Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0257: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 42


CHƯƠNG 0257: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 42EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Chàng trai non nớt ngay cả lời đều nói không lưu loát, rất nhanh thì bị quỷ hút máu khôn khéo chiếm cứ quyền chủ động.Tư Căng thật vất vả chiếm cứ tiên cơ, chủ động hôn tới.Từng bước một ép Cung Lâm Uyên đến trên cửa xe.Thừa dịp chung quanh không người phát hiện, một tay đẩy mạnh người vào trong xe.Cùng lúc, bản thân cũng lên xe."

Ầm" Một tiếng, kéo cửa xe.Lại nhanh chóng dùng thần lực mở một đạo kết giới, giấu xe đi.Lợi dụng đặc điểm không gian nhỏ hẹp bên trong xe, tài tình ngăn cản Cung Lâm Uyên xoay người.Thế nhưng, mặt đối mặt, Tư Căng cũng rất khó tìm được cơ hội công kích.Cho nên, kết quả của triền miên quyến luyến chính là ——Ai cũng không chiếm được tiện nghi, còn chọc ra một thân nhiệt lượng.Ánh mắt Cung Lâm Uyên sáng quắc, cố gắng ôm Tư Căng, dùng hết một tia lý trí cuối cùng khuyên:"Căng Căng, ở bên ngoài không an toàn, chúng ta trước tiên tìm nơi khác..."

"Không sao, an toàn."

Tư Căng thuận miệng nói dối: "Quỷ hút máu thế hệ đầu có năng lực mở kết giới, em mới vừa nãy ở bên ngoài xe bố trí một cái, hiện tại không có người có thể nhìn thấy bọn mình.

Ngoại trừ bản thân bọn mình."

Nói, tay quỷ hút máu liền nhẹ nhàng ôm cổ người hầu máu.Hơi dùng một chút lực, thì kéo hai cúc áo áo sơmi ra."

Anh Uyên ~" Tư Căng bỗng nhiên gọi một tiếng như thế, cặp mắt đào hoa xinh đẹp cong cong, ngay lập tức nhìn đến xương cốt người đều yếu mềm rồi.Cậu nói: "Một tuần này bọn mình đều thật bận rộn a, rất lâu không nói chuyện thật tốt, cũng đã lâu không nói chuyện yêu đương rồi."

Cung Lâm Uyên động tâm kịch liệt, khóa chặt mười ngón với người trước mặt, hỏi lời trước không khớp lời sau:"Quỷ hút máu thế hệ đầu lợi hại, vậy...

Người hầu máu có năng lực đặc thù gì sao?"

"Có."

Tư Căng trả lời:"Người hầu máu được đánh dấu hoàn toàn sẽ có 30% năng lực của quỷ hút máu thế hệ đầu."

"Anh có thể thử xem, hiện tại con mắt của anh hẳn là giống như quỷ hút máu vậy, có thể ở buổi tối nhìn đồ vật rõ ràng.

Hơn nữa, thể lực cũng sẽ là gấp mấy trăm lần trước đây, có thể địch nổi quỷ hút máu."

Trái tim Cung Lâm Uyên nhịn không được giật giật.Y thử điều động sức mạnh trong cơ thể, quả nhiên ở trong đêm tối cũng có thể nhìn rõ ràng mỗi một chỗ của người yêu.Vậy sức lực có phải cũng biến lớn rồi hay không?Bằng không thì, không gian bế tắc như thế, y không có khả năng còn có thể ôm Tư Căng ngồi xuống.Y thử một chút, quả nhiên có thể thoải mái nâng quỷ hút máu của y lên.Con mắt xinh đẹp lúc này sáng lên rồi.......Tiếng gió thổi vang dội, trăng sáng rực rỡ trốn vào tầng mây, hình như cũng vì nhìn thấy một màn này, rụt rè không thôi.Sáng sớm hôm sau, Tư Căng tựa vào trên ghế xe, con mắt đỏ đỏ, nhìn đặc biệt dễ khi dễ.Áo sơ mi rớt ba cúc áo, quần áo cũng có chút nhăn.Cậu thật vất vả cài tây trang lại, hắng giọng một cái, mới để cho bản thân mình thoạt nhìn không chật vật như vậy.Cung Lâm Uyên mua cháo nóng trở về Tư Căng để cho Tiểu Yêu che đậy cảm giác đau, sau khi uống xong một ngụm cháo, liền không nói được một lời đẩy cửa xuống xe.Cung Lâm Uyên ngay lập tức căng thẳng kéo người trở về, nhắc nhở:"Vào thu rồi, nhất là sáng sớm, bên ngoài khí lạnh còn không có tan."

Y vỗ vỗ trán Tư Căng: "Trên người còn nóng như thế, em không sợ cảm mạo à?

Anh mang em về nhà."

"Nhưng mà, ba hôm nay trở về."

Tư Căng nói rất bình tĩnh, không chứa bất kỳ cảm tình gì, giống như chính là đang trần thuật một sự thật bình thường không thể lại bình thường:"Ba không thích đàn ông cùng một chỗ với đàn ông, trước lúc Tiêu Ngộ Bắc theo đuổi em, ba thì cực lực phản đối."

"Hiện tại, để cho ba nhìn thấy hai chúng ta như vậy, từ trên xe phủ kín hoa hồng xuống, ghế sau của xe còn..."

"Anh nói, ba sẽ nghĩ sao?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0258: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 43


CHƯƠNG 0258: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 43EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Một đoạn này, bỗng nhiên để cho Cung Lâm Uyên dừng lại.Đúng vậy, mấy năm nay, y bởi vì tham gia tổ chức thợ săn máu, vẫn luôn ở bên ngoài, rất ít khi về nước, càng đừng nhắc đến lo cho gia đình.Nhà họ Cung vẫn luôn đều là Căng Căng chăm sóc.Mẹ tinh thần thất thường, cha thân thể không tốt, sớm đã coi Căng Căng thành con trai ruột.Hơn nữa tư tưởng của cha hơi cứng nhắc, tuy rằng đã thông qua hai năm, nhưng ông vẫn như cũ không mấy có thể tiếp thu hai người đàn ông cùng một chỗ.Nếu để cho ông biết, con trai ruột chẳng ra gì kia của mình nhúng chàm con trai nuôi nhỏ ngoan ngoãn của mình, phỏng chừng có thể tại tức hộc máu."

Cho nên..."

Tư Căng dừng một chút, lại một lần nữa mở cửa xe ra: "Em xuống xe."

"Không, không muốn!"

Cung Lâm Uyên lần thứ hai ngăn cản cậu, kéo người trở về.Rồi sau đó, tự mình xuống xe, nhịn gió lạnh sáng sớm, nhanh chóng dọn dẹp ghế sau của xe, nói:"Em lái xe trở về đi, anh trong chốc lát đón xe trở về, như vậy thì sẽ không để cho ba hiểu lầm rồi."

"Ừm, tốt."

Tư Căng gật đầu, đáy mắt xinh đẹp, có chút tâm tình thoáng qua.Giống như tiếc hận, giống như bất an, giống như sát ý.Cung Lâm Uyên không kịp bắt những tâm tình đó, trái tim lại không hiểu đau theo một chút.Trước khi xuống xe, lại nhịn không được quay đầu lại, gọi người yêu của y lại:"Căng Căng."

"Ừm."

