Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 640



“Em gái ta buồn khổ vô cùng, mấy ngày liền đóng cửa ở nhà không ra. Ta làm chị gái, nhìn thấy mà nóng ruột, nhưng không biết rõ tình hình cụ thể nên cũng không biết phải quyết định thế nào.”

“Nếu hai vị hiệp sĩ rảnh rỗi, có thể giúp chị em ta điều tra rõ ràng xem vị sư huynh kia vì sao lại từ hôn không?”

Vân Xu nhận nhiệm vụ. Tuy nói là điều tra nguyên nhân sư huynh từ hôn, nhưng kết hợp với những gì Phương đại thẩm miêu tả và tên nhiệm vụ, cô đã có dự đoán trong lòng.

Loại trừ những lý do khách quan bất khả kháng, khả năng lớn nhất chính là vị sư huynh này đã thay lòng đổi dạ, có người khác.

Khi bước ra khỏi nhà ngói, Vân Xu rất im lặng, ánh mắt dịu dàng cũng có vẻ ảm đạm đi vài phần.

Chiếc quạt xếp màu xanh đen tao nhã suýt chút nữa rơi xuống, nhưng đã được một bàn tay thon dài khác kịp thời đỡ lấy.

Cảnh Niên trả lại quạt cho Vân Xu, nhạy bén nhận ra cảm xúc không ổn của cô. Anh hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi trong đầu, khi mới vào cửa cô vẫn rất bình thường, nhưng sau khi NPC kể xong nội dung nhiệm vụ thì cảm xúc của cô đã thay đổi.

“Nhiệm vụ vừa rồi có vấn đề sao?”

Vân Xu ngẩn người, không biết nên trả lời thế nào. Tuy rằng cô và Quý Thanh Trì không giống như em gái của Phương đại thẩm và sư huynh kia thề non hẹn biển rồi bị phản bội, nhưng chuyện giữa Quý Thanh Trì và Tô Tiểu Khả thực sự đã khiến cô đau lòng một thời gian dài.

Nhiệm vụ này mang đến cho cô một cảm giác quen thuộc, rời xa một thời gian, lòng người liền thay đổi.

Nhưng những lời này cô không thể nói ra, cuối cùng chỉ nở một nụ cười dịu dàng: "Không có vấn đề gì, chỉ là nghe chuyện của Phương tiểu muội, trong lòng có chút cảm xúc thôi.”

Thấy cô né tránh, Cảnh Niên không hỏi thêm, chỉ là vẻ mặt có vẻ suy tư.

[Lòng người dễ đổi thay] là một chuỗi nhiệm vụ. Sau khi rời khỏi nhà Phương đại thẩm, trước tiên phải đi tìm hiểu tin tức từ những người hàng xóm xung quanh, sau đó mới đến võ quán tìm kiếm manh mối.

“Cô em gái Phương gia là một cô gái lợi hại, một tay ám khí lợi hại khó lường… Gần đây? Hình như không thấy cô ấy ra ngoài nữa.”

“Ôi, tôi nhớ rõ cô ấy đã có người trong lòng rồi. Lần trước tôi vô tình thấy người kia hình như vội vã đi về phía ngoài thành.”

“Đúng đúng đúng, tôi cũng nhớ. Trong tay anh ta hình như còn cầm đồ vật gì đó.”



“Anh nói Trương sư huynh hả, từ hai tháng trước, anh ta đến võ quán ít hẳn, ngày nào cũng không biết bận cái gì.”

“Lần trước Phương sư muội tìm anh ta, anh ta còn rất thiếu kiên nhẫn, nhìn thật đáng đánh.”

“Không thể nào, lần trước tôi còn thấy anh ta mua một đống đồ, hình như còn có phấn trang điểm nữa, chẳng lẽ không phải mua cho sư muội sao?”

Sau đó, họ phải đi tìm chủ tiệm son phấn, chủ tiệm cầm đồ, chủ tiệm quần áo, muốn thu thập thông tin từ họ thì phải hoàn thành những nhiệm vụ mà họ giao.

Những nhiệm vụ rườm rà cứ vòng vèo hết nhiệm vụ này đến nhiệm vụ khác, tốn rất nhiều thời gian. Đôi khi địa điểm nhiệm vụ còn nhảy ra ngoài thành, phải đi đánh thổ phỉ, đánh dã thú.

Vân Xu mất ba ngày mới hoàn thành các nhiệm vụ ban đầu.

Càng về sau, tâm trạng cô càng tệ, đã có thể xác định Trương sư huynh đã thay lòng đổi dạ sau khi Phương tiểu muội rời đi.

Diễn biến câu chuyện luôn khiến người ta cảm thấy nghẹn ứ trong lòng.

Cuối cùng họ cũng tìm được nơi ở của Trương sư huynh.

Vân Xu cầm trong tay một chiếc trâm cài tóc, là do chính tay Phương tiểu muội trao cho cô. Phương tiểu muội không muốn gặp mặt Trương sư huynh, vì vậy đã ủy thác chuyện này cho cô.

Chiếc trâm có kiểu dáng đơn giản, được bảo quản rất tốt, có thể thấy chủ nhân vô cùng yêu quý nó. Những chỗ hơi phai màu là do đã được v**t v* trong một thời gian dài.

Có lẽ khi đi du lịch bên ngoài, Phương tiểu muội thường xuyên v**t v* chiếc trâm này, nhớ về người yêu.

Cô không hề biết rằng lúc đó người yêu của mình đã ôm ấp một người con gái khác.

“Cô để ý câu chuyện này lắm sao?” Cảnh Niên hỏi.

Vân Xu thu hồi suy nghĩ, nhẹ giọng nói: “Ừm, những câu chuyện có khởi đầu tốt đẹp nhưng lại không thể có một kết thúc hoàn mỹ luôn khiến người ta tiếc nuối.”
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 641



Từ giọng nói của Phương tiểu muội, có thể nghe ra cô ấy còn rất luyến tiếc quá khứ của hai người.

Cảnh Niên bình tĩnh nhìn cô một hồi, đột nhiên kéo tay cô: "Đi thôi, tôi dẫn cô đi một nơi.”

Vân Xu ngạc nhiên: “Nhưng chúng ta không phải là đang định đi đến căn nhà gỗ nhỏ ngoài thành sao?”

Địa điểm nhiệm vụ cuối cùng ở đó.

Cảnh Niên quay đầu lại nhướng mày cười: “Đây không phải là nhiệm vụ có thời hạn, NPC cũng không chạy trốn được. Bây giờ tâm trạng của cô quan trọng hơn.”

Tim Vân Xu lỡ một nhịp, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, nhưng lại không nói nên lời, im lặng đi theo sau anh.

Cảnh Niên dẫn cô đến một phó bản cấp thấp.

Tuy nhiên, cảnh sắc phó bản không liên quan đến cấp bậc, thời gian bên trong cũng độc lập.

Phía trên cung điện lộ thiên là bầu trời đêm vô biên vô hạn, đầy sao trời treo cao, ánh sáng lung linh huyền ảo lúc sáng lúc tắt, làn gió đêm se lạnh lặng lẽ thổi qua, làm bay mái tóc dài mềm mại.

Bây giờ ở hiện thực rất khó thấy được cảnh sắc này, bầu trời tươi đẹp đã bị lớp sương mù dày đặc che phủ, con người chỉ có thể tìm kiếm vẻ đẹp tự nhiên đã từng tồn tại trong thế giới ảo.

Vân Xu ngước đầu lên, dường như muốn đắm chìm trong vẻ đẹp này.

Cô lẩm bẩm: “Đẹp quá…”

Cảnh Niên đứng bên cạnh cô, cười nói: “Bầu trời sao ở đây được tạo ra dựa trên những bức ảnh chụp bầu trời sao trước đây, mỗi chi tiết đều cố gắng tái hiện một cách chân thực nhất.”

Đứng giữa khung cảnh tráng lệ và bao la, tâm trạng cũng không khỏi trở nên tốt hơn.

Vân Xu nhớ lại chuyện hồi còn bé: "Trước kia tôi xem xong phim, còn từng đòi bắt sao, làm mọi người xung quanh được một trận cười.”

“Bắt sao á? Bây giờ có thể đấy.” Cảnh Niên thản nhiên nói.

“Hả?”

Cảnh Niên dẫn cô đi dạo trong cung điện, cuối cùng đến một dòng sông nhỏ.

Trong nháy mắt, một chiếc thuyền nhỏ dừng lại trên mặt hồ, thân thuyền màu nâu đỏ, đuôi thuyền được chạm khắc hoa văn mây tường, những đóa hoa tử đằng tinh xảo quấn quanh trên đó, bốn góc thuyền treo những chiếc đèn lồng đỏ nhỏ xinh, lụa mỏng màu trắng khẽ lay động theo gió, yên tĩnh và tao nhã.

So với thuyền, có lẽ nên gọi nó là một chiếc thuyền hoa nhỏ thì đúng hơn.

Cảnh Niên đứng ở mũi thuyền, đưa tay về phía cô, khóe môi khẽ cong lên: "Lên đây đi, cùng nhau bắt sao.”

Bóng đêm mờ ảo, nhưng trong đôi mắt đen láy của anh dường như có những ánh sao lấp lánh, nụ cười nhẹ nhàng đầy ý tứ.

Vân Xu chậm rãi đặt tay vào tay anh, theo lực kéo của anh, cẩn thận bước lên thuyền hoa, tà váy màu khói bụi uốn lượn trong không trung.

Giữa khoang thuyền có một chiếc bàn nhỏ hình vuông, trên mặt bàn trống trơn chỉ có một chiếc ly sứ trắng.

Cảnh Niên lại lấy ra một bầu rượu, thân bầu có hoa văn trúc xanh. Khi nghiêng bầu, dòng rượu trong veo chảy xuống ly, tiếng nước rơi cũng nghe thật êm tai.

Chén rượu đầy, hương rượu thanh khiết, mê người lan tỏa khắp xung quanh.

“Đây là loại rượu ngon tôi tình cờ có được, cô nếm thử xem, chắc chắn sẽ không phụ lòng mong đợi của cô.”

Vân Xu nâng ly sứ trắng lên, khẽ nhấp một ngụm.

Hương rượu lan tỏa, dư vị kéo dài.

“Quả thật là rượu ngon.”

Cảnh Niên lộ ra nụ cười tự tin, thứ anh mang ra chắc chắn sẽ không tệ.

Thuyền hoa nhẹ nhàng trôi trên dòng sông nhỏ, trên đầu là bầu trời sao lộng lẫy, xung quanh là hương rượu thoang thoảng, tấm sa mỏng uyển chuyển nhẹ nhàng đung đưa theo gió, khung cảnh đẹp như một giấc mơ.

Vân Xu chống tay lên mạn thuyền, cẩn thận nhìn xuống mặt sông, cả bầu trời sao phản chiếu trọn vẹn xuống mặt nước, đẹp như dải ngân hà.

Thuyền khẽ động, tạo nên những gợn sóng nhẹ nhàng.

Vân Xu vén tay áo lên, vươn tay nhẹ nhàng vớt những vì sao, cô đặt tay xuống nước, lòng bàn tay hướng lên trên, ánh sáng lung linh cứ thế đậu trên tay cô.

Giống như cô thật sự đã vớt được một ngôi sao.

“Cái này không phải là vớt được rồi.” Một giọng nói thản nhiên vang lên.

Vân Xu khẽ nói: “Trước đây em chưa bao giờ phát hiện cảnh sắc trong phó bản lại đẹp đến như vậy.”

“Yên tâm đi, sau này cô sẽ còn nhiều khám phá hơn nữa.” Giọng anh rất gần.
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 642



Cảnh Niên không biết từ lúc nào đã ngồi xuống bên cạnh cô, tay nắm lại chống cằm, khuỷu tay tựa vào mạn thuyền, tay còn lại cầm chén rượu, tựa như một hiệp khách phóng khoáng.

Vân Xu nghiêng mắt nhìn anh.

Trong game rượu không làm người ta say, nhưng đối diện với đôi mắt đang mỉm cười kia, cô cảm thấy mình dường như có chút men say.

Cô lại nhìn về phía mặt hồ, xua tan đi chút nóng ran trong lòng.

Xung quanh lại trở nên yên tĩnh.

Chỉ có tiếng nước khẽ rẽ khi thuyền lướt qua, và tiếng thở nhẹ nhàng của hai người.

Những bực bội và ưu sầu sinh ra từ việc làm nhiệm vụ dường như đã chìm xuống đáy sông.

Lại một lần nữa bước lên con đường dẫn đến căn nhà gỗ nhỏ ngoài thành, tâm trạng Vân Xu đã tốt hơn rất nhiều.

Vị trí căn nhà gỗ nhỏ rất kín đáo, hai người tìm một hồi mới thấy. Bên trong truyền ra tiếng nói chuyện nhỏ nhẹ, hình như là một nam một nữ.

Vừa mới đến cửa, liền nghe thấy trong phòng vọng ra một tiếng quát lớn: “Ai ở ngoài đó!”

Ngay sau đó, cánh cửa gỗ bị bật mở.

Một người đàn ông vạm vỡ hùng hổ bước ra: “Các ngươi là ai! Sao lại ở đây!”

Rất nhanh, một người con gái yểu điệu từ trong phòng bước ra: "Hiên lang, có chuyện gì vậy?”

Giọng điệu của Trương sư huynh lập tức trở nên dịu dàng: “Hai người này ta không quen, không biết sao lại ở đây.”

“Có lẽ là đi ngang qua thôi?” Người con gái nhìn về phía họ.

Vân Xu chú ý đến cái bụng nhỏ hơi nhô ra của người con gái, sắc mặt cô khựng lại. Tình tiết này đúng là cẩu huyết.

Cảnh Niên nhướng mày: "Trương công tử thật đúng là hưởng lạc, trong thành có một cô nương si tình đang đợi anh trả lời, ngoài thành lại có mỹ nhân bầu bạn.”

Sắc mặt Trương sư huynh đại biến: "Là Phương tiểu muội phái các ngươi tới? Có phải không!”

Khóe miệng Vân Xu hơi giật giật. Tình tiết này tuy cẩu huyết, nhưng biên kịch đã nắm bắt rất rõ tâm lý của kẻ tra nam. Sự việc bại lộ, việc đầu tiên là nghi ngờ người yêu cũ.

Ngay cả Cảnh Niên cũng không nói nên lời.

Vân Xu giải thích: “Không phải như vậy, chỉ là Phương tiểu muội đóng cửa không ra, người nhà cô ấy lo lắng, muốn điều tra rõ chân tướng, tìm anh để hỏi cho ra lẽ.”

“Cái này…” Trương Sư huynh vẻ mặt phức tạp.

Vân Xu lấy ra chiếc trâm cài tóc: "Trước khi đến đây, cô ấy nhờ tôi hỏi một câu, có phải trong lòng anh đã có người khác rồi không?”

Trương Sư huynh không nói nên lời, trong mắt lộ ra một tia hổ thẹn: "Tôi…”

Cảnh Niên liếc nhìn anh ta: "Là đàn ông thì dứt khoát một chút, đừng ấp a ấp úng như đàn bà.”

Trong mắt Trương sư huynh thoáng hiện một tia giận dữ, nhưng cuối cùng anh ta cũng kìm nén lại, không trả lời câu hỏi của Phương tiểu muội mà lại kể về chuyện giữa anh ta và người con gái kia.

Mấy tháng trước, Trương sư huynh cứu một người con gái chạy nạn trong rừng cây. Ban đầu chỉ định cứu người rồi đi, nhưng người con gái lại níu lấy tay áo anh ta, khóc như mưa, kể lể về thân thế đau khổ của mình.

Cha mẹ cô ta đều đã mất, đến nương nhờ người thân nhưng họ cũng đã chuyển đi, một mình cô ta lang thang bên ngoài, lúc này đã cùng đường mạt lộ.

Nếu Trương sư huynh mặc kệ cô ta, chẳng khác nào đẩy cô ta vào chỗ chết.

Trương Sư huynh không còn cách nào khác, người con gái không có thân phận nên không vào được thành, anh ta chỉ có thể đưa cô ta về căn nhà gỗ nhỏ, thường xuyên đến thăm và mang đồ ăn cho cô ta.

Thời gian trôi qua, giữa hai người nảy sinh tình cảm khác lạ, rồi mơ hồ đã mang thai.

Vân Xu: "…"

Từ “mơ hồ” này dùng thật hay.

Người con gái đã mang thai, Trương sư huynh càng không thể bỏ mặc cô ta, nhưng anh ta đã có người yêu, đối phương còn chưa trở về nhà, Trương sư huynh lưỡng lự không quyết.

Đến khi Phương tiểu muội trở về, người con gái đã có thai, Trương sư huynh càng thêm khó xử, lòng cũng dần nghiêng về phía người con gái kia.

“Liên muội cô đơn không nơi nương tựa, ta không thể bỏ mặc cô ấy.” Trương Sư huynh trầm giọng nói.

Người con gái tên Liên muội trong miệng anh ta mắt ngấn lệ dựa vào người anh ta: "Hiên lang là người tốt, các người đừng trách anh ấy, trách thì trách ta, ta vô dụng, một mình không sống nổi.”
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 643



Trương Hiên ôm cô ta, thâm tình nói: “Đừng nói vậy, ta cam tâm tình nguyện chăm sóc nàng.”

Vân Xu im lặng, lời thoại này quá nghẹt thở.

Cảnh Niên tán đồng nói: “Tôi hiểu, vị huynh đệ này là người tốt bụng, chăm sóc người khác có thể chăm sóc đến tận giường, có thể nói là kinh nghiệm thực tế.”

“Vị cô nương này cũng rất lợi hại, tay không tấc sắt, một mình lẻ loi, mà có thể khiến một người đàn ông đã có người yêu mê muội đến choáng váng đầu óc. Hai vị da mặt dày đến mức này, thật sự khiến người ta bội phục.”

Trương Sư huynh : "…"

Liên muội: "…"

Hai người rõ ràng bị nghẹn lời, sắc mặt xấu hổ.

Vân Xu bước lên một bước: “Ý của Phương tiểu muội là, nếu anh đã thay lòng đổi dạ, vậy thì hai người không còn quan hệ gì nữa.”

Trương Sư huynh không dám tin nói: “Không thể nào, cô ấy sẽ không đối xử với ta như vậy.” Anh ta giận dữ quát lên: "Cô chắc chắn đang lừa ta!”

“Cô ấy không lừa anh đâu.” Một giọng nữ trong trẻo vang lên.

Phương tiểu muội từ sau một cây đại thụ bước ra: "Ta đúng là có ý đó.” Cô nhìn cái bụng hơi nhô ra của Liên muội, im lặng một hồi rồi nói: "Bất quá không cần anh trả lời nữa, giữa chúng ta… cứ kết thúc như vậy đi.”

Trương Sư huynh luống cuống: "Muội nghe ta giải thích!”

Phương tiểu muội nói: “Giải thích cái gì? Giải thích đứa bé này là của người khác? Hay là bên trong là bông?”

Tiếp theo là cuộc giằng co giữa Phương tiểu muội và hai người kia. Cuối cùng, Trương sư huynh bị nói đến á khẩu không trả lời được, mặt đỏ bừng, nhưng anh ta thực sự không muốn buông tay Phương tiểu muội.

“Vậy tạm biệt, sau này đừng đến tìm ta nữa.” Thái độ của Phương tiểu muội vô cùng kiên quyết.

Trương Sư huynh nhìn về phía Vân Xu và Cảnh Niên: "Hai vị thiếu hiệp, xin hãy giúp ta! Nếu cô ấy có thể ở lại, ta nhất định sẽ hậu tạ, trong nhà ta có rất nhiều vũ khí và đồ đạc quý giá, hai vị có thể tùy ý lựa chọn.”

Phương tiểu muội cũng nhìn về phía họ.

Đây là điểm lựa chọn nhiệm vụ, hai quyết định sẽ dẫn đến hai hướng đi khác nhau. Thẳng thắn mà nói, lời của Trương sư huynh rất có sức cám dỗ, vũ khí và trang bị tuyệt đối là trọng tâm theo đuổi của người chơi.

Nhưng Vân Xu lùi lại một bước, tỏ ý từ chối.

Cảnh Niên dựa vào cây, khoanh tay trước ngực, tư thái lười biếng: “Tội gì chứ, lựa chọn là do chính anh làm, mặt dày mày dạn theo đuổi người ta, anh không thấy phiền, Phương cô nương còn thấy phiền. Anh và vị Liên muội kia ở bên nhau khá tốt, trời sinh một đôi, ngàn vạn lần đừng làm khổ người khác.”

Phương tiểu muội lộ ra ý cười: “Lời thiếu hiệp nói thật đúng.”

Trương Sư huynh lại như bị k*ch th*ch hét lớn: “Tôi không cho phép! Sao cô có thể tàn nhẫn như vậy! Cứ như vậy từ bỏ tình cảm của chúng ta!”

Mặt anh ta đỏ bừng, hốc mắt trợn to, cơ bắp căng lên, khí thế trên người bùng nổ.

Vân Xu ngạc nhiên, cô trước đây thường xuyên dẫn người đi đánh phó bản, rất rõ ràng loại biến hóa này.

Nhân vật cốt truyện Trương sư huynh muốn trở thành Boss.

Quả nhiên, Phương tiểu muội nghiêm túc nói: “Hắn đã tẩu hỏa nhập ma rồi, xin hai vị thiếu hiệp giúp ta một tay, giải quyết hắn không đúng, áp chế hắn.”

Vân Xu có lý do để nghi ngờ người thiết kế nhiệm vụ hận kẻ tra nam đến tận xương tủy.

Vân Xu nhận nhiệm vụ. Cấp bậc Boss vốn nên tương đương với cấp bậc của cô, nhưng vì cô và Cảnh Niên tổ đội, cấp bậc Boss sẽ được điều chỉnh theo cấp bậc cao nhất của thành viên trong đội.

[Tên: Trương Hiên (Tẩu hỏa nhập ma)

Cấp bậc: 100

HP: 100 triệu

Kỹ năng: Bạch Hồng Quán Nhật, Cước La Hán, Phiên Thiên Ấn.]

Vân Xu nhíu mày: “Bây giờ chiêu mộ đồng đội sao?”

Để giải quyết Boss này cần một đội ít nhất mười người. Đương nhiên, sau khi đánh bại Boss, phần thưởng cũng sẽ được chia đều.

Cảnh Niên thu lại vẻ lười biếng, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười: "Không cần, hai chúng ta là đủ.”

Vân Xu cho rằng mình đã nghe lầm.

Đánh Boss cần một đội hình hoàn chỉnh là điều mà tất cả người chơi 《Giang Hồ》 đều biết, phải có tanker, damage dealer và healer.

Hai người làm sao đánh? Cô tuy có thể buff máu, nhưng damage dealer lại mỏng manh, dính một chiêu lớn chắc chắn sẽ mất hơn nửa lượng máu.
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 644



Tính khả thi quá thấp.

Nhưng Cảnh Niên xoay cổ tay, một chiếc chủy thủ tỏa ra ánh sáng rực rỡ xuất hiện trong tay anh, lưỡi đao lạnh lẽo sắc bén.

Đây là… Thần Khí!

Cảm giác của Vân Xu về Cảnh Niên cũng thay đổi. Từ lần đầu tiên gặp mặt, anh luôn tỏ ra tùy hứng phóng khoáng, giờ phút này lại giống như một thanh trường kiếm vừa ra khỏi vỏ, nụ cười trên môi anh vừa hưng phấn vừa thú vị.

Anh rất hứng thú với con Boss đầu tiên xuất hiện này.

“Tránh kỹ năng cẩn thận, cố gắng buff m.á.u cho tôi.”

Vân Xu hít sâu một hơi, quyết định tin tưởng anh: "Tôi hiểu rồi.”

Cảnh Niên cười nhìn cô một cái rồi trực tiếp lao về phía Boss.

Choang ——.

Chủy thủ vững vàng đỡ lấy thanh đại đao đang c.h.é.m xuống, nụ cười trên môi anh càng thêm rạng rỡ.

Tiếp theo, Vân Xu chứng kiến một màn kỹ thuật tuyệt diệu. Người nọ thân hình nhanh như một tia chớp đen, thoắt ẩn thoắt hiện quanh Boss.

Mới đầu thỉnh thoảng còn bị trúng đòn, Vân Xu vung quạt buff máu, nhưng sau khi thăm dò rõ ràng lộ tuyến của Boss, Cảnh Niên gần như đang đùa giỡn với Boss.

Mỗi lần đều có thể né tránh và tấn công vào những vị trí hiểm yếu của Boss, gây ra sát thương chí mạng đồng thời né tránh được đòn tấn công.

Cô cuối cùng cũng hiểu ý anh, Boss không đánh trúng người thì đương nhiên không cần tanker.

Kỹ năng né tránh của Cảnh Niên đã được phát huy đến mức tận cùng.

Mỗi động tác đều dứt khoát lưu loát, không hề thừa thãi, giống như một màn biểu diễn nghệ thuật, khiến người ta phải thán phục.

Thân pháp như vậy… cô chỉ có thể nghĩ đến một người, một người mà cô chưa từng gặp.

Nếu Cảnh Niên không gặp nguy hiểm, Vân Xu liền phân tích điểm yếu của Boss.

Những phó bản cấp cao trong 《Giang Hồ》 cô cơ bản đều đã đánh qua, rất nhiều điểm yếu và cơ chế của Boss có những điểm tương đồng, có thể dựa vào những dữ liệu trước đây để phán đoán tình hình của Boss hiện tại.

Vô số dữ liệu lướt qua trong đầu cô, những tình huống khác nhau được so sánh đối chiếu, tìm kiếm câu trả lời khả thi nhất.

Vân Xu không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Boss. Sau khi Boss tung ra một kỹ năng khác, cô nói với Cảnh Niên: “Tấn công vào vị trí đầu gối phải và bụng, sau khi anh dùng chưởng pháp thì tấn công từ phía sau lưng chính giữa.”

Cảnh Niên lập tức thay đổi thế tấn công, làm theo lời cô nói.

Nắm chặt thời cơ, một kích trúng vào sống lưng.

Con số sát thương khủng khiếp hiện lên trên giao diện sát thương.

Cảnh Niên nhảy lùi lại: “Oa nga, sát thương này không tệ.”

Hai người phối hợp ăn ý, một giờ sau Boss ngã xuống đất.

Kênh Thế Giới: Chúc mừng người chơi xx, Thu Ý Nùng đã đánh bại Boss Trương Hiên (duy nhất), danh vọng thế giới +500, danh vọng thành Lạc Dương +1000, nhận được danh hiệu [Người hiểu lý lẽ].

“Không phải như vậy… Tiểu muội đừng bỏ rơi ta.” Trương Hiên quỳ rạp trên mặt đất, hấp hối.

Phương tiểu muội thở dài một tiếng: “Sư huynh, chúng ta đã sớm không còn gì rồi, anh cũng buông tay đi.”

Vân Xu và Cảnh Niên đứng đó xem phần cốt truyện còn lại, còn trên kênh thế giới thì đang điên cuồng thảo luận.

“Má ơi má ơi má ơi! Tôi không hoa mắt chứ, hai người đánh c.h.ế.t một con Boss!!! Mắt tôi có vấn đề rồi phải không?”

“Tôi cảm thấy mình xem game bị đảo lộn rồi!! Sao có thể như vậy a a!”

“Đó là con Boss mà một tát có thể khiến người ta bay mất hơn nửa cây m.á.u đấy.”

“Mọi người kích động cái gì, gặp phải Boss cấp thấp, cấp cao nhẹ nhàng đánh xong không phải rất bình thường sao?”

“Cái người ở trên kia là ngốc à, không thấy chữ "duy nhất" đằng sau Boss sao?”

“Cuối cùng cũng cảm nhận được cái gọi là "nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên", rốt cuộc là hai vị đại lão nào vậy???”

“Về cái nick xx kia, tôi có một ý tưởng…”

“Tôi cũng vậy…”

“Tôi tra rồi, cái nick đằng sau vẫn là tân thủ, thông tin nick phía trước không tra được, chắc là đại thần ẩn danh, trước kia dùng đạo cụ che chắn thông tin, bây giờ đi cùng người khác nên tên cũng hiện ra.”

“Đại thần dẫn tân thủ… Đáng ghét thật ghen tị, tôi cũng muốn được dẫn.”
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 645



“Quá trâu bò, bảng xếp hạng bao nhiêu thần, không có một ai làm được trình độ của anh ta, quả nhiên là siêu cấp đại thần! Tiểu đệ xin bái phục!”

“Tôi cảm thấy tân thủ kia cũng rất lợi hại, đại thần đâu phải là kẻ ngốc, không dưng chạy đi làm từ thiện.”

Đúng lúc mọi người đang nghĩ cách tiếp cận đại thần thông qua tân thủ thì một thông báo màu vàng kim mới xuất hiện, hoàn toàn đánh sập mọi suy nghĩ của họ.

Kênh Thế Giới: Chúc mừng người chơi Thu Ý Nùng nhận được Thần Khí có thể trưởng thành [Cửu Thiên Lưu Quang Phiến], hào hùng rong ruổi giang hồ, thiên hạ ắt có một chỗ đứng!

Tất cả người chơi lập tức nổ tung.

Thần Khí trong 《Giang Hồ》 trân quý đến mức nào? Toàn bộ trò chơi chỉ có tám món Thần Khí, mọi người đều biết đại thần vô danh có một món, Thanh Túy một món, Thiên Thương một món, năm món còn lại nằm trong tay vài vị đại thần khác.

Bây giờ một tân thủ lại nhận được món Thần Khí mà rất nhiều người chơi mơ ước, làm sao có thể không gây ra sóng to gió lớn?

“T…t…t…tay của tôi đang run rẩy! Tôi cư nhiên tận mắt chứng kiến Thần Khí xuất hiện!”

“Tôi cứ tưởng thông báo trước đã đủ chấn kinh rồi, không ngờ là tôi chưa đủ bình tĩnh!”

“Món Thần Khí healer đầu tiên! Tôi không còn lời nào để nói!”

“Ếch ngồi đáy giếng kêu gào! Đều là dùng quạt cả, sao lại khác biệt lớn đến vậy!”

“Tân thủ trâu bò: Tay cầm Thần Khí, tôi: Tay cầm kiếm gỗ rách, tôi thật sự muốn khóc.”

“Tân thủ hoàn toàn nổi tiếng rồi, lại có đại lão dẫn dắt, lại còn có Thần Khí trong tay.”

“Im lặng đoán xem, mấy cái bang hội lớn kia bây giờ chắc đang phát điên.”

Đúng như người chơi suy nghĩ, mấy bang hội lớn sau khi nhận được tin tức liền lập tức đưa ra quyết định.

Kế hoạch thứ nhất, nhất định phải lôi kéo Thu Ý Nùng.

Chỉ cần Thu Ý Nùng gia nhập, thực lực và danh tiếng của bang hội sẽ tăng vọt.

Dùng qua Thần Khí rồi mới biết sức mạnh buff lớn đến nhường nào. Dù là khai hoang phó bản hay chiến trường giao tranh, Thần Khí trị liệu có thể tăng đáng kể khả năng chịu lỗi.

Hơn nữa, Thu Ý Nùng là một trong những người đánh bại Boss, chắc chắn có chỗ độc đáo.

Một người có tiềm năng vô hạn như vậy, không bang hội nào muốn bỏ lỡ.

Chỉ trong chốc lát, trước mặt Vân Xu đã nhảy ra vô số lời mời kết bạn, sơ sơ nhìn qua cũng có ít nhất vài trăm lời mời, số lượng còn đang không ngừng tăng lên.

Tin nhắn thì cứ ting ting ting ting vang lên không ngừng.

Điều này thật sự khiến người ta đau đầu.

Vòng nhiệm vụ cuối cùng là cùng Phương tiểu muội nói chuyện.

Nhìn mọi thứ trước mắt, vẻ mặt Phương tiểu muội thoáng chút phức tạp: “Ta đi du lịch bên ngoài hơn một năm, gặp đủ cảnh người nhà đoàn tụ, phu thê ly tán, người yêu nhảy vực tự vẫn, cũng thấy cả cảnh bạn bè trở mặt thành thù. Cuối cùng, những người có thể bên nhau trọn đời lại chẳng có bao nhiêu.”

“Vốn tưởng rằng ta và sư huynh sẽ có một kết thúc viên mãn, nhưng cuối cùng…”

Liên muội đang trốn ở một bên bỗng nhào tới ôm chầm Trương Hiên, khóc lóc thảm thiết: “Hiên lang… Hiên lang…”

Ả ta căm hận nhìn ba người: "Các ngươi thật độc ác! Phương tiểu muội, Hiên lang trong lòng vẫn còn có ngươi, sao ngươi có thể nhẫn tâm ra tay như vậy! Ngươi… ngươi… đúng là đồ lòng dạ rắn rết, phụ nữ độc ác!”

Phương tiểu muội lạnh lùng nhìn ả: “Quân đã vô tình, ta cũng chẳng còn vương vấn. Ta không đến mức phải níu kéo một kẻ đã thay lòng đổi dạ. Nếu ngươi thích hắn, cứ việc ở bên nhau, đừng đến làm phiền ta nữa.”

Cô chẳng thèm để ý đến hai người kia, dẫn Vân Xu và Cảnh Niên trở về nhà.

Vân Xu hỏi: “Không cần can thiệp vào chuyện của họ sao?”

NPC trong 《Giang Hồ》 sau khi hoàn thành cốt truyện riêng sẽ tự động suy đoán và hành động theo tính cách và gia thế đã được thiết kế.

Bởi vậy, nơi này mới được gọi là giang hồ chân thật nhất.

Hoặc có lẽ, đối với người chơi, đây chỉ là một trò chơi, nhưng với NPC, đây lại là cuộc sống của họ.

Phương tiểu muội rót trà cho hai người: “Không cần bận tâm đâu. Ta đã thông báo cho người thân và sư phụ của anh ta rồi. Sư huynh Trương Hiên đã tẩu hỏa nhập ma, dù giữ được mạng sống thì kinh mạch toàn thân cũng đứt gãy, không còn khả năng luyện võ nữa, chẳng khác nào phế nhân, nửa đời sau cần người chăm sóc từng phút.”
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 646



“Nếu hai người họ còn tình cảm với nhau, cứ để cô ta chăm sóc anh ta. Sau này quãng đời còn lại dù có khổ sở, ngọt bùi cũng là do cô ta tự chọn, không trách ai được.”

Vân Xu thầm bội phục. Cốt truyện này thật sự rất hay, nhân quả báo ứng rõ ràng.

“Hai vị hiệp sĩ đã giúp ta rất nhiều, ta vô cùng cảm kích. Khi đi du lịch, ta có thu thập được không ít đồ vật, không biết hai vị có muốn thứ gì không?”

Cảnh Niên nhàn nhã nói: “Tôi không thiếu gì cả, phần của tôi cứ cho cô ấy đi.”

Phương tiểu muội ngẩn người, ánh mắt đảo qua giữa hai người, trên mặt lộ ra nụ cười hiểu ý.

“Vậy Thu nữ hiệp muốn gì nào?”

Vân Xu cố gắng làm ngơ trước vẻ mặt của Phương tiểu muội, bình tĩnh nói: “Cứ tùy tiện chọn một món trang bị nào đó là được.”

Cô thực sự thích câu chuyện của Phương tiểu muội, phần thưởng đối với cô không quan trọng bằng.

Phương tiểu muội trầm ngâm một lát, rồi trở vào phòng lấy ra một cái bọc, cười nói: “Nữ hiệp dùng quạt, ta nghĩ đi nghĩ lại, món đồ này ta vô tình có được có lẽ sẽ hợp với cô.”

