Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 780


CHƯƠNG 780

Trong lòng Vương Đỗ Lan thầm kinh ngạc, một tay vừa rồi…

Vương Đỗ Lan đến từ nhà họ Vương là một trong bốn thế gia siêu cấp hàng đầu ở thủ đô, vẫn biết được sự tồn tại của võ giả.

Trong ánh mắt nhìn về phía Trình Kiêu lại chấn động!

Vương Đỗ Lan cung kính nói: “Ngài Trình, tập đoàn Đông Vương rất cảm ơn ngài!” Nếu không lạy được, cũng nên nói cảm ơn.

Trình Kiêu khách sáo nói: “Chủ tịch Vương không cần khách sáo. Tôi là vệ sĩ do chị Lâm Ngọc mời tới, tập đoàn Đông Vương gặp nạn, tôi đương nhiên phải ra tay giúp đỡ!”

Lâm Ngọc trừng mắt nhìn Trình Kiêu. Nếu có vệ sĩ như vậy, sợ rằng mọi người ở đây bất kể trả bao nhiêu tiền cũng sẽ mời mấy người về cho mình đấy.

Chẳng qua, mọi người đương nhiên sẽ không cố ý vạch trần lời nói dối của Trình Kiêu.

Trong án mắt Vương Đỗ Lan nhìn Trình Kiêu che giấu chút nghi ngờ, nói: “Tình huống hôm nay đặc biệt, ngày khác tôi nhất định sẽ tự mình đến nhà cảm ơn!”

Trình Kiêu kinh ngạc. Mẹ muốn điều tra lai lịch của con à!

Chỉ là điều tra cũng vô dụng thôi. Bề ngoài không cần điều tra cũng biết được, nhưng bà căn bản không thể điều tra ra được thân phận thật sự của Trình Kiêu.

Lưu Hoà Dân đến lúc này như vừa tỉnh lại từ giấc mộng.

“Sao có thể thế được? Sao lại như thế này? Tên nhóc này làm sao làm được như vậy? Chẳng phải cậu ta chỉ là một tên vệ sĩ quèn thôi ư?”

“Sao lại như thế này?”

“Này nhóc, rốt cuộc cậu là ai?” Lưu Hoà Dân kinh ngạc hỏi.

Trình Kiêu vẫn ngồi trên ghế, nhàn nhạt cất lời: “Tôi là ai, ông không xứng được biết. Nhưng ông thua rồi!”

“Thực hiện theo cá cược đi.”

Cá cược!

Đó là phải quỳ xuống xin lỗi Vương Đỗ Lan trước mặt mọi người, chuyện này làm sao có thể?

Lưu Hoà Dân giễu cợt: “Cậu nhóc, chắc chắn là cậu đã thông đồng với những người này trước rồi cố ý lừa tôi mắc bẫy, cậu không lừa được tôi đâu!”

“Vậy nên lần cá cược này không tính!”

Vẻ mặt Trình Kiêu bình thản, Lưu Hoà Dân chơi xấu là điều nằm trong dự định của anh.

Nhưng Tô Lương Tử bên cạnh Trình Kiêu lại không nhịn nổi nữa, năm xưa Tô Lương Tử lăn lộn giang hồ mấy chục năm, những chiêu trò gian lận, lừa gạt thế này là nghề của ông ta.

Bây giờ lại có người làm trò này trước mặt Tô Lương Tử, sao ông ta có thể bỏ qua?

“Ông định chơi xấu?” Tô Lương Tử nhìn Lưu Hoà Dân với vẻ mặt âm trầm.

Lưu Hoà Dân cãi chày cãi cối: “Không phải tôi chơi xấu, là các ông ăn gian!”

Tô Lương Tử cười khẩy khinh thường: “Đối phó với ông còn phải ăn gian à?”

Nói xong, Tô Lương Tử từng bước từng bước đi về phía Lưu Hoà Dân.

Lưu Hoà Dân tái mặt vì sợ hãi, kinh hãi hô lên: “Ông định làm gì?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 781


CHƯƠNG 781

“Người đâu, ngăn ông ta lại!”

Hai vệ sĩ của Lưu Hoà Dân lập tức chạy đến, chắn trước mặt Tô Lương Tử.

Tống Hoa An vẫn luôn im lặng, cuối cùng cũng lên tiếng.

“Được rồi! Tổng giám đốc Lưu, bảo người của ông lùi lại đi.” Tống Hoa An trầm giọng bảo.

Lưu Hoà Dân nhìn Tô Lương Tử, nói với vẻ mặt lo lắng: “Chủ tịch Tống, nhưng cậu ta…”

Tống Hoa An sầm mặt: “Sao? Không tin tôi à? Hay là nghi ngờ năng lực của tập đoàn Hoa An này?”

Bị Tống Hoa An nhìn chằm chằm, Lưu Hoà Dân lập tức sợ hãi: “Không, không, tôi tin Chủ tịch Tống!”

“Các cậu lùi lại đi.” Lưu Hoà Dân nói với vệ sĩ.

Hai vệ sĩ lườm Tô Lương Tử rồi quay người rời đi.

Nhưng Trình Kiêu lại lạnh nhạt bảo: “Quay lại.”

Tô Lương Tử không cam tâm nhìn Lưu Hoà Dân, hừ lạnh, xoay người trở lại bên cạnh Trình Kiêu như thần giữ cửa bảo vệ bên cạnh anh.

Tống Hoa An nhìn Vương Đỗ Lan vẫn đang lãnh đạm, mỉm cười nói: “Chủ tịch Vương, tôi nên nói gì về bà đây? Nên khen bà hay nói bà may mắn? Hay là vận may của Tống tôi đây quá kém?”

“Thuê bừa một người làm vệ sĩ mà cũng có thể tìm được nhân vật lớn thế này!”

Vương Đỗ Lan lạnh lùng trả lời: “Chủ tịch Tống quá khen, không phải tôi may mắn, là do ông làm nhiều chuyện bất nghĩa khiến người khác không chịu nổi thôi.”

“Ha ha, làm nhiều chuyện bất nghĩa? Chúng ta thương nhân nói chuyện theo kiểu thương nhân, thương nhân vốn là trục lợi, điều này Chủ tịch Vương biết rõ hơn ai hết. Sao có thể nói bất nghĩa với không bất nghĩa chứ?”

Tống Hoa An mỉm cười nhìn mọi người xung quanh một lượt, thở dài cảm thán: “Các đại lão và người giàu có ở mười tám thành phố của Lĩnh Nam này đúng là giàu có. Đến tôi cũng tự nhận không có khả năng này.”

“Nhưng mọi người cảm thấy chỉ dựa vào đám người ô hợp này là có thể khiến nhà họ Tống tôi phải sợ à?”

Tống Hoa An cao giọng hơn: “Vậy mọi người coi thường nhà họ Tống tôi quá đó!”

Bốp bốp!

Tống Hoa An đột nhiên vỗ tay hai tiếng, khẽ nói với vị trí góc nghiêng bên trái: “Ra đi.”

Ngay tức khắc, một bóng người bước ra từ bên cạnh sân khấu.

Người này mặc vest đen, khuôn mặt hiền hoà, nhưng vẻ ngoài lại có đôi phần giống với Tống Hoa An.

Khi người này đứng trên sân khấu, tất cả mọi người ở bàn số một đều sửng sốt!

“Phó, phó thị trưởng Tống!” Lưu Hoà Dân kinh hãi.

Mọi người vẫn thường xuyên nhìn thấy người này xuất hiện trên TV, ông ta luôn đi theo phía sau thị trưởng Lỗ Trường Lâm của Trung Châu.

Người này chính là phó thị trưởng của thành phố Trung Châu – Tống Hoa Lương!

Phó thị trưởng Tống mỉm cười: “Tổng giám đốc Lưu, lâu rồi không gặp! Tôi nhớ lần trước khi chúng ta gặp nhau là ở hội nghị chuyên đề của thành phố chúng ta.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 782


CHƯƠNG 782

Lưu Hoà Dân khiêm tốn cung kính nói: “Đúng, đúng, đúng, trí nhớ của phó thị trưởng Tống đúng là rất tốt.”

Tống Hoa Lương nhìn Tống Hoa An, cười bảo: “Anh cả, anh gọi em từ Thủ Đô về có phải đã dự đoán trước được tình cảnh này rồi không?”

“Mấy năm nay anh cả kinh doanh, ánh mắt rất chuẩn, rất ác! Người làm em đây vô cùng khâm phục!”

Mọi người đều sững sờ!

Anh cả!

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Khoan đã, Tống Hoa An, Tống Hoa Lương, tên của hai người giống nhau như thế, mọi người nên đoán ra từ sớm mới phải.

Một lúc sau Lưu Hoà Dân mới ngạc nhiên nói: “Đúng là khiến người khác bất ngờ, không ngờ phó thị trưởng Tống lại là em trai ruột của Chủ tịch Tống.”

Mọi người trong phòng cũng xì xào bàn tán.

“Thế mà bao nhiêu năm rồi chúng ta không phát hiện ra.”

“Chủ tịch Tống giấu kỹ thật!”

“Nghe nói phó thị trưởng Tống là ứng cử viên có triển vọng trở thành phó thị trưởng nhất trong nhiệm kỳ tới. Sau này thị trưởng Lỗ được điều đến tỉnh thì phó thị trưởng Tống sẽ được lên chức ngay. Tương lai rộng mở luôn!”

“Đúng thế, tới lúc đó Tống Hoa An giúp đỡ phó thị trưởng Tống trong giới kinh doanh, có thể tưởng tượng được tương lai của phó thị trưởng Tống sẽ tươi sáng thế nào!”

“Đến lúc ấy cho dù so sánh với Lôi nữ vương của Lĩnh Nam thì nhà họ Tống ở Trung Châu cũng không thua kém gì. Dù là tập đoàn Trường Hà của Lĩnh Bắc cũng chỉ có thể cúi đầu phục tùng!”

Trong sảnh, hầu như tất cả mọi người đều nhìn Tống Hoa An với vẻ hâm mộ.

Thành phố Trung Châu là khu đặc trị kinh tế của Á tộc, tuy không thể so sánh với tỉnh nhưng hơn các thành phố thông thường rất nhiều.

Mỗi đội ngũ lãnh đạo một nhiệm kỳ của Trung Châu đều là ứng cử viên tiến cử cấp quyết định cao nhất Á tộc trong tương lai.

Nếu là phó thị trưởng thành phố bình thường, có lẽ đến Mã Tài còn chưa chắc đã sợ, nhưng thành phố Trung Châu thì khác.

Phó thị trưởng của thành phố Trung Châu, đến Lôi nữ vương cũng không muốn đắc tội bừa bãi. Dù sao, phó thị trưởng của khu vực đặc biệt là sự tồn tại ai ai cũng biết.

Huống hồ, phó thị trưởng Tống tương lai đầy hứa hẹn, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì sau này sẽ lọt vào cấp quyết định cao nhất Á tộc.

Vương Đỗ Lan cứ ngỡ mình đã được cứu, lúc này sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

“Không ngờ phó thị trưởng Tống lại là em trai của Tống Hoa An, nhà họ Tống giấu kỹ thật. Chẳng trách nhà họ Tống có thể đánh bại bao nhiêu thế gia lâu đời ở Trung Châu chỉ trong vài năm ngắn ngủi, nhà bọn họ thật sự có rất nhiều con át chủ bài!”

“Tuy phó thị trưởng Tống không nói gì, không làm gì, chỉ đứng đó thôi cũng đã khiến người khác cảm thấy rất áp lực rồi.”

“Nếu muốn chèn ép phó thị trưởng Tống thì e là chỉ có thị trưởng Lỗ Trường Lâm thôi.”

Thị trưởng Trung Châu Lỗ Trường Lâm là người của nhà họ Lỗ đã có lịch sử hàng trăm năm ở tỉnh Đông Sơn. Nhà họ Lỗ mạnh hơn nhà họ Tống gấp mười lần, thậm chí Lôi nữ vương của Lĩnh Nam so với nhà họ Lỗ cũng còn kém hơn một bậc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 783


CHƯƠNG 783

Hơn nữa, thành tựu chính trị xuất sắc của Lỗ Trường Lâm đã được đưa lên cấp quyết định cao nhất của Á tộc.

Muốn mời vị đại thần như này tới đây ra mặt quả là khó như lên trời.

Vẻ mặt Vương Đỗ Lan nặng nề, trong lòng đang run rẩy: “Nhà họ Tống thật đáng sợ!”

Tống Hoa An mỉm cười nhìn Tống Hoa Lương, hỏi: “Đúng rồi, Hoa Cường đâu?”

Tống Hoa Lương trả lời: “Em vừa gọi điện, không biết đi đâu rồi. Chắc sắp về rồi đấy, anh cả đừng lo.”

Khi ông ta đang nói thì một người người đàn ông khoẻ khoắn chừng bốn mươi tuổi mặc quân phục bước ra.

Giọng ông ta trầm mà vang dội, đầy nội lực: “Anh cả, anh gọi em từ nơi xa xôi tới đây có chuyện gì vậy? Em nói anh nghe, nếu không có chuyện gì gấp, làm lỡ việc em dẫn dắt đội ngũ huấn luyện thì anh phải bồi thường tổn thất cho em đấy!”

“Em ba!”

Tống Hoa An và Tống Hoa Lương cùng cười gọi.

Hầu hết những người có mặt đều không biết người trong quân đội, dù sao họ cũng chỉ là thương nhân.

Nhưng mọi người đều không lạ lẫm với những ngôi sao vàng trên vai người đàn ông này.

Đây là một đại tá!

Trong quân đội, ít nhất cũng là cán bộ cấp sư đoàn.

Xét về tuổi tác của vị đại tá ấy cùng lắm cũng chỉ bốn mươi tuổi, còn trẻ hơn Tống Hoa Lương.

Nhưng tuổi còn trẻ như vậy đã là đại tá, thêm một cấp nữa sẽ là tướng quân!

Tướng quân trẻ tuổi thế này, trong quân đội sau này sẽ có tiền đồ vô hạn.

Tống Hoa An khoác vai vị sĩ quan đó, hờ hững liếc nhìn mọi người trong hội trường rồi nói lớn: “Đây là em ba của tôi, Tống Hoa Cường, a bộ binh thiết giáp số ba của quân khu Điền Nam.”

Mọi người lại bị sốc một lần nữa!

Văn có Tống Hoa Lương, võ có Tống Hoa Cường, giới kinh doanh có Tống Hoa An.

Nhà họ Tống đúng là lo xa nghĩ rộng!

Lần này, sự thiếu khuyết của nhà họ Tống trong giới quân sự và chính trị đều đã được lấp đầy.

Thực lực tổng thể của nhà họ Tống đã được nâng cao rất nhiều!

Nếu cho nhà họ Tống thêm mấy năm nữa, tuy nhà họ Tống không thể ai ai cũng biết, áp đảo cả tỉnh như Lôi nữ vương, nhưng chắc chắn thực lực tổng thể cũng không kém hơn bao nhiêu!

Lâm Ngọc kinh ngạc nhìn ba anh em nhà họ Tống, nghiêm nghị nói: “Chủ tịch hội đồng quản trị, Tống Hoa An đúng là giấu rất kỹ!”

Vương Đỗ Lan thở dài một cách bất đắc dĩ: “Đúng thế, nhà bọn họ đúng là che giấu quá kỹ, mà che giấu cũng tốt thật, bao nhiêu lâu cũng không ai phát hiện ra!”

Bảo sao dù đại lão và những người giàu có của mười tám thành phố ở Lĩnh Nam cùng đứng ra ủng hộ Trình Kiêu, Tống Hoa An cũng chẳng coi ra gì.

Bảo sao nhà họ Tống có thể bá chủ Trung Châu nhiều năm như thế, không ai có thể thay thế được.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 784


CHƯƠNG 784

Thì ra đây mới là thực lực thật sự của nhà họ Tống!

Lần này, Tống Hoa An cố ý gọi Tống Hoa Lương và Tống Hoa Cường tới, chắc chắn là để dằn mặt ông chủ và những người giàu có của mười tám thành phố của Lĩnh Nam, không biết quan hệ của Trình Kiêu và những đại lão này đã tới mức nào?

Hy vọng họ đừng bị nhà họ Tống làm cho sợ hãi lùi bước!

Nhóm Mã Tài và Tạ Thiên Hoa cũng hơi sốc trước thực lực đáng gờm của nhà họ Tống.

Nhưng dù thực lực của nhà họ Tống có mạnh hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể hơn được Trình đại sư giương cung bắn thiên quỷ, lửa cháy thiêu thây ma?

So với Trình đại sư, quyền thế và sự giàu có của những thế giới phàm tụ này chỉ như pháo hoa lộng lẫy nhất thời, khi bắn ra thì rực rỡ chói mắt, nhưng sau đó thì chỉ để lại bụi bay. Chỉ có bản thân mình lớn mạnh, theo đuổi sự bí ẩn của sinh mạng thì mới có thể trường tồn!

Lưu Hoà Dân nhìn thấy con át chủ bài của nhà họ Tống, trong lòng chợt thấy may mắn: “May mà mình thông minh, lựa chọn dựa vào nhà họ Tống, không ngờ con át chủ bài của nhà họ Tống lại mạnh đến vậy!”

Nhìn phía Vương Đỗ Lan đang ngơ ngác sững sờ, Lưu Hoà Dân lớn tiếng cười nhạo: “Cậu nhóc, chỉ dựa vào cậu mà cũng muốn chống lại nhà họ Tống thì còn lâu mới đủ tư cách nhé! Thế nào, bây giờ đã sợ chưa?”

Tô Lương Tử lạnh lùng nhìn Lưu Hoà Dân, nếu không phải Trình Kiêu lo lắng ra tay ở đây sẽ ảnh hưởng lớn đến thế giới phàm tục, khiến chính phủ Á tộc không hài lòng thì dù một trăm Lưu Hoà Dân cũng sẽ bị Tô Lương Tử đánh chết từ lâu rồi!

Trình Kiêu phớt lờ Lưu Hoà Dân, vô cảm, bình thản nhìn Tống Hoa An đang đắc ý, tự mãn.

Trình Kiêu nhớ rõ trong hội nghị thượng đỉnh Trung Châu của kiếp trước, nhà họ Tống không lật ra con át chủ bài.

Lần này bị Trình Kiêu uy hiếp, cuối cùng nhà họ Tống cũng lộ ra quân bài giấu kín.

“Hoá ra thực lực của nhà họ Tống mạnh hơn rất nhiều so với bề ngoài. Bảo sao kiếp trước mình vẫn luôn bị nhà họ Tống chèn ép, đến cuối cùng cũng không được thấy thực lực thật sự của bọn họ.”

“Nhưng kiếp này, dù quyền thế của ông có ngút trời, giàu có như nước địch thì tôi cũng chẳng sợ!”

Lúc này, ngoài cửa vang lên một tràng cười sảng khoái:  “Ha ha, náo nhiệt thật, không được tham gia hội nghị thượng đỉnh Trung Châu lần này là tổn thất của tôi!”

Theo sau giọng nói, Lỗ Trường Lâm dẫn theo kim thoa Vũ Lạc trong bộ vest đen, xinh đẹp giỏi giang và hai vệ sĩ nữa, cùng sải bước đi vào.

Sắc mặt mọi người đều cùng thay đổi!

“Lỗ Trường Lâm!”

Những người có mặt đều là những nhân vật nổi tiếng của mọi tầng lớp ở Trung Châu, đương nhiên bọn họ thường xuyên chú ý. Dù là đại lão và những người giàu có ở các thành phố ở Lĩnh Nam thì cũng vô cùng quen thuộc với Lỗ Trường Lâm.

Kể cả đám con ông cháu cha như cậu Lý và cậu Trần cũng không ai không biết Thị trưởng Lỗ.

Vương Đỗ Lan sững sờ, vừa nãy khi phó thị trưởng Tống xuất hiện, bà ta còn đang nghĩ đến vị Thị trưởng Lỗ này.

Không ngờ ông ta thực sự có đến!

Hơn nữa còn đến rất nhanh!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 785


CHƯƠNG 785

Tống Hoa An vội vàng bước đến chào hỏi: “Anh Lỗ tới tham dự hội nghị thượng đỉnh đúng là nể mặt chúng tôi quá.”

Phó thị trưởng Tống nhìn thấy cấp trên của mình thì thoáng qua vẻ lúng túng, cười chào: “Chào anh Lỗ.”

Lỗ Trường Lâm chắp tay chào Tống Hoa An: “Chủ tịch Tống khách sáo quá.”

Sau đó ông ta nhìn Tống Hoa Lương bên cạnh, trong mắt loé lên vẻ ngạc nhiên: “Hoa Lương cũng ở đây à?”

“Mọi người đừng khách sáo, tôi tới đây chỉ để chào một người thôi, xong việc sẽ đi ngay, mọi người cứ tiếp tục.”

Lời nói của Lỗ Trường Lâm khiến mọi người lại thảng thốt một lần nữa.

“Lỗ Trường Lâm đích thân tới hội nghị thượng đỉnh chỉ để chào một người?”

“Người này là ai mà có mặt mũi đến vậy?”

Mọi người đều thầm nghĩ, thi thoảng lại đưa mắt tìm kiếm trong đám đông.

Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc cũng đưa mắt nhìn nhau.

“Người có thể khiến Lỗ Trường Lâm đích thân tới thăm hỏi rốt cuộc là thần thánh phương nào đây?”

Mọi người tìm kiếm trong đám đông một hồi, cuối cùng ánh mắt họ đều dừng lại trên người Tống Hoa An.

Trong số tất cả những người có mặt, chỉ có Tống Hoa An là có địa vị cao nhất Nhưng dù là Tống Hoa An cũng không đáng để được Lỗ Trường Lâm đích thân tới nơi thăm hỏi chứ!

Có điều, ngoài Tống Hoa An, mọi người thực sự không nghĩ ra ai khác đáng để Lỗ Trường Lâm đích thân thăm hỏi.

Trong lòng Tống Hoa An cũng đang mừng thầm, suy nghĩ: “Chẳng lẽ sau khi Lỗ Trường Lâm biết Hoa Lương và Hoa Cường đều là người nhà họ Tống mình, nhìn thấy tiềm lực tương lai của nhà họ Tống nên muốn kết giao với nhà mình?”

“Chắc chắn là như thế, nếu không mình thật sự không nghĩ ra còn có người nào đáng để Lỗ Trường Lâm đích thân chạy tới đây một chuyến thế này nữa!”

Nghĩ đến đây, Tống Hoa An chợt trở nên kích động.

Mặc dù ông ta là bá chủ giới thương mại của Trung Châu, nhưng vẫn luôn muốn kết bạn với thị trưởng xuất thân từ nhà họ Lỗ với lịch sử trăm năm ở tỉnh Đông Sơn này.

Nhưng Lỗ Trường Lâm là một quan chức thanh liêm, trong sạch, vẫn luôn giữ khoảng cách với những doanh nhân như Tống Hoa An, vậy nên cho dù Tống Hoa An có muốn cũng chẳng thể thực hiện được.

Có điều, bây giờ sau khi nhà họ Tống lật ra con át chủ bài, đến Lỗ Trường Lâm cũng chủ động đến thăm Tống Hoa An chợt thấy hăng hái, rất có cảm giác ngoài mình ra không còn ai có thể làm chủ thiên hạ!

Đám cậu chủ nhà giàu cậu Lý dưới sân khấu cũng đều cúi người, nịnh bợ nhìn Tống Hoa An.

“Cậu Tống, thật không ngờ đến thị trưởng Lỗ cũng đích thân đến thăm ba cậu, đúng là vinh dự lớn lao.”

“Lần này chắc chắn thằng nhóc Trình Kiêu sợ rồi.”

“Hừ, thằng nhóc đó tưởng rằng quen được mấy người ở Lĩnh Nam là có thể tung hoành ngang dọc trên địa bàn Trung Châu của chúng ta, cậu ta coi thường cậu Tống của chúng ta quá đó!”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 786


CHƯƠNG 786

Tống An Dân tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng cũng cực kỳ kích động, anh ta cũng không ngờ Lỗ Trường Lâm có thân phận tôn quý như vậy mà lại đích thân đến thăm hỏi ba mình!

“Xem ra cách bố trí của ba năm đó rất anh minh! Con át chủ bài của nhà họ Tống lộ ra, mọi người đều phải ngỡ ngàng.”

“Lỗ Trường Lâm chỉ là người đầu tiên, sau này sẽ còn nhiều người cúi đầu trước nhà họ Tống của mình hơn nữa!”

Lỗ Trường Lâm đưa mắt nhìn quanh trong đám người.

Đột nhiên, mắt Lỗ Trường Lâm sáng lên, ông ta sải bước đi về phía trước.

Tống Hoa An vui mừng khôn xiết, tưởng Lỗ Trường Lâm đến nói chuyện với mình nên vội vàng tiến lên chào hỏi, vẻ đắc ý trên mặt không thể che giấu.

Tống Hoa An tươi cười nói: “Thị trưởng Lỗ đúng là khách sáo quá, sao tôi dám phiền ông đích thân tới đây được? Nên là tôi đến thăm hỏi ông mới…”

Tống Hoa An còn chưa nói xong, Lỗ Trường Lâm đã chợt chuyển hướng, đi về phía Vương Đỗ Lan.

Nụ cười trên mặt Tống Hoa An tức khắc cứng lại, ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn Lỗ Trường Lâm với vẻ không dám tin.

Vương Đỗ Lan thấy Lỗ Trường Lâm đột nhiên đi về phía mình thì cũng ngỡ ngàng, vội vàng đứng dậy cúi chào: “Vương Đỗ Lan của tập đoàn Đông Vương chào thị trưởng Lỗ.”

“Chào chủ tịch Vương, chào bà, chào bà!” Lỗ Trường Lâm đáp lại rất lấy lệ, sau đó đi ngang qua Vương Đỗ Lan, dừng lại trước mặt Trình Kiêu.

Mọi người chợt lộ vẻ nghi hoặc!

“Không phải chứ! Chẳng lẽ Lỗ Trường Lâm tới tìm thằng oắt kia?”

“Sao có thể thế được! Thằng đó có tài cán gì mà có thể khiến Lỗ Trường Lâm đích thân tới tìm chứ?”

Điều khiến mọi người bàng hoàng vẫn còn ở phía sau.

Lỗ Trường Lâm đứng thẳng người, cúi đầu chào Trình Kiêu, nghiêm mặt nói: “Cậu Trình, Lỗ Trường Lâm tới thăm hỏi đột ngột, nếu đường đột, mong cậu lượng thứ!”

Mọi người đều im lặng.

Biểu cảm trên mặt Tống Hoa An cứng đờ!

Vẻ mặt Tống Hoa Lương cũng cứng ngắc!

Nụ cười nham hiểm trên mặt Lưu Hoà Dân lúc đầu cũng thoáng chốc trở nên kinh hãi!

Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn cảnh này, há miệng thật lâu không ngậm lại được.

Đến Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc cũng chết lặng, não ngừng hoạt động, không thể tin được.

Một lúc lâu sau, mọi người mới hoàn hồn.

“Tôi không nhìn nhầm chứ? Lỗ Trường Lâm cúi đầu chào thằng nhãi đó?”

“Rốt cuộc thằng đó là ai? Sao lại có thể khiến Lỗ Trường Lâm cúi đầu chào?”

Ánh mắt của ba anh em nhà Tống nhìn Trình Kiêu đầy vẻ u ám và kinh ngạc!

Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc cũng ngỡ ngàng nhìn Trình Kiêu.

Những người còn lại cũng đều nhìn Trình Kiêu với ánh mắt khiếp sợ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 787


CHƯƠNG 787

Trình Kiêu thấy Lỗ Trường Lâm cúi đầu hành lễ thì chỉ chắp tay, nói với vẻ bình thản: “Chào Thị trưởng Lỗ.”

Lúc đầu Trình Kiêu cũng không biết người Lỗ Trường Lâm muốn thăm hỏi lại là mình.

Nhưng khi nhìn thấy kim thoa Vũ Lạc bên cạnh Lỗ Trường Lâm, anh suy nghĩ một chút liền hiểu ra.

Có lẽ Lỗ Trường Lâm đến vì cơn mưa đó.

Tuy khi ấy Trình Kiêu đứng ở nơi khá khuất, nhưng nếu điều tra kỹ thì vẫn có thể phát hiện ra.

Mà kim thoa Vũ Lạc đã biết thân phận của anh thì đương nhiên Lỗ Trường Lâm cũng sẽ biết.

Nhìn thấy Trình Kiêu ngồi ở đó, nhẹ giọng đáp lại Lỗ Trường Lâm đang cúi đầu chào, thái độ ngạo mạn ấy khiến tất cả mọi người có mặt lại một lần nữa thảng thốt!

Ngay cả Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc cũng cảm thấy không nhìn nổi nữa.

Người này là Lỗ Trường Lâm đó!

Nhân vật lớn sẽ lọt vào cấp quyết định cao nhất của Á tộc trong tương lai.

Người của nhà họ Lỗ với lịch sự trăm năm ở tỉnh Đông Sơn.

Cậu là người trẻ tuổi của thế hệ sau mà lại ngạo mạn như vậy!

