Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Vinh Quang - Long Thất

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vinh Quang - Long Thất
Chương 154


Chương 154
Đội trưởng Nguyên, xin tự trọng.

Đừng đọc trộm tin nhắn tán tỉnh nhau của người khác.Edit by Thuyển______________________Nguyên Trạch không nhịn được, hỏi: "Cái ID này..."

Anh ta thật sự không dám đọc ra!Lục Phong bình thản trả lời: "Ồ, đây là ID trước đây của cậu ấy."

Nguyên Trạch: ".................."

Đột nhiên cảm thấy mình hỏi hơi thừa!Rất nhanh, trong phòng livestream riêng tư đã xuất hiện người xem duy nhất.

ID vô cùng kiêu ngạo và ngông cuồng, không thèm che giấu chút nào – FTW.Quiet.Tài khoản chính, vào thẳng, vô cùng chính đáng.Vừa bước vào, dòng bình luận đã bay tới như gió:FTW.Quiet: "Hôn em đi nè, em cũng yêu anh."

Nguyên Trạch lập tức hối hận vì mắt mình quá tốt, đọc được rõ ràng từng chữ.

Hàm răng tức thì ê buốt.Nhưng đó chưa phải là đỉnh điểm, Lục Phong chỉ khẽ "ừm" một tiếng.Vệ Kiêu ngay lập tức tặng 520 biểu cảm hôn chụt, màn hình ngập tràn bong bóng màu hồng.Nguyên Trạch: "Thôi xong, tôi chịu thua!

Đàn ông yêu đương thật quá đáng sợ!"

Nhất là hai người này, một kẻ công khai chọc ghẹo, một kẻ âm thầm quyến rũ, đúng là không chừa đường sống cho ai cả!Bọn họ trò chuyện bằng tiếng Trung, giọng nói lại hạ thấp, nội dung cũng không rõ ràng.

Ở L&P giỏi tiếng Trung nhất là Lão G, nhưng ngay cả hắn ta cũng nghe không hiểu, những người khác càng không cần nói.Người đầu tiên ra sân là tuyển thủ đội hai của L&P, một chàng trai khoảng 17-18 tuổi, tóc vàng mắt xanh, tên là Kenny.Thấy Lục Phong, đôi mắt xanh của cậu ta sáng bừng lên, nói tiếng Trung hơi lắp bắp: "Đội trưởng Lục, tôi luôn luôn sùng bái anh!"

Lục Phong: "......"

Nguyên Trạch không chịu nổi nữa: "Nó từng sống ở London vài năm, cậu cứ nói thoải mái đi."

Kenny lập tức chuyển sang tiếng Anh, cảm xúc sùng bái tuôn trào như thác đổ, nhắm thẳng tai Lục Phong mà đổ vào.Lúc này là 9 giờ tối theo giờ Bắc Mỹ, bên Trung Quốc mới chỉ 9 giờ sáng.

Vệ Kiêu nằm trong chăn ôm bạn Đậu, vừa xem livestream.Lục Phong đã bật mic, Vệ Kiêu có thể nghe được hết những gì họ nói.Cậu ngẩn người, xoa tai Đậu Tương: "Đội trưởng từng sống ở Anh sao?"

Thảo nào tiếng Anh của anh ấy lại chuẩn chỉnh đến vậy.Kenny vẫn đang ra sức tâng bốc, nhưng Vệ Kiêu lại để tâm trí đi lạc.Nghĩ đi nghĩ lại, cậu nhận ra mình không hề biết gì về gia đình của Lục Phong.

Hai người đã đến mức có thể đăng ký kết hôn, vậy mà ngay cả hoàn cảnh gia đình của hắn cũng không rõ ràng.Hừm...

Vệ Kiêu cảm thấy bản thân không đủ trách nhiệm, không thể vì mình không thích cha mẹ mà cũng ghét bỏ phụ huynh của đội trưởng.

Có cơ hội, nhất định phải tìm hiểu.Cuối cùng, Kenny cũng nói xong, thốt ra nguyện vọng cuối cùng: "Một lát solo, anh có thể dùng Đạo tặc Bóng đêm được không?"

Đạo tặc Bóng đêm trong tay Close quả thực đã vang danh thiên hạ.Không phân biệt quốc gia, không phân biệt chủng tộc, chỉ cần từng xem anh thi đấu đơn, chắc chắn sẽ bị kinh ngạc.Mức độ kinh ngạc thậm chí tương ứng với trình độ trong game:Người chơi hạng đồng, bạc, vàng: "Trời móe, cái quần què gì thế này?"

Hạng bạch kim, kim cương, vương giả: "Đây còn là con người sao?"

Tuyển thủ chuyên nghiệp: "Xin lỗi, làm phiền rồi, tôi không xứng."

Cảm xúc dâng trào lúc đó quá phức tạp, giống như không thể ghen tị hay căm ghét, chỉ còn lại sự ngưỡng mộ.Kenny chơi vị trí đường giữa, nhưng không ngăn được cậu ta say mê Đạo tặc Bóng đêm.Được solo với Đạo tặc Bóng đêm của Close, sau này còn sợ gì nữa?

Dù gặp bất cứ tay đi rừng nào, cũng đều có thể đối mặt mà không chút nao núng.— Chưa từng đối đầu với Chín đạo hồ quang, làm sao coi như đã trọn vẹn đời tuyển thủ.Kenny chưa từng được vào đội hình chính, nhưng cậu ta muốn hoàn thành "cuộc đời" mình.Tuy nhiên...Có người không cho phép.Vệ Kiêu nghe hiểu lời Kenny, lập tức gửi bình luận: [Không được dùng Đạo tặc Bóng đêm!]Kenny dù có đứng trước mặt cũng không hiểu dòng chữ tiếng Trung này, nhưng Nguyên Trạch thì hiểu.Nguyên Trạch thầm nghĩ: Tên nhóc lắm chuyện quáLục Phong chẳng hỏi lý do, đáp ngay: "Được."

Nguyên Trạch: "............"

Lại một ngày hối hận vì biết tiếng Trung, nếu mình không hiểu tiếng trung thì cuộc đời sẽ hạnh phúc biết baoVệ Kiêu giải thích: [Đội trưởng, vai anh còn đang trong giai đoạn hồi phục, đừng dùng tướng nào cần thao tác quá phức tạp.]Đặc biệt là Đạo tặc Bóng đêm, một khi rơi vào tay Lục Phong, chỉ có Chín đạo hồ quang chứ không còn bất kỳ lựa chọn nào khác.Chín đạo hồ quang thực sự rất kén người chơi.

Vệ Kiêu tin Lục Phong có thể thực hiện được, nhưng cậu không muốn hắn sử dụng.Tìm nên tìm cảm giác từ từ, không nên vội vã.Nguyên Trạch đọc dòng bình luận của Vệ Kiêu, hiểu ngay vấn đề và giải thích lại với Kenny.Kenny lập tức lộ vẻ thất vọng.Nguyên Trạch nghiêm giọng hỏi: "Pháp sư Ma Năng luyện thế nào rồi?"

Marshal trước mặt Close thì đuối lý, thường ngày ăn hành liên tục, nhưng với người khác thì không hề nhẹ nhàng.Kenny run rẩy một chút, ngoan ngoãn đáp: "Có, em luyện ổn rồi ạ!"

Nguyên Trạch nhướng cằm ra hiệu: "Vậy xem thử Pháp sư Ma Năng của Close đi."

Kenny sáng bừng mắt: "Được ạ!"

Trận solo đầu tiên đã chọn xong tướng.Với Lục Phong, trong các trận 1v1, hắn chơi gì cũng được.Là một tuyển thủ toàn năng, Solo như được thiết kế riêng cho hắn.Pháp sư Ma Năng là pháp sư kiểu tank, yêu cầu thao tác tương đối thấp.Tướng này chú trọng độ chính xác của kỹ năng.Trong Vinh Quang, mỗi tướng đều có sự cân bằng riêng:Kỹ năng không cần ngắm mục tiêu thường có sát thương thấp, giới hạn lớn và ít hiệu quả.Ngược lại, kỹ năng yêu cầu ngắm mục tiêu thường đem lại lợi ích lớn hơn, như khống chế lâu hoặc sát thương cao.

Những kỹ năng này rõ ràng có tiềm năng cao hơn so với thao tác đơn giản.Pháp sư Ma Năng, với tư cách là một pháp sư tank, phụ thuộc rất nhiều vào kỹ năng.Cả bốn kỹ năng đều phải ngắm bằng tay, rất khó điều khiển.Lý do nói tướng này lượng thao tác tương đối thấp chỉ là so với những tướng đỉnh cao như Đạo tặc Bóng đêm hay Tiên Thuật Sĩ, cần sử dụng những chuỗi combo điên đảo.Còn nếu so với các pháp sư tank khác, thì Pháp sư Ma Năng vẫn thuộc loại khó chơi.Chiêu 1 là bắn đạn sang phía trái, chiêu 2 bắn đạn sang phía phải, chiêu 3 bắn đạn thành tròn từ cả hai bên, chiêu cuối bắn sáu tia đạn thành hình bán nguyệt.Mỗi kỹ năng đều thử thách khả năng kiểm soát đường đạn của tuyển thủ.

Nếu ngắm chính xác, mười tia Ma Năng chạm đích có thể tiêu diệt cả người Khổng Lồ Shaman đầy máu, trang bị cấp thần.Nhưng nếu ngắm không chính xác...

Ồ, Pháp sư Ma Năng cũng có biệt danh là Pháp sư Vô Năng.Trận đấu bắt đầu.Vệ Kiêu bắt đầu làm bình luận viên: [Lên cấp 6 rồi!

Pháp sư Ma Năng đã có chiêu cuối, đến lúc phân định ai là Ma Năng, ai là Vô Năng!]Dòng bình luận ào ào xuất hiện:[Tuyệt vời!

Đường đạn trái của Close đã trúng, phải cũng trúng, cả hai bên đều hội tụ, sát thương gấp đôi!][Kenny cũng không tệ, tốc độ tay khá nhanh, mười tia Ma Năng bắn trong một giây.

Nhưng vấn đề là... tại sao không cái nào chạm được Close vậy?]Nguyên Trạch đứng sau Lục Phong, nhìn chằm chằm vào màn hình: "............"

May mà Kenny không nhìn thấy bình luận, không thì cậu ta solo cái nỗi gì, đứng yên tự sát luôn!Khóe miệng Nguyên Trạch giật giật, hỏi Lục Phong: "Mấy cái bình luận này không làm phiền cậu chứ?"

Hơi tội Kenny, dù chỉ là tuyển thủ đội hai nhưng rất có tiềm năng.

Pháp sư Ma Năng của cậu ta cũng luyện không ít, vậy mà vẫn bị một cựu Đi Rừng, nay là Đường Trên, hai tháng không động đến game, còn đang đọc bình luận, đập tan tành.THUA, chữ thua viết hoa.Lục Phong vừa điều khiển tướng vừa bình thản đáp: "Không."

Nhìn độ chính xác của đường đạn, đúng là không bị ảnh hưởng chút nào!Ở phía bên kia, bình luận viên Vệ nghe thấy Nguyên Trạch nói, ngừng khen đội trưởng một lúc rồi gõ: [Đội trưởng của tôi đâu có giống anh, không bị ảnh hưởng đâu.]Nguyên Thần nghiến răng nghiến lợi.Vệ Kiêu gõ bàn phím nhanh như gió, không hổ là dân gõ phím chuyên nghiệp: [Hơn nữa, tôi đang nói cho đội trưởng tôi nghe, anh nhìn cái gì?]Nguyên Trạch: Tên nhóc này!Anh ta định phản bác thì nghe Lục Phong nói: "Đội trưởng Nguyên, xin tự trọng.

Đừng đọc trộm tin nhắn tán tỉnh nhau của người khác."

Nguyên Trạch: "........................"
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 155


Chương 155
Lời người yêu nói đều là tán tỉnh hết.Edit by Thuyển____________________Nguyên Trạch không phục: "Cậu gọi đây là tán tỉnh à?"

Những bình luận mà Vệ Kiêu gửi đều là kiểu giải thích, mà còn theo phong cách fan trung thành Close, đến mức gọi đó là "nịnh bợ quá đà" vẫn tính là nói giảm nói tránh.Câu nói đó thông qua tai nghe truyền đến chỗ Vệ Kiêu, người đang cười khanh khách gõ bàn phím: [Lời người yêu nói đều là tán tỉnh hết.]Nguyên Trạch: "............"

Lục Phong bổ thêm một dao: "Hiểu chưa?"

Nguyên Trạch nghẹn lời: Hiểu cái quần què!Bên kia, Gary vừa hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày, tò mò ghé vào hỏi: "Mọi người đang nói chuyện gì vậy?"

Nguyên Trạch liếc mắt lạnh lùng nhìn hắn ta.Lão G lập tức căng thẳng, ý thức sinh tồn bừng bừng: "Đội trưởng tôi đâu cần nhìn trộm, người ta nhìn công khai cơ mà!"

Lão G nói tiếng Trung bập bẹ, nghe được vài từ như "nhìn" và "trộm".

Với việc Close đang ở căn cứ của họ, lại còn solo cùng các tuyển thủ, làm gì phải nhìn trộm, nhìn thẳng, nhìn công khai, muốn nhìn bao nhiêu lần thì nhìn!Hắn ta bổ sung thêm: "Ổng muốn nhìn thế nào thì nhìn thế ấy, thậm chí có thể nhìn đi nhìn lại không ngừng!"

Bên kia, Vệ Kiêu cười đến mức gần như nghẹt thở: [Đội trưởng Nguyên có sở thích này sao?]Nguyên Trạch: "..............."

Nếu không vì L&P thiếu một người chơi đường rừng giỏi, thì giờ đây Lão G đã ngắm gà khỏa thân rồi!Trong lúc trò chuyện, Lục Phong nhẹ nhàng solo với Kenny, hoàn toàn áp đảo.Hai mươi phút sau, Kenny nhìn màn hình hiển thị dòng chữ "Defeat" mà sững sờ."

Mạnh quá."

Ngoài hai chữ này, cậu ta không biết phải miêu tả thế nào.

Kỹ năng của đối thủ chính xác đến mức như gian lận, mỗi chiêu đều phát huy tối đa sát thương của mỗi đường đạn.

Đừng nói tướng của Kenny vốn là tướng ít máu, dù cậu ta là tanker cũng không chịu nổi.Kenny ngẩng đầu nhìn đội trưởng, thì thầm: "Có lúc em tưởng đối thủ là Tạ thần."

Nguyên Trạch cười lạnh: "Tạ thần của cậu luyện pháp sư ma năng dưới tay cậu ta đấy"Kenny: "!"

Lão G cũng dựng tai lên, chuyện về chiến đội thần thánh năm đó luôn là một bí ẩn, ai nghe cũng tò mò.Nhưng Nguyên Trạch không nói thêm, ánh mắt chuyển sang VIVI: "Solo không?"

VIVI – đường giữa chủ lực của L&P – lập tức phấn khích: "Có!"

Lục Phong hỏi: "Chơi tướng nào?"

VIVI đáp ngay: "Pháp sư ma năng!"

Lục Phong khẽ gật: "Ừ."

VIVI nhanh chóng vào phòng, trong lòng vui sướng.Đại Ma Vương cũng dễ nói chuyện đấy chứ, bảo chơi gì là chơi cái đó, đâu có lạnh lùng như đội trưởng nhà mình nói.Nguyên Trạch đứng sau lưng Lục Phong, cười khổ.Anh nhìn rất rõ, câu hỏi "Chơi tướng nào" của Lục Phong là hỏi Vệ Kiêu trong phòng chat, không phải hỏi VIVI.Bé điên Q gõ "Pháp sư ma năng", Lục Phong mới trả lời "Ừ".Nhìn bộ dạng vui sướng của đường giữa nhà mình, Nguyên Trạch chỉ muốn rơi nước mắt.Mấy người này sao không tin chứ!Nếu Close là người dễ gần, thì Nguyên Trạch anh chính là người lương thiện nhất thiên hạ!VIVI vừa rồi quan sát trận đấu của Kenny và Lục Phong, bị Pháp sư ma năng trong tay Close làm cho mê mẩn.Kenny chưa từng đối đầu với Tạ Hòa, chỉ xem nhiều trận huấn luyện giữa EVE và L&P nên quen thuộc phong cách của Tạ Hòa.VIVI thì khác, anh đã đấu với Tạ Hòa vô số lần, nên có đủ tư cách đánh giá sự tương đồng này!Trận đấu bắt đầu, cuộc đối đầu giữa hai pháp sư luôn là điểm sáng, dù là trong 5v5 hay solo.Cho dù là không ngừng đẩy lính, trao đổi chiêu thức, hay cố gắng hạ thấp máu đối phương đều là những yếu tố then chốt quyết định thắng bại.VIVI mạnh hơn Kenny rất nhiều, không chỉ ở kỹ năng mà còn ở kinh nghiệm và tâm lý khi đối đầu cao thủ.Đường đạn của anh rất chính xác, cũng có thể dự đoán được hướng đi của Close, trong đợt tranh đấu đầu tiên còn có thể đánh Close mất nhiều máu hơn mình.Dù rơi vào thế yếu, Close vẫn bình thản, không hề nao núng.

Nguyên Trạch liếc nhìn khu vực hẻm núi rồi quay sang gương mặt Lục Phong, tò mò –Liệu chuyện gì mới có thể khiến người này dao động?Từ năm 17-18 tuổi, hắn đã như một tảng băng.21 tuổi, lại càng lạnh lùng hơn, như thể băng giá đã thấm sâu vào linh hồn.Hắn khiến người khác không dám lại gần, như thể cũng đóng băng chính bản thân.Nguyên Trạch bỗng nhớ lại ba năm trước.Khi họ mỗi người một ngả, liệu Close đối diện với căn cứ FTW trống rỗng có giữ vẻ mặt không cảm xúc này không?Đột nhiên trái tim đau nhói, khiến Nguyên Trạch không kiềm được suy nghĩ:Năm 17 tuổi, Lục Phong là người ngoài lạnh trong ấm.Nhưng sau năm 18 tuổi, hắn buộc phải đóng băng hoàn toàn trái tim.Không đủ cứng rắn, làm sao gánh được một tàn tích đổ nát.Lúc này, một dòng chữ xuất hiện trên màn hình bình luận:FTW.Quiet: [Đội trưởng, xử hắn đi!]Dòng bình luận lướt qua, pháp sư ma năng trong hẻm núi bắt đầu ngắm đường đạn, bắn hai luồng ánh sáng ma năng đầu tiên, tiếp đó là hai đường đạn giao nhau, cuối cùng tung chiêu cuối với mười đường đạn.Mười tia đạn tập trung tại một điểm, gây sát thương bùng nổ.VIVI gục ngã.Nguyên Trạch sững sờ, không phải vì màn trình diễn xuất sắc, mà bởi nụ cười thoáng hiện trên môi Lục Phong.Với một đường cong rất nhẹ, người không quen có lẽ sẽ không nhận ra.Nhưng Nguyên Trạch thì thấy rõ.Thấy được nụ cười chân thật từ tận sâu trong lòng anh ấy.— Băng sơn tan chảy, linh hồn được giải phóng, đắm chìm trong ánh mặt trời rực rỡ tỏa sáng.Sau một lúc, Nguyên Trạch cũng mỉm cười theo.Cảm giác ấm áp lan tỏa trong lòng ngực, anh nhớ lại nhiều chuyện tưởng như đã quên từ lâu.Năm đó, pháp sư ma năng vừa được ra mắt như một thiên phú mới trong Vinh Quang.Tạ Hòa khinh thường nói: "Pháp sư tank, không chơi."

Ai cũng biết rằng Tạ thần là một người "chơi liều", chỉ thích pháp sư sát thủ, nổi danh với các pháp sư cận chiến.Núp phía sau tung kỹ năng?

Không bao giờ, nhất định phải lao lên đâm người ta.Tạ Hòa giống một tuyển thủ đi rừng hơn là một người chơi đường giữa.Tinh thần khát máu ấy hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài lịch sự, nhã nhặn của hắn!Tuy nhiên, với tư cách là một tuyển thủ, hắn buộc phải nắm vững các tướng mới.Thời đó, tổ huấn luyện của FTW cũng đã nhận ra điểm yếu của đội.Close là tuyển thủ đi rừng, sát khí ngút trời là một lợi thế; nhưng hai vị trí chủ lực đáng lẽ phải tập trung bảo toàn mạng sống thì lại là những kẻ liều mạng.

Điều này không ổn chút nào.Vì vậy, ban huấn luyện giao nhiệm vụ cho Tạ Hòa luyện tập pháp sư ma năng.Tạ Hòa đáp: "Ồ."

Rồi ngay lập tức lấy tiên thuật sĩ ra, "xử đẹp" những pháp sư ma năng trong xếp hạng, khiến họ khóc ròng.Ban huấn luyện tức điên, buộc phải đưa ra mệnh lệnh rõ ràng hơn: "Close solo với Tạ Hòa, và Tạ Hòa chỉ được chơi pháp sư ma năng."

Tạ Hòa: "..."

Huấn luyện viên: "Close sẽ chơi đạo tặc bóng đêm."

Nguyên Trạch ở bên cạnh châm chọc: "Lão Tạ, nếu cậu dùng pháp sư vô năng thắng được nhỏ Close, thì oai phong biết mấy."

Câu này đã khơi dậy quyết tâm của Tạ Hòa!Sau đó, trên sân đấu thực tế, Tạ Hòa lấy pháp sư ma năng ra chơi, dùng mười đường đạn chuẩn xác tuyệt đối khiến tiên thuật sĩ bên kia như muốn khóc luôn.Chiến thắng vang dội, Nguyên Trạch liếc nhìn người đi rừng trầm lặng của đội mình, bắt gặp nụ cười nhẹ trên môi anh.Rất nhạt, nhưng chân thật.VIVI cảm thán: "Thật sự quá mạnh."

Anh cầm cự được lâu hơn Kenny, kéo dài đến hơn 30 phút.Nhưng càng về sau, độ chính xác của kỹ năng càng trở nên quan trọng.Đối với người không hiểu về game, có thể sẽ nghĩ: "Ồ, chỉ cần nhắm đúng thôi, đã có chỉ dẫn đường đạn trên mặt đất, cứ thả chiêu là xong mà."

Tuy nhiên, tung kỹ năng không hề đơn giản như vậy.Việc ra chiêu có thời gian chuẩn bị, tốc độ bay của ánh sáng ma năng có độ trễ, đối thủ cũng không phải cái bia đứng yên.

Tất cả các yếu tố đó kết hợp lại, nếu không tập luyện cẩn thận thì chỉ có thể chơi may rủi – như mèo mù vớ cá rán vậy.Nguyên Trạch an ủi VIVI: "Dù sao cũng chỉ là solo."

Câu này đúng là để an ủi, solo với Lục Phong thì đừng nghĩ nhiều làm gì.Bị một người am hiểu tất cả tướng dùng chính tướng sở trường của mình giết thì là chuyện bình thường.Quy định mới của giải đấu cá nhân năm nay thực sự là một cải tiến tốt.Hệ thống ban/pick cũ rất bất hợp lý trong các trận 1v1.Đơn cử như việc cấm một hệ tướng.Nhưng đa phần tuyển thủ chỉ giỏi một vài loại hệ nhất định, ngay cả những người có thiên phú cao cũng chỉ giỏi hai loại.

Trong khi đó, Lục Phong là một "bug" thực sự, có thể chơi mọi vị trí trừ hỗ trợ.Cấm đạo tặc?

Vô ích.

Hắn vẫn còn các tướng chiến binh, pháp sư sát thủ, hay xạ thủ sát thương cao.Không có cách nào nhắm trúng điểm yếu của hắn.Vì thế, Đại Ma Vương liên tục thống trị.Đừng mơ thắng Lục Phong trong solo, cho dù có chơi tướng nào.Thiên phú thực sự là điều vô lý.Việc thay đổi solo và đấu đôi thành chế độ đại loạn và sinh tồn đã mở ra một hướng đi đúng đắn, tạo thêm nhiều yếu tố để bù đắp chênh lệch kỹ năng.Khiến các trận đấu trở nên thú vị hơn rất nhiều.Đến lượt Gary, hắn ta hứng khởi nói: "Tôi muốn chơi đạo tặc bóng đêm!"

Lục Phong có thể không chơi, nhưng hắn ta vẫn muốn thử.

Hiếm khi được đối đầu với Close, không luyện thì phí!

Bé Q được đi cửa sau luyện được chín đạo hồ quang rồi, mình cũng phải nhanh chóng bắt kịp!Để luyện chín đạo hồ quang, cần đối thủ đủ mạnh.Nguyên Trạch cũng mạnh đấy, nhưng so với Close...Gary nghĩ thầm: Tôi chọn Close!May mà Nguyên Trạch không biết đọc suy nghĩ, nếu không, anh sẽ "xử đẹp" ngay gã ngốc do chính tay mình đào tạo này!Sau một tiếng đồng hồ luyện tập, Vệ Kiêu xót xa nói: "Bình tĩnh, nghỉ chút đã, lát nữa tiếp tục."

Dù đội trưởng đã được phép chơi hai tiếng mỗi ngày, nhưng vẫn nên cẩn thận, chỉ là làm quen tay thôi, cần gì phải đấu liên tục như vậy.Nguyên Trạch thấy cũng hợp lý, định nói: "Thôi, qua phòng bên uống chút..."

Chưa kịp nói hết câu, anh đã thấy nhỏ điên Q điên cuồng gõ trên bình luận:[Đội trưởng Nguyên, anh làm sao thế?

Mỗi lần qua khách sạn của đội trưởng tôi thì anh ăn với uống thả cửa, giờ đội trưởng tôi qua đây mà anh chẳng chuẩn bị được chút đồ ăn thức uống nào, có phải người không vậy!]Nguyên Trạch giận tím mặt: Tôi có phải người hay không thì chưa chắc, nhưng cậu thì chắc chắn không phải rồi!!!L&P tạm ngừng chiến, bên Vệ Kiêu cũng có việc gấp.Thời gian đã đến!Cổng đăng ký cho người chơi tự do vừa mở!Vệ Kiêu phải nhanh chóng đi đăng ký, trúng hay không hoàn toàn dựa vào may mắn.Chờ đã?May mắn!Vệ Kiêu thả Đậu Tương xuống, lập tức chạy đi tìm Bạch Tài.Bạch Tài đang ngái ngủ: "Làm gì thế..."

Vệ Kiêu kéo cậu ta vào phòng mình.Bạch Tài giật mình tỉnh cả ngủ: "Đừng có mà làm gì tao, tao không muốn bị đội trưởng chém thành trăm mảnh đâu!"

Vệ Kiêu: "Nghĩ cái gì vậy, chỉ nhờ chút chuyện thôi."

Sau một hồi giải thích, Bạch Tài hiểu ra vấn đề.Cậu ta run rẩy: "Mày cũng giỏi thật đấy..."

Năm tài khoản nhỏ ở server quốc gia, đúng là nhóc điên Vệ, sói đội lốt người!Vệ Kiêu giục: "Làm nhanh lên, tao tin vào đôi tay may mắn của mày đấy!"

Mấy việc cần may mắn kiểu này, dĩ nhiên phải giao cho vị hỗ trợ mạnh nhất của FTW, thần may mắn Bạch Cải nhỏ lên sân khấuCông tích vĩ đại của anh Cải khỏi phải nói.Nhớ hồi ở trại huấn luyện mùa đông, Vệ Kiêu muốn solo với ai, Bạch Tài đều giúp cậu ghép cặp thành công.Sau đó, khi Mạc Nhiều Tiền tổ chức rút thăm Porsche trên Weibo, Bạch Tài tham gia cho vui, và... kết quả ai cũng biết.Cả mạng xã hội chỉ biết ghen tỵ khóc ròng.Bạch Tài hơi lo: "Nếu không trúng thì đừng trách tao nhé."

Cậu ta biết Vệ Kiêu rất muốn tham gia trận khai mạc giải solo.

Quả thật, với một sân chơi hội tụ toàn sao như thế, bảo nhóc điên Vệ không ham mới lạ.Chưa kể đây còn là cơ hội hiếm hoi để đối đầu chính thức với Close.Bỏ qua mới là điều kỳ quặc.Vệ Kiêu cười toe toét: "Không trách đâu, không trách đâu."

Bạch Tài cảm giác cậu chưa nói hết câu.Vệ Kiêu vỗ vai cậu ta: "Thoải mái đi, nếu không trúng thì chúng ta tuyệt giao."

Bạch Tài: "........................Đuỵt mày!"

Dưới ánh mắt tha thiết của Vệ Kiêu, Bạch Tài đành liều, dùng cả năm tài khoản nhỏ để đăng ký!Làm xong, Vệ Kiêu bỗng ngẩn người.Bạch Tài nhìn cậu: "Sao thế?"

Vệ Kiêu: "..."

Bạch Tài tò mò: "Không lẽ trúng nhanh thế?"

Đâu thể nào, thường thì phải đợi sau khi cổng đăng ký đóng, khoảng hai tiếng sau mới bắt đầu rút thăm.Vệ Kiêu thở dài: "Mày nói xem, lỡ đâu mày làm cả năm tài khoản phụ của tao trúng hết thì sao?"

Bạch Tài: "???"
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 156


Chương 156
Vệ Bé con ghen rồiEdit by Thuyển______________________Bạch Tài bị dọa đến tái mặt: "Không phải chứ?"

Chẳng lẽ tay ông đây thối vậy sao!Vệ Kiêu vui vẻ: "Nếu thật sự cả năm tài khoản đều trúng thì cũng hay."

Bạch Tài: "..."

Cảm giác câu tiếp theo chắc chắn không phải lời hay ho.Vệ Kiêu: "Dù sao mấy tài khoản phụ đó chưa xác thực danh tính, đến lúc đó cả đội mỗi người một tài khoản, vào đại loạn đấu chơi đoàn chiến!"

Bạch Tài méo miệng: "Đừng lôi tao vào, vào đó chắc tao sẽ bị bọn mày giết chết trước."

Chế độ đại loạn đấu không có cơ chế bảo vệ đồng đội, dù là người cùng đội, khi kỹ năng bay đến vẫn nhận sát thương như thường, không miễn thương như trong 5v5.Nếu cả năm người cùng vào, Bạch Tài hoàn toàn có lý do để tin rằng mình sẽ bị đồng đội giết trước tiên.Vệ Kiêu: "Giết cậu lấy vàng, anh đây có làm bá chủ Không Đảo hay không đều nhờ mày tài trợ đấy!"

Không Đảo là tên bản đồ trong chế độ đại loạn đấu.Bạch Tài tức điên: "Tao thà chết ngay khi rơi xuống đất, hoặc tự lao xuống biển, cũng không để mày giết!"...Ủa, mình làm gì muốn tham gia trận khai mạc đâu?Chết tiệt, lại bị Nhóc điên Vệ gài bẫy!Chưa kể đến mấy cái ID khó hiểu của các tài khoản phụ kia, ai dám dùng chứ!Thời gian đăng ký kết thúc sau hai tiếng nữa, và kết quả sẽ được công bố cùng lúc.Vệ Kiêu nhìn đồng hồ, cảm thấy thời gian vẫn còn, liền đuổi Bạch Tài: "Thôi, về đi, tao muốn xem livestream tiếp."

Bạch Tài dựng tai lên: "Livestream?"

Vệ Kiêu khoe khoang: "Phòng livestream của đội trưởng, chỉ có mỗi tao vào được thôi."

Bạch Tài: "..............."

Đội trưởng nghiêm túc của họ giờ bị tên điên này làm hư mất rồi!Lục Phong bên kia đã nghỉ ngơi xong, Gary thì không thể đợi được nữa, chỉ muốn lao vào Solo ngay lập tức.Lão G: "Đến đây đi đến đây đi, bắt đầu thôi!"

Lục Phong: "Chờ chút."

Lão G: "Hả?

Còn gì nữa à?"

Lục Phong: "Tôi phải xin chỉ thị đã."

Lão G ngơ ngác: "Xin chỉ thị gì cơ?"

Hắn ta quay sang nhìn đội trưởng của mình và thấy Nguyên Trạch đang làm vẻ mặt như đau răng.Lão G càng mù mờ hơn.Lục Phong không giải thích, chỉ nhìn dòng bình luận rồi hỏi: "Chơi tướng nào đây?"

Gary đáp rất nhanh: "Đạo tặc bóng đêm!"

Lục Phong: "Được, anh sẽ chơi Kỵ sĩ tử thần."

Gary: "???"

Close giỏi tiếng Anh lắm mà, sao lại không hiểu mấy từ đơn giản thế: "Là..."

Nguyên Trạch không chịu nổi, búng vào đầu Gary một cái: "Im đi."

Lão G ấm ức: "Ui."

Chỉ cần Gary giỏi tiếng Trung thêm chút nữa, có lẽ hắn ta đã nhận ra chữ mà Vệ Kiêu đang "nói" trên bình luận.Hoặc nếu Vệ Kiêu viết bằng tiếng sao hỏa chắc Lão G đã hiểu ngay rồi.Thực tế, Nguyên Trạch luôn có có dự tính trước để phòng đồng đội tranh giành cơm chó, ngay từ khi dạy tiếng Trung, anh đã "toan tính" sẵn.Nghe tin đội trưởng đang "luyện tay" tại căn cứ L&P, anh Cải không ngủ nướng nữa, quyết định xem tiếp!Cảnh tượng hoành tráng thế này, nếu quay lại rồi đăng lên mạng, chắc chắn bùng nổ lượt xem!Anh Cải khéo léo gợi ý ý định này với Vệ Kiêu.Vệ Kiêu trừng mắt nhìn cậu: ta "Mày nghĩ FTW thiếu mấy cái lượt xem đó, hay đội trưởng thiếu?"

Bạch Tàii: "..."

Vệ Kiêu tiếp tục: "Hay là mày nghĩ tao cần?"

Anh Cải chua xót: "Là tao cần, tao thiếu, được chưa!"

Chết tiệt, ngày nào cũng bị bọn nổi tiếng này làm tức chết!Trong hẻm núi, trận Solo bắt đầu.Close và Gary thường xuyên solo với nhau, ngay cả anh Cải cũng đã xem vô số lần.Trước đây, để FTW có cơ hội tập luyện với một đội mạnh như L&P, tất cả đều dựa vào sự mê mẩn của Gary đối với Close.Một trận Solo đổi lấy một trận 5v5, nghĩ lại mà đau lòng.Đạo tặc bóng đêm đấu với Kỵ sĩ tử thần.Ở trận đấu giữa hai tướng này, Gary thực sự gặp bất lợi.Về mặt khắc chế, đạo tặc bóng đêm bị Kỵ sĩ tử thần hoàn toàn áp đảo.

Đặc biệt là khi hai bên có trình độ ngang nhau.Kỵ sĩ tử thần có chỉ số phòng ngự cơ bản cao, thêm vào đó là khả năng giảm 5% sát thương vật lý.

Đừng xem thường con số 5% này, vì trong hẻm núi, chỉ một giọt máu chênh lệch cũng đủ định đoạt thắng bại.Trong khi đó, đạo tặc bóng đêm hoàn toàn dựa vào sát thương vật lý, không có loại sát thương nào khác, vì vậy giai đoạn đầu Gary rất khó gây sát thương lên Lục Phong.Dù đến khi có được hồ quang, Kỵ sĩ tử thần vẫn có cách khắc chế.

Ở trạng thái "nhẹ", Kỵ sĩ tử thần có thể dùng liên chiêu để tạo hiệu ứng thanh tẩy, xóa bỏ dấu ấn của đối phương – điều mà đạo tặc bóng đêm rất cần để tung kỹ năng.Còn ở trạng thái mang giáp, Kỵ sĩ tử thần với khả năng phòng thủ cao và nhiều kỹ năng khống chế, nếu áp sát được, đạo tặc bóng đêm chỉ có thể khóc gọi cha.Nhắc đến cha, ngày trước Vệ Kiêu đã gọi không ít lần.Ừ thì, chính là lần đấu suốt ba ngày ba đêm đó.Bạch Tài cảm thán: "Lão G nghĩ gì mà dám dùng đạo tặc bóng đêm đấu trước mặt đội trưởng, tự tìm ngược sao."

Người theo "phật hệ" như Anh Cải không hiểu nổi.

Sống vui vẻ không tốt hơn à, sao phải tự hành hạ mình?Vệ Kiêu cười khẩy: "Gary không ngốc thế đâu."

Bạch Tài vẫn không hiểu sự thông minh của G sao hỏa nằm ở đâu.Nhưng thực tế đã chứng minh, chỉ có người đi rừng mới hiểu người đi rừng.Lão G bình thường có vẻ ngốc nghếch, nhưng khi nói đến Vinh Quang, hắn ta thực sự cẩn thận.Tại sao hắn ta cứ muốn Solo với Close?

Tại sao lại cố chấp dùng đạo tặc bóng đêm?

Tại sao không ngại bị đánh bại?Vì tất cả những gì hắn ta hướng tới là chín đạo hồ quang!Việc Lục Phong dùng Kỵ sĩ tử thần trông như đang bắt nạt lão G: Trình độ của Close vốn đã nhỉnh hơn Gary, giờ lại dùng một tướng khắc chế rõ ràng, chẳng khác nào định "hủy diệt" Gary.Nhưng thực ra không phải vậy.Kỵ sĩ tử thần chính là tướng phù hợp nhất để kích thích chín đạo hồ quang của đạo tặc bóng đêm.Vệ Kiêu vẫn rất biết ơn L&P.

Một tháng rưỡi vừa qua, dù Nguyên Trạch thường xuyên qua đó "ăn bám", nhưng cũng nhờ vậy mà Lục Phong không cảm thấy cô đơn nơi đất khách quê người.Thế nên khi Lục Phong hỏi "Chọn tướng nào", cậu đã trả lời ngay: "Kỵ sĩ tử thần."

Lục Phong chơi rất nhẹ nhàng, rõ ràng là mang tính hướng dẫn.Trước cấp 6, hắn chỉ dọn lính một cách chậm rãi.

Chỉ cần Kỵ sĩ tử thần trong trạng thái mang giáp đứng đó, đạo tặc bóng đêm bên kia tuyệt đối không dám manh động.Kỵ sĩ tử thần và đạo tặc bóng đêm cũng là hai nhân vật được nhiều fan yêu thích.Một bên là chiến binh ma tộc với giáp trụ oai nghiêm, một bên là đạo tặc sắc sảo với dáng người nhanh nhẹn.

Khi cả hai xuất hiện cùng khung hình, cảnh tượng cực kỳ mãn nhãn.Ma tộc cầm đại đao đứng sừng sững, đạo tặc bóng đêm ánh cầm lưỡi dao ánh lên màu máu đỏ thẫm.Sức mạnh dữ dội, tốc độ như báo săn, trận chiến bùng nổ khiến cả hẻm núi ngột ngạt.Đạo tặc bóng đêm biến mất khỏi tầm nhìn, cố gắng tấn công từ sau lưng Kỵ sĩ tử thần.

Từ góc nhìn của Kỵ sĩ tử thần, hắn không thể thấy gì, nhưng điều đó không ngăn cản Lục Phong xoay người rút kiếm.

Một kỹ năng trừng phạt quét ngang, đánh trúng đạo tặc bóng đêm chuẩn xác.Lão G phản ứng rất nhanh, ngay khi trúng đòn đã đặt dấu ấn lên đối phương, rồi lợi dụng độ cơ động cao của kỹ năng Ảnh Tập để vừa gây sát thương vừa di chuyển né tránh.Close chọn trạng thái mang giáp ngay từ đầu.

Với trạng thái này, nhiều người chơi thường cảm thấy Kỵ sĩ tử thần cồng kềnh và chậm chạp, nhưng khi rơi vào tay Close, hắn biến nó thành những pha di chuyển mạnh mẽ, hoành tráng.Vệ Kiêu bắt đầu nịnh hót trên bình luận.Bạch Tài vừa kinh ngạc trước tốc độ gõ phím của Vệ Kiêu trên máy tính bảng, vừa thắc mắc: "Mày không sợ làm ảnh hưởng đến đội trưởng sao?"

Câu hỏi nghe quen quen, nhưng lần này là đồng minh hỏi, nên Vệ Kiêu trả lời thân thiện hơn: "Đội trưởng bảo rất thích nhìn tao cổ vũ cho ảnh."

Bạch Tài: "..."

Tự dưng thấy mình hỏi hơi thừa.Nhưng sự thật chứng minh, đúng là đã hỏi thừa.

Vệ Kiêu nhìn cậu ta.Bạch Tài: "Gì cơ?"

Vệ Kiêu uyển chuyển: "Thật ra tao có làm gì thì đội trưởng cũng đều thích hêt."

Bạch Tài: "............"

Mày nhặt chút liêm sỉ lên được không!Trong lúc họ nói chuyện, cả Lục Phong và Gary đã đạt cấp 6.Màn hay giờ mới bắt đầu.Tại sao nói Kỵ sĩ tử thần là tướng tốt nhất để kích thích chín đạo hồ quang?Bởi vì nó khắc chế đạo tặc bóng đêm.Chín đạo hồ quang thực sự là một thách thức đỉnh cao.Một, hai, ba đạo thì dễ.Bốn, năm đạo còn tạm được.Bảy đạo là trình độ bình thường của tuyển thủ chuyên nghiệp.Tám đạo cần luyện tập gian khổ, còn chín đạo đã là truyền thuyết.Chuỗi thao tác này không khó học, cái khó là làm sao có thể dùng Ảnh Tập không cần CD tạo đủ ấn ký và sát thương, kích hoạt chín đạo hồ quang.Tất cả điều này đòi hỏi sự tập trung cao độ và một trạng thái tâm lý cực kỳ ổn định.Gary đã có kỹ năng cá nhân đủ tốt, thứ hắn cần là cảm giác đắm chìm hoàn toàn trong trận đấu.Sức ép mạnh mẽ, căng thẳng đến mức khiến đầu óc tê dại, và việc tập trung không ngừng nghỉ... những yếu tố này đưa hắn hòa vào trận chiến.Nhìn Gary dần đi vào trạng thái, Vệ Kiêu bắt đầu hờn dỗi: "Kỵ sĩ tử thần đó là của tao."

Bạch Tài: "..."

Vệ Kiêu liếc nhìn Anh Cải.Bạch Tài cảm thấy đau đầu: "Đúng đúng đúng, là của mày hết."

Vệ Kiêu tiếp tục ghen tị: "Vậy mà giờ đang dạy dỗ người đàn ông khác!"

Bạch Tài: ".................."

Mày đừng ra vẻ cô vợ nhỏ đáng thương nữa được không!Khi trận đấu sắp kết thúc, lão G cuối cùng cũng thể hiện được chín đạo hồ quang.Ánh sáng rực rỡ khắp bầu trời khiến Vệ Kiêu muốn thoát ngay khỏi phòng livestream.Dù chính cậu đã đề xuất để Lục Phong chơi Kỵ sĩ tử thần, dù cậu rất biết ơn L&P, dù...Không quan tâm!Cậu ghen rồi!Ghen đến chết mất!Bạch Tài gần như ngất trong làn "mùi giấm" nồng nặc của Vệ Kiêu.Vệ Kiêu ngừng gửi bình luận, khoanh tay ngồi đó, quay sang chọc Bạch Tài: "Tao nhỏ nhen lắm sao?"

Bạch Tài nghĩ: Không trả lời đúng chắc chắn sẽ chết mất."

Mày cũng thấy tao nhỏ nhen?"

"Không, không phải."

"Tao không được nhỏ nhen sao?"

"Phải, phải, phải."

"Vậy mày đúng là đamg nghĩ tao nhỏ nhen rồi."

Bạch Tài: "..............."

Đội trưởng, xin anh quay lại ngay đi, xử lý thằng nhóc này giùm iêm đi!Mặc dù cách xa hàng ngàn dặm, đội trưởng Lục vẫn hiểu rõ Vệ Bé con nhà mình đang nghĩ gì.Khi Gary vừa thực hiện thành công chín đạo hồ quang và phấn khích như muốn nhảy dựng lên, thì Kỵ sĩ tử thần chuyển đổi trạng thái, Ma tộc rời ngựa, đôi cánh xương biến thành giáp, đại đao vung xuống, kích hoạt ma ấn, đưa đạo tặc bóng đêm vào trạng thái nhập ma.Cảnh tượng tiếp theo khiến tất cả phải tròn mắt kinh ngạc.Gary vì đạt được chín đạo hồ quang nên đang high, đột nhiên chết trong hẻm núi bao phủ bởi sắc hoàng hônTrong trạng thái nhập ma – 70% sát thương của bản thân phản lại chính mình.Kết quả, bảy phần sát thương từ chín đạo hồ quang của Gary quay ngược lại người hắn ta.Kỵ sĩ tử thần lẽ ra phải chết hoàn toàn, nhưng nhờ vào chỉ số phòng ngự vượt trội và khả năng giảm 5% sát thương vật lý nên vẫn sống sót với một chút máu.Gary bị hạ gục.Close đứng vững trong hẻm núi, chỉ còn một tia máu.Phòng huấn luyện của L&P im lặng như tờ.Đến cả Nguyên Trạch cũng không biết nói gì.VIVI bên cạnh thốt lên: "Chuyện này cũng được sao!"

Và đúng là...

được thật.Trạng thái chín đạo hồ quang của đạo tặc bóng đêm không miễn khống chế, và nhập ma bản chất cũng là một khống chế.Nhưng để căn thời gian chuẩn xác để kích hoạt trạng thái nhập ma, thực sự quá khó.Không nắm rõ về chín đạo hồ quang sẽ không thể đoán được Gary tung đòn vào khoảng 0,1 giây nào.Không hiểu rõ về Kỵ sĩ tử thần, cũng không thể yên lặng giữ được ma ấn lâu như vậy.Kỵ sĩ tử thần vốn là tướng tủ của Nguyên Trạch, anh có thể làm được điều thứ hai, nhưng điều thứ nhất thì không chắc.Bởi chín đạo hồ quang...Ngoài Close ra, những người khác muốn dùng đều phải nhờ may mắn.Gary cũng từng thực hiện thành công trong các trận đấu tập, nhưng sự không ổn định khiến hắn không thể mang kỹ năng này ra thi đấu chính thức.Lần này, dưới sự hướng dẫn của Lục Phong, Gary đã thành công, nhưng ích gì chứ?Trong trận đấu thật, Close sẽ chỉ bài cho hắn sao?Có chứ, dẫn hắn vào trạng thái nhập ma, và quét sạch cả đội.Tiếp theo, Kỵ sĩ tử thần liền bạo hành đạo tặc bóng đêm.Gary bị đánh đến mức chỉ biết la oai oái, còn Vệ Kiêu thì phấn khích, ngay lập tức ném một câu hỏi sống còn cho Anh Cải: "Đội trưởng đẹp trai không?"

Bạch Tài: "..."

Vệ Kiêu nhướn mày: "Mày không thấy đẹp trai à?"

Bạch Tài: "...Đệt!"

Cậu ta nào dám trả lời, nhắm mắt cũng biết nói "đẹp trai" hay "không đẹp trai" đều là con đường chết cả.May thay, Anh Cải đã trải qua nhiều sóng gió và đã trưởng thành: "Bạn trai mày rất đẹp trai."

Vệ Kiêu cười tươi: "Được đấy, Anh Cải."

Anh Cải khổ quá!Lão G vừa bị đè bẹp hoàn toàn, nhưng lại hô lớn đầy hưng phấn: "Sướng thật!

Chơi với Close vẫn là đã nhất!"

Vệ Kiêu nghe thấy, cơn ghen vừa tan đi lại ùa về: [Lão G, anh đừng trêu ghẹo đội trưởng của tôi!]Lão G không thấy, nhưng Nguyên Trạch thì nhìn rõ: "..."

Làm người chút đi, bé điên Q.Ai ngờ được rằng, một người thường xuyên "không làm người" như Nguyên Trạch cũng có ngày cảm thán như vậy.Sau khi ăn một đống cơm chó suốt cả buổi tối (giờ Bắc Mỹ), Nguyên Trạch cần chút hoạt động tiêu thực: "Nào, trận cuối cùng."

Lục Phong, vừa làm nóng tay xong, đáp: "Được."

Cuối cùng cũng đến màn chính của tối nay Close vs Marshal.Thật lòng mà nói, đã bao lâu rồi Nguyên Trạch và Lục Phong chưa solo nghiêm túc?Dù họ từng giao đấu trong trại huấn luyện mùa đông, nhưng so với những trận solo hàng ngày ba năm trước, thì hoàn toàn không cùng đẳng cấp.Hồi đó, khi Close vừa gia nhập đội, huấn luyện viên giao hắn cho thầy giáo quốc dân Nguyên Trạch, Nguyên Trạch đúng là rất giỏi hướng dẫn tân binh, đặc biệt là ở vị trí đi rừng.Close khi ấy mới 17 tuổi, vóc dáng đã cao lớn, gương mặt tinh xảo nhưng lạnh lùng, trông không giống tuyển thủ mà giống một minh tinh đến quay quảng cáo hơn.Nguyên Trạch là người đẹp trai nhất FTW thời đấy (tự phong) nhìn khuôn mặt ấy đã thấy khó chịu.Đẹp như vậy thì chắc chắn kỹ năng chẳng ra gì.

Không phải ai cũng vừa đẹp vừa giỏi như mình.Close chỉ giới thiệu bản thân bằng một câu đơn giản: "Chào mọi người, tôi là Close."

Nguyên Trạch càng không ưa: Ra vẻ gì chứ, nhóc con!Anh dựa vào ghế chơi game, liếc mắt hỏi: "Bình thường chơi tướng gì?"

Close: "Tất cả."

Khi ấy, Nguyên Trạch tưởng ý hắn là "tất cả đạo tặc", đâu ngờ ý Close là "tất cả 140 tướng trong game".Nguyên Trạch vươn mình, đăng nhập game: "Chọn tướng thuận tay nhất mà chơi solo đi."

Close khựng lại một chút.Nguyên Trạch: "Không sao, anh đây nhường cậu."

Và thế là, anh Nguyên chủ quan suýt chút nữa bị lật kèo.Kim Sung Hyun lúc ấy còn ngây thơ: "Đội trưởng Nguyên, không phải anh bảo sẽ nhường tân binh sao?"

Nguyên Trạch lúng túng đáp: "Tôi không nhường thì cậu ta làm gì có cơ hội lật kèo!"

Thật may là chưa lật.Khi đó, Close còn chưa hiểu bản chất của chó Nguyên nghiêm túc hỏi: "Chúng ta có thể chơi thêm một trận không?"

Nguyên Trạch chần chừ một chút.Close: "?"

Nguyên Trạch: Mẹ kiếp, chẳng lẽ mình lại sợ một tân binh sao!"

Chơi!"

Kể từ đó, FTW bắt đầu có truyền thống solo kỳ lạ.Thực ra, tỷ lệ thắng của Close không cao.

Chưa nói đến "ông hoàng solo" Nguyên Trạch, hắn thường xuyên thua cả Kim Sung Hyun.Nhưng điều khiến người khác run sợ khi solo với hắn là: Close không thắng không phải vì thiếu khả năng, mà vì thiếu kinh nghiệm.Kinh nghiệm và sự từng trải là thứ chỉ có thể tích lũy theo thời gian, và nếu nỗ lực, ai cũng có thể vượt qua.Mà Close, rõ ràng là một kẻ vô cùng nỗ lực.Thiên tài không đáng sợ.

Đáng sợ là thiên tài còn chăm chỉ hơn bạn.Tận sâu trong lòng, Nguyên Trạch nghĩ: Tôi ghét cậu nhóc đi rừng này!Lão G hào hứng hỏi Nguyên Trạch: "Đội trưởng, anh sẽ chơi tướng gì?"

Nguyên Trạch bình thản: "Không dùng chiến binh."

Gary ngơ ngác: "Sao thế?"

Nguyên Trạch: "Tất nhiên là để công bằng."

Gary thì thầm: "Close giờ còn mạnh hơn trước..."

Nguyên Trạch liếc hắn một cái.Gary không hiểu lý do, trong lòng còn lo lắng: Đội trưởng đừng khinh suất quá, sẽ thua đấy!Lục Phong nhìn sang: "Không dùng chiến binh?"

Anh Nguyên tri kỷ online": "Cậu hơn một tháng không chơi, tôi không bắt nạt cậu."

Lục Phong: "Ồ, vậy khỏi phải phí thời gian nữa."

Nguyên Trạch: "???"

Lục Phong đứng dậy, định đi thật: "Tôi về đây."

Nguyên Trạch kinh ngạc: "Đạo tặc của tôi không xứng đáng để đánh với cậu sao?"

Lục Phong: "Ừ."

Nguyên Trạch: "Đệt..."

Thằng nhóc này còn kiêu ngạo hơn cả ba năm trước!
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 157


Chương 157
Tôi không còn độc thân nữa nên không thể để người kia lo lắng đượcEdit by Thuyển____________________Cuối cùng, Nguyên Trạch chọn tướng Huyết Chiến.Tên đầy đủ là Thị Huyết Chiến Sĩ, hình tượng là một vị tướng quân loài người oai phong lẫm liệt.

Theo cốt truyện của bản mở rộng trong Vinh Quang, ông từng dẫn dắt hàng ngàn quân vượt núi băng sông, nhưng vì công lao quá lớn, bị quân vương phản bội.

Ba nghìn kỵ binh tinh nhuệ của ông trở thành linh hồn dưới lưỡi gươm của mười vạn đại quân, máu nhuộm đỏ sa mạc.Tướng quân bị vạn tiễn xuyên tim, trước lúc chết, ông chống kiếm, ngửa mặt lên trời thét dài.

Oán hận và bất cam của ông đã triệu hồi huyết ma.

Máu của ba nghìn chiến binh tràn vào cơ thể tướng quân, biến ông thành sinh vật ma quỷ, hồi sinh trong biển máu.Huyết Chiến và Đạo Tặc Huyết Quạ cũng có một chút chuyện xưa.Theo cốt truyện, Đạo Tặc Huyết Quạ là phó quan của Huyết Chiến, cũng là người duy nhất sống sót sau cuộc tàn sát.Tướng quân cho rằng phó quan đã phản bội mình, nên sau khi hồi sinh, điều đầu tiên ông làm là hút cạn máu của anh ta.Phó quan tình nguyện chịu chết, trước khi qua đời chỉ nói một câu: "Tôi luôn chờ ngài."

Đến khi máu của tướng quân nhuộm đỏ hoàng cung, ông mới biết phó quan không hề phản bội, mà luôn lặng lẽ xoay sở ở kinh đô vì ông, chịu bao nhục nhã vẫn không từ bỏ.Mọi người đều nói tướng quân đã chết, chỉ có phó quan tin rằng — Chiến Thần Bất Tử, không bao giờ gục ngã.Sau đó, Huyết Chiến tách một nửa máu của mình để hồi sinh phó quan.Từ đó, hẻm núi Vinh Quang có thêm hai nhân vật: Huyết Chiến và Đạo Tặc Huyết Nha.Lục Phong chọn Đạo Tặc Huyết Nha.Nguyên Trạch nói: "Tôi sẽ không nương tay đâu."

Dựa vào cốt truyện, Huyết Chiến vốn có khả năng áp chế Đạo Tặc Huyết Nha.Về mặt cơ chế cân bằng, trong solo, Huyết Chiến cũng có lợi thế lớn hơn, đặc biệt khi Đạo Tặc Huyết Quạ đã bị giảm sức mạnh và bị ghẻ lạnh một thời gian dài.Lục Phong: "Bắt đầu thôi."

Không nhiều lời, thắng thua sẽ được quyết định trong hẻm núi.Cả hai đều mang chữ "huyết" trong tên, cùng chung cội nguồn, cơ chế cốt lõi của hai tướng này cũng rất giống nhau, đều có khả năng hút máu cực kỳ mạnh mẽ.Chiêu cuối Huyết Thệ của Đạo Tặc Huyết Quạ có thể nhanh chóng hút máu từ gần cạn lên đầy chỉ trong tích tắc, như thể có thêm một mạng.Huyết Chiến thì có khả năng hút máu liên tục, gần như mỗi kỹ năng đều có cơ chế hút máu, lượng máu hút được phụ thuộc hoàn toàn vào kỹ năng điều khiển của người chơi.Thấy hai nhân vật này cùng xuất hiện, Vệ Kiêu gửi bình luận: "Đội trưởng, lần sau chúng ta chơi 5v5 dùng cả hai nhé."

"Em có thể chia sẻ sinh mệnh với anh."

Lục Phong vừa dọn lính, vừa trả lời: "Được."

Vệ Kiêu vui vẻ ra mặt.Khi Huyết Chiến và Đạo Tặc Huyết Quạ cùng một đội, sẽ kích hoạt một kỹ năng nhỏ — Chia Sẻ Sinh Mệnh.Nghe có vẻ rất mạnh, nhưng thực ra có nhiều hạn chế: chỉ sử dụng được khi cả hai đều có máu trên 60%, và chỉ trong trạng thái không chiến đấu.Đây là kỹ năng mang tính biểu tượng nhiều hơn thực dụng, chủ yếu là một chi tiết ẩn để tôn vinh cốt truyện cho người chơi.Trong trận solo này, Vệ Kiêu xem rất chăm chú, hầu như không gửi bình luận.Nguyên Trạch tuy có sống chó, nhưng không thể phủ nhận anh là tuyển thủ ở đỉnh cao Vinh Quang, kỹ năng cá nhân cực kỳ xuất sắc.Huyết Chiến hiện là tướng đi đường trên rất phổ biến trên đấu trường, nhưng hiểu biết và kỹ năng điều khiển của Nguyên Trạch với vị tướng này vượt xa những người khác.Từ cách hiểu kỹ năng, cách sử dụng combo, xây dựng trang bị, đến cả cách di chuyển với gia tốc đều được anh tính toán đến từng chi tiết nhỏ nhất.Vệ Kiêu không khỏi tự hỏi: Nếu là mình trong hẻm núi, chơi Đạo Tặc Huyết Nha, liệu có cơ hội nào thắng được Huyết Chiến của Nguyên Trạch?Câu trả lời: Gần như không thể.Với lối chơi hoàn hảo như vậy, tìm được điểm đột phá là cực kỳ khó khăn.Đạo Tặc Huyết Quạ vốn đã bị thiên phú áp chế, gặp phải Huyết Chiến được điều khiển chi tiết đến mức này, chẳng khác nào bị dồn đến mức không thở nổi."

Đù!"

Bạch Tài hét lên kinh ngạc.Vệ Kiêu cũng nhìn thấy, đôi mắt lập tức sáng lên như sao.Bạch Tài hít một hơi: "Đội trưởng quá đỉnh."

Trong hẻm núi vừa nổ ra một pha giao tranh, Huyết Chiến kiên cố như bức tường sắt bị Đạo Tặc Huyết Quạ lao vào với chiêu Hóa Vũ, kết hợp chuỗi chiêu Ám Vũ khiến anh mất nửa thanh máu!Thời điểm tấn công quá hoàn hảo.Nguyên Trạch rất mạnh.Close còn mạnh hơn!Không xem lại pha quay chậm, thậm chí Vệ Kiêu cũng không chắc Lục Phong đã chớp lấy cơ hội như thế nào!Không chỉ Vệ Kiêu, mà cả đội L&P đều nín thở, không dám chớp mắt.Cảnh tượng đối đầu đỉnh cao như vậy thậm chí còn khiến người ta căng thẳng hơn cả giải Solo toàn cầu.Marshal vs Close.Giữa người từng được gọi là "vua solo" giờ đấu với nhà vô địch ba lần liên tiếp.Ai mới là vị vua thực sự?Trận đấu mà cả thế giới tò mò, giờ đang diễn ra ngay trước mắt họ!Giữa hẻm núi dài hẹp, Huyết Chiến bị Đạo Tặc Huyết Quạ lấy mất nửa máu, nhưng vẫn bình tĩnh tung kỹ năng Huyết Thích.Lưỡi kiếm đỏ như máu bay thẳng với góc độ sắc bén, xuyên qua năm lính nhỏ.Pha điều khiển này khiến tất cả mọi người sững sờ.Lục Phong mỉm cười nhẹ, khẽ né người tránh đòn tấn công đang lao đến.Kỹ năng Huyết Thích có khả năng xuyên thấu mạnh mẽ, nhưng độ xuyên thấu phụ thuộc vào kỹ năng điều khiển.Góc độ, cường độ, cách ra chiêu — tất cả đều cực kỳ quan trọng.Với trình độ như Nguyên Trạch, có thể tung ra một đòn Huyết Thích như vậy là cực kỳ hiếm.Những người không hiểu game có thể sẽ thắc mắc: xuyên qua lính nhỏ thì có gì đặc biệt?Đặc biệt lắm chứ!Nhìn vào thanh máu của Huyết Chiến, lập tức từ nửa máu hồi phục đầy máu, đủ hiểu sức mạnh của pha ra chiêu này.Huyết Thích hút máu từ mục tiêu để hồi cho bản thân, số máu hồi được từ một mục tiêu và từ sáu mục tiêu là cách biệt một trời một vực!Chỉ trong tích tắc, Huyết Chiến và Đạo Tặc Huyết Quạ lại trở về trạng thái đối đầu như trước, cả hai đều không hề tổn thương chút nào!Tuy nhiên, trận chiến thực sự sẽ bắt đầu sau khi cả hai đạt cấp sáu, khi tất cả các kỹ năng được kích hoạt, mới là lúc định đoạt thắng thua.Dù đã lâu không solo, nhưng rõ ràng cả Nguyên Trạch và Lục Phong đều đã nghiên cứu rất kỹ về đối phương.Họ đều có sự trưởng thành vượt bậc, nhưng những thói quen cá nhân thì đã ăn sâu vào xương tủy.Ví dụ như...Ánh mắt Nguyên Trạch lóe lên, anh chớp lấy cơ hội: Nhóc Close, đừng trách anh không nương tay.Huyết Chiến kích hoạt Huyễn Ma, phân thân giống hệt bản thể, liên tục thay đổi vị trí khiến đối thủ không thể nhận ra đâu là thật đâu là giả.

Không chỉ vậy, phân thân còn có thể chia sẻ sát thương và tấn công kẻ địch để hồi máu cho bản thể.Kỹ năng này vừa tung ra, tất cả ánh mắt đều dồn vào Đạo Tặc Huyết Nha.Lục Phong sử dụng Hóa Vũ, với hai lần di chuyển nhanh để kéo dài khoảng cách với Huyết Chiến.Nhưng Nguyên Trạch như đã nhìn thấu điểm rơi của anh từ trước, khi chiếc lông vũ đỏ rực của Đạo Tặc Huyết Quạ đáp xuống, phân thân và bản thể của Huyết Chiến đổi vị trí.Thanh kiếm đỏ rực xuất hiện sau lưng Đạo Tặc Huyết Nha.Ánh sáng đỏ thẫm lóe lên, và một tiếng "phập" vang lên, thanh kiếm xuyên qua bụng Đạo Tặc Huyết Nha.Màn hình với độ phân giải HD hình ảnh hiện ra vô cùng rõ nét, khiến người xem không khỏi rùng mình.

Máu như thể có sinh mệnh riêng, tuôn trào từ thanh kiếm dài, máu của Đạo Tặc Huyết Quạ sụt giảm nhanh chóng, trong khi Huyết Chiến toàn thân tắm trong ánh sáng đỏ rực, sát thương tăng vọt.Huyết Chiến tận dụng đà chiến thắng, ngay khi rút kiếm ra, một làn sương máu bùng nổ, bao phủ toàn bộ Đạo Tặc Huyết Nha.Đây là chiêu cuối của Huyết Chiến: Huyết Ma Thức Tỉnh.Khi Huyết Ma thức tỉnh, mọi sát thương đều vô hiệu, đồng thời tấn công và tốc độ di chuyển được gia tăng đáng kể.Những đòn kiếm cuộn trong làn máu đỏ như lửa, áp đảo hoàn toàn Đạo Tặc Huyết Nha.Thế là hết.Đạo Tặc Huyết Quạ chắc chắn sẽ chết!Không chỉ đội ngũ trong phòng tập L&P nghĩ vậy, ngay cả Vệ Kiêu cũng cho rằng đây là hồi kết.Bạch Tài hít một hơi lạnh: "Đúng là chó Nguyên'!"

Chó thì đúng thật, mà mạnh cũng là thật.Vệ Kiêu vừa định lên tiếng, lại bỗng khựng lại.Bạch Tài cũng trông thấy, kinh ngạc đến mức không nói nên lời.Không thể phủ nhận, pha điều khiển của Nguyên Trạch là cực đỉnh.

Tuy nhiên...Close không chết.Thanh máu của hắn chỉ còn vài chục điểm, rơi vào trạng thái trọng thương, máu gần như chạm đáy.Chỉ cần một chạm nhẹ, dù là vô tình bị làn sương máu lướt qua, cũng đủ để anh gục ngã.Nhưng...Đạo Tặc Huyết Quạ kích hoạt chiêu cuối Huyết Thệ.

Tiếng quạ vang lên kinh hoàng, lông vũ đỏ rực xoay tròn, chính xác bao trùm lấy Huyết Chiến trước mặt.Hiệu ứng khống chế 0,5 giây là quá đủ để Close tận dụng chiêu Hóa Vũ, kéo giãn khoảng cách.Nguyên Trạch khẽ sững lại.

Khi anh có thể điều khiển Huyết Chiến vừa thoát khỏi trạng thái cứng đờ, anh đã bị Huyết Thệ khóa chặt!Chiêu cuối của Đạo Tặc Huyết Quạ có cơ chế hút máu tỷ lệ rất đáng sợ.Máu của Close càng thấp, tốc độ hút máu càng nhanh.

Với trạng thái gần như không còn máu, hắn đã kích hoạt mức hút máu tối đa!Nguyên Trạch, người vừa hồi đầy máu, chỉ biết trơ mắt nhìn máu của mình bị lông vũ quạ cuốn đi.Huyết Thệ của Đạo Tặc Huyết Quạ bắt nguồn từ chính sự ban phát của Huyết Ma Tướng Quân.Lúc này, trong hẻm núi, Đạo Tặc Huyết Quạ đang cướp đoạt toàn bộ sinh mệnh của Tướng Quân!Nguyên Trạch suýt bị phản sát.Trong giây phút nguy cấp cuối cùng, Huyết Chiến lại kích hoạt Huyễn Ma, phân thân lao về phía nhà mình.

Nguyên Trạch tận dụng kỹ năng đổi vị trí, thoát khỏi tầm ảnh hưởng của Huyết Thệ vào khoảnh khắc sinh tử.Một chuỗi chiêu qua lại đầy kịch tính, từng giây đều nghẹt thở.Không nói đến hai con người trong trận, khán giả bên ngoài đều nổi da gà, chỉ muốn đăng nhập ngay vào game để đại chiến 300 hiệp.Cảnh thần tiên quyết đấu này, đúng là quá kích thích!Vệ Kiêu xem mà lòng nóng như lửa đốt, vừa muốn đập chết chó Nguyên, vừa muốn solo với đội trưởng, cảm xúc ngổn ngang."

Aaaa," Vệ Kiêu rên rỉ đầy hối tiếc, "Tại sao tao lại không ở Bắc Mỹ cơ chứ!"

Nếu ở đó, cậu đã có thể dùng Đạo Tặc Huyết Quạ đấu với Huyết Chiến, rồi lấy Đạo Tặc Huyết Quạ đấu với Đạo Tặc Huyết Quạ.Niềm vui trong đời, tại sao lại xa tầm với như thế này!Sau khi thoát chết trong gang tấc, Nguyên Trạch ngồi thẳng lưng, thần thái nghiêm túc, không còn dáng vẻ lười nhác thường ngày.Dù đã không tham gia giải Solo vài năm, nhưng anh chưa bao giờ bỏ qua việc solo.Không kể những lần đối đầu với Kim Sung Hyun hay Tạ Hòa, chỉ riêng việc luyện tập với Gary, anh cũng đã solo không biết bao nhiêu trận.Kỹ năng của Nguyên Trạch không mai một, thậm chí còn mạnh hơn ba năm trước.

Nhưng...Anh lại không thể chiếm được thế thượng phong trước một Close đã hơn một tháng không chạm vào game.Khi sống trong sự an nhàn quá lâu, con người sẽ sinh ra sự chểnh mảng.Từ một năm trước, Nguyên Trạch đã bắt đầu cảm thấy nhàm chán.Chức vô địch khu vực, vô địch toàn cầu...