Tư Căng lên tiếng, cũng không quay đầu.Chỉ là từ trong gương chiếu hậu nhìn y, cố gắng len lén từ trong mắt y tìm ra một chút kiên định.Cung Lâm Uyên từ nhỏ rời khỏi nhà, thiếu sót sự ấm áp của gia đình, mang áy náy với gia đình.Cho nên dưới đáy lòng, thì rất xem trọng gia đình.Đối với cha Cung, càng là sùng bái giống như thần tượng vậy.Nói cho cùng, Tư Căng có chút sợ ở giữa hai người này, Cung Lâm Uyên sẽ không lựa chọn mình, lại sợ y sẽ không dứt khoát lựa chọn mình như vậy.Thế nhưng, Cung Lâm Uyên căn bản cũng không cần cậu tìm kiếm.Y biết thế nào mới có thể làm cho người yêu an tâm.Y đóng cửa xe, đi tới ghế xe của Tư Căng.Đưa tay kéo đầu của thanh niên qua, khẽ hôn.Y nói: "Căng Căng, anh yêu em."

"Anh thì muốn để cho em biết, anh yêu em, vô luận lúc nào đều sẽ không buông tay."

"Cho anh chút thời gian, một tuần, tối đa một tuần, anh nhất định sẽ nói rõ ràng với ba."

"Anh nhất định sẽ kết hôn với em, anh muốn cố gắng hết khả năng của mình, anh sẽ cố gắng hết khả năng của mình, cho em cảm giác an toàn lớn nhất."

Mỗi chữ mỗi câu của y, đều vô cùng nghiêm túc nói ra.Một chút xíu, làm hao mòn tất cả nghi ngờ của làm hao mòn.Tư Căng dám khẳng định, nếu như trái tim có thể móc ra, Cung Lâm Uyên hiện tại, nhất định sẽ hai tay nâng, giao trái tim cho cậu.Nói cho cậu: "Anh thật tình với em, không trộn lẫn tí xíu tạp chất"."

Ừm."

Tư Căng thoáng rũ mắt xuống, lông mi dài mảnh che đậy bất an nơi đáy mắt, cùng với sát ý khát máu ẩn dấu dưới bất an kia.Cậu là dự định thế này.Nếu như Cung Lâm Uyên bởi vì áy náy không muốn cậu, hoặc muốn cậu làm tình nhân bí mật.Cậu ngay lập tức thì ra tay.Tình yêu không đủ kiên định thuần túy, cậu thà rằng hủy, cũng sẽ không lại muốn!Cung Lâm Uyên lại nâng mặt cậu qua hôn.Nụ hôn này dần dần sâu thêm.Từ ôn nhu đến cướp đoạt, từ kiềm chế đến điên cuồng.Giống như là tướng quân trước khi đi lập được quân lệnh trạng.Không hoàn thành, chi bằng chết.Hôn xong, mới lưu luyến không rời buông Tư Căng ra, xuống xe, đóng kỹ cửa xe.Một bước vừa quay đầu lại dần dần đi xa.Sau khi Cung Lâm Uyên đi, Tư Căng đụng môi có chút tê dại của mình, trầm thấp cười ra tiếng:'Yêu Nhi.'Cậu dùng thần thức giao lưu với Tiểu Yêu:'Ngươi xem xem, y hắn nên là thần minh vạn chúng chúc mục, hiện tại lại giống như là tín đồ trung thành của ta.

Như vậy có phải có chút không mấy công bằng hay không a?'Tiểu Yêu luôn cảm thấy đại nhân lúc này có chút đáng sợ, run lẩy bẩy che kín chăn nhỏ, dùng đuôi nhỏ quấn chặt mình:[đại...

Đại nhân, ngài muốn làm cái gì?]'Ta muốn...

Làm việc hơi lớn gan.'Cặp mắt đào hoa xinh đẹp của Tư Căng chợt hiện hứng thú, lại lộ ra điên cuồng không kiêng nể gì cả."

Trước lúc này, vẫn luôn là Tiêu Ngộ Bắc, Cung Tư Lâm, Thượng Tiểu Hi, bọn họ đang công kích, ta bị vây trạng thái đề phòng."

"Trong chốc lát trở về, ta thì muốn khai hỏa phát súng đầu tiên cho cuộc phản kích và kết thúc mọi chuyện."

Nói, nhanh chóng khởi động xe, nghênh ngang mà đi!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0259: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 44


CHƯƠNG 0259: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 44EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng về đến nhà sớm hơn so với Cung Lâm Uyên.Cha Cung đã được tài xế đón trở về rồi.Nhìn thấy con trai nuôi nhỏ trở về, ánh mắt cố ý lưu động ở trên nếp nhăn quần áo của Tư Căng đảo mấy vòng tròn.Đáy mắt cực kỳ phức tạp.Tuy rằng Cung Tư Lâm đã ở bên tai ông thêm mắm thêm muối nói một giờ.Thế nhưng, ông cũng không có tin tưởng thật sự.Cho tới bây giờ, nhìn thấy Tư Căng quần áo lộn xộn, mới nhịn không được hỏi:"Căng Căng, quần áo làm sao a?"

"Ở bên ngoài tập luyện ấy nà."

Tư Căng đặt món quà lấy lòng ở trên bàn trà trước mặt cha Cung, nói:"Biết ba muốn sớm trở về, cố ý đặt hàng tây trang theo yêu cầu cho ngài, xem xem có thích hay không?"

Cậu vẫn là giống như trước vậy, mọi việc cân nhắc chu toàn, chú ý đến mọi mặt.Ôn nhu lại tỉ mỉ.Thế nhưng, hiện tại không phải là trước đây, cha Cung cũng không tâm tình nhìn tây trang cái gì.

Ông vẫn là lưu ý Tư Căng có phải thật sự ở cùng một chỗ với Lâm Uyên hay không.Chỉ tính tượng trưng lật quần áo một cái, liền không yên lòng tiếp tục hỏi:"Con và bạn trai tình yêu đất khách kia của con Tiêu Ngộ Bắc, còn cùng một chỗ đó sao?"

"Không ạ."

Tư Căng nhìn thoáng qua Cung Tư Lâm, nhàn nhạt cười:"Dù sao Tiêu Ngộ Bắc thích là Tư Lâm, không phải là con."

Lời này tựa hồ là vô tâm nói ra, lại để cho cha Cung nhịn không được giật mình.Tư...

Tư Lâm?!Tiêu Ngộ Bắc làm sao có thể thích Tư Lâm?!Hắn trước không phải là vẫn luôn theo đuổi Tư Căng sao?

Nói Nói cái gì "Yêu đương tự do" "Không phải là Tư Căng không kết hôn".Làm sao bỗng nhiên thay đổi rồi?!Tư Căng nhìn sắc mặt khó coi của cha Cung, "Vô tội" Hỏi một câu:"Bọn con sớm thì chia tay rồi, việc này mẹ cũng là biết a, làm sao ngài...

Không biết?"

Hỏi xong, lại như có như không bổ sung một câu:"Tư Lâm để cho mẹ khuyên Tiêu Ngộ Bắc chia tay với con, nói hắn thực sự thích người này, để cho con tặng cho hắn, làm sao...

Hắn không nói với ngài?"

Hai câu đơn giản, trong nháy mắt chỉ mũi dùi vấn đề hướng Cung Tư Lâm.Hắn không chỉ cướp bạn trai của anh em trai mình, thậm chí vì đoạt tài sản gia đình, lợi dụng mẹ tinh thần thất thường của mình.Cha Cung và mẹ Cung hai người nâng đỡ lẫn nhau, tình cảm thâm hậu, tuyệt đối sẽ không cho phép mẹ Cung chịu đến bất kỳ thương tổn!Cung Tư Lâm một lòng chờ Tư Căng bị đuổi ra khỏi nhà:...Trái tim hắn bỗng nhiên nâng lên, trán dần dần rịn ra tầng mồ hôi mịn.Cung Tư Căng và Cung Lâm Uyên làm ra loại việc buồn nôn này, hai người bọn họ rất nhanh sẽ bị đuổi ra khỏi nhà rồi!Đến lúc đó, toàn bộ nhà họ Cung đều là của hắn!Hắn thì sẽ trở thành thiếu gia hào môn chân chính.Hắn không thể vào lúc này để cho cha Cung phát hiện việc bản thân mình làm qua, tuyệt đối không thể!Vì vậy vội vã nói sang chuyện khác:"Ba, chúng ta hôm nay không phải là muốn hỏi vấn đề này, phải không?!