Vương Đỗ Lan không kìm được nhắc nhở: “Trình Kiêu, Thị trưởng Lỗ là bề trên của cậu, sao cậu có thể vô lễ như vậy?”

Lâm Ngọc cũng vội khuyên: “Trình Kiêu, Chủ tịch nói đúng, cậu mất lịch sự quá!”

Hai người hoàn toàn vì suy nghĩ cho Trình Kiêu.

Trình Kiêu còn chưa lên tiếng, Lỗ Trường Lâm đã chợt xua tay ngăn cản: “Không sao, cậu Trình hoàn toàn có tư cách này.”

Sau đó, Lỗ Trường Lâm lại cúi đầu chào Trình Kiêu một lần nữa trước mặt mọi người: “Cậu Trình, tôi thay mặt những người sống sót sau thảm hoạ ấy cảm ơn cậu!”

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Chuyện nhỏ thôi, không đáng nhắc đến. Thị trưởng Lỗ không cần khách sáo.”

Lúc này Lỗ Trường Lâm mới đứng dậy, nhìn Trình Kiêu, vẻ mặt bỗng chốc trở nên cực kỳ nghiêm nghị.

“Cậu Trình đại tài, xứng đáng được lão Lỗ đây cúi đầu chào. Nhưng lão Lỗ xin hỏi cậu Trình một câu, mong cậu có thể giải đáp.”

Lỗ Trường Lâm nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt kiên định, dường như nếu Trình Kiêu không trả lời thì hôm nay ông ta sẽ không ra về vậy.

Trình Kiêu cũng nhìn Lỗ Trường Lâm, ánh mắt vẫn bình thản như cũ.

Anh có thể nhìn ra được điều lo lắng của Lỗ Trường Lâm, cũng biết ông ta đang lo lắng cái gì.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Trình Kiêu đáp lại một câu khó hiểu với vẻ mặt nghiêm túc.

“Thị trưởng Lỗ, tôi là người Á tộc.”

Trình Kiêu biết chắc chắn Lỗ Trường Lâm đã biết thực lực của anh, lo lắng anh sẽ làm chuyện có hại cho Á tộc, nên muốn nói chuyện với anh. Câu này của anh coi như cho Lỗ Trường Lâm một câu trả lời rõ ràng.

Anh là người Á tộc, đương nhiên sẽ không làm hại Á tộc.

Nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 788


CHƯƠNG 788

Trình Kiêu sẽ không đưa ra hứa hẹn gì, dù sao anh cũng là đại đế Thương Khung uy áp vạn giới, anh đã phóng tầm mắt tới vũ trụ và tinh không từ lâu rồi, chứ không phải chỉ là ranh giới giữa các quốc gia.

Cho Lỗ Trường Lâm lời hứa hẹn như vậy là do Trình Kiêu nể mặt Lỗ Trường Lâm vì nước vì dân.

Nói cách khác, Trình Kiêu đã rất nể mặt ông ta rồi.

Tuy Lỗ Trường Lâm không biết chính xác Trình Kiêu có thân phận gì, nhưng ông ta hiểu những cao thủ ở trên cao sẽ không bị ràng buộc bởi thế tục.

Trình Kiêu có thể cho ông ta câu trả lời này, ông ta đã rất hài lòng rồi.

“Cậu Trình cao thượng như vậy, tôi vạn phần khâm phục!”

“Hy vọng sau này cậu Trình dù đi đến đâu, dù thế nào cũng sẽ ghi nhớ lời nói ngày hôm nay.”

“Thà yêu một miếng đất quê hương còn hơn một vạn lượng vàng xứ khác!”

Lỗ Trường Lâm cúi đầu lần nữa, trên mặt lại mang theo nụ cười.

“Nếu đã vậy thì tôi không làm phiền cậu Trình nữa. Nếu sau này cậu có chuyện gì thì bảo Vũ Lạc nói cho tôi biết là được.”

“Chỉ cần không vi phạm pháp luật của Á tộc thì tôi sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành những gì cậu Trình nhờ cậy.”

Trình Kiêu gật đầu: “Cảm ơn Thị trưởng Lỗ.”

Lỗ Trường Lâm gật đầu, quay người chắp tay với phía Vương Đỗ Lan và Tống Hoa An: “Làm phiền các vị rồi, tôi xin phép đi trước, mọi người tiếp tục đi.”

“Thị trưởng Lỗ đi thong thả.”

Mọi người đều đứng dậy cung kính tiễn Lỗ Trường Lâm đi.

Ba anh em Tống Hoa An cũng không ngoại lệ, chỉ là vẻ mặt bọn họ hơi gượng gạo.

Lỗ Trường Lâm vừa đi, nét mặt của ba anh em Tống Hoa An đều trở nên âm trầm.

Mọi người trong đại sảnh lập tức bùng nổ.

“Nghe thấy lời Lỗ Trường Lâm vừa nói với Trình Kiêu không? Thế mà ông ta bảo thằng đó có chuyện gì thì cứ nói!”

“Điều này đồng nghĩa với việc đồng ý cho thằng nhóc đó một món lợi khổng lồ!”

“Đúng vậy, sau này chỉ cần yêu cầu của cậu ta không vi phạm pháp luật Á tộc thì Lỗ Trường Lâm đều sẽ hết sức ủng hộ!”

Mọi người đều ngỡ ngàng, thảng thốt!

Điều này giống như hack trong trò chơi, người khác vất vả mãi mới lên được một cấp, còn Trình Kiêu thì đã lên thẳng cấp độ cao nhất.

Nhưng sắc mặt Tống Hoa An lại khó coi đến cực điểm.

Lời nói của Lỗ Trường Lâm rõ ràng còn mang theo một ý khác.

Đó là đưa ra lời cảnh cáo cho tất cả mọi người có mặt, cảnh cáo họ không được động đến Trình Kiêu. Lỗ Trường Lâm ủng hộ Trình Kiêu, ai dám nhắm đến Trình Kiêu tức là trở thành kẻ thù của ông ta.

Nhưng Tống Hoa An không hiểu lắm, Lỗ Trường Lâm làm quan thanh liêm, làm người chính trực, còn cực kỳ quý trọng danh tiếng của mình.

Trước đây ông ta chưa bao giờ can thiệp vào chuyện của giới kinh doanh, sợ truyền ra tin đồn.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 789


CHƯƠNG 789

Thế nhưng bây giờ ông ta lại công khai ủng hộ một thằng oắt tỉnh ngoài trong sự kiện công khai như hội nghị thượng đỉnh Trung Châu lần này.

Rốt cuộc thằng nhãi này có thân phận gì mà khiến Lỗ Trường Lâm không màng tất cả như vậy?

Dù con cáo già Tống Hoa An có xảo quyệt đến đâu, cũng không thể đoán được rằng Lỗ Trường Lâm làm như vậy thực ra là đang bảo vệ bọn họ.

Nếu khiến Trình Kiêu tức giận thì hậu quả không phải điều mà người bình thường như bọn họ có thể gánh chịu.

Nhóm Mã Tài và Tạ Thiên Hoa đắc ý, họ biết Trình đại sư là vô địch.

Bây giờ ngay cả thị trưởng Lỗ của thành phố Trung Châu cũng đã công khai ủng hộ Trình đại sư, cho dù nhà họ Tống có lật ra con át chủ bài thì thế nào?

Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu với sắc mặt đầy sợ hãi.

Có lẽ Vương Đỗ Lan biết tại sao Lỗ Trường Lâm lại cung kính với Trình Kiêu như thế, hơn nữa bà ta cũng đã xác định Trình Kiêu là một võ giả rồi.

Vả lại còn là một võ giả rất mạnh!

Nhưng Lâm Ngọc có nghĩ kiểu gì cũng không thể nghĩ ra: “Chủ tịch, rõ ràng Trình Kiêu chỉ là một tên vệ sĩ mà tôi mời đại thôi, sao Thị trưởng Lỗ lại cung kính với cậu ta vậy?”

Vương Đỗ Lan không trả lời. Có vài việc không nên để cho người bình thường biết.

Sắc mặt của đám người Nghiêm Đạo Minh, đổng sự Hồ và Lưu Hòa Dân đều khó coi, bọn họ nghĩ nát óc cũng không thể nào nghĩ ra cảnh này!

Chỉ là một tên vệ sĩ thôi mà Thị trưởng Lỗ lại rất cung kính với người ta!

Đã thế còn công khai ủng hộ ngay trước mặt mọi người!

Ban nãy bọn họ sỉ nhục Trình Kiêu kiểu đó, nếu lát nữa Trình Kiêu muốn trả thì bọn họ chết chắc rồi đúng không?

Đám cậu chủ nhà giàu cậu Lý ai nấy cũng rất ngạc nhiên.

“Không, không thể nào! Cậu Trần à, cậu mau tát tôi một cái đi, để tôi xem tôi đang mơ hay tỉnh!”

“Đây là Thị trưởng Lỗ đó! Trước mặt tên kia mà ông ấy lại cung kính như thế!”

“Tên đó không phải là vệ sĩ sao? Sao lại thành thế này?”

Cậu Lý khóc không ra nước mắt.

Chuyện này giống như việc một con voi giẫm một con kiến, kết quả con kiến đó bỗng chốc biến thành một người khổng lồ cao to hơn con voi cả trăm lần vậy.

Sự tương phản rõ rệt thế này khiến cậu Lý muốn đi chết cho xong!

Nhưng chuyện vẫn chưa dừng ở đó.

Khi mọi người còn đang hãi hùng trước thái độ của Thị trưởng Lỗ.

Một người phụ nữ đeo tấm mạng che mặt, trên người mặc chiếc váy dài màu đỏ, vóc dáng thướt tha, khí chất cao quý mà bá đạo, người này dẫn theo bốn cô gái trẻ xinh đẹp mỗi người một vẻ bước vào với những bước đi uyển chuyển.