Những thành tích trống rỗng khiến dây thần kinh căng thẳng của anh dần buông lỏng.Bao năm qua, rốt cuộc anh đang theo đuổi điều gì?Người đứng đầu Vinh Quang?Đường trên mạnh nhất?Ba lần vô địch thế giới?Không.Điều anh chờ đợi là một đối thủ xứng tầm, một trận chiến thỏa mãn mọi khao khát, một cảm giác sôi sục trong máu như muốn bùng nổ khỏi huyết quản!Anh khao khát cảm giác căng thẳng, kích thích đến mức muốn quên đi tất cả!Cảm giác đó, cách đây không lâu, Vệ Kiêu đã từng mang lại trong trại huấn luyện mùa đông.Còn giờ đây, Close mang đến cho anh một cú sốc còn mạnh mẽ hơn.Nguyên Trạch hít sâu một hơi, thái độ nghiêm túc hơn bao giờ hết.Anh muốn thắng, anh muốn giành chiến thắng trong trận solo này.

Trước khi thể thức solo thay đổi, anh phải đưa ra câu trả lời cho Close.Ba năm muộn màng, đã đến lúc dành cho cậu ấy sự công nhận và ủng hộ xứng đáng.Trận chiến càng lúc càng gay cấn, tất cả mọi người đều dán mắt vào màn hình, không dám chớp mắt, sợ bỏ lỡ khoảnh khắc đầy hấp dẫn trong hẻm núi.Đánh qua đánh lại, kéo giãn khoảng cách, tích lũy kinh tế.Suốt 20 phút, không ai hạ được đối phương, nhưng trận đấu lại căng thẳng vô cùng.Tất cả đều hiểu rõ, trận solo này chỉ cần một người chết là mọi chuyện kết thúc.Càng về sau, trận đấu càng quyết liệt.Thời gian hồi sinh kéo dài tới 50 giây, nghĩa là không có cơ hội thứ hai.Chết, đồng nghĩa với thua.Đây mới thực sự là chiến đấu!Thông báo hệ thống:Giết cậu là vấn đề nguyên tắc đã giết Lu của server quốc tế.Dòng thông báo vừa hiện lên, mọi người đều chết sững, bao gồm cả Nguyên Trạch.Sao lại như vậy?

Vệ Kiêu nhìn thấy rất rõ.

Vừa nãy Nguyên Trạch tấn công Lục Phong, Lục Phong đứng yên không nhúc nhích, chẳng tung kỹ năng nào cả.Trên màn hình bình luận hiện lên câu hỏi từ Vệ Kiêu: "Rớt mạng rồi à?"

Không đúng, livestream vẫn đang chạy, sao mà rớt mạng được?Hơn nữa, cả hai đang dùng chung một mạng, chẳng có lý do gì đội trưởng lại rớt mạng mà Nguyên Trạch thì không.Nguyên Trạch quay sang hỏi: "Sao thế?"

Lục Phong buông chuột, thả lỏng vai, bình tĩnh đáp: "Hết giờ rồi."

Mọi người xung quanh: "???"

Lục Phong nói tiếp: "Tôi chỉ được chơi hai tiếng một ngày.

Vừa rồi là giây cuối cùng."

Phòng huấn luyện của L&P: "...................................."

Ngay cả ở căn cứ FTW, Bạch Tài cũng ngớ người.

Chỉ có Vệ Bé con là hiểu ngay: "Đệt, thế mà tao quên mất thời gian!"

Bác sĩ đã dặn rằng Lục Phong chỉ được chơi tối đa hai tiếng mỗi ngày.

Trước khi tới căn cứ L&P, Vệ Kiêu đã nhắc đi nhắc lại, chỉ cho phép chơi đúng hai tiếng, sức khỏe là trên hết.Lục Phong cũng đã đồng ý: "Được."

Một chữ ngắn gọn, tưởng chừng qua loa, nhưng hắn lại ghi nhớ kỹ trong lòng.Nguyên Trạch có chút ngỡ ngàng: "Cậu... chỉ năm phút nữa thôi?"

Chỉ cần thêm năm phút, trận đấu có thể phân thắng bại, vậy mà...Lục Phong xoay cổ tay, nhìn anh: "Chúng ta không giống nhau."

Nguyên Trạch: "???"

Lục Phong bình thản nói: "Tôi không còn độc thân nữa, không thể khiến người kia lo lắng."

Nguyên Trạch: ".............................."

Ở bên kia, mặt Vệ Kiêu đỏ lên.

Cậu quay sang nhìn Bạch Tài: "Nghe thấy chưa?

Bạn trai tao đấy, người tốt nhất thế giới đấy!"

Bạch Tài: ".............................."

Cách nửa vòng trái đất, cũng không thể ngăn được Nguyên Trạch và Bạch Tài thầm cảm thán cùng một câu: "Đệt!"

Close đã nói vậy, đương nhiên trận đấu không thể tiếp tục.Dù sao sức khỏe của người ta không tốt, nếu có chuyện gì xảy ra, ai chịu trách nhiệm được?Lão G thì chẳng biết gì, còn cảm động nói: "Close đúng là có trách nhiệm, biết mình gánh cả FTW phía sau, nên mới giữ gìn sức khỏe như vậy."

Nguyên Trạch ôm đầu, không muốn đối đáp với G.Gary nói thêm vài câu khen Close rồi quay sang an ủi Nguyên Trạch: "Đội trưởng, đừng lo, chờ đến trận khai mạc solo, chúng ta sẽ phân thắng bại!"

Nguyên Trạch nghĩ mà đau lòng: "

Sau này..."

Mẹ kiếp, còn có thể solo được nữa không?Những người khác chẳng hiểu gì, nhưng Lục Phong đã nhìn anh một cái, nhẹ giọng: "Hẹn gặp lại."

Nguyên Trạch ngẩn người."

Hẹn gặp lại."

Lần này không phân thắng bại, nhưng sẽ còn vô số lần sau nữa.Nguyên Trạch chợt thấy cay cay nơi khóe mắt, thầm mắng: Thằng nhóc chết tiệt.Anh hiểu ý của Lục Phong.Nguyên Trạch: "Đi nào, tôi đưa cậu về khách sạn."

Trận solo này, cuối cùng cũng truyền đến tai Kim Sung Hyun.Xem xong, Kim Sung Hyun cười khẩy, gọi ngay cho Nguyên Trạch: "Lão Nguyên, anh đúng là càng sống càng thụt lùi."

Nguyên Trạch: "Cút."

Kim Sung Hyun nhướng mày, với vẻ mặt lạnh lùng chuẩn idol nhưng lại nói ra câu kỳ quặc: "Đừng có ngày nào cũng nghĩ đến ăn shit, trưởng thành chút đi.

Ba năm rồi, còn để cho Lục phải nhường, anh không thấy nhục à?"

Nguyên Trạch chẳng nói chẳng rằng, dập máy cái rụp.Chết tiệt, anh cũng biết chứ!Chỉ được chơi hai tiếng là thật, nhường cũng là thật.Nếu không, Lục Phong đã thắng từ lâu, chẳng kéo dài làm gì.Dù ở căn cứ L&P, Lục Phong ngoài mặt cứ nói mấy câu chọc tức, nhưng lại luôn dùng tiếng Trung.Trong hẻm núi, anh không muốn Nguyên Trạch thua.Đứng vững nơi đất khách quê người, ở giữa các thế lực mạnh mẽ của Bắc Mỹ cũng chẳng phải chuyện dễ dàng.Hiểu điều này, Nguyên Trạch cảm thấy nghẹn ngào.Hơn Lục Phong hai tuổi, xa cách ba năm, vậy mà đến cuối vẫn là anh được cậu ấy chăm sóc.Đúng là càng sống càng thụt lùi.Vệ Kiêu dỗ bạn trai ngủ xong thì cũng có danh sách thi đấu.Bạch Tài ngó vào xem chút, sau đó......Vệ Kiêu bước đến nhìn, sau đó......Một người mặt xám ngoét như cần phải đưa vào phòng cấp cứu, một người vui đến mức nhảy cẫng lên, chỉ muốn ôm anh Cải xoay vòng vòng.Bạch Tài: "Voãi chưởng.........:Vệ Kiêu: "Ùi Cải đại ca ngầu lòi, Cải đại ca bá đạo, Cải đại ca tay đỏ chót!"

Năm cái acc phụ của Vệ Kiêu, 4 cái trúng thưởng.Càng quá đáng hơn là, khu thi đấu Trung Quốc chỉ có 7 vị trí, Vệ Kiêu ẵm luôn 4 cái, đúng thần kỳ!Cải đại ca rầu rĩ cầu xin: "Bệ hạ, nể tình thần đây làm trâu làm ngựa vì ngài, tha cho thần khỏi tham gia trận đấu này được không?"

Khai mạc đại loạn đấu á?

Cậu ta không muốn đi, chết cũng không muốn đi.Chỗ đó là nơi dành cho một thanh niên sống kiểu "Phật hệ" như cậu ta sao?Không đời nào!Tướng sở trường của cậu ta ngoài mục sư ra thì vẫn chỉ là mục sư.Mà năng lực của mục sư, ngoài hồi máu ra thì vẫn là hồi máu.

Không thì cũng chỉ là bám trụ và quăng thuốc hỗ trợ.Tóm lại, hoàn toàn không có bất kỳ kỹ năng tấn công nào.

Việc duy nhất cậu ta làm được là hồi máu cho đồng đội, hồi đến cạn kiệt cũng chỉ biết hồi máu.Nếu bị quăng vào đại loạn đấu, cậu ta còn sống kiểu gì?Kỹ năng hồi máu không dùng được cho đối thủ, tấn công thì chỉ có thể cầm gậy ánh sáng đánh thường.

Nếu kiểu đó mà giết được ai, Cải đại ca sẽ chặt đầu đội ngũ thiết kế trò chơi làm bóng đá.Vậy nên, Bạch Tài nhất quyết không tham gia đại loạn đấu, dù chết cũng không đi."

Sống bình yên vui vẻ không tốt hơn à, sao phải tự tìm đường chết?"

Hoàng đế Vệ Long cao hứng phê chuẩn: "Được, mày vận đỏ, mày nói gì cũng được hết."

Trúng một tài khoản đã là kỳ tích, vậy mà trúng bốn cái, Cải đại ca đúng là bảo bối!Bạch Tài thở phào, cuối cùng cũng không cần phải đi chết nữa.Thật lòng mà nói, ngoài việc không muốn tham gia trận đấu để mất mặt, lý do lớn hơn là vì không chịu nổi dãy tên tài khoản phụ của Vệ Kiêu.Cầm những cái ID đó đi thi đấu, cậu ta thà đập đầu vào tường chết cho rồi.Vệ Kiêu hào hứng đi vào phòng tập, lớn tiếng thông báo tin vui."

Bốn suất nhé, Cải đại ca không đi, còn lại chia đều, mọi người đều có thể tham gia đại loạn đấu!"

Nhưng Hạng Lục dội ngay một gáo nước lạnh: "Ban tổ chức giới hạn số người mỗi đội tham gia, không được vượt quá hai."

Vệ Kiêu ngẩn ra: "Nhưng tôi đăng ký với tư cách người chơi mà!"

Chứ đâu phải tuyển thủ chuyên nghiệp, dựa vào gì mà hạn chế?Hạng Lục kiên nhẫn giải thích cho cậu hiểu.Vệ Kiêu: "..."

Cũng có chút hợp lý.Hiển nhiên, ban tổ chức đã lường trước khả năng tuyển thủ chuyên nghiệp tranh suất đăng ký nên đặt ra quy định này.Số suất trong mỗi khu vực rất hạn chế, mà những sự kiện lớn như thế này, việc tuyển thủ muốn tham gia là điều dễ hiểu.Các câu lạc bộ đều sở hữu tài khoản server quốc gia, mà cơ chế chọn suất lại có quy tắc rõ ràng: ưu tiên chọn những tài khoản xếp hạng cao.Năm tài khoản phụ của Vệ Kiêu trúng đến bốn, một phần vì Cải đại ca may mắn, phần khác vì các tài khoản này rất "đặc biệt".Thứ nhất, tất cả đều là tài khoản server quốc gia có thứ hạng rất cao.Thứ hai, chúng đều thuộc đỉnh cao của các hệ tướng khác nhau.Thứ ba, các tài khoản này không liên kết với cùng một danh tính.Hội đủ các yếu tố tiêu chuẩn, thêm vận may của "Thánh may mắn Cải đại ca", không trúng mới lạ.Vệ Kiêu buồn rầu: "Vậy là chúng ta chỉ còn một suất thôi."

Trong cả phòng tập, chỉ mình cậu thất vọng.

Ninh Triết Hàn thì muốn phất cờ cổ vũ: "Cố lên, anh Vệ!"

Việt Văn Nhạc nhìn dãy ID tài khoản, cũng nói: "Đại sư cố lên."

Mắt anh Cải đảo quanh, đầu óc tính toán: "Còn ba tài khoản, chi bằng bán lại đi."

Chắc chắn có nhiều đội đang thèm khát suất đăng ký, chẳng hạn như "con mồi béo bở" Mạc Nhiều Tiền.Cả phòng: "..."

Thật sự, nhìn dãy ID kia mà xem, liệu có ai dám dùng không?- ADC server quốc gia: Close kỹ thuật đỉnh.

- Pháp sư server quốc gia: Close thể lực tốt.

- Chiến binh server quốc gia: Close sức siêu dai.

- Đi rừng server quốc gia: Thích Close nhất!____________________Trả bài năm mới nhé, tôi tính làm đến 160 luôn mà mấy chương gần đây toàn trên 5000 chữ (khoảng 15 trang word 🙂)) nên đến giờ làm được chừng nào thì up chừng đấy.

Chúc mừng năm mới nhé!
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 158


Chương 158
Khu thi đấu Trung Quốc, tập hợp!Edit by Thuyển___________________Thần Phong đau đầu: "Vệ Kiêu, cậu nghĩ cái gì mà đặt mấy cái ID này vậy hả!"

Trong game Vinh Quang có thẻ đổi tên, giá cũng không đắt, chỉ cần 99 tệ là đổi được ngay.

Đối với tuyển thủ chuyên nghiệp, chuyện này chẳng đáng là gì, muốn đổi lúc nào cũng được.Nhưng lần này thì khác, bởi đây là ID được chọn ngẫu nhiên và đã gắn chặt với tài khoản.

Đến lúc kiểm tra, ban tổ chức sẽ xét duyệt, tài khoản và ID phải khớp nhau, không được phép thay đổi.

Vậy nên, muốn tham gia trận khai mạc Đại Loạn Đấu thì chỉ có thể dùng mấy cái ID lố lăng này!Vệ Kiêu tỏ ra rất thản nhiên: "Hồi đó còn trẻ người non dạ mà."

Trẻ người thì đúng.Còn non dạ... chết tiệt, cậu ta có lẽ đúng là non dạ thật.Đám tài khoản này của Vệ Kiêu không phải ngày một ngày hai luyện lên được.

Dù cậu có năng lực, cũng cần phải có thời gian.Gia nhập chiến đội xong, lịch trình mỗi ngày đều kín mít, làm gì có thời gian luyện tài khoản phụ, nhất là tài khoản khác hệ.

Mấy chuyện không tập trung vào công việc thế này mà để tổ huấn luyện viên biết được, thể nào cũng phải chạy bộ khắp trụ sở!Những tài khoản này đều được Vệ Kiêu luyện trước khi gia nhập đội.Một mùa giải của Vinh Quang rất dài, mà thành tích Vệ Kiêu tạo ra trước khi gia nhập đội đến giờ vẫn chưa ai phá được.

Không biết nên gọi cậu chàng là kẻ liều mạng, hay là thiên tài trời ban nữa.Cũng không có gì khó hiểu, vì dù sao cậu cũng là người từng đánh bại cả cộng đồng Vinh Quang Trung Quốc.Hồi đó, Vệ Kiêu thật sự trẻ người non dạ — ít nhất là không biết mình sẽ có ngày yêu đội trưởng.Khi đó, cậu chỉ là một fan cuồng nhiệt thuần túy của Close, những cái ID kia đều dùng để đối chọi với anti-fan.

Lên bảng xếp hạng chẳng qua là để họ thấy rằng: Close rất mạnh, mà fan trung thành của Close cũng rất mạnh!Còn về kỹ năng đỉnh, thể lực tốt, sức siêu dai...Chẳng sai chút nào.

Hai năm trước, trong ba ngày ba đêm ấy, điều Vệ Kiêu nhớ nhất về Close là:Kỹ thuật đỉnh— Solo kiểu gì cũng không thắng được!Thể lực tốt — Liên tục chiến 48 tiếng mà không biết mệt!Sức siêu dai — Tất nhiên rồi, 48 tiếng cơ mà, có người đàn ông nào mà khỏe đến thế?Những cái ID này thật sự không có ý gì khác.

Nhưng bây giờ nhìn lại... khiến người biết chuyện như Thần Phong muốn sặc chết tại chỗ.Close, cậu yêu phải thứ đồ hiếm như thế này đấy hả!Lúc mới trúng giải, Vệ Kiêu cũng hơi chột dạ, liền đổ tội cho Bạch Tài: "Sao mày cứ phải vội vàng thế, chờ tao dùng thẻ đổi tên xong đăng ký thì chết ai đâu!"

Bạch Tài oan ức vô cùng: "Ai mà biết mày lại đặt mấy cái ID như thế!"

Đến chính Vệ Kiêu cũng quên mất, mấy cái ID đó dùng lâu quá, giờ quên luôn cách đặt một cái ID tử tế là như thế nào.Cậu thở dài: "Cái ID duy nhất bình thường hơn chút, lại bị loại mất rồi."

Tài khoản phụ thứ năm thực sự là khá bình thường — "Đại Ma Vương là bố của mày" — dù cũng liên quan đến Close, nhưng ít nhất không có màu sắc gì nhạy cảm!Bạch Tài chậm rãi nói: "Yên tâm, ngay cả khi mày đồng loạt dùng cả năm cái ID này, cũng chẳng ai nghi ngờ gì đâu."

Vệ Kiêu nhìn cậu ta: "Ý mày là sao?"

Bạch Tài đảo mắt: "Làm mấy chuyện dở hơi như thế này thì mới giống mày!"

Vệ Kiêu vỗ tay: "Đúng rồi, đi ngược lại logic thông thường!"

Anh Cải: "..."

Đừng nói, đúng là vậy đấy.Ngó khắp thế giới, ừm, tự tin chút, ngó khắp cả vũ trụ, ai mà dám như Vệ Kiêu chứ?Đang trong mối quan hệ với một người đàn ông, lại còn hiên ngang dùng mấy cái ID như vậy.Nếu là người khác, chắc chắn sẽ chột dạ mà giấu giấu diếm diếm.Vệ Kiêu thì lại muốn thông báo với cả thế giới: "Tôi thèm khát đội trưởng!"

Đến mức cả thế giới cũng chẳng thể tin nổi.Huống chi, đây còn là một đứa chuyên tái phạm!Anh Cải hiểu rõ điều này, nên cũng giữ vững thái độ dửng dưng.Đến cả cậu ta còn không tin nổi Vệ Kiêu với đội trưởng đã thành đôi, thì người khác... ha ha.Không phải Quái Đế coi thường họ, mà là...Thôi được, đúng là cậu ta coi thường thật!Vệ Kiêu an tâm, mà một khi đã an tâm, cậu càng không biết xấu hổ: "Biết vậy tao đã đổi thích thành yêu luôn rồi."

ID đi rừng của cậu là "Thích Close nhất".

Hồi đó Vệ Kiêu thật sự chỉ là một kiểu thích đơn thuần, không hề có chút đen tối nào.Bây giờ thì...Tất nhiên là "Yêu Close nhất"!Bạch Tài nghẹn họng: "Anh Kiêu, đừng làm loạn nữa được không!"

Cứ như vậy, Vệ Kiêu vẫn hết sức tự nhiên và bình thản, không thấy mấy cái ID này có vấn đề gì.Cộng thêm phong cách hành xử bấy lâu nay của cậu, lại thêm tính cách không tuân theo khuôn khổ, Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc cũng không hề nghĩ theo hướng đó.Còn anh Thang thì càng không.

Từ lúc nhìn thấy ID anh đã bật cười, giờ vẫn còn dùng mấy tiếng "hahaha" làm nhạc nền cho phòng tập.Thần Phong lo lắng, nói: "Tài khoản đều là của Vệ Kiêu, cậu tự giải quyết đi."

Đây là buông xuôi, không quản nữa, cứ để cậu muốn làm gì thì làm.Cũng may bên ban tổ chức sáng suốt, đặt ra quy định từ sớm, nếu không cả đội FTW mà bị ép phải dùng những cái ID này, chắc chắn cảnh tượng sẽ... rất đặc sắc.Nói một cách tế nhị thì toàn bộ FTW đều là fan của Đại Ma Vương.Nói thẳng ra thì toàn bộ FTW đều đích thực là fan lụy!Câu lạc bộ không can thiệp, Bạch Tài lại bắt đầu rục rịch: "Lão Vệ, nếu mày tin tao, chuyện này cứ để tao lo, đảm bảo bán giá cao cho mày, chia tám hai."

Vệ Kiêu lườm: "Tao tám mày hai?"

Bạch Tài: "Nghĩ gì vậy!

Tài khoản là do tao bốctrúng, chuyện là tao làm, tất nhiên là tao tám!"

Vệ Kiêu: "Thế tài khoản do ai luyện?"

Bạch Tài: "Ơ..."

Anh Cải nhịn đau nói: "Được rồi, bảy ba.

Tao bảy, mày ba."

Vệ Kiêu chẳng thèm để ý: "Không bán."

Anh Cải: "Hả..."

Vệ Kiêu: "Toàn là đội anh em chiến hữu, tao tặng không luôn."

Bạch Tài: "Cái ĐM chứ mày không thiếu tiền thì đừng chặn đường kiếm tiền của tao chứ a a a!"

Dù sao chắc chắn sẽ có một cái cho Mạc nhiều tiền.

Đội trưởng Mạc vốn giàu nứt đố đổ vách, có moi một hai vạn từ ổng, ổng cũng chẳng buồn chớp mắt.Bạch Tài không bỏ cuộc, cứ đi theo Vệ Kiêu, chờ thời cơ hành động.Quả nhiên, người đầu tiên Vệ Kiêu liên lạc là Mạc nhiều tiền.Mạc Huy đang rầu rĩ: "Mười tài khoản phụ mà không trúng cái nào, điều kiện rút thăm này chắc chắn có vấn đề!"

Nguyệt Dạ lạnh lùng cày điểm, chẳng thèm quan tâm đến đội trưởng của mình.Mạc nhiều tiền tìm đến hỗ trợ A Linh: "Nhóc Linh này, vận may của anh mày tệ đến thế sao?"

A Linh an ủi: "Có đến hàng trăm ngàn người đăng ký mà, tỷ lệ thấp là phải rồi."

Mạc Huy: "Không phải nói rằng xếp hạng càng cao, xác suất trúng càng lớn sao?"

A Linh cố gắng mở đường giải thích: "Chắc là ban tổ chức sợ tuyển thủ chuyên nghiệp chen chúc, không cho người chơi bình thường cơ hội, nên... giới hạn theo địa chỉ IP!"

Nhóc Linh thật đúng là nhanh trí, đến lý do này cũng nghĩ ra được.Mạc Huy trầm ngâm.A Linh tiếp tục: "Thật đấy đội trưởng, chắc chắn là như vậy.

Anh nghĩ mà xem, địa chỉ IP ở trụ sở của chúng ta đều đã đăng ký hết, nếu họ loại bỏ những IP đó, chắc chắn không thể trúng được."

Ban tổ chức: Đừng, cái nồi này bọn tôi không gánh nổi.Mạc Huy thở dài: "Thôi được rồi, xem ra lần này không có duyên cùng bé Nguyệt Nguyệt đồng hành rồi."

Nguyệt Dạ lạnh lùng liếc qua: "Nếu anh muốn, tôi có thể đánh bại anh ngay bây giờ."

Mạc Huy cười tươi roi rói: "Bạo hành gia đình là không đúng đâu."

Nguyệt Dạ: "..."

Dạ thần thường xuyên nghi ngờ nhân sinh: Tại sao hai người có ảnh hưởng quan trọng nhất trong sự nghiệp của mình lại vô liêm sỉ đến thế!Một người là Mạc Mặt Dày đưa cậu đến với Vinh Quang.Người còn lại là Vệ Mặt Dày cậu hiểu ý nghĩa thực sự của Vinh Quang.Thật phiền phức!Điều cậu không biết là, khi Mặt Dày và Mặt Dày kết hợp lại với nhau, rắc rối còn tăng lên gấp bội!Mạc nhiều tiền nhận được tin nhắn WeChat của Vệ Kiêu lúc đang phát lì xì trong nhóm của đội.Đội trưởng Mạc có một thói quen tốt: tâm trạng không vui thì phát lì xì, mà còn là lì xì bốn con số, phát liên tiếp không ngừng.Tuyển thủ chuyên nghiệp cũng rất thiếu tiền, ví dụ như Nhóc Linh - một hỗ trợ nhỏ bé không biết cách làm thương mại hóa như Bạch Tài, ngày thường livestream chẳng ai xem, rất thèm tiền.May mà đội trưởng của họ thường xuyên bù đắp, nên họ mới sống sung túc thế này.Sau khi phát bảy tám nghìn tệ, Đội trưởng Mạc mới nhìn thấy tin nhắn của Vệ Kiêu.Đội trưởng Mạc tiện tay gửi ngay một phong bao lì xì trong cuộc trò chuyện riêng tư.Vệ Kiêu: "?"

Mạc nhiều tiền dùng lì xì để nhắn: [Có việc gì không?]Vệ Kiêu không nhận lì xì: [Đội trưởng Mạc, anh gặp chuyện gì vui à?]Lại thêm một phong bao lì xì nữa được gửi tới, kèm theo biểu tượng khóc lóc: [Tâm trạng không tốt.]Vệ Kiêu: "..."

Cách để tên này giải tỏa tâm trạng này thật là đặc biệt.Mạc nhiều tiền lại gửi thêm một phong bao nữa, ghi chú: [Phát lì xì cho vui.]May mà Bạch Tài không thấy đoạn chat này, không thì chắc chắn mắt sẽ xanh lè, phút chốc phản bội để gia nhập RR.Vệ Kiêu nghĩ một lúc: [Thôi, không làm phiền...]Còn chưa kịp gõ xong, Mạc nhiều tiền đã gửi thêm một phong bao lì xì, lần này ghi chú: [Không thể cùng bé Nguyệt Nguyệt đánh giải.]Vệ Kiêu hiểu ra ngay: Thì ra là vậy.[Vừa hay tôi định nói với anh, tôi có dư tài khoản, anh muốn dùng không?]Mạc nhiều tiền: [!]Vệ Kiêu điềm nhiên đáp: [Một đội chỉ được dùng hai tài khoản, mà tôi trúng bốn cái, để không cũng lãng phí.]Mạc Huy: [!!]"Đệt".

Anh ta buột miệng chửi thề trong trụ sở.Nguyệt Dạ chẳng buồn liếc anh lấy một cái, vẫn tiếp tục khoe kỹ năng.A Linh chớp chớp mắt: "Đội trưởng?"

Mạc Huy chua chát: "Quiet trúng bốn tài khoản!"

Toàn bộ phòng huấn luyện của RR: "..............."

Tại trụ sở RR.Cái vận may cứt chó gì đây!Đừng bảo lại là Bạch Tài rút trúng nữa nhé!Vệ Kiêu giải thích: [Hết cách rồi, đội tôi có một ông Thần Tài, sơ ý cái là trúng mấy cái liền.]Mạc Huy: [........................]Anh không tiếc chiếc Porsche, anh chỉ tiếc cơ hội hiếm có để tham gia trận đấu khai mạc này!Vệ Kiêu để đối phương có chút thời gian cảm thán và ghen tị, rồi mới chậm rãi hỏi: [Muốn không?]Mạc nhiều tiền: [Muốn!]Nói xong liền chuyển khoản ngay, con số dài dằng dặc kia đủ khiến Bạch Tài nhảy cẫng lên vì vui sướng.Vệ Kiêu nói: [Không cần đâu.]Mạc Huy: [Chỉ một chút tiền công thôi mà.] Thật sự là nhiều lần "một chút".Vệ Kiêu thực sự không nhận: Thứ nhất, cậu chẳng có hứng thú gì với tiền bạc, hiện tại cậu cũng không có chỗ nào để tiêu, tài khoản ngân hàng mấy trăm vạn mà đội trưởng cho cũng chỉ để đó chờ thị tẩm; thứ hai, cũng vì cậu có chút chột dạ—với những cái ID đó, nếu thực sự nhận tiền, e là RR và FTW sẽ đoạn tuyệt quan hệ mất.Ưu điểm của WeChat chính là không nhận tiền thì nó chỉ nằm đó để nhìn cho vui, hoàn toàn có quyền chủ động.Điều này khiến Mạc Huy vô cùng cảm động, ngay tại trụ sở anh ca ngợi Vệ Kiêu hết lời:"Đứa trẻ này thật hào hiệp, làm việc tốt còn không mong đền đáp."

Nguyệt Dạ: "..."

Mạc nhiều tiền: "Bảo sao nhóc Nguyệt Nguyệt thích cậu ấy như thế, thật xứng đáng!"

Nguyệt Dạ liếc anh một cái: "Tôi, không, thích, cậu ta."

Mạc Huy: "Ừ ừ, cậu chỉ thích Solo với cậu ta thôi."

Nguyệt Dạ vừa chơi xong một trận, đứng dậy đi ra ngoài hút một điếu thuốc để bình tĩnh lại.Mạc nhiều tiền tiếp tục khen Vệ Kiêu với A Linh.A Linh nói: "Quiet đã hào hiệp như vậy, chúng ta không thể làm cậu ấy thất vọng."

Mạc Huy vỗ đùi cái đét: "Có lý!

Anh phải đích thân đến cảm ơn!"

A Linh: "..."

Ý của em là đội trưởng cố gắng giành hạng nhất cơ mà.Thôi được rồi, hạng nhất không khả thi, vẫn nên đích thân đến cảm ơn vậy.Mạc nhiều tiền nhắn cho Vệ Kiêu: [Tôi qua liền đây, tài khoản tôi tự đến lấy.]Vệ Kiêu vốn định gửi tài khoản và mật khẩu qua cho anh ta.Mạc nhiều tiền lại nhắn thêm: [Cậu còn ba cái nữa đúng không?

Tôi qua chọn một cái.]Vệ Kiêu: "............"

Được thôi, anh muốn qua thì tôi cũng không cản nổi.Trụ sở RR và FTW gần nhau, cùng nằm trong Khu Thể Thao Điện Tử mới, đi chưa bao lâu đã đến.Mạc Huy không đi một mình, còn dẫn theo cả A Linh.Lý do là vì đồ đạc hơi nhiều, anh không tự mang hết được.Đúng vậy, Vệ Kiêu không nhận tiền, nhưng Đội trưởng Mạc là người trọng thể diện, nói gì thì nói cũng phải tỏ chút thành ý.Tiền không nhận, nhưng quà mang tận nơi thì chắc chắn không thể từ chối.Vệ Kiêu xuống lầu, nhìn thấy đống thức ăn cao cấp xếp chật cả cửa, ngẩn ra một lúc.Mạc Huy giới thiệu: "Cua hoàng đế và tôm hùm Úc vừa mới chuyển từ sân bay sáng nay, còn bò bít tết này cũng là loại..."

Bạch Tài đi theo sau, nhìn mà hai mắt sáng rỡ: "Đội trưởng Mạc đến chơi thì chơi, khách sáo làm gì..."

Ối trời ơi, đống đồ này chắc không dưới hai vạn, đúng là Mạc nhiều tiền, không hổ danh Mạc nhiều tiền.Vệ Kiêu chân thành nói: "Đội trưởng Mạc, thật sự không cần khách sáo thế này..."

Mạc Huy cũng chân thành không kém: "Đều là đội anh em, đừng khách sáo."

Vệ Kiêu nhấn mạnh: "Ừm, đội anh em, đúng là không cần quá khách sáo."

Nên là khi thấy ID cũng đừng đột quỵ tại chỗ nhé.Sau một hồi hàn huyên, Bạch Tài đã nhanh tay dọn hết đồ vào bếp.Cuối cùng, Vệ Kiêu cũng đưa ra tài khoản phụ của mình.Đã muốn chọn thì không thể chỉ gửi tài khoản qua, mà phải xem luôn cả ID.Mạc Huy đầy lòng cảm kích, toàn bộ sự mong đợi dồn hết vào phía trước—Đội trưởng Mạc: ".............................."

A Linh: ".............................."

Lúc này, sự im lặng còn hơn cả ngàn lời nói.

Ý nghĩ duy nhất xuất hiện trong đầu Mạc nhiều tiền: Có thể trả lại đống cua hoàng đế và tôm hùm này không, tôi muốn mang về!Vệ Kiêu vội vàng chào hàng: "Này, ID chỉ là phù du thôi, trải nghiệm mới là thật."

Mạc nhiều tiền cảm xúc phức tạp, không nói được lời nào.A Linh nuốt nước bọt khan: "Cái này... xin hỏi... là tài khoản của ai?"

Vệ Kiêu dứt khoát nhận trách nhiệm: "Đều là của tôi."

A Linh: "........................"

Bạch Tài cố hòa giải: "Không sao đâu, cây ngay không sợ chết đứng, chỉ là một cái ID thôi mà, có đáng để so sánh với cơ hội ngàn năm có một này không?"

Mạc nhiều tiền & A Linh: "..."

Thật lòng mà nói, có chứ!Bạch Tài luyến tiếc đống đồ ăn trong bếp: "Bọn tôi cũng chỉ nghĩ cho mọi người thôi.

Nếu Đội trưởng Mạc không quý trọng thì..."

Mạc nhiều tiền nghiến răng.A Linh còn chưa kịp ngăn lại..."

Được rồi!"

Mẹ nó, vì trận khai mạc, tôi chấp nhận mất mặt!Close kỹ thuật đỉnh.Close thể lực tốt.Close sức siêu dai.Mạc Huy nhức cả răng, nhìn về phía Vệ Kiêu: "Không phải nói cậu có bốn cái à?"

Ba cái này đã quá khó chọn, anh tò mò không biết cái ID thứ tư mà Vệ Kiêu giữ lại là gì.Vệ Kiêu hắng giọng: "Đội trưởng Mạc tin tôi đi, ba cái này là được nhất rồi."

Mạc nhiều tiền không tin: "Đưa tôi xem."

Vệ Kiêu chắc chắn giữ lại cái bình thường nhất.Vệ Kiêu: "...Được thôi."

Người thật thà không nói dối, "Nhất Đăng Đại Sư" quả thực không lừa anh ta.Mạc nhiều tiền nhìn cái ID thứ tư, lòng như tro tàn: "Cậu giỏi thật đấy."

So với "Thích Close Nhất", ba cái trước đúng là nhìn khá "đoan trang".Cuối cùng, Mạc nhiều tiền mang đi ID "Close kỹ thuật đỉnh".Dù chọn thế nào cũng toàn linh tinh, thà nhắm mắt chọn bừa.Tiễn Mạc Huy xong, Vệ Kiêu thở dài: "Tao đã hy sinh quá nhiều cho khu vực Trung Quốc rồi."

Bạch Tài: "..."

Hy sinh thì đúng là nhiều thật, nhưng hình tượng quang minh chính đại của khu vực Trung Quốc e là sắp sụp đổ trong một đêm!Chưa kịp nổi danh nhờ ba cúp vô địch trong năm, đã sớm ra mắt với danh hiệu "ông vua lố lăng nhất vũ trụ".Còn lại hai cái ID, Vệ Kiêu đương nhiên nhắm tới hai người của TPT.Lần này khu vực Trung Quốc chỉ có ba tuyển thủ chuyên nghiệp được mời.TPT hơi thảm, không có lấy một suất.Không phải Âu Tinh kém xa A Thụy và Nguyệt Dạ, mà là cậu ta quá an toàn, đến mức mất hết nét riêng.TPT năm ngoái có thành tích không tệ, trại huấn luyện mùa đông năm nay cũng biểu hiện xuất sắc, nhưng so với sự ngông cuồng của Nguyệt Dạ và A Thụy, cuối cùng vẫn thiếu một chút sắc bén.Trong trường hợp chỉ có ba suất, Âu Tinh không được chọn cũng là điều hợp lý.Bên TPT tình cảnh cũng chẳng khác gì RR, toàn đội không ai trúng được một tài khoản nào trong đợt bốc thăm.Phó Lê đã chuẩn bị sẵn tâm lý: "Chờ xem sao, rồi tìm cơ hội mua lại tài khoản."

Âu Tinh lầm bầm: "Đội trưởng... em có thể..." không đi được không, trận đại loạn đấu trăm người, em chắc chắn sẽ bị đánh bẹp như giẻ lau.Phó Lê nhìn sang.Âu Tinh vội sửa: "Em có thể đi!"

Đội trưởng Phó còn chưa kịp liên lạc với người bán, Vệ Kiêu đã chủ động dâng mình đến cửa.Nghe nói cậu nhóc này trúng liền bốn tài khoản, tâm trạng của Phó Lê phức tạp vô cùng, y hệt như Mạc nhiều tiền.Âu Tinh kinh ngạc: "Là do tay anh Cải hả?

Tay anh ấy hên đến thế cơ à!"

Vệ Kiêu khiêm tốn: "Bình thường thôi, anh Cải mới là thần đỏ."

Phó Lê là người thông minh, đi thẳng vào vấn đề: "Hai tài khoản đó tôi lấy cả, điều kiện là thông tin từ trận khai mạc sẽ được chia sẻ với các cậu."

Vệ Kiêu: "!"

Câu nói "thông minh quá hóa đần" chưa bao giờ đúng như lúc này, Đội trưởng Phó đã thể hiện hoàn hảo.

"Được chứ?"

Tiền tài không thể lay động Vệ Kiêu, nhưng thông tin từ Phó Lê thì lại quá hấp dẫn!Tại sao nhiều đội tuyển lại muốn tham gia trận khai mạc đại loạn đấu như vậy?Một là sự kiện toàn cầu hoành tráng này không thua gì chung kết thế giới, xuất hiện ở đó có thể mở ra nhiều cơ hội trong tương lai.Hai là nó diễn ra ngay trước thềm giải đấu thế giới, cơ hội đối đầu với các tuyển thủ toàn cầu có giá trị rất lớn.Mồi câu của Phó Lê quá béo bở, Vệ Kiêu không nhịn được: "Thật không?"

Phó Lê không biết Mạc nhiều tiền đã trả bao nhiêu cho Vệ Kiêu, nhưng TPT có tiềm lực riêng, anh đáp: "Ừ."

Vệ Kiêu: "Tôi chụp màn hình làm bằng chứng đấy nhé!"

Phó Lê cau mày: "Tôi sẽ không nuốt lời."

Vệ Kiêu nghĩ bụng: Trước khi nhìn thấy ID thì đúng là ngài không nuốt lời, nhưng sau khi thấy thì...Hình ảnh Mạc nhiều tiền lúc ra về, cứ như muốn lôi quà tặng về lại, vẫn còn rất sống động trong đầu.Vệ Kiêu xác nhận lần nữa: "Tôi cung cấp hai tài khoản có thể tham gia trận khai mạc, còn đội trưởng Phó sau khi thi đấu sẽ chia sẻ thông tin với FTW."

Phó Lê: "Ừ."

Vệ Kiêu: "Bất kể xảy ra chuyện gì cũng không được đổi ý."

Phó Lê lập tức nhận ra điều gì đó không ổn: "Tài khoản có vấn đề à?"

Vệ Kiêu thản nhiên: "Tài khoản không có vấn đề gì, chắc chắn có thể tham gia."

Đúng là tài khoản không có vấn đề gì, chỉ có ID là vấn đề mà thôi.Tính toán đến mấy, người được mệnh danh là "thần toán" của Vinh Quang như Phó Lê, cũng không thể đoán trước được nước đi "nghịch thiên" của Vệ Kiêu.Phó Lê gật đầu: "Được."

Vệ Kiêu lập tức gửi liền hai tài khoản cùng giấy chứng nhận của ban tổ chức.Khi nhìn thấy hai ID đó—Đội trưởng Phó: "......................................."

Người đàn ông từng được gọi là vững vàng như núi Thái Sơn, lúc này: Điên!

Mất!

Rồi!Âu Tinh ghé qua nhìn—Cậu lập tức bật chế độ "em bé mít ướt": "Đội trưởng... em không muốn..."

Phó Lê: "Im miệng!"

Và thế là, các tuyển thủ chuyên nghiệp khu vực Trung Quốc đã tập hợp đầy đủ.Ba người được mời chính thức: FTW.Close, 3U.Sleep, RR.Moonlit.Bốn tổ hợp thần thánh: Close kỹ thuật đỉnh, Close thể lực tốt, Close sức siêu dai, và Thích Close nhất.Đừng hỏi, hỏi chính là muốn bóp chết nhóc điên đó!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back