Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 160: Chương 160



Buổi tối trở về nếu như không phải quá muộn, cũng sẽ đến gõ cửa cô, thật ra cũng không có chuyện đứng đắng gì, chỉ tìm chút đấu võ mồm, cứ như có thể khiến cho tiêu trừ mệt mỏi cả một ngày, dù sao tiễn Đường Noãn anh cũng có thể ngủ ngon. Hôm nay Đường Noãn và Quý Vân cùng kiểm tra tiến độ dự án ở nhà Lý Thu Thu.

Quý Vân chòng ghẹo Đường Noãn: "Diệp tổng trở về đúng là không giống mà, mỗi ngày đều tinh thần phấn chấn.”

Đường Noãn trợn trắng mắt một cái: "Mỗi ngày đều tức giận, cậu xem có tinh thần hay không?”

Quý Vân không có cách nào tưởng tượng: "Chắc chắn anh ta tức giận cậu chứ không phải cậu tức giận anh ta sao?”

Đường Noãn nghĩ đến sáng nay anh ăn hết hai chân gà ngâm ớt cuối cùng mà Đường Kim Hâm ướp cho cô, vẫn tức giận như cũ: "Ha ha, đừng bị biểu hiện bên ngoài của anh ta lừa gạt, cái tên hèn hạ kia.”

Lý Thu Thu sâu kín nói: "Nhà tớ không nuôi chó, xin đừng tùy ý rải thức ăn cho chó.”

Quý Vân tiếc nuối: "Ai, một mặt khác của Diệp đại thiếu gia cũng chỉ có cậu mới có thể thấy được.”

Nói đến đây, cô ấy lại tinh thần phấn chấn lấy điện thoại ra:"Nhắc đến thức ăn cho chó, Đường Noãn xem như tiểu vu gặp đại vu.”

"Tới xem, Diệp Nhị và Giang Miểu hôm nay công nghiệp Đường Tinh là cái gì?”

Thì ra ba ngày trước, Diệp Thù Thần và Giang Miểu rêu rao về nước. Trước đó Giang Miểu bị ép rời khỏi làng giải trí, sau đó đã bị nhà họ Giang gia đưa ra nước ngoài, lúc ấy Diệp Thù Thần lập tức đuổi theo, không nghĩ tới cách nhau hơn hai tháng, hai người đã ném hai quả b.o.m vào trong vòng tròn. Đương nhiên quả thứ nhất chính là Diệp Thù Thần là che giấu thân phận đại gia, chuyện thứ hai là, đương nhiên là Diệp Thù Thần và Giang Miểu cùng trải qua gian nan ở nước ngoài với nhau. Hai người tay trong tay bước xuống từ máy bay riêng, bị người ta chụp lại đăng lên nhóm "liên minh những ông bố lo lắng".

Dáng người của Diệp Thù Thần thon dài cùng một bộ áo gió màu đen, vẫn là bộ dáng côn đồ kia, chỉ là nhìn Giang Miểu ở bên cạnh, ánh mắt thâm tình chân thành. Giang Miểu ngược lại thay đổi rất nhiều, gần hơn trước một chút, mặt mày bớt đi vài phần ngây thơ, nhiều hơn mấy phần cứng cỏi, nhìn Diệp Thù Thần cười cực kỳ ngọt ngào. Quý Vân vừa lật tin tức trong nhóm, vừa nhắc tới bức ảnh kia: "Góc độ này, rõ ràng không phải do người qua đường chụp. Lúc ấy tớ cứ tưởng chỉ là rêu rao tuyên bố về nước một chút, không nghĩ tới bọn họ trực tiếp khoa trương yêu đương, rải cơm chó khắp nơi không cần tiền.”

“Cmn, hôm nay đi chọn nhẫn.”

Lý Thu Thu và Đường Noãn tò mò tiến lại gần, trong ảnh, trong cửa tiệm trang sức nhà K, Diệp Thù Thần và Giang Miểu thân mật cùng nhau lật xem sách ảnh, ánh mắt hai người nhìn nhau, trong không khí cứ như đều là bong bóng màu hồng ngọt ngào, có rất nhiều người trong nhóm hỏi có phải bọn họ sắp đính hôn không.

Quý Vân không nhịn được chửi bới: "Nhà K tốt xấu gì cũng là thương hiệu trang sức hàng đầu đi, có thể không có phòng VIP sao? Hết lần này tới lần khác để người trong giới gặp phải. Kỹ thuật chụp ảnh của đối phương còn tốt như thế.”

Lý Thu Thu lật tin tức nói: "Lúc này bọn họ quả thật rêu rao một chút sẽ tốt hơn, nếu như khiêm tốn mà nói, Diệp tổng, Diệp Nhị và Giang Miểu đều sẽ bị nghị luận, đặc biệt là Giang Miểu.”

Giang Miểu một lòng mê luyến Diệp Thù Yến thậm chí không tiếc dùng thủ đoạn đê tiện chen chân vào tình cảm của người khác cuối cùng lại trở thành bạn gái của em trai Diệp Thù Yến. Loại chuyện kịch tính này ở mức độ nào đó còn khiến người ta chú ý hơn cả Diệp Thù Thần là một ông trùm bí ẩn.”

Nhưng nếu khoang trương mà nói, mọi người nghị luận sẽ là Diệp Thù Yến và Đường Noãn.”

Đúng thật giống như Lý Thu Thu nói, sau khi Diệp Thù Thần và Giang Miễu về nước ân ái khắp nơi, trong nhóm gần như ngày nào cũng có tin tức bọn họ đi đâu, làm gì: Diệp Thù Thần kiên nhẫn đi dạo phố với Giang Miểu, ánh mắt đầy kinh diễm xem cô ta thử quần áo, cùng cô ta đi leo núi, vẻ mặt quan tâm cưng chiều. Hai tháng trước còn công tử đào hoa bây giờ trong mắt chỉ còn lại một người phụ nữ, khi công tử đào hoa đồng ý dừng lại chờ một người, mị lực của đối phương không thể nói là không lớn.

Nhìn nhiều, mọi người bắt đầu cảm thấy, lúc trước Giang Miểu chỉ là yêu nhầm người, bây giờ cô ta khổ tận cam lai, vẫn là người khiến những người phụ nữ này hâm mộ.

Trái lại, Đường Noãn lúc trước còn khiến người ta cảm thấy mệnh tốt hình như cũng chỉ như vậy: là vị hôn thê của Diệp đại thiếu thì thế nào?

Cả ngày ngoài công việc cũng là công việc, có thể tự mình chọn quà cho cô sao? Sẽ cùng cô đi mua sắm sao?

Phải biết phụ nữ kết hôn, như người uống nước, ấm áp hay không tự mình biết, so với có tiền có thế, săn sóc và làm bạn mới càng khiến cho người ta hạnh phúc.

Ngay cả chỗ duy nhất mạnh hơn Giang Miểu, bây giờ cũng không chắc chắn được.

Lúc trước Diệp Thù Yến bởi vì Đường Noãn và nhà họ Giang gia trở mặt, cho nên vẫn luôn lo lắng dự án hợp tác lớn gần 5 tỷ của nhà họ Giang: Diệp Chính Hồng muốn nhận, nhưng dự án lớn như thế không có cách nào vòng qua Diệp Thù Yến, cũng không phải Diệp Thù Yến không đồng ý, mà là nhà họ Giang không muốn để Diệp Thù Yến chiếm tiện nghi.

Dù sao bọn họ ngoại trừ nhà họ Diệp, còn có những lựa chọn khác.

Nhưng bây giờ Diệp Thù Thần không phải là tên ăn chơi trác táng, lại muốn kết hôn với nhà họ Giang, hoàn toàn có thể. Đương nhiên nhận hạng mục này, cùng lắm thì lần nữa lập một đội ngũ cho Diệp Thù Thần. Nếu Diệp Thù Thần thật sự có thể làm được, như vậy nhà họ Giang sẽ càng ngày càng nâng đỡ anh ta hơn. Hơn nữa trưởng bối nhà họ Diệp thiên vị, tương lai nhất định sẽ đụng mặt Diệp Thù Yến thanh danh vang dội, cuối cùng tập đoàn Diệp thị rốt cuộc sẽ là của ai, thật đúng là khó nói. Quý Vân nói: "Ngoại trừ lý do này, còn có một cái sợ chính là tạo thế cho Diệp Thù Thần.”

“Diệp đổng không phải muốn tổ chức một bữa tiệc chào mừng cho Diệp Thù Thần sao? Nghe nói mời bạn bè khắp nơi, nhà tụi tớ cũng nhận được thiệp mời.”

"Nghe bố tớ nói, gần đây Diệp đổng cả ngày trầm mình ở sân golf khoe khoang Diệp Thù Thần có năng lực với bạn bè cũ, kiêu ngạo không thôi.”

Đường Noãn nghe được câu này phản ứng đầu tiên chính là nhớ tới Thẩm Kim Hoa đánh giá Diệp Chính Hồng: Diệp đổng là một tên nói nhảm. Lý Thu Thu rõ ràng cũng nghĩ như vậy, chửi bới: "Không nói xấu Đường Noãn sao?”

Nói xong ba người liếc nhau, không nhịn được cười ha ha.

Cười xong, Lý Thu Thu lại hỏi Đường Noãn: "Chuyện này Diệp đại thiếu gia đã nhắc đến tới yến tiệc chào mừng của anh ấy chưa?”

Đường Noãn lắc đầu: "Diệp Thù Yến còn chưa nhắc tới, tớ cảm thấy không chừng là không đi, cũng không cần thiết.”

Đây cũng không phải là trường hợp bắt buộc phải tham dự, Diệp Chính Hồng vì mở đường cho Diệp Thù Thần, người mời vừa tạp nham vừa nhiều, đối với Diệp Thù Yến mà nói đều là lãng phí thời gian, huống hồ nói không chừng Diệp Chính Hồng còn không muốn để cho Diệp Thù Yến đi. Dù sao quan hệ giữa Diệp Thù Yến và Diệp Thù Thần cũng không tốt, anh đi thứ nhất rất dễ để cho mọi người chê cười, thứ hai anh đi sẽ cướp mất danh tiếng của Diệp Thù Thần, trong giới có thể nói chút cảm tình, nhưng khi thực sự liên quan đến công ty, vẫn là lợi ích lên cao nhất.

Cho dù Diệp Thù Thần có tiềm lực, nhưng trước mắt cũng chỉ là hậu bối chờ quan sát, dù sao những chuyện ở nước ngoài vẫn chỉ là lời đồn, mà Diệp Thù Yến là người xác định có thể tạo ra giá trị.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 161: Chương 161



Quý Vân cảm thán nói: "Tớ còn tưởng cậu muốn đến cơ?”

Loại náo nhiệt này cô ấy nhất định sẽ tham dự. "Nhưng mà cậu không đi cũng tốt, Giang Miểu khẳng định cũng sẽ tham gia, đến lúc đó nói không chừng lại muốn lấy cậu làm tổ đối chiếu.”

Cô ấy chỉ vào Diệp Thù Yến dùng bộ dạng đau lòng dán băng cá nhân cho Giang Miểu trên màn hình điện thoại: "Diệp tổng nhà cậu ở phương diện này sợ không sánh bằng Diệp Nhị.”

Đường Noãn không khỏi nhăn mũi, trong lòng không phục, sao lại không thể so sánh được với người không có vẻ ngoài đẹp chứ? Diệp Thù Yến tuyệt đối sẽ không kém Diệp Nhị. Anh còn dỗ cô ngủ, còn nấu cháo cho cô.

Nhưng mà cô cũng không có quen kể chuyện giữa cô và Diệp Thù Yến, hơn nữa bọn họ bây giờ còn thiếu một chút.

Nghĩ tới đây, Đường Noãn vùi đầu phân tích số liệu, cô chẳng quan tâm nghị luận gì kia đâu, chờ đến khi thật sự tạo ra thành tích, tất cả sẽ biến mất.

Giống như Diệp Thù Yến, mấy người bọn họ dám nghị luận, nhưng buổi tối lúc về Đường Noãn lại nhận được thông báo của Diệp Thù Yến: "Chuẩn bị một chút, một tuần sau đi tham gia bữa tiệc chào mừng Diệp Thù Thần.”

Lúc đó Đường Noãn đang ngồi trên sofa nghiên cứu tư liệu diễn viên trên TV, Diệp Thù Yến tự mình mở cửa đi vào, không rõ anh từ lúc nào biết được mật khẩu của cô, hơn nữa còn không biết xấu hổ nhập dấu vân tay của mình vào. Đường Noãn không ngăn cản được, dứt khoát cho rằng anh không tồn tại.

Kết quả anh ngồi xuống bên cạnh cô đã ném một câu như vậy, Đường Noãn kinh ngạc quay đầu nhìn anh: "Chúng ta phải tham gia?”

"Ừm.”

Diệp Thù Yến gật gật đầu, đưa một xấp tư liệu cho cô: "Nhìn cái này thử."

Sau đó thuận thế tắt tất cả các soái ca trên TV đi.

Đường Noãn: "...”

"Anh ngây thơ thế?”

Diệp Thù Yến ý bảo cô nhìn tư liệu anh đưa: "Những thứ này mới không ngây thơ.”

Đường Noãn lật lật, phát hiện đều là tư liệu cơ bản của những người nắm quyền các nhà, còn có thanh niên cùng thế hệ, công ty tập đoàn làm gì, hạng mục trọng điểm là gì, còn có hướng phát triển chung. Cô nghi ngờ: "Đây là?”

Diệp Thù Yến nói: "Là danh sách khách mời yến tiệc chào mừng Diệp Thù Thần.”

Đường Noãn vẫn mờ mịt: "Có quan hệ gì với tôi chứ?”

Diệp Thù Yến đưa tay v**t v* mái tóc xõa sau đầu cô, anh hình như rất thích mái tóc của cô: "Đương nhiên có quan hệ, không phải nói tìm một địa điểm cho em?”

Đường Noãn nhớ tới đêm anh vừa đi công tác về đã nói với cô những lời này, lúc ấy cảm thấy rất buồn cười, bây giờ vẫn buồn cười như cũ: "Làm sao tìm?”

Diệp Thù Yến nghịch đuôi tóc cô: "Đường tổng, nếu em muốn đầu tư, đương nhiên phải mở rộng mối quan hệ, cha tôi cũng phí công sức như vậy tụ tập mọi người lại đây, không bằng đến tận dụng tối đa một chút.”

Để cô đi cướp quan hệ của Diệp Thù Thần, Đường Noãn có chút chần chờ: "Cái này có được không vây?”

Cô rất tin tưởng vào Diệp Thù Yến, nhưng mà Diệp Thù Yến đây là bảo cô tự mình lên.

Diệp Thù Yến nhìn cô: "Đường tổng, mấy năm trước Diệp Thù Thần hoang đường tất cả mọi người đều biết, cái gọi là bản lĩnh cũng là lời đồn mà thôi. Nhưng em chính là người kiếm được hơn một trăm triệu ở dưới mí mắt mọi người, vụ án tiếp thị kia đã truyền ra, đa số mọi người đều biết.”

Đường Noãn không khỏi nâng thắt lưng, cô vẫn rất kiêu ngạo về chuyện này.

Diệp Thù Yến cười cười: "Nhưng nhà họ Diệp bên kia còn không biết.”

Ánh mắt Đường Noãn sáng ngời, quả nhiên giống như Lý Thu Thu phân tích, nhà họ Giang không thể nào nói chuyện bọn họ bị cô hãm hại nói cho Diệp Chính Hồng. Mà đem chuyện bọn họ bị cô hãm hại nói cho Diệp Chính Hoành, mà người tiếp xúc với Diệp Chính Hồng vì cố kỵ mặt mũi nhà họ Giang, cũng không có khả năng tìm bọn họ nói.

Nói như vậy, cô suy đoán nếu mình đến yến hội, cho dù Diệp Chính Hồng không nói, Tôn Nghiên Thu vì lấy lòng Giang Miễu cũng sẽ dùng chuyện này để trào phúng cô, mà lúc đó bọn họ trắng trợn tuyên bố cô vô năng bại gia, vậy cô sẽ vả mặt bọn họ lại ở trước mặt bao người! Nhưng Đường Noãn nhìn tư liệu trong tay, vẫn không chắc lắm đối với chuyện cướp người.

Cuối cùng, Diệp Thù Yến sử dụng đòn sát thủ: "Nếu em không muốn đi, cứ từ từ tích lũy. Cũng không sao, cùng lắm thì tôi nuôi em.”

Vẻ mặt Đường Noãn rùng mình, ánh mắt kiên định: "Tôi đi!”

Diệp Thù Yến:"...”

Tâm trạng thực sự không thoải mái. Từ trước đến nay Đường Noãn là người đã quyết định thì sẽ dốc toàn lực ứng phó. Tuần tiếp theo, cô tận dụng tất cả thời gian rảnh rỗi để nghiên cứu tư liệu Diệp Thù Yến đưa cho.

Thật ra trong đó có không ít thứ cô đã biết, dù sao lúc đầu cô và Diệp Thù Yến đã định đặt chân vào giới này.

Cô muốn khiến cho mình có giá trị, hiểu được tình hình cơ bản của mỗi gia đình trong vòng tròn là bài học cơ bản. Chỉ là lúc đó địa vị bản thân gia đình Đường Thắng An không cao, bọn họ từ trước đến nay lại đi theo con đường lấy lòng nịnh bợ, cho nên phần lớn Đường Noãn hiểu là sở thích chủ nhân các nhà, thậm chí là chuyện xấu đời tư.

Nhưng tư liệu Diệp Thù Yến đưa cho cô đều là lịch sử phát triển của tập đoàn doanh nghiệp, làm thế nào để phát triển gia tộc, ở giữa gặp phải chuyện gì, người nắm quyền của đối phương đã làm gì, sắp xếp chiến lược như thế nào, có thành công, cũng có thất bại. Đường Noãn nghiên cứu trái lại còn rất hứng thú, kiến thức lý luận cô học được kết hợp với những trường hợp thực tế này có rất nhiều chỗ khiến cô hiểu rõ, có được không ít lợi ích.

Đường Noãn vốn dĩ cũng tràn đầy tự tin, kết quả hai ngày sau mỗi ngày Diệp Thù Yến đều chạy tới "dạy thêm" cho cô. Sau khi bổ túc Đường Noãn không khỏi chán nản. Diệp Thù Yến cùng lắm chỉ lớn hơn cô ba tuổi mà thôi, nhưng tầm nhìn và tri thức tích lũy lại khiến cho cô không theo kịp, trong lúc nhất thời khiến cho cô hoài nghi bản thân. Cho nên đến hôm yến tiệc hoan nghênh Diệp Thù Thần, cô bắt đầu âm thầm căng thẳng.

Diệp Thù Yến ngồi trên sô pha trong phòng khách chờ cô trang điểm xong, nhìn bộ dạng không yên lòng của cô cười nói: "Đừng nghĩ quá nhiều, em đã rất giỏi rồi, hôm nay tuyệt đối sẽ không có chuyện gì.”

Đường Noãn lẩm bẩm nói: "Nói nhẹ như vậy, anh đúng là đứng nói chuyện không đau lưng.”

"Tôi ngồi nói chuyện thắt lưng cũng không đau.”

Diệp Thù Yến nhấn mạnh, thắt lưng anh rất tốt. Đường Noãn không nhịn được lườm anh một cái, Diệp Thù Yến lại cười: "Được rồi, em không tin bản thân, cũng không thể không tin tôi chứ, thầy hay dạy ra trò giỏi, Diệp Thù Thần chỉ là có chút thông minh mà thôi, kém xa với em.”

Vừa nói còn tiến lên vuốt một sợi tóc bên tóc tai của cô ra sau. Đường Noãn vỗ tay anh: "Đừng náo nữa.”

Lại kéo tóc ra: "Người ta chính là như vậy.”

Diệp Thù Yến quan sát một chút: "Tôi cảm thấy để phía sau xinh hơn.”

Nói xong lại muốn đưa tay lên, Đường Noãn ngăn lại, hai người cứ như thế đánh nhau đến đây, chờ lúc ra khỏi cửa, trong lòng Đường Noãn cũng không còn nhiều căng thẳng nữa.

Thật ra Diệp Thù Yến nói rất đúng, cho dù cô không tin mình thì cũng có thể tin tưởng anh, anh giỏi như thế.

Diệp Thù Yến quay đầu nhìn cô một cái, lại không nhịn được đưa tay gạt hạt tua rua lên tóc cô theo thường lệ, khiến Đường Noãn trợn trắng mắt.

Hai người bọn họ tới không tính là rất sớm, hai người dù sao cũng là tới tìm vị trí, phải đủ giá, bên trong đương nhiên cũng phải đông đúc rồi, cho nên cho dù là tiệc chiêu đãi của Diệp Thù Thần, bọn họ cũng giống như áp trục thường ngày đến hiện trường.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 162: Chương 162



Lúc bọn họ vào cửa Diệp Chính Hồng đã kéo Diệp Thù Thần chuẩn bị lên đài phát biểu cảm ơn, nhìn thấy Diệp Thù Yến lông mày không khống chế được nhíu một cái, phía dưới rất nhiều người đều thấy rõ. Không ít người đều âm thầm thở dài, xem ra trận anh em tranh đấu nhà họ Diệp này là không cách nào tránh khỏi rồi, chỉ là bình thường đều là con cái muốn tranh, ba cực lực ngăn cản và hòa giải. Dù sao thì hao tốn bên trong đối với tập đoàn thật sự quá lớn. Giống như nhà họ Diệp này, ba đứng về phía mẹ kế trắng trợn ủng hộ con trai út đánh đẹp con cả cũng rất hiếm thấy.

Mà Diệp Thù Thần đứng bên cạnh Diệp Chính Hồng âm thầm thẳng sống lưng, lúc trước anh ta không muốn vì gia đình không hòa thuận mà nổi bật, nhưng lần này vì anh ta vì người mình yêu sẽ không nhượng bộ nữa.

Nghĩ tới đây, anh ta nhìn Giang Miểu ở bên cạnh, cô ta cứ như cũng không chú ý tới sự xuất hiện của bọn Diệp Thù Yến, ngửa đầu nở nụ cười ngọt ngào nhìn anh ta.

Trong lòng đều là anh ta.

Trong lòng Diệp Thù Thần mềm nhũn, đưa tay cầm lấy tay Giang Miểu, Miểu Miểu nói đúng, anh ta cũng là con trai nhà họ Diệp, mẹ anh ta mặc dù là vợ kế, nhưng cũng là cưới hỏi đàng hoàng có danh phận Diệp phu nhân đứng đắn, vì sao lại phải thấp hơn anh trai một cái đầu, bản thân anh ta có thể thấp hơn một đầu, vợ con của anh ta cũng phải vì thế mà thấp cả một đời sao?

Ánh mắt của Diệp Thù Thần kiên định nhìn Diệp Thù Yến, anh ta tuyệt đối sẽ không để cho người yêu của mình chịu một chút ủy khuất.

Nhưng Diệp Thù Yến cho dù là Đường Noãn cũng không nhìn anh ta, hai người cũng không có ý ồn ào đoạt chủ, mà khách sao đi theo như một vị khách.

Quản gia và đám người tránh ra đứng ở phía trước sân khấu, bà lão Diệp và Tôn Uyển Thu đều ở đây, gật gật đầu chào hỏi rồi ngẩng đầu nhìn sân khấu phía trước, chờ Diệp Chính Hoành nói chuyện.

Diệp Thù Thần khẽ nhíu mày, trong lòng không hiểu sao nghẹn khuất. Diệp Chính Hồng dù sao cũng là gia chủ của nhà họ Diệp trên danh nghĩa. Cảm xúc ông ta lộ ra ngoài chỉ là trong nháy mắt, rất nhanh đã lần nữa chỉ lý xong, lên đài phát biểu diễn văn. Thực tế thì cũng không có nhiều thứ muốn nói, Diệp Thù Thần về nước không giống Giang Miểu được tìm về lúc trước. Diệp Thù Thần vẫn luôn ở trong nước, tất cả mọi người cũng biết. Nhà họ Diệp có một đứa con trai thứ hai ham chơi, cho nên trọng điểm của Diệp Chính Hồng thật ra là giới thiệu thành tựu của Diệp Thù Thần.

Nhưng người Trung Quốc từ trước đến nay lấy khiêm tốn làm đức hạnh, ông ta cũng không tiện khoe khoang, chỉ cảm thán đứa con trai út ham chơi liêu lỏng trước kia đã lớn rồi. Đạt được thành tích mà ông ấy không thể tưởng tượng được vân vân. Tựa như là lời tâm sự của cha già, nhưng đã nói rõ chuyện của Diệp Thù Thần bảy tám phần. Đường Noãn nhìn vẻ mặt kiêu ngạo và tự hào của Diệp Chính Hồng, trong lòng không hiểu sao bỗng nhiên dâng lên một cỗ tức giận. Năm Diệp Thù Yến 20 tuổi đã tiếp nhận công ty, còn nhỏ hơn Diệp Thù Thần bây giờ 5 tuổi, gần như không có ngày nào ngừng nghỉ làm việc, trong vài năm ngắn ngủi giá trị của tập đoàn Diệp thị khổng lồ này đã tăng lên gấp đôi. Đây đã là thành tích khiến cho người ta thán phục, cũng không thấy Diệp Chính Hồng có chút kiêu ngạo hay biết ơn gì. Diệp Nhị cùng lắm chỉ là làm ra chút thành tích nho nhỏ, ông ta vui vẻ cũng thôi đi, vậy mà còn muốn để cho anh ta thay thế Diệp Thù Yến.

Chẳng lẽ ông ta cảm thấy Diệp Thù Yến vất vả mấy năm đều là đương nhiên sao. Diệp Thù Yến quay đầu nhìn Đường Noãn, đáy lòng dâng lên một cỗ cảm xúc không nói rõ, có chút chua xót, nhưng càng nhiều sung sướng hơn, nhưng mà còn có một chút an tâm, thì ra cảm giác được người ta đau lòng vô điều kiện tuyệt vời như vậy sao.

Anh giơ tay ôm lấy bả vai cô, cúi đầu cười khẽ bên tai cô: "Được rồi, đừng tức giận.”

Anh vốn muốn nói anh cũng không thèm để ý, tới bây giờ cũng chưa từng để ý, nhưng nghĩ đến cái gì lại đổi giọng, ngữ điệu sâu kín nói: "Dù sao tôi cũng quen rồi.”

Lại tỏ vẻ đáng thương!

Đường Noãn gần như lập tức nhìn ra mánh khóe của anh. Không có cái khác, gần đây anh cứ luôn nhằm về phía cô. Cô trừng mắt nhìn anh một cái, khẽ hừ nói:

"Anh bớt đi, không dùng được cái nàuy với tôi đâu.”

Nhưng thân thể cứ như tự có ý thức, nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay anh khoác lên, động tác rõ ràng an ủi.

Diệp Thù Yến không nhịn được cười lại gạt hạt tua rua trên đầu cô xuống, sao lại có người đáng yêu như vậy chứ?

Giang Miểu đứng bên sân khấu thoáng nhìn thấy cảnh này âm thầm cắn răng, cảm thấy Đường Noãn tuyệt đối là cố ý đến khiêu khích cô tô, nhìn thấy Diệp Thù Thần trên sân khấu vươn tay về phía cô ta, trong lòng cô khẽ động, đưa ra một quyết định.

Diệp Chính Hồng phát biểu chào mừng xong, Diệp Thù Thần với tư cách là nhân vật chính cũng đứng ra tỏ vẻ cảm tạ mọi người, sau khi nói xong lại không xuống đài mà là vươn tay với Giang Miểu đứng bên cạnh sân khấu: "Nhân lúc này, tôi còn có một chuyện muốn tuyên bố với mọi người.”

"Miểu Miểu.”

Anh ta thâm tình nhìn về phía Giang Miểu, Giang Miểu thẹn thùng lại ngọt ngào đi về phía anh ta, chờ cô đi tới trước mặt anh ta, Diệp Thù Thần đưa tay nắm lấy tay cô ta nói với mọi người: "Đây là bạn gái của tôi, Giang Miểu.”

Đường Noãn không nói gì, diễn ân ái cũng phải có giới hạn đi, loại trường hợp này chẳng lẽ không nên sau khi bắt đầu giao tiếp, anh ta dẫn cô ta đi giới thiệu xung quanh sẽ tốt hơn sao? Người khác chào đón bạn, nhưng bạn lại đi giới thiệu bạn gái mình là thế nào?

Nhưng mà Kim Vấn Hạ, người thân và bạn bè của nhà họ Giang đã dẫn đầu vỗ tay, rõ ràng là đã thương lượng trước. Mọi người cũng sẽ không vì chút này mà so đo nhỏ nhen cái gì, cũng cùng vỗ tay. Đường Noãn suy đoán đây đại khái là chủ ý của Giang Miểu, chuyện cô ta dây dưa với Diệp Thù Yến lúc trước thật sự không dễ bỏ qua, bây giờ lại bắt đầu ở bên cạnh Diệp Thù Thần, khó tránh khỏi bị mọi người nghị luận. Để Diệp Thù Thần quang minh chính đại tuyên bố như vậy, đủ cho cô ta thể diện, người khác cũng không thể nói cái gì nữa, dù sao Diệp Thù Thần và người nhà họ Diệp cũng không thèm để ý, người khác có lý do gì để làm lơ đây.

Nhưng cứ như vậy, Diệp Thù Yến và cô khó tránh khỏi bị lấy ra so sánh, cảm nhận được ánh mắt như có như không bốn phía, Đường Noãn nheo mắt lại, cúi đầu nhìn tay áo của Diệp Thù Yến. Bản tính bát quái, đúng thật có không ít người theo bản năng nhìn về phía Diệp Thù Yến, mặc dù biết lấy tính cách lạnh như băng của Diệp Thù Yến có thể không nhìn ra được cái gì, nhưng vẫn không thể không tò mò. Kết quả lại phát hiện chuyện càng khó lường, Diệp Thù Yến hoàn toàn không để ý trên sân khấu, mà là đang cúi đầu trêu chọc Đường Noãn ở bên cạnh!

Đường Noãn không biết là cảm thấy nhàm chán hay thế nào, bàn tay nắm lấy cánh tay anh từng chút từng chút túm lấy cúc áo anh chơi đùa, anh bỗng nhiên trở tay nắm lấy lấy ngón tay cô, Đường Noãn hoảng sợ, Diệp Thù Yến cong mắt cười rộ lên. Đường Noãn trừng mắt nhìn anh một cái, trách né đánh vào tay anh, anh lại cố thủ nắm lại, lần này trực tiếp nắm tay cô vào lòng bàn tay. Không ít người lộ ra biểu cảm kinh ngạc, đây thật sự là Diệp đại thiếu gia lạnh như băng bất cận nhân tình kia sao?

Có người nhỏ giọng hỏi Quý Vân: "Mấy người nói Đường Noãn này có phải cố ý khiêu khích Giang Miểu không?”

Quý Vân nói: "Tôi cảm thấy cô có thể nghĩ Đường Noãn như vậy, nhưng không thể suy nghĩ Diệp đại thiếu gia như vậy, Diệp đại thiếu gia sẽ làm chuyện ấu trĩ như vậy sao?”
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 163: Chương 163



Mấy người liếc nhau, không hẹn mà cùng gật gật đầu, quả thật không có khả năng. Đó chính là nói, Diệp đại thiếu gia và Đường Noãn tén tút ở chung như vậy sao?

Có người nói: "Diệp đại thiếu gia thay đổi cũng quá lớn rồi, không phải nói anh ta thích cô gái đoan trang yên tĩnh sao?”

Nhưng từ sau khi rời khỏi nhà Đường Thắng An, Đường Noãn và đoan trang yên tĩnh không hề có chút dính dáng gì. Hôm nay cũng vậy, một thân thanh khiết không nhiễm bụi trần dần dần thay đổi.

Sườn xám nhạt màu làm nổi bật dáng người tinh tế của cô, trâm cài tua rua đính bảo thạch trên đầu tô điểm cô thêm mấy phần tươi tắn, lại thêm dùng toàn bộ trang sức phỉ thúy sang trọng đè lên, toàn thân quyến rũ diễm lệ lại hoạt bát, dùng gậy tám sào cũng không đánh tới được đoan trang yên tĩnh.

Nhưng Diệp Thù Yến đứng bên cạnh cô nhìn qua lại không lạnh như vậy.

Lãng tử đào hoa dừng lại vì một người phụ nữ rất khiến cho người ta cảm khái. Nhưng núi băng vô tình đối xử đặt biệt đối với một người thì làm sao không khiến cho người ta ngạc nhiên.

Giang Miểu nhìn hai người không coi ai ra gì kia, cắn cắn môi, nhận lấy micro của Diệp Thù Thần: "Khoảng thời gian này chúng ta cùng nhau trải qua sinh tử, em nghĩ anh chính là người em muốn dành hết cả cuộc đời mình, và chúng tôi sẽ sớm đính hôn.”

Lời này của cô vừa nói ra, nhất thời thu hút lực chú ý của mọi người, đám người trẻ tuổi lại bắt đầu vỗ tay làm nổi bật bầu không khí. Những người lớn tuổi cũng có chút quan tâm.

Loại gia đình như bọn họ, bạn gái tùy thời có thể chia tay, đính hôn trên cơ bản chính là đóng đinh, nếu Diệp Thù Thần có thể nhận được sự ủng hộ của nhà họ Giang, cái này thật sự có trọng lượng rất lớn. Không chỉ có mọi người kinh ngạc, nhà họ Diệp bên này, vẻ mặt của Diệp Chính Hồng và Tôn Uyển Thu cũng là ngoài dự đoán, ngay cả Diệp Thù Thần cũng vậy. Anh ta nhìn Giang Miểu, anh ta cũng chưa từng nói chuyện đính hôn với cô ta, mặc dù đã nhận định cô ta, nhưng anh ta lo cô ta vì anh trai mình mà chịu tổn thương, sợ cô ta bài xích nhà họ Diệp. Anh ta nghĩ cứ từ từ mà tiến triển, không ngờ tới cô ta lại đột nhiên quyết định như vậy.

Đợi theo ánh mắt của cô ta nhìn thấy Diệp Thù Yến và Đường Noãn dưới sân khấu, Diệp Thù Thần đã hiểu được tâm tình của Giang Miểu. Gần như tất cả mọi người hoặc bất ngờ hoặc tán thưởng hoặc thảo luận, chỉ có hai người bọn họ, như thể không quan tâm chút nào, hai cái đầu ghé lại thì thầm, không biết anh trai anh ta nói cái gì, còn chọc cho Đường Noãn liếc mắt nhìn anh một cái, anh trai anh ta lại cười càng vui vẻ hơn. Anh ta cũng hiểu được vừa rồi nghẹn khuất là xảy ra chuyện gì, người mà anh ta coi như đối thủ hoàn toàn không để ý tới anh ta.

Diệp Thù Thần nắm c.h.ặ.t t.a.y Giang Miểu, anh ta nhất định sẽ để Diệp Thù Yến nhìn thẳng vào anh ta, anh ta muốn Giang Miểu trở thành cô gái hạnh phúc nhất thế giới! Nhất định hạnh phúc hơn Đường Noãn. Đường Noãn cảm nhận được ánh mắt của bọn họ trong lòng hừ lạnh, cô đúng là cố ý, cũng không chỉ vì bọn họ diễn ân ái muốn lấy cô và Diệp Thù Yến ra để so sánh.

Bọn họ đính hôn khiến cho cô nhớ tới trong sách không lâu sau khi bọn họ kết hôn, Diệp Thù Yến đã chủ động nhường quyền thừa kế Diệp thị ra. Cô không cảm thấy Diệp Thù Yến là người sẽ làm ra loại chuyện này, cho nên rốt cuộc là có lý do gì đây? Cô cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nhìn ánh mắt của Diệp Thù Thần, nếu như vậy cũng sẽ trở thành sự thật khách quan cô cũng sẽ không nhận mệnh!

Cốt truyện cuộc đời của cô đã hoàn toàn khác với trong sách, vì sao Diệp Thù Yến không thể thay đổi? Huống hồ cho dù thật sự tách ra tự lập gia đình, Diệp Thù Yến có thể mang theo tập đoàn Diệp thị đi tới huy hoàng.

Tự tập làm sao có thể kém, hơn nữa không có đám sâu bọ nhà họ Diệp quấy rối nói không chừng lại sẽ càng phát triển hơn. Trong đầu cô nhanh chóng hiện lên cái gì đó, lại không bắt được. Bữa tiệc chính thức bắt đầu, Đường Noãn tạm thời gạt những thứ khác ở phía sau. Ánh mắt đảo qua các ông lớn và tỉnh anh các nhà, hít một hơi thật sâu, vở kịch lớn ngày hôm nay mới bắt đầu!

Diệp Thù Thần, nhà họ Diệp, chúng ta chưa chờ xem.

Sở dĩ các thế gia hào môn nhiệt tình giao tiếp yến hội là bởi vì rất nhiều hình thức hạng mục thức ban đầu đều trong giao tiếp yến hội.

Hơn nữa người Diệp Chính Hồng mời đến hôm nay, trên cơ bản không phải người nắm quyền của thế gia thì chính là người thừa kế, những người này tầm nhìn rộng, không thiếu tiền, cái cần là một dự án tốt.

Bình thường đến cấp bậc của tập đoàn lớn, hạng mục đều là phát triển đa dạng, đối với những đại gia như bọn họ mà nói, trao đổi tin tức với người có cùng đẳng cấp, tư duy va chạm, dự án ra đời sẽ hiệu quả hơn. Còn có một điểm quan trọng hơn, chính là biết rõ nguồn gốc, tình hình tài chính của đối phương, năng lực cá nhân và các yếu tố tổng hợp khác trên cơ bản đều có thể nghe ngóng được. Dù sao dự án có tốt đến đâu, người phụ trách không đáng tin cậy thì cũng là vô ích.

Ví dụ như bây giờ, nếu người hợp tác là Diệp Thù Yến, bọn họ sẽ không chút do dự thúc đẩy dự án, nhưng nếu là Diệp Thù Thần, bọn họ sẽ lựa chọn quan sát cẩn thận, dù sao anh ta ở trong nước đúng thật còn chưa có năng lực khiến cho người ta nhìn được trực quan.

Cho nên bữa tiệc hoan nghênh lần này, chính là cơ hội Diệp Chính Hồng để mọi người quan sát công nhận tạo ra cơ hội cho anh ta. Cho nên hoan nghênh vừa cảm ơn hoan nghênh xong, Diệp Chính Hồng đã mang theo Diệp Thù Thần bắt đầu đi nói chuyện với các nhân vật quan trọng của mỗi nhà.

Hình tượng ăn chơi trác táng lúc trước của anh ta in đậm vào lòng người, cũng không có giao tiếp với đám ông lớn đứng đắn này, Diệp Chính Hồng lo lắng, cho nên tự mình dẫn anh ta đi. Giang Miểu khoác cánh tay của Diệp Thù Thần đi theo bên cạnh anh ta, lúc đứng bên cạnh một ông lớn nào đó còn đắc ý nhìn Đường Noãn một cái.

Đường Noãn: "...”

Bỗng nhiên có động lực là xảy ra chuyện gì, con người cô đúng thật là có chút vô tình.

Diệp Thù Yến bật cười nhìn cô một cái, ôm bả vai cô nói: "Chúng ta cũng đi thôi.”

Đường Noãn nhìn anh, làm sao cảm thấy anh cũng hứng thú đây?

Chờ đến khi nhìn anh thông đồng với từng người một, Đường Noãn xác định, hứng thú của anh quả thật là không tồi. Diệp Thù Yến muốn gia nhập đề tài của người khác quả thực không cần tốn nhiều công sức, chỉ chốc lát sau, đã câu kết với mấy ông lớn tới đây nói chuyện phiếm với nhau.

Một trong số đó là Tạ Kiến Trung, cha của Tạ Phi Triết. Anh và Tạ Phi Triết có năm sáu phần giống nhau, nói chuyện cũng hòa hợp, Diệp Thù Yến vội vàng giới thiệu cô: "Chú Tạ.”

Tạ Kiến Trung cười tủm tỉm nói: "Đường Noãn đúng không, chú thường nghe Phi Triết nhắc tới cháu, hôm nay cuối cùng cũng gặp được người, thằng nhóc đó gần đây phát triển được không ít, cảm ơn cháu đã dẫn dắt nó một khoảng thời gian.”

Người quen thuộc khiến cho Đường Noãn thả lỏng ra, cười nói: "Sao có thể chứ, anh hai Tạ vốn dĩ đã rất lợi hại, anh ấy cũng đã giúp cháu không ít.”

Trên mặt Tạ Kiến Trung hiện lên ý cười càng sâu, thuận thế nói với những người khác: "Nhìn đi, còn rất khiêm tốn, mới từng này tuổi đã có thể tạo ra hệ thống Noãn Dương. Thật là giỏi, đến lúc đó nhớ giảm giá cho chú đấy.”

Tạ Kiến Trung rõ ràng đề cử, mọi người đương nhiên phối hợp, cũng cho Diệp Thù Yến chút mặt mũi, thuận thế hỏi chuyện hệ thống Noãn Dương, Đường Noãn cứ như vậy tham gia cuộc trò chuyện.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 164: Chương 164



Mọi người ngay từ đầu còn quan tâm đến cô chỉ nói chuyện về đề tài hệ thống, sau đó phát hiện cô lại có kiến thức hiểu biến đối với các hạng mục liên quan đến tập đoàn bọn họ, câu chuyện bất giác phát triển đến trời nam đất bắt. Phần lớn thời gian Đường Noãn đều im lặng lắng nghe, nhưng có thể tiếp lời vào đúng thời điểm. Hơn nữa không chỉ có thể một mũi tên trúng đích, thỉnh thoảng còn có quan điểm mới lạ, mọi người bởi thế cũng nhấc lên hứng thú, cùng tán gẫu nhiều hơn với cô.

Đúng thật có một vài quan điểm còn non nớt, nhưng lấy tuổi của cô đã xem như rất xuất sắc rồi, các ông lớn cũng không keo kiệt nhắc nhở cô.

Đường Noãn đã sớm quên đi căng thẳng, tán gẫu cực kỳ vui vẻ.

Bất quá đại khái bởi vì bọn họ bên này nhiều người động tĩnh lớn, hoặc là nói tất cả ông lớn cơ bản đều ở chỗ này, Diệp Chính Hồng rất nhanh đã dẫn Diệp Thù Thần tới.

"Lão Tạ.”

Diệp Chính Hồng cười xen vào: "Tiểu Thần, mau tới đây, chào chú Tạ."

Lại nói với Diệp Thù Yến: "Thù Yến, lâu rồi con không gặp bà nội, qua đó chào bà đi.”

Đây rõ ràng là lo lắng Diệp Thù Yến ảnh hưởng đến Diệp Thù Thần, muốn đẩy anh đi.

Đường Noãn có chút tức giận, Diệp Thù Yến vỗ lưng cô trấn an, thản nhiên nói: "Con biết rồi, lát nữa đi.”

Lại đứng yên không nhúc nhích tiếp tục trò chuyện với mọi người.

Diệp Chính Hồng cũng không thể làm quá rõ ràng được, chỉ có thể cố gắng dốc sức cho Diệp Thù Thần: "Tiểu Thần, cố lên."

Hôm nay Diệp Thù Thần ngược lại không mặc bộ âu phục hoa mỹ gì, thái độ cũng đoan chính, có vài phần là hình mẫu của con cháu tinh anh làm việc chính sự trong gia tộc. Hai người là chủ nhân và nhân vật chính của ngày hôm nay, mọi người đương nhiên cực kỳ nể mặt.

Diệp Chính Hồng dẫn anh ta trò chuyện với mọi người vài câu lập tức nói đến dự án thành phố văn hóa chủ đề điện ảnh và truyền hình Diệp Thù Thần dự định làm lần này: "Hạng mục này không nhỏ, đều có chỗ hợp tác, chỉ là thằng bé còn trẻ quá, muốn các ông giúp đỡ nhiều.”

Trên mặt mọi người đều cười nói được, còn về quan tâm hay không, vậy còn phải xem anh ta thật sự có bản lĩnh hay không, những người này cũng không phải buôn bán lấy lỗ.

Nhưng mà rõ ràng Diệp Thù Thần cũng đã từng bỏ công sức, nói đến chuyện dự án tư duy rõ ràng, sau đó bắt đầu từ nhà họ Tạ, muốn xây dựng công viên chủ đề điện ảnh và truyền hình đầu tiên cần là mặt bằng. Nhà họ Diệp không thiếu đất, nhưng mảnh thích hợp nằm trong tay Diệp Thù Yến, anh ta không muốn tranh, cho nên nghĩ đến hợp tác với Tạ thị. Nhưng mà Tạ Kiến Trung nhìn thì hiền từ, nhưng thật sự là một người lão luyện, cũng không nói đồng ý hay không đồng ý, trái lại cười ha ha vài cái đã kéo mấy người có thể tham gia hạng mục bên cạnh vào.

Một đống lão hồ ly nói chuyện hăng say như đốt lửa, nhưng mà Đường Noãn nghe vào căn bản không có bất kỳ thực chất gì, còn không bằng vừa rồi hứng thú chỉ điểm cho cô. Trương đổng đứng bên cạnh cô hình như cũng không phải rất muốn làm loại chuyện vô bổ này, ngược lại tiếp tục trò chuyện đề tài chưa nói hết vừa nãy với cô. Đường Noãn đương nhiên cực kì vui vẻ, loại thực chiến trò chuyện với đại lão này, tương đương với cô học tập rất lâu, một người thích nói, một người thích nghe, hai người cũng thoải mái dễ chịu.

Giang Miểu kéo cánh tay Diệp Thù Thần vẫn luôn chú ý Đường Noãn, thấy cô vậy mà vẫn gật đầu khom lưng kéo Trương đổng không buông, trong lòng không khỏi cười nhạo. Bản thân cô ta cũng không dám tùy tiện mở miệng trước mặt những ông lớn này. Có thể thấy Đường Noãn vì xác nhận thân phận của mình cũng đánh cược thể hiện vậy, nhưng thế mà lại mặt dày mày dạn quấn lấy người khác. Cô cùng lắm cũng chỉ là người tạo ra hệ thống Noãn Dương mà thôi, có lẽ trong cùng thế hệ cảm thấy không tệ, nhưng trong mắt những ông lớn này, căn bản không phải thứ gì tốt lắm.

Nếu không phải nể mặt Diệp Thù Yến ở bên cạnh, Trương đổng làm sao có thể phản ứng với cô chứ. Giang Mân suy nghĩ một chút, lặng lẽ túm lấy tay áo Diệp Thù Thần, Diệp Thù Thần theo ý cô ta bảo nhìn thấy Đường Noãn và Trương đổng, rõ ràng anh ta và Giang Miễu cũng cùng chung suy nghĩ, cho nên mở miệng "giải cứu” Trương đổng: "Chú Trương, hai người đang nói cái gì vậy?”

Cuộc trò chuyện của Đường Noãn và Trương đổng bị cắt đứt, Trương đổng cười nói: "Không có gì, tán gẫu chút mà thôi.”

Diệp Thù Thần lại nói: "Cháu nhớ lúc trước chú Trương mua rất nhiều xe buýt, cũng làm quảng cáo xe hơi, mặt bằng thành phố văn hóa điện ảnh...”

Anh ta còn chưa nói xong, nụ cười của Trương đổng đã nhạt đi, Đường Noãn thì không chút khách khí "phụt~" cười một tiếng.

Diệp Thù Thần nhíu mày nhìn cô, Đường Noãn nói thẳng; "Nhị Diệp tổng, xe của chú Trương người ta là xe hàng không, mua xe buýt là để nâng cao chất lượng dịch vụ cho khách hàng, không phải là một mảng vận tải hành khách mới.”

Nói tới đây, cô cũng mặc kệ Diệp Thù Thần, nói với Trương đổng: "Lại nói tiếp, một chiêu của chú Trương này đúng thực quá lợi hại mà. Lúc đó cháu còn nghĩ, chú là một hãng hàng không, tại sao lại mua nhiều xe buýt như vậy, còn trả quảng cáo cho xe. Đến sau này nhìn thấy mô hình lợi nhuận của chú, mới phát hiện con mắt chiến lược của chú quả thực kỳ diệu mà!” Cô không thể không giơ ngón tay cái lên với người kia.

Trên mặt Trương đổng lại hiện lên tươi cười.

Diệp Thù Thần có chút xấu hổ, vội vàng nói: "Chú Trương, thật là ngại...”

Đường Noãn cũng không đợi anh ta nói tiếp đã trực tiếp cắt đứt, chuyển hướng Diệp Thù Thần quấn chặt một người phụ nữ trung niên cười nói: "Đúng rồi, nói đến sắp xếp thần kỳ, còn có lần hợp tác giữa dì Lý và công ty truyền thông, quả thực quá thần thánh! Cháu đã luôn luôn nghĩ bây giờ truyền thông internet đã thay thế thông tin truyền thống, nhưng không nghĩ đến dì lại lần lượt sử dụng phần lưu lượng truy cập này để trực tiếp thay đổi.”

Dì Lý cũng nở nụ cười. Đường Noãn lại không ngừng lại, cô vốn chỉ muốn cướp quan hệ của người khác, nhưng nếu anh ta muốn chọc cô, vậy đừng trách cô khiến anh không có mặt mũi!

Đường Noãn đếm kỹ chỗ độc đáo của những ông lớn khác, Diệp Thù Thần đứng ở bên cạnh hoàn toàn không có cơ hội xen vào, bởi vì anh ta căn bản không hiểu. Tinh lực của một người có hạn, nếu Diệp Thù Thần đã dành nhiều thời gian ăn chơi hoang đàng như thế, cũng không thể có thời gian thật sự đi tìm hiểu rõ dự án. Cái gọi là năng lực của anh ta chẳng qua là lấy tiền tìm đúng dự án đầu tư mà thôi.

Nhưng mà trong một hạng mục, yếu tố then chốt để thực hiện rất nhiều, nếu không Diệp Thù Yến còn chưa đủ thông minh sao? Vì Diệp thị anh gần như bận rộn như chó. Diệp Thù Thần anh ta dựa vào cái gì ăn chơi vui vẻ, cầm tiền trong nhà đầu cơ trục lợi kiếm chút tiền, có thể trở thành người cầm lái khiến người ta tin tưởng? Đường Noãn tức giận, tung ra toàn bộ hỏa lực, khiến mấy người đều mặt mày hớn hở, không ai không thích được khen ngợi, mà Đường Noãn nói quả thật đều là tác phẩm mà bọn họ đắc ý, chỗ tinh diệu mấu chốt đều được cô giải thích chính xác. Mặc dù biết cô đang nịnh bợ, cũng cảm thấy vui vẻ

Ít nhất cô thật sự hiểu, so sánh như vậy, Diệp Thù Thần chính là một cái giàn hoa, cái gọi là kiếm tiền linh tinh còn không biết có phải thật hay không. Dù sao Diệp Chính Hồng vì tạo thế cho con trai út, cực kì có khả năng nói dối.

Các ông lớn mặc dù không biểu hiện ra ngoài, nhưng Diệp Thù Thần đã bị Đường Noãn đè nén không còn sức lực, không dám nói nữa, trong lòng Diệp Chính Hồng trong lòng tối sầm, nhưng cũng chỉ có thể cười ha hả: "Đứa nhỏ này vẫn luôn muốn tự mình gây dựng sự nghiệp một phen, lại không muốn ảnh hưởng đến gia đình, cho nên vẫn luôn đầu tư ở nước ngoài. Khó trách không hiểu biết nhiều đối với thông tin trong nước, bây giờ nó đang đầu tư mấy hạng mục kia...”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back