Vân Xu vừa nhận lấy cái bọc thì nghe thấy tiếng thông báo hệ thống.

Thông báo hệ thống: Chúc mừng bạn đã nhận được Thần Khí có thể trưởng thành [Cửu Thiên Lưu Quang Phiến]. Hy vọng hiệp sĩ không ngừng cố gắng, tạo nên nhiều thần thoại hơn nữa.

Vân Xu suýt chút nữa đã làm rơi cái bọc trên tay. Nhiệm vụ không hề ghi rõ phần thưởng, cuối cùng lại nhận được một món đồ ngẫu nhiên, nhưng đây là lần đầu tiên cô biết phần thưởng ngẫu nhiên lại có thể là Thần Khí.

Thật không thể tin nổi.

Ngay cả trong mắt Cảnh Niên cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

Đây có lẽ là chuyện đầu tiên xảy ra trong 《Giang Hồ》.

Nhận được phần thưởng, Vân Xu và chị em Phương gia nói lời tạm biệt.

Phương tiểu muội cuối cùng nắm lấy tay cô, cười buồn thở dài: “Đàn ông trên đời này nhiều kẻ bạc tình lắm, nữ hiệp sau này phải mở to mắt ra mà nhìn cho kỹ, đừng có giống ta đây, không biết nhìn người.”

Khoảnh khắc ấy, Vân Xu dường như nhìn xuyên qua vẻ ngoài mạnh mẽ của Phương tiểu muội, thấy được người đã viết nên câu chuyện này. Cô không biết người đó có giống Phương tiểu muội, có thể tiêu sái buông bỏ mối tình dang dở kia hay không.

Thần Khí của Bích Hà Phường – [Cửu Thiên Lưu Vân Phiến].

Một chiếc quạt mà vẻ đẹp được đẩy lên đến mức tận cùng. Mặt quạt trắng tinh, hoa văn dát vàng, được khảm những con bướm tinh xảo. Đuôi cánh bướm được trang trí bằng những sợi tua ngắn. Cán quạt được chạm khắc rỗng tinh tế, hoa văn phức tạp mà tao nhã.

Toàn bộ chiếc quạt tỏa ra ánh sáng trắng thánh khiết và dịu dàng. Khi vung lên, cánh bướm khẽ rung động, tựa như sắp vỗ cánh bay đi.

Có thể nói, đây chính là Venus trong thế giới vũ khí.

Vân Xu cầm chiếc quạt trong tay ngắm nghía một hồi lâu.

Vô số lời mời kết bạn và biểu tượng tin nhắn nhấp nháy liên tục đều bị cô bỏ qua. Vân Xu vẫn thấy được một vài cái tên quen thuộc, từng người đều vô cùng lễ phép, hỏi thăm tình hình cụ thể của cô, đồng thời chân thành mời cô gia nhập bang hội, hứa hẹn đủ loại phúc lợi hấp dẫn.

Đặc biệt là Kiếm Khiếu Thương Khung và Tự Tại Tiêu Dao, những phúc lợi mà họ hứa hẹn bao gồm cả tiền lương hàng tháng không hề thua kém các công ty lớn, có thể nói là vô cùng thành ý.

Cũng đúng thôi, có thêm một món Thần Khí đồng nghĩa với việc có thêm một lượng lớn sự chú ý và lưu lượng, mà những thứ này trong tay họ có thể đổi thành lợi ích.

Vân Xu cảm thấy rất thú vị. Đổi một tài khoản mới còn chưa làm gì, Thần Khí đã đến tay. Những người từng ghét bỏ cô giờ lại lũ lượt kéo đến, thái độ vô cùng nhiệt tình.

Cô cũng không biết sau khi họ biết thân phận thật sự của mình thì trong lòng sẽ nghĩ gì.

Nếu Vân Xu thực sự là một tân thủ, có lẽ cô sẽ chọn một bang hội phù hợp để gia nhập, nhưng cô đã không còn tâm tư đó nữa.

Về sau, vì ngại phiền phức, cô trực tiếp chặn hết tất cả tin nhắn, chỉ gửi vài tin nhắn cho Chu Nhiễm, đại khái nói qua tình hình.

Đánh bại Boss nhận được rất nhiều kinh nghiệm, Vân Xu liên tục tăng mấy cấp.

Sau đó ở thành Lạc Dương, cô lại hoàn thành thêm vài nhiệm vụ rồi lên đường đến khu vực mới.
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 647



Hai người vẫn chọn trạm dịch ngựa làm phương tiện di chuyển.

Người đàn ông trung niên đội nón lá cầm roi ngựa, chiếc xe ngựa lắc lư chậm rãi chạy trên quan đạo. Hai bên đường, cây cối xanh mướt từ từ lùi lại. Trên cành cây, những chú chim nhỏ có bộ lông xinh đẹp nhảy nhót. Thỉnh thoảng, một chú sóc con từ trong bụi cỏ ló đầu ra, nghiêng ngó nhìn chiếc xe ngựa với vẻ tò mò.

Vân Xu nhìn về phía một cành cây, chậm rãi giới thiệu cho Cảnh Niên: “Cây bên trái kia là chim họa mi, cây bên phải trên cành cao nhất là chim thái bình, thuộc loài chim quan sát.”

“Xem ra em thật sự rất thích chúng.” Cảnh Niên cười nói.

Dọc đường đi, Vân Xu đã giới thiệu cho anh rất nhiều thứ, đủ loại động thực vật đều có, có thể thấy kiến thức của cô rất rộng.

Vân Xu mím môi cười: "Từ nhỏ em đã rất thích cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp và những sinh vật tràn đầy sức sống kia. Em luôn tìm kiếm dấu vết sinh hoạt của chúng, bất tri bất giác đã hiểu biết được rất nhiều điều.”

Tiếng chim hót líu lo vang lên, ngày càng gần.

Vân Xu giơ tay lên, một chú chim có màu sắc rực rỡ nhẹ nhàng đậu trên ngón tay cô, bộ lông phức tạp và lộng lẫy, đôi mắt nhỏ đen như hạt đậu, trông rất đáng yêu.

Cô đưa một tay khác lên, cẩn thận v**t v* bộ lông của nó: "Ngay cả loài chim thiên đường cực lạc hiếm thấy cũng được thiết kế vào. Không thể không nói trò chơi này quả thật đã tốn rất nhiều tâm huyết, không hổ với khẩu hiệu mà nó đưa ra.”

Người con gái mặc váy dài lăng la dịu dàng khẽ v**t v* chú chim, khung cảnh vẫn đẹp như một bức tranh.

Vân Xu dồn sự chú ý vào chú chim, còn Cảnh Niên thì ở bên cạnh ngắm nhìn cô.

Cảnh sắc giang hồ dù đẹp đến đâu cũng không bằng vẻ tươi tắn trong mắt em.

Cảnh Niên đột nhiên nhớ đến một câu chuyện đã từng nghe, hứng thú nói: “Không biết trò chơi có cho ra chim liền cánh không?”

Vân Xu suy tư một hồi rồi nói: “Chắc là không thể nào. Chim liền cánh thuộc về loài chim trong thần thoại truyền thuyết, mà 《Giang Hồ》 không phải là game tiên hiệp.”

Cảnh Niên có chút tiếc nuối, anh còn nghĩ nếu trò chơi có chim liền cánh, anh sẽ tìm cách bắt một đôi về rồi tặng một con cho cô.

“Nếu trò chơi ra thú cưng đôi cho tình nhân, chắc chắn sẽ gây ra một làn sóng nhiệt lớn. Người chơi rất thích những thứ có ý nghĩa tượng trưng như vậy.”

Vân Xu tán đồng nói: “Đúng là như vậy. Dù biết rõ là giả, cũng chẳng có tác dụng thực tế gì, nhưng người ta vẫn sẽ lựa chọn theo đuổi nó.”

Nhắc đến đây, cô lại nghĩ đến chuyện của Phương tiểu muội, không khỏi có chút thở dài: "Chuyện tình cảm sao có thể nói trước được.”

Phương tiểu muội mới rời nhà mấy tháng, người yêu đã thay lòng đổi dạ.

Cảnh Niên nhìn ra ý nghĩ của cô: "Nhưng nếu nhìn ở một góc độ khác, có lẽ đây là chuyện tốt.”

Vân Xu nhìn anh.

“Em xem, phát hiện ra nhân phẩm thấp kém của đối phương sớm vẫn tốt hơn là sau khi kết hôn rồi mới biết. Lúc đó muốn chia tay sẽ càng phiền phức hơn.” Cảnh Niên ngồi thẳng người, nghiêm túc bắt đầu phân tích: "Phụ nữ mang thai vốn đã không dễ dàng, vạn nhất Phương tiểu muội có thai, sau đó chuyện này vỡ lở ra thì sự đả kích đối với cô ấy sẽ còn lớn hơn nữa. Lúc đó mới thật sự là khó cứu vãn.”

Vân Xu theo lời anh nghĩ một chút, hình ảnh Phương tiểu muội bụng bầu chạm mặt Liên muội đang ôm con hiện ra.

Huyết áp cô có dấu hiệu tăng lên.

Cảnh Niên nói quả thật rất có lý.

Điều khiến người ta thở dài chính là, trong cuộc sống có rất nhiều người giống như Trương sư huynh, một bước sai lầm dẫn đến những sai lầm tiếp theo, sau đó không còn đường lui.

Chim cực lạc thân mật mổ mổ ngón tay cô, rồi lại dụi dụi, sau đó mở cánh bay trở về không trung, chỉ để lại tiếng chim hót líu lo và một chiếc lông vũ rơi xuống lòng bàn tay cô.

Vân Xu rũ mắt nhìn chiếc lông vũ: "Nếu chuyện này xảy ra với anh thì sao…”

Giọng cô rất nhỏ, rất nhẹ, dường như muốn anh nghe thấy, lại dường như không muốn anh nghe thấy.

Anh hùng cứu mỹ nhân luôn để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người, bất kể là đối với anh hùng hay mỹ nhân.

“Nhìn anh này.”
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 648



Vân Xu ngước mắt lên, đối diện với đôi mắt đen ánh lên vẻ dịu dàng. Khóe miệng anh vẫn nở nụ cười tiêu sái quen thuộc, cứ như sắp nói một điều gì đó vô cùng quan trọng.

“Tính anh từ nhỏ đã không ổn định, làm việc không thích theo khuôn khổ. Anh sẽ làm những gì anh cho là đúng. Ngược lại, cũng đừng nghĩ có ai đó có thể dùng bất kỳ danh nghĩa nào để ép buộc anh.”

“Nếu chuyện đó xảy ra với anh, đối phương sẽ không có cơ hội gặp lại anh lần thứ hai.”

“Anh sẽ không lấy cảm xúc của người vợ tương lai làm cái giá để thỏa mãn cảm xúc của riêng mình. Cô ấy mới là người anh cần chăm sóc nhất.”

Đây đối với Cảnh Niên mà nói thật sự là một điều vô cùng quan trọng.

Vân Xu cảm nhận rõ ràng sự nghiêm túc và chắc chắn ẩn sau vẻ tiêu sái của anh. Tâm trạng cô dần trở nên trong trẻo theo lời anh nói.

Cô cảm thấy cơn gió thổi qua dường như dịu dàng hơn.

……

Người chơi trong game khí thế ngút trời bàn luận về Thần Khí mới xuất hiện, sau đó họ phát hiện ra một sự kiện.

Thông báo ghi rõ đó là Thần Khí có thể trưởng thành, điều này có nghĩa là [Cửu Thiên Lưu Quang Phiến] tạm thời vẫn chưa phải là Thần Khí hoàn chỉnh.

Nhưng trước đây, Thần Khí đều được chế tạo trực tiếp từ những nguyên liệu quý hiếm hoặc rơi ra từ các Boss cấp cao, thành phẩm đều là phẩm chất hoàn hảo.

Những người chơi nhạy bén lập tức liên hệ bộ phận hỗ trợ khách hàng, đưa ra nghi vấn trong lòng. Bộ phận hỗ trợ đã chuyên nghiệp đưa ra câu trả lời.

[Cửu Thiên Lưu Quang Phiến] thực chất là phần thưởng của một nhiệm vụ ẩn. Hơn nữa, Thần Khí có thể trưởng thành trước khi đạt đến giai đoạn Thần Khí hoàn chỉnh thì cũng giống như trang bị bình thường, người sở hữu nếu bị đánh c.h.ế.t thì trang bị có khả năng rơi ra.

Vô số người chơi chấn động. Câu trả lời của bộ phận hỗ trợ đã đẩy sự việc lên một đỉnh điểm mới.

Chỉ sau một đêm, toàn bộ 《Giang Hồ》 dậy sóng.

Đó là Thần Khí, đại diện cho danh tiếng và lợi ích.

Chỉ cần có được nó, các bang hội lớn chắc chắn sẽ đưa ra lời mời chào. Dù không dùng đến thì bán đi cũng đủ sống sung túc cả đời.

Các bài đăng trên diễn đàn liên tục được cập nhật.

“Thu Ý Nùng lần này xong đời rồi nha, bị bao nhiêu người nhắm đến như vậy, cầu nguyện cho cô ấy, Amen.”

“Trốn kỹ một chút là được thôi, đừng để bị phát hiện là được.”

“Trốn? Trốn thế nào? Giang hồ đâu phải là game một người chơi. Làm nhiệm vụ cần tổ đội, đi phó bản cần tổ đội, mua đồ cần giao dịch. Muốn hoàn toàn che giấu thông tin quá khó khăn, chẳng lẽ cứ phải offline mãi sao? Thần Khí còn cần nguyên liệu để nâng cấp nữa chứ.”

“Tôi nghe nói rất nhiều bang hội đã bí mật bắt đầu hành động rồi. Lấy việc mượn sức là chính, không được thì đánh. Hơn nữa, những người chơi đơn lẻ… haizz, quá sức.”

“Nghĩ đi nghĩ lại mấy tiếng đồng hồ, người may mắn này chỉ có một con đường để đi: gia nhập một bang hội lớn để tìm kiếm sự che chở. Bằng không, liệu cô ấy có thể lên được cấp tối đa hay không còn là một vấn đề.”

“Tôi nhận được tin là cô ấy đã từ chối tất cả lời mời gia nhập bang hội và lời mời kết bạn, hình như muốn làm một hiệp khách độc hành.”

“Điên rồi sao??? Một mình cô ấy có thể gánh nổi cả game, có thể chống đỡ đến khi Thần Khí trưởng thành đến phẩm chất hoàn hảo rồi thành công trói định được sao?”

“Chẳng phải bên cạnh cô ấy còn có người sao?”

“Nhưng đại thần đâu thể lúc nào cũng kè kè bên cạnh cô ấy 24/24 được. Cô ấy đã trở thành mục tiêu của toàn server rồi. Chỉ cần xuất hiện ở dã ngoại, phỏng chừng…”

“Thật không dám giấu giếm, bên cạnh tôi đã có rất nhiều người… Bản thân tôi cũng đang chuẩn bị…”

“Ai mà không vậy, đó là Thần Khí mà.”

Các bang hội lớn cũng đang điều chỉnh đối sách.

Phong Lâm vừa nhận được tin tức mới nhất về Thần Khí, lập tức gọi điện thoại cho bạn thân, lặp lại từng chữ một những gì bộ phận hỗ trợ khách hàng đã nói.

Bút trên tay Thịnh Kiến Đình dừng lại: "Xác định?"

Phong Lâm nói: “Tuyệt đối xác định. Bộ phận hỗ trợ đã công khai trả lời thông tin rồi. Hiện tại các bang hội khác đều đang bàn tán. Chúng ta có nên thảo luận một chút không?”
 
Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Chương 649



“Đối phương có thái độ gì? Có đưa ra yêu cầu hay là điều kiện gì không?” Thịnh Kiến Đình hỏi về tình hình của Thu Ý Nùng. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Chỉ cần cô đưa ra yêu cầu, họ sẽ có thể tìm ra sơ hở.

“Tạm thời vẫn chưa rõ lắm. Đã gửi tin nhắn và lời mời kết bạn, nhưng trước mắt vẫn chưa có phản hồi. Các bang hội khác cũng trong tình huống tương tự.” Phong Lâm báo cáo.

Thịnh Kiến Đình nhíu mày. Chuyện này vượt quá dự kiến của anh. Sức cám dỗ của Thần Khí là không thể nghi ngờ, người này lại không có chút động tĩnh nào.

Anh trầm giọng nói: “Dù thế nào đi nữa, nhất định phải kéo người đó vào bang hội. Nếu đối phương từ chối thì cũng không cần làm căng thẳng mối quan hệ, chỉ cần đảm bảo cô ấy không gia nhập Kiếm Khiếu Thương Khung là được. Tuyệt đối không được để kẻ địch mạnh thêm.”

“Tôi hiểu.”

Phong Lâm hạ giọng: “Chỉ vậy thôi sao? Đó là Thần Khí có thể rơi ra ở thời điểm hiện tại đấy. Đã có người đang tìm kiếm tung tích của cô ấy rồi.”

Thịnh Kiến Đình nói: “Các bang hội lớn quan tâm đến danh tiếng sẽ không công khai ra tay. Ban đầu chắc chắn sẽ là hành động của những người chơi đơn lẻ. Nếu Thần Khí đổi chủ, chúng ta vừa hay thay đổi người mời. Nếu đối phương rơi vào đường cùng, chúng ta có thể nhân cơ hội ra tay giúp đỡ rồi sau đó lại đưa ra lời mời.”

“Nếu có nắm chắc tuyệt đối có thể bắt được thì không cần nương tay.”

Trong giọng nói trầm thấp là sự lạnh lùng hoàn toàn.

Phong Lâm cảm thán, bạn thân quả nhiên vẫn là người bạn vô tình như ngày nào.

“Là tân thủ sao?” Thịnh Kiến Đình hỏi. Gần đây anh bận nhiều việc ngoài đời, thời gian lên game tương đối ít, chỉ nắm được thông tin chung chung về chuyện này.

Phong Lâm nhíu mày: “Chắc không phải. Thu Ý Nùng tạo tài khoản chưa được mấy ngày. Một người mới tinh dù chỉ đi loanh quanh gần Boss cũng đã quá sức rồi. Tôi cho rằng đây là người chơi cũ xóa tài khoản chơi lại.”

“Từ từ đã.” Thịnh Kiến Đình đột nhiên nói: "Cậu nói tạo tài khoản chưa được mấy ngày?"

“Ừ, có vấn đề gì sao?”

Tên quá giống, thời gian cũng có thể trùng khớp. Thu Ý Nùng có phải là Thu Sắt đã xóa tài khoản không?

Thịnh Kiến Đình nheo mắt lại.

“Chỉ là có một ý tưởng chưa chắc chắn. Đợi tìm cơ hội gặp mặt cô ấy rồi nói.”

Là hay không phải, chỉ cần gặp một lần là biết.

Kiếm Khiếu Thương Khung, sảnh bang hội.

Quý Thanh Trì và các thành viên cấp cao của bang hội ngồi lại cùng nhau thảo luận, kế hoạch tạm thời giống với Tự Tại Tiêu Dao.

Lấy việc mượn sức là chính, không thể để Thu Ý Nùng gia nhập Tự Tại Tiêu Dao, phá vỡ cục diện cân bằng thế lực.

Nếu có cơ hội, không cần nương tay, trực tiếp cướp lấy Thần Khí.

“Thật không ngờ, một tài khoản mới lại có thể bắt được Thần Khí trị liệu. Trò chơi này luôn khiến người ta bất ngờ.”

“Haizz, nếu là người của chúng ta bắt được thì tốt rồi. Như vậy bang hội có thể ôm trọn mấy vị trí đầu trong bảng xếp hạng phó bản. Danh tiếng chắc chắn sẽ tăng lên rất nhanh.”

“Lúc đánh nhau có một người trị liệu lợi hại bên cạnh bơm máu, nghĩ thôi đã thấy sướng rồi.”

“Đáng tiếc lại là Thần Khí trị liệu. Nếu là Thần Khí tấn công mà rơi vào tay tôi thì tôi nhất định có thể tung hoành ngang dọc!”

“Ha ha ha, cậu nói mạnh miệng quá đấy. Tôi còn nói tôi có thể phá đảo cả game ấy chứ.”

Tô Tiểu Khả lộ vẻ ngưỡng mộ: “Nếu có Thần Khí lợi hại, em có thể ổn định việc trị liệu rồi.”

Những người bên cạnh thần sắc cổ quái. Thần Khí tăng phúc quả thực rất lớn, dù là người thao tác bình thường cũng có thể gây ra sát thương và trị liệu cao. Nhưng nếu đổi thành Tô Tiểu Khả thì chưa chắc.

Mọi người thật sự chưa từng thấy ai vụng về đến mức này, dạy thế nào cũng không học được.

Họ tin chắc rằng dù có cầm hai thanh Thần Khí, cô tiểu thư này vẫn có thể "buff" c.h.ế.t người.

Nhưng không ai chủ động nói ra, dù sao bang chủ cũng rất coi trọng người này.

Thật không hiểu Quý Thanh Trì vì sao lại coi trọng một người mới như vậy. Nói về ngoại hình thì Tô Tiểu Khả quả thật đáng yêu, nhưng trong game thiếu gì mỹ nhân? Chưa bao giờ thiếu cả. Bảng xếp hạng có hàng trăm mỹ nhân, Tô Tiểu Khả thậm chí còn không đủ trình độ để lọt vào top cuối.
 
Back
Top Bottom