- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,455
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #31
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0547: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 29
CHƯƠNG 0547: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 29
CHƯƠNG 0547: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 29EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE "Nhưng ta ngày mai còn có việc."
Tư Căng nắm chặt cổ áo y, hơi hơi nhón chân, tựa vào bên môi y.Nhẹ nhàng thổi một hơi thở, nỉ non lên tiếng: "Ngày mai ta đến trong nhà bạn đồng sự nhìn xem, muốn làm hoàng đế, dù sao cũng phải làm tốt quan hệ với một ít đại thần, không xuống được giường nhỏ mà nói..."
Nói, đưa tay vuốt ve eo Bắc Đường Lâm Uyên: "Không quá thích hợp."
Động tác Bắc Đường Lâm Uyên dừng một chút, bị hai động tác trêu chọc của cậu làm cho hô hấp dồn dập, thiếu chút nữa ngay cả khí đều không biết thở.Ôm người lên, hai bước đặt ở trên bàn sách, hai mắt hơi hơi chớp ánh sáng: "Ngươi bộ dáng này, nhưng không giống như là muốn cự tuyệt ta."
"Bây giờ trời mới vừa tối."
Tư Căng ôm chặt nhóc sói nhỏ trước mặt sói: "Cho ngươi hai canh giờ, ta phải đuổi kịp trước giờ tý đi Kinh Giao...
Ưm..."* giờ tý (từ 11 giờ đêm đến 1 giờ sáng)Lời còn chưa dứt, môi bị chặn.Bàn sách có chút lắc lư.Đung đưa rối loạn tấu chương, cũng nhiễu loạn lòng của hai người.......Nói là hai canh giờ, thực tế còn cần tắm rửa thay y phục một lần nữa.Ám vệ nhỏ không dám trễ nải đại sự đưa kẹo của chủ nhân, không thể làm gì khác hơn là ủy ủy khuất khuất hầu hạ Tư Căng thay xong quần áo, cố ý che vết tích trên cổ cậu.Không yên lòng từng lần một dặn dò: "Nhớ kỹ trễ nữa cũng phải trở về vương phủ, không thể ở bên ngoài ban đêm."
Tư Căng: "Biết."
"Còn có không cho phép uống rượu, một giọt rượu cũng không thể dính, không thể ở bên ngoài uống say."
Tư Căng: "Biết rồi."
"Nếu là có người mời ngươi đi tiểu quan quán, không cho phép đi, là phải bị bắt vào Đại lý tự."
Tư Căng: "...
Biết."
"Còn có...
Nga nga nga, ngươi làm sao đánh ta?"
Bắc Đường Lâm Uyên bị ném ra khỏi phòng, lại không yên lòng dặn dò Ninh Quyết nửa ngày, mới lưu luyến không rời rời khỏi.Rõ ràng thì bảy ngày a, trước đây y cũng không coi ra gì mà.Bây giờ làm sao thì cảm thấy gian nan như thế chứ.Chẳng qua không sợ, một năm cuối cùng rồi.Y sang năm thì trở thành hai mươi tuổi lễ đội mũ trưởng thành rồi, liền có thể đến tìm Căng Căng cầu hôn, ngày sau, liền có thể mang cậu ấy cùng nhau ăn tết rồi.Sau khi Bắc Đường Lâm Uyên đi, Tư Căng để cho Tiểu Yêu mở che đậy cảm giác đau, tinh thần sảng khoái đi đại doanh Kinh Giao.Lễ mừng năm mới vẫn luôn bận rộn nhiều ngày, đi dạo các nơi, rất nhanh liền đến giao thừa.Lão hoàng đế là một người trọng tình nghĩa, đến đêm trước tết, tất nhiên kêu hoàng hậu, sủng phi cùng con trai con gái cùng đi hoàng cung ăn bữa cơm đoàn viên.Vị trí gần hoàng đế, vốn vẫn luôn là đại Hoàng tử ngồi.Bây giờ đại Hoàng tử đi rồi, vị trí này thì biến thành của nhị Hoàng tử Ninh Tư Chấn.Ban đầu vị trí thái tử, mỗi khi đã đến lễ mừng năm mới cũng sẽ bị hắn chiếm, để cho hắn có một loại ảo giác làm thái tử.Đây là thời khắc chói lọi nhất của Ninh Tư Chấn, hắn vẫn luôn cho rằng quang vinh.Nhưng lần này vị trí kia, lại ngồi một em bé năm tuổi.Đó là đích tử của đại Hoàng tử, ứng cử viên hoàng đế lão hoàng đế từng hướng vào nhất —— Ninh Long Hi.Long Hi, có hi vọng thừa kế chân long đế vương, tên thật tốt.Nhưng thì tính là cho dù tốt đó cũng là một đứa nhỏ cách thế hệ, không có tư cách thừa kế ngôi vị hoàng đế.Hắn tiến lên hai bước, thừa dịp bốn phía ít người, nâng tay đẩy đứa bé thật vất vả leo lên băng ghế kia, lạnh lùng răn dạy: "Ngồi phía sau đi, theo như quy củ ngồi vào phía sau thập bát hoàng thúc của ngươi."
Ninh Long Hi tỉnh tỉnh mê mê nâng đầu, cuối cùng, mất mát gật đầuMẫu phi bé khó sinh mà chết, phụ hoàng lại đi sớm, người nhà còn dư lại duy nhất bây giờ chỉ có hoàng đế gia gia.Vốn là muốn cách hoàng đế gia gia gần một ít, bây giờ...Đang đi ra ngoài, bé con lần thứ hai bị túm lên.Tư Căng đi vào trong điện, ôm người vào trong lòng: "Hi Nhi đi chỗ nào a?
Đừng để ngã, tới, cùng ngồi với tứ hoàng thúc."
Đứa nhỏ nho nhỏ nháy mắt to ngưng mắt nhìn Tư Căng.Tay mập ú niết cổ áo của Tư Căng, mím môi gật đầu, nước mắt bị đè nén sắp tràn mi.Rất kiên cường, trách không được là người thừa kế ngôi vị hoàng đế hoàng đế hướng vào nhất đấy.Ninh Tư Chấn liếc mắt nhìn Tư Căng, ngồi xuống, lạnh lùng châm chọc: "Giả bộ cái gì chứ, ngươi chẳng qua hâm mộ vị trí này của ta, nhưng Ninh Tư Căng, ngươi nhớ kỹ, ta là lão nhị, ngươi chỉ là một lão tứ.
Ta nếu không chết, ngươi vĩnh viễn đều không ngồi tới chỗ này!"
Dứt lời, lại cong lên một tia ý cười thâm độc ——Hắn và Nam Cung gia vạch kế hoạch lâu như thế, hôm nay nhất định có thể để cho Ninh Tư Căng, chết ở hoàng cung!Đang nghĩ ngợi, lão hoàng đế đi đến, mắt nhìn Ninh Tư Chấn đối diện Tư Căng, dứt khoát mở miệng hỏi: "Hai người các con tới đây sớm thế a, trò chuyện cái gì đấy?"
Ninh Tư Chấn vội vàng đổi khuôn mặt tươi cười, mới vừa muốn giải thích với lão hoàng đế, thì thấy Ninh Long Hi trong lòng Tư Căng khóc lên, chỉ Ninh Tư Chấn hô to lên tiếng."
Hu hu hu, hoàng gia gia, nhị hoàng thúc bắt nạt con, bóp đỏ cả tay con rồi!"
"Hu hu o ·()o · "Lão hoàng đế quý trọng cháu trai nhỏ này nhất, nghe vậy, sắc mặt lúc này trầm xuống.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---