Là bởi vì hai anh trai, hai người bọn họ..."

"Ta cũng không phải lỗ tai không có tác dụng!"

Cha Cung giận dữ: "Cần con nhiều lần nhắc nhở?!"

"Ba..."

Cung Tư Lâm tủi thân đến đáng thương gọi một tiếng, hai tay giữ góc áo, vành mắt đỏ bừng, tranh cãi:"Con không có cướp bạn trai của anh trai Tư Căng, Tiêu Ngộ Bắc hắn chính là trai tồi, con chính là không muốn để cho anh trai Tư Căng bị thương tổn mới làm như thế, con cũng chia tay với Tiêu Ngộ Bắc rồi rồi con..."

"Con không muốn nó bị thương tổn?"

Cha Cung giống như nghe một truyện cười vô cùng lớn.Ông ở thị trường chém giết vài thập niên, thấy qua quá nhiều người, rất dễ dàng có thể nhìn thấu ngụy trang mặt ngoài của những người này.Từ ông vào cửa đến bây giờ, Cung Tư Lâm không có một câu đón chào ông, vẫn luôn nói Tư Căng và Lâm Uyên không tốt!Nói bọn họ cho nhà họ Cung hổ thẹn, không xứng họ Cung!Hiện tại, lại ngược lại nói không muốn Tư Căng bị thương tổn?!Thật coi ông già hồ đồ rồi không phân rõ thiện ác trung gian?!Hơn nữa, Tư Căng một con trai nuôi đều biết đặt một bộ đồ tây cho ông, Cung Tư Lâm lại ngoại trừ cho ông ngột ngạt, vẫn là cho ông ngột ngạt!Đáng hận nhất là, Cung Tư Lâm còn lợi dụng mẹ mình...Cha Cung càng nghĩ càng giận: Trách không được lần này trở về, nhân viên y tế đều nói với ông, bệnh tình của vợ nặng thêm rồi.Thì ra đều là công lao của Cung Tư Lâm a!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0260: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 45


CHƯƠNG 0260: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 45EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Cha Cung cảm thấy bản thân mình bị lừa gạt.Thì giống như bị người trước đám đông tát hai cái bạt tai.Gương mặt đau rát.Vấn đề của Tư Căng và Lâm Uyên ông trước tiên không muốn quản.Việc cấp bách, chính là phải trước tiên làm rõ giữa Cung Tư Lâm và Tiêu Ngộ Bắc rốt cuộc có gì hay không?!Nhà họ Cung, tuyệt đối không giữ lại người thừa kế phẩm hạnh không đứng đắn!"

Tư Lâm, con đi theo ta tới phòng ngủ của mẹ con một chuyến!"

Thanh âm của cha Cung rơi xuống, Cung Tư Lâm cả người run lên, bị dọa sợ đến chân đều mềm theo vài phần.Làm sao có thể như vậy?Không nên là như vậy!Ba tại sao không nghi ngờ hai đồ chơi buồn nôn người kia, trái lại muốn gọi hắn đi vào?!Nhất định là Cung Lâm Uyên không trở về, chưa bắt được bọn họ tại chỗ!Đêm nay, chờ Cung Lâm Uyên trở về, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp để cho ba đuổi bọn họ ra ngoài!!Lúc Cung Tư Lâm nghiến răng xoay người, vừa lúc đụng tròng mắt chứa ý cười kia của Tư Căng.Quỷ hút máu cười ôn nhu cười, dùng khẩu hình không tiếng động "chúc phúc" :"May mắn."...Cha Cung và Cung Tư Lâm ở phòng ngủ mẹ Cung đợi một buổi chiều.Cha Cung từ trong miệng mẹ Cung biết sự thật Cung Tư Lâm ghen tị thành tính, cướp bạn trai người khác.Lại từ mẹ Cung đầu óc không rõ, trong miêu tả đứt quãng, biết tâm tư ác độc của Cung Tư Lâm kích thích mẹ Cung, cố ý nhằm vào Tư Căng.Ngay lập tức nổi giận gọi Cung Tư Lâm tới phòng sách, để cho hắn quỳ đọc gia quy.Trong vòng 3 ngày, gia quy ba vạn bốn nghìn sáu trăm bảy mươi bốn chữ nếu là thuộc lòng không được, ngay lập tức cút ra khỏi nhà họ Cung!Bởi vì dạy dỗ Cung Tư Lâm, cha Cung bỏ qua Cung Lâm Uyên về nhà.Bận rộn đến đêm khuya, chuẩn bị gặng hỏi việc của Cung Lâm Uyên, cũng chỉ có thể tạm thời coi như không có gì.Sau khi Cung Lâm Uyên trở về, cũng không có rảnh rỗi.Mà là một đầu đâm vào phòng sách, ngựa không ngừng vó sửa sang lại tài sản tư nhân danh nghĩa của mình, tài sản của mình ở nhà họ Cung cùng với giá trị sản nghiệp mình vì nhà họ Cung sáng tạo.Lại trước bố trí tất cả vấn đề cha Cung có thể hỏi ra, cũng nghĩ tốt trả lời của mình.Y muốn sửa sang xong những thứ này, dùng một người độc lập hoàn chỉnh, một trận đàm phán triệt triệt để để với cha của mình.Y muốn nói cho cha:Nếu như sản nghiệp của nhà họ Cung và Tư Căng phải chọn một cái mà nói, y chọn Tư Căng!Nếu như gia quy của nhà họ Cung và Tư Căng chỉ có thể chọn một mà nói, y chọn Tư Căng!Là lỗi y mắc phải!Là y trước tiên lên tâm tư không nên lên với em trai.Là y sau khi uống rượu muốn người mình yêu.Y thì hẳn là chịu trách nhiệm hoàn toàn này nửa cuộc đời sau của người này!Ba sẽ không buông tha mẹ.Y cũng tuyệt đối không buông tha Tư Căng!...Cha Cung lớn tuổi rồi, tàu xe mệt nhọc, xử lý việc nhà, lại nhìn Cung Tư Lâm thuộc lòng gia quy.Cả người đều mỏi mệt, vậy mà nằm sấp trên bàn, dần dần ngủ thiếp đi.Mắt nhìn cha Cung nhắm mắt lại, Cung Tư Lâm rốt cuộc lặng lẽ đứng lên.Không có nghĩ qua đóng cửa sổ, không có nghĩ qua đắp bộ quần áo cho cha tuổi già, liền sốt ruột vội vàng hoảng sợ ra cửa.Hắn chạy đến phòng trà, pha một ly nước trà có thuốc, lừa vệ sĩ đưa phòng sách của Cung Lâm Uyên.Loại thuốc này, không màu không vị, dược tính cũng rất mạnh.Là hắn dùng nhiều tiền, nhờ mấy người bạn, tìm thời gian một tuần mới mua được hàng cao cấp!Bảo đảm Cung Lâm Uyên điều tra không ra bất kỳ khác thường gì, uống rồi thì muốn tìm người DOI.Khi đó, hắn thì nhất định sẽ ở nhà đụng ngã Cung Tư Căng.Hai người bọn họ, thì cũng không thể giấu nữa!Nhưng nghìn vạn lần đừng tưởng rằng một tuần hắn rời khỏi cuộc so tài này cái gì cũng không làm!Cung Tư Căng, Cung Lâm Uyên, ta đêm nay thì muốn để cho các người hiện ra nguyên hình!...Sửa sang xong đồ vật, đã là rạng sáng 3:15.Cung Lâm Uyên dựa vào trà đậm, mạnh mẽ chống tinh thần về đến phòng.Một đường đi, một đường cảm thấy trên người không quá dễ chịu.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0261: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 46


