Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học

Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 38: Tình nhân thế thân của ảnh đế (38)


Biết Dương Dương ăn mềm không ăn cứng, Thẩm Trường Lưu dùng mặt cọ cọ vai cậu, thực ủy khuất nói: "Không được đi ra ngoài cùng Lục Lương Lân!"

"Em cùng học trưởng không có gì, anh ăn dấm bậy cái gì."

Mạc Chi Dương vẫn không để ý tới hắn, nhìn qua giống như là thật sự tức giận.Thẩm Trường Lưu dùng tay không bóp chặt cằm cậu, đem mặt xoay lại đây, ánh mắt đan xen nhìn nhau: "Anh biết, anh tin tưởng em, nhưng tim anh lại sợ, sợ em rời khỏi anh, tim giống như quặn đau, chỉ hận không thể cứ như vậy chết đi."

Nói xong, Thẩm Trường Lưu còn sợ cậu không tin, cầm lấy tay cậu ấn lên ngực của mình: "Dương Dương, lòng đau dạ dày cũng đau theo, sau đó sẽ đau chết, em nhẫn tâm sao?"

Làm người phải biết rằng một vừa hai phải, nhìn không sai biệt lắm, Mạc Chi Dương liền động tay, nhẹ nhàng dùng nắm tay đánh hai cái lên ngực hắn: "Thật biết lừa gạt em!"

Biết cậu hết giận, nhưng Thẩm Trường Lưu còn chưa hết giận đâu, vì thế chậm rãi đứng dậy, bởi vì độ cao trong xe không đủ, chỉ có thể cong eo, nhưng điểm này cũng không làm phiền động tác của hắn.

Hai tay nâng đùi Dương Dương, đầu gối uốn lượn chân cũng thuận lợi vào hết trong xe, phanh một cái, xoay người kéo cửa xe lên.Mạc Chi Dương cảm thấy có chút không đúng, mày nhăn lại: "Ừm?

Anh không quay về sao?"

"Ngày mai chúng ta lên hot search đi."

Thẩm Trường Lưu ngay trước mặt cậu, kéo nơ trên cổ xuống, cười đến thực ôn nhu."

Hot search?"

Mạc Chi Dương không kịp phản ứng lại, đây là có ý gì.Thẩm Trường Lưu gật gật đầu, trong ánh mắt lộ ra ý cười, nơ màu đỏ bị bạo lực kéo xuống, cúc áo bên trong áo sơ mi cũng bị kéo hư một cái: "Chính là tag: Thẩm Trường Lưu *Mạc Chi Dương* xe rung."

Vừa định nói chuyện, môi đã bị lấp kín, Mạc Chi Dương trong lòng ngoạ tào vài câu: Ôi mẹ ơi, kích thích như vậy sao?Chỗ này là phía sau trường học, vị trí cũng tương đối hẻo lánh, vị trí dừng xe là ở giữa hai hẻm nhỏ, rất ít người qua lại.Thanh âm phi mĩ bị chặn ở trong xe, Mạc Chi Dương lần đầu tiên cảm thấy mình là gà con nhu nhược, là thái kê (cùi bắp), đàn ông 30 như mãnh hổ, quá khó khăn!"

Dương Dương, tự em động được không?"

"Không có sức, không động.....muốn động anh tự động."

"Anh đây động!"

Xe đong đưa động tác càng thêm rõ ràng, giờ khắc này, Mạc Chi Dương hận không thể cho mình vài bạt tai, không khác gì cho lắm, nhất thất túc thành thiên cổ hận*.(*) : Đó là một trong hai câu:Nhất thất túc thành thiên cổ hận
Tái đầu hồi thị bách niên thân”Tức:
Một bước sa chân hận thành muôn thuở
Ngoái đầu nhìn lại thân đã trăm năm”.Hai câu này có trong ảnh "Ngôi mộ của Nguyễn Trường Tộ" ))Trời đã tờ mờ sáng, đem người ôm lên giường, Thẩm Trường Lưu nhìn xem thời gian, đã rạng sáng 5 giờ, người trên giường đã ngủ say, khuôn mặt tinh xảo trắng nõn rất chọc người yêu thương.Lục Lương Lân cái gì kia, vô duyên vô cớ xuất hiện, nhất định có vấn đề, tâm tư Dương Dương đơn thuần như vậy, chỉ sợ sẽ không suy nghĩ nhiều như vậy, phải cho người tra xem, nếu trong lòng thật sự mang ý xấu.Vậy đừng trách hắn, đem gã giống như Tiêu Nhàn, ném vào trong biển cho cá ăn.Một giấc này trực tiếp đến 3 giờ chiều, Mạc Chi Dương mở to mắt, mơ mơ màng màng nhìn ánh mặt trời qua bức màn, hỏi: "Thẩm Trường Lưu đâu?"

"Đi ra ngoài."

Hệ thống trả lời.Mạc Chi Dương như được đại xá, từ trên giường bò dậy, xoa eo đi rửa mặt, sau đó trở về bò lên giường một lần nữa, từ ngăn kéo tủ đầu giường lấy thuốc cùng bật lửa ra."

Bụng rỗng hút thuốc, pháp lực vô biên?"

Hệ thống cảm thấy bản thân càng ngày càng giống mấy bà mẹ, nhưng kỳ thật ký chủ đại lão như vậy, hệ thống không có nhiều ít cảm giác tồn tại, trừ bỏ quan tâm thân thể cậu một chút, không có tác dụng nào khác."

Đem ảnh chụp tao cùng Lục Lương Lân thân mật trên mạng xoá đi."

Mạc Chi Dương phủi phủi tàn thuốc, tùy ý để khói bụi bay hết lên sàn nhà.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 39: Tình nhân thế thân của ảnh đế (39)


"Vì sao, kế hoạch có biến?"

Hệ thống có chút kỳ quái.Mạc Chi Dương hút điếu thuốc, xoa xoa eo có chút mệt mỏi trả lời: "Tao cảm thấy, bạch liên hoa không sợ chết đều có giá trị, nhưng giá trị tuyệt đối không phải là bị mục tiêu nhiệm vụ tiêu diệt, mà là sống sờ sờ bị thao chết."

Bản thân cậu xem như hiểu rõ,Thẩm Trường Lưu này xem ra có khả năng hắc hoá, nhưng là hắn cũng không phải bệnh kiều, ngày thường nên như thế nào thì thế đó, nhưng ở trên giường liền lăn lộn cậu.Nếu để hắn thấy những ảnh chụp đó, phỏng chừng eo của cậu cũng đừng mong còn, đây là đàn ông 32 tuổi đây sao?"

Tốt đi."

Hệ thống gật đầu, quả nhiên, bạch liên hoa đều có đàn ông thu.Nhưng trên thực tế, đã chậm, Thẩm Trường Lưu ở thời điểm cho người điều tra, cũng đã nhận được văn kiện, bên trong liền có mấy bức ảnh thân mật, nhưng cũng không tính là thân mật, chính là hai người dựa vào nhau thật gần.Trong nháy mắt nhìn đến, liền nổi trận lôi đình, chỉ hận không thể thiên đao vạn quả Lục Lương Lân kia, hoặc là giống như Tiêu Nhàn, giả làm thành hiện trường chết đuối ngoài ý muốn.Lúc này một cô gái trung niên ăn mặc đồng phục, trong tay ôm một chồng văn kiện, đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy Thẩm Trường Lưu khi đối với di động, sắc mặt thật không tốt, mở miệng trêu đùa: "Nhìn cái gì vậy?"

"Chị Coco."

Thẩm Trường Lưu đem điện thoại cất đi, từ sô pha đứng lên: "Làm phiền rồi."

"Rời đi, nhiều năm như vậy chị cũng từ trên người cậu vớt lợi ích."

Chị Coco nói, đem văn kiện trên tay đưa cho hắn.Lúc này một tiểu trợ lý bưng hai ly cà phê đứng ở cạnh ngoài cửa, nghe được bên trong nói chuyện, bị cả kinh trừng lớn đôi mắt, chạy nhanh đi trốn.Đến thời điểm buổi tối tăng ca, tiểu trợ lý liền nhịn không được cùng bạn tốt nhắc tới chuyện này, rót nước trà, hai người vai dựa vai: "Cậu có biết không, Thẩm Trường Lưu cùng chị Coco nói hắn muốn lui khỏi giới giải trí."

"Không phải chứ?

Hắn nổi như vậy, tại sao lại muốn lui khỏi giới giải trí?"

Nhân sự bưng cà phê, có chút khó tin.Thấy cô ấy không tin, tiểu trợ lý lại hỏi: "Cậu có biết tập đoàn Thẩm thị không?"

"Biết a, còn không phải là điền sản thương cùng thuyền vương lớn nhất quốc nội sao?"

Nhân sự cầm ly cà phê lên uống, nhưng chuyện này đối với cô không mà nói không có ý nghĩa, vẫn là tương đối quan tâm đến sự việc của Thẩm ảnh đế.Thấy cô không ngầm hiểu, tiểu trợ lý hạ giọng, tiến đến bên tai cô: "Thẩm Trường Lưu, tập đoàn Thẩm thị!"

"Không phải chứ?!"

Vừa nghe vậy cô liền sợ tới mức ly cà phê trên tay cũng thiếu chút nữa rơi xuống, đôi mắt trừng lớn: "Thiệt hay giả vậy?

Ôi trời ơi, vậy vì sao nhà hắn có tiền như vậy, còn muốn đi làm minh tinh?

Sớm biết thế, tớ liều mạng cũng muốn đu bám hắn a!"

"Tớ cũng có biết đâu, chuyện này cậu không thể nói bậy, biết không?"

Tiểu trợ lý nghĩ cũng có chút bất đắc dĩ: "Tớ nếu sớm biết, liền theo đuổi hắn, hắn lớn lên đẹp trai lại có tiền, không có mấy ai a."

Bên kia thủ tục xong xuôi, Thẩm Trường Lưu liền trở về, hợp đồng đã lấy, bởi vì có Thẩm gia tạo áp lực, nên không có gì trở ngại, chỉ cần chụp xong bộ 《 mục kích chứng nhân 》 , liền hoàn toàn từ biệt giới nghệ sĩ.Về đến nhà, phòng khách vẫn đen như mực, đoán chừng là người còn chưa tỉnh, đổi giày xong trầm trồ khen ngợi cơm hộp, rón ra rón rén lên phòng ngủ chính lầu hai.Đẩy cửa ra, bức màn không biết tại sao lại bị kéo ra một nữa, trăng hoa lộn xộn trên sàn nhà, người trên giường còn đang ngủ.Thật cẩn thận đi qua, ngồi vào mép giường, Dương Dương liền nằm nghiêng ở ngước mặt hắn, sợi tóc mềm nhẹ dính vào trán cậu, thật đáng yêu.Duỗi tay đẩy sợi tóc trên trán cậu ra, hôn một cái, chỉ nghe cậu ưm một tiếng, lại không có tỉnh, hơi thở dài đến mức không thể nghe thấy.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 40: Tình nhân thế thân của ảnh đế (40)


Thật ra Thẩm Trường Lưu cũng vẫn luôn lo lắng Dương Dương không chịu nổi giới giải trí, lúc sau cùng hắn ở bên nhau, nên hắn liền có tính toán muốn rời đi.Mấy năm nay đồ vật lưu luyến cũng không nhiều lắm, cái gọi là vinh quang hoặc là fans gì đó, hắn càng để ý vui buồn của Dương Dương hơn, cậu quá đơn thuần, không thích hợp cái vòng kia.Hôm nay xác thật có chút mệt, Mạc Chi Dương ngủ mơ màng cảm giác được bên cạnh có người, tỉnh tỉnh mê mê mở to mắt, nhìn thấy Thẩm Trường Lưu ngồi ở mép giường đưa lưng về phía ánh trăng."

Muốn ôm một cái~" dùng âm thanh mềm mại mơ ngủ kêu hắn, vươn tay ý bảo muốn hắn ôm một cái.Thẩm Trường Lưu chỗ nào sẽ cự tuyệt, cuối người cách chăn liền đem người ôm lấy, cọ cọ: "Dương Dương, có đói bụng không?

Anh gọi cơm hộp."

"Được, ngủ cả một ngày có chút mệt."

Mạc Chi Dương cọ cọ bờ vai của hắn, nheo đôi mắt lại, nhìn biểu tình này của hắn đoán chừng là không có nhìn thấy những bức ảnh chụp kia.Mạng chó này có thể bảo toàn rồi, thật là may mắn thay.Ôm người trong lòng ngực, Thẩm Trường Lưu có chút lo lắng, thử hỏi: "Dương Dương, nếu anh rời khỏi giới giải trí, em có để ý không?"

Tay Mạc Chi Dương sử dụng lực đẩy người đang ôm mình ra, hai người mặt đối mặt, nhìn thẳng vào mắt đối phương, duỗi tay trụ mặt hắn: "Vậy anh sẽ còn là Trường Lưu của em không?"

"Đương nhiên, mặc kệ ra sao anh đều là Trường Lưu của em."

Thẩm Trường Lưu bắt lấy tay trái của cậu, đưa tới bên môi, hôn hôn lên đầu ngón tay cậu.Nghe thấy câu nói đó, Mạc Chi Dương vui vẻ cười, dùng tay phải xoa xoa tóc hắn: "Mặc kệ anh là ảnh đế hay là cái gì, chit cần anh là Trường Lưu của em liền tốt a, muốn làm cái gì liền đi làm, em sẽ vẫn luôn bồi anh."

Đời trước bản thân hắn khẳng định cứu vớt toàn thế giới, nên đời này mới gặp được thần tiên bảo bối dâu tây tinh này.Lại sợ cậu bị đói, Thẩm Trường Lưu đem người từ trong chăn kéo ra: "Ngoan, cả ngày hôm nay em cũng chưa ăn cơm, cần ăn một chút gì đó."

Mạc Chi Dương được một tấc lại muốn lấn một thước, cả người treo trên người hắn, hai tay vòng lấy cổ, hai chân kẹp lấy eo hắn: "Giá giá giá!

Con ngựa mau chạy~"Liền dooca hết sức sủng cậu, Thẩm Trường Lưu hai tay nâng mông thịt của cậu, còn cố ý nhéo nhéo, lúc này mới ôm người cất bước: "Con ngựa chạy thôi~""Giá giá giá~~"Mãi cho đến phòng khách mới đem người đặt trên sô pha, vừa lúc cơm hộp đến, Thẩm Trường Lưu đi lấy, Mạc Chi Dương mở TV ra, xem mèo và chuột.Món ăn là cháo khoai lang còn có một chút rau, Mạc Chi Dương có chút đói, ăn hơn phân nửa chén mới mở miệng nói: "Hôm nay anh đi đâu?"

"Đi làm chút việc, thuận tiện nói chút việc về kịch bản mới."

Thẩm Trường Lưu nhắc tới cái này mới nhớ, đem chén trong tay buông ra: "Một tuần sau khai máy, nhưng lại phải đến thành phố H."

Mạc Chi Dương buông muỗng xuống, có chút không vui: "Vậy không phải chúng ta chỉ có ngày thứ bảy mới có thể gặp nhau sao."

Thật ra Thẩm Trường Lưu là muốn cho cậu từ chức, nhưng thấy cậu cũng không muốn, Dương Dương thích công việc này, tùy tiện để cậu từ chức cũng không tốt, nên phải từ từ tới: "Không cần, dù sao phim này ở thành phố nào cũng đều có thể."

Cùng lắm thì để nhà hắn bỏ ra một toà nhà lớn để quay chụp, cũng không phải vấn đề gì lớn.Nếu một tuần chỉ có thể thấy hai lần, đoán chừng không bao lâu Dương Dương liền bị người vác chạy, giống như Lục Lương Lân nào đó, tuyệt đối không thể để gã đến gần Dương Dương nửa bước."

Được, nhưng hai ngày sau em phải cùng hiệu trưởng đến trường học khác để giao lưu học tập, thứ sáu liền trở về."

Mạc Chi Dương nói xong quay đầu vừa lúc nhìn thấy, quả nhiên biểu tình cẩu nam nhân dần dần không thích hợp.A này này?

Làm thế nào để có thể sống sót ở trên giường lão nam nhân 32 tuổi, online chờ gấp!.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 41: Tình nhân thế thân của ảnh đế (41)


Đi công tác?"

Vì sao lại là em đi?"

Thẩm Trường Lưu có chút không vui, đi công tác không phải có nghĩa là Dương Dương phải rời khói hắn sao?

Lại nói: "Mấy ngày?"

Mạc Chi Dương múc một ngụm cháo, làm bộ không phát hiện hắn không ổn, chỉ cần cậu không phát hiện, hắn liền không thể thao cậu, vẫn mang tâm trạng làm mặc ngu ngốc để không bị thao, trả lời : "Thứ sáu trở về, hẳn là ba ngày."

"Ba ngày?!"

Giọng điệu Thẩm Trường Lưu hiện tại, ba ngày liền nói cảm giác như là ba mươi năm, nhưng hắn giống như cũng cảm thấy không đúng, giọng điệu hoà hoãn một chút: "Đến ba ngày a?"

Cậu mặc kệ, cậu muốn tiếp tục giả vờ ngu ngốc.Mạc Chi Dương ngây ngô gật gật đầu: "Đúng vậy, đây là bạn của hiệu trưởng cũng muốn mở lớp dương cầm, nhưng bên kia không có kinh nghiệm, cho nên kêu em qua đó hỗ trợ một chút."

Thẩm Trường Lưu đột nhiên cảm thấy cháo trong tay không thơm, liền buông chén, đành thương lượng hỏi: "Có thể không đi hay không?"

"Không được a."

Mạc Chi Dương uống miếng cháo, sau đó nhìn chén hắn còn dư lại một nửa: "Tại sao anh không ăn?"

Đi công tác = không gặp đượcThẩm Trường Lưu không gặp được cậu, giống như bị mèo cào vậy rất ngứa, nghĩ đến đau lòng, kết quả này nếu đi vẫn là ba ngày, chỗ nào còn nuốt trôi.Vì thế rầu rĩ trả lời: "Anh ăn uống không tốt."

"Ăn uống không tốt?

Làm sao vậy, có phải dạ dày lại không thoải mái không."

Mạc Chi Dương cũng ăn no, thuận thế buông chén xuống, liền muốn qua xoa bụng giúp hắn.Hai người ngồi mặt đối mặt, Mạc Chi Dương chỉ mặc áo sơ mi của hắn, còn có quần lót, tùy tiện ngồi xếp bằng ở trên sô pha, Thẩm Trường Lưu ngồi ở bên cạnh, nhìn đôi chân dài.Mạc Chi Dương cúi người muốn đi qua xoa bụng cho hắn, nào biết lại bị hắn một phen kéo vào lòng ngực, gắt gao ôm lấy: "Trường Lưu, anh làm gì vậy?"

"Ảnh nghĩ đến em muốn đi công tác ba ngày, anh đến cơm cũng ăn không vô."

Thẩm Trường Lưu nói lời này là thật, đem người gắt gao ôm vào trong ngực, chỉ hận không thể dung nhập cậu vào xương cốt của hắn, vĩnh viễn không chia lìa.Mạc Chi Dương chôn mặt vào trong ngực hắn, rầu rĩ nói: "Cũng không cần thiết phải đi, nhưng đã đáp ứng với hiệu trưởng, lại đổi ý quả thực không được tốt a."

"Em đi công tác, anh liền không thấy được em, không thấy em liền ăn không vô, ăn không vô thì sẽ đau dạ dày, em nhẫn tâm sao?

Thật hâm mộ hiệu trưởng của em, có thể đi công tác cùng em."

Nếu không thể lấy lý để nói, vậy Thẩm Trường Lưu liền lấy chân tình, phát huy ưu thế trà xanh.Trà lí trà khí là sao thế này?Thẩm Trường Lưu chẳng lẽ lại phát bệnh?

Mạc Chi Dương đột nhiên trầm mặc, không nói lời nào.Trong lòng ngực đột nhiên mất đi âm thanh, Thẩm Trường Lưu vội buông người ra, nhìn thấy hốc mắt hồng hồng của cậu, bối rối một chút: "Làm sao vậy Dương Dương?"

"Em không thể thất hứa, cũng chỉ có thể đi."

Nói xong, Mạc Chi Dương vô cùng đáng thương vươn tay, kéo kéo cổ tay áo sơ mi hắn, âm thanh nho nhỏ: "Vậy đi ba ngày được không?

Chỉ ba ngày."

Trà xanh bại trận, Thẩm Trường Lưu thật sự không có biện pháp nào ở trước mặt Dương Dương nói ra từ không, đành phải nhịn đau gật gật đầu: "Vậy ba ngày, ba ngày sau anh đi đón em."

"Ân!"

Mạc Chi Dương nghiêng đầu cười với hắn, đáng yếu đến không chịu được.Thẩm Trường Lưu bất đắt dĩ, đối với cậu thì sự kiên cường của hắn đều không cách nào trụ được, chỉ cần hốc mắt cậu đỏ lên, bản thân hắn chỉ hận không thể đem bầu trời ánh trăng hái xuống dỗ người vui vẻ.Đành phải đem người kéo vào trong lòng ngực, nhưng, trên có chính sách dưới có đối sách, hắn cũng có thể tự mình tìm biện pháp giải quyết.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 42: Tình nhân thế thân của ảnh đế (42)


"Cậu thật vui vẻ."

Sau khi lên máy bay, hệ thống nhìn miệng cậu không có cách nào khép lại được.Mạc Chi Dương kiềm chế cười tủm tỉm: "Còn phải đi đường."

Sau đó nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút.Máy bay hạ cánh có chút xóc nảy, Mạc Chi Dương bị đánh thức, có chút kỳ quái, trên người vì sao lại có cái mền, vừa lúc hiệu trưởng kêu cậu, cũng không nghĩ đến nữa.Tới khách sạn nghỉ ngơi một đêm rồi mới đi đến trường, bên kia có lão sư, nhưng không có dạy, lúc này mới phiền toái người khác đem đến một chút.Lão sư bên này là một người phụ nữ trẻ tuổi nhìn thực nhã nhặn lịch sự, tóc màu đen thật dài, mặc bộ váy màu trắng liền áo, khi nhìn thấy Mạc Chi Dương, cũng không khỏi động tâm."

Mạc lão sư, chúng ta cùng nhau đi ăn một bữa cơm?"

Chủ động mời ăn cơm, đã là giới hạn lớn nhất của Vương Đoá Đoá.Đùa vui cái gì vậy, nhưng Mạc Chi Dương không nghĩ muốn bị làm chết, quyết đoán cự tuyệt: "Không được, bạn trai tôi sẽ ghen."

Nghe thấy cậu có bạn trai, Vương Đoá Đoá có chút thất vọng, chủ động kéo ra khoảng cách với cậu.Lão sư kia nghe nói là người trẻ tuổi, đối với học sinh vô cùng kiên nhẫn, Mạc Chi Dương không phí sức lực gì, buổi tối ăn xong món đầu cá ếch một lúc rồi mới trở về khách sạn.Lấy thẻ phòng mở cửa ra, đi vào trong đóng cửa lại, cảm thấy có chút không đúng, trong phòng đen như mực, giống như có tiếng hít thở của một người khác.Vỗn dĩ đã đứng ở chỗ huyền quan, đột nhiên ý thức được có gì đó không đúng, sau đó lui một bước, dựa lưng vào ván cửa.Trong bóng tối, có một bóng người tiến lại gần, Mạc Chi Dương sợ đến mức đồng tử mở to, giây tiếp theo giơ nắm đấm lên, đánh vào bóng người đang tới gần."

Dương Dương!

Dương Dương là anh!"

Nghe được thanh âm, Mạc Chi Dương mới vội vàng đem thẻ phòng cắm đến công tắc, đèn sáng lên mới nhìn đến Thẩm Trường Lưu đang che lại má trái đứng ở trước mặt."

Tại sao anh lại ở đây?!"

Trăm triệu lần không nghĩ đến, Mạc Chi Dương nhìn hắn bụm mặt, hơi thở dài đến không thể nghe thấy, thất sách!"

Đau đau đau!"

"Đáng đời."

Mạc Chi Dương dùng cục đá đắp lên vết thương cho hắn, nhìn xương gò má hắn nơi đó đều bị ứ bầm, phá hư gương mặt mỹ nam này: "Ai kêu anh doạ em."

"Anh muốn cho em một kinh hỉ."

Thẩm Trường Lưu thò mặt lại gần, không nghĩ toái sức lực của Dương Dương rất lớn.Kinh hỉ?

Kinh hách thì có, đánh chết anh cũng đáng đời, Mạc Chi Dương chửi thầm trong lòng, tiếp tục hỏi: "Vậy anh tới đây làm gì?"

Thẩm Trường Lưu nắm lấy tay cậu, thực trịnh trọng nói: "Cha mẹ anh muốn gặp em."

Hừ, không thể nói trong điện thoại?

Hắn là cố ý muốn đến đây, như thế có ai không biết chứ."

A?

Khi nào?!"

Mạc Chi Dương hoảng sợ, trực tiếp rút tay về, làm ra dáng vẻ khẩn trương, biết rõ hắn nói bậy, lại vẫn rất là phối hợp mà diễn kịch."

Vấn đề này trước không cần thảo luận, chúng ta có vấn đề khác muốn nói một chút."

Thẩm Trường Lưu nói, đem mặt thò lại gần: "Mặt anh thật sự rất đau."

Chuyện này thật không phải giả, ông đây dùng mười phần sức lực mà đánh, Mạc Chi Dương làm bộ đau lòng, duỗi tay xoa vết thương cho hắn: "Có đau không?"

Đau chết anh cũng xứng đáng!"

Anh huhu, đau, cho nên em phải bồi thường cho anh!"

Thẩm Trường Lưu cũng sẽ không bạc đãi bản thân, một tay đem người ôm vào trong lòng ngực.Cẩu nam nhân này thật không biết xấu hổ, không ngờ lại còn khóc, đại nam nhân còn khóc?

Mạc Chi Dương cảm thấy chuyện này không thể thiện lương, hy vọng bản thân có thể sống đến ngày mai.Ban đầu tưởng rằng đi công tác có thể nghỉ ngơi, nhưng hiện tại cảm thấy, giường khách sạn so ra kém thoải mái hơn trong nhà, ít nhất chăn trong nhà quỳ gối lâu cũng không đau.Lúc trước Mạc Chi Dương chỉ tưởng hắn nói chơi, lúc sau chờ đi công tác trở về, Thẩm Trường Lưu liền nói muốn đi gặp người lớn trong nhà."

Thật ra tao cho rằng hắn chỉ tìm cớ."

Mạc Chi Dương hút thuốc, phiền muộn nói với hệ thống
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 43: Tình nhân thế thân của ảnh đế (43)


"Vậy bây giờ cậu tính làm như thế nào?

Có đi hay không?"

Hệ thống nhìn bộ dạng phiền muộn của cậu, đoán chừng cũng là lần đầu tiên gặp được tình huống như vậy.Mạc Chi Dương đặt tay lên tay vịn ở ban công, nhìn vào trong bóng đêm mênh mông xa xôi, chờ hút một hơi thuốc xong mới trả lời: "Đến thăm hỏi, nói không chừng lại trình diễn một màng kịch hào môn lớn, mẹ Thẩm ném cho tao một trăm triệu, kêu tao rời khỏi con của họ."

"Dương Dương, lỗ tai anh bị vô nước!"

Trong phòng truyền đến âm thanh, Mạc Chi Dương xoay người đi vào, trong tay còn kẹp điếu thuốc: "Khi nào chúng ta đi gặp ba mẹ anh a?"

Thẩm Trường Lưu vỗ lỗ tai bên trái, vẫn luôn ẩm ướt khó chịu: "Vậy cũng phải chờ anh đem vết thương trên mặt dưỡng tốt, nếu không vừa thấy liền nghĩ vợ anh còn biết đánh người."

"Vậy cũng là do anh xứng đáng, ai kêu anh doạ em."

Mạc Chi Dương để hắn nằm trên đùi mình, dùng tăm bông lau sạch nước trong tai, động tác mềm nhẹ.

Thẩm Trường Lưu híp mắt, thật sự thoải mái, còn không quên trấn an cậu: "Thật ra cha mẹ anh đều rất tốt, em đừng lo lắng."

Vì muốn cha mẹ có thể tiếp nhận Dương Dương, Thẩm Trường Lưu đã làm rất nhiều chuẩn bị, chính là không muốn để cậu phải chịu ủy khuất, nếu chịu ủy khuất, vậy hắn liền đem theo cậu chạy thêm một lần."

Em còn tốt."

Mạc Chi Dương không có cảm giác gì, nhưng giống như là cảm thấy bản thân không nên biểu hiện đến quá không sao cả, lại bổ sung thêm một câu: "Nhưng cũng có chút khẩn trương."

Thẩm Trường Lưu thật biết hướng lòng người mà đi, ngồi dậy thực trịnh trọng mà nắm lấy tay cậu, hai người ngồi đối diện: "Dương Dương, em không cần khẩn trương tất cả đều có anh, đời này đều có anh!"

Thế gian này tuy nhiều phong ba, nhưng không sao, hết thảy đều đã có anh.Thông báo này đến có chút chính thức, Mạc Chi Dương đỏ mặt cúi đầu, trong lòng lại cảm thấy: Tạo cảm tình tốt, dù sao cậu không không nghĩ muốn nỗ lực.Trước thời gian Thẩm Trường Lưu đến đoàn phim một ngày, đến một tiệm ăn tại nhà có ghê lô cao cấp."

Em chút nữa đi vào, nhớ gọi bác trai bác gái, mẹ anh tính tình ôn hòa, cha anh nghiêm túc, em cũng đừng sợ, ông ấy chỉ là không muốn nói chuyện."

Thẩm Trường Lưu nắm tay cậu, dặn dò từng câu.Đối với chuyện của Thