Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm

Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 190: Chương 190



Bởi vì đối với nữ sinh mà nói, so với có quyền có thế, họ cần sự chăm sóc tỉ mỉ và bầu bạn hơn. Có người bắt đầu phân tích tính cách của Diệp Thù Yến, đào ra video tiếp nhận phỏng vấn về lĩnh vực tài chính kinh tế của Diệp Thù Yến, dáng vẻ nghiêm túc lạnh lẽo không nhiễm khói bụi nhân gian, chỉ vẻn vẹn có hai lần cùng chung một khung hình với Đường Noãn, một lần là đón người tại sân bay, một lần còn lại là lúc cô lên hình phát sóng trực tiếp.

[Tuy rằng Diệp đại thiếu là kiểu vừa đẹp trai vừa có năng lực, nhưng nếu đặt vào cuộc sống thường trực, kiểu này rất dễ khiến người yêu tức giận.]

[Tôi đoán lúc bọn họ cãi nhau chắc toàn là kiểu chiến tranh lạnh, mà chắc nịch rằng Diệp đại thiếu sẽ không mở miệng trước.]

[Đúng rồi, đẹp trai và có năng lực thì sao, bạn gái vẫn phải chịu tủi thân thôi.]

Đương nhiên cũng có người cảm thấy bọn họ đang nói lung tung:

[Nói như thật vậy, mấy người đã nhìn thấy Diệp thiếu gia để Đường Noãn chịu uất ức bao giờ chưa?]

[Cái kiểu phân tích này rất là buồn cười đấy. Giang Miểu với Diệp thiếu gia chả có quan hệ gì cả, tiếp tục so sánh như này không phải là đang kiếm chuyện à? Huống hồ tính cách mỗi người đều không giống nhau, chồng tôi cũng là kiểu tính cách lạnh nhạt, nhưng từ trước tới nay anh ấy chưa từng làm tôi uất ức bao giờ.]

[Đồng ý, tôi cũng thích loại tính cách như Diệp thiếu gia, a a a, đối với kiểu con trai có tính cách núi băng lạnh lẽo nhưng lại độc thiên vị với một mình em, tôi hoàn toàn không có sức chống cự, dù là giờ tôi vẫn cảm thấy họ rất ngọt!]

[Hai người đó chung một khung hình lúc nào thế, tôi muốn đẩy thuyền chèo CP hai người bọn họ!]

[Ngồi chắc vô, ai có thể thấu hiểu được nỗi khổ lạnh nhạt khi đu CP, nhưng là ai bảo tôi thích nhan khống (kiểu thích nhan sắc đó), nam thần lạnh lùng và mỹ nữ nhiệt tình như lửa, quả thực là khiêu vũ trên XP tui, hai người bọn họ thật sự là cặp đôi siêu siêu đẹp được không hả?]

Có người mở đầu, sau đó dần dần một số người biến thành fan CP của Đường Noãn và Diệp Thù Yến, chung quy lại ai bảo lúc đầu Giang Miểu nháo to chuyện làm gì, Diệp Thù Yến và Đường Noãn cũng coi như được nổi tiếng ngắn ngủi mấy ngày, có trên hàng triệu lượt truy cập, mấy trăm fan hâm mộ cũng không tính là khoa trương.

Kết quả có người đứng ra cung cấp tài liệu có thật: [Cái đó… hình như lúc đó tôi có chụp được ảnh của bọn họ.]

Lập tức có người nhảy vào hỏi: [Chụp được ở chỗ nào thế?]

Đối phương đáp lại: [Một con phố ẩm thực ở quảng trường Thịnh Thế.]

Có người cười giễu nói: [Làm sao có thể chứ? Đó là Diệp thiếu gia đấy, người ta đi hẹn hò thì cũng phải hẹn ở một nhà hàng đồ Tây cao cấp, sao có thể đến chỗ kiểu ấy được, tôi không thể nào tưởng tượng ra được cái khung cảnh đó, đừng có ra đây cọ nhiệt nữa.]

Đối phương là một người nổi tiếng trên mạng, vốn là dựa vào các trạng thái hoạt động thường ngày để thu hút lưu lượng, mới đầu cô ta còn có chút không chắc chắn lắm, nhưng bị mấy người kia nói như vậy, lập tức đăng luôn video lên: [Nếu bạn có thể tìm ra được đôi tình nhân thứ hai có nhan sắc cao như này thì tôi lập tức xóa tài khoản luôn! Tôi cọ nhiệt cũng là do tôi có năng lực cọ được nhiệt!]

Nội dung tin có vẻ giận dỗi được đăng lên diễn đàn, lập tức hấp dẫn được một đám người thích hóng drama đến hóng hớt.

Quý Vân và Lý Thu Thu cũng nhấp vào xem video: Chỉ thấy bên ngoài một quán cơm ở quảng trường Thịnh Thế, không biết là đang tổ chức hoạt động hay là làm gì, người ta xếp hàng rất dài. Trong đó có một đôi nam nữ vô cùng bắt mắt, người đàn ông mặc áo khoác đen lông cừu, dáng đứng thẳng tắp, lớn lên vô cùng khôi ngô tuấn tú, anh ôm lấy một cô gái mặc chiếc váy màu gạo cùng loại chất liệu đó, cô gái vừa nũng nịu vừa đáng yêu.

Hai người tôi tôi kéo kéo không biết đang nói về chuyện gì, một chốc sau, người con gái dựa vào lòng người đàn ông muốn chụp ảnh, cô gái chỉ huy cánh tay của người đàn ông đó phải như này như kia, hình như cuối cùng cũng tìm được góc chụp, cô gật gật đầu. Kết quả sau khi người đàn ông ấn nút không biết đã xảy ra chuyện gì, hai người sửng sốt một lúc rồi lại cười rộ lên. Nhưng chưa cười được bao lâu, lại tự nhiên biến thành tranh chấp, cô gái muốn cướp lấy điện thoại, người đàn ông một tay bế cô gái lên, một tay còn lại dơ điện thoại lên thật cao lộ rõ vẻ đang trêu đùa, người con gái giương mắt làm nũng, có thể thấy rõ là hai người đang đấu võ mồm, người đàn ông nói cái gì đó, người con gái thì làm cái mặt quỷ, người đàn ông lập tức cười đến nỗi không thể kiềm chế nổi.

Sau khi đến lượt của bọn họ, người đàn ông cưng chiều vuốt tóc người con gái, vẻ mặt dụ dỗ ốm lấy người con gái tiến vào bên trong…

Xem hết video, Quý Vân chậc chậc: “Đúng là không có mắt xem tiếp, Diệp thiếu gia cũng hiểu biết ghê ha.”

Hai má Đường Noãn hồng hồng, cô không ngờ dưới ống kính của người khác hai người bọn họ sẽ có dáng vẻ như thế này, cô tải video xuống rồi gửi tới điện thoại của mình.

Quý Vân: …

Lý Thu Thu nói: "Ngày đó Diệp tổng đã nói lời yêu thương gì với cậu thế hả?”

Đường Noãn giả ngốc: "Yêu thương gì chứ, chả nói gì hết.”

Qúy Vân chỉ chỉ điện thoại rồi cười nói: "Thôi bỏ đi, có người người ta nghe được đó.”

Đường Noãn sửng sốt, tiếp tục xem tiếp, bình luận đầu tiên trong video chính là của người nổi tiếng mạng đó: [Dáng vẻ của hai người họ quá xuất sắc, lúc ấy nhịn không được quay lại, vậy rốt cuộc đây có phải là Diệp đại thiếu và vợ chưa cưới của anh ấy không hả?]

Bình luận bên dưới trả lời lại vô cùng sôi nổi:

[Ai dám nói đó không phải thì tức là mắt bị mù rồi, cái nhan sắc đó của hai người bọn họ, cái khí chất đó, chả có mấy người bắt chước theo được đâu.]

[Liệu Diệp đại thiếu có anh em song sinh nhưng tính cách khác nhau không? Nếu như không có thì là đúng rồi đấy.]

[A a a, tôi xem xong mà cười ngoác đến tận mang tai, sao có thể ngọt ngào như vậy chứ?]

[Những người nói Diệp đại thiếu lùng, chỉ là chúng ta không xứng mà thôi, lạnh lùng ở đâu chứ hả? Quả là ngọt c.h.ế.t người rồi biết không? Người phiên dịch hoàng gia của Trẫm đâu? Nhanh đến dịch thử, xem xem bọn họ nói cái gì thế?]



[Chủ blog bạn còn cái khác không, tốc độ tốc độ, tôi vốn dĩ chỉ nghĩ rằng một chút cơm chó này là đã đủ no say rồi, ai ngờ lòng tham không đáy của tôi trỗi dậy, lại muốn xem nhiều hơn nữa.]

Người nổi tiếng trên mạng trả lời lại: [Tôi nghĩ là chắc sẽ có người quay video lại đấy, hai người bọn họ quá bắt mắt, tôi cũng thấy có người lấy điện thoại ra quay lại.]

Đúng như lời người nổi tiếng trên mạng nói, thật sự có người đã quay video lại.

Rất nhanh, có người kích động không thôi nhảy ra: [Tôi không những quay được video, mà tôi còn nói chuyện với bọn họ cơ! Tôi chính là người đứng xếp hàng trước cô gái kia đó, trời ơi!]

[Vãi thật, ngưỡng mộ quá đi!]

[Cho nên bạn nghe thấy hai người họ nói cái gì không? Nhanh tới phiên dịch đi.]

[Nghe thấy á! Lúc đó tôi nói chuyện với hai người bọn họ là do bị mấy lời đùa giỡn của người đàn ông làm tôi bật cười á!]

Có thể thấy rõ sự phấn khích vô cùng của người bạn trên mạng đó: [Ai nói anh ấy lạnh lùng chứ, anh ấy cực kỳ biết ăn nói có được không hả?]

[Khi đó anh ấy tính chụp ảnh chung bằng cam thường, nhưng cô gái không muốn, sau rồi người con gái đó tự mình chọn filter trong điện thoại của mình, người đàn ông nói là mắt của anh ấy có filter tự nhiên, cái mà người tình trong mắt hóa Tây Thi á, vậy là đẹp nhất rồi.]
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 191: Chương 191



Mọi người lập tức tỏ vẻ không ngờ Diệp đại thiếu lại là kiểu người thế này, song đúng là bị ngọt c.h.ế.t rồi. Nữ sinh đó, tức cô gái mà ngày đó nói chuyện với hai người Đường Noãn, đứng xếp hàng cách họ vốn không xa, nhưng Đường Noãn không ngờ cô ấy đứng đằng trước mà lại nghe được hết mấy lời trêu đùa nháo nháo của hai người bọn họ.

“Cũng có thể hiểu được mà.”

Lý Thu Thu nói: "Dáng vẻ của hai người các cậu giống như hạc giữa đàn gà, người bình thường sẽ nhịn không được mà đặt lực chú ý lên người hai cậu.”

Nguyên văn quả đúng như lời phỏng đoán của Lý Thu Thu, cô gái kia đã chắp vá ghép xong lời đối thoại của hai người họ lại với nhau.

Mọi người bên dưới lần nữa lại kêu gào bị ngọt c.h.ế.t mất.

Nhưng mà cô gái kia còn chưa có nói hết: [Xếp hàng còn chưa là gì đâu, ở đây còn ngọt ngào hơn nữa kìa!]

Sau đó tức khắc đăng video lên, quả nhiên là video bên trong tiệm, hai người ngồi trước cái bàn ăn sát tường ăn cơm.

Nhưng mà điều buồn cười ở chỗ, đây là một quán ăn bán món cay Tứ Xuyên, trên bàn ăn của bọn họ chỉ có ba món ăn, trong đó có tới hai món không cay, có cảm giác bọn họ đang gắng sức mà bới đồ ăn ra, đã thế món còn lại có hơi cay, hai người họ phải ăn cẩn thận từng li từng tí.

Sau khi ăn một miếng, hai người đối mắt nhìn nhau bắt đầu cười ha ha ha, rõ ràng là không hề có lý do gì hết, nhưng lại cực kì vui vẻ.

Người con gái cười đến nỗi toàn bộ cơ thể nằm bò lên bàn run run, người đàn ông thì gắng sức nhịn cười, nhưng nhìn dáng vẻ đó của người con gái thì lại nhịn không nổi, sau cùng thì đành bất lực không nín nhịn nữa…

[A a a trời ơi, toi mất thôi, tôi tuyên bố, bắt đầu từ hôm nay tôi chính thức trở thành fan CP của hai người họ! Lúc nào thì hai người họ có thể lên sàn thế?]

[Cười c.h.ế.t tôi rồi, vậy ra hai người họ đều không ăn cay được, thế hai người bọn họ chạy đến quán đồ cay Tứ Xuyên làm cái gì thế?]

Cô gái đăng video đáp lại: [Tôi thấp thoáng nghe được lời người đàn ông nói là bởi vì có hoạt động giảm giá cho các cặp tình nhân.]

Phía dưới là một trận cười ha ha ha không ngớt.

[Sao tôi lại thấy Diệp đại thiếu có chút đáng yêu thế này?]

[Diệp đại thiếu: Tuy rằng không ăn được cay, nhưng nhất định phải chứng minh cho bằng được bọn họ là một đôi tình nhân.]

[Hai người họ ngọt ngào quá đi, còn ngọt hơn nhiều so với mấy đôi trong “Chạy đến bên nhau”, thành fan của người ta mất tiêu rồi, hy vọng hai người bọn họ có thể lên sàn.]…

Quý Vân và Ly Thu Thu cũng cười nghiêng ngả, Quý Vân hỏi: "Thật vậy à? Quả thực Diệp đại thiếu vì ở đó đang có giảm giá cho các cặp tình nhân nên mới đến đó à?”

Đường Noãn không nói gì, chỉ âm thầm tải video xuống điện thoại rồi lại gửi sang điện thoại của mình. Tóm lại, bởi vì tư liệu thực tế đủ ngọt, lượng lại ít, hết lần này tới lần khác hình ảnh và thông tin hai người trao đổi bị tách ra, lập tức dẫn tới sự săn đón nhiệt tình của cư dân mạng, mọi người bắt đầu trò chơi “nhìn hình đoán âm thanh”, đoán già đoán non vô cùng náo nhiệt, tâm tình ngứa ngáy tò mò không chịu được. Lúc sau có người đột nhiên nhịn không được bắt đầu suy đoán: Diệp Thù Yến và Diệp Thù Thần là anh em, Giang Miểu lại nhận lỗi thành khẩn như thế kia, có phải mấy người họ đã xóa bỏ hiềm khích trước đó rồi không?

Nếu mà là như thế, quay một đoạn video cả nhà tụ họp được không vậy, bọn họ cũng không yêu cầu Diệp đại thiếu và Đường Noãn xuất hiện nhiều trong ống kính, chỉ thuận tiện ghi hình một chút thôi là đủ để bọn họ chèo thuyền này rồi…Lý Thu Thu nói: "Với cái lòng dạ hẹp hòi ấy của Giang Miểu, xem cái này chắc chắn là tức c.h.ế.t luôn không chừng.”

Quý Vân càng là cười trên nỗi đau của người khác: "Cô ta cứ cố tình tạo dựng hình tượng bạch liên hoa chính hiệu, không những xin lỗi hai người các cậu, còn chân thành chúc phúc cho hai người các cậu hạnh phúc trăm năm, nếu mà các cậu còn không có tha thứ cho cô ta thì các cậu chính là không biết tốt xấu, nhưng nếu như cô ta thờ ơ không quan tâm các cậu, vậy tức là đang tiếp tục lừa bịp mọi người, tuyệt đối không có thuốc cứu chữa nữa luôn... Đường Noãn híp híp mắt lại: "Nếu đã xóa bỏ hiềm khích, không đi góp vui há không phải là không hợp lẽ sao?”

Ba người liếc mắt nhìn nhau, vỗ tay nở nụ cười xấu xa.

Nhưng Đường Noãn không ngờ, lần này lại cọ nhiệt to đến vậy.

Giống như những gì Quý Vân nói, sự thành công của tập đầu "Chạy đến bên nhau" làm Giang Miểu có lòng tin, cho nên sau lần phát sóng trực tiếp làm Đường Noãn khó chịu kết thúc, cô ta bắt đầu quay chụp tư liệu ở căn cứ phim trường phía Nam, Diệp Thù Thần lấy hình thức thăm ban đến chăm sóc cuộc sống hàng ngày và ẩm thực của cô ta.

Như vậy có thể triển lãm sự ân ái của bọn họ, lại có thể thể hiện được năng lực sự nghiệp của Giang Miểu, đương nhiên còn có thể quang minh chính đại chèn ép hạng mục của Đường Noãn.

Dù sao ý tưởng livestream của cô ta giống y đúc ý tưởng của mấy người Đường Noãn, Giang Miểu tuyên truyền trong tiết mục thế này, sau này nếu Đường Noãn tuyên truyền giống vậy thì sẽ không có tác dụng nữa.

Đương nhiên Đường Noãn sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra, cho nên khi cô vừa đến phim trường, cô đã vô cùng khoa trương mà đi đi lại lại một vòng quanh phim trường.

Vĩnh viễn đừng nên coi thường tâm thái hóng drama của cư dân mạng, đặc biệt là dưới sự marketing đặc biệt của Giang Miểu, mọi người cảm thấy rất hứng thú với chuyện của cô ta và Diệp Thù Thần.

Song cố tình trước khi công chiếu tập đầu tiên của "Chạy đến bên nhau", cô ta lại xin lỗi thành khẩn với Đường Noãn, còn ám chỉ hai người đã tiêu tan hiềm khích lúc trước, nếu Đường Noãn không ở đây, các cư dân mạng sẽ tha thứ cho cô ta, nhưng Đường Noãn đến rồi, cư dân mạng sẽ càng muốn xem hành động thực tế của cô ta hơn. Nơi như phim trường sẽ có rất nhiều các trạm tỷ (*), fans và paparazzi, có lẽ các trạm tỷ và các fans còn tàm tạm, nhưng nhóm paparazzi tuyệt đối là thành phần chỉ sợ chuyện không lớn. (*)

Trạm tỷ: người đi theo idol đến sân bay; trạm tàu điện;… trong sự kiện nào đó. Giữa trưa Đường Noãn đi loanh quanh một vòng, buổi chiều tin tức cô và Giang Miểu cùng ở phim trường phía nam đã truyền khắp trên mạng.

Trên mạng đều đang suy đoán có phải Đường Noãn sẽ xuất hiện trong chương trình mới hay không, dù sao cũng sẽ rất có drama và đáng xem. Dưới weibo của Giang Miểu thì càng thêm náo nhiệt. Mấy tháng trước cô ta bị thoát một số lượng fans lớn, bây giờ người mới gia nhập đều là fans qua đường và fans CP của "Thần Miểu"... Những fans mới này đều ôm tâm thái cắn đường và hóng drama là chính, chứ không có ý muốn giữ gìn lợi ích cho Giang Miểu. Cho nên cả đám thi nhau hỏi chuyện của Đường Noãn, cộng thêm fans CP của Diệp Thù Yến và Đường Noãn cũng tới cảm ơn cô ta, nói cô ta thấy được nguyện vọng của bọn họ, nên muốn thoả mãn bọn họ.

Lúc này vốn dĩ Giang Miểu đã mẫn cảm rồi, muốn làm bộ không thèm để ý cũng không làm được, đạo diễn tổ tiết mục phân tích tình huống cho cô ta. Tóm lại, mở đầu của "Chạy đến bên nhau" tốt hơn nhiều so với gameshow cùng loại là do sức hút của đề tài cô ta có khúc mắc với Diệp Thù Yến mang lại, mà giờ đây cô ta và Diệp Thù Thần có thể trổ hết tài năng trước mấy đôi tình nhân hay cặp vợ chồng khác, một phần là vì tương tác ngọt ngào của chính hai người họ, tuy nhiên nguyên nhân chủ yếu là do cô ta đã thành khẩn xin lỗi nhận sai.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 192: Chương 192



Nếu không có tiền đề này, bọn họ có ngọt đi chăng nữa cũng sẽ làm người khác coi thường. Cho nên tình huống trước mắt là, nếu cô ta và Đường Noãn có thể có một sự tương tác không tệ, thì ắt sẽ mang lại hiệu quả tốt hơn cho tiết mục, ngược lại, nếu không thể thì tiếp sau đó, cô ta có khả năng sẽ gặp phải những lời tranh luận không nhỏ.

Sau khi Giang Miểu quay về khách sạn, cô ta tức giận đến mức ném đồ vật đầy đất: "Đường Noãn! ! Vì sao cô ta cứ âm hồn không tan như vậy chứ?”

"Cô ta cố ý.”

Giang Miểu càng nghĩ càng giận: "Nhất định là cô ta đã nghe nói em đầu tư vào "Toàn cơ lệnh" nên mới cố ý đến quấy rối!”

Diệp Thù Thần túm tay cô ta, ôm cô ta vào trong n.g.ự.c trấn an: "Em bình tĩnh trước đã, có lẽ chuyện này không khó giải quyết.”

Giang Miểu nhìn anh ấy: "Anh có cách gì?”

Diệp Thù Thần lại nói đến một chuyện khác: "Anh cảm thấy có lẽ cô ta còn chưa biết chuyện anh cả tách khỏi tập đoàn.”

Nhắc đến chuyện này, tâm trạng của Giang Miểu tốt lên không ít, trước mắt chuyện này vẫn là cơ mật, ngoại trừ nhà họ Diệp và nhà họ Giang ra thì không ai biết, mà đối với Diệp Thù Yến mà nói, bị Diệp Thù Thần đoạt mất miếng thịt lớn như vậy cũng là chuyện rất mất mặt, cho nên khả năng anh nói chuyện này với Đường Noãn thật sự không lớn.

Trong bữa tiệc hoan nghênh lần trước, mấy người Diệp Thù Thần vốn còn tưởng rằng nó sẽ bị Diệp Thù Yến và Đường Noãn làm hỏng, nhưng không ngờ trong bóng tối lại có nhiều người ủng hộ Diệp Thù Thần như thế.

Tạm thời chưa nói tới mấy công ty khác muốn hợp tác với anh ấy, chỉ riêng cổ đông trong tập đoàn cũng có không ít rồi. Mặc dù Diệp Thù Yến đã giúp làm tăng giá trị thị trường của toàn bộ tập đoàn lên gấp bội, nhưng mảng chủ doanh bất động sản và các mảng thương nghiệp khác mà nhà họ Diệp lưu lại mấy đời lại không khá hơn trước kia bao nhiêu, Diệp Thù Yến không chỉ rút bớt đầu tư, mà thậm chí còn tính toán bán đi một phần. Điều này làm cho rất nhiều cổ đông vô cùng bất mãn, đặc biệt là năm ngoái bất động sản lại nghênh đón một đợt tăng giá mạnh, kết quả Diệp Thù Yến không chỉ không muốn cứu chữa, mà còn muốn trực tiếp bán đi một bộ phận kha khá của trung tâm thương mại tổng hợp.

Quả thực, bây giờ các cửa hàng thực thể bị ảnh hưởng nặng nề bởi Internet, nhưng không phải cũng đã xây dựng hệ thống bán lẻ kết hợp trực tuyến và trực tiếp, hình thành mô hình bán lẻ mới hay sao? Nhưng Diệp Thù Yến chỉ đặt trung tâm vào hệ thống phần mềm, chứ hoàn toàn không để bụng đến sản nghiệp thực thể. Trước đó bởi vì Diệp Thù Thần không có lòng với gia nghiệp, cho nên mọi người chỉ có thể nghe theo Diệp Thù Yến, bây giờ Diệp Thù Thần bằng lòng đứng ra, các cổ đông bất động sản và mảng thương nghiệp cuối cùng cũng thấy có hy vọng.

Cho nên khoảng thời gian trước các cổ đông ủng hộ Diệp Thù Thần tiến hành một lần tranh chấp với Diệp Thù Yến, sau đó nhà họ Giang lại đứng ra. Không biết là Diệp Thù Yến không muốn từ bỏ mảng này, hay là sợ lưỡng bại câu thương, tóm lại sau khi cân nhắc thiệt hơn, anh chọn nhượng bộ, giao mảng bất động sản cho Diệp Thù Thần.

Giang Miểu nói: "Ba em nói, thật ra Diệp Thù Yến vẫn rất thông minh, tài sản nhẹ anh ta tách ra và những sản nghiệp thực thể đã giao cho anh có bản chất là hỗ trợ lẫn nhau. Bây giờ là thời đại internet, sản nghiệp thực thể vẫn lệ thuộc vào hệ thống phần mềm và quản lý hơn, cho nên bộ phận này nhìn như giao vào trong tay anh, nhưng thật ra vẫn còn nằm trong tay anh ta.”

Nói đến đây, cô ta cười lạnh một tiếng: "Chẳng qua anh ta đã quá tự tin, nhà họ Giang chúng em tuy không chuyên làm hệ thống phần mềm nhưng cũng là tập đoàn khởi nghiệp từ internet, giờ muốn gia nhập thêm một mảng cũng không phải việc khó, đến lúc đó chưa chắc mọi thứ đều sẽ do anh ta định đoạt đâu!”

Diệp Thù Thần xoa đầu cô ta, cười nói: "Chắc là anh cả cũng hiểu rõ điều này, cho nên giờ mới chưa muốn xé rách mặt với anh, anh đi tìm Đường Noãn nói chuyện, từ trước đến nay cô ta đều rất thức thời, chắc là không thành vấn đề.”

Giang Miểu không nói chuyện, cam chịu cách nói của anh ấy.

Sau đó Đường Noãn nhận được điện thoại của Diệp Thù Thần, đối phương kể lại sơ sơ mọi chuyện, nói: "... Nhà họ Giang đã và đang khai phá hệ thống thương mại tổng hợp, nếu cô cứ muốn đối phó với Miểu Miểu, vậy ít nhất nửa năm sau mảng thương trường tôi phụ trách sẽ toàn diện login hệ thống nhà họ Giang…"

Tất nhiên là Đường Noãn “chấn động”, tỏ vẻ không tin, Diệp Thù Thần cũng mặc kệ cô có bị đả kích hay không, nói thẳng ra phương án giải quyết chuyện lần này: "Buổi tối Miểu Miểu sẽ mở livestream, đến lúc đó cô chỉ cần nói hai câu với em ấy là được, mặc kệ thế nào, về sau chúng ta cũng là người một nhà, anh cả vẫn là người cầm lái như cũ, chúng ta đoàn kết nhất trí luôn tốt hơn so với đấu đá nội bộ, cô cảm thấy thế nào?”

Đường Noãn "rối rắm" không nói chuyện, Giang Miểu ở bên cạnh cười lạnh:

"Đừng cho là tôi không biết cô có chủ ý gì, dù sao cô cũng đừng hòng được lên chương trình, cô có thể không đồng ý chuyện livestream, cùng lắm thì tôi đây tìm một đôi khách quý khác, còn tôi thì nghiêm túc đi quay “Toàn cơ lệnh”, sau này chúng ta tôi đi đường tôi, cô đi đường cô!”

Cuối cùng Đường Noãn gật đầu, song vẫn duy trì sự quật cường cuối cùng: "Cô là người nói xin lỗi trên chương trình, vậy chắc hẳn là cô đến tìm tôi nhỉ?”

Giang Miểu khó chịu, nhưng Đường Noãn cũng không nhượng bộ: “Có bằng lòng hay không thì tùy cô, dù sao tôi cũng không sao cả.”

Dứt lời trực tiếp cúp máy.

Cuối cùng Giang Miểu vẫn không tình không nguyện đồng ý, dù sao mặc kệ như thế nào, cũng tốt hơn nhiều so với chuyện để Đường Noãn lên tham dự chương trình.

Nhưng cô ta không biết sau khi cúp máy, Đường Noãn và Quý Vân, Lý Thu Thu lại vỗ tay cười to. Quý Vân cười ha ha: "Ai thèm lên chương trình chứ, Giang Miểu đầu tư vào chương trình đó, ai mà biết cắt nối biên tập hậu kỳ sẽ như thế nào.”

Cho nên ngay từ đầu mục tiêu của Đường Noãn chính là livestream của Giang Miểu. Còn về việc chỉ nói hai câu?

Cái đó thì sao có thể, cô đã lên hình, sao chỉ nói mỗi hai câu được? Vì thế buổi tối khi Giang Miểu giơ điện thoại di động đến đoàn làm phim "Cửu Trọng Xuân" thăm ban, Đường Noãn đang đứng ở bên cạnh đạo diễn Tiếu xem lại ống kính.

Trực giác mách bảo Giang Miểu có điều không đúng, nhưng đã mở livestream rồi, cô ta chỉ có thể đi tiếp về phía trước, giọng điệu một chút cẩn thận và xin lỗi: "Đường Noãn.”

Đường Noãn cũng giả vờ rất giống, quay đầu lại nhìn thấy Giang Miểu, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó đứng dậy đi tới, thái độ không tính là nhiệt tình, nhưng cũng không có vấn đề gì: "Đang livestream à?”

Giang Miểu gật gật đầu, hỏi: "Cô có muốn chào hỏi với mọi người không?”

Trong kế hoạch của Giang Miểu, Đường Noãn chỉ cần gật gật đầu với cô ta, hai người tùy tiện hàn huyên hai câu, sau đó cô ta lấy cớ không quấy rầy Đường Noãn làm việc rồi trực tiếp rời đi là được.

Dù sao tiêu tan hiềm khích lúc trước là một chuyện, nhưng yêu cầu hai người có cảm tình tốt là điều không có khả năng, chỉ cần có câu trò chuyện tương tác là đã đủ để báo cáo kết quả công việc rồi.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 193: Chương 193



Nhưng lại không ngờ Đường Noãn lại đi thẳng tới, duỗi tay xin điện thoại của nhân viên công tác bên cạnh Giang Miểu, trên đó đúng là phòng livestream của Giang Miểu. Giang Miểu cảm thấy không ổn, không khỏi trừng mắt liếc nhìn nhân viên công tác một cái, đối phương cũng rất vô tội, Đường Noãn xin tự nhiên như thế, huống hồ chỉ là xem phòng livestream mà thôi, chắc là sẽ không có chuyện gì đâu nhỉ?

Vậy chỉ có thể nói là anh ta không hiểu Đường Noãn rồi, chỉ thấy cô nhìn mình trong phòng livestream, rồi mới ngẩng đầu chào hỏi màn hình điện thoại di động của Giang Miểu.

Sau khi cô nói chuyện với những bình luận đang nhảy lưng lưng trên điện thoại, cô nhìn Giang Miểu cười nói, "Cư dân mạng đang hỏi tôi mà, đúng không?”

Rồi lại nhìn về phía ống kính, "Ừm, là tôi.”

"Tôi có tha thứ cho Giang Miểu không?”

"Cũng không có gì là không thể tha thứ.”

Đường Noãn liếc mắt nhìn Giang Miểu cười một cái, nói: "Nếu nói thân như chị em thì là diễn trò, nhưng dù sao sau này cũng là người một nhà.”

Giang Miểu trừng mắt âm thầm uy h.i.ế.p Đường Noãn, Đường Noãn làm bộ như không nhìn thấy, chỉ tiếp tục nói với màn hình: "Tôi bây giờ đang làm gì?”

"À, tôi đầu tư vào đoàn phim này, tôi thích phim võ hiệp nhưng cảm thấy ngày nay không có được mấy bộ phim hay, nên muốn tự quay một bộ, ừm, đầu tư toàn bộ, tôi cũng chỉ nghe theo đạo diễn thôi.”

Giang Miểu tức giận đến nghiến răng, trên màn hình căn bản không có những vấn đề cô nói, rõ ràng là Đường Noãn đang tự biên tự diễn. Đường Noãn lại không để bụng, bình luận trôi nhanh như vậy, ai có thể nhìn rõ chứ, lại nói, cô trả lời còn mọi người bằng lòng nghe, vậy chẳng phải là ok rồi sao?

Cô đưa tay dời di động trong tay Giang Miểu, nhắm ngay vào đạo diễn Tiêu, "Đạo diễn là đạo diễn Tiêu.”

Đạo diễn Tiêu cười ha hả vẫy vẫy tay với màn hình.

Đối với khán giả mà nói, đạo diễn Tiêu chính là người đảm bảo cho chất lượng của một bộ phim, tuy đạo diễn Phùng cũng rất có tài hoa, nhưng những năm gần đây ông ta quay không ít mấy bộ phim dở tệ. Giang Miểu tức giận không chịu được, muốn dời màn hình đi, lại bị Đường Noãn duỗi tay nắm lấy, vừa nhìn bình luận trên màn hình livestream vừa nói tiếp: "Tên phim sao? Cải biên từ tiểu thuyết "Cửu trọng xuân", có hứng thú có thể đến xem.”

"Thời gian phát sóng ấy à, tuy chúng tôi khởi động máy sớm, nhưng chắc sẽ muộn hơn "Toàn cơ lệnh" của Giang Miểu một chút.”

“Vì sao chúng tôi lại đầu tư cùng một loại phim?”

Đường Noãn đột nhiên ngẩng đầu nhìn Giang Miểu, nói đùa: "Có lẽ là do chị em dâu hào môn muốn phân cao thấp ấy mà.”

Giang Miểu nhìn ha ha ha toàn màn hình, chỉ cảm thấy may mắn ống kính không quay về phía cô ta, nếu không biểu cảm của cô ta sợ là không giữ được, cô ta không ngờ Đường Noãn lại dám đ.â.m sau lưng mình như vậy. Mà Đường Noãn nói xong còn cười dài hỏi Giang Miểu: "Có phải không?”

Giang Miểu vội vàng hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt biểu cảm, nhân cơ hội lấy lại điện thoại, cười nói: "Cô ấy thích nói đùa, tôi quay "Toàn cơ lệnh" chủ yếu là do yêu thích thật lòng…"Cô ta nói thao thao bất tuyệt, kiên quyết không cho Đường Noãn cơ hội mở miệng, Đường Noãn cũng lấy cớ bận rút lui.

Vì để tránh các fans hoài nghi, Giang Miểu cố ý ở lại trò chuyện với các fans một lát rồi mới đóng livestream. Livestream vừa kết thúc, cô ta liền nổi giận đùng đùng đến tìm Đường Noãn, kết quả Đường Noãn đã sớm trở lại khách sạn với Quý Vân và Lý Thu Thu rồi.

Trong phòng khách sạn, Quý Vân giơ ngón tay cái lên với Đường Noãn: "Cao, chị em dâu hào môn phân cao thấp, ai sẽ thắng? Loại đề tài này vừa được đưa ra, Giang Miểu có nói nhiều nữa cũng vô dụng, dù sao lúc tuyên truyền "Toàn cơ lệnh", nhất định sẽ bị lôi ra so sánh với "Cửu trọng xuân" của chúng ta.”

Lý Thu Thu nói, "Đợt nhiệt độ này không chừng là vĩnh cửu, cạn ly.”

Ba người vui vẻ chúc mừng, Giang Miều lại tức điên, Đường Noãn lên hình chủ động khơi mào đề tài chị em dâu phân cao thấp, khiến chuyện về cô và Diệp Thù Yến trên mạng được nhắc tới nhiều hơn. Tư liệu thực tế ở quảng trường Thịnh Thế càng truyền càng rộng, fan CP của Diệp Thù Yến và Đường Noãn cũng càng ngày càng nhiều, rất nhiều người bắt đầu yêu cầu tổ tiết mục và Giang Miễu ghi hình một tập họp mặt gia đình.

Cũng may hôm sau tập hai của "Chạy đến bên nhau" phát sóng, Giang Miểu và Diệp Thù Thần đến công viên trò chơi hẹn hò, rồi cùng nhau chơi lướt ván, thuận tiện kể câu chuyện tình yêu kinh tâm động phách của bọn họ ở nước ngoài, cuối cùng cũng hấp dẫn được lực chú ý của mọi người, người nhắc đến Đường Noãn và Diệp Thù Yến cuối cùng cũng ít đi.

Lúc này Giang Miểu mới hơi nhẹ nhàng thở ra, để phòng ngừa fan CP của Diệp Thù Yến và Đường Noãn đến quấy tiếp, sau khi tiết mục được phát sóng không lâu, tổ tiết mục đăng sớm preview của tập ba, còn cô ta thì đăng mấy bức ảnh lên Weibo:

Ảnh cô ta chọn nhẫn cùng Diệp Thù Thần, cô ta thử lễ phục, váy cưới, bối cảnh sân khấu xinh đẹp mộng ảo đến ảnh đính hôn trù bị của bọn họ, nội dung caption là "Vì tương lai của chúng ta.”

Quả nhiên mọi người bị ảnh đính hôn xa hoa làm chấn động, mọi người bắt đầu tra giá nhẫn, lễ phục, suy đoán tiệc đính hôn hào môn là như thế nào, bình luận dưới Weibo đều biến thành yêu cầu bọn họ quay chụp cảnh chuẩn bị đính hôn hoặc là nội dung hiện trường.

Cuối cùng bình luận nhắc tới Đường Noãn và Diệp Thù Yến cũng biến mất, Giang Miểu nhẹ nhàng thở ra, đồng thời có chút đắc ý.

Diệp Thù Yến và Đường Noãn cũng không tổ chức tiệc đính hôn gì, hai lần phụ huynh gặp mặt đều rất qua loa.

Đường Noãn thì hoàn toàn không để ý những thứ đó, sau khi cô đạt được mục đích, cô ở lại khách sạn bắt đầu nghiên cứu tư liệu của "Toàn cơ lệnh.”

Kịch bản xem như không phân cao thấp, đội hình diễn viên mạnh hơn bọn họ, chẳng qua đạo diễn không bằng bọn họ… tổng hợp lại, cuối cùng phải kết hợp sức chấp hành và phương án tuyên truyền, tóm lại có thể là một kình địch. Nhưng thật ra đạo diễn Tiêu không hề lo lắng chút nào: "Nếu bàn về chân tâm, mọi người mới là thật lòng, bọn họ… là tư bản như cũ.”

Ông ấy nói đến đây, cười ha hả: "Tiểu Phùng đã quen tư bản rồi.”

Là tư bản thì sẽ thoả hiệp, Giang Miểu cũng không phải người thích ủy quyền, mà sự hiểu biết của cô ta với võ hiệp chưa chắc đã chuẩn như của đạo diễn.

Lời nói của đạo diễn Tiêu an ủi các cô không ít, sau khi thả lỏng, Quý Vân đề nghị chơi thoải mái ở đây hai ngày, Đường Noãn nghĩ nghĩ rồi đồng ý, dù sao Diệp Thù Yến không có ở đây, cô quay về thì cũng chỉ thấy khó chịu, không vui bằng ở đây với Quý Vân và Lý Thu Thu. Sau khi thả lỏng, Đường Noãn cũng có tâm tư chú ý, cô nhìn đoàn làm phim bên cạnh, nghi hoặc hỏi: "Bọn họ đang làm gì vậy?”

Nơi này là phim trường, mỗi ngày đều sẽ chế tạo các loại cảnh tượng khác nhau, nhưng phần lớn đều là cổ đại hoặc là dân quốc, còn kiểu giống như lâu đài cổ trong chuyện cổ tích Châu Âu, hay gác chuông gì đó thì cơ bản là rất ít.

"Đang tính quay phim gì vậy? Truyện cổ tích? Hài kịch Mary Sue?”

Quý Vân đoán theo: "Chắc là ngân sách dự toán có hạn, không thể ra quay ở nước ngoài, cho nên mới trực tiếp dựng cảnh ở đây.”

Lý Thu Thu nhìn gác chuông sắp dựng xong, bỗng nhiên cười nói: "Đường Noãn, cậu còn nhớ chuyện cậu bị nhốt trên gác chuông trường học không?”

“Làm sao mà không nhớ được.”

Đường Noãn nghĩ lại cũng cảm thấy buồn cười: "Cậu là người đầu tiên cứu tớ mà.”

"Đó là bởi vì cậu ấy không về nhà trọ gần trường.”

Quý Vân không nhịn được mà bốc phốt: "Tớ còn nhớ cậu đã gửi tin nhắn cho cả lớp.”
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 194: Chương 194



"Cụ ông quản chìa khoá gác chuông đồng thời bị mấy chục người quấy rầy, câu đầu tiên mà người gác cổng nghe điện thoại nghe được là nhanh chóng mở khoá cửa cầu thang lên gác chuông, cụ ông sợ tới mức hồn bay phách tán, còn tưởng là mình gặp quỷ.”

“Ông cụ nói lúc khóa cửa cầu thang không nhìn thấy ai cả, nếu không có nhiều trẻ con như vậy, sao có thể không thấy chứ.”

Ba người cũng nhớ đến bộ dáng ông cụ lúc ấy, không nhịn được mà cười lăn cười bò.

Lý Thu Thu nhìn bối cảnh xinh đẹp kia, bỗng nhiên nói: "Chúng ta đi chụp một bộ ảnh bạn thân đi, chụp bộ sưu tập công chúa Disney được không?”

Tinh thần Quý Vân chấn động: "Tớ cảm thấy được đó, tớ đoán ngày mai là cái này dựng xong rồi, chúng ta mời đoàn đội chụp ảnh, nói không chừng có thể trực tiếp mượn cảnh này.”

Đường Noãn nghi hoặc: "Có thể không?”

Quý Vân nói: "Sao lại không được, hôm đầu bọn họ dựng xong cũng đâu quay được, cùng lắm chúng ta trả chút tiền, ảnh chụp kiểu lấy giả tráo thật thế này chắc chắn không tệ đâu!”

Cô ấy nói là làm, cầm điện thoại nói: "Tớ đi hỏi trước xem có thể chụp được hay không, hiếm khi ba người chúng ta có thời gian rảnh để chụp ảnh chung!”

Lý Thu Thu cũng nói: "Bằng không chờ Diệp tổng quay về, cậu lại dính lấy anh ấy.”

Đường Noãn nghĩ lại, cảm thấy cũng đúng. Nửa tiếng sau, Quý Vân hưng phấn quay lại: "Đã liên lạc xong rồi, chiều mai có thể chụp được! Chúng ta đi chọn quần áo đi!”Cùng lúc đó, Weibo của Giang Miểu cũng đăng thông báo thời gian livestream sau khi tập hai "Chạy đến bên nhau" phát sóng, là 6 giờ tối mai…Quý Vân không chỉ hẹn xong thời gian, mà còn mang album ảnh đến.

Đều là các loại chân dung tạo hình công chúa trong truyện cổ tích, Đường Noãn vốn đang nghĩ liệu có trẻ con quá hay không, nhưng lúc nhìn thấy album ảnh, cô phát hiện cũng không tệ lắm. Những chiếc váy lụa phiêu dật, vương miện xinh đẹp, lâu đài thần bí, ảnh chụp sau khi chỉnh sửa trên cơ bản đều có chút yếu tố kỳ ảo, vô cùng đặc sắc. Đường Noãn xem xong cuối cùng cũng có thêm chút hứng thú, có lẽ như mọi người nói: đàn ông đến c.h.ế.t vẫn là thiếu niên, con gái đến c.h.ế.t cũng muốn làm công chúa. Đường Noãn vừa lật album vừa hỏi: "Quý Vân, cậu được quá nhỉ, tìm được đoàn đội này ở đâu vậy? Trùng hợp thế.”

Phong cách công chúa thuần cổ tích này cũng không thấy nhiều.

Quý Vân dừng một chút, làm như không có việc gì nói, "Chỉ là trùng hợp thôi, lúc trước bọn họ làm việc ở Disney, nhiếp ảnh gia của họ người yêu thích công chúa Disney cuồng nhiệt.”

Vốn Đường Noãn cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi, cũng không quá để ý, mỗi người đều có sở thích riêng, có thể gặp phải cũng coi như là vận khí của bọn họ tốt. Nếu là ảnh bạn thân, vậy phong cách tất nhiên phải thống nhất, ba người bàn bạc một chút, trong ba loại phong cách hệ hắc ám, hệ hoa lệ và hệ tiên khí bay bay, mỗi loại chọn một bộ trang phục mình thích gửi cho bên đoàn đội chụp ảnh, để cho bọn họ chuẩn bị trước. Quý Vân đi nói chuyện sắp xếp, Đường Noãn nhìn thời gian, muốn gọi video cho Diệp Thù Yến, kết quả lại nhận được tin nhắn của anh: "Đột nhiên có việc phải đến nước Lai, sắp lên máy bay, sau khi hạ cánh thì anh gọi.”

Đường Noãn nghẹn miệng mất hứng: "Sao lại có việc đột xuất thế chứ? Vậy hai ngày nữa anh có về được không?”

Diệp Thù Yến gọi điện thoại sang, cười nói: "Có thể, cho dù như thế nào anh cũng sẽ về đúng giờ.”

Đường Noãn không tin hừ nói: "Vậy nếu lại có việc đột xuất thì sao?”

Diệp Thù Yến nói: "Thì mặc kệ, phá sản thì phá sản đi.”

Đường Noãn bị chọc cười: "Này này, anh chính là Diệp tổng bình tĩnh lý trí đó, người ta toàn là kiểu trời lạnh rồi cho Vương thị phá sản thôi, sao đến lượt anh lại thành tự làm mình phá sản rồi?”

Diệp Thù Yến cười: "Nhớ em quá, không muốn lý trí.”

Đường Noãn được dỗ ngọt: "Vậy anh về sớm chút, anh về rồi em sẽ cho anh một bất ngờ.”

Nhưng sau khi cúp điện thoại, nỗi nhớ trong lòng càng thêm mãnh liệt, cô không khỏi thở dài: "Thích một người quả nhiên rất phiền phức.”

Lý Thu Thu gõ cửa đi vào nghe câu nói đó xong, sâu kín nói: "Xin cậu có chút đạo đức và lòng thương, đừng ngược chó.”

Quý Vân đi theo sau nói: "Tớ cũng muốn phiền phức cơ, đáng tiếc là không có.”

Nói đến đây liếc mắt nhìn hai người, hừ nói: "Thật ra cũng không phải là không có, hai cậu cũng đủ phiền phức rồi.”

Nói xong thì nhào lên.

Ba người lập tức cười đùa lăn lóc trên giường.

Vì buổi chiều bối cảnh lâu đài cổ tích mới dựng xong, cho nên thời gian quay chụp hẹn vào một giờ chiều.

Ba người ngủ một giấc no đủ, hơn 10 giờ sáng thức dậy, sau khi ăn một ít điểm tâm thì tìm thẩm mỹ viện làm SPA toàn thân, làm xong thì thời gian đã không chênh giờ hẹn là mấy. Lâu đài cổ tích đã dựng xong hoàn toàn, tuy là ở bên quảng trường cận đại, nhưng khi đặt giữa những tòa nhà nhỏ kiểu dân quốc, tạo hình lâu đài cổ tích có dây leo quấn quanh tường này vẫn vô cùng kỳ lạ, có không ít người ngó qua đây nhìn xem, hiển nhiên là rất tò mò với bối cảnh này, không biết rằng họ muốn quay phim gì nhỉ? Đường Noãn cũng không biết họ muốn quay phim gì, chỉ biết tạm thời cho mượn để chụp ảnh công chúa cổ tích thôi.

Nói thật, ngay từ đầu cô chỉ ôm ý tưởng muốn chụp cái này để chơi chơi với Quý Vân và Lý Thu Thu, nhưng một khắc khi bước vào "lâu đài" kia, gen công chúa trong cơ thể bỗng nhiên ngo ngoe rục rịch.

Thật sự rất đẹp! Đây là tạo cảnh trên cơ sở một tòa nhà ba tầng giả cổ, bản thân kiến trúc có thiết kế trung đình, có thể từ lầu một liếc mắt một cái nhìn thấy mái nhà, nhưng mái nhà còn dùng vải màn hiệu ứng 3D hay gì đó nữa, giương mắt nhìn lên lại có cảm giác khung đỉnh rất cao, làm cho người ta vui vẻ thoải mái.

Tầng một chia khu vực bố trí cảnh tượng khác nhau, lò sưởi và thảm, sô pha bí đỏ và cún con bằng vải, còn có một bàn đu có dây hoa quấn quanh. Cầu thang vờn quanh dọc theo ven tường, quấn quanh dây đằng và hoa tươi điểm xuyết, rất có cảm giác lâu đài cổ trong rừng cây.

Thừa dịp Quý Vân và Lý Thu Thu nói chuyện với đoàn đội, Đường Noãn tò mò đi dọc theo cầu thang gỗ lên phía trên, tầng hai cũng có nhân viên công tác đang bận rộn, phòng hoá trang và phòng thay quần áo được sắp xếp ở đây. Nhưng hoa tươi và dây đằng vẫn luôn kéo dài, sau khi Đường Noãn hỏi nhân viên công tác là có thể lên không thì tiếp tục đi lên trên, tầng ba bố trí rất đơn giản, chắc là trực tiếp dùng làm cảnh để quay cầu thang, nhưng cửa đi ra sân thượng lại mở ra, Đường Noãn mơ hồ thấy được màu xanh lục đầy mắt, có chút tò mò.

Thời tiết mùa đông, trên sân thượng sao lại có màu xanh lục? Chờ sau khi đến gần, cô lập tức sợ ngây người.

Vốn dĩ cô cho rằng dưới lầu cũng đã đủ mộng ảo, lại không ngờ rằng trên sân thượng lại cất giấu bất ngờ lớn như vậy! Thấy toàn bộ sân thượng đều được cây xanh và hoa tươi lấp đầy, làm người có loại ảo giác lạc mình trong rừng cây, mà hấp dẫn ánh mắt của Đường Noãn nhất là chiếc giường hoa xinh đẹp ở chính giữa sân thượng!

Khung giường thiết kế màu đen quấn đầy dây leo xanh và hoa tươi, khăn trải giường tuyết trắng phảng phất như chờ công chúa ngủ say, ánh mặt trời sau giờ ngọ chiếu lên trên làm cho người ta kinh ngạc cảm thán. Đường Noãn lập tức có loại xúc động muốn nằm lên đó, cô không nhịn được hỏi nhân viên công tác còn đang bố trí ở đây: "Nơi này có thể chụp ảnh không?”

"Nơi này vốn dĩ được bố trí để chụp chủ đề người đẹp ngủ trong rừng.”

Nhân viên công tác nhìn cô cười nói: "Không có cô gái nào có thể từ chối được cái này đâu nhỉ?”

Đường Noãn gật gật đầu, giờ khắc này cô điên cuồng động lòng, nhanh chóng chạy xuống lầu gọi Quý Vân và Lý Thu Thu lên xem.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 195: Chương 195



"Mẹ nó!” Ánh mắt đầu tiên Quý Vân nhìn thấy cũng không nhịn được mà sợ hãi kêu thành tiếng: "Quá xa xỉ rồi!” "Đúng nhỉ.”

Đường Noãn cười nói: "Chỉ riêng cái này, giá đặt nữa tớ cũng chịu!”

Lúc này cô thật sự vô cùng mong chờ bộ ảnh này.

Nhiếp ảnh gia cười nói: "Chẳng qua cảnh này phải để chụp cuối cùng, cần phải bố trí lại một chút đã, sau khi sắc trời hơi tối đi một chút, cộng thêm ánh đèn sẽ càng thêm xinh đẹp hơn.”

Nghe nói còn có thể xinh đẹp hơn nữa, Đường Noãn càng mong đợi.

Ba người hứng thú bừng bừng đi xuống makeup tạo kiểu, chụp hai bộ ảnh khác trước. Lúc chọn quần áo, Đường Noãn không nhịn được khen Quý Vân: "Đoàn đội này quá tuyệt vời, quần áo này cái nào cũng xinh.”

Cô còn tưởng rằng chất lượng của quần áo này sẽ bình thường, dù sao chỉ cần ăn ảnh trên ảnh chụp là được, lại không ngờ chất liệu quần áo này cũng không tệ, kiểu đáng cũng rất tuyệt, tuy đều mang chút yếu tố công chúa cổ tích, ví dụ như tay áo phồng phồng, tàn váy lớn v. v... nhưng đều đã được cải tiến, trông rất giống lễ phục hoa tệ.

Đường Noãn thích chiếc váy lụa màu xanh nước biển nhất, thân trên có vẻ gầy gò, làn váy được làm bằng chất liệu lụa phiêu dật, được thêu thùa và châu công phức tạp, tay áo được thiết kế lụa rủ cùng kiểu, cộng thêm hình thêu và châu công hình sóng, dù sao nhìn chỉnh thể, trông nó vừa lộng lẫy vừa tràn ngập tiên khí.

Cô quyết định lúc chụp bộ ảnh cuối cùng sẽ mặc cái này.”

Chẳng thế là gì.”

Quý Vân nhỏ giọng lẩm bẩm: "Giá tiền thế đẹp là phải.”

Đường Noãn không nghe rõ cô ấy nói cái gì: “Hả?”

“Không có gì.”

Quý Vân vội vàng đẩy cô sang phòng makeup: "Chúng ta chụp nhanh thôi, những cây xanh ở bên ngoài đó không chịu được đông lạnh quá lâu đâu.”

Chờ sau khi các cô tiến vào, Lý Thu Thu nhỏ giọng nói ở phía sau: "Trên sân thượng cho thổi gió ấm duy trì độ ẩm… thật đúng là người có tiền.”

Nói xong lại nhìn bóng lưng của Đường Noãn mà cười rộ lên, quả thực là vui mừng thay cô.

Trong lúc con gái chụp ảnh chưa bao giờ cảm thấy thời gian trôi qua chậm, chờ các cô makeup làm tạo hình, rồi pose đủ loại tư thế, sau khi chụp xong hai phong cách hắc ám và hoa lệ thì sắc trời đã tối đen hoàn toàn. Đường Noãn nhìn đồng hồ, đã sắp 6 giờ rồi, nhưng tưởng tượng đến kế tiếp được chụp chủ đề người đẹp ngủ trong rừng, cô chờ mong đầy mặt: "Không biết bên trên đã bố trí thành bộ dáng gì rồi.”

Nhiếp ảnh gia cười nói: "Cô nhất định sẽ thích.”

Đường Noãn thay bộ đồ công chúa Ấn Độ màu đỏ rực ra, mặc bộ váy lụa màu xanh nước biển vào, tóc dài buông hết xuống dưới, ngoại trừ một cây trụy trăng non có phong cách Bohemian ra thì không dùng bất cứ đồ trang sức gì trên tóc nữa, chỉ dùng các loại hoa tươi lớn bé điểm xuyết giữa tóc.

Đường Noãn nhìn trên hoa tươi còn mang theo bọt nước, cười nói với chuyên viên trang điểm: "Phí tổn của mọi người cũng lớn quá ha.”

Chuyên viên trang điểm lại kinh diễm nhìn cô.

"Cô vui vẻ thì vô cùng đáng giá.”

Không biết vì sao, Đường Noãn thấy được một tia hâm mộ trong đáy mắt của cô ta.

Đang nghi hoặc, Quý Vân và Lý Thu Thu đã makeup xong đi ra, phong cách của hai người cũng cùng loại, chỉ là một người màu xanh nước biển, một người màu vàng nhạt, trên đầu đều là tạo hình vòng hoa.

Quý Vân nhìn cô, cười nói: "Quả nhiên cậu vẫn hợp với chủ đề này nhất, quá xinh đẹp.”

Lý Thu Thu cũng khen: "Xinh đẹp hơn nhiều so với công chúa Aurora hồi cấp hai nhiều.”

Đường Noãn trợn trắng mắt liếc nhìn cô ấy một cái: "Lúc vui vẻ thế này, có thể đừng nhắc đến lịch sử đen tối của tớ không?”

Lý Thu Thu cười, kéo cô: "Đi, mau đi lên nhìn xem!”

Quý Vân cũng hít thật sâu một hơi, đuổi kịp, Đường Noãn nhìn thấy không khỏi cười nói: "Sao lại lo lắng thế?”

Quý Vân nói: "Tớ đây là kích động, sắp chụp xong rồi, nhanh đi thôi!”

Ba người hi hi ha ha lên sân thượng, nháy mắt đẩy cửa ra, cả ba không khỏi kinh sợ: "Oa! ! Quá đẹp đi.”

Quả thực nhiếp ảnh gia không lừa các cô, lúc này sân thượng càng thêm xinh đẹp, cây xanh bày biện đan xen, trên đường đi đến giường hoa còn phủ kín hoa tươi, trừ bỏ ánh đèn chiếu sáng, bốn phía còn treo các loại đèn nhỏ, giờ phút này đặt mình vào đó, Đường Noãn thật sự cảm thấy mình là công chúa trong cổ tích.

Nhiếp ảnh gia cười nói: "Đây chính là chủ đề người đẹp ngủ trong rừng, cô Đường nằm lên đó trước đi.”

"Cô Quý và cô Lý chụp sau.”

Quý Vân và Lý Thu Thu đẩy Đường Noãn lên trước, cô cũng không khách sáo, một đường dẫm lên thảm hoa tươi đi đến mép giường, hoa hồng quấn quanh giường hoa vẫn kiều diễm ướt át như cũ, Đường Noãn trực tiếp nằm trên chiếc giường cô nhớ thương cả trưa, hạnh phúc thở phào.

Nhân viên công tác đi đến sửa sang váy vóc và tóc giúp cô, xung quanh còn bật nhạc tiếng chim kêu và tiếng suối chảy, Đường Noãn cầm lòng không được nhắm mắt lại, giống như thật sự đặt mình trong rừng rậm.

Nhiếp ảnh gia đặt một dải lụa màu lam lên mắt cô: "Được, từ giờ trở đi cứ nhắm mắt lại như vậy, đúng rồi, vô cùng xinh đẹp… Chờ một lát đừng cử động, chúng tôi điều chỉnh ánh đèn một chút.”

Điều chỉnh ánh đèn này có hơi lâu, chẳng qua Đường Noãn cũng không cảm thấy nhàm chán, ngược lại nằm rất thoải mái, gió ấm thổi hơi nóng về phía cô còn kèm theo hương hoa mơ hồ, làm cả người cô thả lỏng, vô cùng thích ý, người đẹp ngủ trong rừng, công chúa Aurora sau một trăm năm có thể như thế này hay không nhỉ?

Đường Noãn nghĩ như vậy, khoé miệng không khỏi hơi hơi nhếch lên, không bao lâu, cuối cùng cảm nhận được có người đi đến bên cạnh.

Cô còn tưởng là nhiếp ảnh gia, mở miệng hỏi: "Được rồi sao?”

Sau đó thì cảm thấy có một bàn tay to nắm lấy tay mình…Đường Noãn sửng sốt, cho dù bọn họ chân chính xác định quan hệ còn chưa được mấy tháng, nhưng cô rất rõ đây là tay ai. Cô mơ hồ nhận ra cái gì: Tạo cảnh kỳ quái, những sự sắp xếp trùng hợp, còn có cảnh tượng mộng ảo dường như bất kể tốn bao nhiêu tiền…

Chỉ là không biết vì sao đầu óc cô load hơi chậm, kết quả không đợi cô đưa ra kết luận, đã cảm nhận được môi mình được người hôn lấy. Hơi thở quen thuộc, cảm giác run rẩy quen thuộc, trong nháy mắt kia, đầu óc Đường Noãn hoàn toàn trống rỗng. Người đến nhẹ nhàng tháo dải lụa trên đôi mắt cô xuống, lại in một nụ hôn trên trán cô, âm thanh trầm thấp dễ nghe vang lên bên tai cô: "Được rồi.”

Đường Noãn chậm rãi mở to mắt, gương mặt tuấn mỹ cô ngày nhớ đêm mong ở ngay trước mắt cô, Diệp Thù Yến mặc một bộ lễ phục vương tử phức tạp lại nhẹ nhàng hôn môi cô lần nữa, nhìn cô cười: "Công chúa điện hạ, nên tỉnh rồi.”

Quý Vân, Lý Thu Thu cùng người trong đoàn của nhiếp ảnh gia hoan hô b.ắ.n pháo hoa, vô số cánh hoa tươi rơi xuống xung quanh bọn họ, Đường Noãn đột nhiên đứng dậy ôm lấy anh, rõ ràng muốn cười nhưng bỗng lại nghẹn ngào: "Anh làm gì vậy?”

“Thật sự có một chuyện quan trọng phải làm.”

Diệp Thù Yến cười cười, kéo điện thoại của cô đặt trong lòng bàn tay của cô: "Nhưng anh cảm thấy chuyện này vẫn nên để người nhà em biết…"Đường Noãn nhìn đôi mắt của anh, không biết vì sao lại hiểu ý tứ của anh. Cô mím môi, mở danh bạ ra tìm được dãy số của Thẩm Kim Hoa, sau đó ngẩng đầu liếc mắt nhìn Diệp Thù Yến một cái, Diệp Thù Yến cổ vũ nhìn cô.

Đường Noãn cắn chặt răng, ấn xuổng phím gọi. Dường như chỉ có nháy mắt là đối phương đã nghe máy, tiếng của Thẩm Kim Hoa bay ra: "Noãn Noãn? Con à?”

Nước mắt đột nhiên dâng lên, Đường Noãn che miệng nói không nên lời, Thẩm Kim Hoa kiên nhẫn chờ: "Noãn Noãn? Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”

Thấy cô không có cách nào mở miệng, Diệp Thù Yến tiến lên nói: "Bác Thẩm, bây giờ cô ấy đang ở phim trường phía nam, có chút việc muốn mời bác đến đây một lát.”
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 196: Chương 196



Đường Noãn không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía anh. Kết quả Thẩm Kim Hoa nghe xong thì nói ngay: "Được. Đến ngay đây!”

Trong nháy mắt ấy, cửa sân thượng được đẩy ra, Thẩm Kim Hoa trực tiếp xuất hiện trước mắt Đường Noãn, bà ấy nhìn bộ dáng của cô, cười nói: "A, con gái nhà ai mà xinh đẹp thế này?”

Bà ấy đi đến trước mặt cô, sờ sờ đầu cô nói: "Con gái, mẹ đây rồi, con muốn gọi ba con hay không?”

Cuối cùng Đường Noãn cũng không nhịn được mà rơi nước mắt, lần này không chút do dự gọi cho Đường Kim Hâm.

Cũng đồng thời là nghe máy ngay lập tức, Đường Noãn nghẹn ngào gọi “ba”, rồi Đường Kim Hâm cũng xuất hiện ở cửa sân thượng, ông ấy đi nhanh đến bên cô: "Con ngoan, khóc cái gì, không phải ba đã đến rồi sao?”

"Gọi chị cả, anh hai và em trai con đến đi...”

Đường Noãn gọi điện thoại theo thứ tự, Đường Nguyệt, Đường Phi và Đường Bôn đều nhanh chóng xuất hiện trước mặt cô.

Lúc Đường Bôn nhanh chóng chạy đến ôm lấy cô, Đường Noãn đã rơi lệ đầy mặt.

Thẩm Kim Hoa sờ sờ đầu cô: "Không khóc nữa, ác mộng tỉnh rồi, bây giờ con là công chúa nhỏ mà chúng ta sủng ái nhất.”

Đường Noãn lại bị chọc cười, ngẩng đầu nhìn bọn họ, Đường Kim Hâm và Đường Nguyệt, Đường Phi, Đường Bôn đều đứng ở phía sau cười nhìn cô, Đường Noãn không biết vì sao, vừa muốn khóc vừa muốn cười. Diệp Thù Yến dùng khăn tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, nhìn cô dịu dàng nói: "Nếu em đã gọi mọi người đến hết rồi, vậy anh có thể nói chuyện chính hay không?”

Đường Noãn mơ hồ đoán được cái gì, nháy một đôi mắt đầy nước nhìn anh. Diệp Thù Yến nhận được sự cho phép, móc một chiếc nhẫn từ trong lồng n.g.ự.c ra, quỳ một gối xuống trước mặt cô: “Noãn Noãn.”

Sau khi gọi một tiếng, anh bỗng lại hít sâu một hơi, dường như có chút không nói nên lời.

Quý Vân vỗ tay cười nói: "Ai da, Diệp đại thiếu của chúng ta cũng biết lo lắng à!”Có cô ấy đi đầu, những người khác cũng cười nói ồn ào, không khí lập tức nhuốm vẻ vui mừng, Đường Noãn cũng bật cười. Diệp Thù Yến cười theo, cuối cùng thả lỏng được một chút, anh giơ nhẫn lên trước mặt cô nói: "Xin lỗi, trước đó anh làm không tốt.”

"Nhưng anh thật sự cảm ơn, em của 24 năm trước, dũng cảm và kiên cường, bằng tư thái diễm lệ vượt mọi chông gai xâm nhập vào cuộc đời của anh, để anh biết, hoá ra cuộc sống còn có nhiều sắc thái như vậy.”

Anh trịnh trọng mà thành kính nhìn đôi mắt cô: "Em là món quà tốt nhất mà trời cao ban cho anh, hiện tại anh hy vọng dùng quãng đời còn lại của mình để bảo vệ món quà mà ông trời ban tặng.”

“Noãn Noãn, gả cho anh được không?”

Khi anh vừa dứt lời, trên sân thượng toà nhà đối diện, từng ánh sao đột nhiên bay lên, sáng lạn giống pháo hoa nở rộ, cuối cùng hợp thành một dòng chữ lớn: Đường Noãn Marry Me. Lần này không chỉ là trên sân thượng toà nhà này, mà dường như toàn bộ phim trường đều hoan hô.”

Gả cho anh ấy!”

"Gả cho anh ấy!”



Đường Noãn phát hiện, cho dù cô đoán được ý đồ của anh, nhưng khi giờ khắc này thật sự tiến đến, cảm xúc vẫn không thể ức chế, ngọt ngào, hạnh phúc, cảm động từ từ lấp đầy trong lồng ngực, đây đều là do người đàn ông trước mắt cho cô…

Cô nhìn đôi mắt của Diệp Thù Yến, cổ họng vẫn không thể mở miệng như cũ, chỉ có thể rơi nước mắt gật gật đầu. Diệp Thù Yến sửng sốt, ngay sau đó kích động đứng dậy ôm chặt lấy cô: "Noãn Noãn, cảm ơn! Cảm ơn em!”

Máy bay không người lái lập loè trong không trung đột nhiên nổ tung, biến thành I DO.

Bốn phía đột nhiên vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, lúc này Đường Noãn mới chú ý đến, hoá ra không biết từ lúc nào, trên sân thượng các toà nhà xung quanh đã có một đám người đứng đầy xem náo nhiệt.

Không ít người bị tạo cảnh đặc thù hấp dẫn đến đây, giờ đang vui mừng thay cho bọn họ.

Bỗng nhiên Đường Noãn có chút ngượng ngùng, xấu hổ vùi mặt vào trong tồng n.g.ự.c của Diệp Thù Yến. Diệp Thù Yến khẽ cười một tiếng, bế cô lên đi xuống dưới tầng, trước khi đi còn cất cao giọng nói với xung quanh: “Cảm ơn!”

Giang Miểu sắp tức điên lên rồi.

Tối ngày hôm đó, video về màn cầu hồn vừa lãng mạn vừa xa hoa đó gần như bùng nổ khắp các diễn đàn lớn trên mạng xã hội.

Mà nội dung rõ ràng nhất là do Giang Miểu tự muình quay lại rồi đăng lên, có thể nói nếu không có cô ta, có lẽ màn cầu hôn này của Diệp Thù Yến và Đường Noãn sẽ không đùng một cái đã hot như vậy.

Vốn dĩ buổi tối đúng sáu giờ Giang Miểu sẽ phát sóng trực tiếp, nhưng bởi vì trước đó toàn ở nhà nói nói cười cười với Diệp Thù Thần, mà cô ta thấy như vậy có hơi nhàm chán.

Nhất là dạo gần đây video hẹn hò của Diệp Thù Yến và Đường Noãn ở quảng trường Thịnh Thế càng ngày càng có nhiều người xem, ai cũng nói là quá ngọt ngào, họ muốn ngừng xem mà không được.

Còn Giang Miểu nghĩ ra ngoài hẹn hò càng tự nhiên thì càng có nhiều cơ hội tạo những khoảnh khắc ngọt ngào, thế nên cô ta liền đổi một cái điện thoại có camera có độ nét cao, tay trong tay ra ngoài đi dạo cùng với Diệp Thù Thần.

Dù sao thì trường quay trong thành phố khi về đêm cũng náo nhiệt không kém, mỗi đoàn phim khi khai máy đều bận sứt đầu mẻ trán.

Diệp Thù Thần giúp Giang Miểu cầm thiết bị livestream, hai người vừa cười vừa nói, thuận tiện giới thiệu cho cư dân mạng về tình hình của phim trường ở thành phố, tán gẫu một số tin đồn không có ảnh hưởng gì lớn trong giới giải trí và những câu chuyện thú vị, không ngờ cũng rất vui vẻ. Thấy lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp nhiều hơn so với bình thường, trong lòng Giang Miểu đắc ý, Đường Noãn kia thì xem là ngọt ngào cái gì chứ, bọn họ có thể càng ngọt ngào hơn nữa cơ. Nghĩ như vậy, cô ta cũng muốn tìm việc gì đó để làm, sau đó chợt nhìn thấy một tòa lâu đài cổ tích có tạo hình rất độc đáo, mắt Giang Miểu sáng rực lên: “Đó là cái gì vậy, chúng ta đi qua đó xem đi.”

Diệp Thù Thần ngoan ngoãn đi theo cô ta, cưng chiều cười nói: “Em thích à? Đến lúc đó xây cho em một tòa, em muốn xây ở đâu?”

Cư dân mạng nghe thấy lời này thì cảm thấy vừa ngọt ngào cũng vừa hâm mộ, Giang Miểu hạnh phúc dựa vào vai Diệp Thù Thần, mỉm cười nói: “Em nói xây ở đâu thì xây ở đó à?”

Diệp Thù Thần cười: “Đúng vậy, nhưng mà có một nơi có sẵn rồi.”

“Ở đâu vậy anh?”

Diệp Thù Thần nắm lấy tay Giang Miểu ấn vào n.g.ự.c mình: “Ở đây, ở đây này, em mãi mãi là cô công chúa của anh.”

Khu bình luận lại bị ngọt ngào đổ rạp một mảng lớn, Giang Miểu giận dỗi đánh anh ấy một cái, sau đó hai người cùng nhau tiến đến gần tòa lâu đài độc đáo kia, phát hiện có rất nhiều người đang xúm lại xem. Từ dưới tầng có thể nhìn thấy ánh đèn rực rỡ trên đỉnh tòa lâu đài, ánh đèn nhấp nháy đầy màu sắc, nghĩ đến thôi đã thấy rất đẹp rồi. Thấp thoáng có thể nhìn thấy nó được nối với rất nhiều thiết bị. Đương nhiên, việc này thực ra cũng không hiếm lạ ở nơi này, mà bất thường ở chỗ ta nên quay chụp cái gì đây. Giang Miểu thấy có người qua đó xem, cô ta cũng ló đầu đi theo sau, nửa đường còn gặp mấy diễn viên quần chúng quen mặt, đều đến đây xem náo nhiệt.

Vừa vào đến cửa, mọi người đều bị choáng ngợp trước cách trang trí đầy mộng ảo ở nơi này. Một nữ diễn viên nhìn cái khung xích đu nói: “Đây là đoàn phim thần tiên gì vậy trời, cũng có nhiều tiền quá rồi, đang mùa đông thế mà lại dùng hoa thật để dàn cảnh?”

Nhân viên công tác bên cạnh nhìn đống máy móc, đắc ý cười: “Chỗ này thì là cái gì chứ, trên đỉnh tòa lâu đài còn đẹp hơn chỗ này nhiều, cây xanh và hoa tươi đều trải ra hết rồi.”
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 197: Chương 197



Diễn viên nữ kinh ngạc: “Mọi người quay phim gì mà chỉ mạnh tay như vậy!” Nhân viên công tác cười nói: “Không phải quay phim, là cầu hôn.”

“Cầu hôn?”

Lúc này mọi người càng cảm thấy hứng thú, minh tinh này tốn nhiều tâm tư, nhiều tiền như vậy để bài trí màn cầu hôn này, đúng là khiến người ta cực kỳ tò mò.

Vả lại nơi này là phim trường thành phố, làm việc này rất có khả năng là một đại minh tinh nào đó.

Nữ diễn viên hỏi: “Là ai vậy?”

Nhân viên công tác chỉ mỉm cười, không nói gì thêm.

Một diễn viên khác nhìn mọi thứ xung quanh, vỗ tay một cái rồi nói: “Đi đi đi, sân thượng của đoàn phim kế bên ở ngay cạnh chỗ này, có thể xem trực tiếp, vừa đúng lúc bọn họ đã quay xong cảnh đêm, chúng ta qua bên đó xem đi.”

Thế là một nhóm người chạy theo anh ta sang tòa nhà bên cạnh, Giang Miểu và Diệp Thù Thần cũng đi theo.

Giang Miểu vừa đi vừa hâm hộ: “Không biết đó là ai, em cảm thấy anh ta rất để tâm. Cô gái này chắc chắn rất hạnh phúc.”

Diệp Thù Thần bỗng nhiên nâng cằm cô ta lên và hôn cô ta: “Em không cần phải đi hâm mộ người ta, anh sẽ làm cho em hạnh phúc hơn thế nhiều.”

Giang Miểu bị hôn xong ngây người một lúc rồi mới hoàn hồn, hai má đỏ bừng đánh Diệp Thù Thần một cái, giận dữ nói: “Anh làm cái gì vậy, đồ đáng ghét.”

Như là để che đi sự xấu hổ, nên cô ta nhanh chóng nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

Các bình luận trên màn hình trôi rất nhanh, cô ta chọn lấy một câu rồi trả lời: “Đính hôn hả? Ừm. Sắp rồi, đợi qua tết, tháng hai năm sau chúng tôi sẽ tổ chức lễ đính hôn.”

“Nếu có thể kịp phát sóng trực tiếp kỳ cuối cùng của “Chạy đến bên nhau”, đến lúc đó xem tình huống…”Cô ta nói đến đây, bỗng nhiên giống như là nhìn thấy cái gì đó: “Diệp Thù Yến đính hôn?”

“Diệp Thù Yến đính hôn đã là chuyện của ba năm rưỡi trước rồi, tôi về nhà còn chưa được một năm, nhưng mà lúc trở về quả thực tôi không biết chuyện này, ở trong vòng hầu như cũng chẳng có ai nhắc tới…” Cô ta vừa nói vừa thấy hơi có lỗi nhìn Diệp Thù Thần.

Diệp Thù Thần xoa xoa đầu cô ta đau lòng nói: “Không trách em, hồi đó anh cả anh đính hôn hai gia đình chỉ đơn giản cùng nhau ăn một bữa cơm, cũng không làm quá long trọng.”

Nói đến đây, Diệp Thù Thần dường như cố ý giấu đầu hở đuôi nói tiếp: “Không phải là anh cả anh không coi trọng Đường Noãn, chủ yếu là do anh ấy quá bận.”

“Lúc đó anh ấy đang khởi động một dự án mới, bận đến mức ngay cả thời gian ngủ cũng không có, hầu như lúc nào anh ấy cũng ở công ty.”

“Chính là khoảng thời gian đó, anh ấy bắt đầu có biệt danh là cỗ máy làm việc, anh cả ở nhà cũng rất nghiêm túc, nói chuyện với mọi người thì lời ít mà ý nhiều, anh không thể tưởng tượng nổi cái dáng vẻ lãng mạn của anh ấy.”

Khu bình luận lập tức có không ít người nói Diệp Thù Yến căn bản không coi trọng Đường Noãn, nhưng cũng có người bày tỏ ý kiến khác:

[Chúng ta có thể khó mà tưởng tượng nổi, nhưng không có nghĩa là Diệp đại thiếu không biết, khi gặp không phải là rất cưng chiều Đường Noãn à?]

Có điều lúc này đa số những người xem phát sóng trực tiếp của Diếp Thù Thần đều là fan cp của hai người, những bình luận ít ỏi này rất nhanh đã trôi mất, càng có nhiều người hoài nghi về tình cảm mà Diệp Thù Yến dành cho Đường Noãn. Dù sao nếu thực sự cưng chiều, lúc đính hôn sao lại làm qua loa như vậy? Bận rộn cũng chỉ là lấy cớ mà thôi, vả lại cũng đã ba năm rưỡi rồi mà vẫn chưa kết hôn, như vậy có thể giải thích được vấn đề này rồi. Giang Miểu giả vờ như không nhìn thấy những bình luận này, kéo lấy cánh tay của Diệp Thù Thần cười vô cùng ngọt ngào, tuy không nói cái gì, nhưng vẻ mặt của cô ta đã nói cho mọi người biết rằng cô ta rất vui vẻ và hạnh phúc khi gặp được Diệp Thù Thần.

Lại xuất hiện một làn sóng hô ngọt ngào trong khu bình luận, nói là muốn kết hôn với Diệp Thù Thần, hay là nên kết hôn với một người như Diệp Thù Thần gì đó... Tâm trạng của Giang Miểu rất tốt, vừa đúng lúc tới sân thượng của tòa nhà kế bên, những người đi trước nhỏ giọng thán phục, Giang Miễu cũng thuận theo tình thế chuyển máy quay.

Khoảnh khắc máy quay chĩa vào phía đối diện, trên màn hình đều là những lời thán phục:

[Trời ơi, đẹp quá đi mất!]

Giang Miểu cũng kinh ngạc mà mở to hai mắt.

Đặc biệt là chiếc giường hoa xinh đẹp được bao quanh bởi những chậu cây đầy màu sắc, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt. Có một cô gái đang năm trên giường, bởi vì đang năm, nên mọi người không nhìn rõ được mặt của cô ấy, nhưng tạo hình của cô ấy thực sự rất đẹp, chiếc váy dài màu xanh nước biển phủ kín giường, trên mái tóc xoăn dài màu nâu hạt dẻ đang buông xõa được điểm xuyết những bông hoa tươi tắn lớn nhỏ. Nhìn cô ấy thực giống nàng công chúa trong truyện cổ tích đã ngủ say hàng trăm năm, nhưng lại được những tỉnh tính thực vật yêu thương và che chở.

Rất ít cô gái có thể chống lại được sự mê hoặc này, một số cô gái có mặt tại đó đã không nhịn được kích động muốn nhảy cẫng lên, nhưng đều bị nhân viên công tác bên đó dùng tay ra hiệu im lặng để ngăn cản.

Mọi người lúc này mới chú ý đến, trên mắt của cô gái đó hình như được che cái gì đó. Có thể thấy rõ ràng đây là điều bất ngờ nhà trai đã chuẩn bị cho cô ấy, còn cô gái ấy chỉ nghĩ đơn giản là đang chụp hình, không biết cái gì hết.

Còn mọi người sau khi biết được điều này, đều không hẹn mà cùng giữ im lặng, để duy trì sự lãng mạn tuyệt đẹp này. Rất nhanh sau đó, các nhân viên công tác đều nhìn về phía lối vào trên sân thượng, hiển nhiên là nam chính sắp xuất hiện rồi.

Mọi người không khỏi nín thở, muốn biết ai sẽ xuất hiện ở chỗ đó. Cửa sân thượng ra được mở ra không một tiếng động, một người đàn ông cao lớn tiến vào.

Bởi vì cây khá cao và to, thêm vấn đề về góc độ, vì vậy lúc đầu máy quay của Giang Miểu không quay được khuôn mặt của người đàn ông, chỉ có thể nhìn thấy được bộ trang phục vương tử vừa phức tạp cũng vừa lộng lẫy của đối phương, toàn bộ đều là màu trắng, có chút giống trang phục quân đội, rất ngay ngắn chỉnh tề, quần được nhét vào trong đôi ủng dài màu đen, vòng eo hẹp rộng bằng gan bàn tay được đeo thắt lưng, càng làm tôn lên dáng người cao và đôi chân dài của anh ta. Nhưng chỉ với dáng người này cũng đủ khiến cho mọi người kích động:

[Nhìn vòng eo này, đôi chân này, chắc chắn là một người đàn ông rất đẹp trai! Rốt cuộc là minh tinh nào vậy? Bạn gái của anh ấy hạnh phúc quá đi!]

[Kỹ năng quay chụp của Giang Miểu rất tốt đó, tôi chỉ đi xem náo nhiệt thôi, thế mà giờ tôi còn hồi hộp như đang xem phim thần tượng vậy.]

Khi người đàn ông đến gần, dải ruy băng và tua rua ở phù hiệu trên chiếc áo dần dần lộ rõ làm cho người đàn ông tăng thêm vài phần lộng lẫy và khí chất. [Sắp tới rồi, tôi còn chả dám chớp mắt nè.]

[Nhà vệ sinh đang vẫy gọi tôi, nhưng anh đẹp trai này đã đánh bại nó rồi.]



Giang Miểu cũng vô thức nhìn chằm chằm màn hình, bỗng nhiên cô ta nhận ra Diệp Thù Thần đang xoa xoa cánh tay mình, mang theo ý tứ trấn an, như thể đã xảy ra sự cố gì đó vậy.

Cô ta còn chưa kịp nghĩ xem là gì, thì đáp án đã xuất hiện trên màn hình, chỉ thấy người đàn ông vượt qua rừng cây xanh, giơ tay lên đẩy tán lá sang hai bên, cuối cùng xuất hiện trước mặt mọi người.

Các đường nét trên gương mặt rõ ràng, đôi mắt phượng sâu thẳm, sống mũi cao thẳng, khí chất lạnh lùng lãnh đạm —— thế mà lại là Diệp Thù Yến!

Những bình luận trên mạng bỗng dừng lại một lúc, ngay sau đó [Aaaaaaaaaa!]

tràn ngập trên màn hình.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 198: Chương 198



Những người không biết Diệp Thù Yến là ai đều bị sự anh tuấn này của anh làm cho kính ngạc, nhao nhao hỏi đó là minh tinh nào vậy, lớn lên đẹp trai như vậy sao trước giờ chưa từng nhìn thấy vậy? Còn những người biết anh là ai, thì ngoài ngạc nhiên ra thì còn rất kích động:

[Aaaaa, lại có cơm* ăn rồi!]

* Cơm trong cơm chó, cẩu lương

[Có trời mới biết tôi đã xem cái video ở quảng trường Thịnh Thế bao nhiêu lần rồi, tôi cứ tưởng là muốn có cơm ăn thì phải đợi đến khi “Chạy đến bên nhau” quay gặp gỡ gia đình chứ! Không ngờ lại xuất hiện bất ngờ như vậy, cảm ơn Giang Miểu nhiều nha!]

[Thế nên vừa nãy tôi đã nói rồi, Diệp đại thiếu gia không biết lãng mạn đấy là đối với người khác, còn đối với Đường Noãn thì siêu lãng mạn! Mấy người còn không nghe.]

[Phải làm sao đây, mặc dù tôi không biết Diệp đại thiếu muốn làm cái gì, nhưng nhìn cảnh này tôi sắp cảm động muốn khóc rồi.]



Thấy khu bình luận sôi nổi, còn có người đang không ngừng phổ cập những thông tin về Diệp Thù Yến và Đường Noãn cho cộng đồng mạng, Giang Miểu cắn chặt lấy môi mới giữ bản thân không bị thất thố.

Cô ta gần như sụp đổ, làm sao có thể là bọn họ? Diệp Thù Yến không phải đã ra nước ngoài để lôi kéo các nhân viên ở nước ngoài sao? Sao đột nhiên lại xuất hiện ở chỗ này để cầu hôn? Không đúng, tại sao Diệp Thù Yến lại cầu hôn như thế này? Từ trước tới giờ không phải anh luôn ghét lãng phí thời gian lãng phí tinh lực cho những cái gọi là nghi lễ hình thức kiểu này hay sao? Giang Miểu cảm thấy hai người này đặc biệt đến đây là để sỉ nhục cô ta! Cô ta thấy các fan bởi vì biết được tin tức này mà không ngừng đổ xô vào xem phát sóng trực tiếp, điều này làm cô ta tức đến cả người phát run. Cô ta ước gì có thể rời khỏi đây ngay lập tức, nhưng cô ta không thể, bời vì đã có lác đác vài người bắt đầu đặt nghi vấn:

[Chuyện này, ban nãy tôi đã muốn nói rồi, căn bản chẳng ai hỏi Giang Miểu việc Diệp đại thiếu gia đính hôn, bỗng nhiên cô ta đề cập đến vấn đề này, sao tôi cứ có cảm giác cô ta cố ý muốn hạ thấp hai người họ nhỉ?]

[Kết quả không nghĩ tới lại bị vả mặt nhanh như vậy?]

[Vậy chẳng phải phát sóng trực tiếp này sắp bị tắt rồi à? Đừng mà!]

[Nếu tắt rồi thì không phải chứng tỏ trong lòng có âm mưu đen tối à?]

…Thế nên cô ta không chỉ không thể rời đi mà còn phải tỏ ra ngạc nhiên trước chuyện trước mắt, cô ta dối lòng khen ngợi: “Trời ơi, không ngờ Diệp Thù Yến thật sự làm chuyện như này, Đường Noãn hạnh phúc quá đi.”

Người xem xác định cô ta không tắt phát sóng trực tiếp, sau đó cũng không quan tâm cô ta nói cái gì nữa, mọi sự chú ý đều bị việc trước mắt hấp dẫn. Khi người đàn ông lạnh lùng nghiêm nghị này nhìn cô gái nằm đang nằm trên giường, khuôn mặt trong nháy mắt trở nên dịu dàng, anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường, dù cách một khoảng xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được tình cảm và sự dịu dàng trong đáy mắt anh.

Sau đó anh khẽ mỉm cười, từ từ cúi người hôn môi cô gái. Một màn này quả thực quá tốt đẹp, rất nhiều nữ sinh vô thức bịt mồm lại để ngăn bản thân không hét thành tiếng. Mà cô gái nằm trên giường không biết có bị kinh ngạc đến choáng váng hay không, cô ngây người nằm trên giường không nhúc nhích, người đàn ông tháo ruy băng trên mắt cô ra, rồi lại cúi đầu hôn cô lần nữa khiến cho cô ấy không biết nên nói cái gì, cuối cùng thì cô gái cũng phản ứng lại, bật dậy kinh ngạc ôm lấy người đàn ông. Người đàn ông chạm nhẹ vào chán cô cười cưng chiều, sau đó anh lại nói cái gì đó, rồi đưa điện thoại cho cô gái, cô gái mở chiếc điện thoại ra, tiếp đó người nhà cô bắt máy lần lượt từng người xuất hiện trên điện thoại.

Những việc như này hiển nhiên có một ý nghĩa đặc biệt nào đó, sau khi bọn họ xuất hiện khuôn mặt cô gái đẫm nước mắt, cả gia đình cô đều vây xung quanh cưng chiều nhìn cô mỉm cười. Mà ánh mắt của người đàn ông từ đầu đến cuối đều không rời khỏi cô.

Không biết vì sao, dù không nghe thấy bọn họ nói gì, nhưng mọi người dường như vẫn có thể hiểu rõ cảm nhận của cô ấy.

Cho nên khoảnh khắc người đàn ông quỳ một gối xuống, không chỉ những người có mặt ở đó, ngay cả cư dân mạng cũng không kiềm chế được mà reo hò ầm ĩ.

Màn trình diễn máy bay không người lái cất cánh bất ngờ này càng đẩy màn cầu hôn lên cao trào:

[Aaaaa! Đừng nói là người trong cuộc, cả tôi cũng đều cảm động muốn c.h.ế.t được chưa?]

[Tôi không nhịn được hét lên một tiếng, gào đến nỗi mẹ tôi phải đến tát tôi một cái, nhưng tôi vẫn không có cách nào kìm nén được sự kích động của mình, tại sao tôi lại không gặp được người đàn ông như vậy chứ?]

[Diệp thiếu gia là bởi vì biết mình không thể thường xuyên lên sóng, nên vừa mới lên đã muốn cho chúng ta ngọt c.h.ế.t có phải không?]

[Người yêu tôi hỏi tôi sao khóc cứ như mình được người ta cầu hôn vậy, nếu như anh ấy có được một phần mười suy nghĩ của Diệp Thù Yến, thì tôi sẽ gả cho anh ấy ngay lập tức!]

[Màn cầu hôn này cứ phải gọi là đỉnh của chóp, dù là tâm tư hay là trình độ tiêu xài đều khó có người có thể vượt qua.]

[Quả nhiên là người có tiền yêu nhau cuối cùng cũng sẽ về với nhau, nói cho tôi biết màn cầu hôn này cần phải chi bao nhiêu tiền đi, để cho bạn gái tôi hết hy vọng.]…

Cho đến lúc này mới có người chú ý đến cách bài trí công phu của lễ đính hôn này: [Không nói tới những cái khác, chỉ riêng trang trí bày biện phong cảnh ở đây thôi đoán cũng phải hơn một trăm vạn, còn có máy bay không người lái, ước tính trên một nghìn chiếc, riêng khoản tiền này cũng tới hai đến ba trăm vạn, cây cối và dàn quay phim các thứ tôi không rõ lắm, hiểu…]…

Giang Miểu không biết mình đã kết thúc buổi phát sóng trực tiếp này như thế nào, chỉ biết là không lâu sau khi nó kết thúc, đoạn video cô ta quay đã được đăng lên khắp các diễn đàn lớn trên mạng. Thu hút nhiều cư dân mạng vào thảo luận, dùng khả năng quan sát thật kỹ lưỡng của mình bắt đầu soi mói từng chi tiết nhỏ của màn cầu hôn này, nào là độ dụng tâm rồi đến chi phí, …

Nếu so sánh, lễ đính hôn cô ta tung ra trước đây chẳng còn thu hút được ai nữa. Mà bây giờ càng phiền phức hơn là lễ đính hôn cô ta và Diệp Thù Thần chuẩn bị so với màn cầu hôn thật nhàm chán, đến lúc đó phát trực tiếp chắc chắn sẽ bị cư dân mạng đem ra so sánh, nếu không phát trực tiếp, thì lại bị người khác suy đoán này nọ…

Diệp Thù Yến ôm Đường Noãn suốt quãng đường xuống cầu thang rồi trực tiếp lên xe đậu sẵn ở cửa. Sau khi xe khởi động, Diệp Thù Yến gạt hai tấm màn trước và sau xuống, quay đầu nhìn thấy Đường Noãn nhìn anh không chớp mắt, giơ tay vén tóc bên má cô ra sau tai, cười nói: "Nhìn cái gì vậy?”

Đường Noãn lẩm bẩm nói: "Em thực sự không phải đang mơ sao? Thật giống như đang mơ vậy.”

Diệp Thù Yến khẽ cười, nâng cằm cô lên rồi cúi người xuống, cắn một cái nhẹ trên đôi môi mỏng manh của cô: "Thế nào? Vẫn còn đang mơ sao?”

Đường Noãn nhìn anh: "Giống, một chút cũng không đau.”

Diệp Thù Yến bật cười, là anh không đành lòng cắn cô, chỉ có thể lần nữa kề mặt mình tới gần bên môi cô: "Vậy em cắn anh một cái?”

Đường Noãn cũng không hề khách sáo, vươn tay ôm lấy cổ anh, hôn lên môi anh, sau một lúc mới hỏi: "Đau không?”

Diệp Thù Yến buồn cười c.h.ế.t đi được, nhưng miệng lại bảo: "Đau.”

Đường Noãn không đồng ý mà nhìn anh nói: “Em còn chưa cắn gì cả, quả nhiên vẫn là đang nằm mơ mà.”
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 199: Chương 199



Diệp Thù Yến bật cười, cô gái của anh sao tại đáng yêu thế này? Anh trực tiếp duỗi tay ôm cô vào trong lòng, nắm lấy bàn tay trái của cô, nơi đã có sẵn chiếc nhẫn xinh xắn trên ngón tay giữa. Thiết kế dây leo bao quanh tràng hạt không phô trương cũng không hề đơn giản, chính là phong cách xinh đẹp độc đáo mà Đường Noãn yêu thích.

Đường Noãn không khỏi nhếch môi cười, Diệp Thù Yến cũng cười thuận theo.

Đường Noãn nhìn lại nhẫn rồi nhìn lại quần áo trên người mình nói: "Vẫn giống như đang mơ, có phải chúng ta đang ngồi trên chiếc xe bí ngô nào đó không?”

Diệp Thù Yến xoa xoa đầu cô rồi không nói gì nữa, chờ đến khi “ xe bí ngô” dừng hẳn ở lối vào khách sạn, Diệp Thù Yến nắm lấy cổ tay cô rồi bước lên tầng.

Đường Noãn nhận thấy được ánh nhìn từ bốn phương tám hướng nên có chút ngượng ngùng.

Diệp Thù Yến trực tiếp bế cô đi lên tầng, hai người ngay cả quần áo cũng không kịp thay, nhìn vào trông có chút kỳ lạ.

Diệp Thù Yến cười nói: "Họ thấy em xinh đẹp nên mới thế.”

Đường Noãn không tin, một phần là do đẹp , nhưng chắc chắn quần áo là thứ bị để ý nhiều hơn, nhưng dù sao Diệp Thù Yến cũng cùng một bộ dạng như cô, có anh bên cạnh, cô sao cũng được.

Diệp Thù Yến cúi đầu nhìn cô, đáy mắt tràn đầy ý cười. Diệp Thù Yến dẫn cô đến phòng tổng thống ở tầng cao nhất, sau khi mở cửa, Đường Noãn một câu cũng chưa kịp nói, cả người đã bị xoay lại , đôi môi không kịp phòng bị đã bị chặn lại. Lần này, Diệp Thù Yến không hề kiềm chế, điên cuồng tấn công như vũ bão, cánh tay ôm eo Đường Noãn mạnh đến nỗi Đường Noãn tưởng chừng như eo mình sắp bị bẻ gãy. Mãi đến khi cô cảm thấy khó thở, đầu óc choáng váng mới được thả ra.

Diệp Thù Yến tựa trên trán cô, thở hổn hển: "Vẫn còn giống mơ sao?”

Đường Noãn tay nắm chặt áo của anh, hít vào một hơi: "Nếu giống thì anh có muốn nữa không?”

Nói xong không đợi Diệp Thù Yến trả lời, trực tiếp đáp “Giống.”

Diệp Thù Yến bật cười thành tiếng, lần nữa nắm chặt cằm cô giúp cô hoàn thành mong ước. Mãi một lúc sau, Đường Noãn cảm thấy cổ mỏi nhừ, mới không nỡ mà buông anh ra, chỉ có thể lầm bầm trong lòng, anh Thù Yến, cổ đau quá, muốn ôm lên hôn.

Diệp Thù Yến ngậm lấy đôi môi cô khẽ cười, cũng không buông cô ra, chỉ có bàn tay vòng qua eo hơi dùng lực ôm lấy cô, hai chân Đường Noãn tự giác vòng qua eo anh, lần này là cô cúi đầu hôn anh. Đường Noãn nhanh chóng nhận ra lợi ích của tư thế này, một là không hề mệt mỏi, hai là cô không hề cảm thấy ngột ngạt, có cảm giác như cô là người làm chủ gia đình vậy. Ngón tay cô luồn vào tóc anh, Diệp Thù Yến ngoan ngoãn ngừng tấn công, phối hợp với sự dịu dàng của cô. Mãi đến một lúc sau, Đường Noãn bắt đầu lo lắng Diệp Thù Yến mệt mỏi, nghĩ nghĩ, tiến đến sofa.

Diệp Thù Yến cũng thuận theo ý cô, vừa hôn môi, vừa ôm lấy cô đi đến bên mép sofa ngồi xuống. Đường Noãn ngồi trên đùi anh, để đầu anh tựa vào thành ghế sofa, khẽ cắn môi anh, cảm nhận được niềm vui thú khi được chinh phục. Diệp Thù Yến không nhịn được muốn cười, lại bị cô bá đạo giữ chặt không cho cử động, càng hôn càng nghiện, càng hôn lại càng không thỏa mãn, luôn cảm thấy muốn được làm gì đó hơn nữa, thế là đôi tay liền không nhịn được không có phép tắc mà s* s**ng khắp nơi. Tuy nhiên quần áo của Diệp Thù Yến thực sự rất dày, với hai hàng khóa kim loại không thể tìm thấy khuy áo khi chạm vào.

Đường Noãn mở không được, tức giận đến mức không nhịn được mà phát tiết trên môi của Diệp Thù Yến. Diệp Thù Yến bị cô không trật tự mà quấy rối khiến cho khí huyết dâng trào, đến khi cảm nhận được đối phương muốn cắn mình, mới vươn tay đẩy cô ra, cười nói: "Em là chó con sao?”

Đường Noãn tức giận nhìn chằm chằm bộ lễ phục của anh: "Bộ quần áo này từ đâu ra thế?”

Thành thật mà nói, quần áo rất vừa vặn, rất lộng lẫy, thoạt nhìn vừa đẹp lại còn cấm dục, hai hàng khóa kim loại bảo vệ cổ chặt chẽ, khiến người khác không tài nào mở được, bạn nói xem có tức giận không? Diệp Thù Yến thâm cười, thong thả ung dung mà đưa tay cởi nút áo trên cùng ra.

Không biết là do đã lâu không gặp hay là vì hôm nay có chút đặc biệt, Đường Noãn cảm thấy Diệp Thù Yến lúc này có chút mê người, không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Thế nhưng đối phương sau khi cởi nút áo xong vẫn không động đậy, chỉ nhìn cô rồi cười nói: "Biết không đấy?”

Đường Noãn mở to mắt: "Để em cởi?”

Diệp Thù Yến nắm tay cô để lên nút áo: "Cái này phải học.”

Đường Noãn không có đầu óc phản bác: "Anh biết không?”

Diệp Thù Yến nhìn váy của cô, vươn tay ra v**t v* dây kéo đằng sau, thẳng thừng nói: "Anh cũng phải học.”

Đường Noãn, người vừa rồi rất ngông cuồng, sợ hãi mà nhảy ra khỏi người anh.

Diệp Thù Yến cười to, như nở hoa bên miệng. Anh đứng dậy gọi phục vụ phòng.

Đường Noãn nghi hoặc nhìn anh, Diệp Thù Yến cười: "Ăn chút gì trước đi, nếu không đến đêm sẽ đói.”

Đường Noãn trong tiềm thức nghĩ, nửa đêm? Tại sao lại là nửa đêm, quả nhiên là…

Cô nhìn về phía Diệp Thù Yến, chợt thấy Diệp Thù Yến không chút kiêng dè mà nhìn cô, ánh mắt thực sự không đứng đắn…Đường Noãn không nhịn được muốn che mặt, lúc này quả thực thuật đọc tâm của anh rất đáng ghét, trong phạm vi ba mét, chẳng phải cô chỉ được nghĩ đến chuyện đứng đắn thôi sao?

Diệp Thù Yến cười một tiếng, bước tới, tự nhiên bế cô lên, để Đường Noãn giống như con gấu túi treo trên người anh, mổ lên môi cô rồi cười: "Gì mà không đứng đắn chứ, em nghĩ đến thì đều là chuyện đứng đắn.”

Đường Noãn trực tiếp vùi đầu vào cổ anh, không dám đối mặt với người khác: "Thuật đọc tâm của anh thật đáng ghét quá đi.”

Diệp Thù Yến cười không nói gì, dường như anh đã quen với điều này rồi, cảm thấy còn khá tốt. Đến khi phục vụ phòng mang đồ ăn đến, Đường Noãn mới nhảy khỏi người Diệp Thù Yến.

Nhưng ngay khi phục vụ phòng rời đi, Đường Noãn lại nhìn Diệp Thù Yến, muốn ôm ôm. Diệp Thù Yến không khỏi mỉm cười, ngồi xuống bàn ăn, đưa tay về phía cô: "Lại đây.”

Đường Noãn cười, rúc vào trong lòng anh, nửa tháng xa cách, cô rất nhớ anh, dù cho anh đang ở trước mặt, vẫn cứ nhớ anh, không muốn tách rời dù chỉ một chút. Diệp Thù Yến ngừng lại, nâng cằm cô lên, trao cho cô một nụ hôn dài.

Đường Noãn nép mình trong vòng tay của Diệp Thù Yến, không cần cô phải làm gì, Diệp Thù Yến cắt xong miếng bít tết, dùng nĩa em một miếng anh một miếng, ăn rất ngọt ngào. Ngoài việc ăn hơi chậm ra thì không còn nhược điểm nào khác. Một bữa cơm chầm chậm mất gần một giờ để ăn xong.

Nhưng mà sau khi ăn xong, Đường Noãn không cho phép Diệp Thù Yến hôn nữa, miệng nhầy nhụa không phù hợp cho lắm.

Vì vậy sau khi bữa cơm kết thúc, Diệp Thù Yến liền đưa cô đi xúc miệng. Sau đó, cả hai đứng trước bồn rửa tay, nhìn ảnh phản chiếu của đối phương trong gương, ánh mắt có chút khác lạ. Áo khoác của Diệp Thù Yến đã cởi ra từ lúc nào, chỉ mặc chiếc sơ mi đen bên trong, còn Đường Noãn vẫn mặc chiếc váy xòe công chúa xinh đẹp kia.

Tầm mắt của Diệp Thù Yến cứ thường xuyên rơi vào sau lưng cô, làm Đường Noãn có chút khẩn trương.

Diệp Thù Yến nghiêng đầu hôn lên tóc cô, giơ tay lần lượt tháo từng chiếc bông tai và dây chuyền trên người cô xuống, những ngón tay thon dài vuốt mái tóc dài của cô sang một bên vai, để lộ khóa kéo sau lưng váy.

Đường Noãn đứng yên không nhúc nhích, nhưng ngón tay vô thức cong lại.

Cảm nhận được khóa kéo sau lưng đang từ từ bị kéo xuống, cô nuốt nước bọt, buộc miệng nói: “Em còn chưa tẩy trang.”

Động tác Diệp Thù Yến không hề ngừng lại, kéo khóa thẳng đến cuối cùng, ngước mắt nhìn Đường Noãn trong gương: "Được rồi, em tẩy trang trước rồi đi tắm đi.”

Nói xong, hôn lên má cô một cái rồi đi ra ngoài.
 
Back
Top Bottom