Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0237: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 22


CHƯƠNG 0237: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 22EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nói, thì đưa vé đến trên tay Tư Căng.Tư Căng nhận lấy vé, cặp mắt đào hoa xinh đẹp gợn sóng không sợ hãi:"Cảm ơn."

"Làm sao cảm ơn?"

Ngọc Yến còn giống như khi còn bé vậy, không chịu buông tha bất kỳ một cơ hội nào chiếm tiện nghi.Cậu ta quen làm nũng làm người vui lòng.Anh trai mỗi lần nói cảm ơn với cậu ta, cậu ta thì nhất định phải đòi lấy một ít thù lao.Bằng không thì, giả vờ ngoan thì giả vờ suông rồi, mệt chết đi được.Tư Căng:...Đứa nhỏ ngứa da làm sao làm?Đánh một trận thì tốt rồi!Nghĩ thông điểm này, con mắt thanh niên cong lên, lộ ra một chút mũi nhọn nguy hiểm:"Vậy không bằng, tôi mời đạo diễn dùng bữa, trong chốc lát ngồi xe của tôi đi?"

Ngọc Yến sắc bén cảm giác được bản thân mình có thể muốn bị đánh.Khẽ hít một hơi lạnh, theo bản năng lùi về sau hai bước, thái độ cũng biết điều không ít:"Tốt a, chẳng qua tôi tới trả tiền thì tốt, không phiền phức anh Cung rồi."

Cậu am hiểu nhất hút máu moi tim, chế tạo huyễn thuật.Cứng đối cứng, nhưng đánh không lại anh trai a!Thì tính là anh trai chỉ khôi phục tám mươi phần trăm thần lực, cũng đánh không lại a!...Giao lưu với Tư Căng xong, Ngọc Yến mới gọi huấn luyện viên khác tiến vào.Mọi người nhìn đến dại ra, luôn cảm thấy một loại ăn ý kỳ quái lan tràn ở giữa hai anh em.Càng có học viên ẩn mình sâu cúi đầu, âm thầm rơi lệ.Tư Căng không phải là của hắn, thật đáng tiếc a.Hắn thích đàn ông, độc thân nhiều năm như thế, vẫn luôn không gặp được người mình thích, thật vất vả gặp được công chất lượng tốt như Tư Căng vậy, còn bị đạo diễn Ngọc Yến cướp đi rồi.Hắn mệnh này cũng quá đau khổ rồi á!Mấy huấn luyện viên lục tục đi tới, lại không thấy Cung Lâm Uyên.Tư Căng không khỏi có chút mất mát.Cậu tới chỗ này, vốn liền chuẩn bị nhìn biểu tình ngạc nhiên sau khi nhìn thấy cậu của Cung Lâm Uyên.Cung Lâm Uyên không đến, khó tránh khỏi thiếu vài phần niềm vui thú.Cậu cũng không rỗi rãnh nhìn Tiêu Ngộ Bắc hạ thấp những học viên khác, thổi phồng Cung Tư Lâm.Lấy điện thoại di động ra, đang chuẩn bị gửi tin cho Cung Lâm Uyên, thì nhận được "đơn xin nghỉ phép" của y—— Căng Căng, ba mới vừa nãy gọi điện thoại cho anh, để cho anh trở về tạm thời trở về tổng công ty truyền một phần văn kiện cơ mật cho ba, còn phải họp online, anh có thể không kịp về nhà lúc 8:00 rồi.—— vất vả em làm chút thức ăn lỏng cho mẹ, anh mang kẹo que cho em, yêu em.—— [xấu hổ jpg]Tư Căng trả lời một cái [được], chờ sau khi tan cuộc, thừa dịp người không đầy đủ, thuấn di về nhà một chuyến.Đút mẹ Cung dùng xong bữa, lại nhìn bác sĩ tư nhân tiêm thuốc an thần xong, sau khi thấy bà ngủ say, mới yên tâm trở về hiện trường vòng sơ khảo.Lúc này, Ngọc Yến vừa chào tạm biệt xong với vài người, nhiệt tình chào hỏi Tư Căng, rồi cùng cậu lên chiếc Land Rover.Vừa ngồi lên xe, tức khắc nâng tay mở một đạo kết giới, phòng ngừa người ngoài nhìn thấy cảnh tượng bên trong xe.Trên ghế phụ lái, quỷ hút máu tuấn mỹ tròng mắt lấp lánh óng ánh, con ngươi biến thành màu đỏ, hai cái nanh đều dài ra.Thân thể nghiêng qua, ngay lập tức ôm Tư Căng chặt vào lòng:"Anh trai —— ""Em nhớ anh lắm a —— "Nói, thì không an phận cọ cọ ở trên vai Tư Căng.Cực kỳ giống mèo con nhìn thấy chủ nhân lâu ngày không gặp, không thể chờ đợi được nhào qua, bày tỏ nhớ nhung của mình.Cùng lúc đó, hệ thống mèo đen nhỏ của Ngọc Yến thuận theo thức hải của cậu tiến vào thức hải của Tư Căng.Con mắt lấp lánh đụng ngã Tiểu Yêu, cười xấu xa nói:[hổ con, ta cũng thật nhớ ngươi a!]Tiểu Yêu: [...]Con mèo này kêu La Sát, là hệ thống của cảnh sát trưởng mới, cũng là lão đại cục hệ thống tân nhiệm.Lần trước lúc nó nâng cấp, thì không ít lần bắt nạt.Mèo hư lúc nào cũng cắn đuôi nó!Còn vẫn thích "bắt nạt" nó!Tiểu Yêu giãy giụa vài cái, không tránh khỏi, thì khóc chít chít hướng về phía đại nhân xin giúp đỡ.Chính là, còn không có mở miệng, thì bị La Sát nhốt vào kết giới hệ thống.Tiểu Yêu: [(-)]Ai tới cứu cứu ta a!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0238: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 23


CHƯƠNG 0238: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 23EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
....Tư Căng ngại bị quấn quýt, vừa muốn đẩy Ngọc Yến ra, thì nhìn thấy nước mắt lưng tròng óng ánh nơi đáy mắt nheo lại của thiếu niên.Động tác của cậu liền ngừng lại, trong lòng theo bản năng buồn bã một chút.trời sinh khuôn mặt luôn tươi cười, cũng không thích khóc...Cậu không có hỏi nguyên nhân, thì nghe được thanh âm thút tha thút thít của quỷ hút máu:"Anh trai, thật xin lỗi, thật xin lỗi."

"Em trước đó không cẩn thận đánh nát hồn phách của đế quân Thanh Vân, vẫn luôn ở vị diện làm nhiệm vụ thu thập mảnh nhỏ linh hồn của hắn, gần nhất mới trở về thiên đình."

"Em chỉ biết anh tự nguyện ngồi tù, nhất định là không có thần cảnh dám để cho anh chịu khổ."

"Em không cảnh sát trưởng tiền nhiệm kia không có mắt như vậy, anh trai, em để cho anh chịu khổ rồi, thật xin lỗi, anh đánh em đi."

Nhìn quỷ hút máu tội nghiệp, Tư Căng bỗng nhiên thì không còn tâm tư đánh người.Cậu là một người không thích biểu hiện tâm tình ra ngoài.Quá khứ cực khổ từng trải liền đi qua rồi, lần nữa nhớ lại, ngoại trừ để cho bản thân mình đau khổ, không có bất cứ tác dụng gì.Cậu cố gắng nói sang chuyện khác: "Em xin lỗi anh, thì vì việc này?"

Ngọc Yến khựng lại một chút, nháy mắt mấy cái, khẽ cắn môi dưới, cố gắng nặn ra hai giọt nước mắt, tủi thân trả lời:"Còn có, hệ thống của em thích hệ thống của anh.

Em giúp nó theo đuổi hệ thống của anh nữa."

"Còn có, lúc em nhìn nội dung vở kịch biết được, anh cũng không còn là đại tổng công uy vũ ngang ngược trong lòng em nữa rồi."

"Còn có, vị diện nhân ngư kia em không nên viết anh rể thành hai đuôi..."

Tư Căng:...Tốt rồi, bầu không khí đau buồn.Bốp!

Không còn nữa rồi!Cậu lại có thể rồi.Vì vậy nắm bàn tay thành quyền, ngay lập tức đánh vào trên vai thằng nhãi con này.Sau khi nghe được một tiếng thét chói tai, mới hài lòng lái xe rời khỏi, đi nhà hàng mình thân quen.Hai người xuống xe ở bãi đậu xe ngầm.Mới vừa đi xuống, thì phát giác không khí chung quanh lưu chuyển không đúng lắm.Tư Căng kéo Ngọc Yến một cái, cảnh giác nói:"Cẩn thận, có người ở chỗ này bày ra kết giới tuyên chiến!"

"Ha ha ha ha!

Tư Căng tiên quân, không hổ là đại nguyên soái mang binh trăm vạn của Thiên giới, một chút thì biết tỏng bố trí của kẻ hèn này."

"Thế nhưng không biết, ngươi còn có nghe ra được thanh âm của kẻ hèn này hay không?"

Bỗng nhiên, một giọng nam hùng hồn vang lên.Một thần cảnh mặc áo khoác ngoài đen xuất hiện ở trước mặt hai người.Tư Căng quen biết, đây là cha của cảnh sát trưởng đời trước bị cậu giết chết—— Hắc Sa.Hắc Sa là cảnh sát trưởng đảm nhiệm đầu tiên của cục cảnh sát thiên thần.Chính là ông ta, đi cửa sau một đường đề bạt con trai không học vấn không nghề nghiệp kia của mình một đường đến vị trí cảnh sát trưởng.Hại bao nhiêu tù nhân xuống vị diện lao dịch không duyên cớ chịu khổ, thậm chí chết ở vị diện hạ giới."

Nga ~ thì ra chính là ông bóp méo thiên đạo của vị diện này, nâng đỡ con của số mệnh giả Cung Tư Lâm kia cướp giật số mệnh người khác, làm hại ta còn phải xuống vị diện tăng ca."

Ngọc Yến nhìn chằm chằm vào Hắc Sa, thanh âm vẫn như cũ ấm áp dịu dàng, không mang theo ngang ngược.Nói xong, còn bớt thời giờ giải thích một chút với Tư Căng:"Anh trai, này chính là kẻ phản bội mới vừa nãy em ở trên xe nói với anh kia, một mình hạ phàm, nhiễu loạn thiên đạo."

"Em lần này xuống vị diện chủ yếu là tới thăm anh, tiện đường bắt ông ta trở về!"

Hắc Sa không biết Ngọc Yến, chỉ cảm thấy cậu ta ôn nhuận nho nhã, thoạt nhìn, một chiêu thì có thể bóp chết, cười to nói:"Ngọc Yến, ngươi còn nhỏ tuổi giọng điệu lại không nhỏ, ngươi có biết hay không lúc đó anh trai ngươi bỏ tù năm thành thần lực kia, còn là bị ta cướp đi!"

"Ta tới vị diện này lâu như thế, rốt cuộc bắt được thời gian hai người các ngươi cùng một chỗ, hôm nay ta thì muốn hai anh em các ngươi hai chôn cùng cho con trai đã chết kia của ta!"

Tư Căng cảm thấy cực kỳ buồn cười, lúc đó nếu không phải cậu tự nguyện chuộc tội, ai xứng đoạt thần lực của cậu, ai ai có thể đoạt thần lực của cậu?!Hắc Sa chẳng qua là một vị thần nhỏ bé vừa lúc gặp phải cậu thời kỳ khó khăn, tuổi còn không lớn bằng Ngọc Yến, cũng xứng muốn mạng của hai anh em bọn họ?Trên tay Thanh niên ngưng tụ ra lưỡi dao gió, khóe mắt xinh đẹp dần dần bị sát ý tô đỏ, thanh âm bật thốt lên, chứa sát ý âm u lạnh lẽo vô cùng tận:"Ta biết, lúc đó cướp đoạt thần lực ta, ngươi vì tốt cho mình cảm nhận một chút vui sướng lăng trì tiên quân thượng đẳng, cố ý ở trong trận pháp động tay động chân, tăng thêm đau đớn cho ta."

"Hiện tại, ta muốn từng cái một trả về!"===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[cơm nắm] hôm nay phần cập nhật hoàn tất!

Hỗn hợp đánh đôi, Hắc Sa nguy![Ngọc Yến] Yến Yến không có tiền mời anh trai dùng bữa rồi, Yến Yến thật đáng thương, cầu xin chút món quà nhỏ miễn phí kiếm tiền cho Yến Yến. °ˉˉ°---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0239: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 24


CHƯƠNG 0239: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 24EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Trong lúc nói chuyện, hai luồng lưỡi dao gió vứt ra ngoài.Hắc Sa gọi ra vũ khí phòng vệ.Nhưng mà, ông ta không nghĩ đến, thần binh ông ta cho rằng kiêu ngạo không chịu nổi một kích như vậy.Trong khoảnh khắc liền bị đánh cho bể nát rồi.Vũ khí vỡ vụn, lưỡi dao gió trực tiếp đánh vào lồng ngực của ông ta.Chém ông ta đến đột nhiên lùi về sau hai bước.Lúc thật vất vả ổn định thân hình, khóe miệng đã trượt ra một tia vết máu.Hắc Sa là cấp dưới của lão thiên quân, sau khi lão thiên quân chết, tức khắc gió chiều nào theo chiều đó quy thuận thiên quân mới, mới tiếp tục sống tạm!Mùi máu tanh tràn ngập ở bên trong kết giới, bỗng nhiên khơi gợi lên hồi ức thần tự nhiên hành hạ lão thiên quân đến chết.Tư Căng nhớ kỹ, lúc đó bản thân mình người bị nguyền rủa, vẫn còn cưỡng ép vận chuyển thần lực.Khi đó, cậu hình như đã không cảm thấy đau.Chỉ còn lại có vui sướng xé nát kẻ địch."

Yến Yến, anh trai giúp em tăng chút công trạng."

Tư Căng mở miệng, trên tay lần thứ hai ngưng tụ ra vài lưỡi dao gió, chỉ cần khẽ động, thì có thể đâm Hắc Sa thành con nhím."

Nga nga nga, không nên a, anh trai quá dữ rồi, hù dọa người nhiều không tốt."

Ngọc Yến ngăn cản Tư Căng.Cậu ta duỗi tay cầm cổ tay anh trai, ôn nhu đè tay Tư Căng xuống, nói:"Em tới, em tới thì tốt."

Một đôi mắt già nua của Hắc Sa cơ hồ bị hận ý lấp đầy, thừa dịp hai anh em nói chuyện, tức khắc nâng tay, vứt ra một tia thần lực về phía cổ Ngọc Yến.Ông ta giết không được Tư Căng, còn giết không được Ngọc Yến sao?Giết Ngọc Yến rồi, để cho Tư Căng cũng cảm nhận đau khổ mất đi người thân một chút thật tốt!Một tia thần lực màu đen kia trực tiếp đánh cổ Ngọc Yến, tinh chuẩn không có sai lầm đánh tới.Ầm!Sắc mặt Ngọc Yến trắng nhợt, đau đến trực tiếp nhe răng.Cả người trong nháy mắt dừng lại, con mắt cũng dần dần mất đi độ bóng.Tiếp theo, mất đi chống đỡ, ầm mà đập xuống đất.Thấy vậy, Hắc Sa vui vẻ khủng khiếp.Ông ta che vết thương đứng ngay ngắn, đáy mắt tràn đầy đắc ý.Ông ta đoán không sai, Ngọc Yến này, quả nhiên không chịu nổi một kích.Tư Căng a Tư Căng, ngươi không phải là quan tâm em trai một tay nuôi lớn này nhất sao?Hiện tại, ngươi cái gì cũng không còn!Hắc Sa cười, khóe miệng đều sắp toét đến bên tai.Đang muốn mỉa mai Tư Căng một chút thật tốt, đã thấy "thi thể" của Ngọc Yến biến mất rồi.Mà Tư Căng, không chỉ không thương tâm, trái lại dùng thần lực từ đất mọc ra mấy cây dây leo, nhanh chóng trở thành một cái ghế, thích ý ngồi xuống.Một bộ dáng dấp yên tâm xem kịch.Hắc Sa:???Hai anh em này, lại là diễn kịch gì nữa đây?!Tinh thần của ông ta liền căng thẳng lên, đang muốn tìm kiếm Ngọc Yến ở nơi nào, lại chợt nghe bên tai có thanh âm vang lên:"Ta ở chỗ này đấy."

Hắc Sa tức khắc cảnh giác quay đầu, lúc nhìn thấy bên người mình, đứng một Ngọc Yến hoàn hảo không tổn hao gì.Huyễn thuật!Ông ta hậu tri hậu giác phản ứng kịp, Ngọc Yến bản thân mình mới vừa nãy "đánh chết" là giả!Vì vậy lần thứ hai ngưng tụ thần lực tấn công.Ngọc Yến "chết" rồi, Ngọc Yến khác lại chạy ra từ một hướng khác!Hắc Sa sắp bị ép điên rồi, liên tục tấn công, chỉ cầu có thể nhanh lên một chút kết thúc trò khôi hài này!Nhưng mà, mệt đến sức cùng lực kiệt, cũng không đánh trúng Ngọc Yến chân thực trong được.Ông ta thở hồng hộc dừng lại, nhìn bảy tám Ngọc Yến vây quanh mình, âm thầm nghiến răng.Ông ta coi như là nhìn rõ rồi, Tư Căng chỉ là muốn giết ông ta.Ngọc Yến không chỉ có muốn giết ông ta, còn muốn nhục nhã ông ta!Xem ông ta như khỉ trêu đùa, đùa cho anh trai mình vui vẻ!Hắc Sa ổn định tâm trạng, nâng tay vận chuyển kết giới.Lợi dụng thay đổi kết giới, nghiêm túc cảm thụ người nào mới là Ngọc Yến chân thực.Rốt cuộc, ba giây sau, ông ta cố định mục tiêu.Ông ta bỗng nhiên quay đầu, nhắm ngay Ngọc Yến phía sau ngưng tụ thần lực.Quỷ hút máu tuấn tú thoáng nghiêng đầu, khóe môi chứa ý cười:"Chúc mừng ngươi, đã đoán đúng nga."

Nói, thân thể nhanh chóng về phía trước, móng tay tay phải nhanh chóng thật dài, theo động tác của cậu ta, ngay lập tức xuyên qua trái tim Hắc Sa.Ầm!Thân thể Hắc Sa bị xuyên qua.Nơi buồng tim thiếu một khối.Ông ta không nghĩ đến động tác của Ngọc Yến sẽ mau như thế, thần lực trên tay tiêu tán, máu rất nhanh chảy xuống tí tách tí tách.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0240: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 25


CHƯƠNG 0240: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 25EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Con mắt trợn to, từ ngạc nhiên biến thành lờ mờ không ánh sáng.Thân thể bắt đầu hướng về phía sau mà ngã xuống.Tư Căng tay mắt lanh lẹ, tức khắc dùng thần lực tiếp được ông ta, phòng ngừa máu chảy đến trên mặt đất.Tiếp theo, thần lực co rút lại, tức khắc cắn nát thân thể ông ta.Tan thành mây khói, không chừa mảnh giáp.Duy nhất còn dư lại, liền chỉ có trái tim trong tay Ngọc Yến kia.Ngọc Yến khẽ ngửi mùi máu tươi trên tay mình một chút, cặp mắt đào hoa xinh đẹp hơi nheo lại.Khóe môi khẽ cong, giống như là đang hưởng thụ yến tiệc cực hạn nào đó.Tiếp theo, thần lực ngưng tụ, lột da và hạch của trái tim kia đi, chỉ để lại một hạt châu màu đen cỡ bi ve bên trong.Tư Căng ghét bỏ nhíu mày:"Đây không phải là vật chứa linh hồn sao?

Xem xem, thằng nhóc này ngay cả linh hồn đều là đen, cũng xứng làm thần cảnh, em muốn cái này làm cái gì?

Mau ném."

"Đút mèo a, La Sát là một linh thú nhỏ em trước đây cứu, nó lại bất đồng với hệ thống của cục hệ thống bọn họ, nó yêu ăn loại linh hồn hung hãn tàn bạo này nhất."

Nói xong, Ngọc Yến kêu hệ thống nhà mình....Lúc này, mèo đen nhỏ La Sát đang ở trong kết giới giúp Tiểu Yêu hổ con liếm lông, vừa liếm vừa dỗ:[thật xin lỗi á, ta lần sau nhẹ một chút.][chờ ngươi lần sau trở về cục hệ thống, ta thì cho ngươi tài nguyên tốt nhất.][không muốn lại tức giận á, ngươi ở cục hệ thống không phải là nói qua có thể thử một chút với ta nha ~ bà xã ~][nga, chủ nhân ta gọi ta rồi, ngươi chờ ta trong chốc lát a!]Nói, hôn hổ con một cái, ngay lập tức vọt ra thức hải, ngậm linh hồn tà ác trong tay chủ nhân đi.Sau đó, lại nhanh chóng về tới thức hải của Tư Căng dỗ bà xã....Tư Căng lúc này mới đi vào nhà hàng với Ngọc Yến.Mới vừa chọn xong đồ ăn, thì nghe điện thoại di động vang lên.Tư Căng nhận điện thoại, đối diện là thanh âm của Cung Lâm Uyên:"Căng Căng, anh trở về rồi, em làm sao không ở nhà a?"

"Em đang cùng nhau ăn cơm với bạn."

Tư Căng nói địa chỉ nhà hàng.Cung Lâm Uyên gật đầu nói:"Tốt, vậy anh trong chốc lát đi đón em."

Hai tiếng đồng hồ sau, Tư Căng và Ngọc Yến dùng xong bữa, từ trong nhà hàng đi ra, lúc nhìn thấy Cung Lâm Uyên đi tới.Ngọc Yến rất xa chào hỏi y:"Anh Uyên, anh làm sao tới rồi?"

Cung Lâm Uyên hình như không nghĩ đến bạn bè Tư Căng nói là Ngọc Yến.Thần kinh ngay lập tức khẩn trương!Ngọc Yến chính là quan chỉ huy thợ săn máu cao cấp trong nước!Cậu ta sẽ không phát hiện thân phận của Căng Căng đi?Cung Lâm Uyên tức khắc khẩn trương, vội vã đi về phía Tư Căng.Vừa muốn kéo cậu qua nói một câu "Đây là bạn trai tôi", thì thấy Ngọc Yến chỉ Tư Căng, vào trước là chủ giới thiệu:"Anh Uyên, giới thiệu cho anh một chút, bạn trai tôi mới kết giao, Cung Tư Căng, đẹp mắt đi?"

Cung Lâm Uyên:...Động tác của y dừng lại, chốc lát, lại có một loại cảm giác trời long đất lở.Tình huống gì đây?Y đang nằm mơ sao?Căng Căng rõ ràng là của y, làm sao thành của Ngọc Yến rồi?Cung Lâm Uyên theo bản năng véo mình một tay, cảm giác đau đớn bén nhọn truyền đến, khẳng định đây là hiện thực, mới vẻ mặt u ám kéo Tư Căng qua.Đôi mắt ánh sao sắc bén, lạnh lùng cảnh cáo:"Ngọc Yến, tôi biết cậu thích chơi đùa, nhưng nói đùa phải có mức độ!"

"Tôi không có nói đùa a."

Trong cặp mắt đào hoa xinh đẹp của Ngọc Yến tràn đầy mê hoặc:"Tôi vốn chính là bé thụ nhỏ bé yếu đuối, tôi với anh Căng cùng một chỗ, có thể để cho anh ấy làm công, anh thì sao?

Cũng có thể sao?"

Cung Lâm Uyên nghiến răng, một tay đặt ở trên vai Tư Căng không ngừng nắm chặt.Ngọc Yến phong lưu tiêu sái, chưa bao giờ che giấu xu hướng của mình, cũng chưa bao giờ che giấu thuộc tính của mình.Cậu ta là thụ, thích đàn ông, phía sau có rất nhiều hàng loạt người theo đuổi chất lượng tốt.Những thứ này đều là bí mật trong tổ chức liên hợp thợ săn máu toàn cầu công nhận.Thế nhưng, lại thế nào cũng không thể cướp người của y.Cung Lâm Uyên vì tình yêu, cau mày, nghiến răng nghiến lợi, nhấn mạnh từng chữ một:"Có!

Thể!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0241: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 26


CHƯƠNG 0241: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 26EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Ha ha ha ha!"

Tư Căng và Ngọc Yến cùng lúc cười rồi.Cực kỳ không phúc hậu.Khóe mắt Ngọc Yến cười ra nước mắt, "Anh trai, em chỉ có thể giúp anh đến đây thôi, anh cố lên."

Nói xong, liền đến ven đường tùy tiện vẫy tay đón một chiếc xe, về tới hiện trường vòng sơ khảo .Cung Lâm Uyên có chút không rõ nguyên do, nhưng ghen tuông vẫn như cũ rất lớn.Trên tay không chịu buông lỏng, giống như đang trông coi trân bảo hiếm thế nào đó, không để ý, thì không phải là của mình nữa.Cung Lâm Uyên thử hỏi: "Căng Căng, em làm sao quen biết Ngọc Yến?"

"Em ấy là một cậu nhóc em đã cứu thật lâu trước đây, nhận em làm anh, mới vừa nãy chỉ đùa với anh."

Tư Căng cảm thấy lý do này rất hợp lý, hơn nữa, bản thân mình cũng không tính nói dối.Cung Lâm Uyên vẫn như cũ lo lắng, tông giọng trầm ổn, tăng thêm một tia tủi thân:"Chính là Căng Căng, anh muốn biết, Ngọc Yến cậu ta...

Cậu ta thích em sao?"

"Không biết a."

Tư Căng lắc đầu: "Em cũng không phải Ngọc Yến, làm sao hiểu rõ tâm tư của em ấy."

Trái tim Cung Lâm Uyên bỗng nhiên thắt lại, khó chịu đến hô hấp đều cảm thấy khó khăn: "Vậy nếu như anh..."

"Chẳng qua em biết rất rõ ràng tâm tư của mình."

Tư Căng bỗng nhiên chuyển con ngươi nhìn về phía y, con mắt hoa đào xinh đẹp chợt hiện ánh sao rạng rỡ.Cậu hơi hơi nhón chân, cọ chóp mũi ửng đỏ của Cung Lâm Uyên.khẽ nói cho y:"Em thích anh thôi."

Bốn chữ đơn giản, giống như một thanh kiếm sắc bén.Dao sắc chặt đay rối, ngay lập tức chém tận giết tuyệt toàn bộ lo lắng do dự trong lòng Cung Lâm Uyên.Căng Căng thích y, mặc kệ người nào đều cướp không được.Này là đủ rồi.Y động tâm hết sức, trái tim trực tiếp nhảy ầm ầm, đúng là nhất thời nhịn không được, một tay ôm chặt người trong lòng, hôn ngay bên đường.Không lưu tình chút nào cướp đi hô hấp của Tư Căng.Vẫn còn muốn ấn đầu cậu, tận hết sức lực công thành đoạt đất.Hồi lâu, trưởng quan thợ săn máu không yêu có tiếp xúc thân thể với người ta mới lưu luyến không rời buông quỷ hút máu trong lòng ra.Quỷ hút máu nâng con mắt ửng đỏ lên, trên người lộ ra một cổ xấu xa ngông cuồng đi săn thành công, hỏi:"Anh trai, anh mới vừa nãy nói có thể với Ngọc Yến, là thật sự có thể sao?"

Cung Lâm Uyên có chút hối hận, nhưng lại không dám ở trước mặt Tư Căng phủ nhận:"Anh..."

Tư Căng: "Chúng ta về nhà đi."

Tư Căng không đi lái xe của mình, mà là lên xe của Cung Lâm Uyên, một đường chờ mong cái gọi là "có thể" kia.Tuy rằng hy vọng không lớn, thế nhưng có hi vọng, tóm lại so với không có thì mạnh mẽ hơn nhiều.Tư Căng có đôi khi, thật sự không mấy có thể hiểu được tư tưởng của Ngọc Yến.Ngọc Yến từ vừa mới bắt đầu thì muốn làm thụ, cậu ta nói cậu ta lớn lên đẹp mắt, để cho người ta hầu hạ thì tốt, bản thân mình không cần dùng sức cho phí sức.Thế nhưng Tư Căng khác biệt.Cậu luôn cảm thấy, một người đàn ông, tóm lại không thể vì vậy khuất phục....Về đến nhà, Tư Căng trước tiên đi phòng tắm tắm, Cung Lâm Uyên thì ở trong phòng ngủ ngồi đứng khó yên.Làm sao làm làm sao làm làm sao làm?Đều trách Ngọc Yến!Không chỉ vị trí công không bảo vệ, vợ còn sẽ tức giận!Tình huống đột ngột như vậy, làm khó thợ săn máu ứng biến linh hoạt.Xoắn xuýt nửa ngày, Cung Lâm Uyên bỗng nhiên nhìn thấy nửa chai rượu bản thân mình đặt lên bàn không uống xong kia.Lần trước hình như chính là uống rượu xong mới...Lần này, có phải cũng có thể hay không...Giống như ma xui quỷ khiến, Cung Lâm Uyên đi tới trước bàn, cầm lấy chai rượu kia, ừng ực ừng ực nuốt xuống.Chỉ chốc lát sau, đầu liền có chút choáng váng.Trước mặt Y mơ hồ, chỉ nhìn rõ ràng trong tay còn dư lại một ngụm rượu cuối cùng.Vì vậy lại một lần nữa uống vào.Nhưng mà, ngụm rượu này, y lại cũng không có nuốt xuống, mà là ngậm vào trong miệng, bước chân tập tễnh đi gõ cửa phòng tắm của Tư Căng.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0242: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 27


CHƯƠNG 0242: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 27EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lúc này, Tư Căng vừa lúc cột chắc áo choàng tắm.Vừa mở cửa ra, thì bị người hầu máu mùi rượu đầy người của mình bổ nhào vào trong lòng."

Anh làm sao lại uống rượu...

Hừm..."

Một câu chưa xong, môi thì bị che lại.Hai tay Cung Lâm Uyên vòng lấy eo của Tư Căng, trói chặt cậu vào trong lòng.Mượn động tác này, đưa rượu vào trong miệng quỷ hút máu.Ừng ực.Ừng ực.Tư Căng bị ép nuốt rượu xuống.Mùi rượu hơi say xông mặt quỷ hút máu đỏ lên.Hôn còn không có dừng.Đai áo choàng tắm thì bị cởi ra.Áo choàng tắm là tính chất tơ tằm, cảm giác rủ vô cùng tốt.Vừa mất đi chống đỡ, liền hết sức phối hợp trượt xuống..."

Căng Căng."

Cung Lâm Uyên hoàn toàn say rồi, thanh âm mang nức nở.Vừa rơi lệ đáng thương.Vừa hôn cậu ôn nhu quyến luyến."

Anh thích em, anh yêu em."

"Anh là người hầu máu của em, em là chủ nhân của anh."

"Cho nên, chủ nhân, để cho tôi tới hầu hạ ngài đi."

"Cung Lâm Uyên vĩnh viễn, vĩnh viễn, vĩnh viễn, đều là người hầu máu trung thành nhất của Tư Căng."

Nói, liền nhanh chóng kìm hãm mệnh môn của Tư Căng.Rồi sau đó, một tay xoay người cậu lại.Đem quỷ hút máu xinh đẹp đưa lưng về phía mình, ấn ở trên tường.Tư Căng:..."

Cung Lâm Uyên, ta là quỷ hút máu thế hệ đầu!

Ngươi cmn thấy qua người hầu máu nào, dám khi sư diệt tổ như thế?!"

"Ha a!"......4:00 chiều ngày thứ hai, Tư Căng hơi hơi mở mắt ra, quan sát bốn phía.Áo choàng tắm trên người đổi thành cái sạch sẽ, ngay cả khăn trải giường đều rất khô ráo.Chính là, một màn trước khi té xỉu ở trước mặt cậu không ngừng hiện lên.Tùy tiện ở bất kỳ một cái hình ảnh nào trong đó dừng lại, đều cũng đủ để cho cậu mặt đỏ tim đập.Cậu không biết, Cung Lâm Uyên uống say rồi biết chơi như thế.Không chỉ khóc làm nũng với cậu.Vậy mà, lại cầm khóa xiềng xích màu bạc bắt quỷ hút máu.Một đầu còng cậu.Một đầu còng mình.Khóa hai người bọn họ cùng một chỗ.Tư Căng nhìn nhìn cổ tay của mình.Có một đạo vết siết màu đỏ rõ ràng, đã được xử lý qua rồi, hơn nữa Cung Lâm Uyên cũng rất có chừng mực.Không đau, cũng rất có bầu không khí "phòng tạm giam thẩm vấn quỷ hút máu không nghe lời".Tư Căng cảm thấy, cậu cần thiết giấu tất cả rượu trong nhà đi.Đang nghĩ, Cung Lâm Uyên đỏ mặt đi đến.Y không say rượu liền rụt rè đi rất nhiều, đặt một chén cháo nóng hổi ở đầu giường Tư Căng, nói:"Căng Căng, ăn chút bữa sáng đi."

Tư Căng:...Cậu bưng cháo lên: "Không còn sớm, em ngủ cả một ngày rồi."

Cung Lâm Uyên cúi đầu: "Thật xin lỗi, anh không phải cố ý."

"Ừm, ngươi là có ý."

Tư Căng cũng không tính tha thứ y, uống chén cháo, thì xuống giường thay quần áo.Cung Lâm Uyên không rõ nguyên do: "Căng Căng, em sáng sớm hôm nay tám giờ mới ngủ, phải nghỉ ngơi thật tốt.

Em muốn đi chỗ nào a?"

Tư Căng hướng về phía kính cao sửa sang lại trang phục, khẳng định trên cổ không có quá nhiều vết hôn rõ ràng, mới yên tâm đeo caravat, trả lời:"Ngọc Yến hẹn em cùng đi chơi bóng."

Vừa nghe đến hai chữ "Ngọc Yến", Cung Lâm Uyên lúc này cảnh giác.Thợ săn quỷ hút máu nhạy bén tức khắc nhận thấy được khủng hoảng, y đứng lên, vài bước đi tới phía sau Tư Căng.Chiều cao so với thanh niên cao hơn một đầu rất có cảm giác áp bách."

Căng Căng, có thể không đi sao?"

Tư Căng xoay người: "Không thể."

Cung Lâm Uyên hình như cũng không có ý định lời vô ích với cậu, sau khi bị cự tuyệt, trực tiếp cắn cổ cậu.Sau khi ấn xuống hai "dâu tây nhỏ", bá đạo lại không chút khách khí nói:"Tốt rồi, hiện tại em không ra cửa được rồi."

Suy nghĩ một chút, lại nói:"Anh đi đến chỗ hẹn Ngọc Yến." ===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[cơm nắm] xin nghỉ, bởi vì một ít nguyên nhân ngày mai liền không cập nhật rồi, muốn cho bản thân mình một ngày phép, yêu các bạn.---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0243: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 28


CHƯƠNG 0243: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 28EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng:!!!Cậu liền vội vàng kéo Cung Lâm Uyên, khuyên người trở về thật tốt.Nói đùa, đi làm bạn với Ngọc Yến, thì tính là lỡ hẹn cũng không thể để cho y đi a!Cậu căn bản cũng không phải là đi tìm Ngọc Yến chơi bóng.Cậu là đi đánh Ngọc Yến.Cung Lâm Uyên làm trưởng quan thợ săn máu nhiều năm, am hiểu quan sát biểu tình rất nhỏ của quỷ hút máu nhất, sắc bén ra sao.Không có khả năng nhìn không ra tâm tư của Tư Căng.Y lóe lóe con ngươi, mang mười phần ghen tuông, nhướng mày hỏi:"Làm sao, sợ anh đánh không lại cậu ta?"

"Không có, anh là nhất tốt, làm sao sẽ đánh không lại chứ?"

Quỷ hút máu xinh đẹp cự tuyệt không thừa nhận.Cung Lâm Uyên tiếp tục truy hỏi: "Vậy em nói một chút, tại sao không cho anh đi?"

Tư Căng suy nghĩ một chút, xảo quyệt tựa vào bên tai Cung Lâm Uyên, nói nhỏ một câu gì đó.Vành tai Cung Lâm Uyên tức khắc đỏ rồi, tròng mắt lấp lánh.Y hít sâu một hơi khí lạnh, giống như là gặp được trân bảo hiếm thế gì, nhìn về phía Tư Căng:"Căng Căng, em...

Thật sự thích mặc?

Muốn cùng lựa với anh?!"

"Ừm."

Tư Căng mặt mày chứa ý cười, con mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm một bộ jk màu đen trên giao diện mua sắm.Kia là đồng phục jk tiêu chuẩn.Bên cạnh thêu sọc màu đỏ sáng.Trên hàng cúc màu máu, còn in hoa văn hoa tường vi xinh đẹp.Tư Căng đưa tay, chủ động ôm eo Cung Lâm Uyên, mập mờ nói:"Anh biết không?

Quỷ hút máu thích hoa tường vi."

"Hoa tường vi nhuốm máu, rơi ở trên giường màu thuần trắng, bị ánh trăng chiếu một cái, đặc biệt đẹp mắt."

Cung Lâm Uyên nhịn không được nuốt nước miếng một cái.Y hỏi: "S, M, L, muốn số nào?"

"Thôi được rồi."

Hô hấp của y dần dần tăng nhanh, từ chối chờ Tư Căng trả lời, quả quyết đặt hàng số S.Tư Căng biết rõ còn hỏi: "Tại sao muốn số nhỏ nhất a?

Anh là muốn nhìn cơ bụng và đường cơ bụng hình chữ V của em sao?"

Tim Cung Lâm Uyên đập rộn lên.Tư Căng nhân cơ hội đệm chân, câu lấy cổ y, dựa vào ở bên tai khẽ bồi thêm một câu:"Bảo, bối."

Lý trí còn lại không nhiều lắm của Cung Lâm Uyên lần thứ hai cắt đứt.Một tay đè quỷ hút máu của y xuống:"Anh cảm thấy, thả bồ câu Ngọc Yến, hai chúng ta đều không nên đi tìm cậu ta."

"Ưm..."

Tư Căng vừa nhận lấy nụ hôn loạn xà ngầu của người hầu máu, vừa rít gào dưới đáy lòng ——Ngọc nhãi con!!Eo của anh vì em bỏ ra quá nhiều!!! ...Vòng sơ khảo bước đầu của tiến hành ước chừng nửa tháng.Sân khấu đầu kết thúc, sau khi bình chọn ra cấp ABCDEF, học viên bên trong mỗi một đẳng cấp, liền bắt đầu tự động tổ chức thành đoàn thể.Cung Tư Lâm bởi vì Tiêu Ngộ Bắc mở cửa sau, thăng cấp lớp A.Tư Căng bởi vì vé thông quan Ngọc Yến cho, cũng trực tiếp tiến vào giai đoạn thành đoàn.Lúc thành đoàn, vì công bằng, Ngọc Yến nghĩ ra một ý kiến hay tuyệt vời ——Rút thăm.Tư Căng nhìn nhìn giấy trắng viết đội một trên tay mình.Lại phái Tiểu Yêu đi ra ngoài, nhìn lén giấy của Cung Tư Lâm một chút.Nga, đội ba.Có chút thất vọng a.Con mắt xinh đẹp của Tư Căng mất đi độ bóng.Cậu hay là rất chờ mong có thể một đội với Cung Tư Lâm đấy.Ở dưới sự chỉ huy của Ngọc Yến, thành viên cầm được giấy tên cùng đội đều tự đứng chung một chỗ.Thế nhưng, thì ở lúc Tư Căng muốn thu trang giấy trong tay về, đội ba bên kia lại xuất hiện tình huống."

Huấn luyện viên Tiêu, có thể đổi đội sao?"

Bỗng nhiên, một người thanh niên cao gầy dáng dấp thanh tú đi tới, rõ rành rành, nhấn mạnh từng chữ một nói với Tiêu Ngộ Bắc ngồi ở trên vị trí huấn luyện viên:"Tôi không muốn một đội với Cung Tư Lâm."

Dáng vẻ bệ vệ phách lối, rõ ràng tới gây chuyện.Hơn nữa, đáy mắt chứa một cổ sóng thu nói không rõ không nói được, rõ ràng quan hệ "không bình thường" với Tiêu Ngộ Bắc.Nhìn thấy người này, đôi mắt vô thần của Tư Căng lần thứ hai sáng lên.Có trò hay xem rồi.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0244: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 29


CHƯƠNG 0244: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 29EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tiêu Ngộ Bắc nghe vậy, vẻ mặt bỗng nhiên ngừng lại.Hắn thoáng ngồi thẳng, căng thẳng nhìn chằm chằm người thanh niên kia, hỏi: "Vậy cậu muốn thế nào?"

Thanh niên: "Cung Tư Lâm nhân phẩm không tốt, cướp bạn trai tôi, tôi yêu cầu đổi đội."

Tiêu Ngộ Bắc gật đầu, một tay dần dần buộc chặt, trán rịn ra tầng mồ hôi mịn, hình như rất sợ hãi đối phương sẽ nói ra chút gì đó.Cùng lúc đó, khóe môi xinh đẹp của Tư Căng hơi hơi cong lên, nói với hệ thống: 'Yêu Nhi, xem ra Tiêu Ngộ Bắc vẫn là không bỏ thói quen tìm tình nhân nhỏ, lúc này Cung Tư Lâm có đối thủ.'Cung Tư Lâm cũng không biết xảy ra cái gì, bỗng nhiên hắn nằm không cũng trúng đạn, đầu óc mơ hồ nhìn Tiêu Ngộ Bắc.Hắn rất muốn giải thích với bạn trai của mình một chút.Dù sao bản thân mình là bởi vì Tiêu Ngộ Bắc, mới có thể ở show tuyển chọn này thuận buồm xuôi gió.Hắn bắt buộc debut center lần này, ký hợp đồng một công ty lớn, bằng không thì dựa vào cái gì để cho Cung Tư Căng cút ra khỏi nhà họ Cung?!Hắn hiện tại, tuyệt đối không thể để cho Tiêu Ngộ Bắc hiểu lầm: "Bắc Bắc, hắn nói xằng nói xiên, em chỉ có một mình anh, làm sao có thể cướp bạn trai hắn?"

Nghe vậy, sắc mặt Tiêu Ngộ Bắc càng khó coi rồi, hận không thể xông lên ném Cung Tư Lâm hai bạt tai.Cung Tư Lâm hắn có thể có chút đầu óc hay không?!Từ chương trình tuyển chọn bắt đầu để lộ quan hệ của hai người bọn họ còn không tính, hiện tại còn muốn dùng giải thích giấu đầu hở đuôi như thế để cho tất cả mọi người biết hắn nhóm nhạc nam nhóm nhạc nam không lâu, thì nuôi tình nhân nhỏ sao?!Khí áp trên người Tiêu Ngộ Bắc dần dần trở nên thấp hơn, ánh mắt như dao, giết Cung Tư Lâm trở tay không kịp.Cung Tư Lâm bị ánh mắt hung dữ của hắn hù dọa, trong nháy mắt ngừng nói.Con mắt không tự chủ thì đỏ rồi.Bởi vì hắn ở đáy mắt Tiêu Ngộ Bắc nhìn thấy chán ghét!Làm sao sẽ như vậy, Bắc Bắc rõ ràng rất thích mình, ánh mắt anh ấy hắn mình hẳn là ôn nhu chứa ý cười, tại sao hiện tại lại trở thành như vậy?Trong lòng Cung Tư Lâm bỗng nhiên không còn cái gì, thật vất vả lấy dũng khí, hoảng loạn gọi một tiếng:"Bắc Bắc..."

Co quắp nói: "Anh không thể vì hắn, không tin em đi?"

Sắc mặt Tiêu Ngộ Bắc đen xuống, căn bản không có lòng dạ nào săn sóc tâm tình Cung Tư Lâm, trực tiếp mở miệng:"Tư Lâm, cậu tìm người đổi đội đi, đừng một đội với hắn."

Hắn rất đau đầu.Hai người này đặt cùng một chỗ, còn không nhất định sẽ gây ra nhiễu loạn gì!Trên người nhãi con hắn mới nuôi mang gai, khôn khéo hơn so với Cung Tư Lâm, hắn tạm thời còn không muốn chia tay.Cung Tư Lâm trong nháy mắt sững sờ tại chỗ, một bộ dáng dấp đáng thương của cô gái si tình và chàng trai bạc tình:"Em...

Em...

Anh để cho em..."

Hắn đỏ mắt lầm bầm, nói lắp một lúc lâu cũng không nói ra một câu đầy đủ.Đúng vào lúc này, Tư Căng bỗng nhiên anh em tình thâm đứng dậy.Quỷ hút máu ưu nhã vài bước đi tới bên cạnh thanh niên gây chuyện kia, được như nguyện đưa giấy viết đội một trong tay cho hắn, nói: "Tôi đổi với cậu."

Thanh niên kia liếc một cái quan sát Tư Căng, cũng chẳng nói năng gì.Chỉ là đổi vé rồi, thì xoay người đi vị trí đội một.Dừng lại phút chốc, hình như vì ám chỉ cái gì đó, lại bổ sung một câu:"Thiếu gia Cung có lòng tốt, nhưng đừng đút cho chó."

Tư Căng cũng không thèm để ý, xoay người, cười cười khiêm tốn với hắn,"Bọn tôi mới là người một nhà, em trai của chính tôi, tôi tự mình bảo vệ, không nhọc cậu hao tâm tổn trí."

Một câu nói đơn giản, trong nháy mắt tranh thủ thiện cảm của rất nhiều học viên.Có người nhỏ giọng nghị luận: "Tư Căng quá tốt rồi đi?

Quá ấm áp quá lương thiện rồi."

"Cậu nói anh trai như vậy, Cung Tư Lâm làm sao không biết xấu hổ khắp nơi nhằm vào cậu ấy, câu câu hạ thấp giá trị của cậu ấy?"

"Cậu không thấy quan hệ của Cung Tư Lâm và Tiêu Ngộ Bắc?

Tôi nghe nói, hai người bọn họ ở quán bar..., còn bị cảnh sát mang đi thẩm vấn."

"Phải không?

Tôi làm sao một chút tin tức cũng không có nghe?"

"Cậu đương nhiên nghe không được rồi, thế lực phía sau Tiêu Ngộ Bắc bao lớn a!

Người ta là đỉnh lưu, tự nhiên có công ty giúp che đậy, bằng không thì cậu cảm thấy hắn nuôi tình nhân nhỏ nhiều năm như thế, không người phát hiện qua?

Người mới vừa nãy kia, tôi thấy tám mươi phần trăm chính là một trong mấy tình nhân nhỏ của hắn, muốn thượng vị chính cung, cố ý kiếm chuyện đấy!"

"Tôi đi, thật kích thích!"

Những nghị luận này Những nghị luận này tí tách tí tách rơi vào trong lỗ tai Cung Tư Lâm, đánh tan tuyến phòng ngự tâm lý hắn mới vừa thành lập xong.Nhìn dáng vẻ tan vỡ lại mê man của Cung Tư Lâm, khóe môi Tư Căng chậm rãi cong lên một tia độ cung đẹp mắt.Rất tốt, cậu muốn, chính là cái hiệu quả này.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[còn có một chương nữa]---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0245: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 30


CHƯƠNG 0245: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 30EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lập đội hoàn thành, các học viên rất nhanh tản đi, đều tự trở về phòng của mình.Cùng lúc, tiếp tục suy đoán quan hệ của ba người, Tiêu Ngộ Bắc, Cung Tư Lâm, còn có thanh niên nhằm vào Cung Tư Lâm kia.Tư Căng một người đi cuối cùng, trước khi rời khỏi, thuận tay vỗ vỗ bả vai Cung Tư Lâm, nói:"Người mới vừa nãy tên Trang Tân Chu, phòng ở 3702, cậu nếu là cũng hoài nghi quan hệ của hắn và bạn trai cậu, thì tự mình đi xem một chút đi."

Nói xong, liền cất bước ra ngoài.Để lại Cung Tư Lâm một mình đứng ở tại chỗ như rơi vào hầm băng.Lúc đi tới ngoài cửa, Tư Căng tựa như là chợt nhớ tới cái gì, bước chân bỗng nhiên dừng lại, nửa quay đầu lại, chỉ chừa cho Cung Tư Lâm một góc nghiêng khuôn mặt, khẽ cười nói:"Ngồi xổm ở ngoài phòng kia nhiều một chút, học khôn một chút, cậu sẽ phát hiện một mảnh xanh đồng cỏ."

Bổ dao xong, lại không có chút gánh nặng trong lòng nào rời đi.Trong miệng hừ nhẹ , giọng ca rõ ràng khẽ đầu độc, tà ác lại cao quý.Không biết làm sao, mới vừa đi ra cửa, thì nhìn thấy Ngọc Yến quanh quẩn một chỗ đã lâu.Vừa thấy anh trai đi ra, Ngọc Yến tức khắc vui vẻ nhào tới:"Anh trai —— ""Em đã chờ anh rất lâu a, chúng ta đi ăn cơm đi —— ""Đừng!

Không cần!"

Tư Căng tức khắc né khỏi cậu ta, theo bản năng đỡ lấy eo sắp vỡ thành vụn của mình, quả quyết từ chối:"Anh chịu không nổi, em tự mình ăn đi."

Nói xong, theo bản năng nhìn thoáng qua phương hướng xe của Cung Lâm Uyên.Không biết tại sao, rõ ràng cách kính chắn gió, cậu vẫn có thể cảm giác được ánh mắt lạnh như băng kia của người hầu máu.Tư Căng theo bản năng cảm thấy đau.Chỗ nào chỗ nào đều đau, vừa sướng lại đau.Cậu khẽ hít một hơi khí lạnh, ngập ngừng nhìn về phía Ngọc Yến:"Nếu không thì...

Anh đi dùng bữa chung với em?"

Ánh mắt của Ngọc Yến sáng lên, giống như một con mèo nhìn thấy quả cầu nhung.Nếu có hiệu ứng hoạt hình, đại khái còn có thể nhìn thấy phía sau cậu ta lắc lắc một cái đuôi lông mượt mà.Song, vừa dứt lời, cửa xe của Cung Lâm Uyên liền mở ra.Người đàn ông cao to đi xuống từ trong xe, vẫy tay với Tư Căng, tông giọng trầm ổn chứa chút ghen tuông, cũng mang chút uy hiếp với Ngọc Yến:"Căng Căng về nhà thôi, anh nấu cơm cho em."

Tư Căng:...Ngọc Yến:......Rạng sáng, 00:00.Cung Tư Lâm nghe lời Tư Căng, đi tới 3702.3702 nằm ở khúc quanh hành lang, bên cạnh là một phòng chứa đồ, cũng đủ Cung Tư Lâm dung thân.Hắn nhịn muỗi đói khát vô cùng lúc mùa hè thu giao thoa đốt, đứng ước chừng hai tiếng đồng hồ, chân đều đã tê rần, mới rốt cục phát hiện một người đàn ông khoác áo viền đen và mũ lưỡi trai, gấp gáp vội vàng luống cuống, tiến vào phòng của Trang Tân Chu.Tuy rằng hắn che chặt chẽ kín đáo, nhưng Cung Tư Lâm vẫn như cũ có thể từ trên thân hình phân biệt ra được, đây là Tiêu Ngộ Bắc!Hắn về tới nhà họ Cung hai năm, sớm chiều ở chung với Tiêu Ngộ Bắc hai năm, làm sao có thể không nhận ra hắn ta?!Hắn vì đuổi Cung Tư Căng đi, cắt đứt với nhà họ Cung, hiện tại chỗ dựa duy nhất chỉ có Tiêu Ngộ Bắc thôi!Thế nhưng hắn ta thì sao?Lại lựa chọn phản bội kiên quyết không lùi bước!Cung Tư Lâm vừa tức vừa gấp gáp, vừa hãi vừa sợ, hắn rất muốn vọt vào tìm Tiêu Ngộ Bắc tranh luận phải trái, hỏi rõ hắn tại sao!Chính là lại sợ Tiêu Ngộ Bắc không muốn hắn.Không còn Tiêu Ngộ Bắc, hắn thì thật sự cái gì đều không có rồi!Cung Tư Lâm xoắn xuýt rầu rĩ, do do dự dự, rốt cuộc đi tới trước cửa phòng.Tiêu Ngộ Bắc mới vừa đi vào, cửa phòng còn chưa kịp khóa.Cung Tư Lâm lấy dũng khí, "Cạch" một tiếng, vặn mở cửa phòng, thấy Tiêu Ngộ Bắc đè Trang Tân Chu lên tường tường hôn."..."

"..."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[chương ngày hôm nay đến chỗ này đi, cả người đều mỏi mệt.][muốn nhìn Tiêu trai đểu hối hận, liếm ngược lại Căng Căng, sau đó bị ngược sao ~]---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0246: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 31


CHƯƠNG 0246: NGƯỜI HẦU MÁU, ANH DÁM KHI SƯ DIỆT TỔ 31EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Phòng 3702.Sau khi Tiêu Ngộ Bắc vào cửa khi, vốn nổi giận đùng đùng của chỉ trích Trang Tân Chu, không nên lúc bày ở trước mặt tất cả học viên và huấn luyện viên ám chỉ quan hệ của hai người bọn họ.Nhưng không ngờ đồ ngủ Trang Tân Chu khoác nửa rơi không sót, giống như làm nũng oán trách vài câu:"Anh Bắc, em đây không phải là không nói rõ sao?"

"Nói cho cùng, em chính là không quen nhìn một bộ dáng dấp mọi việc lấy anh làm bia đỡ đạn kia của Cung Tư Lâm, thay anh dạy dỗ hắn một chút mà thôi."

"Anh muốn thực sự tức giận, thì phạt em đi, em nhận phạt."

Nhìn dáng dấp một bộ "mặc anh xử trí" của mèo hoang nhỏ trước mặt, Tiêu Ngộ Bắc chộn rộn, một tay đè người lên tường.Vừa hôn, vừa kéo quần áo của hắn.Lại không nghĩ, mới vừa nghe mèo hoang nhỏ khẽ rên vài tiếng, thì nhìn thấy cửa phòng bị mở ra.Lúc nhìn rõ ràng người tới cửa, động tác của Tiêu Ngộ Bắc và Trang Tân Chu cùng lúc dừng lại.Tiêu Ngộ Bắc vội vã buông Trang Tân Chu ra, nhanh chóng sửa sang xong tây trang của mình, chột dạ hỏi:"Lâm Lâm, em làm sao ở chỗ này?"

Con mắt Cung Tư Lâm đỏ rồi: "Em không ở nơi này anh còn muốn lừa gạt em đến lúc nào?

Này chính là nguyên nhân hắn hôm nay cây ngay không sợ chết đứng lật đổ em?!"

Thanh âm của hắn có chút lớn, Tiêu Ngộ Bắc rất sợ học viên phòng gần đó nghe được, vội vã đi túm tay hắn:"Lâm Lâm, em vào trước đã, em nghe anh giải thích...

Này không phải là bởi vì em không phải là gay thuần khiết, cần thời gian chấp nhận anh sao?

Anh không muốn ép buộc em, nhất thời nhịn không được mới tìm người khác, em trước tiên đừng kích động, tiến vào rồi hãy nói, có được hay không?"

"Không được!"

Cung Tư Lâm kiên trì: "Tôi là thiếu gia thật của nhà họ Cung, tương lai toàn bộ nhà họ Cung là của tôi!

Tôi khinh thường cùng chung bạn trai với hắn!"

Nói xong, thì xoay người sải bước rời khỏi.Đúng vậy, hắn không phải là thuần khiết gay.Hắn và Tiêu Ngộ Bắc còn dừng lại ở giai đoạn ôm ôm hôn hôn, thì tính là thỉnh thoảng quá trớn, cũng sẽ không đến một bước cuối cùng.Bởi vì hắn cảm thấy buồn nôn, không tiếp thụ được.Thế nhưng, Tiêu Ngộ Bắc đích xác là người rất ưu tú, hơn nữa hắn còn là bạn trai Cung Tư Căng lấy mạng ra yêu.Có hắn ở, Cung Tư Lâm cảm thấy có mặt mũi.Hắn mới vừa nãy chính là muốn cầm nhà họ Cung nhắc nhở Tiêu Ngộ Bắc một chút, hắn là thiếu gia cao quý, không giống với những minh tinh nhỏ tầng lớp bình dân đó!Quả nhiên, Tiêu Ngộ Bắc vì tài nguyên nhà họ Cung đuổi theo qua.Phòng của Cung Tư Lâm kề bên phòng Tư Căng, lúc hai người một trước một sau chạy đến, Tư Căng vừa lúc ở ngoài hành lang gọi điện thoại.Cung Tư Lâm đang nổi nóng, không quản Tư Căng nói cái gì, thì tức khắc vào phòng đập cửa.Tiêu Ngộ Bắc bị nhốt ở bên ngoài lại nghe rõ quỷ hút máu thế hệ đầu nói:"Ba, ngài yên tâm, công ty kinh doanh rất tốt, 30% cổ phần trong tay con kia sẽ không để cho cho bất luận kẻ nào."

"Ừm, con biết, chờ Tư Lâm lớn lên rồi, ngài cũng sẽ cho em ấy 5%, đủ em ấy sinh hoạt rất tốt, 50% còn dư lại đều là để dành cho anh hai nhận, con sẽ chăm sóc Tư Lâm thật tốt, giúp đỡ anh hai kinh doanh sản nghiệp nhà họ Cung tốt, không phụ tin tưởng và nuôi dưỡng của ngài."

"Ừm, con chuẩn bị về nhà thăm mẹ..."

Lời phía sau, Tiêu Ngộ Bắc không có nghe rõ ràng, thế nhưng hắn nghe hiểu một việc ——Đang chia tài sản, bởi vì Cung Tư Căng năng lực mạnh mẽ, cũng được nuôi ra tình cảm rồi, cho nên sẽ nhận được 30% sẽ để lại cho hắn, mà Cung Tư Lâm cái gọi là thiếu gia thật kia, chỉ có thể nhận được 5%.Hơn nữa, từ số lượng huấn luyện viên và học viên không nhiều lắm tụ họp tới xem Cung Lâm Uyên anh cả nhà họ Cung thu được cổ phần tối đa, cũng thiên vị Cung Tư Căng.Như vậy nói cách khác, hắn ban đầu chọn sai rồi!Hắn cho tới bây giờ đều không nên đi cùng một chỗ với Cung Tư Lâm.Phải biết giúp đỡ của nhà họ Cung, có thể giúp được hắn nhất...Vẫn là Tư Căng!Nghĩ thông điểm này, Tiêu Ngộ Bắc dừng lại động tác gõ cửa của mình.Ánh mắt nịnh hót bị tình cảm nồng nàn ngụy trang qua, chuyển hướng về phía Tư Căng.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom