Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 790



Lầu 33: Ờ thì... Tôi nói một cách khác nhé, nhưng nói cách này không có nghĩa là tôi đã, đừng có ai đột nhiên mời tôi đi uống trà.

Trong luật hình sự có rất nhiều cách kiếm tiền, nếu tìm được đường hướng thì làm sát thủ, giúp người vượt biên, buôn bán thứ này thứ kia cũng có thể kiếm được tệ quái đàm (nói lại lần nữa là tôi chưa từng làm). Trên mạng nước ngoài có những trang web như vậy, trong đó có rất nhiều nhiệm vụ lấy tệ quái đàm làm tiền cược, các bạn có thể xem thử.

Chính quyền nước ngoài không quản lý những hành vi như vậy, nếu không thì trang web này cũng không thể tồn tại lâu. Nhưng ở trong nước thì có quản lý, nếu các bạn muốn làm thì hoặc là đừng để bị phát hiện, hoặc là di cư ra nước ngoài. Ngoài ra, đừng làm hại người trong nước. Ẩn danh.

Lầu 34: ? ? ?

Lầu 35: Hả? Có thể nói như vậy sao? Tôi có thể nghe điều này sao?

Lầu 36: Lầu 33 gan dạ!

Lầu 37: Học được nhiều kiến thức rồi, hóa ra lại có nhiều cách kiếm tiền như vậy mà tôi một cách cũng không biết? ? ?

Lầu 38: Cảm ơn những người đã chỉ ra phương pháp ở trên!

Lầu 39: Những người khảo sát mạng nước ngoài thật sự quá điên cuồng.

Lầu 40: Quá đỉnh, bái phục các bậc tiền bối!

Đóng bài đăng lại, Tô Dung thở ra một hơi dài. Là cô hiểu biết nông cạn, hóa ra lại có nhiều cách kiếm tiền như vậy. Điều khiến cô kinh ngạc nhất không phải là những thứ khác, mà là cách kiếm tiền thứ ba trong bài đăng chính, đó là hoàn thành nhiệm vụ phụ.

Trong trường hợp mọi người đều thấy rất khó để vượt qua quái đàm quy tắc, thực sự có người còn nhàn rỗi để hoàn thành nhiệm vụ phụ sao?

Vừa nghĩ như vậy, một số quái đàm quy tắc trước đây có nhiều dân địa phương, chẳng hạn như "Công ty đồ hộp tiểu thịt tươi" và "Tiểu khu Vui Vẻ" hẳn là những nơi tốt để thực hiện nhiệm vụ phụ.

Không trách những người điều tra viên trong hai quái đàm quy tắc này rõ ràng chỉ có được rất ít manh mối, nhưng ngày nào cũng có vẻ rất bận rộn, có lẽ là đi kiếm tiền.

Ngoài điểm này ra, những tin tức về thí nghiệm của ba tổ chức lớn cũng khiến Tô Dung ngạc nhiên. Cô hoàn toàn không biết rằng lại có hoạt động như vậy, hơn nữa còn kiếm được không ít tệ quái đàm. Đặc biệt là thí nghiệm "Chìa khóa cứu thế", một lần là ba nghìn tệ quái đàm, gần như có thể sánh ngang với thu nhập khi cô làm nhiệm vụ nằm vùng.

Nhưng nói thật, nghe có vẻ nhiệm vụ nằm vùng vẫn đáng tin cậy hơn một chút. Dù sao thì mặc dù cũng rất khó khăn, nhưng mục đích tổ chức sắp xếp cô đi làm vẫn là để hoàn thành mục đích của họ. Còn thí nghiệm "Chìa khóa cứu thế" có lẽ hoàn toàn chỉ nhằm mục đích đưa những người khảo sát đến chỗ chết.

Tô Dung lại rất muốn thử nghiệm của "Tập đoàn Tích Tắc", vì độ an toàn tương đối cao nhất, thu nhập thực tế cũng không tệ. Tên Hạ Hành Chi này, có hoạt động tốt như vậy mà lại không nói với cô.

Cô không biết rằng, Hạ Hành Chi cũng đang thắc mắc, sao chưa bao giờ thấy nhân viên ưu tú của mình đăng ký tham gia thí nghiệm nhỉ? Phải biết rằng, chỉ cần họ đăng ký, hắn chắc chắn sẽ ưu tiên lựa chọn. Đặc biệt là Tô Dung, mặc dù cô không thiếu tiền, nhưng mình hiếm khi nào rộng lượng phát phúc lợi cho nhân viên, vậy mà cô lại chẳng thèm nhìn lấy một cái?

Có thể nói đây là một sự hiểu lầm đẹp đẽ.

về bình luận lầu 19, Tô Dung dám chắc anh ta là một điều viên tra tinh anh nào đó. Nếu không thì không thể toàn mạng thoát thân trong tình huống đó được. Hơn nữa, dám tham gia vào thí nghiệm "Chìa khóa cứu thế" thì chắc chắn phải rất tự tin vào năng lực của bản thân. Không phải điều tra viên tinh anh thì không thể nào làm được.

Còn về đạo cụ mà anh ta dùng để bảo vệ tính mạng, Tô Dung đoán có lẽ là thứ tương tự như Búp bê thế mạng mà cô tặng cho Điền Khinh Khinh. Nếu thực sự là loại đạo cụ này thì đúng như anh chàng ở lầu19 đã nói, anh ta lỗ vốn quá.

Đạo cụ như vậy hoàn toàn là vô giá trên thị trường, ngàn vàng cũng khó cầu. Nếu Tô Dung đem Búp bê thế mạng ra chợ đen bán, thì có thể bán được cả trăm triệu tiền quái đàm. Cũng có thể đổi được vài món đạo cụ quái đàm khác, tóm lại là vừa xuất hiện đã bị điên cuồng tranh giành.

Dùng một đạo cụ quý giá như vậy để đổi lấy ba ngàn tiền quái đàm, ai thiệt thòi thì cô không nói.

Nói về thí nghiệm của "Sở nghiên cứu số 3", thì Tô Dung đã từng tham gia một lần, chính là lần ở "Phòng triển lãm nghệ thuật Hoa hồng". Đó là hoạt động do trường tổ chức, bản thân họ cũng không có bước thí nghiệm đặc biệt nào, không khác mấy so với Quái đàm quy tắc bình thường,

Còn về chuyện trang web nước ngoài, Tô Dung cũng biết một số nhiệm vụ bất hợp pháp. Thật ra điều này không khó đoán, cho dù không có điều tra viên thì tổ chức như vậy vẫn tồn tại, huống hồ bây giờ lại có những điều tra viên với tốc độ, thể lực được tăng cường toàn diện?

Điều tra viên cần tiền quái đàm, còn người đăng nhiệm vụ cần có người lợi hại giúp mình hoàn thành nhiệm vụ. Cung cầu có đủ, đương nhiên không thiếu thị trường.

Nhưng trong nước quản lý việc này khá nghiêm, nếu không dùng một chút kỹ thuật hacker thì Tô Dung hoàn toàn không thể đăng nhập được vào các trang web nước ngoài ở trong nước, dù có phá tường lửa cũng không được.

Trong diễn đàn thỉnh thoảng cũng xuất hiện một vài bài đăng ghim, công bố những điều tra viên bị bắt gần đây khi đến Hoa Hạ thực hiện nhiệm vụ bất hợp pháp. Một khi những điều tra viên này bị bắt, mặc kệ chuyện họ làm có nghiêm trọng hay không, họ đều sẽ bị giam ở nhà tù chuyên giam giữ điều tra viên.

Phải nói rằng, người dân Hoa Hạ không hiểu biết nhiều về các điều tra viên và những quái đàm quy tắc, yếu tố chính là chính phủ Hoa Hạ đã bảo vệ họ một cách chặt chẽ.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 791



Sau khi xem xét nhiều phương pháp như vậy, thực ra không có nhiều phương pháp phù hợp với Tô Dung. Cô đã có đủ tiền chỉ bằng cách làm nhiệm vụ nằm vùng. Mặc dù có thể làm nhiệm vụ phụ, nhưng chắc chắn sẽ làm giảm thời gian khám phá cốt truyện chính.

Muốn tìm ra nguồn ô nhiễm thì không được bỏ qua việc khám phá cốt truyện. Hơn nữa, điều quan trọng nhất là, cố gắng kiếm được năm, mười tệ không hiệu quả lắm, còn không bằng dành thời gian đó để tìm nơi ẩn náu của quỷ quái.

Thực hiện thí nghiệm là một cách kiếm tiền không tồi, nhưng cô không chắc mình có thể giành được. Dù sao thì Tô Dung lần sau sẽ thử.

Lại nói, vừa rồi Tạ Kha Kha nói cậu ta vẫn luôn sử dụng phương pháp thứ hai của lầu chủ, phải nói rằng tên này thực sự giàu có, ngay cả trong những quái đàm quy tắc cũng không thiếu tiền.

Nhận thấy ánh mắt của cô, Tạ Kha Kha cười lộ ra cả hàm răng: "Sao vậy? Cậu đã xem xong phương pháp kiếm tiền quái đàm chưa?"

"Vừa mới xem xong." Tô Dung gật đầu, tò mò hỏi: "Ngoài phương pháp thứ hai của lầu chủ, cậu còn sử dụng phương pháp kiếm tiền nào khác không?"

"Không còn nữa." Tạ Kha Kha thành thật lắc đầu.

Mặc dù cậu không thông minh lắm nhưng thực ra lại là người rất tỉnh táo. Đương nhiên, cho dù cậu có không tỉnh táo thì cũng không sao, gia đình cậu sẽ giúp cậu phân tích. Trong bài đăng này có mô tả rất nhiều phương pháp kiếm tiền, trên thực tế, những phương pháp thực sự có thể để cậu sử dụng cũng chỉ có phương pháp mà cậu đang sử dụng mà thôi.

Không cần nghĩ đến web nước ngoài, cái đó không liên quan đến cậu. Bán đạo cụ, mua tin tức cũng chẳng liên quan gì đến cậu, nếu như cậu thực sự có những thứ này, tự mình sử dụng còn không kịp, làm sao có thể bán đi được?

Trở thành nhân viên của ba tổ chức lớn cũng là chuyện không dám nghĩ đến, thực tế, cho dù cậu có thực sự trở thành nhân viên thì tuyệt đối cũng không dám thực hiện nhiệm vụ nằm vùng, như vậy khác gì tự tìm đường chết?

Làm nhân viên tạm thời thì được, nhưng tốn thời gian và công sức, hiện tại cậu vẫn phải đi học, không thể thường xuyên ra vào thế giới quái đàm. Huống chi, trước đây cậu từng bị "Thành phố động vật" bắt khi đến thế giới quái đàm, ký ức đó vẫn còn rất rõ ràng. Đối với những nơi nguy hiểm, Tạ Kha Kha luôn luôn tránh xa.

Còn phương pháp làm nhiệm vụ phụ này mặc dù nghe có vẻ rất đáng tin, nhưng Tạ Kha Kha biết rằng cậu không thể làm được. Cậu rất rõ ràng rằng mình có thể vượt qua được nhiều quy tắc như vậy, đều là nhờ ôm đùi người khác mà vượt qua, đã ôm đùi người khác thì phải có ý thức ôm đùi.

Không nói đến việc giúp đỡ người khác, ít nhất cũng không được gây thêm phiền phức. Nếu như cậu vô tình nhận phải nhiệm vụ gây rối, chẳng phải là trực tiếp gây hại cho đại lão mình ôm sao? Huống chi không phải lúc nào cũng có thể đi theo đại lão, lỡ như đại lão đó âm thầm thông quan mà không dẫn theo cậu thì phải làm sao?

Nghe vậy, Tô Dung hơi bất ngờ nhìn cậu. Nghĩ một lát, rồi lại tỏ ra hiểu ra. Đúng vậy, thật ra cũng không có nhiều phương pháp nào phù hợp với Tạ Kha Kha.

Với năng lực tài chính của gia đình cậu, cho dù chỉ sử dụng phương pháp thứ hai cũng đủ dùng rồi.

"Nói ra thì", Tạ Kha Kha đột nhiên thông minh hơn một chút, "Tô Dung, trước kia cậu chưa từng xem qua bài viết này, vậy trong quái đàm quy tắc, chẳng lẽ cậu không dùng một đồng tiền quái đàm nào sao?"

Tình huống này cũng rất có thể, giống như Tô Dung đã nói trước đó, có tiền thì có cách chơi của người có tiền, không có tiền thì có cách chơi của người không có tiền.

Nhưng cô không định tạo cho mình một thiết lập nhân vật không có tiền, Tô Dung nhún vai: "Thực ra tôi vẫn luôn làm nhiệm vụ phụ, nhiệm vụ đó vẫn dễ phát hiện mà đúng không?"

Những việc bất hợp pháp cô không thể làm, nói ra thân phận "nhân viên tập đoàn Tích Tắc" của mình thì dễ bị nghi ngờ, chỉ có cách này là nói ra cũng không bị vạch trần.

Nghe vậy, Tạ Kha Kha sùng bái nói: "Vậy thì cậu đúng là lợi hại! Tôi trong quái đàm quy tắc còn lo vượt ải, hoàn toàn không có năng lực đi làm nhiệm vụ phụ gì cả."

Nói theo một nghĩa nào đó, thật ra Tô Dung cũng vậy, dốc hết sức vào việc thông quan, không có thời gian để ý đến những thứ khác. Cô thật sự rất tò mò không biết những điều tra viên kia làm sao vừa có thể thông quan, vừa có thể tìm kiếm và hoàn thành nhiệm vụ phụ.

"Hỏi hội trưởng Mai Lạc đi!" Tạ Kha Kha đột nhiên nói, sau đó cầm điện thoại bắt đầu nhắn tin cho Mai Lạc. Mai Lạc đã tốt nghiệp nhưng được trường giữ lại làm giáo viên hướng dẫn xax đoàn quái đàm, ít nhất phải dẫn dắt Tô Dung và những người khác đến khi tốt nghiệp.

Trừ khi anh ấy chủ động từ chức, nếu không trước khi "Nó" hoàn toàn rời khỏi Trái Đất, trường sẽ không thể đuổi việc anh ấy. Ngay cả khi "Nó" rời khỏi Trái Đất, nếu muốn đuổi việc Mai Lạc thì anh ấy cũng có thể nhận được khoản bồi thường tương ứng.

Đây cũng là lý do ban đầu Mai Lạc đồng ý làm hội trưởng xã đoàn quái đàm vất vả này, trong xã hội khó tìm việc làm này, dễ dàng có được một công việc ổn định, ai mà không muốn chứ?

Tất nhiên, cho dù thân phận có thay đổi từ sinh viên thành giáo viên, tính cách của Mai Lạc cũng sẽ không thay đổi, vẫn hòa đồng với các sinh viên. Tạ Kha Kha và anh có mối quan hệ rất tốt, hai người thường chơi game cùng nhau.

Là một điều tra viên lão luyện, Mai Lạc chắc đã từng thử hoàn thành nhiệm vụ phụ.

Quả nhiên, không lâu sau, Tạ Kha Kha đã chụp lại đoạn ghi chép trò chuyện của hai người họ gửi cho Tô Dung.

"Ha Ha không phải Hi Hi": Hội trưởng ơi hội trưởng! Anh đã từng hoàn thành nhiệm vụ phụ chưa? Ý em là, thông qua dân địa phương trong quái đàm quy tắc để kiếm tiền quái đàm.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 792



"Haha không phải là Hihi": Mèo ngó đầu. jpg

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Tất nhiên, nhưng hiệu quả không cao lắm, tôi chỉ thử một, hai lần rồi thôi. Vẫn là đi cướp suất thí nghiệm thì ổn hơn.

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Mèo kêu meo meo. jpg

"Haha không phải là Hihi": Làm sao làm được? Chỉ có một mình em cảm thấy thông quan đã hết sức rồi sao?

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Gặp ai thì hỏi đại một câu, có người chỉ cần chạy việc vặt là cho một, hai tệ quái đàm. Trước đây tôi giả làm người giao đồ ăn, giúp một công ty mang nhiều cốc trà sữa, kiếm được năm mươi tệ quái đàm nhờ chênh lệch giá.

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Nhưng hiệu quả không cao, kiếm được không nhiều mà còn tốn thời gian. Trong quái đàm quy tắc, nếu thực sự không có tiền thì có thể làm, nhưng tôi vẫn khuyên cậu nên đi làm việc lặt văt, việc đó đáng tin hơn.

"Mai Lạc không phải là Hải Cách": Ngón tay cái. jpg

"Haha không phải là Hihi": Cảm ơn xã trưởng! Em biết rồi!

"Haha không phải là Hihi": Mãnh nam thả tim. jpg

Xem xong đoạn trò chuyện của hai người, phản ứng đầu tiên của Tô Dung là "Neko-chan" đã đổi tên. Mai Lạc vốn tên là "Neko-chan", để lại cho cô ấn tượng khá sâu sắc.

Ngay giây sau, cô lộ vẻ kinh ngạc: "Hai người còn đặt tên đôi à?"

Tạ Kha Kha gãi đầu, cười khúc khích: "Có thú vị không? Lần trò chuyện trước, phát hiện ra mọi người đều gặp phải phiền não này, thường bị gọi nhầm tên, nên cố ý đổi tên giống nhau."

Nhìn vẻ ngoài thản nhiên của cậu ta, Tô Dung biết mình đã hiểu sai. Cô hơi xấu hổ, dứt khoát chuyển chủ đề: "Thú vị, hy vọng sau khi nhập học cũng sẽ có chuyện thú vị xảy ra."

Quả nhiên, sự chú ý của Tạ Kha Kha đã bị chuyển đi, cậu ta kêu lên: "Á! Tại sao lại phải nhập học chứ! Tôi thực sự không muốn nhập học, tôi chỉ muốn nằm trong chăn của mình cho đến già thôi hu hu hu!".

Tô Dung không nói gì, tiếp tục lặng lẽ xem điện thoại.

Sau khi xuống xe, cô tạm biệt Tạ Kha Kha, tự mình đi nhà vệ sinh, kiểm tra phần thưởng đạo cụ nhận được sau khi tiêu diệt nguồn ô nhiễm lần này.

Sờ vào túi, quả nhiên có một đạo cụ mới xuất hiện bên trong. Tô Dung lấy ra xem, phát hiện đạo cụ này lại là một bánh xe kỳ lạ. Bánh xe rất nhỏ, chỉ bằng ngón tay cái.

Một lần nữa cảm ơn "Ý thức thế giới" đã tặng cô phần quà nhỏ, cô trực tiếp kiểm tra năng lực đạo cụ.

Xe cút kít chạy như bay : Đặt đạo cụ này xuống đất là có thể biến thành Xe cút kít, đạp lên có thể di chuyển theo ý muốn của chủ sở hữu. Tốc độ là 50 km/h. Có thể sử dụng bất cứ lúc nào.

Nghĩ trong đầu "Cất cánh" có thể khiến đạo cụ bay lên, cao nhất là 20 mét. Nghĩ trong đầu "Hạ cánh" là có thể hạ xuống đất. Không thể di chuyển khi cất cánh, thời gian duy trì tối đa là 10 phút. Sau khi sử dụng xong, cần đợi thời gian hồi chiêu 3 giờ mới có thể sử dụng lại.

Đạo cụ này rất đơn giản, chỉ có hai chức năng. Chức năng đầu tiên tương đương với việc có thêm một phương tiện di chuyển. Tốc độ của một chiếc ô tô nhỏ thông thường là 60 km/h, khi đạp chiếc xe cút kít này, tốc độ gần bằng ô tô, tiết kiệm thời gian di chuyển rất nhiều.

Hơn nữa, chức năng này có thể sử dụng bất cứ lúc nào, chỉ cần đặt bánh xe xuống đất là có thể kích hoạt, rất tiện lợi.

Còn chức năng thứ hai là khả năng bay hiếm có, mặc dù trên thực tế đây chỉ là khả năng lơ lửng trên không, nhưng cũng rất lợi hại. Hầu hết các điều tra viên đều không có khả năng bay trên không trung, khả năng này hoàn toàn có thể giúp Tô Dung tránh được nhiều rủi ro. Hơn nữa, thời gian hồi chiêu cũng không dài, cô rất hài lòng về điều này.

Tô Dung đặt bánh xe xuống đất, bánh xe lập tức to ra, có kích thước bằng bánh xe ô tô thông thường, mỗi bên trái phải có một bàn đạp, khi sử dụng chỉ cần đặt chân lên, không cần đạp, bánh xe có thể tự động lăn bánh.

Nhưng tất nhiên Tô Dung không thử, bây giờ là thế giới thực, nếu cô sử dụng đạo cụ quái đàm này, cô sẽ bị ô nhiễm.

Trong ký túc xá, vì Tô Dung về trường không còn sớm nên hai người kia đã đến. Thấy cô bước vào, Điền Khinh Khinh lập tức hỏi: "Tô Dung, kỳ nghỉ hè cậu có bị chọn vào quái đàm quy tắc không?"

Nghe thấy câu hỏi của cô ấy, Tô Dung nhướng mày, hỏi lại: "Có ai trong số các cậu bị chọn vào à?"

Quan sát vẻ mặt của hai người, cô đổi giọng: "Cả hai cậu đều bị chọn vào sao?"

Nghe vậy, Điền Khinh Khinh ngạc nhiên sờ mặt mình, không nhịn được hỏi: "Làm sao cậu biết được? Nhìn ra à?"

Liễu Đình Nhã ngồi trên giường cũng tò mò hỏi: "Chúng tôi biểu hiện rõ ràng lắm sao?"

Không thể rõ ràng hơn được nữa, Tô Dung thở dài: "Vì cả hai cậu đều rất quan tâm đến vấn đề này."

Nếu chỉ có một người quan tâm thì hẳn là chỉ có một người vào, hoặc là họ vừa nghe thấy ai đó vào. Nhưng cả hai người đều tỏ ra quan tâm và phấn khích rất lớn, rất có khả năng là cả hai người này đều được chọn vào.

"Được rồi, cả hai chúng tôi đều được chọn vào." Liễu Đình Nhã thành thật gật đầu, mặc dù phản ứng của họ đã chứng minh điều này từ trước, "Tôi đến một xưởng làm công nhân, còn Khinh Khinh thì đi đóng vai máy tính."

Nghe thấy quái đàm quy tắc của Điền Khinh Khinh, Tô Dung nhướng mày. So với những quy tắc khác, rõ ràng quy tắc này mới lạ hơn nhiều. Đáng tiếc là vì chưa từng trải qua nên cô cũng không thể hỏi thêm.

"Còn cậu thì sao?" Liễu Đình Nhã quay lại câu hỏi trước đó, "Tô Dung, cậu vẫn chưa nói kỳ nghỉ hè này cậu có bị chọn vào quái đàm quy tắc không?"

Khi nói đến đây, cô ất không khỏi dừng lại một chút. Lúc gọi Điền Khinh Khinh thì là "Khinh Khinh", gọi Tô Dung thì là tên họ đầy đủ, nghe có vẻ như là một sự đối xử khác biệt nào đó.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 793



Nhưng mà dù gọi Tô Dung là "Dung Dung" hay "Tiểu Dung" thì nói thật cô ấy đều cảm thấy rất kỳ lạ.

Không phải là cái tên đó kỳ lạ, chỉ là không thể gọi Tô Dung bằng những cái tên như vậy. Liễu Đình Nhã suy nghĩ kỹ một chút, mặc dù bình thường có vẻ như không biểu hiện gì nhưng Tô Dung luôn khiến người ta có cảm giác rất xa cách.

Đây cũng không phải là sự xa cách mà cô cố ý tạo ra, mà là thể hiện ra một cách rất kỳ lạ trong cuộc sống hàng ngày. Liễu Đình Nhã lắc đầu, không nghĩ đến những thứ có cũng được mà không có cũng chẳng sao này nữa.

"Thật ra thì tôi cũng vào rồi." Tô Dung gật đầu, vì hai người này đều vào rồi, nếu cô không vào thì có vẻ như quá lạc lõng.

Hơn nữa quan trọng nhất là Tô Dung cảm nhận được một chút bất thường.

Trước đó đã nói, việc điều tra viên được chọn vào quái đàm quy tắc thực ra là chuyện có xác suất rất nhỏ, có rất nhiều điều tra viên có thể vài năm cũng không được chọn vào một lần. Giống như Điền Khinh Khinh, từ sau lần đầu tiên bị bắt buộc vào thì đã gần một năm rồi vẫn chưa vào lại. Liễu Đình Nhã cũng chưa vào được mấy lần.

Nhưng mà kỳ nghỉ hè này, hai người họ đều được chọn vào. Mặc dù cũng có thể dùng sự trùng hợp để giải thích, nhưng Tô Dung vốn không tin vào sự trùng hợp.

Kết hợp với việc "Nó" bị thương nặng, Tô Dung cho rằng, trong khoảng thời gian này quái đàm quy tắc thường xuyên mở ra là để hấp thụ năng lượng làm chậm vết thương. Vậy thì sau khi làm chậm vết thương sẽ làm gì?

Sẽ mở một quái đàm quy tắc cố định mới.

Nói cách khác, những quái đàm quy tắc mở ra trong kỳ nghỉ hè này có một phần rất lớn là mở ra để phục vụ cho quái đàm quy tắc cố định sắp mở tiếp theo. Vậy thì rất có thể chúng có mối quan hệ mật thiết với quái đàm quy tắc cố định tiếp theo.

Trong kỳ nghỉ hè, cô đã trải qua tổng cộng hai quái đàm quy tắc, lần lượt là "quái đàm quy tắc ma sói" và "quái đàm quy tắc tàu hỏa Tiêu Hoa". Xác định được rằng hai quái đàm quy tắc này, cái trước chắc chắn có liên quan đến "Khu dân cư Hương Thảo", còn cái sau thì tạm thời chưa thấy có liên quan.

Nghĩ như vậy, Tô Dung hỏi: "Trong quái đàm quy tắc của hai người có nhìn thấy một họa tiết giống cỏ không? Là một chùm cỏ, còn có cả hoa nhỏ."

"Hình như không thì phải? Tôi không có ấn tượng gì cả". Liễu Đình Nhã không chắc chắn lắm , cô ấy không để ý nhiều đến chuyện này, dù sao đối với cô ấy mà nói, chỉ cần sống sót đã phải dốc hết sức rồi.

Ngược lại Điền Khinh Khinh lại nói rất chắc chắn: "Có có có, chính là họa tiết này!"

Cô ấy có chút kinh ngạc hỏi: "Tô Dung, sao cô biết trong quái đàm quy tắc của chúng tôi có họa tiết này vậy? Chẳng lẽ chỗ của các cô cũng có sao?"

Tô Dung gật đầu: "Đây là hình vẽ cây hương thảo, vì hình vẽ khá đặc biệt nên tôi đã ghi nhớ."

Vậy điều đặc biệt ở đây là gì? Không cần cô nói thì mọi người cũng biết. Điền Khinh Khinh mở to mắt: "Nói như vậy, quái đàm quy tắc này có liên quan đến "Khu dân cư hương thảo" đúng không?"

Nghe nói có thể liên quan đến quái đàm quy tắc cố định, Liễu Đình Nhã cũng phấn chấn hẳn lên. Suy nghĩ một lúc, cô ấy vẫn lắc đầu: "Tôi thực sự không nhớ nữa, hình như đã từng thấy, nhưng không có ấn tượng cụ thể nào."

Cô ấy thở dài, nhìn về phía Tô Dung: "Nhắc mới nhớ, quái đàm quy tắc mà cô từng trải qua liên quan đến điều gì vậy?"

Nghĩ một lúc, Tô Dung nói ra hai chữ: "Máy tính."

Trong bài đăng "quái đàm quy tắc về trò chơi ma sói", có một điều tra viên đã nói rthực ra bên dưới căn phòng đó có một chiếc máy tính, chính chiếc máy tính đó đã điều khiển họ chơi trò ma sói.

Vậy thì điểm chung của hai quái đàm quy tắc này là đều có yếu tố máy tính.

Đột nhiên Tô Dung nhớ lại lúc đó mình đã hỏi Ma kính vận mệnh rằng nguồn ô nhiễm của quái đàm quy tắc cố định tiếp theo ở đâu, và câu trả lời của nó là ở trên bàn.

Có phải nguồn ô nhiễm đó là một chiếc máy tính nào đó đặt trên bàn không?

Ý tưởng này khiến Tô Dung lập tức nhận ra cô nên chia sẻ thông tin ngay lập tức với chính phủ. Loại bỏ nguồn ô nhiễm của "Quái đàm quy tắc cố định" là việc làm mang lại lợi ích cho mọi người, đồng thời cũng là cơ hội tốt nhất để đánh bại "Nó". Nếu kéo dài thêm, khi "Nó" phục hồi sức mạnh, việc tiêu diệt sẽ trở nên rất khó khăn.

Vì lúc Tô Dung đến trường đã là tối rồi, sau khi tắm rửa, mọi người đã đi ngủ. Điền Khinh Khinh vẫn đang phân vân về chuyện vừa xảy ra: "À, nếu chuyện này liên quan đến 'Khu dân cư Hương thảo' thì sao?"

Liễu Đình Nhã vừa sắp xếp quần áo vừa nói bừa: "Thậm chí nếu đúng, cậu cũng làm được gì chứ? Nếu cậu thật sự được chọn vào 'Quái đàm quy tắc cố định', hãy tránh xa máy tính ra."

Theo cô ấy, cả hai quái đàm quy tắc của Tô Dung và Điền Khinh Khinh đều có biểu tượng Hương thảo, đều liên quan đến máy tính, vậy nên máy tính chắc chắn là một sự tồn tại rất nguy hiểm. Suy nghĩ này hoàn toàn chính xác, nhưng trong quái đàm quy tắc, nguy hiểm thường đồng nghĩa với cơ hội. Đối với Tô Dung, có thể máy tính chính là nguồn ô nhiễm.

"Nếu lần tới 'Quái đàm quy tắc cố định' là đăng ký tham gia, thật lòng mà nói, tôi có chút muốn đăng ký." Sau khi do dự một lúc, Điền Khinh Khinh vẫn nói.

Nghe điều này, Liễu Đình Nhã nhăn mày nói: "Cậu điên à? Đây là đi tìm đường c.h.ế.t đó! Người bình thường như chúng ta rất khó mà sống sót được chứ?"

Điền Khinh Khinh biết những gì cô ấy nói là đúng, nhưng cô cũng có suy nghĩ riêng: "Nếu có thể thoát khỏi 'Quái đàm quy tắc cố định' một cách suôn sẻ, sau này tôi sẽ không còn phải sợ quái đàm quy tắc thông thường nữa phải không? Hiện tại, tôi luôn lo sợ mình sẽ c.h.ế.t trong một quái đàm quy tắc nào đó, cảm giác c.h.ế.t sớm hay c.h.ế.t muộn cũng chỉ là chết, chẳng bằng đối mặt từ sớm."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 794



Những lời này khiến Liễu Đình Nhã im lặng, giống như Điền Khinh Khinh, cô ấy cũng luôn lo sợ rằng mình sẽ c.h.ế.t trong quái đàm quy tắc tiếp theo. Cô ấy thực sự còn chưa nói, trong chuyện kỳ quái trước đó, cô ấy suýt chết.

Khi đó, cô ấy đã bị ô nhiễm nặng, bây giờ cô ấy hầu như không nhớ những chuyện mình đã làm. Nhưng một người chơi kỳ cựu đã dùng đạo cụ gì đó để nhốt cô ấy lại, mục đích của người chơi kỳ cựu đó là để ngăn cô ấy phá rối, nhưng vô tình lại cứu mạng cô ấy.

Nếu cô ấy hành động theo suy nghĩ bị ô nhiễm của mình, bây giờ cô ấy chắc chắn đã mãi mãi ở lại trong quái đàm quy tắc đó rồi.

Việc thoát c.h.ế.t trong gang tấc đã khiến Liễu Đinh Nhã vô cùng trân trọng mạng sống của mình, cô ấy có một linh cảm rằng có lẽ lần sau khi bước vào quái đàm quy tắc sẽ là ngày cô ấy chết.

Cảm giác lo sợ này thực sự rất khủng khiếp, nếu như theo lời cô ấy nói, đến quái đàm quy tắc để phân định để kết thúc sự lo sợ mỗi ngày thực sự là một phương pháp không tồi. Mặc dù rất khó để sống sót, nhưng ít nhất thì chỉ cần chơi một lần là xong.

Nhưng nếu cô ấy thất bại, ba mẹ cô ấy sẽ ra sao? Họ đã vất vả nuôi dạy cô ấy đến đại học, cái c.h.ế.t của cô ấy sẽ là một chuyện đả kích bọn họ. Hơn nữa, cái c.h.ế.t của cô ấy gần như không có ý nghĩa gì, chỉ như một tấm bia đỡ đạn đi tìm cái chết.

Cho dù có khó chịu đến đâu, Liễu Đình Nhã cũng thực sự không muốn chết. Vì vậy, khi nghe lời này của Điền Khinh Khinh, cô ấy chỉ rung động trong một giây ngắn ngủi, rồi trở lại bình tĩnh: "Cậu có nghĩ đến việc nếu cậu thất bại, ba mẹ cậu sẽ ra sao không?"

". . ."

Điền Khinh Khinh cũng lập tức im lặng, đúng vậy, ba mẹ cô ấy sẽ ra sao? Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, đây là thảm kịch mà không phải ai cũng có thể chịu đựng được. Ba mẹ nuôi mình khôn lớn như vậy, mình chưa báo đáp được cho họ thì thôi, không thể đ.â.m thêm một nhát d.a.o vào tim họ được.

Trong phòng ký túc xá nhất thời không có tiếng động.

Nghe xong cuộc trò chuyện của hai người, Tô Dung nằm trên giường thở dài không tiếng động. Đây mới chính là hiện trạng của phần lớn những người bình thường, sợ hãi nhưng lại không dám mạo hiểm. Hoặc có thể nói họ không phải không dám, mà là không thể.

Những người không vướng bận như cô, sinh ra để phiêu lưu, không giống như những người sinh ra đã ở vạch đích như Tạ Kha Kha, có vốn liếng không sợ sai lầm, những người bình thường làm việc không tốt, muốn làm thì không làm được, sống như một bi kịch.

"Tô Dung, còn cậu thì sao?" Điền Khinh Khinh đột nhiên hỏi, "Cậu có nghĩ tôi nên đăng ký không? Tôi thực sự không muốn sống trong những ngày tháng lo lắng như thế này nữa, nhưng như Đình Nhã nói, tôi cũng không thể bỏ mặc ba mẹ và người thân."

Nghe vậy, Tô Dung chớp mắt, nhìn lên trần nhà, nửa thật nửa đùa nói: "Đừng giao phó cho người khác những lựa chọn liên quan đến sự sống và cái chết."

Cô im lặng một chút, tiếng nói nhẹ đến mức như bị gió thổi bay: "Thực ra thì không sao cả, dù sao kết quả cuối cùng cũng giống nhau."

Nếu "Nó" bị tiêu diệt thành công, những người c.h.ế.t trong quái đàm quy tắc có thể sống lại, tất nhiên là mọi người đều vui mừng. Nếu "Nó" không bị tiêu diệt, mọi người cùng nhau chết, cũng được thanh thản. Vì vậy, dù có tham gia quái đàm quy tắc cố định hay không, kết quả sẽ chỉ thay đổi theo sự thay đổi của cuộc đối đầu giữa loài người và "Nó" thôi.

Những ngày tiếp theo trôi qua bình lặng như nước, sau đó vào thứ bảy và chủ nhật, Tô Dung cố tình đeo Mặt nạ ảo thuật đến tòa nhà chính phủ.

Lần này Khổng lão không đến, Đường Linh tiếp cô.

Không lãng phí thời gian, Tô Dung trực tiếp nói cho đối phương về suy đoán của mình. Về việc "Khu dân cư hương thảo" có thể liên quan đến máy tính, nguồn ô nhiễm cuối cùng cũng là máy tính.

Nghe xong suy luận của cô, Đường Linh lộ ra vẻ quả nhiên là vậy. Đưa Tô Dung đến một phòng thí nghiệm mang đậm phong cách kỹ thuật công nghệ bằng truyền tống trận, Đường Linh lấy một bản báo cáo trong ngăn kéo ra: "Em xem này."

Đây là một bản báo cáo ghi chép về việc Quái đàm quy tắc xuất hiện gần đây, bên cạnh còn kèm theo một bản báo cáo ghi chép của tháng trước. Không khó để nhận ra rằng, tần suất phát hiện ra Quái đàm quy tắc trong hai tháng qua cao hơn hẳn so với trước đây.

Mà tất cả bắt đầu từ sau lần cô tiêu diệt quái đàm quy tắc "Trang viên Sơn Dương" lần trước.

"Xem ra đúng như tôi đoán." Sau khi xem xong, Tô Dung trầm ngâm, "Quả nhiên 'nó' đang tích trữ năng lượng cho lần mở ra tiếp theo của Quái đàm quy tắc cố định."

Đường Linh gật đầu: "Sau khi chúng tôi phát hiện ra sự bất thường này cũng đã tiến hành điều tra, Quái đàm quy tắc gần đây đúng là có một phần liên quan đến máy tính, nhưng thực tế thì hầu hết là các sản phẩm điện tử, bao gồm nhưng không giới hạn ở máy tính, máy ảnh, điện thoại di động, v. v."

Nói đến đây, cô ấy nói một cách khá tự tin: "Cho nên chúng tôi cảm thấy "Khu dân cư hương thảo" chắc chắn có liên quan đến...".

Cô ấy còn chưa nói hết câu, Tô Dung đã cau mày: "Quá cố ý rồi...".

"Cái gì cơ?" Đường Linh sửng sốt.

Tô Dung thở dài, đây cũng là đạo lý mà cô học được từ quái đàm quy tắc lần trước: "Chị không cảm thấy như vậy quá cố ý sao? 'Nó' dường như cố tình khiến chúng ta cảm thấy quái đàm quy tắc tiếp theo có liên quan đến các sản phẩm điện tử. 'Nó' không ngốc, sao có thể cố tình để lộ nhiều sơ hở như vậy?"

Cô vốn dĩ nghĩ giống Đường Linh, nhưng sau khi thấy nhiều dữ liệu như vậy, thì lại thấy không đúng.

Giống như "Quái đàm quy tắc đoàn xe Tiêu Hoa" lần trước, các quy tắc trong quái đàm luôn cố gắng truyền đạt thông tin rằng đoàn tàu chính là đường tiêu hóa, kết quả sự thật chứng minh rằng đó chỉ là cái bẫy của "Nó".

Một quỷ quái bình thường còn có tâm cơ như vậy, thì bản thân "Nó" sẽ như thế nào?

"Ý em là, nguồn ô nhiễm cuối cùng không nhất thiết là thứ gì đó giống như thiết bị điện tử?" Đường Linh hỏi. Cô ấy khá thông minh, biết nếu "Nó" thực sự muốn che giấu điều gì, thì thứ mà "Nó" muốn che giấu chắc chắn là nguồn ô nhiễm.

Yếu tố, thông tin, thậm chí là phương pháp vượt qua của quái đàm quy tắc tiếp theo có bị biết thì cũng chẳng sao cả. Chỉ có nguồn ô nhiễm bị biết thì mới là điều mà "Nó" không thể chấp nhận.

Mà sau khi Đường Linh nghe xong quái đàm quy tắc Tô Dung trải qua trước đó, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc: "Chị hiểu rồi, chị sẽ báo cáo với cấp trên. Đúng rồi, chúng tôi dự đoán "Khu dân cư hương thảo" sẽ sớm mở ra, em có cần chị giữ một suất đăng ký cho em không?"

Sau khi nghe vậy, Tô Dung gật đầu dứt khoát. Cô chắc chắn phải tham gia Quái đàm quy tắc cố định. Lần này không có thân phận khác do Hạ Hành Chi sắp xếp, đương nhiên là phải đi theo chính phủ.

Không ngờ cô lại đồng ý, Đường Linh hơi bất ngờ, sau đó nhanh chóng phản ứng lại: "Được, chị biết rồi, chị sẽ thông báo mấy vấn đề cụ thể liên quan đến quái đàm này cho em."

Những ngày tiếp theo diễn ra rất yên bình, giống như sự yên tĩnh trước khi cơn bão đến. Học kỳ 2 bận rộn hơn học kỳ 1. Liễu Đình Nhã và những người không tự mình thi đỗ, mặc dù không cần học những nội dung chuyên ngành đó, nhưng cũng phải học một số kiến thức cơ bản. Nếu không thì học đại học chẳng phải là vô nghĩa sao?

Cuối tháng 9, Quái đàm quy tắc cố định bắt đầu đăng ký.

Trong xã đoàn quái đàm, mọi người đều đang thảo luận về vấn đề này. Tạ Kha Kha hỏi: "Các cậu có đăng ký không?"

Cậu ta chắc chắn sẽ đăng ký, hai lần trước cậu ta đều đã tham gia, không có lý do gì lần thứ ba lại không tham gia. Tô Dung không định ngăn cản, dù sao thì cậu chàng này cũng đủ may mắn, cho dù có tham gia thì cũng không xảy ra chuyện gì. Nghĩ kỹ lại, trước đây ba mẹ cậu ta không ngăn cản cậu ta, có lẽ cũng là vì lý do này, vì họ biết cậu ta quá may mắn.

"Tôi không định đăng ký". Điền Khinh Khinh lắc đầu, cuối cùng cô ấy cũng bị Liễu Đình Nhã thuyết phục. Hơn nữa, người nhà cô ấy cũng không muốn cô ấy đăng ký, nếu cô ấy thực sự c.h.ế.t trong quái đàm quy tắc, thì ai sẽ giúp cô ấy thừa kế những sản nghiệp của gia đình?

Không ngoài dự đoán, Liễu Đình Nhã cũng lắc đầu: "Không đăng ký, tôi rất hiểu bản thân mình, cho dù có tham gia thì cũng chẳng có tác dụng gì. Người thông quan quái đàm quy tắc cố định vẫn là mấy đại lão, cho dù tôi có sống sót, thì cũng là nhờ họ đưa tôi đi. Tôi sẽ không đi làm phiền họ. À mà Kha Kha, lần trước cậu đã đăng ký rồi phải không, lần này có đăng ký nữa không?"
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back