Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 40



Lên lầu, trước tiên Mai Ngọc giúp Tần Du đặt đồ vật xuống, đem tờ giấy ghi chép số điện thoại đưa cho cô, sau đó lại dẫn cô đi tìm điện thoại công cộng .

Tần Du nhìn vào điện thoại quay số, quay sới dựa theo tờ giấy, khi cuộc gọi được kết nối, một giọng nam mang theo khẩu âm Trung Quốc kiểu Anh ngữ: "Chào cô, cửa hàng tây Minh Thái, Charlies Hà."

Tần Du không quan tâm anh ta là người Trung Quốc hay là người phương Tây, người ta dùng cái thể loại ngôn ngữ gì, cô liền dùng ngôn ngữ đấy: "Tôi là Tần Du, sáng nay tôi đã ứng tuyển vào vị trí phiên dịch tài liệu trong công ty của anh."

"Tần tiểu thư, tôi đã xem sơ yếu lý lịch của cô, tôi rất ngạc nhiên là cô không chỉ viết hay mà nói cũng rất giỏi." Đầu dây bên kia chuyển sang tiếng Trung,"Không biết buổi chiều cô có rảnh đến công ty tôi để phỏng vấn hay không, sau khi cô đến thì trực tiếp tìm tôi, tôi là giám đốc bộ phận bất động sản, Charles Hà."

"Được. Hà tiên sinh ngài xem khi nào có thời gian rảnh?" Mặc dù Tần Du có chút kinh ngạc, tại sao giám sát bộ phận tuyển dụng lại trực tiếp gọi điện thoại cho cô mà không phải bộ phận nhân sự thông báo cho cô, thế nhưng cách xa nhau trăm năm, có lẽ bây giờ không được chuẩn như trong tương lai nhỉ?

"Hai giờ chiều, cô thấy sao?"

"Được. Chút nữa gặp!"

"Được."

Cúp điện thoại xong, Tần Du cầm tờ báo lên lại liếc mắt nhìn thông báo tuyển dụng, không phải đại diện bộ máy móc dệt thông báo tuyển dụng sao? Vậy sao lại để cô đi tới bộ phận bất động sản?

Tần Du tự nói với mình trăm năm trước không quen thuộc với công ty có vốn đầu tư nước ngoài, cho nên cũng không cần phải suy nghĩ nhiều.

Hai giờ chiều Tần Du đến cửa hàng tây Minh Thái như đã hẹn, báo tên, liền có một nhân viên tới dẫn cô lên lầu hai.

Đi ở trong hành lang hẹp dài, hai bên văn phòng đều treo một bảng tên ở bên cạnh, phòng tài vụ có một cánh cửa mở, bên trong còn có một hàng rào sắt, trong hàng rào sắt đặt một quầy đứng. Vào những năm này các xí nghiệp lớn vẫn giữ rất nhiều tiền mặt, cho nên cần phải có đề phòng nghiêm ngặt trong phòng tài vụ như vậy.

Lại đi đến bên tay trái phía trước chính là bộ phận bất động sản, lần đầu tiên Tần Du nhìn thấy văn phòng cửa hàng đồ tây từ hai mươi ba mươi năm trước, ngoại trừ màu sắc có vẻ trầm trầm, không có vị trí ghế ngồi với máy tính ra, thì những cái khác cũng không khác mấy.

Nhân viên kia dẫn cô đi vào văn phòng, đến bên trong một văn phòng riêng, anh ta mở cửa: "Anh Hà, anh có hẹn cô Tần tới phỏng vấn, cô ấy đã đến rồi."

Bên trong có một người đàn ông mặc đồ tây với bộ râu mép đứng lên: "Bảo cô Tần vào đây."

Tần Du đi vào, buổi chiều cô đã thay sang một bộ sườn xám ca rô thanh lịch, cả người trông có vẻ dịu dàng thanh lịch.

"Cô Tần, mời ngồi!" Người đàn ông ngồi xuống: "Vừa rồi đã trao đổi trong điện thoại, trình độ tiếng Anh của cô Tần vô cùng tốt. Phần này đã không có vấn đề gì nữa. Cho nên cô trúng tuyển rồi."

Cái này? Nói đùa cái gì vậy? Cho dù trăm năm trước không chính quy, cũng không có khả năng không chính quy như vậy chứ?

Có chuyện này ắt sẽ có quỷ, chẳng lẽ cô tiến vào công ty bán hàng đa cấp thời dân quốc? Kiếp trước có mấy công ty bán hàng đa cấp cũng là gộp thành công ty tài chính lớn, Tần Du hỏi: "Anh Hà, tôi muốn hỏi một chút về công việc phiên dịch tài liệu ở bộ phận đại lý máy dệt, nội dung cụ thể của công việc là cái gì?"

Chỉ có thể ổn định trước, rồi rời khỏi sau.
 
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 41



Người đàn ông này nở cười nhìn cô, mở một lọ gốm sứ ra, rút từ bên trong ra một điếu xì gà, đặt ở trên miệng, dùng cái bật lửa châm thuốc, phun ra một ngụm khói, chậm rãi nói: "Tôi cho rằng khí chất của cô Tần cực kì tốt, làm một phiên dịch văn bản thật sự đáng tiếc. Cho nên cửa hàng đồ tây chúng tôi bằng lòng cung cấp cho cô Tần một chức vụ khác, không biết cô có đồng ý hay không?"

Quỷ thiêu thân! Quả nhiên có quỷ thiêu thân! Tần Du hỏi: "Xin hỏi là chức vụ gì?"

Anh ta phun một ngụm khói ra, nói: "Tôi thiếu một thư ký riêng, tôi cho rằng cô Tần cực kỳ thích hợp."

Chức vụ thư ký riêng này rất thiên biến vạn hóa. Ví dụ như thư ký riêng của cô ở kiếp trước, ngoại trừ sắp xếp hội nghị, ký tên xét duyệt chuẩn bị công việc gọn gàng ngăn nắp, còn phải vào lúc cô không nhịn được muốn mắng chửi người khác, thì dịu dàng bưng trà đổ nước cho cô, khuyên cô bớt nóng. Cấp dưới không muốn bị cô mắng, tất nhiên sẽ để cho em gái thư ký chuyển tài liệu lên thay. Nhưng cô vẫn hỏi rõ chi tiết bên trong rất rõ ràng.

Đương nhiên cũng có công việc có phạm vi rộng lớn hơn, như các đối tác kinh doanh hợp tác nhiều năm, chức trách phạm vi của các thư ký kia lại càng rộng. Trong lúc nghỉ họp, cũng phải bớt thời gian để thư ký phục vụ này kia, có một lần quên tắt gọi trực tiếp đi, khiến cho Tần Du với em gái thư ký nhìn thấy bộ mặt thật sự đằng sau, cô ấy trừng to mắt nói: "Chị, sau này chị đến chỗ nào em đi theo tới chỗ đó?"

Trên mặt Tần Du mang theo ý cười: "Không biết trách nhiệm của chức vụ này là cái gì?"

Người này đứng lên, đi tới hai tay chống lên lưng ghế của Tần Du: "Không cần có kinh nghiệm, tôi có thể tự tay dạy cô."

Tần Du chợt hiểu được phạm vi của công việc này: "Anh Hà, tôi đã xác định công việc này không thích hợp với tôi, hôm nay dừng ở đây."

"Cô Tần, tiền lương của vị trí này cao hơn làm phiên dịch văn bản, không ai bỏ qua được tiền cả."

"Ngại quá, khẩu vị tôi không tốt, không thể hưởng thụ được mức lương cao mà anh cung cấp." Tần Du đứng lên, cầm túi xách: "Tạm biệt!"

Người này cầm lấy sơ yếu lý lịch của cô lên, khẽ cười: "Trình độ tiếng Anh của cô Tần tốt như vậy, khí chất cũng tốt như vậy, hoàn cảnh gia đình trước kia hẳn là không tồi, nếu hiện tại ra ngoài làm việc, tất nhiên có chỗ bất đắc dĩ. Có thể cô không biết nhân mạch của tôi ở trong giới rồi? Tôi có thể khiến cho cô không chỗ dung thân ở trong giới này."

Đây là coi cô như cô chủ gặp phải khó khăn rồi? Tần Du đi tới cửa, mở cửa văn phòng ra, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn anh ta, đồng thời dùng giọng nói khiến cho người ở bên ngoài văn phòng nhân có thể nghe thấy: "Anh Hà, ngoài vòng giếng lớn như vậy, tôi đề nghị anh nên ra ngoài đi dạo một chút."

Nghe thấy Charles Hà bị mắng ếch ngồi đáy giếng như thế, nhân viên bên ngoài muốn cười lại không dám cười. Charles Hà ở bên trong, cầm điếu xì gà chọc lên sơ yếu lý lịch chính tay Tần Du viết một cái, hơi nóng làm thủng ra một cái lỗ lớn: "Cô chờ đấy."

Tần Du không trả lời thẳng thắn câu hỏi của anh ta, cô phải để anh ta biết rõ chính mình: "Anh Hà, ếch có rất nhiều loại, xem như tôi thấy anh là con ếch Trung Hoa."

Nhân viên ở bên ngoài có hơi kinh ngạc nhìn cô gái khí phách hiên ngang đi ra ngoài, có người hỏi: "Tại sao nói Charles là ếch Trung Hoa?"

"Ếch Trung Hoa còn có cái tên gọi là..."

"Là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga?"

Charles Hà đứng ở cửa, gào lên: "Có phải không có chuyện gì làm hay không?"
 
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 42



Tần Du rời khỏi cửa lớn Minh Thái, thở ra một hơi, gặp phải loại chuyện này thật làm cho người ta khó chịu, thấy bên cạnh có quán cà phê, biển hiệu phía trên viết "Hôm nay có bánh ngọt nước Pháp", đi ăn chút đồ ngọt cho bớt giận?

Tần Du đi vào quán cà phê này, sau khi đi vào phát hiện rất đúng ý. Quán cà phê này còn rất cách điệu, ngoại trừ chỗ ngồi bên trong, lại còn có một chỗ ngồi ở vườn hoa ngoài trời.

Tần Du đi vào vườn hoa, trong ngày xuân, trên hàng rào vườn hoa có đầy cây hoa hồng leo, khi đi qua còn có thể ngửi thấy mùi thơm ngát nhè nhẹ.

Tần Du tìm một chỗ ngồi ngoài trời, lấy thực đơn, gọi một tách cà phê, một miếng bánh ngọt, tiện tay cầm một tờ báo tiếng Anh.

Nội dung của tờ báo tiếng Anh, có rất nhiều tin thời sự quốc tế, còn có một ít thông báo.

DTV

A! Thông báo tuyển dụng của cửa hàng tây Minh Thái chiếm rất lớn, tòa nhà làm việc trang trí của Minh Thái đã xây dựng rất nhiều năm, tại sao lại thông báo tuyển dụng nhiều vị trí công việc như thế?

Có thông báo tuyển dụng quản lý bộ phận, cũng có thông báo tuyển dụng nhân viên kỹ thuật chuyên nghiệp, ví dụ như làm giá thành, dự toán, còn thông báo tuyển dụng phiên dịch tiếng Anh, tiếng Đức, thích hợp thì rất thích hợp, chỉ là nhà này đã không có duyên với cô, quá ghê tởm. Cô tiếp tục nhìn xuống, tìm cơ hội khác.

Tần Du đang xem báo, ba người ở bàn bên cạnh đi đến đây, có một người phụ nữ, và hai người đàn ông, một người đàn ông nói tiếng Đức, người đàn ông còn lại thì đi phiên dịch cho người phụ nữ kia, chỉ là có hơi ông nói gà bà nói vịt, phiên dịch cũng không rõ ràng lắm.

Không may là, Tần Du nghe thấy tin tức bên trong, bọn họ là người của cửa hàng Minh Thái, xem ra người phụ nữ kia có vị trí khá cao, người đàn ông nói tiếng Đức kia chắc là người của một nhà máy sản xuất in và nhuộm, cửa hàng tây Minh Thái là bên đại lý của bọn họ ở Trung Quốc.

Người đàn ông nói tiếng Đức kia đã sắp vội muốn chết, nhưng người đàn ông còn lại chỉ có thể phiên dịch một phần lời ông ấy nói, hoàn toàn không thể phiên dịch ra được đặc điểm in lên vải của nhà máy bọn họ.

Nghe đến đó, Tần Du quay đầu theo chân bọn họ dùng tiếng Anh nói: "Anh ấy nói trục lăn máy in vải nhà bọn họ điều chỉnh vô cùng đơn giản, còn tiết kiệm thuốc nhuộm..."

Cô nói xong, lại dùng tiếng Đức nói lại lời cô vừa phiên dịch một lượt, hỏi anh ấy: "Tôi có quên gì, hoặc là hiểu sai chỗ nào hay không?"

Người đàn ông nói tiếng Đức kia vô cùng vui mừng: "Đại khái không sai, tôi còn muốn bổ sung cuộn đồng với cuộn in lên vải trong lúc điều chế..."

