Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Buông Chiếc Váy Nhỏ Của Em Ra Đi

Buông Chiếc Váy Nhỏ Của Em Ra Đi
Chương 60: Phiên ngoại 3


Buông chiếc váy nhỏ của em ra đi

Tác giả: Trì Tiểu Gia

Edit: Na Xiaholic

– Phiên ngoại 3 –



– Mừng ngày quốc tế thiếu nhi –

Vào ngày quốc tế thiếu nhi, mỗi khối lớp sẽ phải diễn vài ba tiết mục, sáu nhóm lớp 4 dự định hợp tác đóng vở kịch “Công chúa Bạch Tuyết”. Hoàng tử đã được chọn xong xuôi rồi, đó chính là Lệ Thủy của lớp 4/1, vì cậu bé vừa cao lại còn đẹp trai nhất lớp nữa, khi khoác bộ lễ phục lên người trông hệt như hoàng tử bé đẹp trai vậy. Tuy nhiên việc lựa chọn công chúa thì khó khăn hơn nhiều, bởi vì có quá nhiều cô bé dễ thương, mà tất cả đều muốn được cùng diễn kịch với Lệ Thủy, vì để không khiến cho các bé cảm thấy giáo viên thiên vị ai đó, sau khi bàn bạc xong, giáo viên quyết định sẽ cho các cô bé muốn đóng vai công chúa mặc những chiếc váy nhỏ xinh, và để Lệ Thủy tự chọn công chúa cho riêng mình.

Đến ngày chọn diễn viên vào vai công chúa thì Hình Chu, một nhóc phá phách có tiếng ở lớp 4/5 cũng đến góp vui, nhóc lén lút mặc váy công chúa của em gái mình, đội mũ vào rồi ngồi trà trộn giữa các bạn nữ.

Lệ Thủy mặc lễ phục chỉnh tề đang đứng trong phòng tập, cậu đi ngang qua trước mặt từng cô bé, cuối cùng bỗng dừng lại ở chỗ Hình Chu, Hình Chu cực kỳ phấn khởi, nếu Lệ Thủy chọn nhóc, nhóc sẽ ngay lập tức cởi mũ ra để lộ mặt, sau đó khiến cho Lệ Thủy và giáo viên tức điên lên!

Hình Chu bạo dạn nhìn Lệ Thủy, âm thầm hét lên “Mau chọn tớ đi, chọn tớ nhanh lên”, trong đáy mắt Lệ Thủy hằn in bóng hình nhóc, môi đỏ răng trắng, đôi mắt long lanh, mặc váy công chúa màu hồng rất dễ thương. Vì vậy, nhóc chợt nhìn thấy Lệ Thủy đang lặng lẽ đỏ mặt.

“Cô ơi, em muốn diễn với bạn ấy.” Lệ Thủy lén lút quay đầu lại, rất sợ Hình Chu sẽ nhìn thấy đôi má ửng đỏ của mình, nhưng thật không may, Hình Chu đã nhìn thấy mất rồi.

Khi giáo viên đi tới, Hình Chu cảm thấy đã đến lúc rồi, nhóc cười khúc khích, cởi mũ ra rồi hét lên: “Ha ha, bị lừa rồi nha!”

Sau đó…

Sau đó thì Hình Chu được chọn làm người diễn vai công chúa Bạch Tuyết.

Cách làm của Hình Chu đã truyền cảm hứng cho giáo viên, bởi vì dù cho có chọn cô bé nào vào vai công chúa đi chăng nữa thì những bé còn lại chắc chắn vẫn sẽ phản đối, vậy thì thôi cứ chọn một cậu bé đóng thế luôn cho xong, Hình Chu mắt to da trắng, khi mặc váy vào trông cũng xinh chẳng kém bất kỳ cô bé nào cả. Dù sao thì các bạn nữ cũng đã có một tiết mục khiêu vũ theo nhóm rồi, mà các nam thì không có nhiều cơ hội để biểu diễn cho lắm.

Hình Chu thế mà lại chẳng có ý kiến gì cả, vì từ trước tới nay nhóc luôn thích thể hiện bản thân, bằng cách gì cũng không quan trọng. Thế nhưng Lệ Thủy lại có hơi khó xử, cậu cảm thấy như mình đã bị lừa vậy, vì thế cho nên cứ rầu rĩ mãi không thôi, rõ ràng là cậu đã chọn một bạn nữ dễ thương kia mà, sao tự dưng lại biến thành một bạn nam cơ chứ?

Tuy thế, dỗi thì dỗi mà diễn thì cứ diễn, trong quá trình diễn kịch, thái độ Lệ Thủy rất nghiêm túc, cậu vốn là một học sinh ngoan hiền, đương nhiên sẽ hoàn thành rất tốt nhiệm vụ được giáo viên giao cho, hơn nữa Hình Chu lại phối hợp ăn ý với cậu không chê vào đâu được, các giáo viên vui mừng đến mức muốn trao cho hai đứa mấy bông hoa nhỏ.

“Lệ Thủy ơi, chờ tớ với.”

Trên đường đi học về, Hình Chu đeo một chiếc ba lô nhỏ trên lưng đuổi theo Lệ Thủy, Lệ Thủy thấy đó là Hình Chu, cậu mím chặt môi không nói gì cả, ngoại trừ lúc luyện tập ra thì bọn họ chưa từng nói chuyện riêng với nhau.

“Tại sao tan học rồi mà cậu vẫn mặc đồng phục học sinh thế?” Hình Chu ngạc nhiên hỏi cậu.

“Thế thì vì sao cậu lại không mặc đồng phục?” Lệ Thủy nhìn Hình Chu thắc mắc, chỉ thấy Hình Chu đang lạnh lùng vắt chiếc áo khoác đồng phục trên vai, sau đó cậu đưa mắt nhìn đám nam sinh xung quanh, hình như tất cả bọn họ cũng đều làm hệt như thế, Hình Chu mà không nói thì cậu cũng không nhận ra.

“Này, cậu ghét tớ à?” Hình Chu hỏi Lệ Thủy.

Lệ Thủy giữ im lặng, sau đó lắc đầu.

“Vậy thì tại sao mỗi lúc diễn tập cậu không cười với tớ?”

“Tớ có cười mà, lúc cần cười thì vẫn cười hết đấy thôi.” Lệ Thủy vặn lại.

“Cậu nói dối, cậu chỉ giả vờ mà thôi, nhất định là cậu không thích tớ rồi.” Hình Chu bĩu môi, biểu cảm có hơi tủi thân, “Nhưng vào cái ngày cậu chọn tớ, tớ thấy cậu đã đỏ mặt kia mà.”

“Tớ…” Lệ Thủy nhìn vẻ mặt tủi thân của Hình Chu, đột nhiên cảm thấy bối rối, “Vì tớ đã tưởng rằng cậu là con gái.”

“Cậu cảm thấy tớ không tốt bằng các bạn gái kia sao?” Hình Chu hỏi ngược lại.

Lệ Thủy lắc đầu, thật lâu sau mới thốt ra được một câu: “Tớ xin lỗi.” Giọng nói nhỏ như muỗi vo ve, cũng may là Hình Chu đang đứng gần cậu cho nên mới nghe thấy được.

Sau hôm đó, biểu hiện của Lệ Thủy trong các buổi diễn tập thậm chí còn tốt hơn nhiều, theo như lời mô tả của giáo viên thì là: “Bạn Lệ Thủy trước đây chỉ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, thế nhưng bây giờ lại diễn rất nhập tâm.”

Lệ Thủy không hiểu ý của giáo viên, cậu chỉ biết rằng mình đang dần dần thích cái cảm giác được ở bên cạnh Hình Chu, bất kể là khi tập kịch hay mỗi ngày tan học bị Hình Chu vội vã đuổi theo ở đằng sau, vì thế hàng ngày cậu đều cố ý đi chậm lại, chờ cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân chạy theo ở phía sau. Sáu nhóm lớp 4 đều nằm trên cùng một tầng nên thực ra cậu có thể đợi Hình Chu ở đầu cầu thang, thế nhưng cậu lại thích cảm giác bị Hình Chu đuổi theo, thích nghe tiếng bước chân hấp tấp và câu nói thở không ra hơi, “Lệ Thủy ơi, chờ tớ với.”

Chẳng biết từ lúc nào, cậu bé dễ thương trong bộ váy công chúa đó đã vấn vương trong mắt Lệ Thủy rồi, mọi hành động của nhóc đều thu hút sự chú ý từ cậu.

Một tháng sau, vở kịch rốt cuộc cũng diễn tập đến cảnh cuối cùng, đó chính là cảnh hoàng tử hôn công chúa giúp nàng tỉnh lại, giáo viên còn tưởng rằng người xấu hổ sẽ là Lệ Thủy, thế mà không ngờ đứa đỏ mặt lại chính là nhóc Hình Chu nghịch ngợm kia.

Hai má Hình Chu đỏ bừng, nhóc khẽ nói với Lệ Thủy khi cậu đang chuẩn bị cúi người hôn nhóc rằng: “Không được phép thè lưỡi ra đâu đấy.”

Lệ Thủy dừng lại, “Ý của cậu là gì?”

“Thì là… Không được hôn như kiểu trong mấy bộ phim truyền hình ấy, chỉ được hôn nhẹ một cái thôi.”

“À… Tớ biết rồi.”

Hai đứa cứ thế mặt kề mặt, hơi thở vấn vương, lén lút bàn bạc về những điều mà chỉ có người lớn mới được phép nhắc tới.

Ngay khi giáo viên đang định hỏi tại sao cả hai vẫn còn chưa bắt đầu thì Lệ Thủy đã đọc xong lời thoại thêm một lần nữa.

Trong ngày biểu diễn chính thức, hoàng tử bé Lệ Thủy đã trìu mến đặt lên đôi môi của công chúa nhỏ Hình Chu một nụ hôn và thực hiện màn chào cảm ơn khán giả.

“Này, tại sao hôm đó cậu lại liếm tớ?” Sáu tiết học trôi qua, Hình Chu chạy đi tìm Lệ Thủy để hỏi ngay, vào ngày diễn kịch, khi Lệ Thủy hôn nhóc, cậu còn thè lưỡi ra liếm thêm một cái nữa chứ.

Hai má Lệ Thủy đỏ bừng, bởi vì cậu không biết cách nói dối, cho nên cứ thế im lặng hồi lâu rồi đành phải nói thật: “Tớ chỉ muốn làm thử điều cậu đã nhắc tới mà thôi…”

Lệ Thủy nói xong thì lo lắng nhìn vẻ mặt của Hình Chu, cậu sợ Hình Chu sẽ tức giận.

Thế nhưng ai ngờ Hình Chu lại chớp mắt mà nói rằng: “Thực ra tớ cũng khá tò mò.”

Mấy ngày hôm nay, Lệ Thủy lại cảm thấy buồn phiền, bởi vì trong lòng cậu có tâm sự. Khi cậu về nhà và nói với mẹ là cậu muốn cưới người bạn đã diễn vai công chúa kia, mẹ lại nói với cậu rằng con trai chỉ được phép kết hôn với con gái mà thôi, không thể cưới con trai được đâu.

Hình Chu nhận ra Lệ Thủy có hơi khác lạ, vì thế nhóc dành ra một buổi trưa hè để hỏi thăm cậu.

Hai đứa trẻ ngồi cạnh nhau dọc bờ tường trong khoảng sân nhỏ, khẽ rung đùi, dưới chân vang lên tiếng nước chảy róc rách từ ống xả, và trên đầu bầy ve đang không ngừng kêu râm ran.

“Tớ nói xong cậu không được giận đâu đấy.”

“Chắc chắn tớ sẽ không giận đâu mà.” Hình Chu đảm bảo với Lệ Thủy.

“Cậu mặc váy trông xinh lắm, làm tớ cứ tưởng tượng đến lúc lớn lên sẽ cưới cậu giống như hoàng tử vậy.”

“Là chuyện này đấy à?”

“Ừ.”

“Thế thì tại sao tớ phải giận kia chứ?”

“Bởi vì cậu là con trai, mà tớ cũng là con trai, mẹ tớ bảo rằng con trai không được kết hôn với nhau đâu.” Lệ Thủy nghiêm túc nói, thế nhưng hai mắt lại chợt đỏ hoe.

“Con trai không được kết hôn với nhau, nhưng tớ nghe cha nói rằng khi con trai lớn lên sẽ trở thành đàn ông, nói không chừng đàn ông lại có thể kết hôn với nhau đấy.”

“Có thật không?”

“Thật mà.”

“Vậy thì tớ phải nhanh chóng trở thành một người đàn ông mới được.”



Khung cảnh dừng lại giữa tiếng ve sầu kêu vang, Hình Chu mở mắt ra, đã là tám giờ sáng rồi, đúng lúc này ngoài cửa sổ cũng đang có tiếng ve kêu ầm ĩ.

“Này lão Lệ, đêm qua em có một giấc mơ, em mơ thấy chúng ta đều là trẻ con, cùng nhau diễn vở kịch “Công chúa Bạch Tuyết” cho lớp, anh đóng vai hoàng tử còn em diễn vai công chúa, sau đó thì hoàng tử đã khóc lóc quá chừng đòi kết hôn với em đây – một bạn nam mặc váy xinh đẹp đấy.” Hình Chu tựa vào cửa phòng làm việc và kể lại với Lệ Thủy đang ngồi bên trong.

“Vậy em có đồng ý không?” Lệ Thủy ngồi ở bàn làm việc tháo kính xuống, tóc mai nhuốm màu muối tiêu càng làm cho anh thêm phần nho nhã, cho dù là vào sáng sớm cuối tuần, anh cũng vẫn không quên làm việc.

Đây đã là năm thứ hai mươi bọn họ ở bên nhau.

“Cậu bé đã khóc quá trời, vì mẹ cậu bé nói rằng con trai thì không được kết hôn với nhau.” Hình Chu học theo giọng điệu của cậu bé Lệ Thủy trong giấc mơ rồi sau đó bật cười.

“Ồ.” Vẻ mặt Lệ Thủy có hơi tiếc nuối, “Vậy thì nó thật sự là một thằng nhóc quá bảo thủ.”

“Nhưng em đã nói với cậu bé rằng tuy con trai không thể kết hôn với nhau, nhưng đàn ông thì được.” Hình Chu chớp mắt mấy cái, vẻ mặt ranh mãnh, cho dù đã sắp bốn mươi đến nơi thì khi đứng trước mặt Lệ Thủy, thỉnh thoảng Hình Chu vẫn toát lên vẻ ngây thơ trẻ trung.

Lệ Thủy thôi không làm việc nữa, anh đứng dậy đi đến trước mặt Hình Chu, rất tự nhiên mà vòng tay qua eo người ta.

“May mắn thay, bây giờ cậu bé ấy đã trở thành một người đàn ông thật rồi.”

Hai người nhìn nhau không nói lời nào, chỉ lặng lẽ liếc mắt đưa tình.

“Lão Lệ ơi, chúng mình đi ăn mừng ngày quốc tế thiếu nhi nhé, chúc mừng cho lời dự đoán của hai đứa trẻ thông minh kia đã trở thành hiện thực.” Một lát sau, Hình Chu đột nhiên đưa ra đề nghị.

“Ý kiến ​hay đấy.” Lệ Thủy nắm lấy tay Hình Chu, mười ngón đan chặt, và hai chiếc nhẫn cưới khẽ chạm vào nhau, “Đi ăn mừng thay hai đứa nó, chúc mừng cho giấc mộng đẹp của chúng cuối cùng cũng đã trở thành sự thật.”

– Hết phiên ngoại 3 –
 
Chương 61: Phiên ngoại 4 {Toàn văn hoàn}


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Buông chiếc váy nhỏ của em ra đi

Tác giả: Trì Tiểu Gia

Edit: Na Xiaholic

– Phiên ngoại 4 –



– Share ảnh cá Koi –

Vào một ngày rảnh rỗi, Lệ Thủy chợt nhớ đến cái gọi là Weibo mà Hình Chu thường hay nhắc tới, anh thử tải app về điện thoại di động của mình, sau khi tạo tài khoản, anh dễ dàng tìm thấy Weibo cậu từ trong “Danh bạ liên lạc”, ID Weibo của Hình Chu có tên là “Thuyền chèo trong nước”, Lệ Thủy nghiền ngẫm một hồi trước khi hiểu ra ý nghĩa của cái tên này, sau đó nhìn lại chiếc ID thật thà lấy tên khai sinh của mình, anh chợt bật cười. (*)

Bài đăng được Hình Chu ghim lên trên đầu Weibo chính là bài blogger đăng về thành tựu nghiên cứu khoa học của Lệ Thủy cách đây một năm, kèm theo các bức ảnh chụp anh khi đang ở trong phòng thí nghiệm và giảng bài, số lượng share lên tới hơn bảy mươi nghìn lượt. Tất cả các bình luận gần như đều là “Đẹp trai quá.”

Hình Chu share bài đăng Weibo này về và viết thêm: Tôi đây xin được phép báo cáo rằng vị giáo sư này đã kết hôn rồi, vì vậy mong mọi người đừng ôm bất kỳ mối hy vọng nào nữa.

Bên dưới quả nhiên có rất nhiều người đòi bằng chứng xác thực, thế nhưng Hình Chu không thèm trả lời. Lệ Thủy gần như có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt ngạo nghễ của Hình Chu khi cậu lướt xem điện thoại.

Anh lướt xuống dưới, bài đăng kế tiếp chính là “Share con cá Koi này, ba ngày sau bạn sẽ nhận được một món quà mà bạn thích” (**) kèm theo bức ảnh chụp một con cá Koi. Hình Chu share về và viết: Gần đây mệt mỏi quá, thực sự rất cần một bé cưng mới an ủi bản thân.

Nhìn vào thời gian share thì là mới sáng hôm nay.

“A lô, anh Nghiêm đấy à, tôi là Lệ Thủy đây, bây giờ anh có rảnh không? Xem hộ tôi mấy bộ quần áo nữ mới ra mắt trên thị trường gần đây nhất với. Ừ, hàng cao cấp ấy, giá cả không thành vấn đề… Phong cách thì… Bộ nào đẹp nhất là được, à đúng rồi, cũng đừng hở hang quá.”

Ba ngày sau.

“Aaaaaaaaaaaa!!! Ôi trời đất ơi chiếc váy nhỏ màu hồng in họa tiết bầu trời sao mới ra mắt, phiên bản giới hạn một nghìn chiếc!!!”

Lệ Thủy đứng ở cửa phòng ngủ nhìn Hình Chu đang hào hứng ôm chặt chiếc hộp đi tới đi lui trong phòng khách, tâm trạng cực kỳ vui vẻ.

“Lệ Thủy!”

“Ơi?”

“Sắp tới sinh nhật em rồi hả?”

“Sinh nhật của em còn tận sáu tháng ba ngày nữa mới tới.”

“Vậy thì tại sao tự dưng anh lại tốt với em thế!”

Hình Chu chạy đến trước mặt Lệ Thủy, nhào lên trên người anh, cánh tay anh vững vàng ôm lấy cậu, rồi anh nghiêm túc trả lời: “Bởi vì anh thương em.”

Cùng ngày hôm đó, Hình Chu mò lên Weibo đăng bài “Tạ ơn”: “Xin đội ơn thánh thần, quá linh thiêng luôn, con đã có được thứ mình thích rồi, xin cảm tạ!”

Sau đó thì có một đống người sang xin hít ké tí may mắn.

Chỉ trong vòng hai ngày, Hình Chu đã lại share thêm ảnh một chú cá Koi khác: Hy vọng rằng dự án chung của mấy đứa sinh viên có thể được Viện thông qua.

Ngày hôm sau, Hình Chu cầm tài liệu dự án đến Viện tìm gặp lãnh đạo để trao đổi, dự án này chính là thành quả sáng tạo chung của các bạn trong lớp, tràn đầy nhiệt huyết, thế nhưng việc đưa vào hoạt động lại có hơi khó khăn, vì vậy trên Viện cứ tỏ thái độ lập lờ nước đôi mãi, cậu đang định sẽ vì các sinh viên của mình mà cố gắng thuyết phục thêm lần nữa.

Đến trước cửa văn phòng, Hình Chu hít một hơi thật sâu sắp xếp lại những lời muốn nói, khi vừa định đi vào thì lại thấy Lệ Thủy bước ra từ bên trong, anh cười với cậu một cái rồi rời đi, Hình Chu vốn đang có hơi hồi hộp, thế mà nhờ nụ cười ấy, cậu bỗng thấy hoàn toàn nhẹ nhõm.

Cậu một lần nữa giải thích dự tính ban đầu và ý nghĩa của dự án này với lãnh đạo của Viện, điều mà cậu không ngờ chính là thái độ của lãnh đạo Viện thế mà lại đột nhiên thay đổi 180 độ.

“Thầy Hình, tôi đã xem xét kỹ lưỡng hơn và nhận thấy rằng ý tưởng của lớp thầy cũng khá khả thi, đây quả thực là một sự đổi mới cho Viện của chúng ta, quả nhiên các giáo sư trẻ tuổi luôn có nhiều ý tưởng mới lạ, sau này đành phiền thầy Hình vất vả thêm vậy nhé.”

Ngay sau khi Hình Chu bước ra khỏi văn phòng lãnh đạo, cậu đã lập tức đăng Weibo “Tạ ơn”: Đà phắc, lại trúng thưởng rồi!

Do đó, trong suốt một tháng tiếp theo, nội dung Weibo của Hình Chu chỉ toàn là một vòng lặp đều tăm tắp, “Share cá Koi”, “Tạ ơn”, “Share cá Koi”, “Tạ ơn”.

“Muốn ăn món mì sợi ở thành Bắc đang nổi tiếng trên mạng ghê.”

Ngày hôm sau — “Xin đội ơn thánh thần, người nào đó đã chịu khó lái xe đi xếp hàng tận hai giờ đồng hồ luôn nè. (Đính kèm hình ảnh một bát mì sợi)”

“Hy vọng cuối tuần này sẽ có người rủ mình đi xem phim.”

Cuối tuần — “Xin đội ơn thánh thần, người nào đó đột nhiên vội vã quay về từ phòng thí nghiệm, còn lôi ra hai tấm vé xem phim nữa chứ. (Đính kèm hình ảnh hai tấm vé xem phim)”



“Hy vọng rằng ngày mai toàn thành phố sẽ cúp điện, để cho người nào đó không thể tăng ca điên cuồng được nữa.”

Ngày hôm sau — “Xin đội ơn thánh thần, mặc dù toàn thành phố không bị cúp điện, nhưng đồng hồ báo thức của người nào đó hình như đã bị hỏng mất rồi, ngủ một giấc đến tận giữa trưa luôn.”

“Hy vọng rằng có thể xóa sạch quầng thâm mắt mới xuất hiện gần đây của người nào đó, tốt nhất là trước khi mình đi ngủ thì người ta đã tắm rửa sạch sẽ và nằm sẵn ở trên giường rồi.”

Một tuần sau — “Xin đội ơn thánh thần, gần đây người nào đó đã chịu đi ngủ đúng giờ rồi đấy.”



Một số cư dân mạng thậm chí còn chụp ảnh màn hình tất cả các bài Weibo mà cậu tạ ơn rồi ghép chúng lại với nhau thành một bài đăng — “Share vị thần may mắn này để hít ké chút ít vận may.”

“Tiểu Chu, đi tắm nhanh lên.” Lệ Thủy để đồ ngủ và quần lót sạch của Hình Chu vào trong phòng tắm, thấy cậu vẫn đang nằm dài trên sô pha lướt Weibo, anh lập tức nhắc cậu đi tắm.

“Đi liền, đi liền đây.”

Hình Chu vào phòng tắm, Lệ Thủy pha một ly sữa cho cậu sau đó ngồi trên sô pha bắt đầu lướt Weibo của Hình Chu, trong lúc mãi xem, không biết Hình Chu đã tắm xong và đứng đằng sau lưng anh từ bao giờ, chờ đến khi anh phát hiện ra Hình Chu đang đứng đó, cậu hoàn toàn chẳng hề tỏ ra ngạc nhiên, ngược lại còn cười rất thỏa mãn.

Khi hai người nhìn nhau, chẳng cần nói ra cũng đủ hiểu đối phương đang nghĩ gì, Lệ Thủy biết rằng những việc làm của mình đã bại lộ mất rồi.

Anh không hề tỏ ra bối rối, chỉ đằng hắng một tiếng, giả vờ bình tĩnh nói: “Nếu em muốn gì thì cứ nói cho anh biết, đây là cách làm khoa học và hiệu quả nhất, so với việc em mê tín dị đoan share hình mấy con cá Koi thì có ích hơn nhiều.”

“Em nói cho anh nghe nè.” Hình Chu chớp mắt mấy cái, “Em đã biết từ lâu rồi, thật ra cá Koi của em chính là anh.”

Nhìn vẻ mặt cậu như đang muốn nói rằng, “Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của em hết đó”, Lệ Thủy chỉ biết cười bất lực, “Em đúng là quỷ con thông minh.”

Hình Chu nhào về phía trước, đè Lệ Thủy lên ghế sô pha, mùi thơm của sữa tắm trên cơ thể hai người lập tức hòa quyện vào nhau.

“Cho nên bây giờ, em xin chính thức bổ nhiệm quý ông Lệ Thủy lên làm cá Koi mới của em.”

Mái tóc ướt sũng của Hình Chu thấm ướt cổ Lệ Thủy, khiến anh thấy ngứa ngáy.

Lệ Thủy hôn lên chóp mũi của Hình Chu, “Được thôi, anh sẽ hết lòng vì sứ mệnh.”

Ngày hôm sau, Hình Chu lại share hình một chú cá Koi khác: Cầu mong rằng quý ngài cá Koi của em sẽ mãi mãi hạnh phúc.

Vài phút sau, Lệ Thủy cũng share bài đăng Weibo tương tự, anh viết rằng: Điều này thì hoàn toàn phụ thuộc vào người ước đấy nhé.



 Một pha xử lý đến từ vị trí của Trì Tiểu Gia, người đang rất cần sự may mắn nên đã tự thân vận động đi bắt cá Koi.

 Trì: Thầy Tiểu Hình ơi, có thể tiện tay cho em mượn ngài cá Koi nhà thầy để hít ké xíu may mắn được không ạ? (Chân_thành.jpg)

 Hình Chu: Không tiện.

 Trì: TAT



• Chú thích:

– (*) Thuyền chèo trong nước (水里的一顆賽艇): Xem như có 2 cách chơi chữ trong cụm từ này:

+ Thứ nhất là vừa có thuyền, vừa có nước, coi như tượng trưng cho Hình Chu và Lệ Thủy.

+ Thứ hai, “一颗赛艇” phát âm là “yī kē sài tǐng”, đây là một thuật ngữ trên mạng, đồng âm với Exciting (Thú vị) trong tiếng Anh, thường được sử dụng để mô tả các sự kiện hoặc tình huống thú vị và hấp dẫn. Nếu ghép nửa Trung nửa Anh như thế lại thì có thể hiểu nôm na là “Niềm vui dưới nước”, ở bên cạnh Lệ Thủy, Hình Chu thấy rất vui, kiểu vậy đó.

– (**) Share ảnh cá Koi là một hiện tượng phổ biến trên mạng xã hội ở Trung Quốc, thường mang hy vọng tìm kiếm vận may bằng cách share hình các chú cá Koi, nhiều cư dân mạng thực sự hy vọng sẽ họ gặp may mắn khi làm thế.

[Diendantruyen.Com] Buông Chiếc Váy Nhỏ Của Em Ra Đi


 Ví dụ như ảnh trên, caption là: “Share ảnh cá Koi may mắn này trong vòng 20 giây sau khi nhìn thấy, cá Koi có sức mạnh đẩy lùi hiện tượng Sao Thủy nghịch hành, và mọi điều ước sẽ trở thành hiện thực.”

– Hết phiên ngoại 4 –

– TOÀN VĂN HOÀN –
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top