Mọi người không quen biết người phụ nữ này, ngay cảm đám người Lĩnh Nam cũng không nhận ra thân phận của người phụ nữ này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 790


CHƯƠNG 790

Nhưng mọi người không hề lạ mặt gì bốn cô gái trẻ đi sau lưng người phụ nữ đó.

“Người mặc đồ trắng đó là Vân Nguyệt kim thoa nổi tiếng lẫy lừng đúng không?”

“Đó là Phong Miên kim thoa!”

“Chẳng lẽ bốn cô gái đó chính là bốn trong Lục đại kim thoa dưới trướng Lôi nữ vương sao?”

“Vậy có khi nào người phụ nữ đi đầu chính là…”

Một cái tên hiện lên trong lòng mọi người!

Lôi nữ vương Lĩnh Nam!

Nhưng từ trước đến nay Lôi nữ vương Lĩnh Nam chưa từng tham gia hội nghị thượng đỉnh Trung Châu. Hơn nữa với thân phận của bà thì bà ta coi thường việc tham gia hội nghị thượng đỉnh Trung Châu.

Thế sao hôm nay lại tự dưng đến đây?

Không chờ mọi người phản ứng, ánh mắt của Lôi nữ vương lướt qua đám người rồi cất cao giọng nói: “Ngài Trình có ở đây không ạ?”

Ngài Trình, lại là ngài Trình!

Mọi người lại chết lặng trước những bất ngờ liên tiếp này.

Đầu tiên là những đại lão và người giàu của mười tám thành phố ở Lĩnh Nam, tiếp đó là Thị trưởng Lỗ, tiếp nữa là Lôi nữ vương Lĩnh Nam tiếng tăm lẫy lừng.

Hai người có thân phận cao quý nhất Lĩnh Nam và Trung Châu đều đến, vả lại cả hai đều đến vì anh chàng quái gở này!

Lôi nữ vương nhanh chóng nhận ra Trình Kiêu, ánh mắt dừng lại ở phía anh rồi lập tức đi qua đó.

“Ngài Trình, đã lâu không gặp!”

“Tôi nghe nói Vũ Lạc có mắt như mù nên đã đắc tội ngài ở hội nghị thượng đỉnh. Đúng lúc tôi đang làm việc ở hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, biết tin ngài ở đây nên vội chạy đến đây xin lỗi ngài!”

“Mong ngài Trình đại nhân đại lượng tha thứ cho tội bất kính của Vũ Lạc!”

Nói xong, Lôi nữ vương cúi thấp người với Trình Kiêu.

Mọi người lại rơi vào cảnh im lặng thêm một lần nữa!

Ai nấy cũng trợn to cả hai mắt, đến nỗi con ngươi như sắp rơi xuống đất luôn vậy!

“Tôi, tôi không nghe nhầm đấy chứ? Lôi nữ vương của Lĩnh Nam danh tiếng lẫy lừng mà lại xin lỗi cậu ta ư?”

“Rốt cuộc thế giới này bị sao vậy?”

“Ông trời ơi, tôi đang mơ đấy sao!”

“Ai nói cho tôi biết rốt cuộc là thế nào vậy đi? Cậu ta không phải là một tên vệ sĩ mà trợ lí của Vương Đỗ Lan mời đại đến đây thôi sao? Sao tôi lại có cảm giác cậu ta còn đỉnh hơn cả người thừa kế của tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô vậy nhỉ!”

“Không, dù là người thừa kế của tứ đại thế gia siêu cấp cũng không thể được Lôi nữ vương cúi người xin lỗi đâu!”

Cả sảnh triệt để nổ tung!

Nếu sau lưng Lôi nữ vương không có tứ đại kim thoa đứng rất uy phong và một đoàn vệ sĩ thì bọn họ đã lao qua đó để xem xem rốt cuộc Lôi nữ vương này là thật hay giả!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 791


CHƯƠNG 791

Sắc mặt Tống Hoa An vô cùng khó coi. Ông ta luôn coi Lôi nữ vương Lĩnh Nam là tấm gương, trong lòng luôn mong sẽ vượt qua bà ta.

Nhưng khi thực lực của ông ta càng mạnh, địa vị càng cao, ông ta mới hiểu được sự đáng sợ của Lôi nữ vương Lĩnh Nam!

Dù là thêm cả Tống Hoa Lương và Tống Hoa Cường thì thực lực của nhà họ Tống vẫn còn kém xa Lôi nữ vương Lĩnh Nam.

Nhưng giờ Lôi nữ vương lại chạy đến đây để xin lỗi một tên vô danh tiểu tốt!

Tuy Lôi nữ vương nói rằng đúng lúc bà ta đang làm việc ở đây nên mới tới, nhưng Tống Hoa An không tin đâu. Rõ ràng là bà ta cất công đến xin lỗi chàng trai đó, tứ đại kim thoa bên cạnh bà ta chính là bằng chứng rõ ràng nhất!

Nếu chỉ là đến Trung Châu làm tí chuyện thì cần tứ đại kim thoa đi theo sao?

Ba anh em Tống Hoa An trố mắt nhìn nhau, trong lòng âm thầm suy đoán, rốt cuộc cậu ta có con bài chưa lật nào mà người ta không biết đây?

Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc thì không biết nên dùng từ gì để miêu tả cảm xúc của họ lúc này nữa.

Thị trưởng Lỗ đến đã khiến hai người bất ngờ lắm rồi! Giờ thì tứ đại kim thoa lại cùng đến, thậm chí Lôi nữ vương cũng đích thân đến và xin lỗi Trình Kiêu!

Đây là Lôi nữ vương đó! Là Lôi nữ vương tiếng tăm lẫy lừng, mười năm chưa từng lộ mặt, dưới tay có Lục đại kim thoa và mười hai phó tòng, mỗi một thủ hạ đều là đại nhân vật một mình đảm đương một phía.

Thế mà lại xin lỗi Trình Kiêu ngay trước mặt bao người tài của mọi tầng lớp!

Không màng đến hình tượng của bản thân nữa.

Trình Kiêu dựa vào gì mà làm được điều đó?

Ánh mắt mà Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc khi nhìn Trình Kiêu như đang nhìn một con quái vật vậy!

Trình Kiêu biết Lôi nữ vương đang nói đến chuyện khi tham gia hội nghị thượng đỉnh, Vũ Lạc muốn lôi kéo anh vào đội thể thao.

Trình Kiêu chẳng để trong lòng.

Đối mặt với Lôi nữ vương, Trình Kiêu mới đứng dậy và mỉm cười nói: “Ngài Lôi không cần làm thế đâu. Người không biết thì không có tội, huống gì lúc ấy Vũ Lạc cũng đã xin lỗi rồi. Ngài đứng lên đi!”

Lúc này Lôi nữ vương mới đứng thẳng người rồi gọi tứ đại kim thoa dưới tay: “Vân Nguyệt, Phong Miên, hai cô còn không mau qua đây ra mặt ngài Trình!”

Đám người Vân Nguyệt lập tức tiến lên và cung kính chào Trình Kiêu: “Xin chào ngài Trình!”

Đều cúi người chào theo kiểu lớp dưới chào bề trên, dường như cái bắt tay của Á tộc không đủ để bày tỏ được lòng ngưỡng mộ của bọn họ dành cho Trình Kiêu.

Chuyện này cũng không lạ gì. Dù sao bốn người Vân Nguyệt cũng đã tận mắt chứng kiến hành động vĩ địa giương cung bắn Thiên Qủy của Trình Kiêu.

Mũi tên đó khiến trời đất đổi màu!

Bắn chết tổ hồn của Hạ Bạt và khiến vô số người chịu phục!

“Không cần khách sáo thế, mọi người đứng lên cả đi!” Thái độ của Trình Kiêu vẫn bình thản như cũ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 792


CHƯƠNG 792

Trình Kiêu nhìn Vương Đỗ Lan rồi giới thiệu với Lôi nữ vương: “Đây là chủ tịch Vương của tập đoàn Đông Vương, bà ấy là một vị tiền bối mà tôi khá ngưỡng mộ!”

Vị tiền bối khá ngưỡng mộ?

Trong ánh mắt của cả Vương Đỗ Lan và Lôi nữ vương đều ánh lên thái độ nghi ngờ.

Kể từ khi quen biết Trình Kiêu, Vương Đỗ Lan chưa từng hòa nhã với anh, thậm có còn cảnh cáo anh nhiều lần.

Giờ nghĩ lại mà đổ mồ hôi lạnh.

Trình Kiêu không hận gì bà ta đã tốt lắm rồi, thế mà anh lại nói bà ta là một vị tiền bối anh ngưỡng mộ!

Vậy trong chuyện này có thứ gì đó mà bà ta không biết sao?

Đương nhiên Lôi nữ vương cũng sẽ không tin tưởng cách nói của Trình Kiêu, trong lòng thầm đoán về mối quan hệ giữa Trình Kiêu và Vương Đỗ Lan.

Nhưng dù trước đây Trình Kiêu và Vương Đỗ Lan có quan hệ gì đi nữa cũng không quan trọng, Lôi nữ vương không dám lơ là người khiến cho Trình Kiêu chủ động giới thiệu!

Lôi nữ vương lập tức nhìn về phía Vương Đỗ Lan rồi chắp tay nói: “Ra là chủ tịch Vương tiếng tăm lẫy lừng mà tôi ngưỡng mộ đã lâu, nay được gặp mặt, đúng là danh bất hư truyền!”

Sắc mặt Vương Đỗ Lan đầy hoảng sợ nên vội vàng chào lại: “Ngài Lôi quá khen, là tôi ngưỡng mộ ngài mới đúng chứ, mời ngài ngồi!”

Vương Đỗ Lan đã nghe đến tên tuổi của Lôi nữ vương Lĩnh Nam, bà ta cũng biết khi nói chuyện với người bên ngoài Lôi nữ vương đều tự xưng là ngài Lôi.

