Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 760


CHƯƠNG 760

“Cậu chủ, cậu phải cẩn thận, tôi đến bệnh viện xử lý vết thương trước!” Bác Chu sợ hãi nhìn Tô Lương Tử, hoảng loạn chạy trốn.

Không thể bôi nhọ Tông sư được!

Vậy mà ban nãy, ông ta lại sỉ nhục một Tông sư!

Bác Chu sợ đến nỗi, tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, rõ ràng không là gì so với nỗi đau khi bị gãy tay và sự hoảng sợ trong lòng.

Nhìn bác Chu hoảng hốt rời đi, vẻ mặt của các cậu ấm trở nên vô cùng khó coi.

Đặc biệt là cậu Lý.

Ban nãy còn đợi Trình Kiêu bị bác Chu đánh cho phải dập đầu xin tha mạng, nháy mắt một cái, chỗ dựa lớn nhất của anh ta là bác Chu lại bị đấm gãy tay.

“Còn ai nữa không?” Tô Lương Tử liếc nhìn đám cậu ấm, dọa họ cùng lùi về sau hai bước, sau đó chật vật cúi đầu.

Bác Chu lợi hại như vậy lại bị một ông lão ăn mặc kỳ quặc dùng một đấm đánh bại, họ nào dám lỗ mãng chứ?

Thế nhưng, cậu Lý lại không cách nào chấp nhận sự thật này.

Ban nãy, mọi người đều ngưỡng mộ anh ta, khiến anh ta thỏa mãn lòng hư vinh của mình. Nhưng chỉ trong nháy mắt, bác Chu bị đánh bại, cậu Lý còn chưa kịp hưởng thụ lòng hư vinh này nốt.

“Ông chính là Trình đại sư à? Hừ, không ngờ ông lại coi trọng tên nhóc này như vậy, lại còn đích thân bảo vệ hắn!”

Tô Lương Tử nghi ngờ, khó hiểu nhìn Trình Kiêu. Ông ta không tham gia Hội nghị thượng đỉnh, nên không biết khi đó, đám người cậu Lý đều hiểu nhầm Trình Kiêu là đồ đệ của Trình đại sư.

Trình Kiêu nhìn sang Tô Lương Tử, thản nhiên nói: “Họ coi ông là Trình đại sư, còn tôi thì là đồ đệ của ông.”

Phì!

Tô Lương Tử suýt bị nghẹn chết bởi chính nước miếng của mình!

Đang muốn xin Trình Kiêu tha tội, nhưng lại bị anh dùng ánh mắt ngăn cản.

Tô Lương Tử lập tức không dám lên tiếng, lại khôi phục dáng vẻ cao nhân đắc đạo.

Tiếng động phía bên này không hề thu hút sự chú ý của nhiều người. Ban nãy, khi nhìn thấy đám người cậu Lý đến tìm Trình Kiêu gây phiền phức, rất nhiều người đã biết điều rời đi.

Cộng thêm suy nghĩ của đa số người đều tập trung lên Tống Hoa An, cho nên dù bác Chu có kêu gào thảm thiết, cũng không gây chú ý đến nhiều người.

Một số người nhận thấy, đó chỉ là đánh nhau bình thường, cho nên vừa nhìn đã không quan tâm.

Cậu Lý nhìn Trình Kiêu, tiếp tục cười lạnh, nói: “Các người biết đánh nhau thật đấy, nhưng chỗ dựa lớn nhất của cậu vẫn là Lâm Ngọc đúng không? Nếu không có tập đoàn Đông Vương chống lưng phía sau, cho dù cậu đánh được thì sao chứ? Không phải vẫn chỉ là một Tư lệnh thôi ư?”

Thân phận của Trình Kiêu là vệ sỹ của Lâm Ngọc, đám người cậu Lý không biết tình hình, nên đã coi Trình Kiêu là người của tập đoàn Đông Vương.

“Tập đoàn Đông Vương ư? Đó đúng là chỗ dựa của tôi, nhưng cũng không phải hoàn toàn.” Nụ cười của Trình Kiêu trông rất kỳ quặc.

Chủ tịch tập đoàn Đông Vương là mẹ ruột anh, nếu nói đó là chỗ dựa của anh thì cũng không sai.
 
Chương 761


CHƯƠNG 761

Nhưng chỗ dựa thật sự của Trình Kiêu chính là thực lực mạnh mẽ trong người anh, chứ không phải là tiền tài và quyền lực của tập đoàn Đông Vương.

Cậu Lý đột nhiên cười một cách kỳ lạ: “Tên nhóc, để cậu đắc ý một lúc trước, đợi đến khi tập đoàn Đông Vương sụp đổ, tôi xem cậu còn ngông cuồng như thế nào!”

Trình Kiêu không quan tâm cậu Lý, ánh mắt xuyên qua đám người, nhìn Vương Đỗ Lan.

Lúc này, Vương Đỗ Lan đứng bên cạnh quan sát đã lâu, cuối cùng cũng đi đến bàn số một.

Vương Đỗ Lan đi đến trước bàn số một, đứng lại, sau đó cúi người trước Tống Hoa An, mỉm cười nói: “Vương Đỗ Lan của tập đoàn Đông Vương kính chào Chủ tịch Tống!”

Mấy người ở bàn số một vốn đang vừa nói, vừa cười, đột nhiên không hẹn mà gặp, cùng dừng nói chuyện, vẻ mặt kỳ lạ nhìn Vương Đỗ Lan.

Tống Hoa An không quay đầu lại, giống như hoàn toàn không nghe thấy Vương Đỗ Lan nói, mỉm cười với đám người Lưu Hòa Dân: “Sao mọi người lại dừng thế, nói tiếp đi chứ. Phương án vừa rồi Tổng Giám đốc Lưu đưa ra, tôi cảm thấy hoàn toàn có thể!”

Đám người Lưu Hòa Dân đưa mắt nhìn nhau, sau đó lập tức cười nói: “Nếu anh Tống đã nói được, thế thì chắc chắn được. Sau khi trở về, tôi sẽ bắt đầu thực hiện phương án này, đến lúc đó vẫn cần làm phiền anh Tống giúp đỡ xem qua nha!”

Tống Hoa An cười nói: “Chắc chắn, chắc chắn rồi!”

Vương Đỗ Lan đứng bên cạnh, không ai quan tâm, giống như bị coi là không khí, xem thường.

Mấy người trên bàn số một cười nói vui vẻ, mọi người xung quanh nhìn Vương Đỗ Lan bằng ánh mắt vui vẻ khi thấy người khác gặp nạn.

Gần đây, tập đoàn Đông Vương đang lên như diều gặp gió, rất nhiều người đều thấy không vừa mắt, nhưng trước mặt nhà họ Tống, tập đoàn Đông Vương vẫn không đáng được nhắc tới.

Trên bàn số một, Lưu Hòa Dân vừa nói chuyện với mọi người, vừa đắc ý nhìn Vương Đỗ Lan, trong lòng thấy rất hả giận.

Một tháng trước, ông ta đích thân đến tận nơi, muốn hợp tác với tập đoàn Đông Vương. Kết quả, Vương Đỗ Lan lại nói, ông ta kinh doanh không đứng đắn, tiền kiếm được không sạch.

Sau đó, từ chối Lưu Hòa Dân ở ngoài cửa.

“Vương Đỗ Lan ơi là Vương Đỗ Lan, không ngờ bà cũng có ngày hôm nay! Bây giờ tôi là khách quý của nhà họ Tống, bà lại trở thành người lạ, đúng là gậy ông đập lưng ông mà!”

Những người khác trong sảnh lớn đều im lặng nhìn Vương Đỗ Lan, lặng lẽ suy đoán thái độ mà Tống Hoa An muốn biểu đạt.

“Có phải gần đây tập đoàn Đông Vương đang lên như diều gặp gió, muốn cướp miếng đất đó của nhà họ Tống, cho nên Tống Hoa An muốn ra oai với Vương Đỗ Lan đây mà!”

Tập đoàn Đông Vương phát triển nhanh chóng, kết quả chỉ cho Vương Đỗ Lan vài năm, nói không chừng có thể đuổi kịp và vượt qua tập đoàn Hoa An nhà họ Tống. Tống Hoa An đang muốn Vương Đỗ Lan mất mặt đúng không? Còn muốn khai chiến với tập đoàn Đông Vương, thừa cơ tiêu diệt và uy hiếp ư?”

Những người có mặt ở đây đều là các ông chủ, đại gia giàu có ở các giới, tầm nhìn và kiến thức đương nhiên vượt xa người thường. Chỉ dựa vào thái độ mà Tống Hoa An thể hiện, có thể đoán ra rất nhiều thứ đằng sau.

Chỉ trong chốc lát, ánh mắt mọi người nhìn Vương Đỗ Lan trở nên phức tạp hơn rất nhiều.

 
 
Chương 762


CHƯƠNG 762

Lâm Ngọc âm thầm siết chặt nắm đấm, trên mặt lộ ra biểu cảm tức giận: “Nhà họ Tống thật sự quá đáng mà, cho dù muốn khai chiến, ít nhất cũng phải ngoại giao trước, quân sự sau chứ!”

“Sỉ nhục Chủ tịch, thì có bản lĩnh gì chứ!”

Sắc mặt của Chủ tịch Hồ hơi kỳ lạ. Một mặt, ông ta là Chủ tịch tập đoàn Đông Vương, bây giờ Chủ tịch của ông ta bị sỉ nhục, ông ta nên nổi giận mới đúng chứ.

Thế nhưng, Chủ tịch Hồ và các Chủ tịch khác của tập đoàn Đông Vương không có lòng trung thành mãnh liệt với tập đoàn lắm.

Đây cũng là nhược điểm do nền tảng còn quá nông của tập đoàn Đông Vương.

Nếu không phải nể tình tập đoàn Đông Vương có thể mang lại lợi ích cho họ, họ đã sớm rút bỏ cổ phần rồi.

Cho nên, đối với Tống Hoa An – nhân vật truyền kỳ trong giới kinh doanh Trung Châu, đám người Chủ tịch Hồ dù sao cũng không dám thể hiện thái độ căm thù.

Muốn nổi giận nhưng lại không dám, cảm xúc này khiến biểu cảm của họ trở nên vô cùng kỳ lạ.

Đám người Trình Kiêu cũng nhìn thấy cảnh tượng này.

Trình Kiêu vẫn giữ biểu cảm bình tĩnh, nhưng Tô Lương Tử đứng sau anh lại cảm thấy lạnh cổ, không nhịn được run rẩy, nhiệt độ giảm đi mấy phần.

“Bây giờ mình đã là Tông sư hóa cảnh, sao có thể sợ lạnh chứ, đúng là kỳ lạ mà!” Tô Lương Tử khó hiểu lẩm bẩm.

Cậu Lý vui vẻ khi thấy người khác gặp nạn, cười lạnh, nói: “Tên nhóc, nhìn thấy chưa? Chủ tịch của các người bị đối xử lạnh nhạt kìa. Trước mặt nhà họ Tống, tập đoàn Đông Vương chẳng là cái thá gì cả!”

“Cậu nhìn kỹ cho tôi, nhà họ Tống sắp ra tay với tập đoàn Đông Vương rồi. Đợi đến khi tập đoàn Đông Vương bị sụp đổ, tôi xem thử cậu còn có thể dựa dẫm vào ai?”

Vương Đỗ Lan vẫn đứng nguyên tại chỗ, trên mặt lúc xanh lúc đỏ. Mặc dù bà ta đã sớm đoán được nhà họ Tống sẽ ra tay với tập đoàn Đông Vương, nhưng không ngờ Tống Hoa An lại quả quyết như vậy, ngay đến cả lễ nghi thể diện tối thiểu nhất cũng không quan tâm.

Thế nhưng, Vương Đỗ Lan lại không thể trở về như vậy được, điều đó thể hiện bà ta quá hèn nhát.

Sắc mặt của Vương Đỗ Lan ngày càng trở nên lạnh lẽo, lặp lại những lời ban nãy một lần nữa: “Vương Đỗ Lan của tập đoàn Đông Vương kính chào Chủ tịch Tống!”

Lần này, Tống Hoa An không giả vờ không nghe thấy nữa, mà dừng cuộc nói chuyện với đám người Lưu Hòa Dân lại. Ông ta quay người tùy ý liếc nhìn Vương Đỗ Lan giống như một người qua đường, lạnh lùng nói: “Tôi không quen bà.”

Lần này, ý mà Tống Hoa An muốn truyền đạt đã quá rõ ràng.

Không quen!

Thái độ của Tống Hoa An còn đoạn tuyệt hơn những gì mọi người tưởng tượng.

Câu này chẳng khác gì công khai vạch trần bộ mặt của tập đoàn Đông Vương cả.

Nếu đã như vậy, Vương Đỗ Lan cũng không cần phải kiêng nể gì cả, lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Chủ tịch Tống đúng là thích nói đùa mà, tập đoàn Đông Vương và tập đoàn Hoa An không phải còn dự án hợp tác ư? Sao ông có thể nói là không quen tôi chứ?”

Tống Hoa An vẫn rất bình thản, bưng cốc trà lên uống một ngụm, nhẹ nhàng nói: “Vậy ư? Thế thì dừng lại hết mọi hợp tác đi!”

Phù!

Mọi người lập tức hít một ngụm khí lạnh!
 
Chương 763


CHƯƠNG 763

Thái độ của Tống Hoa An thật sự quá quyết đoán!

Có thể nói dừng là dừng nghiệp vụ của công ty, sợ là chỉ có Tống Hoa An mới dứt khoát như vậy.

Lâm Ngọc đi lên phía trước, đứng bên cạnh Vương Đỗ Lan, thấp giọng nói: “Chủ tịch, nhà họ Tống đang muốn khiêu chiến với chúng ta.”

Vương Đỗ Lan im lặng nhìn Tống Hoa An, vẻ mặt nghiêm túc.

Bà ta đã sớm đoán được nhà họ Tống sẽ ra tay với tập đoàn Đông Vương, thế nhưng bà ta vẫn ôm một tia hoang tưởng, hi vọng có thể bắt tay giảng hòa với nhà họ Tống.

Nhưng bây giờ xem ra, điều này là hoàn toàn không thể.

Tuy nhiên, Vương Đỗ Lan vẫn rất muốn biết rốt cuộc Tống Hoa An đang có ý đồ gì?

Nếu vì miếng đất đó, cùng lắm thì Vương Đỗ Lan có thể cùng khai thác với nhà họ Tống.

Hai bên cùng có lợi, càng phù hợp với lợi ích hai bên hơn là khai chiến!

“Chủ tịch Tống, tôi rất muốn biết vì sao?” Vương Đỗ Lan không cam lòng, nhìn Tống Hoa An.

Tống Hoa An cười nhạt một tiếng: “Đừng gấp, bà sẽ biết nhanh thôi!”

Lúc này, điện thoại của Vương Đỗ Lan lại vang lên, vô cùng chói tai trong sảnh lớn yên tĩnh.

“Alo, lão Trần, sao thế?”

Lão Trần là người phụ trách mà Vương Đỗ Lan giữ lại ở tập đoàn Đông Vương, lúc này gọi điện thoại đến, chắc chắn là có chuyện gấp gì đó.

“Chủ tịch, xảy ra chuyện lớn rồi!” Giọng nói của ông Trần cực kỳ căng thẳng, đến mức hô to lên trong điện thoại.

Vương Đỗ Lan nghiêm mặt: “Xảy ra chuyện gì, ông từ từ nói!”

Ông Trần cất lời: “Tất cả đổng sự như Đổng sự Vương, Đổng sự Triệu đều rút cổ phần, tôi không ngăn cản được, hơn nữa thái độ của bọn họ còn cực kỳ kiên quyết. Chủ tịch, bà mau trở về giải quyết chuyện này đi!”

Vương Đỗ Lan cảm thấy người mềm nhũn, trước mắt tối sầm, suýt ngất xỉu!

Lâm Ngọc nhanh tay nhanh mắt, vội vàng đỡ Vương Đỗ Lan, căng thẳng hỏi: “Chủ tịch, bà sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”

Sắc mặt Vương Đỗ Lan tái mét, nhưng bà ta cũng không nói rõ tình huống với Lâm Ngọc.

Tuyệt đối không thể để lộ tin tức này ra ngoài, hơn nữa phải lập tức giấu đi.

Một khi tin tức này truyền đến tai nhà họ Tống, thì e rằng Tập đoàn Đông Vương sẽ phá sản.

Nhưng Vương Đỗ Lan cảm thấy rất khó hiểu, vì sao mấy đổng sự kia lại đột nhiên muốn rút cổ phần chứ? Không phải lúc bà ta tham gia hội nghị thượng đỉnh Trung Châu vẫn còn bình thường lắm sao?

Rốt cuộc trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì?

Chuyện này cũng đều do lúc trước khi thành lập Tập đoàn Đông Vương, Vương Đỗ Lan vì kêu gọi đầu tư nên cho những đổng sự kia điều kiện quá ưu đãi.

Chẳng những không có ràng buộc gì với bọn họ, còn cho bọn họ tự do tuyệt đối. Dù là cổ phần, bọn họ cũng có thể rút bất cứ lúc nào.
 
Chương 764


CHƯƠNG 764

Vương Đỗ Lan vốn nghĩ chỉ cần Tập đoàn Đông Vương luôn có lợi nhuận, lâu dài rồi, những đổng sự này sẽ có tình cảm với Tập đoàn Đông Vương, dù không cần hợp đồng ràng buộc bọn họ, bọn họ cũng sẽ không làm ra chuyện bất lợi với Tập đoàn Đông Vương.

Nhưng bây giờ cuối cùng lại ra hoạ lớn, khiến Tập đoàn Đông Vương rơi vào tình cảnh không thể quay đầu.

“Lâm Ngọc, bây giờ cô lập tức trở về, giải quyết vấn đề của Tập đoàn Đông Vương!” Vương Đỗ Lan nghiêm túc nói.

Lâm Ngọc cau mày, nghi ngờ nhỏ giọng hỏi: “Chủ tịch, rốt cuộc là có chuyện gì thế?”

Vương Đỗ Lan lắc đầu, nói với nét mặt nặng nề: “Bây giờ cô đừng hỏi gì cả, lập tức trở về ổn định tình hình. Mọi chuyện cô đều có thể tự quyết định, kể cả việc bổ nhiệm và bãi nhiệm nhân sự, không cần phải xin phép tôi!”

Lâm Ngọc cảm nhận được sự căng thẳng chưa từng có, dù Vương Đỗ Lan không nói, nhưng cô mơ hồ đoán được có lẽ nội bộ Tập đoàn Đông Vương lại xảy ra vấn đề lớn rồi.

“Được, tôi sẽ quay về ngay, như Chủ tịch bà phải mạnh mẽ lên!” Lâm Ngọc lo lắng nói.

“Ha ha, trợ lý Lâm, cô không cần về đâu, bọn họ sắp đến đây rồi.” Nghiêm Đạo Minh vẫn luôn đứng sau lưng Vương Đỗ Lan chợt cười to.

Vương Đỗ Lan trợn mắt nhìn Nghiêm Đạo Minh, lạnh lùng nói: “Là ông! Là ông đúng không?”

Lâm Ngọc tỏ vẻ nghi ngờ, khó hiểu nhìn Vương Đỗ Lan rồi lại nhìn Nghiêm Đạo Minh.

“Đổng sự Nghiêm, ông làm gì vậy!” Lâm Ngọc nghiêm túc hỏi.

Nghiêm Đạo Minh cười to nói: “Không làm gì cả, chỉ là dẫn các đổng sự đi tìm một nơi thích hợp hơn thôi.”

Lâm Ngọc nổi giận: “Ông có ý gì? Ông đã là đổng sự của Tập đoàn Đông Vương rồi, ông còn muốn gì nữa?”

Nghiêm Đạo Minh cười nhạt: “Đổng sự của Tập đoàn Đông Dương, ha ha, nếu Tập đoàn Đông Vương phá sản thì đổng sự còn có tác dụng gì nữa?”

Lâm Ngọc nói với vẻ khó hiểu: “Dù gần đây Tập đoàn Đông Vương bị thiếu hụt nguồn vốn, nhưng Chủ tịch đã hợp tác với Tập đoàn Trường Hà ở Lĩnh Bắc rồi, vấn đề tiền bạc đã được giải quyết, sao có thể phá sản được?”

Nghiêm Đạo Minh nhìn Vương Đỗ Lan đang mang nét mặt xám xịt, cười khinh thường: “Chủ tịch Vương, bà cảm thấy dưới sự tấn công của Tập đoàn Hoa An, Tập đoàn Đông Vương có thể chịu đựng được bao lâu?”

Vương Đỗ Lan tỏ vẻ tức giận: “Cho nên ông vì lấy lòng nhà họ Tống mà phản bội Tập đoàn Đông Vương, còn kéo theo những đồng nghiệp khác cùng rút cổ phần?”

Nghiêm Đạo Minh nói như lẽ đương nhiên: “Người đi lên chỗ cao, nước chảy xuống chỗ thấp. Lúc trước chúng tôi gia nhập Tập đoàn Đông Vương là vì lợi ích. Bây giờ rời khỏi Tập đoàn Đông Vương cũng là vì lợi ích. Sao có thể nói là phản bội được?”

Vẻ nghi ngờ trên mặt những người khác trên đại sảnh dần biến mất, cuối cùng biến thành hiểu ra.

Tất cả mọi người đều hiểu rõ là có chuyện gì xảy ra.

“Nhà họ Tống đúng là thủ đoạn, không ngờ lại đánh phá Tập đoàn Đông Vương từ bên trong!”

“Khi nãy mọi người nghe thấy không, Tập đoàn Đông Vương bị thiếu hụt nguồn vốn, chắc chắn là vì giành mảnh đất với nhà họ Tống nên mới như thế. Nói không chừng nhà họ Tống cố ý nhường mảnh đất kia cho Tập đoàn Đông Vương. Bắt đầu từ khi đó, nhà họ Tống đã tính toán đến mọi thứ rồi.”

“Nhà họ Tống đúng là lợi hại! Sau này tốt nhất không nên đối địch với nhà họ Tống!”
 
Chương 765


CHƯƠNG 765

Mọi người bàn tán xôn xao, rất nhiều người đều nhìn Vương Đỗ Lan như đang nhìn bệnh dịch. Mấy người khi nãy còn bàn chuyện làm ăn với Vương Đỗ Lan đã tránh đi xa, chỉ sợ nhà họ Tống sẽ hiểu lầm.

Trong nháy mắt, xung quanh Vương Đỗ Lan hình thành một vùng chân không. Dường như tất cả mọi người đều muốn phủi sạch quan hệ với bà ta, sợ bị nhà họ Tống hiểu lầm.

Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng xôn xao.

Mấy đổng sự của Tập đoàn Đông Vương đi vào, đứng ở sau lưng Nghiêm Đạo Minh.

Nghiêm Đạo Minh nhìn Tống Hoa An, cúi người nói: “Chủ tịch Tống, chúng ta đã đến bước đường cùng, không biết Chủ tịch Tống có thể thu nhận không?”

Tống Hoa An đứng lên, cười nhiệt tình: “Các vị, Tống Hoa An vô cùng hoan nghênh!”

Lâm Ngọc tức giận nhìn Nghiêm Đạo Minh: “Tiểu nhân hèn hạ! Dù các ông muốn rút cổ phần thì phải rút lui sớm đi chứ. Vì sao phải đợi tới khi Tập đoàn Đông Vương bị thiếu hụt nguồn vốn mới rút, đây rõ ràng là các người muốn châm dầu vào lửa!” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

“Lúc trước Chủ tịch tốt với các người như thế, cho các người ưu đãi tốt nhất, ngay cả cổ phòng cũng không có ràng buộc. Dù các người phục tùng nhà họ Tống cũng chưa chắc thoải mái được như lúc ở Tập đoàn Đông Vương!”

Trong mấy cổ đông, có hai người đang đỏ bừng cả mặt, rõ ràng bọn họ thấy có lỗi với Tập đoàn Đông Vương.

Nhưng Nghiêm Đạo Minh đã giải thích lợi và hại cho bọn họ, nói rõ nhà họ Tống quyết tâm tiêu diệt Tập đoàn Đông Vương, một khi Tập đoàn Đông Vương phá sản, vốn ban đầu của bọn họ sẽ mất sạch.

Bây giờ phục tùng nhà họ Tống, chẳng những có thể giữ được tài sản còn có được sự ủng hộ của nhà họ Tống, ngu sao mà không làm?

Người kinh doanh, dù gì cũng đều theo đuổi lợi ích.

Trong đám người vang lên tiếng bàn tán.

“Lần này xem ra Tập đoàn Đông Vương khó thoát khỏi kiếp nạn, nội bộ cũng rối loạn rồi.”

“Những đổng sự này cũng độc ác thật đấy, làm thế này có khác nào rắc muối lên vết thương của Vương Đỗ Lan đâu!”

“Thật ra Tập đoàn Đông Vương phá sản cũng là chuyện sớm muộn. Ai bảo bọn họ phát triển nhanh quá làm gì? Hơn nữa bọn họ còn dám động đến bá chủ là nhà họ Tống, chẳng trách nhà họ Tống sẽ ra tay với bọn họ!”

Cả quá trình Trình Kiêu đều im lặng quan sát, quả nhiên giống như đúc ghi chép kiếp trước.

Nhưng sau đó mẹ cũng sẽ không bị đánh đổ, có lẽ là nhờ Tập đoàn Trường Hà.

Nhưng từ đó về sau Tập đoàn Đông Vương vẫn không thể trở lại như trước kia.

Dù biết sau đó mẹ sẽ hoá giải nguy cơ, nhưng thấy dáng vẻ đau lòng chán nản của mẹ, Trình Kiêu vẫn thấy rất khó chịu.

Cậu Lý đắc ý cười khẩy: “Tên nhóc, nhìn thấy không? Tập đoàn Đông Vương của các người đã bắt đầu lục đục rồi. Cách phá sản còn xa sao? Đến lúc đó, cậu sẽ mấy đi chỗ dựa là Lâm Ngọc, nể tình cậu khá có bản lĩnh, nếu dập đầu cầu xin tôi, tôi có thể suy xét đến chuyện thu nhận cậu.”

Tâm trạng Trình Kiêu đang khó chịu, cậu Lý còn không biết sống chết đụng vào họng súng, Trình Kiêu nhìn về phía cậu Lý, lạnh lùng nói một chữ: “Cút!”

Cậu Lý lập tức như bị sét đánh!
 
Chương 766


CHƯƠNG 766

Ánh mắt kia, quá đáng sợ!

Tựa như một con dã thú viễn cổ có thể nuốt mất người khác chỉ với một hớp vậy!

Chỉ trong nháy mắt, trên người cậu Lý lập tức bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Vương Đỗ Lan nhìn các đổng sự của Tập đoàn Đông Vương, mặt xám như tro tàn: “Xong rồi, Tập đoàn Đông Vương xong thật rồi!”

Lâm Ngọc đỡ Vương Đỗ Lan, dịu dàng an ủi: “Chủ tịch, bà nhất định phải mạnh mẽ lên, dù tất cả đổng sự đều rút lui thì chúng ta vẫn có thể kêu gọi đầu tư! Chỉ cần có đủ vốn, chúng ta sẽ có thể vượt qua nguy cơ lần này!”

Vương Đỗ Lan phấn chấn trở lại, nói với Lâm Ngọc: “Đúng, cô nói đúng, chúng ta có thể kêu gọi đầu tư, chúng ta vẫn còn cơ hội!”

Vương Đỗ Lan nhìn đám người Nghiêm Đạo Minh bằng nét mặt nặng nề, cất lời: “Các vị cổ đông, nhớ lại lúc đó chúng ta cùng cố gắng vì Tập đoàn Đông Vương, khó khăn lắm mới có được thành tựu như bây giờ, nhưng các người lại vì một vài lợi ích nhỏ mà vứt bỏ Tập đoàn Đông Vương đã vất vả gầy dựng sao?”

Có mấy đổng sự tỏ vẻ hồi tưởng, bọn họ cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi.

Vương Đỗ Lan nói tiếp: “Bây giờ, nếu ai chịu quay lại, tôi có thể không nhắc chuyện cũ. Đây là cơ hội cuối cùng của mọi người!”

Quay lại ư?

Dù có vài đổng sự không nỡ rời khỏi Tập đoàn Đông Vương, nhưng nếu bọn họ đã bước ra một bước này thì cũng không định quay lại nữa.

Nghiêm Đạo Minh cười khẩy: “Vương Đỗ Lan, bà đừng nằm mơ nữa, Tập đoàn Đông Vương sắp phá sản rồi, kẻ ngốc mới có thể đi chôn theo Tập đoàn Đông Vương với bà!”

Vương Đỗ Lan cười châm chọc: “Phá sản? Chưa chắc đâu! Dù các ông rút cổ phần, chỉ cần tôi có thể kêu gọi đầu tư, chắc chắn sẽ có thể lấp được phần vốn bị hao hụt!”

Nói xong, Vương Đỗ Lan tìm kiếm xung quanh.

Nghiêm Đạo Minh nở nụ cười thần bí: “Vương Đỗ Lan, bà đang tìm Tổng Giám đốc Lý của Tập đoàn Trường Hà Lĩnh Bắc à?”

Vương Đỗ Lan nghiêm túc nói: “Không sai, Tổng Giám đốc Lý đã thoả thuận với tôi rồi, ông ấy sẵn lòng đầu tư vào Tập đoàn Đông Vương. Với thực lực của Tập đoàn Trường Hà, chắc chắn có thể giúp Tập đoàn Đông Vương vượt qua nguy cơ lần nữa!”

Mọi người lại tỏ vẻ ngạc nhiên.

“Tập đoàn Trường Hà của Lĩnh Bắc có thực lực không thua kém gì nhà họ Tống đâu! Nếu Tập đoàn Đông Vương thật sự có thể nhờ Tập đoàn Trường Hà giúp đỡ thì lần này nhà họ Tống gặp phải đối thủ rồi!”

“Đúng thế, thật không ngờ rằng Vương Đỗ Lan lại có thể thuyết phục Tổng Giám đốc Lý của Trường Hà, đúng là lợi hại! Chẳng trách một mình bà ta có thể gồng gánh cả Tập đoàn Đông Vương!”

Nghiêm Đạo Minh cười nói: “Vương Đỗ Lan, bà tính toán hay lắm. Nếu Tập đoàn Trường Hà đồng ý giúp đỡ bà, Tập đoàn Đông Vương thật sự có thể vượt qua nguy cơ lần này.”

“Nhưng bà có thể nghĩ tới, chẳng lẽ Chủ tịch Tống thì không sao?”

Mọi người thoáng sửng sốt!

“Có ý gì? Chẳng lẽ Tập đoàn Trường Hà bị Tống Hoa An làm khó dễ rồi?”

“Nếu như thế thì Tập đoàn Đông Vương chết chắc!”
 
Chương 767


CHƯƠNG 767

Sắc mặt Vương Đỗ Lan thay đổi, bà ta hô to: “Không thể nào! Tổng Giám đốc Lý của Tập đoàn Trường Hà không phải kiểu tiểu nhân không giữ chữ tín như thế! Ông ấy đã nói thì nhất định sẽ làm!”

Tống Hoa An cười khẩy: “Vương Đỗ Lan, bà nhìn xem đây là ai?”

Dứt lời, ông ta vỗ tay về phía sân khấu.

Một người đàn ông hơn năm mươi tuổi mặc vest đen đi ra.

Vương Đỗ Lan lập tức tỏ vẻ khiếp sợ: “Tổng Giám đốc Lý! Thì ra ông đã đến rồi!”

“Ông ta chính là Tổng Giám đốc Lý của Tập đoàn Trường Hà, năm ngoái tôi từng gặp ông ta một lần, vẫn khí phách như trước đây!” Lưu Hoà Dân trên bàn số một cất lời.

“Quả nhiên là Tổng Giám đốc Lý của Tập đoàn Trường Hà, xem ra Tống Hoa An đã nhúng tay vào chuyện này từ trước rồi.” Trong đám người, Mã Tài nhìn Tổng Giám đốc Lý bên cạnh Tống Hoa An, nét mặt không chút cảm xúc.

Dù ông ta rất đồng tình với Vương Đỗ Lan, nhưng số phận của Tập đoàn Đông Vương không liên quan đến ông ta.

Trình Kiêu cũng tò mò nhìn về phía Tổng Giám đốc Lý: “Chuyện gì thế này? Kiếp trước mẹ nhờ có Tập đoàn Trường Hà mới có thể giải quyết nguy cơ lần này.”