Tần Du nói lại lời mà anh ấy muốn bổ sung, nhưng xem ra hai người có vẻ như không hiểu lắm, Tần Du hỏi người nước Đức kia: "Anh có thể lấy một tờ giấy ra vẽ lại nó hay không?"

"Tiểu thư, cô có thể ngồi xuống đây không?" Người phụ nữ kia ngoắc ngoắc.

Tần Du đưa tay lấy bánh ngọt với cà phê của mình qua, nhân viên phục vụ lập tức đi qua hỗ trợ, bưng qua cho cô.

Tần Du ngồi xuống, nhân viên phục vụ lại cầm giấy bút qua, người đàn ông nước Đức kia dùng bút vẽ nguyên lý máy in với đặc điểm của sản phẩm bên bọn họ, với điểm đặc biệt của thiết bị bên bọn họ ra.

Tình huống này Tần Du thật sự rất quen thuộc, kiếp trước lúc cô mới bắt đầu tiến hành hùn vốn vào nhà máy ô tô Trung Đức, đã gặp phải chuyện này, bởi vì tất cả thiết kế phải được bên nước Đức xét duyệt, mà bọn họ còn có đoàn đội bên Bắc Mỹ, lúc họp, người nước Đức biết cô biết tiếng Đức, liền dùng tiếng Đức nói với cô, người nước Mĩ lại nói tiếng Anh với cô, còn có cả đồng nghiệp Trung Quốc nói chuyện, một khi sốt ruột sẽ nói tiếng Trung.
 
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 43



Tình huống nói lẫn mấy tiếng với nhau cô đã hoàn toàn quen rồi.

Mấy chuyện máy móc này, nói trắng ra là ô tô được tạo thành từ hơn mười nghìn linh kiện, những danh từ chuyên ngành gần như giống nhau, lúc cô phiên dịch cũng coi như thuận buồm xuôi gió.

Cho dù là có một số từ chuyên ngành không hiểu lắm, nhưng sau khi được người đàn ông nước Đức giải thích, cô cũng tìm được trọng điểm, cuối cùng đã nói rõ ràng nguyên lý của chiếc máy in này.

Tần Du phiên dịch xong, ăn luôn miếng bánh ngọt cuối cùng rồi hô lên: "Xong. Tôi nghĩ chắc là tiếp theo mọi người không cần tôi nữa rồi."

Nói xong cô muốn đứng lên, người phụ nữ kia gọi cô lại: "Tiểu thư, cô từ từ đã. Chắc cô là người làm trong ngành rồi? Tôi có thể trao đổi danh thiếp với cô không?"

Tần Du đưa hai tay nhận lấy: "Xin lỗi, tôi không có danh thiếp. Mà tôi cũng không phải người trong ngành gì, vừa vặn học tiếng Anh với tiếng Đức, lại từng giúp giáo viên tiếng Đức của tôi phiên dịch bản chế tạo máy móc, cho nên có ít kiến thức cơ sở về mặt này. Cô có thể gọi tôi là Yolanda."

Kiếp trước cô quả thật đã phiên dịch rất nhiều tài liệu tiếng Đức, cũng không tính là nói dối.

Tần Du nhận lấy danh thiếp, người phụ nữ này là chủ tịch của cửa hàng tây Minh Thái?

Người đàn ông đứng bên người phụ nữ này đưa danh thiếp ra, anh ta là phó tổng giám đốc của cửa hàng tây này, danh thiếp của người nước Đức là ông chủ của nhà máy in.

"Yolanda, không biết có thể nhờ cô giúp đỡ được không?" Chủ tịch Minh Thái - phu nhân Smith hỏi Tần Du.

"Không biết là giúp thế nào?" Tần Du hỏi.

"Gần đây công ty chúng tôi gặp một chút thay đổi, một nhân viên có thể nói tiếng Anh với tiếng Đức tạm rời khỏi vị trí, còn chưa tìm được người mới, anh Josh tìm chúng ta hy vọng mượn tài nguyên khách hàng máy dệt trong tay chúng tôi, để khai thác thị trường máy in. Không may là, người phiên dịch cho anh ấy lại bệnh, phải ở lại Quảng Châu. Cho nên chúng tôi rất cần một người biết tiếng Anh với tiếng Đức để giúp đỡ."

Tần Du nhìn chằm chằm danh thiếp một hồi, ngẩng đầu: "Thảo nào, chính là quản lý bộ phận bất động sản thông báo với phỏng vấn. Hóa ra là quản lý bộ phận đại lý máy dệt tạm rời khỏi cương vị công tác."

Phu nhân Smith khó hiểu nhìn cô.

"Tôi thấy ở trên báo quý công ty thông báo tuyển phiên dịch văn bản, cho nên đến nộp sơ yếu lý lịch, hôm nay nhận được thông báo của Charlie Hà ở quý công ty, bảo tôi đến tìm anh ta phỏng vấn. Lúc ấy vẫn cực kỳ nghi ngờ, tại sao bộ phận bất động sản lại tuyển người cho bộ phận đại lý máy dệt, hiện tại đã hiểu, chắc là quản lý những ngành khác đi phỏng vấn giúp rồi?"

"Cô ứng tuyển vị trí của chúng tôi?" Người phụ nữ kia không trả lời câu hỏi của cô: "Tôi cho rằng với trình độ rèn luyện hàng ngày của cô thì phải thuộc về tầng lớp phú hào Trung Quốc, tại sao lại đến ứng tuyển vị trí nhỏ ở công ty chúng tôi?"

"Hoàn cảnh gia đình tôi đúng là rất tốt, nhưng vì lý do cá nhân, hy vọng không cần gia đình lo lắng, bước đi đầu tiên vô cùng khó khăn, cho nên chỉ có thể đi từ vị trí cơ sở trước."

Phu nhân Smith nhìn về phía người đàn ông bên cạnh mình, người đàn ông kia nhún vai: "Tôi chưa từng thấy sơ yếu lý lịch của Yolanda."

Phu nhân Smith bày tỏ bà ấy đã hiểu, bà ấy mỉm cười: "Quản lý bộ phận đại lý máy dệt bởi vì lý do cá nhân nên rời khỏi cửa hàng tây chúng tôi, hiện tại Bob đang tạm nhận vị trí quản lý đại lý máy dệt. Yolanda cô đã thông qua phần phỏng vấn của chúng tôi, chức vụ của cô là trợ lý của quản lý đại lý máy dệt. Lúc nào thì cô có thể nhận chức?"

Bà ấy quyết định như vậy khiến cho phó giám đốc sửng sốt.
 
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 44



Đại lý máy dệt là một bộ phận có từ khi Minh Thái lập nghiệp, hai mươi năm trước ông Smith muốn nhập khẩu máy dệt của cho một nhà máy của một thương nhân người Anh mở ở Thượng Hải nên mới mở ra. Sau đó liền mở một cửa hàng tây bán máy dệt, nhân tiện bán sản phẩm liên quan đến máy dệt, ví dụ như thuốc nhuộm với hàng tiêu dùng. Cho nên hiện tại mặc dù Minh Thái đã mở rộng nghiệp vụ, đại lý máy dệt vẫn là vô cùng quan trọng với bọn họ.

Sắp tới bọn họ còn mở rộng sang Đức, tính nhập máy dệt giáo cao của nước Đức vào Trung Quốc, để cạnh tranh với máy dệt giá thấp của Nhật Bản.

Bob có chút không hiểu nhìn phu nhân Smith. Phu nhân Smith dùng giọng nói vô cùng chắc chắn, lại hỏi: "Tôi cho rằng cô có thể trở thành một người quản lý nhân viên cực kỳ giỏi, cho nên, đến khi nào có thể đến nhận chức?"

Tần Du nhìn phu nhân Smith đầy tin tưởng mình, nói: "Bất cứ lúc nào."

Tần Du biết cửa hàng tây này cần tuyển nhiều chức vụ như thế, hơn nữa lúc này không tìm được phiên dịch viên tiếng Đức, có thể thấy được bên trong đã có rất nhiều sự thay đổi chấn động.

Cái đó và cô không có liên quan gì, có thể tiến vào cửa hàng tây trở thành trợ lý quản lý như vậy, con đường công việc mở ra, còn tốt hơn dự đoán của cô rất nhiều.

"Bây giờ cô về công ty nhận chức cùng với chúng tôi luôn?" Bob nói.

Tần Du: "Được."

Tần Du có thế nào cũng không nghĩ tới một giờ trước, cô vừa đi từ Minh Thái ra, một giờ sau cô còn có thể quay lại.

Dưới sự hướng dẫn của Bob, Tần Du đi làm thủ tục nhận chức.

Bob dẫn cô đi đến gặp nhân viên nhân sự rồi ngay lập tức đi tới phòng phu nhân Smith. Phu nhân Smith đang xem văn kiện thấy cậu ta đi vào, buông văn kiện xuống: "Có phải cậu có ý kiến với quyết định của tôi khi để Yolanda ngồi vào vị trí này hay không?"

"Cô ấy còn quá trẻ."

"Nhưng cô ấy rất giỏi nắm bắt cơ hội, hơn nữa cô ấy đã khống chế được tình hình lúc đó, không phải chúng ta đã đi theo những suy nghĩ của cô ấy để tìm hiểu về máy in sao?"

"Đúng vậy."

DTV

"Cậu nghĩ xem ở Trung Quốc một người phụ nữ có thể thông thạo tiếng Anh và tiếng Đức cùng khí chất như thế sẽ có xuất thân như thế nào? Tôi tin tưởng cô ấy có năng lực xuất sắc và mạng lưới giao thiệp vô cùng rộng lớn sẽ mang lại cho chúng ta nhiều cơ hội hơn. Tôi tin rằng cô ấy sẽ là trợ thủ đắc lực cho chúng ta. Bây giờ vấn đề lớn nhất khiến chúng ta thua Henry không phải là các mối quan hệ ở Trung Quốc sao?"

"Tôi biết." Bob gật đầu.

Phu nhân Smith ngẩng đầu, nhìn cậu ta qua mắt kính: "Cậu hãy đi nói với cô ấy ít tin tức cần thiết, để cô ấy biết hoàn cảnh phức tạp sau khi vào công ty."

Bob quay trở lại phòng làm việc, mấy phút sau nhân viên nhân sự dẫn Tần Du đến, cô nói với cậu ta: "Bob tiên sinh, tôi đã làm xong thủ tục nhận chức, ngay mai tôi sẽ quay lại báo danh. Tôi đi trước!"

"Yolanda, chờ một chút tôi có chuyện muốn nói với cô." Bob dẫn cô vào phòng làm việc của cậu ta, sau khi cô đóng cửa và ngồi xuống ghế: "Tôi phải nói cho cô biết tình hình hiện tại của công ty trước mắt. Cuối năm ngoái Smith tiên sinh đột ngột qua đời, sau một thời gian hỗn loạn phu nhân quyết định tiếp quản công ty cho nên đội ngũ nhân sự của công ty có nhiều thay đổi và phức tạp. Charles Hà mà cô vừa nhắc đến chính là người của Henry. Henry đã ở Trung Quốc nhiều năm và anh ta kiểm soát bộ phận đầu tư bất động sản, rất quan trọng đối với công ty, nhưng trước mắt mà nói thì phu nhân và anh ta rất khó để có thể kết hợp, cho nên tôi muốn cô hiểu rõ tình hình để khi vào công ty cô có thể đối mặt với mọi tình huống."
 
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 45



Quả nhiên đúng như cô dự đoán, công ty nước ngoài đang gặp phải một vấn đề: "Tôi biết, tôi sẽ làm tốt bổn phận của mình, tôi biết tôi là người của phu nhân và được anh tuyển chọn vào vị trí này."

Bob rất vui vì Tần Du đã hiểu được ý cậu ta, cậu ta tiễn cô ra cửa.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Du ngồi xe kéo đến cửa hàng tây Minh Thái, vừa mới xuống xe đi về phía trước, thì phía sau cô có một người đi đến, vượt qua cô hai bước rồi ngừng lại.

Charles Hà dừng lại nhìn Tần Du: "Tần tiểu thư sao lại tới đây? Cô đề nghị tôi hãy nhảy ra giếng để xem thế giới bên ngoài một chút, là thế giới bên ngoài không đủ lớn, nên cô mới đến trước cửa hàng của chúng tôi sao? Cô có nghĩ là tôi đang nói chuyện tuỳ tiện?"

"Tôi sợ Tô Giới quá lớn. Hà tiên sinh bỏ qua lời đã nói thì thôi vậy, nhiều vậy đều không có ý nghĩa gì. Bây giờ tôi thu hẹp phạm vi lại một chút đặt ở cửa hàng tây Minh Thái muốn nhìn Hà tiên sinh biểu diễn như thế nào?" Tần Du làm động tác mời anh ta đi về phía trước.

Tô Giới: là một khu vực cư trú và thương mại được mở và điều hành bởi một quốc gia tại một cảng hiệp ước của một quốc gia khác

"Hừ!" Charles Hà bước nhanh đi vào trong.

Charles Hà vừa mới bước vào cửa phòng làm việc, có người nhắc nhở: " Charles, chín giờ mười phút, phu nhân Smith triệu tập họp ở phòng họp lớn."

"Lại họp?" Charles Hà bất lực ném cái mũ lên bàn: "Chẳng lẽ họp nhiều sẽ khiến bà ta hiểu rõ tình hình?"

Charles Hà liếc nhìn đồng hồ, còn mười phút nữa, anh ta chạy lên lầu đến bộ phận nhân sự để hỏi tình hình: "Hôm nay có ai đến phỏng vấn làm phiên dịch viên của bộ phận đại lý máy dệt không?"

Trưởng phòng nhân sự là một người Anh: "Không, nhưng có một trợ lý giám đốc của bộ phận đại lý máy dệt sẽ đến đây! Đi thôi! Chúng ta cùng đi họp!"

"Tân trợ lý giám đốc."

"Là do đích thân phu nhân chọn, một cô gái trẻ rất đẹp." Hai người đã đi đến phòng họp.

Một người ngoại quốc gọi Charles Hà vào bên trong. Mặc dù không có hỏi rõ, nhưng anh ta tin rằng không thể nào là người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp đó, hơn nữa còn giữ chức trợ lý của một bộ phận quan trọng được.

Lúc này Tần Du đang ở phòng làm việc của Bob, Bob dẫn cô xuống lầu, đi vào phòng làm việc của bộ phận đại lý máy dệt. Phòng này không nhỏ, có khoảng hai mươi ba mươi cái bàn làm việc. Cậu ta vào phòng gọi một tiếng lớn: "Nào mọi người, tôi giới thiệu một chút, đây là trợ lý giám đốc mới, Yolandan, tương lai cô ấy sẽ thay tôi tiếp quản công việc của bộ phận đại lý máy dệt."

DTV

Hôm nay Tần Du đã đặc biệt chú ý mặc một bộ sườn xám nhung màu nâu, rất hợp với làn da trắng như tuyết cùng màu son đỏ trên môi, nhìn cô trưởng thành hơn rất nhiều. Cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày cô sẽ dựa vào trang điểm để trông mình có thể trưởng thành hơn.

Nhưng thôi, cô cũng đã có tuổi, ở thời đại mà rất ít phụ nữ có thể làm lãnh đạo này, một thiếu nữ đứng trước một đám đàn ông của bộ phận đại lý máy dệt này cũng đã đủ khiến mọi người sửng sốt.

"Trương!" Bob gọi.

Một người đàn ông Trung Quốc đi tới: "Bob."

" Bây giờ tôi với Yolandan phải đi họp, khi cô ấy họp xong, cậu hãy giới thiệu cô ấy với các thành viên trong bộ phận nhé!"

"Vâng!"

"Yolanda, hôm nay phu nhân có tổ chức một cuộc họp, cô đi cùng với tôi."

Tần Du đặt túi xách của mình vào phòng làm việc, từ trong túi lấy ra một cuốn sổ và một cây bút, cùng Bob đi lên tầng năm.
 
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 46



Vừa đi tới cửa phòng, đã nghe thấy tiếng ồn ào bên trong: "Madam, rõ ràng ngài không thích hợp quản lý công ty nước ngoài, hiện tại công ty đã loạn lên rồi, ngài nên bàn giao lại vị trí giám đốc công ty, hằng năm tôi sẽ chia thật nhiều lợi nhuận cho ngài."

" Không phải tình hình bây giờ là chính tay anh gây ra sao?" Phu nhân Smith chất vấn.

" Ngài căn bản không hiểu tất cả tình hình Trung Quốc, Trung Quốc vô cùng phức tạp cùng hỗn loạn, hỗn chiến nhiều năm của quân đội, cả các mối quan hệ phức tạp cùng quan thuế..."

DTV

Bob dẫn Tần Du tới cửa: " Phu nhân, Yolandan đến rồi."

Phu nhân Smith nhìn mọi người đang ngồi: " Thưa các vị, chúng ta hãy dừng lại một chút."

Bên trong có bảy người nước ngoài và ba người Trung Quốc đều đồng loạt nhìn cô gái trẻ người Trung Quốc bước vào.

Phu nhân Smith đứng bên cạnh Tần Du: "Để tôi giới thiệu một chút, thành viên mới của công ty chúng ta Yolandan Tần. Cô ấy sẽ là trợ lý giám đốc bộ phận đại lý máy dệt, cô ấy sẽ hỗ trợ Bob quản lý bộ phận đại lý máy dệt."

"Madam, bà đang nói đùa sao. Một cô gái trẻ như vậy mà làm quản lý cả bộ phận đại lý máy dệt, đây là để một con vịt quản lý cả một đàn thiên nga hay sao?" Một vị râu quai nón người Anh nói.

Giờ phút này ánh mắt của Tần Du cùng Charles Hà chạm nhau, cô cười sâu xa. Charles không nghĩ tới, anh ta vẫn luôn cho là không thể nào có chuyện đó nhưng giờ lại trở thành sự thật một cách thần kỳ.

Phu nhân Smith nói với vị râu quai nón người Anh kia: "Henry, xin anh hãy chú ý chọn từ mà nói, hiện tại tôi là giám đốc công ty. Tôi có quyền tuyển một quản lý cấp trung."

Thì ra đây chính là Henry ư? Tần Du nở một nụ cười nhạt, nhìn một vòng xung quanh, cuối cùng dán mắt lên khuôn mặt Henry: "Henry tiên sinh, cổ ngữ Trung Quốc có câu "là lừa hay là ngựa thì cứ dắt ra ngoài là biết. Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, tại sao ngài lại biết tôi là một con vịt? Tại sao tôi không thể là một con thiên nga dẫn đường tốt?"

Henry vẫn luôn cho rằng những phụ nữ tóc vàng có ngũ quan góc cạnh mới là đẹp, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta phải thừa nhận người phụ nữ Trung Quốc như Tần Du cũng rất đẹp, biểu cảm khi cô nói chuyện trong trẻo nhưng lạnh lùng, trên người còn tản mác một loại khí chất quý tộc của quốc gia bọn họ.

Tần Du mang theo nụ cười ngồi xuống chiếc ghế trống, nhìn thẳng vào Henry. Henry bị ánh mắt khiêu khích của cô chọc giận: "Vị tiểu thư này, điều gì khiến cô tự tin là mình có thể quản lý tốt một bộ phận chuyên môn như vậy?"

Tần Du dựa vào lưng ghế, tràn đầy tự tin, nhẹ giọng nói: "Thiên phú."

Câu trả lời gần như cuồng vọng của người phụ nữ người Trung Quốc này khiến anh ta tức giận đến suýt nữa đánh rơi tẩu thuốc: "Thiên phú gì? Hát hay nhảy?"

