- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,569
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0557: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 39
CHƯƠNG 0557: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 39
CHƯƠNG 0557: VUA PHẢN DIỆN TÀN NHẪN ĐANG THUẦN HÓA THÍCH CHÓ SÓI 39EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Nhiều năm như thế...Caậu nhiều năm như thế, đến tột cùng là làm sao trải qua?Nghe được câu này, mạch suy nghĩ của Tư Căng không khỏi lướt qua nguyên chủ, bay đến mấy trăm năm trước.Cậu là đại tướng quân, đại nguyên soái của Thiên giới.Đi theo lão thiên quân thành lập rất nhiều chế độ thiên đình sớm nhất, thuộc hạ người tài ba chí sĩ vô số.Chẳng qua tốn năm mươi năm, liền kết thúc đại chiến thần ma, dẹp yên thế lực khắp nơi, nhất thống Thiên giới.Lão thiên quân ở trên đài Lăng Yên sắc phong cậu là nguyên soái, để cậu làm võ tướng cao nhất Thiên giới, trấn thủ hòa bình tám phương.Cậu lúc đó, mới chưa đến một trăm ba mươi tuổi. (PS: Thiên giới chỗ Căng Căng một trăm tuổi thành niên.)Ở thiên thần khác còn đang ở thời kì phản nghịch thành trưởng thành, ngay cả thần lực đều không biết tự mình tu luyện, làm đến tình cảnh tỉ tỉ thần ma đều theo không kịp.Còn trẻ hết sức lông bông, khi đó ngay cả Thanh Vân đều nhắc nhở qua cậu "Thiên bình thịnh thế chết tướng quân", triều đình ngươi lừa ta gạt quá nhiều, để cho cậu ở trước mặt thần quan khác và lão thiên quân, giữ lại chút đầu óc.Cậu sau đó cũng xác thực phát hiện vấn đề của lão thiên quân, mặc dù đã hết lòng hết dạ bố trí phòng vệ, lại cuối cùng...
Vẫn là bị lão kéo xuống vực sâu.Sống dở chết dở bò ra ngoài, rơi một thân bị thương đến tàn phế.Nói cho cùng, cậu và nguyên chủ vị diện này, ngược lại thực sự là tồn tại có nhiều chỗ tương tự.Tư Căng không khỏi có chút tức cảnh sinh tình.Khóe mắt hơi hơi lòe ra vài giọt nước mắt, muốn đưa tay lau đi, lại bị Bắc Đường Lâm Uyên mạnh mẽ ngăn lại.Người đàn ông cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên nước mắt của Vương gia, đau lòng trong con ngươi càng sâu.Đau lòng lại nương theo vài phần luống cuống làm sai, giống như là một đứa nhỏ ngây thơ, bị một động tác nho nhỏ của Tư Căng, kích thích nhốn nháo hoảng loạn.Là y nói sai lời nào, chọc Căng Căng đau lòng rồi sao?"
Căng Căng, ta...
Ta không phải cố ý, ngươi đừng như vậy, sau này ngươi làm gì ta đều làm bạn với ngươi, ta nói sai, sau này không bao giờ nói nữa, ngươi...
Ngươi cắn ta có được hay không...
Ưm..."
Vừa mới dứt lời, môi thì bị Tư Căng hung hăng gặm một cái.Hai giọt máu rơi vào bên môi Vương gia điên kia, bị Tư Căng khẽ liếm đi.Dính huyết khí của đối phương, Tư Căng mới hài lòng cười lên: "Không có gì, ngươi lừa ta gạt quá nhiều, ngươi làm bạn với ta liền tốt rồi, ta cũng không trách ngươi nói sai lời gì, dù sao..."
Tư Căng dừng một chút, hít sâu một hơi, tựa hồ đột phá hàng rào tâm lý gì, mới tiếp tục nói: "Dù sao người không ngông cuồng uổng thiếu niên nha."
Người không ngông cuồng uổng thiếu niên.Cậu trước đây lúc thiếu niên khí thịnh, mỗi ngày lấy này khoe khoang bản thân.Sau khi giết xong lão thiên quân vào tù, liền càng ngày càng chán ghét mà vứt bỏ những lời này.Nhưng sau đó, lý giải được A Uyên cũng là ở lúc thiếu niên khí thịnh, mang một thân ngông cuồng, đạp hàng vạn hàng nghìn xương khô leo lên vị trí thiên quân, với những lời này, lại có chút thêm vài phần yêu thích.Đến lúc đó, Tư Căng mới từ từ ý thức từ từ nhận ra được, những lời này bản thân cũng không mang khen chê.Chỉ là trước đây cậu không chịu buông tha bản thân mà thôi.Hai người một lần nữa hôn đến một chỗ, trải qua Bắc Đường Lâm Uyên hỏi như thế, cũng mất tâm trạng tiếp tục ngủ.Dứt khoát thừa dịp một canh giờ trước tiệc tối, ăn một "no cơm" một bữa nho nhỏ.Bởi vì Bắc Đường Lâm Uyên biết thời gian không đủ, động tác có chút gấp, sau đó lúc ra cửa, Tư Căng cả người đều là mềm nhũn.Vội vàng dặn dò Hạ công công đi thu thập giường, tay chống gậy đều có chút run rẩy.Hạ công công không rõ nguyên do, chỉ cho rằng Tứ vương gia sợ thực sự là bị trận tiệc này lăn qua lăn lại quá sức, vội vàng gọi tới bộ liễn, đưa cậu trở về tiệc tối.Sau đó, mới mang bốn tiểu thái giám vào phòng thu dọn.Một khắc nhìn thấy đệm chăn lộn xộn kia, nét mặt già nua nhịn không được đỏ lên.Đây chính là phòng ấm của đế vương a!
Tứ điện hạ cũng quá càn quấy rồi!
Mau mau thu dọn sạch sẽ thì tốt hơn....Bắc Đường Lâm Uyên sớm thì đạp khinh công rời khỏi rồi.Tư Căng lười biếng tựa vào trên bộ liễn, càng nghĩ càng cảm thấy bản thân mình có chút buồn cười.Chuyện đều đi qua bao lâu rồi?Làm sao cũng bởi vì một câu nói của nhãi con Bắc Đường mà thương cảm lên rồi?Càng ngày càng làm kiêu!Cậu đưa tay xoa xoa eo hơi có chút đau nhức, đang muốn dặn dò Tiểu Yêu đi mở che đậy cảm giác đau, thì nghe hổ con mới vừa được thả ra khỏi phòng tối nhỏ ngạc nhiên xem ta phát hiện cái gì rồi?
Nam Cung Xương Lê lại đang làm chuyện xấu á!]===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---