Bà ta đã muốn làm quen với Lôi nữ vương từ lâu rồi, nhưng Lôi nữ vương là người có thân phận cao quý, tuy bà ta muốn giao thiệp với người ta nhưng khổ nỗi là không tìm ra cách.

Không ngờ giờ Lôi nữ vương lại chủ động giao thiệp với bà ta!

Vương Đỗ Lan kích động đến mức đỏ mặt.

Nhưng bà ta cũng biết rõ, những chuyện này đều là nhờ công chàng trai Trình Kiêu kì cục đó!

Thế là thoáng chốc, trong lòng Vương Đỗ Lan, Trình Kiêu đã trở thành thần!

Đương nhiên, nếu để Vương Đỗ Lan biết Trình Kiêu là con ruột của bà thì ngay cả Trình Kiêu cũng không đoán được khi đó người phụ nữ mạnh mẽ này sẽ làm gì.

Đám cậu chủ nhà giàu cậu Lý thật sự sững sờ!

“Lôi nữ vương… Lĩnh Nam!

“Chủ động xin lỗi cậu ta!”

“Ông trời ơi, ông mau thả một tia sét xuống và giật chết tôi đi thôi!”

Cậu Lý kêu gào trong đau thương và bất lực!

Sắc mặt Nghiêm Thụy Văn cũng đầy mờ mịt, ánh mắt lại tràn đầy sợ hãi.

“Chẳng trách khi tham gia hội nghị thượng đỉnh thái độ của cậu ta cực kì kiêu căng, coi trời bằng vung, chẳng thèm coi tứ đại kim thoa ra gì.”

“Thì ra cậu ta có khả năng như này!”

Ánh mắt của ba của Nghiêm Đạo Minh là Nghiêm Thụy Văn và đám người Đổng sự Hồ đã phản bội tập đoàn Đông Vương khi nhìn Trình Kiêu đều đầy hoảng sợ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 793


CHƯƠNG 793

Đổng sự Hồ cười khổ: “Chẳng trách cậu ta dám đắc tội Vũ Lạc kim thoa, rồi Thị trưởng Lỗ lại đích thân đến thăm hỏi. Ngay cả Lôi nữ vương cũng phải xin lỗi cậu ta thì việc gì cậu ta lại để ý một Vũ Lạc kim thoa thôi chứ?”

“Buồn cười là lúc đấy chúng ta sỉ nhục cậu ta đến thế chỉ vì cậu ta đắc tội Vũ Lạc kim thoa! Lại còn ép cậu ta phải cho chúng ta một câu trả lời hài lòng!”

“Câu trả lời này đúng là khiến người ta hài lòng quá đi thôi!”

Đám người Đổng sự Hồ đột nhiên cảm thấy mình như là một tên hề nhảy nhót qua lại trước mặt Trình Kiêu.

Có lẽ ban nãy Trình Kiêu nhìn dáng vẻ của bọn họ thì trong lòng vui vẻ lắm!

Vương Đỗ Lan nhìn Tống Hoa An rồi lạnh lùng quát: “Tống Hoa An, để xem lần này ông còn có bản lĩnh gì nữa!”

Sắc mặt Tống Hoa An đầy cảm thán, thậm chí còn có chút tiếc nuối: “Ngoạn mục quá!”

“Chủ tịch Vương à, nếu lần này chỉ là nhà họ Tống tôi đối phó với bà thì có lẽ hết cách rồi thật.”

“Tiếc là người lần này đối phó với bà không phải là nhà họ Tống!”

Tống Hoa An đột nhiên cúi người chào người bên cạnh rồi cất cao giọng nói: “Anh Vương, em Tống vô năng nên chỉ đành nhờ anh đích thân ra mặt!”

Mọi người ai nấy cũng bất ngờ!

Đến tận giờ phút này rồi mà nhà họ Tống vẫn còn lá bài chưa lật!

Sắc mặt Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc cũng đầy tò mò, nhà họ Tống còn có là bài chưa lật nào nữa?

Hay chỉ đang phô trương thanh thế thôi?

Trình Kiêu cũng tò mò nhìn sang phía mà Tống Hoa An nhìn.

Tình hình lúc này hoàn toàn khác kiếp trước. Kiếp trước hội nghị thượng đỉnh Trung Châu đã kết thúc ngay sau khi Chủ tịch Lý của tập đoàn Trường Hà xuất hiện.

Nhưng giờ hội nghị thượng đỉnh Trung Châu đã hoàn toàn trật khỏi quỹ đạo của kiếp trước.

Một người đàn ông trung niên sắc mặt nhợt nhạt nhưng lại trông rất âm trầm chậm rãi đi ra và đứng trên sân khấu.

Người đàn ông đó lạnh lùng liếc Tống Hoa An rồi lạnh lùng nói: “Không trách cậu được, ngay cả tôi đây cũng không ngờ nửa đường lại xuất hiện một chàng trai lạ lùng thế này! Đã thế bản lĩnh của cậu ta còn mạnh đến bất ngờ!”

Tuy người đàn ông trung niên đó nói không trách Tống Hoa An, nhưng ai cũng nghe được sự trách móc trong giọng nói của ông ta.

Điều khiến mọi người bất ngờ hơn đó là, Tống Hoa An đường đường là chúa tể Trung Châu, một tay che trời ở Trung Châu lại không hề tức giận, đã thế còn cung kính cúi người với người đàn ông trung niên đó: “Cảm ơn sự rộng lượng của anh Vương!”

Lúc này, ai nấy trong sảnh cũng đều kinh hãi.

Thầm suy đoán lai lịch của người đàn ông trung niên này.

“Rốt cuộc ông ta là ai mà ngay cả Tống Hoa An cũng phải dè dặt trước mặt ông ta luôn vậy?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 794


CHƯƠNG 794

“Tống Hoa An gọi ông ta là anh Vương và cung kinh với ông ta như thế? Xem ra chắc chắn người này không phải là người Trung Châu!”

Mọi người bắt đầu suy đoán thân phận của người đàn ông trung niên.

Khắp cả Á tộc, chắc chỉ có tứ đại thế gia siêu cấp mới có thể khiến chúa tể Trung Châu là Tống Hoa An khom lưng uốn gối như thế thôi.

Hiện tại, gia tộc đứng đầu hàng ngũ tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô chính là nhà họ Vương.

Rõ ràng người đàn ông họ Vương này đến từ nhà họ Vương – thế gia đứng đầu tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô là điều không phải bàn cãi gì nữa.

Nếu là người nhà họ Vương ở Thủ Đô thật, đừng nói là Thị trưởng Lỗ hay Lôi nữ vương, mà dù là những người tai to mặt lớn trong tầng lớp nắm giữ quyết sách tối cao của Á tộc đích thân tới đây cũng không có ích gì cả.

Tứ đại thế gia siêu cấp có thể quyết định quốc sách của cả Á tộc.

Cả Á tộc, không ai có thể chống lại tứ đại thế gia siêu cấp.

Nếu nhà họ Vương muốn đối phó tập đoàn Đông Vương thật, vậy dù Trình Kiêu tìm thêm nhiều người giúp đỡ hơn nữa thì cũng không thể nào là đối thủ của nhà họ Vương được.

Trừ phi ba thế gia còn lại sẵn lòng bảo vệ tập đoàn Đông Vương.

Thấy người đứng trên sân khấu, sắc mặt Vương Đỗ Lan lập tức thoáng cái trở nên trắng bệnh, sắc mặt không chỉ đầy tuyệt vọng mà còn đầy căm thù.

“Ba ơi là ba, ba đúng là nhẫn tâm thật đấy, ra tay nhanh quá!”

Vương Đỗ Lan chính là người nhà họ Vương – một trong tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô hiện nay, bà là người con gái thứ ba của Vương Kinh Long – gia chủ nhà họ Vương hiện tại.

Năm đó khi Vương Đỗ Lan đang học đại học thì bà và ba của Trình Kiêu là Trình Đông Hoa yêu nhau, hai người ý hợp tâm đầu và hẹn thề bên nhau suốt kiếp.

Có điều, tuy nhà họ Trình cũng là một thế gia ở tỉnh Ô Tô, nhưng dạo gần đây đang xuống dốc. Nhà họ Vương thì lại là gia tộc đứng đầu trong tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô thì sao coi trọng nhà họ Trình ở Ô Tô được?

Nếu nhà họ Vương muốn tiêu diệt nhà họ Trình, dù khi đó nhà họ Trình đang trong giai đoạn hưng thịnh nhất thì chuyện cũng chỉ như một cái búng tay thôi.

Huống chi là nhà họ Trình đang xuống dốc?

Thế nên Vương Kinh Long không đồng ý việc cưới xin của Vương Đỗ Lan, thậm chí còn giam lỏng Vương Đỗ Lan nữa. Đã thế ông ta còn uy hiếp nhà họ Trình , khiến Trình Đông Hoa chủ động buông tay.

Nhưng Vương Đỗ Lan là người có tính cách cứng rắn mãnh liệt, bà lấy cái chết ra đe dọa, sau đó chạy trốn.

Nhà họ Trình lại không chịu nổi sức ép của nhà họ Vương, trừ gia chủ Lâm Thế Thành cũng chính là ông nội của Trình Kiêu ra thì ai nấy cũng gây áp lực cho Lâm Đông Hoa.

Cả ngày Trình Đông Hoa đều phải sống trong châm chọc khiêu khích, nói ông là cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga.

Sau cùng, để không liên lụy đến nhà họ Trình, Trình Đông Hoa chủ động rời khỏi nhà họ Trình và vạch rõ giới hạn với nhà họ Trình.

Trải qua vô số trắc trở, sau cùng hai người quyết định ở bên nhau.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 795


CHƯƠNG 795

Nhưng để ép Vương Đỗ Lan đổi ý, Vương Kinh Long đã cắt mọi nguồn thu nhập của Vương Đỗ Lan, mọi của cải trong nhà bà đều không được nhận nữa. Hơn nữa, nếu hai người dám kết hôn thì sẽ đuổi Vương Đỗ Lan ra khỏi nhà.

Vì danh tiếng của nhà họ Vương, Vương Kinh Long sẵn sàng từ bỏ cô con gái này.

Để không khiến Vương Đỗ Lan khó xử nên Trình Đông Hoa và bà không tổ chức lễ cưới.

Sau đó Vương Đỗ Lan mang thai, bà nghĩ mong là Vương Kinh Long nể mặt cháu ngoại mà tác thành cho họ.

Nhưng khi biết tin Vương Đỗ Lan có thai trước khi cưới, để giữ gìn mặt mũi cả nhà họ Vương, Vương Đỗ Lan đã bắt Vương Đỗ Lan phải lén lút đi phá thai!

Việc này đã khiến Vương Đỗ Lan phải làm ầm lên, sau đó trốn chạy khỏi nhà họ Vương dưới sự giúp đỡ của em bốn là Vương Đức Dung.

Có điều Vương Kinh Long lại coi đứa bé đó là nỗi sỉ nhục nên đã tuyên bố rằng, nếu Vương Đỗ Lan không phá thai thì chính ông ta sẽ cho người đến xử lí thay thay, dù phải giết Vương Đỗ Lan cũng sao!

Vương Đỗ Lan rất nản lòng, nhưng bà biết rõ sức mạnh của nhà họ Vương. Để bảo vệ đứa bé, Vương Đỗ Lan chỉ đành nói với người ngoài rằng mình đã phá thai.

Nhưng bà lại lén lút sinh đứa bé ấy ra rồi bí mật nhờ người khác nuôi dạy.

Đáng tiếc chuyện này vẫn bị Vương Kinh Long biết.

Thế là ông ta phát rồ phái người đi giết đứa bé đó!

Vì bảo vệ đứa bé đó, người nhà đó đã chết thảm dưới tay người của Vương Kinh Long.

Sau cùng chẳng biết đứa bé đó đã đi về đâu.

Đây chính là thân thế của Trình Kiêu!

Trải qua chuyện đó, dưới cơn giận dữ Vương Đỗ Lan đã chủ động thoát ly khỏi nhà họ Vương.

Và tuyên bố với bên ngoài rằng không đội trời chung với Vương Kinh Long nữa!

Sau đó Vương Đỗ Lan và Trình Đông Hoa tổ chức lễ cưới.

Vương Kinh Long nói được làm được. Ngay ngày Trình Đông Hoa và Vương Đỗ Lan làm đám cưới, ông ta đã tuyên bố đuổi cổ Vương Đỗ Lan ra khỏi nhà họ Vương.

Tất cả người nhà họ Vương cùng với những người có quan hệ với nhà họ Vương đều phải coi Vương Đỗ Lan là mối nhục của nhà họ Vương, ai cũng không được liên lạc gì với Vương Đỗ Lan!

Nếu phát hiện sẽ coi đó là hành vi phản bội gia tộc, tội xử như Vương Đỗ Lan.

Vương Đỗ Lan và Trình Đông Hoa không tin nhà họ Vương có thể một tay che trời, vậy nên ngày tổ chức đám người họ đã đặt năm mươi bàn tiệc.

Nhưng Vương Đỗ Lan và Trình Đông Hoa ở khách sạn đợi cả ngày trời vẫn không có một khách khứa nào đến cả.

Trước sự uy hiếp của nhà họ Vương, lù là bạn thân của họ cũng chọn thỏa hiệp.

Một bữa tiệc hoành tráng như thế mà lại vắng ngắt, sự bất lực tuyệt vọng ấy đã thẩm thấu vào tận xương tủy của đôi vợ chồng mới cưới.

Tối hôm đó, hai người Trình Đông Hoa và Vương Đỗ Lan tựa sát nhau, họ biết từ giờ về sau chỉ có hai người họ nương tựa nhau mà sống.

Thậm chí còn phải đối mặt với sự chèn ép của nhà họ Vương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 796


CHƯƠNG 796

Nhưng cảnh ngộ càng trái ngang càng dễ khơi dậy ý chí chiến đấu trong lòng đôi vợ chồng trẻ.

Trình Đông Hoa từ chối sự giúp đỡ trong âm thầm của ông cụ Lý Thế Thành rồi một thân một mình đến huyện Kê Minh. Ông bắt đầu với vị trí nhân viên nhà nước tầng thấp nhất, sau mười năm cần cù cẩn thận làm việc, ông lên nhậm chức Chủ tịch thị trấn.

Nhưng vì Trình Đông Hoa là người liêm khiết quật cường nên sau đó không thể tiến lên vị trí cao hơn được.

Vương Đỗ Lan thì lại đến đặc khu kinh tế thành phố Trung Châu.

Sau đó bà dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cuối cùng gây dựng nên tập đoàn Đông Vương.

Lấy một chữ trong tên của Trình Đông Hoa và họ của Vương Đỗ Lan để đặt tên cho tập đoàn là Đông Vương.

Trong lòng hai người đều giấu một cơn tức. Hai người họ muốn để cả người nhà họ Trình và nhà họ Vương thấy, dù không cần người nhà giúp đỡ thì họ vẫn có thể làm nên nghiệp lớn, khiến những kẻ ti tiện bỉ ôi giỏi nịnh hót của hai nhà đó mất mặt một phen.

Nhờ sự bùng nổ của ngành bất động sản mà hai năm qua tập đoàn Đông Vương đã bật lên và được gọi là ngôi sao mới trong làng bất động sản.

Tuy tập đoàn Đông Vương phát triển nhanh chóng, nhưng trong lòng Vương Đỗ Lan cứ có một cây gai khiến bà lúc nào cũng lo lắng.

Cây gai đó là sự chèn ép của nhà họ Vương.

Trước đây, có lẽ tập đoàn Đông Vương không đủ để thứ quái vật khổng lồ như nhà họ Vương để ý, nhưng hai năm qua tập đoàn Đông Vương phát triển quá nhanh, chắc chắn nhà họ Vương sẽ bắt đầu để ý đến.

Dù sao năm đó Vương Đỗ Lan cũng đã nói rằng, chỉ cần có cơ hội bà sẽ khiến Vương Kinh Long phải hối hận với quyết định năm đó!

Với tính cách của Vương Kinh Long thì sao mà thả cho tập đoàn Đông Vương lớn mạnh lên được?

Quả nhiên, người đứng sau trong vụ việc nhà họ Tống muốn hủy hoại tập đoàn Đông Vương chính là nhà họ Vương ở Thủ Đô!

Trình Kiêu thầm nghĩ, kiếp trước nhà họ Vương cũng không ra tay với mẹ mình nhanh như thế!

Không đúng!

Trình Kiêu bỗng nghĩ đến một vài chi tiết.

Kiếp trước, mỗi khi kẻ địch của tập đoàn Đông Vương ra tay, động cơ của bọn họ đều không hợp lí!

Giống như có một bàn tay vô hình đang thúc đẩy bọn họ nhằm vào tập đoàn Đông Vương.

Kiếp trước, cả Vương Đỗ Lan lẫn Trình Kiêu đều không điều tra ra được.

Giờ vừa nghĩ là Trình Kiêu đã hiểu.

Kiếp trước, anh còn tưởng nhà họ Vương nể tình là con cháu trong nhà nên không đuổi tận giết tuyệt tập đoàn Đông Vương.

Hóa ra nhà họ Vương lại là người đứng sau sắp đặt mọi chuyện!

Thế thì sẽ không bị mang tiếng xấu là ép chết người nhà!

Đời này, có lẽ vì sự xuất hiện đầy bất ngờ của Trình Kiêu đã khiến kế hoạch của nhà họ Vương bị rối loạn, khiến nhà họ Tống không những không chèn ép tập đoàn Đông Vương được, trái lại còn khiến cho tiếng tăm của tập đoàn Đông Vương vượt mặt nhà họ Tống.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 797


CHƯƠNG 797

Cuối cùng nhà họ Vương cũng ngồi không yên nữa!

Sau khi hiểu rõ những chi tiết quan trọng này, ánh mắt Trình Kiêu tràn đầy lạnh lùng, cả người tản mát một luồng hơi lạnh.

“Hổ dữ cũng không ăn thịt con, nhưng ông ngoại à, ông lại ra tay thật!”

Lúc này, đột nhiên Trình Kiêu rất muốn giết đến tận nhà họ Vương ở Thủ Đô, nhưng Trình Kiêu biết, nhà họ Vương chính là quái vật khổng lồ ở thế giới này nên hiện tại anh chưa động đến họ được.

Bởi một khi động đến nhà họ Vương, anh sẽ bị chính phủ Á tộc toàn lực trả thù, mà đó là diều mà Trình Kiêu không muốn nhìn thấy.

Nếu có một ngày tu vi của Trình Kiêu có thể mạnh đến mức chống lại mọi công kích, khi đó Trình Kiêu sẽ không bao giờ sợ đông sợ tay như hôm nay nữa.

Sau khi xác nhận là nhà họ Vương ra tay, mặt mày Vương Đỗ Lan xám như trò tàn, dường như chỉ trong phút chốc cả người bà đã mất hết sức lực.

Phải nhờ Lâm Ngọc đỡ mới đứng đó được.

Cái người của nhà họ Vương đứng trên sân khấu, đầu hơi hếch lên, ánh mắt lướt qua mọi người trong sảnh chứa đầy khinh thường, rõ ràng là chẳng coi ai ở đây ra gì cả.

“Hôm nay Vương Viễn Dương tuân lệnh thanh lý môn hộ hủy diệt tập đoàn Đông Vương. Người cùng phe với tập đoàn Đông Vương chính là kẻ địch của nhà họ Vương tôi!”

Giọng nói của Vương Viễn Dương lạnh như băng, ông ta liếc nhìn mọi người với thái độ cao ngạo.

Cả sảnh lặng ngắt!

Chỉ còn tiếng thở nặng nề mà mọi người đang cố kìm nén!

Sắc mặt đám người Mã Tài và Tạ Thiên Hoa đều đầy nghiêm trọng.

Nhà họ Vương khác những gia tộc phổ thông như nhà họ Tống, đây là gia tộc đứng đầu trong tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô!

Thậm chí đây còn là một gia tộc có thể chi phối những việc trọng đại của Á tộc!

Dù Trình Kiêu có là người mạnh mẽ hơn người, nhưng khi so với thứ quái vật khổng lồ như nhà họ Vương thì có vẻ anh còn yếu thế lắm.

Hơn nữa, chắc chắn trong tứ đại thế gia siêu cấp cũng có không ít người mạnh mẽ như Trình Kiêu!

Vả lại, dù Trình Kiêu có thể đánh thắng cao thủ của nhà họ Vương đi nữa nhưng anh có thể thẳng nổi mưa bom bão đạn sao?

Dù Trình Kiêu có là võ đạo tông sư trong truyền thuyết thì cũng chết chắc.

Lôi nữ vương cũng thầm nhíu mày, nét mặt giấu bên dưới mạng che đầy lo lắng.

Càng là người có thân phận như bà càng hiểu rõ tứ đại thế gia siêu cấp ở Thủ Đô mạnh mẽ đến mức nào!

Khi đối mặt với tứ đại thế gia, dù là người có thân phận như Lôi nữ vương cũng chỉ đành cúi đầu nghe theo!

Khi nghe đến tên tuổi nhà họ Vương, đám nhà giàu Lĩnh Nam chưa từng thấy Trình Kiêu thể hiện sức mạnh thần kì bỗng nảy lên suy nghĩ rút lui.

Ngay cả đám người Mã Tài và Tạ Thiên Hoa cũng đang lặng lẽ quan sát sắc mặt của Trình Kiêu.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 798


CHƯƠNG 798

Chỉ là sắc mặt Trình Kiêu vẫn rất lạnh nhạt, không thấy được là vui hay giận, không biết có con át chủ bài nào không?

Tạm thời đám ngươi Mã Tài chỉ đành đứng chờ xem.

Vương Viễn Dương lạnh lùng nhìn mọi người nhưng sắc mặt thì đã hơi tức giận: “Xem ra mọi người quyết định làm kẻ địch của nhà họ Vương tôi.”

“Gia chủ nhà họ Tống, ông nhớ cho kĩ những người này. Hôm khác nhà họ Vương tôi sẽ phái người đến thăm hỏi từng người một!”

Tuy giọng Vương Viễn Dương không to nhưng trong lòng ai đấy cũng chấn động!

Một vài kẻ nhà giàu Lĩnh Nam không hẹn mà cùng lui về sau một bước.

Không phải bọn họ muốn rút lui, mà là họ sợ hãi trước tên tuổi của nhà họ Vương ở cách xa cả ngàn dặm!

Sắc mặt đám người Mã Tài và Tạ Thiên Hoa cũng đầy hoảng sợ, trong lòng thầm nảy lên ý định rút lui.

Ngay cả Lôi nữ vương cũng nhíu chặt mày.

Nếu để họ phải chọn giữa nhà họ Vương hoặc Trình Kiêu, có lẽ đại đa số đều quyết đoán chọn nhà họ Vương.

Vương Đỗ Lan biết sự khó xử của mọi người, bà cố nén sự tuyệt vọng trong lòng đi và nhìn về phía Trình Kiêu.

“Trình Kiêu, dù hôm nay có thế nào đi nữa thì tôi cũng xin cảm ơn những việc mà cậu đã làm cho tập đoàn Đông Vương!”

“Còn có những anh em bạn bè ở Lĩnh Nam nữa, Vương Đỗ Lan xin cảm ơn lòng tốt của mọi người!”

Nói rồi Vương Đỗ Lan cúi người cảm ơn đám người Lôi nữ vương.

Lần này mọi người không ngăn cản, nhưng sắc mặt ai nấy cũng hơi hổ thẹn!

Vương Đỗ Lan nói tiếp: “Nhà họ Vương rất mạnh, mọi người không thể chống lại được, vì thế mọi người đừng chôn cùng với tập đoàn Đông Vương tôi!”

“Chúng ta tạm biệt tại đây đi!” Nói xong, thái độ của Vương Đỗ Lan rất kiên quyết.

Không một ai lên tiếng, đám người Mã Tài, Tạ Thiên Hoa đều cúi đầu xuống.

Ánh mắt Lôi nữ vương cũng lóe lên sự bất lực, gương mặt bên dưới khăn che cũng hơi ảm đạm.

Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu rồi mỉm cười: “Trình Kiêu, cảm ơn cậu nhé! Nếu có cơ hội, tôi mong mình còn có thể mời cậu làm vệ sĩ của tôi!”

Khi nói ra những lời này, suy nghĩ phải chết đã hiện lên trong ánh mắt Lâm Ngọc.

Trái tim Trình Kiêu đột nhiên nhói đau, vẻ mặt lúc này của Lâm Ngọc khiến anh nhớ đến cảnh tượng Lâm Ngọc vì bảo vệ anh mà khuất phục Tống An Dân ở kiếp trước.

Khi đó, Lâm Ngọc cũng mỉm cười nói với anh rằng nhất định phải sống tiếp thật tốt.

Cảnh tượng kia trở thành cảnh tượng Trình Kiêu mãi mãi không cách nào quên được!

Nụ cười tràn đầy quyết tâm kia cũng trở thành nỗi đau vĩnh viễn trong lòng Trình Kiêu!

Chỉ tiếc, kiếp trước anh không có khả năng bảo vệ Lâm Ngọc. Nhưng kiếp này…

Đối mặt với uy áp của nhà họ Vương, chắc chắn mấy người Mã Tài và Tạ Thiên Hoa không cách nào chống đỡ, e rằng ngay cả Lôi nữ vương cũng không cách nào chịu đựng được áp lực.

Chỉ có Trình Kiêu tự mình ra tay mới có thể xóa bỏ nguy cơ lần này.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
613,058
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 799


CHƯƠNG 799

Nhưng mà ngay khi Trình Kiêu chuẩn bị đứng dậy đi ra, một tiếng nói hào hùng mà thản nhiên vang lên: “Vương huynh, có thể nể mặt tôi, bỏ qua cho tập đoàn Đông Vương hay không!”

Trong lòng mọi người đều giật mình!

Là ai? Vậy mà dám bảo nhà họ Vương nể mặt ông ta!

Thuận theo phương hướng phát ra tiếng nói, toàn bộ mọi người nhìn về phía cửa ra vào.

Một người đàn ông trung niên mặc âu phục màu đen dẫn theo một cô gái xinh đẹp sải bước tiến vào. Sau ông ta còn có một ông lão và mấy thanh niên mặc áo đen.

Khuôn mặt người đàn ông rất bình thường, nhưng, cặp mắt kia của ông ta lại vô cùng sắc bén, chỉ cần liếc một cái đã khiến người ta không nhịn được sinh lòng kính sợ.

Cô gái sau lưng ông ta xinh đẹp dịu dàng, vừa tiến vào, ánh mắt đã đảo quanh đám người, giống như đang tìm kiếm ai đó.

Khi nhìn thấy Trình Kiêu, lập tức vui mừng thốt lên: “Trình Kiêu!”

“Y Linh?” Trong mắt Trình Kiêu mang chút nghi ngờ.

Khi Hàn Quốc Mạnh còn sống đã từng cảnh cáo Trình Kiêu, nói thân phận thật sự của Y Linh vô cùng tôn quý!

Chẳng lẽ người này chính là ba của Y Linh?

Mọi người nhìn người đàn ông trung niên đột nhiên xuất hiện này, vẻ mặt bỗng thay đổi.

“Ngài Y ở Giang Nam!”

Có người kinh ngạc thốt lên.

“Thảo nào dám bảo nhà họ Vương nể mặt, hóa ra là ngài Y ở Giang Nam!”

Y Doãn, gia chủ hiện giờ của nhà họ Y, có danh xưng Y Bán tộc ở Giang Nam.

Bán tộc này, tất nhiên ý chỉ trên toàn bộ Á tộc.

Nhà họ Y có danh xưng Bán tộc, thực lực tất nhiên không thể khinh thường. Ngay cả nhà họ Tống cũng muốn kết giao. Cho dù là Lôi nữ vương thì cũng thua kém nhà họ Y ở Giang Nam không ít!

Mặc dù nhà họ Y không bằng nhà họ Vương, nhưng gia chủ nhà họ Y ở Giang Nam đã tự mình ra mặt, hoàn toàn có tư cách bảo nhà họ Vương nể mặt.

Tống Hoa An với tư cách là người chủ trì hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, mỉm cười nói: “Ngài Y nể mặt đến dự, không tiếp đón từ xa, vẫn mong thứ tội!”

Y Doãn thản nhiên đáp lời: “Tống gia chủ không cần khách khí!”

“Lần này tôi đến đây chỉ vì trả nợ ân tình!” Nói xong, mặt không đổi sắc liếc nhìn Trình Kiêu.

Ân tình?

Vậy mà Y Bán tộc cũng sẽ nợ ân tình người khác!

Người nào có bản lĩnh lớn khiến Y Bán tộc nợ ân tình như vậy?

Vương Viễn Dương nhìn Y Doãn, khẽ nhíu mày, không mặn không nhạt hỏi: “Ngài Y, ông làm vậy là muốn đối địch với nhà họ Vương tôi sao?”

Y Doãn chắp tay, không kiêu ngạo không tự ti nói: “Không dám.”

“Nhưng tôi đã đồng ý với con gái là sẽ trả lại ân tình này. Cho nên tôi sẽ ủng hộ tập đoàn Đông vương, giúp tập đoàn Đông Vương vượt qua cửa ải khó khăn!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom