- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #21
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0537: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 19
CHƯƠNG 0537: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 19
CHƯƠNG 0537: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 19EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Sau nửa đêm, Tư Căng đã nhắm hai mắt lại.Độc trong cơ thể nguyên chủ quá hao mòn tinh thần, trong khoảng thời gian ngắn, cậu có lẽ có thể dựa vào căn cơ của võ tướng, đọ cao thấp với Bắc Đường Lâm Uyên.Nhưng bốn canh giờ, lại là vô cùng khó khăn.Bị nhãi con "mới ra đời" này lăn qua lăn lại quá sức.Thậm chí không tới kịp tắm rửa, liền ngủ say.Chợp mắt nửa canh giờ, lại bị Bắc Đường Lâm Uyên gọi dậy.Cầm chút canh sườn, từng chút một đút cho cậu: "Uống chút đi, bổ sung chút thể lực."
"Ngươi làm?"
Tư Căng bất mãn lầm bầm một câu, bởi vì thanh âm có chút nhỏ, không quá có thể nhận ra tâm tình.Bắc Đường Lâm Uyên gật đầu, trong con ngươi hơi có chút kiêu ngạo: "Ăn ngon đi?
Ta mới vừa đi ra ngoài dùng phòng bếp nhỏ phòng phụ bên cạnh kia làm, tốn gần nửa canh giờ đấy, ta chính là người nấu ăn tốt nhất môn phái bọn ta, ngươi..."
Tư Căng: "Thật là khó uống."
Bắc Đường Lâm Uyên:...Tư Căng đẩy tay y ra: "Mặn, làm họng ta đau, không uống nữa."
Bắc Đường Lâm Uyên:......"
Ta cảm thấy ngươi đau họng không phải là bởi vì canh của ta."
"Ta nỉ non bốn canh giờ, cũng đau."
Ngoài miệng nói như thế, nhưng vẫn là vội vàng bỏ chén đũa xuống, cầm nước trà cho Tư Căng thắm giọng.Ân cần nói: "Khá hơn chút nào không?"
Dừng một chút lại nói: "Lần sau ta lại làm nhạt chút, không phải là suy nghĩ ngươi không sức lực gì, để cho ngươi ăn lót dạ sao?"
Tư Căng gật đầu, không có che đậy cảm giác đau, hơi nhúc nhích, cả người thì giống như lỏng lẻo, đau cũng vui thích.Bắc Đường Lâm Uyên thấy tình thế, khoác áo khoác cho cậu, chuyển tay ôm người lên: "Ta dẫn ngươi đi tắm rửa."
"Không muốn di chuyển."
"Không được."
Ám vệ kiên trì: "Những thứ đó lưu lại, ngươi sẽ sinh bệnh, chẳng lẽ..."
Y cười cười, đầu lỗ tai đỏ đi trêu chọc Tư Căng: "Vương gia thật sự muốn mang thai con ta?"
Thằng nhóc thối này, học cái gì đều mau!Tư Căng khẽ cắn môi, một chân đạp người ra ngoài.Mang giày đứng lên tới: "Ta tự mình đi."
"Ta sai rồi Căng Căng, đừng tức giận, ta nói sai."
Bắc Đường Lâm Uyên lần thứ hai tới gần, chịu đựng bụng bị đạp đau liên tục xin lỗi.Lại mổ mổ khóe môi Tư Căng, ôm người lên, đi tới bể tắm nước nóng.Bên cạnh ao khói trắng lượn lờ, Tư Căng mệt mỏi tựa vào người trong lòng.Trên người xanh tím tím, chồng lên với vài vết sẹo khó coi, vậy mà sinh ra vài phần vẻ đẹp mê hoặc lòng người.Trên giang hồ người đều gì đều có, Bắc Đường Lâm Uyên cũng từng thấy có người thích nam phong.Thế nhưng bầu bạn nam của mấy người kia đều là gầy gò thanh tú đẹp đẽ, đưa mắt nhìn sang, nam nữ khó phân, so với phụ nữ còn biết làm nũng hơn.Cũng không phải là nói tính cách của người ta không tốt, chỉ là bản thân Bắc Đường Lâm Uyên tính tình ngang ngược, không ăn bộ dạng kia, cần phải tìm một người giảm cái tôi của mình.Yêu thế lực ngang nhau mới thú vị.Y lẳng lặng nhìn Tư Căng, đưa tay chậm rãi xoa mặt cậu, không khỏi tới một câu: "Ngươi thật là đẹp mắt, thật muốn lấy về nhà."
Trong lòng Tư Căng tức giận, vốn muốn đâm y hai câu, chợt nghe y chuyển ý: "Không đúng, ta không có nhà, ngươi nguyện ý cho ta một mái nhà sao?"
Lời nói này không vui không buồn, nghe không ra tâm tình.Lại giống như là một đứa bé mê man đang kéo tay cậu xin giúp đỡ, để cho trái tim của người ta nhịn không được mềm xuống.Tư Căng khó khăn đứng lên, trở tay ôm chặt y, yếu ớt treo ở trên thân người, "Nguyện ý."
Bắc Đường Lâm Uyên cười cười, trong lòng đặc biệt ấm áp.Cúi đầu, ôn nhu hôn cậu.Chưa đến phút chốc, lại hôn đến mình nổi lửa.Tư Căng hơi dừng lại một chút, có chút phiền não, đẩy người ra nói: "Ta không được..."
Đang nói, cảm giác có cái thứ gì chui vào thức hải.Hổ con vác một bao lớn hơn nữa, thở hổn hển chạy trở về.Nâng hai móng vuốt nhỏ lên, đào một hộp kẹo que lớn ra, trong nháy mắt sáng lên mắt sao.[đại nhân đại nhân, ta dzề rồi —— mang cho ngài bao kẹo que lớn làm quà nè!][ta còn học thật nhiều kỹ năng mới, có...]'Ít nói nhảm.' Tư Căng cắt đứt nó, thần thức nói ra mấy chữ.'Che đậy cảm giác đau.'===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---