CHƯƠNG 0261: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 46EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Đáy lòng cũng phiền não theo.Gió lạnh đều thổi không tiêu tan.Cung Lâm Uyên thoáng kéo kéo cà vạt, lại càng kéo càng khó chịu.Cũng không lâu lắm, ý thức liền theo tầm mắt trước mặt, bắt đầu mơ hồ.Cung Lâm Uyên muốn về phòng của mình.Thế nhưng, phòng của Tư Căng thì đối diện với của y.Y lảo đảo nghiêng ngã đi tới phòng của quỷ hút máu, ngay lập tức đẩy cửa phòng không khóa lại ra.Lúc này, Tư Căng cũng đang sắp xếp sản nghiệp ở nhà họ Cung của nguyên chủ mấy năm nay và tài sản tư nhân danh nghĩa của mình.Chợt thấy cửa mở rồi, liền nâng đầu, nhìn về phía ngoài cửa.Cung Lâm Uyên lăng lăng đi về phía cậu.Giống như là nhìn thấy một cái túi chườm nước đá, nhịn không được muốn tới đi tới gần.Tư Căng bỏ máy vi tính xuốngĐây là...

Trúng thuốc rồi?Nhưng bây giờ cậu bận rộn của muốn chết, như vậy còn sẽ kích thích đến cha Cung, cũng không phải là lúc giúp Cung Lâm Uyên a!Quỷ hút máu xinh đẹp hơi hơi nhíu mày.Rốt cuộc, dùng thần lực thay y trừ bỏ thuốc.Thế nhưng, muốn khôi phục thanh tỉnh còn phải cần mười mấy giây.Tư Căng ngồi ở bên cạnh bàn vẫn là bị người đàn ông mơ mơ màng màng một tay nắm lấy, hôn qua loa.Sau khi thuốc rời khỏi thân thể, Cung Lâm Uyên từ từ tỉnh táo lại.Ý thức được bản thân mình đang làm cái gì, ánh mắt của y ngay lập tức thanh minh."

Căng Căng, thật xin lỗi Căng Căng."

Mới vừa muốn đứng lên, thì thấy Cung Tư Lâm mang cha Cung tới ngoài cửa.Cha Cung buông mi xuống, trên mặt già nua tràn ngập u ám, nổi giận nói:"Các con hai người, đang làm cái gì?!"

Thừa dịp trước khi Tư Căng nghĩ nhiều, Cung Lâm Uyên dứt khoát cắn răng một cái.Hoặc là không làm đã làm thì cho xong thừa nhận:"Hôn môi!"

Cha Cung che trái tim, thiếu chút nữa một hơi thở không thở gấp lên:"Con nói cái gì?!"

"Hôn môi!"

Cung Lâm Uyên lại lặp lại một lần, mỗi chữ mỗi câu:"Ba, con thích em ấy, thích muốn chết!

Con muốn cùng một chỗ với em ấy, loại kết hôn kia."

Cung Tư Lâm vừa vỗ lưng cha Cung, nhẹ giọng an ủi:"Ba, ba ngài đừng tức giận, bị chọc tức không tốt, hai đồ chơi này nhục nhã gia phong, đuổi ra ngoài là được rồi, không đáng."

Vừa dương dương đắc ý nhìn phản ứng của hai người.Quá tốt rồi, hai hàng này rốt cuộc muốn đi rồi!Nhà họ Cung là hắn một người!Cha Cung tốt xấu thấy qua rất nhiều sóng to gió lớn, không đến mức bị chút chuyện này tức đến ngất.Ông đẩy Cung Tư Lâm ra, mắng to Cung Lâm Uyên vài câu "Súc sinh", để cho y trở về phòng tự kiểm điểm.Rồi sau đó, gọi Tư Căng tới phòng sách.Cung Tư Lâm muốn đi nghe góc tường, thưởng thức thành quả thắng lợi.Lại bị vệ sĩ giận dữ ngăn lại.Vệ sĩ không rõ ràng nhân quả của chuyện lắm, thế nhưng cực kỳ khinh thường đối với các loại hành vi của Cung Tư Lâm, không có sắc mặt tốt gì với hắn.Mắt nhìn vệ sĩ lại muốn rút dùi điện, Cung Tư Lâm sợ rồi, vội vã đi xa.Vừa đi vừa tâm trạng rất tốt lẩm bẩm:"Xí, đắc ý cái gì, một đám chó giữ cửa, các người sớm muộn phải nghe lời tôi!"...Trong phòng sách, cha Cung nhìn dữ liệu Tư Căng liệt ra, tim như bị dao cắt"Căng Căng, con đây là ý tứ gì?"

Tư Căng đứng thẳng tắp, thanh âm trầm ổn:"Đây là tiền con mấy năm nay vì nhà họ Cung để dành được, con toàn bộ trả lại cho nhà họ Cung."

"Con...

Rời khỏi nhà họ Cung!"

Cha Cung vô cùng đau đớn nhìn con trai nuôi nhỏ hiểu chuyện này.Mấy năm nay, Cung Tư Lâm không ở, Cung Lâm Uyên đi nước ngoài, mẹ Cung bị bệnh, ông gần như đều phải kiên trì không nổi nữa.Buôn bán và hơi người trong nhà, đều là Tư Căng chăm sóc.Ông dám đánh cuộc, không có Tư Căng, ông một người sống không tới bây giờ.Chính là, một đứa nhỏ tốt như thế, hiện tại lại muốn rời khỏi!Cha Cung chịu kích thích, cảm thấy đầu óc của mình có chút không mấy lanh lợi, nhưng vẫn là sốt ruột khuyên:"Căng Căng, có thể chớ sao?

Tất cả của nhà họ Cung con so với Lâm Uyên đều hiểu rõ, ta lại cho con nhiều thêm 15% cổ phần..."

"Này không quan hệ với tiền."

Tư Căng cười yếu ớt trả lời:"Bởi vì con cảm thấy, người sống cả đời, trong lòng vẫn nên có đồ vật giống vậy, là không nhiễm một hạt bụi."

"Là đáng giá đánh bạc tiền tài, tính mệnh, thậm chí tín ngưỡng đi bảo vệ."

"Tựa như con yêu anh ấy."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0262: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 47


CHƯƠNG 0262: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 47EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng cả đời này qua dài dằng dặc lại không dễ.Từ lúc sau khi xé rách mặt với lão thiên quân.Đồ vật cậu quý trọng, cái thì lạc mất, cái thì bẩn, cái thì chạy.Ngay cả em trai nuôi lớn từ nhỏ cũng bị Thanh Vân bắt cóc rồi!Bản thân cậu cũng bị thế nhân hiểu lầm.Từ nguyên soái cao cao tại thượng, biến thành tù nhân số một 001 ngục giam thiên thần.Nếu như nói, bản thân cậu còn dư lại cái gì mà nói.Vậy chỉ có người yêu và tín ngưỡng.Tín ngưỡng chống đỡ cậu chịu đựng qua năm trăm năm ngục giam thiên thần.Người yêu dùng vô hạn ôn nhu, từng chút một một lần nữa nâng cậu lên thần đàn.Cha Cung lại muốn khuyên, cũng không khuyên nổi Tư Căng.Lúc chạng vạng, Tư Căng vẫn là sắp xếp đồ vật của mình, cầm vali rời khỏi.Bảo là muốn tạm thời đi ký túc xá của vòng sơ khảo ở lại, chờ trận đấu kết thúc, lại đi tìm khác nơi ở....Tư Căng vừa đi cũng không trở lại nữa.Cung Lâm Uyên cũng vẫn luôn buồn bực ở trong phòng, cha Cung không cho y ra ngoài, y chỉ có thể mỗi ngày xem livestream của , xem Căng Căng của y.Cung Tư Lâm tâm trạng rất tốt qua thoải mái.Một đêm, uống rượu xong với một đám bạn xấu, lảo đảo nghiêng ngã về nhà.Vừa lúc gặp được cha Cung nửa đêm thức dậy, ở phòng khách tìm thuốc cao huyết áp."

Căng Căng, nifedipine của ba con để chỗ nào rồi, trong nhà còn nữa không?"

Ông cụ lớn tuổi bởi vì quán tính hỏi một câu, chính là, trong nhà đã không còn Căng Căng, cũng không có người lại nửa đêm thức dậy, bưng thuốc và nước, đưa tới trong tay ông.Ý thức được mình gọi sai tên, vẻ mặt cha Cung cứng đờ, tiếp theo, trong mắt thoáng qua buồn bã, tiếp tục vùi đầu tìm thuốc.Ánh trăng xuyên qua cửa sổ, mấy sợi mảnh thái dương ở trên đầu ông, làm thái dương vốn thì hoa râm lại thêm một tầng cô đơn.Cung Tư Lâm say khướt tới gần ông: "Ba, ngài?

Bị bệnh rồi?"

Cha Cung:...Cung Tư Lâm một cái, nhịn không được tức giận:"Con về nhà sắp hai năm rồi, ta có bệnh cao huyết áp đều không biết?!"

Cung Tư Lâm không duyên cớ tự dưng bị mắng một trận.Hắn cũng không biết tại sao, luôn cảm thấy sau khi Tư Căng đi, cha thì không khỏi nóng nảy.Cung Lâm Uyên từ trong phòng đi ra, tìm ra thuốc trên kệ đưa cho cha Cung:"Ba, thuốc ở chỗ này."

Cha Cung nhận lấy thuốc, xoay người tự mình đi rót nước.Cung Lâm Uyên vội vã đi qua, sau khi rót nước xong lại bị cha Cung một tay đẩy ra:"Lăn!"

Ông cụ giáo dục vô cùng tốt lần đầu tiên chửi thề: "Con bản thân không trở về nhà thì thôi đi, trở lại một cái còn muốn đánh đuổi Căng Căng!"

"Cung Lâm Uyên, con trả con trai cho ta Khụ khụ khụ..."

Nói, nhịn không được ho khan.Cung Lâm Uyên không thể làm gì khác hơn là vừa nhịn mắng, vừa vỗ lưng cho cha....Cha Cung uống xong thuốc thì trở về phòng.Cung Lâm Uyên thoáng thở phào nhẹ nhõm, sau khi trở về phòng, thì gửi tin với Tư Căng:[Căng Căng, ba kỳ thực rất nhớ em, em không ở, ông nổi giận với anh, còn mắng anh là súc sinh.][anh rất nhớ em, chờ mấy ngày nữa lúc em chung kết debut, anh nhất định đi ra ngoài nhìn em.][chủ yếu là hiện tại không yên lòng ba mẹ.]Tư Căng: [em biết.][em sẽ không tặng thứ em nên có cho bất luận kẻ nào.]Trả lời tin nhắn xong, Tư Căng thì đóng điện thoại di động.Theo thói quen nhìn về phía ngoài cửa sổ.Thượng Tiểu Hi còn đứng bên đèn đường ở dưới lầu.Lưu luyến không rời, lại tràn ngập quyến luyến, ngước nhìn phòng của cậu.Từ lúc cậu đi tới sống ở ký túc xá của nhóm nhạc nam, Thượng Tiểu Hi thì mỗi ngày đúng là âm hồn bất tán đi theo cậu.Giống như là thợ săn mưu đồ đã lâu, thì chờ con mồi lộ ra chỗ sơ hở, một kích bắt.Tư Căng lại mở điện thoại di động ra, hướng về phía Thượng Tiểu Hi dưới lầu chụp tấm hình.Chuyển tay chia sẻ cho Tiêu Ngộ Bắc.Chèn chữ: [hắn lại tới nhìn tôi chằm chằm rồi, thật đáng sợ.][đầu mèo đáng thương jpg]Những ngày này, Tư Căng vẫn luôn "báo cáo" hành tung của Thượng Tiểu Hi với Tiêu Ngộ Bắc.Bọn họ không phải là đều thích vây quanh mình sao?Vậy thì, tàn sát lẫn nhau đi.Cậu chính là rất chờ mong cảnh tượng máu tanh này đấy.Rất nhanh, Tiêu Ngộ Bắc bên kia thì trả lời tin tức lại ——===---0o0o0o0---===*đầu mèo đáng thương 可怜巴巴猫猫头 jpg

---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0263: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 48


CHƯƠNG 0263: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 48EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
[Căng Căng đừng sợ, eo của anh sắp chữa cho tốt rồi, chờ ngày em debut vị trí C kia anh nhất định ra viện, anh mang em đi!]Thật đúng là tình cảm nồng nàn a.Ở lúc bị vây trong khủng hoảng có thể nhận được một câu an tâm như thế mà nói, cho dù ai cũng sẽ động tâm đi?Ngón tay thon dài của Tư Căng xẹt qua màn hình, rất nhanh đánh xuống một chuỗi chữ:[nhưng hắn là người điên, chúng ta đi được không?]Tốc độ trả lời của Tiêu Ngộ Bắc rất nhanh:[có thể.][chờ anh đi tìm em, vì em anh ngay cả chết còn không sợ, chớ nói chi là một người điên!][Căng Căng, anh chỉ cần em][ôm ôm jpg]Mấy tin này, Tiêu Ngộ Bắc trả lời kiên định khác thường.Căng Căng thật vất vả quay đầu lại, chỉ cần bỏ rơi Thượng Tiểu Hi, người đàn ông ưu tú này thì là của mình rồi!Đến lúc đó, Tiêu Ngộ Bắc hắn thì có thể nhận được một trợ lực cả đời miễn phí.Sẽ bớt đi chí ít 20 năm thời gian phấn đấu.Cùng lúc đó, Tư Căng tắt điện thoại di động, khóe môi chậm rãi cong lên một tia ý cười tuyệt đẹp.Tiêu Ngộ Bắc, lúc này đây, nghìn vạn lần phải nhớ kỹ hứa hẹn của ngươi nga....Trận chung kết của rất nhanh đến.Tư Căng không có gì bất ngờ xảy ra, một tay nâng cúp, debut vị trí C.Buổi biểu diễn đầu tiên sau khi thành đoàn, thanh niên vẽ trang điểm sân khấu rực rỡ, đứng ở dưới đèn pha, theo âm nhạc sống động, dùng vũ đạo và giọng ca đốt cháy bùng nổ toàn trường.Lúc bầu không khí đạt được cao điểm, Tư Căng trực tiếp nâng tay, kéo xuống cà vạt tây trang trên.Bọn họ mặc biểu diễn vốn chính là trang phục đặc biệt thiết kế, cà vạt đều là dùng nút bấm ghim ở trên cổ áo sơmi.Hiện tại kéo, hai nút á mặt trên nhất áo sơmi mở ra.Cổ áo hơi thoáng mở, lộ ra một mảnh nhỏ lồng ngực trắng như sứ.Phong cách cấm dục ban đầu bị phá hư, các thanh niên tuấn tú trong nháy mắt biến thành phong lưu quyến rũ người..Tiếp theo, theo âm nhạc hiện trường, Tư Căng bắt đầu thay đổi đa dạng chơi cà vạt.Dưới sân khấu khán giả thét chói tai một mảnh:"A a a a!

Bảo bối đừng như vậy, mặc quần áo đừng để bị lạnh a a a a a a!"

"A a a a!

Tôi chết rồi!

Căng Căng đừng thả thính, mạng của mama đều cho con!!!"

"Eo thật nhỏ eo thật nhỏ eo thật nhỏ a trời của tôi, eo của Căng Căng, dao đoạt mệnh a a a a!"

