Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 150: Chương 150



Mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy Đường Noãn đăng một biểu tượng cảm xúc nữ thần rải hoa: [Tháng trước kiếm được nhiều quá, em nhả vía cho các chị nè, mau nhận lấy đi.]

Mọi người trong nhóm nhất thời trầm mặc, thật lâu sau mới có người thận trọng phunr một câu: [Quả nhiên là điên thật rồi.]

[Cảnh giới cao nhất của sĩ diện, sau khi mất hai trăm triệu, vẫn phải tiêu thêm một trăm triệu để tự cứu vớt mặt mũi của mình...]

Đương nhiên Kim Vấn Hạ không tin, chế nhạo: [Đường Noãn, cô không cần phải vậy đâu, tất cả mọi người đều không phải là đồ ngu.]

Đường Noãn trực tiếp gửi đường link tham gia phòng khách marketing của cô lên, tất nhiên, loại sự kiện này có phát sóng trực tiếp và phát lại.

Lại chu đáo nhắc nhở: [Từ phút hai mươi ba giây thứ năm mươi, cũng không lâu lắm, ước chừng mười phút, mọi người phải tin tưởng tôi chứ, tôi đây là chân thành cảm tạ nhà họ Giang.]

Mọi người mở video ra, chỉ thấy Đường Noãn mặc một bộ đồ trưởng thành đang chia sẻ với mọi người thương vụ lần này.

Toàn bộ đầu đuôi chuyện này cũng không phức tạp, đối với ai khác thì có thể cần phải giải thích thêm một chút, nhưng những người trong nhóm sau một tháng đeo bám theo chuyện này, một đám công tử không hiểu gì cũng gần như nắm rõ mô hình tiếp thị của thương mại điện tử.

Vì vậy, mọi người đều nghe hiểu rất rõ ràng, điều buồn cười nhất là câu kết luận của người dẫn chương trình ở cuối: "... Đây là một kế hoạch tiếp thị quy mô rất lớn. Trong kế hoạch này, mọi người đều có lợi: người dùng nhận được sản phẩm miễn phí; các nền tảng mua sắm thì có thể dùng phí tổn thấp để thu hút và tăng độ gắn bó của người dùng, các công ty chuyển phát nhanh thì nhận được những đơn đặt hàng siêu lớn, tất nhiên, lợi nhuận lớn nhất là Bối Hoa, không chỉ không tốn chút sức nào liền có thể giao sản phẩm của mình đến tay hàng chục triệu người mà còn thu được vốn lưu động, thực sự tuyệt vời, nếu sản phẩm của Bối Hoa thực sự rất hiệu quả thì năm mươi triệu người đã được tặng quà miễn phí chính là những hạt giống tiếp sức lan tỏa cho họ, điều này sẽ giúp cho hoạt động tiếp thị sau này của họ càng hiệu quả hơn, sự trỗi dậy trở lại của họ cũng rất đáng được mong đợi!”

“Mà các nền tảng mua sắm của Giang Thị và Nam Đô là những anh hùng hậu trường, gián tiếp ủng hộ các thương hiệu quốc gia. Có lẽ đây là trách nhiệm và ý nghĩa của các công ty lớn chăng!”Cả nhóm im như thóc.

Đường Noãn lại ung dung thong thả phun ra một câu: [Kim Vấn Hạ, bây giờ cô đã tin chưa, tôi phải cảm ơn nhà họ Giang đã hào phóng chi tiền!]

Tiếp theo là các biểu tượng cảm xúc quỳ xuống cảm ơn sếp. Mọi người: . . .

Tại sao vừa nãy họ lại lên tiếng cho người này vậy? Rõ ràng họ mới là kẻ đáng thương, được chứ? Ngược lại, một số người thông minh thì bắt đầu dựa trên kế hoạch của Đường Noãn mà tính toán: [Cho dù được chia hai mươi phần trăm, vậy sao lại là một trăm mười triệu chứ? Không phải lẽ ra chỉ tầm năm mươi triệu thôi sao?]

Đường Noãn cười giải thích: [Hay là tôi phải cảm ơn sự hào phóng của nhà họ Giang nhé? Họ giữ thể diện của tôi mà trả tám tệ cho mỗi đơn hàng, hơn nữa đơn hàng này là đặc biệt dành cho tôi nên Bối Hoa cũng ngại lấy nhiều của tôi...]

Cuối cùng cũng có người kịp phản ứng: [Cho nên, ý của cô là một trăm triệu này chỉ là phần chia của bên nền tảng nhà họ Giang? Nam Đô không được tính?]

Đường Noãn: [Ồ, tôi không thân quen họ, nên phần còn lại chỉ khoảng hai mươi triệu thôi.]Mọi người lại im lặng, họ cảm thấy vào lúc này nên nhường không gian cho Kim Vấn Hạ.

Quả nhiên, lần này Kim Vấn Hạ nhịn không được, có lẽ là vì tức điên rồi nên không gõ chữ, trực tiếp dùng giọng suy sụp tức tối mà nói: "Đường Noãn! ! Cô thật đáng khinh, chơi ám chiêu!”

Đường Noãn bình tĩnh nói: [Kim tiểu thư, cái này sao có thể gọi là ám chiêu, cùng lắm chỉ là âm mưu.]

[Mà tôi đã không làm cho nhà họ Giang lỗ lã gì nha, đôi bên cùng có lợi, cùng nhau kiếm tiền!]

[Tóm lại, tôi vẫn muốn cảm ơn nhà họ Giang ra tay hào phóng, bây giờ cuối cùng tôi cũng có thể chân chính đốt tiền nấu trứng rồi nè!]

Kim Vấn Hạ: . . .

Cô ta tức giận không nói nên lời, do dự có nên gửi video cho Giang Trạm hay không. Cô ta lại muộn màng nhận ra mình có thể đã gặp họa rồi, nếu không phải cô ta đi lê la khắp nơi lẻo mép thì mọi người chỉ biết Đường Noãn và nhà họ Giang đối đầu mà thôi, kết quả cuối cùng thì sẽ không biết rõ ràng như vậy.

Nhà họ Giang hàm hồ một câu, sẽ không ai tin Đường Noãn có thể lừa được người nhà họ Giang, nhưng bây giờ...

Cô ta vừa cầm điện thoại di động vừa vội vàng đi tìm mẹ...

Nhưng cô ta vẫn còn quá ngây thơ, không có cô ta, đương nhiên Đường Noãn sẽ nghĩ biện pháp khác, Đường Noãn cũng không phải người khiêm tốn, làm sao có thể không công bố thắng trận?

Về phần có nói cho Giang Trạm biết hay không, cô không cần lo lắng.

Tại Hội nghị thượng đỉnh quốc tế dành cho doanh nhân Trung Quốc, trong giờ giải lao, Diệp Thù Yến đã xem một đoạn video trên điện thoại di động của mình.

Hội nghị thượng đỉnh này là hội nghị thượng đỉnh ngành kinh doanh lớn nhất cả nước, quy tụ gần như những doanh nhân hàng đầu trong toàn bộ Trung Quốc, mà Diệp Thù Yến, với tư cách là người nắm quyền của gia tộc Diệp giàu có, đương nhiên thu hút sự chú ý. Có người đi tới, cười nói: "Diệp tổng đang xem gì vậy?”

Diệp Thù Yến ngẩng đầu cười nói: "Vụ này khá thú vị.”

Anh đã nói thú vị, vậy nhất định là thú vị rồi, người nọ lập tức nói: "Vụ nào thế, có thể gửi nó cho tôi xem được không?”

Diệp Thù Yến hào phóng gửi nó cho anh ta, khi những người khác nhìn thấy vậy, họ đều muốn xem nó, vì vậy Diệp Thù Yến gửi thẳng vào nhóm. Lúc Giang Trạm từ nhà vệ sinh đi ra, anh ta chỉ thấy mọi người đang vùi đầu vào xem điện thoại, thỉnh thoảng lại vô tình bắt gặp một câu: "Diệp tổng nghĩ đây là một vụ thú vị cơ đấy.”

Anh ta nghi hoặc, nhíu mày, tiếp tục về phòng, cũng phát hiện mấy người Trung Quốc kia cũng đang cầm điện thoại di động xem một cách thích thú. Một người nói: "Cô gái này trông ít tuổi, nhưng lại táo bạo và cẩn thận, trong tương lai cô ấy sẽ trở thành một vũ khí tuyệt vời.”

Người khác cũng cảm thán: "Những người trẻ tuổi ngày nay thật đáng gờm.”

Thật ra vụ của Đường Noãn đối với họ - những ông già này mà nói nhỏ nhặt không đáng kể, cho nên họ càng coi trọng sự khéo léo và dũng cảm của những người trẻ như cô, phải biết rằng điều quan trọng nhất đối với một doanh nghiệp ngoài sản phẩm ra, chính là nhân tài. Có người hỏi Diệp Thù Yến: "Video này ở đâu ra thế? Diệp tổng có biết cô gái này không? Nhân viên công ty cậu à?”

Nếu không phải, có thể tìm thử xem sao. Sau đó, mọi người nhìn thấy anh thanh niên luôn có khuôn mặt lạnh lùng, ăn nói lãnh đạm đột nhiên thẳng lưng dè dặt, cằm hơi thu lại, đôi mắt đầy ý cười, khóe môi cong lên: “Ừm, cô ấy là vợ chưa cưới của tôi đấy.”

Giọng nói còn nhẹ nhàng hơn vài phần! Mọi người: …Lúc này mọi người mới kịp phát hiện, ai mà thèm ăn cơm chó chứ! Nhưng nhìn bộ dáng tựa như đắc ý của Diệp Thù Yến lại cảm thấy buồn cười, chợt hiểu ra đây vẫn là một thanh niên chưa vợ, thấy cũng dễ thương là sao vậy cà?

“Ây dô, Giang tổng!”Có người nhìn thấy Giang Trạm, giơ điện thoại di động lên nói: “Đây mới là nhân vật chính của sự việc này đây.”

Giang Trạm cuối cùng cũng xem được video, anh ta tất nhiên không cần tính toán như những người trong nhóm “Liên minh những ông bố lo lắng", anh ta là người biết rõ nhất mọi chuyện, nghĩ đến món hời giá thành thấp mà anh ta tự mãn đã chui vào túi Đường Noãn, anh ta không khỏi nghẹn tức. Nhưng vẫn có người giơ ngón tay cái lên với anh ta: "Không tệ, không tệ, anh cũng có lợi, cứu được một thương hiệu quốc gia. Sự kiện này thật đáng giá.”

“Không chỉ thế.”
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 151: Chương 151



Diệp Thù Yến đứng lên, cũng bước đến trước mặt anh ta, vươn tay về phía anh ta. Giang Trạm thầm nghiến răng, nhưng dưới ánh mắt trừng trừng của mọi người, anh ta chỉ có thể bắt tay lại, Diệp Thù Yến cười nhạt: “Dự án điện ảnh và truyền hình của Đường Noãn không còn lo lắng về kinh phí nữa, cảm ơn nhé.”

Giọng điệu và đôi mắt của anh thực sự rất chân thành!

Giang Trạm c.h.ế.t đứng.

Đường Noãn còn không biết Diệp Thù Yến đã giúp cô chèn ép nhà họ Giang, lúc này cô đang bị một nhà Đường Kim Hâm hưng phấn vây quanh hóng chuyện.

Đúng vậy, bọn họ cũng biết Đường Noãn kiếm được hơn một trăm triệu, nhưng không phải Đường Noãn nói cho bọn họ biết.

Mặc dù trước mặt người nhà họ Giang và những người trong “Liên minh những ông bố lo lắng”, cô vô cùng phách lối, nhưng trước mặt người nhà lại có thói quen che giấu, khi còn nhỏ bởi vì không đáp ứng được kỳ vọng của mình, khi trưởng thành là vì phòng bị, ở hào môn nhà họ Đường hơn hai mươi năm đã tạo thành thói quen, trong một thời gian ngắn cũng không thể thay đổi được.

Là Quý Vân chủ động báo cáo, lại nói tiếp, Quý Vân và Lý Thu Thu còn thích một nhà Đường Kim Hâm hơn cả con gái ruột Đường Noãn, nắm lấy cơ hội sẽ túm Đường Noãn về ăn chực ngay.

Đường Noãn thực sự nghi ngờ bọn họ thích tay nghề của Đường Kim Hâm, bởi vì mỗi lần khi Đường Noãn đi, Đường Kim Hâm đều sẽ tự mình xuống bếp.

Hôm nay cũng vậy, Quý Vân báo sự việc cho Thẩm Kim Hoa, Thẩm Kim Hoa lập tức vui vẻ nói muốn ăn ngon chúc mừng, đây xem như là nghi thức truyền thống của nhà họ Đường.

Quý Vân lập tức nhân cơ hội gọi đồ ăn, nói gì mà Đường Noãn thích ăn, nhưng rõ ràng là cô ấy cũng đang thèm. Dù đang lúc giữa trưa, Đường Kim Hâm vẫn tự mình đi ra siêu thị mua một đống nguyên liệu nấu ăn về. Vì thế đến lúc chiều tối Đường Noãn tới, đầu tiên là được chào đón bằng một trận pháo hoa, trong viện còn treo biểu ngữ: [Chúc mừng Đường Noãn kiếm được một trăm triệu!]

Đường Noãn xấu hổ che mặt lại, đây là cái gì vậy trời.

Quý Vân với Lý Thu Thư cười vô cùng vui vẻ, Quý Vân nói: “Chú thím, hai người làm như vậy, chúng cháu bỗng nhiên có cảm giác thực tế, nếu không chắc bọn cháu chỉ nghĩ số tiền kia cũng chỉ là một con số.”

Đường Noãn liếc liếc cô ấy một cái: “Con số thì cũng là con số của tớ.”

Đường Kim Hâm nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Đường Noãn: “Năm nay Tết Âm Lịch về quê, phải đi ra mộ của tổ tiên thắp nén hương mới được.”

Đường Noãn không biết nên nói tiếp như thế nào.

Thẩm Kim Hoa cười nói: “Đói bụng rồi phải không, chúng ta vừa ăn vừa nói.”

Thế là cả nhà quây quần dưới gốc cây hòe già trong sân nấu nướng, thật ra thời tiết cuối mùa thu đã có chút lạnh lẽo, nhưng trong bầu không khí náo nhiệt như thế này lại không cảm thấy gì cả. Đường Kim Hâm với Đường Phi đứng ở trước lò nướng giữ vai trò chủ bếp, những người khác ngồi vòng tròn lớn bên cạnh xiên các loại xiên để nướng, Đường Bôn vừa xiên thịt vừa hớn hở giải thích cách Đường Noãn kiếm tiền như thế nào cho Đường Kim Hâm với Thẩm Kim Hoa. Bọn họ đã lớn tuổi rồi, cũng không hiểu sâu về internet, Thẩm Kim Hoa giống như học sinh tiểu học vò đầu bứt tai ngồi nghe Đường Bôn giảng giải, trong miệng còn lẩm bẩm tính tiền.

Đến lúc tính ra xong, đột nhiên đập lên bàn rầm một cái, khiến Đường Noãn hoảng sợ, ngay sau đó hai má bị giữ chặt, Thẩm Kim Hoa hưng phấn lại kiêu ngạo nói: “Aiya, sao mẹ lại có một đứa con gái thông minh như con chứ? Chắc chắn là do gen mẹ rồi, cả bà ngoại của các con nữa, vậy nên mới sinh được mấy cô con gái thông minh.”

Đường Kim Hâm vừa phết nước sốt lên những xiên thịt, vừa không chịu thua kém nói với Đường Noãn: “Nhưng ba lại cảm thấy đó là do nhà nội, đầu óc của ông nội con rất minh mẫn, khi bọn ba còn nhỏ, ông ấy thường gánh đòn gánh đi khắp xóm làng để bán trái cây, nhưng lúc nào cũng bán đắt hàng hơn người khác, mọi người trong thôn đều khen ông ấy não to.”

Thẩm Kim Hoa mắt trợn hừ hừ nói: “Thôi, ông đừng có ba hoa, họ cũng có khen ông có não to giống ba ông đâu? Chứ không sao ông không thi đại học đi? Đường Kim Hâm tức giận lật xiên nướng: “Có não to cũng không chịu đựng nổi bị Thẩm Kim Hoa bà mê hoặc đâu

Thẩm Kim Hoa tức khắc bị chọc cười, mọi người cũng nhịn không được cười theo, Quý Vân không thể không giơ ngón tay cái lên khen Đường Kim Hâm: “Chú lợi hại.”

Đường Kim Hâm đắc ý: “Phải có não to thì mới có thể lấy được thím của cháu.”

Đúng là cảnh giới cao nhất của việc nịnh nọt, Thẩm Kim Hoa nghe xong không biết nên giận hay nên cười.

Quý Vân cười nói: “Xem ra gen biết tránh nặng tìm nhẹ, nhà ai cũng có.”

Đường Kim Hâm lại nói với Đường Noãn: “Lần này con đã làm được một điều tuyệt vời, chúng ta tổ chức một bữa tiệc đi, mời tất cả họ hàng bạn bè đến để cùng nhau ăn mừng.”

“Dạ?”

Đường Noãn ngây người: “Không đến mức đó chứ?”

Lấy lý do gì cơ chứ, chúc mừng con gái nhà họ Đường kiếm được một trăm triệu sao? Như vậy không phải càng khiến người ta hận sao?

Đường Kim Hâm nói: “Sao lại không đến mức? Làm gì có ai có thể kiếm được một trăm triệu một tháng khi không cần một đồng vốn nào? Dù sao ba cũng chưa từng thấy qua.”

Đường Noãn vẫn cảm thấy hoang đường, cố gắng thuyết phục ông ấy: “Phương châm nhà ta không phải là khiêm tốn sao? Không tiết lộ tài sản, có một trăm thì chỉ được nói một.”

Đường Phi bỗng nhiên cười rộ lên: “Ồ, Noãn Noãn giỏi quá, nhớ kỹ cả gia huấn nhà ta, nào.”

nói xong lại đưa cho Đường Noãn một xiên cánh gà: “Khen thưởng cho em.”

Đường Bôn ở bên cạnh lập tức phối hợp vỗ tay, Quý Vân và Lý Thu Thu cũng ồn ào theo, khung cảnh giống như ở mấy bạn nhỏ ở nhà trẻ đang cùng hát tốp ca vậy. Đường Noãn dở khóc dở cười, Đường Kim Hâm lại cười nói: “Vốn dĩ ba mẹ cũng không muốn làm phô trương, nhưng thành tích của các con đều rất đáng khen, có một trăm thì cứ nói một trăm đi.”

Đường Bôn lẩm bẩm: “Chẳng lẽ có một trăm lại nói một trăm hai sao?”

Sau đó lại cúi người nói nhỏ với Đường Noãn: “Năm em thi đậu cấp ba, ba mẹ đã đi rêu rao khắp nơi là em đã được nhận vào Đại học Yên hay Thanh Hoa gì đó... ừm, đúng là não to mà.”

Đường Noãn nghe xong không nhịn được cười.

Thẩm Kim Hoa cũng nói: “Trước kia con đậu vào một trường đại học tốt như vậy nhưng ba mẹ vẫn chưa kịp làm gì cho con, lần này coi như bù lại đi.”

Bà ấy tự nhiên nói vậy, làm Đường Noãn có hơi ngạc nhiên, cô bỗng nhớ tới bọn họ đã từng nói qua, nói muốn từ từ bù đắp lại những thiếu thốn từ nhỏ cho cô, cô nhìn cánh gà trước mắt, lại nhìn bảng biểu ngữ ở trong sân, cho nên bọn họ vẫn đang cố gắng hoàn thành nó.

Quý Vân nhìn cô cười nói: “Aiya, quyết định như vậy đi, tớ cảm thấy khá tốt, lần trước cậu ăn tiệc chúc mừng của tớ rồi, nhưng tớ vẫn chưa ăn của cậu, bây giờ bù lại.”

Thẩm Kim Hoa nghe vậy, lập tức dứt khoát: “Được, vậy cứ quyết định như vậy đi.”

Sau đó lại đưa xiên thịt bò đến trước mặt Đường Noãn, như dỗ dành trẻ con nói: “Ăn cơm của ba mẹ, thì phải nghe lời ba mẹ.”

Đường Noãn dở khóc dở cười, nhưng cô cũng không phản bác lại. Quý Vân giơ chén rượu lên: “Nào, chúc mừng chị em tốt của tớ đã phất lên thành công!”

Lý Thu Thu cũng giơ lên theo: “Đưa chúng ta cùng bay!”

Mọi người cười lớn cùng nhau chạm cốc. Đang vui vẻ, điện thoại Đường Noãn vang lên, nhìn tên người gọi hiện lên trên màn hình, cô nhíu mày lại. Quý Vân thăm dò nhìn thoáng qua: “Ai vậy?”

Đường Noãn trực tiếp vứt điện thoại sang một bên để kệ nó kêu: “Tôn Uyển Thu.”

Quý Vân nhất thời không phản ứng lại: “Ai?”

Lý Thu Thu nói: “Mẹ của Diệp Nhị.”

Thẩm Kim Hoa phản ứng rất nhanh: “Là người mẹ kế của Diệp Thù Yến sao? Bà ta tìm con làm gì?”
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 152: Chương 152



Đường Noãn nói: “Bảo con về nhà cũ nhà họ Diệp một chuyến.”

Thâm Kim Hoa nhíu mày nói: “Diệp Thù Yến cũng không ở đó, bảo con trở về làm gì?

Đường Noãn nói: “Chắc là vì chuyện đối nghịch với nhà họ Giang lần này.”

Quý Vân nói: “Thì sao? Chẳng lẽ vì đảm bảo hòa khí, bắt cậu trả tiền cho họ?”

Lý Thu Thu chậm rì rì mở miệng: “Tớ đoán bọn họ tám chín phần mười vẫn còn chưa biết cậu kiếm lời được từ nhà họ Giang.”

Quý Vân nói: “Không thể nào? Kim Vấn Hạ làm ầm ĩ như vậy, nhà họ Diệp chắc cũng phải biết hết rồi, tớ nghe ba tớ nói, lúc trước khi đi đánh golf, Diệp đổng còn tức giận oán trách với mọi người, nói người trẻ tuổi không biết trời cao đất dày, chỉ biết giận dỗi phá của gì đó, chỉ thiếu điều nói rõ tên họ của Noãn Noãn mà thôi.”

Đường Noãn nhíu nhíu mày vội vàng nháy mắt ra hiệu với Quý Vân, những việc này các cô tự mình biết là được rồi, nói ở đây làm gì cơ chứ?

Kết quả Quý Vân như không nhìn thấy cô đang ám chỉ, tiếp tục nói: “Nếu không đám người đó làm sao biết được phu nhân của Diệp đổng không hài lòng với Noãn Noãn cơ chứ.”

Thẩm Kim Hoa nhíu mày, nhưng cũng không sốt ruột mở miệng, mà là nhìn về phía Lý Thu Thu, muốn nghe cô ấy phân tích.

Lý Thu Thu nói: “Diệp Chính Hồng không có khả năng để ý tới những lời bàn tán, cho nên ông ta biết những cái đó chắc chắn là truyền từ bên nhà họ Giang. Tớ đoán xác suất lớn là Kim Vấn Hạ cáo trạng.”

“Nhưng hiện tại nhà họ Giang đã chịu nhiều tổn thất như vậy rồi, bọn họ chỉ hận không thể cho tất cả mọi người không biết chuyện này, sao có thể đi nói cho Diệp Chính Hồng biết Đường Noãn kiếm được một trăm triệu từ nhà họ Giang được chứ? Nói không chừng lúc Diệp Chính Hồng hỏi tới thì bọn họ còn nói qua loa cho có lệ đó.”

“Cho nên, chắc là bọn họ vẫn còn tưởng rằng cậu thật sự phải đền hai trăm triệu như đám người kia nói...”

Thẩm Kim Hoa cũng hiểu ra, bà ấy nhìn chằm chằm điện thoại đã dừng kêu trên bàn, lạnh lùng nói: “Cho nên, bà ta tìm con là để gây phiền phức?”

Bà ấy nhìn Đường Noãn, hỏi liên tiếp như đạn pháo: “Bà ta gọi cho con khi nào? Đã nói những gì? Trong điện thoại có mắng con không?”

Bà ấy thực sự tức giận, giọng điệu vô cùng cứng rắn, Đường Noãn cũng đành ngoan ngoãn thú nhận: “Có nghe một lần.”

“Nhưng cũng không nói gì nặng lời, chỉ bảo con về nhà cũ một chuyến, con cũng đành nói qua loa cho xong chuyện.”

Cô cũng không ngốc, Diệp Thù Yến không ở đó, một mình cô trở về đó thì không khác gì đưa dê tới miệng cọp, sao cô có thể đồng ý chứ. Cũng may bọn họ cũng sẽ không hạ mình tới tìm cô, Đường Noãn cứ như vậy ngoan cố không đi thì bọn họ cũng chẳng thể làm được gì: “Dù sao đây cũng là chuyện của nhà họ Diệp, chờ Diệp Thù Yến trở về xử lý là được.”

Cô vừa dứt lời, điện thoại trên bàn lại vang lên, vẫn là Tôn Uyển Thu, Đường Noãn định xử lý như cũ, lại thấy Thẩm Kim Hoa vươn tay tới: “Đưa cho mẹ.”

Đường Noãn có chút chần chờ: “Mẹ, không sao đâu, bọn họ sĩ diện, cũng sẽ không tới tìm con, không cần thiết phải chấp nhặt với bọn họ...”

Thẩm Kim Hoa lại nói: “Sao lại không cần thiết chứ? Nếu là người khác thì không sao, nhưng sau này chắc chắn con sẽ phải gả qua đó, ruồi bọ không ở trước mặt chúng ta thì làm lơ cũng được, nhưng còn dám lởn vởn trước mặt chúng ta thì đương nhiên phải đánh c.h.ế.t rồi, nếu không không phải sẽ rất phiền sao?”

Bà ấy thấy Đường Noãn do dự: “Có phải con lo lắng nhà chúng ta không thể trêu vào nhà họ Diệp bọn họ không?”

Đường Noãn im lặng, đúng là cô đang băn khoăn điều này, nhưng cũng không phải không thể trêu vào, chỉ là nhà họ Diệp với nhà Đường Thắng An bọn họ không quá giống nhau, dù có thế lực thế nào thì cũng sẽ không dám nhắm trực tiếp vào nhà họ Đường, nhưng kiểu giao tiếp từ trên cao nhìn xuống đúng là rất khiến người ta không thoải mái.

Vợ chồng Đường Kim Hâm với vợ chồng Đường Thắng An không giống nhau, cô không muốn bọn họ phải chịu đựng sự dơ bẩn của đối phương. Thẩm Kim Hoa thở dài nói: “Con gái, bây giờ là xã hội bình đẳng, con phải biết một đạo lý rằng, chỉ cần con không cúi đầu, không ai có thể bò lên trên đầu con để điều võ giương oai được.”

“Con nói cho mẹ biết đi, con muốn kết hôn với Diệp Thù Yến không?”

Đường Noãn không ngờ bà ấy sẽ hỏi vấn đề này, cả người cô lập tức cứng đờ.

Thẩm Kim Hoa gật gật đầu nói: “Được rồi, mẹ hiểu rồi.”

Bà ấy duỗi tay muốn Đường Noãn đưa điện thoại: “Nào, đưa đây mẹ làm mẫu cho.”

Đường Noãn càng lo lắng hơn, sẽ ổn chứ? Rốt cuộc Thẩm Kim Hoa hiểu gì? Chính bản thân cô còn chưa hiểu cơ mà?

Quý Vân dứt khoát lấy điện thoại trong tay cô đưa cho Thẩm Kim Hoa.

Đường Noãn quay đầu trừng mắt nhìn cô ấy, giờ cô mới nhận ra, cô gái này chắc chắn là cố ý.

Quý Vân nhỏ giọng nói: “Đường Noãn, cậu phải tin tưởng chú thím.”

Đường Noãn bất đắc dĩ thở dài, không phải cô không tin, chỉ là cô cảm thấy không cần thiết, nhưng thấy Thẩm Kim Hoa ấn nút nghe rồi, cần thiết hay không thì cũng không còn quan trọng nữa. Cô vốn nghĩ Thẩm Kim Hoa sẽ cãi nhau với bên kia, lại thấy bà ấy vừa nghe máy thì sắc mặt đã thay đổi, cười nói vô cùng thân thiết: “Alo, là bà thông gia à, Noãn Noãn đi ra ngoài, để điện thoại ở nhà, bà tìm nó có chuyện gì thế?”

Mọi người nghiêng tai nghe, Đường Bôn cũng áp tai lên tai Thẩm Kim Hoa.

Thẩm Kim Hoa trực tiếp ấn loa ngoài, bên kia Tôn Uyển Thu chắc đã bị ba tiếng “Bà thông gia” làm cho ngạc nhiên, lúc Đường Noãn vẫn là con gái Đường Thắng An, Lâm Nguyệt Nga cũng không dám gọi bà ta là bà thông gia, cho dù ở trong giới bà ta cũng không có nhiều tiếng tăm, nhưng bọn họ cũng vẫn khách sáo gọi bà ta là bà Diệp. Sau một lúc lâu bà ta mới mở miệng, giọng điệu rất khách sáo, lại mang theo cảm giác xa cách kiêu ngạo: “Cũng không có chuyện gì, chỉ là đã lâu con bé không về nhà cũ, tôi chỉ gọi con bé về ăn bữa cơm thôi.”

“Ai da, bà thông gia làm món gì ngon mà phải đặc biệt gọi con bé về vậy?”

Thẩm Kim Hoa cười nói: “Diệp Thù Yến đi công tác, không cần phiền phức nghĩ cho con bé đâu, bà thông gia với ông thông gia cứ giữ lại tẩm bổ đi.”

Tôn Uyển Thu chưa từng đụng qua loại người “Hổ báo” như thế này, vậy nên nhất thời bà ta cũng không biết nên nói tiếp thế nào. Thẩm Kim Hoa lại đưa ra yêu cầu trước.”

Nhưng bà thông gia cũng đã gọi điện thoại qua rồi, vừa hay tôi cũng có chút chuyện này muốn hỏi bà.”

Thẩm Kim Hoa nói: “Hôn sự giữa nhà họ Diệp với Noãn Noãn vẫn được tính, có phải chúng ta nên chính thức gặp mặt một lần không?”

“Nói kỹ hơn về việc sinh lễ hay của hồi môn gì đó, trước đây những thứ đó đã khiến Noãn Noãn nhà chúng tôi phải chịu thiệt thòi. Bên bà thông gia cứ không nhắc tới chuyện này, vậy nên tôi cũng muốn hỏi chuyện là như thế nào? Chẳng lẽ bắt Noãn Noãn nhà chúng tôi cứ không danh không phận trở thành vợ chưa cưới của Diệp Thù Yến nhà ông bà sao? Chẳng lẽ là hào môn không có lễ nghĩa này sao?”

Giọng điệu bà ấy rất bình tĩnh nhưng cũng vô cùng đanh thép, Tôn Uyển Thu đã lâu chưa từng nghe có ai dám nói nhà họ Diệp bọn họ không có lễ nghĩa, bà ta không nhịn được nói: “Sao có thể không danh không phận, hiện giờ cả Yến Thành, làm gì có ai không biết Đường Noãn là vợ chưa cưới của Diệp Thù Yến chứ?”

“Nhà đứng tên con bé, Thù Yến cũng đã tặng châu báu...”

Thẩm Kim Hoa đột nhiên nói vào: “Căn nhà dưới danh nghĩa của con bé là Diệp Thù Yến tặng, châu báu cũng Diệp Thù Yến tặng, nghe nói Diệp Thù Yến là người thừa kế của nhà họ Diệp, con cái đính hôn mà ông bà không chuẩn bị gì sao?”

Giọng nói của bà ấy vẫn rất nhẹ nhàng: “Nếu ông bà đang khó khăn thì cũng có thể nói một tiếng với chúng tôi, chúng tôi cũng có thể thông cảm, dù sao có là tập đoàn lớn thì cũng phải có lúc tài chính eo hẹp mà.”

Bà mới bị eo hẹp tài chính! Cả nhà bà đều eo hẹp!
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 153: Chương 153



Tôn Uyến Thu lạnh mặt, sau đó hít sâu một hơi rồi nói: “Bà Đường...”

Thẩm Kim Hoa cắt ngang bà ta: “Bà xem, không cần khách sáo như vậy đâu, cứ gọi là bà thông gia là được.”

Tôn Uyển Thu: . . .

Bà ta không gọi được, chỉ đành bỏ việc xưng hô đi, nhưng tiết tấu của lời nói cũng đã bị gián đoạn, chỉ có thể đi thẳng vào vấn đề: “Dạo gần đây Đường Noãn thực sự đã mang đến áp lực không nhỏ cho nhà họ Diệp, bà có biết những chuyện gần đây con bé làm không?”

Thẩm Kim Hoa kinh ngạc nói: “Tôi nói này bà thông gia, con bé chỉ là một cô gái thì sao có thể mang đến áp lực cho nhà họ Diệp được chứ? Là con bé quá lợi hại, hay là nhà họ Diệp nhà bà không được vậy? Nhà hào môn ông bà không chống lại được sao?”

Tôn Uyển Thu nghẹn họng, nhàn nhạt nói: “Chắc là là bà không biết, người nhà chúng tôi sẽ không rút dây động rừng, Đường Noãn lăn lộn như vậy chỉ để lấy chút tiền đó, như vậy là vứt bỏ thể diện của nhà họ Diệp chúng tôi, hơn nữa còn cả việc hợp tác mấy chục tỷ của chúng tôi với nhà họ Giang...”

Thẩm Kim Hoa không đợi bà ta nói xong đã cười nói: “Ồ, tôi biết rồi, loại người như các bà cũng có ngôi vị hoàng đế phải kế thừa, cũng giống như triều Đường, có một Dương quý phi có thể khiến các bà thay đổi triều đại, phải không?”

“Vậy mấu chốt của việc hợp tác mấy chục tỷ kia nằm ở trên người con bé, vậy có phải ông bà phải cho con bé vào ở trong cung không? Sao lại còn quát mắng?”

Quý Vân suýt nữa cười ra tiếng, vội vàng che miệng lại, Đường Noãn cũng cố nén sự buồn cười.

Tôn Uyển Thu đã tức giận không nói lên lời, Thẩm Kim Hoa tiếp tục nói: “Không phải, tôi nói này, có phải triều đại của các bà sắp sụp đổ rồi không? Ngay cả dân chúng bình dân như chúng tôi cũng nghe nói Thái thượng hoàng nhà bà là một kẻ lắm mồm, đi khắp nơi nói xấu con dâu chưa qua cửa.”

“Có lẽ nào, áp lực lớn lên giang sơn của nhà họ Diệp các người không phải do con bé Đường Noãn nhà tôi, mà là do mấy người đàn ông nhà bà không đủ tốt không?”

Diệp Thù Yến đang chọn quà cho Đường Noãn ở Hải Thành bỗng nhiên hắt xì một cái, đáy mắt toát ra sự dịu dàng: Chắc là Đường Noãn đang nhớ anh rồi... Cuối cùng Tôn Uyển Thu tức giận đến nỗi trực tiếp cúp điện thoại, Đường Noãn cứ tưởng như vậy là xong rồi, nhưng không ngờ Thẩm Kim Hoa lại gọi lại, nhưng đương nhiên đối phương không nghe máy.

Sau đó Thẩm Kim Hoa đổi sang điện thoại của mình, lấy số điện thoại của Tôn Uyển Thu từ máy của Đường Noãn để gọi lại lần nữa. Lần này Tôn Uyển Thu bắt máy, Thẩm Kim Hoa tiếp tục thân thiết nói: “Aiya, bà thông gia, sao ban nãy bà lại không bắt máy?”

“Đây là số điện thoại của tôi, bà nhớ lưu lại nha, nếu bên bà có muốn cầu hôn thì có thể liên hệ lúc nào cũng được, hoặc nếu như cảm thấy Đường Noãn làm chuyện gì có thể làm điên đảo tới vương triều nhà họ Diệp các người thì bà cũng có thể gọi điện thoại nói với tôi...”

Đường Noãn còn tưởng rằng bà ấy tính nói “Tôi sẽ dạy dỗ con bé” hay gì đó, kết quả lại nghe thấy bà ấy nói: “Để tôi tới xem xem năng lực của con gái nhà chúng tôi thế nào.”

Quý Vân gần như sắp cười phá lên, Lý Thu Thu cũng không nhịn được cười: “Chắc Tôn Uyển Thu cũng bị chọc tức đến ăn không ngon ngủ không yên rồi?”

Thẩm Kim Hoa nói: “Nếu bà ta dám nói Noãn Noãn, đến lúc đó thím sẽ tự mình cho bà ta ăn đủ.”

Bà ấy nhìn Đường Noãn nói: “Dù sao sau này bà ta muốn làm chuyện xấu gì thì con cứ gọi điện thoại cho mẹ. Con là vãn bối trong nhà, đúng là không tiện chống đối bà ta, cứ để mẹ giải quyết là được rồi.”

Bà ấy vuốt tóc bên tai Đường Noãn: “Sau này đừng nhân nhượng với bọn họ, dù có là ba hay bà nội của Diệp Thù Yến thì mẹ cũng không sợ, chúng ta cũng không phải sống nhờ vào bọn họ, sao phải nhân nhượng với bọn họ làm gì chứ?”

“Không có h*m m**n thì ắt sẽ mạnh mẽ kiên cường.”

Thẩm Kim Hoa nói: “Chúng ta cũng không cầu xin nhà họ cái gì, nếu không phải bởi vì Diệp Thù Yến, ai muốn liên quan tới bọn họ làm gì.”

“Khoan nói cái này, vẫn còn chưa kết hôn nữa mà, nghiêm túc mà nói thì bọn họ chẳng là gì cả, nếu như kết hôn rồi...”

Quý Vân tiếp lời nói: “Ly hôn! Chia tài sản!”

Thẩm Kim Hoa giận dỗi nói: “Cháu, đứa nhỏ này, nói cái gì đó? Kết hôn rồi thì đó chính là thông gia thực sự, đương nhiên càng phải làm cho bọn họ phải phục, chẳng lẽ để cho bọn họ cưỡi lên đầu sao?”

Đường Noãn & Quý Vân & Lý Thu Thu:..

Thẩm Kim Hoa nói: “Vậy nếu hai đứa đã quyết định kết hôn, chắc chắn là tình cảm rất tốt đúng không? Hai đứa con có tình cảm tốt là được rồi, còn những vấn đề khác, nếu bọn họ coi con là người một nhà, vậy chúng ta cũng sống hòa thuận theo nguyên tắc gia đình, còn nếu không coi là người nhà, vậy thì chúng ta cũng không cần sống như một nhà làm gì.”

Bà ấy nghiêm túc nói với Đường Noãn: “Tóm lại, hôn nhân là chuyện lớn của cả đời người, con không cần phải tạm chấp nhận bất cứ điều gì cả, biết chưa?”

Đường Kim Hâm đi tới duỗi tay xoa xoa đầu cô, cười nói: “Noãn Noãn, nhà chúng ta không giống nhà Đường Thắng An, con cứ yên tâm, dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, ba mẹ đều sẽ làm chủ cho con.”

Thẩm Kim Hoa nói: “Đúng vậy, đừng nói là nhà họ Diệp, dám ức h.i.ế.p con gái mẹ, dù có là Thiên Vương tới cũng không cứu được!”

Đường Noãn nhìn vợ chồng bọn họ, chỉ cảm thấy có một luồng điện nóng đang chảy qua lồng ngực, cuối cùng bao vây chặt lấy trái tim cô, khiến cả cơ thể cô đều ấm áp, giờ phút này, cô cảm thấy cô có thể tùy ý làm bất cứ chuyện gì, không cần phải luôn cẩn thận, suy nghĩ chu toàn như vậy, bởi vì cho dù có sai, cho dù có bị oan ức, tủi thân, hai người cũng sẽ đứng phía sau bảo vệ cô.”

Được rồi.”

Đường Kim Hâm cầm xiên nhím biển đưa đến trước mặt Đường Noãn: “Ăn nhiều cái này một chút, sẽ làm tăng dũng khí hơn.”

Đường Noãn phụt cười một tiếng, lần đầu tiên nghe nói ăn nhím biển có thể nuôi dưỡng dũng khí đấy. Bọn họ ăn uống no đủ, Đường Noãn nhàn nhã nằm trên ghế, cô có thể hiểu được vì sao Đường Nguyệt và Đường Phi dù đã thành niên nhưng vẫn không muốn dọn ra ngoài ở riêng, nơi đây thật sự giống như một cái cảng, tràn ngập niềm vui sướng, có pháo hoa náo nhiệt và cả cảm giác an toàn không đâu sánh bằng.

Nhưng buổi tối hôm nay cô còn phải trở về viết kế hoạch, vậy nên chỉ có thể đứng dậy tạm biệt. Thẩm Kim Hoa lại đau lòng: “Nói đến mới nhớ, con kiếm nhiều tiền nên chắc cũng chịu khổ không ít, một mình con cứ thong thả thôi, không được thì cứ về đây, về đây mẹ với ba con mỗi ngày đều làm đồ ăn ngon cho con.”

Đường Noãn vô cùng xúc động, lần sau Diệp Thù Yến lại đi công tác, cô sẽ về đây ở luôn. Trước khi đi, mọi người trong nhà lại đưa bao lì xì cho cô, có lẽ sợ cô sẽ không nhận như trước, lần này bọn họ không có chuyển khoản, mà là mỗi người chuẩn bị một chiếc thẻ ngân hàng, thậm chí ngay cả Đường Bôn cũng có.

Đường Noãn dở khóc dở cười: “Em cho chị làm gì? Em vẫn là học sinh, còn chưa kiếm được tiền.”

Cậu ấy còn chưa đủ 18 tuổi, tiền thuê nhà thu được còn chưa đưa cho cậu ấy. Đường Bôn nói: “Em có tiền, mỗi năm thi được top 3 trở lên, ba mẹ đều lì xì cho em, có nhiều lắm.”

Nói tới đây, cậu ấy làm nũng nói: “Chị Noãn, sau này em có thành tích tốt nữa, chị cũng lì xì cho em đi.”

Đường Noãn cười nói: “Được.”

“Oh yeah!” Đường Bôn vô cùng vui vẻ ôm lấy cô: “Cảm ơn chị Noãn! Sau này em lại có nhiều lì xì hơn rồi!”

Đường Noãn nhìn bộ dáng của cậu ấy cũng không nhịn được cười rộ lên, cảm giác huyết thống tương thông, đúng là không tệ.
 
Vị Hôn Phu Của Tôi Có Thuật Đọc Tâm
Chương 154: Chương 154



Trên đường trở về, Quý Vân hâm mộ không thôi: “Nếu tớ mà kiếm được nhiều tiền như vậy, ba tớ chắc chắn sẽ đòi một nửa, còn mẹ tớ sẽ bắt tớ mua trang sức cho bà hay đưa bà đi du lịch vòng quanh trái đất! Còn cậu thì tại được nhận thêm lì xì? !” Đường Noãn nhìn bốn chiếc thẻ cũng vô thức cong môi Cười.

Quý Vân bỗng nhiên dừng xe trước cửa một ngân hàng: “Đi, chúng ta đi kiểm tra xem nhận được bao nhiêu tiền đi?”

Đường Noãn liếc cô ấy một cái: “Đây là tiền của tớ, sao cậu còn tích cực hơn tớ vậy?”

Quý Vân túm cô xuống xe: “Của cậu cũng là của tớ, của tớ cũng là của cậu, giữa chị em chúng ta, nói đến tiền nong là rất làm tổn thương tình cảm đấy.”

Sau đó ôm lấy Đường Noãn, túm Lý Thu Thu đang ngơ ngác vào trong ngân hàng, sau đó, kết quả mới kiểm tra một chiếc thẻ ngân hàng đã khiến cô ấy ở bên cạnh hâm mộ tới nỗi sợ hãi kêu lên một tiếng.

Trong thẻ vợ chồng Đường Kim Hâm cho có một trăm vạn, Đường Nguyệt với Đường Phi cũng khoảng năm mươi vạn, Đường Bôn là mười vạn.

Quý Vân muốn hâm mộ muốn khóc: “Ôi! Sao tớ lại không có anh chị em vậy chứ? Hay là tớ về bảo ba mẹ sinh thêm một đứa nhỉ, hiện tại tớ cảm thấy có anh chị em cũng khá tốt.”

Lý Thu Thu chậm rì rì nói: “Cậu có thể chắc chắn rằng nếu ba mẹ cậu sinh thêm thì sẽ không phải phân chia tài sản không?”

Quý Vân: . . . Đường Noãn nhìn cô ấy, đáy lòng vô thức dâng lên một tia đắc ý, cô có anh trai, chị gái và cả em trai nữa. Bên này Đường Noãn với Quý Vân, Lý Thu Thu đang vui sướng đùa giỡn, phòng khách nhà họ Đường, Đường Kim Hâm và Thẩm Kim Hoa lại không còn vui vẻ như ban nãy.

Thẩm Kim Hoa nhíu mày nói: “Sao tôi cứ cảm thấy Noãn Noãn và Diệp Thù Yến không giống yêu đương vậy nhỉ? Nếu như hai đứa đã yêu nhau, mẹ kế cậu ấy làm như vậy, sao Noãn Noãn lại không nói cho Diệp Thù Yến biết? Nghe nói ba với mẹ kế cậu ấy đều sợ cậu ấy, nếu như Diệp Thù Yến biết, một cuộc điện thoại cũng có thể giải quyết xong xuôi, đúng không?”

“Có lẽ là Noãn Noãn không muốn dựa dẫm.”

Đường Kim Hâm nói: “Đứa nhỏ này, có việc gì là luôn muốn tự mình giải quyết trước, nhưng tôi cũng cảm thấy giữa hai đứa còn có chuyện gì khác, không giống quan hệ vợ chồng sắp cưới chân chính.”

Thẩm Kim Hoa nói: “Đính hôn là vì hợp tuổi, nghĩ thế nào cũng thấy có vấn đề, hơn nữa đúng thật là cũng không môn đăng hộ đối...”

Thẩm Kim Hoa rầu rĩ: “Nhưng tôi thấy Noãn Noãn cũng có chút thích Diệp Thù Yến, cũng không biết Diệp Thù Yến có suy nghĩ gì, đến lúc đó đừng để bị tổn thương.”

Đường Kim Hâm nói: “Chuyện này chúng ta không nhúng tay vào được, vẫn là chậm rãi chờ xem, chuyện người lớn bên nhà kia thì còn có thể giúp đỡ, còn chuyện liên quan tới Diệp Thù Yến... Người trẻ tuổi mà, dù tốt xấu thế nào thì cũng vẫn phải trải qua, đến lúc đó chúng ta cứ ở bên cạnh con bé là được.”

Đường Nguyệt vẫn không nói gì, suy tư một lúc lâu, sau khi quay về phòng thì gọi đến một dãy số nào đó. Trợ lý Văn đang đi dạo trong một cửa hàng sang trọng với Diệp Thù Yến, đi tới nỗi nội tâm anh ấy cũng sắp nổ tung mất, tâm trạng của ông chủ cứ thay đổi thất thường, đúng là đáng sợ muốn chết, rõ ràng cứ đóng gói một món anh nhìn trúng lại, trong vòng mười phút là giải quyết xong, nhưng sao anh cứ phải đi dạo hết chỗ này đến chỗ kia hơn nửa tiếng rồi, cô Đường xinh đẹp như vậy, đương nhiên đeo trang sức nào cũng đẹp rồi...

Viên ngọc trai Nam Dương này... Lần trước Đường tiểu thư đeo vào cũng rất xinh đẹp, liệu có nên mua cái này... Trợ lý Văn bỗng nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát, ngẩng đầu tên chợt cảm nhận được ánh mắt c.h.ế.t chóc của ông chủ nhà mình.

Trợ lý Văn: . . .

Ông chủ vui buồn thất thường này của anh ấy bị sao thế không biết? Yêu đương thì sao cứ phải tra tấn anh ấy vậy?

Vừa hay điện thoại vang lên, trợ lý Văn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói một tiếng với Diệp Thù Yến, sau đó đi ra một chỗ cách đó không xa nghe điện thoại: “Alo?”

“Trợ lý Văn.”

Giọng nói của đối phương rất dịu dàng, trợ lý Văn nhéo nhéo mũi, sao tại là cô ấy chứ? ! “Luật sư Đường.”

“Trợ lý Văn, tôi cảm thấy, nếu như thật sự yêu một người, ngoại trừ yêu bản thân cô ấy ra, thì cũng phải tôn trọng gia đình cô ấy, nhà tôi khác với nhà Đường Thắng An, con gái nhà chúng tôi sẽ không gả cho người không tôn trọng ba mẹ tôi, nếu như không làm được, vậy thà rằng đừng bắt đầu, để đến cuối cùng hai bên đều bị tổn thương, anh cảm thấy có đúng không?”

Không biết trợ lý Văn nghĩ tới cái gì, lắp bắp nói: “Cô, cô có ý gì vậy?”

Đường Nguyệt đã trực tiếp cúp điện thoại. Diệp Thù Yến chọn được một đôi khuyên tai, lại nghe thấy tiếng lòng của trợ lý Văn: [Đường Nguyệt có ý gì? Rõ ràng là cô ấy hôn mình trước, mình còn chưa đồng ý với cô ấy mà, cô ấy đã nói cái gì mà tôn trọng gia đình cô ấy, mình không tôn trọng gia đình cô ấy bao giờ chứ?]

Diệp Thù Yến khiếp sợ quay đầu lại nhìn anh ấy chằm chằm, cậu ấy nói gì cơ? Ai hôn cậu ấy cơ? Luật sư Đường, là luật sư Đường anh đang nghĩ tới sao? ! [Aiya, đúng là rối hết cả lên, không tôn trọng ba mẹ cô ấy thì không thể kết hôn, vậy Diệp tổng với Đường tiểu thư không phải là vợ chồng sắp cưới sao, mình còn chưa thấy anh ấy chính thức đến thăm ba mẹ cô Đường bao giờ, chứ đừng nói gì đến việc kết hôn...]

Nói tới đây, anh ấy dừng lại, nhìn về phía Diệp Thù Yến: [Cô Đường cũng là con gái nhà họ Đường, cho nên Diệp tổng...]

Diệp Thù Yến: . . .

Anh đến gần trợ lý Văn, bình thản hỏi: “Vừa nãy là điện thoại của ai vậy?”

[Là người phụ nữ Đường Nguyệt kia chứ ai nữa.] Trợ lý Văn nhàn nhạt nói: “Một người bạn.”

Diệp Thù Yến tiếp tục hỏi: “Chuyện gì?”

Trợ lý Văn cũng vô thức suy nghĩ một lần, cuối cùng nói: [Cho nên rốt cuộc cô ấy có ý gì? Bảo mình tới nhà thăm ba mẹ cô ấy sao? Rõ ràng mình mới là người bị cô ấy coi thường, dựa vào cái gì chứ?]

Diệp Thù Yến: . . . Anh thương hại nhìn trợ lý Văn, rất muốn nói cho anh ấy biết, rất có thể là Đường Nguyệt đang mượn anh ấy để cảnh cáo anh...

Không đúng, hiện giờ anh làm gì có thời gian thương hại người khác chứ! Diệp Thù Yến đã mấy lần suy nghĩ về việc làm thế nào để hòa thuận với cả nhà Đường Kim Hâm, anh không để ý tới việc mua quà nữa, dặn dò người bán đóng gói tất cả những món đồ anh đã chọn, cũng không chờ về đến khách sạn, anh lấy điện thoại ra, nhìn trợ lý Văn đang hồn bay phách lạc, anh lặng lẽ tìm kiếm từ khóa: Nếu đắc tội với nhà ba mẹ vợ thì phải làm sao? Sau đó có một bình luận có sẵn hiện lên ngay, thì ra đây là vấn đề rất phổ biến? Diệp Thù Yến âm thầm nhẹ nhàng thở ra, thấy phía dưới có rất nhiều bình luận: [Kiến nghị đổi vợ, hoặc là đổi nhà mẹ vợ khác đi.]

Diệp Thù Yến: . . .

Chắc bọn họ không biết, anh đã đổi nhà mẹ vợ một lần rồi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back