Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 40: Chương 40



3 Tần suất tiến vào thế giới quái đàm của điều tra viên đã tiêu diệt nguồn ô nhiễm lớn hơn so với điều tra viên thông thường.

4 Khuôn mặt, dáng người, quần áo thậm chí cả giọng nói của điều tra viên đã tiêu diệt nguồn ô nhiễm sẽ bị không gian bóp méo, không cần lo lắng sẽ bị người khác nhận ra.

Bốn thông tin ngắn ngủi lại thể hiện đầy đủ thành ý của chính phủ. Hơn nữa bốn thông tin này vô cùng có ích.

Điều thứ nhất đã giải thích bóp tiền kia là gì, đó chính là vật phẩm khen thưởng. Điều thứ hai đã cảnh báo cho Tô Dung, dù tiền không thể dùng, nhưng cái bóp tiền này thì lại có tác dụng trong thế giới hiện thực. Mà bóp tiền màu đen này chính là đồ mà quái đàm tặng, nếu thật sự sử dụng nó, nói không chừng sẽ bị ‘Nó’ ô nhiễm.

Quy tắc quái đàm đáng c.h.ế.t này, thật sự không có chỗ nào là không đào hố chôn điều tra viên

Thông tin thứ ba cũng nói cho Tô Dung biết chắc chắn cô sẽ tiến vào thế giới quái đàm một lần nữa, hơn nữa thời gian sẽ không quá lâu. Ở siêu thị An Vui, Vương Kiến Quốc đã nói với cô, tất cả điều tra viên đều sẽ tiến vào thế giới quái đàm lần thứ hai, tuy nhiên rõ ràng chính phủ đã cố ý giấu giếm tin tức này.

Còn thông tin cuối cùng, thật ra đang đảm bảo sự an toàn cho Tô Dung, để cô không cần lo lắng thân phận của mình sẽ bị bại lộ, cũng không cần gấp gáp đưa ra quyết định.

Mấy thông tin này rất có thành ý, khiến Tô dung có chút kinh ngạc. Ít nhất nếu cô là người cầm quyền, muốn chính mình tham gia tổ chức chính phủ, chắc chắn sẽ không để lộ ra những tin tức này.

Nếu không biết những thông tin này, sẽ cố kỵ việc gương mặt thật bị lộ mang đến mối nguy hiểm tiềm ẩn cho an toàn của bản thân. Dưới tình huống biết rõ có không ít tổ chức đang tìm kiếm cô, tất nhiên cô sẽ lựa chọn một nơi để bảo vệ mình. Mà tổ chức "Cục điều tra quái đàm" của chính phủ chính là sự lựa chọn tốt nhất.

Đối mặt với lời mời chân thành như vậy, Tô Dung không khỏi có chút do dự. Cuối cùng cô có nên gia nhập "Cục điều tra quái đàm" không?

---

"Cục điều tra quái đàm" thật sự rất có thành ý, nhưng trước mắt sau khi suy nghĩ cặn kẽ, Tô Dung cảm thấy mình cũng không nhất định phải gia nhập vào tổ chức của bọn họ.

Tuy rằng chắc chắn bọn họ vẫn còn nắm giữ rất nhiều tin tức liên quan đến quy tắc quái đàm, trên tay cũng có không ít đạo cụ. Nhưng Tô Dung từng trải qua quy tắc quái đàm một lần nên cũng hiểu rõ, những thứ này điều là vật hỗ trợ, chỉ khi hiểu rõ được quy tắc, mới là con đường duy nhất để thông qua quái đàm.

Mà bàn tay vàng lớn nhất của cô, trùng hợp chính là Nhắc nhở ô nhiễm, có thể giúp cô nhìn thấy những quy tắc sai.

Tạm thời Tô Dung không có ý định nộp bàn tay vàng của mình cho quốc gia, chỉ khi cô hiểu rõ bàn tay vàng của mình, khi đối diện với người khác cô sẽ không bị bại lộ, mà việc này cũng cần cô phải rèn luyện thật nhiều.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 41: Chương 41



Điều quan trọng hơn chính là, cô là một người xuyên không. Cho dù có kí ức của nguyên chủ, cô cũng không dám chắc mình sẽ không để lộ chút dấu vết nào. Dù sao cô cũng chỉ mới học xong cấp ba mới thi đại học, các bạn học trong lớp cũng còn chút ấn tượng.

Hai cái buff chồng lên nhau, hiện tại Tô Dung cũng không dám đối mặt với người nào quen biết cô. Thế giới này vốn dĩ luôn có những chuyện kỳ lạ quỷ dị, nếu cô biểu hiện không giống nguyên chủ, nói không chừng sẽ bị người khác coi là vật ô nhiễm.

Tắt giao diện đi, Tô Dung tìm kiếm các tin tức liên quan đến quy tắc quái đàm dựa theo suy nghĩ của mình. Mục đập vào mắt cô đầu tiên chính là《 Ghi chép quy tắc thông dụng quái đàm》.

Đây chính là những quy tắc quái đàm mà người ở địa cầu cần ghi nhớ thuần thục kể từ mười năm trước khi quy tắc quái đàm buông xuống trái đất, cũng chính là quy tắc quái đàm mà nguyên chủ hiểu rõ nhất.

Cho dù đã biết nội dung bên trong nhưng Tô Dung vẫn nhấp vào. Cô muốn xem thêm vài lần, khắc sâu những nguyên tắc này trong lòng.

Điểm này không quan trọng, dòng chữ màu đỏ chói đập vào mắt khiến cô dừng lại.

《 Ghi chép quy tắc thông dụng quái đàm》vì sao cũng có quy tắc sai?!

Ghi chép quy tắc thông dụng quái đàm

Một, không được ở bên trong quái đàm đánh mất chính mình, xin nhớ bạn là người, có hai con mắt, một cái mũi, một cái miệng.

Hai, mời đảm bảo chắc chắn có thể biết được thời gian chính xác trong quái đàm, nó có thể trợ giúp bạn tỉnh táo nhận thức. Mất đi thời gian đại biểu có thể bị lạc vĩnh viễn.

Ba, ở bên trong quái đàm, cố gắng hết sức tìm quy tắc, nhưng không nên tùy tiện tin tưởng bất kỳ quy tắc nào.

Bốn, tìm được càng nhiều quy tắc, càng dễ dàng để bị "nó" chú ý đến.

Năm, duy trì suy nghĩ.

Sáu, đóng tốt vai thân phận hiện tại của bạn, bên trong quái đàm bạn có lẽ là bất kỳ loại nào, cũng có thể là bất kỳ loại nào.

Trong sáu quy tắc này, thế nhưng lại có hai quy tắc bị tô đỏ, chính là quy tắc thứ tư và thứ sáu. Ở trong quy tắc quái đàm vừa rồi, Tô Dung đã xác định quy tắc biến thành màu đỏ là sai. Như vậy nói cách khác, trong số các quy tắc quái đàm mà mọi người trên toàn cầu đúc kết ra, có đến hai quy tắc sai!

Thật sự đáng sợ!

Thế giới này thật sự sắp bị hủy diệt rồi sao?

Hít sâu một hơi, Tô Dung cẩn thận xem xét hai quy tắc đỏ. Rất nhanh sau đó cô đã phát hiện ra vấn đề.

Nói đến quy tắc thứ tư trước, tìm được càng nhiều quy tắc, càng dễ dàng để "nó" chú ý đến. nhưng điều thứ ba lại nói hãy cố gắng hết sức tìm kiếm quy tắc, bản thân hai quy tắc này đã mâu thuẫn với nhau.

Tô Dung không chắc chắn việc tìm kiếm nhiều quy tắc có nguy hiểm hay không, nhưng cô dám khẳng định có rất nhiều người sẽ sợ hãi vì quy tắc thứ tư, như vậy chắc chắn họ sẽ c.h.ế.t trong quy tắc quái đàm.

Còn quy tắc thứ sáu lại mâu thuẫn với quy tắc thứ nhất. Quy tắc thứ nhất nhấn mạnh thân phận của các điều tra viên, mà quy tắc thứ sáu lại nói Bạn có thể là bất cứ loài nào.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 42: Chương 42



Rõ ràng là có vấn đề.

Dựa theo sự nhắc nhở của dòng chữ đỏ, quy tắc sáu là sai. Nói cách khác, người chỉ có thể là người, một khi cho rằng chính mình là giống loài khác, thì chờ đợi bọn họ cũng chỉ có một con đường c.h.ế.t mà thôi.

Tuy nhiên vấn đề là ở chỗ, tuy rằng hai quy tắc sai này tương đối mơ hồ, nhưng cũng không phải hoàn toàn không phát hiện được. Vì sao trên thế giới có nhiều người như vậy, lại không có người nào đưa ra dị nghị gì chứ?

Tô Dung kiến thức rộng rãi lập tức nhận ra, việc này có lẽ có liên quan đến một số bí mật của quy tắc quái đàm, có lẽ chỉ khi gia nhập vào "Cục điều tra quái đàm" mới có khả năng tìm hiểu sâu hơn.

Vậy tạm thời không cần suy xét vấn đề này, chỉ cần cô biết thật giả là được. Tô Dung thở dài, rời khỏi giao diện, nhìn vào mục tiếp theo.

Tiếp theo chính là Quy tắc quái đàm cố định.

Nguyên chủ chỉ mơ hồ nhận biết được khái niệm này, nhưng cũng không hiểu rõ lắm, dù sao nguyên chủ cũng hoàn toàn không cho rằng mình sẽ vào quái đàm, cho nên hoàn toàn không chủ động tìm tòi. Nhưng Tô Dung lại không giống như vậy, cô rất có hứng thú với những thứ này.

Cái gọi là Quy tắc quái đàm cố định, chính là chỉ một số vị trí cố định của quy tắc quái đàm trên toàn cầu. Giống như Quy tắc quái đàm ngẫu nhiênmà Tô Dung đã trải qua, xuất hiện ngẫu nhiên và những người tham gia cũng được chọn ngẫu nhiên.

Còn Quy tắc quái đàm cố định , từ khía cạnh nào đó, cũng có thể coi là những nơi bị ‘Nó’ ô nhiễm rồi chiếm thành vùng lãnh thổ, những nơi đã bị ‘Nó’ ô nhiễm sẽ bị xem là nơi vui chơi của nó.

Quy tắc quái đàm cố định cũng là một loại quái đàm tập hợp các quy tắc, có rất nhiều quy tắc, chỉ cần đi nhầm một bước cũng có khả năng tử vong.

Trước mắt trên toàn cầu tổng cộng có bốn Quy tắc quái đàm cố định,bao gồm "Trường trung học số 13", "Công viên trò chơi mắt to", "Trang viên sơn dương" và "Khu mê điệt hương".

Những Quy tắc quái đàm cố định này cứ cách một đoạn thời gian sẽ mở ra một lần, chính phủ cần chọn đủ nhân tài để vào chơi cùng "Nó", nếu không quái đàm này sẽ mở rộng, sau đó sẽ chọn càng nhiều người ngẫu nhiên tham gia hơn.

Chính phủ các quốc gia đều ưu tiên lựa chọn các điều tra viên tiến vào quái đàm, những điều tra viên bị lựa chọn sẽ không thể từ chối. Đây cũng chính là nguyên nhân các điều tra viên đều có địa vị xã hội rất cao, được nhận rất nhiều trợ cấp và phúc lợi.

Thế nhưng cho dù như vậy, việc trở thành điều tra viên vẫn rất vinh hạnh, bởi vì đến cùng người bị lựa chọn vẫn rất ít, không có mấy người biết được trong quy tắc quái đàm hung hiểm như thế nào. Đại đa số mỗi người đều chỉ có thể nhìn thấy lợi ích ngắn hạn, rõ ràng những khoản trợ cấp và lợi ích mà họ nhận được là hữu hình.

Mấy tiếng học tập tri thức khiến Tô Dung có thêm nhiều sự hiểu biết với thế giới này. Mãi đến khi hàng loạt tin nhắn trên điện thoại nhắc nhở cô, mới khiến cô tỉnh dậy từ trong biển học mênh mông.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 43: Chương 43



Cô cầm di động nhìn thoáng qua, phát hiện là tin nhắn trong nhóm cấp ba của nguyên chủ. Bọn họ muốn nhân thời gian nghỉ hè để các bạn học tụ hội cùng nhau, đang dò hỏi người nào tham gia.

Suy nghĩ một chút, Tô Dung gõ chữ trả lời: "Tôi cũng tham gia."

Giống như những suy nghĩ lúc trước của cô, cô cần hiểu biết hơn về nguyên chủ. Cũng cần để lại dấu vết về sự thay đổi của cô trong lòng những người bạn của nguyên chủ. Chỉ có như thế mới không còn nỗi lo về sau này, nhanh chóng đi về phía trước.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Dung mặc quần jean và áo trắng tay ngắn đơn giản, sau đó lập tức đến quán ăn mà các bạn học đã hẹn trước. Bản thân cô chính là một cô nhi sống dựa vào sự trợ cấp của chính phủ, ăn mặc đơn giản một chút cũng không sao.

Trong ghế lô đã có không ít người, có khoảng bảy tám người, trên bàn cũng có đồ uống, thuốc lá, rượu và một ít hạt dưa.

"Tô Dung cậu đến rồi!" Một nữ sinh hơi béo ngồi trong bàn vẫy tay với cô.

Người này tên là Lý Thiến Nguyệt, chính là bạn cấp ba của nguyên chủ. Quan hệ cũng không thân thiết lắm, nhưng thật sự chính là người bạn thân nhất của nguyên chủ trong lớp học.

"Đã lâu không gặp." Tô Dung vừa định đi qua, ánh mắt nhìn thoáng qua những người ngồi trên bàn, lại đột nhiên dừng một chút. Cô chớp mắt, yên lặng ngồi bên trái Lý Thiến Nguyệt.

Ở vị trí bên phải cách cô không xa, chính là người mà nguyên chủ không muốn nhìn thấy nhất—— Tạ Kha Kha

Thành tích của Tạ Kha Kha không tốt, nhưng trong nhà lại có tiền, đúng lúc hoàn toàn tương phản với Tô Dung. Sở dĩ Tô Dung tránh cậu ta còn không kịp là bởi vì khi còn học cấp ba cậu ta đã từng theo đuổi nguyên chủ.

Vấn đề là người như Tạ Kha Kha, đơn giản chính là một tên nhóc ấu trĩ, vì yêu sớm mà thôi. Cô không chán ghét, nhưng tuyệt đối cũng không phải là người thích hợp để yêu đương. Huống chi khi đó vẫn còn đi học, nên không có gì bất ngờ khi cậu ta bị nguyên chủ từ chối.

Lúc này Tạ Kha Kha đã trưởng thành hơn thời cấp ba không ít, vốn dĩ gương mặt giống như búp bê Tây Dương có chút trẻ con, lúc này vì có góc cạnh hơn nên nhìn khá nam tính đẹp trai. Một chùm tóc được nhuộm màu xanh lam nhạt, khiến diện mạo vốn dĩ ngoan ngoãn của cậu ta có thêm vài phần tà khí.

Không mở miệng nói chuyện, thật sự có chút mạnh mẽ.

Nghe thấy tiếng động, Tạ Kha Kha nhìn thoáng qua phía của Tô Dung. Sau đó lại làm ra vẻ ‘Tà mị’ nhếch khóe môi lên, quay đầu đi trò chuyện với người khác. Còn không quên cố ý lớn tiếng nói: "A? Hiện tại tôi vẫn chưa có bạn gái!"

Biểu cảm của Tô Dung lập tức c.h.ế.t lặng, thật rõ ràng tên nhóc này vẫn là tên khờ khạo như trong trí nhớ của nguyên chủ.

Lý Thiến Nguyệt không chú ý đến cơn sóng ngầm mãnh liệt trên bàn ăn, tò mò hỏi Tô Dung: "Nghe nói ở đại học Q, tân sinh viên còn chưa nhập học đã được giao bài tập rồi, có thật không?"

Lời này vừa dứt, sắc mặt Tô Dung lập tức suy sụp. Lý Thiến Nguyệt nói không sai, cô vẫn còn có bài tập, nguyên chủ vẫn chưa làm xong, cô còn phải bổ sung.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 44: Chương 44



Tô Dung: Mèo con rơi lệ. jpg

Cũng may vẫn còn có ký ức của nguyên chủ, nếu không Tô Dung chắc chắn sẽ gặp xui xẻo. Cô bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Là sự thật."

"Thật xui xẻo." Lý Thiến Nguyệt cảm thán một tiếng, nhưng cũng không muốn tìm hiểu nhiều, sau khi thuận miệng hỏi xong liền nói về đề tài mà cô ấy thấy hứng thú: "Hôm đó điều tra viên ‘Cà phê’ được thông báo toàn cầu, cậu cũng nghe có phải không?"

Hiển nhiên vấn đề này không chỉ có một mình cô ấy chú ý đến, những người bên cạnh cũng thuận nước đẩy thuyền thảo luận việc này. Thật ra trong mấy năm nay có không ít điều tra viên được thông báo toàn cầu, tuy nhiên trong mười năm cũng chỉ có mười người. Trong một năm gần đây không hề có gương mặt mới nào, cho nên "Cà phê" mới có thể khiến mọi người chú ý nhiều như thế.

Điều tra viên rất vinh quang, huống chi là điều tra viên toàn cầu. Có người suy đoán đối phương có lẽ là nhân tài mà chính phủ bồi dưỡng ra, có người lại nói có lẽ đối phương sớm đã là một điều tra viên kinh nghiệm đầy người.

Không một ai nghĩ rằng ‘Cà phê’ thật sự chỉ là một cô gái nhỏ mới vừa thành niên, hơn nữa còn đang ngồi cùng một bàn với bọn họ.

Rượu quá ba tuần, đồ ăn quá năm vị, lớp trưởng mặt mày hồng hào đột nhiên đứng lên, cười đến mức hoa cúc nhăn lại, dáng vẻ vô cùng vinh dự nói: "Các bạn học, tôi muốn tuyên bố một chuyện."

"Chuyện gì vậy?" Mọi người nghi ngờ nhìn qua, đều không nói gì, chờ chủ nhà mở miệng.

Lớp trưởng cũng không quanh co, nói thẳng: "Ở lớp học của chúng ta, đã sinh ra một vị điều tra viên vinh dự!"

—-

Cả lớp lập tức ồ lên một tiếng.

"Ai vậy ai vậy?"

"Điều tra viên?! Trời ạ, trong lớp chúng ta vậy mà lại có điều tra viên!"

"Vậy không phải là một bước lên trời sao? Không phải là lớp trưởng đó chứ?"

Trong lòng Tô Dung vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, vừa nghe thấy còn tưởng rằng thân phận của mình đã bị bại lộ. Nhưng nhìn biểu hiện của lớp trưởng, chắc hẳn điều tra viên mà cậu ta nhắc đến là một người khác.

Không ngờ trong lớp bọn họ lại có người tài ba có thể thông qua quy tắc quái đàm? Trong lòng Tô Dung cũng dâng lên sự tò mò.

Lớp trưởng cười xua xua tay: "Tất nhiên tôi không lợi hại như vậy rồi, điều tra viên thật sự của lớp chúng ta chính là——"

Cậu ta kéo dài câu trả lời, lập tức có người nôn nóng thúc giục: "Lớp trưởng cậu đừng có úp úp mở mở nữa, mau nói cho chúng tôi biết đi."

"——Chính là bạn học Tạ Kha Kha!" Lớp trưởng lớn tiếng tuyên bố tin tức này.

Trong nháy mắt, Tạ Kha Kha lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của cả lớp, mọi người trợn mắt nhìn cậu ta, những người phản ứng nhanh cũng bắt đầu vỗ m.ô.n.g ngựa.

"cậu ta à, lúc trước tôi đã nhìn ra ngài có thiên phú dị bẩm mà, quả nhiên kim lân không phải vật trong ao. Chỉ cần trải qua một trận sóng gió sẽ lập tức hóa rồng!" Triệu Lực ngồi đối diện cậu ta lập tức cầm ly rượu đứng lên: "Tôi kính ngài một ly trước!"

Chỉ mới là một học sinh cấp ba, nhưng đã học được tất cả các thói quen ngoài xã hội.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 45: Chương 45



Tạ Kha Kha khoe khoang khí phách vô cùng hăng hái, trên môi nở một nụ cười, như có như không liếc nhìn Tô Dung một cái, sau đó mở miệng nói: "Cũng chỉ là may mắn một chút mà thôi, nhưng tiếc là không thể cứu những người khác trong quái đàm. Mười người cũng chỉ có ba người còn sống."

Bản thân quy tắc quái đàm không hề có quy tắc phán định cấp bậc, nhưng nhiều năm như vậy mọi người cũng đã tổng kết ra được: Số lượng người tham gia quái đàm càng nhiều thì độ khó của quái đàm càng cao.

Giống như những Quy tắc quái đàm cố định , mỗi một lần mở ra, đều yêu cầu ít nhất khoảng năm mươi người.

Việc sống sót trong quái đàm có mười người, thật sự không phải khó khăn bình thường. Trong lúc nhất thời mọi người lại càng nhiệt liệt hơn, mọi người đều vỗ tay tán thưởng Tạ Kha Kha, lá gan lớn hơn thì bắt đầu dò hỏi chi tiết trong quái đàm.

"Tôi tham gia quái đàm Phòng Khám Trẻ Em, cũng là tôi xui xẻo, khi tôi đến nhà anh họ thăm con của anh ấy, lại đột nhiên được chọn vào một cách khó hiểu." Nói đến quái đàm bản thân đã thông qua, sắc mặt của Tạ Kha Kha lập tức trở nên khó coi, chỉ tùy tiện nói vài câu lại chuyển sang chủ đề khác, bắt đầu thổi phồng việc bản thân đã phát huy vượt xa người bình thường.

Nói thật, đối với việc Tạ Kha Kha có thể thông qua một quái đàm có cấp bậc mười người, Tô Dung thật sự rất kinh ngạc. Ở trong ấn tượng của cô, Tạ Kha Kha thật sự không giống người có thể sống sót thông qua quy tắc quái đàm.

Tuy nhiên cũng có thể trí nhớ của nguyên chủ đã để lại ấn tượng quá sâu trong lòng cô, nói không chừng trên thực tế Tạ Kha Kha cũng không ngốc như vậy.

"Đúng rồi cậu ta." Lý Thiến Nguyệt tò mò hỏi: "Nghe nói sau khi ra khỏi quái đàm, thể chất của mỗi người đều sẽ tăng lên, có thật không?"

Vấn đề này có thể nói là đúng ý nguyện của tên nhóc này, Tạ Kha Kha đắc ý dào dạt gật gật đầu, cầm lấy cái nĩa màu bạc trong bộ đồ ăn, dùng tay bóp một cái, dưới tác dụng của sức mạnh này cái nĩa lập tức cong thành hai đoạn.

"Ồ woa!" Các bạn học lập tức hô lên kinh ngạc.

Tô Dung cũng kinh ngạc một chút, nguyên thân vốn dĩ chỉ chăm lo đọc sách, không hề chú ý những việc này nên cũng hoàn toàn không quan tâm đến.

Mà bản thân cô lại không quá quen thuộc với cơ thể này, xuyên đến đây không đến hai ngày đã bị kéo vào thế giới quái đàm, thật ra cũng không hề chú ý sau đó cơ thể này có xảy ra thay đổi gì hay không.

Cô lặng lẽ cầm một cái muỗng xuống dưới bàn, tay dùng sức một chút, quả nhiên cảm nhận được cái muỗng dưới sức lực của cô dần dần cong xuống. Đây chắc chắn là việc mà nguyên chủ Tô Dung không thể làm được.

Thì ra cô cũng đã được thế giới quái đàm cải thiện thể chất!

Trong mắt hiện lên sự vui vẻ, Tô dung lặng lẽ bẻ cong cái muỗng về lại, sau đó để lại trên bàn ăn một lần nữa.

Tạ Kha Kha vẫn luôn chú ý đến Tô Dung, nghĩ đến việc vừa rồi cô không hề nói chuyện, cuối cùng cũng nhịn không được mở miệng hỏi: "Tô Dung, đã lâu không gặp."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 46: Chương 46



Không chờ cô trả lời, một nữ sinh vừa rồi đi WC đã hoang mang rối loạn đẩy cửa đi vào: "Không tốt, hình như dưới lầu cháy rồi!"

"Cậu đang nói đùa sao?" Tạ Kha Kha sửng sốt trước, sau đó lại cười nhạo nói: "Nếu nơi này đã cháy, vậy tại sao phía dưới lại không có chút tiếng động nào?"

cậu ta nói không sai, nhìn từ cửa sổ ra ngoài, trên đường lớn người đến người đi vô cùng náo nhiệt, không có một chút bất thường nào. Nếu quán ăn bị cháy, với tập tính thích xem náo nhiệt của người trong nước thì có lẽ đã sớm tụ tập đến đây rồi.

Những người khác cũng chỉ cho rằng đây chỉ là trò đùa của nữ sinh.

Nhưng nữ sinh này đã gấp đến độ sắp khóc: "Không phải, tôi cũng không biết tại sao lại như vậy, nhưng mọi người ra ngoài nhìn thử thì sẽ biết."

Nhìn thấy cô ấy thật sự sợ hãi, Tô Dung cau mày, đứng dậy đi ra khỏi ghế lô.

Quả nhiên, bởi vì trong ghế lô được mở điều hòa nên mọi người không nhận ra, nhưng vừa ra khỏi hành lang, lập tức cảm nhận được bầu không khí nóng rực và hơi ẩm trên làn da nhanh chóng bốc hơi.

Vốn dĩ trong ghế lô cách âm rất tốt, nên họ hoàn toàn không nghe thấy tiếng la hét ồn ào, nhưng sau khi ra ngoài lập tức nghe thấy tiếng kêu không dứt, nơi nơi đều hét lên cháy rồi. Một đám người đứng ở cửa cầu thang, không ai dám đi xuống.

Tô Dung bước qua xem thử, lập tức bị ngọn lửa dưới lầu dọa lui. Với thế lửa như thật này, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì có lẽ tầng một đã bị thiêu rụi hoàn toàn. Hiện tại nếu đi xuống chính là con đường chết!

"Xin hỏi vì sao dưới lầu lại bị cháy? Đã báo cảnh sát chưa?" Cô tiện tay bắt lấy một người phục vụ, nhanh chóng hỏi.

Hiển nhiên người phục vụ này cũng vô cùng sốt ruột, vẻ mặt đưa đám, trong mắt hiện lên sự sợ hãi rõ ràng: "Chúng tôi cũng không biết tại sao dưới lầu lại đột nhiên cháy, tín hiệu di động cũng bị đứt đoạn, không thể liên lạc với ai cả. Đáng sợ nhất chính là, dường như mọi người bên ngoài đều không hề nghe thấy tiếng kêu cứu của chúng ta. Hiện tại chúng ta chỉ có thể chờ lửa ở tầng một được dập tắt mới có thể chạy thoát thân."

Có không ít người ra khỏi ghế lô cùng cô, nghe thấy người phục vụ nói như vậy, lập tức có người chạy đến bên cửa sổ dùng hết sức lực hét lên: "Chỗ của chúng tôi bị cháy rồi! Có ai nghe thấy không?"

Nhưng cũng giống như những gì người phục vụ nói, ở bên ngoài không có bất kì ai nghe được tiếng gọi của cậu ta, toàn bộ tầng hai của quán ăn dường như đã bị cô lập với thế giới bên ngoài.

Rất nhanh sau đó, toàn bộ bạn học trong lớp đều biết quán ăn thật sự đang cháy.

Lớp trưởng lau mồ hôi lạnh trên trán, cố gắng gọi điện thoại. Một lát sau cậu ta suy sút nằm liệt trên ghế: "Không có tín hiệu, ngay cả một tin nhắn cũng không gửi đi được."

"Là Quỷ quái." Biểu cảm của Tạ Kha Kha rất khó coi: "Chắc chắn là Quỷ quái quấy phá!"

Tô Dung cũng có suy đoán này, có thể cô lập quán ăn với thế giới bên ngoài, vậy bọn họ trong đám cháy, chắc hẳn cũng chỉ có Ngụy dị mới có thể làm được. Chẳng lẽ nơi này lại là một thế giới quái đàm sao?
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 47: Chương 47



"Alo alo, có nghe được không? Những tế phẩm đáng yêu của tôi!"

Đột nhiên, một giọng nói nghe giống như một nhân vật phản diện hung ác trong anime vang lên từ radio.

Tầng hau vốn dĩ đang vô cùng ồn ào đột nhiên giống như bị thứ gì đó bấm nút dừng, âm thanh dần dừng lại.

"Không cần giãy giụa nữa, nơi này đã bị lực lượng của ‘Ngài’ bao vây, người bên ngoài sẽ không cảm nhận được sự thay đổi ở bên trong, mà người bên trong cũng không có cơ hội đi ra ngoài" Gã đàn ông vui sướng tuyên bố.

Lời này vừa dứt, sắc mặt của những người trong ghế lô lập tức trắng bệch.

"Tôi nghĩ các người sẽ cảm thấy vô cùng vinh dự, có thể cống hiến một chút sức lực của bản thân vì ‘Ngài ấy’. Mà "Ngài ấy" cũng sẽ mang đến cho các người thiên đường tuyệt vời nhất trên đời này."

"Ai lại muốn đến cái thiên đường tà môn đó chứ!" Một người đàn ông cường tráng ngoài cửa đột nhiên hét lên: "Tà giáo như các ngươi sẽ không được c.h.ế.t tử tế!"

Không sai, rõ ràng tất cả những việc này là do tà giáo làm. Ở trong xã hội hiện tại, cái gọi là "Tà giáo" cũng chính là chỉ những người đã thuần phục nó "Nó" và bị "Nó" ô nhiễm. Trên thực tế, bọn họ đã không thể được gọi là nhân loại, có lẽ phải gọi là "Dị hình" mới đúng.

Những dị hình này có một phần là những người đã bị ‘Nó’ ô nhiễm trong quái đàm, giống như Hoàng Đào mà Tô Dung từng gặp. Bọn họ đã hoàn toàn trở thành dị hình, không hề có nhân tính.

Những dị hình còn lại chính là những người trong thế giới hiện thực chủ động thuần phục ‘Nó’ vì đủ loại nguyên nhân, cũng bị gọi là tín đồ tà giáo.

Bọn họ được "Nó" "Chúc phúc", đồng thời cũng sẽ kính dâng tế phẩm lên cho ‘Nó’.

Không ngờ hôm nay bọn họ lại xui xẻo như vậy, đụng vào hoạt động của tà giáo.

Dị hình đang tuyên truyền nghe lời của người này, cười một tiếng không rõ buồn vui: "Cũng đừng nói ta không cho các người cơ hội, hiện tại ở đây có bốn mươi ba người, nhưng ‘Ngài ấy’ chỉ cần ba mươi người làm tế phẩm. Nếu trước mười phút các người hiến đủ tế phẩm, thì lửa dưới lầu sẽ tự động được dập tắt. Nhưng nếu trong nửa tiếng vẫn chưa có ba mươi người chết, như vậy thì tất cả các người hãy c.h.ế.t trong ngọn lửa lớn này đi, trở thành chất dinh dưỡng của ‘Ngài ấy’."

Nói xong, gã ta cười lên đầy b*nh h**n: "Hãy vì ‘Ngài ấy’ mà dâng lên một màn trình diễn thật tốt đi, các tế phẩm đáng yêu!"

"……"

Một mảnh tĩnh mịch, mọi người trong ghế lô đều có biểu cảm khác nhau, trong lòng mỗi người đều đang âm thầm suy tư.

Một ủy viên sinh hoạt lớp cấp ba đột nhiên đứng lên nói: "Chúng ta không thể làm theo lời gã ta, đám tà giáo kia cũng chỉ muốn xem trò hay nhìn chúng ta g.i.ế.c hại lẫn nhau mà thôi!"

"Vậy cậu nói xem chúng ta phải chạy như thế nào đây? Ba mươi người c.h.ế.t vẫn tốt hơn tất cả mọi người đều c.h.ế.t có đúng không?" Một nam sinh khác trên mặt mang theo sự chột dạ và sợ hãi, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng phản bác.

Ủy viên vệ sinh nhìn về phía bên ngoài cửa sổ: "Chỗ này cũng chỉ là lầu hai mà thôi, nếu nhảy xuống, cùng lắm chỉ bị gãy chân."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 48: Chương 48



Nghe vậy, trước mắt mọi người lập tức sáng ngời. Nhưng trong lòng Tô Dung hiểu rõ, chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy.

"Đúng vậy, lão Lý cậu nói quá đúng!" Lớp trưởng vỗ vỗ bả vai ủy viên vệ sinh: "Vậy cậu nhảy xuống trước đi, tốt nhất có thể trực tiếp báo cảnh sát."

"Tôi…"

Thật ra ủy viên vệ sinh cũng không muốn nhảy xuống trước, dù sao tuy rằng hiện tại nhìn thì an toàn, nhưng dưới tác dụng của Ngụy dị, không ai có thể biết được khi nhảy xuống sẽ thế nào. Nhưng lời này cũng đã nói rồi, chẳng lẽ cậu ta lại tự tay đánh vào mặt mình?

Nghĩ đến đây, cậu ta cắn chặt răng, trong ánh mắt mong đợi của mọi người, bò lên trên cửa sổ, một chân thả ra ngoài, quyết tâm nhảy xuống.

Trong nháy mắt khi toàn cơ thể cậu ta hoàn toàn rời khỏi quán ăn, một ngọn lửa màu xanh đen giống như ma trơi đột nhiên xuất hiện, bao vây lấy quần áo của ủy viên vệ sinh, lan ra với tốc độ cực nhanh.

"A a a! Đau quá a a! Cứu mạng!"

Ủy viên vệ sinh dừng giữa không trung, toàn thân bốc cháy, trong miệng phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, liều mạng duỗi tay muốn quay trở lại.

Nhưng ma trơi làm sao có thể cho cậu ta cơ hội, không đến năm giây, cả người ủy viên vệ sinh đã bị thiêu cháy hoàn toàn. Chỉ còn lại một chút tro tàn màu đen phiêu tán trong không trung.

Cậu ta đã chết.

Lặng ngắt như tờ.

Đối với đa số bạn học mà nói, đây là lần đầu tiên bọn họ tận mắt chứng kiến một người tử vong.

Hơn nữa còn là một cái c.h.ế.t tàn khốc như thế.

Cuối cùng vẫn là Tạ Kha Kha phản ứng lại trước, sắc mặt cậu ta rất khó coi đóng cửa sổ lại: "Được rồi, hiện tại có thể xác định cách này không thể thực hiện được."

"Vậy chẳng phải chúng ta… Chỉ có thể g.i.ế.c hại lẫn nhau sao?" Lớp trưởng lẩm bẩm một câu, ánh mắt lại nhịn không được nhìn về phía hai nữ sinh duy nhất ở đây, Tô Dung và Lý Thiến Nguyệt.

Dù là ở góc độ nào, thì việc xử lý hai nữ sinh này vẫn là tốt nhất.

Chú ý tới ánh mắt này, Lý Thiến Nguyệt nhịn không được rùng mình một cái, sau đó dựa gần vào Tô Dung, phẫn nộ nói: "Chẳng lẽ cậu lại muốn khai đao trên người chúng tôi trước sao?"

Tuy rằng biểu hiện rất phẫn nộ, nhưng Lý Thiến Nguyệt hiểu rõ, thật ra cô ấy đang dùng sự phẫn nộ để che giấu nội tâm sợ hãi và hoảng loạn. Cô ấy cũng hiểu rõ tình hình hiện tại, hai nữ sinh như các cô chắc chắn sẽ rơi vào thế yếu.

"Tôi không hề có ý này." Lớp trưởng lập tức phản bác, cậu ta không muốn trở thành người xấu đầu tiên.

Đột nhiên, Tô Dung vỗ tay, chủ động hấp dẫn ánh mắt chú ý của mọi người lên người mình: "Nếu tên tà giáo tuyên truyền đó nói không sai, thật ra chúng ta có thể dễ dàng sống sót, nếu chúng ta không có nội chiến."

Cô cố ý nhấn mạnh câu cuối.

Nhìn thấy mọi người đều nghi hoặc và chờ đợi nhìn mình, vẻ mặt cô vô cùng bình tĩnh tiếp tục nói: "Chúng ta tổng cộng có tám người, tôi tin rằng trong bốn mươi ba người ở tầng hai, một nhóm tám người chắc chắn sẽ nhiều hơn những người khác. Như vậy chỉ cần chúng ta cố gắng bảo vệ cánh cửa này, chờ đến khi bên ngoài c.h.é.m g.i.ế.c xong mới đi ra nhặt của hời, cuối cùng có lẽ tám người chúng ta đều sẽ sống sót."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 49: Chương 49



Nghe cô nói xong, ánh mắt của tất cả mọi người đều sáng ngời. Không sai, tám người bọn họ vốn dĩ đã chiếm được ưu thế. Chỉ cần bọn họ đoàn kết một lòng, có thể trở thành thế lực mạnh nhất ở tầng hai, hoàn toàn không cần hy sinh bản thân cũng có thể sống sót. Mà những người bạn học như bọn họ, càng là tổ đội kiên cố hơn những người khác.

Lớp trưởng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng cậu ta càng quý trọng mạng sống của chính mình, nhưng nếu có thể không cần làm trái với lương tâm, thì tốt nhất là không nên làm trái.

"Tô Dung nói rất đúng, vừa rồi tôi cũng nghĩ như vậy." Cậu ta mặt dày nở nụ cười mỉm: "Mọi người đều là bạn học, sao có thể g.i.ế.c hại lẫn nhau chứ?"

"Chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy nhìn người khác c.h.ế.t sao?" Một nam sinh nhỏ giọng nói thầm.

Những người khác trợn mắt tức giận nhìn cậu ta: "Nếu không thì cậu đi c.h.ế.t trước đi?"

Cậu ta lập tức không nói gì nữa.

Tô Dung cũng không quan tâm đến sự nhận thức muộn màng của cậu ta, vỗ vỗ mu bàn tay Lý Thiến Nguyệt để an ủi cô ấy, sau đó ngồi xuống: "Tạ Kha Kha, cậu là điều tra viên, có cách nào để đối phó với tà giáo không?"

Có thể tự xưng là điều tra viên, chắc chắn Tạ Kha Kha đã báo cáo tình hình của mình với chính phủ. Như vậy với tư cách là người tham gia, theo lẽ thường cậu ta sẽ biết một ít chuyện bên trong.

Tạ Kha Kha đánh giá Tô Dung một chút, cậu ta luôn cảm thấy bạn gái tương lai, người mà mình vẫn muốn tiếp tục theo đuổi có chút thay đổi. Nhưng vốn dĩ Tô Dung không thích nói chuyện, là một người đẹp lạnh lùng chỉ chuyên tâm học tập, cũng có thể là do cậu ta không quá hiểu cô.

"Chính phủ có trang bị chuyên môn đo lường lực lượng của 'Nó', nếu chúng ta kéo dài đủ lâu, người của chính phủ sẽ phát hiện ra điều dị thường rồi đến cứu." Đây chính là những kiến thức mà chính phủ đã phổ cập cho cậu ta khi cậu ta trở thành điều tra viên

Nhưng dù sao bản thân cậu ta cũng chỉ mới trải qua một quy tắc quái đàm, ngoại trừ tố chất bản thân được tăng mạnh, cũng không hề có năng lực đặc biệt gì.

Một nam sinh khác chờ mong hỏi: "Chúng ta có khả năng…"

"Không thể nào." Tô Dung không hề do dự cắt ngang lời cậu ta: "Giáo đồ tà giáo không có khả năng không biết chuyện này, nửa tiếng trong miệng gã ta, chắc chắn chính là thời gian ngắn nhất để phát hiện dị thường."

Kết luận này cũng được Tạ Kha Kha đồng ý: "Không sai, cho nên chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình. Tôi định đi ra ngoài g.i.ế.c thêm vài người, vì tạo nên nền tảng xưng bá ở tầng hai sau này của chúng ta, các người có ai muốn đi cùng tôi không?"

Cậu ta đã từng g.i.ế.c người trong quy tắc quái đàm kia. Bảy trong số mười người đã c.h.ế.t trong quái đàm, hơn nữa còn dưới tình huống được một đại lão giúp đỡ.

Cho nên cậu ta hiểu rõ, muốn sống đến cuối cùng là hoàn toàn không có khả năng, chỉ có chủ động xuất kích mới có thể tìm được một con đường sống.

"Tôi muốn đi." Trong lúc những người khác còn đang rối rắm, Tô Dung đã mở miệng trước: "Tuy nhiên tạm thời tôi không định g.i.ế.c người, tôi muốn xem thử còn có cửa ra vào nào khác hay không."
 
Back
Top Bottom