Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm

Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 70: Chương 70



Tô Dung có thể đồng ý những lời này mới có quỷ đấy, cô lễ phép cười nói: "Ngài cứ xuống xe trước đi, sau đó chúng ta lại nói. Tôi đã đưa ngài đến nơi, chuyến xe này cũng kết thúc rồi."

—— Còn ngài cũng không thể tiếp tục lấy thân phận khách hàng để uy h.i.ế.p tôi.

Nghe hiểu ẩn ý bên trong của Tô Dung, hắn ta biết bản thân không có cách nào thực hiện được.

Trần ai lạc định*, Tô Dung không quan tâm đến nó nữa, chỉ nhìn về đồng hồ đo của mình. Sau khi chở xong khách hàng thứ ba, thời gian đã là ba giờ mười lăm phút. Lượng xăng vốn sắp cạn cũng đã chạm đáy, Tô Dung biết bản thân cần phải đi đổ xăng.

*
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 71: Chương 71



Dừng xe bên cạnh trạm xăng dầu, Tô Dung hạ cửa sổ: "Tôi muốn đổ xăng."

"Được rồi! Xin hỏi muốn đổ bao nhiêu xăng?" Đối với khách hàng hiếm gặp, biểu hiện công nhân rất nhiệt tình.

Theo lý thuyết có lẽ chỉ cần đổ đầy, như vậy sẽ không có nỗi lo về sau. Nhưng Tô Dung suy nghĩ một chút, vẫn quyết định đổ một nửa là được. Vốn dĩ hơn một nửa bình xăng cô đã có thể chở ba vị khách, nếu thêm một nữa chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ hôm nay.

Nguyên nhân còn lại khiến Tô Dung đưa ra quyết định này là: "Xăng bao nhiêu tiền?"

Dưới tình huống bình thường chắc chắn đối phương sẽ báo giá xăng trước, giống như mỗi lần đón khách cô đều nói với khách hàng của mình một chuyến đi cần 50 tệ quái đàm. Nếu không báo giá trước, lỡ như khách hàng mua xong rồi chạy thì phải làm sao?

Một việc gần như là bình thường, nhưng người công nhân của trạm xăng này lại bỏ qua. Tô Dung không cho rằng đối phương quên mất, cô càng không có thiến hướng cho rằng "Công ty xa taxi Tích Tách" đổ xăng không cần tiền.

Trong thế giới quái đàm, cô không hề keo kiệt gán âm mưu lên bất cứ sự việc nào.

Cho nên trong mắt cô chỉ có một khả năng—— Tiền đổ xăng chính là một cái hố, cho nên đối phương mới không nói trước.

Quả nhiên, nghe thấy câu hỏi của cô, người công nhân nhướng mày: "Một lít cần hai mươi tệ quái đàm."

Bình xăng tổng cộng có năm lít, dựa theo kinh nghiệm lúc trước, mỗi một lít xăng có thể đưa một vị khách đến nơi.

Lượng xăng hiện tại của cô còn không đến một lít, nếu đổ đầy chính là một trăm tệ quái đàm, tương đương với số tiền có được khi chờ hai khách hàng.

Quy tắc đã yêu cầu hoàn thành nhiệm vụ nhận được năm khách hàng và thu được 250 tệ quái đàm. Cho nên một khi không có tiền thừa lại đổ đầy xăng, hai đơn hàng trước đó hoàn thành cũng sẽ lập tức trở thành phế thải. Thời gian còn lại, cũng không đủ để cô có thể nhận thêm bốn khách hàng.

Bởi vì nguyên nhân lúc trước cô đã tiêu diệt được nguồn ô nhiễm, cho nên trong tay Tô Dung vẫn còn dư lại một trăm tệ, thật ra không cần lo lắng vấn đề này.

Nhưng cô cũng rất tò mò một việc: "Nếu tôi không giao tiền thì sao? Sẽ trực tiếp tử vong à?"

"Không đâu." Công nhân rất vui lòng trả lời câu hỏi của khách hàng thông minh, trên mặt hắn ta mang theo nụ cười công nghệ: "Ngoại trừ tiền tệ quái đàm, chúng tôi cũng không ngại dùng m.á.u thịt để chi trả. Một trăm tệ quái đàm bất quá cũng chỉ là hai cái tay và hai cái đùi mà thôi."

Tô Dung : "…"

Phải biết rằng, lái xe ít nhất yêu cầu một tay và một chân, nếu thật sự không còn tứ chi, nhiệm vụ này chắc chắn cũng không thể hoàn thành.

Cho nên không muốn trả giá bằng tiền tệ quái đàm, lại muốn thông quan quái đàm, nhiều nhất cũng chỉ có thể đổ một nửa bình xăng. Nếu đổ đầy bình, có lẽ sẽ phải c.h.ế.t không thể nghi ngờ.

Nhưng cho dù chỉ đổ thêm nửa bình xăng, cái giá quá lớn này cũng không phải một người bình thường có thể tiếp thu được. Từ quái đàm trở về thế giới hiện thực, tuy rằng những thương tổn vật lý mà cơ thể phải chịu sẽ được giảm bớt một phần, nhưng tuyệt đối không có khả năng hoàn toàn biến mất.

Nếu mất đi tứ chi ở chỗ này, sau khi ra khỏi nơi này chắc chắn sẽ tàn tật.

Tàn nhẫn đến mức này sao?

Thở dài một hơi, Tô Dung lấy tờ tiền một trăm tệ trong cái ví màu đen ra: "Đổ nửa bình đi"

Nhìn thấy cái ví tiền này, biểu cảm của người công nhân lập tức thay đổi, trong mắt tràn đầy sự khát vọng nóng bỏng: "Nếu cô đồng ý cho tôi ví tiền này, tôi có thể đổ đầy xăng miễn phí cho cô."

"Không cần." Tô Dung có thể đồng ý mới là có quỷ, tròng mắt của cô chuyển động: "Nếu anh đồng ý nói cho tôi biết tác dụng của ví tiền này, thì không cần trả tiền thừa cho tôi."

Đổ nửa bình xăng chỉ cần 50 tệ quái đàm, cô đưa đến 100 tệ quái đàm. Ý nghĩa trong những lời này chính là muốn dùng 50 tệ quái đàm để đổi lấy bí mật về ví tiền màu đen.

Nghe vậy, công nhân do dự trong chốc lát. Hắn ta thật sự rất muốn có được ví tiền này, nhưng nhìn dáng vẻ của Tô Dung chắc chắn sẽ không có chuyện chắp tay nhường lại. Một khi đã như vậy, kiếm thêm 50 tệ quái đàm cũng là một khoản không tệ.

Hắn ta nhanh chóng đưa ra quyết định, nhận lấy 100 tên quái đàm: "Có thể, ví tiền màu đen vô cùng hi hữu này tên Ví sinh tiền , mỗi tuần đều sẽ sinh ra một trăm tệ quái đàm. Ngoại trừ cái này, nó còn có một tác dụng khác. Thế nhưng tác dụng đó phải cần nhiều lợi ích hơn, tôi mới có thể nói cho cô biết."

Thì ra là như thế!

Sắc mặt Tô Dung hiện lên vẻ kinh ngạc vui vẻ, không ngờ rằng thế nhưng bản thân lại có được một bảo bối như thế. Trải qua quái đàm này, cô đã hoàn toàn nhìn ra tác dụng của tiền tệ quái đàm trong thế giới này. Câu ngạn ngữ có tiền có thể sai ma gọi quỷ có thể áp dụng ở chỗ này.

Về phần một tác dụng khác, hiện tại tiền mà Tô Dung có vẫn còn có chỗ cần dùng, không thể nào cho hắn ta được.

"Thật sự rất cám ơn anh!" Cô cười tủm tỉm nói: "Làm phiền đổ xăng cho tôi, tôi còn phải đi đón khách hàng."

Vừa đổ xăng, công nhân vừa thuận miệng nói: "Đúng rồi, nhắc nhở cô một câu. Đừng tùy tiện khoe mẽ Ví sinh tiền ra ngoài, bảo bối này đối với bất kỳ sinh vật nào trong thế giới quái đàm đều có sức hấp dẫn cực lớn, hiện tại chẳng qua là cô đang được ‘ Công Ty Xe Taxi Tích Tách’ bảo vệ thôi. Nếu như không có…"

Tuy rằng nói còn chưa dứt lời, nhưng ý tứ trong đó mọi người đều hiểu rõ. Tô Dung cũng đã nhận ra điều này, lễ phép nói lời cảm ơn: "Tôi đã biết, cảm ơn anh đã nhắc nhở."

Đổ xăng xong, cô lại lần nữa lái xe chạy lang thang trên đường không có mục tiêu, chờ nhận được một khách hàng tiếp theo.

May mà lần này cũng không chờ quá lâu, rất nhanh sau đó cô liền nhìn thấy có một đôi anh em mặc đồ đen đang vẫy xe ở ven đường. Hai người này lớn lên giống nhau như đúc, một người đội mũ lưỡi trai đen, một người không đội mũ.

Nên làm việc rồi.

Hai người kia lớn lên giống nhau như đúc, là anh em sinh đôi sao? Thật ra nhiều rất đẹp trai, nhưng đáng tiếc lại là quỷ.

Dựa theo quy định, mỗi người đều thu 50 tệ quái đàm, cho nên hai người bọn họ sẽ thu hai phần tiền.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 72: Chương 72



Nghĩ đến đây, trong lòng Tô Dung rất vui vẻ, nhanh chóng lái xe qua, hạ cửa xe xuống: "Hai vị muốn đi đâu?"

Anh trai không đội mũ trả lời: "Muốn đến Tiểu khu Niềm Vui."

Tiểu khu Niềm vui và Siêu thị An Vui… Đột nhiên khiến Tô Dung có loại cảm giác rất kỳ lạ.

Khi cô đang định mở khóa xe, lại đột nhiên nhận ra điều gì đó, cảnh giác hỏi: "Hai người đều đến Tiểu Khu Niềm Vui à? Anh và người bạn đội mũ bên cạnh sai."

Câu hỏi này rõ ràng đã trúng trọng tâm, anh trai không đội mũ im lặng trong chốc lát mới trả lời: "Em ấy muốn đến Cố Linh trủng."

Trủng, có nghĩa là mộ.

Tô Dung lập tức dừng tay muốn mở cửa xe, mỉm cười giả tạo nói: "Xin lỗi, xe taxi của chúng tôi không đưa người đến nghĩa trang."

"Thông cảm một chút cũng không được sao?" Anh trai lên tiếng cầu xin, khuôn mặt tuấn tú như cún con tràn đầy sự mất mát, khiến người ta nhìn thấy thật sự muốn an ủi một chút.

Nhưng cô gái này lại hoàn toàn không d.a.o động: "Không được, nếu vi phạm quy định tôi sẽ bị sa thải."

Anh trai vẫn còn chưa từ bỏ ý định: "Tôi biết các người lái xe chở Tiểu Âm sẽ rất nguy hiểm, nhưng lần này thật sự chính là cơ hội cuối cùng của Tiểu Âm. Tôi đảm bảo em ấy sẽ không gây rắc rối, nếu cô đồng ý chở em ấy, tôi nhất định sẽ báo đáp cô. Đường đi từ đây đến nơi đó, chắc chắn sẽ vượt qua thời gian cho phép. Chúng tôi chỉ có thể dựa cô!"

Anh ta nói chuyện vô cùng chân thành, khiến Tô Dung cũng động lòng. Nhưng lại không là bản thân cô động lòng, mà chủ yếu là giống với Mèo Trắng vừa rồi, anh trai này biểu hiện cũng không giống một quỷ quái bình thường, cô cảm thấy có khả năng mình có thể moi được một số manh mối của thế giới quái đàm từ người này.

Nhưng vi phạm quy tắc là không có khả năng, muốn có được tin tức cũng phải còn mạng mới được.

Quy tắc đã nói không thể chở khách hàng đến nghĩa trăng, lý giải của cô với quy định này vốn là: Người muốn đến nghĩa trang đều là người biết mình đã chết, nếu để loại quỷ này lên xe chắc chắn sẽ g.i.ế.c cô.

Nhưng hiện tại bên cạnh đối phương đã có người khống chế, cũng không chắc chắn sẽ xảy ra chuyện. Nhưng tin tưởng Quỷ quái chính là cách làm ngu xuẩn nhất, trừ phi tuyệt đối chắc chắn, nếu không cô sẽ không làm chuyện mạo hiểm.

Xem lại sổ tay một lần nữa, Tô Dung hỏi: "Tiểu Âm nhà anh có thể ngồi trên đỉnh xe không?"

"Hả?!"

Tô Dung bình tĩnh nói: "Nếu anh chỉ muốn nhanh chóng lên đường, cứ cột Tiểu Âm l*n đ*nh xe, anh ngồi trong xe cũng không sao đúng không?"

Không cho Tiểu Âm vào trong xe, cô cũng sẽ không thu tiền Tiểu Âm, như vậy cho dù là quy tắc cũng không thể tính Tiểu Âm là khách hàng của cô. Như vậy cô cũng không hề trái với quy tắc.

Nam sinh vui mừng quá đỗi, vội vàng gật đầu: "Đương nhiên đương nhiên! Chúng tôi hoàn toàn có thể chấp nhận! Không cần dây thừng, Tiểu Âm có thể ngồi ổn định trên đỉnh xe"

Thấy ngay cả anh ta cũng không lo lắng, đương nhiên Tô Dung cũng sẽ không nhiều chuyện, gật gật đầu: "50 tệ quái đàm, lấy đến đây đi. Đúng rồi, Tiểu Khu Niềm Vui và Cố Linh trũng có xa không?"

"Không xa, ở ngay bên cạnh thôi." Nam sinh trả lời, sau đó lại hỏi: "Tiểu Âm không cần trả tiền sao?"

Tô Dung cười như không cười nhìn anh ta: "Trả tiền thì có khả năng sẽ trở thành khách hàng, anh thật sự không quan tâm đến mạng sống của người khác à."

Bị cô nói như vậy, vẻ mặt nam sinh rất ngượng ngùng: "Xin lỗi, là tôi không nghĩ đến… Ở thế giới này, chúng tôi rất khó chú ý đến tình mạng của người khác."

Không quan tâm đến anh ta nữa, chờ sau khi nam sinh đặt Tiểu Âm l*n đ*nh xe, bản thân cũng mở cửa lên xe, Tô Dung mới một lần nữa mở miệng: "Tiểu Âm là gì của anh?"

"…Là em trai đã c.h.ế.t của tôi." Nam sinh đưa ra đáp án trong dự kiến: "Đúng rồi, cô có thể gọi tôi là Tiểu Dương"

Một âm một dương, thật sự rất thú vị.

"Nói về thế giới quái đàm đi."

"Cái này tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết thế giới này chỗ nào cũng có quy tắc, tất cả mọi người đều phải tuân thủ, cho dù chúng tôi là người thường hay là Quỷ quái."

"Anh còn biết quỷ quái sao?"

"Tất nhiên rồi, chúng tôi cũng phải chịu rất nhiều thiệt thòi!" Như đang bất mãn với những lời này, Tiểu Dương bất giác đề cao âm lượng phản bác.

"Nhưng em trai anh hiện tại không phải quỷ à?" Điều này Tô Dung vẫn nhìn thấy rất rõ ràng.

Quả nhiên Tiểu Dương không nói gì, trầm mặc trong chốc lát mới nhỏ giọng lẩm bẩm: "Tiểu Âm không giống như vậy."

Không muốn tiếp tục đề tài này nữa, anh ta lại nói về chuyện lúc nãy: "Ngẫu nhiên sẽ xuất hiện những người đến từ bên ngoài giống như cô, đối với quỷ mà nói thì các người rất… Ngon miệng, ngon miệng hơn rất nhiều so với chúng tôi. Cho nên cũng sẽ càng nguy hiểm hơn."

"Các người có bị ràng buộc bởi những quy tắc trong thế giới này giống chúng tôi không?"

"Tôi đoán là không quá giống." Đối với vấn đề này Tiểu Dương cũng không hiểu rõ, anh ta rất ít khi gặp được nhiều người đến từ bên ngoài: "Dù sao chỉ cần chúng tôi tuân thủ quy định, thì sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng các người lại rất dễ chết."

"Bởi vì luôn xuất hiện những tình huống nằm ngoài quy tắc." Tô Dung không nhịn được thở dài một hơi, tựa như quái đàm lần này, mỗi một Quỷ quái mà cô gặp, gần như đều không thể dựa vào quy tắc để đối phó.

Cho nên bọn họ vốn dĩ không giống với những người sinh ra trong thế giới quái đàm, bởi vì quỷ lại càng muốn "Ăn" bọn họ, cho nên sẽ cố tình làm khó dễ, tất nhiên cũng nguy hiểm hơn rất nhiều.

Khi nói chuyện, trên đỉnh xe truyền đến âm thanh kỳ lạ khi móng vuốt cào vào tấn sắt, "Két két" khiến người ta vô cùng khó chịu.

"Đây là không có việc gì mà anh nói sao?" Tô Dung biểu tình âm trầm.

Tiểu Dương chột dạ ho khan một tiếng, vội vàng hô: "Tiểu Âm, em đừng cử động, chúng ta sẽ lập tức đến nơi!"

Âm thanh trên đỉnh xe quả nhiên đã biến mất.

Điều này khiến Tô Dung có chút kinh ngạc, không nghĩ Tiểu Dương lại có năng lực trói buộc mạnh mẽ như vậy đối với Quỷ quái này.

"Em trai rất nghe lời tôi." Có thể là đoán được Tô Dung sẽ kinh ngạc, Tiểu Dương chủ động giải thích: "Từ nhỏ chúng tôi đã sống nương tựa lẫn nhau, nó sẽ không làm chuyện khiến tôi không vui."
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 73: Chương 73



Nói như vậy, nếu để Tiểu Âm lên ngồi trong xe cũng thật sự không có vấn đề, dù sao cũng có Tiểu Dương ở bên cạnh khống chế.

Không đúng!

Tô Dung nhanh chóng tỉnh táo lại, Tiểu Dương có thể khống chế Tiểu Âm là sự thật, nhưng trước tiên không nói đến Tiểu Âm có thể khống chế lý trí của mình trước sự hấp dẫn trí mạng của người từ bên ngoài đến như cô không, chỉ nói về bản thân Tiểu Dương, cũng không hề đáng tin như vậy.

Quỷ cảm thấy người từ ngoài đến ngon miệng, tuyệt đối không phải đơn giản chỉ vì họ thật sự ngon miệng. Nếu cô đoán không sai, có lẽ bọn họ có thể khiến quỷ đề cao năng lực. Nếu không chỉ là đồ ăn ngon cũng sẽ không khiến người khác điên cuồng như thế, đặc biệt là người trong thế giới quái đàm vốn dĩ đã rất đối lập với người từ bên ngoài đến như bọn họ, như vậy càng có thể đoán được điều này.

Nếu cô có thể nâng cao thực lực của quỷ, ai biết Tiểu Dương có thể vì Tiểu Âm mà đưa cô vào đường c.h.ế.t hay không? Thứ như nhân tính, thật sự không chịu nổi khảo nghiệm, đặc biệt là nhân tính trong thế giới quái đàm.

Lái xe đến một góc đường, Tô Dung thay đổi đề tài: "Anh và em trai anh là chuyện như thế nào?"

"… Cứ như vậy thôi." Tiểu Dương không quá muốn trả lời câu hỏi này, mơ mơ hồ hồ nói: "Em ấy đã chết, tôi không muốn em ấy chết, cho nên muốn đưa em ấy đến Cố Linh trũng để củng cố linh hồn."

"Tiểu Âm có đồng ý không?" Do dự một chút, Tô Dung vẫn hỏi: "Đừng giữ lại cho đến khi thành thù."

Thứ như Quỷ quái, từ cổ chí kim có bao nhiêu người muốn giữ nó lại chứ, nhưng cuối cùng tất cả đều c.h.ế.t trong tay Quỷ quái, không một ai c.h.ế.t già.

Tô Dung hiểu rõ sự nhắc nhở của mình chắc chắn không có khả năng khuyên nhủ được Tiểu Dương, sở dĩ cô nói câu này, là vì muốn có được nhiều tin tức hơn.

Quả nhiên, Tiểu Dương lập tức giải thích: "Tiểu Âm rất nguyện ý, bản thân thế giới này có thể bảo tồn Quỷ quái, huống hồ Tiểu Âm được cột trên người tôi, nếu tôi c.h.ế.t em ấy cũng sẽ tiêu tán, tôi sẽ đồng sinh cộng tử cùng Tiểu Âm."

Chỉ là nghe thấy câu nói này, Tô Dung gần như có thể nghe ra được sự kiên định và cố chấp nhỏ đến mức không thể phát hiện trong giọng nói của anh ta. Cô không đánh giá hành vi này, ngược lại hỏi: "Anh sẽ vì Tiểu Âm mà tổn thương những người từ bên ngoài đến sao? Không cần phải nói dối, dù sao Tiểu Âm không ở trong xe, không thể gây tổn thương cho tôi."

Bầu không khí trong xe dần trở nên im lặng, qua thật lâu, ngay lúc Tô Dung cho rằng đối phương sẽ không trả lời vấn đề này, chuẩn bị đổi một vấn đề khác, cuối cùng Tiểu Dương cũng nói chuyện: "Có lẽ tôi sẽ làm như vậy, cô hẳn là biết, người đến từ bên ngoài chính là đồ đại bổ cho quỷ."

Trong lòng Tô Dung trầm xuống, sắc mặt không quá đẹp: "Không có cách nào khác để tăng năng lực của quỷ lên sao?"

"Có, đương nhiên là có. Ví dụ như vật phẩm của "Ngài ấy", thiên tài địa bảo." Tiểu Dương cười nhạo một tiếng, "Nhưng có cái gì có thể dễ dàng hơn việc g.i.ế.c người từ bên ngoài đến chứ?"

Đúng rồi, nếu có đường tắt thì ai lại muốn bỏ qua chứ. Đổi lại là cô, cũng rất khó nhịn xuống việc g.i.ế.c người để tăng năng lực. Huống chi những người từ bên ngoài đến như bọn họ vốn dĩ không phải người của thế giới này, bất quá chỉ là diện mạo gần giống mà thôi.

Không khuyên nhủ đối phương, Tô Dung chần chờ hỏi: "Người giống như anh có nhiều không? Tự mang theo quỷ? Là mỗi người một cái sao?"

Vấn đề này quá buồn cười, Tiểu Dương nhịn không được cười ra tiếng: "Sao có thể? Cô cũng quá xem trọng chúng tôi rồi. Tôi cũng chỉ tình cờ gặp được, mới biết được phương pháp biến Tiểu Âm thành quỷ. Đây hoàn toàn chỉ là phục chế mà thôi."

Nghe vậy, cuối cùng Tô Dung thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cũng may không phải người nào cũng mang theo quỷ, nếu không mấy người bọn họ hoàn toàn không có khả năng sống sót.

Nhà của Tiểu Dương cách nơi này rất xa, thời gian cũng sắp trôi qua một tiếng. Suy xét đến chuyện vẫn còn thiếu một khách hàng để hoàn thành nhiệm vụ, Tô Dung không khỏi có chút nôn nóng: "Anh có quen biết bạn bè nào cần gọi xe không? Tôi cần có thêm một khách hàng nữa mới có thể hoàn thành nhiệm vụ."

"Không có, tôi chỉ quen biết người bình thường. Nếu không có gì ngoài ý muốn chúng tôi gần như sẽ không ra ngoài vào ban đêm." Tiểu Dương tiếc nuối lắc đầu.

Ban đêm ở thế giới quái đàm có rất nhiều quy tắc, nói không chừng sẽ vi phạm một nguyên tắc nào đó, cho nên ban đêm không ra khỏi cửa chính là nhận thức phổ biến của nhóm công dân ở đây.

Biết không thể trông cậy vào đối phương, cô nhấn chân ga một đường, cuối cùng trước 4 giờ Tô Dung cũng đưa Tiểu Dương về đến Tiểu Khu Niềm Vui.

Khi Tiểu Dương xuống xe, Tiểu Âm cũng nhảy xuống.

"Kế tiếp không cần cô đưa nữa, tôi sẽ đưa Tiểu Âm đến Cố Linh trũng." Tiểu Dương nhiệt tình cảm ơn Tô Dung : "Vô cùng cảm ơn cô, nếu có một ngày nào đó cô bị quái đàm quy tắc của tiểu khu này lựa chọn, như vậy quái đàm đó chắc chắn tên là Tiểu Khu Niềm Vui, đến lúc đó cô chỉ cần đến tìm tôi là được, tôi đảm bảo chắc chắn sẽ để cô an toàn thông quan!"

Sự đảm bảo này khiến trước mắt Tô Dung sáng ngời, loại quái đàm tiểu khu này giống với quái đàm siêu thị, đều là những quái đàm thường gặp, điều tra viên cơ bản đều sẽ gặp loại này.

Nếu có một cư dân ở đây hỗ trợ, thật ra cô thật sự không cần lo lắng.

Bất quá tiền đề là bản thân cô phải sống sót qua quái đàm này.

Một khách hàng cuối cùng! Bắt đầu tìm kiếm!

Không như mong muốn, thời gian từng chút trôi qua, hai bên đường vẫn luôn không có một bóng người.

Ước chừng mười phút trôi qua, nhưng vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của vị khách cuối cùng. Đúng 5 giờ nhiệm vụ sẽ kết thúc, mà lúc này thời gian đã là 4 giờ 15 phút.

Rõ ràng chỉ còn lại một khách hàng cuối cùng là có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bị khách cuối cùng này lại không đến, không thấy bóng dáng. Cơ hội hoàn thành nhiệm vụ đang ở ngay trước mắt, nhưng lại không thể nào nắm bắt được thật sự khiến lòng người nóng như lửa đốt.

Dựa theo kinh nghiệm với những khách hàng trước, muốn đưa bọn họ đến điểm đến cơ bản đều cần từ nửa tiếng đến một tiếng. Hiện tại đã 4 giờ mười lăm phút, nếu cô không thể nhanh chóng tìm thấy đối tượng nhiệm vụ cuối cùng, rất có thể sẽ không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ của "Công Ty Xe Taxi Tích Tách".
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 74: Chương 74



Tô Dung hết sức khó hiểu, chẳng lẽ lúc trước cô nên đồng ý cho Tiểu Âm lên xe, nếu không liền không đủ nhân số sao?

Không, nếu có thể tùy tiện vi phạm quy tắc, vậy quái đàm này thật sự quá khó. Tô Dung phủ định suy nghĩ sai lầm vừa rồi của mình. Vốn dĩ quy tắc quái đàm có chỗ sai lầm, nếu ngay cả chỗ đúng cũng không thể tin tưởng, vậy thiết lập quy tắc thì có lợi ích gì chứ?

Là do cô đã bỏ qua cái gì đó, hay do vận may của cô quá kém?

Tô Dung đau đầu nhéo lông mày, này dọc theo đường đi mỗi người cô đều nhận, như thế nào sẽ…

Từ từ!

Đột nhiên, Tô Dung nghĩ đến một người đã bị mình xem nhẹ —— công nhân trạm xăng dầu!

Nghĩ đến đây, cô lập tức lái xe trở về, trong lòng điên cuồng cầu nguyện đối phương đừng rời khỏi trạm xăng dầu. Đây chính là cơ hội cuối cùng của cô!

Một đường chạy xe đến trạm xăng dầu, người công nhân mặc đồ đỏ trắng đang tắt đèn.

Hắn ta phải về nhà.

"Đừng đi!" Tô Dung quay cửa kính xe xuống hô to, sau đó lái xe dừng bên cạnh trạm xăng dầu, chớp chớp mắt nói với công nhân đang nghi hoặc: "Xin hỏi anh có cần một chiếc taxi không?"

Công nhân nghiêng nghiêng đầu, sau đó nở nụ cười: "Đương nhiên, nhưng xin hỏi tôi có được giảm giá không?"

Rõ ràng là không thể, Tô Dung quyết đoán lắc đầu: "Tôi chỉ là một tài xế lái xe nhỏ thôi, xem như vừa rồi anh đã lấy lời được 50 tệ quái đàm từ chỗ tôi, giúp đỡ đi."

Công nhân không từ chối, hoặc nên nói hắn ta thật sự cần một chiếc taxi chở mình về nhà.

Thành công nhận được khách hàng cuối cùng, hơn nữa xác nhận nhà hắn ta cách nơi này không xa, tâm trạng Tô Dung rất tốt.

"Nếu tôi không tới, anh phải đi bộ về nhà sao?" Tô Dung thuận miệng hỏi. Cô đã chạy lâu như vậy, cũng không hề nhìn thấy chiếc xe taxi thứ hai, nói vậy trong khu vực này chỉ có mình cô phụ trách.

"Có xe chuyên phụ trách đưa đón công nhân chúng tôi, đúng 4 giờ rưỡi sẽ tới."

Thì ra là như thế này, trong lòng Tô Dung căng thẳng. Cũng may cô đã đến kịp thời, nếu đến sau 4 giờ rưỡi, chỉ sợ đối phương đã sớm rời đi.

Nhưng điều này cũng khiến Tô Dung sinh ra một nghi ngờ khác: "Nếu đã có xe đưa đón công nhân, vì sao anh còn phải tốn 50 tệ quái đàm để đi xe chứ?"

Cô không cho rằng mình có mặt mũi lớn như vậy, dù sao lúc trước cho đối phương 50 tệ quái đàm vốn dĩ cũng là giao dịch công bằng, không hề tồn tại việc thiếu nợ ân tình.

Nghe thấy câu hỏi này, công nhân nhún vai: "Chẳng lẽ cô cho rằng đi xe của công nhân thì không cần đưa tiền sao? Muốn ngồi xe công nhân, tôi phải giao hết 80% tiền kiếm được hôm nay đấy. Nếu không lên thì chỉ cần trả 50% hôm nay thôi."

Thì ra là thế, Tô Dung bừng tỉnh đại ngộ, ngay sau đó lại hỏi: "Vậy lúc nãy vì sao anh không nói với tôi việc chở anh về một chuyến."

Nếu không phải cô đột nhiên nhớ ra, chỉ sợ lần này thật sự không thể hoàn thành nhiệm vụ.

"Nếu tôi nhắc nhở cô, thì sẽ bị "Ngài ấy" theo dõi. "Ngài ấy" không chấp nhận việc chúng tôi vô duyên vô cớ giúp đỡ người ngoài, trừ phi là cô hỏi tôi trước, hoặc dùng tiền để hối lộ tôi."

Nghe được lời này, trong lòng Tô Dung rung động. Như vậy xem ra, những cư dân ở đây hoặc nhiều hoặc ít điều biết một số cách có thể trợ giúp điều tra viên thông quan. Nếu có tiền, hoàn toàn có thể thông qua việc hối lộ để nhờ bọn họ giúp đỡ.

Đây chính là con đường từ trước đến giờ cô chưa từng nghĩ đến, tuy nhiên lúc trước cô cũng chưa từng gặp cư dân ở đây.

Nhà của người công nhân cách đó không xa, đi nửa tiếng thì đến nơi.

Sau khi tạm biệt hắn ta, Tô Dung mới chậm rãi lái xe trở về. Đây là điều lúc trước cô chưa từng nghĩ đến—— nếu đưa xong vị khách cuối cùng nhưng quái đàm không trực tiếp kết thúc, thì cô phải lái xe trở lại vị trí ban đầu.

Ý nghĩ này rất đơn giản, nếu chỉ đưa xong năm khách hàng là hoàn thành nhiệm vụ, như vậy có lẽ hiện tại cô phải trở lại thế giới hiện thực mới đúng, giống như lúc trước sau khi giao tiền xong ở siêu thị quái đàm thì lập tức trở về hiện thực.

Nhưng nếu cô vẫn chưa thể trở về, vậy chứng minh quái đàm này vẫn chưa kết thúc.

Yêu cầu phải trở lại địa điểm ban đầu tiếp nhận nhiệm vụ, đến nơi đến chốn, chính là đáp án rất dễ nghĩ ra.

Quả nhiên, ở nơi đó, Tô Dung gặp được một người đàn ông mặc âu phục màu bạc vô cùng đẹp trai. Sau khi đến gần mới phát hiện thế nhưng đôi mắt của người này cũng là màu bạc.

Cô chạy xe đến, cẩn thận không xuống xe: "Xin hỏi ngài người công ty phái đến sao?"

"Đúng vậy." Trên mặt người đàn ông mang theo nụ cười công nghiệp: "Tôi là người ‘Công Ty Xe Taxi Tích Tách’ phái tới để bàn giao, Mr. Lý."

Không ngờ chính mình định thử một chút nhưng lại bị nhìn thấu, Tô Dung cau mày, cũng không hề ngượng ngùng: "Vì sao trong quy tắc không nói rõ cuối cũng phải trở về bàn giao nhiệm vụ?"

Mr. Lý lễ phép mỉm cười, nhưng lại nói thẳng không hề cố kỵ: "Đây có lẽ chính là việc rất dễ nhìn ra có phải không? Nếu ngay cả việc này cũng không nhìn ra được, thì sớm hay muộn gì cũng chết, c.h.ế.t sớm hay c.h.ế.t muộn có gì khác nhau chứ?"

Nói xong một đoạn lời nói tam quan bất chính này, hắn lại giải thích: "Đương nhiên, còn có một nguyên nhân là chúng tôi chỉ có thể viết mười quy tắc, trong mười quy tắc này "Ngài ấy" cũng chỉ có thể bóp méo một ít chữ mà thôi. Nếu vượt qua mười điều, không gian hoạt động của "Ngài ấy" sẽ lớn hơn. So với những chỉ dẫn cần thiết khác, loại quy tắc hoàn toàn có thể dựa vào chính mình để nghĩ ra thì hoàn toàn không cần viết vào."

Vượt qua mười quy tắc, không gian hoạt động của "Nó" sẽ lớn hơn. Tô Dung yên lặng ghi nhớ quy tắc bị che giấu này trong lòng, đây chính là kinh nghiệm phải trải qua rất nhiều quái đàm mới có thể có được.

"Tiếp theo chờ đến 5 giờ là tôi có thể thông quan rồi sao?" Tô Dung hỏi.

Không có gì bất ngờ xảy ra, Mr. Lý gật đầu: "Không sai, công ty chúng tôi trả thù lao cho nhân viên rất hậu hĩnh, tôi tin cô sẽ vừa lòng với thu hoạch lần này."

Thù lao?

"Là gia tăng sức mạnh linh tinh gì đó à?"

"Đúng vậy, tuy nhiên là tăng cường tinh thần lực, thuộc tính khó tăng nhất trong bốn thuộc tính." Mr. Lý trả lời. Biểu cảm của hắn có vài phần kiêu ngạo, có lẽ đang cho rằng thù lao lần này rất khả quan.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 75: Chương 75



Tuy rằng không quá hiểu bốn loại thuộc tính, nhưng Tô Dung cũng không hỏi nhiều. Mấy thứ này chắc chắn có thể tra được trong thế giới hiện thực, không cần phải rụt rè.

"Thế giới này…"

"Còn năm phút, trước tiên chúc mừng cô đã hoàn thành nhiệm vụ." Mr. Lý mỉm cười cúi đầu nhìn đồng hồ màu bạc, cắt ngang lời cô nói, lộ có ý tứ không muốn trả lời câu hỏi nào nữa.

Trầm mặc trong một chớp mắt, Tô Dung dùng một giây đồng hồ để cân nhắc lợi và hại, sau đó cố chấp nói: "Chỉ một câu hỏi cuối cùng thôi, có được không?"

Nghe vậy, Mr. Lý ngẩng đầu, con ngươi lóe lên ánh bạc lạnh lùng nhìn cô: "Tôi hy vọng đây là một câu hỏi có giá trị."

"Tôi có thể phá hủy chiếc xe này không?"

Trong nháy mắt khi câu hỏi này ra khỏi miệng, con người của người đàn ông co rút lại, sau đó khóe miệng lập tức mở rộng, lộ ra một nụ cười chân chính kể từ khi hai người gặp mặt: "Ngài là một vị điều tra viên thông minh, tôi nghĩ đây không phải lần đầu tiên ngài phá hủy nguồn ô nhiễm đúng không?"

Không sai, chiếc xe taxi vẫn luôn bảo vệ cô bên trong chính là nguồn ô nhiễm của quái đàm này.

Tô Dung đã nhận ra chuyện này từ khi nào? Là sau khi Mèo Trắng tiên sinh xuống xe.

Ban đầu thật ra Tô Dung cho rằng radio mới là nguồn ô nhiễm, bởi vì một khi mở radio, những tên quỷ quái đó sẽ lập tức điên cuồng. Có thể kích hoạt quỷ, còn không phải là nguồn ô nhiễm sao?

Chẳng qua khi đó cô không dám xác định, giống như lúc trước khi cô ở "Quái đàm Siêu Thị An Vui" cũng không dám xác định máy thu tiền có phải nguồn ô nhiễm hay không. Chỉ sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cô mới dám phá hủy thứ mình cho là nguồn ô nhiễm.

Nhưng sau khi Mèo Trắng tiên sinh xuất hiện, Tô Dung liền nhận ra suy nghĩ này có chút sai lầm. Nếu so sánh cùng những quỷ quái khác, Mèo Trắng tiên sinh không phải quỷ, cũng không hề chết. Radio không hề phát nguyên nhân cái c.h.ế.t của nó, tác dụng tuyệt đối không mạnh bằng khi đối diện với hai quỷ quái trước.

Nếu đã mất đi quy luật nhất quán, khả năng "Radio là nguồn ô nhiễm" liền giảm bớt rất nhiều.

Bắt đầu từ lúc đó, Tô Dung bắt đầu tự hỏi nguồn ô nhiễm cuối cùng là gì.

Rất nhanh sau đó cô đã có suy đoán nguồn ô nhiễm chính là bản thân chiếc xe này, dù sao cũng giống với quầy thu ngân lúc trước, chiếc xe này chính là vật phẩm mấu chốt giúp cô thông quan. Dường như "Nó" vô cùng thích bố trí nguồn ô nhiễm thành những đồ vật không dễ nghĩ đến.

Ai có thể nghĩ đến chiếc xe vẫn luôn bảo vệ họ, lại chính là nguồn ô nhiễm mang lại nguy cơ tứ phía cho họ chứ?

Nhận được câu trả lời khẳng định, Tô Dung thở dài nhẹ nhõm một hơi, gật gật đầu: "Đúng vậy, cho nên tôi có thể phá hủy nó không? Tôi rất muốn nhận được phần thưởng khi phá hủy nguồn ô nhiễm."

"Có thể thì có thể, nhưng dù sao đây cũng là tài sản của công ty chúng tôi. Muốn hủy hoại nó thì cần phải bồi thường tiền." Mr. Lý mỉm cười như hồ ly nói.

Hiện tại Tô Dung đã không còn tiền thừa, một trăm tệ quái đàm doVí sinh tiền sinh ra cũng đã bị cô dùng hết.

Ngay khi tên tư bản xảo trá này muốn nhân cơ hội để Tô Dung chân chính nhận chức tại "Tập đoàn Tích Tách", cô gái vẫn luôn không nói gì cuối cùng cũng mở miệng: "Vì sao tôi lại phải trả tiền?"

Không quan tâm đến Mr. Lý đang sửng sốt, cô tự mình sửa lại logic: "Xe taxi là nguồn ô nhiễm, thái độ của các người đối với nguồn ô nhiễm ở thế giới này chắc là tránh còn không kịp. Để những người bên ngoài như chúng tôi đến làm tài xế, chỉ sợ chính là vì muốn tiêu diệt nguồn ô nhiễm đúng không?"

"Công Ty Xe Taxi Tích Tách" tích lũy một lượng lớn xe taxi là nguồn ô nhiễm, nếu là vì trợ giúp "Nó", như vậy cũng sẽ không xuất hiện những quy tắc đó.

Nếu cái này là do công ty muốn bảo vệ điều tra viên, như vậy thứ bọn họ muốn tiêu diệt chỉ có nguồn ô nhiễm, hoặc là "Nó".

Suy nghĩ như vậy, hành động hủy diệt nguồn ô nhiễm của cô, vốn dĩ rất hợp tâm ý của đối phương, vậy vì sao còn bắt cô trả tiền?

Nghe xong lời nói của cô, biển tình của Mr. Lý trở nên nghiêm trang, hoàn toàn không nhìn ra vừa rồi hắn đang định hố Tô Dung: "Thật sự quá mức thông minh, vốn đang muốn mời cô vào tập đoàn, hai đầu thuận nước giong thuyền, nhưng tôi lại quá tham lam."

Nếu mời được một điều tra viên có tiềm lực như vậy gia nhập công ty, bản thân hắn sẽ nhận được thù lao rất xa xỉ. Chẳng qua không nghĩ tới Tô Dung có thể nhìn ra sự thật, chắc chắn sẽ không đồng ý lời mời của hắn.

Bởi vì đã bị vạch trần, người đàn ông thoải mái hào phóng thừa nhận: "Cô có thể trực tiếp hủy diệt chiếc xe này."

Tô Dung cười như không cười nhìn hắn: "Tôi còn tưởng anh Lý đây sẽ tỏ vẻ một chút."

Mr. Lý cũng cười như không cười: "Ồ? Tôi nên tỏ vẻ gì đây?"

Nhìn thấy hắn có không ý định giải thích việc đã gạt mình, Tô Dung cười lạnh ra tiếng. Lý trí đã nói, có lẽ cô nên lựa chọn một điều nhịn chín điều lành. Nhưng cố tình cô lại là một người không chịu nổi ủy khuất, bị người đào hố còn phải nén giận? Loại chuyện này cô hoàn toàn không thể làm được!

"Những quái đàm sau này, chắc chắn tôi vẫn còn gặp lại "Công ty Tích Tách". Đến lúc đó tôi sẽ dò hỏi thử xem quý công ty có những người… Không nói đạo đức giống như ngài không." Giá trị quan ở thế giới này cũng không quá khác biệt với thế giới hiện thực, cho nên gần như rất dễ gặp được những thương nhân vô đạo đức như thế này.

Nghe vậy, biểu cảm của Mr. Lý thay đổi, sau đó trấn định nói: "Cô không có chứng cứ."

"Ai nói tôi không có?" Tô Dung lộ ra biểu cảm đã đoán được từ trước: "Tôi biết có một đạo cụ quái đàm có thể lấy được ký ức của người khác, đến lúc đó tôi chịu thiệt thòi một chút, dùng đạo cụ của mình đổi lấy đạo cụ đó của người khác, sau đó sẽ tố cáo anh."

Mr. Lý không biết có phải cô đang nói thật hay không, nhưng việc có rất nhiều đạo cụ quái đàm trong thế giới hiện thực là điều hắn ta rất rõ ràng.

Hắn không dám đánh cuộc, cắn răng giả cười nói: "Cô thật sự tuyệt tình như vậy sao?"

"Là do anh ép tôi."

"...Được rồi." Mr. Lý thỏa hiệp, từ biểu hiện hiện tại của Tô Dung, có thể thấy cô rất có tiềm lực. Đắc tội với một người có tiềm lực, lại có thù tất báo không hề phù hợp với lợi ích của hắn.

Là một thương nhân, Mr. Lý co được dãn được, thành khẩn nói: "Tôi sẽ xin thêm cho cô một phần thưởng, hy vọng tiểu thư đừng để ý đến hành động lúc trước của tôi, đó chỉ là bản năng của một thương nhân mà thôi."

Lúc này Tô Dung mới vừa lòng, không nói chuyện với hắn nữa, quay vào trong xe, mạnh mẽ nhấc tay lái lên, đập vỡ bảng điều khiển, sau đó lại đi ra ngoài dùng tay lái phá hủy chiếc xe không còn một mảnh.

Sau khi cô đập bể kính chắn gió, một cơn choáng váng truyền đến. Sau một thời gian ngắn ngủi đầu óc quay cuồng, Tô Dung một lần nữa xuất hiện ở bên trong phòng của mình.

Cùng lúc đó, giọng nữ máy móc lại tiếp tục thông báo trên toàn thế giới——

Chúc mừng điều tra viên "Cà phê" của Hoa Hạ hủy diệt nguồn ô nhiễm xe taxi Tích Tách, "Quái đàm xe taxi Tích Tách" sẽ không tiếp tục buông xuống khu Hoa Hạ nữa.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 76: Chương 76



Toàn thế giới lập tức ồ lên

Nếu nói lần trước "Cà phê" tiêu diệt nguồn ô nhiễm là do đúng lúc gặp may mắn, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại tiêu diệt nguồn ô nhiễm một lần nữa, vậy cũng chỉ có thể là do dùng thực lực để vượt qua thử thách.

Những tín đồ tà giáo thông minh đã bắt đầu điên cuồng hạ lệnh tìm kiếm "Cà phê", trong một văn phòng vô cùng huy hoàng, một sinh vật dường như bị nước bùn bao trùm cả người hít sâu một hơi, nước bùn cả người dường như đã nhận được mệnh lệnh, mạnh mẽ chui vào cơ thể sinh vật đó.

Rất nhanh sau đó, một người đàn ông trung niên mập mạp nhìn vô cùng bình thường bước ra từ nước bùn. Hắn ta lấy một chiếc di động màu đen ra, biểu cảm nịnh nọt nhanh chóng gửi tin nhắn cho người bên kia —— "Đại nhân, chỉ cách không đến một tháng, điều tra viên gọi là ‘Cà phê ’ đã được thông báo hai lần trên toàn thế giới, tôi muốn báo cáo chuyện này với ngài."

"Cốc cốc cốc!"

Cửa vang lên tiếng gõ, người đàn ông thu lại biểu cảm nịnh nọt vừa rồi, lạnh lùng nói: "Vào đi."

Một người đàn ông có thân hình vạm vỡ khiến người ta sợ hãi đi vào, quỳ một chân trước người đàn ông mập mạp: "Thủ lĩnh, một cứ điểm khác của chúng ta đã bị mấy tên khốn của "Cục điều tra quái đàm" chiếm giữ."

"Phế vật!" Người đàn ông mập mạp, cũng chính là thủ lĩnh của tín đồ tà giáo quát lớn một tiếng, một chân đá vào người tên cấp dưới cường tráng. Rõ ràng một chân mềm như bông, nhưng lại khiến tên cấp dưới văng ra ngoài ba bốn mét, đập vào trên tường rồi ngã xuống.

Thủ lĩnh không hề liếc mắt nhìn gã ta một cái nào, nhấc chân rời đi phòng. Cấp dưới cũng không quan tâm đến vết thương của mình, vội vàng bò dậy đi theo.

Trong văn phòng rộng lớn, một người đàn ông anh tuấn trẻ tuổi tùy ý nằm trên sô pha, chiếc quần tây màu đen bao lấy đôi chân dài thẳng tắp, ngang ngược gác vào trên một góc bàn.

Một ông lão gương mặt hiền lành đứng bên cạnh, nơm nớp lo sợ báo cáo thu hoạch gần đây của trường học: "…… Đại nhân, gần đây mấy con chuột nhỏ ở trường học thật sự có hơi nhiều, tôi đang suy nghĩ có cần thanh tẩy lớn một lần, diệt trừ bọn họ."

Nếu có người của "Cục điều tra quái đàm" đứng ở chỗ này, sẽ lập tức kinh ngạc phát hiện ra, ông lão đang nơm nớp lo sợ này chính là hiệu trưởng của "Trường trung học số 13"!

Còn người đàn ông trước mặt ông ta, chính là người xuất hiện bốn năm trước, thay đổi toàn bộ thế giới quái đàm, khiến mỗi một người trên toàn thế giới khi nghe thấy điều bất an, "Số 0".

Tuy nhiên người đàn ông này rõ ràng không hề có ý nghiêm túc lắng nghe, một tay chống đầu, nhắm mắt dưỡng thần.

Lúc này, di động trong túi hắn đột nhiên vang lên, đây chính là đạo cụ có thể liên thông giữa thế giới quái đàm và thế giới hiện thực.

Hắn lấy nó ra, chán nản liếc mắt một cái, cau mày, trong mắt lộ ra chút hứng thú: "‘Cà phê ’ sao, không biết có phải là… Cà phê hòa tan hay không."

Hiệu trưởng không hiểu vì sao đại nhân nhà mình lại đột nhiên có hứng thú, nhưng lại rất biết cách gãi đúng chỗ ngứa: "Đại nhân, có cần tôi ra lệnh phát động tất cả lực lượng tìm kiếm thân phận của điều tra viên này không? Tuy rằng chúng ta không có cách nào trực tiếp tìm được người này, nhưng nếu chú ý nhiều hơn một chút, chỉ cần người này bất cẩn để lộ tên thật của mình trong quái đàm, sớm hay muộn gì cũng có thể tìm được hắn ta. Cho dù hắn ta có thân phận gì, chỉ cần vào trường học, không phải sẽ tùy ngài tra tấn sao?"

"A, xen vào việc của người khác!" "Số 0" mỉm cười liếc mắt nhìn ông ta, đôi mắt đào hoa cực kỳ xinh đẹp lại dâng lên ác ý khiến lòng người sợ hãi: "Hãy là chính ông cũng muốn tự mình trải nghiệm quái đàm do tôi thiết kế?"

"Không không không!" Hiệu trưởng vội vàng lắc đầu, sợ hãi từ chối: "Đương nhiên không cần, là do tôi lắm miệng. Tôi đáng chết, mong ngài trách tội!"

Nhưng trong lòng ông ta vẫn có chút nghi ngờ, tuy rằng bình thường "Số 0" là Diêm Vương buồn vui bất thường, nhưng vừa rồi thật sự hắn cảm thấy rất hứng thú với "Cà phê", không có lý do gì lại không cho ông ta bắt người đến đây mới đúng?

"Một món đồ chơi, tất nhiên phải dùng lâu một chút. Nếu lập tức chơi hỏng thì còn có ý nghĩa gì chứ?" Đôi môi mỏng của người đàn ông cong lên, trên gương mặt anh tuấn lộ rõ vẻ mệt mỏi nồng đậm.

Thấy thế, sự hoang mang trong lòng hiệu trưởng biến mất, vị đại nhân này quả nhiên vẫn đáng sợ như vậy. Ông ta không dám tự chủ trương, chỉ khen ngợi: "Đúng vậy, quả nhiên vẫn là suy nghĩ của đại nhân thú vị hơn."

Thế giới hiện thực.

Bên trong diễn đàn toàn thế giới của các điều tra viên đã xuất hiện một số bài viết liên quan đến "Cà phê", tất cả mọi người đều cố gắng muốn cởi bỏ lớp áo choàng của điều tra viên bí ẩn này.

Trong đó có một số bài viết về "Cà phê" thật sự rất đáng chú ý

《 Suy đoán "Cà phê" đến tột cùng là thần thánh phương nào? 》

Chủ lầu: Hai lần! Tiêu diệt nguồn ô nhiễm hai lần, hơn nữa thời gian lại ngắn như vậy, tôi nghĩ hiện tại có lẽ mọi người đều vô cùng tò mò về thân phận của hắn. Đối với việc này cá nhân tôi có một suy đoán——

Tuổi của "Cà phê" có lẽ không lớn, bước đầu suy đoán là sinh viên.

Suy đoán này có lẽ đã khiến mọi người hơi sốc, bởi vì suy đoán trước mắt đều là "Cà phê" là một điều tra viên kỳ cựu có kinh nghiệm lâu năm. Tiếp theo tôi sẽ tung bằng chứng lên, mọi người có thể cùng nhau thảo luận.

Lầu 1: Sinh viên? Chủ lầu bị ăn hết não rồi sao?

Lầu 2: Đáp án này thật sự rất mới lạ, một sinh viên có thể thông quan quái đàm hai lần, còn tiêu diệt nguồn ô nhiễm hai lần? Chủ lầu không cảm thấy có chút thái quá sao?

Lầu 3: Ngồi trên cái ghế nhỏ, nghe thử xem chủ lầu làm thế nào để đưa ra kết luận này.

Lầu 4 trả lời lầu 3: Cho tôi mượn ghế ngồi chen vào với

……

Lầu 14 ( Chủ lầu ): Đầu tiên tôi cảm thấy có lẽ mọi người đều có chung một nhận thức, đó chính là "Cà phê" có lẽ đã liên tục trải qua quái đàm siêu thị và quái đàm xe taxi, nếu không sẽ không có cách nào giải thích vì sao hai lần thông báo lại cách nhau một khoảng thời gian ngắn như vậy. Một người trong một tháng bị quái đàm lựa chọn hai lần đã đủ thái quá rồi, nếu đến ba lần, tôi sẽ nghi ngờ không biết vì sao "Cà phê" lại đắc tội "Nó".
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 77: Chương 77



Lầu 15: Cái này thì đúng là vậy.

Lầu 16: Có phải "Cà phê" có năng lực đặc thù gì đó, hoặc hắn được chính phủ Hoa Hạ đặc biệt bồi dưỡng, cho nên mới có thể liên tục vào xoát hai quái đàm như vậy không?

Lầu 17 trả lời lầu 16: Anh đừng khiến tôi cười c.h.ế.t như vậy, còn xoát quái đàm, anh cho rằng đang xoát phó bản sao? Nếu như thất bại, nó sẽ lấy mạng của anh đấy hiểu không? Cho tới bây giờ nhân loại còn chưa tìm được quái đàm nào có thể rời đi một cách an toàn, khi đi vào trong đều là sống c.h.ế.t không rõ. Anh cho rằng mỗi một người đều là Tần thần à?

Lầu 18: Tuy là như vậy, nhưng trong thời gian một tháng ngắn ngủi đã được thông báo toàn cầu tận hai lần, thật sự có thể so sánh với lúc Tần thần vừa mới xuất hiện đấy. Rốt cuộc bọn họ tìm được vật ô nhiễm như thế nào chứ? Nói cách khác, làm thế nào bọn họ có thể sống còn, tìm được vật ô nhiễm trong thế giới quái đàm ăn bữa nay lo bữa mai như vậy chứ?

……

Lầu 21 ( Chủ lầu ): "Cà phê" có thể liên tục hai lần tìm được nguồn ô nhiễm và tiêu diệt nó, chắc chắn có bản lĩnh. Hơn nữa một tháng hắn thông quan hai quái đàm, vận may rõ ràng không tốt. Một người như vậy sao trước nay chưa từng được thông báo trên toàn thế giới? Chỉ có thể là hắn vừa trải qua sinh nhật 18 tuổi không lâu, quái đàm ở siêu thị là lần đầu tiên hoặc lần thứ hai hắn tiến vào quái đàm, như vậy mới có khả năng xuất hiện loại tình huống như thế này.

Đương nhiên, chắc chắn có nhiều người định nói hắn đột nhiên tìm được một phương pháp gì đó, mới có thể khiến hắn luôn luôn thuận lợi trong quái đàm. Loại tình huống này thật sự có tồn tại, nhưng tôi chỉ có thể nói khả năng xảy ra việc này không lớn. Các người xem "Nó" là vật trang trí sao?

Ngoại trừ điều này, những người có tuổi tác lớn một chút đều đồng ý chủ động tìm kiếm sự che chở cửa quốc gia, chỉ có nhóm người trẻ tuổi mới có chính kiến và thích một mình, đơn độc như sói. Đây cũng chính là nguyên nhân thứ nhất khiến tôi suy đoán tuổi của "Cà phê" không lớn.

Lầu 22: Các người đừng nói nữa, dường như suy đoán của chủ lầu rất có lý đấy?

Lầu 23: Không! Tôi không tin một nhân tài lợi hại như vậy chỉ mới vào đại học! Chuyện này không có khả năng!

Lầu 24 trả lời lầu 23: Nhắc nhở lầu trên một chút, Tần thần cũng chỉ mới 24 tuổi. Những người của Cục điều tra quái đàm có rất ít người lớn tuổi. Cho dù nói như thế nào, người trẻ tuổi cũng rất có tinh lực, nhanh tay lẹ mắt, có khả năng rất lớn để sống sót rời khỏi quái đàm.

……

Lầu 33: Tần thần mà các người nói chính là‘ Tần Thủy Hoàng ’ sao?

Lầu 34 trả lời lầu 33: Đúng vậy, nếu là người mới thì có thể đọc các bài viết nổi bật trong diễn đàn.

Sau khi rời khỏi bài viết này, trên mặt Tô Dung vẫn còn sót lại một chút kinh ngạc. Cho dù thế nào cô cũng chưa từng nghĩ đến, bản thân cô không hề để lộ ra chút tin tức nào, nhưng lại bị người khác đoán ra tuổi tác

Quả nhiên đại thần trên diễn đàn quá nhiều, người thông minh cũng không hề ít. Tuy nhiên những người có thể sống sót rời khỏi quy tắc quái đàm, có mấy ai là kẻ ngốc chứ?

Diễn đày này chính là liên kết mà "Một con u linh" đã gửi cho cô, khi cô nhắn tin với đối phương vào ngày hôm sau khi cô ra khỏi quái đàm. Đây chính là diễn đàn mà các điều tra viên trên toàn thế giới sử dụng, diễn đàn này có thể ẩn danh để giao lưu, tuy nhiên chắc chắn quản trị viên sẽ biết thân phận thật của điều tra viên.

Còn về phần vì sao lúc này cô lại ngồi xem diễn đàn, việc này phải bắt đầu nói từ ngày hôm qua khi cô rời khỏi quái đàm.

Không ngoài dự đoán, sau khi nghe thấy thông báo, Tô Dung thuần thục xem thử lần này tiêu diệt nguồn ô nhiễm sẽ nhận được thứ gì.

Quả nhiên, trong túi ngoại trừ Ví sinh tiền , còn có thêm một vật hình tròn làm bằng kim loại quý. Sau khi lấy ra xem thử, Tô Dung mới phát hiện đây là một cái ghim cài áo màu đen bằng kim loại, phía trên có viết một dòng chữ vặn vẹo màu vàng "Nhân viên ưu tú của Tập đoàn Tích Tắc".

"Tập đoàn Tích Tắc"? Không phải "Công ty xe taxi Tích Tắc" sao?

Tô Dung nhạy bén chú ý đến điểm khác biệt này, nhưng không hiểu vì sao lại có sự khác biệt này.

Chẳng lẽ là bởi vì "Tập đoàn Tích Tắc" này không chỉ tham gia lĩnh vực kinh doanh xe taxi?

Còn việc ghim cài áo của nhân viên ưu túcó tác dụng gì, đã có kinh nghiệm trong quái đàm một lần, Tô Dung tin chắc nó sẽ có chỗ hữu dụng. Nhưng cụ thể có thể dùng cho việc gì, có lẽ phải chờ đến lúc vào quái đàm mới có thể phát hiện được.

Ngoại trừ cái này, trong túi còn có một cuộn băng ghi âm nhỏ. Đây là do Mr. Lý bồi thường cho cô, Băng ghi âm nhạc. Đối với sự bồi thường này, Tô Dung vẫn rất vừa lòng, trong quái đàm lần này, nếu không có âm nhạc, không biết cô đã c.h.ế.t bao nhiêu lần rồi.

So sánh với quái đàm lần trước, lần này Tô Dung rõ ràng cảm nhận được tinh thần mình được nâng cao hơn rất nhiều. Phải biết rằng lần trước gần như sau khi trở về nhà cô đã không nhịn được ngủ ngay lập tức, lần này lại chỉ cảm thấy có chút mệt mỏi.

Này không phải là thói quen được hình thành, Tô Dung chỉ có thể kết luận đây chính là gia tăng tinh thần lực mà Mr. Lý nói.

Vì không để "Một con u linh" nghi ngờ, cô còn cố ý đợi đến ngày hôm sau mới nói với đối phương cô đã thành công thông quan một lần quái đàm.

"Một con u linh" hoàn toàn không sợ Tô Dung đang nói dối, vội vàng trả lời cô ngay.

"Một con u linh": Đây là Diễn đàn của điều tra viên , bên trong có lẽ có không ít kiến thức mà cô cần nắm chắc. Tuy nhiên đừng xem các bài viết liên quan đến quái đàm cụ thể nào đó, ngoại trừ quái đàm cô đã trải qua.

Chuyện này cũng là thường thức, trải qua vô số lần được dạy dỗ thê thảm m.á.u chảy đầm đìa, mọi người phát hiện một khi bọn họ đọc hướng dẫn thông quan quái đàm nào đó, một khi tiến vào quái đàm đó, toàn bộ quái đàm đều sẽ có sự thay đổi hoàn toàn khác biệt, hơn nữa còn dựa vào hướng dẫn đã xem trên diễn đàn để đánh lừa họ. Những điều tra viên đã xem qua hướng dẫn, gần như không ai có thể sống sót ra khỏi quái đàm đó, trừ phi cơ duyên xảo hợp hoặc hoàn toàn quên mất hướng dẫn đã đọc.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 78: Chương 78



Tô Dung cũng hiểu rõ việc này, sau khi cảm ơn đối phương thì lập tức nhấn mở diễn đàn. Vào đi vào, đập vào mắt cô tất cả đều là bài viết liên quan đến "Cà phê", khiến cô có chút dở khóc dở cười.

Sau khi phát hiện bài viết thành công nhất chính là bài viết bới móc tuổi tác của cô, Tô Dung thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó bấm vào phần bài viết nổi bật ở bên cạnh.

Bài viết cố định trên top đầu chính là《 Ghi chép thông dụng của quái đàm》, phía dưới là một ít bài viết đang hot.

《Bảng xếp hạng điều tra viên trên toàn thế giới (Chỉ dành cho điều tra viên tinh anh ) 》

《 Tóm tắt những quy tắc trước mắt của quái đàm tập hợp 》

《 Danh sách liệt sĩ 》

《 Giới thiệu về khen thưởng khi thông quan quái đàm( Bao gồm bốn thuộc tính bình thường và những thuộc tính đặc biệt) 》

……

Khi nhìn thấy tiêu đề in đỏ này, trước mắt Tô Dung sáng ngời. Chỗ này có không ít tiêu đề khiến cô cảm thấy rất hứng thú, hơn nữa nếu là diễn đàn của chính phủ, chắc lượng của bài viết có thể được đảm bảo.

Suy nghĩ một chút, cô liền bấm vào bài viết giới thiệu về bốn loại thuộc tính. Từ sau khi nghe Mr. Lý nói xong. cô vẫn luôn cảm thấy rất có hứng thú với thứ này.

《 Giới thiệu phần thưởng khi thông quan quái đàm ( Bao gồm bốn thuộc tính bình thường và những thuộc tính đặc biệt) 》

Chủ lầu: Có lẽ có không ít các điều tra viên đã phát hiện, từ sau khi ra khỏi quái đàm, cơ thể của mọi người đều sẽ có những sự thay đổi khác nhau. Bài viết này dùng để giới thiệu về những thay đổi đó, cũng căn cứ vào tình báo của điều tra viên để bổ sung thêm. Xin đừng trả lời dưới bài viết

Lầu 1 ( Chủ lầu ): Khen thưởng thường thấy nhất chính là sự tăng trưởng của bốn thuộc tính, bốn thuộc tính này bao gồm "Sức mạnh", "Tốc độ", "Sức chịu đựng", "Tinh thần". Trong đó "Tinh thần" có tác dụng lớn nhất, nó có thể giúp bạn duy trì lý trí khi bị quỷ quái công kích. Những điều tra viên không được khen thưởng "Tinh thần", chỉ cần gặp được quỷ quái, trong một khoảnh khắc sẽ lập tức chìm sâu hoặc tử vong. Nhưng nếu có thuộc tính "Tinh thần" sẽ có cơ hội chống lại ô nhiễm, trốn thoát ra ngoài. Nhưng đồng thời thuộc tính "Tinh thần" cũng chính là thuộc tính khó có được nhất trong bốn loại thuộc tính, dựa trên những manh mối trước mắt, mức độ khó khăn của quái đàm và khen thưởng có mối quan hệ bù trừ cho nhau.

Lầu 2 ( Chủ lầu ): Bản ghi thuộc tính đặc biệt:

① May mắn: Xem tên đoán nghĩa, nâng cao vận may

② Linh cảm: Nâng cao khả năng cảm nhận nguy hiểm nhất định

③ Nhạy bén: Tốc độ phản ứng trở nên nhanh hơn.

Lầu 3 ( Chủ lầu ): Bổ sung:

④ Linh hồn: Tác dụng không biết (Như nhau)

Lầu 4 ( Chủ lầu ): Chỉnh sửa

Sửa chữa ② vì: Linh cảm: Nâng cao khả năng cảm nhận nguy hiểm nhất định, nhưng sẽ gia tăng tỷ lệ gặp phải quỷ quái

……

Nghiêm túc đọc xong bài viết này, sự hiểu biết về khen thưởng quái đàm của Tô Dung cũng tăng lên không ít. Rất rõ ràng, lần đầu tiên cô đã đạt được thuộc tính sức mạnh, lần thứ hai chính là thuộc tính tinh thần.

Tác dụng của thuộc tính tinh thần không khỏi khiến cô vui sướng, thuộc tính này cũng tương đương với một khả năng phòng thủ bị động. Nếu lúc trước trong quái đàm xe taxi cô có thêm thuộc tính tinh thần, như vậy có lẽ khi Mèo Trắng bắt buộc cô kêu meo meo meo, cô có thể tự mình tỉnh táo lại.

Những thuộc tính đặc thù mà bài viết này miêu tả cũng khiến cô cảm thấy rất hứng thú, đặc biệt chính là thuộc tính may mắn kia, thật sự khiến Tô Dung nhìn mà thèm. Bản thân cô chính là một người không may mắn, cộng sự hợp tác đã lâu cũng giống như vậy, chưa từng nhìn thấy Hoàng đế Châu Âu* có hình dạng như thế nào.

*Ý chỉ những người may mắn, vị hoàng đế trong số những người Châu Âu

Không biết cần có điều kiện gì mới có thể có được những thuộc tính đặc biệt này.

Sau khi lướt xem bài viết một lần nữa, Tô Dung nhanh chóng bấm vào một bài viết danh sách điều tra viên.

Trên bảng xếp hạng có tổng cộng 237 điều tra viên, những người này điều đã từng tiêu diệt ít nhất một nguồn ô nhiễm. Đừng tưởng rằng số lượng này rất nhiều, trong hơn hai vạn điều tra viên trên toàn thế giới, số lượng điều tra viên tinh anh vô cùng thưa thớt, có thể nói trăm dặm mới tìm được một.

Người đứng đầu chính là "Tần Phong", phía sau là tên của vài người nước ngoài, sau đó đến người đứng thứ tám tên "Đường Linh". Hai vị này đều là người của "Cục điều tra quái đàm". Trong đó Tần Phong chính là cục trưởng của Cục điều tra quái đàm.

Tô Dung không xem phía sau nữa, dù có xem cũng không nhớ.

Những ngày tiếp theo, Tô Dung không hề bị thế giới quái đàm lựa chọn. Cô cũng sống qua những ngày bình yên hiếm thấy, dù sao cô cũng là học sinh, so với việc làm trinh thám kiếp trước thì nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Đặc biệt là sau khi trở thành điều tra viên, tài chính cũng trở nên tự do hơn.

Một tuần sau vụ việc đó, những người bạn cũ cũng không đến tìm cô trò chuyện nữa, mọi người đều có cuộc sống của chính mình, cho dù biết người khác thăng chức rất nhanh, nhưng cũng không có ai rảnh rỗi cả ngày đi nịnh bợ.

Ngoại trừ Tạ Kha Kha, thật ra tên nhóc này ngày nào cũng trò chuyện hai câu với Tô Dung trên Wechat. Thành tích thi đại học của anh ta ở mức trung bình, nhưng vì có thân phận điều tra viên, Tạ Kha Kha đã được phá lệ vào lớp chuyên dành cho " Điều tra viên" được đại học Q thành lập mười năm trước.

Vốn dĩ Tô Dung cũng nên vào lớp này, nhưng vấn đề là bản thân cô đã là sinh viên của đại học Q, nếu từ bỏ lớp chuyên ngành để vào lớp này, ngược lại sẽ không công bằng với cô.

Cho nên không giống với những người khác, Tô Dung có thể đi học ở lớp học bình thường, sau đó bớt chút thời gian nhận huấn luyện của "Lớp điều tra viên".

Nhưng dù như thế nào, cô và Tạ Kha Kha cũng chính là bạn cùng trường. Thật ra Tô Dung cũng không cảm thấy gì cả, nhưng Tạ Kha Kha lại tự giác muốn giữ gìn mối quan hệ bạn học này, thường xuyên muốn hẹn cô ra ngoài.

Từng trải qua hai quái đàm, Tô Dung từ chối bước ra khỏi căn nhà ấm áp an toàn, vì thế Tạ Kha Kha không còn lựa chọn nào khác, mỗi ngày chỉ có thể tìm cô trên Wechat để trò chuyện.
 
Vô Hạn Lưu: Ta Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm
Chương 79: Chương 79



Thật ra tên nhóc này rất có chừng mực, không biết có phải lần trước có phải bị dọa rồi hay không, nhưng bây giờ cậu ta cũng không biểu lộ ý định muốn trở thành bạn trai của Tô Dung nữa, Tô Dung cũng liền mặc kệ.

Nghĩ đến bạn trai, Tô Dung lại không nhịn được nhớ lại cộng sự ở đời trước. Hai người bọn họ trước kia cũng xem như trên tình bạn dưới tình yêu đúng không? Chẳng qua khi đó cô vô cùng hưởng thụ bầu không khí ngang tài ngang sức đầy mờ ám, cho nên hoàn toàn không có ý định tỏ tình. Sớm biết rằng sẽ xuyên đến thế giới này, có lẽ cô nên trực tiếp thẳng thắn nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

Mở TV lên, trên đó đang đưa tin về vụ tấn công kh*ng b* vào ngân hàng của các tín đồ tà giáo ở nước ngoài. Tín đồ tà giáo ở thế giới này thật sự quá to gan, trong nước còn tạm ổn, ở nước ngoài thật sự là chướng khí mù mịt. Điều này cũng dẫn đến việc điều tra viên ở nước ngoài càng hỗn loạn hơn điều tra viên trong nước, cũng rất ít quan tâm đến pháp luật hiện tại.

Tuy nhiên may mắn rằng các quái đàm trong nước đều sẽ gặp được người trong nước, chỉ có Quy tắc cố định quái đàm mới có thể gặp được những điều tra viên nước ngoài.

Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ học tập và nghỉ ngơi, Tô Dung cũng cố gắng học hỏi kiến thức trên diễn đàn. Cô không thích tìm đường c.h.ế.t đến mức tìm kiếm những hướng dẫn thông quan quái đàm trên diễn đàn, trên thực tế vì sự an toàn của các điều tra viên, chỉ cần xuất hiện các bài viết như thế này thì quản trị viên sẽ nhanh chóng xóa bỏ.

Yêu cầu chính của Tô Dung chính là những kiến thức có liên quan đến thế giới quái đàm. Những kiến thức này cơ bản đều là cơ mật của quốc gia, đương nhiên không được tập hợp trên diễn đàn. Tuy nhiên trong bài viết của các điều tra viên, vẫn có thể thu được một ít tin tức.

Giống như "Tập đoàn Tích Tắc".

Giống với suy đoán lúc trước của cô, "Công ty xe taxi Tích Tắc" quả nhiên chỉ là một chi nhánh công ty của "Tập đoàn Tích Tắc". Trong không ít bài viết của các điều tra viên, đều xuất hiện bóng dáng của tập đoàn này.

"Tàu điện ngầm Tích Tắc", "Điện ảnh Tích Tắc", "Đất đai Tích Tắc"… Có thể nhìn ra sản nghiệp của tập đoàn này trải rộng khắp thế giới quái đàm, tuyệt đối là một quái vật khổng lồ.

Điều này rất thú vị, theo những thông tin mà Tô Dung biết, "Tập đoàn Tích Tắc" đối nghịch với "Nó". Nhưng vì sao một tập đoàn không đứng về phía chủ nhà, lại có thể phát triển mạnh mẽ như vậy trong thế giới quái đàm chứ?

Việc này chỉ có thể chứng minh suy đoán của cô đã sai, "Tập đoàn Tích Tắc" không hề đối lập với "Nó", thậm chí "Nó" chính là BOSS sau màn cũng nên.

Nghĩ đến đây, Tô Dung lấy ghim cài áo dành cho nhân viên ưu tú mà cô đạt được trong quái đàm lần này ra, đánh giá một cách sâu xa, rồi lẩm bẩm tự nói: "Ghim cài áo này, có phải có vấn đề gì đó hay không?"

Vốn dĩ cô nghĩ nếu không biết tác dụng của ghim cài áo này, vậy lần sau khi tiến vào quái đàm chỉ cần cài lên áo là được. Nhưng hiện tại xem ra, nếu cô thật sự tùy tiện cài nó lên áo, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Cân nhắc một lát, Tô Dung tìm kiếm "Đạo cụ quái đàm" trên diễn đàn. Cô không có quá nhiều sự hiểu biết với những đạo cụ này, nhưng nói không chừng những người trên diễn đàn sẽ biết tin tức bên trong.

Đạo cụ quái đàm chính là bảo bối chỉ có điều tra viên tiêu diệt nguồn ô nhiễm mới nhận được, những người bình thường nhận được đạo cụ quái đàm, cũng tuyệt đối không ồn ào khắp nơi. Thất phu vô tội, hoài bích có tội*.

*Câu tục ngữ còn mang hàm ý người thường không có tội, tội của họ là mang thứ cao hơn thân phận của mình. Tội ở đây là "dám" sở hữu thứ vượt quá khả năng có thể bảo vệ của mình. Có được trân bảo mà không biết giữ mình giữ miệng chỉ là cái cớ để người ta hại.

Thuộc tính mà những điều tra viên thông quan quái đàm nhận được sẽ không thể nào bị cướp đi, nhưng đạo cụ quái đàm lại có thể bị cướp.

Cho dù đây là diễn đàn của chính phủ, sự an toàn có thể được đảm bảo. Nhưng những người có thể thông quan quái đàm và nhận được đạo cụ, có ai không phải người vô cùng cẩn thận chứ?

Tìm kiếm một lát, ngoại trừ những bài viết cầu nguyện bản thân có thể đạt được đạo cụ quái đàm ra, trên toàn bộ quái đàm những bài viết có liên quan đến tác dụng của đạo cụ quái đàm chỉ có hai bài.

Trong đó có một bài viết là của chủ lầu nào đó.

Lầu 57 trả lời lầu 53: Đừng hâm mộ, trước tiên không nói đến việc những ai có thể đạt được đạo cụ quái đàm đều phải có dũng khí và sự quyết đoán rất lớn, chỉ nói về bản thân của đạo cụ, tuy rằng chắc chắn sẽ có ích, nhưng cũng không chắc chắn có thể dùng được. Thậm chí có chỗ lợi cũng sẽ có chỗ hại. Nếu dùng không tốt, ngược lại sẽ đánh mất mạng sống của mình.

Tin tức "Đạo cụ quái đàm chắc chắn sẽ có ích" này khiến Tô Dung thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô chỉ sợ bản thân trăm cay ngàn đắng tiêu diệt nguồn ô nhiễm, cuối cùng lại chỉ nhận được một thứ vô ích, như vậy thật sự rất tức giận.

Còn việc hiện tại cô có đến ba đạo cụ, ngoại trừ băng ghi âm có chút khó sử dụng thì cũng không có vấn đề gì khác, ví tiền màu đen có lẽ chỉ có chỗ tốt, còn chiếc ghim cài áo này có lẽ chính là loại vừa có lợi vừa có hại.

Chẳng qua hiện tại cô không hề biết lợi và hại của nó, chỉ có chờ tiếp theo tiến vào quái đàm "Tập đoàn Tích Tắc" rồi tiến hành thăm dò.

Mà bài viết còn lại lại khiến Tô Dung cảm thấy vô cùng hứng thú.

《 Giao dịch buôn bán đạo cụ quái đàm》

Chủ lầu: Trên tay bạn có đạo cụ quái đàm vô dụng không? Có đạo cụ quái đàm nào dùng thì vô vị, nhưng bỏ thì lại đáng tiếc không? Nếu như có, bạn có thể để lại tin tức về đạo cụ ở tại bài viết này, người có duyên sẽ tự nhắn tin cho bạn. Đương nhiên các vị cũng có thể lựa chọn giao dịch với chính phủ, theo tôi được biết, trước mắt chính phủ ra giá giao dịch cho đạo cụ quái đàm thấp nhất là mười triệu đô la Mỹ.

Đây là một nơi để giao dịch các đạo cụ quái đàm, phía dưới bài viết có không ít người để lại tin tức về đạo cụ quái đàm của họ. Rõ ràng những người này đều là điều tra viên tinh anh đã đăng ký thân phận với chính phủ, họ không sợ việc chính phủ tiết lộ thông tin của họ.
 
Back
Top Bottom