Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 120: Chương 120



Ông biết rõ lần trước La Anh Hào bị thương chưa lành, không thể để vết thương cũ chưa kịp hồi phục lại bị xé rách , thêm một vết thương mới.

“Đội trưởng, em có thể.”

La Anh Hào kiên định nói.

Thấy ánh mắt quyết tâm của anh, đội trưởng chỉ có thể thở dài, dặn dò: “Nhớ chú ý an toàn.”

“Rõ!”

La Anh Hào tiến tới gần , thử nói chuyện với cậu bé .

“Cậu bé, có chuyện gì không vui, nói với chú nhé , được không ?.”

“Cậu bé?”

La Anh Hào mềm nhẹ mà hô.

Đứa trẻ năm tuổi, Từ Hoành , ngước nhìn anh: “Chú ơi, lại gặp nhau rồi.”

Nghe vậy, La Anh Hào sửng sốt. Đây là...

“Con chính là học sinh trung học mà chú đã cố cứu lần trước, nhưng tiếc là con đã ch.ế.t.”

Từ Hoành nhìn xuống đam đông đang xúm xít vây quanh, tầm mặt toả định ở trên người Từ Minh Lượng đang hoảng loạn nói: “ Là người đàn ông đó đã hại c.h.ế.t con. Giờ con sẽ khiến con trai ông ta cũng giống như con , rơi từ trên này xuống , tan xương nát thịt , trước mặt ông ấy . Con muốn ông ta nếm trải cảm giác mất mát. Con muốn ông ta biết cái gì gọi là ' thự làm bậy không thể sống '."

" Chú ơi , chú đi đi . Lúc này đây , đừng lại nhìn con ch.ế.t. "

Vừa dứt lời, Từ Hoành ngay lập tức nhảy xuống . May mà La Anh Hào kịp phản ứng , xông lên , túm được tay của cậu bé .

“Chú ơi, ngươi không cần làm thế ”

Từ Hoành thở dài một hơi.

“Chú sẽ không để con c.h.ế.t trước mặt chú nữa. Chú nhất định phải cứu con.”

La Anh Hào nghiến chặt răng, cánh tay anh ép chặt vào tường, vết thương lần trước chưa kịp lành nay lại vì anh dùng sức mà bị xé rách ra , đau đớn vô cùng .

La Anh Hào cắn chặt răng, cánh tay đang bám chặt vào tường đau nhói vì vết thương cũ rách ra.

“Chú ơi, chú buông tay đi . Con không muốn ch.ế.t ở trước mặt chú nữa .”

Từ Hoành nói .

Dưới lâu lại vang lên tiếng la hét của nam cũng có của nữ, "Nhảy đi! Mau nhảy đi! Không nhảy thì không phải người!"

“Chú ơi, chú nhìn kìa... họ mãi như vậy...”

Từ Hoành tưởng nói với chú cứu hoả nhóm người này luôn như vậy, xem náo nhiệt không chê sự đại , ngay cả khi gặp chuyện là một đứa trẻ năm tuổi cũng là như thế .

Tuy nhiên, ngay sau đó, những tiếng ồn ào đó bỗng nhiên biến mất .

Cậu cảm thấy ngạc nhiên , tò mò là chuyện gì đã xảy ra . Khi cậu lại quay xuống nhìn , chỉ thấy những người nói những lời như vậy đã bị đám đông đẩy ra ngoài , cũng không cho họ nói nữa.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 121: Chương 121



“Ngươi tm có bệnh đi! Lăn!”

“Đây là mạng người a! Ngươi còn là người sao !"

Ngay sau đó, vô số người hô: “Sống sót! Sống sót!”

" Cậu bé , nhất định phải sống sót a !"

" Cậu bé , đừng buông tay !"

Từ Hoành không thể tin vào mắt mình, nhìn cảnh tượng này, khóe miệng tự nhiên nở ra một nụ cười trào phúng mà chua chát : "Vì sao ? Vì sao lúc trước không ai nói như vậy với con ? Khi đó , nếu cũng có người nói với con những lời đó , biết đâu con cũng có thể sống sót . Còn có thể quay về gặp bà . Chú , lúc đó cũng có người nói với con như vậy , biết đâu con không cần ch.ế.t trước mặt chú , làm chú day dứt thành như vậy."

“Thật là đáng tiếc.”

" Đáng tiếc , đã không có nhiều cái biết đâu như vậy ."

Từ Hoành bẻ tay ra La Anh Hào, giống như lần trước, cậu bé nhìn anh ta , nhẹ giọng nói: "Chú, thật sự xin lỗi."

Nhưng lần này, La Anh Hào cắn chặt răng, đôi mắt đỏ ngầu. Anh hét lên: “Con phải sống!”

Anh ta sẽ không để cậu bé phải ch.ế.t một lần nữa !

Anh ta sẽ không để một ai phải ch.ế.t trước mặt mình !

“A!”

La Anh Hào hét lên , dồn toàn lực kéo Từ Hoành lên.

Ngay khi Từ Hoành được kéo lên, những người xung quanh lập tức lao tới giữ lấy cậu bé, ngăn không cho cậu bé có cơ hội tự tử lần nữa.

Nhìn Từ Hoành được đồng đội tiếp nhận , La Anh Hào một yên tâm cơ thể như tiết hết sức lực , vô lực ngã quỵ xuống đất. Đôi mắt anh bị nước mắt làm cho nhoè đi , cả người run rẩy không ngừng, miệng cũng run run thì thaò : "Tôi đã cứu được cậu bé , cậu bé còn sống, cậu bé còn sống..."

Mọi người chứng kiến anh lính cứu hoả cứu Từ Hoành thành công, liền reo hò nhảy múa trong niềm vui sướng.

Tiếng hò reo vang lên khắp nơi.

Triệu Tư Tư và Từ Minh Lượng ôm nhau khóc nức nở.

Được cứu rồi ! Con trai bọn họ được cứu rồi !

Những người xung quanh nhìn hai vợ chồng họ vui mừng như vậy , lại cảm thấy thổn thức .

Nga

"Nếu lần trước không có những người giống như những người kia , nói những lời kích động như vậy , thì cậu thiếu niên đó có lẽ cũng sẽ may mắn như cậu bé này , cũng sẽ được cứu ."

“Đúng vậy. Nhưng ngày đó, cũng không có người đứng ra ngăn cản bọn họ , lại động viên một chút cậu bé kia . Bây giờ dù có nói gì đi chăng nữa thì cũng đã chậm , người cũng đã không có . Thật đáng tiếc !"

Mọi người đều thở dài tiếc nuối, nghe nói cậu thiếu niên đó hoàn cảnh gia đình khó khăn, cha mẹ đều đi làm xa nhà, sống với bà ngoại , tình cảm của hai bà cháu rất tốt, trừ lúc đi học , phần lớn thời gian cậu đều quấn quýt bên bà .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 122: Chương 122



Sau khi cậu bé rời đi, nghe nói bà ngoại của cậu ngày nào cũng đến cổng trường học, ánh mắt nhìn chăm chú vào bên trong , mỗi lần như vậy đều là đứng lặng lẽ thật lâu thật lâu .

Người khác hỏi bà tại sao lại cứ đứng ở đó , bà chỉ đáp: "Tôi đi đón cháu ngoại."

Bà lại nói, nếu ngày đó bà cũng đến đón cháu ngoại như mọi ngày , thì có lẽ bây giờ cháu của bà vẫn có thể mỗi ngày đi học lại cùng bà về nhà .

Cháu của bà , đứa cháu bé nhỏ ngoan ngoãn của bà sẽ không phải một mình đi đến một nơi xa như vậy , mãi mãi rời xa gia đình !

-----------------

Trên tầng thượng, La Anh Hào th* d*c, ngồi nghỉ một lát rồi bước tới gần Từ Hoành.

Từ Hoành sau khi được kéo lên thì đương trường ngất xỉu , lại một lần nữa mở mắt ra , đôi mắt lại là đôi mắt thanh triệt của một đứa trẻ.

Nhìn vào đôi mắt ấy, La Anh Hào khẽ thở dài, trong lòng anh không biết tại sao lại có chút thất vọng.

“Ba mẹ cậu bé đang ở dưới tầng. Đưa cậu bé xuống đi,” đội trưởng lên tiếng, rồi quay sang hỏi anh: “Vừa nãy cậu làm sao vậy ? Có phải hay không lại nhìn thấy cái gì ? Không có việc gì nữa rồi , đứa nhỏ đã được cứu . Cậu cũng nên vượt qua ám ảnh đi.”

La Anh Hào chỉ gật đầu, đi chậm rãi ở phía cuối đoàn người.

Khi quay đầu lại, anh thoáng thấy bóng dáng một thiếu niên đứng ở nơi cậu bé vừa đứng , thiếu niên hướng anh ta vẫy vẫy tay , giống như muốn nói lời tạm biệt . Sau đó cậu ấy tự trước mắt anh ta rời đi . Lần này, cậu rời đi rất nhẹ nhàng , cũng không có đau đớn cùng oán hận nữa .

La Anh Hào biết rằng, lúc này đây , anh không chỉ cứu được Từ Hoành lên mà còn cứu được linh hồn của cậu thiếu niên ngày ấy.

Dưới tầng, Triệu Tư Tư nhìn thấy con trai, liền lao đến ôm chặt cậu bé, kiểm tra kỹ càng xác định cậu bé không bị thương ở đâu , tâm lúc này mới có thể buông xuống , nước mắt không ngừng rơi.

“Con làm mẹ sợ c.h.ế.t khiếp! Con biết không?” Bà vừa khóc vừa nhẹ nhàng đánh vài cái lên người con trai.

“Mẹ, con xin lỗi...” Từ Hoành bĩu môi. “Anh trai bảo con lên tầng thượng xem đồ chơi, nhưng ở đó không có gì cả. Anh ấy đã lừa con.”

Từ Hoành bĩu môi, dù biết anh trai đã lừa mình, nhưng cậu cũng chỉ nói nói vậy thôi , cũng không có thật sự giận anh ấy đâu . Cậu vẫn muốn gặp anh trai lắm .

Ngày thường, mẹ bận đi làm, cha tuy ở nhà nhưng hoặc là mải mê với điện thoại, hoặc chạy ra ngoài, chẳng ai chơi cùng cậu.

Cậu vẫn luôn một mình cho đến khi anh trai xuất hiện , anh ấy đã ở bên cạnh cùng chơi với cậu thật lâu.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 123: Chương 123



Nghe vậy, Triệu Tư Tư giật mình, ôm con càng chặt hơn. Bà run giọng hỏi: “Anh trai đó còn ở đây không?”

Nghe Từ Hoành nhắc đến hai chữ "anh trai" Triệu Tư Tư lại hoảng hốt, vội ôm chặt lấy Từ Hoành, run rẩy hỏi: "Anh trai đó... vẫn còn ở đây sao?"

Từ Hoành lắc lắc đầu, khẽ giọng nói: "Anh trai bảo, anh ấy sẽ phải đi đến một nơi rất xa , sẽ không xuất hiện nữa, muốn con một mình chơi ."

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.”

Triệu Tư Tư thở dài nhẹ nhõm .

Từ Minh Lượng nhìn con trai mình, do dự không dám tiến lại gần, trong lòng thấp thỏm lo lắng không chắc người kia có còn đang ở trong cơ thể con trai mình hay không.

Đúng lúc này, tiếng còi cảnh sát vang lên inh ỏi, người dân tản ra hai bên tò mò nhìn hai viên cảnh sát nhanh chóng tiến về phía Từ Minh Lượng.

"Xin chào anh . Anh là Từ Minh Lượng ? Có người dân cử báo anh về tội xúi giục kích động người khác tự sát, phạm tội cố ý g.i.ế.c người. Mời anh theo chúng tôi về đồn để làm rõ sự việc."

Từ Minh Lượng trừng lớn đôi mắt, “Tôi không có, tôi không có!”

"Có hay không, theo chúng tôi đi một chuyến sẽ rõ."

Cảnh sát lấy ra một đôi còng tay, nhanh chóng khóa vào cổ tay Từ Minh Lượng rồi dẫn anh ta đi mặc kệ anh ta rối rít biện minh .

Từ Hoành mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mặt mà không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào.

Trước kia cũng luôn như vậy, sẽ có người đến nói chuyện với cha . Sau khi nói xong, cha thường rất vui vẻ rồi đi cùng họ. Mỗi lần như vậy đều đến tận khuya, cha mới quay về.

Ngược lại , Triệu Tư Tư nhìn thấy cảnh tượng này, sợ hãi không nhẹ , hình pháp!

Từ Minh Lượng lần này rốt cuộc đá đến tấm ván sắt . Phạm vào hình pháp e rằng sự tình sẽ không dễ dàng giải quyết .

Trong lòng bà bắt đầu tính toán đến việc ly hôn. Thực ra, có hay không Từ Minh Lượng cũng giống nhau , vẫn luôn đều là một mình bà nuôi dưỡng con trai . Từ Minh Lượng người kia đối với kiếm tiền không hề chăm chỉ , chuyên môn đi làm những chuyện kéo thù hận . Ly hôn có lẽ sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.

Càng quan trọng hơn là, bà không thể tưởng tượng được tương lai Từ Minh Lượng lại làm điều gì đó, đối phương lại giống như lần này trả thù lên Từ Hoành, làm tổn thương con trai .

Đến lúc đó, Từ Hoành chưa chắc sẽ may mắn như lần này.

Từ Minh Lượng bị đưa đi, điện thoại cũng bị tịch thu, phát sóng trực tiếp bị đơn phương cắt đứt kết nối .
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 124: Chương 124



Khi nhìn thấy đứa trẻ được cứu , mọi người đều vô cùng vui mừng.

[ Lần này, anh lính cứu hỏa cuối cùng cũng đã cứu được cậu ấy.]

[Ô ô ô, một nữ nhân mạnh mẽ cứng rắn như tôi vậy mà trong khoảnh khắc đó cũng cảm động đến lệ rơi không ngừng . Thiếu niên , hẹn gặp lại , mau chóng quay lại gặp bà của em nhé . Anh lính cứu hoả , cảm ơn anh ! Cảm ơn anh đã để cho cậu ấy có thể cảm nhận được ấm áp trước khi rời đi !]

[ Thật sự quá cảm động, cho nên mọi người sau này khi thấy có người tự sát như vậy , nhất định không thể dùng ngôn ngữ k*ch th*ch đối phương , những người đi đến bước đường đó đã đủ tuyệt vọng rồi , cũng đừng dùng lời nói khiến họ càng thêm khổ sở mà phải động viên họ , cố gắng giúp họ lấy lại ý chí cầu sinh .]

"Đúng vậy, đừng thấy chỉ là việc ác nhỏ mà làm không cần biết hậu quả , cũng đừng vì chỉ là việc thiện nhỏ mà bỏ qua, vì biết đâu , những việc nhỏ ấy lại là sự giúp đỡ lớn lao đối với người khác . Những lời dạy trong sách cổ đều không sai."

Kỷ Dao Quang bình thản nói.

[Kỷ Sư, Từ Minh Lượng sẽ phải đối mặt với hậu quả gì?]

"Vợ ông ta sẽ ly hôn với ông ta , ông ta phạm tội dùng lời lẽ kích động, xúi giục thúc đẩy cậu ấy quyết tâm tự tử sẽ bị kết án vài tháng tù. Sau khi ra tù, vì những ác nghiệp trước đây, ông ta sẽ gặp phải vận xui liên miên, thê thảm lúc tuổi già ."

Kỷ Dao Quang khái quát nói qua một chút.

Đôi mắt cô rời khỏi màn hình phát sóng trực tiếp, chuyển sang nhìn về phía cậu thiếu niên đứng cách đó không xa.

Đến, linh hồn thứ tư.

Kỷ Dao Quang dùng ánh mắt ra hiệu cho đối phương, cậu thiếu niên ngơ ngác nhìn theo ánh mắt cô rồi nhìn thấy hai nữ một nam quỷ đang vẫy tay với mình.

Kỷ Dao Quang thấy thiếu niên đã đến chỗ 3 quỷ kia , thu ánh mắt lại, uống một ngụm nước ấm rồi nói: “Được rồi, tiếp theo tôi sẽ phát túi phúc thứ hai.”

Túi phúc phát ra , lục thân không nhận , mọi người điên cuồng click chuột.

Nhờ sức nóng từ vụ nhảy lầu vừa rồi, số người xem phòng phát sóng trực tiếp hiện tại đã vượt quá một triệu, cho nên số người cạnh tranh quá lớn , tỷ lệ thành công sẽ giảm xuống .

[A a a, tôi thật sự chịu thua, ngay cả cái bóng của túi phúc cũng không nhìn thấy !]

[Tôi thực sự muốn khóc rồi!]

Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo :

“Chúc mừng 【 vô ngữ nước sôi để nguội 】đã may mắn nhận được túi phúc có thể, nối mạch.”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 125: Chương 125



Kỷ Dao Quang click kết nối , màn hình một phân thành hai.

Đối diện là một nữ sinh với diện mạo ngọt ngào, dễ thương.

[ A! Lão bà ]

[Gào thét gào thét, lão bà thật đẹp, quả nhiên trong phòng phát sóng trực tiếp của Kỷ Sư xinh đẹp đều là những người xinh đẹp ! ]

[Anh anh anh, lão bà đẹp như vậy, sao có thể là người gặp chuyện không may , để cho tôi tới !]

[ Trên lầu , bản tính của câu tôi ở nửa kia trái đất đều có thể nghe thấy .]

[+1]

[...]

[+ số CMT]

"Ha ha ha, mọi người thật là có ý tứ."

Nữ sinh dở khóc dở cười nhìn làn đạn , sau đó nhìn về phía Kỷ Dao Quang, "Kỷ Sư, chào ngài, tôi tên Dương Tuệ Dĩnh, là fan của ngài. Lần phát sóng trực tiếp đầu tiên của ngài, tôi đã xem rồi."

"Tôi không cần xem quá khứ , tôi tin tưởng cô. Gần đây tôi gặp phải một chuyện, có một vài điểm tôi không rõ lại không biết có thể cùng ai nói ."

" Vậy cô thật sự muốn nói ở đây sao ?"

Đối mặt với việc một mỹ nhân tự mình tìm đến cửa , Kỷ Dao Quang thực sự rất khó nói không .

" Vâng , cũng không phải là chuyện gì không thể nói . Chỉ là một vài cảnh trong mơ , rất khó lý giải , xung quanh tôi cũng không có ai có thể cho tôi đáp án ."

" Cô nói đi ."

"Chỉ là hai ngày gần đây, tôi luôn mơ thấy đất đá sạt lở, rồi đổ sập vào nhà tôi, ba mẹ tôi đều ở trong đó, còn có vài lão nhân, họ đều hướng về phía tôi cầu cứu."

"Nhưng mà , những lão nhân đó tôi chưa từng gặp qua, sao tôi có thể mơ thấy họ ? Cho nên tôi cảm thấy có chút sợ hãi ."

[ Đau lòng mỹ nhân , tôi tới canh cho cô ngủ ]

[ Trên lầu, lăn ! Tôi tới! ]

[ Có phải là tổ tiên báo mộng không nhỉ?]

[ Tôi cũng cảm thấy là tổ tiên báo mộng, nhưng cô ấy nói chưa từng thấy, tôi cũng không dám xác định. ]

Nhìn thấy làn đạn, Dương Tuệ Dĩnh trả lời: "Tôi cũng nghĩ có thể là do tổ trạch, tôi còn cố ý gọi điện thoại cho ba mẹ, nhưng họ nói quê quán không có gì thay đổi."

"Tổ trạch hiện tại của cô đúng là không có biến động, nhưng tổ trạch thật sự của cô gần đây đang gặp vấn đề , đó là lý do bọn họ báo mộng cho cô ."

Nga

Kỷ Dao Quang nói.

"Mà tổ trạch thật sự , lại âm trạch trong nhà thân sinh gia gia của cô, nó đang gặp vấn đề rất lớn. Dựa theo giấc mơ của cô , có lẽ âm trạch đã bị nước vào , nếu không giải quyết, rất có thể âm trạch sẽ bị hủy hoại."

Kỷ Dao Quang giải thích nói.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 126: Chương 126



Dương Tuệ Dĩnh chớp chớp mắt, "Cái gì? Thân sinh gia gia, ông nội của tôi không phải là thân sinh của tôi sao? Không phải, ba tôi không phải là thân sinh của tôi sao? Không phải..."

Dương Tuệ Dĩnh cảm giác đấu óc của chính mình bị chính mình làm cho rối tung rối mù.

Dương Tuệ Dĩnh vốn tưởng rằng mình bị lây dính thứ gì đó không sạch sẽ, đối phương có cái gì oan khuất , hoặc tiếc nuối hoặc cái gì đó đại loại như vậy muốn cô giúp đỡ vì cô có duyên với người đó . Nhưng kết quả không ngờ, ăn dưa lại ăn đến chính bản thân mình.

"Ba cô không phải là thân sinh của gia gia cô ."

Kỷ Dao Quang giúp mỹ nhân rối rắm trước mặt loát lại suy nghĩ một chút , sợ cô ấy càng nghĩ càng đem chính mình rối như mớ bòng bong .

Dương Tuệ Dĩnh liên tục gật đầu tán đồng , “Đúng đúng đúng, ý của tôi chính là như vậy."

“Nhưng mà , tôi cũng chưa từng nghe ông nội hay ba tôi nhắc đến chuyện này, hơn nữa tôi đã gọi điện về, lúc đó ông nội cũng có mặt nên cũng đã nghe chuyện này , nhưng họ đều không có phản ứng gì khác thường .”

“Đó là bởi vì, gia gia của cô cũng không biết.”

Kỷ Dao Quang thản nhiên quăng một quả đại lôi.

Dương Tuệ Dĩnh nghe xong, cằm đều phải rớt trên mặt đất.

“Cho nên, là nãi nãi của tôi ……”

Dương Tuệ Dĩnh không thể tin tưởng, này cũng quá thái quá đi.

[ Kịch cẩu huyết lúc 8h đến đây , ha ha ha, ba ba không phải là thân sinh của gia gia , bản thân gia gia cũng không biết điều này .]

[ Một nghìn vạn chữ tình tiết cẩu huyết vèo vèo chạy qua trong đầu tôi.]

[Các vị , tôi dám khẳng định , câu chuyện này so phim truyền hình cẩu huyết lúc 8h càng xuất sắc .]

“Không phải đâu, cô đừng nghĩ linh tinh , ngay cả bà nội cô cũng không biết chuyện này.”

Kỷ Dao Quang thật sợ cô gái này giống như làn đạn kia , trong đầu chạy vội một bản tiểu thuyết cẩu huyết , càng nghĩ càng bay xa , vội vàng ngăn lại , kéo cô ấy về thực tế.

Kỷ Dao Quang thả ra câu này, đừng nói đến Dương Tuệ Dĩnh, ngay cả những người nằm vùng ăn dưa trong phòng phát sóng trực tiếp cũng có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Ba ba cô không phải thân sinh của gia gia , gia gia không biết, nãi nãi cũng không biết, ba ba cô chắc chắn càng không biết . Ủa ? Gì vậy ?

“Kia gia gia thân sinh của tôi là ai? Thân sinh phụ thân của ba tôi là ai?”

Nga

Đầu nhỏ của Dương Tuệ Dĩnh trải qua rất nhiều chỗ gấp , cuối cùng cũng chạm được tới vấn đề mấu chốt.

Đáng mừng a bạn nhỏ !
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 127: Chương 127



“Dương lão tam.” Kỷ Dao Quang nói ra một cái tên, “Cùng thôn với gia gia của cô, cô gọi điện cho gia gia cô sẽ rõ.”

Dương Tuệ Dĩnh gật gật đầu, gọi điện thoại cho gia gia.

Nga

“Uy, gia gia.”

“Ôi chao, cháu gái bảo bối của đấy à, sao lại nhớ gọi điện cho gia gia thế?”

Dương Tuệ Dĩnh không hôm lúc này lại không có tâm tình cùng gia gia bần , trực tiếp hỏi: “Gia gia , gia gia biết Dương lão tam ?”

Câu hỏi vừa dứt, gia gia Dương Tuệ Dĩnh vốn dĩ đang nằm nghỉ ngơi liền ngồi bật dậy, cau mày nói: “Dương lão tam? Sao con biết Dương lão tam ? Ai nói cho con biết?”

Nghe giọng nói của gia gia thay đổi thành như vậy, trong lòng Dương Tuệ Dĩnh đã có thể xác định , đúng là có người này , hơn nữa rất có thể là quan hệ giữa Dương lão tam và gia gia không tốt.

Nghĩ đến đây, Dương Tuệ Dĩnh có chút khó xử lại đau lòng gia gia , cháu gái bảo bối nhiều năm như vậy không phải thân sinh đã đau lòng lắm rồi , đã không phải thân sinh còn là cháu gái của kẻ thù . Cũng không biết gia gia có thể tiếp thu sự thật này hay không ?

“Dĩnh Dĩnh? Làm sao vậy ? Rốt cuộc là chuyện gì ? Con nói cho ông biết, ông có thể tiếp thu được . Ngoan !”

Dương gia gia mày nhíu chặt nói.

“Nói cho ông ấy đi.” Giọng nói của Kỷ Dao Quang truyền ra từ livestream.

Dương Tuệ Dĩnh chỉ có thể cắn răng nói: “Gia gia , gia gia còn nhớ lần trước con nói với gia gia, con mơ thấy nhà chúng ta bị đất đá cuốn trôi, bên trong ngoài bố mẹ con, còn có một nhóm lão nhân không quen biết hướng con cầu cứu không ?”

“Ân , con đã nói rồi, nhưng chuyện này liên quan gì đến Dương lão tam ?”

Dương gia gia mày vẫn nhíu chặt , chưa hiểu là bảo bối cháu gái định nói gì .

“Con cứ nghĩ mãi về chuyện này, cảm thấy bất an. Vừa lúc, gần đây con theo dõi một vị đại sư rất lợi hại ở trên mạng , hôm nay có cơ hội nói chuyện với cô ấy , con liền nhờ cô ấy giải nghĩa về giấc mơ đó . Cô ấy nói với con rằng, ba con không phải con ruột của gia gia , hơn nữa , gia gia và nãi nãi đều không biết."

“Con hỏi cô ấy thân sinh gia gia của con là ai, cô ấy nói là Dương lão tam.”

Dương Tuệ Dĩnh nói xong, gia gia ở đầu dây bên kia lập tức đứng phắt dậy, cả người hơi thở có chút không ổn định, “Con chắc chắn việc này là thật sao?”

“Vâng.”

Dương Tuệ Dĩnh tin tưởng Kỷ Dao Quang, kiên định gật đầu.

Nhận được câu trả lời khẳng định , gia gia lập tức hét lớn: “Thúy Hương ơi, Thúy Hương ơi, xảy ra chuyện lớn rồi.”
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 128: Chương 128



“Sao vậy? Sao vậy ?”

Lý Thúy Hương, cũng chính là nãi nãi của Dương Tuệ Dĩnh đi ra.

Gia gia kể lại chuyện Dương Tuệ Dĩnh nói, Lý Thúy Hương hai mắt mở to vì kinh ngạc , suýt chút nữa ngất xỉu.

“Ô ô ô, tôi liền biết, ông ta khẳng định động tay chân! Ông ta đã động tay chân!”

Lý Thúy Hương lập tức nói: “Ông gọi lão đại (ba của Dương Tuệ Dĩnh) về đây, tranh thủ Dương lão tam còn chưa chết, đem sổ sách tính một lần luôn!”

Bà nói xong, qua điện thoại cùng Dương Tuệ Dĩnh, “Dĩnh Dĩnh , con cũng xin nghỉ trở về mấy ngày .”

Dương Tuệ Dĩnh vẻ mặt ngơ ngác, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp : “Vâng , con lập tức trở về .”

Cuộc gọi kết thúc, Dương Tuệ Dĩnh nhìn về phía Kỷ Dao Quang, “Đại sư, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Nhìn phản ứng của nãi nãi tôi, giống như cũng không phải nhiều bất ngờ , càng giống như họ đã sớm nghi ngờ ba tôi không phải thân sinh , nhưng lại chỉ là phỏng đoán , không chắc chắn.”

“Cô về nhà sẽ biết.”

Kỷ Dao Quang không nói nhiều, dù sao đây cũng là vấn đề của gia đình cô ấy , rêu rao bên ngoài cũng là điều không nên , thêm nữa , vấn đề ban đầu của Dương Tuệ Dĩnh không phải là cái này, vì vậy chỉ có thể nói đại khái : “Năm đó đã xảy ra một số vấn đề, ba cô bị đổi sang nhà gia gia hiện tại của cô, giờ đã bốn mươi năm trôi qua."

“Hiện giờ , gia gia thân sinh của cô hoàn cảnh trong nhà đã sa sút, ngay cả âm trạch cũng không thể duy trì tu sửa , bị hoang phế , nhóm tổ tông không còn cách nào , cũng không thể trơ mắt nhìn nơi mình yên nghỉ cứ thế bị huỷ hoại mới tìm đến cô, báo mộng cho cô."

“Còn tại sao lại tìm cô, mà không phải tìm ba cô, bởi vì một vài nguyên nhân , chuyện này chỉ có cô mới có thể giải quyết, còn có can thiệp vào chuyện này hay không, lại làm như thế nào , thì phải nghe theo tim của mình mách bảo . Nhớ đấy !”

“Vâng, Kỷ sư, tôi kỹ rồi.”

Dương Tuệ Dĩnh gật đầu, đánh thưởng cho Kỷ Dao Quang quà tặng trị giá nghìn.

Kỷ Dao Quang nhìn hệ thống thông báo nhận được quà , đột nhiên nhớ ra, quẻ trước hình như chưa trả tiền!!

[Chỉ vậy thôi sao? Tôi rất muốn biết diễn biến tiếp theo.]

[+1 Làm cho chúng ta tò mò , sau đó treo chúng ta , chỉ vài câu như vậy mà định đem câu chuyện kết thúc , Kỷ Sư thì ra cô là người như vậy . Thật tàn nhẫn! ]

[Nhưng mà đúng là Kỷ sư không thể tiết lộ thiên cơ quá nhiều.]

Thấy làn đạn nhiều tiểu đồng bọn lăn lộn vì tò mò muốn biết phần tiếp theo của câu chuyện , Dương Tuệ Dĩnh cũng không keo kiệt , cười nói: “Vậy khi nào về nhà, tôi sẽ livestream cho mọi người diễn biến tiếp theo.”

Nói xong, Dương Tuệ Dĩnh rời khỏi livestream.
 
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 129: Chương 129



Diễn biến tiếp theo của Dương Tuệ Dĩnh.

Dương Tuệ Dĩnh hướng công ty xin nghỉ phép ngay trong ngày, hôm sau liền về đến nhà, trước khi vào nhà, Dương Tuệ Dĩnh đã giữ lời hứa bật livestream.

[Cuối cùng cũng đợi được cô! Cũng may tôi không bỏ cuộc .]

[Ma ơi , nhìn cơ ngơi này mà xem , nói không có tiền tôi nhất định không tin .]

[Nhanh nhanh nhanh, đi tìm Dương lão tam, cần phải tính sổ nợ rồi !]

“Ba mẹ, con về rồi đây .”

Dương Tuệ Dĩnh vừa bước chân vào cửa liền cảm thấy không khí có chút kỳ lạ, ngoài gia gia nãi nãi , ba mẹ cô cũng đều ở.

Nga

“Đã đủ người rồi, vậy thì cùng đi thôi.”

Lý Thúy Hương thản nhiên nói : " Nếu người đã đầy đủ , vậy chúng ta đi thôi."

Cả nhà cùng nhau trở về quê cũ, sau khi về đến nơi, trực tiếp đến nhà Dương lão tam.

Đây là lần đầu tiên Dương Tuệ Dĩnh biết, hóa ra ở quê cũ, còn có một nơi đổ nát như vậy.

Mấy năm gần đây, kinh tế phát triển , người người nhà nhà đua nhau làm kinh tế , hiện tại ở đều là biệt thự cao cấp , độc lập , rộng rãi lại có sân vườn . Nhà nhà đều là như thế , trong đó thế nhưng lại có một thành phần cá biệt , vẫn là nhà tranh vách đất , đó chính là nhà của Dương lão tam.

Lý Thúy Hương gõ cửa phi thường bạo lực .

“Ai đấy!”

Một giọng nói già nua truyền ra từ trong nhà.

Ngay sau đó, một người đàn ông tóc bạc trắng vẻ mặt tang thương bước ra.

“Dương lão tam, tôi là cha của ông !”

Nhìn thấy người ra , Lý Thúy Hương trước xông lên, cánh tay giơ lên chính là một cái tát hướng về phía người đó .

Dương lão tam bị đánh bất ngờ không kịp phản ứng lập tức bị đánh ngã ngồi xuống đất.

Lý Thúy Hương nhân lúc lão nhân vẫn còn đang chưa định lại thần , lại liên tục hai bàn tay giáng xuống đầu ông ta.

“Lý Thúy Hương, bà điên rồi sao? Dương Quốc Hoa, ông quản vợ ông đi!”

Dương Lão Tam vội vàng đông trốn , tây tránh , mấy năm nay do ăn uống thiếu thốn , lại thêm tuổi càng ngày càng cao, kèm theo đó là sức khoẻ suy giảm , nay ốm mai đau hành hạ , thân thể ông ta đã không còn được như trước nhanh nhẹn , khoẻ mạnh , thậm chí còn không thể so với những người đồng niên , hiện tại ngay cả bị một bà lão như Lý Thúy Hương đánh , ông ta cũng không có biện pháp chống trả , chỉ có thể trốn trốn tránh tránh .

“Hừ, tôi không cùng với bà ấy đánh c.h.ế.t ông xem như đã đủ nhân từ .”

Dương Quốc Hoa, gia gia của Dương Tuệ Dĩnh , lạnh lùng nói với Dương lão tam.
 
Back
Top Bottom