Chương 157
Tôi không còn độc thân nữa nên không thể để người kia lo lắng đượcEdit by Thuyển____________________Cuối cùng, Nguyên Trạch chọn tướng Huyết Chiến.Tên đầy đủ là Thị Huyết Chiến Sĩ, hình tượng là một vị tướng quân loài người oai phong lẫm liệt.
Theo cốt truyện của bản mở rộng trong Vinh Quang, ông từng dẫn dắt hàng ngàn quân vượt núi băng sông, nhưng vì công lao quá lớn, bị quân vương phản bội.
Ba nghìn kỵ binh tinh nhuệ của ông trở thành linh hồn dưới lưỡi gươm của mười vạn đại quân, máu nhuộm đỏ sa mạc.Tướng quân bị vạn tiễn xuyên tim, trước lúc chết, ông chống kiếm, ngửa mặt lên trời thét dài.
Oán hận và bất cam của ông đã triệu hồi huyết ma.
Máu của ba nghìn chiến binh tràn vào cơ thể tướng quân, biến ông thành sinh vật ma quỷ, hồi sinh trong biển máu.Huyết Chiến và Đạo Tặc Huyết Quạ cũng có một chút chuyện xưa.Theo cốt truyện, Đạo Tặc Huyết Quạ là phó quan của Huyết Chiến, cũng là người duy nhất sống sót sau cuộc tàn sát.Tướng quân cho rằng phó quan đã phản bội mình, nên sau khi hồi sinh, điều đầu tiên ông làm là hút cạn máu của anh ta.Phó quan tình nguyện chịu chết, trước khi qua đời chỉ nói một câu: "Tôi luôn chờ ngài."
Đến khi máu của tướng quân nhuộm đỏ hoàng cung, ông mới biết phó quan không hề phản bội, mà luôn lặng lẽ xoay sở ở kinh đô vì ông, chịu bao nhục nhã vẫn không từ bỏ.Mọi người đều nói tướng quân đã chết, chỉ có phó quan tin rằng — Chiến Thần Bất Tử, không bao giờ gục ngã.Sau đó, Huyết Chiến tách một nửa máu của mình để hồi sinh phó quan.Từ đó, hẻm núi Vinh Quang có thêm hai nhân vật: Huyết Chiến và Đạo Tặc Huyết Nha.Lục Phong chọn Đạo Tặc Huyết Nha.Nguyên Trạch nói: "Tôi sẽ không nương tay đâu."
Dựa vào cốt truyện, Huyết Chiến vốn có khả năng áp chế Đạo Tặc Huyết Nha.Về mặt cơ chế cân bằng, trong solo, Huyết Chiến cũng có lợi thế lớn hơn, đặc biệt khi Đạo Tặc Huyết Quạ đã bị giảm sức mạnh và bị ghẻ lạnh một thời gian dài.Lục Phong: "Bắt đầu thôi."
Không nhiều lời, thắng thua sẽ được quyết định trong hẻm núi.Cả hai đều mang chữ "huyết" trong tên, cùng chung cội nguồn, cơ chế cốt lõi của hai tướng này cũng rất giống nhau, đều có khả năng hút máu cực kỳ mạnh mẽ.Chiêu cuối Huyết Thệ của Đạo Tặc Huyết Quạ có thể nhanh chóng hút máu từ gần cạn lên đầy chỉ trong tích tắc, như thể có thêm một mạng.Huyết Chiến thì có khả năng hút máu liên tục, gần như mỗi kỹ năng đều có cơ chế hút máu, lượng máu hút được phụ thuộc hoàn toàn vào kỹ năng điều khiển của người chơi.Thấy hai nhân vật này cùng xuất hiện, Vệ Kiêu gửi bình luận: "Đội trưởng, lần sau chúng ta chơi 5v5 dùng cả hai nhé."
"Em có thể chia sẻ sinh mệnh với anh."
Lục Phong vừa dọn lính, vừa trả lời: "Được."
Vệ Kiêu vui vẻ ra mặt.Khi Huyết Chiến và Đạo Tặc Huyết Quạ cùng một đội, sẽ kích hoạt một kỹ năng nhỏ — Chia Sẻ Sinh Mệnh.Nghe có vẻ rất mạnh, nhưng thực ra có nhiều hạn chế: chỉ sử dụng được khi cả hai đều có máu trên 60%, và chỉ trong trạng thái không chiến đấu.Đây là kỹ năng mang tính biểu tượng nhiều hơn thực dụng, chủ yếu là một chi tiết ẩn để tôn vinh cốt truyện cho người chơi.Trong trận solo này, Vệ Kiêu xem rất chăm chú, hầu như không gửi bình luận.Nguyên Trạch tuy có sống chó, nhưng không thể phủ nhận anh là tuyển thủ ở đỉnh cao Vinh Quang, kỹ năng cá nhân cực kỳ xuất sắc.Huyết Chiến hiện là tướng đi đường trên rất phổ biến trên đấu trường, nhưng hiểu biết và kỹ năng điều khiển của Nguyên Trạch với vị tướng này vượt xa những người khác.Từ cách hiểu kỹ năng, cách sử dụng combo, xây dựng trang bị, đến cả cách di chuyển với gia tốc đều được anh tính toán đến từng chi tiết nhỏ nhất.Vệ Kiêu không khỏi tự hỏi: Nếu là mình trong hẻm núi, chơi Đạo Tặc Huyết Nha, liệu có cơ hội nào thắng được Huyết Chiến của Nguyên Trạch?Câu trả lời: Gần như không thể.Với lối chơi hoàn hảo như vậy, tìm được điểm đột phá là cực kỳ khó khăn.Đạo Tặc Huyết Quạ vốn đã bị thiên phú áp chế, gặp phải Huyết Chiến được điều khiển chi tiết đến mức này, chẳng khác nào bị dồn đến mức không thở nổi."
Đù!"
Bạch Tài hét lên kinh ngạc.Vệ Kiêu cũng nhìn thấy, đôi mắt lập tức sáng lên như sao.Bạch Tài hít một hơi: "Đội trưởng quá đỉnh."
Trong hẻm núi vừa nổ ra một pha giao tranh, Huyết Chiến kiên cố như bức tường sắt bị Đạo Tặc Huyết Quạ lao vào với chiêu Hóa Vũ, kết hợp chuỗi chiêu Ám Vũ khiến anh mất nửa thanh máu!Thời điểm tấn công quá hoàn hảo.Nguyên Trạch rất mạnh.Close còn mạnh hơn!Không xem lại pha quay chậm, thậm chí Vệ Kiêu cũng không chắc Lục Phong đã chớp lấy cơ hội như thế nào!Không chỉ Vệ Kiêu, mà cả đội L&P đều nín thở, không dám chớp mắt.Cảnh tượng đối đầu đỉnh cao như vậy thậm chí còn khiến người ta căng thẳng hơn cả giải Solo toàn cầu.Marshal vs Close.Giữa người từng được gọi là "vua solo" giờ đấu với nhà vô địch ba lần liên tiếp.Ai mới là vị vua thực sự?Trận đấu mà cả thế giới tò mò, giờ đang diễn ra ngay trước mắt họ!Giữa hẻm núi dài hẹp, Huyết Chiến bị Đạo Tặc Huyết Quạ lấy mất nửa máu, nhưng vẫn bình tĩnh tung kỹ năng Huyết Thích.Lưỡi kiếm đỏ như máu bay thẳng với góc độ sắc bén, xuyên qua năm lính nhỏ.Pha điều khiển này khiến tất cả mọi người sững sờ.Lục Phong mỉm cười nhẹ, khẽ né người tránh đòn tấn công đang lao đến.Kỹ năng Huyết Thích có khả năng xuyên thấu mạnh mẽ, nhưng độ xuyên thấu phụ thuộc vào kỹ năng điều khiển.Góc độ, cường độ, cách ra chiêu — tất cả đều cực kỳ quan trọng.Với trình độ như Nguyên Trạch, có thể tung ra một đòn Huyết Thích như vậy là cực kỳ hiếm.Những người không hiểu game có thể sẽ thắc mắc: xuyên qua lính nhỏ thì có gì đặc biệt?Đặc biệt lắm chứ!Nhìn vào thanh máu của Huyết Chiến, lập tức từ nửa máu hồi phục đầy máu, đủ hiểu sức mạnh của pha ra chiêu này.Huyết Thích hút máu từ mục tiêu để hồi cho bản thân, số máu hồi được từ một mục tiêu và từ sáu mục tiêu là cách biệt một trời một vực!Chỉ trong tích tắc, Huyết Chiến và Đạo Tặc Huyết Quạ lại trở về trạng thái đối đầu như trước, cả hai đều không hề tổn thương chút nào!Tuy nhiên, trận chiến thực sự sẽ bắt đầu sau khi cả hai đạt cấp sáu, khi tất cả các kỹ năng được kích hoạt, mới là lúc định đoạt thắng thua.Dù đã lâu không solo, nhưng rõ ràng cả Nguyên Trạch và Lục Phong đều đã nghiên cứu rất kỹ về đối phương.Họ đều có sự trưởng thành vượt bậc, nhưng những thói quen cá nhân thì đã ăn sâu vào xương tủy.Ví dụ như...Ánh mắt Nguyên Trạch lóe lên, anh chớp lấy cơ hội: Nhóc Close, đừng trách anh không nương tay.Huyết Chiến kích hoạt Huyễn Ma, phân thân giống hệt bản thể, liên tục thay đổi vị trí khiến đối thủ không thể nhận ra đâu là thật đâu là giả.
Không chỉ vậy, phân thân còn có thể chia sẻ sát thương và tấn công kẻ địch để hồi máu cho bản thể.Kỹ năng này vừa tung ra, tất cả ánh mắt đều dồn vào Đạo Tặc Huyết Nha.Lục Phong sử dụng Hóa Vũ, với hai lần di chuyển nhanh để kéo dài khoảng cách với Huyết Chiến.Nhưng Nguyên Trạch như đã nhìn thấu điểm rơi của anh từ trước, khi chiếc lông vũ đỏ rực của Đạo Tặc Huyết Quạ đáp xuống, phân thân và bản thể của Huyết Chiến đổi vị trí.Thanh kiếm đỏ rực xuất hiện sau lưng Đạo Tặc Huyết Nha.Ánh sáng đỏ thẫm lóe lên, và một tiếng "phập" vang lên, thanh kiếm xuyên qua bụng Đạo Tặc Huyết Nha.Màn hình với độ phân giải HD hình ảnh hiện ra vô cùng rõ nét, khiến người xem không khỏi rùng mình.
Máu như thể có sinh mệnh riêng, tuôn trào từ thanh kiếm dài, máu của Đạo Tặc Huyết Quạ sụt giảm nhanh chóng, trong khi Huyết Chiến toàn thân tắm trong ánh sáng đỏ rực, sát thương tăng vọt.Huyết Chiến tận dụng đà chiến thắng, ngay khi rút kiếm ra, một làn sương máu bùng nổ, bao phủ toàn bộ Đạo Tặc Huyết Nha.Đây là chiêu cuối của Huyết Chiến: Huyết Ma Thức Tỉnh.Khi Huyết Ma thức tỉnh, mọi sát thương đều vô hiệu, đồng thời tấn công và tốc độ di chuyển được gia tăng đáng kể.Những đòn kiếm cuộn trong làn máu đỏ như lửa, áp đảo hoàn toàn Đạo Tặc Huyết Nha.Thế là hết.Đạo Tặc Huyết Quạ chắc chắn sẽ chết!Không chỉ đội ngũ trong phòng tập L&P nghĩ vậy, ngay cả Vệ Kiêu cũng cho rằng đây là hồi kết.Bạch Tài hít một hơi lạnh: "Đúng là chó Nguyên'!"
Chó thì đúng thật, mà mạnh cũng là thật.Vệ Kiêu vừa định lên tiếng, lại bỗng khựng lại.Bạch Tài cũng trông thấy, kinh ngạc đến mức không nói nên lời.Không thể phủ nhận, pha điều khiển của Nguyên Trạch là cực đỉnh.
Tuy nhiên...Close không chết.Thanh máu của hắn chỉ còn vài chục điểm, rơi vào trạng thái trọng thương, máu gần như chạm đáy.Chỉ cần một chạm nhẹ, dù là vô tình bị làn sương máu lướt qua, cũng đủ để anh gục ngã.Nhưng...Đạo Tặc Huyết Quạ kích hoạt chiêu cuối Huyết Thệ.
Tiếng quạ vang lên kinh hoàng, lông vũ đỏ rực xoay tròn, chính xác bao trùm lấy Huyết Chiến trước mặt.Hiệu ứng khống chế 0,5 giây là quá đủ để Close tận dụng chiêu Hóa Vũ, kéo giãn khoảng cách.Nguyên Trạch khẽ sững lại.
Khi anh có thể điều khiển Huyết Chiến vừa thoát khỏi trạng thái cứng đờ, anh đã bị Huyết Thệ khóa chặt!Chiêu cuối của Đạo Tặc Huyết Quạ có cơ chế hút máu tỷ lệ rất đáng sợ.Máu của Close càng thấp, tốc độ hút máu càng nhanh.
Với trạng thái gần như không còn máu, hắn đã kích hoạt mức hút máu tối đa!Nguyên Trạch, người vừa hồi đầy máu, chỉ biết trơ mắt nhìn máu của mình bị lông vũ quạ cuốn đi.Huyết Thệ của Đạo Tặc Huyết Quạ bắt nguồn từ chính sự ban phát của Huyết Ma Tướng Quân.Lúc này, trong hẻm núi, Đạo Tặc Huyết Quạ đang cướp đoạt toàn bộ sinh mệnh của Tướng Quân!Nguyên Trạch suýt bị phản sát.Trong giây phút nguy cấp cuối cùng, Huyết Chiến lại kích hoạt Huyễn Ma, phân thân lao về phía nhà mình.
Nguyên Trạch tận dụng kỹ năng đổi vị trí, thoát khỏi tầm ảnh hưởng của Huyết Thệ vào khoảnh khắc sinh tử.Một chuỗi chiêu qua lại đầy kịch tính, từng giây đều nghẹt thở.Không nói đến hai con người trong trận, khán giả bên ngoài đều nổi da gà, chỉ muốn đăng nhập ngay vào game để đại chiến 300 hiệp.Cảnh thần tiên quyết đấu này, đúng là quá kích thích!Vệ Kiêu xem mà lòng nóng như lửa đốt, vừa muốn đập chết chó Nguyên, vừa muốn solo với đội trưởng, cảm xúc ngổn ngang."
Aaaa," Vệ Kiêu rên rỉ đầy hối tiếc, "Tại sao tao lại không ở Bắc Mỹ cơ chứ!"
Nếu ở đó, cậu đã có thể dùng Đạo Tặc Huyết Quạ đấu với Huyết Chiến, rồi lấy Đạo Tặc Huyết Quạ đấu với Đạo Tặc Huyết Quạ.Niềm vui trong đời, tại sao lại xa tầm với như thế này!Sau khi thoát chết trong gang tấc, Nguyên Trạch ngồi thẳng lưng, thần thái nghiêm túc, không còn dáng vẻ lười nhác thường ngày.Dù đã không tham gia giải Solo vài năm, nhưng anh chưa bao giờ bỏ qua việc solo.Không kể những lần đối đầu với Kim Sung Hyun hay Tạ Hòa, chỉ riêng việc luyện tập với Gary, anh cũng đã solo không biết bao nhiêu trận.Kỹ năng của Nguyên Trạch không mai một, thậm chí còn mạnh hơn ba năm trước.
Nhưng...Anh lại không thể chiếm được thế thượng phong trước một Close đã hơn một tháng không chạm vào game.Khi sống trong sự an nhàn quá lâu, con người sẽ sinh ra sự chểnh mảng.Từ một năm trước, Nguyên Trạch đã bắt đầu cảm thấy nhàm chán.Chức vô địch khu vực, vô địch toàn cầu...
Những thành tích trống rỗng khiến dây thần kinh căng thẳng của anh dần buông lỏng.Bao năm qua, rốt cuộc anh đang theo đuổi điều gì?Người đứng đầu Vinh Quang?Đường trên mạnh nhất?Ba lần vô địch thế giới?Không.Điều anh chờ đợi là một đối thủ xứng tầm, một trận chiến thỏa mãn mọi khao khát, một cảm giác sôi sục trong máu như muốn bùng nổ khỏi huyết quản!Anh khao khát cảm giác căng thẳng, kích thích đến mức muốn quên đi tất cả!Cảm giác đó, cách đây không lâu, Vệ Kiêu đã từng mang lại trong trại huấn luyện mùa đông.Còn giờ đây, Close mang đến cho anh một cú sốc còn mạnh mẽ hơn.Nguyên Trạch hít sâu một hơi, thái độ nghiêm túc hơn bao giờ hết.Anh muốn thắng, anh muốn giành chiến thắng trong trận solo này.
Trước khi thể thức solo thay đổi, anh phải đưa ra câu trả lời cho Close.Ba năm muộn màng, đã đến lúc dành cho cậu ấy sự công nhận và ủng hộ xứng đáng.Trận chiến càng lúc càng gay cấn, tất cả mọi người đều dán mắt vào màn hình, không dám chớp mắt, sợ bỏ lỡ khoảnh khắc đầy hấp dẫn trong hẻm núi.Đánh qua đánh lại, kéo giãn khoảng cách, tích lũy kinh tế.Suốt 20 phút, không ai hạ được đối phương, nhưng trận đấu lại căng thẳng vô cùng.Tất cả đều hiểu rõ, trận solo này chỉ cần một người chết là mọi chuyện kết thúc.Càng về sau, trận đấu càng quyết liệt.Thời gian hồi sinh kéo dài tới 50 giây, nghĩa là không có cơ hội thứ hai.Chết, đồng nghĩa với thua.Đây mới thực sự là chiến đấu!Thông báo hệ thống:Giết cậu là vấn đề nguyên tắc đã giết Lu của server quốc tế.Dòng thông báo vừa hiện lên, mọi người đều chết sững, bao gồm cả Nguyên Trạch.Sao lại như vậy?
Vệ Kiêu nhìn thấy rất rõ.
Vừa nãy Nguyên Trạch tấn công Lục Phong, Lục Phong đứng yên không nhúc nhích, chẳng tung kỹ năng nào cả.Trên màn hình bình luận hiện lên câu hỏi từ Vệ Kiêu: "Rớt mạng rồi à?"
Không đúng, livestream vẫn đang chạy, sao mà rớt mạng được?Hơn nữa, cả hai đang dùng chung một mạng, chẳng có lý do gì đội trưởng lại rớt mạng mà Nguyên Trạch thì không.Nguyên Trạch quay sang hỏi: "Sao thế?"
Lục Phong buông chuột, thả lỏng vai, bình tĩnh đáp: "Hết giờ rồi."
Mọi người xung quanh: "???"
Lục Phong nói tiếp: "Tôi chỉ được chơi hai tiếng một ngày.
Vừa rồi là giây cuối cùng."
Phòng huấn luyện của L&P: "...................................."
Ngay cả ở căn cứ FTW, Bạch Tài cũng ngớ người.
Chỉ có Vệ Bé con là hiểu ngay: "Đệt, thế mà tao quên mất thời gian!"
Bác sĩ đã dặn rằng Lục Phong chỉ được chơi tối đa hai tiếng mỗi ngày.
Trước khi tới căn cứ L&P, Vệ Kiêu đã nhắc đi nhắc lại, chỉ cho phép chơi đúng hai tiếng, sức khỏe là trên hết.Lục Phong cũng đã đồng ý: "Được."
Một chữ ngắn gọn, tưởng chừng qua loa, nhưng hắn lại ghi nhớ kỹ trong lòng.Nguyên Trạch có chút ngỡ ngàng: "Cậu... chỉ năm phút nữa thôi?"
Chỉ cần thêm năm phút, trận đấu có thể phân thắng bại, vậy mà...Lục Phong xoay cổ tay, nhìn anh: "Chúng ta không giống nhau."
Nguyên Trạch: "???"
Lục Phong bình thản nói: "Tôi không còn độc thân nữa, không thể khiến người kia lo lắng."
Nguyên Trạch: ".............................."
Ở bên kia, mặt Vệ Kiêu đỏ lên.
Cậu quay sang nhìn Bạch Tài: "Nghe thấy chưa?
Bạn trai tao đấy, người tốt nhất thế giới đấy!"
Bạch Tài: ".............................."
Cách nửa vòng trái đất, cũng không thể ngăn được Nguyên Trạch và Bạch Tài thầm cảm thán cùng một câu: "Đệt!"
Close đã nói vậy, đương nhiên trận đấu không thể tiếp tục.Dù sao sức khỏe của người ta không tốt, nếu có chuyện gì xảy ra, ai chịu trách nhiệm được?Lão G thì chẳng biết gì, còn cảm động nói: "Close đúng là có trách nhiệm, biết mình gánh cả FTW phía sau, nên mới giữ gìn sức khỏe như vậy."
Nguyên Trạch ôm đầu, không muốn đối đáp với G.Gary nói thêm vài câu khen Close rồi quay sang an ủi Nguyên Trạch: "Đội trưởng, đừng lo, chờ đến trận khai mạc solo, chúng ta sẽ phân thắng bại!"
Nguyên Trạch nghĩ mà đau lòng: "
Sau này..."
Mẹ kiếp, còn có thể solo được nữa không?Những người khác chẳng hiểu gì, nhưng Lục Phong đã nhìn anh một cái, nhẹ giọng: "Hẹn gặp lại."
Nguyên Trạch ngẩn người."
Hẹn gặp lại."
Lần này không phân thắng bại, nhưng sẽ còn vô số lần sau nữa.Nguyên Trạch chợt thấy cay cay nơi khóe mắt, thầm mắng: Thằng nhóc chết tiệt.Anh hiểu ý của Lục Phong.Nguyên Trạch: "Đi nào, tôi đưa cậu về khách sạn."
Trận solo này, cuối cùng cũng truyền đến tai Kim Sung Hyun.Xem xong, Kim Sung Hyun cười khẩy, gọi ngay cho Nguyên Trạch: "Lão Nguyên, anh đúng là càng sống càng thụt lùi."
Nguyên Trạch: "Cút."
Kim Sung Hyun nhướng mày, với vẻ mặt lạnh lùng chuẩn idol nhưng lại nói ra câu kỳ quặc: "Đừng có ngày nào cũng nghĩ đến ăn shit, trưởng thành chút đi.
Ba năm rồi, còn để cho Lục phải nhường, anh không thấy nhục à?"
Nguyên Trạch chẳng nói chẳng rằng, dập máy cái rụp.Chết tiệt, anh cũng biết chứ!Chỉ được chơi hai tiếng là thật, nhường cũng là thật.Nếu không, Lục Phong đã thắng từ lâu, chẳng kéo dài làm gì.Dù ở căn cứ L&P, Lục Phong ngoài mặt cứ nói mấy câu chọc tức, nhưng lại luôn dùng tiếng Trung.Trong hẻm núi, anh không muốn Nguyên Trạch thua.Đứng vững nơi đất khách quê người, ở giữa các thế lực mạnh mẽ của Bắc Mỹ cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.Hiểu điều này, Nguyên Trạch cảm thấy nghẹn ngào.Hơn Lục Phong hai tuổi, xa cách ba năm, vậy mà đến cuối vẫn là anh được cậu ấy chăm sóc.Đúng là càng sống càng thụt lùi.Vệ Kiêu dỗ bạn trai ngủ xong thì cũng có danh sách thi đấu.Bạch Tài ngó vào xem chút, sau đó......Vệ Kiêu bước đến nhìn, sau đó......Một người mặt xám ngoét như cần phải đưa vào phòng cấp cứu, một người vui đến mức nhảy cẫng lên, chỉ muốn ôm anh Cải xoay vòng vòng.Bạch Tài: "Voãi chưởng.........:Vệ Kiêu: "Ùi Cải đại ca ngầu lòi, Cải đại ca bá đạo, Cải đại ca tay đỏ chót!"
Năm cái acc phụ của Vệ Kiêu, 4 cái trúng thưởng.Càng quá đáng hơn là, khu thi đấu Trung Quốc chỉ có 7 vị trí, Vệ Kiêu ẵm luôn 4 cái, đúng thần kỳ!Cải đại ca rầu rĩ cầu xin: "Bệ hạ, nể tình thần đây làm trâu làm ngựa vì ngài, tha cho thần khỏi tham gia trận đấu này được không?"
Khai mạc đại loạn đấu á?
Cậu ta không muốn đi, chết cũng không muốn đi.Chỗ đó là nơi dành cho một thanh niên sống kiểu "Phật hệ" như cậu ta sao?Không đời nào!Tướng sở trường của cậu ta ngoài mục sư ra thì vẫn chỉ là mục sư.Mà năng lực của mục sư, ngoài hồi máu ra thì vẫn là hồi máu.
Không thì cũng chỉ là bám trụ và quăng thuốc hỗ trợ.Tóm lại, hoàn toàn không có bất kỳ kỹ năng tấn công nào.
Việc duy nhất cậu ta làm được là hồi máu cho đồng đội, hồi đến cạn kiệt cũng chỉ biết hồi máu.Nếu bị quăng vào đại loạn đấu, cậu ta còn sống kiểu gì?Kỹ năng hồi máu không dùng được cho đối thủ, tấn công thì chỉ có thể cầm gậy ánh sáng đánh thường.
Nếu kiểu đó mà giết được ai, Cải đại ca sẽ chặt đầu đội ngũ thiết kế trò chơi làm bóng đá.Vậy nên, Bạch Tài nhất quyết không tham gia đại loạn đấu, dù chết cũng không đi."
Sống bình yên vui vẻ không tốt hơn à, sao phải tự tìm đường chết?"
Hoàng đế Vệ Long cao hứng phê chuẩn: "Được, mày vận đỏ, mày nói gì cũng được hết."
Trúng một tài khoản đã là kỳ tích, vậy mà trúng bốn cái, Cải đại ca đúng là bảo bối!Bạch Tài thở phào, cuối cùng cũng không cần phải đi chết nữa.Thật lòng mà nói, ngoài việc không muốn tham gia trận đấu để mất mặt, lý do lớn hơn là vì không chịu nổi dãy tên tài khoản phụ của Vệ Kiêu.Cầm những cái ID đó đi thi đấu, cậu ta thà đập đầu vào tường chết cho rồi.Vệ Kiêu hào hứng đi vào phòng tập, lớn tiếng thông báo tin vui."
Bốn suất nhé, Cải đại ca không đi, còn lại chia đều, mọi người đều có thể tham gia đại loạn đấu!"
Nhưng Hạng Lục dội ngay một gáo nước lạnh: "Ban tổ chức giới hạn số người mỗi đội tham gia, không được vượt quá hai."
Vệ Kiêu ngẩn ra: "Nhưng tôi đăng ký với tư cách người chơi mà!"
Chứ đâu phải tuyển thủ chuyên nghiệp, dựa vào gì mà hạn chế?Hạng Lục kiên nhẫn giải thích cho cậu hiểu.Vệ Kiêu: "..."
Cũng có chút hợp lý.Hiển nhiên, ban tổ chức đã lường trước khả năng tuyển thủ chuyên nghiệp tranh suất đăng ký nên đặt ra quy định này.Số suất trong mỗi khu vực rất hạn chế, mà những sự kiện lớn như thế này, việc tuyển thủ muốn tham gia là điều dễ hiểu.Các câu lạc bộ đều sở hữu tài khoản server quốc gia, mà cơ chế chọn suất lại có quy tắc rõ ràng: ưu tiên chọn những tài khoản xếp hạng cao.Năm tài khoản phụ của Vệ Kiêu trúng đến bốn, một phần vì Cải đại ca may mắn, phần khác vì các tài khoản này rất "đặc biệt".Thứ nhất, tất cả đều là tài khoản server quốc gia có thứ hạng rất cao.Thứ hai, chúng đều thuộc đỉnh cao của các hệ tướng khác nhau.Thứ ba, các tài khoản này không liên kết với cùng một danh tính.Hội đủ các yếu tố tiêu chuẩn, thêm vận may của "Thánh may mắn Cải đại ca", không trúng mới lạ.Vệ Kiêu buồn rầu: "Vậy là chúng ta chỉ còn một suất thôi."
Trong cả phòng tập, chỉ mình cậu thất vọng.
Ninh Triết Hàn thì muốn phất cờ cổ vũ: "Cố lên, anh Vệ!"
Việt Văn Nhạc nhìn dãy ID tài khoản, cũng nói: "Đại sư cố lên."
Mắt anh Cải đảo quanh, đầu óc tính toán: "Còn ba tài khoản, chi bằng bán lại đi."
Chắc chắn có nhiều đội đang thèm khát suất đăng ký, chẳng hạn như "con mồi béo bở" Mạc Nhiều Tiền.Cả phòng: "..."
Thật sự, nhìn dãy ID kia mà xem, liệu có ai dám dùng không?- ADC server quốc gia: Close kỹ thuật đỉnh.
- Pháp sư server quốc gia: Close thể lực tốt.
- Chiến binh server quốc gia: Close sức siêu dai.
- Đi rừng server quốc gia: Thích Close nhất!____________________Trả bài năm mới nhé, tôi tính làm đến 160 luôn mà mấy chương gần đây toàn trên 5000 chữ (khoảng 15 trang word

)) nên đến giờ làm được chừng nào thì up chừng đấy.
Chúc mừng năm mới nhé!