"Ca hát hay nhảy múa cũng chỉ có thể coi là sở thích, trên phương diện lãnh đạo, chúng ta hãy để thời gian trả lời cho mọi nghi vấn này của ngài. Chúng ta đừng làm lãng phí thời gian của mọi người được không?"

Phu nhân Smith nghe Tần Du nói như vậy, quay sang mọi người: "Yolanda, cô hãy giới thiệu một chút về mình và làm quen cùng toàn thể các thành viên trong công ty."

Sau khi Tần Du giới thiệu bản thân với toàn bộ thành viên, phu nhân Smith tiếp tục cuộc họp.
 
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 47



Nói về bộ phận đại lý máy dệt, Bob đang báo cáo, Tần Du chăm chú lắng nghe: "Bên phía Hải Đông, nhà máy bông và nhà máy in nhuộm đã được xây dựng thêm. Về máy dệt của họ, chúng ta vẫn còn khả năng thu mau rất lớn. Nhưng máy in không phải là điểm mạnh của chúng ta. Tôi đoán họ sẽ sử dụng máy Andrew từ Hà Lan hoặc họ có thể trực tiếp sử dụng máy Heidelberg. Dù sao máy in của Cohen vẫn là một thương hiệu mới. Như bà đã biết, chúng tôi đã liên lạc với họ nhiều lần, họ cũng có những băn khoăn. Lần này Josh đến, không có hẹn trước với Steven. Hôm qua tôi đã liên lạc với nhà máy in nhuộm Hải Đông và nói rằng Steven đang ở Hán Khẩu, không có thời gian gặp mặt."

Phu nhân Smith hỏi: "Không có có hỏi qua trước sau? Không biết lịch trình của Steven sao?"

"Tôi nghe từ những người bên phía Hải Đông nói, Steven đột ngột sắp xếp đi Hán Khẩu."

Steven ở nhà máy in nhuộm Hải Đông đang ở Hán Khẩu này chính là Tống Thư Ngạn, Tần Du chỉ có thể nói rằng thế giới thật là nhỏ.

"Hỏi lại đi. Ngay cả trước đây có Josh ở đây, chúng ta vẫn thiếu người có thể phiên dịch chính xác, bây giờ có Yolanda, vẫn là hy vọng Josh có thể gặp mặt Steven để trao đổi." Phu nhân Smith nói.

"Madam, tôi muốn tổ chức một cuộc họp để thảo luận về ưu điểm và nhược điểm của ba nhãn hiệu chúng ta vừa nêu ra. Đứng ở góc độ khách hàng, nếu họ sử dụng thương hiệu mới này, họ sẽ làm gì, họ có bất kỳ băn khoăn nào không? Sau khi thảo luận xong, chúng ta sẽ quyết định cách liên lạc với Steven. Nếu thực sự có thể làm việc, vậy thì chỉ cần đến Vũ Hán, bày tỏ thành ý của chúng ta. Nếu như sản phẩm của Cohen thực sự không hiệu quả vậy thì không cần đi chuyến này, dù sao Hải Đông cũng đã hoạt động trong ngành nhuộm này nhiều năm rồi." Tần Du đề nghị.

Phu nhân Smith nói: "Được, Josh sẽ có mặt ở công ty lúc mười giờ. Tôi sẽ cùng tham gia cuộc họp."

"Tiểu thư Thiên Nga Trắng, tôi cũng sẽ tham gia cuộc họp này." Henry nhìn về phía Tần Du, anh ta quả thực muốn nhìn một chút, rốt cuộc là cái gì khiến cô gái trẻ tuổi này ngông cuồng như vậy.

"Hoan nghênh."

Sau đó đến lượt báo cáo bất động sản, Charles Hà đứng dậy và viết một số dữ liệu lên bảng đen phía sau, là giá đất mà công ty mua gần đây.

Lúc này Tần Du mới phát hiện, bất động sản thời Trung Hoa Dân Quốc cũng rất được quan tâm, cô nhớ lúc học lịch sử có nói 1927-1937 là là thời kỳ hưng thịnh của thời dân quốc. Mười năm này là một khoảng thời gian ngắn tương đối ổn định, kinh tế và xã hội phát triển vượt bậc, trong khoảng thời gian này bất động sản luôn phát triển nhanh chóng.

Sau đó quân đội Nhật Bản xâm chiếm Trung Quốc, dân tị nạn tràn vào Tô Giới, mười năm yên ổn tan thành mây khói, Tô Giới nước ngoài ở Thượng Hải trở thành một nơi tạm thời an toàn, và rồi những người tị nạn tràn vào Tô Giới...

Có lẽ cô có thể làm một ít chuyện, đến lúc đó có thể trợ giúp một số người.

Khoảng mười giờ cuộc họp kết thúc, Tần Du đi xuống bộ phận đại lý máy dệt ở dưới lầu.

Đi tới cửa lại nghe thấy bên trong có tiếng ồn ào: "Mẹ kiếp, phiền phức lắm rồi đấy, để một cô gái khoảng hai mươi mấy tuổi lên làm lãnh đạo, có phải lúc trước bị cánh cửa nhà vệ sinh đập vào đầu nên hỏng luôn rồi không, cảm thấy chỗ này của chúng ta còn chưa đủ loạn nên muốn tìm thêm chuyện để làm loạn thêm đúng không? Người nước ngoài nào cũng vì tranh quyền mà cái gì cũng có thể làm ra à?"
 
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 48



Tần Du đi vào bên trong trông thấy có người đẩy một người đàn ông ngồi ở bàn làm việc: "A Thắng!"

Ông anh này quay đầu qua nhìn cô vẻ mặt lộ ra có hơi xấu hổ nên lập tức ngồi dậy khỏi bàn làm việc. Tần Du không để ý đến anh ta mà lập tức đi đến chỗ công nhân Trương vừa rồi Bob chỉ định: "quản lý Tần, để tôi giới thiệu cho cô làm quen với các nhân viên của bộ phận chúng ta."

"Làm quen với ông trước được không?" Tần Du vươn tay: "Tôi tên là Tần Du."

"Trương Phúc Hỉ, điều hành toà máy dệt."

Bob đã giới thiệu với cô rồi. Cứ nhìn mặt mà bắt hình dong thì chính là liên quan đến nghiệp vụ tiêu thụ, dựa theo kiếp trước thì người này chính là giám đốc tiêu thụ.

"Ai là người phụ trách máy in?" Tần Du hỏi ông ta.

DTV

"Chúng tôi không dựa theo các loại sản phẩm mà dựa theo khách hàng phụ trách." Trương Phúc Hỉ chỉ tay vào ông anh vừa mới nói linh tinh kia: "Hải Đông là khách hàng của Đinh Trường Thắng."

"Chuẩn bị mở cuộc họp." Tần Du nhìn người tên Đinh Trường Thắng kia, người này chắc hẳn chưa đến ba mươi tuổi, cô nói: "Ông với Tiểu Đinh cùng nhau tham gia."

"Được!"

Tần Du cũng không tranh thủ thời gian đi làm quen cùng những người khác nữa, ngược lại cô trở lại văn phòng cầm lấy chén trà uống một ngụm, đi vào cầm theo vở bút nói: "Lão Trương, Tiểu Đinh chúng ta đi lên mở họp thôi."

Tần Du đi ở phía trước, Đinh Trường Thắng lớn hơn cô cả mười mấy tuổi cùng Trương Phúc Hỉ hơn cô cả một thế hệ cũng đều đi theo phía sau cô.

"Cô ấy gọi tôi là Tiểu Đinh sao?" Đinh Trường Thắng nói với Trương Phúc Hỉ.

"Có vấn đề gì sao?"

"Cô ấy mới bao nhiêu tuổi chứ?"

"Thì cậu nói với cô ấy cứ gọi cậu là Lão Đinh không phải được rồi sao?"

"Cái đấy không phải chuyện cần thiết."

Josh và Bob đã chờ sẵn, Tần Du chào hỏi với Josh rồi cũng hàn huyên vài câu, chỉ chốc lát sau phu nhân Smith cùng Henry cũng cùng nhau đi vào.

Chờ tới khi hai người ngồi xuống, Tần Du mới đứng lên đi đến phía trước bảng đen cầm phấn vẽ biểu đồ lên trên bảng. Phía trên được đánh dấu bằng tiếng Anh, chiều ngang có ba nhãn hiệu còn chiều dọc là ưu khuyết điểm, cô nói bằng tiếng Đức: "Josh, tôi đã hiểu biết sơ bộ rồi, thương hiệu của công ty các anh còn chưa độ nổi tiếng ở Trung Quốc nên rất khó mở rộng ra khỏi thị trường. Ở xưởng in Hải Đông, trước mắt anh hẳn nên gặp hai thương hiệu đối thủ là Heidelberg và Andrew. Hiện tại chúng ta đang cần làm rõ hoàn toàn đâu là điểm mạnh và điểm yếu giữa hai thương hiệu."

"Tôi đến từ Heidelberg cho nên tôi hoàn toàn hiểu rõ về Heidelberg, bao gồm cả giá cả và hệ thống của họ. Đối với Andew, tôi chỉ có thể nói rằng tôi hiểu rất rõ về sản phẩm của bọn họ nhưng về giá cả thì chỉ biết đại khái thôi."

"Không sao cả, tôi chỉ đang muốn nói cho anh biết để sắp xếp lại ý tưởng thôi." Tần Du nói với Josh xong lại quay đầu qua nói với Đinh Trường Thắng: "Tiểu Đinh, phía trên bảng đen anh phụ trách ghi nhớ nhé."

Tần Du bắt đầu liệt kê tất cả những thông số quan trọng, đây chính là logic cơ bản để tiêu thụ xe hơi. Chỉ có cách so sánh với các sản phẩm cạnh tranh và liệt kê các thông số một cách rõ ràng thì lợi thế của sản phẩm mới có thể được phản ánh một cách trực quan.

Josh nói Tần Du viết xuống từng điều liệt kê rất rõ ràng, hơn nữa cô còn phải phiên dịch cho mọi người

Tần Du quay đầu hỏi Josh: "Đứng theo góc độ và phân tích của anh, sản phẩm của các anh ngoại trừ có thương hiệu không nổi tiếng bằng các thương hiệu khác bên ngoài thì hẳn rất có ưu thế. Vậy anh nói cho tôi biết vì sao trong tình huống như vậy khách hàng vẫn không muốn dùng sản phẩm của các anh? Nếu như tôi là khách hàng, tôi có thể tin cậy Minh Thái bởi vì bọn họ đã có hai mươi năm lịch sử ở Trung Quốc, nhưng tôi lại không có sự tin tưởng với anh. Anh sẽ làm như thế nào để loại bỏ đi nỗi băn khoăn của tôi. Ngộ nhỡ sản phẩm của anh không được tốt như miêu tả vậy đến khi đó xảy ra vấn đề gì chẳng lẽ lại ngừng sản xuất sao?"

"Tôi đã nói rõ ràng rồi, quả thật thiết bị của chúng tôi không thua kém gì so với Heidelberg nhưng giá cả của chúng tôi chỉ bằng 70% của Heidelberg, chỗ này giá cả chênh lệch rất lớn."

"Trước khi có được danh tiếng thì mọi hình dung về sản phẩm của anh đều chỉ vô nghĩa mà thôi." Tần Du đi đến trước mặt Josh: "Muốn để cho khách hàng dùng sản phẩm của anh thì thứ cần thiết phải làm là dùng hành động thực tế để khiến cho khách hàng yên tâm."

"Hành động thực tế là cái gì?"

Tần Du đi đến trước bảng đen cầm lấy phấn viết "Bảo hành miễn phí từ ba đến năm năm". Sau khi giải thích loại nguyên tắc bảo hành hư hỏng không do con người tạo ra ở đời trước xong cô lại nói: "Nếu như anh có sự tin tưởng đối với sản phẩm của các anh vậy thì các anh căn bản sẽ không phát sinh ra phí hao tổn nào cả. Nếu như sản phẩm của các anh không được tốt như vậy thì các anh phải phụ trách bảo hành, hơn nữa còn phải phục tốt 24/24. Bởi vì chất lượng phục vụ của các anh tốt thì khách hàng sẽ bằng lòng cho các anh cơ hội. Anh cảm thấy thế nào?"

"Nhưng mà các nhà máy buôn khác đều không yêu cầu như vậy, nếu như xảy ra vấn đề gì thì đồng nghĩa với việc chúng tôi phải chạy tới nước Đức, phí tổn này có vẻ tương đối cao."

"Nói tóm lại trong trường hợp phát sinh bảo trì người phải trả phí tổn không phải nhà máy buôn hay là khách hàng. Nếu áp lực từ nhà sản xuất máy móc, để giảm bớt bảo trì vậy anh hãy cố gắng dốc hết sức làm ra được sản phẩm tốt hơn. Nhưng đối với khách hàng, khi khách hàng không có sự lựa chọn thì họ chỉ có thể chọn thương hiệu này, một khi người cạnh tranh xuất hiện tất nhiên họ sẽ lựa chọn đối thủ cạnh tranh bởi vì áp lực nhỏ hơn. Đây cũng là mặt cho thấy anh có sự tin tưởng tuyệt đối với sản phẩm của chính mình. Mặt khác nếu như phí tổn phục vụ cao thì anh cũng có thể lựa chọn người đi đến Đức chấp nhận đi huấn luyện khoảng nửa năm đến một năm rồi về sau uỷ quyền cho Minh Thái giúp anh bảo trì. Sau khi tiến hành sửa chữa thanh toán xong thì như vậy sẽ khiến cho khách hàng của anh có thể nhận được các dịch vụ tốt hơn, các anh cũng có thể tiết kiệm phí tổn."

DTV

Henry có thể nói tiếng Đức, lúc trước anh ta không nhúng tay vào là vì muốn nhìn phu nhân Smith không thể xử lý được chuyện này. Hiện tại trông thấy Tần Du có thể nói lưu loát được hai loại ngôn ngữ như vậy, anh ta hút điếu thuốc phun ra một ngụm khói rồi nói: "Tiểu thư thiên nga trắng, cô phải biết rằng hiện tại hầu hết các khách hàng đều đã có bộ phận bảo trì rồi, một số những sự cố nhỏ bọn họ cũng tự có thể giải quyết được. Nếu như cô đẩy ra phục vụ như vậy có thể sẽ giữ được miệng khách hàng nhưng về sau có chuyện gì bọn họ đều sẽ tìm tới chúng ta. Cùng lắm chúng tôi cũng chỉ có thể kiếm được một ít tiền từ bọn họ, làm thế này không phải đang tự tìm kiếm phiền toái cho mình sao?"

Sau khi phiên dịch một lần, Tần Du chỉ lên bảng đen nhìn một lượt những người đang ngồi có mặt ở đây: "Mọi người còn có thắc mắc gì về sản phẩm này thì có thể nói ra?"

Phu nhân Smith nói: "Yolanda, cô tiếp tục đi."
 
Xuyên Thành Đại Thiếu Phu Nhân
Chương 49



Tần Du quay đầu hỏi Josh: "Đứng theo góc độ và phân tích của anh, sản phẩm của các anh ngoại trừ có thương hiệu không nổi tiếng bằng các thương hiệu khác bên ngoài thì hẳn rất có ưu thế. Vậy anh nói cho tôi biết vì sao trong tình huống như vậy khách hàng vẫn không muốn dùng sản phẩm của các anh? Nếu như tôi là khách hàng, tôi có thể tin cậy Minh Thái bởi vì bọn họ đã có hai mươi năm lịch sử ở Trung Quốc, nhưng tôi lại không có sự tin tưởng với anh. Anh sẽ làm như thế nào để loại bỏ đi nỗi băn khoăn của tôi. Ngộ nhỡ sản phẩm của anh không được tốt như miêu tả vậy đến khi đó xảy ra vấn đề gì chẳng lẽ lại ngừng sản xuất sao?"

"Tôi đã nói rõ ràng rồi, quả thật thiết bị của chúng tôi không thua kém gì so với Heidelberg nhưng giá cả của chúng tôi chỉ bằng 70% của Heidelberg, chỗ này giá cả chênh lệch rất lớn."

"Trước khi có được danh tiếng thì mọi hình dung về sản phẩm của anh đều chỉ vô nghĩa mà thôi." Tần Du đi đến trước mặt Josh: "Muốn để cho khách hàng dùng sản phẩm của anh thì thứ cần thiết phải làm là dùng hành động thực tế để khiến cho khách hàng yên tâm."

"Hành động thực tế là cái gì?"

Tần Du đi đến trước bảng đen cầm lấy phấn viết "Bảo hành miễn phí từ ba đến năm năm". Sau khi giải thích loại nguyên tắc bảo hành hư hỏng không do con người tạo ra ở đời trước xong cô lại nói: "Nếu như anh có sự tin tưởng đối với sản phẩm của các anh vậy thì các anh căn bản sẽ không phát sinh ra phí hao tổn nào cả. Nếu như sản phẩm của các anh không được tốt như vậy thì các anh phải phụ trách bảo hành, hơn nữa còn phải phục tốt 24/24. Bởi vì chất lượng phục vụ của các anh tốt thì khách hàng sẽ bằng lòng cho các anh cơ hội. Anh cảm thấy thế nào?"

"Nhưng mà các nhà máy buôn khác đều không yêu cầu như vậy, nếu như xảy ra vấn đề gì thì đồng nghĩa với việc chúng tôi phải chạy tới nước Đức, phí tổn này có vẻ tương đối cao."

"Nói tóm lại trong trường hợp phát sinh bảo trì người phải trả phí tổn không phải nhà máy buôn hay là khách hàng. Nếu áp lực từ nhà sản xuất máy móc, để giảm bớt bảo trì vậy anh hãy cố gắng dốc hết sức làm ra được sản phẩm tốt hơn. Nhưng đối với khách hàng, khi khách hàng không có sự lựa chọn thì họ chỉ có thể chọn thương hiệu này, một khi người cạnh tranh xuất hiện tất nhiên họ sẽ lựa chọn đối thủ cạnh tranh bởi vì áp lực nhỏ hơn. Đây cũng là mặt cho thấy anh có sự tin tưởng tuyệt đối với sản phẩm của chính mình. Mặt khác nếu như phí tổn phục vụ cao thì anh cũng có thể lựa chọn người đi đến Đức chấp nhận đi huấn luyện khoảng nửa năm đến một năm rồi về sau uỷ quyền cho Minh Thái giúp anh bảo trì. Sau khi tiến hành sửa chữa thanh toán xong thì như vậy sẽ khiến cho khách hàng của anh có thể nhận được các dịch vụ tốt hơn, các anh cũng có thể tiết kiệm phí tổn."

DTV

Henry có thể nói tiếng Đức, lúc trước anh ta không nhúng tay vào là vì muốn nhìn phu nhân Smith không thể xử lý được chuyện này. Hiện tại trông thấy Tần Du có thể nói lưu loát được hai loại ngôn ngữ như vậy, anh ta hút điếu thuốc phun ra một ngụm khói rồi nói: "Tiểu thư thiên nga trắng, cô phải biết rằng hiện tại hầu hết các khách hàng đều đã có bộ phận bảo trì rồi, một số những sự cố nhỏ bọn họ cũng tự có thể giải quyết được. Nếu như cô đẩy ra phục vụ như vậy có thể sẽ giữ được miệng khách hàng nhưng về sau có chuyện gì bọn họ đều sẽ tìm tới chúng ta. Cùng lắm chúng tôi cũng chỉ có thể kiếm được một ít tiền từ bọn họ, làm thế này không phải đang tự tìm kiếm phiền toái cho mình sao?"
 
Back
Top Bottom