“Nhưng bây giờ Tổng Giám đốc Lý của Tập đoàn Trường Hà lại đứng về phía nhà họ Tống! Lịch sử thay đổi rồi, là vì mình sao?”

“Nếu cứ như thế thì mẹ sẽ gặp nguy.”

Tống Hoa An đứng lên, thân thiết bắt tay với Tổng Giám đốc Lý, cười nói: “Anh Lý, vẫn luôn hy vọng có cơ hội hợp tác với anh, hôm nay cuối cùng cũng có thể đạt được nguyện vọng rồi!”

Tổng Giám đốc cười nói: “Nhờ có Chủ tịch Tống nhắc nhở, nếu không tôi suýt bị vào tròng rồi!”

Vương Đỗ Lan thầm thấy kinh ngạc, bà ta nhìn Tổng Giám đốc Lý bằng thái độ khó tin: “Tổng Giám đốc Lý, hợp tác giữa chúng ta có còn không?”

Tổng Giám đốc Lý hừ lạnh: “Chủ tịch Vương, rõ ràng Tập đoàn Đông Vương của các người đã như thế rồi, bà cũng không nói rõ, đây rõ ràng là đang gài bẫy tôi!”

“Bà khiến tôi quá thất vọng, sau này Tập đoàn Trường Hà tôi sẽ không hợp tác gì với bà cả!”

Người Vương Đỗ Lan mềm nhũn, suýt ngã xuống.

“Chủ tịch!” Lâm Ngọc hô to một tiếng, vội vàng tiến lên đỡ.

Nhưng lại bị Vương Đỗ Lan giơ tay ngăn cản.

“Không cần phải lo, tôi chịu đựng được!”

Nét mặt Vương Đỗ Lan vô cùng nghiêm túc, dù lúc này Tập đoàn Đông Vương đang đối mặt với nguy cơ trước giờ chưa từng có, nhưng Vương Đỗ Lan lại tỉnh táo hơn bất cứ lúc nào.

Thời khắc mấu chốt, sự quyết đoán và cơ trí của một người phụ nữ mạnh mẽ bắt đầu phát huy tác dụng.

Vương Đỗ Lan lạnh lùng nhìn Tống Hoa An, nói với giọng điệu nặng nề: “Nhà họ Tống đúng là đa mưu túc trí, bắt đầu lên kế hoạch từ mảnh đất kia, khiến Tập đoàn Đông Vương rơi vào tình thế thiếu hụt nguồn vốn. Ngân hàng đột nhiên ngừng cho vay, có lẽ cũng là do nhà họ Tống giở trò đúng không!”

“Sau đó, nhà họ Tông lại lôi kéo các đổng sự của tôi, khiến Tập đoàn Đông Vương liên tục gặp hoạ.”
 
Chương 768


CHƯƠNG 768

“Cuối cùng, lại phá hoại việc hợp tác của Tập đoàn Đông Vương và Tập đoàn Trường Hà, hoàn toàn đẩy Tập đoàn Đông Vương đến bước đường cùng.”

“Chủ tịch Tống quả nhiên không hổ là Hội trưởng thương hội Trung Châu bốn kỳ liên tục! Đúng là lợi hại!”

Nét mặt Tống Hoa An không chút cảm xúc, ông ta lạnh nhạt nói với Vương Đỗ Lan: “Chủ tịch Vương, bây giờ ngoài việc bán Tập đoàn Đông Vương cho tôi, bà đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa rồi!”

“Nhanh gọn đi, đừng kéo dài thời gian nữa!”

Tống Hoa An mang theo khí phách của người chiến thắng kiêu ngạo nhìn Vương Đỗ Lan.

Vương Đỗ Lan chợt nở nụ cười kỳ lạ: “Ha ha, Tống Hoa An, ông cho rằng như thế đã có thể đánh bại tôi à? Vậy ông coi thường tôi quá rồi!”

Vương Đỗ Lan đột nhiên xoay người đảo mắt nhìn mọi người, lớn tiếng nói: “Tất cả đổng sự của Tập đoàn Đông Vương đã rút cổ phần, bây giờ tôi sẵn lòng lấy ra năm mươi phần trăm cổ phần của Tập đoàn Đông Vương đổi lấy đầu tư. Đối với sự phát triển của Tập đoàn Đông Vương trong tương lai, có lẽ tôi không cần nói nhiều nữa, từ việc nhà họ Tống hao tâm tổn trí muốn cướp lấy Tập đoàn Đông Vương đã có thể nhìn ra rồi.”

“Cho nên cơ hội chỉ đến một lần, một khi nguy cơ của Tập đoàn Đông Vương được giải trừ, sau này sẽ rất khó bán thêm cổ phần ra ngoài. Mong mọi người có thể quý trọng cơ hội lần này!”

Lâm Ngọc giật mình hô lên: “Chủ tịch, như thế thì nhiều quá! Chuyện tiền bạc, chúng ta vẫn có thể nghĩ cách khác. Nhưng sau khi cổ phần đổi chủ, muốn lấy lại cũng không phải chuyện dễ dàng.”

Vương Đỗ Lan nói với giọng điệu nặng nề: “Cô không cần khuyên tôi, vì bảo vệ Tập đoàn Đông Vương, dù tôi đưa ra tất cả cổ phần cũng không sao!”

Xem ra là Vương Đỗ Lan quyết tâm rồi.

Nghiêm Đạo Minh tỏ vẻ khiếp sợ: “Năm mươi phần trăm cổ phần, Vương Đỗ Lan bị điên rồi sao? Dù năm mươi mốt phần trăm mới xem như nắm giữ hoàn toàn cổ phần, nhưng trong một lần bán ra năm mươi phần trăm cổ phần là rất nguy hiểm.”

“Lỡ như có người cố ý nghĩ cách mua thêm một phần trăm cổ phần nữa, thì Vương Đỗ Lan sẽ phải chắp tay nhường Tập đoàn Đông Vương mà bà ta vất vả gây dựng cho người khác.”

“Dù là bây giờ, một khi bị một người mua hết năm mươi phần trăm cổ phần, thì người đó cũng sẽ có địa vị ngang hàng với Vương Đỗ Lan!”

Ngay cả Tống Hoa An cũng thay đổi sắc mặt.

Trong đám người bắt đầu có người thấy hứng thú.

Triển vọng phát triển của Tập đoàn Đông Vương vô cùng rõ ràng, đây là một công ty có hy vọng vượt qua nhà họ Tống.

Nếu lấy được một nửa cổ phần của Tập đoàn Đông Vương, thì sẽ nhận được lợi ích khổng lồ đến mức nào! Thật sự khiến các thương nhân đều không khỏi thèm thuồng.

Lời nói của Vương Đỗ Lan rõ ràng đã khiến rất nhiều người động lòng.

Trình Kiêu cũng thầm khen ngợi Vương Đỗ Lan: “Kiếp trước một mình mẹ gồng gánh Tập đoàn Đông Vương rộng lớn cũng không phải chỉ là tình cờ! Thời khắc mấu chốt, có thể đưa ra quyết định thí xe giữ tướng thế này phải quyết đoán đến mức nào chứ!”

Dù làm thế có thể khiến Tập đoàn Đông Vương gặp nguy hiểm đổi chủ, nhưng đối với nguy cơ trước mắt của Tập đoàn Đông Vương, hành động của Vương Đỗ Lan có thể nói là đúng đắn nhất.

Nghe thấy tiếng hít thở vô cùng đè nén trong đại sảnh, sắc mặt Tống Hoa An trở nên nghiêm túc.
 
Chương 769


CHƯƠNG 769

Thương nhân luôn theo đuổi lợi ích, ở trong lòng một thương nhân thành công không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

Trong giới kinh doanh, nếu điều kiện của bạn đưa ra không thể khiến đối phương phản bội không phải vì đối phương trung thành, mà là lợi ích vẫn chưa đủ.

Bây giờ, lợi ích Vương Đỗ Lan đưa ra đã vượt khỏi cảm giác sợ hãi nhà họ Tống trong lòng những thương nhân này.

Một khi có người dẫn đầu ủng hộ Tập đoàn Đông Vương, thì có thể nói là con đê nghìn dặm sạt vì ổ mối.

Cho nên, Tống Hoa An tuyệt đối không để chuyện như vậy xảy ra.

Tống Hoa An tiến lên một bước, khí thế vô hình lập tức bao phủ lấy mọi người trong đại sảnh.

Trong đại sảnh có cảm giác nguy hiểm như giông tố sắp đến.

“Hôm nay tôi tuyên bố ở đây, nếu ai dám ủng hộ Tập đoàn Đông Vương thì chính là đối địch với nhà họ Tống của tôi!”

“Đối với kẻ thù, nhà họ Tống sẽ không bao giờ nương tay!”

Bá đạo! Quyết đoán! Tàn nhẫn!

Giọng nói của Tống Hoa An tựa như sấm sét nổ vang trước mặt mọi người trong đại sảnh.

Nhìn khắp Trung Châu, cũng chỉ có Tống Hoa An dám nói ra những lời như thế thôi.

Ai dám vì lợi ích đối đầu với nhà họ Tống thì cứ đợi nhà họ Tống trả thù đi!

Những tiếng hít thở đè nén xung quanh lập tức dần yếu đi.

So với sự trả thù của nhà họ Tống, dường như một nửa cổ phần của Tập đoàn Đông Vương cũng không quan trọng lắm.

Lâm Ngọc thầm thấy sợ hãi: “Chủ tịch, nhà họ Tống là quyết tâm muốn tiêu diệt chúng ta ư!”

Nét mặt Vương Đỗ Lan tựa như băng giá mùa đông, bà ta lạnh lùng nhìn Tống Hoa An: “Nhà họ Tống của ông đúng là rất mạnh, nhưng ông cũng đừng coi thường anh hùng trong thiên hạ!”

“Hôm nay, Vương Đỗ Lan tôi tìm kiếm bạn hợp tác, ai có thể giúp tôi giải quyết mối nguy hôm nay, tôi sẵn lòng đưa cho người đó năm mươi mốt phần trăm cổ phần của Tập đoàn Đông Vương!”

Trời ạ!

Năm mươi mốt phần trăm!

Dù chỉ nhiều hơn một phần trăm, nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn khác nhau!

Lâm Ngọc hoảng sợ khuyên nhủ: “Chủ tịch, bà đang chắp tay dâng Tập đoàn Đông Vương lên đấy!”

Vương Đỗ Lan cười nhạt, trên mặt lộ vẻ quyết tâm: “Lâm Ngọc, người làm chuyện lớn nhất định phải biết buông đúng lúc! Cô cảm thấy nếu tôi không làm thế thì có thể bảo vệ được Tập đoàn Đông Vương sao?”

“So với việc bị nhà họ Tống thâu tóm còn không bằng bất chấp tất cả liều mạng một lần!”

Lâm Ngọc cũng hiểu dưới sự chèn ép của nhà họ Tống, Tập đoàn Đông Vương đã đến bước đường cùng rồi. Nếu không có đủ lợi ích làm mồi nhử, thì chắc chắn sẽ không có ai mạo hiểm đối đầu với nhà họ Tống để giúp đỡ Tập đoàn Đông Vương.

Hành động của Vương Đỗ Lan có thể nói là sự lựa chọn chính xác nhất.
 
Chương 770


CHƯƠNG 770

Sự khâm phục trong lòng Trình Kiêu với mẹ đã đến mức cao nhất.

“Gặp nạn không hoảng, tìm thấy cách giải quyết thích hợp nhất trong lúc nguy hiểm, đây mới là thủ đoạn mà một người quyết định nên có!”

Trong đại sảnh lại bắt đầu vang lên tiếng hít thở nặng nề.

Vương Đỗ Lan chắp tay nhường lại Tập đoàn Đông Vương, nếu lấy được Tập đoàn Đông Vương, nói không chừng sẽ có được địa vị ngang bằng với nhà họ Tống.

Thậm chí là vượt qua nhà họ Tống!

Ngay cả một vài người ngồi trên bàn số một cũng bắt đầu sáng mắt lên.

Tống Hoa An nhìn Vương Đỗ Lan, sau đó thay đổi sắc mặt: “Chủ tịch Vương, đúng là tôi xem thường bà rồi!”

“Rõ ràng là đã đến bước đường cùng, nhưng lại suýt chút bị bà thay đổi tình thế!”

“Nhưng tôi sẽ không cho bà có cơ hội này đâu!”

Tống Hoa An chậm rãi bước lên sân khấu, lấy mic từ trong tay MC, hống hách nhìn mọi người bên dưới.

“Hôm nay tôi nhất định phải tiêu diệt Tập đoàn Đông Vương, ai dám nhúng tay vào, tôi xử luôn kẻ đó!”

Giọng nói lạnh như băng vang vọng trong đại sảnh, mang theo ý chí không thể phai mờ.

Những người bị lòng tham làm mờ lý trí lập tức tỉnh táo lại.

Cái bánh ngọt Tập đoàn Đông Vương này thật sự quá lớn, nhưng đầu tiên là phải có mạng để ăn mới được!

Nếu khai chiến với nhà họ Tống, e rằng bọn họ còn chưa kịp tiêu hoá Tập đoàn Đông Vương đã bị nhà họ Tống tiêu diệt rồi.

Nhận ra mấy người đó dần lấy lại tỉnh tạo, sắc mặt Vương Đỗ Lan xám xịt.

“Lần này Tập đoàn Đông Vương xong thật rồi!”

“Mình đã quá xem thường sức uy hiếp của nhà họ Tống ở Trung Châu!”

Nhường lại Tập đoàn Đông Vương đã là tiền cược lớn nhất của Vương Đỗ Lan rồi, nhưng vẫn không có hiệu quả.

Đến lúc này, Vương Đỗ Lan đã không còn cách nào khác nữa.

Thấy thái độ tuyệt vọng của Vương Đỗ Lan, Lâm Ngọc vội vàng an ủi: “Chủ tịch, bà đừng nản chí, dù Tập đoàn Đông Vương không còn thì bà vẫn còn gia đình, vẫn còn cậu chủ chưa tìm thấy, bà nhất định phải phấn chấn lên!”

Trên mặt Vương Đỗ Lan dần hồi phục hy vọng: “Đúng, tôi vẫn chưa tìm thấy con, tôi phải phấn chấn lên! Nhưng nếu không có Tập đoàn Đông Vương, thì dù tìm thấy con, tôi cũng đâu thể cho thằng bé cái gì?”

Lâm Ngọc khuyên nhủ: “Chủ tịch, chỉ cần bà khoẻ mạnh thì đó đã là món quả lớn nhất với cậu chủ rồi! Vì bà là mẹ ruột không thể thay thế của cậu ấy trên đời này!”

Cậu Lý hưng phấn cười to: “Tên ranh con, cậu thấy không? Tập đoàn Đông Vương thật sự xong đời rồi! Ha ha, quỳ xuống dập đầu cầu xin tôi đi, tôi có thể thu nhận cậu!”

Trình Kiêu không quan tâm đến cậu Lý, anh nhìn Vương Đỗ Lan bằng ánh mắt sáng rực, trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua.

“Thì ra mẹ vẫn luôn tìm kiếm mình!”

Khoảnh khắc đó, Trình Kiêu không khỏi muốn bước ra nhận lại Vương Đỗ Lan.
 
Chương 771


CHƯƠNG 771

Nhưng Trình Kiêu ép bản thân phải kiềm chế.

Việc anh sống lại đã khiến lịch sử thay đổi rất nhiều rồi, cũng giống như hội nghị thượng đỉnh Trung Châu lần này vậy.

Nếu theo kiếp trước, có lẽ Vương Đỗ Lan đã được Tập đoàn Trường Hà giúp đỡ, thoát khỏi nguy cơ.

Nhưng lần này Tổng Giám đốc Lý của Trường Hà lại đứng về phía nhà họ Tống.

Trình Kiêu cảm thấy, chuyện này rất có thể là liên quan đến việc anh sống lại.

Cậu Lý thấy Trình Kiêu không nói lời nào thì cho rằng anh cũng bị đả kích, càng đắc ý hơn: “Ranh con kia, sao cậu không nói gì? Có phải sợ rồi không? Tập đoàn Đông Vương toi đời, cậu cũng không còn chỗ dựa nữa!”

Trình Kiêu đột nhiên vung tay tát cậu Lý bay ra xa.

Anh ta phun ra một ngụm máu trên không trung, răng cũng rơi mất mấy cái.

“Thằng kia, cậu lại dám đánh tôi! Tập đoàn Đông Vương toi đời rồi, tôi chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là có thể giết chết cậu đấy!” Cậu Lý tức giận nhìn Trình Kiêu.

Trình Kiêu hờ hững nói: “Có tôi ở đây, Tập đoàn Đông Vương sẽ không thể phá sản.”

Nói xong, Trình Kiêu chậm rãi đi về phía Vương Đỗ Lan.

Mấy người nhóm Mã Tài trong đám đông nhìn thấy Trình Kiêu, mấy đại lão của các thành phố ở Lĩnh Nam đều kinh ngạc.

Sau đó mọi người chậm rãi di chuyển ra từ trong các góc ở đại sảnh.

Trình Kiêu đi tới sau lưng Vương Đỗ Lan, ngồi xuống một cái bàn ở gần đó.

Tất cả mọi người lập tức chú ý đến Trình Kiêu.

“Thằng nhóc này là ai? Lúc này lại ngồi xuống sau lưng Vương Đỗ Lan, cậu ta muốn đối đầu với nhà họ Tống ư?”

“Sao lại là tên này?” Một cậu chủ nhà giàu đã tham gia hội nghị thượng đỉnh nhỏ ngạc nhiên nhìn Trình Kiêu.

“Cậu biết cậu ta à?” Người bên cạnh tò mò hỏi.

Cậu chủ nhà giàu khinh thường cười nhạt: “Biết? Cậu ta là một vệ sĩ Lâm Ngọc thuê, võ công không tệ, nhưng lại rất ngông cuồng, không biết điều!”

Một đại lão của Trung Châu cười khinh thường: “Tôi cứ tưởng là nhân vật lớn nào? Thì ra chỉ là một vệ sĩ nho nhỏ! Lúc này mà cậu ta còn dám đứng sau lưng Vương Đỗ Lan, đúng là không biết sống chết!”

Mọi người trong đại sảnh nhìn Trình Kiêu, phát ra những tiếng chế giễu.

Nhóm người cậu Lý là đám cậu chủ nhà giàu đã từng gặp Trình Kiêu ở trong hội nghị thượng đỉnh nhỏ càng cười nhạo khoa trương hơn: “Tôi không nhìn nhầm chứ? Đây không phải là người vệ sĩ bên cạnh Lâm Ngọc sao?”

“Vào lúc này, cậu ta còn muốn đứng ra giúp tập đoàn Đông Vương à?”

“Cậu chủ Dương, cậu đừng nói đùa nữa. Cậu ta đứng ra vào lúc này, chẳng thể là gì ngoài chán sống hết!”

“Ha ha, tôi cũng thấy cậu ta chán sống rồi! Vương Đỗ Lan dùng cả tập đoàn Đông Vương làm mồi nhử, cũng không ai dám đứng ra. Không ngờ cậu ta chỉ là một vệ sĩ nhỏ mà dám ra vẻ anh hùng, quả thật là muốn chết!”
 
Chương 772


CHƯƠNG 772

Nghiêm Thụy Văn cũng không che giấu nữa, đứng ở bên cạnh Nghiêm Đạo Minh ba anh ta, mỉm cười thâm độc nói: “Lúc này, thằng nhóc Trình Kiêu này còn dám can thiệp vào, đúng là tự làm bậy, không thể sống!”

Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc nghe được tiếng bàn luận xung quanh, bất giác nhìn về phía Trình Kiêu.

Vương Đỗ Lan nhíu mày, sau đó nhìn Lâm Ngọc cười gượng: “Thật sự không ngờ, cậu thiếu niên mà cô thuê làm vệ sĩ còn dám đứng về phía chúng ta vào giây phút khó khăn này!”

“Cậu bé, thanh niên có một trái tim không sợ hãi là chuyện tốt. Nhưng làm bất cứ việc gì đều phải tự lượng sức, nếu không chỉ là huênh hoang rỗng tuếch!”

“Cậu về đi, nơi đây không phải là chỗ cậu nên tới! Cậu chỉ là một vệ sĩ tạm thời do Lâm Ngọc thuê, chuyện của tập đoàn Đông Vương không liên quan gì đến cậu!”

Người sắp chết thường nói những lời thiện. Hôm nay, tập đoàn Đông Vương rơi vào đường cùng. Nếu lúc này, Trình Kiêu và tập đoàn Đông Vương có quan hệ, chắc chắn sẽ bị nhà họ Tống xem thành người của tập đoàn Đông Vương. Vương Đỗ Lan không muốn liên lụy tới anh.

Lâm Ngọc liếc nhìn Trình Kiêu, trên gương mặt xinh đẹp thoáng lộ vẻ vui mừng: “Trình Kiêu, cám ơn cậu có thể đứng ra vào lúc này! Nhưng… hôm qua chúng tôi đã ngừng thuê cậu, cậu và tập đoàn Đông Vương không còn quan hệ gì nữa!”

“Cậu mau đi đi!” Lâm Ngọc nói câu sau cùng với giọng nói hơi sốt ruột.

Đôi mắt thâm thúy như màn đêm của Trình Kiêu nhìn chằm chằm vào Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc. Đây là người thân quan trọng nhất trong đời anh.

Nhìn vẻ tuyệt vọng của hai người, cho dù là đạo tâm giống như giếng cổ không hề dao động của anh cũng không kìm được mà run rẩy.

Nếu không phải muốn xem mẹ còn có sự chuẩn bị nào nữa không, Trình Kiêu tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ phải chịu khổ như vậy.

“Chủ tịch Vương, chị Lâm Ngọc, hai người yên tâm đi. Có tôi ở đây, không ai có thể động vào tập đoàn Đông Vương!” Giọng nói của Trình Kiêu đầy tự tin.