"He he he, Căng Căng, khà khà, Căng Căng, sụp sụp sụp sụp."...Nhà của nhà họ Cung.Cha Cung ngồi ở phòng khách, dùng TV xem livestream.Ông nhìn chằm chằm thanh niên nổi tiếng xinh đẹp trên sân khấu không chuyển mắt.Trong đôi mắt thâm thúy, có tâm tình gì mơ hồ lung linh.Giống như là đau lòng, càng giống như là nhớ nhung.Cung Tư Lâm khó có được cố gắng tận hiếu, cầm mâm hoa quả trước mặt cha Cung, ngồi xuống câu nói đầu tiên lại là:"Ba, anh cả đi ra ngoài tìm Cung Tư Căng...

Nga không, con quên rồi hàng giả kia đã không còn họ Cung nữa rồi."

Cung Tư Lâm hơi hơi dừng lại, trong lời nói mang đủ mỉa mai "cười trên nỗi đau của người khác".Hắn lại sửa đúng một lần: "Hẳn là anh hai lén đi ra ngoài tìm tình nhân nhỏ của ảnh rồi, ngài không quản sao?"

Nói, con mắt nhìn lướt qua Tư Căng trên TV màn hình lớn, một cái liếc mắt ngay lập tức lật ra ngoài, khinh thường nói:"Ba, ngài nhìn thấy hàng giả kia đức hạnh gì sao?

Ngài mau ngăn anh hai đi."

"Trước không nói Tư Căng cậu ta là đàn ông, cưới trở về sẽ làm cho nhà họ Cung hổ thẹn."

"Thì chỉ nhìn những chuyện cậu ta làm này, làm dáng õng ẻo, lôi thôi lếch thếch, đặt ở cổ đại chính là hát rong, dựa vào cái gì rù quến anh cả vào cửa nhà họ Cung chúng ta a?"

Cha Cung hơi hơi nghiêng đầu, nhìn lướt qua Cung Tư Lâm.Đáy mắt không sóng, biểu tình nhưng dần dần nghiêm túc lên.Hắn gật đầu: "Tư Lâm, con lời này thật sự là nhắc nhở ta rồi, ta đây thì gọi điện thoại cho anh trai con."

Mắt nhìn cha Cung lấy điện thoại di động ra, đáy mắt Cung Tư Lâm tràn đầy bừa bãi "tiểu nhân đắc chí".Cung Lâm Uyên, anh thì tìm đường chết đi!Anh tốt nhất mau mau mang hàng giả kia bỏ nhà theo trai, như vậy, nhà họ Cung chính là ta một người!Cha Cung bấm điện thoại, tức giận đằng đằng mở miệng:"Cung Lâm Uyên, ngay lập tức cút trở lại cho ta!"

"Mang theo ta!

Ta cũng muốn đi hiện trường xem Căng Căng!"

Cung Tư Lâm:???Cung Tư Lâm:......===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0264: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 49


CHƯƠNG 0264: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 49EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Cung Tư Lâm không nghĩ ra, ba có phải lớn tuổi rồi đầu óc không hoạt động tốt hay không!Cung Lâm Uyên và Tư Căng...Hai người bọn họ làm ra loại chuyện xấu xa kia, tại sao ba còn muốn nhớ bọn họ?!Có trong nháy mắt như vậy, Cung Tư Lâm thậm chí hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề.Hắn kéo cha Cung:"Ba, ngài mới vừa nãy nói cái gì?

Tư Căng cậu ta chính là..."

"Tư Căng nó là con ta!"

Cha Cung con giun xéo lắm cũng oằn, thanh âm bỗng nhiên cất cao, hung hăng liếc Cung Tư Lâm, lạnh nhạt nói:"Mệt con trong khoảng thời gian này ở trước mặt ta biểu hiện tích cực, để cho ta hiểu rõ, Căng Căng so với con càng xứng làm thiếu gia nhà họ Cung!"

Nói xong, không để ý Cung Tư Lâm làm bộ làm tịch, liền xoay người trở về phòng, đóng chặt cửa lại.Cùng lúc, một lòng một dạ chờ Cung Lâm Uyên trở về.Ông đã gần một tháng không có nhìn thấy Căng Căng rồi.Có một chút nhớ cậu.Ừm, chỉ có một chút xíu xiu thôi....Biểu diễn kết thúc, lúc Tư Căng xuống sân khấu, quả nhiên nhìn thấy sau sân khấu, Tiêu Ngộ Bắc mặc tây trang ngăn nắp rất đẹp, làm kiểu tóc, ôm một bó hoa chờ cậu.Vừa thấy cậu qua đây, ngay lập tức xông lên đưa hoa ra:"Căng Căng, anh thì biết, em là tốt nhất."

"Anh đặt nhà hàng, chờ em dùng xong bữa sắp xếp tốt rồi, chúng ta thì đi thành phố khác, né tránh BT theo dõi em kia, có được hay không?"

Tư Căng nhận lấy hoa, hỏi han hai câu với hắn, liền cùng nhau lên xe của Tiêu Ngộ Bắc.Lúc đi, cố ý để cho Thượng Tiểu Hi vị trí sau nhìn rõ ràng.Trong mắt quỷ hút máu trẻ tuổi chợt hiện giận dữ, trong nháy mắt, con ngươi màu đỏ thắm thoáng hiện ra.Thượng Tiểu Hi vứt đi hoa và máy chụp hình trong tay, xoay người lái xe của mình, nhanh chóng đuổi kịp Tiêu Ngộ Bắc!Khẳng định Thượng Tiểu Hi đuổi theo qua đây, vả lại sẽ không lạc mất.Tư Căng mới bắt đầu "hoảng loạn" khuyên Tiêu Ngộ Bắc:"Mau mau lái xe, hắn đuổi theo tới."

Tiêu Ngộ Bắc không rõ ràng Thượng Tiểu Hi có bao nhiêu nguy hiểm lắm, thế nhưng, vì thu được vui vẻ của mỹ nhân, hưởng thụ dáng dấp ỷ lại hắn của Căng Căng nguy hiểm một chút, vẫn là không ngừng tăng tốc chiếc xe.Hai chiếc xe lao nhanh ở trên đường cái, lúc đi ngang qua một cầu lớn ven biển, Thượng Tiểu Hi rốt cuộc nắm lấy cơ hội.Ánh mắt hắn ngoan lệ, tiếp cận xe của Tiêu Ngộ Bắc, ngay lập tức đạp chân ga đến gốc, trực tiếp lao về phía Tiêu Ngộ Bắc.Trên đường còn lỡ tay làm bị thương hai chiếc xe.Tiếng phanh lại bén nhọn và và tiếng va chạm kích thích màng nhĩ của mọi người.Đột phát tai nạn xe cộ, toàn bộ giao thông cầu lớn ven biển rơi vào tê liệt, tiếng còi kêu nổi lên bốn phía.Thế nhưng, Thượng Tiểu Hi căn bản cũng không lưu ý những thứ này.Hắn trực tiếp tăng hết ga, từ mặt bên đâm vào xe của Tiêu Ngộ Bắc.Ầm ——Không chút khách khí, đụng xe của hắn xuống cầu lớn ven biển.Xe sang đột phá rào chắn, trực tiếp rơi vào trong biển.Rũ mắt xuống nhìn chiếc xe rơi vỡ, trong đôi mắt đẹp mắt của Thượng Tiểu Hi, chợt hiện hưng phấn gần như điên cuồng.Quỷ hút máu năng lực siêu phàm, rơi xuống căn bản cũng sẽ không phải chết.Sẽ chết chỉ có Tiêu Ngộ Bắc.Tiêu Ngộ Bắc vừa chết, hắn liền có thể thoải mái mang Căng Căng đi rồi.Quỷ hút máu thế hệ đầu xinh đẹp này, rốt cục là của hắn một người!...Một khắc rơi xuống kia lạnh lẽo nước biển lạnh lẽo trong nháy mắt nuốt hết hai người bên trong xe.Cảm giác hít thở không thông ngập đầu truyền đến, Tiêu Ngộ Bắc hoảng loạn giãy giụa.Không biết làm sao, sức chịu nén thật lớn đáy nước cản trở, căn bản thì không mở cửa xe ra!Hắn mở điện thoại di động còn không có hoàn toàn hỏng hóc ra, nghĩ muốn báo cảnh sát cầu cứu, không biết làm sao, số còn không có nối thông, điện thoại di động thì bị một tay Tư Căng kéo đi.Tiêu Ngộ Bắc kinh sợ rồi, cố gắng mở mắt ra, không thể tin tưởng lại giận dữ nhìn chằm chằm vào Tư Căng.Hình như đang chất vấn:: "Cậu đây là làm cái gì?

Mau báo cảnh sát!"

Tư Căng cũng không sốt ruột, khóe môi cậu mang cười, ngay mặt của Tiêu Ngộ Bắc, bóp nát điện thoại di động kia.Kể cả một chút hy vọng cuối cùng của Tiêu Ngộ Bắc, cũng bóp tan thành mây khói.Tiêu Ngộ Bắc gấp gáp rồi, một tay níu cổ áo Tư Căng lại, căm tức nhìn cậu.Rất có tư thế muốn mang cậu cùng chết.Tư Căng mượn thế tựa vào bên tai Tiêu Ngộ Bắc, mỗi chữ mỗi câu, cực kỳ ôn nhu mở miệng:"Ảnh đế lớn Tiêu, anh không phải là nói anh rất yêu tôi, yêu đến có thể vì tôi đi tìm chết sao?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0265: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 50


CHƯƠNG 0265: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 50EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nghe xong những lời này, Tiêu Ngộ Bắc cả người phát lạnh.Cung Tư Căng...

Rốt cuộc là người gì?!Cậu ta tại sao có thể nói chuyện ở trong nước?!Thấy lạnh cả người từ đáy lòng thản nhiên mà sinh, Tiêu Ngộ Bắc vội vã buông Tư Căng ra, nghĩ muốn xoay người trốn khỏi.Không biết làm sao, còn không có trườn hai cái, thì lại bị Tư Căng bắt trở lại.Thanh niên dùng hết sức trên tay mình, bóp nát bả vai của hắn, cưỡng ép ấn hắn ở ghế lái.Tiêu Ngộ Bắc đau đến thét chói tai.Nhưng mà, vừa mở miệng, nước biển chảy ngược.Hắn bị hung hăng sặc một cái, vội vàng che miệng, đau đến nước mắt nước mũi giàn giụa, cả người phát run.Tư Căng tri kỷ vì Tiêu Ngộ Bắc nịt chặt dây an toàn, cố định hắn ở trên ghế xe."

Ảnh đế lớn Tiêu, đừng trốn a, hứa hẹn thì phải làm được."

"Dù sao ngươi hiện tại cũng phải chết rồi, vậy thì...

Lại chết dứt khoát một chút đi."

Nói xong, Tư Căng thì mở cửa xe ra.Sau khi cậu bơi ra ngoài, lại đụng phải cửa xe.Cùng lúc, dùng thần lực ngưng tụ thành một vòng xoáy đáy biển, cuốn xe kèm thêm Tiêu Ngộ Bắc vào chỗ sâu đáy biển, vực sâu vô tận.Tiêu Ngộ Bắc để cho nguyên chủ chết ở dưới ánh mặt trời, vậy hắn thì vĩnh viễn chôn ở biển sâu đi.Như vậy, mới coi như là công bằng công chính.Mắt nhìn Tiêu Ngộ Bắc ở trong tầm mắt dần dần biến mất, Tư Căng mới đứng dậy bơi về trên bờ.Mới vừa nhìn thấy ánh sáng, thì nhìn thấy một người từ mặt nước lặn xuống.Người yêu của cậu, không mang theo bất kỳ trang bị, một mình nhảy vào biển cả lạnh như băng mà nguy hiểm, chỉ vì tìm kiếm tung tích của cậu.Tư Căng không biết Cung Lâm Uyên tại sao sẽ xuất hiện vào lúc này ở chỗ này.Bởi vì bản thân cũng không có để cho y tới.Thế nhưng, chỉ cần nhìn thấy Cung Lâm Uyên, cậu thì sẽ không khỏi an tâm.Đáy lòng Tư Căng khẽ nhúc nhích, trực tiếp vọt vào trong lòng Cung Lâm Uyên, che môi y lại."

Đã lâu không gặp, em rất nhớ anh."

Một khắc ôm chặt người trong lòng kia, trái tim của Cung Lâm Uyên còn đang thình thịch nhảy loạn.Y có 30% năng lực của quỷ hút máu, cũng có thể ở dưới nước mở mắt và đối thoại.Y trộm đi ra từ trong nhà, vốn chuẩn bị đi ghi lại khoảnh khắc tuyệt đẹp Tư Căng debut.Ai dè, mới vừa đi tới phân nửa, lại bị cha Cung một trận điện thoại gọi trở về.Ba rốt cuộc muốn đón Tư Căng về nhà, Cung Lâm Uyên đương nhiên vui vẻ, không thể làm gì khác hơn là lần thứ hai quay trở lại đón cha Cung.Chẳng qua, lúc hai người đi tới hậu trường , thì nghe nói Tư Căng đã bị Tiêu Ngộ Bắc mang đi rồi.Y dựa vào liên hệ giữa người hầu máu và chủ nhân quỷ hút máu tìm được Tư Căng.Cảm ứng được cậu ở trong biển, chỉ đành để cha lại ở bên bờ, bản thân bất chấp tất cả nhảy xuống!Lúc này, Cung Lâm Uyên ôm chặt người yêu của y, một lần lại một lần hôn cậu:"Không có việc gì thì tốt, không có việc gì thì tốt."

Hình ảnh ấm áp như vậy, rơi ở trong mắt Thượng Tiểu Hi người mắc chứng hoang tưởng, lại đặc biệt chói mắt.Hắn sớm thì tới đáy nước rồi, vốn nghĩ chờ sau khi Tiêu Ngộ Bắc chết, thần không biết quỷ không hay mang Tư Căng đi.Chính là hiện tại, lại hết lần này tới lần khác tới Cung Lâm Uyên vướng víu!Y không phải là đầu lĩnh của thợ săn máu sao?Hiện tại lại làm người hầu máu cho một con quỷ hút máu, thật không sợ ném mặt của thợ săn máu!Nga, không đúng, nhân loại loại vật này chỉ có thể sống một trăm năm, quá ti tiện rồi.Căn bản thì không xứng với Căng Căng của hắn!Thượng Tiểu Hi giận dữ thuấn di đi qua, một tay kéo Tư Căng trở về trong lòng ngực mình:"Căng Căng, cậu yêu tôi."

"Chúng ta đều là quỷ hút máu!

Chúng ta mới là đồng loại, chỉ có tôi mới có thể cho cậu hạnh phúc!"

Còn không đợi Cung Lâm Uyên ra tay, Tư Căng liền thoáng nhướng mày, một quyền đánh vào trên bụng Thượng Tiểu Hi.Lực đạo to lớn, thiếu chút nữa xỏ xuyên qua thân thể của Thượng Tiểu Hi!Tư Căng lạnh nhạt nói: "Làm sao, ngươi cũng muốn học Tiêu Ngộ Bắc, vì ta mà chết sao?!"

"Khụ khụ khụ!"

Thượng Tiểu Hi bị một quyền này vứt đi ra ngoài hơn mười mét, bởi vì lực ma sát của nước miễn cưỡng dừng lại, trong miệng nôn ra hai ngụm máu.Hắn âm thầm nghiến răng, lấy ra mấy ống thuốc thử huyết thanh mình sớm thì chuẩn bị tốt.Thuốc thử này là hắn dùng huyết thanh của mình luyện được.Nhân loại tiếp xúc thì chết.Quỷ hút máu đụng rồi, lại sẽ nghe lệnh của hắn, bị hắn khống chế, khăng khăng một mực thích hắn!Bây giờ là cơ hội tốt nhất.Hắn muốn giết chết Cung Lâm Uyên.Hắn muốn để cho Căng Căng hoàn mỹ xinh đẹp như vậy, triệt triệt để để của, thuộc về hắn một người!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0266: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 51


CHƯƠNG 0266: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 51EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mang suy nghĩ như vậy, Thượng Tiểu Hi dùng sức lực cuối cùng thuấn di đến bên cạnh chồng chồng hai người.Hất tay đánh thuốc thử ra ngoài.Cung Lâm Uyên ở tổ chức thợ săn máu nhiều năm, phản ứng với nguy hiểm cực kỳ sắc bén.Ngay lập tức nghiêng mình né ra.Cơ hồ là cùng lúc, một tay kéo Tư Căng qua đây, bảo vệ thật tốt ở trong lòng.Nhưng mà, giờ khắc này, Thượng Tiểu Hi bỗng nhiên bắn ra một ống thuốc thử cuối cùng.Rầm ——Bình thuốc thử trong suốt vỡ ở trên người Tư Căng.Huyết thanh màu đỏ thẫm dần dần biến mất ở quần áo của thanh niên.Giống như thật sự có thể dung nhập vào thân thể, khống chế tâm trí.Mắt nhìn con ngươi của Tư Căng không chịu khống chế biến thành màu đỏ, Thượng Tiểu Hi hưng phấn đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên.Quá tốt rồi!Tuy rằng lãng phí hai ống thuốc thử, nhưng tốt xấu cuối cùng một ống đánh trúng Căng Căng.Căng Căng sẽ yêu hắn, sẽ cam tâm tình nguyện đá văng Cung Lâm Uyên đi với hắn!Quỷ hút máu thế hệ đầu cái thần bí lại ưu nhã này, là của hắn rồi!Thượng Tiểu Hi cười hết sức vui vẻ.Hắn hiện tại thì muốn khống chế Tư Căng, để cho cậu đào trái tim của Cung Lâm Uyên, không chút do dự đi về phía cậu.Thượng Tiểu Hi điều động sức mạnh, đang muốn ra lệnh.Ai dè thân thể của mình lại không chịu khống chế di chuyển một cái.Móng nhọn của hắn dần dần dài ra, vậy mà nâng tay lên, không lưu tình chút nào đâm vào trái tim của mình!Phốc xì ——Trái tim vỡ tan!Đau đớn bén nhọn ép hắn thiếu chút nữa ngất.Con ngươi Thượng Tiểu Hi trong nháy mắt mở lớn, nhìn Tư Căng mặt mày mang cười, hoàn hảo không tổn hao gì trước mặt.Quả thực không thể tin được con mắt của mình!Không nên a!Đây là thuốc thử hắn dốc hết tất cả tâm huyết nghiên cứu ra được, làm sao sẽ mảy may không có tác dụng?!Hắn là tiến sĩ trong quỷ hút máu, là thiên tài trẻ tuổi nhất!Tất cả quỷ hút máu đời trước đều thua kém hắn, thậm chí còn muốn tìm hắn cầu y xin thuốc!Hắn làm sao sẽ thất thủ?!Nhìn dáng vẻ luống cuống của đối phương, Tư Căng thoáng nghiêng đầu, lại dùng thần lực xuống mệnh lệnh thứ hai.Móng vuốt của Thượng Tiểu Hi túm nát trái tim của mình.Trong trái tim, tinh hạch duy trì sinh mệnh quỷ hút máu bị hủy.Sức mạnh của hắn đang trôi đi mất.Thân thể của hắn đang biến mất.Thượng Tiểu Hi biết mình là bị khống chế.Chính là, hắn không rõ.Rõ ràng nên là Tư Căng răm rắp nghe theo hắn, tại sao hắn sẽ chịu khống chế của Tư Căng?!Ở trong ánh mắt hoảng sợ vô hạn của Thượng Tiểu Hi, Tư Căng ý tốt giải thích rồi vài câu:"Quỷ hút máu thế hệ đầu có huyết thống huyết tộc cao quý nhất, không bất kỳ huyết thanh của quỷ hút máu đời nào, nếu có người mưu toan khi sư diệt tổ, nhất định sẽ trả giá cái giá là sinh mệnh!"

"Này chính là áp chế đẳng cấp tộc quỷ hút máu thường nói."

"Ngươi tự mình cho rằng huyết thanh hoàn mỹ dùng khoa học kỹ thuật hiện đại hợp thành, căn bản thì không làm gì được ta, đây cũng là nguyên nhân ta mới vừa nãy không tránh."

"Ngươi vội vàng tự tìm cái chết như thế, ta làm sao sẽ cản chứ?"

Giải thích đơn giản, chữ chữ như dao.Lăng trì kiêu ngạo và tự tôn Thượng Tiểu Hi hai trăm hai mươi năm của Thượng Tiểu Hi hầu như không còn.Nghe thét chói tai tan vỡ trước khi Thượng Tiểu Hi biến mất, Tư Căng cùng với Cung Lâm Uyên, tâm trạng rất tốt lên bờ....Bên bờ, cha Cung đứng ở phía sau một đám cảnh sát và lính cứu hỏa, nhìn chằm chằm mặt biển bình tĩnh không chuyển mắt.Sắc mặt tái nhợt, giống như trong nháy mắt lại già mười mấy tuổi.Một khắc nhìn thấy hai đứa con trai rẽ nước mà ra kia, ông cụ tuổi già rốt cuộc yên lòng!Cha Cung hung hăng thở phào nhẹ nhõm, rơm rớm nước mắt nhìn nhân viên cứu viện kéo hai đứa nhỏ lên.Bởi vì tâm tình vô cùng kích động, không khóc bao lâu, thì ngất đi.Trước khi hôn mê ký ức rõ ràng nhất, là Tư Căng và Lâm Uyên, hai đứa nhỏ tốt nhất của ông, đang từng lần một kêu gọi ông......Lúc cha Cung tỉnh lại, đã đi tới bệnh viện.Sau khi mở mắt, thần kinh còn chìm đắm ở trong hình ảnh cầu lớn ven biển chấn động lòng người.Vội vã từ trên giường ngồi dậy, theo bản năng đi tìm hai đứa con trai.Nhìn thấy Tư Căng ngồi ở trước giường gọt táo, Lâm Uyên ở bên tủ đầu giường rót nước, mới rốt cục yên lòng.Cha Cung kéo tay Tư Căng lại, kích động nói:"Căng Căng, con không có việc gì, quá tốt rồi, quá tốt rồi."

"Ừm, con không có việc gì, để cho ngài lo lắng."

Tư Căng gật đầu, theo bản năng muốn gọi một tiếng "Ba".Thế nhưng, cố kỵ đến bản thân mình đã rời khỏi nhà họ Cung, lại cưỡng ép đổi lại thành "chú Cung ạ".Ba chữ đơn giản, nghe đến trong lòng cha Cung vừa chua lại chát, cực kỳ không dễ chịu.Ông hít một hơi thật sau, nhắc nhở: "Gọi sai."

Tư Căng:?Cha Cung nhìn thoáng qua Cung Lâm Uyên, nắm tay Tư Căng chặt hơn, không tình nguyện nói:"Con không phải là ở cùng một chỗ với tên khốn nạn không nên thân kia sao?

Vậy nó gọi cái gì, con thì gọi theo cái đó đi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom