Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Tuyết Trên Đầu Mày - Zhihu

[BOT] Mê Truyện Dịch
Tuyết Trên Đầu Mày - Zhihu
Chương 5: Chương 5



Sau khi bữa tiệc kết thúc, mặt Liễu Song Tuyết vẫn đỏ như trước.

Ta thầm lo lắng, không lẽ một đời này, tỷ ấy lại yêu Dịch Mộ?

Những ngày sau, Dịch Mộ vẫn giống như kiếp trước, bắt đầu mời Liễu Song Tuyết ra ngoài du ngoạn.

Nhưng dưới sự khuyên can ba phiên bốn bận của ta, Liễu Song Tuyết vẫn chưa đồng ý.

Một tháng sau, ta như thường lệ gọi Liễu Song Tuyết thức dậy đi vận động.

Nhưng không thấy tỷ ấy ở trong viện.

Đợi khi tìm thấy tỷ ấy, lại thấy tỷ ấy ngẩn ngơ nhìn con diều trên bầu trời.

Trong lúc nhất thời, ta có chút bối rối.

Hình như, trong lúc vô tình, ta đã giam cầm tỷ ấy.

Nếu nói tỷ ấy trước đây là một chú chim tự do bay lượn trên bầu trời, thì giờ đây chính là cá trong chậu chim trong lồng, bị giam cầm trong một mảnh đất trời nhỏ hẹp.

"Muội muội, sao vậy?"

Liễu Song Tuyết thấy ta, đi lại ôm lấy tay ta, thân thiết hỏi.

Ta lắc đầu: "Hôm nay thời tiết đẹp, chúng ta lén ra ngoài thả diều nhé?"

Liễu Song Tuyết nghe vậy, ánh mắt tràn đầy vui mừng.

Sau khi giảm béo, mặc dù dáng người của tỷ ấy vẫn chưa mảnh mai bằng nhóm quý nữ ở kinh thành, nhưng so với trước đây, đã gầy đi không ít.

Giờ đây, khi tỷ ấy nở nụ cười, lúm đồng điếu hiện ra, dáng dấp mũm mĩm rất xinh đẹp đáng yêu.

Sau khi quyết tâm, bọn ta đã tránh được tai mắt của Liễu Mi Nguyệt, ra ngoài.

Nhưng không ngờ, vừa ra ngoài đã gặp phải Dịch Mộ.

Thấy gương mặt xinh xắn của Liễu Song Tuyết, đáy mắt Dịch Mộ lóe lên sự ngạc nhiên.

Tựa như không ngờ chỉ trong một tháng ngắn ngủi, Liễu Song Tuyết đã có sự thay đổi long trời lỡ đất như thế.

Sau khi ngẩn người, hắn ta vội vàng kéo theo một cậu bé phấn điêu ngọc mài đi tới.

"Liễu cô nương, thật trùng hợp."

Cậu bé đứng sau hắn ta liếc ta một cái, rồi hừ lạnh một tiếng quay đầu đi.

Ta nghĩ nghĩ, có vẻ như đây là Cửu hoàng tử Dịch Hoàn.

Nhưng, hình như ta đâu có chọc giận cậu ta đâu nhỉ?

Liễu Song Tuyết cười cười, không nói gì.

Nhưng không ngờ Dịch Mộ lại có da mặt cực dày, thái độ lạnh nhạt của bọn ta như thế, vậy mà hắn ta vẫn cố chấp đi theo sau bọn ta.

Sau khi thả diều cả buổi chiều, ta và Liễu Song Tuyết định trở về phủ.

Nhưng Dịch Mộ lại chặn trước mặt bọn ta, chỉ vào chiếc thuyền hoa ở phía trước: "Liễu cô nương, không bằng lên thuyền uống một ly nhé?"

Hiện nay dân phong của vương triều rất thoáng, không ít quý nữ công tử ra ngoài vui chơi, chỗ nào cũng có.

"Trời đã tối rồi, ta và tỷ tỷ không đi đâu."

Ta uyển chuyển từ chối.

Nhưng Dịch Mộ không chịu từ bỏ: "Liễu cô nương, trên thuyền hoa đó, ta còn mời nhiều công tử tiểu thư, các người không cần lo ta sẽ làm gì."

"Chỉ coi như cho ta một chút mặt mũi, được không?"

Liễu Song Tuyết lộ vẻ do dự, đối phương là một hoàng tử, lại mời với thái độ khiêm nhường như vậy, nếu từ chối nữa, chẳng phải làm hắn ta khó xử hay sao?

Ta thở dài, là phúc hay họa, tránh không khỏi.

"Ngũ hoàng tử đã nhiệt tình mời như vậy, tỷ muội bọn ta đi cũng được."

...

Màn đêm buông xuống, ánh nến trên thuyền hoa sáng lên.

Mọi người quây quần bên bếp lò đun trà, thưởng thức cảnh đẹp bên hồ.

Ta và Liễu Song Tuyết vừa ngồi xuống, thì thấy Liễu Mi Nguyệt xuất hiện trước mắt bọn ta.

"Các ngươi cũng ở đây à, thật trùng hợp."

Nàng ta cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại chứa đầy ác ý chói lọi.

Ta lập tức cảnh giác.

Chưa kịp suy nghĩ xem nàng ta sẽ giở trò gì, thì thân thuyền bắt đầu rung lắc mạnh.

Mọi người lập tức rối loạn.

Ta lặng lẽ nắm c.h.ặ.t t.a.y Liễu Song Tuyết, lùi vào trong góc, quan sát sắc mặt mọi người.

Sau khi thuyền rung lắc xong, mọi thứ đã dần bình tĩnh trở lại.
 
Tuyết Trên Đầu Mày - Zhihu
Chương 6: Chương 6



Khi sắp cập bến, ta âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng không ngờ, Liễu Mi Nguyệt đột ngột chạy tới, một cú đẩy mạnh, suýt nữa đẩy Liễu Song Tuyết xuống sông.

Ta nhanh chóng chắn trước mặt Liễu Song Tuyết.

Không ngờ, thuyền lại bắt đầu lắc mạnh lần nữa.

Ta không đứng vững, bổ nhào vào bên cạnh Liễu Mi Nguyệt.

Bên cạnh nàng ta có một nha hoàn bất ngờ đẩy ta một cái, khi sắp rơi xuống sông, ta đã túm lấy tay Liễu Mi Nguyệt.

Kéo nàng ta cùng rơi xuống.

"Muội muội!"

Liễu Song Tuyết đã chạy tới, nhưng không còn kịp nữa.

Nước sông lạnh như băng ào ạt tràn vào mũi ta.

Khi ý thức mơ hồ, ta thấy một bóng dáng nhanh chóng bơi tới.

Cậu bé mặt mũi non nớt giữ chặt lấy cơ thể đang chìm của ta, thấy ta không có phản ứng gì, liền lo lắng bơi về phía bờ.

"Liễu Tư Ninh, tỉnh lại!"

Nghe thấy có người gọi tên mình, ta chậm rãi mở hai mắt.

Dịch Hoàn ôm ta, vẻ mặt lo lắng.

Tại sao cậu ta lại có biểu cảm như vậy, cùng lắm thì ta chỉ mới quen cậu ta một ngày thôi mà.

"Ngươi, đây là đâu?"

Ta nhìn xung quanh, còn Liễu Song Tuyết đâu?

Dịch Hoàn thấy ta tỉnh lại, ánh mắt từ lo lắng chuyển sang vui mừng.

"Cuối cùng ngươi cũng tỉnh, đây là trên bờ."

"Sao ngươi lại rơi xuống nước nữa? Trước đó không phải đã bảo ngươi chuẩn bị thêm vài nha hoàn biết bơi ở bên cạnh sao?"

Vẻ mặt ta mê mang: "Trước đó chúng ta đã từng quen biết sao?"

Nghe vậy, sắc mặt Dịch Hoàn lập tức tối sầm.

"Ngươi không nhớ ra ta sao? Vậy ngươi có nhớ Đại Cam Tử không?"

Ta lắc đầu, Đại Cam Tử là ai?

Dịch Hoàn tức giận đứng dậy: "Hai năm trước, ngươi đã nhảy xuống sông để cứu một con mèo nhỏ bị rơi xuống sông."

"Nhưng ngươi hoàn toàn không biết bơi, nếu không có ta cứu ngươi, ngươi nghĩ ngươi còn sống được sao?"

"Tính cả lần này, tổng cộng ta đã cứu ngươi hai lần rồi, ngươi định báo đáp ta thế nào?"

Nhìn gương mặt non nớt của Dịch Hoàn, ta xoa xoa cái trán nhức nhối.

Hình như, là có chuyện như vậy.

Chỉ là xa lắc xa lơ, ta nhất thời không nhớ ra.

Ngày ấy, ta như thường lệ vứt bỏ nha hoàn, lén ra ngoài chơi.

Nhưng thấy một con mèo nhỏ màu cam bên bờ sông.

Nó kêu meo meo, khi ta đến bờ sông, tiếng kêu của nó đã yếu đi rất nhiều.

Ta nhìn mặt nước, ước chừng nước không sâu.

Sốt ruột muốn cứu con mèo, ta không nghĩ nhiều, liền nhảy xuống sông.

Không ngờ, nước sông trong vắt lại sâu không thấy đáy.

Ta ôm mèo, lớn tiếng kêu cứu.

Nhưng sau vài lần vùng vẫy, ta đã kiệt sức.

Khi ta nghĩ rằng mình sẽ c.h.ế.t ở đây, ta đã được cứu.

Cậu bé đứng bên bờ, khoanh tay, từ trên cao nhìn xuống ta.

Phía sau hắn, còn có vài thị vệ.

"Ngươi thích con mèo này hả?"

Ta gật đầu.

Dịch Hoàn nghe vậy có chút đắc ý: "Ngươi thật tinh mắt, mèo của ta tự nhiên là tốt nhất thiên hạ."

Ta nhìn con mèo ướt sũng hỏi: "Nó là của ngươi nuôi à?"

"Trước đó không phải, nhưng giờ thì phải rồi."

Ta có chút ngơ ngác, nhưng Dịch Hoàn bỗng nhíu mày: "Sao, ngươi cũng muốn mang nó về sao?"

"Nó là do ngươi cứu, nếu ngươi muốn, thì cứ lấy đi."

Nói xong, cậu ta đưa con mèo tới trước mặt ta.

Ta v**t v* con mèo, lắc đầu.

Mang về phủ, nói không chừng sẽ bị Liễu Mi Nguyệt hạ độc thủ.

"Ta không nuôi nổi, nhưng ta có thể giúp ngươi đặt tên cho nó."

Thấy Dịch Hoàn đầy mong đợi, ta ngượng ngùng ho vài tiếng: "Vậy, gọi là Đại Cam Tử nhé, nghe có hay không?"

Khóe miệng Dịch Hoàn khẽ co rút: "Ừ, nghe hay."

"Đúng rồi, tháng sau có lễ hội đèn lồng, nếu muốn gặp Đại Cam Tử, thì hãy ở đây đợi bọn ta."

Ta lưu luyến nhìn Đại Cam Tử: "Được, vậy chúng ta sẽ gặp nhau ở đây."

"Vậy, không gặp không về."

Khi ý thức trở lại, ta gãi đầu có chút ngại ngùng: "Ngươi nói đi, ta có thể làm được, sẽ không từ chối."

Ta nói rất nghiêm túc.

Dịch Hoàn suy nghĩ một lát, ngẩng cao đầu nói: "Mấy ngày này ta không có thời gian, ngươi giúp ta chăm sóc Đại Cam Tử nhé."

"Tháng sau nhớ trả lại cho ta."

Ta gật đầu, không ngờ yêu cầu lại dễ dàng như vậy.

"Đi thôi, ta đưa ngươi về phủ, nếu không về, chỉ sợ cả kinh thành này sẽ bị lật tung mất."
 
Tuyết Trên Đầu Mày - Zhihu
Chương 7: Chương 7



Sau sự cố trên thuyền, Liễu Mi Nguyệt hiếm khi yên tĩnh được vài ngày.

Thời gian trôi qua từng ngày, nhanh chóng đến ngày tiệc mừng thọ của Quý phi.

Hôm nay, Liễu Song Tuyết sau khi gầy đi đã mặc bộ đồ màu làm nhạt, thành công gây kinh diễm toàn trường.

Mọi người dụi mắt, không thể tin rằng người một tháng trước còn mập như heo, giờ lại trở nên xinh đẹp như vậy.

Tiếng khen ngợi vang lên bên tai Liễu Song Tuyết, tỷ ấy không tự giác được mà thẳng lưng hơn một chút.

Ta cảm thấy vui mừng, những lời khen này, vốn nên là của tỷ ấy.

Nếu không phải lúc nhỏ bị thất lạc, chắc hẳn tỷ ấy sẽ còn hạnh phúc hơn bây giờ.

Liễu Mi Nguyệt đứng bên cạnh, trên mặt nỏ nụ cười.

"Tỷ tỷ, nếu ngày tỷ trở về phủ mà như vậy, muội cũng không cảm thấy tỷ giống mã nô trong phủ."

Liễu Song Tuyết sờ sờ hai má: "Ngươi có từng thấy ai đẹp như ta mà lại mã nô chưa?"

Ta cười thành tiếng, chưa từng nghĩ Liễu Song Tuyết lại khôi hài như vậy.

Giờ đây, tỷ ấy xem như thoát thai hoán cốt.

Liễu Mi Nguyệt ôm ngực, lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn bọn ta, không nói gì thêm.

Những ngày này, nàng ta luôn cảm thấy tim mình không khỏe.

Gọi thái y đến xem, cũng chỉ nói nàng ta suy nghĩ quá nhiều, kê cho ít thuốc rồi đi.

Mọi người lần lượt gửi quà mừng, tiệc mừng thọ đã qua hơn nửa.

Bạch Đào lặng lẽ rót cho chúng ta một ít rượu.

Liễu Mi Nguyệt âm thầm nhìn bọn ta uống mà không phòng bị, khóe miệng nhếch lên cười.

Tầm mắt của ta lại vào trên người Dịch Hoàn cách đó không xa.

Cậu ta vào trong lúc Hoàng đế bệnh nặng, đã bị Tam hoàng tử Dịch Lâm phái tử sĩ đi giết.

Nghĩ đến kết cục bi thảm của cậu ta ở kiếp trước, ta không khỏi cảm thấy thương xót.

Khi đang mơ màng suy nghĩ, Dịch Hoàn bỗng nhiên ngẩng lên, nhìn thẳng vào ta.

Hai người cứ thế mà mắt to trừng mắt nhỏ.

Một lúc lâu, cậu ta không được tự nhiên quay đi, nhưng gương mặt như ngọc của cậu ta, lại nhanh chóng đỏ bừng.

Nhìn thấy bộ dạng này của cậu ta, ta chợt nhớ đến Đại Cam Tử.

Cũng có chút kiêu ngạo như vậy.

Dịch Hoàn ở dưới bàn siết chặt hai tay, trong lòng thầm đặt câu hỏi.

Nàng đang lén nhìn ta? Có phải thích ta rồi hay không?

Phải làm sao, ta có nên cầu phụ hoàng cưới nàng hay không?

"Muội muội, muội đang nhìn gì vậy?"

Liễu Song Tuyết chọc chọc cánh tay của ta, nhìn theo ánh mắt ta.

Nhưng không phát hiện được gì.

Ta nhấp một ngụm rượu trái cây: "Không có gì."

Sau khi uống xong, Bạch Đào lại cầm bình rượu đi tới.

Ta không để ý, nhưng bỗng nghe Bạch Đào sợ hãi kêu lên một tiếng.

Nàng ta ngã xuống, rượu văng lên người Liễu Mi Nguyệt và Liễu Song Tuyết.

"Tiểu thư, nô tỳ không cố ý."

Bạch Đào quỳ trên đất, mặt mày tái mét.

Liễu Mi Nguyệt nhìn thấy váy ướt sũng, không khỏi lạnh mặt.

"Rót một ly rượu mà cũng không xong."

Nàng ta tức giận nghiến răng, nhưng vì e ngại hoàn cảnh, không dám phát tác.

Liễu Song Tuyết hoảng loạn luống cuống, tỷ ấy gấp đến độ dùng khăn tay lau rượu trên người.

"Muội muội, phải làm sao đây, áo của tỷ đều ướt hết rồi."

Bạch Đào quỳ trên đất nghe vậy, lập tức nói: "Đại tiểu thư, bên thiên điện có áo dự phòng, nô tỳ dẫn ngài qua thay nhé."

Ta cũng lên tiếng: "Tỷ tỷ, tỷ đi với Bạch Đào đi, nàng ta đã theo muội vào cung nhiều lần, biết đường đi."

Nói xong, ta nhìn về phía Liễu Mi Nguyệt đang sửa sang lại váy áo, nhướng mày: "Ngươi không đi sao? Nếu bởi vậy mà bị cảm, cũng đừng nói với mẫu thân là nô tỳ của ta ức h.i.ế.p ngươi."

Liễu Mi Nguyệt rối rắm một lúc, cuối cùng cũng ra ngoài.

Khi bóng dáng nàng ta biến mất ở cửa điện, ta thu hồi ánh mắt, nở nụ cười.

Sau khi Liễu Song Tuyết rời khỏi đây, chỗ ngồi của Dịch Mộ cũng đang để trống.
 
Tuyết Trên Đầu Mày - Zhihu
Chương 8: Chương 8



Khi bữa tiệc sắp kết thúc, Quý phi đột nhiên nói rằng trâm cài trên đầu bà ta đã mất.

Bà ta kêu la muốn ra ngoài tìm, đây là tín vật đính ước giữa bà ta và Hoàng đế.

Ngay lập tức, các nha hoàn nô tài đều cầm đèn lồng, bắt đầu tìm kiếm.

Nhóm quý nữ công tử cũng lần lượt theo bước của Quý phi, nhìn quanh bốn phía.

Ta đi sau đám đông, nhìn bọn họ tiến vào thiên điện.

Chưa kịp lại gần, ta đã nghe thấy những giọng nữ thì thào như có như không.

Mọi người đẩy cửa bước vào, thấy cảnh tượng bên trong đều khiếp sợ trừng to mắt.

Trong màn lụa, có một đôi nam nữ đang nằm.

Hoàng đế nhíu mày.

Quý phi thấy vậy, lập tức tức giận không thể kiềm chế.

Việc mất trâm cài đã rất phiền phức, mà mấy nha hoàn thị vệ lại còn thông đồng với nhau, hôm nay thật sự chạm phải vận xui của bà ta.

"Người đâu, bắt hai kẻ không biết xấu hổ đó lại!"

Các nha hoàn tiến lại, thấy được gương mặt của hai người đó thì mặt mày trắng bệch.

"Nương nương, là, là Ngũ hoàng tử."

Quý phi không thể tin, nhanh chóng bước lên trước.

Khi thấy gương mặt Dịch Mộ, bà ta cảm thấy m.á.u toàn thân như đông cứng lại.

Sao lại là Mộ nhi...

Tiếng bàn tán thưa thớt khiến người trên giường cuối cùng cũng tỉnh lại.

Liễu Mi Nguyệt mở mắt nhìn, thấy mình nằm trên giường, bên cạnh còn có Ngũ hoàng tử, lập tức hoảng sợ không thôi.

Nhìn xung quanh, vô số ánh mắt đang tìm kiếm hướng về phía nàng ta.

Nàng ta cảm thấy hai mắt tối sầm, suýt nữa ngất xỉu.

Nằm ở đây, không phải là Liễu Song Tuyết sao?

Sao lại là chính nàng ta?

"Nguyệt nhi, sao nàng lại ở đây?"

Dịch Mộ xoa đầu đau nhức, mơ màng hỏi.

Hắn ta cảm thấy mình chắc chắn đang nằm mơ.

Tại bữa tiệc, có một nha hoàn nói Nguyệt nhi muốn gặp hắn ta, hắn ta không nghi ngờ gì liền đi ra.

Dù sao thì hắn ta và Nguyệt nhi, cũng thường xuyên gặp nhau như vậy.

Nhưng khi hắn ta đến thiên điện, nha hoàn lại bảo hắn ta chờ một chút.

Hắn ta chờ mãi, rồi không còn ý thức nữa.

"Có người hại chúng ta, Mục ca ca, huynh mau làm cho Quý phi và mọi người ra ngoài, nếu không sau này ta làm sao sống nổi nữa."

Liễu Mi Nguyệt che mặt, chỉ cần mặt nàng ta không bị ai nhìn thấy, nàng ta vẫn còn cơ hội gả cho Tam hoàng tử.

Dịch Mộ lấy lại tinh thần, chỉnh sửa lại quần áo rồi xuống giường.

Mọi người thấy là Ngũ hoàng tử, không khỏi càng thêm kinh ngạc.

Lúc này, bọn họ càng tò mò không biết nữ tử bên trong là ai.

Dịch Mộ quỳ trước mặt Quý phi: "Phụ hoàng, mẫu phi, nhi thần, nhi thần uống nhiều rượu, vô tình lâm hạnh một nha hoàn, cầu xin phụ hoàng tha tội."

Nếu là bình thường, việc lâm hạnh nha hoàn không phải chuyện gì lớn.

Nhưng tại tiệc mừng thọ của Quý phi mà làm ra chuyện này, sắc mặt Hoàng đế không được tốt cho lắm.

"Mộ nhi, con thật ngốc, có phải nha hoàn kia quyến rũ con hay không?"

Quý phi nháy mắt Dịch Mộ.

Chỉ cần một câu khẳng định là nha hoàn quyến rũ, thì Mộ nhi có thể thoát thân.

Còn sống c.h.ế.t của nha hoàn không nằm trong phạm vi cân nhắc của quý nhân như bọn họ.

Tránh ở trong màn, Liễu Mi Nguyệt nghe thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cả người hận không thể chui xuống đất.

Cùng lúc đó, sự căm ghét đối với Liễu Song Tuyết đạt tới đỉnh điểm, chắc chắn là ả tiện nhân đó đã thiết kế hại nàng ta.

Sao ả tiện nhân đó sao không c.h.ế.t bên ngoài luôn đi, lại còn phải trở về phủ để tranh giành với nàng ta!
 
Tuyết Trên Đầu Mày - Zhihu
Chương 9: Chương 9



Dịch Mộ lắc đầu, hắn ta tự nhiên biết ý định của Quý phi.

Nhưng nếu thật sự là nha hoàn thì cũng thôi, nhưng người trong màn, chính là nữ nhân hắn ta yêu thương đã lâu.

"Mẫu phi, là con ép nàng ấy, không liên quan đến nàng ấy."

Vừa dứt lời, đồng tử của Quý phi chấn đông.

Bà ta thật muốn xem là loại yêu tinh gì, mà khiến nhi tử mình tình nguyện mang tiếng xấu!

Nghĩ đến đây, Quý phi lao tới giường, một tay kéo chăn lên.

Tốc độ nhanh đến mức Dịch Mộ còn chưa kịp phản ứng.

"Là ngươi, thiên kim nhà Thừa tướng!"

Liễu Mi Nguyệt nước mắt rơi ào ào, nàng ta quỳ trước mặt Hoàng đế, không ngừng dập đầu.

"Hoàng thượng, nương nương, chẳng qua thần nữ đến đây là để thay quần áo, không ngờ Ngũ hoàng tử lại xuất hiện ở đây, chắc chắn là có người hãm hại Ngũ hoàng tử và thần nữ!"

Mắt Liễu Mi Nguyệt đỏ hoe, thân hình gầy guộc hơi run rẩy, gương mặt thanh tú đầy nước mắt.

Thật đáng thương.

Dịch Mộ vội vàng kêu lên: "Cầu xin phụ hoàng minh xét, trả lại sự trong sạch cho con và Liễu tiểu thư."

Ta cười lạnh, ở kiếp trước sao hắn ta lại không kêu oan?

Nếu đã muốn hại người, thì phải chuẩn bị sẵn sẽ bị người hại lại.

"Muội muội, nếu như vừa rồi là tỷ đi vào nơi này, vậy thì không phải tỷ..."

Liễu Song Tuyết ở một điện khác thay xong quần áo trở về, không ngờ lại thấy cảnh tượng này.

Tỷ ấy nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, vẻ mặt sợ hãi hiện rõ.

Ánh mắt ta phức tạp, nhớ lại cảnh tượng ở kiếp trước tỷ ấy sau khi bị người phát hiện, tuyệt vọng muốn đ.â.m đầu vào cột tự vẫn.

Lúc đó, ta lạnh nhạt thờ ơ đứng nhìn, xem bọn họ chó cắn chó, chỉ thấy vui sướng.

Giờ đây, trong lòng ta cảm thấy hối lỗi.

Khi tỷ ấy bị lạc, không biết sợ hãi biết bao nhiêu, nhưng vẫn kiên cường sống sót.

Sau khi lớn lên trăm đắng nghìn cay tìm được về, lại nhận hết châm chọc khiêu khích của người thân.

Thậm chí còn bị hãm hại, mất đi danh dự.

Thời điểm đó, tỷ ấy phải tuyệt vọng đến mức nào.

Ta không dám nghĩ.

"Tỷ tỷ, tỷ yên tâm, muội sẽ bảo vệ tỷ.."

Từ một khắc tỷ ấy báo thù cho bọn ta, ta đã coi tỷ ấy thành người nhà.

Liễu phụ và Liễu mẫu đồng loạt quỳ xuống, lau nước mắt: "Hoàng thượng, Nguyệt nhi con bé rất ngoan ngoãn, chắc chắn là bị người hãm hại."

Hoàng đế xoa trán, chỉ thấy đau đầu.

"Gạo đã thành cơm, trẫm sẽ tứ hôn cho các ngươi."

"Còn về phần bị người hãm hại, trẫm sẽ cho người điều tra."

Hoàng đế nói xong, Liễu Mi Nguyệt đau đớn trong lòng, nàng ta ngây người nhìn về phía Tam hoàng tử đang im lặng trong đám đông.

Dù nàng ta không thất thân, nhưng việc có da thịt thân mật với Ngũ hoàng tử là sự thật.

Không gả cho Ngũ hoàng tử, cũng sẽ không ai muốn cưới nàng ta nữa.

Khác với sự hồn xiêu phách lạc của Liễu Mi Nguyệt, Dịch Mộ quả thực mừng rỡ như điên.

Mặc dù hắn ta không hiểu tại sao Liễu Mi Nguyệt muốn hắn ta mời Liễu Song Tuyết đi ra ngoài du ngoạn, nhưng để khiến nàng ta vui, hắn ta vẫn làm theo.

Hắn ta cũng biết Liễu Mi Nguyệt không thích mình, nhưng khi nghe được có thể kết làm phu thê với nàng ta, hắn ta vẫn vui mừng khôn xiết.

Sau khi về phủ, Liễu Mi Nguyệt suốt ngày lấy lệ rửa mặt.

Nàng ta không thể nào ngờ được, mọi chuyện lại phát triển đến mức này.

Suy đi tính lại, nàng ta cuối cùng cũng tìm ra điểm không thích hợp.

Đúng rồi, Bạch Đào, từ khi Bạch Đào đổ rượu lên người nàng ta, kế hoạch mà nàng ta sớm định ra đã bắt đầu thay đổi.

Con tiện tì này, dám phản bội mình.

Liễu Mi Nguyệt sai người lén lút gọi Bạch Đào đến.

Nhưng không ngờ rằng, Bạch Đào từ khi trở về phủ, đã thắt cổ tự sát.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back