“Ha ha, thật nực cười! Cậu chỉ là một vệ sĩ nhỏ, lại dám nói khoác không biết ngượng ở trên hội nghị thượng đỉnh Trung Châu! Ở đây có nhiều nhân vật nổi tiếng của Trung Châu thậm chí là các tỉnh xung quanh, cũng không ai dám nói mạnh miệng. Cậu chỉ là một vệ sĩ nhỏ bé, lại tính là gì chứ?”

Lưu Hòa Dân trên bàn số một quát lớn với vẻ xem thường.

Ông ta không biết Tống Hoa An có phát hiện ra ông ta từng động tâm với điều kiện do Vương Đỗ Lan đưa ra không. Bây giờ, ông ta muốn thể hiện thêm trước mặt Tống Hoa An.

“Thằng nhóc này đúng là quá cuồng vọng! Cũng không biết là con nhà ai, ba mẹ cậu ta không quản giáo à?”

“Đứa trẻ nghịch ngợm không biết trời cao đất rộng như vậy là dễ bị người ta đánh chết nhất đấy!”

“Hừ hừ, còn trẻ thường lông bông nhưng cũng phải biết nhìn rõ tình thế chứ? Một vệ sĩ nhỏ lại dám ra vẻ anh hùng trước mặt nhiều nhân vật lớn như vậy, tưởng chúng ta đều không tồn tại sao?”

Một gã mập bên cạnh Lưu Hòa Dân hét to: “Tổng giám đốc Lưu, anh tốn lời với thằng ranh con này làm gì? Cứ gọi bảo vệ ném cậu ta ra ngoài, chẳng phải xong rồi sao?”

“Đúng vậy, ném ra ngoài. Không biết là đứa trẻ nghịch ngợm nhà ai, cũng dám phát ngôn bừa bãi trên hội nghị thượng đỉnh Trung Châu!”

Nửa số người trong đại sảnh đều kêu ầm lên, đòi ném Trình Kiêu ra ngoài.

Cũng không phải bọn họ căm giận Trình Kiêu tới mức nào. Chẳng qua vì nhiều nhân vật nổi tiếng đều khiếp sợ dưới uy thế của nhà họ Tống. Nhưng vào lúc này, Trình Kiêu là một vệ sĩ nhỏ bé lại đứng ra.

Điều này vô hình trung chính là một cái tát nặng nề vào mặt một đám nhân vật nổi tiếng.
 
Chương 773


CHƯƠNG 773

Cho nên những nhân vật nổi tiếng đương nhiên sẽ không tha cho Trình Kiêu.

Vương Đỗ Lan nhíu mày, nhìn về phía Trình Kiêu. Bà phát hiện Trình Kiêu đối mặt với rất nhiều ông trùm, nhân vật nổi tiếng kia, vẻ mặt vẫn tự cao tự đại như vậy.

“Ôi, giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời! Cậu nhóc này vẫn cuồng vọng như vậy!”

“Cậu nhóc à, cậu đi đi! Tập đoàn Đông Vương của tôi không cần sự thương hại của cậu!”

Mặc dù trong lòng Vương Đỗ Lan rất thất vọng về tính cách cuồng vọng của Trình Kiêu, nhưng bà vẫn không nhẫn tâm để Trình Kiêu bị liên lụy vào.

Lâm Ngọc hiểu rõ tâm tư của Vương Đỗ Lan, nhìn về phía Trình Kiêu nghiêm túc nói: “Trình Kiêu, cậu nghe lời, mau đi đi! Cậu không thay đổi được điều gì đâu. Cảm ơn lòng tốt của cậu, cậu mau đi đi!”

Trình Kiêu mỉm cười, nói với vẻ thần bí: “Tôi không thể đi. Nếu tôi đi, ai tới giúp tập đoàn Đông Vương chứ!”

“Thằng nhóc nhà cậu vẫn cuồng vọng thật đấy! Tôi đã nói tập đoàn Đông Vương không cần cậu thương hại, cũng không cần cậu giúp đỡ rồi, cậu mau đi đi!” Vương Đỗ Lan cảm thấy may mắn vì Trình Kiêu không phải là con trai bà, nếu không bà sẽ không nhịn được mà muốn nhéo lỗ tai anh mất.

Nhiều ông trùm nổi tiếng như vậy còn chịu khuất phục trước sự uy hiếp của nhà họ Tống, đứng ở phía xa. Cậu là một vệ sĩ nhỏ bé, dựa vào đâu mà dám mở miệng nói ra những lời ngông cuồng như vậy?

Lâm Ngọc cũng hơi giận. Trình Kiêu thật sự quá cuồng vọng!

Lưu Hòa Dân cười lạnh, nói đầy vẻ giễu cợt: “Thằng nhóc, chỉ dựa vào cậu cũng xứng để nói giúp tập đoàn Đông Vương sao? Có phải cậu vẫn chưa tỉnh ngủ không? Cậu không vẩy nước tiểu ra soi lại bản thân cậu, xem mình là ai?”

“Nếu tôi muốn, tôi có thể đổi mấy chục vệ sĩ nhỏ bé như cậu mỗi ngày. Mau cút đi, đừng ở đây cho thêm mất mặt xấu hổ nữa!”

“Đúng vậy, thằng nhóc mau cút đi, đừng ở đây nói khoác không biết ngượng nữa!”

Ánh mắt Trình Kiêu bình tĩnh nhìn về phía Lưu Hòa Dân.

“Kiếp trước, tôi nhớ Lưu Hòa Dân này vì lấy lòng nhà họ Tống, luôn nhằm vào tập đoàn Đông Vương, thậm chí còn hắt rượu lên người tôi trong một bữa tiệc. Lần này, thu trước ít lợi tức đã!”

Trình Kiêu đột nhiên cười chế giễu, nói: “Ông là tổng giám đốc Lưu của tập đoàn Phúc Lâm à? Địa vị của tập đoàn Phúc Lâm ở Trung Châu chỉ sau nhà họ Tống, không ngờ ông lại làm một con chó của nhà họ Tống!”

Lưu Hòa Dân đờ mặt ra. Cho dù ông ta nương tựa vào nhà họ Tống, nhưng… nhưng cũng không phải là mong muốn thật sự của ông ta. Trình Kiêu làm vậy là xát muối vào miệng vết thương của ông ta đấy.

Những người khác trên bàn số một nhìn về phía Lưu Hòa Dân với ánh mắt phức tạp. Thậm chí, trong ánh mắt của hai người còn lộ vẻ hả hê trên nỗi đau của người khác.

Ông nói chúng tôi nương tựa vào nhà họ Tống thì cũng thôi, bởi vì công ty của chúng tôi quá nhỏ, ôm lấy bắp đùi của nhà họ Tống sẽ có lợi cho chúng tôi.

Mà tập đoàn Phúc Lâm của Lưu Hòa Dân ông có thực lực gần với tập đoàn Hoa An của nhà họ Tống, nếu phát triển tốt, không chừng qua mấy năm nữa lại vượt qua nhà họ Tống.

Nhưng không ngờ ông cũng nương tựa vào nhà họ Tống giống như chúng tôi, trở thành một con chó của nhà họ Tống.
 
Chương 774


CHƯƠNG 774

Đây không phải là cướp miếng ăn với chúng tôi sao?

Tống Hoa An nhìn ra Lưu Hòa Dân lúng túng, dịu dàng nói: “Chú Lưu, đừng trúng kế khích bác, ly gián của cậu ta!”

Lúc này, Lưu Hòa Dân mới mượn sườn núi xuống lừa, nhìn về phía Tống Hoa An nói: “Anh Tống nói rất đúng, tôi sẽ không trúng quỷ kế của thằng nhóc này!”

“Thằng nhóc, cậu đừng nói linh tinh nữa. Tôi và chủ tịch Tống là quan hệ hợp tác cùng có lợi, chẳng ai nương nhờ ai hết! Cậu muốn chia rẽ mối quan hệ giữa tôi và Chủ tịch Tống, tôi sẽ không bị cậu lừa đâu!”

“Ngược lại, cậu chỉ là một bảo vệ nhỏ bé cũng dám nói khoác không biết ngượng ở trước mặt rất nhiều ông trùm, quả thật là nực cười!”

“Vương Đỗ Lan xem ra là lừa ở đất Kiềm, bản lĩnh kém cỏi, không ngờ tìm một thằng nhóc vô tri như cậu tới gây rối!”

Vương Đỗ Lan tức giận quát một tiếng: “Lưu Hòa Dân, anh đúng là một kẻ tiểu nhân hèn hạ. Anh mới là lừa! Cả nhà anh đều là lừa!”

Nếu không bảo vệ nổi tập đoàn Đông Vương, Vương Đỗ Lan đương nhiên sẽ không thua về phương diện mồm mép.

Trình Kiêu khẽ cong môi, thản nhiên nói: “Ông nói tôi nói khoác không biết ngượng, vậy ông có dám đánh cược với tôi không?”

Lưu Hòa Dân cười nhạt xem thường nói: “Đánh cược gì?”

Trình Kiêu nói: “Đánh cược tôi ngồi ở đây, hỏi một câu ‘Ai tới ủng hộ tập đoàn Đông Vương’, nếu trong mười giây có ít hơn mười người đứng ra, xem như tôi thua!”

“Thế nào? Ông có dám đánh cược không?”

Lưu Hòa Dân cười to một cách khoa trương nói: “Tôi không nghe nhầm chứ? Cậu ta nói chỉ ngồi ở đó kêu một tiếng, trong mười giây sẽ có ít nhất mười người đứng ra ủng hộ cậu ta!”

“Đây quả thực là chuyện buồn cười nhất hội nghị thượng đỉnh Trung Châu từ trước tới nay!”

“Thằng nhóc, cậu nói đi, đánh cược gì?” Lưu Hòa Dân cảm thấy mình nhất định sẽ thắng trong vụ cược này, tại sao lại không đánh cược chứ?

Mặc dù đối phương chỉ là một vệ sĩ nhỏ, nhưng nếu anh đưa mặt tới cho Lưu Hòa Dân tắt, vậy vì sao không thỏa mãn anh chứ?

Lưu Hòa Dân cũng có truyền thống tốt đẹp giúp người được như ý.

Mấy ông trùm ở bàn số một cũng cười tới đau cả bụng rồi.

“Rốt cuộc thằng dở hơi này ở đâu ra vậy? Thật thú vị! Cậu ta còn nói ngồi đó, nói một câu, sẽ có mười người bước ra ủng hộ cậu ta!”

“Cậu ta tưởng cậu ta là ai chứ? Đại tộc trưởng của Á tộc sao?”

Đám người đổng sự Hồ lộ vẻ xem thường: “Thằng nhóc này tìm đường chết đúng là đa dạng. Lúc trước, cậu ta đắc tội cậu cả Tống, sau đó lại đắc tội Vũ Lạc kim thoa, không ngờ bây giờ bắt đầu gây náo loạn trên hội nghị thượng đỉnh Trung Châu!”

