

Thượng Quan Thanh Thiền xinh đẹp vô song đang mặc một chiếc váy trắng, cô ta nhìn Tôn Đại Hải , trên khuôn mặt xinh đẹp không có một tia vui mừng hay tức giận.

Khi nhìn đến Sở Nguyên Hoa ngồi trên ngai vàng Y Vương, trong mắt cô ta hiện lên niềm say mê điên cuồng: ‘Vị trí này hẳn nên thuộc về ba tôi! “

Ba của cô ta, Thượng Quan Dược Thạch, lại đang nhắm mắt và nghỉ ngơi bên cạnh, như thể tất cả việc bên ngoài đều không thể làm xáo trộn tâm trí của ông ta.

Lần trước, ông ta thất bại dưới tay Sở Nguyên Hoa với cách biệt rất nhỏ, nhưng lần này ông ta quyết tâm giành lấy ngai vàng Y Vương.

Mạc Hoa Đình và Ninh Cát Sơn cũng cúi đầu xấu hổ.

“Lần này giới y học Hà Tây có thể coi như là nổi tiếng rồi! “

Ngay cả hai tuyển thủ tới từ Lĩnh Nam kia cũng mang vẻ mặt giận dữ, trừng mắt nhìn đám người Mạc Hoa Đình, lạnh lùng nói “Hừ, thật không biết xấu hổi “

Giám khảo hỏi lại lần nữa: “Nếu Hà Tây cần thay đổi người, vậy thì tới ghi tên đi! “

Có người trong đám người thầm thảo luận: “Nè nè, Trình Kiêu tới từ Hà Tây có lai lịch gì thế? Lại lâm trận đã bỏ chạy! Đây là trường hợp đầu tiên kể từ khi cuộc thi đấu Y Vương được tổ chức đói”

“Đương nhiên, danh tiếng của cuộc tranh tài Y Vương được xem trọng đến nhường nào, sao có người lại lãng phí cơ hội này? Tôi thật sự rất tò mò, người tên Trình Kiêu này có phải bị một con lừa đá vào đầu rồi hay không! “

“Ai biết được? Có lẽ vừa lâm trận đã muốn bỏ chạy, cũng không chắc được! “

Tôn Đại Hải cau mày, trước giọng điệu chế giễu và ánh mắt khinh thường của mọi người, ông ta chuẩn bị đi đăng ký.

“Đợi một chút! “

Một giọng nói lạnh nhạt và xem lẫn chút khinh thường đột nhiên vang lên sau lưng mọi người.

Trình Kiêu mặc bộ quần áo thường ngày màu đen, chậm rãi bước vào trong.

“Trình Kiêu! ” Một nụ cười ngạc nhiên hiện trên khuôn mặt của Ninh Lan: “Tôi biết mà, Tiểu Kiêu nhất định sẽ đến!”

Tôn Đại Hải lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, tất cả bất mãn đều bị ném lên chín tầng mây, trên mặt ông lộ ra nụ cười.

Mạc Hoa Đình và Ninh Cát Sơn cũng như vừa trút bỏ được gánh nặng, hai người họ nhìn Trình Kiêu, thở dài nhẹ nhõm một hơi “Thần y Trình, thì ra cậu đã tính cả rồi! “

Trình Kiêu thong dong đi tới, ánh mắt quét qua trên mặt Ninh Cát Sơn và Mạc Hoa Đình, cuối cùng dừng ở trên người Ninh Lan “Xin lỗi, con đến muộn. “
 
Chương 1022


CHƯƠNG 1022

“Không sao, con đến là tốt rồi!” Ninh Lan vui vẻ nói.

Các giám khảo nhìn Trình Kiêu, hơi ngạc nhiên nói: “Cậu là Trình Kiêu, một thí sinh đến từ Hà Tây phải không? “

Các thí sinh khác đều ở độ tuổi ngoài năm mươi, thậm chí còn có nhiều ông lão ngoài sáu mươi tuổi, vốn không có người trẻ nào ở độ tuổi khoảng chừng hai mươi như Trình Kiêu.

Tất cả mọi người không khỏi nghi ngờ, một người trẻ tuổi như vậy, có thể có kỹ năng gì mà dám tham gia cuộc thi đấu Y Vương?

Trình Kiêu nhìn giám khảo, gật nhẹ đầu: “Là tôi, có chuyện gì sao?”

Lúc này, trên ghế giám khảo, ông Lưu nhìn Trình Kiêu, trên mặt lộ ra một chút tò mò.

“Tại sao cậu ta lại ở đây? Chẳng lẽ Thần Y mà phó hội trưởng Đường nhắc tới chính là cậu ta?!”

Hà Tây, một thần y trẻ tuổi, Trình Kiêu. Ông Lưu không còn nghỉ ngờ gì nữa, liền xác định thân phận của Trình Kiêu .

“Chẳng trách cậu ta có thể sáng tạo ra các nguyên liệu nấu ăn kỳ diệu như canh Đông y bồi bổ sức khỏe. Hóa ra cậu ta là người sáng tạo ra Thái Thanh khí châm! “

Trong đám người dần dần vang lên những giọng nói nghỉ ngờ: “Tên nhóc này có lai lịch gì? Cậu ta còn trẻ như vậy thì có thể có biết y thuật gì?”

“Không biết, không biết có phải dùng quan hệ để lăn lộn tới vị trí này không nữa! “

“Tôi thấy những người trong giới y học Hà Tây thật quá ẩu tả.

Mang một thăng nhóc như vậy tới tham gia cuộc thi thì khác gì một trò đùa! ” Một thầy thuốc bảo thủ trợn mắt, nhìn chăm chằm vào Trình Kiêu với vẻ mặt khinh thường.

Hầu như tất cả mọi người ở hiện trường đều nhìn Trình Kiêu với ánh mắt khinh thường.

Cốc Sinh Ngọc nhìn Trình Kiêu, vẻ mặt u ám, anh ta liếc nhìn những người đang hành động quái gở ở xung quanh, đột nhiên cười chế nhạo: “Thăng nhóc này là con rể ở rể nhà họ Tôn. Cha vợ của nó đang điều hành một phòng khám nhỏ.”

Lời nói của Cố Sinh Ngọc nhanh chóng lan truyền trong đám đông “Cái gì! Con rể ở rể của thầy thuốc ở một phòng khám nhỏ cũng dám tham gia cuộc thi đấu Y Vương! “

“Cậu ta xứng sao! “

Đám đông ngay lập tức trở nên phần nộ.

Khung cảnh ngay lập tức biến thành lộn xôn, trong mỗi cuộc thi đấu Y Vương, dù là thí sinh hay thầy thuốc đến tham quan, họ đều là những thầy thuốc nổi tiếng từ các nơi.

Con rể của một phòng khám nhỏ cũng đến tham gia cuộc thi đấu Y Vương, điều này đã vô hình hạ thấp địa vị của họ.

“Cuộc thi đấu Y Vương này đã thành cái gì vậy? Thuật sĩ giang hồ tụ họp sao! Con rể của một phòng khám nhỏ, làm sao xứng đáng đứng ở đây! “

“Tôi đề nghị đuổi cậu ta ra ngoài! “

“Đúng vậy, không chỉ tên nhóc này mà ngay cả những người trong giới y học ở Hà Tây nữa, cũng đuổi họ ra ngoài đi! Họ để một người như vậy tham gia cuộc thi đấu Y Vương, nhất định là muốn làm nhục chúng ta! “

Cha của Sở Minh Thành là Sở Vân Hoa khinh thường nhìn Trình Kiêu: “Cậu ta chính là thẳng nhóc duy nhất đánh bại con ở Đại học Y Khoa Hà Tây? “

Sở Minh Thành xấu hổ, cúi đầu: “Đúng là vậy ạ, ba. “

Sở Nguyên Hoa hừ lạnh một tiếng: “Ba cũng không thấy thăng nhãi này có gì đặc biệt hơn người, hi vọng nó có thể đi tới cuối cùng.”
 
Chương 1023


CHƯƠNG 1023

Chỉ những người đi đến cuối cùng mới có đủ tư cách khiêu chiến với Y Vương đương thời, nếu thắng thì sẽ cướp lấy địa vị của Sở Nguyên Hoa và trở thành tân Y Vương.

Thượng Quan Thanh Thiền nhìn những người giễu cợt Trình Kiêu, trong lòng cười nhạo một tiếng: “Mấy người thích trông mặt mà bắt hình dong này thật ngoan cố, đợt lát nữa các người sẽ biết là đang tự vả mình. “

Thượng Quan Dược Thạch mở mắt ra, liếc nhìn Trình Kiêu, sau đó quay sang con gái mình: “Thiền nhi, con đã từng tiếp xúc với cậu ta, con cảm thấy thực lực của cậu ta như thế nào? “

Thượng Quan Thanh Thiền nghiêm túc nói: “Con nghĩ cậu ta sẽ là đối thủ mạnh của ba! “

Thượng Quan Dược Thạch quay đầu nhìn Trình Kiêu, trong mắt hiện lên một tia sáng: “Thật sao? Ba rất mong đợi được gặp cậu ta đấy! “

Nghe thấy tiếng rống giận của những người đó trong đại sảnh, Mạc Hoa Đình và Ninh Cát Sơn đỏ bừng cả mặt vì xấu hổ.

“Hừm, những người này thật quá đáng. Từ trước đến nay, bọn họ chưa từng thấy Thần y Trình, làm sao biết y thuật của Trình Kiêu không tốt? “

“Thật ra, lẽ nào lại như vậy! “

Vẻ mặt Trình Kiêu dửng dưng, anh hoàn toàn không có ý định để ý tới những người này, đợi lát nữa sẽ dùng sự thật để buộc những người này phải im miệng.

Giám khảo quát một tiếng: “Yên lặng! “

“Đây là cuộc thi đấu Y Vương, không phải nơi bán thức ăn! “

“Xác minh thân phận của Trình Kiêu đã hoàn tất, người tiếp theo, Vương Nguyệt Hoa! “

Người trong đại sảnh lần này đã bình tĩnh trở lại, nhưng ánh mắt nhìn Trình Kiêu lại càng thêm khinh thường.

Xem ra vừa rồi bị giám khảo mảng, bọn họ đều thầm trách cứ.

Trình Kiêu.

Điểm danh kết thúc, còn năm phút nữa sẽ đến chín giờ.

Giám khảo dõng dạc tuyên bố: “Còn năm phút nữa, bây giờ là thời gian cho mọi người chuẩn bị, vòng đầu tiên sẽ chính thức bắt đầu vào lúc chín giờ! “

Nhìn giám khảo đi trở về phía sau bàn, phía dưới lại bắt đầu một tràng thảo luận mới “Hừ, tôi nghĩ thăng nhãi Trình Kiêu kia còn không thể qua được vòng đầu tiên!”

“Ha ha, chuyện đó mà còn cần phải nói sao? Con rể của một phòng khám nhỏ, có thể có bản lĩnh gì chứ!“

“Không thì chúng ta đặt cược đi? Tôi sẽ là nhà cái, cược rằng Trình Kiêu không thể thông qua vòng đầu tiên!”

“Vậy tôi đặt cửa cậu ta không qua được vòng đầu tiên!”

“Tôi cũng đặt cửa cậu ta không qua được vòng đầu tiên!”

Người làm nhà cái mắng to: “Mấy người ai cũng đặt cửa cậu ta không qua được vòng đầu tiên, vậy canh bạc này không thể mở ra được!”

“Haha…”

Đám đông phát ra tràng cười khinh thường.

Ninh Cát Sơn và Mạc Hoa Đình nhìn vẻ mặt bình thản của Trình Kiêu, vẫn không nhịn được khuyên nhủ: “Thần y Trình, cậu đừng tức giận, đợt lát nữa cứ dùng sự thật để buộc họ phải im miệng!”
 
Chương 1024


CHƯƠNG 1024

Tôn Đại Hải cũng nói: “Tiểu Kiêu, đừng để những người này làm rối loạn tâm trí của cháu, thầy thuốc rất coi trọng đến tâm trạng, tâm trạng của cháu không được để bị rối loạn! “

Năm phút đồng hồ trôi qua nhanh chóng, giám khảo bước xuống từ trên bục cao, dõng dạc tuyên bố: “Tôi tuyên bố, cuộc thi đấu Y Vương năm nay đã chính thức bắt đầu! “

Theo một tiếng mệnh lệnh, một trăm lẻ tám thí sinh đã sẵn sàng vào tư thế chờ đợi.

Những khán giả xung quanh trật tự lùi về sau, để lại một khoảng trống cho hiện trường.

Ba vòng thi đầu tiên của cuộc thi đấu Y Vương đều là vòng đấu loại, đề bài của vòng đầu tiên là kiểm tra mức độ hiểu biết với “Dược điển Á tộc.”

Có tổng cộng một trăm đề thi, tất cả đều lấy từ Dược điển Á tộc.

Tất nhiên, chắc chắn không phải chỉ cần cố gắng liều chết học thuộc là trả lời chính xác được, mỗi một câu hỏi đều phải trải qua nhiều lần thay đổi và cải tiến so với câu hỏi ban đầu.

Cần phải nắm rõ Dược điển Á tộc, hơn nữa phải biết linh hoạt, sử dụng nó một cách hợp lý.

Các câu hỏi của vòng đầu tiên được phát cho mọi người dưới dạng một bài thi.

Trong số một trăm lẻ tám thí sinh có mặt tại hiện trường, ngoại trừ Trình Kiêu, người trẻ nhất đã ngoài năm mươi tuổi. Bây giờ, tất cả giống như học sinh mà bắt đầu làm bài thi, cảnh tượng trông rất kỳ lạ Tuy nhiên, những thí sinh cũng không có tâm trí để nghĩ tới điều này, khi nhận được bài thi của vòng đầu tiên, họ đã bắt đầu lén lút mắng chửi người ra đề trong lòng Mức độ khó của các câu hỏi này thật sự năm ngoài sức tưởng tượng của mọi người.

Sở Vân Hoa ngồi ở vị trí của Y Vương, ông ta nhìn bộ dạng vò đầu bứt tai của những thí sinh phía dưới, lòng thầm đắc ý.

Có vẻ như câu hỏi của lần này không phải là một khó khăn bình thường.

Ánh mắt Chu Minh Thành vẫn nhìn về phía Trình Kiêu.

Trình Kiêu chỉ nhìn lướt qua những câu hỏi này, sau đó đột nhiên đứng dậy, đi tới trước bàn giám khảo, và đặt bài thi lên bàn.

Mọi người đều sững sờ!

Tình huống gì thế này? Thằng nhãi này đã trả lời xong rồi sao?

Không, đến bây giờ chỉ mới qua hai phút, làm sao cậu ta có thể hoàn thành câu trả lời? Hắn là nộp giấy trắng đi!

Tất cả các thí sinh đều nhìn Trình Kiêu, ánh mắt đầy vẻ chế giếu.

“Đúng là chỉ được cái nói miệng, làm gì cũng không được! Loại người này mà cũng dám tới tham gia cuộc thi đấu Y Vương sao?

Mấy người trong giới y học Hà Tây kia đều bị lừa đá vào đầu hết rồi Các khán giả bên ngoài sân thậm chí còn không kiêng nể gì mà cười chế giễu.

“Thẳng nhãi này, vậy mà lại nộp một tờ giấy trắng! “

“Cái thứ rác rưởi này đã làm mất hết thể diện của giới y học Hà Tây chúng ta rồi! ” Một thầy thuốc tại Hà Tây, tự phụ rằng mình có y thuật cao siêu, nhưng không đủ tư cách tham gia cuộc thi đấu Y Vương. Bây giờ thấy Trình Kiêu nắm cơ hội tham gia trong tầm tay, nhưng lại nộp giấy trắng, ngay tức khắc cối lòng như tràn đầy niềm căm phãn.

Mạc Hoa Đình và Ninh Cát Sơn trố mắt nhìn nhau: “Chuyện này…

Thần y Trình đang làm gì vậy! “

Tôn Đại Hải và Ninh Lan cũng tỏ vẻ khó hiểu: “Tiểu Kiêu bị sao thế? “

“Ai biết được, chẳng lẽ thăng bé không thể trả lời một câu nào sao? ” Tôn Đại Hải tự hỏi.
 
Chương 1025


CHƯƠNG 1025

Giám khảo nọ nhìn thấy tờ bài thi còn sạch hơn cả mặt của Trình Kiêu, không khỏi tức giận lạnh lùng quát một tiếng: “Là một thầy thuốc, cho dù biết rõ mình không làm được thì cũng phải cố gắng hết sức, chiến đầu anh dũng và không bỏ cuộc cho đến giây phút cuối cùng. Có thể kỳ tích sẽ xảy ra trong giây kế tiếp, và có thể cứu sống thêm một người nữa! “

Ông không nói phần còn lại, nhưng mọi người đều biết.

Ông đang trách Trình Kiêu, cho dù không trả lời được, anh cũng không nên từ bỏ sớm như vậy, nhất định phải kiên trì đến giây phút cuối cùng Sắc mặt Trình Kiêu vẫn bình thản, khóe miệng lộ ra sự khinh thường, kỳ quái hỏi: “Nếu một thầy thuốc làm sai, sẽ có hậu quả gìxảyra?”“

Giám khảo nọ cau mày nhìn Trình Kiêu: “Tôi không hiểu ý của cậu?”

“Ngài không cần hiểu, chỉ cần trả lời câu hỏi là được.” Trình Kiêu nói.

Giám khảo suy nghĩ một hồi rồi nói: “Nếu một thầy thuốc làm sai, thì những học sinh mà ông ta dạy dỗ chắc chần cũng sẽ sai lâm Nguy hiểm rất lớn!

Trình Kiêu lại nói: “Vậy điều gì xảy ra nếu thầy thuốc sai lầm?”

Giám khảo không ngần ngại, nói thẳng: “Tính mạng của bệnh nhân nguy hiểm, lang băm chẳng khác nào với kẻ giết người.”

Khóe miệng Trình Kiêu chợt nhếch lên, anh tiếp tục hỏi: “Vậy nếu như dược điển của mọi người nói sai thì sao?”

Giám khảo kinh hãi, ông ta hét lên đầy giận dữ: “Điều này là không thể! Dược điển Á tộc là kết quả mà vô số nhà hiền triết đã khuất và các danh y khắp thế giới chung tay cố gắng đúc kết.

Làm sao nó có thể sai được.”

Mọi người dừng động tác, ngẩng đầu nhìn Trình Kiêu và giám khảo.

Ông Lưu và các giám khảo khác cũng nhìn Trình Kiều Nghe ý tứ trong lời nói của Trình Kiêu , rõ ràng cậu ta đang nghi ngờ Dược điển Á tộc.

Trình Kiêu chỉ ra: “Xem thử câu hỏi đầu tiên của mọi người, sau khi hòa lẫn Thanh Điền và khuẩn nấm đỏ, các vị thuốc nào thích hợp nhất để kết hợp với dược tính của hợp chất?”

“Thanh Điền là tỉnh chất chiết xuất từ Thanh Đăng và Điền Kỳ, còn khuẩn nấm đỏ là kháng sinh chiết xuất từ nuôi cấy vi khuẩn.

Cả hai loại thuốc này đều có trong Dược điển Á tộc. Với một số người không quen thuộc với Dược điển Á tộc, có thể ngay cả Thanh Điền được điều chế như thế nào cũng không biết, câu hỏi này tương đương với một tổ hợp phức tạp.”

Giám khảo chế nhạo nói: “Chuyện này có vấn đề gì không? Nếu như cậu không trả lời được, điều đó chỉ chứng tỏ răng cậu không đủ hiểu biết về Dược điển Á tộc.”

Trình Kiêu thờ ơ nói: “Tuy nhiên, bản thân Thanh Điền không ổn định. Sau khi kết hợp với khuẩn nấm đỏ, tính chất không ổn định đã đạt đến tỉ xuất ba mươi mấy phần trăm. Làm sao có thể trộn lẫn hai chất chiết xuất này được.”

Các giám khảo không nói được lời nào để chống đố.

Những người còn lại cũng chìm trong suy nghĩ.

Hiện trường cũng có các thầy thuốc nổi tiếng, ngay cả những người xem náo nhiệt bên ngoài đều là thầy thuốc nổi tiếng, ai cũng biết một khi tính không ổn định của hỗn hợp thuốc vượt quá năm phần trăm thì không thể dùng được nữa Mà bây giờ tính không ổn định của hỗn hợp hai loại thuốc này là hơn ba mươi phần trăm, và không ngoa khi nói răng chúng là một loại thuốc độc.

Rõ ràng có sơ sót trong câu hỏi này.

Trình Kiêu nói tiếp: “Đây không phải là thứ quan trọng nhất. Cái chính là thứ quý giá nhất mà Thanh Đằng và Điền Kỳ chiết xuất ra không phải là Thanh Điền, mà là một thứ khác. Tôi gọi nó là Thanh Điền Mai Tố, nhưng dược điển của các ngài hoàn toàn không ghi lại. “
 
Chương 1026


CHƯƠNG 1026

Các giám khảo vẫn tin những gì Trình Kiêu nói trước đó. Tuy nhiên, đối với Thanh Điền Mai Tố sau này, các giám khảo cho rằng nó quá xa rời chuẩn mực.

Nếu Trình Kiêu thực sự có thể chiết xuất Thanh Điền Mai Tố, thứ càng có giá trị hơn Thanh Điền, thì cậu ta đủ khả năng để đoạt giải Nobel Y học.

Vậy tại sao Trình Kiêu vẫn vô danh đến bây giờ?

Do đó, giám khảo đi đến kết luật rằng những gì Trình Kiêu nói là dối trá.

Tất cả mọi người đều nhìn Trình Kiêu, họ đều bị những lời Trình Kiêu nói vừa rồi khiến cho kinh ngạc.

Tuy nhiên, họ cũng không tin rằng Trình Kiêu có thể chiết xuất được Thanh Điền Mai Tố, họ cảm thấy Trình Kiêu chỉ đang khoác lác mà thôi.

“Nếu ngài không tin, tôi có thể nói cho ngài biết phương pháp chiết xuất ngay bây giờ. Rất đơn giản. Các ngài thử một lần thì sẽ biết.” Trình Kiêu vẫn bình thản nói tiếp.

Nghiên cứu đủ để đạt giải Nobel Y học có vinh dự cao nhất này lại bị cậu ta nói bằng giọng điệu như đi mua thức ăn ngoài chợ, thật sự không làm cho người ta tin tưởng nổi mà.

“Nếu chúng tôi thực sự có thể làm theo phương pháp của cậu để chiết xuất pentamycin mà cậu đã nói, thì tôi thừa nhận rằng thực Sự có sai sót trong Dược điển Á tộc.” Giảm khảo nghiêm túc nói.

“Tuy nhiên, nếu hoàn toàn không thể điều chế được hợp chất gọi là Thanh Điền Mai Tố, thì tôi sẽ kiện cậu vì tội phỉ báng Dược điển Á tộc.” Giám khảo lạnh lùng nói.

“Không thành vấn đề” Trình Kiêu bình tĩnh nói Giám khảo nọ xoay người đi tới bàn giám khảo, thảo luận cùng mười vị giám khảo khác một lúc, cuối cùng ông Lưu mở miệng nói: “Trình Kiêu, cậu nói phương pháp điều chế cho tôi. Tôi cam đoan phương pháp này là tài sản cá nhân của cậu và sẽ không bao giờ bị tiết lộ ra bên ngoài!”

“Được thôi.” Phương pháp này có thể rất quý giá trong mắt người khác, thậm chí có thể khiến một thầy thuốc trở thành thiên tài y học được cả thế giới chú ý.

Tuy nhiên, đối với Trình Kiêu, nó hoàn toàn không đáng nhắc tới!

Y học trái đất chênh lệch với khoa học kỹ thuật tại tỉnh cầu mà anh đã thấy hàng trăm năm, đối với anh, quyển dược điển Á tộc kia chắc chắc còn đầy sơ hở.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Hơn nữa với phẩm chất đạo đức của ông Lưu, đương nhiên Trình Kiêu sẽ tin tưởng.

Trình Kiêu ngay lập tức viết ra phương pháp điều chế mà không giữ lại chút nào, sau đó đưa nó cho ông Lưu.

Nhìn thấy phương pháp điều chế không phức tạp lắm, ông Lưu hơi ngạc nhiên.

“Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?”

“Đường rộng rãi thì đơn giản, nguyên tắc cũng giống như vậy. Đôi khi, chỉ cần đơn giản vậy thôi.” Trình Kiêu cười nói.

“Được rồi, tôi sẽ sắp xếp việc điều chế ngay bây giờ.” Ông Lưu xoay người rời đi.

“Đừng nhìn nữa, mọi người tiếp tục đi!” Giám khảo kia nghiêm túc nói.

Trình Kiêu xoay người quay lại vị trí của mình, nhắm mắt dưỡng thần.

Ninh Cát Sơn tỏ vẻ kích động: “Tôi đã nói thần y Trình sẽ không khiến chúng ta thất vọng rồi mà! Người phát hiện ra Thanh Điền Tố kia đã được nổi tiếng trên giới y học quốc tế, nếu thần y Trình thật sự có thể tỉnh chế ra Thanh Điền Mai Tố còn quý báu hơn Thanh Điền Tố, thì giải Nobel Y học kỳ sau chắc chắn sẽ là của anh ấy!”

Mạc Hoa Đình ra vẻ kinh ngạc nói: “Dược điển Á tộc kia đã trải qua sự hoàn thiện của vô số thế hệ, đã không thua kém gì Dược điển hiện đại nhất của thế giới từ lâu, không ngờ thần y Trình lại có thể tìm ra sơ hở của Dược điển! Nếu lát nữa Hội trưởng Lưu thành công luyện chế ra Thanh Điền Mai Tố, thì e rằng lịch sử giới y học của Á tộc sẽ phải thay đổi!”
 
Chương 1027


CHƯƠNG 1027

Tôn Đại Hải tỏ vẻ vui mừng: “Trình Kiêu này đúng là có bản lĩnh!

Haha..”

Ông ta vốn còn lo lắng là Trình Kiêu sẽ nộp giấy trắng, vì dù y học của anh rất cao siêu, nhưng cũng chưa từng được học tập một cách chính quy về y học của Á tộc.

Có lẽ sư phụ của anh là một bậc thầy y thuật uyên thâm, nhưng chưa chắc là quen thuộc với kiến thức căn bản của giới y học là Dược điển Á tộc.

Đừng quên, Trình Kiêu chỉ là sinh viên của viện điện ảnh và truyền hình thôi Ninh Lan tức giận: “Bây giờ mới nhìn ra điểm tốt của Tiểu Kiêu à? Muộn rồi! Không làm gì được nữa rồi! Bây giờ hối hận cũng không còn kịp nữa!”

Tôn Đại Hải lập tức tỏ vẻ cạn lời, tâm trạng vui vẻ bị cảm giác hối hận lấp đầy.

Sở Minh Thành nhìn Trình Kiêu đang nhắm mắt dưỡng thần, tỏ vẻ hơi ngạc nhiên: “Thật không ngờ ngay cả Dược điển của Á tộc mà anh cũng có thể nhìn ra sai sót!”

“Nhưng dù sao cũng chỉ là qua vòng thứ nhất thôi, nếu anh không có kiến thức căn bản vững chắc, dù có thể qua được vòng thứ nhất, vòng thứ hai anh cũng không qua được.”

Sở Minh Thành đã âm thầm điều tra lai lịch của Trình Kiêu, chuyện Trình Kiêu là con rể ở rể nhà họ Tôn và chuyện anh học ở viện Điện ảnh và Truyền hình, anh ta đều biết.

Hơn nữa, Sở Minh Thành cũng đoán được về mảng kiến thức y học căn bản, Trình Kiêu rất yếu.

Nhưng có câu gừng càng già càng cay!

Suy cho cùng anh ta cũng không nhìn rõ được như ba của mình là Sở Văn Hoa “Tên nhóc này có thể nhìn ra sơ sót của Dược điển Á tộc, quả nhiên không tầm thường!” Sở Vân Hoa không quan tâm Trình Kiêu có từng học đại học y hay không, báo sĩ có cấp bậc như ông ta, đã biết trên thể giới này có sự tồn tại của các thế gia Đông y từ lâu Đây mới thật sự là thần y có thể cải tử hoàn sinh!

Dù sao tinh tuý y học truyền thừa mấy nghìn năm của Á tộc, sao.

có thể trở thành thứ không đáng giá một đồng được, Mà Trình Kiêu rất có thể là xuất thân từ thế gia Đông y.

Quan điểm của Thượng Quan Thanh Thiền và Thượng Quan Dược Thạch giống với Sở Vân Hoa, cũng cảm thấy kinh ngạc vì biểu hiện của Trình Kiêu.

Xét từ điểm này, Thượng Quan Thanh Thiền đã giỏi hơn Sở Minh Thành một bậc rồi.

Trên mặt những tuyển thủ dự thi và các danh y đến quan sát đều tỏ vẻ khó tin.

Bọn họ đều không ngờ răng Trình Kiêu lại có thể tìm ra sơ hở của Dược điển Á tộc, phải biết rằng đây là Dược điển được bọn họ xem như chân lý, sao có thể có sai lầm được?

Đúng như lời Trình Kiêu hỏi giám khảo kia, nếu Dược điển Á học sai, vậy chẳng phải tất cả bác sĩ từng học Dược điển đều sai sao?

Sắc mặt Cốc Sinh Ngọc rất nặng nề: “Tôi cho rằng tên nhóc này sẽ nộp giấy trắng, không ngờ cậu ta lại còn có thủ đoạn này!”

“Hừ, Trình Kiêu, tôi không tin cậu thật sự có thể tỉnh chế ra Thanh Điền Mai Tố gì đó, dù tỉnh chế ra được cũng chỉ là một thứ vô dụng, sao có thể sánh với Thanh Điền Tố được!”

Cả đám tuyển thủ tiếp tục bài thi, Trình Kiêu có thể nộp giấy trắng, có điều anh đã tìm ra được sai lầm trong Dược điển Á tộc.

Nhưng dù sao trên đời cũng chỉ có một Trình Kiêu, những người khác cũng không có bản lĩnh tìm ra sơ sót của Dược điển như thế.
 
Chương 1028


CHƯƠNG 1028

Cho nên trước khi sự thật chưa công bố, bọn họ vẫn làm bài thi theo nội dung ban đầu của Dược điển.

Thời gian làm bài thi chỉ có một giờ.

Hoàn toàn không thể làm hết một trăm đề này. Trừ khi là thiên tài hoặc đã thuộc lòng mấy triệu chữ trong Dược điển Á tộc rồi.

Hơn nữa, đề bài lần này còn cực kỳ gian trá, gần như không có đến một nửa số người có thể đạt tiêu chuẩn.

Giám khảo phụ trách coi thi đi tới phía trước, lạnh lùng hô to: “Đã hết thời gian làm bài!”

“Lập tức buông bút trong tay xuống, nếu không sẽ xem như không điểm.”

Các thí sinh rất tự giác, những đề biết làm bọn họ đã làm xong từ lâu rồi, các đề còn lại đều không biết làm, cho nên không cần thiết phải tranh giành từng phút từng giây.

Giám khảo vừa hô lên, tất cả mọi người đều buông bút xuống, đợi thu bài Sau khi ông Lưu đi thì còn lại mười giám khảo, có một trăm lẻ bảy bài thi, trung bình mỗi người mười một bài, chỉ mất khoảng nửa giờ đã có kết quả.

Lần này, mười giám khảo cầm bài thi mình chấm đi ra ngoài.

“Bây giờ bắt đầu tuyên bố kết quả vòng thứ nhất, mỗi một vị giám khảo phụ trách đọc bài thị mình chấm, điểm cao nhất là một trăm.”

Từ trái sang phải, giám khảo đầu tiên bắt đầu đọc.

“Trương Trọng Quân, hai mươi ba điểm! Không đạt tiêu chuẩn!”

“Ha ha.”

Bên ngoài vang lên tiếng cười to.

*Ồ, đây không phải là thần y Trương danh tiếng lẫy lừng ư? Sao.

chỉ có hai mươi ba điểm thế này! Chưa tốt nghiệp mẫu giáo sao?”

“Ha ha, chỉ thế cũng dám nói mình là thần y, đúng là mất mặt!”

“À, hình như thần y Trương này là người của tỉnh Tây Hải các người đúng không? Trình độ thế này cũng dám đến tham gia cuộc thi tìm ra vua của giới Y học à? Nếu Thường Dương chúng tôi có người như thế, tôi sẽ là người đầu tiên đánh chết anh ta!’ Giám khảo nghiêm giọng quát: “Im lặng chút đi. Trịnh Lợi Hoa, mười hai điểm!”

“Ha ha, mười hai điểm! Buồn cười chết mất!”

Đám người lại cười to một lần nữa.

“Ấy, hình như Trịnh Lợi Hoa này là tuyển thủ của Thường Dương các anh, ông anh à, anh đi lên đánh chết anh ta đi!”

Người đàn ông trung niên vừa cười nhạo Trương Trọng Quân lập tức xấu hổ đỏ bừng mặt, cúi đầu trốn vào trong đám người.

“Con mẹ nó, mất mặt quá!”

“Nhưng làm sao có khả năng đó được? Trong giới y học Á tộc, thần y Trịnh Lợi Hoa tối thiểu cũng có thể đứng trong top 30 danh y, sao chỉ được có mười hai điểm vậy!”

“Rốt cuộc bài thi này khó khăn đến mức nào thế!”

Giám khảo này nhanh chóng đọc xong thành tích của mười một người mình chấm thi.

Thành tích tốt nhất là sáu mươi lăm điểm.

Tổng cộng có ba người đạt tiêu chuẩn, hai người trong đó là vừa đủ trên trung bình.

Những người còn lại đều không đạt tiêu chuẩn.
 
Chương 1029


CHƯƠNG 1029

Mọi người lại bắt đầu xôn xao.

“Mười một người, có tám người bị loại! Trời ạ! Tỉ lệ có thấp quá không vậy?”

“Có lẽ sau đó sẽ nhiều người hơn, nếu không vòng thứ nhất đã có hơn một nửa số người bị loại rồi!”

Mọi người đều đang chờ mong bài thi của chín giám khảo tiếp theo sẽ có nhiều người đạt tiêu chuẩn hơn, nhưng không ngờ người thông qua của chín giám khảo tiếp theo càng ít hơn.

Trung bình trong số bài thi môi một giám khảo chấm có hai người thông qua.

Cuối cùng chỉ có hai mươi ba người tiến vào vòng hai, tính cả Trình Kiêu là hai mười bốn người.

Mọi người xôn xao!

“Cuộc thi đấu Y Vương lần này gắt thế!”

“Trước đây có hai phần mười số người loại trong vòng thứ nhất đã là nhiều lắm rồi, bây giờ loại bị loại tận tám phần mười!”

“Có khi nào lần này còn chưa thấy vua giới Y học tiếp theo đã bị loại hết rồi không?”

“Có lẽ những người lần này gần như đều không vượt qua vòng được!

“Vậy thì sẽ thành trò cười đấy, nếu không có ai qua được ba vòng, thì Cuộc thi đấu Y Vương lần này sẽ trở thành trò cười trong lịch sử của cuộc thi!”

Lúc này, cuối cùng ông Lưu cũng đã về.

Mọi người vẫn luôn đợi ông Lưu trở lại tuyên bố kết quả, nhìn thấy ông Lưu đi vào từ cửa sau, mọi người đều nín thở.

Cả đại sảnh trở nên yên tĩnh.

Sắc mặt ông Lưu rất nặng nề, ông ta đi thẳng đến bên cạnh Trình Kiêu, sau đó đứng đối mặt với Trình Kiêu, không nói một lời Trình Kiêu cũng mở mắt ra nhìn ông Lưu với nét mặt lạnh lùng.

Mười giám khảo trên bục cao đều nhìn sang, trong mắt lộ vẻ chờ mong.

Vua Y học Sở Vân Hoa cũng nhìn sang, ông ta hơi nheo mắt Cuối cùng trên khuôn mặt bình tĩnh của Thượng Quan Dược Thạch cũng lộ vẻ nghiêm túc, hít thở cũng nhẹ nhàng hơn.

Cốc Thiên Sơn cũng tò mò nhìn ông Lưu.

Mấy người trẻ tuổi như Sở Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền cũng suýt chút duôi dài cả cổ, đợi ông Lưu nói ra kết quả.

Ninh Cát Sơn, Mạc Hoa Đình và hai vợ chồng Tôn Đại Hải cảm thấy thấp thỏm không yên, không biết ông Lưu mang đến tin tốt hay tin xấu.

Trong đại sảnh vô cùng yên tĩnh, có thể nghe cả tiếng kim rơi.

Lúc này, một tiếng cười khẩy vang lên: “Hừ, nét mặt Hội trưởng Lưu nghiêm túc như thế, có thể đoán được chắc chắn là bị thẳng nhóc kia lừa”

Người nói chuyện chính là Cốc Sinh Ngọc.

Rất nhiều người đều thầm suy đoán rốt cuộc ông Lưu có thành công luyện chế ra Thanh Điền Mai Tố hay không, lời của Cốc Sinh Ngọc lập tức dẫn mọi người suy nghĩ theo hướng thất bại.

Dù ông Lưu có thành công cũng sẽ giảm bớt sự ngạc nhiên của mọi người.

Quả nhiên có người tin là thật, cũng cười nhạo theo: “Tên ranh này, cậu ta cho rằng mình là ai mà có thể tìm ra sai sót trong Dược điển Á tộc, đúng là quá ngông cuồng!”
 
Chương 1030


CHƯƠNG 1030

“Đúng thế, tên nhóc này quá ngông cuồng, Hội trưởng Lưu, người như thế hoàn toàn không xứng tham gia cuộc thi vua của giới Y học, đuổi cậu ta ra ngoài đi!”

“Đúng, Cuộc thi đấu Y Vương rất thần thánh, không thể để một thế hệ sau ngông cuồng dốt nát như cậu ta bôi nhọ được!”

Cả đám người hô to, chỉ muốn cùng nhau công kích Trình Kiêu.

Giám khảo kia nghiêm giọng quát: “Im lặng! Nghe Hội trưởng Lưu nói thế nào!”

Lúc này mọi người mới lại chú ý về phía ông Lưu Ông Lưu nhìn chăm chăm Trình Kiêu rất lâu, nét mặt cực kỳ phức tạp, có nghỉ ngờ, có vui mừng, cũng có khiếp sợ!

Sau đó, dưới ánh nhìn của mọi người, ông Lưu đột nhiên cúi người với Trình Kiêu: “Cậu Trình quá tài giỏi, Lưu mồ rất khâm phục!”

Xung quanh trở nên yên tĩnh!

Tất cả mọi người đều trợn to mắt, nhìn cảnh này với vẻ khó tin!

Một lúc lâu sau đó, mọi người mới hoàn hồn!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Không phải nói thất bại à? Sao tôi lại cảm thấy là thành công thế?”

“Không phải cảm thấy, rõ ràng là thành công. Nếu không sao Hội trưởng Lưu có thể cúi người với cậu ta được?” Một ông lão khác nói nhỏ.

Mạc Hoa Đình và Tôn Đại Hải hưng phấn đến mức suýt vỗ tay khen hay: “Hay, hay, hay lắm! Thần y Trình đúng là lợi hại!”

Sở Minh Thành hạ thấp giọng, ngạc nhiên nói với nét mặt khó coi: “Sao có thể! Anh ta thật sự thay đổi Dược điển của Á tộc rồi Trong đôi mắt đẹp của Thượng Quan Thanh Thiền dâng lên một tia sáng kỳ lạ: “Trình Kiêu, anh thật khiến người khác phải ngạc nhiên!”

Nét mặt của Sở Vân Hoa, Thượng Quan Dược Thạch và Cốc Thiên Sơn khác nhau, nhưng bọn họ đều đề phòng Trình Kiêu hơn không chỉ là một chút.

“Xem ra tên nhóc này không đơn giản chút nào!”

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Cốc Sinh Ngọc trở nên vô cùng u ám: “Chết tiệt, không ngờ cậu ta thật sự thành công rồi!”

“Nhìn nét mặt của ông Lưu dường như Thanh Điền Mai Tố kia thật sự rất quý giá. Tên nhóc này đúng là may mắn!”

Trình Kiêu đứng dậy, một tay nhẹ nhàng đỡ ông Lưu lên, hờ hững nói: “Mời ông Lưu đứng dậy!”

Lúc này ông Lưu mới đứng thẳng người dậy, nghiêm túc nhìn Trình Kiêu, thề thốt: “Cậu Trình yên tâm, cách tỉnh chế cậu nói với tôi, tôi sẽ không tiết lộ với ai. Đây là vinh dự thuộc về cá nhân cậu, nói ra chắc chắn sẽ được cả thế giới chú ý. Nếu cậu muốn bán bản quyền có thể đến tìm tôi. Tôi nhất định sẽ cố hết sức cho cậu giá tiền mà cậu mong muốn.”

Mọi người tỏ vẻ ngạc nhiên!

Cả thế giới chú ý!

Hội trưởng Lưu nói thế, có thể hiểu Thanh Điền Mai Tố quý giá đến mức nào.

E rằng trong giải Nobel tiếp theo sẽ khiến cả thế giới chấn động!

Khi đó, danh tiếng của Trình Kiêu sẽ một bước lên mày, trở thành chuyên gia nổi tiếng nhất toàn thế giới!

Rất nhiều người đều nhìn Trình Kiêu băng ánh mắt vô cùng hâm một “Thật không biết tên nhóc này do ai dạy dỗ, còn có may mắn như thế!”
 
Chương 1031


CHƯƠNG 1031

“Đúng vậy, đây còn là một người trẻ tuổi rất quyết đoán! Ngay cả Dược điển Á tộc cũng dám nghỉ ngờ, nếu đổi thành mấy ông già chúng ta, ai dám bất kính với Dược điển Á tộc chứ, e rằng sẽ cảm thấy băn khoăn!”

“Không sai, chỉ có những người trẻ tuổi to gan thế này mới có sự quyết đoán và may mắn thôi!”

Mọi người quy hết thành tựu phát hiện Thanh Điền Môi Tố của Trình Kiêu là nhờ may mắn và quyết đoán.

Cũng phải, dù sao Trình Kiêu cũng chỉ là một chàng trai hai mươi tuổi, dù bây giờ anh có được thành tựu đáng kinh ngạc, mọi người cũng sẽ chỉ nghĩ là anh may mắn.

Trừ khi anh có thêm các thành tựu đáng kinh ngạc nữa, mọi người mới sẽ xem như đó là thực lực chân chính của anh.

Có nhiều lúc, tuổi tác cũng là một dấu hiệu để đánh giá thực lực của một người.

Trình Kiêu thấy ông Lưu đang rất trịnh trọng, muốn tiếp tục thề thốt trước mặt, anh cười khẽ nói: “Tôi tặng phương pháp tinh chế này cho ông Lưu . Sau này dù phát biểu hay chuyển nhượng đều do ông tự quyết định.”

Ông Lưu thoáng sửng sốt như vẫn chưa nghe rõ, run rẩy hỏi: “Cậu Trình, cậu có thể lặp lại lời mình nói khi nãy một lần nữa không?”

Trình Kiêu cười to: “Tôi nói tôi đưa cho ông phương pháp tỉnh chế này, sau này xử lý thế nào ông tự quyết định”

Ông Lưu lùi về sau mấy bước, khiếp sợ nhìn Trình Kiêu: “Cậu Trình, chuyện này cậu tuyệt đối đừng đùa với tôi, chẳng lẽ cậu không biết phương pháp tinh chế này rất quý giá sao?”

“Nó có thể ảnh hưởng đến toàn thế giới đấy!”

Trình Kiêu lại ngồi xuống ghế một lần nữa, hờ hững nói: “Ông Lưu, bây giờ tôi muốn biết, tôi có thông qua vòng đầu tiên không?”

Ông Lưu nhìn Trình Kiêu, ông ta nhìn ra Trình Kiêu không nói đùa.

Anh thật sự đồng ý đưa phương pháp tinh chế này cho ông ta.

Nhưng ông ta không hiểu, không hiểu tại sao Trình Kiêu lại đưa phương pháp tỉnh chế vô cùng quý giá này cho ông ta?

Hơn nữa còn không lấy một đồng nào!

“Cậu Trình, tại sao?” Ông Lưu run rẩy hỏi.

Trình Kiêu nghiêm túc nói: “Vì ông xứng đáng.

“Ha ha ha ha..” Ông Lưu ngẩng đầu cười to, tiếng cười sảng khoái, tràn đầy nhiệt huyết “Được, nếu đã được cậu Trình xem trọng, vậy tôi sẽ nhận món.

quà này của cậu! Tôi xin đảm bảo với cậu Trình, sau này Thanh Điền Mai Tố sẽ được phổ biến miễn phí ở Á tộc chúng ta, nếu ai dám thu lợi ích từ nó sẽ là tội đồ của nhân thần!”

Lời đảm bảo này của ông Lưu có thể nói là tổn thất hàng trăm nghìn tỷ.

Nhưng Trình Kiêu tin nếu ông Lưu dám đảm bảo như thế, thì ông ta sẽ làm được!

Tất cả mọi người lại bị hành động của Trình Kiêu làm kinh ngạc một lần nữa!

“Không ngờ cậu ta lại tặng phương pháp tinh chế quý giá đi mà không lấy đồng nào?”

“Tên nhóc này bị điên rồi sao? Đó là vinh dự đủ để cậu ta nổi tiếng cả thế giới đấy!”

“Cứ tặng đi như thế à?”
 
Chương 1032


CHƯƠNG 1032

Mọi người có những nét mặt khác nhau, có tiếc nuối, có ghen tị, có châm chọc.

Nhưng nhiều hơn chính là khiếp sợ!

Ninh Cát Sơn nhìn Trình Kiêu với nét mặt kính nể: “Bác sĩ coi trọng y đức, hai chữ thần ý này rất xứng với thần y Trình!”

“Đúng vậy, rất xứng đáng!” Mạc Hoa Đình cũng nói với nét mặt kính nể.

Trong mắt Sở Vân Hoa và Thượng Quan Dược Thạch lộ vẻ ngạc nhiên: “Không ngờ tên nhóc này lại quả quyết đến thế!”

“Thật là khiến người ta tò mò, rốt cuộc cậu ta muốn cái gì?”

Cốc Thiên Sơn nở nụ cười khó hiểu: “Thú vị, thú vị!”

Sở Minh Thành và Thượng Quan Thanh Thiền cũng tỏ vẻ khó tin: “Anh ta thật sự tặng phương pháp quý giá kia đi à.”

“Thật khiến người ta thấy khó hiểu!”

Trong mắt Cốc Sinh Ngọc lộ vẻ ghen tị và căm hận, cười khẩy: “Hừ, Trình Kiêu, cậu đừng có giả vờ hào phóng ở đây, cậu lừa được người khác, nhưng không lừa được tôi đâu.”

“Cậu chỉ muốn nổi tiếng thôi chứ gì? Nếu phương pháp kia thật sự vô cùng quý giá, sao cậu có thể tặng cho người khác được!”

Hội trưởng Lưu trở lại chỗ ngồi của ban giám khảo.

Sau đó thảo luận với mười giám khảo khác.

Cuối cùng, hội trưởng Lưu gật đầu với giám khảo phụ trách duy trì trật tự.

Giám khảo đó lập tức công bố: “Trình Kiêu đạt điểm tuyệt đối trong phần thi thứ nhất!”

“Sao cơ? Điểm tuyệt đối?”

Mọi người đều bị sốc.

Mặc dù sáu mươi điểm đã được coi là đạt, nhưng thành tích của ba phần thi đầu sẽ ảnh hưởng đến tổng điểm phía sau.

Hơn nữa, thành tích của ba phần thi đầu sẽ được ghi lại, trở thành một loại vinh dự.

Cho dù không thể trở thành Y Vương, nhưng chỉ cần thành tích xuất sắc hoặc có thể phá vỡ kỷ lục của những thí sinh trước thì cũng có thể được mãi mãi ghi danh trong lịch sử cuộc thi Y Vương.

“Trong toàn bộ lịch sử của cuộc thi Y Vương, chưa từng có ai đạt điểm tuyệt đối ở phần thi đầu tiên. Nếu Trình Kiêu đạt được điểm tuyệt đối thì sau này sợ rằng không ai có thể phá vỡ được kỷ lục mà cậu ấy tạo ra nữa!”

“Tên của cậu ấy sẽ có trong cuộc thi Y Vương!”

Shh!

Trong mắt mọi người hiện lên vẻ hâm mộ đố ky, chỉ hận người được ghi danh trong lịch sử cuộc thi Y Vương không phải là mình.

Cốc Sinh Ngọc nói với vẻ kỳ quặc: “Tôi không phục “Cậu ta không trả lời, tại sao lại được điểm tuyệt đối?”

Một số người ghen ty với Trình Kiêu cũng lập tức hùa theo: “Đúng, tôi cũng không phục, cho dù cậu ta có thể chiết xuất ra được Thanh Điền mai tố, nhưng cũng không liên quan gì đến cuộc thi Y Vương, không thể vì điều này mà cho cậu ta điểm tuyệt đối được!”

“Đúng vậy, cậu ta nộp giấy trắng là không điểm! Cuộc thi Y Vương không thể gộp làm một để tính được.”
 
Chương 1033


CHƯƠNG 1033

Trình Kiêu chẳng thèm để ý đến sự phản đối của mọi người.

Hội trưởng Lưu đích thân đứng lên, nghiêm túc liếc nhìn đám người đang la ó, lạnh lùng nói: “Tôi hỏi các cậu, mục đích của cuộc thi Y Vương là gì?”

Thấy hội trưởng Lưu đích thân đứng lên, toàn trường lập tức yên lặng.

Mục đích? Mục đích của cuộc thi Y Vương là gì?

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Có người nhỏ giọng trả lời: “Cuộc thi Y Vương đương nhiên là để chọn ra Y Vương rồi.”

“Đúng, chọn ra bác sĩ giỏi nhất giống như tranh ngôi vị cao thủ số một thế giới vậy!” Một bác sĩ trẻ tuổi nhiệt huyết hô lên.

Nhưng rất ít người hùa theo anh ta, đa phần đều cúi đầu trầm ngâm suy nghĩ.

Thấy cảnh này, ông Lưu khá hài lòng.

Ông nghiêm mặt nhìn thanh niên đó: “Cuộc thi Y Vương không phải để chọn bác sĩ giỏi nhất thế giới, mà là chọn bác sĩ có đóng góp lớn nhất cho sự nghiệp y học.”

Ông Lưu ngẩng đầu nhìn lên trên, như thể xuyên qua mái nhà nhìn vào tỉnh không trong vũ trụ.

“Bác sĩ chữa bệnh cho người, đạo của ngành y lấy con người làm chủ! Các ngành khác có thể có số một, số hai, nhưng chúng ta làm bác sĩ chưa bao giờ có cái danh gọi là Y Vương. Mục đích ban đầu của cuộc thi Y Vương chỉ là chọn ra bác sĩ có cống hiến lớn nhất cho ngành y, chữa bệnh được cho nhiều người nhất, cóy đức nhất!”

“Tuy nhiên cuộc thi Y Vương hiện giờ có ai còn nhớ mục đích ban đầu khi sáng lập ra cuộc thi Y Vương này nữa?”

Ông Lưu nhìn lướt qua từng người, tất cả những người bị ông nhìn qua đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt ông.

Trong lòng những người này cảm thấy hổ thẹn!

Như ông Lưu nói, họ tham gia cuộc thi Y Vương này chỉ vì hư danh Y Vương, quên mất ý định ban đầu khi trở thành bác sĩ của mình.

“Bác sĩ chữa bệnh cho người, đạo của ngành y lấy con người làm chủ! Hay, ông Lưu nói hay lắm!”

Mạc Hoa Đình kích động, nếp nhăn trên khuôn mặt già nua không ngừng rung chuyển Ninh Cát Sơn kích động rưng rưng nước mắt, sự tận tâm cúc cung tận tuy với ngành y của ông Lưu khiến ông đồng cảm sâu sắc.

Thiên thần áo trắng!

Cái danh này không phải vô nghĩa, nó có được nhờ những đôi bàn tay tuyệt vời cứu sống và chữa lành cho những người bị thương!

Nhưng bác sĩ hiện tại thì sao? Chạy thanh danh lợi, mọi thứ đều dựa trên lợi ích, hoàn toàn quên mất nhiệt huyết thời trẻ và ước mơ ban đầu.

Rất nhiều người đều cúi đầu, có người tỏ vẻ hối hận, có người tỏ vẻ mờ mịt, có người lại đờ đẫn.

Xã hội là một thùng thuốc nhuộm khổng lồ, sau khi rời ghế nhà trường bước vào xã hội, môi trường xung quanh như vậy, có được mấy người không quên tấm lòng ban đầu của mình?

Thanh niên đó cúi đầu với vẻ mặt hổ thẹn. Anh ta vừa ra trường chưa bao lâu nên cảm động sâu sắc nhất lời nói của ông Lưu.

Nhân chỉ sơ, tính bản thiện. Nếu có thể làm người tốt thì có lẽ chẳng ai muốn trở thành như bây giời Ông Lưu tiếp tục nghiêm nghị nói: “Tôi chỉ có một câu để nói về đóng góp cho sự nghiệp y tế của Trình Kiêu. Thanh điền mai tố mà cậu ấy chiết xuất ra được còn hơn cả penicillin mới ra đời năm đó!”
 
Chương 1034


CHƯƠNG 1034

“Cái gì? Làm sao có thể thế được?”

Mọi người đều bị sốc!

Bao gồm cả Y Vương Sở Vân Hoa, Thượng Quan Dược Thạch vẫn luôn thờ ơ lãnh đạm và Cốc Thiên Sơn kiêu ngạo.

“Hơi quá rồi đó! Penicillin là thuốc đặc trị Black Death, gần như đã cứu cả nhân loại! Thế mà thanh điền mai tố Trình Kiêu chiết xuất lại có thể vượt qua cả penicillin?”

Tất cả bác sĩ có mặt ở đây đa phần đều là bác sĩ nổi tiếng, tuy bây giờ có thể penicillin không dùng đến mấy, nhưng họ biết rõ khi penicillin mới xuất hiện đã rầm rộ đến mức nào!

Ánh mắt mọi người nhìn Trình Kiêu lại trở nên phức tạp, thậm chí không ít người còn tỏ vẻ kính nể.

Dù sao người có thể gửi tặng loại thuốc có thể so sánh với thuốc đặc trị penicillin năm đó mà không đòi hỏi điều gì, chỉ riêng thái độ này thôi đã đáng được tất cả các bác sĩ tôn trọng!

“Bây giờ tôi cho Trình Kiêu điểm tuyệt đối, còn ai có ý kiến gì không?” Ông Lưu nghiêm mặt, giọng nói lạnh băng.

Lặng im như tờ.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Ông Lưu nhìn về phía giám khảo kia: “Bắt đầu phần thi thứ hai đi”

“Vâng.

Giám khảo lạnh lùng nhìn quanh, khi lướt qua Trình Kiêu, ánh mắt bông dịu đi.

“Bây giờ sẽ bắt đầu phần thi thứ hai.”

Ba phần thi đầu tiên của cuộc thi Y Vương, phần thi thứ nhất có thể nói là thi văn, phần thi thứ hai là thi võ, cũng có nghĩ là đích thân khám cho bệnh nhân Tất nhiên, các bệnh nhân đều được tìm đến từ trước, hơn nữa còn đều là những căn bệnh khó đoán và kỳ lạ, rất dễ chẩn đoán nhầm.

Mục đích là để kiểm tra những thí sinh này, dù sao họ cũng đều là bác sĩ nổi tiếng.

Tuy nhiên, so với phần thi thứ nhất, độ khó của phần thi thứ hai đã giảm xuống đáng kể.

Sau vòng thứ nhất đã bị loại đi rất nhiều người, những ai lọt vào vòng hai đều có thể nói là những bác sĩ giỏi nhất.

Cuối cùng, chỉ có ba người bị loại Trình Kiêu vẫn vượt qua vòng thi với số điểm tuyệt đối, hơn nữa lần này không có gì phải bàn cãi.

Phần thi thứ ba là thực chiến, những người còn lại bốc thăm ngẫu nhiên những bệnh nhân đã được sắp xếp từ trước, điều trị miễn phí cho bệnh nhân.

Đương nhiên, những bệnh nhân này chắc chắn không phải loại cảm cúm thông thường, đều là bệnh khó chữa, nếu không sao có thể xứng với thân phận của những vị bác sĩ nổi tiếng này.

Vòng thi này có không ít người bị loại, cuối cùng chỉ có chín người vượt qua, trong đó có Trình Kiêu Đương nhiên Trình Kiêu lại đạt điểm tuyệt đối, với trình độ của anh đương nhiên là thuốc vào bệnh hết. Những bệnh nhân anh gặp về cơ bản đều đã được thần may mắn gọi tên.

Ba phần thi đều đạt điểm tuyệt đối là điều trước nay chưa từng có, sau này cũng sẽ không!

Sau ngày hôm nay, Trình Kiêu sẽ được ghi tên trong lịch sử cuộc thi Y Vương.

Tiếp đó, cuộc thi Y Vương chính thức bước vào phần thi quan trọng.

Chín người đã vượt qua ba vòng thi, thêm cả á quân Thượng Quan Dược Thạch của cuộc thi Y Vương khoá trước, và Cốc Thiên Sơn thách đấu Y Vương thông qua con đường đặc biệt, tổng cộng có mười một người.

Mười một người này, bao gồm cả Trình Kiêu sẽ trực tiếp thách đấu với Y Vương – Sở Vân Hoa.
 
Chương 1035


CHƯƠNG 1035

Cuộc thi Y Vương chân chính đã bắt đầu.

Vương Sở Vân Hoa khi mười hai tuổi đã có thể đọc thuộc lòng Dược điển Á tộc.

Mười lăm tuổi đã nổi tiếng và trở thành thần y.

Bao nhiêu năm nay, ông ta thực hành cả Trung y và Tây y, đặc biệt là trong truyền thống châm cứu được truyền thừa lâu đời của Á tộc.

Một bộ thần châm đoạt mệnh có thể đoạt mệnh với trời, giúp bệnh nhân sống lại.

Ông ta có thể trở thành Y Vương là điều danh xứng với thực.

Thượng Quan Dược Thạch là truyền nhân của gia đình có truyền thống ngành y, tổ tiên ba đời hành y, truyền lại vô số phương pháp tuyệt diệu.

Ông ta là người thanh tâm quả dục, trầm mặc ít nói, chỉ một lòng muốn tạo dựng tên tuổi trong cuộc thi Y Vương.

Ngoại trừ lần trước tranh Y Vương với Sở Vân Hoa kém hơn một chút thì hầu hết những bệnh nhân ông ta gặp, ngoài bệnh nan y ra, không có ca bệnh nào thất bại.

Còn Cốc Thiên Sơn thì vốn là thế gia Trung y, tuy thực lực của nhà họ Cốc hơi thấp trong thế gia Trung y, nhưng tục ngữ có câu yếu trâu còn hơn khoẻ bò, cho dù như vậy, y thuật của Cốc Thiên Sơn cũng không thể coi thường, huống hồ lần này ông ta còn có chuẩn bị trước.

Tám tuyển thủ vượt qua ba vòng thi còn lại cũng đều là bác sĩ nổi tiếng, đều là người được người dân tôn kính như thần ở mỗi địa phương.

Có thể nói, cuộc thi giành ngôi Y Vương lần này nhất định là một cuộc chiến thảm khốc!

Muốn bộc lộ tài năng quả là khó như lên trời.

Nhưng chỉ khi thầnh Y Vương mới có đủ tư cách để thách đấu người thủ môn của thế gia Trung y, mới có thể giúp Tôn Đại Hải trở lại nhà họ Tôn.

Mạc Hoa Đình lo lắng nói: “Thực lực của tuyển thủ cuộc thi Y Vương lần này quá mạnh! Tôi thật sự hơi lo lắng cho Trình thần y Ninh Cát Sơn lại rất tin tưởng Trình Kiêu: ‘Anh Mạc đừng lo, tôi tin vào y thuật của Trình thần y’“

Tôn Đại Hải nắm chặt tay nhìn Trình Kiêu, kích động không nói nên lời.

Ông có được về lại nhà họ Tôn, có thể hoàn thành tâm nguyện lớn nhất cuộc đời mình không đều phụ thuộc vào Trình Kiêu.

Ninh Lan lặng lẽ nắm lấy bàn tay đang run rẩy của Tôn Đại Hải, bà dịu dàng an ủi: “Đừng lo, tôi tin Tiểu Kiêu, nếu đã đồng ý thì chắc chắn có tự tin chiến thắng.”

“Ừm.” Tôn Đại Hải gật đầu.

Mặc dù Ninh Lan không hài lòng với thái độ của Tôn Đại Hải đối xử với Trình Kiêu, nhưng dù sao cũng là vợ chồng mấy chục năm, nếu tình cảm không sâu đậm thì bà cũng không đứng cùng Tôn Đại Hải ở đây.

Sở Vân Hoa, Thượng Quan Dược Thạch, Cốc Thiên Sơn, ba người đưa mắt nhìn nhau, hoàn toàn phớt lờ Trình Kiêu và tám người kia.

Tuy rằng thể hiện vừa rồi của Trình Kiêu kinh động tứ phía, nhưng trong mắt ba người thì vẫn chưa đủ Để trở thành Y Vương không chỉ cần biết khám bệnh, còn cần có năng lực vượt xa những người khác.

Sở Minh Thành nhìn Trình Kiêu với vẻ giễu cợt: “Tên kia, ở đại học y Hà Tây coi như cậu lợi hại! Nhưng trước mặt ba tôi, cậu sẽ biết chút năng lực đó của cậu căn bản chẳng đáng nhắc tới!”

Cốc Sinh Ngọc nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt nham hiểm, trong mắt tràn đầy ác độc: “Trình Kiêu, là cậu phá hỏng việc tốt của tôi, khiến tôi bẽ mặt trước nhà họ Tôn, lần này ba tôi đã có chuẩn bị, nhất định sẽ trả thù cho tôi, đạp cậu bẹp dí dưới chân!”
 
Chương 1036


CHƯƠNG 1036

Chỉ có Thượng Quan Thanh Thiền là không có vẻ ghen ty hay lạnh nhạt trên khuôn mặt xinh đẹp, cô ta nhìn Trình Kiêu với vẻ mong chờ.

“Trình Kiêu, tôi thật sự tò mò cậu còn có thể đi được bao xa?”

Những người trẻ tuổi vây quanh theo dối cũng đều tập trung vào Trình Kiêu, dù sao trong số những người này chỉ có Trình Kiêu là người trẻ tuổi.

Giám khảo kia chậm rãi xoay người, nhìn về phía Sở Vân Hoa, cao giọng hô: “Xin mời Y Vương!”

Trong phút chốc, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Sở Vân Hoa Ông lão mặc bộ vest màu xám với vẻ ngoài rất bình thường, hàng lông mày vừa rậm vừa đen.

Sở Vân Hoa đi tới, chắp tay chào mọi người, hô to: “Chào mọi người!”

“Sở mỗ tôi may mắn có được vị trí này đã một thời gian, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ, nếu ai muốn ngồi lên đây còn phải xem có khả năng đó hay không”

Thái độ của Sở Vân Hoa rất ngông cuồng nhưng mọi người không hề thấy phản cảm, ngược lại còn thấy khí thế này mới xứng với phong thái của Y Vương đương thời.

Giám khảo nhìn hơn mười người thách đấu, trầm giọng hỏi: “Mọi người đã sẵn sàng chưa?”

Không ai trả lời, giám khảo nói luôn: “Nếu đã sẵn sàng thì chúng ta bắt đầu thôi!”

Năm bệnh nhân được nhân viên công tác đưa vào, một già một trẻ, ba trung niên, hai nam một nữ.

Giám khảo đó nói: ‘Những bệnh nhân này đều được chọn từ bệnh viện đa khoa trực thuộc số một Thủ Đô, mỗi nhóm có năm người, chúng tôi cố gắng đảm bảo rằng tình hình bệnh của bệnh nhân mỗi nhóm gần giống nhau, bây giờ mời các vị bắt đầu chẩn đoán và chữa trị!”

Một ông lão mặc đồ Đường màu đen nghiêm nghị nói: “Tôi trước!”

Nói rồi ông ta bước tới, chắp tay với đám đông: “Tôi xin được thể hiện trước.”

Người ông ta chẩn đoán đầu tiên là một người già.

Trong tay những bệnh nhân này đều đang cầm giấy tờ khám sức khoẻ liên quan, có chụp CT, báo cáo chẩn đoán…

“Thè lưỡi ra.”

“Xoay cánh tay!”

Bác sĩ này rất chuyên nghiệp, nhanh chóng khám chữa cho người già đó và hai nam một nữ nữa. Hơn nữa lập tức có hiệu quả tại chõ, bốn người liên tục nói lời cảm ơn.

Bệnh của những người này, nếu đến bệnh viện thì có lẽ sẽ phải nhập viện. Có thể thấy y thuật của bác sĩ này cao siêu nhường nào.

Nhưng khi điều trị cho đứa trẻ chừng bảy tuổi cuối cùng, dường như ông ta đã gặp phải vấn đề khó giải quyết.

“Kỳ lạ, kỳ lạ…”

Sau nửa giờ nghiên cứu, ông ta vẫn không thể đưa ra chẩn đoán.

“Tôi học chưa tới nơi tới chốn, không thể chữa được cho đứa nhỏ này.” Nói xong ông ta đứng dậy, cúi đầu ủ rũ.

Đứa bé kéo nhẹ ống tay áo ông lão, cười ngây thơ, cất giọng nói non nớt: “Ông đừng nản lòng, cháu đã quen rồi.”

Một câu nói khiến người ta không kìm được nước mắt.

Ông lão thở dài, xấu hổ đi về phía đám đông.
 
Chương 1037


CHƯƠNG 1037

Giám khảo phụ trách ghi chép gọi người đưa đứa bé rời đi, sau đó nói: “Nhóm tiếp theo.”

Ngay lập tức, nhân viên công tác lại đưa năm bệnh nhân tới.

Tông chỉ của cuộc thi Y Vương không chỉ là chọn ra bác sĩ có cống hiến lớn nhất cho sự nghiệp y học của Á tộc, có y thuật cao nhất, mà còn là mang lại lợi ích cho một số bệnh nhân.

Bệnh nhân được chọn lần này đều được chọn từ các bệnh viện lớn, tình trạng bệnh tương đối phức tạp Cuộc thi Y Vương gần như quy tụ toàn bộ các bác sĩ hàng đầu Á.

tộc, với những bệnh nhân này mà nói, đó là cơ hội chỉ có một lần trong đời, “Để tôi!” Một người đàn ông chừng sáu mươi tuổi với vẻ ngoài uy nghiêm, nghiêm túc bước lên.

Cũng một già một trẻ, ba người trung niên, hai nam một nữ.

Bệnh tình cũng tương tự như nhóm đầu tiên.

Nhưng ông lão này vật lộn một hồi cũng chỉ chữa khỏi được cho hai nam một nữ, không thể làm được gì cho người già và trẻ em.

Trình Kiêu thờ ơ quan sát, thấy người cuối cùng trong số tám người cùng qua ba phần thi với mình đã lên sân khấu, nhưng anh vẫn tỏ vẻ không để tâm.

Bác sĩ cuối cùng có vẻ giỏi hơn bảy bác sĩ lúc trước một chút.

Chẳng mấy chốc đã chỉ còn lại một đứa bé cuối cùng, hơn nữa bốn bệnh nhân phía trước dường như không hề khiến ông ta thấy khó nhắn.

Tuy nhiên, khi đối mặt với đứa trẻ cuối cùng, vẻ mặt ông ta rõ ràng đã thận trọng hơn nhiều.

Có vẻ như bệnh tình của đứa trẻ khiến ông ta cảm thấy rất khó nhẫn Ông lão hỏi rất chi tiết sau đó cau mày suy nghĩ, vẻ mặt vừa mừng vừa lo.

Cuối cùng dường như ông ta đã hạ quyết tâm.

Ông ta lấy hộp châm bạc nhỏ ra, bắt đầu châm kim cho đứa trẻ, Kỹ thuật và cách châm cứu của ông ta rõ ràng là Thái Thanh khí châm.

“Đây là Thái Thanh khí châm!” Sở Vân Hoa, Thượng Quan Dược Thạch và Cốc Thiên Sơn đều biến sắc.

Trình Kiêu vốn đang nheo mắt cũng bỗng mở to mắt. Có lẽ người khác không nhìn ra, nhưng anh vừa nhìn đã biết người này vẫn chưa học được Thái Thanh khí châm.

Ông ta đang mạo hiểm châm cứu!

Từ sau khi Thái Thanh khí châm được một thần y giấu tên đưa cho hiệp hội y học Á tộc, lập tức trở thành bánh trái thơm ngon trong mắt tất cả bác sĩ.

Nhưng sau khi mọi người học tập, mới phát hiện ra Thái Thanh khí châm thật sự quá huyền ảo. Cho dù là bản trải qua Trình Kiêu sửa đổi đã không cần dùng chân khí cũng có thể châm cứu, nhưng phương pháp châm cứu phức tạp và kỹ thuật lắt léo kia vẫn là một lạch trời khiến rất nhiều bác sĩ nổi tiếng phải chùn bước.

Tuy nhiên hiệp hội y học Á tộc có nhiều bác sĩ nổi tiếng như vậy, dù sao cũng có người có nghị lực lớn, thiên phú cực tốt, không sợ gian khổ, nếm vô vàn thất bại vẫn không hối hận, cuối cùng đã học được.

Giống như bác sĩ trước mắt này, cho dù ông ta còn chưa quen thuộc với Thái Thanh khí châm, nhưng đã nắm giữ được chút trình độ, có lẽ rèn luyện thêm nửa năm, một năm là có thể hoàn toàn nắm chắc.

Chẳng qua, hôm nay ông ta rõ ràng gặp phải bệnh nhân khó giải quyết, muốn dùng Thái Thanh khí châm chưa hoàn toàn nắm giữ để đánh bất ngờ giành phần thắng.
 
Chương 1038


CHƯƠNG 1038

Nếu ông ta có thể thành công, Thái Thanh khí châm của ông ta sẽ đi một bước dài, nhưng một khi thất bại thì bệnh nhân có thể gặp nguy hiểm.

Lúc đầu, người bác sĩ này châm cứu không có vấn đề gì. Nhưng theo phương pháp châm cứu Thái Thanh khí châm càng lúc càng cao thâm, động tác của ông ta dần dần chậm lại.

Hơn nữa, động tác của ông ta trông cũng không quen tay, rất rõ ràng Thái Thanh khí châm của ông ta còn chưa thành thạo, đã không có cách nào ứng phó được với tình hình trước mắt.

Thượng Quan Dược Thạch nhíu mày, Sở Vân Hoa nhíu mày. Trên gương mặt Cốc Thiên Sơn lộ ra nụ cười lạnh, hình như đang chờ xem kịch vui.

Rất rõ ràng, mọi người đều cảm giác được người bác sĩ này đang miễn cưỡng thi triển ra Thái Thanh khí châm, rất có khả năng sẽ thất bại.

Theo phương pháp châm cứu của bác sĩ càng lúc càng mới lạ, gương mặt đứa trẻ vốn đã thư giãn lại dần dần biến mất, biến thành vẻ mặt khó chịu, hình như đang chịu nỗi đau khó nhịn được.

Vẻ mặt người bác sĩ này càng lúc càng nghiêm trọng. Thậm chí, sau lưng ông ta cũng đã ướt đảm mồ hôi lạnh, trên trán còn xuất hiện từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu.

Khi ông ta nâng một cây kim châm cứu bằng bạc rất nhỏ lên, kỹ thuật đột nhiên không chính xác đã dẫn đến đâm sâu vào vị trí huyệt đạo một mili Đứa trẻ chợt hoảng sợ kêu lên một tiếng, nghiêng đầu ngã xuống đất và ngất đi, đồng thời cả người co giật!

“Không xong rồi!” Người bác sĩ kia cũng bị dọa cho hô to một tiếng, cả người tê dại ngồi trên mặt đất.

“Tôi, tôi rất hối hận! Tôi không nên cậy mạnh. Tôi vẫn chưa thể hoàn toàn nắm bắt được Thái Thanh khí châm. Tôi có tội!” Người bác sĩ kia ngồi dưới đất gào khóc.

“Tránh ra!”

Nói thì chậm nhưng mọi chuyện diễn ra lúc đó rất nhanh. Khi đứa trẻ ngã xuống đất, Sở Vân Hoa chợt bước nhanh tới, trong tay đã có thêm ba cái kim châm rất nhỏ.

Sở Vân Hoa đâm ba kim lên đỉnh đầu của đứa bé kia một lượt liên tục nâng, chuyển, vê, xoay.

Một loạt những động tác phức tạp mà thành thạo, đứa trẻ đang co giật kia dần bình tĩnh trở lại.

Phù!Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm!

“Tốt rồi!” Sở Vân Hoa nghiêm túc nói, sau đó trừng mắt nhìn bác sĩ trên mặt đất kia với vẻ thâm trầm: “Sau này, tuyệt đối đừng lấy bệnh nhân ra thử nghiệm thứ mình chưa nắm chắc, một khi thất bại chính là một mạng người. Mà ông sẽ là hung thủ giết người đấy!”

“Vâng, tôi biết sai rồi. Y Vương dạy phải, tôi chắc chắn sẽ ghi nhớ!” Ông già bái phục.

Thượng Quan Dược Thạch nhìn Sở Vân Hoa với vẻ mặt khen ngợi nói: “Đoạt Mệnh thần châm, đoạt mạng với trời, quả nhiên không tầm thường!”

Trên mặt Cốc Thiên Sơn cũng thoáng lộ vẻ kinh ngạc, khẽ thở dài ói: “Đây chính là Đoạt Mệnh thần châm sao? Vẫn tính là có chút Trình Kiêu liếc nhìn Sở Vân Hoa với gương mặt vô cảm Mà những người đứng xem xung quanh đều chấn động trước chiêu thức này của Sở Vân Hoa.

Khi nhìn thấy một sinh mạng nhỏ sắp biến mất, Y Vương ra tay diệu thủ hồi xuân, thật sự thần kỳ!

“Y Vương, hoàn toàn xứng đáng!”

“Đoạt Mệnh thần châm quả nhiên lợi hại! Hôm nay tôi vừa thấy, không uổng chuyến đi này!”

“Cả đời này, tôi có thể thấy được Đoạt Mệnh thần châm của nhà họ Sở cũng không tính là sống uổng, ha ha!”

Mọi người ra sức khen ngợi Sở Vân Hoa.
 
Chương 1039


CHƯƠNG 1039

Vẻ mặt Sở Vân Hoa thản nhiên, không hề đắc ý.

Chẳng qua, Sở Minh Thành ở phía dưới lại lộ vẻ đắc ý, ánh mắt ngạo mạn nhìn về phía Trình Kiêu: “Trình Kiêu, anh thấy chưa?

Đây chính là thực lực thật sự của nhà họ Sở tôi. Đoạt Mệnh thần châm, đoạt mạng với trời! Chỉ dựa vào anh thì lấy cái gì đấu với nhà họ Sở tôi chứ?”

Vẻ mặt Thượng Quan Thanh Thiền có phần nghiêm túc: “Đoạt Mệnh thần châm của nhà họ Sở quả nhiên lợi hại! Chỉ tiếc là tên ngốc Sở Minh Thành kia đến bây giờ còn chưa học được.”

Giám khảo ghi chép lại thành tích cuối cùng của người bác sĩ này, sau đó nhìn Sở Vân Hoa nói: “Cảm ơn Y Vương đã giúp đỡ đúng lúc!”

Sở Vân Hoa nói: “Thân là một bác sĩ, đây là trách nhiệm của tôi.”

Giám khảo gật đầu, tiếp tục kêu lên: “Tổ tiếp theo.”

Có một tổ năm người được dẫn lên, vẫn là một già một trẻ nhỏ và hai nam một nữ.

Bây giờ chỉ còn lại có Trình Kiêu, Cốc Thiên Sơn, Thượng Quan Dược Thạch và cả Sở Vân Hoa vừa lộ ra chút bản lĩnh.

Cốc Thiên Sơn cười lạnh, nhìn lướt qua Trình Kiêu và Thượng Quan Dược Thạch, không định ra tay.

Trình Kiêu cũng không động đậy, đôi mắt khép hờ.

Thượng Quan Dược Thạch thả hai cánh tay xuống, nghiêm túc nói: “Tôi tới.”

Hơi thở của Sở Vân Hoa chợt chậm lại, nhìn về phía Thượng Quan Dược Thạch, hình như không muốn bỏ qua bất kỳ động tác nhỏ nào.

Thượng Quan Dược Thạch là á quân trong cuộc thi Y Vương lần trước, suýt nữa ép Sở Vân Hoa xuống, vẫn luôn bị Sở Vân Hoa xem thành kẻ địch lớn nhất.

Đương nhiên, Cốc Thiên Sơn cũng cho là vậy.

Những khán giả phía sau đều vươn cổ nhìn Thượng Quan Dược Thạch, hy vọng không bỏ qua bất kỳ động tác nhỏ nào.

Trong cuộc thi Y Vương lần trước, Thượng Quan Dược Thạch cho thấy Ngũ Độc châm pháp mạnh mẽ của nhà Thượng Quan.

Ngũ Độc châm pháp là căn cứ vào Long Lôi Hỏa Châm của ông Hoàng Trọng Văn – đại gia châm cứu đời nhà Thanh để cải tiến.

Nó vận dụng thuộc tính tương sinh tương khắc của năm loại sâu độc tới đuổi chứng bệnh, cứu được rất nhiều người.

Thượng Quan Dược Thạch chậm rãi lấy ra một hộp kim châm cứu bằng bạc được chế tạo đặc biệt. Trên những cây kim bạc này của ông ta hiện ra ánh sáng với màu sắc khác nhau.

Rõ ràng, những cây kim bạc này đều từng được luyện qua năm loại độc.

Thượng Quan Dược Thạch vừa bắt đầu, đã sử dụng ra luôn bản lĩnh đặc biệt, Ngũ Độc châm pháp.

Sau khi châm cứu, ông ta lại lần lượt kê đơn thuốc cho bệnh nhân.

Thượng Quan Dược Thạch rõ ràng là trị liệu hoàn toàn theo.

Trung y.

Bởi vậy có thể thấy được, bác sĩ có y thuật càng cao, đều hoàn toàn theo Trung y.
 
Chương 1040


CHƯƠNG 1040

Năm bệnh nhân không có bất kỳ một người nào làm khó được Thượng Quan Dược Thạch. Giám khảo ghi chép lại đơn thuốc do Thượng Quan Dược Thạch kê và các phản ứng của bệnh nhân, để lát nữa còn thuận tiện phán đoán thành tích.

“Ngũ Độc châm pháp quả nhiên lợi hại!” Sở Vân Hoa khen ngợi.

Những khán giả xung quanh cũng đều lộ vẻ thán phục: “Ngũ Độc châm pháp của nhà Thượng Quan thật sự lợi hại đấy!”

“Đúng vậy, tôi thấy thậm chí chẳng kém Đoạt Mệnh thần châm nhà họ Sở là mấy!”

“Không sai, hai môn phương pháp châm cứu này thật sự ngang ngửa nhau. Đợt trước, Thượng Quan Dược Thạch thua Sở Vân Hoa với chênh lệch rất nhỏ, lần này chắc chắn có sự chuẩn bị trước khi đến. Chẳng qua, nếu thật sự bàn về kỹ thuật châm cứu, Đoạt Mệnh thần châm và Ngũ Độc châm pháp đều kém hơn Thái Thanh khí châm.”

“Thái Thanh khí châm quả thật lợi hại nhưng cũng quá khó học.

Anh không thấy người vừa rồi vì học Thái Thanh khí châm không tới nơi tới chốn, suýt nữa hại một mạng người à?”

“Đó chẳng qua là bản thân ông ta học chưa tốt thôi. Á tộc chúng ta lớn như vậy, nếu đã có người có thể sáng tạo ra Thái Thanh khí châm, đương nhiên sẽ có người có thể học được.”

Cốc Thiên Sơn nghe được tiếng bàn luận của mọi người, trên mặt đột nhiên thoáng lộ vẻ đắc ý.

Thượng Quan Dược Thạch lùi trở về chỗ của mình. Giám khảo đã ghi lại xong, tiếp tục kêu: “Tổ kế tiếp.”

Cốc Thiên Sơn liếc nhìn Trình Kiêu, phát hiện Trình Kiêu vẫn không tính ra tay, ông ta cũng không động đậy.

Sở Vân Hoa thấy thế, bước lên một bước nói: “Tôi tới!”

Thấy Sở Vân Hoa bước ra, trong đám khán giả xung quanh lập tức vang lên một giọng nói háo hức.

“Y Vương ra sân rồi!”

Vẻ mặt Thượng Quan Dược Thạch nghiêm túc, nhìn chăm chú vào Sở Vân Hoa. Ở trong lòng ông ta, Sở Vân Hoa cũng là đối thủ lớn nhất của ông ta.

Ông ta càng biết tường tận về tất cả những gì liên quan tới đối thủ càng tốt.

Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

Cốc Thiên Sơn khoanh hai tay, dù bận vấn ung dung nhìn Sở Vân Hoa. Cho dù ông ta xem hai người này là đối thủ lớn nhất, nhưng ông ta không quá coi trọng hai người này.

Vẻ mặt Trình Kiêu vẫn bình thản, ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú vào Sở Vân Hoa, không nhìn ra được trong lòng anh đang suy nghĩ gì Sở Vân Hoa vừa vào sân, cũng dùng luôn Đoạt Mệnh thần châm, còn nhanh nhẹn, gọn gàng hơn Ngũ Độc châm pháp do Thượng Quan Dược Thạch vừa thi triển ra.

Năm bệnh nhân đều không tạo thành gánh nặng gì cho Sở Vân Hoa.

“Xong rồi!” Sau khi Sở Vân Hoa kê đơn cho bệnh nhân sau cùng, mới thở phào nhẹ nhõm và chậm rãi nói.

Sở Vân Hoa cũng hoàn toàn chữa trị bằng Trung y.

Các khán giả xung quanh xúc động không hiểu: “Y Vương quả nhiên là Y Vương, còn dùng thời gian ngắn hơn Thượng Quan Dược Thạch vừa rồi!”

“Chắc hẳn không người nào có thể lay động được vị trí Y Vương lần này của Sở Vân Hoa.”

“Chưa chắc đâu. Cho dù thời gian của Sở Vân Hoa dùng ngắn hơn Thượng Quan Dược Thạch, nhưng bây giờ chúng ta còn không biết hiệu quả trị liệu thế nào, phải chờ lát nữa ban giám khảo công bố mới được. Ông ta còn chưa chắc sẽ thắng!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom