Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Vinh Quang - Long Thất

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vinh Quang - Long Thất
Chương 129


Chương 129
Ngài Lục, nếu trong ba giây không đồng ý thì em sẽ tăng lãi suất!Edit by Thuyển____________________Viết một bức thư tình dài một vạn từ có vẻ khó, nhưng Vệ Kiêu không muốn làm khó bạn trai: "Hay là đợi anh về rồi solo một vạn trận?"

Nói xong, cậu lại nhớ đến lần hai người gặp lại nhau, LU đã mua một vạn trận để chơi cùng, cậu bật cười: "Ông chủ?"

Lục Phong nghe thấy giọng cậu không giả vờ, thực sự rất vui vẻ, thở phào nhẹ nhõm: "Không cần."

Vệ Kiêu định chơi xấu tiếp.Lục Phong: "Thôi thì viết thư tình đi."

Vệ Kiêu: "!"

Chỉ đùa thôi mà, không ngờ lại trúng thưởng."

Thật sao?"

"Ừm."

"Một vạn từ?"

"Được."

"Gửi cho em?"

"Không thì ai?"

"............Chết tiệt!"

Vệ Kiêu không kìm nén được, liếm môi nói: "Đội trưởng, em là người rất thật thà, em sẽ coi là thật đấy!"

Quỷ sứ giới Vinh Quang đúng là thật thàLục Phong: "Không sao."

Tim Vệ Kiêu đập loạn xạ: "Cái này, có thể trả trước không?"

"Hửm?"

"Anh đọc cho em nghe phần đầu trước đi."

"......"

"Hay thôi, đừng viết nữa, cũng đừng đánh máy, viết tay một vạn từ rất mỏi, anh đọc cho em nghe đi, chúng ta trả góp, em không tính lãi!"

Chỉ có nhóc điên Vệ mới nghĩ ra được như thế!Lục Phong cười nhẹ: "Bé con à."

Tai Vệ Kiêu đỏ ửng: "Ừm."

Đáp lại rất ngoan ngoãn.Giọng Lục Phong đột nhiên trầm xuống: "Về khách sạn sớm để xem lại trận đấu, anh tắt máy đây."

Vệ Kiêu: "............"

Mở đầu của bức thư tình dài một vạn từ của hắn chính là về khách sạn xem lại trận đấu!Tuy nhiên, chỗ này thực sự không nên ở lại lâu, suy nghĩ đến thời gian này, Lục Phong có lẽ vẫn đang ở bệnh viện, Vệ Kiêu cũng không dám làm phiền hắn nữa, chỉ nhắn tin: "Một vạn từ nhé!"

Lục Phong không trả lời.Vệ Kiêu càng thêm hứng thú: "Anh Lục, nếu trong ba giây không trả lời thì chúng ta sẽ tính thêm lãi!"

3, 2, 1.Lục Phong trả lời: "Tăng lãi rồi sao?"

Vệ Kiêu: ".................."

Đội trưởng không trả lời cậu, có phải cố ý chờ tăng lãi không?Con nợ này sao mà đáng yêu quá vậy!Vệ Kiêu không nỡ rời đi, dựa vào tường để nhắn tin cho anh ấy.Tắt máy rồi Vệ Kiêu có thể nghiêm túc hơn một chút, nói chuyện một cách đứng đắn, chủ yếu là về trận đấu.Giỡn thì giỡn, nghịch thì nghịch, ngọt thì ngọt, nhưng việc chính cũng không được quên.Đội trưởng gọi điện vào lúc này, chắc chắn là lo lắng, Vệ Kiêu không muốn hắn phải lo.Trận đấu giữa FTW và 3U, trước khi bắt đầu, Vệ Kiêu đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ.Cậu đã thức khuya xem lại tất cả các trận đấu của 3U trong nửa năm qua, bao gồm cả vài trận đấu trong trại huấn luyện mùa đông.Càng xem càng bình tĩnh, càng xem càng nắm chắc trong lòng.3U năm nay chắc chắn là một đội mạnh, những pha xử lý ấn tượng trong trại huấn luyện mùa đông đủ để đưa họ vào đội hình hạng nhất.A Thụy không cần phải nói, là một người đi rừng xuất sắc.Lý Thuần và Ninh Triết Hàm đều là đường giữa toàn năng, dù là pháp sư tầm gần hay tầm xa đều có thể chơi tốt.Nhóc Ninh chưa phát triển sang kiểu chơi hỗ trợ, Lý Thuần đã có phong cách riêng.Kem Que là người mới ở 3U, một vị trí đường trên khá ổn định, đã hòa nhập khá tốt với đội.U U là cựu binh của 3U, không có điểm nào xuất sắc, nhưng rất hợp với lối chơi hiện tại của 3U, có khả năng phối hợp tốt với A Thụy, là một ADC hệ ăn cỏ hiếm có.Người mà Vệ Kiêu thực sự để ý là Tòng Dật.Nhiều người khi nhắc đến 3U đều nghĩ đến A Thụy - Tòng Dật giống như một sự bổ sung, như chiếc lá xanh tô điểm cho A Thụy.Nhưng nếu tìm hiểu kỹ hơn, sẽ thấy Tòng Dật không phải là sự bổ sung, cũng không phải là chiếc lá xanh, hắn là ống ngắm trên khẩu súng bắn tỉa, là dầu bôi trơn trên động cơ, là nhiên liệu thúc đẩy tên lửa!Không có hắn, sẽ không có A Thụy như hiện tại, và sẽ không có 3U như hiện tại.Người đàn ông ẩn mình này mới là động lực thúc đẩy 3U tiến lên!Sau khi xem xét kỹ lưỡng về 3U, Vệ Kiêu ước tính tỷ lệ thắng của họ chỉ là ba phần.Có thể giành được chiến thắng trong ván đầu tiên, và buộc 3U phải tung ra đội hình rõ ràng đã được giữ bí mật đến cuối cùng, Vệ Kiêu chỉ cảm thấy là mình đã lãi lớn!Phong tặc à.A Thụy chơi hay đấy.Cậu cũng có thể thử xem.Đi con đường của người khác, để người ta không có đường để đi —— Mượn châm ngôn của TPT một chút vậy.Sau khi nhắn được một lúc lâu, Lục Phong hỏi cậu: "Thua trận, thật sự không buồn sao?"

Làm nũng một chút thì được, nhưng lúc nghiêm túc thì...Vệ Kiêu: "Có gì mà phải buồn, 3U mạnh như thế, em còn vui không kịp."

Lục Phong: "?"

Vệ Kiêu hỏi lại hắn: "Đội trưởng, tại sao chúng ta FTW phải giành chức vô địch thế giới?"

Lục Phong: "..."

Đúng vậy, Vệ Kiêu luôn biết cách chạm đến trái tim hắn: "Là vì khu thi đấu Trung Quốc, phải không?"

Close có muốn vô địch thế giới ư?FTW có muốn vô địch thế giới ư?Phải là khu thi đấu Trung Quốc muốn!Giành được chiếc cúp vô địch thế giới, không chỉ là vì FTW, mà còn là để chứng minh với toàn thế giới rằng – khu thi đấu Trung Quốc không yếu!Vô số tuyển thủ của khu thi đấu Trung Quốc, hàng triệu người hâm mộ của khu thi đấu Trung Quốc, ba năm dài đằng đẵng đầy u ám của khu thi đấu Trung Quốc...Tất cả đều cần một sự chứng minh!Họ muốn dùng chiếc cúp vô địch thế giới để nói với tất cả người hâm mộ, nói với hàng triệu game thủ, nói với toàn thế giới: Vinh quang thuộc về chúng ta!Vì vậy...Thấy 3U mạnh, Vệ Kiêu vui mừng từ tận đáy lòng.Cậu không muốn chỉ mình FTW mạnh nhất, mà là khu vực Trung Quốc vươn lên!Một chức vô địch như thế mới có giá trị, mới có ý nghĩa.Một khu vực Trung Quốc như thế mới có thể khơi dậy sức sống vốn có của nó!Lục Phong hạ mi mắt, những ngón tay gõ trên bàn phím thật nhẹ nhàng: "Đúng."

Dù cách Vệ Kiêu hàng vạn dặm, không thể nhìn thấy nhau, nhưng khi ngẩng đầu lên, dường như hắn đã nhìn thấy—Ánh nắng lúc 10 giờ, mặt trời rực rỡ, chiếu sáng cả thế giới.Hai người trò chuyện đến hơn mười phút, Vệ Kiêu thực sự nên quay lại.Cậu cất điện thoại đi và quay trở lại, khi đi ngang qua nhà vệ sinh thì rẽ vào.Một lát nữa đi xe mất hơn nửa tiếng, tốt hơn là nên đi vệ sinh trước.Hội trường khá lớn, khu vực hậu trường được phân chia rõ ràng, trước khi chờ trận đấu, họ và 3U ở trong khu vực chung, vì vậy cuộc phỏng vấn được thực hiện cùng nhau.Khi trận đấu kết thúc, họ được đưa đến sân khấu khác nhau.FTW và 3U là trận thứ hai, còn một trận đấu nữa.Dường như là RR và HU.RR không cần phải nói, là "kẻ thù lâu năm" trong cùng một nhóm, luyện tập đến phát ngán.HU thuộc nhóm B, Vệ Kiêu không biết nhiều, FTW cũng chưa từng có trận tập nào với họ.Nhưng câu lạc bộ này gần đây khá nổi tiếng, đã mua một tuyển thủ ngôi sao từ khu vực châu Âu, toàn bộ đội hình đều được thay máu, thậm chí cả đội ngũ huấn luyện cũng được cải tổ, đầy triển vọng.Vệ Kiêu vừa bước vào nhà vệ sinh đã nghe thấy tiếng động.Cậu không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ rằng RR hoặc đội HU đã đến.Rồi cậu nghe thấy tiếng tranh cãi."

Thế nào?

Thang Thần vốn dĩ đã gà, làm dự bị cho Nguyên Trạch hai năm, cuối cùng vẫn bị người ta đá ra""Có cái nhẫn vô địch thì ghê gớm lắm sao, làm dự bị cho chiến đội thần thánh, một con chó cũng làm được."

"Đủ rồi đấy, Thang Thần mà có chút năng lực, FTW của mấy người có tệ hại đến mức này không?"

"Thật là buồn cười, đội vô địch thế giới ngày nào, thua cả đội hạng bét như 3U, còn mặt mũi mà nói nữa."

"Nếu là tôi thì đã về nhà nuôi lợn từ lâu rồi, ở đây làm gì cho xấu mặt."

"À, Close của mấy người chắc cũng sang Bắc Mỹ nuôi..."

"Đệt mẹ mày..."

Việt Văn Nhạc xông tới.Vệ Kiêu nhanh tay lẹ mắt, ngăn Việt Văn Nhạc lại.Nhà vệ sinh ở hậu trường không lớn, chỉ có ba bồn rửa, nhưng có bốn người đang đứng.Một bên là hai người mặc đồng phục đội HU với khuôn mặt lạ lẫm, một bên là Việt Văn Nhạc và Ninh Triết Hàm.Việt Văn Nhạc và Ninh Triết Hàm không biết đã đứng đó bao lâu, lúc này một người thì mặt đỏ bừng, một người thì mặt tái mét, rõ ràng là rất kích động.Người nói chuyện là một người đàn ông tóc ngắn, cao ráo, lông mày rậm, mắt nhỏ, sống mũi cao, ngũ quan rất sắc nét, nhưng khí chất lại có phần sắc bén, cay nghiệt.Hai người của HU nhìn thấy Vệ Kiêu, không coi là chuyện gì, vẫn tiếp tục khiêu khích: "Sao, tệ mà không cho người ta nói?"

"Ở FTW tệ hại nhất chắc là Close nhỉ, nhìn lại chiến đội thần thánh ngày trước, ngoài anh ta ra, ai mà không thành công?"

"Xem ra, anh ta đi Bắc Mỹ không phải để chữa vai, mà là đi tìm bến đỗ mới thì phải."

Việt Văn Nhạc phát điên: "Mày mẹ nó im mồm!"

Người nọ cười: "Sao, muốn đánh tao à?"

Việt Văn Nhạc: "Mày..."

Người nọ tự tin nói: "Đánh đi, muốn bị cấm thi đấu thì cứ đánh."

Hậu trường có đầy camera, ai dám động đến một ngón tay thôi thì chắc chắn không yên với vụ này.Vệ Kiêu bình thường nhìn có vẻ gầy gò, nhưng thật ra rất khỏe, cậu giữ chặt Việt Văn Nhạc, không để cậu ta hành động thiếu suy nghĩ.Người nọ nhìn Vệ Kiêu: "Cậu là Quiet?"

Vệ Kiêu lạnh lùng nhìn gã: "Không phải."

Người nọ nhướng mày.Vệ Kiêu: "Tao là cha mày."
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 130


Chương 130
Sợ nợ em quá nhiều, cả đời không trả hếtEdit by Thuyển___________________Lời này khiến người đối diện sắc mặt lập tức sa sầm: "Thằng nhóc mày..."

Vệ Kiêu liền phản đòn: "Sao, muốn đánh bố mày à?"

Người nọ: "..."

Vệ Kiêu tiếp tục: "Đánh đi, nếu muốn bị cấm thi đấu thì cứ đánh."

Hai câu này gần như giống nhau, nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác.Người của HU cố tình gây sự, cực kỳ ghê tởm; còn Vệ Kiêu thì như một chiếc búa sắt đập vào mặt hắn, cực kì hả giận.Việt Văn Nhạc bình tĩnh trở lại, không cần Vệ Kiêu giữ lại nữa.Người nọ bị Vệ Kiêu đốp chát lại, mặt mày khó coi, vẫn muốn khiêu khích: "Mấy người..."

Vệ Kiêu lập tức cắt lời, không cho hắn cơ hội nói thêm:"Đừng có mà lảm nhảm, khi chú Thang của mày chơi game mày còn không biết chữ Vinh Quang viết thế nào đâu."

"Có một chiếc nhẫn vô địch thật sự rất đáng nể, FTW có năm chiếc, HU thì sao?"

"Ôi, không có cái nào cả, không sao, sau này cũng chẳng có được."

"Tụi này cũng không cần phải về nhà nuôi lợn, ngay trước mắt đây không phải là một con sao."

Vệ Kiêu có trí nhớ tốt, những lời khiêu khích của người HU trước đó cậu nhớ rõ ràng rồi trả lại từng chữ từng câu.Mấy chuyện khiêu khích này đến tay Vệ Kiêu có thể làm người khác tức hộc máu.Người HU càng lúc càng khó coi, Vệ Kiêu đột nhiên tiến lại gần, đôi mắt đen nhánh của cậu chăm chăm nhìn vào gã, cảm giác áp bức như một lưỡi dao lạnh lẽo, sắc bén: "Đừng có nhắc đến Close."

Người đó cười nhạo, tưởng rằng đã tìm được điểm yếu của Vệ Kiêu: "Sao, Close..."

"Còn nói thêm một câu nữa," giọng Vệ Kiêu rất nhẹ, nhưng có vẻ như ai cũng không thể ngăn cản được sự điên cuồng, "Tao sẽ khiến mày cả đời này không bao giờ có thể đụng vào Vinh Quang nữa."

Người đó nghẹn đến mức không nói nên lời.Gã không dám nói.Gã thấy trong ánh mắt của Vệ Kiêu sự hung ác liều lĩnh—Nếu còn chửi Close, tao thà bị cấm thi đấu cũng phải đánh cho mày tàn phế.Khi trở về phòng nghỉ, Thần Phong nhìn thấy bầu không khí của ba đứa nhỏ có vấn đề:"Có chuyện gì vậy?"

Việt Văn Nhạc không lên tiếng, Ninh Triết Hàm không dám phát ra tiếng, chỉ lén nhìn Vệ Kiêu.Thần Phong nhìn Vệ Kiêu: "Nói?"

Vệ Kiêu mặt mày nặng nề: "Gặp phải hai con gián."

Thần Phong: "..."

Anh Cải hiểu ra: "Đm, bọn này tẩn nhau với họ đấy chứ."

Chuyện này xảy ra ngay dưới mắt của ban tổ chức, nếu động tay động chân, FTW có thể sẽ gặp rắc rối trong mùa giải này.Việt Văn Nhạc nói nhỏ: "Không."

Cậu cảm thấy xấu hổ, nếu không có Vệ Kiêu kịp thời đến, có thể...Nhưng khi nghĩ đến việc người đó đã xúc phạm Thang Thần, Việt Văn Nhạc nắm chặt tay—Chết tiệt!Những thành quả của một người đã nỗ lực nhiều năm, chỉ vì lũ chó đó mà trở nên vô giá trị.Vệ Kiêu quay sang hỏi Thần Phong: "Huấn luyện viên, khi nào thì đấu với HU?"

Thần Phong: "HU?"

Anh hiểu rồi, "Các cậu đã gặp họ à?"

Bạn nhỏ Ninh gật đầu, nói nhỏ: "Trong nhà vệ sinh..."

Cậu nói một cách mơ hồ, không dám nhắc đến tên Thang ThầnMặc dù không nhắc đến, nhưng Thang Thần cũng đoán ra, không hề buồn, ngược lại cảm thấy ấm lòng.Tụi nhỏ đang lo lắng cho anh.Sắc mặt Thần Phong trở nên lạnh lùng, hỏi Việt Văn Nhạc: "Sao, nếu không có Vệ Kiêu can thiệp, cậu còn định đánh lũ chó đó à?"

Việt Văn Nhạc: "..."

Thần Phong cốc đầu Việt Văn Nhạc: "Bao giờ cậu mới sửa được cái nết này vậy?"

Việt Văn Nhạc nhanh chóng nhận lỗi: "Xin lỗi."

Thần Phong: "..."

Thằng nhóc Việt Văn Nhạc này, bình thường như cún nhỏ yên tĩnh, nhưng chỉ cần bị chọc phát là lập tức trở thành chó điên, còn là kiểu giết địch 1000 thì tổn hại 800 nữa.Nhưng khi về nhà lại thật sự ngoan ngoãn, nhất là trước mặt Thần Phong, từ trước đến nay huấn luyện viên nói một không có hai, nói hai không có ba, rất tôn trọng 'người lớn'Thần Phong đã thuộc làu làu lịch trình thi đấu: "Trận cuối cùng của tuần sau chúng ta sẽ đấu với HU"Vừa nói xong, mắt ba đứa nhỏ sáng rực lên.Ninh Triết Hàm: "Đánh chết họ!"

Việt Văn Nhạc: "Thắng 2:0 luôn!"

Thần Phong dội cho mấy đứa nhỏ một chậu nước lạnh: "Nhưng HU năm nay không yếu đâu"Lời này Thần Phong nói không hề sai, kết quả của trận đấu cuối cùng trong ngày hôm đó rất bất ngờ.RR đấu HU, khán giả đều nghiêng về RR hơn.RR đã làm mưa làm gió ở trại huấn luyện mùa đông, khí thế đỉnh cao, đặc biệt là đường giữa Nguyệt Dạ khiến fan phải la hét không ngừng.Trong trận này, người hâm mộ RR chiếm gần như toàn bộ khán đài, liên tục gọi tên Nguyệt Dạ, Mạc lắm tiền, đèn bảng lóe sáng khắp nơi.Trái lại, HU có ít người hâm mộ, một nhóm nhỏ ngồi đó, có vẻ như toàn người thân, giống như chiếc thuyền nhỏ bị biển cả bao quanh, máy quay lia tới khiến người ta thấy thương cảm.Một đội càng có nhiều người hâm mộ thì càng có nhiều antifan, và RR cũng không thiếu antifan.Người hâm mộ hò hét rằng trận này chắc chắn thắng, sẽ thắng tuyệt đối, RR sẽ giữ vị trí số một trong bảng xếp hạng.Antifan lại trêu chọc: "Bây giờ mà thua thì buồn cười lắm, chờ xem chó R khóc lóc thảm thiết"Sau đó.........Miệng antifan đúng là thiêng vl.Hội Vệ Kiêu vừa tới khách sạn, anh Cải sợ hãi kêu lên: "RR thua rồi"Mọi người đều nhìn sang.Bạch Tài giơ điện thoại lên: "2:0..."

Không chỉ thua, mà RR còn bị HU đánh bại hoàn toàn!Việt Văn Nhạc cau mày, Ninh Triết Hàm cũng trợn tròn mắt, Vệ Kiêu nhìn vào thời gian của trận đấu: "Trận đột tử à?"

Trận thứ hai diễn ra quá ngắn, chưa đến bốn mươi phút, RR đã thua?Thần Phong liếc qua, gõ bàn: "Đừng lo chuyện của người ta nữa, lo xem lại trận 2:1 của chúng ta đi."

Tối nay, bảng A thực sự khốn đốn.Đầu tiên là FTW thua 3U, sau đó RR thua HU.Mọi người đều nghĩ FTW sẽ bị RR giành mất vị trí đầu bảng A, nhưng không ngờ...FTW vẫn đứng đầu, còn RR lại rơi xuống thứ ba vì tỷ số thắng thua của trận đấu (ý là FTW dù thua 2:1 thì vẫn có ván thắng nên xếp đầu, RR không ăn được thêm điểm nào nên mới tụt hạng)Trên mạng nổ tung, một đám người chửi bới, chỉ trích Nguyệt Dạ gà, mắng Mạc lắm tiền kém cỏi, trách RR khiến họ mất đi tiền đặt cược (một loại tiền trong game).FTW không để tâm đến điều đó, họ đã phân tích lại trận đấu suốt năm giờ đồng hồ, xem từ đầu đến cuối cả ba trận.Trận đầu tiên FTW thắng 3U, nhịp độ tổng thể khá tốt, không có vấn đề lớn.Trận thứ hai FTW thua 3U, một phần do sức khỏe của Thang Thần không tốt, một phần khác là do Việt Văn Nhạc bị người ta cho ăn hành nhiều quá, tóm gọn lại là sau này vẫn nên Ban cuồng tặc của A Thụy.Trận thứ ba không chỉ là trận đấu dài nhất, mà còn là trận có thời gian phân tích lại lâu nhất.Kỵ sĩ Thời không của Thang Thần, Đạo tặc Bóng đêm của Vệ Kiêu, Phong tặc của A Thụy, Cầm thuật sĩ của Lý Thuần......Một trận đấu với rất nhiều điểm sáng, đáng để học hỏi nhiều lần.Nếu nói rằng trận đấu là một buổi học trên lớp, thì phân tích lại trận đấu chính là bài tập về nhà.Trên lớp thì nghiêm túc học bài, sau khi về nhà lại làm bài tập, rất nhanh sẽ tiến bộ.Sau khi phân tích lại trận đấu, mọi người đều đi ngủ sớm.Vệ Kiêu nhìn thời gian, không nhịn được gọi điện thoại cho Lục Phong.Lục Phong đang xem L&P thi đấu, đứng dậy rời khỏi sân đấu, đi đến một nơi yên tĩnh: "Chưa ngủ à."

Giọng Vệ Kiêu lười biếng: "Thư tình đâu."

Lục Phong hạ giọng: "Đợi về rồi..."

Vệ Kiêu: "Không chịu, em muốn nghe bây giờ cơ."

Lục Phong dỗ dành anh: "Ngoan, ngủ sớm đi."

Vệ Kiêu đe dọa anh: "Thế thì em sẽ tính lãi đấy!"

Lục Phong: "Được."

Vệ Kiêu mắt lim dim: "Đội trưởng, anh đúng là nợ nhiều không sợ nhỉ."

Lục Phong nghe thấy cậu đang buồn ngủ, giọng càng nhẹ nhàng: "Cũng có lo chứ."

Vệ Kiêu nhắm mắt, khóe miệng cong lên: "Ừm?"

Giọng nói từ tốn của Lục Phong dần đưa cậu vào giấc ngủ: "Sợ nợ em quá nhiều, cả đời này trả không hết."

Vệ Kiêu cười, lòng ngọt ngào như được thoa mật: Vậy thì kiếp sau, kiếp sau nữa, kiếp sau sau nữa...

đều sẽ ở bên nhau.Ngày hôm sau, FTW trở về thành phố S.Chỉ rời đi một hai ngày, nhưng khi trở về căn cứ lại có cảm giác thoải mái không thể tả.Đậu Tương đã dựng hai tai lên, vừa thấy họ xuống xe liền chạy ào tới.Con Husky này từ khi chuyển đến căn cứ, khu vực hoạt động rộng hơn, ăn uống tốt hơn, ngày càng rắn chắc, bộ lông đen bóng của nó bay phấp phới trong gió, mượt mà đến mức có thể quay quảng cáo dầu gội đầu!Bạn Đậu chạy ào đến, trước khi đến gần đám người liền khựng lại một chút.Đầu chó ngẩng lên nhìn bốn phía: "Ẳng?"

Chú đẹp trai của con đâu rồi!Vệ Kiêu vồ lấy nó: "Đồ chó này!"

Không thèm để ý cha mày chút nào cả.Đậu Tương chỉ cọ cọ cậu cho có, tiếp tục nhìn đông nhìn tây.Vệ Kiêu ghen tị: "Thế mày là con ai!"

À, con của cậu cũng là con của đội trưởng mà nhỉ, bạn Đậu là một bạn chó rất hiểu chuyện.Tuần này của FTW khá nhẹ nhàng, sau hai ngày nữa sẽ có một trận đấu, không có gì thách thức, thắng dễ dàng.Đến thứ hai, bảng xếp hạng mới của các tổ được công bố.Bảng A đứng đầu là FTW, RR bò lên thứ 2.Bảng B đứng đầu là 3U, bất ngờ là thứ hai không phải là TPT mà là HU.Nhìn thấy đội này, Việt Văn Nhạc cảm thấy không thoải mái, nhai snack khoai tây rộp rộp.Thang Thần vẫn cười hiền lành: "HU năm nay khá mạnh nhỉ"Nhóc Ninh nhớ tới mấy lời họ xúc phạm anh Thang thì khó chịu: "Nhân phẩm chẳng ra gi!"

Thang Thần biết mấy đứa nhỏ đang mang thù, xoa xoa đầu bọn họ rồi nói: "Được rồi"Xong quay đầu lại hỏi Thần Phong: "Chúng ta có nên hẹn HU đấu tập không?"

Thần Phong trầm ngâm một lúc.Vệ Kiêu: "Cứ để tuần sau rồi đánh luôn"Thần Phong nhìn cậu: "Đừng đểVệ Kiêu không giải thích gì thêm.Cậu luôn cảm thấy đội HU này có vấn đề, lối chơi bất chính, cậu không có chứng cứ cụ thể, không dám nói lung tung, nhưng linh cảm của cậu rất chính xác.Cậu đã xem lại trận đấu mà RR thua.RR bị lụt nghề chỉ sau một đêm ừ?Hay HU thực sự mạnh đến mức có thể đè bẹp RR?Không, nếu xem lại phân tích trận đấu, Nguyệt Dạ giống như bị dính chú.Đó đâu phải là đang đánh trận?

Rõ ràng là đang phát điên.Trận đầu tiên, Nguyệt Dạ chọn Tiên Thuật Sĩ, đây là tướng nổi danh cậu chơi rất tốt, trong trại huấn luyện mùa đông đã dùng để vùi dập Tạ Hòa.Nhưng trong trận này, Tiên Thuật Sĩ chơi không theo một lối nào cả.Cứ muốn thể hiện, cứ muốn tung ra chiêu 'mây ngàn tầng'.Chiêu 'mây ngàn tầng' là một thao tác rất khó của Tiên Thuật Sĩ, tương tự như chiêu chín đạo hồ quang của Đạo tặc bóng đêm, là một chuỗi combo rất khó điều khiển.Giống như toàn bộ Vinh Quang không có nhiều người có thể tung ra chiêu chín đạo hồ quang, cũng hiếm có người chơi Tiên Thuật Sĩ có thể tung ra được chiêu 'mây ngàn tầng'.Chuỗi combo này rất phụ thuộc vào trạng thái, nếu tung ra sẽ rất mạnh mẽ, nhưng một khi tuyển thủ quá chú tâm vào việc tung chiêu, sẽ phá hỏng nhịp độ trận đấu.Ván đầu tiên, Nguyệt Dạ vì thế mà thất bại.Ván thứ hai, HU vẫn không cấm Tiên Thuật Sĩ, rõ ràng là thả cho Nguyệt Dạ chơi.Nguyệt Dạ cũng bị ám ảnh, ngay lập tức chọn Tiên Thuật Sĩ, kết quả...2:0, thua thảm hại.Mấy ngày nay FTW không hẹn RR đấu tập, không biết thằng nhóc Nguyệt Dạ đó thế nào rồi.Vệ Kiêu mở điện thoại, muốn xem trang chủ của RR để xem tình hình gần đây của họ.Cậu chưa kịp tìm đến trang chủ của RR thì đã thấy hàng nghìn lượt tag.Vệ Kiêu mở ra, thấy nội dung: HU.Hàn Cổ @FTW.Quiet, cậu thật sự có thể tung ra được chín đạo hồ quang sao?
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 131


Chương 131
Đã hỏi ý kiến kiếm của Nhất đăng đại sư chưa!Edit by Thuyển__________________Câu này sặc mùi mở ám.Bị tag như vậy thì có nên trả lời không đây?Nếu phớt lờ, đều là tuyển thủ chuyên nghiệp với nhau, về sau còn có trận đấu nữa, đến lúc đó sẽ rất lúng túng.Còn nếu quan tâm thì phải làm gì?Có nên trả lời không đây.Cho dù thế nào thì cũng có bẫy hết.Độ nổi tiếng hiện tại của Vệ Kiêu rất cao, số lượt chia sẻ tăng vọt, fan và antifan cãi nhau túi bụi.Fan: [Không giấu gì, Đạo tặc Bóng đêm là tướng tổ truyền của FTW, chín đạo hồ quang muốn tung thì tung nhá]Antifan: [Mèo mù vớ được chuột chết thôi, cậu ta có muốn cũng không làm được đâu]Fan: [Bọn ngu xuẩn, Đại sư của tụi này chỉ đang khiêm tốn hơn]Antifan: [Haha, tại sao lúc đấu với 3U lại không dùng]Fan: [Tại vì không cần nhá]Antifan: [Bớt ngụy biện đi]Vệ Kiêu tiện tay lướt qua, toàn là bình luận điều hướng dư luận.Làm sao mà cậu không nhận ra được chứ!Từ lâu đã nghĩ đội HU này không tử tế, không ngờ lại hèn hạ đến thế.Một dòng tweet hướng thẳng vào Vệ Kiêu, rõ ràng là khẳng định rằng Vệ Kiêu không quen thuộc với chiêu chín đạo hồ quang.Đầu tiên là khiêu khích, châm biếm, rồi kích động cảm xúc của fan, như thể đang nướng Vệ Kiêu trên ngọn lửa.Một khi Vệ Kiêu để tâm, thì mọi chuyện sẽ hỏng bét.Đến khi hai đội thi đấu, Vệ Kiêu có dùng Đạo tặc Bóng đêm không?Nếu dùng Đạo tặc Bóng đêm thì có thể tung ra Đạo tặc Bóng đêm không?Mang theo tâm trạng này thi đấu, Vệ Kiêu còn chơi được không?Thảo nào Nguyệt Dạ cố làm chiêu ngàn tầng mây cho bằng được, 80% là đã rơi vào cái trò chiến thuật tâm lý của HU rồi.Vệ Kiêu ngậm kẹo mút, trả lời lại bài đăng ——Chín đạo hồ quang?

Đã nói là nhắm mắt thì may ra, mở mắt không làm được, anh thì sao @HU.

Hàn Cổ.Cậu quăng lại câu hỏi này trở lại cho HU.Muốn chơi trò tâm lý với cậu cũng phải xem mình có trình không.Mấy người đó tưởng cậu dễ lừa như tiểu Nguyệt Nguyệt chắc.Fan lập tức tỉnh táo lại, vặn hỏi HU: [Đúng vậy, mấy người cứ chăm chăm vào chín đạo hồ quang làm gì, đi rừng của đội mấy người chắc gì đã làm được][Tôi cứ thấy mấy bình luận này là lạ, hóa ra là người giở trò][Đệt, mấy tên này đang cố ý hại Q thần của tôi đấy à?]Antifan đục nước béo cò: [Q thần của mấy người có thể tung chín đạo hồ quang theo ý mình thì cần gì sợ người khác làm hại]Vệ Kiêu lười để ý, định nhắn wechat cho Nguyệt Dạ.Đúng lúc này điện thoại của cậu vang lên, Mạc lắm tiền gọi đến.Vệ Kiêu nhận máy: "Chào buổi sáng đội trưởng Mạc"11 giờ sáng, vẫn đang là buổi sáng.Mạc lắm tiền: "Tôi thấy weibo của cậu rồi, đừng để bị mắc câu đấy"Vệ Kiêu đang ngậm kẹo, nói chuyện không rõ chữ: "Ờm......"

Mạc lắm tiền hiểu lầm, tưởng cậu để bụng, vội vàng nói: "Kệ mẹ mấy lời điên điên của tên đó đi, đến lúc đó cứ cầm Đạo tặc Bóng đêm là được"Như vậy dù muốn sử dụng cũng không thể, đỡ phải hồ với chả quang.Vệ Kiêu: "........."

Mạc lắm tiền nhớ đến nhóc con nhà mình thì lại đau lòng: "Nghe anh mày đi, kệ mẹ nó, không đáng đâu, chín đạo hồ quang hay mây ngàn tầng thì sao, miễn là mình thắng là được"Vệ Kiêu lấy kẹo ra, nói rõ ràng: "Thế tức là bé Nguyệt Nguyệt đang khóc nhè à?"

Mạc lắm tiền: "........."

Vệ Kiêu chậc một tiếng: "Mấy thằng chó này chuyên tìm kẻ yếu để bắt nạt"Mạc lắm tiền nghe cậu nói không hiểu gì.Mấy thắng chó là HU, thế kẻ yếu là ai?Nguyệt Dạ?

Hay là Vệ Kiêu cậu?Câu này mà truyền ra ngoài thì cái giới Vinh Quang cười ba ngày ba đêm.Nguyệt Dạ cứng đầu và súc vật Vệ Kiêu, yếu thật đấy!Mạc lắm tiền thấy cậu không sao thì yên tâm: "Cậu đừng để trúng kế là được, tôi sẽ dỗ dành Nguyệt Nguyệt cho"Câu ngày người nói vô ý, người nghe để tâm, Vệ Kiêu không vui —— Cậu cũng có đội trưởng dỗ mà, đội trưởng của cậu còn biết dỗ dành người ta hơn cả Mạc lắm tiền, chỉ là đội trưởng không có bên cạnh cậu thôi.......Mạc lắm tiền còn sát muối vào vết thương của cậu: "Lão Lục không ở trong nước, tôi phải thay cậu ta chăm sóc mọi người chứ"Vệ Kiêu vốn đang buồn vì Lục Phong ở Bắc Mỹ xa xôi, bây giờ càng bực dọc, nhân tiện ghen tuông: "Đội trưởng Mạc, anh thân với đội trưởng của tôi thế"Người khác thì kêu Lục Phong hoặc Close, Mạc Huy lại thường xuyên gọi lão Lục.Mạc lắm tiền: "Ừm thì......Khụ.........Tôi quen cậu ấy cũng tương đối lâu rồi"Vệ Kiêu lạnh lùng: "Bao lâu rồi"Mạc Huy nhận ra: "Thế nào, ghen à?"

Vệ Kiêu: "........."

Mạc Huy: "Tên nhóc này cũng bảo vệ lãnh thổ nhỉ"Vệ Kiêu nghĩ: Bảo vệ cái gì chứ, đó là bạn trai tôi đấy!Tiếc là không thể nói ra.Mạc Huy nói: "Dù sao cũng là tình bạn lâu năm, yên tâm, anh sẽ không hại cậu đâu."

Vệ Kiêu không cam tâm: "Lâu năm là bao lâu?

Đội trưởng của tôi mới vào nghề được bốn, năm năm thôi."

Mạc Huy hắng giọng.Vệ Kiêu nhạy cảm nhận ra: "Hai người quen nhau từ trước à?"

Mạc Huy gãi mũi nói: "Tôi với cậu ấy học cùng trung học..."

Vệ Kiêu: "!"

Mạc Huy vội vàng nói: "Đừng có mà bép xép linh tinh, đội trưởng của cậu sẽ đánh chết tôi đấy."

Vệ Kiêu tò mò chết mất: "Trường trung học nào thế?"

Gia cảnh của Mạc Hữu Tiền rất bí ẩn, chỉ biết bố mẹ cực kỳ giàu có, hắn tiêu tiền như nước, vào giới Esport chỉ là vì đam mê thôi, mục đích rất thuần khiết, đến mức người tham tiền như anh Cải phải ghen tị.Mạc Huy lảng tránh chủ đề: "Cậu đừng mắc bẫy là được, tôi cúp máy đây."

Vệ Kiêu còn muốn hỏi thêm, nhưng bên kia đã tắt rồi.Đội trưởng thời trung học?Đội trưởng lúc còn đi học?Đội trưởng khi chưa vào Vinh Quang?Trong lòng Vệ Kiêu như bị mèo cào, tò mò không chịu được!Tất nhiên cậu sẽ không hỏi lung tung, cho dù là người yêu thì cũng có một số bí mật.Vệ Kiêu không vội, thời gian còn dài, cậu sẽ biết hết mọi thứ về đội trưởng.Để cảm ơn sự nhiệt tình của Mạc lắm tiền, Vệ Kiêu quyết định giúp hắn an ủi bé Nguyệt Dạ.Vệ Kiêu nhắn tin cho Nguyệt Dạ: [Solo không?]Hai chữ này của cậu rất có ma lực, đối với riêng một đám người thì như miếng mồi hấp dẫn vậy.Ví dụ như A Thụy, ví dụ như Nguyệt Dạ.À, Âu Tinh thì khác, trừ khi đội trưởng của cậu ta ra lệnh thì mới được.Nguyệt Dạ trả lời rất nhanh: [Được.]Vệ Kiêu: [Tôi mở livestream nhé?]Nguyệt Dạ: [...]Vệ Kiêu lười biếng nói: [Thông cảm chút, đội trưởng không có ở đây, đi ngủ tôi cũng muốn livestream]Nguyệt Dạ trân đời ghét nhất là livestream, nghe vậy liền cảm thấy thương hại: [Cậu giúp đội trưởng bù giờ livestream à?]Không ngờ Close dù là ông chủ cũng có yêu cầu livestream nghiêm ngặt, giờ phải đi dưỡng bệnh, vẫn cần Quiet giúp bù.Vệ Kiêu: [Cũng không hẳn.] Đội trưởng nào nỡ để cậu lãng phí thời gian như vậy.Nguyệt Dạ: [?]Vệ Kiêu: [Đội trưởng không có ở đây, tôi buồn quá, muốn livestream ngủ cho anh ấy xem.]Nguyệt Dạ: [..........................]Vệ Kiêu cảm thấy dễ chịu hơn chút, ai bảo đội trưởng của cậu chọc tức tôi, bây giờ phải phản đòn.Vệ Kiêu vừa mở livestream, một đám fan đổ xô vào.[Q thần muốn trình diễn chín đạo hồ quang à?][Ú ù, gan thế này sao, mới bị khiêu khích xong đã lập tức đáp trả?][Mau mau mau, tôi thích xem chín đạo hồ quang nhất!]Lần này Vệ Kiêu không bị tay run, mà chủ động chia sẻ liên kết lên Weibo.Những người đang hóng chuyện bay nhanh tới, số lượng người xem tăng vọt.Cái khác không nói, khả năng PR của anh Kiêu mạnh thật đấy, mới vào nghề được vài tháng, livestream chỉ vài lần, đã thu hút sự chú ý của quản lý nền tảng, họ đang nghĩ cách để gia hạn hợp đồng với FTW, giữ lại cặp đôi nổi tiếng này.Một mình Close đã đủ đình đám, giờ lại thêm Quiet nữa.Còn có cả vật may mắn Bạch Tài.Trụ sở của FTW mới, 'tài vận' hanh thông!Chỉ là...Không biết cái vận đoạt chức vô địch thế nào thôi.Vệ Kiêu gõ chữ: [Chọn gì?]Nguyệt Dạ: [Gì cũng được.]Vệ Kiêu: [Tiên Thuật Sĩ nhé.]Nguyệt Dạ: [...]Vệ Kiêu: [Đến đây, để anh xem cậu bay thế nào.]Nguyệt Dạ: [Im đi.]Trên khung bình luận có fan của RR vào, không vui: [Làm gì mà đổ thêm dầu vào lửa, Nguyệt Dạ đang buồn lắm rồi mà.][Đại sư không công bằng gì cả, nói như thế chẳng phải rắc muối vào vết thương à.][Huhu, Dạ Dạ đừng khóc, mẹ yêu em.]Fan FTW không chịu nổi: [Đây là livestream của Quiet, không muốn xem thì cút đi.][Các tuyển thủ rõ ràng tình cảm rất tốt, fan ngu gì mà cố tình tạo sóng gió chứ.]Quản lý phòng vào việc, bắt đầu chặn những bình luận không hay.Vệ Kiêu thấy nhưng không cần thiết phải trả lời.Nói nghìn câu cũng không bằng hành động thực tế.Là rắc muối vào vết thương, hay là vực dậy tinh thần, xem sẽ biết ngay.Loại trận solo này, vào trận rất nhanh.Nguyệt Dạ chọn Tiên Thuật Sĩ, Vệ Kiêu chọn Tiên Tặc.Khung bình luận vẫn có người đang cố tình gây xích mích: [Cứ tưởng là muốn thể hiện chín đạo hồ quang.][Quiet không lẽ thật sự không dùng được à...][Nói thật lòng, mặc dù đội HU khốn nạn thật, nhưng chúng vẫn đánh trúng điểm yếu đấy chứ.][Tiên Thuật Sĩ của Nguyệt Dạ...

đúng là không ổn định lắm.]Nhìn thấy bình luận này, Vệ Kiêu nhếch môi.Không ổn định lắm?Haha.Vệ Kiêu nhìn về phía tiên thuật sĩ, sử dụng kỹ năng di chuyển hai lần để tấn công.Nguyệt Dạ giật mình, vội vàng lùi lại, tránh đòn tấn công của cậu.Vệ Kiêu quét sạch lính, tiếp tục tìm cơ hội tấn công.Hai người là đối thủ lâu năm, rất nhanh đã tập trung vào trận đấu.Thật ra Vệ Kiêu rất ít khi dùng đạo tặc khi đấu với bọn họ, nhất là khi muốn luyện tướng nào đó, cậu thường sẽ dùng các tướng cùng hệ, như thế sẽ dễ dàng so sánh hơn.Nhưng khi Nguyệt Dạ dùng tiên thuật sĩ, Vệ Kiêu lại không thể dùng tiên thuật sĩ.Tiên thuật sĩ của cậu dùng để ngược nhóc Ninh thì không sao, nhưng muốn đối đầu với Nguyệt Dạ thì chưa đủ.Mấy ngày nay Nguyệt Dạ bị xuống tinh thần.Cậu là một người thẳng tính, làm việc rất nghiêm túc, có chút cứng đầu.Đối với tuyển thủ chuyên nghiệp thì như thế chưa chắc đã là chuyện xấu: Nghiêm túc thì sẽ chăm chỉ, cứng đầu cũng có thể hiểu là không chịu thua.Cộng thêm tài năng sẵn có, Nguyệt Dạ không muốn xuất sắc cũng khó.Tiếc là tính cách này có điểm yếu.Quá cứng dễ gãy, chẳng phải đã bị lũ HU bám lấy đó sao.Đều là bị khiêu khích châm chọc nhưng trúng Vệ Kiêu lại không đau không ngứa, Nguyệt Dạ lại như bị người ta lột da.Vì FTW luôn từ chối đấu tập với HU, nên họ chỉ có thể kêu to gọi nhỏ trên Weibo.Trước đó, RR đã từng đấu tập với HU vì thế Nguyệt Dạ bị trúng mưu.Tiên Thuật Sĩ, tướng mà Nguyệt Dạ tự tin nhất.Mây ngàn tầng, chuỗi combo đỉnh cao mà cậu có thể thực hiện.HU thêm mắm dặm muối cộng thêm sự trông chờ của fan, vô số gánh nặng ập xuống, trạng thái thi đấu không bị ảnh hưởng mới lại.RR thua một trận không sao, đáng giận nhất chính là HU muốn hủy diệt Nguyệt Dạ.Một tuyển thủ đỉnh cao, gục ngã bởi thứ mình tự tin nhất, thua bởi sự nông nổi của chính mình.Đây là cú sốc lớn đến mức nào?Đặc biệt là với một người cứng đầu như Nguyệt Dạ, nếu từ nay không dám sử dụng mây ngàn tầng nữa, chẳng phải là mất mát lớn cho giới Vinh Quang sao!500 trận solo trước kia Vệ Kiêu đã đích thân huấn luyện ra Tiên Thuật Sĩ của Nguyệt Dạ.Muốn hủy diệt mây ngàn tầng của Nguyệt Dạ ư?Đã hỏi qua kiếm của Nhất Đăng Đại Sư chưa?____________________Hi, xin lũi vì mấy tuần trước quên đăng chương mới.

Tôi tốt nghiệp xong thì phát hiện mình phải sang route thất nghiệp nên suy quá, không có tâm trạng làm.

Tại sao tốt nghiệp đại học xong ai cũng chúc mừng thế nhỉ, đáng lẽ ra phải chia buồn chứ.
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 132


Chương 132
Đội trưởng, em bị người ta bắt nạt rồi!Edit by Thuyển____________________Vệ Kiêu có khả năng ảnh hưởng đến cảm xúc của các tuyển thủ khác, nhất là kiểu người mà anh Cải hay gọi là "khách quen".Bởi vì đặt lịch hẹn nhiều đến mức lịch trình của đại sư không lúc nào trống, nên mới được gọi là "khách quen".

Những người này về sau đều trở thành những thành phần trụ cột của giới Vinh Quang khu thi đấu Trung Quốc hiện nay.Âu Tinh vung tay hô lớn: "Tôi không hề như thế!"

Phó Lê đẩy mắt kính: "Không sai tí nào luôn."

Âu Tinh: "......Tui hông phải QAQ"Ban đầu, người xem còn bình luận đủ thứ, nhưng sau đó lại hoàn toàn bị cuốn vào trận đấu.[Tiên tặc ngầu quá, Quiet chơi gì cũng tạo được phong cách riêng][Đúng, đúng, tiên tặc mà cậu ấy chơi như Đạo tặc Bóng đêm luôn][Nhưng mà đẹp troai qué!][Tiên thuật sĩ của Nguyệt Dạ cũng đẹp, lên được cấp 6 là tự do bay nhảy rồi!]Không chỉ có kỹ năng siêu phàm, Vệ Kiêu còn nổi tiếng là thân thiện và dễ gần, điều này khiến cho người hâm mộ mê ghép cặp không thể không thích thú.Thực tế, với quản lý phòng, việc fan ghép cặp cũng dễ chịu hơn nhiều so với việc đối mặt với mấy đám antifan suốt ngày tranh cãi chửi bới.Dù ghép cặp thế nào thì cuối cùng đó cũng chỉ là giả.Sau phút thứ 15 của trận đấu, Vệ Kiêu không còn giữ thái độ lơ là nữa, cậu trở nên vô cùng nghiêm túc.Bởi vì Nguyệt Dạ đã lấy lại được phong độ.Ban đầu, Nguyệt Dạ vẫn còn rụt rè, không dám dùng "Ngàn Tầng Mây", nhưng bị tiên tặc khiêu khích đến mức bản tính bộc phát, kỹ năng vừa hồi là ngay lập tức muốn tung chiêu!Cách "dỗ dành" của Vệ Kiêu khá đặc biệt, không phải là lời nói ngọt ngào, cũng không phải giọng điệu nhẹ nhàng, mà là đánh người ta đến máu chảy đầu rơi rồi tính tiếp.Nhưng cách này lại rất có hiệu quả với Nguyệt Dạ.Dù sao thì người đã từng trải qua bao cuộc đấu tranh sinh tử, điều mà cậu ta không sợ nhất chính thi đấu với đại sư.Vệ Kiêu rất nghiêm túc, mà khi cậu đã nghiêm túc thì khả năng áp đảo của cậu thật sự kinh khủng.Tiên tặc là lớp nhân vật yếu thế trong giai đoạn đầu, nhưng khi vào tay cậu thì nó vẫn trở nên đầy sức mạnh.Cậu gây áp lực lên khắp bản đồ, buộc Nguyệt Dạ phải căng toàn bộ dây thần kinh để tập trung.Cậu ta phải kiểm soát đường đi, né tránh kỹ năng, đồng thời phán đoán được bước tiếp theo của Vệ Kiêu.Chỉ cần một chút sơ suất cũng sẽ bị con sói đói trước mặt xé toạc cổ họng.Cảm giác căng thẳng không thể chịu nổi!Bất kỳ ai đối đầu với Vệ Kiêu đều có một cảm giác chung – phải dốc toàn lực!Đây cũng là lý do mà rất nhiều người muốn được solo với đại sư.Những tuyển thủ chuyên nghiệp luôn tự tin vào kỹ năng của mình.Với những người có thao tác đỉnh cao, kỹ năng siêu việt và lòng tự tin, ai mà không muốn thể hiện?

Ai mà không muốn phát huy hết toàn bộ tiềm năng của mình?

Ai mà không muốn được kích thích đến tận cùng?Vệ Kiêu chính là người có thể đem đến cho họ sự kích thích đó.Nhiệt huyết dâng trào, toàn bộ cơ thể hòa làm một với nhân vật, tâm trí chỉ còn hướng về kỹ năng và việc giết đối thủ để giành chiến thắng!Suốt cả tuần qua, Nguyệt Dạ đấu tập mà vẫn luôn lo lắng, rụt rè.Toàn đội RR không ai trách cậu ta, đội trưởng còn luôn an ủi, tâm lý gia cũng đã gặp cậu ta vài lần để tư vấn.Lý trí mà nói, Nguyệt Dạ biết mình không nên để cảm xúc kiểm soát như vậy.HU đã giăng bẫy ngay từ đầu, cố ý chơi xấu để hại cậu, bị dính chiêu đã đành, đã thế còn tiếp tục bị ảnh hưởng như thế.Thật sự quá vô dụng.Thua trận, cả đội RR chẳng ai nói gì với cậu, nhưng Nguyệt Dạ không thể tha thứ cho chính mình.Cậu không phải là người dễ dàng gục ngã, cậu cố ép mình chơi tiên thuật sĩ trong các trận đấu tập, ép mình không được nghĩ đến "Ngàn Tầng Mây".Nhưng không thể.Nó giống như một cám dỗ chết người, đối diện với nó thì không thể thoát ra, còn trốn tránh thì tâm trí lại không được bình yên.Chỉ cần nghĩ đến là đã sai.Nhưng cậu không thể không nghĩ đến.Từ bỏ tiên thuật sĩ sao?Không đời nào!Đối diện với "Ngàn Tầng Mây" ư?Phải đối diện như thế nào đây?Không ai trong đội RR có thể giúp Nguyệt Dạ tìm ra câu trả lời, ngay cả cậu ấy cũng không biết.Khi nhìn thấy tin nhắn "Solo?" của Vệ Kiêu, tim Nguyệt Dạ đập loạn.Và Vệ Kiêu đã không làm ai thất vọng, phá tan nỗi ám ảnh và giúp cậu ấy đối diện với chính mình!Bình luận: [Đù, ai nói Nguyệt thần của tôi không dùng được Ngàn tâng mây?][Má ơi, như này chứng tỏ là thích dùng khi nào thì dùng luôn][Nãy có chuyện gì thế?

Tôi chỉ thấy tiên thuật sĩ vèo một phát bay lên mây luôn!][Nếu Nguyệt Dạ có trình độ như vậy thế sao lúc đầu với HU lại......][Chắc là do tâm lý.......][Mọe nó chứ, HU chơi xấu Nguyệt thần à?]Trận solo này rất đã mắt.Tiên tặc chơi rất điệu nghệ, tiên thuật sĩ thì như được giải phóng hoàn toàn."

Vạn Kiếm Thiên Giáng", "Ngàn Tầng Mây" bay lượn khắp bản đồ, cả hẻm núi như biến thành phim tiên hiệp, hai người mặc tiên y chiến đấu điên cuồng!Hết trận, không biết Nguyệt Dạ đã tung bao nhiêu lần "Ngàn Tầng Mây"!Nguyệt Dạ chơi đến mức tay nóng ran, lại hẹn Vệ Kiêu đánh tiếp.Vệ Kiêu đã solo ba trận, Nguyệt Dạ chỉ dùng tiên thuật sĩ, còn Vệ Kiêu thì thay đổi từ tiên tặc, sang cuồng tặc, rồi đến huyết tặc.Trận nào cũng dồn Nguyệt Dạ vào tình thế nguy hiểm, buộc phải thể hiện hết sức mình, phải dồn toàn bộ tâm trí vào trận đấu!Chỉ có như vậy, cậu ấy mới có thể bỏ qua mọi tạp niệm, hoàn toàn tập trung vào tiên thuật sĩ.Mấy cái "kỹ năng đặc biệt" này đôi khi yêu cầu trong lòng không có bất kì cái gì khác.Đến trận thứ tư, Nguyệt Dạ hoàn toàn nhập tâm: "Bắt đầu nào."

Vệ Kiêu ngáp dài: "Mệt rồi."

Nguyệt Dạ: "..."

Vệ Kiêu rời khỏi phòng nhưng không tắt livestream.

Thay vào đó, cậu mở Weibo, trước mặt hàng ngàn fan, gõ dòng chữ:"Nguyệt Thần của các bạn không phải là không thể sử dụng 'Ngàn Tầng Mây', mà là vì đối thủ không đủ sức ép."

Sau đó bồi thêm một câu:"@HU.Hàn Cổ, cố lên, tôi cũng muốn thử dùng chín đạo hồ quang."

Lời phản công này quá ngầu!Tấn công tâm lý á?

Chỉ là trò trẻ con thôi!Mấy chiêu trò đê hèn chẳng thể lật đổ được bố Vệ của mày đâu!Buổi livestream này của Vệ Kiêu quả thật như một mũi tên trúng nhiều đích.Không chỉ giúp Nguyệt Dạ lấy lại sự tự tin, mà còn ngầm nói với người xem ai là kẻ đứng sau gây chuyện.

Đồng thời, cậu cũng phản kích mạnh mẽ vào phía HU.Muốn xem người ta phô diễn "kỹ năng đặc biệt" sao?Trước hết hãy tự xem lại bản thân mình có đủ khả năng hay không.Tại sao khi đối đầu với Vệ Kiêu, Nguyệt Dạ lại có thể tung "Ngàn Tầng Mây" dễ dàng?Tại sao khi đối đầu với HU thì lại không được?Dám cười nhạo rằng tiên thuật sĩ của người ta không vững?Thì trước tiên hãy xem lại mình tại sao lại yếu đến vậy, đồ vô dụng!Như vậy, bài đăng trên Weibo của HU đã hoàn toàn mất hiệu lực.Muốn gây hại cho Vệ Kiêu sao?Đụng trúng tấm khiên hợp kim rồi đấy!Ngay lúc Vệ Kiêu định tắt livestream, một nhân vật có tiền đột nhiên xuất hiện, tặng liên tiếp 300 quả "ngư lôi sâu", thẳng tay chi ra 30.000 tệ tiền quà ngay tại chỗ.Vệ Kiêu: "..."

Dòng bình luận bùng nổ: [Ôi trời, là Mạc lắm tiền!!!][Nhìn em đi, nhìn em đi!

Đội trưởng Mạc, anh có cần vợ không?

Loại người rất biết tiêu tiền ấy!][Ahhh, Đội trưởng Mạc đến cảm ơn Q thần à?][Chắc chắn rồi, Q thần tổ chức livestream solo với Nguyệt Dạ chẳng phải để giúp cậu ấy hồi phục tinh thần sao!][Cảm ơn anh, ngọt quá đi!][Hu hu hu, năm nay giới Vinh Quang thế nào mà lại có quá nhiều cặp dễ ship đến thế này!]Vệ Kiêu thấy quà tặng "ngư lôi sâu" vẫn đang bay tới, vội vàng tắt livestream.Mạc lắm tiền: "..."

Người xem: "???"

Các streamer khác khi thấy nhận được quà tặng thì chỉ muốn livestream đến trời sáng, đến lượt cậu tại sao lại như bị dọa chạy vậy?Xem tiền như rác à!Vệ Kiêu đúng thật là bị dọa chạy.Tiền của cải là thứ ngoài thân, có quá nhiều rồi thì lại thấy nặng nề.Mạc lắm tiền gửi tin nhắn cho cậu: [Cảm ơn.]Vệ Kiêu: [Một trận một vạn, ba trận ba vạn, chúng ta sòng phẳng rồi nhé.]Mạc lắm tiền cười: [Cậu tự tăng giá đấy à.]Trước đây, đại sư chỉ nhận 200 tệ mỗi trận mà.Vệ Kiêu: [Lúc đó tôi không có fan, giờ đã có ba triệu người theo dõi, đây là giá ưu đãi rồi.]Mạc lắm tiền đùa cợt: [Theo cách tính này thì không tặng cậu ba triệu là lỗi của tôi nhỉ.]Vệ Kiêu: [Anh biết là tốt.]Mạc lắm tiền bật cười mắng: "Thằng nhóc này."

Khi Lục Phong tỉnh dậy, Vệ Kiêu lập tức sà vào làm nũng: [Đội trưởng, em bị người ta bắt nạt.]Cậu gửi một tin nhắn thoại nghe rất tội nghiệp.Lục Phong đã biết hết tất cả: "........."

Kẻ bắt nạt cậu bây giờ đang bị cả mạng xã hội cười nhạo.Vệ Kiêu trùm chăn, nhỏ giọng nói: "Thật đấy, họ còn cười em không dùng được chín đạo hồ quang nữa, ấm ức lắm ó."

Đúng là rất ấm ức, đến mức giọng nghe rất yếu đuối.Lục Phong cũng không vội xuống lầu, dựa vào ban công, đôi chân dài hơi gập lại: "Đừng ấm ức nữa."

Vệ Kiêu nghe thấy giọng hắn thì mỉm cười toe tét, nhưng vẫn tiếp tục làm nũng: "Ai bảo anh không cầm tay chỉ dạy cho em."

Lục Phong mỉm cười: "Khi nào về sẽ dạy cho em."

Vệ Kiêu thích cái giọng điệu này của Lục Phong muốn chết, đếm ngón tay: "Còn tận hơn 1 tháng đó, đợi đến khi anh về em đã tự học thành tài rồi."

Lục Phong: "Vậy thì dạy em cái khác."

Vệ Kiêu vừa cảm thấy thẹn thùng vừa tiếp tục mặt dày nói: "Những thứ ngoài game cũng được ư?"

Lục Phong đổi tay cầm điện thoại: "Ví dụ?"

Vệ Kiêu mặt đỏ bừng, giọng càng lúc càng nhỏ: "Đội trưởng......"

Lục Phong thấp giọng hỏi: "Buồn ngủ rồi à?"

Giọng Vệ Kiêu như sợi lông vũ lướt qua tim: "Muốn ngủ......."

Hai người xa nhau đã lâu, trong nỗi nhớ không thể thiếu một chút gì đó.Vệ Kiêu lại là người không biết kiềm chế, sau khi nếm trải ngọt ngào thì càng không nhịn được.Sau lần Lục Phong "hướng dẫn" từ xa, thằng nhóc này càng hưng phấn hơn.Tự mình làm có gì thú vị, nghe giọng đội trưởng...

Ừm...Sau khi tạm thỏa mãn, Vệ Kiêu ngủ rất ngon, khi tỉnh dậy thì đã gần 11 giờ trưa.Vệ Kiêu nhìn điện thoại, tính toán thời gian rồi hỏi Lục Phong: "Ngày mai anh lại đi kiểm tra phải không?"

Lục Phong hỏi lại: "Mới dậy à?"

Vệ Kiêu vừa thức dậy vừa gọi điện thoại cho hắn: "Xong kiểm tra nhớ báo kết quả cho em nhé."

Lục Phong đổi tay cầm máy: "Ừ."

Việc trị liệu đã kéo dài gần một tháng, mỗi tuần sẽ có một đợt kiểm tra định kỳ.Vệ Kiêu ngày nào cũng bám lấy Lục Phong, đếm ngược từng ngày, nhớ rõ hơn bất cứ ai.Cậu vừa đánh răng vừa trò chuyện với Lục Phong, khi gần xong thì cũng đã gần 11 giờ rưỡi.Lục Phong chúc cậu ngủ ngon.Vệ Kiêu chớp mắt, đột nhiên hạ giọng: "Anh buồn ngủ không?"

Lục Phong: "..."

Vệ Kiêu cười như một con cáo nhỏ, giọng điệu gian xảo: "Thật ra em cũng được mà..."

Không giỏi bằng đội trưởng, nhưng...

Ừm... anh cũng có thể giúp đội trưởng một chút.Lục Phong nhắm mắt lại: "Không cần."

Vệ Kiêu nói sát vào micro: "Thật chứ?"

Lục Phong: "Ừ."

Vệ Kiêu khẽ rên lên một tiếng.Lục Phong: "..."

Vệ Kiêu không vội xuống lầu nữa, cậu ngồi lại trên giường, không nói tiếng nào.Lục Phong không thể chịu nổi nữa: "Tắt máy đi."

Vệ Kiêu đã tự đốt lửa cho mình: "Đội trưởng~"Lục Phong khẽ thở dài.Vệ Kiêu càng khiêu khích quá đáng hơn: "...Em cứng rồi."

Thật ra, vé máy bay không hề đắt, đi về trong 20 tiếng cũng không lâu, nếu không sợ gây chú ý, Lục Phong thật sự muốn bay về để xử lý tên nhóc ranh ma này ngay tại chỗ.
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 133


Chương 133
Lục Phong: "Có muốn solo không?"

Edit by Thuyển__________________12 rưỡi Vệ Kiêu mới đi xuống.Anh Cải nhìn cậu với vẻ chê bai: "Lại thức đêm à?"

Vệ Kiêu hắng giọng: "Đâu có"Anh Cải đã ăn cơm xong, nhìn cậu liên tục gắp từng miếng dưa hấu vào đĩa: "Không thức khuya sao đến giờ này mới dậy?"

Tay Vệ Kiêu khựng lại: "Tao dậy sớm"Bạch Tài cắt ngang: "Vậy mà giờ mới xuống ăn cơm?"

Mặt Vệ Kiêu đỏ bừng, quay đầu mắng: "Liên quan gì tới mày!"

Nói xong thì bưng đĩa sủi mất.Anh Cải: "???"

Mới sáng sớm, à quên, trưa rồi còn giở chứng gì đây!Vệ Kiêu mới sáng ra đã trồng rau răm nên ăn nhiều hơn bình thường.Buổi chiều huấn luyện cũng phấn chấn hơn bình thường, còn nhắn tin cho Lục Phong: [Lần sau thi đấu chắc chắn sẽ 2:0]Lục Phong mới ngủ dậy thì thấy tin nhắn này: "..."

Trong căn phòng tối om, bị rèm cửa chặn ánh sáng, đôi tay thon dài, làn da trắng lạnh của người đàn ông khẽ xoa lên thái dương: Vệ bé con, vẫn còn là một bé con.Khoảng 10 giờ tối, Thần Phong vừa cho xem lại trận đấu xong, Vệ Kiêu liền bật dậy: "Em đi vệ sinh một chút"Thần Phong nhìn điện thoại cậu.Vệ Kiêu hôm nay rất đàng hoàng.Thần Phong xua xua tay: "Đi nhanh đi"Ninh Triết Hàm cũng đứng dậy nói: "Em cũng......"

Thần Phong nhìn cậu ta chằm chằm: "Là học sinh tiểu học hay gì, đến đi vệ sinh cũng phải đi chung"Ninh Triết Hàm: ".........."

Thần Phong cản cậu ta lại: "Trận lúc nãy với 3U, pháp sư băng của cậu như thế là thế nào"Ninh Triết Hàm vẻ mặt đau khổ: "Em sơ suất"Thần Phong cười lạnh: "Tối nay luyện pháp sư băng 3 tiếng, không đóng băng được người ta thì mai khỏi ăn cơm"Nhóc Ninh: "......."

Vậy em có thể đi vệ sinh trước không!!Vệ Kiêu chuồn ra gọi cho Lục Phong.Trong lòng cậu luôn thấp thỏm, muốn biết kết quả kiểm tra thế nào.Tính theo thời gian, chắc kết quả đã có rồi, Vệ Kiêu rất mong nghe được tin tốt lành.Ngày nào cũng đếm từng ngày, điều cậu mong nhất chính là nghe tin đội trưởng của mình đang dần hồi phục.Cậu không đòi đội trưởng phải trở lại sớm, nhưng nhất định phải trở lại trong tình trạng khỏe mạnh.Đơn đấu, đấu đôi, đấu đội.Rất nhiều trận đấu hấp dẫn đang chờ bọn họ!Điện thoại kết nối, Vệ Kiêu cười tươi: "Đội trưởng, thế nào rồi?"

Đầu dây bên kia im lặng một lát.Tim Vệ Kiêu bỗng thắt lại.Không đợi cậu lên tiếng, Lục Phong nói: "Rất tốt."

Giọng nói vẫn trầm ấm, thanh âm kim loại từ tính như có thể xuyên qua dòng điện thoại.Vệ Kiêu thở phào: "Sợ chết em rồi, cứ tưởng có gì không may xảy ra chứ"Lục Phong dịu dàng đáp: "Có thể có chuyện gì được"Vệ Kiêu: "Không có chuyện gì hết"Không được nói gở, đội trưởng nhất định sẽ khỏe mạnh trở về, vai của hắn chắc chắn sẽ hồi phục tốt hơn cậu luôn!Lục Phong rũ mắt, hờ hững nhìn báo cáo trên tay: "Bé con à"Vệ Kiêu cảm thấy có gì đó không đúng: "Dạ?"

Lục Phong cất báo cáo đi, dịu dàng nói: "Có muốn solo không"Vệ Kiêu: "!"

Lục Phong nhìn đồng hồ: "Nửa tiếng sau anh về khách sạn..."

Bây giờ hơn 10 giờ, trở về cũng phải 10 rưỡi, đây vẫn không phải là giờ đi ngủ của Vệ Kiêu.Vệ Kiêu tưởng mình nghe nhầm: "Solo!"

Lục Phong: "Ừ, không phải em muốn luyện chín đạo hồ quang sao"Tim Vệ Kiêu đập mạnh, suýt nữa bị dụ dỗ: "Không được!

Bác sĩ nói hai tháng này anh không được chơi game"Lục Phong đờ người.Vệ Kiêu vội vàng nói: "Đội trưởng đừng vội, vật lý trị liệu mới có hiệu quả, đừng kiếm củi ba năm thiêu một giờ"Lục Phong kiên nhẫn nói: "Kết quả kiểm tra hôm nay rất tốt, bác sĩ nói có thể chơi một lúc"Vệ Kiêu thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không đồng ý: "Mặc dù có thể chơi cũng chỉ được chơi cường độ thấp, không được solo!!"

Dù có muốn solo với Lục Phong thế nào thì thời điểm này bả vai quan trọng nhất, Vệ Kiêu chắc chắn sẽ không mạo hiểm.Cái việc giúp cậu luyện chín đạo hồ quang càng không được.Giống như khi cậu phải dốc 120% sức lực để kích thích Nguyệt Dạ thì Lục Phong cũng phải bỏ không ít công sức mới ép cậu sử dụng chiêu đó được.Bây giờ hắn mới hồi phục được chút ít, sao có thể mạo hiểm.Lục Phong không nói gì.Vệ Kiêu cứ tưởng hắn thèm chơi game nên nũng nịu dỗ dành: "Thôi mà, nhiều nhất là một tháng nữa là hồi phục rồi, đến lúc đó ngày nào chúng ta cũng solo, đêm nào cũng solo, bù lại hết những trận bỏ lỡ!"

Lục Phong mím môi, giọng khàn khàn: "Bé con à"Vệ Kiêu nghe hắn gọi mình như thế thì không chịu nổi, nắm chặt điện thoại: "Sao thế?"

Lục Phong: ".........Đi luyện rank đi"Bây giờ là thời gian huấn luyện tự do, bình thường tuyển thủ cũng tự mình luyện tập.Trong lòng Vệ Kiêu vẫn không yên, không nhịn được hỏi lại: "Đội trưởng, kết quả kiểm tra không có vấn đề gì chứ?"

Lục Phong cúi đầu: "Không có vấn đề gì"Vệ Kiêu tin tưởng từng lời hắn nói, mỉm cười: "Vậy đừng nóng vội, em biết anh khó chịu, nhưng phải kiên trì, không thể để công sức uổng phí"Nếu cậu phải bỏ một tháng không chơi Vinh Quang thì chắc cậu đập đầu vào tường mất.Lục Phong đáp: "Được"Vệ Kiêu: "Thế em cúp máy trước nhé?"

Lục Phong: "Ừ"Vệ Kiêu cuối cùng cũng yên tâm, nhanh chóng quay trở lại phòng tập.Ngày mai là trận đấu với HU, cậu phải ở trong trạng thái tốt nhất để chiến thắng!Đã muốn vả mặt người ta thì phải đánh từ đầu tới đuôi, đánh đến khi tên đó không dám gây chuyện nữa.Sau khi tắt máy, Lục Phong hít một hơi thật sau, gọi một số điện thoại khác.Hạng Lục nhanh chóng bắt máy: "Đây"Lục Phong hỏi hắn ta: "Thế nào rồi?"

Hạng Lục hơi căng thẳng: "Mùa giải chính mới bắt đầu, tuyển thủ đang thi đấu thì không được, còn đội thứ 2 thì không có ai nổi bật......"

Lục Phong: "Tân binh thì sao?"

Hạng Lục giật mình: "Dùng tân binh có ổn không......"

Lục Phong: "Đội hình đang dần hoang thiện, xách theo một tân binh không vấn đề gì"Hạng Lục ngập ngừng: "Vậy, vậy ngày mai tôi sẽ liên hệ thêm"Lục Phong: "Ừ"Cuộc gọi kết thúc, Hạng Lục cảm thấy bất an.Cuộc gọi hai tuần trước của Lục Phong khiến hắn mất ngủ mấy đêm liền.Lục Phong bảo hắn tìm một người dự bị, dự bị cho vị trí đường trên.Từ trước đến này FTW chưa từng có dự bị.Hầu hết thời gian, dự bị của đội chủ yếu là dành cho đấu đơn hoặc đấu đôi, nhưng cũng có thể thay thế trong trận 5v5 nếu cần thiết.Trước đây FTW có dự bị, đó là Thang Thần, nhưng ai cũng biết Thang Thần chỉ là dự bị trên danh nghĩa, Nguyên Trạch sẽ không bao giờ cho anh có cơ hội ra sân.Sau khi chiến đội thần thánh tan rã, FTW còn không đủ tuyển thủ chính thức nói gì đến dự bị.Năm ngoái, sau khi vô địch trong nước, họ có cơ hội bố trị dự bị.Nhưng Lục Phong từ chối.Lý dó là —— không có tác dụng gì.5V5 yêu cầu tính đồng đội cao, chỉ cần một thành viên mất tập trung, kết quả cuối cùng cũng sẽ bị ảnh hưởng.Dự bị chỉ thay thế được một vị trí, nhưng người bị thay thế sẽ có suy nghĩ gì?Đội không tin tưởng mình sao?

Mình có thể bị thay thế không?

Người dự bị giỏi hơn mình chăng?Lục Phong không muốn tuyển thủ chính thức có tâm lý đó, nên không định bố trí dự bị.Nhưng bây giờ...Hạng Lục không dám hỏi lý do.Phải chăng kết quả điều trị không tốt?Người dự bị này là để thay thế Thang Thần hay là thay thế Lục Phong?Hay là... họ đang đào tạo tuyển thủ đường trên mới?Dù là lý do nào, Hạng Lục cũng lo lắng không yên.Cả đêm không mộng mị, hôm sau Vệ Kiêu dậy sớm.Cậu nhắn tin cho Lục Phong, nhưng Lục Phong không trả lời.Nhìn đồng hồ vẫn còn sớm, con chó Đậu Tương cứ lăng xăng dụi đầu vào người cậu, Vệ Kiêu nghĩ chắc do gần đây mình lạnh nhạt với nói quá, nên quyết định mặc đồ rồi dẫn nó xuống sân chạy bộ.Tháng ba đã vào xuân, khu vườn dưới tầng trồng nhiều cây mận, khi chưa nở hoa, lá cây đỏ tím, rực rỡ như những đám mây đỏ rực.

Nhưng khi hoa nở, lại thay đổi hoàn toàn, những cánh hoa trắng xóa phủ kín lá đỏ, như những đám mây cuộn theo làn gió xuân.Tâm trạng Vệ Kiêu khá tốt, tìm một cây ra nhiều ra, ôm anh Đậu chụp ảnh.Anh Đậu thì cực kỳ không hợp tác, không chịu nhìn vào màn hình.Vệ Kiêu nghĩ ra một kế, mở màn hình khóa ——Anh Đậu ngồi yên ngay tức khắc, thậm chí còn muốn nhào tới.Vệ Kiêu mắng nó: "Đồ háo sắc!" vừa chụp một tấm.Màn hình khóa đương nhiên là ảnh của đội trưởng, là ảnh mà Vệ Kiêu chụp lén khi gọi video với hắnDù chất lượng hơi mờ, nhưng vẫn không thể che giấu được vẻ đẹp của đội trưởng, đặc biệt là kiểu ảnh cận mặt thế này, nếu không có ngũ quan hoàn hảo thì không thể nào tỏa sáng như thế.Vệ Kiêu ngắm nghía một lúc, tặc lưỡi: "Đẹp trai thật."

Tóc đen làm nổi bật làn da trắng, lông mày kiếm, mắt sáng, thêm hàng mi dài và sống mũi cao thẳng...——Mắng chó háo sắc, chính cậu cũng không khá hơn bao nhiêu.Vệ Kiêu gửi bức ảnh vừa chụp cho Lục Phong, kèm lời nhắn: "Bạn Đậu rất nhớ anh."

Câu "Em nhớ anh nhiều hơn" chưa kịp gửi đi, anh Đậu đã vùng thoát khỏi dây, chạy mất tăm.Vệ Kiêu chưa kịp nhắn tin, vội đuổi theo.Con chó này quen thuộc môi trường căn cứ hơn cả Vệ Kiêu, nó chạy nhanh đến mức thoắt cái đã biến mất.Vệ Kiêu chạy mấy vòng mà vẫn không thấy bóng dáng nó đâu."

Mẹ kiếp..."

đã lâu không vận động, Vệ Kiêu thở hổn hển.Cậu dừng lại thở, trong lòng cũng không lo lắng, dù sao mọi người trong căn cứ đều biết anh Đậu, nó không chạy đi đâu được.Trong lúc dừng lại nghỉ, cậu vô tình nghe thấy tiếng nói chuyện ở góc khuất.Một người là Hạng Lục, còn người kia dường như là người ngoài.Vệ Kiêu không bước ra, sợ làm phiền họ bàn công việc.Bên ngoài, Hạng Lục lo lắng nói: "Đi rừng không cần nữa, thiếu một tuyển thủ đường trên"Một câu nói khiến Vệ Kiêu vốn định tránh mặt bỗng khựng lại.Người kia nói: "Vị trí đi trên khó tìm lắm, cậu cũng biết đấy, tân binh muốn nổi bật ở vị trí này không dễ."

Hạng Lục: "Cứ cố gắng liên lạc đi, tân binh cũng không sao, miễn là có tố chất, mang về từ từ bồi dưỡng."

Người kia không kìm được hỏi: "Dự bị này là để thay ai?

FTW mà cũng thiếu người đi trên à?"

Hạng Lục cười: "Chuẩn bị trước thôi mà."

Vệ Kiêu vốn đã đổ mồ hôi mỏng, giờ thì cả người lạnh toát, ngón tay không tự chủ được mà co lại.Người kia đi khỏi.Hạng Lục thở dài một tiếng, quay lại thì bắt gặp Vệ Kiêu.Hạng Lục: "!"

Vệ Kiêu đứng dưới cây mận phủ đầy hoa trắng, mặt cậu còn tái nhợt hơn cả những cánh hoa trắng kia: "Dự bị cho ai?"

Giọng nói lạnh lẽo như những mảng băng chưa tan của mùa đông.Hạng Lục như chết lặng, hoảng hốt: "Không, không phải..."

Xong rồi, bị tiểu tổ tông này nghe thấy hết rồi!Lần này chắc chắn xảy ra chuyện lớn rồi!Hạng Lục lo đến chết, nhưng càng lo lại càng không biết nói gì, dù sao... chính anh ta cũng không biết rõ tình hình!Vệ Kiêu không nói thêm gì, quay người định rời đi.Hạng Lục vội đuổi theo: "Quiet, cậu đừng vội, có thể không phải như cậu nghĩ đâu..."

Chết tiệt, càng nói càng loạn.Vệ Kiêu cụp mắt xuống, nhẹ nhàng nói: "Ừ, tôi sẽ hỏi đội trưởng."

Hạng Lục: ".............................."

Chết tiệt, giờ mà anh ta mổ bụng tạ tội liệu còn kịp không!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back