“Cho dù chúng ta không còn thuộc về tập đoàn Đông Vương, nhưng chắc chắn phải trừng phạt thằng nhóc cuồng vọng vô tri này!”

Nghiêm Đạo Minh cười ha hả nói: “Anh Hồ, đâu cần chúng ta phải ra tay với thằng nhóc cuồng vọng vô tri này chứ? Lát nữa, cậu ta sẽ bị gậy ông đập lưng ông thôi.”

Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc đều nhìn nhau: “Tôi dùng cả tập đoàn Đông Vương làm mồi nhử, cũng không có ai dám đứng ra ủng hộ tôi. Cậu ta nói một câu, lại có người ủng hộ sao? Còn trong vòng mười giây không dưới mười người? Đây không phải là đang làm loạn à?”

 
 
Chương 775


CHƯƠNG 775

Vương Đỗ Lan trừng mắt nhìn Trình Kiêu, quát lạnh: “Thằng nhóc kia, cậu tưởng cậu là ai chứ? Cậu đừng ở đây cho mất mặt xấu hổ nữa, mau đi đi!”

Lâm Ngọc cũng khuyên nhủ với vẻ mặt bất lực: “Trình Kiêu, cậu nghe lời chủ tịch, mau đi đi! Tâm trạng chủ tịch vốn không tốt, cậu đừng chọc giận chủ tịch nữa!”

Trình Kiêu nhìn hai người Vương Đỗ Lan mỉm cười: “Chủ tịch Vương, chị Lâm Ngọc, các người yên tâm, tôi tự có chừng mực!”

“Cậu…” Thấy Trình Kiêu vẫn làm theo ý mình, Vương Đỗ Lan thôi không khuyên nữa: “Thôi quên đi, để cậu ấy tự sinh tự diệt. Tôi đã nói hết lời, cũng cố gắng hết sức rồi!”

Lâm Ngọc cũng thầm thở dài, hơi kỳ lạ nói: “Chủ tịch, bà không thấy tính tình thằng nhóc này rất giống chú Trình à?”

Vương Đỗ Lan nhất thời sửng sốt, thoáng ngẫm nghĩ: “Đúng vậy, tính cách của thằng nhóc này thật giống với con lừa cứng đầu Trình Đông Hoa kia, luôn cố chấp, một khi nhận định chuyện gì thì tám con trâu cũng kéo không lại!”

“Chờ đã, cô nói cậu ta cũng họ Trình à?” Vương Đỗ Lan dường như nghĩ tới điều gì, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Lâm Ngọc gật đầu: “Đúng vậy, cậu ấy tên là Trình Kiêu.”

“Trình Kiêu!” Vương Đỗ Lan thở dài nói: “Nếu con tôi có thể khỏe mạnh lớn lên, chắc bây giờ cũng phải lớn như cậu ta!”

Trình Kiêu nhìn về phía Lưu Hòa Dân, thản nhiên nói: “Nếu tôi thua, mặc ông xử lý. Nếu ông thua, vậy phải quỳ ở trước mặt Chủ tịch Vương dập đầu xin lỗi.”

“Thế nào?”

Lưu Hòa Dân không cần suy nghĩ, đã đồng ý luôn: “Được, sao tôi nhận theo loại vụ cược thắng chắc này chứ?”

“Chỉ là, tôi cũng có một yêu cầu. Tôi tới hô bắt đầu, sau đó lập tức tính thời gian. Nếu không cậu chơi xấu, cố ý kéo dài thời gian, vậy khi nào mới xong?”

Trình Kiêu nói: “Được.”

Cho dù Lưu Hòa Dân cảm thấy thắng chắc, nhưng vẫn suy nghĩ tới rất nhiều khả năng. Ông ta muốn phá hỏng tất cả những khả năng ngoài ý muốn có thể xảy ra.

Như vậy, Trình Kiêu chắc chắn phải thua rồi!

Lưu Hòa Dân cười lạnh nói: “Vậy mời mọi người làm chứng, kẻo lại nói tôi bắt nạt trẻ con!”

“Thằng nhóc, bây giờ có thể bắt đầu được chưa?”

Trình Kiêu nói: “Có thể.”

Lưu Hòa Dân nhìn thời gian, nói: “Vậy thì bắt đầu đi!”

“Mười, chín…”

Lưu Hòa Dân bắt đầu đếm ngược thời gian.

Bầu không khí đột nhiên có hơi căng thẳng, ánh mắt mọi người đều tập trung vào trên người Trình Kiêu.

Trình Kiêu thật sự vẫn ngồi ở đó, vẻ mặt thản nhiên, chờ Lưu Hòa Dân đếm tới tám, mới thản nhiên nói: “Ai tới ủng hộ tập đoàn Đông Vương?”

Trong đại sảnh yên tĩnh, chỉ có giọng nói của Trình Kiêu đang vang vọng.
 
Chương 776


CHƯƠNG 776

Rất nhiều người đều nhìn nhau, sau đó nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt xem thường.

Đổng sự Hồ cười lạnh: “Hừ, thằng nhóc này căn bản đang nằm mơ thôi! Ai sẽ đứng ra ủng hộ tập đoàn Đông Vương vào thời điểm quan trọng này chứ? Làm vậy không phải là chống đối với nhà họ Tống sao?”

Sắc mặt Tống Hoa An vô cảm, ánh mắt bình thản nhìn lướt qua mọi người, một uy áp vô hình bao phủ cả hội trường.

Mọi người lập tức không dám thở mạnh, Tống Hoa An đang uy hiếp đấy!

Vương Đỗ Lan tức giận hừ lạnh một tiếng: “Quả thật là người si nói mộng!”

Lâm Ngọc cũng thở dài không biết phải làm sao. Mười giây trôi qua, Trình Kiêu sẽ là trò cười lớn cho mọi người ở đó.

Ngay cả tập đoàn Đông Vương cũng sẽ bị người ta chế giễu.

Đột nhiên, một bóng người cao lớn bước nhanh ra, đứng cách Trình Kiêu ba mét, cao giọng nói: “Mã Tài của Hà Tây bằng lòng ủng hộ tập đoàn Đông Vương!”

Ai nấy đều không khỏi kinh ngạc!

Thật sự còn có người không sợ chết đứng ra ủng hộ thằng nhóc này!

Mã Tài ở Hà Tây? Chưa từng nghe qua!

Trong đám đông lập tức có người bắt đầu hỏi thăm lai lịch của Mã Tài. Hơn nữa, Mã Tài cũng không phải là hạng người vô danh, thân phận của ông ta rất nhanh đã được tiết lộ.

“Hóa ra là ông trùm Hà Tây, một trong mười tám thành phố ở Lĩnh Nam!”

“Thế lực của Mã Tài không tệ nhưng vẫn kém xa nhà họ Tống. Chẳng qua ông ta không phải là người ở Trung Châu, cho nên mới không sợ nhà họ Tống!”

“Nhưng Mã Tài là ông trùm đứng đầu một thành phố, tại sao lại muốn ủng hộ thằng nhóc này chứ?”

Vương Đỗ Lan nhất thời sửng sốt, nhìn về phía Mã Tài với vẻ khó tin: “Lâm Ngọc, không ngờ thật sự có người đứng ra ủng hộ cậu ta! Sao có thể như vậy được?”

Vẻ mặt Lâm Ngọc cũng khó có thể tin nổi, kích động liên tục gật đầu: “Chủ tịch, là ông trùm Mã Tài ở Hà Tây! Thế lực không nhỏ chứ?”

Vẻ hưng phấn trên mặt Vương Đỗ Lan nhanh chóng biến mất: “Ôi, cho dù ông Tưởng này có thể có chút quen biết với thằng nhóc Trình Kiêu kia, nhưng chỉ một mình ông ta cũng chẳng ăn thua. Cô đừng quên, Trình Kiêu đánh cược với Lưu Hòa Dân là ít nhất mười người!”

Vẻ mặt Lâm Ngọc cũng trở nên ảm đạm: “Đúng vậy, phải mười người! Thằng nhóc Trình Kiêu này nói trước quá chắc chắn, lần này xem như mang đá đập lên chân mình rồi!”

Vẻ mặt Lưu Hòa Dân thâm trầm: “Không ngờ còn có người thật sự không sợ chết, dám đứng ra ủng hộ thằng nhóc này! Nhưng cậu cũng đừng vội đắc ý. Lúc này, mới có một người, bây giờ đã qua năm giây, tôi không tin trong năm giây còn lại, còn có thể có chín người khác ủng hộ ngươi!”

“Tạ Thiên Hoa của Vị Hà bằng lòng ủng hộ cho tập đoàn Đông Vương vô điều kiện!”

Một tiếng hét lớn vang lên, Tạ Thiên Hoa với thân hình cao lớn, bước nhanh ra, đứng song song với Mã Tài.

Tiếp theo, không chờ mọi người kịp phản ứng, lại một giọng nói khí phách vang lên trong đại sảnh: “Tề Tân Vọng của La Sơn bằng lòng ủng hộ cho tập đoàn Đông Vương vô điều kiện!”

“Khổng Vũ của Lịch Xuyên bằng lòng ủng hộ cho tập đoàn Đông Vương vô điều kiện!”

 
Chương 777


CHƯƠNG 777

Từng giọng nói liên tiếp vang lên.

Từng bóng người lần bước đi ra, xếp thành hàng dài đâu ra đấy ở trước mặt Trình Kiêu.

Các ông trùm ở cả mười tám thành phố Lĩnh Nam, cộng thêm một số nhân vật tỷ phú có tiếng ở Lĩnh Nam, hơn ba mươi người đứng chỉnh tề thành mấy hàng, lại giống như binh lính sắp tiếp nhận kiểm duyệt vậy.

Lưu Hòa Dân vẫn còn tiếp tục đếm: “Ba, hai…”

Chỉ là giọng ông ta nhỏ dần, đã nhỏ tới mức không thể nghe thấy nữa.

Ban đầu chỉ đánh cược có mười người, bây giờ hơn ba mươi tỷ phú, ông trùm đứng ra ủng hộ cho tập đoàn Đông Vương vô điều kiện.

Một lời nói ra, nào dám không theo!

Ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt chấn động!

Cả đại sảnh yên tĩnh như tờ, chỉ còn lại tiếng hít thở cố ép xuống.

Ánh mắt mọi người đều nhìn người thanh niên đang ngồi yên tĩnh trên ghế, lần đầu tiên cảm giác Trình Kiêu thâm sâu khó lường!

Một lát sau, mọi người mới dần bình tĩnh lại, bắt đầu thảo luận về thân phận của những người này.

Chẳng bao lâu, thân phận của những người Lĩnh Nam này đều được truyền ra.

“Tất cả đều là người từ Lĩnh Nam tới. Xem ra thằng nhóc này vốn ở Lĩnh Nam đấy! Nhưng từ trước đến nay, tôi chưa từng nghe nói Lĩnh Nam xuất hiện nhân vật số một như vậy? Chẳng lẽ thằng nhóc này là con trai của Lôi nữ vương?”

“Những người này đều là ông trùm ở mười tám thành phố Lĩnh Nam. Nếu nói có người có thể chỉ huy bọn họ, ngoại trừ Lôi nữ vương ở Lĩnh Nam, sợ rằng cũng không tìm được người thứ hai đâu!”

“Nếu nói thằng nhóc này và Lôi nữ vương không có quan hệ gì, đánh chết tôi cũng không tin!”

Giờ phút này, trong ánh mát mọi người nhìn về phía Trình Kiêu đã không còn vẻ khinh thường nữa.

Nếu ai nói Trình Kiêu chỉ là một vệ sĩ nhỏ bé, sợ rằng sẽ lập tức bị nước bọt dìm chết.

Vệ sĩ nhà ai có thể làm cho ông trùm và tỷ phú của cả mười tám thành phố ở Lĩnh Nam mạo hiểm không chết không dừng với nhà họ Tống bá chủ Trung Châu, đứng ra ủng hộ tập đoàn Đông Vương?

Nếu có vệ sĩ như vậy, anh đưa trước cho tôi một nghìn người đi!

Chỉ có điều, đám cậu chủ nhà giàu như cậu Lý lại không nghĩ nhiều, chỉ nhìn cảnh tượng đó với vẻ chấn động và đầy hoảng sợ. Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

“Sao có thể như vậy được? Thằng nhóc kia chỉ là một vệ sĩ nho nhỏ thôi. Đám ông trùm và tỷ phủ ở Lĩnh Nam đều là người ngu sao? Không ngờ bọn họ lại đứng ra ủng hộ cậu ta vào lúc này!”

“Rốt cuộc cậu ta làm sao thực hiện được vậy?”

Một đám cậu chủ nhà giàu nghĩ nát óc cũng không hiểu nổi. Một vệ sĩ bị bọn họ tùy ý giễu cợt, không ngờ lúc này nói một câu đã làm cho các ông trùm và tỷ phủ trong cả mười tám thành phố của Lĩnh Nam đứng ra ủng hộ tập đoàn Đông Vương vô điều kiện.

Đến bây giờ, miệng của cậu Trần còn chưa khép lại, lẩm bẩm nói: “Tôi cũng không ngờ được. Rốt cuộc cậu ta đã làm thế nào vậy?”

Đổng sự Hồ cũng hoảng sợ: “Không… không ngờ cậu ta làm được thật! Sao… sao có thể như vậy chứ?”
 
Chương 778


CHƯƠNG 778

Nếu không phải chuyện này thật sự xảy ra ngay trước mắt, cho dù có đánh chết đám người đổng sự Hồ, bọn họ cũng không dám tin!

“Chú Nghiêm, thằng nhóc kia quả thật chỉ là một vệ sĩ do Lâm Ngọc tùy tiện thuê về thôi sao?”

“Nếu quả thật chỉ tùy tiện thuê, vậy Lâm Ngọc cũng quá may mắn rồi.”

Lúc này, Nghiêm Đạo Minh cũng sốc, trừng mắt nhìn thằng con trai đang đờ đẫn của mình, trầm giọng hỏi: “Chẳng phải con nói cậu ta chỉ là một vệ sĩ do Lâm Ngọc tùy tiện thuê về à? Sao có thể như vậy chứ?”

Nghiêm Thụy Văn cũng sợ tới sắp khóc rồi: “Ba, cậu ta thật sự chỉ là một vệ sĩ do Lâm Ngọc tùy tiện thuê thôi! Con đã hỏi thăm rất rõ ràng, Lâm Ngọc và cậu ta biết nhau ở trong lễ khai mạc của hội nghị thượng đỉnh Trung Châu.”

Nghiêm Đạo Minh khẽ rít lên: “Vậy tại sao cậu ta phải tốn nhiều công sức giúp đỡ tập đoàn Đông Vương như vậy? Một vệ sĩ có thể làm cho ông trùm và tỷ phủ của cả mười tám thành phố của Lĩnh Nam ủng hộ cậu ta vô điều kiện sao?”

Nghiêm Thụy Văn lộ vẻ uất ức: “Con… con cũng không biết! Cậu ta thật sự chỉ là một vệ sĩ thôi!”

Nghiêm Thụy Văn cảm thấy thế giới này quá điên cuồng. Ông trời đang đùa với ông ta sao?

Lúc này, ngay cả cậu cả nhà họ Tống, Tống An Dân cũng lộ vẻ thâm trầm.

“Thằng nhóc, tôi đúng là vẫn đánh giá thấp cậu! Không ngờ cậu có năng lực lớn như vậy, làm cho các ông trùm và tỷ phú trong cả mười tám thành phố của Lĩnh Nam đứng ra giúp cậu!”

Vẻ mặt Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc cũng đờ đẫn. Có thể nói người kinh ngạc nhất chính là bọn họ.

Bọn họ còn tưởng dưới uy thế và áp lực của nhà họ Tống, không ai dám đứng ra giúp bọn họ. Hành vi của Trình Kiêu vừa rồi chỉ là sự hồ đồ của người thanh niên.

Không ngờ hơn ba mươi người đều lập tức đứng ra, bằng lòng ủng hộ tập đoàn Đông Vương!

“Chủ tịch, cậu ấy làm được rồi! Cậu ấy không ngờ đã làm được!”

“Điều này quá kỳ diệu!” Lâm Ngọc nhìn Ông trùm và tỷ phủ của mười tám thành phố Lĩnh Nam, mừng đến chảy nước mắt. Cô thật sự quá kích động!

Vương Đỗ Lan cũng chẳng tốt hơn Lâm Ngọc bao nhiêu, nhìn Trình Kiêu vẫn bình thản ngồi trên ghế.

Trong ánh mắt Vương Đỗ Lan lộ ra sự chấn động sâu sắc: “Tôi vốn tưởng cậu ấy cuồng vọng tự cao tự đại, không ngờ cậu ấy thật sự có thực lực.”

“Hơn nữa, đối mặt với các ông trùm và tỷ phủ của cả Lĩnh Nam, không ngờ đứa nhỏ này không hề câu nệ. Nếu không phải là người đã trải qua sóng to gió lớn, căn bản không có cách nào làm được.”

“Trước đây, tôi đã đánh giá thấp cậu ta!”

Mã Tài dẫn đầu đi về phía Vương Đỗ Lan, cúi người hành đại lễ: “Chủ tịch Vương, lúc tôi ở Hà Tây, đã từng nghe nói về ngôi sao mới nổi trong giới bất động sản Trung Châu. Hôm nay vừa gặp, quả nhiên tiếng đồn không sai!”

Vương Đỗ Lan vội vàng đứng lên, cung kính trả lễ: “Ông Mã khách sáo rồi. Tôi rất cảm ơn ngài có thể đứng ra ủng hộ tập đoàn Đông Vương vào lúc này. Ngài chính là ân nhân của tôi!”

“Mong hãy nhận của tôi một lạy!”

Điều này lại dọa cho Mã Tài sợ rồi. Cho dù ông ta không biết rõ quan hệ giữa Vương Đỗ Lan và Trình Kiêu, nhưng nếu là người Trình đại sư muốn giúp, bọn họ chắc chắn sẽ cố gắng hết sức.
 
Chương 779


CHƯƠNG 779

Đám người Mã Tài đều nhìn thấy rõ ràng, vừa rồi Trình Kiêu ở trước mặt Vương Đỗ Lan ngoan ngoãn giống như một đứa trẻ, ông ta nào dám nhận lễ lớn như vậy của Vương Đỗ Lan!

Mã Tài vội vàng bước tới đỡ lấy Vương Đỗ Lan, vẻ mặt sợ hãi nói: “Chủ tịch Vương tuyệt đối không thể làm vậy, tuyệt đối không thể. Tôi không nhận nổi, không nhận nổi đâu!”

Vương Đỗ Lan thử vài lần vẫn không thể lạy được, cũng không kiên trì nữa.

Tạ Thiên Hoa cũng đi tới, cười to nói: “Chủ tịch Vương, tôi ngưỡng mộ đại danh đã lâu, không ngờ bà còn trẻ tuổi xinh đẹp như vậy!”

Tạ Thiên Hoa nịnh rất đúng chỗ, bất kể người phụ nữ nào cũng thích nghe người khác khen mình trẻ đẹp.

“Ông đây là ông chủ Tạ à? Ngài cũng là ân nhân của tập đoàn Đông Vương chúng tôi, xin nhận của tôi một lạy!” Vương Đỗ Lan nói xong lại muốn lạy.

Nguy cơ lần này đã khiến Vương Đỗ Lan rất sợ hãi. Có thể nói, đám người Mã Tài chính là ân nhân cứu mạng của bà.

Tạ Thiên Hoa cũng giật mình, vội vàng đỡ lấy Vương Đỗ Lan.

Nói đùa sao? Nếu Vương Đỗ Lan lạy ông ta, không chừng ông ta chưa ra khỏi cửa hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, Trình đại sư cho một ngọn lửa từ trên cao xuống, đốt ông ta thành tro đấy.

Mọi người đến đây chào hỏi Vương Đỗ Lan, trò chuyện một lát rồi chậm rãi đi về phía Trình Kiêu.

Lần này, mọi người thống nhất đứng trước mặt Trình Kiêu, còn thận trọng hơn cả lúc đối mặt với Vương Đỗ Lan.

“Chào ngài Trình!”

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Đứng lên đi!”

Mọi người lại kinh ngạc!

“Chuyện này… không ngờ các ông trùm và tỷ phú trong cả mười tám thành phố của Lĩnh Nam chủ động làm đại lễ với thằng nhóc này!”

“Hơn nữa còn vừa giúp thằng nhóc này một ơn huệ lớn.”

“Còn nữa, đối mặt với nhiều nhân vật lớn hành lễ như vậy, thằng nhóc này chẳng những không cảm kích, không ngờ chỉ thản nhiên đáp một câu!”

“Là tôi quá ngu hay thế giới này thay đổi quá nhanh!”

Trình Kiêu lại một lần nữa lật đổ nhận thức của mọi người về hắn.

Những người suy đoán Trình Kiêu là con riêng của Lôi nữ vương càng thêm chắc chắn với suy nghĩ của mình.

Ngoại trừ con riêng của Lôi nữ vương, còn có ai có thể diện lớn như vậy?

Cho dù là Tống Hoa An cũng không làm được một phần nghìn của thằng nhóc này!

Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc nhìn về phía Trình Kiêu. Vương Đỗ Lan đi tới trước mặt Trình Kiêu, cúi người hành lễ.

Trình Kiêu vẫn luôn ngồi yên, thậm chí vừa rồi tiếp nhận một đám ôm trùm và tỷ phủ Lĩnh Nam hành lễ, vẫn thản nhiên ngồi trên ghế, lúc này lại vội vàng đứng lên, giơ tay đỡ hờ, Vương Đỗ Lan cũng không lạy được nữa.

Nói đùa sao? Nếu sau này mẹ biết mình nhận một lạy của mẹ, còn không đánh nát mông mình mới lạ đấy!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom