Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi

[BOT] Mê Truyện Dịch
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 205: Cuộc Giằng Co Với Món Quà Sinh Nhật



Ngày hôm sau, Joe dẫn hai người đến trường quay của mình.

Để thuyết phục Ôn Thời nhận vai trong bộ phim này, anh ta không tiếc công sức quảng bá kịch bản, tỉ mỉ giới thiệu bối cảnh, thậm chí còn dẫn cô gặp một số diễn viên. Trong đó có cả những gương mặt trẻ đã gây được tiếng vang tại Hollywood.

Có lẽ vì "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" các diễn viên ở đây đều có tính cách khá giống đạo diễn Kiều: vừa nhiệt tình vừa hài hước, lại đặc biệt thích khoe khả năng nói tiếng Trung với Ôn Thời.

Nam chính Andre còn hào hứng bàn luận về con giáp với cô, hỏi cô thuộc giáp gì.

Anh ta nói bằng tiếng Trung lơ lớ:
“Tôi là con lợn, còn cô thì sao?”

Ôn Thời nhìn Joe đang cười trộm bên cạnh, liền hiểu ra ngay. Cô trả lời bằng tiếng Anh: “Tôi sinh năm con bò” (trâu).

Andre gật gù, rồi nghiêm túc nói bằng tiếng Trung: “Cô là con bò.”

Ôn Thời cạn lời, nghĩ thầm: 'May mà mình là con trâu, trâu thì trâu, vẫn tốt hơn con lợn.'

Nghe thấy thế, Giang Trì Ấp không nhịn được, cười khẽ.

Sau khi tham quan trường quay, Ôn Thời cuối cùng cũng đồng ý nhận vai nữ phù thủy trong bộ phim.

Khi trợ lý Tiểu Mạnh nhận được cuộc gọi từ Ôn Thời, cậu còn hơi sững sờ. Ai mà ngờ được, sếp của cậu ra nước ngoài hai ngày đã tìm được một công việc ở Hollywood!

Sếp đã yêu nghề đến thế, cậu sao có thể lười biếng? Tiểu Mạnh lập tức thu dọn hành lý, trả phòng khách sạn nghỉ dưỡng và bay đến Los Angeles ngay trong đêm.

Bộ phim "Kẻ Trộm Chuyên Nghiệp" đã hoàn tất giai đoạn chuẩn bị, đạo diễn Kiều chỉ cho Ôn Thời một ngày để đọc kịch bản, sau đó bắt đầu quay ngay.

Quá trình quay kéo dài hai tháng.

Ngày đóng máy cũng trùng với ngày sinh nhật của Ôn Thời.

Hầu hết các cảnh quay đều diễn ra ở sa mạc, nơi đóng máy chỉ là một thị trấn nhỏ ven đường. Đoàn phim dựng một đống lửa trại ngay bên cạnh trường quay và tổ chức tiệc sinh nhật cho cô tại đó.

Điều bất ngờ hơn là sự xuất hiện của một người không nằm trong dự tính của Ôn Thời.

Thấy người bước xuống từ xe, Ôn Thời kinh ngạc, lập tức chạy tới, nhảy lên ôm cổ người đó.

“Anh! Sao anh lại đến đây!”

“Đúng lúc có chuyến công tác, anh ghé qua thăm em.” Ôn Tĩnh Vân bị cô ôm đến mức hơi khom người, một tay đỡ sau lưng cô. Nhìn thấy Giang Trì Ấp bước tới, anh ánh mắt đầy ý hỏi thăm.

'Hai tháng không gặp, sao cô em gái này của mình lại trở nên hoạt bát thế?'

Ôn Thời trong hai tháng qua vì bầu không khí vui vẻ của đoàn phim mà tính cách có phần bộc lộ hơn. Dù khó giải thích rõ ràng trong vài câu, cô chỉ nói đơn giản qua khẩu hình với anh trai: “Vui vẻ thôi mà.”

“Chúng em chuẩn bị tổ chức tiệc lửa trại, anh đến đúng lúc lắm. Để em giới thiệu vài người bạn mới quen.” Ôn Thời chẳng để ý đến ánh mắt trao đổi giữa hai người, kéo tay anh trai đi gặp đạo diễn Joe, Andre và những người khác.

Ôn Tĩnh Vân thấy cô hào hứng như vậy, chỉ nghĩ đơn giản rằng cô đang vui, liền theo cô đi chào hỏi mọi người.

Khi ngồi cùng bàn gỗ với Ôn Thời và Giang Trì Ấp, Ôn Tĩnh Vân hỏi:
“Đóng máy rồi, em có muốn về nước cùng anh không?”

“Được chứ! Ngày mai bọn em cũng định đến thăm bác mẹ của anh ấy rồi về nước.” Ôn Thời gật đầu, sau đó chìa tay ra trước mặt anh trai:
“Không lẽ anh không mang quà cho em à?”

Ôn Tĩnh Vân cười, lấy từ túi ra một chiếc hộp nhỏ và đưa cho cô.

Bên trong là một đôi khuyên tai đính kim cương, lấp lánh rực rỡ dưới ánh lửa.

“Wow!” Ôn Thời lập tức đeo lên tai, xoay người khoe với anh trai và Giang Trì Ấp:
“Có đẹp không?”

Suốt thời gian quay phim dưới nắng gắt, làn da cô hơi rám nắng, tạo nên vẻ khỏe khoắn hơn trước. Nụ cười rạng rỡ của cô thậm chí còn sáng hơn cả đôi khuyên tai.

Ôn Tĩnh Vân cũng bị niềm vui của cô làm lay động, gương mặt lộ vẻ mỉm cười rõ rệt. Dù vậy, anh vẫn hỏi với vẻ quan tâm:
“Dạo này thế nào? Bố của Trì Ấp không gây khó dễ cho em chứ?”

Ngay trước mặt anh mà hỏi thẳng thừng như vậy, Giang Trì Ấp không khỏi liếc mắt khinh bỉ Ôn Tĩnh Vân.

“Không đâu, em gần như không gặp ông Giang mấy.” Ôn Thời lắc đầu.

Hiện tại, ngành kinh doanh chính của ông Giang là sản xuất phim. Trừ lần tình cờ gặp ở khách sạn trước đó, cô chỉ thấy ông một lần trong phim trường khi ông đến thăm đoàn phim mà mình đầu tư.

“Không gặp là tốt.”

Ôn Tĩnh Vân gật đầu, lại bị Giang Trì Ấp lườm thêm lần nữa.

“Ôn Thời, lại đây nào!” Đạo diễn Joe cầm một cây đuốc, từ xa lớn tiếng gọi:
“Chúng ta sắp đốt lửa trại rồi!”

“Tôi đến ngay!” Ôn Thời hét lớn đáp lại, vẫy tay với Ôn Tĩnh Vân rồi chạy qua, tiện thể xin Andre một cây đuốc.

Không biết họ đã đổ bao nhiêu xăng, chỉ vài cây đuốc ném vào, ngọn lửa lập tức bùng lên dữ dội. Mọi người hét ầm lên, sau đó cười vang.

Nhìn Ôn Thời cùng nhóm người nhảy múa bên đống lửa, Ôn Tĩnh Vân lại nở nụ cười. Anh ấy liếc sang Giang Trì Ấp, người cũng đang cười rạng rỡ, rồi trầm giọng nói:
“Cậu chăm sóc con bé tốt đấy.”

Giang Trì Ấp liếc anh một cái, khẽ hừ:
“Ôn tổng đột nhiên xuất hiện, còn chuẩn bị cả kim cương, tốn công tốn sức tạo bất ngờ, chắc không phải chỉ để giành lấy sự chú ý của em ấy thôi.”

“Cậu đúng là bụng dạ hẹp hòi, chẳng khác gì lỗ kim.” Ôn Tĩnh Vân cũng hừ một tiếng, nhưng vẻ mặt lại tỏ ra vui vẻ.

Từ lần đầu tiên Ôn Thời mềm mại gọi anh là "anh trai," Ôn Tĩnh Vân đã luôn coi cô như em gái ruột mà yêu thương. Hồi nhỏ, cô rất thích bám lấy anh. Nhưng sau vụ tai nạn xe, tất cả đã thay đổi.

Tình cảm của cô đối với anh từ thân thiết chuyển thành xa cách, ghét bỏ, rồi căm hận. Ôn Tĩnh Vân hiểu rõ tất cả, dù anh luôn cố gắng bênh vực cô nhưng trong mắt cô, anh cũng chỉ là đang làm màu mà thôi. Dần dần, hai người thậm chí chẳng còn nói chuyện với nhau.

Nhìn cô cố gắng vượt qua anh, Ôn Tĩnh Vân vừa xót xa vừa bất lực. Anh biết rất rõ ý định của bà nội và bô: dù Ôn Thời có nỗ lực đến đâu, cô cũng không bao giờ được chấp nhận trong tập đoàn.

Điều anh có thể làm là càng nỗ lực hơn, để sớm hất cẳng bố mình, giành quyền kiểm soát công ty. Anh thậm chí đã chuẩn bị sẵn kế hoạch chia tách tài sản của tập đoàn Ôn thị để cô có thể tham gia quản lý.

Nhưng chưa kịp thực hiện, Ôn Thời đã rời khỏi gia đình và đột ngột chuyển sang làm việc trong ngành giải trí.

Nhớ lại, anh vẫn hối hận vì đã từng đồng ý khi bố muốn đưa cô ra nước ngoài. Anh nghĩ xa rời dư luận sẽ giúp cô thoải mái hơn. May mắn thay, kế hoạch đó đã bị hủy bỏ, nếu không, có lẽ khoảng cách giữa họ đã xa hơn rất nhiều.

Trong lòng Ôn Tĩnh Vân, máu mủ ruột rà là mối quan hệ thân thiết nhất trên đời. Làm sao một "gã trai ngoài đường" như Giang Trì Ấp có thể sánh bằng được!

Nghĩ đến đây, Ôn Tĩnh Vân cười lạnh. Đến giờ, cô em gái này vẫn chưa công khai mối quan hệ với Giang Trì Ấp, ai biết ngày nào đó cô có thể đá anh ta một cái. Vậy mà anh chàng kia cứ vênh mặt làm "em rể" ra vẻ quan trọng.

Giang Trì Ấp chỉ nhìn nét mặt của Ôn Tĩnh Vân đã biết anh ấy đang nghĩ gì. Trong lòng cũng cười thầm, người này từng bị anh xử lý nhiều lần mà vẫn không tỉnh ngộ. Đã vậy thì đừng trách anh nói vài lời trước mặt dì Tống để "châm lửa."

Hai người mỗi người một toan tính, ngoài mặt vẫn nở nụ cười hòa nhã, nâng ly chúc nhau.

Giang Trì Ấp cũng chuẩn bị một bất ngờ cho Ôn Thời: một màn trình diễn ánh sáng độc đáo.

Tận dụng ưu thế của trường quay, anh đã lắp đặt hệ thống ánh sáng đặc biệt vài ngày trước. Những cột đèn màu sắc rực rỡ kết hợp với các thiết bị bay không người lái, tạo nên màn trình diễn ngoạn mục trên bầu trời hoang mạc.

Ôn Thời hét lên kinh ngạc không ngừng. Sau khi màn biểu diễn kéo dài hơn 20 phút kết thúc, cô thậm chí nhào vào người Giang Trì Ấp và hôn mạnh lên má anh.

Giang Trì Ấp chạm vào khóe môi, bỗng cảm thấy việc cô "nhập vai" sâu như vậy cũng không tệ lắm.

Anh không quên liếc nhìn Ôn Tĩnh Vân với ánh mắt đầy khiêu khích: “Phong độ của tôi không dễ gì bị giành mất đâu!”

Buổi tiệc kéo dài đến tận khuya. Cuối cùng, Ôn Thời mệt lử rồi ngủ quên. Khi cô tỉnh dậy, cả nhóm đã đang trên đường trở về thành phố.

Không còn thời gian để thăm mẹ của Giang Trì Ấp, họ buộc phải nán lại thêm một ngày nữa.
 
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 206: Vốn Dĩ Họ Không Ưa Nhau



Ngày đến thăm mẹ của Giang Trì Ấp, họ tình cờ gặp Giang tiên sinh.

Ngay cả Ôn Tĩnh Vân cũng tỏ vẻ bất ngờ. Dù là ai, khi nhìn thấy người đàn ông nho nhã, điển trai trước mắt, cũng khó lòng liên tưởng ông với một tay trùm băng đảng xã hội đen.

Điểm khác biệt duy nhất có lẽ là ông ấy bị tật nhẹ ở chân phải.

Nhưng chính điều đó lại khiến khí chất của ông thêm phần bí ẩn, mang màu sắc truyền kỳ.

Trước mặt mẹ mình, Giang Trì Ấp không còn tỏ thái độ bài xích khi ông tiếp cận Ôn Thời.

Cuối cùng, Giang tiên sinh cũng có cơ hội nói chuyện với cô:
“Ôn...” Ông liếc nhìn Giang mẫu rồi đổi giọng:
“Tiểu Thời, cháu là một diễn viên rất tài năng. Có từng nghĩ đến việc phát triển ở Hollywood không? Los Angeles là một thành phố rất đẹp.”

Vừa nghe ông nói, sắc mặt của Giang Trì Ấp lập tức trầm xuống vài phần.

Ôn Thời không ngốc, cô hiểu rõ lời ông ám chỉ. Thực chất, lời mời này nhắm đến Giang Trì Ấp, muốn anh ở lại.

‘Cũng đúng phong cách của Giang tiên sinh, rõ ràng là lo lắng cho con trai, nhưng lại không biết cách trước tiên cần tôn trọng anh ấy.’

Ôn Thời thầm châm chọc trong lòng, gương mặt vẫn giữ nụ cười đúng mực:
“Đẹp đến đâu thì cũng là đất khách quê người.” Cô nhìn sang Giang mẫu: “Cháu rất muốn mời bác về nước sống một thời gian. Khí hậu bên đó có vẻ phù hợp hơn.”

Nghe vậy, mắt Giang mẫu sáng lên, nhưng mặt Giang tiên sinh lại tối sầm.

Ôn Thời liếc qua biểu cảm của ông, cười lạnh trong lòng: Bị dồn vào thế rồi đúng không? Cháu không phải tay mơ đâu nhé! Đòn tâm lý này, không phải ai cũng dễ chơi đâu.

Với mức độ yêu thích của mẹ Giang dành cho cô, chỉ cần vài câu nói nữa, bà chắc chắn sẽ đồng ý về nước.

Thấy vậy, Giang tiên sinh đành nhượng bộ: “Đúng vậy, không đâu bằng quê nhà.”

Ôn Thời nhìn ông nhượng bộ, cũng mỉm cười phụ họa:
“Đúng thế. Bác gái còn phải dạy mọi người vẽ tranh nữa, cháu làm sao nỡ giành mất thú vui của bác.”

Câu nói này khiến mẹ Giang phần nào giảm bớt ý định về nước, bà cũng cười đồng tình.

Ôn Thời và Giang tiên sinh liếc nhau một cái, rồi quay đi với ánh mắt khó chịu.

Chậc, mình đúng là "kẻ sát bố" rồi. Rõ ràng mình đáng yêu như vậy, họ ghét mình chắc chắn là vấn đề của họ. Còn việc mình ghét họ... thì vốn dĩ họ đáng ghét mà!

Ôn Thời thầm bĩu môi, ngồi bên cạnh cô, Giang Trì Ấp đã theo dõi toàn bộ màn đối đầu mà suýt không nhịn được cười.

Anh nhịn không nổi, vươn tay nắm lấy bàn tay đang đặt trên đầu gối của Ôn Thời.

Ôn Thời cảm nhận được, liếc anh một cái rồi vỗ vỗ tay anh như muốn an ủi.

‘Anh ấy chắc sợ hãi lắm đây. Nếu anh ấy bị kích động tâm lý, xem mình có tha cho bác ấy không!’ Cô thầm giơ vuốt lên với Giang tiên sinh trong lòng.

Hai chữ “kích động tâm lý” khiến Giang Trì Ấp khẽ cắn môi, ánh mắt tối sầm.

Nếu anh không làm ra vài chuyện xấu, e rằng còn chưa xứng với cách miêu tả này.

Đến giờ ăn trưa, anh kéo cô ra góc khuất, hung hăng cắn vài vết lên cổ cô. Ôn Thời tức giận, mắng không ngớt: “Cẩu nam nhân!”

Ôn Tĩnh Vân không rảnh rỗi như họ, công việc chồng chất khiến anh không thể ở lại nước ngoài lâu. Sau khi thăm mẹ Giang xong, Ôn Thời và Giang Trì Ấp cũng không làm mất thời gian của anh ấy, cùng anh ấy trở về nước.

Nghe tin cô về nước, Hồ Tiểu Ngọc ngay lập tức la lên trong nhóm chat rằng nhớ cô chết mất, nhất định phải tổ chức một buổi tụ họp.

Đúng lúc mọi người đều đang ở thành phố J, vì vậy các khách mời của chương trình “Cuộc sống thân yêu” đã có buổi tụ tập offline đầu tiên.



Hôm đó, Ôn Thời mới biết từ miệng Hồ Tiểu Ngọc rằng gần đây Bạch Lê bị quấn vào scandal tình ái.

Đối tượng là chủ một công ty đồ chơi nghệ thuật. Trùng hợp thay, thương hiệu đó chính là hãng đã làm chiếc cốc sứ giống hệt cái Bạch Lê tặng họ trong lần đầu gặp mặt.

“Oh...” Ôn Thời nhướng mày, trong lòng gần như chắc chắn tin đồn này tám phần là thật.

Mặc dù không rõ diễn biến ra sao, nhưng có lẽ hai người họ mới bắt đầu yêu đương gần đây. Dù sao lúc đó, nữ chính như Bạch Lê chắc chắn vẫn còn độc thân.

Nữ chính? Ôn Thời khẽ cau mày. Sao cô lại gọi Bạch Lê là nữ chính?

Cô gãi gãi trán, nghĩ mãi không ra, cuối cùng đành vứt chuyện này sang một bên.

“Cậu biết gì đó phải không?” Biểu cảm thay đổi liên tục của cô lập tức bị Hồ Tiểu Ngọc nhận ra. Cô ấy tò mò hỏi dồn.

Ôn Thời mỉm cười không đáp: “Đến lúc đó cứ hỏi thẳng cô ấy là được.”

Sau đó, khi Bạch Lê đến hai người họ liền chặn cô vào một góc tường.

Bạch Lê bất đắc dĩ phải thú nhận.

Hóa ra, ông chủ của thương hiệu đồ chơi nghệ thuật kia còn sở hữu một xưởng gốm và cũng là thầy dạy gốm của cô. Bộ cốc của cô chính là sản phẩm làm theo hướng dẫn của anh ấy.

“Thật đúng là tự tay chị làm à.” Ôn Thời nói với giọng áy náy: “Lúc đó em còn nghi ngờ chị nữa cơ.”

Bạch Lê đoán rằng cô có thể nghĩ như vậy, nhưng không ngờ cô lại nói thẳng ra. Thấy cô thành thật như vậy, Bạch Lê lại không cảm thấy ngượng ngùng, khẽ cười:
“Hôm nào chị làm thêm một bộ nữa cho các em xem thử tay nghề của chị!”

Thấy cô không để bụng, Ôn Thời cũng cười:
“Ồ, hóa ra hai người đã quen biết nhau từ sớm thế rồi à.”

Cô cố tình kéo dài giọng, khiến Bạch Lê tức giận giậm chân:
“Em càng ngày càng xấu tính đấy!”

“Vậy giờ là tình huống gì?” Hồ Tiểu Ngọc tò mò hỏi với vẻ hóng chuyện.

Mặt Bạch Lê hơi đỏ lên:
“Không... không có gì, chỉ là gặp nhau trước đó, rồi cùng đi ăn một bữa thôi.”

“Chỉ ăn bữa cơm mà đỏ mặt như cái ấm nước sôi à?” Ôn Thời lại cười.

“Bọn chị thật sự không có gì mà!”

“Ý là bây giờ không có gì chứ gì.” Hồ Tiểu Ngọc tiếp lời.

Bạch Lê làm bộ định véo má hai người, nhưng họ nhanh chóng tránh đi, chẳng mấy chốc đã làm ầm cả lên.

Không lâu sau, Hứa Tuấn Triết và Kim Nguyên Thanh cũng đến.

Ôn Thời và Giang Trì Ấp đã công khai mối quan hệ trước mặt họ, nên khi nhìn thấy hai người tình tứ, mọi ngườichỉ trêu đùa vài câu.

Những bức ảnh chụp bữa tiệc được đăng lên mạng ngay lập tức thu hút một lượng lớn sự chú ý từ cư dân mạng.

[A, họ lại tụ họp rồi! Cuối cùng cũng đoàn tụ!]
[Lại làm tôi nhớ về chương trình “Cuộc sống thân yêu” tôi phải xem lại một lượt thôi!]
[Nhìn họ hòa thuận như vậy, lòng tôi thật an ủi.]
[Lâu lắm rồi mới thấy "bình hoa," cứ như cô ấy bốc hơi vậy!]
[Cũng đã lâu không thấy Ấp ca đâu nhỉ!]
[Ôn Thời vừa từ nước ngoài về đúng không?]
[Nghe nói cô ấy đi Los Angeles đóng phim, dù phim có nhiều đẳng cấp, nhưng vẫn có rất nhiều người tranh nhau cơ hội vào Hollywood. Cô ấy âm thầm nhưng ra tay là động tĩnh lớn nha!]

Sau đó, các bình luận dần lệch hướng, bắt đầu xoay quanh việc Ôn Thời đi Hollywood đóng phim. Có người khen ngợi, nhưng cũng không ít người chê bai.

[Dù có vào Hollywood, đoán chừng cũng chỉ là vai phụ làm nền, cô ấy rất giỏi chuyện này mà.]
[Với gia thế như cô ấy, bỏ tiền để có vai diễn cũng chẳng có gì lạ.]
[Chắc chắn không phải vai chính đâu, nếu không sao chẳng có chút quảng bá nào, fan đừng tâng bốc quá.]
[Đừng lại là mấy bộ phim kiểu làm cho người nước ngoài xem, chẳng hiểu gì về văn hóa Hoa quốc mà còn muốn bám fame, nếu thế thì tôi sẽ "hắc" cô ấy cả đời!]
[Cô ấy đi bước đi quá táo bạo, đến lúc mất mặt ở nước ngoài thì sao!]

Những bình luận này khiến người hâm mộ không thể chịu nổi, nhưng vì thông tin họ biết cũng không nhiều, nên dù phản pháo cũng thiếu tự tin.

Ngay lập tức, cộng đồng mạng bắt đầu quan tâm đến bộ phim mà Ôn Thời tham gia.

Phía Ôn Thời vẫn giữ im lặng, như thể ngầm xác nhận những tin đồn kia.

Thực ra, việc cô không lên tiếng là vì khả năng bộ phim được chiếu trong nước vẫn chưa rõ ràng. Cô không muốn quảng bá trước, khiến khán giả kỳ vọng rồi thất vọng nếu không được xem, nên quyết định im lặng.

Dù sao, nếu phim được công chiếu trong nước, lúc đó quảng bá cũng chưa muộn.
 
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 207: Họp báo phim mới



So với các bom tấn kỹ xảo như "Thiên Khải" và "Tầm Tiên Lộ", thời gian sản xuất của "Kẻ Trộm Chuyên Nghiệp" ngắn hơn rất nhiều.

Khi hai bộ phim kia vẫn chưa có động tĩnh gì, thì "Kẻ Trộm Chuyên Nghiệp" đã sẵn sàng ra mắt.

Hơn nữa, phim cũng đã được phê duyệt tại thị trường trong nước và sẽ đồng thời công chiếu.

Ôn Thời sau đó đã bay ra nước ngoài để tham gia các hoạt động quảng bá.

Tại Los Angeles, buổi họp báo phim mới được phát sóng trực tiếp về trong nước.

Biết được thông tin, cư dân mạng đổ xô vào phòng livestream, ai cũng tò mò muốn biết Ôn Thời đóng vai gì và có bao nhiêu đất diễn.

Ôn Thời diện một chiếc sườn xám nhung, kiểu dáng đơn giản, tóc được búi lên gọn gàng bằng một chiếc trâm cài. Dáng người cô mềm mại với những đường cong hoàn hảo, vừa tinh tế lại thanh lịch, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.

[Cô ấy mặc đơn giản mà vẫn đẹp thế này, thật là đỉnh.]
[Quả nhiên, mỹ nhân càng mộc mạc càng đẹp!]
[Các đạo diễn có thấy không? Nhanh chóng làm phim dân quốc đi nào!]

Khi cô khoác tay Joe bước lên thảm đỏ, các phóng viên phương Tây tại hiện trường đều ngơ ngác, không hiểu Ôn Thời từ đâu xuất hiện.

Dù rất xinh đẹp, nhưng với một gương mặt châu Á xa lạ, cô hoàn toàn bị truyền thông phương Tây phớt lờ. Trong phần phỏng vấn, chẳng ai để tâm đến cô.

Dù Joe liên tục nhắc đến tên cô, nói rằng cô là “linh hồn” của bộ phim, nhưng vẫn không ai đặt câu hỏi cho cô.

Cư dân mạng khi thấy cảnh này liền cảm thấy bất bình.

[Chuyện gì thế này? Quá phân biệt đối xử!]
[Đúng là kỳ thị rõ ràng!]
[Đây chẳng phải tự chuốc lấy sao? Biết rõ sẽ bị đối xử thế này mà vẫn cứ đâm đầu.]
[Thuyết âm mưu hay gì đây!]
[Chắc chắn chỉ là vai phụ làm nền, nếu không sao chẳng ai thèm để ý!]

Không khí trong phòng livestream trở nên căng thẳng hơn, nhiều người thậm chí còn kêu gọi tẩy chay bộ phim, không ra rạp ủng hộ.

Ôn Thời từ đầu đến cuối không để lộ cảm xúc, không cười cũng chẳng giận.

Cô rất tự tin vào vai diễn và diễn xuất của mình. Nếu hiện tại không ai phỏng vấn cô, thì những người phải hối hận cuối cùng sẽ là họ.

Sau phần phỏng vấn ngắn gọn là buổi chiếu phim.

Hai giờ trôi qua nhanh chóng, đến phần phỏng vấn sau buổi chiếu, phòng livestream lại được mở lại.

Tuy nhiên, trong dàn diễn viên chính, không thấy bóng dáng của Ôn Thời đâu.

Cô đã rời đi ngay sau khi xem xong phim cùng với Giang Trì Ấp.

[Cô ấy lén bỏ đi giữa chừng sao?]

[Thật quá mất mặt!]

Đúng lúc cư dân mạng chuẩn bị "ném đá" cô, thì những phóng viên nước ngoài bắt đầu hô lớn:
“Ôn Thời đâu? Cô ấy có ở đây không? Chúng tôi muốn phỏng vấn cô ấy!”

“Cô ấy là người Hoa đúng không? Diễn xuất của cô ấy thật tuyệt vời! Joe, làm thế nào anh phát hiện ra cô ấy?”

“Cô ấy cũng là diễn viên nổi tiếng ở Hoa Quốc đúng không?”

“Tôi muốn phỏng vấn riêng cô ấy, làm ơn sắp xếp cho tôi!”

Không còn nghi ngờ gì nữa, màn trình diễn của Ôn Thời đã khiến họ vô cùng kinh ngạc, để họ nhận ra rằng người đáng giá nhất để phỏng vấn tối nay chính là cô.

Họ lớn tiếng gọi tên Ôn Thời, hoàn toàn khác với sự thờ ơ ban đầu. Lúc này, ai cũng muốn phỏng vấn cô và khai thác những thông tin độc quyền.

Trên sân khấu, vài người trong đoàn làm phim đều lộ vẻ cười như không cười. Joe nhún vai, lạnh lùng nói với họ:
“Xin lỗi mọi người, Ôn Thời còn có việc, cô ấy đã rời đi rồi.”

Các phóng viên lại thêm một phen ngỡ ngàng. Một người khó tin hỏi:
“Làm sao các anh có thể để cô ấy rời đi? Cô ấy không phải là linh hồn của bộ phim sao?”

Joe không thèm để ý, chỉ ra hiệu cho người dẫn chương trình chuyển sang phần hỏi đáp khán giả.

Kết quả, dù là câu hỏi từ giới truyền thông hay khán giả tại hiện trường, trong mười câu thì có đến bảy câu hỏi về Ôn Thời.

Ngay cả những khán giả được phỏng vấn ngẫu nhiên, lời nói của họ cũng tràn đầy cảm xúc và gần như đều xoay quanh nhân vật cô đóng.

“Ôi, tôi thực sự rất yêu cô phù thủy nhỏ. Làm sao cô ấy lại có thể vừa đáng yêu vừa quyến rũ đến vậy? Tôi tin đạo diễn không nói sai, cô ấy chính là linh hồn của bộ phim.”

“Phim này càng hài hước ở đầu thì càng đau lòng ở cuối. Biên kịch thật quá nhẫn tâm, tại sao không thể cho cô phù thủy nhỏ của chúng tôi một cái kết đẹp? Đêm nay tôi chắc sẽ mất ngủ nổi.”

“Ôn Thời đúng không? Cô ấy là một diễn viên tuyệt vời. Nhân vật trong phim và cô ấy ngoài đời như hai người hoàn toàn khác nhau, nhưng chính cô ấy đã thổi hồn cho nhân vật phù thủy nhỏ!”

“Thú thật, ban đầu tôi không đánh giá cao một bộ phim không có kỹ xảo, không có dàn diễn viên mạnh. Nhưng phim này thực sự khiến tôi bất ngờ, nó giúp tôi cảm nhận lại vẻ đẹp nguyên thủy của điện ảnh. Đây chắc chắn là bộ phim yêu thích nhất năm nay của tôi, và phù thủy nhỏ cũng là nhân vật tôi yêu thích nhất!”

“Xem xong chỉ muốn hỏi, có phần hai không? Có thể làm thêm một phần cho cô phù thủy nhỏ của chúng tôi không?”

Sự thay đổi thái độ đầy "nịnh nọt" của truyền thông nước ngoài và những lời khen ngợi cuồng nhiệt của khán giả như một cái tát mạnh vào mặt những kẻ chê bai Ôn Thời trong phòng livestream.

[Tiếp tục chửi nữa đi, sao giờ im re rồi? Nhìn đi, rốt cuộc ai mới là người "l**m"?]
[Quả nhiên sức hút của “bình hoa” là không ai cưỡng lại được!]
[Đừng quan tâm mấy kẻ chê bai nữa. Tôi chỉ muốn biết khi nào phim chiếu ở nội địa thôi!]
[Tại sao trong nước không có buổi chiếu sớm chứ? Bây giờ tôi thực sự sốt ruột không chịu được.]
[Mọi người ơi, trailer ra rồi kìa! Nhanh vào xem!]

Trong phần bình luận, có người hét lên, mọi người lập tức ùa sang Weibo.

Tài khoản chính thức mới đăng ký của Kẻ Trộm Chuyên Nghiệp đã phát hành trailer phim.

Mở đầu trailer là cảnh vài tên trộm đột nhập vào bảo tàng. Sau đó, những hình ảnh tua nhanh lần lượt giới thiệu về từng nhân vật:

Một “tên cướp” bị bà cô lớn tuổi đuổi đánh vì cướp đồ của bà.

Một “tên trộm chuyên nghiệp” bị chú chó Teddy rượt đuổi khắp phố.

Một hacker “đỉnh cao” xâm nhập nhầm vào hệ thống cửa hàng bên cạnh ngân hàng mục tiêu, rồi ngồi xem phim gia đình suốt nửa tiếng, khóc lóc thảm thiết, trong khi đồng bọn bị bắt hết.

Chỉ cần nhìn tựa đề Kẻ Trộm Chuyên Nghiệp, hiệu ứng hài hước đã rõ ràng.

Ba tên trộm vụng về hợp thành một nhóm, hùng hổ đột nhập bảo tàng. Nhưng trước khi chạm tay vào đồ vật của Pharaoh, họ vô tình làm vỡ một chiếc bình sứ Đông Phương.

Một làn khói kỳ lạ bốc lên từ những mảnh sứ vỡ. Cả ba người sợ hãi ôm chầm lấy nhau, gần như chết đứng. Khi khói tan đi, một cô gái xinh đẹp mặc Hán phục, đang ngồi lơ lửng, ngáp nhẹ một cái.

Cô mở mắt lười biếng, buông lời lãnh đạm:
“Nói đi, các ngươi muốn điều ước gì?”

Sau đó là những cảnh phim xen kẽ: sa mạc miền Tây, con đường quốc lộ, một chiếc xe cổ, cùng vô số hình ảnh ba tên trộm bị phù thủy nhỏ chơi khăm đến mức khốn khổ. Cảnh họ bị trói chung, vừa cầu xin vừa khóc lóc với cô phù thủy tạo nên những tình huống cười bể bụng.

[Xem ra rất buồn cười, tôi muốn ra rạp ngay!]
[Oa, Ôn Thời nói tiếng Trung kìa, Hán phục trông cũng rất chuẩn, đúng chất Hoa Quốc luôn. Có hứng thú rồi đấy!]
[Chỉ mới trailer thôi mà tôi đã cười không ngừng. Đến rạp chắc cười xỉu luôn quá!]

Trailer ngắn đã khiến mọi người tràn đầy mong đợi. Nhiều người tuyên bố nhất định phải đi xem.

Sau đó, tài khoản chính thức còn tung ra các hình ảnh trang phục và hậu trường quay phim, càng làm khán giả háo hức hơn bao giờ hết.
 
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 208: Một đêm thành sao, doanh thu phòng vé tăng vọt



Giữa lúc dư luận trên mạng đang bùng nổ, khán giả thì tràn đầy mong đợi, Ôn Thời cùng Giang Trì Ấp đang trên đường ra sân bay.

Ôn Thời vừa xem đoạn video tại hiện trường sau khi mình rời đi, thấy cảnh các phóng viên vò đầu bứt tai, cô không nhịn được cười khúc khích.

“Em chạy về nước thế này, cứ chờ Joe tìm em tính sổ đi.” Giang Trì Ấp nhìn cô, cười nói.

Ôn Thời liếc anh một cái:
“Em chưa tìm anh ta tính sổ đã là may rồi. Còn muốn phỏng vấn em? Em phải để bọn họ ngay cả sợi lông cáo của em cũng không đụng tới được!”

“Lông cáo sao?” Giang Trì Ấp cười, nhìn cô đầy ý trêu chọc.

Ôn Thời chun mũi với anh, nhưng cũng không phản bác, lại tiếp tục lướt xem bình luận và cười hả hê.

Về nước, khi danh tiếng của cô ở nước ngoài lan rộng, những kịch bản gửi đến tay Tiểu Mạnh ngày càng nhiều.

Ôn Thời đã rảnh rỗi khá lâu, giờ cũng đến lúc nhận một dự án. Cô ngồi xuống, cẩn thận đọc kịch bản.

Đúng lúc này, bộ phim Kẻ Trộm Chuyên Nghiệp được công chiếu đồng thời tại cả Hoa Quốc và các quốc gia phương Tây.

Dù các cuộc thảo luận trên mạng rất sôi nổi, vẫn có không ít người nghi ngờ về doanh thu phòng vé. Họ cho rằng, có quá nhiều phim gây sốt qua trailer nhưng lại gây thất vọng khi ra mắt, kỳ vọng càng cao thì thất vọng càng lớn.

Nhưng Kẻ Trộm Chuyên Nghiệp đã phá tan mọi nghi ngờ. Doanh thu ngày đầu tiên đạt hơn 20 triệu, ngày thứ hai vượt mốc 100 triệu, và tiếp tục tăng vọt.

Joe, Andre, và những người khác cũng đến Hoa Quốc, cùng Ôn Thời thực hiện các buổi quảng bá tại một số rạp chiếu phim.

Bộ phim kinh phí thấp này đã tạo nên một cơn sốt tại nội địa, doanh thu suýt soát các bộ phim siêu anh hùng đình đám khác, khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên.

“Có gì lạ đâu? Như khán giả nước ngoài đã nói, bộ phim này đưa câu chuyện về đúng bản chất của nó, hài hước thì thuần túy hài hước. Có thể nhiều người thấy phim thiếu chiều sâu, nhưng chúng tôi chỉ cần vui vẻ là đủ. Thay vì châm chọc, các người nên tự hỏi tại sao mình không thể làm ra một câu chuyện hay và hài hước như vậy. Đừng cứ suốt ngày tìm cách ‘nâng tầm’!”

Điểm duy nhất khiến khán giả thấy tiếc nuối, có lẽ là cái kết của bộ phim.

Trong phim, cô phù thủy nhỏ là một phù thủy mang đậm bản sắc phương Đông. Họ có khả năng “vũ cầu thần” tham gia vào các nghi thức cầu phúc và tế lễ của hoàng gia, với nhiệm vụ quan trọng nhất là cầu mưa.

Phù thủy nhỏ bị phong ấn vào chiếc bình sứ vì không thể cầu được cơn mưa, trở thành vật hiến tế cho thần mưa. Để linh hồn cô có thể bảo vệ gia tộc đời đời, họ đã phong ấn cô mãi mãi.

Mục đích giúp đỡ nhóm trộm của cô là để giải phong ấn, và cách duy nhất để làm điều đó là cầu được một cơn mưa.

Cuối cùng, nhờ dự báo thời tiết, nhóm trộm biết được ngày mai sẽ có mưa tại Los Angeles, nơi trung bình chỉ có 35 ngày mưa mỗi năm. Cô phù thủy nhỏ đã nhảy điệu “vũ cầu mưa” trong sa mạc.

Dưới cơn mưa như trút, cô ngẩng mặt lên, nở một nụ cười rạng rỡ và thuần khiết. Bóng dáng cô dần tan biến trong màn mưa.

Nhiều khán giả, giống như các tên trộm trong phim đã khóc nức nở. Nhưng ai cũng biết rằng, đây là cái kết tốt nhất cho cô phù thủy nhỏ. Linh hồn bị giam cầm hàng ngàn năm của cô cuối cùng cũng được tự do.

Đây cũng là sức hút đặc biệt của bộ phim. Dù không miêu tả trực tiếp sự hoành tráng của các nghi thức tế lễ thời cổ nhưng từng câu chữ như đều gợi lên điều đó. Không cố tình phô bày văn hóa Hoa Quốc, nhưng lại khiến khán giả không thể không muốn tìm hiểu thêm.

“Cô phù thủy nhỏ xinh đẹp, đáng yêu, thuần khiết mà tàn nhẫn, kỳ ảo nhưng cũng đời thường này đã cướp mất trái tim tôi!” – Như một bình luận của cư dân mạng nước ngoài, tất cả mọi người đều bị cuốn vào sức hút của cô phù thủy nhỏ.

Ôn Thời ở nước ngoài cũng nhờ đó mà một đêm thành sao. Tên tuổi cô được nhắc đến liên tục trong giới điện ảnh, nhưng việc cô luôn từ chối mọi lời phỏng vấn của truyền thông lại khiến cô càng thêm bí ẩn, như thể cô thực sự là một phù thủy bước ra từ thế giới phép thuật.

Các fan hâm mộ của Ôn Thời không thể làm gì hơn ngoài việc vượt tường lửa để theo dõi thần tượng ở Hoa Quốc, mang thông tin của cô lan sang nước ngoài.

Bộ phim công chiếu được hai tháng, cuối cùng rút khỏi rạp với doanh thu 2 tỷ NDT. Dù không sánh được với nhiều bom tấn, nhưng thành tích này vẫn được xem là rất ấn tượng.

Chưa kể, bộ phim còn đạt doanh thu gần 600 triệu USD trên toàn cầu, một con số xếp vào hàng đầu quốc tế.

Nhờ vậy, Ôn Thời không chỉ nhận được nhiều kịch bản từ các đạo diễn trong nước mà còn có cả lời mời thử vai từ vài đạo diễn quốc tế.

Tuy nhiên, trải nghiệm lần này ở nước ngoài không mấy vui vẻ, Ôn Thời cũng không có ý định tiến quân quốc tế. Hơn nữa, trong nước hiện nay có không ít đạo diễn giỏi và kịch bản hay, cô cho rằng nếu muốn vươn ra quốc tế, có thể mang tác phẩm nội địa ra giới thiệu, không nhất thiết phải đến Hollywood.

Huống hồ, hầu hết các đạo diễn quốc tế chỉ mời cô làm "bình hoa" trang trí, không có kịch bản nào thực sự xuất sắc. Vì vậy, cô lập tức nhờ Tiểu Mạnh từ chối tất cả.

Trong số những kịch bản gửi đến, cô nhanh chóng tìm được một tác phẩm ưng ý: một bộ phim thuộc thể loại trinh thám.

So với các đạo diễn nổi tiếng mà cô từng hợp tác, đạo diễn của bộ phim này chỉ là một người mới vào nghề. Việc gửi kịch bản đến Ôn Thời thực ra chỉ là "ném đá dò đường." Khi Ôn Thời nhờ Tiểu Mạnh gọi điện phản hồi, họ thậm chí còn tưởng là trò lừa đảo và trực tiếp chặn số.

Không còn cách nào khác, Ôn Thời đành phải tự mình gọi điện.

Đầu dây bên kia dường như đang ăn gì đó. Khi nghe cô nói mình là Ôn Thời, không biết họ phun ra thứ gì, sau đó ho khan dữ dội, cuối cùng nén giọng hỏi:
“Không đùa chứ?”

“Bạn có thể thêm WeChat của tôi để kiểm chứng.” Ôn Thời cười đáp.

Nghe vậy, đối phương lập tức đồng ý.

Cuộc gọi video được kết nối, hiện ra là một cô gái trẻ, gương mặt non nớt, trông như vừa tốt nghiệp đại học. Ôn Thời nhất thời không biết rốt cuộc ai đang lừa ai.

Khi thấy đúng là Ôn Thời thật, cô gái bên kia vui mừng khôn xiết:
“Em là Lưu Tranh. Ôn lão sư, em cũng là fan của chị! Nhận được điện thoại của chị, em xúc động muốn khóc luôn!”

Sau vài câu xã giao, Ôn Thời vào thẳng vấn đề:
“Chị rất thích kịch bản của em, muốn được tham gia.”

Lưu Tranh nghe xong lại càng kích động, nói năng lộn xộn, cuối cùng khuôn mặt hiện lên vẻ khó xử:
“Em... em vẫn đang cố gắng kêu gọi đầu tư, có lẽ sẽ chưa thể bấm máy sớm, sợ làm lỡ thời gian của Ôn lão sư.”

“Chị có thể đầu tư.” Ôn Thời cười nói: “Chị nổi tiếng trong giới là thích ném tiền làm phim mà.”

“Thật sao? Chị sẵn sàng đầu tư cho em ư?”

“Đương nhiên. Em chuẩn bị một bản kế hoạch chi tiết gửi cho người đại diện của chị. À, nhưng trước hết em phải gỡ cậu ấy ra khỏi danh sách chặn đã.”

Gần đây, Giang Trì Ấp bận rộn với công việc công ty, nghe tin Ôn Thời thích kịch bản này, anh hỏi:
“Tiền của em đủ không? Có cần anh đầu tư thêm không?”

“Anh xem thường em à.” Ôn Thời hừ nhẹ: “Số tiền em đầu tư đều đang sinh lời, cuối năm còn có thêm một khoản chia lớn. Chưa kể khoản chia doanh thu từ Cuộc Sống Thân Yêu cũng đã về, chưa chắc anh lấy ra được nhiều tiền mặt như em đâu.”

“Nhưng nếu anh tin vào mắt nhìn của em, cũng có thể đầu tư. Có tiền thì mọi người cùng kiếm.”

Giang Trì Ấp đang xem kịch bản, nghe vậy ngẩng đầu lên:
“Vậy anh có thể góp cổ phần bằng diễn xuất không?”
 
Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi
Chương 209: Thích làm bạn trai



Đề xuất của Giang Trì Ấp khiến Ôn Thời hơi ngạc nhiên. Trước đây, trong dự án Kẻ trộm chuyên nghiệp, Joe cũng từng mời anh tham gia một vai khách mời nhưng anh đã từ chối.

“Em cứ tưởng anh muốn nghỉ ngơi một thời gian.” Ôn Thời nghiêng người nhìn kịch bản, hỏi: “Có vai nào hấp dẫn anh sao?”

Kịch bản này có nhân vật nữ chính là một kẻ giết người hàng loạt, đồng thời là chuyên gia tâm lý tội phạm của đội cảnh sát. Cô thường tìm kiếm mục tiêu từ các nghi phạm trong đội và thực hiện những "phiên tòa công lý" theo cách của mình.

Trong các vai nam, nổi bật nhất là vai đội trưởng đội hình sự (nam chính) và pháp y (nam phụ).

“Anh định đến bắt em à?” Ôn Thời cười, ánh mắt cong cong nhìn anh.

Giang Trì Ấp cũng mỉm cười, cúi xuống hôn lên trán cô, rồi chỉ vào kịch bản:
“Không, anh muốn làm bạn trai của em, cùng em trở thành đồng phạm.”

Nghe vậy, Ôn Thời liền nhớ ra nhân vật bạn trai của nữ chính: một pháp y thứ hai. Anh ta đã âm thầm xóa bỏ nhiều bằng chứng bất lợi cho nữ chính, một nhân vật tuy không nổi bật nhưng lại ẩn giấu rất sâu. Sau cùng, khi bị nam phụ phát hiện ra chứng cứ quan trọng, anh ta cố gắng giết nam phụ nhưng bị bắt.

“Anh thích nhân vật này, hay thích làm bạn trai của nhân vật nữ chính?” Cô nhướn mày nhìn Giang Trì Ấp.

Giang Trì Ấp lại hôn lên trán cô, đáp lại bằng một câu hỏi:
“Em nói xem? Anh còn chưa có danh phận, lẽ nào lại để người khác diễn vai bạn trai của em?”

Giọng anh bình thản, nhưng sự ghen tuông trong lời nói dường như có thể xé rách bầu trời.

Ôn Thời cảm thấy buồn cười, ngẩng đầu hôn lên trán anh một cái, trêu chọc:
“Ôi chao, Giang lão sư của chúng ta tủi thân rồi!”

Thấy cô vẫn chưa chịu nhận lời, Giang Trì Ấp trong lòng hối hận không thôi. Biết vậy, lúc trước đã không nói câu "tất cả nghe theo ý em."

Tự mình nói ra, không thể tự tát vào mặt mình, anh chỉ có thể tìm cách "trả đũa" từ chỗ khác.

Giang Trì Ấp đặt kịch bản lên bàn trà, xoay người, trực tiếp đè Ôn Thời xuống sofa...



Khi Lưu Tranh gửi kế hoạch dự án lên, Ôn Thời xem qua và phát hiện cô ấy rất có đầu óc. Các hạng mục ngân sách được lập rõ ràng, minh bạch.

Đây là lần đầu tiên Ôn Thời tự mình đầu tư vào một dự án. Để chắc chắn, cô còn nhờ Giang Trì Ấp đánh giá, xác nhận rằng ngân sách nằm trong phạm vi hợp lý. Sau đó, cô giao Tiểu Mạnh phụ trách trao đổi với nhóm của Lưu Tranh.

Lưu Tranh không làm việc một mình, cô ấy hợp tác với vài người bạn cùng thành lập nhóm dự án. Ngoài việc đầu tư tiền, Ôn Thời gần như không cần lo lắng gì, rất nhẹ nhàng.

Khi bộ phim này vẫn còn trong giai đoạn chuẩn bị, khâu hậu kỳ của Thiên Khải cũng đã hoàn tất và nhanh chóng bước vào giai đoạn quảng bá trước khi ra rạp.

Lâu lắm rồi, Ôn Thời và Giang Trì Ấp mới cùng xuất hiện trước giới truyền thông.

Trước đây, truyền thông vẫn xem Ôn Thời là một diễn viên trẻ triển vọng, nhưng giờ đây, cô đã nắm trong tay doanh thu phòng vé toàn cầu hơn 40 tỷ NDT, trở thành ngôi sao hạng A không thể bàn cãi, thậm chí ở cả tầm quốc tế.

Bộ phim mới của Ôn Thời chuẩn bị ra mắt, fan quốc tế cũng rất mong đợi. Thiên Khải chưa chính thức có động thái gì nhưng đã nhận được lời mời tham dự một số liên hoan phim quốc tế lớn. Ngay cả Tầm Tiên Lộ, một bộ phim rõ ràng phù hợp hơn với thị trường nội địa, cũng nhận được sự chú ý đáng kể.

Nhiều người ca ngợi rằng Thiên Khải và Tầm Tiên Lộ thật may mắn, bởi dù chất lượng chỉ ở mức trung bình, nhưng với sức ảnh hưởng của Ôn Thời, cô vẫn có thể kéo doanh thu bay cao.

Thiên Khải vốn dĩ có tham vọng tiến ra quốc tế. Được tham dự liên hoan phim nước ngoài đã là một bước tiến lớn, nhưng cuối cùng, bộ phim thậm chí còn được phát hành đồng thời tại Hoa Kỳ.

Ngay cả truyền thông nước ngoài cũng đưa tin trang nhất với tiêu đề:
“Phù thủy phương Đông dẫn dắt phim Hoa Quốc tấn công thị trường Mỹ.”

Hoạt động quảng bá không chỉ diễn ra trong nước mà còn mở rộng ra nước ngoài.

So với lần trước khi thảm đỏ vắng lặng không ai chú ý, lần này Ôn Thời khoác tay Giang Trì Ấp xuất hiện, vừa bước ra đã được chào đón bởi ánh đèn flash rực rỡ như ban ngày cùng tiếng reo hò của người hâm mộ.

Ánh đèn flash sáng đến mức Ôn Thời phải giơ túi xách lên che, nhìn các fan đang hò hét cuồng nhiệt, cô mới thực sự cảm nhận được sự nổi tiếng của mình tại Mỹ.

Điều khiến cô buồn cười là giữa đám đông, vẫn có fan nước ngoài gọi cô là “bình hoa.”

Thật đúng là thích nghi văn hóa địa phương quá nhanh rồi.

Khi bước đến giữa thảm đỏ, Giang Trì Ấp đột nhiên buông tay Ôn Thời, đặt tay nhẹ lên eo cô và đẩy cô lên phía trước. Sau đó, anh lùi lại vài bước.

Ôn Thời nhất thời không hiểu ý, quay đầu lại nhìn anh. Nhìn thấy bàn tay anh hơi đưa về phía trước, cô lập tức hiểu rõ.

Anh muốn cô tự mình tận hưởng khoảnh khắc vinh quang này.

Ôn Thời mỉm cười nhẹ nhàng với anh, rồi quay đầu nhìn về phía truyền thông, dáng vẻ bình tĩnh, xinh đẹp và tao nhã.

Khoảnh khắc này được truyền về trong nước, khiến các fan của cặp đôi phấn khích như đang ăn mừng năm mới.

[A a a, Ấp ca của chúng ta thật sự quá dịu dàng!]
[Ngọt quá đi mất!]
[Ấp ca đúng là yêu cô ấy thật nhiều!]
[Đây đúng là một khoảnh khắc huyền thoại!]
[Tôi thật sự quá yêu rồi, CP của tôi chính là cặp đôi ngọt ngào nhất thế giới!]

...

Tuy nhiên, Ôn Thời không nán lại trên thảm đỏ quá lâu. Mặc kệ truyền thông kêu gọi thế nào, cô khoác tay Giang Trì Ấp và rời đi ngay sau đó.



Mang theo tác phẩm của mình quay trở lại Los Angeles, Ôn Thời cuối cùng cũng có thái độ hòa nhã hơn với các truyền thông quốc tế, nhưng vẫn hạn chế thời gian phỏng vấn nhóm. Về phần phỏng vấn độc quyền, cô chỉ thẳng thừng từ chối.

Chiến dịch quảng bá ở nước ngoài chỉ diễn ra tại hai thành phố, sau đó hai người nhanh chóng quay về nước.

Buổi chiếu thử được sắp xếp tổ chức tại quê nhà.

Ôn Thời được xếp ngồi bên cạnh đạo diễn Chu, phía bên kia là Giang Trì Ấp, còn Tô Di Ninh ngồi ở phía bên của đạo diễn Chu.

Phòng chiếu nhanh chóng chìm vào bóng tối, màn hình lớn sáng lên.

“Thiên Khải” được ra mắt nhanh hơn so với kỳ vọng của nhiều người, nhưng chất lượng lại không hề giảm sút. Khi một thành phố đêm với phong cách cyberpunk chân thực dần hiện lên trên màn hình, hầu như không ai không bị cuốn hút vào trong đó.

Hiệu ứng đặc biệt được thực hiện vô cùng chân thực, sử dụng công nghệ 3D tiên tiến nhất. Vì vậy, khi cảnh Ôn Thời đứng trong khung cửa kính, dáng vẻ chậm rãi chuyển động xuất hiện trên màn ảnh, cảm giác như cô đang ngay trước mắt, tạo nên một cú sốc thị giác khổng lồ khiến khán giả tại hiện trường đồng loạt hít một hơi lạnh.

Đến cảnh cô bị treo lơ lửng dưới ánh trăng, thậm chí có người không kìm được thốt lên:
“Ôi trời!”

Đây là lần đầu tiên Ôn Thời được xem bản hoàn chỉnh của bộ phim. Dù đã biết trước cốt truyện, nhưng sự hoành tráng của câu chuyện vẫn khiến cô đắm chìm. Tuy nhiên, điều khiến cô chú ý hơn chính là Giang Trì Ấp.

Từ cảnh đầu tiên khi hai người gặp nhau, cô đã không ngừng cảm thán trong lòng về diễn xuất tuyệt vời của anh.

Mỗi lần đến cảnh hai người đối mặt, ánh mắt giao nhau, cô lại không khỏi kinh ngạc:
‘Nhìn thêm lần nữa vẫn thấy chấn động! Không thể không nói, Giang Trì Ấp đúng là một vị thần trong diễn xuất!’

Đến những cảnh cận mặt của anh, cô càng không kìm được lòng mình:
‘Gương mặt này đúng là sinh ra để xuất hiện trên màn ảnh lớn! Biểu cảm chính xác đến hoàn hảo, thật sự quá tuyệt vời!’

Đến những cảnh hành động, cô nhịn không được huýt sáo trong lòng:
‘Ồ, cơ bắp ở đùi anh ấy thật sự bùng nổ! Nhìn xuyên qua cả lớp quần cũng thấy rõ từng đường nét. Lần tới mình phải sờ thử mới được!’

Giang Trì Ấp ngồi bên cạnh cô, lắng nghe những suy nghĩ không ngừng bật ra trong đầu cô, khiến anh không tài nào tập trung vào bộ phim. Nếu có ai để ý, họ sẽ phát hiện tai anh đỏ lên suốt cả buổi chiếu.

Đến câu cuối cùng, anh không thể chịu nổi nữa, đưa tay chống trán, bật cười không thành tiếng.

“Ai mà chịu nổi chứ!”

Bộ phim đối với anh dường như kéo dài bất tận. Anh chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây để có thể thực hiện mong muốn của cô: cho cô sờ thỏa thích trong tối nay!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back