Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Vinh Quang - Long Thất

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vinh Quang - Long Thất
Chương 134


Chương 134
Em không chỉ là Quiet, em còn là bạn trai anhEdit by Thuyển_____________________Đầu óc Vệ Kiêu vang lên những tiếng ù ù, tâm trạng vui vẻ cả buổi sáng tan biến hoàn toàn.Cậu lững thững bước vào trong nhà, ngón tay thon dài gầy gò siết chặt điện thoại.Đội trưởng đang tìm dự bị.Thay thế cho vị trí đường trên.Tìm để thay cho ai?Vệ Kiêu luôn nhạy cảm, vẻ ngoài có vẻ tùy tiện nhưng bên trong lại là một tâm hồn tinh tế hơn ai hết.Những chi tiết nhỏ nhặt trước đây bất chợt ùa về, lấp đầy tâm trí đang rối loạn của cậu —Lúc cậu hỏi về kết quả kiểm tra, sự ngập ngừng của đội trưởng, lời đề nghị Solo vô cớ hôm nay...Cảm giác khó chịu cứ dồn lại từng chút từng chút, chỉ ra một đáp án mà Vệ Kiêu không muốn đối mặt.Cậu nhắm mắt lại, bấm gọi cho Lục Phong.Lục Phong bắt máy, giọng đầy ngạc nhiên: "Có chuyện gì vậy?"

Họ ngày nào cũng liên lạc rất lâu, nhưng thường là qua tin nhắn hoặc video, hiếm khi gọi điện thoại.Cuộc gọi đường dài quốc tế khá phiền phức, nếu không phải chuyện gấp thì không cần gọi.Nghe thấy giọng của hắn, sống mũi Vệ Kiêu cay xè: "...Người dự bị là cho ai?"

Cậu không hề vòng vo, cũng không để lại bất kỳ khoảng trống nào, hỏi thẳng thắn.Lục Phong sững lại.Vệ Kiêu cố giữ giọng không run, hỏi một cách bình tĩnh đến lạnh lùng: "Người dự bị mới tìm là cho ai?"

Cho Thang Thần sao?Có cần thiết không?Chỉ là giải đấu vòng bảng thôi, có cần vội vã tìm người dự bị đến vậy?Dù phong độ của Thang Thần có thất thường, thì dù có thất thường thế nào đi nữa cũng hơn hẳn một tân binh chưa có sự ăn ý.Không thể là cho Thang Thần được...Chỉ có một đáp án, người dự bị này là cho Lục Phong.Lục Phong.Close.Người mạnh nhất.Lại cần có người dự bị......Hốc mắt Vệ Kiêu đỏ lên, nhưng cậu không rớt nước mắt, thậm chí không một chút nghẹn ngào.Rõ ràng chỉ cần chịu một chút ấm ức, đứng trước đội trưởng, cậu có thể khóc òa lên.Nhưng lần này, cậu không làm vậy.Tất cả cảm xúc trào dâng bị cậu nén chặt lại.Một lúc sau, Lục Phong nói nhỏ: "Bé con à."

Vệ Kiêu không đáp, im lặng nghe hắn nói.Lục Phong khó mở lời.Ở trong nước là mười giờ rưỡi sáng, ở Bắc Mỹ cũng là mười giờ rưỡi.Chỉ có điều một nơi là ánh mặt trời rực rỡ, còn nơi kia là màn đêm yên tĩnh.Giống như Vệ Kiêu và hắn.Hắn đã ở đây được một tháng.Báo cáo kiểm tra hàng tuần vẫn còn nằm trên bàn làm việc trong căn phòng.Một tờ, hai tờ, ba tờ...Chồng lên nhau, nhìn càng đáng sợ.Không có dấu hiệu hồi phục, cả tháng trời mà vẫn không có tiến triển rõ rệt.Bác sĩ Trần nói đúng, ở đây đúng là giỏi chữa trị những chấn thương bên ngoài, nếu Lục Phong đến sớm hơn một năm, có lẽ đã hồi phục hoàn toàn.Nhưng hắn đã kéo dài ba năm.Từ 18 tuổi đến 21 tuổi.Hắn đã dùng bả vai bị thương của mình để gánh vác FTW tan vỡ.Mọi người chỉ nhìn thấy hắn là hắn hùng giành ba chức vô địch liên tiếp, chỉ thấy một người trẻ làm chủ câu lạc bộ.

Nhưng ai biết hắn đã hy sinh những gì phía sau.Hy sinh... cố gắng... kiên trì...Chưa kịp chờ được đền đáp, tiếc nuối đã đến trước.Suy cho cùng, Lục Phong cũng chỉ mới 21 tuổi.Một người bình thường ở tuổi này còn vô tư đến trường, một tuyển thủ thể thao điện tử tuổi này vẫn đang dốc sức theo đuổi ước mơ, còn Lục Phong thì đã cạn kiệt sức lực, và giờ phải đối mặt với bóng tối.Lục Phong đứng dậy, đi về phía giường, rèm cửa điện từ từ kéo ra, ngoài kia là ánh đèn rực rỡ.Hắn nhìn chằm chằm vào những ngôi sao lấp lánh giữa màn đêm và chậm rãi nói: "Dự bị là để chuẩn bị cho anh."

Dù trong lòng đã có đáp án, khi nghe thấy điều này, tai Vệ Kiêu vẫn ù lên.Cậu dừng bước trên cầu thang, toàn thân như kiệt sức, ngồi bệt xuống, đôi chân dài buông thõng xuống hai bậc thang dưới, mái tóc ngắn xõa xuống che kín mắt: "Gửi báo cáo kiểm tra cho em."

Giọng cậu rất lạnh lùng.Lục Phong: "......"

Vệ Kiêu mím chặt môi: "Gửi cho em!"

Giọng Lục Phong khàn khàn: "Được"Vệ Kiêu nghe tiếng tin nhắn báo về, bàn tay siết chặt điện thoại đến mức các khớp trắng bệch.Một tháng nay, tiếng tin nhắn của WeChat là âm thanh mà Vệ Kiêu mong đợi nhất.Người vốn không bao giờ ôm khư khư điện thoại như cậu giờ lại muốn dán mắt vào WeChat mỗi ngày —Giữa các buổi tập luyện, cậu lén gửi tin nhắn cho hắn.Sau khi thi đấu xong, lập tức gọi điện cho hắn.Trước khi đi ngủ... khi thức dậy...Chỉ cần có thời gian, chỉ cần không làm phiền đến việc trị liệu của Lục Phong, cậu đều muốn liên lạc với hắn.Tiếng chuông điện thoại giờ đây vốn là âm thanh khiến cậu hạnh phúc nhất.Nhưng bây giờ, nghe thấy tiếng chuông quen thuộc, cậu lại không dám nhìn.Vai của đội trưởng không thể chữa khỏi thì phải làm sao.Close không thể tiếp tục thi đấu thì sao.Đức tin của cậu.Người anh hùng của cậu.Người cậu yêu thương...Vệ Kiêu hít một hơi, run rẩy ngón tay mở WeChat ra.Từng bức ảnh hiện lên, cậu mở to mắt cố gắng đọc.Toàn là tiếng Anh, lướt qua mắt đầy xa lạ.Vệ Kiêu tập trung, với khả năng đọc hiểu không tệ, cậu đọc hiểu rõ ràng.Tuần đầu, tuần thứ hai, tuần thứ ba, tuần thứ tư...Suốt cả tháng, đề xuất của bác sĩ chủ trị là — sinh hoạt và vận động bình thường không vấn đề gì, nhưng không thể đảm bảo những thao tác tinh vi của một tuyển thủ chuyên nghiệp.Bốn bản báo cáo, Vệ Kiêu xem mất nửa tiếng đồng hồ.Cậu cứ ngồi như vậy trên bậc thang đá cẩm thạch trước cửa căn cứ, ngồi suốt nửa giờ.Gió lạnh mùa xuân thổi qua, cái nóng sau khi chạy bộ tan biến, gió lạnh thốc vào sau gáy, buốt tận tim.Lục Phong gửi tin nhắn cho cậu: "Vẫn đang trong quá trình điều trị, kết quả cụ thể phải chờ hết liệu trình."

Vệ Kiêu nhìn dòng tin nhắn rõ ràng là để an ủi mình, lòng cậu chua xót đến đau nhói.Người đau đớn nhất hẳn là Lục Phong, vậy mà Lục Phong lại còn an ủi cậu.Vệ Kiêu bấm vào nút gọi video, suýt chút nữa đã nhấn gọi, nhưng cậu lại chuyển sang gọi thoại.Không thể gặp hắn.Cảm xúc sẽ vỡ òa.Giọng Lục Phong rất bình tĩnh: "Đừng lo lắng..."

Hắn chưa nói xong, Vệ Kiêu đã mở miệng trước: "Sao lại giấu em."

Mọi lời nói của Lục Phong đều tắc lại, tan biến vào hơi thở.Vệ Kiêu cúi mắt xuống, vô thức nhìn những đường vân tối màu trên bậc thang đá cẩm thạch: "Là lỗi của em."

Lục Phong tim nhói lên, khẽ gọi: "Bé con à."

Vệ Kiêu nói lên những lời thật lòng: "Là em quá yếu, không thể gánh vác được gì, nên anh không tin tưởng em."

Lục Phong: "..."

Hàng mi của Vệ Kiêu khẽ run rẩy, giọt nước mắt to tròn trong mắt cậu vẫn chưa rơi xuống: "Xin lỗi."

Lục Phong đã đoán trước được cậu sẽ suy nghĩ như thế, nhưng vẫn đau lòng không thôi: "Không phải đâu."

Giọng Vệ Kiêu rất bình tĩnh, những lời cậu nói cậu đều đã nghĩ kỹ: "Đội trưởng, đừng suy nghĩ quá nhiều, hãy điều trị cho tốt.

Cùng lắm thì chỉ tham gia 5v5 thôi."

Cậu vẫn không thể nói liền mạch, chỉ có thể hít một hơi rồi nói tiếp: "Đơn đấu và đôi đấu... cứ để em lo.

Em sẽ không làm anh thất vọng."

Lục Phong không thể nói được lời nào.Khi vấn đề về vai bị lộ ra, Lục Phong đã nghĩ như Vệ Kiêu vừa nói.Giao đơn đấu cho Vệ Kiêu, nếu không đủ sức thì bỏ đôi đấu, điều FTW cần hơn chính là chức vô địch đồng đội.Nhưng Vệ Kiêu đã nói với hắn: "Anh không muốn thắng bọn họ sao, anh không muốn có một chức vô địch đơn đấu thực sự sao, anh không muốn cùng em đánh đôi đấu sao, anh cam lòng nhìn em đánh đôi đấu với người khác sao!"

Lục Phong không cam lòng, hắn đã chọn công khai tất cả, chọn cách "đâm lao thì phải theo lao" để chữa trị.Nhưng thực tế không phải là truyện cổ tích.Sự tàn khốc sẽ không vì không cam lòng mà buông tha.Từng bản báo cáo đã thức tỉnh hắn.Không thể đấu đơn, không thể đấu đôi, thậm chí có thể còn không tham gia 5v5 được.Hắn lùi bước, đội sẽ thiếu một người, chọn người thay thế sớm, đào tạo trước là quyết định hợp lý nhất.Hắn không chỉ là một tuyển thủ, mà còn là người chịu trách nhiệm cho FTW, phải chịu trách nhiệm với những người theo hắn đến tận bây giờ, những người tin tưởng hắn vô điều kiện.Khi không còn là Close, hắn vẫn là Lục Phong.Vệ Kiêu nghiêm túc nói: "Vẫn còn một tháng nữa, bất kể kết quả ra sao cũng không sao cả."

Cậu không còn gây áp lực cho Lục Phong nữa, cũng không ép hắn phải đưa ra bất kỳ quyết định nào.Close đã chống đỡ quá lâu, bây giờ cậu sẽ là bờ vai của hắn.Giọt nước mắt của Vệ Kiêu cuối cùng cũng rơi xuống, cậu lau vội đi, giọng không thay đổi: "Đội trưởng, thử tin tưởng em được không?

Em không chỉ là Quiet, em..."

Cậu ngừng lại một chút, cố gắng nói với giọng vui vẻ hơn, "Còn là bạn trai của anh."— Em không chỉ là tuyển thủ của FTW, mà còn là người yêu của anh.— Em không chỉ muốn theo đuổi anh, mà còn muốn sát cánh cùng anh chống đỡ FTW mới.Lục Phong đơ ra, hắn ngây người nhìn ánh đèn rực rỡ ngoài kia, tất cả lời nói dồn lại chỉ còn hai chữ: "Bé con."

Vệ Kiêu: "Ừm."

Lục Phong: "......"

Xin lỗi em"Được rồi," Vệ Kiêu gắng gượng nói, "Em đi ăn chút gì đây, lát nữa phải lên đường đến địa điểm thi đấu rồi, anh ngủ sớm đi."

Bạch Tài là người đầu tiên phát hiện tâm trạng Vệ Kiêu không ổn!Lúc ăn trưa, cậu ta đi xuống thì thấy Vệ Kiêu đang nghiêm túc ăn cơm thì hoảng sợ."

Đù mé, mày thức cả đêm đấy à?"

Vệ Kiêu thu dọn bát đũa: "Tao ăn xong rồi"Bạch Tài: "???"

Trên xe đưa đến địa điểm thi đấu, Bạch Tài ngồi cạnh Vệ Kiêu, cảm nhận được cái lạnh buốt người phát ra từ người cậu.Đã vào xuân rồi sao vẫn lạnh thế nhỉ!Cậu ta lấy hết can đảm bắt chuyện với Vệ Kiêu: "HU bị mày vả sưng mặt rồi, hôm nay..."

Nói còn chưa dứt lời, cậu ta liền nói không nổi nữa, mẹ nó, sao lại lạnh thế này, người cậu như cái điều hòa di động vậy á!Thần Phong cũng để ý, nhìn Vệ Kiêu mấy lần.Nhưng sắp đến giờ thi đấu rồi, nói nhiều có khi lại ảnh hưởng đến tinh thần cả đội, nên anh nhịn không nói gì.Khi vào hậu trường, chuyên viên trang điểm cũng không dám đùa giỡn, chỉ nhanh chóng hoàn thành công việc rồi rời đi.Ninh Triết Hàm và Việt Văn Nhạc cũng nhận ra sự khác thường, cả hai đều liếc nhìn Vệ Kiêu.Cuối cùng Thần Phong cũng không nhịn được nữa, gọi Vệ Kiêu ra ngoài nói chuyện riêng.Vệ Kiêu lên tiếng trước: "Huấn luyện viên, lát nữa em sẽ chọn Đạo tặc Bóng đêm"Thần Phong ngạc nhiên.Ninh Triết Hàm hơi căng thẳng nói: "Anh Kiêu à, đừng để bị họ làm ảnh hưởng"Xong rồi, chẳng lẽ anh Kiêu cũng bị mấy tên kia là lung lay tinh thần?Trên mạng xã hội thì không thấy có vấn đề gì, lẽ nào phía sau có chuyện gì khác?Thần Phong cau mày: "Khi thi đấu, quan trọng nhất là chiến thắng"Đừng để ý mấy tên hề kia.Vệ Kiêu bình tĩnh đáp: "Cho em chọn Đạo tặc Bóng đêm, em sẽ thắng"Thần Phong: "......"

Vì đây là trận đấu đầu tiên, đúng 3 giờ sẽ bắt đầu.Khi BP diễn ra, đúng như dự đoán, HU sẽ không cấm Đạo tặc Bóng đêm.Trước đó trên mạng đã ầm ĩ chuyện này, rất nhiều người hâm mô hóng drama đều đổ xô vào xem.[Tôi nghĩ Quiet sẽ không chọn Đạo tặc Bóng đêm đâu][Quiet có cá tính, là người không ngại khó, kiểu gì mà không chọn chứ?][Q thần đừng chọn!

HU bẩn tính lắm, toàn chơi xấu.][Tôi không phải fan cũng không phải anti, nhưng tôi thực sự tò mò Quiet có thể tung ra chín đạo hồ quang không.]Các dan trước đó hô hào Đạo tặc Bóng đêm là bài tử FTW cũng bắt đầu lăn tăn.Có thể, hình như, chắc là......Quiet dùng Đạo tặc Bóng đêm không thuận tay như Close.BP kết thúc, Vệ Kiêu thuận lợi lấy được Đạo tặc Bóng đêm.Trên màn hình bình luận nổ ra cuộc thảo luận sôi nổi:Có fan nói: [A Di Đà Phật, Lục Thần phù hộ, mong Q bảo đừng gục ngã!]Anti bình luận: [HU chơi xấu nhưng Q thần của các người cũng gà thật mà.]Còn người ngoài cuộc thì: [Tôi đến vì tò mò, nghe nói ở đây có chiêu 'chín đạo hồ quang'?]Máy quay lia đến Vệ Kiêu, các fan nữ trên khung bình luận liền nổ tung.[Trời ơi, đẹp trai quá!][Thật sự không dùng filter à?

Con trai bây giờ da đẹp thế này sao?][Ngưỡng mộ quá, tui quét mascara mãi cũng không cong vút được như mi của cậu ấy.][Sao cảm thấy Q thần hôm nay có vẻ không vui nhỉ?][Mặc dù nói thế này hơi kỳ, nhưng Quiet không cười trông thật ngầu!][Tui có thể, tui chịu được, tui 18 tuổi thiếu một người chồng 19 tuổi!]Bên phía HU chẳng ai nói gì, sắc mặt rất nghiêm trọng.Đặc biệt là người đi rừng Hàn Cổ, gã dán mắt vào màn hình, hận không thể giết chết Đạo tặc Bóng đêmkia cả trăm lần!Trận đấu bắt đầu.Dòng bình luận náo nhiệt bỗng chốc câm lặng khi Đạo tặc Bóng đêm lên cấp 6.[Chết tiệt, ai nói cậu ấy không thể tung ra chín đạo hồ quang?!]___________________Tôi vẫn sầu, vẫn đang thất nghiệp nhưng mà tôi sẽ cố ra chương mỗi tuần.

Lâu lâu sầu quá cần đi healing thì tui sẽ lặn mấy hôm nhé.
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 135


Chương 135Edit by Thuyển_____________________Đạo tặc Bóng đêm mặc dù là một tướng yêu cầu cao nhưng tiềm lực không giới hạn.Cơ chế các kỹ năng rất phức tạp, nhiều kỹ năng yêu cầu thao tác rất phức tạp.Ví dụ như kỹ năng Ảnh tập, khi Đạo tặc Bóng đêm ẩn thân và tấn công từ phía sau kẻ địch sẽ để lại dấu ấn máu.

Một khi để lại dấu ấn máu, thì tình hình sẽ tệ đi, vì nội tại của Ảnh Tập là khi va chạm với mục tiêu có dấu ấn máu, kỹ năng sẽ tự động làm mới.Điều này có nghĩa là gì?Có nghĩa là chỉ cần người chơi đủ giỏi, dựa vào kỹ năng đầu tiên, bạn có thể giết chết đối thủ.Việc sử dụng tốt Ảnh Tập là bước nhập môn của kẻ trộm bóng tối, những người chơi chuyên nghiệp hầu hết đều có thể dựa vào đó mà thể hiện kỹ năng.Nhưng điều mà các tuyển thủ chuyên nghiệp nhắm đến là Hồ Quang, chiêu cuối của kẻ trộm bóng tối.

Mô tả kỹ năng rất đơn giản: phát ra một đạo hồ quang song song, tấn công kẻ địch trước mặt và gây sát thương vật lý.Đây là hiệu ứng mà chỉ cần sử dụng kỹ năng là có, nhưng thứ thực sự kinh hoàng là nội tại của nó.Hồ quang có hiệu ứng tích lũy, thông qua combo có thể gia tăng số đạo hồ quang, mỗi lần tăng thêm một tia, sát thương sẽ nhân đôi.Một đạo hồ quang gây rất ít sát thương, chỉ nhiều hơn chút so với đòn đánh thường, nhưng một khi bắt đầu nhân đôi, nó sẽ trở nên kinh khủng.Hai đạo là gấp đôi, ba đạo là gấp bốn, bốn đạo là gấp tám...Vì sao chín đạo hồ quang của Close có thể hủy thiên diệt địa?

Bởi vì sát thương tích lũy từng lớp của nó quá khủng khiếp.Hồ Quang là tấn công diện rộng, một khi trúng nhiều mục tiêu trước mặt, kể cả khi có đối tượng để san bớt sát thương cũng không thể đánh thắng con số kinh người như vậy.Năm đó, khi Close lần đầu tiên dùng chín đạo hồ quang, thậm chí cả đội ngũ phát triển trò chơi cũng phải kinh ngạc.Về lý thuyết, điều này rất khó thực hiện, yêu cầu kỹ năng cá nhân quá cao và quá chính xác, vượt qua giới hạn của con người.Nhưng Close đã làm được.Lúc đó, cộng đồng mạng xôn xao, chửi bới đủ điều.Có người nói phá vỡ cân bằng game, chơi như vậy không còn thú vị nữa; có người nói eSports lại có lỗi game thế này, còn đánh gì trận đội nữa, một mình đánh cả đội là xong.Một đám người chửi rủa đội ngũ phát triển là ngu ngốc, chửi Vinh Quang là rác rưởi, chửi Close gian lận.Đúng vậy...Khi một điều quá vượt ngoài khả năng hiểu biết của người khác, họ sẽ cho rằng đó là gian lận.Dĩ nhiên, những lời đồn này nhanh chóng bị dập tắt — trận đấu được phát trực tiếp, quay từ nhiều góc máy, muốn xem thế nào cũng được.Hướng dẫn và công thức đều có sẵn, chỉ cần đủ trình là làm được.Vụ việc này gây chấn động suốt một mùa giải, đội ngũ phát triển đã định giảm sức mạnh của Đạo tặc Bóng đêm, giảm sát thương của Hồ Quang.Nhưng người chơi không chịu, vì bản thân tướng này đã rất khó chơi, người chơi bình thường có thể làm ra ba bốn đạo đã được coi là cao thủ rồi.Nếu lại giảm sát thương, chẳng thà xóa bỏ luôn tướng này đi!Fan của Close cũng nổi giận.Tại sao phải giảm sức mạnh?

Lục thần của tụi này đâu có gian lận, cũng chẳng phá luật, chỉ vì quá mạnh mà phải chịu cảnh này sao?Suốt một mùa giải đấu tranh, cuối cùng đội ngũ phát triển cũng không dám động vào kẻ trộm bóng tối.Bởi họ nhận ra rằng thực ra đây là điều công bằng.Hoàn toàn nằm trong phạm vi phán định của cơ chế cân bằng game.Đầu tiên, chín đạo hồ quang rất khó, khó đến mức trong cả cộng đồng Vinh Quang cũng chẳng mấy người dám dựa vào nó.Sau khi Close công khai chuỗi combo, quả thực có một số tuyển thủ hàng đầu có thể làm ra được, nhưng rất khó để duy trì.Trong trận đấu, mọi thứ luôn thay đổi không ngừng, hẻm núi luôn đầy bất ngờ, quá phụ thuộc vào một kỹ năng không thể kiểm soát cuối cùng chỉ dẫn đến thất bại.Chỉ có Close, luôn giữ được bình tĩnh, luôn kiên định, với tinh thần mạnh mẽ, anh ta luôn trình diễn chín đạo hồ quang tuyệt vời.Nhưng chỉ mình anh ta làm được, thực ra cũng chẳng vấn đề gì.Đầu tiên, trong trận đấu có thể cấm sử dụng kẻ trộm bóng tối, hơn nữa phe địch có thể nghĩ cách đối phó với Close.Không lâu sau, ban tổ chức phát hiện ra điểm thú vị và càng không muốn động vào chín đạo hồ quang.Xây dựng một Đại Ma Vương, sân đấu sẽ trở nên sôi động hơn, đặc biệt là trong các trận đấu cá nhân, sức hút chưa từng có, thậm chí tiền thưởng cũng tăng vọt theo.Chín đạo hồ quang rực rỡ như vậy, cộng thêm khuôn mặt của Close, hắn trở thành người đại diện toàn cầu, thu hút vô số người hâm mộ, lượng đăng ký cao ngất ngưởng, khiến ban tổ chức vô cùng hài lòng.Sau đó, Close dùng Đạo tặc Bóng đêm để giành chức vô địch, đội ngũ phát triển còn vui vẻ tạo cho hắn một bộ trang phục độc quyền, cố tình khiến hiệu ứng của chín đạo hồ quang đẹp đến nỗi làm card đồ họa phải khóc thét.Muốn thấy chín đạo hồ quang sao?Hãy đến xem trận đấu.Dù sao thì máy tính thi đấu đều là cấu hình cao nhất, không lo không thể trình diễn được hiệu ứng chấn động của chín đạo hồ quang.Dần dần, chín đạo hồ quang đã trở thành một huyền thoại, thậm chí có người đã tìm ra lối chơi mới để phá vỡ nó.Ví dụ như đội HU.Hu năm nay thực sự đầy tham vọng, đã đầu tư mạnh để chiêu mộ tuyển thủ nước ngoài, thay máu toàn bộ đội hình, bỏ ra ngần ấy tiền dĩ nhiên là muốn thành tích.Đội trưởng HU, Hàn Cổ, là người duy nhất còn lại từ đội hình cũ, đối mặt với những tuyển thủ nước ngoài mạnh mẽ và áp lực từ câu lạc bộ, gã ta muốn chiến thắng đến phát điên.Các tuyển thủ khác của HU không hiểu rõ tình hình của khu vực Trung Quốc, nhưng gã ta lại hiểu rất rõ.Các đội mạnh chỉ có vài đội đó thôi, còn lại toàn là những đội yếu, chỉ cần đánh bại được những đội mạnh kia thì vị trí đầu bảng của HU là chắc chắn!RR là đội rõ ràng nhất, quá phụ thuộc vào một tuyển thủ, dễ dàng bị nhắm mục tiêu.Chỉ cần khiến tâm lý của tuyển thủ đó sụp đổ, trận đấu sẽ dễ dàng trong tầm tay.Hàn Cổ biết rõ về Nguyệt Dạ, thậm chí có phần ghét cậu.Một người mới, chỉ vừa ra mắt được một năm, dựa vào đâu mà nổi tiếng như vậy, dựa vào đâu mà ngạo mạn như vậy!Khu vực Trung Quốc đã sa sút ba kỳ World Championship, dựa vào đâu mà phải trông cậy vào một lũ người mới để vực dậy!Hàn Cổ đã lợi dụng trận đấu tập giữa HU và RR, nhắm mục tiêu thẳng vào RR.Không thể phủ nhận rằng đội HU lần này thực sự rất mạnh, ba tuyển thủ ngoại quốc tuy gặp một chút vấn đề về giao tiếp, nhưng trình độ của họ là không thể bàn cãi, đặc biệt là người chơi đường giữa WW, người đã hoàn toàn đè bẹp Nguyệt Dạ trong các trận đấu tập.

Cộng thêm việc Hàn Cổ không ngừng nhắm vào anh ta, sau vài trận đấu, tâm lý Nguyệt Dạ bị đánh vỡ.Hàn Cổ còn cố tình để lại lời khiêu khích:"Nguyệt Dạ, có giỏi thì hãy tung ra Thiên Tầng Vân đi."

Muốn một mình gánh cả đội ư?

Vậy hãy thể hiện phong thái của Close đi.Trùng hợp là chiêu Thiên Tầng Vân của Tiên Thuật Sĩ quả thật có điểm tương đồng với Chín đạo Hồ Quang của Đạo tặc Bóng đêm.Với áp lực nặng nề từ đội, Nguyệt Dạ mới chỉ 18 tuổi.Bị kích động như thế, làm sao cậu có thể giữ được bình tĩnh?Thua trận đấu tập, Nguyệt Dạ lại càng quyết tâm muốn thể hiện trong trận đấu chính thức, và kết quả là...Thua đến mức không còn lời nào để nói.Hàn Cổ nếm trải thành công ngọt ngào, thấy rằng đối thủ tiếp theo là FTW, liền chuyển mục tiêu sang Vệ Kiêu.FTW cũng rất thú vị: Khi Close còn ở đó, một hắn mình gánh cả đội, thực sự là "một người gánh bốn" giành chức vô địch; sau khi Close rời đội để dưỡng thương, FTW ký hợp đồng với một tuyển thủ mới, và một lần nữa, chỉ có một người thể hiện xuất sắc, còn đồng đội chỉ có vai trò hỗ trợ.Hàn Cổ ghen tị với Nguyệt Dạ, thì với Vệ Kiêu, cảm giác đó còn dữ dội hơn.Gã ta đố kỵ đến mức nghiến răng nghiến lợi.Hàn Cổ khuyến khích huấn luyện viên hẹn trận đấu tập với FTW, nhưng không thành công, nên trước trận đấu chính thức, gã ta công khai khiêu khích Vệ Kiêu, nhưng lại bị Vệ Kiêu chơi khăm ngược lại.Điều này khiến Hàn Cổ càng thêm phẫn nộ, và hôm nay, trong trận đấu, gã ta chỉ muốn triệt hạ Vệ Kiêu bằng mọi giá!Trận đấu vừa bắt đầu, HU đã cảm thấy có điều gì đó không ổn: "Quiet rất hung hăng," đường giữa WW nói bằng tiếng Trung bập bẹ.Hàn Cổ đáp: "Bình tĩnh, cậu ta không thể tung ra Chín đạo Hồ Quang."

WW lo lắng: "Tám đạo cũng rất nguy hiểm rồi."

Hàn Cổ cười lạnh: "Tám đạo cũng không dễ đâu."

Gã ta đã theo dõi nhiều trận đấu của FTW trước đây, và nhận ra rằng giới hạn cao nhất của Quiet là tám đạo hồ quang, nhưng rõ ràng cậu ta không phải lúc nào cũng có thể làm được tám tia, hầu hết chỉ đạt sáu bảy tia.Một kẻ trộm bóng tối như vậy, đa phần tuyển thủ chuyên nghiệp đều có thể sử dụng thành thạo, không hiểu FTW kiêu ngạo về điều gì.Thậm chí còn nói rằng đó là "di sản gia truyền", toàn là chiêu trò quảng cáo!Mang theo suy nghĩ đó, Hàn Cổ chạm trán với Vệ Kiêu ở khu vực Rồng.Bạch Tài đi theo Vệ Kiêu, liếc nhìn chỉ số kinh nghiệm của cậu: "Đánh không?"

Vệ Kiêu đáp: "Đánh."

Lời vừa dứt, cậu lập tức ẩn thân, di chuyển vòng ra sau ba thành viên của HU.Anh Cải hoảng hốt đi theo, trong lòng cảm thấy có gì đó không ổn.Vệ Kiêu đang ở mức kinh nghiệm, dù không giết quái, chỉ cần dựa vào kinh nghiệm từ hẻm núi cũng đủ để lên cấp sáu.Hai đánh ba...Vệ Kiêu định tung ra Chín đạo Hồ Quang sao?Chết tiệt, anh Cải lo lắng đến mức tim đập loạn: vừa mới an ủi Nguyệt Dạ, chẳng lẽ giờ lại rơi vào bẫy?Không thể nào!Không chỉ anh Cải, rất nhiều người khác cũng lo lắng.Hai đứa nhóc khác trên sân cũng đang hoang mang.Thần Phong và nhóm trợ lý dưới sân khấu đều lo lắng nhìn màn hình.Trên khán đài, Nguyệt Dạ và Mạc nhiều tiền đều đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang và quấn khắn kín mít, ngồi theo dõi.Mạc nhiều tiền cúi đầu nhìn điện thoại.Nguyệt Dạ liếc hắn một cái: "Xem thi đấu đi"Vừa dứt lời cậu liền nhìn thấy Mạc nhiều tiền đang mở phát sóng trực tiếp của trận đầu, điên cuồng tặng quà: "Tặng chút quà cho đỡ căng thẳng"Nguyệt Dạ: "..."

Mạc nhiều tiền liếc nhìn bảng xếp hạng ủng hộ của Quiet, LU đang đứng nhất, tò mò hỏi: "Hôm nay chị gái này không đến xem thi đấu à?"

Nguyệt Dạ không hứng thú với mấy chuyện này lắm: "Fan tới nhanh đi cũng nhanh"Mạc nhiều tiền suy nghĩ một chút: "Cô nàng LU này..."

Nguyệt Dạ nói ngay: "Không thể là Lục Phong."

Mạc nhiều tiền bật cười: "Tất nhiên rồi."

Với mối quan hệ hơn mười năm của anh với Lục Phong, trừ khi Lục Phong bị ai đó nhập hồn, nếu không, không đời nào hắn lại làm những chuyện như thế...!Trong phòng đấu nội bộ của FTW.Thang Thần ở đường trên lớn tiếng hỏi: "Có cần giúp đỡ không?"

Cả đội lo lắng, chỉ mình Thang Thần là bình tĩnh, hoàn toàn không bị căng thẳng.Vệ Kiêu đáp: "Không cần."

Ngay khi cậu vừa dứt lời, Đạo tặc Bóng đêm đạt cấp sáu.Cùng lúc đó, FTW và HU đối đầu trực diện.Vệ Kiêu và Bạch Tài đối đầu với ba người của HU: Hàn Cổ, người chơi đường giữa WW và hỗ trợ Doc.Đánh hay không?Tất nhiên là đánh!Hàn Cổ sử dụng cường tặc, WW là linh pháp, hỗ trợ là Shaman khổng lồ, đội hình này có cả phòng thủ, khống chế và sát thương.

Điều đáng sợ nhất là pháp sư WW rất giỏi thu dọn tàn cuộc, khiến Vệ Kiêu và Bạch Tài khó lòng thoát thân."

Tiến lên!"

Hàn Cổ hô lớn, lao thẳng vào kẻ trộm bóng tối vừa lộ diện.Đạo tặc Bóng đêm không thèm để ý đến gã, sử dụng Ảnh Tập tấn công từ phía sau pháp sư WW, đòn đánh thường kèm theo dấu ấn máu, trong nháy mắt đã tích lũy bốn tầng dấu ấn.Pháp sư cảm thấy không ổn: "Có điều gì đó không đúng, hắn muốn..."

Hàn Cổ nghiến răng: "Nhiều nhất là tám đạo, chúng ta ba người chia sẻ sát thương, hắn sẽ chết ngay khi vừa đáp xuống."

Shaman khổng lồ nhanh chóng tung kỹ năng, muốn khống chế Đạo tặc Bóng đêm.Một khi chuỗi combo bị phá vỡ, không thể tạo ra Hồ Quang.

Nhưng Đạo tặc Bóng đêm linh hoạt như một con cá, di chuyển một cách thần thánh, hoàn toàn né tránh đòn khống chế của Shaman khổng lồ, và chuỗi kỹ năng không bị gián đoạn.Dấu ấn máu được giữ chặt trên đầu pháp sư, năm tầng, sáu tầng...Không chỉ pháp sư, Hàn Cổ cũng kinh hoàng: "Không thể nào, hắn tuyệt đối không thể..."

Chín đạo Hồ Quang bùng nổ, sáng rực nửa hẻm núi, hiệu ứng kỹ năng chói lòa đến mức mọi người đều choáng váng.Ánh sáng rực rỡ, những đạo hồ quang lấp lánh xếp chồng lên nhau, tựa như một vũ trụ mới ra đời, bùng nổ trong ánh cầu vồng, xoáy tròn trong sắc màu rực rỡ, và sinh ra từ sức mạnh vô tận.Ba người của HU ngây người, chỉ thấy thanh máu tụt dốc không phanh, từ thương nhẹ, đến thương nặng, và rồi đen kịt.Thông báo hệ thống vang lên:FTW.

Quiet tiêu diệt HU.

Han.FTW.

Quiet tiêu diệt HU.

WW.FTW.

Quiet tiêu diệt HU.

Doc.FTW.

Quiet triple kill!Mới bắt đầu đã chín đạo hồ quang, mới bắt đầu đã lấy được triple kill, trận đấu này Quiet tỏa sáng!
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 136


Chương 136
Đây đâu phải Quiet, là Close mới đúng chứEdit by Thuyển__________________Một cú chín đạo hồ quang chính hiệu nữa lại xuất hiện!Các fan của FTW như được xả cơn giận, đồng loạt bình luận: [Chiêu chín đạo hồ quang gia truyền, FTW có cả Quiet đại bảo bối, đỉnh quá!]Đội FTW từng có một huyền thoại như thần đội, rồi lại thêm Close là đại ma vương, giờ lại xuất hiện Quiet tài năng.Các fan lâu năm không kìm được nước mắt – đã từng thấy ánh hào quang của đội, cũng từng chứng kiến lúc đội chạm đáy, giờ lại được nhìn thấy niềm hy vọng mới.Làm sao mà không khóc cho được!Đến cả bình luận viên cũng kích động, hôm nay Miệng Rộng – fan cứng của Close, thuộc lòng chiêu thức chín đạo hồ quang – không khỏi tiếc nuối, hiểu lý thuyết thuộc lòng, nhưng khả năng phản ứng và tốc độ tay lại không thể cho phép anh thực hiện được chiêu này.Anh nói nhanh như súng liên thanh, mô tả từng chiêu thức khiến người xem nổi hết da gà, mắt sáng rực, tay không ngừng vỗ mạnh.Trong khán giả, có Mạc nhiều tiền đứng nhìn: "Thằng nhóc này giỏi thật!"

Nguyệt Dạ im lặng, chỉ tập trung nhìn vào Đạo tặc Bóng đêm trên màn hình, ánh mắt dài, sâu hun hút, rực lửa!Hôm solo với Vệ Kiêu, cậu không hề dùng đến Đạo tặc Bóng đêm.Tại sao?Vì không cần thiết.Muốn kích thích tinh thần chiến đấu của Nguyệt Dạ, chẳng cần dùng Đạo tặc Bóng đêm.Nguyệt Dạ siết chặt tay, đè nén khát khao thắng thua trong lòng.Người ngạc nhiên nhất lúc này chính là tám người trên sân (trừ anh Cải ra).Anh Cải bất ngờ trong nửa giây: "Ủa, mày lén luyện riêng đó hả?"

Cơ chế chín đạo hồ quang phụ thuộc vào cấp độ, càng cao càng dễ kích hoạt.

Với cấp 6 mới có chiêu cuối, sát thương tổng thể chưa cao nên để đạt được sát thương kích phát chín đạo hồ quang là điều rất khó.Nếu ở cấp 18, độ khó chín đạo hồ quang là 8, thì cấp 6 độ khó là 10.Ừ thì, giới hạn khó nhất chính là 10 rồi.Vệ Kiêu có thể ở cấp 6 mà đánh ra được chín đạo hồ quang, quả thật là muốn thế nào là thế đó.Nhớ lại lời cậu nói trong phòng hội thoại đội: "Quiet tôi làm gì cũng chính đáng, nhắm mắt đánh ra chín đạo hồ quang, quyết không nhận mình mở mắt."

Để nói về độ làm màu, anh Cải chỉ phục mỗi Vệ Kiêu!Thang Thần cười: "Hay!"

Nhóc Ninh hưng phấn: "Anh Kiêu đỉnh quá!"

Việt Văn Nhạc: "..."

Mặc dù không nói gì, nhưng Pháp Sư Băng không ngừng muốn lao lên nghênh chiến.Vệ Kiêu hôm nay ít nói, nhưng từng lời nói đều đanh thép: "Lão Việt, chờ tôi."

Việt Văn Nhạc đi chậm lại: "...Ừ."

Lấy được triple kill, Vệ Kiêu thẳng tiến đường dưới.Lúc này bên phía HU chỉ còn hai người sống sót, một là đường trên đang đối mặt với anh Cải, một là đường dưới đang cào nhau với Việt Văn Nhạc.Vệ Kiêu khi ẩn thân tốc độ rất nhanh, Bạch Tài đuổi không kịp, nhưng cũng chẳng cần đến anh Cải, Đạo tặc Bóng đêm lao đến tấn công chính diện, dùng quái rừng để nhanh chóng làm mới kỹ năng, băng trụ hạ gục đường dưới của HU!Bình luận viên Miệng Rộng hào hứng: "Kim pháp của HU nhận thấy nguy hiểm, nhưng Đạo tặc Bóng đêm còn nhanh hơn gấp bội, đòn tấn công thứ hai ngay lập tức vòng ra sau trụ, rồi dùng cục đá làm bàn đạp bay xuống dưới trụ, dù kim pháp đã kịp sử dụng phép trốn, nhưng sức sát thương của Đạo tặc Bóng đêm vừa thu hoạch được ba mạng lại quá khủng khiếp, hai đòn tấn công làm hắn tụt máu chỉ còn một vạch!"

Thêm một mạng nữa vào bảng điểm, mở bảng tài chính lên, tiền của một mình Vệ Kiêu đã bằng trợ thủ và rừng của HU cộng lại.Để một vị trí đi rừng lăn cầu tuyết khủng khiếp thế này, trận này Đạo tặc Bóng đêm của FTW hoàn toàn tung hoành!Không ai có thể cản nổi, muốn cản cũng cản không được, từ chiêu chín đạo hồ quang đầu tiên, Vệ Kiêu không bao giờ tiếc kỹ năng.Chỉ cần hết thời gian hồi chiêu, chỉ cần có thể phát ra hồ quang, chín đạo hồ quang cứ thế mà dội thẳng lên người đối thủ.Ban đầu, đội HU vẫn còn cố gắng giữ bình tĩnh.Hàn Cổ: "Bất ngờ thật, cậu ta có thể đánh chín đạo hồ quang thật đấy, nhưng tin tôi đi, không thể duy trì lâu được!"

WW cũng tin vậy: "Đúng rồi, một trận đánh ra được một lần là quá lắm rồi, không thể nào lần hai."

Ngay cả Close cũng sẽ không dùng chín đạo hồ quang liên tục cả trận, có lẽ là do không cần thiết, nhưng họ muốn tin rằng đó là vì không làm được.Đùa à, kỹ năng khó đến thế mà cứ sử dụng vô tội vạ, tưởng mình là thần chắc!Quiet có phải thần hay không không chắc, nhưng chắc chắn là ma vương.Cả trận đấu, chỉ cần Đạo tặc Bóng đêm xuất hiện, là hồ quang phủ khắp nơi.Một lần.Hai lần.Ba lần....HU bắt đầu thấy chai sạn, nội bộ cả đội không một ai nói gì, sắc mặt ai cũng nặng nề vô cùng.Trận này không thể thắng, tổng kinh tế của FTW đã hơn họ tận mười hai ngàn, lấy gì để lật ngược đây?Huống chi Đạo tặc Bóng đêm kia, chẳng còn cách nào khác!Vệ Kiêu đã đạt cấp tối đa, có đủ 6 trang bị cấp thần, cộng trang bị hỗ trợ của Bạch Tài và chín đạo hồ quang không phải của con người, cả đội năm người của HU hoàn toàn không đỡ nổi!Khán giả xem đến mức máu nóng sôi trào: [Mẹ ơi, đã quá!][Thật sự thì, bình thường tôi không thích trận nào đè bẹp vì không còn gì hồi hộp, nhưng trận này thật sự quá đỉnh!][Không nói nhiều, tôi phải về luyện Đạo tặc Bóng đêm!]Đạo diễn cắt một góc máy nhỏ về phía Vệ Kiêu.Chỉ là một khung nhỏ ở phía dưới màn hình, nhưng lại là cận cảnh, lẽ ra thường sẽ làm người ta nhìn xấu, nhưng Vệ Kiêu lại cực kỳ ăn ảnh —Tai nghe đè lên mái tóc đen nhánh, che đi phần tai trắng, nhưng lại làm nổi bật đường viền cằm sắc nét.

Dây tai nghe đen chạy xuống cổ, đúng ngay chỗ xương quai xanh thấp thoáng lấp lánh dưới ánh đèn màn hình.Các fan của Quiet nhanh chóng chụp màn hình liên tục, truyền tay nhau, còn kéo thêm hàng loạt người chơi mới đến với Vinh Quang.Dĩ nhiên, đó là chuyện về sau rồi nói.Trận đầu tiên giữa FTW và HU hoàn toàn là sân khấu của Đạo tặc Bóng đêm.Từ triple kill lúc khai cuộc, đến chiến thắng đỉnh cao cuối cùng, Vệ Kiêu đã quét sạch toàn bộ đội HU.Chênh lệch kinh tế quá lớn, thao tác cá nhân siêu đẳng, dưới sự áp đảo tuyệt đối này không còn gì để lưỡng lự.Cứ lao lên mà đánh là xong!Chiến thắng không chút nghi ngờ, dòng chữ Victory đỏ chói thuộc về FTW.Cả đội HU trầm lặng nhìn chữ Defeat trên màn hình.Máy quay lia đến Hàn Cổ, các đường nét vốn đã nghiêm nghị của gã giờ lại càng nhăn nhó.Gã cố kìm nén cảm giác nhục nhã, nhưng áp lực đè nén khiến gã không thể ngồi yên.Gã cuộn chặt ngón tay, môi mím lại thành một đường, tiếng của đồng đội vọng qua tai nghe: những câu trao đổi gượng gạo, chất vấn và chỉ trích ẩn giấu...

Tất cả dồn nén vào đầu khiến gã không nhịn được gầm lên: "Đủ rồi!"

Cả đội im bặt, ai nấy đều sững sờ nhìn gã.Hàn Cổ biết mình vừa mất kiểm soát, nhưng không thể tự kìm được.WW nói: "Trận sau chúng ta cấm Đạo tặc Bóng đêm đi."

Để như thế này mà không cấm, đúng là HU điên rồi.Hàn Cổ: "..."

Cấm hay không cấm Đạo tặc Bóng đêm đây?Gã không thể trả lời.Gã đã cố tình trêu chọc, đăng bài lên mạng đáp trả câu của Vệ Kiêu.— Vệ Kiêu: "Cố gắng lên, tôi cũng muốn đánh ra chín đạo hồ quang."— Hàn Cổ đáp: "Yên tâm, HU tuyệt đối sẽ không cấm Đạo tặc Bóng đêm."

Ban đầu, câu nói này chỉ để chọc tức đối phương, nào ngờ bị phản tác dụng.Nói thật, HU chưa từng nghĩ sẽ cấm Đạo tặc Bóng đêm.Dù không có trận tập nào với FTW, nhưng tình hình của Vệ Kiêu ra sao thì ai cũng biết.Các câu lạc bộ khác có thể giấu chiến thuật trong trận tập nhưng không thể che kín hoàn toàn.Fan không biết, nhưng các câu lạc bộ đều hiểu rõ — chín đạo hồ quang của Vệ Kiêu không ổn định.Vậy nên phần BP chẳng ai quá chú trọng, để Đạo tặc Bóng đêm được chọn là tốt, có thêm một lượt cấm.So với Đạo tặc Bóng đêm, tướng Cường tặc phổ biến hơn đáng cấm hơn nhiều.Lời của Hàn Cổ chẳng có gì sai, còn có thể trấn áp Vệ Kiêu nữa chứ.Nhưng ai mà ngờ...Đạo tặc Bóng đêm của Quiet lại mạnh đến thế!Đây nào phải Quiet?

Rõ ràng là Close!Với tướng Đạo tặc Bóng đêm này, không cấm trong trận sau được không?Fan chửi HU sấp mặt mất thôi.Cấm rồi, mặt mũi của Hàn Cổ bị đánh sưng rồi.Huấn luyện viên của HU không quan tâm mặt mũi của Hàn Cổ, lượt cấm đầu tiên đã chọn Đạo tặc Bóng đêm.Fan trêu chọc: [Có bản lĩnh thì đừng cấm chứ.][HU không phải hống hách lắm sao?

Không phải khiêu khích à, không phải tuyên bố tuyệt đối sẽ không cấm à?][Tốc độ vả mặt nhanh quá đấy.][Còn bị vả rất đau nữa.][Phì, HU, còn tí liêm sỉ thì để Đạo tặc Bóng đêm ra trận, cho bố Q chơi cho sướng.]Hàn Cổ không nhìn thấy bình luận nhưng tưởng như nghe thấy lời châm chọc, cả người căng thẳng cực độ.Huấn luyện viên nhận ra điều đó, vỗ vai gã: "Bình tĩnh nào."

Hàn Cổ ngẩn người.Huấn luyện viên: "Mới thua một trận thôi, cuống gì chứ."

Hàn Cổ tay chân lạnh toát, bỗng chợt hiểu thế nào là suy sụp tâm lý.Gã luôn cố phá tâm lý người khác, giờ cuối cùng cũng nếm được mùi vị này—Như có một tảng đá lớn đè trên ngực, như bị dội cả chảo dầu sôi lên đầu, đau đớn căng thẳng mà không có cách nào giải tỏa.Thần Phong liếc sang Vệ Kiêu: "Chọn tướng nào?"

Vệ Kiêu: "Cường tặc."

Thần Phong thở dài: "Được rồi."

Đến lúc này mà không nhận ra tâm trạng của Vệ Kiêu, thì Thần Phong cũng không đáng là huấn luyện viên nữa.Nhưng anh lại chẳng thể nói gì.Tuyển thủ nhà người ta mà tâm trạng không tốt thì làm gì cũng loạn, hủy trận là cái chắc.Còn nhóc này lại khác, tâm trạng không tốt thi đấu cũng loạn, nhưng là làm cho đối thủ "loạn", nhìn HU bên kia mà xem, đúng là vỡ trận.Anh Cải khẽ hỏi Vệ Kiêu: "Anh Kiêu, có sao không?"

Đến Bạch Tài mà gọi "anh" cơ đấy, chuyện lạ có thật.Vệ Kiêu nhìn lướt qua cậu ta: "Muốn thắng không?"

Anh Cải: "..."

Nhóc Ninh ngay lập tức hô to: "Muốn thắng chứ!"

Vệ Kiêu: "Ừ."

Một chữ đơn âm tiết, vô tình tạo cảm giác như đại ma vương.Anh Cải tim đập mạnh, dịch ra là "nằm yên đi".Được rồi, thì cứ nằm xem sao!Dù sao thì tâm trạng Vệ Kiêu không vui, chắc chắn mười mươi là có liên quan đến đội trưởng.

Chỉ cần không phải vì bị từ chối tỏ tình...Chết tiệt!Anh Cải suýt nữa thì toát mồ hôi lạnh vì ý nghĩ đó.Không dám nghĩ nữa, không dám nghĩ thêm tí nào nữa, vì nếu cậu ta mà làm đội thua HU, chắc cậu ta đập đầu vào bàn phím cho xong – còn hơn là bị Vệ Kiêu băm nát thành trăm mảnh.Khi thấy Vệ Kiêu chọn Cường tặc, cảm xúc của các khán giả phần nào dịu đi.Cường tặc không có cơ chế ảo diệu như Đạo tặc Bóng đêm, điểm mạnh của nó không phải là kỹ năng cá nhân, mà nằm ở sự phối hợp đồng đội.Ai cũng biết rằng đội hình của FTW vẫn còn nhiều điểm cần hoàn thiện, vì họ vẫn đang trong quá trình xây dựng sự ăn ý.Thế rồi...Khán giả suýt chút nữa há hốc miệng kinh ngạc.Ngay từ đầu trận, đội FTW với đường giữa, rừng và trợ thủ đã tiến thẳng đến vị trí của HU.Hàn Cổ đang cố gắng ăn quái rừng, bất chợt thấy động trên bản đồ, tim chợt loạn nhịp, gấp gáp tìm đường né.Lưỡi hái đen của Cường tặc không một tiếng động bay tới, móc chặt lấy cổ hắn.Hàn Cổ: "!"

Ở cấp một, Cường tặc chưa có kỹ năng kéo người, nhưng chỉ với việc nhắm vào mục tiêu, đòn đánh cơ bản của cậu đã được tăng cường sát thương, máu của Hàn Cổ còn đủ để tránh bị hạ ngay lập tức.Nhưng...Nhát chém cứ như một đòn tra tấn từ từ, thà giết hắn luôn cho rồi còn hơn!Thông báo hệ thống vang lên:FTW.

Quiet đã tiêu diệt HU.

Han.Quiet có First Blood! (Chiến công đầu)Bình luận trên khắp màn hình như điên cuồng: "Hàn Cổ tế thiên, sức mạnh vô song, Q thần tiến lên!"
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 137


Chương 137
Tôi chỉ muốn nói với anh ấy rằng......Edit by Thuyển______________________Không lâu sau, mọi người đều nhận ra.Quiet không chỉ thuần thục Đạo tặc Bóng đêm, Cuồng tặc cũng mạnh đến kinh người.Sau khi lấy được chiến công đầu từ Hàn Cổ, Vệ Kiêu gần như "định cư" luôn trong khu rừng của HU, ngang ngược đến quá đáng.Bạch Tài: "Lão Vệ này, mày có phải bắt nạt người ta hơi quá đáng rồi không?"

Khu rừng nhà FTW, phần trên nhường cho Thang Thần và nhóc Ninh, phần dưới để Nguyệt Dạ đi lấy Bùa Đỏ.

Phần còn lại, Vệ Kiêu xử lý xong khu rừng của HU thì quay về quét nốt.Đây gọi là xâm nhập rừng địch?Đây là không để địch có gì ăn mới đúng!Người ta sống cần có chút lòng tự tôn, dù HU có bị dọa sợ từ trận trước, nhưng bị bắt nạt đến thế này thì cũng nên vùng lên phản công chứ!Vệ Kiêu chỉ nói: "Đi sát tao."

Anh Cải: "..."

Đành vậyPhía bên HU, sau một lúc im lặng, cuối cùng cũng bùng nổ.WW: "Tên Cuồng tặc này quá đáng thật."

Trợ thủ của họ cũng lên tiếng: "Hàn đừng lo, tôi sẽ bám sát cậu."

Hàn Cổ không nói gì.Ngón tay gã khẽ run, căng thẳng theo dõi từng bụi cỏ, lo sợ Cuồng tặc với lưỡi hái tử thần sẽ nhô ra từ đâu đó.Vệ Kiêu lần này đánh càng hung hãn hơn.Đạo tặc Bóng đêm còn là một sát thủ lạnh lùng kiệm lời, Cuồng tặc nhìn từ ngoài đã không giống người bình thường: mái tóc đỏ rực kiêu ngạo, thân hình nhanh nhẹn như báo săn, cùng với chiếc lưỡi hái khổng lồ cao hơn cả người, toát lên khí chất phóng khoáng ngạo nghễ, sinh ra đã bá đạo!Rơi vào tay Vệ Kiêu, nhân vật này lại càng mang thêm một nét điên cuồng khó tả.Cuồng tặc sau khi hạ một mạng sẽ rơi vào trạng thái cuồng hóa, mái tóc đỏ tung bay, đôi mắt rực sáng, cổ tay lộ ra dưới tay áo trắng nhợt nhưng mạnh mẽ, các mạch máu xanh nổi lên nối về chiếc lưỡi hái đen, tựa như đang truyền dòng máu của mình vào thứ vũ khí ma quái đó, không khí xung quanh cũng cuồng loạn với âm vang của bạo lực và sát khí!Trợ thủ của HU phát hiện dấu vết của Cuồng tặc, mừng rỡ: "Chỉ có hai người."

Bên họ đã phục kích cả bốn người để bảo vệ rừng, lần này có thể diệt Cuồng tặc, làm hắn bớt hung hăng.WW nói: "Được, chuẩn bị ra tay!"

Chỉ cần khống chế Quiet trước, sau khi hạ Cuồng tặc, trợ thủ của FTW chỉ còn nước lãnh đòn.Cả đường dưới của HU cũng nghĩ thế, chỉ riêng Hàn Cổ trong lòng vẫn cảm thấy hoang mang.Quiet thế này là đánh liều mạng, không còn e ngại gì sao?Quiet thế này là quá tự tin, chủ quan rồi sao?Hay là... cố ý?Trận trước, Đạo tặc Bóng đêm như một cơn ác mộng cứ lởn vởn trong đầu Hàn Cổ, khiến gã chẳng thể thả lỏng.Bình tĩnh nào, Hàn Cổ tự nhủ: "Cuồng tặc không có cơ chế chín đạo hồ quang, chỉ cần né lưỡi hái của hắn, ép góc di chuyển, là có thể dễ dàng hạ gục."

Tự trấn an mình như vậy, Hàn Cổ lấy lại chút tinh thần.WW: "Hàn, cậu làm gì thế!"

Hàn Cổ giật mình bừng tỉnh, phát hiện ra vì đầu óc lơ đễnh mà gã đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất!Nhưng Cuồng tặc thì sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào, lưỡi hái của cậu vung lên, câu lấy đường dưới của HU.Đường dưới là thợ săn băng, chân ngắn mà chậm, chiêu cuối tung ra hy vọng khống chế được Cuồng tặc, nhưng Quiet với cú né điệu nghệ tránh được dễ dàng mũi tên băng lao tới.Xong đời rồi.Đó là hai từ hiện lên trong đầu tất cả khi nhìn thấy cảnh này.Một thợ săn băng, một tay yếu máu, để Cuồng tặc áp sát chẳng khác gì cừu non gặp sói dữ.Chỉ trong chớp mắt, Quiet đã hạ gục thợ săn băng!Thường thì dù HU mất một người cũng còn ba, FTW bên này chỉ có Vệ Kiêu và Bạch Tài.Thang Thần và Ninh Triết Hàm đang áp trụ đường trên, còn Nguyệt Dạ ở đường dưới, đều không có ý đến hỗ trợ, đội HU ba đánh hai rõ ràng chiếm lợi thế.Nhưng WW lại nói: "Rút lui!"

Lúc này Hàn Cổ lại xông lên.WW: "Hàn, cậu..."

Đã quá muộn rồi, Hàn Cổ mất tập trung và lo lắng đã xông thẳng vào lưỡi hái của Cuồng tặc.Vệ Kiêu nhếch môi cười nhạt: "Bình tĩnh nào."

Lời nhắn dành cho đối thủ chỉ với ba từ ngắn gọn.Chiếc lưỡi hái của Cuồng tặc đẫm máu, với sát thương nhân đôi, khiến Hàn Cổ, vốn lên cấp chậm, cạn máu ngay lập tức và về lại trụ chính hồi sinh.Bình luận viên không nhịn được: "Pha này Hàn mắc sai lầm nghiêm trọng."

Nói thế còn nhẹ nhàng chán, còn khán giả thì bùng nổ bình luận chửi rủa: [Hàn Cổ làm cái gì thế không biết, chơi ngu!][Đánh thế này thì tôi cũng chơi được!][0-3-0, đấu xếp hạng còn không có cái loại rừng phế thế này!][Hàn Cổ không phải tự cao lắm sao, không phải đi nhắm vào Nguyệt Dạ sao, ra oai đi chứ!][Kích động người khác, giờ tự làm tâm lý mình sụp đổ, đúng là gậy ông đập lưng ông.]Đúng là Hàn Cổ phạm phải sai lầm lớn, khi có thời cơ tốt nhất lại để lỡ mất, để Cuồng tặc hạ gục thợ săn băng, khi đó lẽ ra không nên xông lên, nhưng vì nóng đầu mà xông bừa vào.Hạ gục một người thì Cuồng tặc sẽ thế nào?Một Cuồng tặc điên cuồng không chỉ có thể lấy hai đánh ba, mà còn có thể lấy cả năm mạng đấy chứ!WW đã đánh tín hiệu đúng, HU nên rút lui, đợi trạng thái cuồng hóa của Cuồng tặc hết rồi mới phản công sẽ hợp lý hơn.Kết quả là Hàn Cổ lại tặng thêm một mạng nữa cho Vệ Kiêu.Hạ gục thợ săn băng giúp Cuồng tặc cuồng hóa một lần, hạ gục Hàn Cổ giúp hắn cuồng hóa gấp đôi.Được tăng mạnh về tốc độ di chuyển, tốc độ đánh và sát thương, Cuồng tặc với kỹ năng tăng tốc của Bạch Tài chỉ trong nháy mắt đã hiện ra trước mặt WW.Một pháp sư thì làm gì được bây giờ?Có kêu trời cũng chỉ đành chịu chết thôi!Đây là một vòng lặp tệ hại, sau khi Cuồng tặc hạ WW, hắn được cuồng hóa lần ba, lúc này chẳng cần biết là trợ thủ của HU hay những tướng có khả năng di chuyển nhanh như phi tặc hay phi chiến, cũng khó bảo toàn mạng sống.Cuộc truy đuổi kết thúc, Cuồng tặc của Vệ Kiêu giành được bốn mạng.Khán giả bình luận: [Trời ơi, chấn động thật!][Thế là đủ rồi, HU bị một mình Quiet bao vây!]May mà anh Cải không thấy bình luận, nếu không tức chết mất: không coi tôi là người đấy à!

Nếu không có trợ thủ như tôi, làm gì mà Vệ điên có thể hoành hành được như thế!Giành được bốn mạng, giờ thì chẳng ai cản nổi Cuồng tặc này nữa rồi.Ở đâu lưỡi hái cậu lướt qua, là đó có "hiện trường tội ác".Khán giả xem mà cũng thấy ám ảnh, huống chi là các tuyển thủ HU trên sân.Dưới khán đài, Mạc nhiều tiền cảm thán: "Cuối cùng cũng hiểu được cái tay nghề Cuồng tặc của anh Thụy học từ đâu rồi."

RR là đội lấy đường giữa làm trọng tâm, cực kì ngán những tướng đi rừng hổ báo như thế này.Năm ngoái RR và 3U đã gặp nhau không biết bao nhiêu lần, chỉ cần thả Cuồng tặc ra là anh Thụy cắn xé không còn gì.Mạc nhiều tiền chơi ở vị trí đi rừng, mỗi lần gặp anh Thụy điên loạn là ám ảnh khó quên.Giờ cuối cùng cũng tìm ra kẻ đầu têu rồi.Anh Thụy với tướng Cuồng tặc chấn động giới Vinh Quang Trung Quốc, thực ra có thể nói là bản sao của Vệ Kiêu!Ngay cả khí chất cũng giống nhau tám chín phần!Cuồng tặc so với Đạo tặc Bóng đêm, đúng là đòi hỏi sự phối hợp của cả đội hơn nhiều.Nhiều người vẫn nghĩ Quiet và Close có phong cách giống nhau, thiên về đánh đơn độc, dễ tách rời đội, sử dụng các tướng thiên về giao tranh sẽ không phát huy hết sức mạnh.Thế rồi, bình luận viên cũng bị tát cho "cú trời giáng".Quiet có điểm giống với Close, nhưng thực sự không hoàn toàn giống.Tay Cuồng tặc này đã được cậu ấy luyện từ trước khi gia nhập FTW.Khi còn trong đội huấn luyện trẻ, Vệ Kiêu đã dẫn anh Cải thử nghiệm rất nhiều lối chơi, Cuồng tặc chỉ là một trong số đó.Vệ Kiêu vốn không phải là một tuyển thủ thiên về đấu đơn, cậu luôn là sói đầu đàn của trận 5v5, còn hung hãn hơn cả solo!Trận này kết thúc còn nhanh hơn trận trước.Nếu như trận Đạo tặc Bóng đêm là một màn solo của Quiet, thì trận Cuồng tặc này chính là cả FTW cùng phát điên.Cuồng tặc có tốc độ chi viện cực nhanh, lên đường trên, anh Thang càn quét; ở đường giữa, nhóc Ninh giành được double kill; phía đường dưới, Việt Văn Nhạc solo bắn hạ xạ thủ địch!Xông lên chẳng sao, khi đồng đội đã cho bạn không gian để xông pha, Nhạc thần sẽ biến thành bố Nhạc!Một trận thắng không chút hồi hộp, FTW thắng HU với tỷ số 2:0.Sau trận đấu, các tuyển thủ bước vào bắt tay.Vệ Kiêu mặt lạnh như băng, nhưng trước ống kính vẫn giữ phong thái lễ độ.Dù HU có giở trò gì trước trận thì cũng phải xử sự cho đúng mực ở nơi công cộng, chẳng cần lôi cảm xúc cá nhân vào.Nên khi bước tới Hàn Cổ, Vệ Kiêu đưa tay ra trước.Ngược lại, Hàn Cổ vẫn đứng yên bất động.Gã nhìn bàn tay thon dài trắng trẻo trước mặt, mãi mà không thể đưa tay ra.Thua quá thảm hại rồi.Nhớ lại trận đấu vừa rồi, hoàn toàn không giống trận đấu thuộc về đấu trường chuyên nghiệp.Một tuyển thủ chuyên nghiệp đánh đè bẹp người chơi thường cũng không đến mức thế này.Đó là chưa kể, năm nay HU đã mua tuyển thủ nước ngoài, tăng cường luyện tập, quyết giành cúp vô địch.Kết quả là...Ống kính lia tới khung cảnh này.Khán giả đều nhìn thấy rõ: [Hàn Cổ bị sao thế, không dám chấp nhận thua à.][Còn gì nữa, Quiet đã đưa tay rồi, thái độ gì vậy!][Thái độ không ra gì, ban tổ chức nên loại khỏi giải đấu đi, thi đấu làm gì nữa!]WW đẩy nhẹ Hàn Cổ một cái.Hàn Cổ lúc này mới ý thức được mình vẫn chưa bắt tay Vệ Kiêu.Vệ Kiêu đã bước tới chỗ đường dưới của HU.Hàn Cổ: "..."

Vệ Kiêu không bắt tay với gã, nhưng chẳng ai trách cậu không đúng.Vì chính cậu đã đưa tay ra trước, đợi lâu rồi, là Hàn Cổ không muốn bắt tay.Đã giằng co lâu thế rồi, Q thần của người ta cũng biết giận chứ.Đi thôi!

Nên đi!

Đi là phải!Hàn Cổ hoàn toàn tỉnh táo, gã nhận ra cảnh này chắc chắn đã bị vô số khán giả nhìn thấy, trên mạng sau đó không biết sẽ bị chửi rủa thế nào, chỉ nghĩ thôi mà đã thấy lạnh cả sống lưng.— Kẻ chuyên lợi dụng dư luận biết rõ hơn ai hết, dư luận là loài thú khát máu.Thắng trận này, Vệ Kiêu cũng không tỏ vẻ gì là vui sướng.Anh Cải lén nhìn cậu, càng nhìn càng kinh hãi.Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn Vệ Kiêu đã không nhịn nổi mà tỏ tình với đội trưởng, nhưng bị từ chối.Trời ơi, dính vào chuyện tình cảm công sở làm gì!Nguy hiểm quá!Hiện tại thì đội trưởng chưa quay lại, Vệ điên còn có thể dẫn dắt cả đội giành chiến thắng.Nhưng sau này đội trưởng quay lại thì sao?Tên điên này cầu mà không được, từ yêu thành hận, rồi dẫn dắt cả đội thua tan nát thì sao đây!Cậu nhóc gầy yếu nhỏ thó như anh Cải mà sợ muốn chết với viễn cảnh "ngược luyến tình thâm" do mình tự vẽ ra!Trong cuộc phỏng vấn sau trận, Thần Phong nhìn sang Bạch Tài: "Cậu có muốn trả lời không?"

Bạch Tài giật mình –Tôi sao?Tôi mà trả lời cái gì đây?MC hỏi: "Trận đấu hôm nay thật sự rất tuyệt, không biết cậu có bí quyết gì không?"

Bí quyết là tay rừng nhà tôi tỏ tình thất bại nên mang cảm xúc vào rừng như một kẻ điên.Anh Cải dám nói không?Nói ra có khi chưa kịp rời khỏi trường quay, đã bị MC, thợ quay phim, thợ đèn và cả bộ phận âm thanh vây đánh chết.Vệ Kiêu đứng dậy: "Tôi đi trả lời."

Cả đội FTW: "..."

Vệ Kiêu trấn an mọi người: "Yên tâm, tôi sẽ không nói linh tinh."

Vẫn thấy không an tâm.Bạch Tài càng sợ, không nhịn được dặn dò: "Cậu..."

Vệ Kiêu vỗ vai cậu ấy: "Không sao, tôi biết chừng mực."

Bạch Tài thở phào nhẹ nhõm: Thôi được, chắc không đến mức công khai chuyện thất tình.Chẳng mấy chốc, anh Cải phát hiện mình đã an tâm quá sớm.Trong phòng nghỉ có màn hình chiếu trực tiếp phỏng vấn, cậu nhìn chàng trai cao ráo thanh tú ngồi trên ghế phỏng vấn nói bằng giọng điềm đạm: "Tôi chỉ muốn nói với anh ấy rằng, tôi có thể làm được."

Vừa nghe thấy câu này, trái tim anh Cải suýt ngừng đập.MC cố tình gặng hỏi: "Người đó là ai vậy, chẳng lẽ là người Quiet thích sao?"

Vệ Kiêu: "Ừm."

Anh Cải: ".................."

Trần Phong: "........................"

Thang Thần gãi đầu: "Nhóc điên Vệ có bạn gái rồi hả?"_____________________Tôi muốn làm một cái cây quá, cắm chân xuống đất là sống được.
 
Vinh Quang - Long Thất
Chương 138


Chương 138
Bé con à, đừng giận nữaEdit by Thuyển____________________Phía bên kia Trái Đất, Lục Phong lặng lẽ xem trận đấu trực tiếp.Trận thứ nhất kéo dài bốn mươi phút.Trận thứ hai ba mươi phút.Tính luôn cả thời gian BP, khoảng một tiếng rưỡi, Lục Phong vẫn ngồi bất động, duy trì tư thế ấy, tập trung nhìn màn hình.Truyền hình trực tiếp của những trận quan trọng trong Vinh Quang có thể khóa góc nhìn vào một tuyển thủ nhất định.

Thường thì mọi người sẽ chọn góc toàn cảnh để tiện quan sát toàn bộ trận đấu và kịch tính hơn.Nhưng Lục Phong chỉ khóa vào một góc nhìn duy nhất, trận đầu chỉ theo dõi Đạo tặc Bóng đêm, trận sau chỉ nhìn Cuồng tặc.Kết quả trận đấu, thao tác của tuyển thủ, phối hợp đội nhóm... hắn không hề chú ý.Hắn chỉ nhìn Vệ Kiêu.Khóa góc nhìn, những gì hắn thấy chính là những gì góc nhìn đó thấy, chẳng khác gì khi hắn tự chơi game.Như lúc này, khóa vào góc nhìn của Vệ Kiêu, hắn có cảm giác như chính mình đang ngồi trước máy tính, chỉ khác là hắn không thể điều khiển vị tướng trong hẻm núi, mà chỉ có thể ngắm nhìn Vệ Kiêu chơi.Trận đầu, khi Đạo tặc Bóng đêm vừa đạt cấp sáu, mọi người đều thắc mắc cậu có thể tung ra chín đạo hồ quang không, riêng Lục Phong lại vô cùng bình tĩnh.Với cú khởi đầu này, cách cậu kiểm soát sát thương, các chuỗi combo, chắc chắn là có thể làm được.Lục Phong quá quen thuộc với Đạo tặc Bóng đêm, quen đến mức chỉ nhìn dấu hiệu là đã tính được những con số chi tiết.Nhưng, trong khoảnh khắc này, hắn thấy một sự quen thuộc khác thường.Đó là sự quen thuộc của Vệ Kiêu với Đạo tặc Bóng đêm.Hay nên nói là, sự quen thuộc của Vệ Kiêu đối với hắn.Đây đâu phải Đạo tặc Bóng đêm của Vệ Kiêu, rõ ràng là Vệ Kiêu đang dùng chính Đạo tặc Bóng đêm của Lục Phong trong hẻm núi.Lục Phong chăm chú nhìn, không chớp mắt, như thể thấy lại Vệ Kiêu của những ngày còn bé.Kiên cường đứng lên gánh vác ngôi nhà không còn điểm tựa, kiên cường trưởng thành giữa phong ba bão táp, kiên cường muốn chứng minh với tất cả rằng—Tôi có thể.Tôi rất mạnh.Tôi không cần dựa dẫm vào ai cũng có thể làm tốt nhất!Lục Phong thấy lòng xót xa.Hắn muốn là điểm tựa của cậu, muốn cậu dựa vào mình, muốn thấy cậu sống phóng khoáng, muốn cậu sống một cách nhẹ nhàng và vui vẻ.Nhưng...Hắn lại đem đến cho cậu nỗi lo lắng và đau khổ mới.Lục Phong ngả người tựa vào ghế, ở vai chỉ còn cảm giác đau nhè nhẹ.Trong đáy mắt hắn là chín đạo hồ quang rực rỡ trong hẻm núi, lôi ra thứ bóng tối ẩn sâu trong linh hồn.Lục Phong cứ nghĩ rằng mình đã không còn hận Lục Minh Trạch nữa.Hồi nhỏ, nhìn mẹ khóc, Lục Phong hận ông ta.Nhìn ông ta sống hoang đường, Lục Phong oán trách ông ta.Bị nhốt trong căn nhà tăm tối ba ngày ba đêm không có gì ăn, Lục Phong đã nghĩ đến chuyện liều mạng với ông ta.Sau đó, Lục Phong đã buông bỏ.Lục Minh Trạch không xứng đáng để hắn phải hận, không đáng để hắn nhớ đến, càng không đáng để hắn hủy hoại cuộc đời mình vì ông ta.Giờ đây, Lục Phong nhận ra rằng hắn vẫn hận ông ta.Ông ta đã phá nát đời hắn, sao lại không chịu chừa cho hắn dù chỉ một mảnh đất lành.Nếu hắn không bị thương, nếu vai của hắn còn lành lặn, có phải hắn sẽ có thể đồng hành cùng Vệ Kiêu đi tiếp mãi mãi?Đấu đơn, đấu đôi, đấu năm.Đấu trường này, nơi đã trao cho hắn ánh sáng trong những ngày tối tăm nhất, có lẽ sẽ được mãi mãi khắc ghi ở thời khắc huy hoàng nhất.Giả như chưa từng gặp Vệ Kiêu.Lục Phong sẽ không cảm thấy không cam lòng như thế này.Con người vốn phải tiến về phía trước, sau quá nhiều tổn thương, sớm đã quen với sự mất mát.Điều Lục Phong có thể làm là làm tốt nhất những gì trong hiện tại.Chọn lựa, kiên trì.Không hối hận.Nhưng giờ đây...Hắn không cam tâm.Hắn không muốn để Vệ Kiêu phải tiếc nuối.Hắn có thể cam chịu, nhưng hắn không chịu được việc Vệ Kiêu phải chịu thua thiệt.Chàng trai trẻ rực rỡ như ánh mặt trời chói lòa.Lẽ ra cậu nên được tắm mình trong thứ ánh sáng rạng ngời không chút u ám.Hai trận đấu, không ai có thể cảm nhận được cảm xúc của Vệ Kiêu.Chỉ có Lục Phong—Cách nhau cả đại dương, cách nhau giữa bình minh và hoàng hôn, vẫn có thể cảm nhận được mọi cảm xúc của Vệ Kiêu.Một Đạo tặc Bóng đêm lạnh lùng, một Cuồng tặc ngạo mạn, những cuộc tàn sát trong hẻm núi, tất cả phản chiếu một trái tim không yên ổn.Bất an như thế, hoang mang như thế, sợ hãi như thế, vậy mà cậu vẫn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ.Vệ Kiêu vẫn kiên cường nói với Lục Phong: "...Em có thể làm được."

Lục Phong nhắm mắt lại, dòng máu chảy qua tim vừa đắng vừa chua chát, tê dại toàn thân.Nói rằng sẽ bảo vệ cậu, nói rằng sẽ đem lại hạnh phúc cho cậu.Cuối cùng, chính hắn mới là người được bảo vệ, được trao tặng hạnh phúc.Vệ Kiêu.Vệ bé con...Phát biểu của Vệ Kiêu lan truyền khắp mạng xã hội.Quiet với vẻ ngoài điển trai và kỹ năng xuất sắc cùng những pha xử lý mãn nhãn đã thu hút hàng triệu fan nữ, giờ đây làm mạng xã hội bùng nổ: [Là ai vậy?!!!][Là yêu tinh nào cướp mất Q thần của tôi vậy!][Tôi không chịu đâu, chồng tôi mới 19 tuổi, không được yêu sớm!][19 tuổi thì cũng không nhỏ, nhưng tôi mới 16 thôi, Q thần chờ tôi nhé!]Không thiếu những fan mẹ: [Bé Q, đừng để mấy người phụ nữ xấu xa lừa gạt con nhé!][Bé Q, nghe lời nào, chuyên tâm đánh trận, đừng để bị lừa cả thân lẫn tâm!]Các fan CP thì hoàn toàn sụp đổ: [Dù biết rằng cả giới Vinh Quang toàn trai thẳng, nhưng...][CP Kiêu Tài của tôi, CP 2 đi rừng của tôi, xin lỗi... lần này tôi thật sự trầm cảm rồi.]Dĩ nhiên cũng không thiếu các trai thẳng ghen tị: [Chắc là cái cô LU đứng nhất bảng ủng hộ đó chứ gì, haiz, thành tích chưa thấy đâu mà đã bám được đại gia rồi.][Thể thao điện tử thì yêu đương gì?

Đứng nhất bảng xếp hạng chưa?

Vô địch vòng play-off chưa?

Giành cúp vô địch hay tiền thưởng chưa mà yêu với đương?][Mới thắng được mấy trận đã ngạo mạn rồi?

Cứ đợi FTW thua trận xem.][Đội trưởng rời đội, tân binh yêu đương, còn lại toàn người già yếu bệnh tật, mùa giải này FTW coi như bỏ!]Những bình luận này quá đỗi khiêu khích, fan chiến của FTW lập tức tràn vào "chiến trường", nào còn nghĩ tới chuyện yêu đương nữa?

Phải xử lý đám anti này cho tới nơi tới chốn đã!Vệ Kiêu về tới phòng nghỉ, không khí yên tĩnh đến lạ thường.Những người biết chuyện như Thần Phong cũng không biết nên nói gì, kẻ biết chút ít như Bạch Tài thì thấp thỏm không yên, sợ cậu tuyên bố luôn "thích đàn ông" ngay tại đây.Còn Thang Thần và nhóc Ninh thì hỏi thẳng: "Là cái cô LU đó hả?"

Vệ Kiêu: "..."

Bạch Tài trong lòng: Là Lục, nhưng không phải LU!!Vệ Kiêu gật đầu: "Ừ."

Thang Thần và nhóc Ninh: "!!!"

Bạch Tài quay phắt lại nhìn cậu: Chuyện gì đây?Thần Phong không chịu nổi nữa, mới chân ướt chân ráo đã gây chuyện, có còn muốn giành ngôi đầu bảng không!"

Đi thôi," Thần Phong nói lạnh lùng, đầy uy lực, "Về trụ sở, phân tích trận đấu."

Nhóc Ninh và Thang Thần lập tức im lặng, chỉ riêng Bạch Tài tự biên tự diễn cả vạn chữ trong đầu—Gì đây?Vệ Kiêu "ừ" gì cơ?LU là đội trưởng sao?Cái người vẫn được đồn là fan lớn nhất của Vệ Kiêu chính là đội trưởng sao?Bạch Tài thấy mọi thứ quá khó tin, cậu ta đã biết quá nhiều chuyện.Chẳng hạn như LU mỗi lần tặng cho Vệ Kiêu là toàn biểu tượng trái tim và hoa hồng, toàn là những con số có ý nghĩa đặc biệt.Kiểu như 520, hay 1314 chẳng hạn.Mỗi lần đều là lời tỏ tình, thực sự chẳng kiêng dè gì.Thế này...Thế này mà là đội trưởng sao?Nhắc mới nhớ, lần trước trong buổi phát sóng trực tiếp của Vệ Kiêu và A Thụy, đội trưởng cũng tặng một phần quà 1314.Khi đó Bạch Tài nghĩ chắc Vệ Kiêu gạt đội trưởng tự mình moi đường ăn, giờ nghĩ lại...Bạch Tài ngơ ngác, tự dọa chính mình bằng mấy suy diễn trong đầu.Chẳng lẽ...Cả hai...Đã đến với nhau từ lâu rồi?!Ra tới sảnh ngoài, gió lạnh thổi tới khiến Bạch Tài bình tĩnh lại.Nghĩ gì thế không biết!Chưa bàn đến chuyện đội trưởng có OOC hay không, nhìn vào vẻ mặt Vệ Kiêu cũng không giống chút nào.Nếu cái người giả LU đó là đội trưởng, thì Vệ Kiêu cần gì phải làm vẻ mặt thất tình như vậy?

Sao phải bứt rứt suốt cả đêm chứ?Nếu cả hai tâm đầu ý hợp, Vệ Kiêu chắc phải vui vẻ tới mức lâng lâng mới đúng!Nhìn bộ dạng này, lạnh tanh như một cái máy điều hòa mini?Không thể nào!Với hiểu biết bao năm về Vệ Kiêu, Bạch Tài chắc chắn rằng cậu này một khi vui sướng, sẽ lập tức vừa đùa vừa chọc ghẹo, thừa lời nói trêu ghẹo làm cả khán đài cũng ầm lên theo.Nhìn cậu lúc này mà xem, tâm trạng tệ hết mức có thể, là siêu tệ luôn ấy.Ai có thể khiến cậu buồn bã đến vậy?Ngoài đội trưởng, chẳng còn ai khác.Nếu hai bên đều có tình cảm với nhau, tại sao Vệ Kiêu lại có bộ dạng thảm như thế chứ?

Cần gì phải phát điên cả một tối?Chỉ có một lý do duy nhất—Thất tình!Bạch Tài xâu chuỗi mọi chuyện, logic rõ ràng, cuối cùng đưa ra kết luận:Vệ Kiêu thất tình rồi.Lý do cậu nói với nhóc Ninh và Thang Thần rằng LU là người cậu thích, đơn giản là để che giấu sự thật.Không lẽ lại nói rằng mình thích đội trưởng sao?Mà hễ cậu nói ra, nhóc Ninh ngất xỉu, trận đấu của FTW ngày mai chắc không cần đánh nữa!Ờ, không cần đánh cả giải luôn, lấy đâu ra một đường giữa mới đây!Với ý nghĩ này, Bạch Tài ngẫm lại mọi chuyện và thấy hợp lý.LU không thể nào là đội trưởng được.Chỉ nhìn qua phong cách tặng quà 5201314, bảo là đội trưởng FTW lạnh lùng thì không ai tin!Về tới trụ sở, vừa xuống xe, điện thoại của Vệ Kiêu reo lên.Bạch Tài lén nhìn thử.Vệ Kiêu ấn màn hình để cậu không thấy.Bạch Tài: "..."

Vệ Kiêu: "Tôi nghe điện thoại chút."

Thần Phong gật đầu: "Ừ."

Vệ Kiêu lập tức lên lầu về phòng mình, khóa cửa rồi mới run rẩy chạm vào màn hình mở khóa.Hiện lên trước mắt là cái tên mà cậu khắc ghi trong lòng – Close.Vệ Kiêu hít sâu một hơi, nén lại cảm giác chua xót đang dâng lên, nhấc máy: "Đội trưởng."

Cậu cố giữ giọng bình thường.Lục Phong: "..."

Vệ Kiêu chỉ cần nghe tiếng hắn thở thôi là đã đỏ hoe cả mắt: "Anh vừa dậy sao?"

Lục Phong: "Anh chưa ngủ."

Giọng hắn trầm thấp vang lên trong căn phòng yên tĩnh, khiến không gian càng thêm tĩnh lặng.Vệ Kiêu ngừng lại một lúc, nói: "Hôm nay anh phải đi trị liệu đúng không, cả đêm không ngủ..."

Lục Phong ngắt lời cậu: "Anh đã xem trận đấu rồi."

Vệ Kiêu: "..."

Giọng hắn khẽ trầm xuống: "Em đánh hay lắm."

Sau mỗi trận đấu, Vệ Kiêu luôn được nghe hắn nói bốn từ ấy.Nhưng lần này không giống.Nghe hắn nói như vậy, trong ngực Vệ Kiêu như bị rắc muối, thiêu đốt lục phủ ngũ tạng đều đau nhói."

Lát nữa em phải đi phân tích trận đấu rồi..."

Vệ Kiêu muốn cúp máy, cậu không muốn để bản thân khóc sưng mắt khi vào phòng tập, thật khó giải thích, mà cậu cũng chẳng muốn giải thích.Lục Phong lại khẽ gọi tên cậu: "Bé con à."

Vệ Kiêu dựa vào cửa, toàn thân cứng đờ như đứng giữa trời đông rét buốt cả giờ: "Dạ."

Lục Phong tiếp tục: "

Sau này anh sẽ nói hết với em mọi chuyện."

Vệ Kiêu mở to mắt, bàn tay đằng sau lưng lấy tay cầm cửa như tìm kiếm một chỗ dựa.Lục Phong nói rất khó khăn, nhưng cũng rất chân thành: "Anh không phải không tin tưởng em, chỉ là anh chưa quen."

Chưa quen với việc chia sẻ cùng người khác, chưa quen với việc chia sẻ áp lực, càng chưa quen với việc có một bé con làm chỗ dựa cho mình.Môi Vệ Kiêu run run, cậu chẳng nói được gì."

Bé con à," giọng Lục Phong êm ái đến tột cùng: "Đừng giận nữa được không."

Vệ Kiêu đã cố kìm nén rất lâu, vẫn không thể ngăn dòng nước mắt tuôn rơi.Cậu không phát ra tiếng, nhưng nước mắt cứ thế tuôn trào, trông thấy mà kinh ngạc, hóa ra một người có thể rơi nhiều nước mắt đến vậy."

Đội trưởng..."

"Ừ."

"Báo cáo kiểm tra tuần tới... nhớ gửi cho em nhé."

Lục Phong đồng ý: "Được."

Vào mỗi tối thứ sáu hàng tuần, Lục Phong sẽ có một buổi kiểm tra, và tối thứ sáu tuần sau cũng là trận đấu giữa FTW và TPT.Tối thứ sáu giờ trong nước là tám giờ, vừa trùng giờ sáng tám giờ bên đó.Vệ Kiêu kết thúc trận đấu, kết quả kiểm tra mới của Lục Phong cũng sẽ được cập nhật.Cậu không nói ra, nhưng trong lòng cậu nghĩ—Em sẽ giành chiến thắng trận này.Và cũng xin anh hãy bình an vô sự.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back