Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 165: Chương 165



Đường Noãn cười tủm tỉm tiếp lời: " Những dự án mà anh ta đầu tư thực sự thông minh.”

Diệp Chính Hồng nhíu mày, trực giác nói cô sẽ không nói được gì hay ho, đang muốn mở miệng, Tạ Kiến Trung lại đoạt trước, cảm thấy hứng thú nói: "Sao vậy, nói đi.”

Đường Noãn nói: "Gần đây lúc cháu nghiên cứu xu hướng phát triển các ngành, cháu đã phát hiện ra một quy luật thú vị: trên thực tế, mỗi quốc gia từ sự phát triển đến thịnh vượng, quá trình phát triển kinh tế rất giống nhau.”

"Trực quan nhất ví dụ như xây dựng, sáu mươi năm trước, Trung Quốc cũng là rầm rộ phát triển bất động sản, đồng thời những thứ như đường bộ, cao tốc, đường sắt này là con đường duy nhất cho toàn bộ sự phát triển kinh tế xã hội.”

"Cho nên, chỉ cần so sánh những quốc gia phát triển chậm hơn với nước ta mấy chục năm, rồi đầu tư vào những hạng mục này, tuyệt đối kiếm lời không có lỗ.”

Cô nhìn về phía Diệp Thù Thần: "Hạng mục anh đầu tư vào nước A Sài chính là những hạng mục này đi.”

Diệp Thù Thần nói không nên lời, anh ta đúng là làm những hạng mục này, nhưng lời cô vừa nói này, giống như những đầu tư của anh ta đều trở thành đầu cơ trục lợi vậy.

Đường Noãn mỉm cười tiếp tục nói: "Ngoại trừ cơ sở hạ tầng, còn có một điển hình chính là khoa học kỹ thuật, giống như bên Valley Silicon của Mỹ, có thể tham khảo quốc gia phát triển khoa học công nghệ, chẳng hạn như tin nhắn tức thời, trò chơi vân vân.... Như thế là đã kiểm tra được hướng phát triển.”

Cô lại nhìn về phía Diệp Thù Thần: "Anh đang đầu tư doanh nghiệp ở những nước mới nổi, bên Mỹ cũng có thể trưởng thành đúng không?”

Nói tới đây, cô giơ ngón tay cái về phía Diệp Thù Thần:

"Cho nên đầu tư vào những thứ này chắc chắn không thể lỗ được, anh thật thông minh.”

Đây chắc chắn là mỉa mai!

Sắc mặt của Diệp Thù Thần cực kì không tốt, cho nên ý của cô là, thành tựu của anh ta chẳng qua chỉ là sao chép, nhặt tiện nghi, căn bản không tính là có khả năng gì? Thấy Diệp Thù Thần bị b.ắ.n một câu cũng không nói nên lời, Giang Miểu nhịn không được mở miệng cười lạnh: "Ý của cô đổi thành cô cũng có thể làm chính xác được như vậy, hai ba năm kiếm được hơn mười tỷ sao?”

Đường Noãn dứt khoát nói: "Tôi không kiếm được tiền.”

Giang Miểu đang muốn trào phúng cô, lại nghe cô tiếp tục nói: "Bởi vì tôi không có tiền!”

Nói tới đây, cô đột nhiên sắc bén nhìn về phía Diệp Thù Thần: "Lại nói tiếp, đừng chỉ nói kiếm được, Nhị Diệp anh đã đầu tư bao nhiêu tiền đừng, kiếm được hơn một tỷ về?”

Đây chính là vũ nhục tr*n tr**, Diệp Thù Thần giận dữ nói: "Cô nói bậy cái gì vậy?”

Đường Noãn nói: "Vậy anh nói xem mình đã đầu tư bao nhiêu tiền, chú và dì ở đây đều là người hiểu biết, anh vừa nói có thể hiểu được.”

“Cho dù là cơ sở hạ tầng hay là khoa học kỹ thuật, vốn đầu tư cũng sẽ không ít, chỉ dựa vào chia cổ tức của anh cộng thêm dì Tôn cũng không thể.”

Cô mỉm cười híp mắt nhìn diệp Chính Hồng.

"Cho nên bác Diệp đã trợ cấp cho anh bao nhiêu?”

Diệp Chính Hồng không ngờ Đường Noãn lại trực tiếp làm khó ông ta, mặt mũi không nhịn được tức giận nói: "Đều là dự án lớn hơn trăm triệu, ai lại không bỏ nhiều vốn mà có thể kiếm được nhiều như vậy?”

Đường Noãn bỗng nhiên nở nụ cười, cười cực kì xán lạn. Mọi người không khỏi yên lặng nhìn Diệp Chính Hồng, Diệp Thù Thần và Giang Miểu.

Chỗ này có một người, không dùng bất kỳ vốn nào, một tháng kiếm được hơn một trăm triệu từ nhà họ Giang. Mọi người đều cho rằng Đường Noãn sẽ trực tiếp nói lại cái gì với Diệp Chính Hồng, cũng đã chuẩn bị xong sân khấu, lại không ngờ cô chỉ cười tủm tỉm đồng ý, nói: "Chú Diệp chú nói rất đúng.”

Sau đó nhìn Diệp Thù Yến một cái, trong lòng Diệp Thù Yến hiểu, nói với mọi người: "Mọi người cứ tiếp tục tán gẫu, chúng tôi đi trước.”

Nói xong lại ôm Đường Noãn rời đi, Diệp Chính Hồng cứ như thế bị treo lơ lửng giữa không trung, không thoát khỏi bị khó chịu, nhìn bóng lưng của Đường Noãn không nhịn được tức giận nói:

"Bây giờ có vài người trẻ đúng thật sự là, cũng không biết trong nhà dạy thế nào, chỉ giỏi khoác lác, chả được tích sự gì. Nghĩ đến cô hạ thấp Diệp Thù Thần, bày ra bộ dạng bất đắc dĩ với bọn Tạ Kiến Trung: "Mọi người cũng thấy rồi đấy, con bé này miệng lưỡi mồm mép tép nhảy mà, nhưng tính cách thật sự chả ra sao. Khoảng thời gian trước vì mặt mũi mà trực tiếp ném hơn hai trăm triệu hơn thua với người khác, còn chưa không có thăng...”

"Làm sao vậy?”

Ông ta nghi hoặc nhìn Diệp Thù Thần đang năm lấy mình, Diệp Thù Thần xấu hổ nói: "Không có gì.”

Tâm tình của Diệp Chính Hồng đang lâng lâng, thấy Diệp Thù Thần nói không có gì lại tiếp tục mắng với mọi người: "Mọi người nói một chút xem, cô ta tương lai sẽ trở thành con dâu này tôi, lại làm chuyện hoang đường như vậy, tôi còn không thể nói.”

Nói đến đây, lại nhớ tới Trầm Kim Hoa mắng ông ta, tức giận nói: "Mẹ cô ta vậy mà dám nói tôi là lắm miệng.”

Lý đổng nghe vậy không nhịn được phụt cười thành tiếng, những người khác cũng bật cười ha ha theo, nhất thời cũng không phân biệt được đang cười ai.

Diệp Chính Hồng cảm thấy có chút cổ quái, chợt nghe Tạ Kiến Trung vừa cười vừa khuyên nhủ: "Ai nha, lão Diệp ông làm người rộng lượng, sao lại phải so đo không chấp nhặt với một người phụ nữ chứ.”

Hình dung còn rất chính xác, xem ra tính cách của Đường Noãn là theo mẹ cô.

Giang Miểu cảm thấy bọn họ đang cười nhạo Đường Noãn, trong lòng cuối cùng cũng thoải mái, kéo cánh tay Diệp Thù Thần kéo đề tài trở lại: "Thật ra chuyện đầu tư nào có đơn giản như thế, ngoại trừ dự án, quan trọng vẫn là đội ngũ và hoạt động. Nếu thật sự đơn giản như Đường Noãn kia nói, sao mọi người lại tôn sùng chú và dì như thế?”

Những người khác lại cười cười không nói gì. Đường Noãn nói đơn giản là bởi vì đó là kết luận sau khi cô nghiên cứu, bất kỳ quy luật nào cũng đơn giản.

Nhưng không phải ai cũng có thể tóm tắt lại.

Huống hồ bọn họ được người ta tôn sùng, cũng không dựa vào diệp Thù Thần đầu tư. Quả thật Diệp Thù Thần có lẽ đúng là có vài phần thông minh, mắt nhìn cũng chuẩn, mặc dù không đơn giản như copy and paste như Đường Noãn nói, nhưng nói cho cùng vẫn còn những trường hợp kia để tham khảo. Điều này hoàn toàn khác so với làm một dự án mới mở rộng lãnh thổ, phân tích dữ liệu phán đoán không phải là một câu đơn giản, mỗi quyết định đều là không biết, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ mang đến hậu quả nghiêm trọng, bao gồm cả bọn họ, trước khi mọi chuyện không thành công đều sẽ chịu áp lực cực lớn, đôi khi cũng sẽ tự nghi ngờ. Nói như vậy, khoảng thời gian trước Đường Noãn nhằm vào blogger nhà họ Giang đã có vài phần phong phạm đại tướng, trước khi không thành công, không phải tất cả mọi người đều cảm thấy cô sẽ mất tiền sao? Bọn họ tin chắc cô cũng không có khả năng không có áp lực, nhưng cô hết lần này tới lần khác hoàn toàn mọi chuyện, chỉ riêng phần quyết đoán này cũng không phải thứ mà người bình thường có được.

Chỉ có nhân tài nửa mùa mới có thể chỉ vừa có chút thành tích đã thấy mình không ai bì nổi. Thấy tất cả mọi người cười nhìn Diệp Thù Thần, Giang Miểu lắc lắc cánh tay nói với anh ta: "Đúng không, Thù Thần?”

Lại không phát hiện biểu cảm của Diệp Thù Thần có chút cứng ngắc, Diệp Chính Hồng còn dốc lòng tung hô anh ta: "Cũng không phải, làm dự án không chỉ kiểm tra tầm nhìn, mà còn phải có khả năng giữ bình tĩnh tỉnh táo.”

Nói tới đây có ý chỉ: "Những người này đụng một chút là hoảng lên, có hiểu biết nhiều hơn nữa, lúc thật sự làm lại thiếu kiên nhẫn thì cũng là vô ích. Nếu không một câu của người ta, mấy trăm triệu cũng có thể ném ra ngoài.”

Diệp Thù Thần không thể nhịn được nữa: "Ba!” Trong giọng nói mang theo chút tức giận.

Diệp Chính Hồng nghi hoặc, Diệp Thù Thần lại không thể ở lại được nữa, chỉ có thể xấu hổ nói với mọi người: "Chú dì, chúng ta có chút chuyện, đi trước đây.”
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 166: Chương 166



Vừa nói xong đã kéo Diệp Chính Hồng và Giang Miễu rời đi. "Đang vui vẻ con làm sao vậy?”

Diệp Chính Hồng nghi hoặc, Giang Miểu cũng không đồng ý: "Vừa rồi Đường Noãn bôi nhọ anh, anh không nhân cơ hội cứu hình tượng về, bây giờ rời đi bọn họ sẽ thật sự cảm thấy anh không có bản lĩnh.”

Diệp Thù Thần lại có khổ mà không thể nói, anh ta đang ở trong nhóm "liên minh những ông bố lo lắng", cho nên chuyện Đường Noãn lừa nhà họ Giang một trăm triệu kai anh ta rất rõ ràng, chỉ là lúc đó anh ta và Giang Miểu dần dần tiến vào giai đoạn yêu đương, thấy Giang Miểu có bóng ma với Đường Noãn, anh ta sợ cô không vui cho nên không nhắc tới.

Mà bản thân nhà họ Giang cũng hận không thể không xảy ra chuyện này, người bình thường trong giới cũng sẽ không đi vạch trần khuyết điểm của bọn họ, cho nên nhà họ Diệp và Giang Miểu đến bây giờ vẫn chưa biết chuyện này.

Nhưng không nói không có nghĩa là không biết, vừa rồi biểu cảm của những người kia rõ ràng là xảy ra chuyện gì. Ba anh ta lại hết lần này đến lần khác nắm mãi không buông.

Diệp Thù Thần nhớ tới lại xấu hổ hận không thể tìm một khe hở chui vào, nhưng nhìn biểu cảm của Diệp Chính Hồng lại không có cách nào nói chuyện này ra, mặt mũi của ông ấy, nếu biết sự thật sợ là đêm nay sẽ trốn mãi trên lầu không dám xuống nữa.

Anh ta âm thầm thở dài, chỉ có thể nói: "Bên này nói chuyện rất tốt, có nói thêm nữa cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.”

Anh ta ra hiệu cho bọn họ nhìn về phía xa: "Chúng ta không thể đi theo sau lưng bọn họ, nếu không Đường Noãn vẫn sẽ đến, tâm tư hôm nay của ba sẽ bị uổng phí.”

Diệp Chính Hồng và Giang Miểu lập tức nhìn thấy Diệp Thù Yến cách đó không xa lại đang tụ tập bốn năm người, Đường Noãn đứng ở giữa bọn họ nói cười vui vẻ.

Diệp Chính Hồng không khỏi nổi giận: "Anh trai con rốt cuộc là có ý gì, nó cứ như thế không chịu nổi con.”

Diệp Thù Thần nói: "Ba, bây giờ không phải lúc hơn thua, chúng ta cũng tranh thủ thời gian đi.”

Diệp Chính Hồng phát hiện mình đúng thật là không thể làm gì được, lại không có cách nào đuổi người đi, chỉ có thể nghe theo Diệp Thù Thần nói mà làm, dù sao ra tay trước trấn trụ người khẳng định tốt hơn nhiều với đi theo bọn họ lưng bọn họ.

Giang Miểu cười lạnh: "Thật ra cũng không cần quá lo lắng. Em thấy Đường Noãn nổi bật thế, mọi người chẳng qua chỉ là nhìn mặt mũi của Diệp Thù Yến mà thôi, em cũng không tin bọn họ không biết Đường Noãn làm chuyện ngu xuẩn, cô ta còn tưởng mình nói hai câu là có thể được mọi người ưu ái, nhưng mà cũng chỉ là tên hề nhảy nhót mà thôi.”

Bây giờ tên hề nhảy nhót là bọn họ. Diệp Thù Thần trong lòng phát khổ, chỉ có thể dặn đi dặn lại: "Lát nữa đừng nhắc tới chuyện của Đường Noãn nữa"

Anh ta còn chưa nói xong, Giang Miểu đã không đồng ý nói: "Vì sao, lỡ như cô ta lại nói xấu anh thì sao, chuyện ngu xuẩn cô ấy làm lại còn không cho người ta nói?”

“Em cũng nói, chuyện ngu xuẩn cô ta làm mọi người đều biết, chúng ta nói nhiều hơn nữa trái lại có vẻ so đo nhỏ mọn, vậy cũng đánh giá cô ta cao quá rồi.”

Diệp Thù Thần thấy sắc mặt của hai người thả lỏng thì vội vàng nói: "Hơn nữa hôm nay chúng ta rất vội, đừng lãng phí sức lực lên người cô ta.”

Diệp Chính Hồng nghe lọt tai cách nói này, hơn nữa nhìn thấy Diệp Thù Yến và Đường Noãn nói chuyện nhiệt tình với người khác trong lòng cũng sốt ruột, vội vàng giúp Diệp Thù Thần giới thiệu thêm một người. Trong lòng lại không nhịn được tức giận, yến hội vốn có thể ung dung đối phó, bây giờ lại giống như gấp rút, vội vàng hoảng hốt cũng không có cách nào thể hiện được năng lực của Tiểu Thần.

Nhưng mà bọn họ lại không biết tình huống này bọn họ rất nhanh cũng không đuổi được. Diệp Thù Thần lo trấn an Diệp Chính Hồng và Giang Miểu, lại quên mất còn có Tôn Uyển Thu. Hôm nay Tôn Uyển Thu vốn mặt mày hớn hở, cực kỳ vui vẻ.

Không uống công lúc trước bà ta dùng chút thủ đoạn nhỏ, khiến cho Giang Miểu và con trai mình có chút quan hệ, bây giờ con trai bà ta sắp thông gia với nhà họ Giang, có được sự ủng hộ của nhà họ Giang, bà ta và lão Diệp lại dốc sức, sau hôm nay, tin chắc với sự thông minh của con trai bà ta, rất nhanh có thể vượt qua Diệp Thù Yến. Nhưng không nghĩ tới Diệp Thù Yến lại tới quấy rối, ồn ào đoạt chủ ở bữa tiệc chào mừng con trai bà ta.

Bà ta nhìn Diệp Thù Yến và Đường Noãn đang tích cực đi dạo trong đại sảnh, hận đến cắn răng, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, nếu bọn họ không thức thời thì đừng trách bà ta không khách khí!

Diệp Thù Yến có lợi hại đến đâu thì thế nào? Không phải có Đường Noãn kia cản trở sao?

Tôn Uyển Thu bưng ly champagne đi vào giữa các phu nhân, sau khi nói đùa hai câu cứ như đột nhiên nhìn thấy Đường Noãn cách đó không xa, bỗng nhiên thở dài ai oán nói: "Bây giờ vài người trẻ thực sự chả ra sao cả. Vì đánh cuộc một hơi, nói ném hai trăm triệu là ném, ném rồi hôm nay còn giống như không có việc gì mà cợt nhả, cũng không biết Thù Yến suy nghĩ thế nào, vậy mà còn nuông chiều cô ta.”

Thấy mấy vị phu nhân hai mặt nhìn nhau không nói lời nào, Tôn Uyển Thu còn tưởng rằng bọn họ không biết, vậy mà thao thao bất tuyệt nói với mọi người, đương nhiên nội dung là Đường Noãn vì tranh đấu với Giang Tế, vậy mà lại bỏ ra hai trăm triệu muốn phá vỡ nền tảng mua sắm của nhà họ Giang, kết cục đương nhiên là cô ném hai trăm triệu, mà nhà họ Giang ngược lại kiếm được một khoảng lớn

Tôn Uyển Thu lắc đầu thở dài: "Mấy người nói một chút, người có chút đầu óc sao có thể nghĩ đến suy nghĩ điên rồ như thế, cái này cũng may Thù Yến có tiền. Nhưng mà có tiền đến đâu cũng không thể giày vò như thế được. Lỡ như sau này lấy dự án của công ty ra đùa giỡn, các cổ đông phải làm sao bây giờ?”

Bà ta vẫn chú ý đến Đường Noãn bên kia, thấy Diệp Thù Yến rời đi, một mình Đường Noãn ở đó, đáy lòng có suy nghĩ, cho nên cũng không phát hiện sắc mặt mấy vị phu nhân quái lại. Dư quang lại nhìn vẻ mặt cười nói công nhận của mấy người đang nói chuyện với Đường Noãn, nhất thời có chút không chịu nổi, xoay người đi tới: "Không được, tôi phải đi xem một chút, đều là khách lão Diệp chúng tôi mời tới, cũng không thể để cô ta đắc tội được.”

"Ôi chao! Diệp phu nhân!” Có phu nhân có lòng tốt muốn ngăn cản, nhưng Tôn Uyển Thu một lòng muốn đập phá sạp hàng của Đường Noãn, căn bản là không ngăn cản được.

Mấy phu nhân không khỏi âm thầm lắc đầu.”

Chậc, nhà họ Diệp này thật là, cũng không biết nên nói cái gì nữa, còn nói cái gì mà Diệp Thù Yến không chịu được Diệp Thù Thần, rốt cuộc là ai không chịu nổi ai đây chứ?”

“Trái lại không nghĩ tới Đường Noãn lại lợi hại như thế, nếu bồi dưỡng tốt, vợ chồng Diệp Thù Yến cùng đồng tâm, Diệp thị sau này chẳng phải có thể lên một tầng cao mới sao?”

“Ha ha.”

Có người nhìn bóng lưng lượn lờ của Tôn Uyển Thu: "Vậy cũng phải cả nhà đồng tâm mới được.”

"Ai, bà ta ầm ĩ như thế, Đường Noãn đ.â.m thủng thì sẽ có chuyện vui rồi.”

Mấy người liếc nhau, đều không nhịn được âm thầm nảy ra chú ý. Đường Noãn và các ông lớn đang nói chuyện rất vui vẻ, có thành công đầu tiên, lúc này cô đã thong dong không ít, mấy người đều bị cô dỗ dành đến vui vẻ, nói chuyện cũng hăng say lên, chợt nghe phía sau truyền đến thanh âm ngọt ngào của Tôn Uyển Thu: "Đường Noãn, cháu còn ở đây làm gì? Bà nội đang tìm cháu đấy.”

Đường Noãn không nói gì, chỉ có thể nói không hổ là vợ chồng sao, lấy cớ cũng giống nhau như thế, nhưng Tôn Uyển Thu âm hiểm hơn Diệp Chính Hồng nhiều, vẻ mặt bà ta lo lắng nhìn Đường Noãn, "Nhắc nhở" nói: "Cháu cũng đừng sợ, nhà chúng ta cũng không có thiếu hai trăm triệu kia, bà nội chỉ tức giận cháu tùy hứng làm loạn.”
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 167: Chương 167



"Cháu cũng không phải không biết tính tình của bà ấy, lúc đó cháu trở về nhận sai thì cũng sẽ không có chuyện gì, kết quả đứa nhỏ này lại trì hoãn như thế.”

Đường Noãn nhíu mày, xấu hổ nhìn những người xung quanh, thở đài nói: "Dì Tôn này, chuyện này nói sau đi, con và các chú dì đang nói chuyện.”

Tôn Uyển Thu lại cho rằng cô đang sợ, trong lòng âm thầm đắc ý, trên mặt vẫn "khuyên nhủ" nói: "Còn định trì hoãn đến khi nào? Làm sai chuyện gì thì phải nhận sai chứ, mau đi đi, con ở chỗ này mới là khiến các chú dì chê cười.”

Đường Noãn đứng yên không nhúc nhích, trên mặt lộ ra biểu cảm ủy khuất, có chút quật cường nói: "Dì Tôn, chuyện này con biết rồi, chờ yến hội kết thúc con sẽ nói chuyện với dì mà "

Quả nhiên còn muốn cọ yến hội, nghĩ hay lắm. Trong lòng Tôn Uyển Thu cười lạnh, giọng điệu lại càng thêm dịu dàng: "Không cần chờ yến hội kết thúc, chuyện này có trốn tránh cũng không phải là biện pháp, chẳng lẽ ba mẹ con không dạy làm sai chuyện phải xin lỗi sao?”

Những lời này cuối cùng cũng khiến Đường Noãn phẫn nộ, trong mắt cô có tức giận, nhưng vẫn kiềm chế tính tình như cũ: "Ba mẹ con dạy con không phạm sai lầm thì ai cũng không thể bắt con xin lỗi cả.”

Cô không nhịn được nhìn quanh một vòng nhìn người xem náo nhiệt, đáy mắt đều là ủy khuất, nhưng cuối cùng cứ như vì lo toàn bộ thể diện nhà họ Diệp, lại im lặng cúi đầu, đáy mắt hình như còn có ánh lệ.

Bộ dạng kia, khiến cho người ta đau lòng muốn chết.

Tôn Nghiên Thu cũng bị cô làm cho tức giận: "Ý của con là nói dì đã vu oan cho con sao?”

Đường Noãn cúi đầu không nói lời nào, cuối cùng cũng có người không nhìn nổi mở miệng nói: "Tôi nói Diệp phu nhân này, chuyện bà nói gì chúng tôi đều biết. Bà đang trách oán cô ấy đấy.”

“Đúng vậy, nhà chúng tôi mà có đứa con như vậy vui vẻ còn không kịp, Diệp phu nhân bà ngược lại trách móc. Lại nói, bọn trẻ cũng cần mặt mũi, cho dù thật sự phạm sai lầm thì làm sao có thể khiển trách ở trước mặt mọi người chứ.”

Đường Noãn ngẩng đầu lên, hốc mắt đỏ hoe nói với phu nhân nói chuyện giúp cô: "Cảm ơn dì.”

Người nọ càng đau lòng hơn: "Lúc nên để ý thì không cần bận tâm, giáo dục là tích cực, may mà mọi người biết xảy ra chuyện gì, nếu mà không biết thì con bé còn không bị bà làm cho ủy khuất c.h.ế.t mất.”

Tôn Uyển Thu nhìn ánh mắt mọi người lên án bà ta, trực giác nói không ổn, theo bản năng giải thích: "Sao tôi lại không biết chứ, cái con bé này vì hơn thua với người ta đã ném hai trăm triệu...”

“Thật sao?”

Âm thanh lạnh lùng của Diệp Thù Yến truyền đến, anh đi xuống từ trên lầu, lạnh lùng nhìn Tôn Uyển Thu, sau đó nhìn về phía người nhà họ Giang và nhà họ Diệp chạy đến, anh trực tiếp điểm danh: "Giang Trạm, Đường Noãn không hiểu sao lại muốn tranh đấu với anh, sau đó mất hai trăm triệu. Anh là người trong cuộc, có thể nói cho tôi biết không?”

"Không cần phải giải thích nhiều, anh chỉ cần nói một câu 'phải', bây giờ tôi không chỉ bắt Đường Noãn xin lỗi ba và bà nội, mà còn bắt cô ấy xin lỗi người nhà họ Giang, thế nào?”

Giang Trạm đen mặt không nói nên lời.

Diệp Thù Yến đột nhiên lớn tiếng: "Phải hay không khó trả lời thế sao?”

Hiện trường một mảnh yên tĩnh, chưa ai nhìn thấy Diệp Thù Yến tức giận lớn như vậy. Nhưng ngẫm lại lại có thể hiểu được, nhà họ Diệp ở trước mặt mọi người cũng có thể bắt nạt người thành như vậy, trường hợp riêng tư còn không biết như thế nào.

Thanh danh ác độc âm hiểm của Tôn Uyển Thu này cũng không phải giả. Tất cả mọi người không nói lời nào nhìn Giang Trạm, có người muốn hòa giải, bị Diệp Thù Yến nhàn nhạt nhìn qua, cuối cùng ánh mắt cũng hóa thành khó xử nhìn người nhà họ Giang.

Lúc này cho dù Giang Trạm có mở miệng hay không cũng là mất mặt, không nói thì hoàn toàn không có, nhưng mà càng khiến cho người ta xem thường, mở miệng ít nhất chỉ là mất mặt mà thôi.

Cân nhắc ưu nhược, lúc Giang Trạm âm thầm cắn răng lạnh mặt muốn mở miệng, Đường Noãn lại lên tiếng trước, mang theo ủy khuất cố nén lại: "Thù Yến, anh, đừng hỏi nữa, Thù Thần chuẩn bị làm thông gia với nhà họ Giang.”

"Dù sao, em, em cũng quen rồi.”

Giang Trạm nhìn thẳng về phía Đường Noãn, gắt gao nắm chặt nắm đấm.

Cho dù biết Đường Noãn đang giả vờ, nhưng Giang Trạm vẫn không thể không cắn răng mở miệng: "Về chuyện Đường tiểu thư nhằm vào nền tảng của chúng tôi dẫn đến mất tiền chỉ là lời đồn. Cô ấy đã kiếm được 10 ngàn vạn từ nhà họ Giang chúng tôi, nhà họ Giang chúng tôi cũng tâm phục khẩu phục.”

So với chối bỏ chuyện bị một cô gái tính kế thua, hào phóng thừa nhận ít nhất có thể được thanh danh rộng lượng.

"Mười, mười ngàn vạn!” Tôn Uyển Thu không thể tưởng tượng được nhìn về phía Giang Trạm: "Cái gì mà kiếm được một trăm triệu. Không phải bồi thường? Sao có thể chứ?”

Giang Trạm thật sự hận c.h.ế.t bà ta, nếu không có bà ta, hôm nay nhà họ Giang sao lại mất mặt lớn như vậy: "Đúng là kiếm được 10 ngàn vạn, Đường tiểu thư thật khiến người ta khâm phục.”

Diệp Chính Hồng và Giang Miểu cũng khiếp sợ mở to hai mắt, Giang Miểu càng hận không thể thét chói tai. Tuyệt đối không thể, nhưng Giang Trạm cũng đã chính miệng thừa nhận, tuyệt đối không thể giả được, bà Giang giữ cô ta lại.

Diệp Chính Hồng cũng nghĩ đến chuyện lúc nãy Đường Noãn nói trước mặt những người đó, theo bản năng nhìn về phía đám Tạ Kiến Trung, chỉ thấy mấy người gật đầu với ông ta.

Tất cả mọi người đều biết! Chả trách vừa rồi Đường Noãn lại cười kỳ quái như vậy! Trong lúc nhất thời Diệp Chính Hồng cảm thấy khí huyết dâng trào, hận không thể tìm một khe hở chui xuống!”Mẹ!”

Tôn Uyển Thu thì trực tiếp ngất xỉu luôn. Bà ta cảm nhận được ánh mắt xung quanh, trong lúc hoảng hốt nhớ tới 3 năm trước, lúc Diệp Thù Yến và Đường Noãn vừa đính hôn, những người đó cũng nhìn bà ta như thế.

3 năm nay bà ta thu đuôi lại cẩn thận làm người, vất vả lắm đợi đến ngày nở mày nở mặt, vậy mà lại bị Đường Noãn phá hủy! Cả người bà ta lắc lư, Diệp Thù Thần vội vàng xông lên, đỡ người lại: "Mẹ, mẹ làm sao vậy?”

Diệp Chính Hồng phản ứng lại, bước nhanh lên đỡ lấy người nói: "Lên lầu trước, gọi bác sĩ tới.”

Diệp Thù Thần vội vàng gọi bác sĩ, người một nhà cứ như thế đều rời đi.

Trong lúc nhất thời trong đại sảnh chỉ còn lại Diệp Thù Yến là người chủ trì, mọi người đang suy nghĩ có nên tạm biệt hay không, lại thấy Diệp Thù Yến từ trước đến nay vẫn luôn mặc kệ những chuyện này lại đột nhiên chủ động gánh vác trách nhiệm chiêu đãi mọi người: "Xin lỗi, khiến mọi người chê cười rồi, phía sau đã chuẩn bị rượu vang đỏ thượng hạng cho mọi người. Mong tất cả mọi người đều có thể từ từ thưởng thức.”

Ý chính là bữa tiệc được tiếp tục, tất cả mọi người đều rất hài lòng, dù sao đến một lần, đầu voi đuôi chuột kết thúc như vậy cũng không quá đáng, có một vài việc mới nói được một nửa.

Có lẽ là không muốn để cho chủ nhân bữa tiệc khó xử, mọi người đều không nhắc lại chuyện vừa rồi. Tất cả đều khôi phục lại như lúc ban đầu, nhưng có một số việc đã thay đổi, ví dụ như nơi này đã hoàn toàn biến thành sân nhà của Diệp Thù Yến và Đường Noãn. Diệp Thù Yến gánh vác trách nhiệm, chuyện cần xử lý nhiều hơn, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh Đường Noãn. Đường Noãn liền một mình ứng phó, ngẫu nhiên gánh vác một vài trách nhiệm của nữ chủ nhân. Phụ trách chiêu đã khi khách cần.

Mà qua hai lần kinh nghiệm trước đó, Đường Noãn đã không còn căng thẳng nữa, gia nhập rời khỏi chủ đều rất vừa vặn, như cá gặp nước. Đám người Diệp Chính Hồng không biết là ngại mất mặt hay là vì cái gì, vẫn không xuống, cho đến khi yến hội sắp kết thúc nhân vật chính Diệp Thù Thần mới không thể không xuất hiện để kết thúc.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 168: Chương 168



Diệp Thù Yến cũng không tranh giành với anh ta, lập tức chuyển giao trách nhiệm, tiếp tục xem mình là khách mời, da mặt của Diệp Thù Thần cũng đủ dày, làm sao giả bộ như không xảy ra chuyện gì, tiếp tục hàn huyên với mọi người. Nhưng không có Diệp Chính Hồng, tại so sánh với Diệp Thù Yến lúc trước, trên người anh ta thật sự không có bao nhiêu giá trị. Đợi đến thời gian cũng muộn rồi, mọi người liên tục lễ phép chào tạm biệt, Đường Noãn cũng chuẩn bị rời đi, chỉ là Diệp Thù Yến vẫn còn chút chuyện chưa nói hết.

Quý Vân chờ với cô ấy, lúc này haui người mới trò chuyện với nhau, cô ấy chậc chậc nói: "Hôm nay cậu cũng thay đổi lớn quá. Tớ cũng không nhận ra.”

Cô ấy nói cười rộ lên: "Còn nhớ lúc trước khi cậu tới nhà họ Diệp tham gia yến hội, cứ dính chặt vào Diệp tổng, sợ bị người ta bắt nạt. Bây giờ nhìn đi, nhà họ Giang cũng phải cúi đầu với cậu.”

Đường Noãn sửng sốt, bỗng nhiên ý thức được, hôm nay sau khi Diệp Thù Yến rời đi, cô không hề lo lắng sợ hãi. Cho dù đây là bữa tiệc chào đón Diệp Thù Thần, cho dù Diệp Chính Hồng, Tôn Uyển Thu và người nhà họ Giang đều ở đây.

Hơn nữa lần này nhà họ Giang cúi đầu trước cô không phải là áp lực của Diệp Thù Yến, cũng không phải bởi vì Đường Nguyệt cường thế, mà là hoàn toàn dựa vào bản thân mình, là tự cô khiến cho bọn họ cúi đầu.

Cô đã có sức mạnh.

Sức mạnh này đến từ 10 ngàn vạn kiếm được từ nhà họ Giang, đến từ hệ thống Noãn Dương mà Tạ thị để ý đến, đến từ sự ủng hộ vô điều kiện của Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa đối với cô, còn có Diệp Thù Yến.

Cô không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía trước, Diệp Thù Yến đang ở đó nói lời tạm biệt với người cuối cùng, lúc cô nhìn qua đối phương dường như có cảm giác, quay lại ánh mắt hai người chạm vào nhau, hai người cùng nhìn nhau cười. Đường Noãn chỉ cảm thấy một cỗ ngọt ngào tràn vào trong lòng.

Còn có sự chỉ bảo và tôn trọng mà anh dành cho cô. Lúc này đây, cô bỗng nhiên cảm thấy mình có năng lực sánh vai với anh!

Trong lòng Diệp Thù Yến khẽ động, bình tĩnh nhìn cô, cho nên cô có sức mạnh rồi? Đó có phải là có thể không cân nhắc đến từ hôn với anh, ở bên cạnh anh không? Quý Vân bị hai người mắt qua mày lại làm cho không chịu nổi: "Ôi đắng c.h.ế.t tớ rồi, tớ đi trước đây!”

Đường Noãn cười cười, cùng Diệp Thù Yến theo mọi người đi ra ngoài, nửa đường gặp được Lý đổng trò chuyện lúc đầu, đối phương nhìn cô cười cười vẫy tay, lấy một tấm danh thiếp từ trong túi xách ra cười nói: "Nghe nói cháu đang làm một hạng mục phim truyền hình, nếu có nhu cầu chúng ta có thể hợp tác.”

Ánh mắt Đường Noãn sáng lên, hưng phấn nhận lấy: "Cám ơn dì Lý!” Cho dù nó chỉ là số điện thoại của thư ký, đây cũng đại diện cho sự công nhận của bà ấy.

Đường Noãn kích động nhìn Diệp Thù Yến, nháy mắt rất muốn nhào tới ôm lấy anh. Diệp Thù Yến nhếch môi cười, đang chuẩn bị giang hai tay ra, Tạ Kiến Trung ở phía sau đuổi theo cười nói: "Nhìn như vậy đúng là một đứa nhỏ mà.”

Trương đổng bên cạnh ông ta cười nói: "Nhưng hậu sinh khả úy, tương lai có thể trông đợi được. "Lại nói tiếp: "Có hạng mục tốt thì nhớ tới chú nhé, cứ liên hệ với Thù Yến kia.”

Cho nên cũng không phải khách sáo, là thật sự công nhận cô!

Đường Noãn nhìn về phía Diệp Thù Yến, Diệp Thù Yến đã tự giác chuẩn bị giang hai tay ra, lại nghe thấy âm thanh tức giận của Giang Miểu truyền đến từ phía sau: "Đường Noãn, cô thật hèn hạ, cô cố ý hãm hại dì Tôn và chú Diệp, bình thường cô miệng lưỡi sắc bén, từ lúc nào nghĩ đến đại cục chứ? Cô là cố tình để hai người họ mất mặt, là để chèn ép Diệp Thù Thần!”

Đường Noãn quay đầu lại, mọi người trong bãi đậu xe còn chưa đi hết, rõ ràng Giang Miểu là cố ý nói cho người khác nghe.

"Những mánh khóe vụng về của cô, cho rằng mọi người không nhận ra sao?”

Ây, cái này còn lại trực tiếp bắt cóc IQ của mọi người, không nhìn ra được là kẻ ngốc.

Nhưng nhìn ra được thì thế nào, cô lại không làm chuyện xấu.

Đường Noãn nhìn cô ta, sâu kín thở dài một tiếng: "Nếu cô nghĩ như vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác. Nhưng nếu thực sự đúng như cô nói, thì cô nghĩ bản lĩnh của tôi quá lớn, hay là bản lĩnh của Diệp Thù Thần quá nhỏ?

Muốn nói cô hèn hạ, cũng được thôi, vậy thừa nhận Diệp Thù Thần vô năng đi!

Giang Miểu quả nhiên bị nghẹn lại.

Đường Noãn lại nói: "Có thể cô làm minh tinh lâu rồi, trong giới chúng tôi cũng không có nhiều tranh đấu như vậy, cả ngày tôi ở với anh Thù Yến, cũng không thấy có ai chèn ép anh ấy.”

Không biết là người nào không nhịn được cười một tiếng, nhất thời có mấy người nhanh chóng chui vào trong xe, cũng không biết có phải trốn vào cười trộm hay không.

Lời này của Đường Noãn quả thực quá tổn thương, không ai chèn ép Diệp Thù Yến? Người chèn ép anh ta tàn nhẫn nhất chính là nhà họ Diệp, cả nhà liên hợp lại chèn ép.

Nhưng Diệp Thù Yến người ta bất ngờ là không cảm giác được. Năng lực của Diệp Thù Thần có thể mạnh đến mức nào chứ? Ngồi trên xe, Đường Noãn cười ngã ra sau: "Ai, có thấy khuôn mặt của Giang Miểu không, thật sự rất buồn cười.”

“Tôi chỉ muốn tới cướp quan hệ, không nghĩ tới trực tiếp cướp cả trận, ha ha.”

Hôm nay Diệp Chính Hồng hao tâm tổn trí chuẩn bị buổi tiệc chào mừng cho Diệp Thù Thần hoàn toàn biến thành làm áo cưới cho cô.

"Trong dự liệu.”

Diệp Thù Yến bất động thanh sắc nói: "Hay là xem danh thiếp Lý đổng đưa cho em.”

Bổ sung cái ôm kích động vừa nãy"A đúng rồi" Quả nhiên Đường Noãn hưng phấn lấy danh thiếp Lý đổng đưa cho từ trong túi xách, không nhịn được hôn lên một cái: "Cái này, tôi nhất định sẽ phải tận dụng thật tốt! Sẽ không phụ sự mong đợi của Lý Đổng!”

Diệp Thù Yến nhìn dấu môi trên danh thiếp, dừng một chút, ho nhẹ một tiếng rồi tiếp tục nói:"Còn có Tạ đổng và Trương đổng đều rất công nhận em.”

Đường Noãn vui vẻ gật gật đầu, bỗng nhiên xoay người nhìn về phía Diệp Thù Yến: "Nếu bọn họ đều công nhận tôi, có phải chứng minh tôi thật sự có tiềm lực không?”

"Ấy? Anh giang tay ra làm gì?”

Diệp Thù Yến:"...”

Không phải em muốn nhào tới ôm tôi sao? Sao lại liên tục thay đổi thế? Nhìn đôi mắt tràn ngập nghi hoặc của Đường Noãn, Diệp Thù Yến nghĩ, vì sao có đọc tâm thuật này lại khó chịu như thế chứ!

Diệp Thù Yến thu hồi tự nhiên vòng tay trước ngực, nhìn Đường Noãn nói: "Như vậy em hẳn là có tự tin đi, Trương đổng cũng nói em hậu sinh khả úy, tương lai có thể trông mong, nói không chừng qua vài năm nữa em sẽ đuổi kịp tôi, vậy tôi đành chúc mừng Đường tổng trước!”Còn nhấn mạnh mấy chữ "đuổi kịp tôi", khẳng định của anh mặc dù khiến cho Đường Noãn nghe vào trong lòng nở hoa, nhưng cô cũng tự biết mình, khiêm tốn nói: "So với anh thì nhất định không được rồi.”

Cô cười tủm tỉm khen ngợi: "Hôm nay tôi phát huy hết công suất, đương nhiên chủ yếu là thầy giỏi dạy ra trò hay.”

Diệp Thù Yến rũ mắt nhìn cô, ngưng thần lắng nghe, quả nhiên cô đã hoàn toàn quên đi suy nghĩ vừa rồi. Cho nên chuyện yêu đương ở cùng một chỗ với anh, ở chỗ cô không chút quan trọng nào sao!

Đường Noãn phát hiện, Diệp Thù Yến hình như đang tức giận, cái này khiến cho cô có chút khó hiểu, rõ ràng vừa rồi còn vui vẻ, sao đột nhiên lại không vui chứ? Cô làm gì anh sao? Đường Noãn thò đầu nhìn Diệp Thù Yến, hy vọng anh cho cô một đáp án. Kết quả Diệp Thù Yến thấy cô nhận ra, dứt khoát trực tiếp yên lặng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đường Noãn:"...”

Cô đành phải vắt hết óc nhớ lại, bây giờ cô chỉ có thể xác định một chút, đúng là cô đã chọc phải anh, hình như vừa nãy đã nói câu nào không đúng rồi.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 169: Chương 169



Cô nhìn Diệp Thù Yến thầm nghĩ: [Là thầy giỏi dạy ra trò hay.] Diệp Thù Yến thờ ơ.

Đường Noãn nghĩ, cũng đúng, những lời này có gì sai chứ, hôm nay học sinh như cô lại không làm anh mất mặt.

Cái gì mà Tạ đổng Trương đổng trước đó công nhận tiềm lực của cô, chẳng lẽ là người khác khen cô khiến anh ghen, nhưng đề tài này không phải anh nhắc tới đó sao?

Diệp Thù Yến quay đầu lại trừng mắt nhìn cô.

Được rồi, xem ra cũng không phải, nói đến anh cũng không quá nhỏ mọn vậy. Cho nên rốt cuộc anh trông mong nhìn cô cái gì, cô muốn biết rõ. Diệp Thù Yến tiếp tục quay đầu qua. Đường Noãn:”

“...”

Cô muốn túm tay áo anh, phát hiện hai tay anh vòng trước ngực, trong lòng khẽ động, chẳng lẽ là

Diệp Thù Yến lại quay đầu lại nhìn cô. Là cánh tay làm sao vậy sao? Không thoải mái sao, cô không phát hiện ra. Đường Noãn nhìn Diệp Thù Yến, thầm nghĩ, chả trách vừa rồi đột nhiên duỗi cánh tay, có chút là lạ.

Cô không cẩn thận không phát hiện ra anh không khỏe nghĩ như thế, Đường Noãn liền đưa tay kéo cánh tay anh. Diệp Thù Yến ngược lại buông cánh tay ra cho cô xem, nhưng vẫn không nói lời nào. Đường Noãn kéo trái kéo phải kiểm tra một chút, thật sự không nhịn được hỏi: "Không sao chứ, rốt cuộc anh bị sao vậy?”

Diệp Thù Yến nhìn đôi mắt to tròn vô tội của cô, trái lại rất muốn trực tiếp hỏi, nhưng cứ như vậy sẽ làm lộ ra anh có thuật đọc tâm. Đương nhiên, năng lực này của anh cô biết, chỉ là phạm vi có hơi sai lệch so với hiểu biết của cô. Dù sao bây giờ phạm vi của anh đối với cô ít nhất cũng 10 mét rồi. Hơn nữa lúc này thẳng thắn mà nói... Diệp Thù Yến suy nghĩ, thuật đọc tâm của anh mà lộ ra, cô biết chuyện anh có đọc tâm thuật cũng sẽ lộ ra.

Với tính cách cẩn thận lại mẫn cảm của cô, vất vả lắm mới có được một chút manh mối, sợ sẽ bị bóp nghẹt! Cái này hoàn toàn không thể! Nhất định bảo vệ ngọn lửa nhỏ này! Cho nên Đường Noãn phát hiện, Diệp Thù Yến bỗng nhiên lại khỏe mạnh, nhìn cô cười nói: "Không có gì, vừa rồi có hơi mệt mỏi.”

Đường Noãn:? ? ? Ai nói tâm tư của phụ nữ khó đoán chứ? Đàn ông cũng rất khó đoán được chưa? Tuy Diệp Thù Yến nói không sao, nhưng tâm tình của anh lộ ra rõ ràng như thế, khiến Đường Noãn về đến nhà cũng suy nghĩ rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

Diệp Thù Yến trên lầu nghe cả đêm, phát hiện ngọn lửa chỗ nào, đó chính là hỏa tinh! Sau đó, cô thậm chí còn bắt đầu nghĩ đến hai người đàn ông, nghĩ đến chỗ được người ta công nhận chờ vui vẻ cũng không có vui vẻ, chỉ tự hỏi rốt cuộc anh lại làm sao, nhưng trước khi cô tự ý thức được vấn đề thì lại trực tiếp bỏ qua. Diệp Thù Yến tức giận ngồi dậy, nếu không phải anh xác định thuật đọc tâm của mình bị hỏng, anh cũng cho rằng tiếng lòng trước khi tham gia yến hội là ảo giác. Đã nhớ thương anh như vậy, lại cố tình không muốn nghiêm túc ở cùng với anh sao? Có tiềm lực không phải là đủ rồi sao?

Tức giận! Nhưng vẫn còn hy vọng. Diệp Thù Yến lại hít sâu, hỏa tinh ít nhất cũng là một hỏa tinh không phải sao, không phải tất cả đều bắt đầu từ tia lửa sao?

Bây giờ chỉ cần nghĩ cách thổi tia lửa của cô thành ngọn lửa là được.

Cho đến lúc đi làm, Diệp Thù Yến vẫn còn suy nghĩ vấn đề này, Đường Noãn rõ ràng là có tâm tư với anh, hiện tại chỉ cần...

【Chỉ cần khiến cho cô ấy rung động đến không cách nào khắc chế là được!】

Diệp Thù Yến sửng sốt một chút, ngẩng đầu lên từ trong văn kiện, nhìn trợ lý Văn đứng trước mặt mình, vẻ mặt nghiêm túc như trước, cứ như đang chờ anh ký văn kiện, nhưng mà:

【Phụ nữ thật sự không có cách nào hiểu được mà, rõ ràng là cô ấy hôn mình trước, còn đặc biệt ám chỉ mình thổ lộ với cô ấy, mình cũng đã nhận mệnh đi thổ lộ, sao cô ấy lại từ chối chứ?】

Bị từ chối? Có lẽ là do bị cảm động lây, Diệp Thù Yến hiếm khi dâng lên chút đồng tình với anh ta. (Cái gì? Hoài nghi năng lực của mình?]

【Ha ha, ngay cả ông chủ cũng không thể nghi ngờ năng lực của mình, cô ấy dựa vào cái gì chứ? Phụ nữ đáng ghét! Nhất định phải cho cô ấy biết được!】

Khóe miệng Diệp Thù Yến cô giật, sao nghe không giống người yêu, lại có chút giống đối thủ vậy.

【Hai ngày nay mình tổng kết ra kế hoạch khiến phụ nữ rung động, chúng ta thử một chút, anh cũng không tin không bắt được em!】

Đúng rồi, không gian chật hẹp ám muội còn có thể thêm một cái dưới nước! Nụ hôn dưới nước... ha ha, lát nữa tiền thêm vào kế hoạch nào.]

Diệp Thù Yến:"...”

Văn Tinh Xuyên rốt cuộc đã làm kế hoạch gì vậy! Còn có hôn môi, anh rốt cuộc muốn cho người ta biết được năng lực gì?

Giao văn kiện đã ký xong cho trợ lý Văn, Diệp Thù Yến bất thình lình hỏi: "Kế hoạch ở đâu?”

"Ở...”

【Trong ngăn kéo cuối cùng bên dưới phía trái, lát nữa phải ôn tập chút, buổi trưa thử xem hiệu quả.】Trợ lý Văn theo bản năng suy nghĩ xong, mới phát hiện vấn đề ông chủ hỏi có chút kỳ quái: "Kế hoạch gì?”

Vẻ mặt của Diệp Thù Yến không đổi sắc nói: "Bảng kế hoạch tái cấu trúc tập đoàn, trước mắt có thay đổi không?”

Trợ lý Văn nói: "Tất cả đều tiến hành theo kế hoạch, chậm nhất tháng 6 là có thể điều chỉnh xong hết.”

Diệp Thù Yến gật gật đầu tỏ vẻ biết rồi: "Lát nữa anh qua trước, bên tôi có một vài việc tạm thời phải xử lý một chút, 10 phút sau mới đến.”

Trợ lý Văn không nghi ngờ gì, đi họp trước.

Sau khi anh ta đi vài phút, Diệp Thù Yến xác định cuộc họp đã chính thức bắt đầu, ra ngoài rẽ vào phòng làm việc của trợ lý Văn. Hội nghị tái cấu trúc kết thúc là đến giữa trưa, trợ lý Văn nói với Diệp Thù Yến: "Tổng giám đốc Diệp, buổi trưa tôi có chút việc riêng phải xử lý, sau 2 giờ tôi mới về. Có chuyện gì thì cứ gọi cho tôi.”

Diệp Thù Yến rất dễ nói chuyện, gật gật đầu: "Đi đi, không vội.”

Về muộn cũng được.”

Trợ lý Văn, anh tìm cái gì, cần tôi giúp không?”

Bên cạnh truyền đến tiếng nói của trợ lý thư ký Văn.

"Lúc tôi họp có ai vào văn phòng của tôi sao?”

Diệp Thù Yến hơi dừng lại, tiếp tục xem bưu kiện.

Thư ký Triệu nói: "Diệp tổng có đi vào tìm tài liệu.”

"O, tôi biết rồi.”

Diệp Thù Yến nhìn ra cửa, trợ lý Văn hình như không tìm nữa, mà là gõ lại một phần. Cho đến khi văn phòng cách vách hoàn toàn không có động tĩnh nữa, Diệp Thù Yến mới kéo ngăn kéo ra, lấy ra một xấp tài liệu thật dày, thầm nghĩ, cái này cũng nhiều lắm, đến vậy sao?

Chờ lúc lật xem mới phát hiện, thì ra phương pháp đều là tổng kết ra từ tiểu thuyết và phim thần tượng, đại khái là vì để cho anh ta hiểu rõ tình huống hơn. Có một số chỗ còn đính kèm một bộ phận đoạn tiểu thuyết, cái gì mà "trong bóng tối XX đột nhiên xuất hiện sau lưng YY, ôm lấy người, trong không khí tràn ngập hơi thở ái muội, trái tim hai người đều đập nhanh hơn, không cách nào kiềm chế được" --Trọng tâm, xuất hiện yếu tố bất ngờ càng có thể khiến người ta rung động.

Diệp Thù Yến ghét bỏ chậc chậc một tiếng đóng văn kiện lại, thứ lộn xộn gì vậy chứ.

Chờ ăn cơm xong lại không nhịn được mở ra lần nữa, trực tiếp lật đến bài tiếp theo, phận này đều là đoạn phim thần tượng, còn ghi chép tương tự như 【Vượt Mặt Trêu Chọc Nam Chính】, 【Nam Nữ Chính Lập Tức Ngọt Ngào 】... , vân vân, video tìm kiếm từ khóa.

Diệp Thù Yến do dự một chút, nhập vào máy tính.

Mười phút sau, anh không thay đổi sắc mặt tắt trình duyệt đi, tiếp tục lật ngược lại, mới phát hiện trên trang giấy cuối cùng thật ra đã tổng kết:

Thứ nhất, các chi tiết tinh tế và chu đáo dễ gây ấn tượng với các cô gái nhất: giúp cô ấy xách túi xách, giúp cô ấy vặn nắp chai, tặng cô một món quà nhỏ.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back