Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)

[BOT] Mê Truyện Dịch
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 380


Du thuyền tuần tra Thánh Điện.

St. Lophis triển khai cánh tay thứ 18, rút ra một đoạn mảnh vỡ tinh hạm xuyên qua cổ tay.

Hắn cũng không hiểu chuyện gì đã xảy ra, chỉ cảm thấy một tiếng nổ lớn và một cú va chạm mạnh mẽ qua đi, đèn bên trong du thuyền tuần tra liền tắt hết, động cơ cũng ngừng quay.

Nhưng đối với hắn mà nói, bóng tối chưa bao giờ là sự bối rối, đau đớn đương nhiên cũng không phải —— khi hắn vứt bỏ mảnh vỡ tinh hạm, bàn tay bị xuyên thủng đó đã sớm không còn bất kỳ vết thương nào.

Theo sau, hắn cảm ứng được hơi thở quen thuộc.

St. Lophis đứng dậy.

Các thần hầu hồng y bên cạnh hắn hoặc ngã hoặc hôn mê, tạm thời không ai có thể ngăn cản hắn. Hắn liền dùng cánh tay dời đi những chướng ngại vật bị sập ở khoang trước, lặng lẽ đi theo hơi thở của thiếu niên.

...Đúng rồi.

Hắn không phải muốn vứt bỏ chính mình sao?

Thánh tử nhớ lại sự quyết tuyệt khi Tinh Hồng rời đi, khẽ dừng bước, đứng tại chỗ.

...Nếu đã vậy, tại sao lại quay về?

Một cánh tay mới sinh ra không nghe lời lắm, rõ ràng St. Lophis đã dừng bước, nhưng nó vẫn muốn s* s**ng lung tung mà tiến về phía trước, và thực sự đã nắm được một dúm tóc bạc mềm mại.

Tóc bạc sờ lên ẩm ướt, như thể bị một thứ chất lỏng ấm áp nào đó làm ướt sũng.

...Chỉ nhìn thoáng qua thôi.

St. Lophis lại bắt đầu đi về phía trước.

Phần trước của du thuyền tuần tra bị hỏng nặng nhất. Một chiếc t** ch**n đang bốc cháy, gần như thẳng đứng đâm vào bên trong du thuyền tuần tra.

St. Lophis như đi trên vách khoang đang nghiêng nghiêm trọng, nhưng tư thái lại vững vàng như đang đi trên mặt đất bằng phẳng.

Hơi thở ngày càng gần, còn kèm theo mùi khói súng và mùi máu tươi điềm xấu.

St. Lophis dọn đi cây cột chống đỡ cuối cùng phía trước.

Biểu cảm vốn vẻ lạnh nhạt, vẫn không nhịn được hiện ra một tia vui sướng.

...Ngươi khỏe không!

Nhưng, chờ nhìn rõ cảnh tượng trước mắt, đôi mắt vàng của St. Lophis kinh ngạc hơi mở to.

Nằm trong phế tích boong tàu, là hai người thảm không nỡ nhìn.

Kỵ sĩ bạc trắng nằm ngửa, mũ giáp và mắt đèn đều đã vỡ nứt. Toàn thân khôi giáp dày nặng, gần như vỡ thành từng mảnh. Máu tươi ròng ròng trào ra từ những khe hở giữa các khối giáp rách nát. Khôi giáp và nội tạng bên trong cơ thể, rõ ràng đã bị tổn hại nghiêm trọng.

Hắn vẫn bất động nằm ngửa, trong lòng ngực vẫn ôm chặt lấy tiểu chủ nhân của mình.

Nhưng sau đó, bàn tay hộ ở sau đầu Nero đó, như đã dốc hết tia sức lực cuối cùng, vô tri vô giác mà trượt xuống, “lạch cạch” một tiếng, rơi xuống mặt đất.

Nero được hắn che chở trong lòng, chịu ảnh hưởng của vụ nổ rõ ràng nhẹ hơn một chút, nhưng cũng hoàn toàn không thể lạc quan.

Tay chân hắn đều gãy gập một cách bất thường, vết thương ở thái dương đang phun máu ra ngoài, khiến lông mi tuyết trắng và mái tóc bạc chói mắt đều nhuộm thành màu đỏ tươi.

Điều đáng sợ hơn là, gần động mạch đùi của hắn, có một mảnh tinh hạm sắc nhọn xuyên qua. Không đầy một lát, máu đã lênh láng trên mặt đất nghiêng, nhuộm đỏ góc áo trắng tinh của St. Lophis.

St. Lophis hoàn toàn ngây người.

Hắn bước nhanh tới, cúi người quỳ gối trong vũng máu, gấp gáp gọi tên Nero.

Mấy "cánh tay" đang nhanh chóng quấn quanh người Nero cũng nhanh chóng nhận thấy vết thương chí mạng nhất, lập tức chồng chất lên nhau, bao bọc lấy vết thương xuyên thấu đang tuôn máu ra ngoài.

Lông mi Nero ướt đẫm máu run rẩy.

Hắn lại có thể hoàn toàn tỉnh táo nhờ ý chí mạnh mẽ dưới chấn thương nghiêm trọng như vậy.

Nhưng việc mất máu quá nhiều hiển nhiên khiến Nero không thể duy trì khả năng phán đoán như ngày thường. Hắn chỉ có thể cố gắng chống đỡ mí mắt, ánh mắt vẩn đục, thoáng quét qua chiếc áo thánh trắng tinh trong vũng máu.

Theo sau, ngón tay gãy xương của hắn chạm vào mảnh khôi giáp Lang Kỵ trên mặt đất.

Ánh mắt của Hoàng đế tóc bạc run rẩy dữ dội, khàn khàn gọi tên kỵ sĩ, ngay sau đó liền sặc ra một ngụm máu đặc.

“——”

St. Lophis vội vã đưa tay ra, nhẹ nhàng nâng đầu hắn lên một chút.

Đầu Nero dựa vào lòng bàn tay St. Lophis, cố gắng tập trung ánh mắt, nhưng cuối cùng không thể kìm nén mà tan rã, hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê.

“——!”

Trong du thuyền tuần tra nghiêm trọng bị sụp đổ, không ai đáp lại tiếng gọi của St. Lophis, chỉ có tiếng chói tai của dòng điện và tiếng lửa lan tràn nhỏ.

Hắn có thể cảm nhận được, năng lượng sinh mệnh đang nhanh chóng rời khỏi cơ thể thiếu niên này. Không đầy vài giây, hơi thở của Nero phun vào lòng bàn tay hắn đã yếu ớt đến gần như không còn.

“——……”

St. Lophis nhắm mắt lại.

Theo tiếng bước chân của một lượng lớn vật sống, vô số "cánh tay" đang bám trên tường khoang trên nhanh chóng được thu hồi.

Chỗ vết thương đầy máu của Nero cũng bắt đầu phát ra ánh sáng trắng nhạt.
 
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 381


Thế nhưng, St. Lophis không thể duy trì được lâu. Ngay sau đó, hắn đã nghe thấy tiếng bước chân nặng nề vọng lại từ phía sau.

Những thần hầu hồng y, không mắt, không tai, đang bước ra từ sâu thẳm trong khoang tàu tối tăm.

Trong bóng tối mịt mùng, khuôn mặt vốn đã đáng sợ của họ càng trở nên quái dị và kinh khủng hơn bội phần.

Tuy nhiên, St. Lophis lại không hề tỏ vẻ sợ hãi.

Hắn chỉ quay đầu lại, vội vàng nói với họ một câu cổ ngữ, rồi lập tức chuyên tâm trở lại công việc chữa trị của mình.

"——"

Các thần hầu hồng y lên tiếng.

Dù không có mắt và tai, nhưng dường như họ sở hữu khả năng cảm nhận thời gian vô cùng chính xác. Vì thế, St. Lophis biết rằng mặt trời Delphi đã lặn, và nghi lễ Tế Thánh Điện kéo dài năm ngày đã chính thức kết thúc.

"——"

St. Lophis lại một lần nữa cất lời, trong đôi mắt vàng hiếm hoi ánh lên vẻ khẩn thiết và cầu xin.

Nero vẫn đang hôn mê bất tỉnh trong lòng hắn, máu tươi tràn ra từ giữa môi, gần như đã nhuộm đỏ quá nửa chiếc áo thánh của St. Lophis.

Hắn thậm chí còn chỉ vào vết thương xuyên thấu ở háng của Nero, vội vã kể lể điều gì đó với các thần hầu hồng y.

Thế nhưng, các thần hầu vẫn không hề mảy may dao động.

"——"

Vẫn là những lời giống hệt vừa rồi. Không ngữ điệu, không cảm xúc, chỉ là sự lặp lại thuần túy.

St. Lophis run rẩy cúi đầu, những sợi tóc trắng xóa từ trên vai chảy xuống, gần như chạm vào hàng mi đẫm máu của Nero.

Ánh sáng trắng nhạt vờn quanh cơ thể Nero không hề suy yếu, ngược lại càng trở nên mãnh liệt hơn.

"——"

Các thần hầu hồng y lặp lại lần thứ ba. Vẫn không ngữ điệu, không cảm xúc, âm thanh hoàn toàn giống hệt hai lần trước.

St. Lophis im lặng.

Hắn chỉ quay lưng về phía các thần hầu, rất nhẹ nhàng lắc đầu.

Vì thế, các thần hầu liền bắt đầu thực hiện "Thánh chức" của họ.

Họ nắm chặt xiềng xích của St. Lophis, đồng thời nhanh chóng tiến về phía trước, gần như thô bạo muốn kéo Nero ra.

"——!"

St. Lophis chặn cánh tay họ lại. Trong đôi mắt vàng tuyệt đẹp của hắn, đã bắt đầu lấp lánh những giọt lệ.

Một vài "cánh tay" của hắn rút ra khỏi người Nero, giơ cao giữa không trung, cố gắng ngăn cản hành động của các thần hầu.

Nhưng các thần hầu hồng y dừng động tác, dùng sức kéo xiềng xích, "cánh tay" của hắn như không nghe lời, vẫn buông thõng xuống.

"——!! ——……!"

Các thần hầu không để ý đến tiếng la hét của St. Lophis.

Một thần hầu hồng y trong số đó đã thành công kéo Nero ra khỏi lòng St. Lophis, và ném hắn xuống cạnh kỵ sĩ của mình.

Cơ thể trọng thương của Nero căn bản không thể chịu đựng bất kỳ sự di chuyển nhỏ nào, càng không nói đến một hành động thô bạo như vậy.

Khi St. Lophis bị các thần hầu nắm xiềng xích kéo đi mạnh mẽ, hắn thấy vết thương xuyên thấu ở đùi Nero đã bắt đầu phun máu dữ dội.

Đôi mắt nhắm nghiền của thiếu niên, khuôn mặt cũng trở nên trắng bệch như tờ giấy.

"——……!!"

Trong lúc giãy giụa, một gói kẹo trong ống tay áo St. Lophis "lạch cạch" rơi xuống đất.

Giấy gói kẹo cũ kỹ nhanh chóng bị máu tươi thấm ướt, biến thành màu đỏ tươi tương tự.

"……"

St. Lophis đột nhiên sững người.
 
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 382


Trong khoảnh khắc đó, St. Lophis cảm thấy một cơn đau nhức kịch liệt ở phía sau mắt, sâu thẳm trong não bộ.

Một lượng lớn ký ức và âm thanh vụn vỡ không ngừng đâm vào linh hồn hắn; sau đó, theo một tiếng kêu đau thảm thiết và sự run rẩy, mọi biểu cảm trên khuôn mặt hắn đột nhiên trở nên lạnh băng.

Thánh tử tóc bạc yếu ớt và xinh đẹp, dường như trong khoảnh khắc đã biến thành một người khác.

Đôi mắt vàng đẫm lệ bỗng chốc bị bao phủ bởi một tầng màng đen nhánh; trên khuôn mặt tuyệt mỹ đó, không còn một tia biểu cảm nào thuộc về con người.

Thánh tử cúi đầu đứng thẳng, giống như một bức tượng thần có thần sắc trống rỗng, đứng giữa phế tích.

Các thần hầu hồng y không cảm nhận được sự kỳ lạ của hắn. Họ vẫn túm chặt xiềng xích đặc chế, kéo cánh tay Thánh tử, chuẩn bị đưa hắn về dưới Thánh đàn.

St. Lophis vẫn bất động.

Chỉ có tên thần hầu đang kéo xiềng xích kia, từ bên trong cơ thể, đột nhiên phát ra tiếng "Phốc" nhỏ.

Thân thể thần hầu hơi loạng choạng, rồi nhanh chóng héo rút.

Trái tim hắn, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một lỗ tròn. Lỗ tròn này xuyên thẳng từ trái tim l*n đ*nh đầu, và trên hộp sọ của thần hầu cũng mở ra một lỗ máu hình tròn.

Khi "cánh tay" trong suốt được rút ra, thần hầu ngã xuống không tiếng động. Lỗ máu cực lớn trên đỉnh đầu liền lập tức chảy ra máu loãng và các tổ chức xám trắng.

"Phốc."

Lại một tiếng động nhỏ nữa vang lên.

Tên thần hầu thứ hai ngã xuống.

Vài tiếng động nhỏ khác tiếp tục vang lên.

St. Lophis không có bất kỳ biểu cảm hay động tác nào. Hắn chỉ đứng thẳng tại chỗ, gần như tỉ mỉ thực hiện công việc giết chóc.

Đôi mắt hắn, từ đầu đến cuối bị một lớp màng đen nhánh cứng rắn bao phủ. Một đôi mắt đen kịt không đồng tử, được khảm trên khuôn mặt tuyệt mỹ đó, tạo nên một vẻ quỷ dị và kinh khủng khó tả.

Khi "công việc" hoàn tất, những kim văn phức tạp hiện lên trên má trắng như tuyết của St. Lophis từ từ rút xuống.

Sau đó, hắn liền nghiêng đôi mắt đen kịt không đồng tử, nhìn về phía thiếu niên tóc bạc trong vũng máu.

Vương đô

Heydrich buông máy truyền tin.

Mấy giờ trước, tất cả thông tin liên lạc ra bên ngoài của tinh hệ Delphi đều bị phong tỏa hoàn toàn.

Không chỉ kênh quân sự, mà cả Tinh Võng dân dụng, thông tin não bộ, đều bị chặn cùng lúc.

Toàn bộ tinh hệ Delphi ngay lập tức như chìm vào một bóng tối khổng lồ, không ai có thể biết được tình hình bên trong tinh hệ.

Phản quân sẽ không có quyền hạn lớn đến mức đó để làm được điều này. Chỉ có Nero và quân đoàn Lang Kỵ của hắn mới có thể.

...Nhưng tin tức gì mới cần phong tỏa toàn bộ tinh hệ để ngăn chặn lan truyền?

Hắn kìm nén sự bất an như gai nhọn trong lòng, ngước mắt nhìn về phía tinh đồ tác chiến trước mặt.

Vương đô đang trải qua đỉnh điểm thứ hai của giao tranh. Hạm đội trú binh với số lượng đáng sợ của gia tộc Lauder, gần như trải dài từ trụ vực bên ngoài tinh hệ Vương đô, kéo đến tinh cầu lãnh địa của gia tộc.

Nhưng trong lịch sử, bất kỳ danh tướng Đế quốc nào cũng sẽ không đơn giản coi sự chênh lệch binh lực là ưu thế của địch quân.

Vương đô bản thân chính là khu vực tranh chấp của Đế quốc.

Hệ thống phòng thủ Vương đô đã được gia cố từng lớp từ thời Đại đế Ceasar, cho đến khi được Nero giao cho Heydrich trấn giữ. Heydrich tự nhiên được hưởng sự che chắn mà các đời Đế vương Caesis đã dày công gây dựng.

Hạm đội phản quân từ khi tiến công Vương đô bắt đầu, chẳng những không thể đẩy mạnh nửa trụ, mà còn bị pháo quỹ đạo tinh hệ tiêu diệt sáu hạm đoàn.

"Kình đoàn" trước sau giống như một đám quái vật vũ trụ khổng lồ, vững vàng lơ lửng phía sau tơ hồng phòng ngự của pháo quỹ đạo. Bất kỳ hạm đội phản quân nào dám tiếp cận phòng tuyến đều sẽ bị chúng ngay lập tức kéo vào trường lực và nghiền nát.

Vì vậy, giao hỏa đến bây giờ, vẫn chưa có một chiếc tinh hạm phản quân nào dám vượt qua tơ hồng. Nhưng nếu muốn chỉnh đốn phía trước phòng tuyến, chúng lại sẽ trở thành bia sống cho hạm đội Vương đô và pháo quỹ đạo.

Heydrich một mặt vững vàng mở rộng ưu thế, một mặt bắt đầu phái đặc phái viên bí mật của Vương đô đến hạm đội phản quân đang mệt mỏi.

Trước đây, khi hắn phối hợp với Nero bắt Hầu tước David, từng điều động 13 hạm đội trú binh của gia tộc Lauder đi thảo phạt Hầu tước, vì thế cuối cùng vào lúc này phát huy tác dụng lớn.

Các tư lệnh trú binh từng được Heydrich thống lĩnh không quên thực lực quân sự mạnh mẽ của đối phương. Đồng thời, trong lòng họ cũng khá chột dạ:

Titus · Lauder giương cờ hiệu là tiêu diệt Heydrich, nhưng thực tế là đang đối kháng Hoàng đế bệ hạ chính thống của Đế quốc.
 
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 383


Heydrich kiểm soát chặt chẽ nhịp độ chiến sự, vừa chiến đấu vừa liên tục quan sát tình hình.

Khá nhiều tư lệnh trú binh đã lén lút nới lỏng, thỉnh cầu Heydrich tấu lên Hoàng đế bệ hạ, để họ được một lãnh tinh giàu có yên bình trong nội bộ Đế quốc, lĩnh một hư chức an hưởng quãng đời còn lại.

Nhưng sau 24 giờ tinh hệ Delphi bị phong tỏa, Heydrich nhận được tin tức từ một đặc phái viên miễn cưỡng trốn về được:

Titus Lauder đã nắm lại tiền tuyến Vương đô, hơn nữa trong doanh trại quân đội, công khai đánh gục tất cả các tư lệnh trú binh từng có hiệp nghị bí mật với Heydrich.

“Trưởng quan,” một sĩ quan tiền tuyến gửi thông tin đến, “Phản quân… rút binh. Công tước Titus gửi thông tin… Hắn nói muốn nói chuyện riêng với chỉ huy tối cao phía Vương đô.”

Heydrich ngồi vững trên ghế chỉ huy trưởng, đôi găng tay trắng đặt trên đầu gối, đôi mắt lam lạnh lùng hơi nheo lại.

Hắn nói: “Tốt. Ta sẽ nói chuyện trực tiếp với hắn trong phòng khách riêng.”

Trước khi đi, hắn gật đầu với tướng lãnh phụ trách quản lý thông tin; người này lập tức hiểu ý, chuẩn bị dựa vào nơi khởi phát thông tin để truy tìm vị trí thực tế của Titus Lauder.

Trong nội chiến Đế quốc, việc hai bên chủ soái đối thoại không hiếm. Rốt cuộc trong phần lớn trường hợp, hai bên đều thuộc tầng lớp quý tộc, tướng sĩ dưới quyền cũng đều thuộc về Đế quốc. Vừa đàm phán vừa chiến đấu, vừa chiến đấu vừa đàm phán đều thuộc về thao tác thông thường.

Heydrich ngồi xuống phòng khách, đồng thời khởi động màn hình quang học, chờ Titus Lauder mang theo điều kiện của hắn xuất hiện.

Trước đây hắn chưa từng gặp mặt Titus Lauder. Giờ phút này liền thấy trên màn hình quang học xuất hiện một vị lão tướng đầu bạc mặc khôi giáp, ánh mắt âm trầm.

Không hiểu vì sao, Heydrich nhạy bén nhận ra sâu trong ánh mắt đối phương có một tia châm chọc và thương hại rất nhạt.

Heydrich lạnh lùng: “Chúc một ngày tốt lành, Công tước Titus. Tôi nghe nói ngài trở về tiền tuyến sau, liền liên tiếp xử tử hơn hai mươi vị tướng lãnh thân binh. Tôi cho rằng đó đều là hậu duệ gia tộc có huyết mạch tương liên với ngài, không biết họ đã phạm phải tội lớn gì mà phải chịu tai họa sát thân?”

Thần sắc Titus Lauder càng thêm u ám. Nhưng hắn trước sau vẫn giữ tư dưỡng quý tộc tốt đẹp, bình đạm nói:

“Gia tộc nếu xuất hiện loại chuột ăn cắp ngũ cốc, cho dù huyết mạch tương liên, cũng tuyệt đối không thể dung túng. Tòa nhà cao tầng sụp đổ, thường thường chỉ vì một góc nền bị ăn mòn, chứ không phải vì gặp sét đánh hay bão tố.”

Dứt lời, hắn không nói thêm lời vô nghĩa nào, thẳng thắn nói: “Thượng tướng Heydrich, chúng ta không có lý do gì để giao chiến.”

Heydrich hơi nhướng mày, còn chưa kịp nói chuyện, liền trên màn hình quang học trước mặt, thấy một cảnh tượng khiến hắn tim hắn muốn nứt ra:

Tinh Hồng như một cung sáng màu đỏ, né tránh và xông vào giữa cơn mưa chùm tia sáng;

Tinh Hồng nâng cánh tay phải lên, một phát mâu quang xuyên thủng hàng chục chiến hạm địch;

Tinh Hồng dừng lại trên đỉnh Thánh sơn, còn chưa kịp nghỉ ngơi chỉnh đốn, khoang điều khiển ở phần đầu ầm ầm nổ tung!

“…Bệ hạ trong trận chiến với tổ chức kh*ng b* tôn giáo Hạt Vĩ, vô tình bị Hạt Vĩ ám hại, kích nổ quả bom chôn giấu trong khoang điều khiển – cháu ngoại ruột của ta… Hắn thậm chí còn chưa trải qua thời kỳ phân hóa, nhưng đã sớm hoàn toàn sở hữu sự dũng mãnh và không sợ hãi của một Caesis.”

Titus Lauder thở dài thật sâu, thậm chí vùi mặt già vào hai lòng bàn tay, chậm rãi không thể ngẩng lên.

“Lúc trước biết tin Nero còn sống, bất kể ngươi tin hay không – ta quả thực mừng như điên. Chỉ cần chính thống Caesis còn tồn tại, vinh quang của Ngân Hà Đế quốc sẽ vĩnh viễn không tắt! Nhưng Nero… Đứa trẻ đáng thương của ta, hắn đã là huyết mạch cuối cùng của Caesis…”

“Tinh hệ Delphi đã hoàn toàn bị phong tỏa.”
 
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 384


Heydrich lạnh nhạt hỏi, “Ngươi làm sao có được đoạn hình ảnh này?”

Titus Lauder ngừng lại, trả lời: “Khi biết Hạt Vĩ bắt cóc con tin tiến vào Delphi, ta đã phái quân vào Delphi chi viện ngay từ đầu. Lại vô tình chứng kiến cảnh tượng tàn khốc như vậy ——”

Heydrich rũ mắt xuống, không chút để ý sửa sang găng tay: “Vậy nên ‘viện binh’ của ngươi cũng cùng trở lại tiền tuyến sao?”

Titus Lauder: “Thật đáng tiếc, để chi viện Bệ hạ, họ đã toàn quân bị diệt ở Delphi.”

“Tạm gác chuyện này sang một bên.”

Heydrich ngước mắt lên, “Công tước Titus, lính gác còn lại ở công quán Vương đô sáng nay đã báo cáo với tôi một tin đồn thú vị.

“Đại công Harison khi rửa mặt buổi sáng, suýt nữa bị người hầu bên cạnh mình dìm chết trong chậu rửa mặt.

“May mắn Bệ hạ đã bố trí thêm người tại công quán từ trước. Nếu những đại quý tộc được ‘bảo hộ’ ở Vương đô này vô tình qua đời bất ngờ ở Vương đô, có lẽ sẽ khiến danh tiếng Bệ hạ bị tổn hại, tất cả gia tộc quý tộc Vương đô sẽ liên thủ oán giận, cùng ngài trừng phạt Vương đô, phải không?”

Titus Lauder không còn vùi mặt vào lòng bàn tay nữa.

Hắn chậm rãi nâng đôi mắt già nua âm u lên, đối diện với tướng lãnh tóc đen trên màn hình quang học.

Heydrich vắt chéo chân, khóe môi khẽ cong, cũng thong dong nhìn lại hắn, ánh mắt lại giống một con sói đang chăm chú nhìn con mồi.

“…‘Tạm gác chuyện này sang một bên’?”

Một lúc lâu sau, Titus Lauder mới khẽ cười một tiếng, “Thượng tướng, sự lạnh lùng của ngươi thực sự khiến ta kinh ngạc. Hoàng đế Bệ hạ bị ám sát ở Delphi, làm sao có thể trở thành một ‘chuyện vặt’ dễ dàng ‘tạm gác sang một bên’?”

“Tôi lại cho rằng chuyện Đại công Harison bị ám sát rất quan trọng.”

Heydrich nhẹ giọng nói, “Người hầu muốn ám sát Đại công Harison đó, tuy rằng khi bị bắt đã cắn độc dược giấu trong răng, nhưng thật đáng tiếc là công quán Bệ hạ sắp xếp cho Đại công Harison lại nằm gần Học viện Y học Vương đô.

“Trước khi liên lạc với ngài, tôi nghe nói hắn đã thoát khỏi nguy hiểm tính mạng. Chờ hắn tỉnh lại, Tòa án Thẩm phán Đế quốc có thể bắt đầu làm việc.

“Có lẽ hắn có thể giải đáp cho chúng ta không ít nghi ngờ: Ví dụ như tại sao một người hầu của gia tộc lại muốn ám sát Đại công Harison được Bệ hạ ‘bảo hộ’;

“Lại ví dụ như, Hạt Vĩ ở Delphi làm thế nào có thể có được số lượng vòng cổ Asimov khổng lồ đến vậy, và hạm đội ‘chi viện’ của ngài lại toàn quân bị diệt như thế nào.

“Ngài nghĩ sao, Công tước đại nhân?”

Titus Lauder nhìn chằm chằm hắn, vẻ phiền muộn và bi thống trên mặt đã sớm không còn tăm hơi, chỉ còn sự âm trầm như sắp nhỏ nước ra.

“Heydrich, ta nói thẳng với ngươi: Ta thật lòng không muốn đối địch với ngươi.”

Titus Lauder hiển nhiên không thể dự đoán được, thông tin Bệ hạ bị tấn công lại không gây ra bất kỳ tác động nào đối với Heydrich, điều này khiến hắn không thể không cứng nhắc chuyển sang vấn đề chính.

“Nếu nói về dã tâm đối với Đế quốc, ta trước sau tin tưởng phán đoán của mình – ngươi và ta vốn dĩ là cùng một dạng người.

“Giờ đây huyết mạch cuối cùng của Caesis đã đoạn tuyệt. Một khi tin tức lan truyền ra ngoài, Đế quốc ắt sẽ gặp đại loạn. Tinh tặc và các quý tộc có mưu đồ phản nghịch sẽ như sói hoang ngóc đầu trở lại, nuốt sống những thường dân tay không tấc sắt.

“Và phong ba này, chỉ có ngươi – vị tướng quân được Bệ hạ tin tưởng nhất khi còn sống, cùng với ta, người đang nắm giữ hàng triệu trú binh, cùng nhau liên thủ mới có khả năng bình định.”

Heydrich ngồi trong bóng tối của phòng khách, không nói một lời lắng nghe.

Nửa khuôn mặt hắn chìm trong bóng tối, đôi môi mỏng kéo thành một đường thẳng, không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào.

Chỉ có đôi mắt lam lạnh lẽo, giống như hai thanh lưỡi dao sắc nhọn, thẳng tắp đâm vào Titus Lauder đối diện trên màn hình quang học.
 
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 385


Cuối cùng, người đàn ông cúi người về phía trước, đầu ngón tay vươn tới nút tắt màn hình quang học.

“Thượng tướng Heydrich.”

Titus Lauder gọi hắn lại, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào đôi mắt hắn, “Ngươi hẳn phải hiểu —— nếu Caesis cuối cùng đã tử vong, việc ngươi tiếp tục cố thủ Vương đô vì gia tộc Caesis sẽ không còn bất kỳ ý nghĩa nào nữa.”

Heydrich vẫn không có biểu cảm gì.

Hắn chỉ rũ mắt, lướt qua công tước trên màn hình quang học một cách nhạt nhẽo.

“Thật đáng tiếc, Công tước đại nhân.”

Trước khi kết thúc liên lạc, hắn nhẹ giọng nói, “Phán đoán của ngài có sai lầm nghiêm trọng —— ngài và tôi chưa bao giờ là người cùng đường.”

Tắt màn hình quang học, hắn cài nút quân phục và đứng dậy, chuẩn bị đi đến Bộ Thông tin tìm Lang Kỵ.

Đầu tiên, phải hoàn toàn phong tỏa tin tức từ Delphi.

Đúng như Titus Lauder đã nói, nếu tin tức về việc Đế vương Caesis cuối cùng bị tấn công lan truyền ra, chắc chắn sẽ khiến Đế quốc trải qua một cú sốc lớn chưa từng có.

Nhưng Titus Lauder có trong tay hình ảnh Bệ hạ bị tấn công, Bộ Thông tin Vương đô cần chuẩn bị khẩn cấp về dư luận.

Sau đó, hắn muốn xác định tình trạng hiện tại của Nero: bị thương nhẹ và tỉnh táo, trọng thương hôn mê, nguy kịch, hay đã tử vong.

Cần biết Bệ hạ đã bị tấn công như thế nào. Titus Lauder và Hạt Vĩ có sự cấu kết, lần tấn công này, Titus Lauder 100% có tham gia.

Chỉ cần thu thập được chứng cứ xác thực, hắn sẽ có cách khiến Titus Lauder thân bại danh liệt trong nội bộ Đế quốc, từ đầu tàu quý tộc trở thành bia công kích của mọi người.

Heydrich vừa đi về phía cửa phòng khách, vừa để não bộ như một cỗ máy trí năng hoạt động với độ chính xác cao nhất, nhanh chóng liệt kê một, hai, ba, bốn.

Hắn gần như cưỡng ép, gồng mình để bộ phận lý tính trong đầu hoạt động hết tốc lực. Cứ như thể chỉ cần dừng lại một khoảnh khắc, hắn sẽ bị thứ gì đó đuổi kịp và nuốt chửng hoàn toàn.

Nhưng khi hắn nắm lấy tay nắm cửa, cảm xúc khổng lồ và dữ dội kia vẫn đuổi kịp hắn.

Heydrich vịn lấy tay nắm cửa, dùng sức nhắm chặt đôi mắt lam, cố gắng hết sức ngăn cản cảm giác choáng váng chợt ập đến.

Một vị trí nào đó ở mặt trong lòng bàn tay phải của hắn vẫn liên tục đau nhức dữ dội.

Và hắn biết đó là gì —— đó là một dấu răng nhỏ, tròn.

Là vết tích để lại khi Nero lên cơn điên, cắn mạnh vào lòng bàn tay hắn.

Hắn đã gìn giữ vết thương này một cách cẩn thận, giống như một tín đồ tuyệt vọng trong sự sùng bái, coi cả vết thương ngẫu nhiên được ban cho như báu vật.

Nhưng vào giây phút này, nó lại đang bỏng rát và k*ch th*ch mạnh mẽ các dây thần kinh đau, đồng thời truyền cảm giác đau đớn này nhanh chóng đến trái tim hắn.

Không nên tiếp tục lãng phí thời gian ở đây. Cần lập tức xác nhận tình trạng của Bệ hạ.

...Nhưng lỡ như...

Nếu lỡ như.

“Nếu Hoàng đế thật sự hy sinh trên chiến trường, thân là chỉ huy quân đội, ngươi cũng phải giấu giếm tình hình thực tế, liên tục động viên tướng sĩ, cho đến khi giành được thắng lợi cuối cùng. Hiểu không?”

Hoàng đế tóc bạc trong ký ức, lạnh nhạt nói với hắn.

Điều khiến hắn phát điên nhất chính là điểm này —— mỗi khi nói về sinh mệnh của mình, ngài luôn như thể đang nói về một thứ gì đó không quá quan trọng, hoặc một linh kiện máy móc duy trì hoạt động của Đế quốc, chỉ là linh kiện đó có chức năng tương đối quan trọng, hoặc ở vị trí cốt lõi nào đó.

...Không thể nào. Không có lý do. Chết tiệt.

Người không có bất kỳ lý do nào, ép buộc ta phải làm được điều này...

Không.

Phải làm được. Chỉ có thể làm được. Không có bất kỳ lý do bào chữa nào. Không có bất kỳ lý do nào.

Đây là mệnh lệnh chỉ dành cho hắn.

Không được phép nghi ngờ, chỉ được phép hoàn thành.
 
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 386


Người đàn ông đứng trước cửa, cúi đầu, mái tóc đen đậm rũ xuống che đôi mắt lam.

Có một khoảnh khắc, hắn nghiến chặt răng, ngay cả gân xanh trên cổ cũng nổi lên từng sợi, như đang chống cự kịch liệt với nỗi đau khổ khổng lồ sâu thẳm trong linh hồn.

Tuy nhiên rất nhanh, hắn khôi phục thần sắc lạnh nhạt như thường ngày, và nâng đôi mắt lam lên.

“Cạch.”

Heydrich đẩy cửa, bước ra khỏi phòng khách.

Trên hành lang có không ít tướng lãnh đang qua lại. Nhìn thấy Heydrich, họ liền nghiêm chào quân lễ Đế quốc, nhận được sự đáp lại bằng cái gật đầu của tướng lãnh tóc đen.

“Titus Lauder đã nói gì với ngài?” Một tướng lãnh cấp cao từ phía sau đuổi theo, “Hắn có đưa ra điều kiện ngừng chiến khắc nghiệt nào không?”

“Hắn ý đồ thuyết phục tôi liên thủ với hắn, nhường Vương đô.” Heydrich vừa đi về phía Bộ Thông tin, vừa lạnh nhạt trả lời, “Đã bị tôi từ chối.”

“…Mẹ nó!” Tướng lãnh trợn mắt há hốc mồm, “Hắn ta dám mở miệng như vậy!”

Heydrich nhớ ra điều gì đó, bước chân dừng lại một chút.

Theo sau, hắn quay đầu lại, nói với tướng lãnh cấp cao: “Hạ đạt quân lệnh tối cao cho toàn bộ hạm đội Vương đô.”

“Nhận lệnh, Trưởng quan! Nội dung quân lệnh là gì?”

“…Bất luận tương lai, sẽ xảy ra tình huống gì.”

Giọng nói người đàn ông nặng nề, trong cổ họng gắt gao đè nén một cảm giác tanh tưởi. Đôi mắt lam trong bóng râm của mũ quân, như ngọn lửa thê lương đang cháy.

“—Bằng bất cứ giá nào, tử thủ Vương đô.”

Delphi, Thánh sơn Olympus

Tinh hạm đang cháy và rơi rụng đã được đội cứu viện cẩn thận cắt ra, và mở ra một lối đi cứu viện.

Ngay vừa rồi, những tinh hạm phản quân vẫn còn ác chiến kịch liệt với quân đoàn Lang Kỵ đột nhiên đồng loạt bốc cháy giữa không trung.

Bao gồm cả những hạm binh phản quân đã rơi xuống đất để chạy trốn, không một ai còn sống.

Lang Kỵ không còn bận tâm đến phản quân, điều khiển cơ giáp hạ cánh xuống điểm rơi, sau đó trực tiếp nhảy từ khoang điều khiển cơ giáp xuống, giành trước đội cứu viện để đi vào phế tích.

Trong tinh hạm đang rơi còn có tướng sĩ Đế quốc, được tiểu tổ cứu viện phân công dùng cáng khiêng ra; còn các Lang Kỵ thì dọc theo lối đi cứu viện đã được cắt ra, từ bên trong tinh hạm đang rơi rụng, liều mạng bò về phía đầu du thuyền tuần tra Thánh Điện bị phá hủy.

Khi tiến vào phế tích du thuyền tuần tra tối tăm, các Lang Kỵ đầu tiên ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc.

Khi họ mở nguồn sáng trên tay áo giáp và chiếu sáng bên trong phế tích, cảnh tượng trước mặt quả thực kinh hoàng:

Mười mấy cỗ thi thể nằm ngổn ngang, đổ ở điểm va chạm của tinh hạm đang rơi và du thuyền tuần tra Thánh Điện, hiển nhiên đã bị đâm xuyên đầu.

Phần đầu của họ máu thịt lẫn lộn, xác chết cũng bị ngọn lửa lan tràn nuốt chửng. Chỉ có thể miễn cưỡng dựa vào những mảnh hồng y còn sót lại trên xác chết để nhận ra đó là các thần hầu hồng y bên cạnh Thánh tử.

Các Lang Kỵ trong lòng chấn động, lại giơ máy dò sinh mệnh, liên tục thăm dò vào bên trong phế tích.

Một Lang Kỵ đã đi đầu, phát hiện ra Bạch Lang Kỵ đang ngã trong vũng máu, lập tức bước nhanh tới.

“…Bạch Lang! Bạch Lang! Ngươi thế nào rồi?”

Một Lang Kỵ cẩn thận gỡ bỏ những mảnh mũ giáp vỡ nát, sau đó cởi bỏ giáp tay, chạm vào mạch đập ở bên gáy hắn.

Trong khoảng thời gian rất ngắn, hắn chỉ cảm thấy xúc giác lạnh lẽo, không thể cảm nhận được bất kỳ nhịp đập nào —— mắt đèn của hắn nhấp nháy dữ dội, khiến trái tim tất cả các Lang Kỵ đều nặng trĩu.

Nhưng rất nhanh, một Lang Kỵ khác liền kéo hắn sang một bên, sau đó khởi động máy dò sinh mệnh —— máy dò này dùng để kiểm tra và đo lường sóng điện tần số cực thấp phát ra khi tim đập.

Đường cong sóng điện trên bản đồ dò tìm đã gần như bằng phẳng, nhưng khi các Lang Kỵ nín thở chờ đợi, cuối cùng sau một đoạn bằng phẳng dài, họ thấy một đỉnh cao dao động rất nhỏ, như một sự giãy giụa ngoan cường của sinh mệnh sắp tắt.

“…Thông báo đội cứu viện, đưa khoang cấp cứu vào hiện trường!”

“Tiểu Điện hạ đâu? Có ai tìm thấy Tiểu Điện hạ không?!”

“…Nơi này chỉ có… chỉ có mảnh giáp động lực của Tiểu Điện hạ…”

Ngay gần vị trí Bạch Lang Kỵ ngã xuống, rơi vãi một lượng lớn mảnh giáp bạc vỡ nát, nhưng không có thân ảnh của Hoàng đế tóc bạc.

Trên các mảnh vỡ có rất nhiều vết máu, như thể bị phun tung tóe lên —— Lang Kỵ từng trải qua trăm trận chiến đương nhiên biết, chỉ khi động mạch của con người vỡ, mới có thể xuất hiện kiểu máu bắn đáng sợ như vậy.
 
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 387


“…Tiếp tục tìm! Có lẽ là máu của người khác thôi. Tiểu Điện hạ chắc chắn vẫn ở gần Bạch Lang, không thể nào đi xa hơn được!”

Các Lang Kỵ để lại vài đồng đội canh giữ bên cạnh Bạch Lang Kỵ, số còn lại mang theo máy dò sinh mệnh, nhanh chóng tiến vào bên trong du thuyền tuần tra Thánh Điện để tìm kiếm.

Những Lang Kỵ bị giữ lại, một mặt chờ đợi tin tức, một mặt ngẩn ngơ nhìn những mảnh giáp bạc rơi rụng vương vãi trên mặt đất, dính đầy máu.

Một lát sau, Lang Kỵ dường như không thể chịu đựng được việc những mảnh giáp đó cứ nằm lại trong đống phế tích. Họ tiến đến nhặt từng mảnh một, cẩn thận lau sạch sẽ, rồi dùng chính áo choàng của mình gói kỹ lưỡng.

Trong lối đi cứu viện lại vang lên một tiếng động nhẹ.

Asachar dẫn theo một tiểu đội cấp cứu cùng xuất hiện trong phế tích du thuyền tuần tra.

Người đàn ông vừa chui vào, liền thấy đầy đất những mảnh giáp bạc dính máu.

…Đôi mắt vàng của hắn tức khắc nheo lại.

Nhưng rất nhanh, Asachar vội vàng đặt khoang cấp cứu đang vắt trên vai xuống, trầm mặc chạy sâu vào bên trong du thuyền tuần tra trong màn đêm.

Từ lúc mặt trời lặn đến rạng sáng ngày hôm sau, Lang Kỵ và tổ cứu viện lục soát toàn bộ chiếc du thuyền tuần tra từ trong ra ngoài, nhưng vẫn không phát hiện ra tung tích của Nero và Thánh tử.

Phạm vi tìm kiếm được mở rộng thêm.

Đến khi mặt trời mọc ngày hôm sau, các nhân viên cứu hộ cầm máy dò sinh mệnh đã bắt đầu tìm kiếm trên dãy núi Olympus.

Bạch Lang Kỵ trong tình trạng nguy kịch, được tổ cấp cứu đưa về căn cứ y tế để chữa trị. Đồng thời, một số thi thể cháy đen bị va chạm bên trong du thuyền tuần tra cũng được về cùng ——

Mặc dù kết luận có thể sẽ cực kỳ tàn khốc, nhưng nhân viên y tế vẫn yêu cầu kiểm tra xem những thi thể đó có DNA của Caesis, hoặc DNA lạ chưa được ghi nhận trong hồ sơ Đế quốc hay không: Điều đó có nghĩa là có thể tìm thấy Thánh tử.

Asachar vẫn chưa rời khỏi du thuyền tuần tra.

Hắn không cùng bất kỳ nhân viên cứu hộ nào hợp tác thành đội, cũng không nghỉ ngơi dù chỉ một giây. Hắn chỉ với mắt đỏ ngầu, trầm mặc tìm kiếm từ lúc mặt trời lặn cho đến khi mặt trời mọc.

Bên trong du thuyền tuần tra mùi máu quá nặng, khiến hắn rất khó phân biệt được mùi tin tức tố hoa hồng cực nhạt kia rốt cuộc đã đi đâu.

Nhưng khứu giác nhạy bén hơn cả loài chó săn của hắn, lại trước sau cho hắn một loại trực giác chắc chắn:

Hơi thở của Nero đã biến mất ngay bên trong du thuyền tuần tra, chứ không hề đi đến một nơi nào xa hơn.

Asachar từng khoang từng khoang ngửi ngửi, lại ngồi xổm ở một khoang, an tĩnh s* s**ng nửa ngày.

Không lâu sau, hắn đột nhiên mắt vàng sáng ngời, bật dậy và nhấc một khối tấm ván sàn của khoang lên.

Du thuyền tuần tra Thánh Điện có thể tích kinh người, khoang này cách điểm Nero và Bạch Lang Kỵ rơi xuống đất ước chừng gần một nghìn mét.

Nhưng khi tấm ván sàn được lật lên, hắn đã ngửi thấy một mùi vị hỗn tạp:

Có mùi hoa hồng thoang thoảng gần như ảo giác. Nhưng bao trùm lên mùi tin tức tố hoa hồng đó, lại là một mùi tanh ngọt kỳ lạ, hơi gây chóng mặt.

Hắn chui vào bên dưới tấm ván sàn, cố gắng hết sức vươn máy dò sinh mệnh và đèn pin về phía trước.

Đường cong trên máy dò trước sau vẫn bình thẳng bất động. Dưới ánh đèn, Asachar phát hiện du thuyền tuần tra giống như một bức tường khổng lồ bằng thép huyền dày nặng, đã bị xé rách một cái lỗ vừa một người lớn chui qua.

Bên ngoài cửa lỗ là rừng cây rậm rạp núi Olympus. Trong rừng là những đống đá và hang động lớn nhỏ. Bởi vì không ai dám leo lên Thánh sơn, nên hàng trăm ngàn năm qua, những đống đá và hang động này đều không ai ngó ngàng, phía trên tích một lớp bụi đất và lá rụng rất dày.

Asachar theo mùi hoa hồng ảo giác đi về phía trước tìm.

Sau đó, hắn dừng lại trước một hang động thẳng đứng đi xuống, nối thẳng xuống lòng đất.

Đến đây, hắn đã không thể ngửi thấy tin tức tố Nero, nhưng mùi tanh ngọt đan xen với tin tức tố hoa hồng, lại như có như không tràn ra từ hang động.

Hắn thò người ra chiếu sáng, lại phát hiện hang động sâu không thấy đáy. Ngay cả đèn pin cường lực của hạm binh cũng chỉ có thể chạm đến một đoàn sương đen nhàn nhạt dưới đáy, chiều sâu ước tính có thể sánh ngang với Thánh sơn.

…Nếu là nhân loại vô ý từ cái hang động này rơi xuống, tất nhiên sẽ ngã thành một đống thịt nát be bét máu.

Asachar ghé vào bên cạnh hang động nhìn vào trong, trong đôi mắt vàng run rẩy sâu thẳm, hiện lên một tia đau đớn nhói buốt.

Hắn mở máy truyền tin, gọi tới tiểu đội cứu viện gần mình nhất, bày tỏ mong muốn được xuống dưới tra xét.

“…Cái gì?”

Tiểu đội cứu viện vội vàng tới, nhìn thấy hang động, lại chấn động, “Bệ hạ sao có thể rơi xuống chỗ này? Cách điểm mục kích rơi xuống xa như vậy, xung quanh cũng không có bất kỳ vết máu nào!”

Cứ việc không dám tin, tổ cứu viện vẫn vội vàng khiêng tới thiết bị treo người trên núi, ngay tại chỗ ở quanh hang động lắp ráp.

Dây thép thật dài thả một vòng lại một vòng, nhưng hoàn toàn không chạm tới đáy.

Thiết bị treo người “Ca” một tiếng, đèn hạm gắn trên dây thép đã thả hết cỡ, nhưng hang động sâu thẳm vẫn một mảng đen kịt, vẫn không nhìn rõ bất cứ thứ gì.

“…Quá sâu, vượt quá tiêu chuẩn có thể treo người thả xuống thăm dò của Đế quốc… Thượng tá, nếu ngài kiên trì muốn tiến vào hang động tìm kiếm, chúng tôi yêu cầu điều động giáp máy xúc núi, đào núi ra mới được… Nhưng, nhưng, núi Olympus là Thánh sơn, tôi không xác định có nên hay không…”

Lời của thành viên cứu viện còn chưa dứt, liền thấy người bên cạnh, chậm rãi há to miệng.

Liền thấy Asachar không nói một lời, đứng dậy.

Hắn một tay cầm ngược quân đao, một tay chặt chẽ nắm lấy vòng treo.

Sau đó thả người nhảy vào hang động sâu không thấy đáy.
 
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 388


Ngày thứ ba phong tỏa Delphi, Titus Lauder chính thức khởi xướng đợt tấn công dư luận đầu tiên.

Tin tức Hoàng đế bị tấn công ở Delphi, dường như chỉ sau một đêm, đã lan truyền rộng rãi khắp Đế quốc.

Trong thời kỳ phản đảng, hoàng thất Caesis từng phải chịu đựng sự chèn ép và suy sụp chưa từng có. Lúc này, thế lực quý tộc rộng lớn hơn so với sự mục nát của hoàng thất đã hoàn toàn bộc lộ.

Vương đô tuy rằng có quyền kiểm soát Mạng Tinh, cũng có thực lực để phong tỏa thông tin đối với tinh cầu lãnh địa của gia tộc Lauder, nhưng các gia tộc quý tộc khác trong tinh cầu lãnh địa của riêng họ, đều có mạng lưới thông tin riêng, và việc lưu thông giữa các pháo đài tinh cầu lãnh địa hoàn toàn tự do.

Một tin tức bùng nổ như vậy, mặc dù không thể nhanh chóng lan truyền trong tinh cầu lãnh địa của gia tộc Lauder, nhưng một khi bị Titus Lauder cố ý tiết lộ cho các lãnh chúa quý tộc khác, tốc độ khuếch tán sẽ ngay lập tức vượt ra ngoài phạm vi kiểm soát của vương đô.

“…Tinh hệ Delphi bị hoàn toàn phong tỏa, lẽ nào là để che giấu việc bệ hạ bị tấn công và hy sinh sao?!”

“Câm mồm! Hiện tại hoàn toàn không có tin tức đáng tin cậy xác nhận bệ hạ hy sinh! Ngươi muốn hiện tại phản loạn, đừng kéo gia tộc chúng ta xuống nước! Vạn nhất bệ hạ dưỡng thương xong xuôi quay lại tính sổ, chúng ta cả nhà đều phải treo đầu lên pháp trường!”

“…Chuyện này, có lẽ gia tộc chúng ta chưa đủ tư cách để bị treo lên pháp trường đâu…”

“Nhưng mà, nhưng mà,” con cháu quý tộc nhìn chằm chằm đoạn video vụ nổ, nửa ngày không khép miệng lại được, “Trong… trong tình huống như vậy – Thánh tử phù hộ, chư thần tha thứ – trong tình huống như vậy, chỉ cần là con người, đều hẳn là không thể nào sống sót…”

Toàn bộ thành viên của gia tộc quý tộc trung lưu này đều im lặng, đưa mắt nhìn về phía những hình ảnh từ Delphi vừa được tiết lộ.

Họ thấy rõ ràng khoang điều khiển Tinh Hồng phát nổ, và trên cao, hạm đội Hạt Vĩ lại bắn thêm một phát chùm tia sáng đối hạm về phía Tinh Hồng. Uy lực khủng khiếp đến mức đã gọt một bên Thánh sơn thành vách đá.

Thánh sơn từ xưa đã là nơi bất khả xâm phạm. Việc Hạt Vĩ dám công khai khai hỏa vào Thánh sơn, trong bối cảnh chỉ biết Hạt Vĩ là một tổ chức kh*ng b* cực đoan, đã ngay lập tức khơi dậy sự thù hận của toàn thể tín đồ Đế quốc.

Nhưng đối với các quý tộc nắm thực quyền của Đế quốc mà nói, tổn hại của Thánh sơn là chuyện thứ yếu, quan trọng nhất chính là ——

Hoàng đế Nero là huyết mạch cuối cùng của Caesis. Một khi xác nhận tử vong, huyết thống hoàng thất Caesis sẽ từ đây đoạn tuyệt.

“Chúng ta trước hết cần suy nghĩ theo hướng tệ nhất… Vạn nhất, vạn nhất Bệ hạ thật sự hy sinh, Đế quốc Ngân Hà… ai sẽ kế nhiệm?”

“…Lịch sử Đế quốc căn bản không có tiền lệ nào để theo… Ngay cả khi vì ‘lời nguyền hoa hồng’ mà các vị tiên đế luôn yểu mệnh, nhưng họ cũng đều để lại vương trữ trực hệ cho Đế quốc. Hoàng đế Nero căn bản chưa kịp phân hóa, cho dù Lang Kỵ hiện tại ôm về một đứa trẻ, nói là con cháu lưu lạc dân gian của Hoàng đế Nero, cũng sẽ không ai tin phục…”

“Không có vương trữ trực hệ, vậy nếu xét theo quan hệ huyết thống xa gần thì sao?”

“…Rupert đã bị giết, vậy chỉ còn… ngoại thích của hoàng thất Caesis, gia tộc Lauder…”

“…Đáng chết! Ta tuyệt đối sẽ không phụng dưỡng gia tộc Lauder!”

Những cuộc đối thoại tương tự thay phiên diễn ra trong vô số cuộc mật đàm giữa các gia tộc quý tộc. Việc mất đi vị Hoàng đế Caesis chính thống cuối cùng, đối với Đế quốc Ngân Hà thực sự là một cú đả kích long trời lở đất.

Trong lúc nhất thời, ai cũng không còn quan tâm đến thuế khoán hay những con tin quý tộc đang bị giam lỏng ở vương đô.

Bất kể là đại quý tộc hay trung tiểu quý tộc, đều đang ráo riết điều động binh lực về tinh cầu lãnh địa của mình.

Phòng họp từ sớm đến tối đèn đuốc sáng trưng, tất cả đều đang bàn bạc bước đi tiếp theo.
 
Vai Ác Bạo Quân A Sau Khi Phân Hoá Thành O (Tinh Tế)
Chương 389


Titus Lauder, sau khi tung tin tức, dự đoán vương đô cũng nên hỗn loạn, liền nhanh chóng chỉ huy, phát động cuộc tấn công quy mô lớn lần thứ ba.

Nhưng trái với dự kiến của hắn, vương đô trước sau vẫn được hạm đội phòng thủ canh gác chặt chẽ. Đừng nói là quân tâm tan rã, hạm đội càng thêm tiến thoái có trật tự, lực độ phản công mạnh mẽ hơn so với trước đây, thậm chí vài lần phá vỡ vòng vây của phản quân.

Hơn nữa tinh cầu lãnh địa của Heydrich – hệ sao Heka – vẫn không ngừng tăng cường viện quân cho hạm đội. Phản quân tấn công vương đô lần thứ ba, chẳng những không thể tiến vào phạm vi hệ sao, còn bị đánh bại hoàn toàn, và bị truy đuổi hàng trăm dặm.

Nhưng Heydrich đã không cho Titus Lauder cơ hội cắt đứt chiến tuyến.

Hạm đội vương đô truy kích được một nửa, liền lại tốc độ ánh sáng quay trở về điểm xuất phát, một lần nữa trấn thủ ở bên cạnh hệ sao.

“Các ngươi không nhận được tin tức Bệ hạ bị tấn công sao?”

Tình hình này quá đỗi quỷ dị. Titus Lauder cố ý phái mật thám giả vờ bị bắt, hòng xúi giục các sĩ quan hạm đội vương đô ở tiền tuyến.

“Heydrich phong tỏa tin tức quan trọng như vậy với các ngươi, chính là để các ngươi lầm tưởng rằng đang thể hiện lòng trung thành với Bệ hạ, thực tế là tiếp tục bán mạng cho hắn!”

“Không, thưa ngài.”

Vị sĩ quan Đế quốc dáng người thẳng tắp, chắp tay sau lưng, sắc mặt lạnh lùng nói.

“Thượng tướng chưa hề che giấu bất kỳ tin tức nào với chúng tôi. Nhưng trước khi Bệ hạ trở về, chúng tôi chỉ biết tử thủ vương đô. Đây là quân lệnh tối cao hiện tại của vương đô.”

“…Vạn nhất Bệ hạ đã hy sinh thì sao?”

Mật thám tiếp tục xúi giục, “Nếu có tin tức Bệ hạ còn sống, hệ sao Delphi đã sớm nên kết thúc phong tỏa rồi. Các ngươi chẳng phải đã trở thành vật tiêu hao cho dã tâm của Heydrich sao?”

“Xin hãy báo cho chủ nhân của ngài. Trước khi Bệ hạ trở về, chúng tôi chỉ biết tử thủ vương đô.”

Sĩ quan Đế quốc bỏ qua mọi giả định, chỉ kiên quyết lặp lại cùng một câu quân lệnh, giống như một cỗ máy chiến tranh đã được hiệu chỉnh chính xác.

“…Làm tốt lắm. Làm tốt lắm, Heydrich!”

Titus Lauder nhận được tin tức, đầu tiên là sững sờ, sau đó chợt cười to thành tiếng!

Cười xong, hắn lại lộ ra một tia biểu cảm cảm thán, nhìn về phía đội quân đồn trú và các chỉ huy do gia tộc mình bồi dưỡng.

Nếm mùi thất bại, hạm đội tiên phong thậm chí không dám nói nửa lời, chen chúc thành một con rắn dài xám xịt lao về tinh cầu lãnh địa, chỉ muốn ẩn náu an toàn dưới sự giám sát của hắn.

“Chỉ cần ta có trong tay một nửa số tinh binh cường tướng của hắn, ta tình nguyện đổi lấy mười hệ sao.”

“Nhưng gia tộc Heydrich dù lợi hại đến mấy, chẳng phải cũng đã không còn gì trong tay Rupert sao?”

Những thanh niên lúng ta lúng túng tiếp lời, “Gia tộc họ từ nhỏ đã được bồi dưỡng cách đánh trận hoàn hảo, còn những mặt khác… ít nhiều cũng nên có chỗ không bằng ngài chứ?”

Titus Lauder ngẩng mắt, một tia ánh sáng lạnh xẹt qua trong mắt.

Ngày thứ năm phong tỏa Delphi, những lời đồn đại bắt đầu hoành hành không kiểm soát trong Đế quốc.

Tình hình nghiêm trọng hơn rất nhiều so với dự đoán của vương đô – nhìn là biết có thế lực quý tộc khổng lồ đứng sau thao túng.

Các tinh cầu lãnh địa Trụ Vực, bất kể thuộc tầng lớp quý tộc nào, bất kể có tên trong danh sách luật thuế hay không, đều đang khẩn cấp kiểm kê binh lực đồn trú hệ sao.

Việc chuẩn bị chiến tranh vô lý và không kiểm soát đã dẫn đến bầu không khí giữa các tinh cầu lãnh địa càng thêm căng thẳng. Một cuộc nội chiến đủ sức chia rẽ toàn bộ Đế quốc, dường như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

“…Lang Kỵ và hạm đội Delphi, đã mở rộng phạm vi tìm kiếm đến xung quanh Thánh sơn và bên trong thánh điện, nhưng vẫn không thu hoạch được gì… Bạch Lang Kỵ đại nhân được đưa đến căn cứ cấp cứu Delphi, hiện tại cũng chưa thể thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm…”

Phó quan báo cáo với Heydrich trên màn hình quang học. Hắn hiển nhiên cũng vừa từ cuộc tìm kiếm trở về, tóc và mặt đều đẫm mồ hôi.

“Thưa trưởng quan, lẽ ra tôi nên… nên làm theo lời ngài! Trước khi bất kỳ con tin nào có cơ hội tiếp cận Bệ hạ, tôi đáng lẽ là phải…!”
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back