Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 440: Chương 440



Quái đàm quy tắc trước đều không cần che dấu thân phận điều tra viên, cho nên lúc đầu cô gái tóc dài hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này. Nhưng cô ấy không ngốc, sau khi trải qua cả ngày hôm qua, đã ý thức được vấn đề nằm ở chỗ nào.

Đang lúc ba người kia nói chuyện, người đầu nấm mặc bộ quần áo mới đi đến: "Các người đều ở chỗ này sao! Thật là quá khéo!"

Những lời này có chút kỳ quái, có một loại cảm giác từ ngữ hỗn loạn, không liên kết, Tô Dung không nhịn được nhướng mày một cái.

Nhưng mà những người khác cũng không cảm nhận được điểm này, thấy đồng đội ngày hôm qua còn sống, cũng rất nhiệt tình.

Mà chuyện này cũng làm cho Tô Dung có chút kinh ngạc, trong năm người bọn họ có bốn người còn sống, vốn dĩ cô còn tưởng ít nhất phải c.h.ế.t một nửa.

"Đúng rồi, có phải cậu thay quần áo hay không?" Cô gái tóc dài là một người rất tỉ mỉ, lập tức phát hiện ra sự thay đổi của đầu nấm. Vốn dĩ lúc trước cậu ta mặc áo tay ngắn quần cụt, nhưng bây giờ lại đổi thành com lê áo khoác và quần dài.

Đầu nấm gãi đầu: "Tôi không phải thấy siêu thị trong tiểu khu có bán sao? Cho nên tôi liền nghĩ, đồ ở chỗ này có thể sẽ bảo vệ được tôi, quần áo lại là thứ rẻ nhất, cho nên tôi liền mua."

Cậu ta nói xong còn chỉ vào áo khoác dài, quần dài trên người mình: "Nhìn đi, tôi còn cố ý mua quần áo dài để bao toàn thân lại.”

Nghe được lời của cậu ta, mọi người đều cười lên. Trong đầu cô gái tóc dài nghĩ người này đúng là mới đi vào quái đàm khó khăn, nhát gan như vậy.

Chẳng qua nghe cũng rất có lý, nếu đồ ở trong siêu thị cần dùng tiền quái đàm mua, có lẽ thật sự có tác dụng gì đó. Trên tay cô ấy cũng có chút tiền dư, có thể mua thử một chút.

Nhưng mà Tô Dung ở một bên khác thì nhíu mày càng sâu. Mặc dù cậu ta thoải mái khoe ra quần áo mới của mình, có ích cho việc lấy hảo cảm, trực tiếp tiêu trừ nghi ngờ của mọi người.

Nhưng cũng phải nhìn thử tính cách của người này mới được!

Người rộng rãi thoải mái vì không cảm thấy chột dạ cho nên khoe khoang thứ đồ của mình, người có tính cách bình thường một chút, vì không để cho người khác nghi ngờ, chủ động khoe ra cũng không thành vấn đề.

Nhưng lúc trước tính cách mà đầu nấm biểu hiện ra rất hèn yếu, dưới tình huống này, sao cậu ta có thể thoải mái làm ra hành động khoe quần áo mới như thế? Lấy tính cách lúc trước của cậu ta, nhiều lắm chỉ là nhỏ giọng giải thích một chút.

Đây cũng không phải là Tô Dung xem thường người ta, chủ yếu là cô chưa từng thấy cây nấm nào núp ở trong một góc tối, bởi vì một chút k*ch th*ch từ thế giới bên ngoài, đột nhiên nở ra hoa hướng dương!

Chuyện có chỗ khác lạ, cô rất khó không nghi ngờ đầu nấm đã xảy ra chuyện gì. Một thân quần áo dài này là che giấu thứ gì bên trong sao.

Tuy nghi ngờ nhưng Tô Dung vẫn rất cẩn thận, tiếp tục nghe đối thoại của bọn họ.

“Đúng rồi, buổi tối nhà các ngươi có xuất hiện loại tình huống đó không?" Đột nhiên trúc mã hỏi: "Chính là thứ nhắc trong quy tắc, có người gõ cửa. Lúc tôi nghe được tiếng gõ cửa, vốn là muốn gọi cho bảo vệ. Nhưng thật ra tôi nghi ngờ quy tắc này có vấn đề."

"Sao lại nói như vậy?" Cô gái tóc dài lập tức hỏi.

Thanh mai đã được trúc mã kể lại chuyện này, cho nên chủ động giải thích: "Nếu quả thật bảo vệ có tác dụng rất lớn, thậm chí có thể chống lại quỷ quái, vậy quỷ quái sao có thể tùy tiện công khai gõ cửa? Cũng không thể bởi vì dân địa phương trong tiểu khu này không sợ quỷ quái đi?"

Đúng là như vậy, đây cũng là chuyện mà Tô Dung chưa nghĩ ra. Chẳng qua coi như không có chữ đỏ, Tô Dung khẳng định cũng có thể ý thức được bảo vệ không được bình thường. Dù sao cô còn chưa thấy một quái đàm nào, người trong đó có thực lực đối quỷ quái đi, nếu như phòng quản lý tài sản thì cũng được đi, nhưng nếu là phòng bảo vệ, Tô Dung thật sự có chút không tin tưởng.

Thanh mai giải thích đến chỗ này, trúc mã tiếp tục nói: "Cho nên sau khi tôi nghe được tiếng gõ cửa, trước tiên gọi cho phòng quản lý tài sản. Bọn họ phụ trách chỗ ăn uống của chúng ta, chắc là có thể tin tưởng hơn phòng bảo vệ. Nhưng vào ban đêm không gọi được cho phòng quản lý tài sản, buổi sáng hôm nay tôi có hỏi, bọn họ nói ban đêm không làm việc."

"Vậy cuối cùng anh đã làm cái gì?" Nghe anh ta nói nhiều như vậy, đầu nấm vội vàng hỏi.

"Tôi lấy búp bê mèo mun kia đặt sát ở cửa, chờ một lát là được, sau đó món đồ chơi đột nhiên biến thành màu tối, sau đó tiếng gõ cửa bên ngoài cũng biết mất." Trúc mã đắc ý trả lời: "Tôi đã nói con mèo mùn này nhất định có tác dụng mà!"

"Anh thông minh." Thanh mai bật cười vỗ vai trúc mã nhà mình một cái, sau đó hỏi mọi người: "Các người đã đổi mèo mun mới chứ? Mèo mun ngày hôm qua có vấn đề. Còn có viên thuốc kia, uống chưa?"

Cô gái tóc dài gật đầu: "Dĩ nhiên, chỉ là tự tôi không có phát hiện món đồ chơi kia có vấn đề gì, hoàn toàn là muốn đổi cái mới. Chờ thấy người của phòng quản lý tài sản cầm một món đồ chơi sơn dương đến tôi mới ý thức được mình đã bị ô nhiễm, lúc này mới uống viên thuốc kia."

Mà bên này đầu nấm yên lặng một chút, trong mắt lóe lên ánh sáng gì đó, mới gật đầu nói theo: "Tôi cũng vậy."

Sự yên lặng chốc lát của cậu ta làm cho Tô Dung chú ý, sự yên lặng này có thể đại biểu cho đáp án.

Chẳng lẽ đầu nấm không chú ý đến món đồ chơi mèo mun có vấn đề sao? Nếu như cậu ta không chú ý đến, vậy ngày hôm qua, ở phòng của cậu ta có phải đã xảy ra tình huống khác thường hay không

Lúc bọn họ đang nói chuyện, một người đi ngang qua khu tập thể dục, liếc nhìn bọn họ một cái, sau đó đi thẳng đến vườn hoa. Những người khác cũng chỉ coi hắn ta là dân địa phương đi ngang qua, chỉ có Tô Dung liếc mắt đã nhìn ra đối phương cũng là điều tra viên giả thành dân địa phương.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 441: Chương 441



Trong quái đàm quy tắc này có tổng cộng 12 người, trừ đi bốn người đã chết, bây giờ cô gặp bốn người, còn dư ba người chưa có tin tức gì.

bây giờ gặp một người đàn ông cũng đang giả thành dân địa phương. Tô Dung ý thức được hai người còn lại có thể cũng đang giả thành dân địa phương. Thậm chí có lẽ ngày hôm qua cũng lẫn trong đám người nghe trộm nhóm 5 người nói chuyện giống như cô.

Không thể không nói người thông minh vẫn có rất nhiều, chẳng qua không biết bọn họ có thể sống qua nguy cơ buổi chiều ngày thứ ba hay không.

Sau khi bốn người trò chuyện xong thì mỗi người mỗi ngã, bốn người đi cùng quá dễ làm cho người ta chú ý, hơn nữa người ta còn là thanh mai trúc mã, mặt dày mày dạn đi theo cũng không tốt.

Cho nên cô gái tóc dài thoải mái nói tạm biệt: "Tôi đi siêu thị nhỏ trước, bên kia an toàn một chút, tôi định mua một ít đồ."

Nghe vậy, đầu nấm đột nhiên mở miệng nói: "Siêu thị để cuối ngày đi cùng không sao, dù sao cũng chỉ có thể ở lại nửa giờ, chúng ta đi dạo những nơi khác trước đi."

Đối với chuyện này, cô gái tóc dài không có ý kiến gì, đi một mình nguy hiểm hơn đi hai người, nếu như đầu nấm nguyện ý đi cùng với cô, dĩ nhiên không thành vấn đề.

Chờ sau khi hai người bọn họ rời đi, hai người thanh mai trúc mã cũng đi đến vườn hoa. Tô Dung đuổi theo hai người cô gái tóc dài. Cô nghi ngờ đầu nấm có vấn đề, tất nhiên không thể bỏ mặc cho bọn họ rời đi.

Ở thế giới cũ, theo dõi người trên đường phố lớn cũng là chuyện rất bình thường, người đi ngang qua cũng không thèm nhìn một cái. nhưng ở chỗ này thì khác, cô cần phải giấu giếm tốt thân phận của mình.

Chỉ là thật ra Tô Dung cũng không lo lắng, dựa theo lời của Tiểu Dương, dân địa phương theo dõi điều tra viên, đó không phải là chuyện rất bình thường sao?

Cách khoảng 10 mét, Tô Dung mượn hành lang che chở, không nhanh không chậm đi theo sau bọn họ.

Đường mà hai người đi ngày càng vắng người, thỉnh thoảng còn nói cái gì đó.

Mắt thấy hai người muốn quẹo cua, Tô Dung cũng vội vàng bước nhanh hơn, để tránh mất dấu. Đại hình của tiểu khu này rắc rối phức tạp, nếu đã mất dấu thì không nhất định có thể tìm được lại được. Hoặc là nói, lúc tìm lại được cũng chỉ có thi thở của cô gái tóc dài.

nhưng cô vừa bước nhanh hơn, đã nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ rất nhẹ truyền từ sau lưng minh.

Ha, hóa ra cô cũng bị người ta theo dõi nha!

Mới vừa rồi Tô Dung chỉ chú ý đến trước mặt, trái lại không chú ý đến sau lưng còn có một cái đuôi đi theo. Cô hơi căng thẳng, không biết mục đích của đối phương theo dõi cô là vì bản thân cô, hay là bởi vì cô theo dõi hai người cô gái tóc dài.

Nghĩ như vậy, trước tiên cô bước nhanh đi theo hai người trước mặt đến khúc quanh, sau đó trực tiếp dựa vào tường.

Người đàn ông len lén đi theo thấy tất cả mọi người đều đã đi qua khúc quanh, vội vàng đi nhanh hơn, nhưng mà vừa mới đến khúc quanh, đột nhiên hắn ta lại bị người khác kéo một cái.

Đầu bút bi bén nhọn đặt ở trên cổ họng của hắn ta, bởi vì lực mạnh của đầu bút bi mà da thịt xung quanh đã bị lõm xuống một chút, miệng của người đàn ông này bị một cái tay khác bịt lại, phòng ngừa hắn ta lên tiếng.

Người đàn ông bị người ta khống chế hoàn toàn, cũng không dám động, trái tim nhảy lên kịch liệt. Lúc này nhìn thấy cô gái bình thường không có gì khác thường mà mình vẫn luôn đi theo sau đang ác liệt nhìn chằm chằm mình: "Anh theo dõi tôi làm gì?"

Đúng vậy, người khống chế hắn ta chính là Tô Dung bị hắn ta theo dõi. Sau khi ý thức được mình bị theo dõi, Tô Dung quả quyết lợi dụng ưu thế địa hình, g.i.ế.c ngược lại.

Tô Dung nói xong thì hơi thả tay che miệng của hắn ta ra, nhưng tay khác cầm bút thì tăng thêm lực, đ.â.m thật mạnh vào cổ đối phương, nếu thêm một chút lực nữa sẽ có thể thấy máu.

Người đàn ông sắp bị dọa sợ tè ra quân, cổ họng bị đ.â.m đau, hắn ta định lui về phía sau một chút, đồng thời nhanh chóng trả lời: "Tôi chính là nghĩ bên kia hai người, có lẽ cô không đối phó được, cho nên tôi muốn đến giúp cô một chút. đừng g.i.ế.c tôi! Giết tôi cũng không có lợi ích gì đối với quỷ quái của cô đâu."

Nghe vậy, Tô Dung yên tâm không ít, xem ra người này là muốn ngư ông đắc lợi, mà không phải phát hiện thân phận của cô.

"Cút! Đó là con mồi của tôi!" Vì bảo vệ chắc chắn thân phận điều tra viên của mình, dưới ánh mắt hoảng sợ của đối phương, Tô Dung không chút do dự dùng lực mạnh đánh vào sau cổ, để cho người đàn ông hôn mê nằm trên đất, sau đó lại đuổi theo hai người cô gái tóc dài kia.

Cũng không lâu lắm, hai người kia đã đến một nơi rất vắng vẻ. Thời gian này, nếu như không ở nhà nghỉ ngơi, phần lớn mọi người đều sẽ ở trong vườn hoa, rất ít đi loạn trong tiểu khu.

Sau khi đến chỗ này, đầu nấm dừng chân lại, cảnh giác quan sát chỗ này. Cũng may Tô Dung nhanh tay lẹ mắt rụt người sau khúc quanh, lúc này mới không bị phát hiện.

Bởi vì khúc quanh cách gần với nơi bọn họ dừng lại, lần này cuối cùng cô cũng có thể nghe được bọn họ đang nói chuyện gì. Cô gái tóc dài mất kiên nhẫn hỏi: "Đây chính là chỗ cậu nói phát hiện điều tra viên c.h.ế.t sao? Thi thể đang ở đâu?"

"Ở trong hành lang, cô đi vào là có thể thấy được." Đầu nấm chỉ vào hành lang trước mặt bọn họ.

Nghe vậy, cô gái tóc dài cũng không nghi ngờ cậu ta, bước vào nhìn thử. Ngay khi cô ấy xoay người đưa lưng về phía đầu nấm, đầu nấm lộ ra vẻ mặt dữ tợn, giương cái miệng to cắn về phía cô gái tóc dài.

Vị trí của Tô Dung không nhìn ra được vẻ mặt của đầu nấm, nhưng cô có thể thấy đối phương muốn đánh về phía cô gái tóc dài.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 442: Chương 442



Mặc kệ suy nghĩ nhiều, lúc này Tô Dung dùng sức ném [Xẻng phệ linh] đã biến lớn ra, đập về phía đầu nấm.

Cùng lúc đó, cô gái tóc dài cũng nhanh nhẹn né tránh qua một bên. nếu như đầu nấm không bị xẻng đập trúng, cái né tránh này cũng có thể thoát được công kích đối phương.

Cuối cùng cô ấy cũng phát hiện đầu nấm có vấn đề!

Thấy đầu nấm bị một cái xẻng đập bay, đầu tiên cô gái tóc dài sững sốt, nhưng cũng không xoắn xuýt chủ nhân của cái xẻng, mà là xông đến khống chế đầu nấm. Cô ấy ngồi ngang hông đối phương, kéo tay đối phương vòng qua sau.

Đầu nấm liều mạng giãy giụa, nhưng tư thế này, trừ phi sức của cậu ta rất lớn, nếu không hoàn toàn không tránh thoát được trói buộc của cô gái tóc dài.

Mà trong quá trình cậu ta giãy giục, cô gái tóc dài cảm giác được chỗ không đúng. Cô ấy vén quần áo bên ngoài của đầu nấm nhìn thử, thân thể bên trong mọc đầy gai thịt rầm rạp chằng chịt, giống như quả dứa thành tinh.

Tô Dung cũng đi đến bên này, tất nhiên có nhìn thấy. Ý thức được đầu nấm đã bị ô nhiễm, trở thành người "thân thể quái dị" mà quy tắc nhắc đến.

Đi tới bên cạnh hai người, cô hơi khom người nhặt [Xẻng phệ linh] mình vừa mới ném lên.

Thấy động tác của cô, tất nhiên cô gái tóc dài cho rằng Tô Dung chính là người cứu mình vừa rồi, cảm kích nói cảm ơn: “Mới vừa rồi thật sự cảm ơn cô.”

Mặc dù chính cô ấy có thể tự tránh thoát, nhưng có người nguyện ý giúp đỡ mình, tất nhiên cô ấy cũng rất cảm động. Khi nhìn đến mặt của Tô Dung, cô gái tóc dài trợn to hai mắt: "Lại là cô!"

Mặc dù trong quái đàm quy tắc này, Tô Dung lớn lên không phải là loại được nhiều người chú ý nhớ kỹ, nhưng liên tục xuất hiện hai ngày, cô gái tóc dài là người tỉ mỉ tất nhiên có ấn tượng với cô.

Không để ý đến cô ấy, Tô Dung nhìn về phía đầu nấm bị khống chế thật chặt: "Tại sao cậu lại muốn công kích cô ấy?"

Đại khái biết mình hoàn toàn không thoát được lúc này đầu nấm đã không giãy giục nữa.

Nghe được câu hỏi của Tô Dung, cậu ta đáng thương cầu xin: "Các người cũng đã nhìn thấy rồi đó, tôi bị ô nhiễm. Loại ô nhiễm này chỉ có ăn thịt điều tra viên mới có thể giải trừ được. Cầu xin cô, phòng để cho cho tôi cắn một miếng đi! Chỉ một miêngs thôi, tôi thật sự không muốn chết!"

Cô gái tóc dài nghe vậy, sắc mặt cực kỳ khó coi, cô ấy không ngờ quái đàm quy tắc này lại hiểm ác như vậy, dưới sự tấn công của quỷ quái và dân địa phương, nó lại còn muốn điều tra viên nội đấu với nhau!

Nếu nhưng điều tra viên khác cũng bị ô nhiễm, sau đó biết ăn thịt những điều tra viên khác sẽ có thể giải trừ ô nhiễm, vậy không gian sinh tồn của điều tra viên sẽ bị thu hẹp từng bước.

Nhưng sự chú ý của Tô Dung không ở chỗ này, cô nhíu mày lại, hỏi đầu nấm: "Sao cậu biết ăn thịt điều tra viên có thể giải trừ ô nhiễm?"

Đúng vậy! Cô gái tóc dài trợn to hai mắt, cũng nhìn về phía đối phương. Chuyện này là ai nói cho cậu ta chứ? Người nói cho cậu ta chuyện này, tuyệt đối không thể nào là người phe điều tra viên.

Nhưng đối mặt với vấn đề này, đầu nấm lại mê mang lắc đầu, sau đó kiên định nói: "Sau khi tôi bị ô nhiễm thì tự động biết chuyện này, các người đều là người tốt, nhanh cứu tôi, tôi... Sau khi đi ra ngoài tôi làm trâu làm ngựa cho các người đều được!"

"Có thể có một loại khả năng." Nghe xong lời của cậu ta, Tô Dung cười nhạo một tiếng: "Sở dĩ cậu cho rằng là như vậy, là bởi vì nhận biết của cậu đã bị ô nhiễm rồi."

Đầu nấm ngây ngẩn, trong mắt thoáng qua vẻ mờ mịt. Tô Dung lại tiếp tục nói: "Sau khi bị ô nhiễm thành như vậy, cậu đột nhiên biết tác dụng của ăn thịt người. Vậy sao không nghĩ đến là "nó" giở trò qủy? Tôi thấy nếu cậu ăn thịt người, chỉ sợ sẽ hoàn toàn bị ô nhiễm. Chắc cậu biết? Trong tiểu khu này có người ô nhiễm, chính là những người qua lại ở khu tập thể dục. Bọn họ chỉ thích ăn thịt người, cậu đoán nếu như cậu cũng ăn thịt người, có biến thành tồn tại giống bọn họ không?"

Mặc dù nhận biết đã bị thay đổi, nhưng chỉ số thông minh của đầu nấm cũng chưa hoàn toàn xuống tận đáy cốc. Rất nhanh cậu ta ý thức được Tô Dung nói đúng, mặc dù bây giờ cậu ta vẫn tin ăn thịt người có thể tranh trừ ô nhiễm, nhưng loại tin tưởng này lại không thể nào dùng cái gì để giải thích được.

Mặc kệ như thế nào, cậu ta không muốn chết, bây giờ nên tỉnh táo một chút.

"Cô nói cũng đúng, vậy bây giờ tôi nên làm cái gì?"

Thấy đầu nấm đã tỉnh táo lại, Tô Dung hỏi: "Bây giờ chắc cậu đã biết được tại sao cậu bị ô nhiễm đi? Nói cho chúng tôi biết một chút.”

"Có lẽ tôi là bởi vì không phát hiện vấn đề của con mèo mun kia." Bây giờ nghĩ đến chuyện này, đầu nấm vẫn cảm thấy vô cùng buồn bực. Sao hết lần này đến lần khác cậu ta không nghĩ mình đã bị ô nhiễm, món đồ chơi cũng sẽ xảy ra vấn đề chứ?

"Cậu không phát hiện vấn đề của mèo mun, vậy cậu uống thuốc chưa?"Cô gái tóc dài thật sự tò mò với vấn đề này?

Đầu nấm gật đầu một cái, cậu ta ngốc cũng không ngốc đến trình độ này: "Dĩ nhiên, mới vừa mở tủ quần áo thấy không có cái áo nào thì tôi đã biết uống thuốc để giải quyết rồi."

“Sau khi uống thuốc, chẳng lẽ cậu không thấy được sự thay đổi của món đồ chơi sao?"

Nói đến chỗ này, đầu nấm cười khổ: "Tôi là uống thuốc vào lúc ban đêm, sau khi uống thì trở về phòng ngủ, chỗ nào còn chú ý món đồ chơi ở phòng khách chứ!"

Lúc ấy Tô Dung là bởi vì sau khi biết uống thuốc xong, biết món đồ chơi sẽ thay đổi, mới lựa chọn ở lại phòng khách quan sát. Nếu như người không biết, trở lại phòng ngủ cũng là lựa chọn bình thường.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 443: Chương 443



"Biểu hiện bây giờ của cậu, có chút không giống với lúc trước." Tô Dung hỏi. Nếu như mới bắt đầu đầu nấm chính là biểu hiện như vậy, có lẽ cô sẽ không chú ý đến dị thường của cậu ta.

Nghe cô nói như vậy, đầu nấm lại cười khổ: "Mới bắt đầu tôi nghĩ biểu hiện ngu ngốc một chút, các người có thể chủ động nói tình báo với tôi. Kết quả..."

Vốn dĩ là muốn giả heo ăn hổ, không ngờ thật sự biến thành heo.

Tô Dung và cô gái tóc dài cũng bất đắc dĩ nhìn nhau cười một tiếng, cô gái tóc dài vươn tay ra: "Xin chào, tôi tên là Đới Giai Nhân, lần nữa cảm ơn cô vì đã cứu tôi mới vừa rồi."

"Cổ Minh." Mặc dù đối phương nói tên thật ra, nhưng Tô Dung vẫn dùng tên giả, hơn nữa còn là cái tên nghe vào cũng biết là tên giả.

Nói dối thoải mái như vậy, còn tốt hơn là người cố gắng nói một cái tên giả giống thật, quả nhiên Đới Giai Nhân cũng không ghét bỏ chuyện cô báo ra một cái tên giả, hỏi Tô Dung: "Tiếp theo cô định đi đâu?"

“Phòng quản lý tài sản." Tô Dung trả lời.

Sở dĩ muốn đi đến phòng quản lý tài sản là bởi vì Tô Dung ý thức được mình muốn biết về tiểu khu này, hoặc là bí mật của quái đàm quy tắc này, nhất định phải đến phòng quản lý tài sản xem thử, nơi đó nhất định có rất nhiều thứ.

Thật ra theo lý thuyết bí mật của tiểu khu này không liên quan đến Tô Dung, cô chỉ cần thông quan là được rồi. Nhưng bây giờ Tiểu Dương đã cho phương pháp thông quan cho cô, cái gọi là ăn no không có chuyện gì làm, chính là nói trạng thái này của Tô Dung.

Muốn tìm được nguồn ô nhiễm, hoặc là hiểu rõ bối cảnh của quái đàm quy tắc, dùng lôgic tiến hành suy luận. Hoặc thông qua một ít đầu mối lấy được câu trả lời giống như cô lúc trước ở một ít thời điểm.

Mặc kệ là loại nào, phòng quản lý tài sản nhất định có thứ cô muốn.

Ngày hôm qua lúc cô đi ngang qua chỗ phòng quản lý tài sản cũng đã nhìn ra được, bên trong phòng quản lý tài sản cũng không có nhiều người, tổng cộng chỉ có ba người thôi.

Lúc này Tô Dung đi một mình trốn vào lầu bên cạnh, len lén quan sát tình huống bên ngoài. Đới Giai Nhân và đầu nấm cũng không có đi cùng với cô.

Chẳng được bao lâu, có hai người đi ra ngoài. Lại một lát sau, người cuối cùng cũng rời khỏi phòng quản lý tài sản.

Đúng vậy, ba người trong phòng quản lý tài sản chính là do Đới Giai Nhân và đầu nấm kêu đi. Lúc ấy Tô Dung đã dặn dò bọn họ gọi điện thoại cho phòng quản lý tài sản, lấy cớ muốn đổi đồ chơi để dẫn bọn họ rời khỏi phòng quản lý tài sản. Hiển nhiên bọn họ đều đã hoàn thành nhiệm vụ rất tốt.

Sau khi ba người của phòng quản lý tài sản rời đi, Tô Dung nhìn xung quanh không có người, lập tức lủi vào bên trong. Cô đã chuẩn bị một chậu nước ở nhà, coi như người của phòng quản lý tài sản trở về rất nhanh, cũng không lo lắng không kịp rời đi.

Phòng quản lý tài sản của tiểu khu này cũng không lớn lắm, tổng cộng chỉ có một gian phòng nhỏ, ba cái bàn làm việc, trên bàn có một đống tài liệu, trong ngăn kéo sau lưng chất đầy đồ chơi mèo mun.

Trong ngăn kéo ở phía dưới chứa đầy chai thuốc, phía trên những chai thuốc này bị đánh dấu số thứ tự từ 1 đến 3. Bên cạnh có rất nhiều hộp sắt trống, chắc là dùng để đựng viên thuốc con nhộng.

Tô Dung mở chai thuốc có đánh dấu số 1 ra, viên thuốc con nhộng giống với loại ngày đầu tiên cô uống. Không có gì bất ngờ, chai thuốc đánh dấu số 2 là cho ngày thứ hai uống.

Hiển nhiên mấy con số này là đại biểu cho ngày thứ mấy, hoặc có thể nói ngày thứ mấy mới phát đồ cho điều tra viên.

Tô Dung tò mò mở chai thuốc đánh dấu số 3, quả nhiên viên thuốc bên trong không giống với hai loại trước, bên trong là một viên thuốc thuần màu trắng.

Tô Dung suy nghĩ về tác dụng của những viên thuốc con nhộng này, sau đó nhanh chóng lật xem những tài liệu kia, đều là một ít tranh chấp trong tiểu khu. Quả nhiên thế giới quái đàm không giống nhau, tranh chấp của tiểu khu có liên quan đến quỷ quái.

Có một loại cảm giác xa xỉ quỷ dị.

Phần lớn tài liệu đều liên quan đến cái này, sau khi xem hai tờ, Tô Dung quả quyết buông tha, chạy đến bàn làm việc tiếp theo.

Ở chỗ này, cô tìm được một phần tin tức người vào ở, trong đó địa chỉ phòng ở của 12 người mới dọn đến ở là bọn họ đều xuất hiện bên trong, còn bị tô đỏ. Tô Dung hoảng sợ trong lòng, lập tức lấy tờ danh sách này đi.

Nếu như không phải cô đi đến phát hiện tờ danh sách này, chờ đến khi người không phải là người của phòng quản lý tài sản hoặc là quỷ quái thấy được, vậy tất cả bọn họ đều bị bại lộ!

Không ngờ tới che giấu thân phận như vậy còn chưa đủ dùng, quái đàm quy tắc này lại đào một cái hố to cho bọn họ, cũng may cô phát hiện kịp thời.

Sau khi cất danh sách, Tô Dung đi về phía bàn làm việc tiếp theo. Đây là bàn cuối cùng, nhìn cũng sang trọng hơn hai bàn còn lại. Tô Dung liếc mắt một cái đã nhìn thấy dưới đáy có một cái tủ bị khóa.

Trong tủ sắt này nhất định có đầu mối quan trọng, nhưng không có chìa khóa, phải mở như thế nào đây?

Nhìn tám con số trên khóa mật mã, Tô Dung suy nghĩ một chút, quả quyết ấn thời gian mình bị đưa vào trong quái đàm quy tắc này.

Nhưng không phải đáp án này, tủ sắt sáng lên ánh đèn đỏ, biểu hiện cô còn có hai cơ hội.

Tô Dung sửng sốt một chút, đột nhiên kịp phản ứng, có thể là thời gian hợp đồng cô ký thuê phòng. Thời gian này ở trong danh sách cô mới lấy. Tô Dung vội vàng nhìn một cái, sau đó lại ấn mật mã.

Lần này quả nhiên tủ sắt mở ra, bên trong có giấu một phần tài liệu.

《 Hợp đồng hợp tác thí nghiệm giữa tiểu khu Vui Vẻ và 'Sở nghiên cứu số 3'》
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 444: Chương 444



Trên hợp đồng viết rất đơn giản, tiểu khu Vui Vẻ cung cấp sân bãi và nhân công phục vụ, bao gồm đưa túi vật tư, xử lý đồ chơi, ghi chép các loại số liệu, để ủng hộ phần thí nghiệm này. Mà 'Sở nghiên cứu số 3' thì chính là cung cấp thuốc và 12 nhân viên thí nghiệm, cùng với quyền lợi của dân địa phương trong tiểu khu này.

Cái gọi là nhân viên thí nghiệm dĩ nhiên chính là mấy người điều tra viên bọn họ. Nhưng liên quan đến thí nghiệm gì, trong phần hợp đồng này không có nói rõ ràng.

Thấy câu ghi chép số liệu kia, trong mắt Tô Dung sáng lên. Số liệu là thứ rất có tác dụng, mặc dù Tô Dung không phải là nhân viên chuyên nghiệp, nhưng chắc có thể lấy được tin tức hữu dụng từ trong đó. Sau khi đóng tủ sắt lại, cô lập tức ,lục lọi tài liệu trên bàn.

Không lâu lắm, Tô Dung tìm ra được một tờ giấy. Tờ giấy này là bảng biểu chuyên môn để ghi chép, nội dung ghi chép phía trên là tình huống dùng thuốc mấy ngày nay của điều tra viên

Tổng cộng có số từ 1 đến 12, trong đó dãy số 2, 8 không uống thuốc ngày đầu tiên, mà 5 con số 2, 5, 7. 8, 11 thì bị ký hiệu đã chết.

Tỷ lệ c.h.ế.t của người không uống thuốc ngày đầu tiên lại cao đến 100%!

Khẳng định thí nghiệm của bọn họ chính là có liên quan với thuốc này, Tô Dung lập tức trở về chỗ phát hiện mấy loại thuốc này, cẩn thận lụt soát một chút, xem thử có phát hiện được hướng dẫn sử dụng hay không.

Nhưng hiểu nhiên quái đàm quy tắc này không chừa cho cô phương pháp giải đề rõ ràng như vậy, sau khi tìm không có, Tô Dung có chút thất vọng thở dài, nhưng vẫn thuận tiên lấy một viên trong mỗi loại thuốc bỏ vào túi. Lấy cái này cũng tiện cho việc nghiệm chức hiệu quả.

Cô lại lần nữa nhìn bảng số liệu vừa mới lấy được kia, phía trên có một ít nội dung cô xem không hiểu.

Số thứ tự từ 1 đến 12 đại biểu cho mỗi người bọn họ là xếp theo hàng dọc, hàng ngang theo thứ tự là "tình huống lần đầu tiên uống thuốc", "tình huống lần thứ hai uống thuốc", "tình huống lần thứ ba uống thuốc", "Có còn sống hay không".

Mà phía sau của tình huống uống thuốc cũng sẽ chừa thêm một cái ô vuông trống, phía trên viết là "trạng thái 13".

Ở phía sau của hai người không uống thuốc lần đầu tiên, cột "trạng thái 13" đều viết là "bạo động", mà ở chỗ những người khác thì viết là "bình tĩnh". Chẳng qua phía sau của ba con số 1, 3, 6 thì trừ "bình tĩnh" ra, còn viết "dung hợp càng sâu".

Tô Dung xem không hiểu cột này, nhưng cô có thể thông qua con số 13 này, liên tưởng đến tầng 13 không tồn tại mà trong quy tắc nhắc đến. Bí mật ở cột này, có lẽ có liên quan đến tầng lầu kia.

Tầng 13 sao... Tô Dung lộ ra vẻ như có điều suy nghĩ. Nghe phía bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Tô Dung không có sử dụng thuật đổi vị trí dưới nước, mà là giống với lần ở quái đàm lầu ký tú xá trong phòng quản lý ký túc xá, đưa lưng về phía cửa, làm ra bộ dạng mới tiến vào.

Người phòng quản lý tài sản vừa nhìn thấy Tô Dung, lập tức ngăn cô lại: "Cô đến làm gì? Phòng quản lý tài sản không cho người lạ vào!"

"Xin lỗi xin lỗi, tôi muốn hỏi có thể đổi một cái gối mới không, cái gối kia ngủ không được thoải mái lắm. Mới vừa rồi nhìn bên ngoài ngoài không có người, cho nên tôi muốn đi vào hỏi thử." Thái độ của Tô Dung rất tốt, liên tục nói xin lỗi.

Nhìn bộ dạng xin lỗi thành khẩn của cô, giọng điệu của người của phòng quản lý tài sản cũng hơi dịu lại, lắc đầu một cái: "Cô xem chỗ này là khách sạn sao? Nếu như cần, có thể đi siêu thị tiểu khu mua."

Nói xong đuổi Tô Dung đi ra ngoài,

Tô Dung đã lấy được đồ mình muốn, chậm rãi đi đến siêu thị tiểu khu. Ngày hôm qua nhân viên thu ngân đó nói đưa nhiệm vụ cho cô, cô còn chưa quên đâu.

Một đường an toàn đến siêu thị tiểu khu, bởi vì thời gian mới năm giờ, người ở chỗ này không ít. Chỉ là nhìn qua đều là dân địa phương, cũng không biết bên trong có điều tra viên đang ẩn núp hay không.

Tô Dung cũng không có tìm nhân viên thu ngân trước, cô đi đến phía sau cùng cầm một món đồ chơi mới, sau đó mới đi về phía quầy tính tiền.

Sáng sớm hôm nay, món đồ chơi cô mới mua ngày hôm qua đã biến mất. Mặc dù không biết tại sao lại biến mất, nhưng Tô Dung dám khẳng định, nó nhất định bảo vệ mình một lần.

Đây cũng là nguyên nhân cô quyết định mua con thứ hai.

Dựa theo quy tắc suy đoán ngày hôm qua, một lần không thể mua nhiều được, nhưng cái trước đã biến mất, bây giờ là ngày thứ hai, chắc cũng sẽ không bị hạn chế.

Cô đưa tiền, nhân viên thu ngân bỏ món đồ chơi vào một túi vải màu xanh da trời đưa cho Tô Dung, sau đó chớp mắt mấy cái với cô. Lúc này Tô Dung đã hiểu, nhiệm vụ nằm vùng chắc là ở trong túi vải rồi.

Lúc cô đi ra ngoài là hơn 2 giờ chiều, bây giờ mới tới 5 giờ, còn cần phải ở thêm một chút mới có thể trở về nhà.

Tô Dung suy nghĩ một chút, không có đi đến vườn hoa, bên kia quá nhiều người, không thích hợp xem đồ trong túi. Cô đi ngay đến chỗ gần phòng bảo vệ, tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống, từ trong túi vải móc ra được một bức thư có con dấu hoa văn màu vàng đen, giống với bức thư nằm vùng đã nhận lúc trước.

Đây chính là nhiệm vụ nằm vùng mới của cô.

----

Tô Dung mở bức thư ra, cẩn thận đọc nội dung bên trong.

[Kính gửi nhân viên ưu tú:

Xin chào ngài!

Khi ngài nhận được bức thư này, đã nói ngài có tư cách hoàn thành nhiệm vụ lần này. "Khu vui chơi Mắt To" gần thành mở cửa, đến lúc đó tất cả thiết bị sẽ được mở ra, điều tra viên cũng có cơ hội đi vào bên trong đó.

Chúng tôi sẽ sắp xếp để ngài lấy thân phận nhân viên đi vào khu vui chơi, hoàn thành nhiệm vụ tương ứng. Chỗ cần nhấn mạnh là, nhân viên giống với du khách cũng cần phải tuân thủ quy tắc. Lấy thân phận nhân viên tiến vào, cũng sẽ không làm cho quái đàm quy tắc dễ dàng hơn.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back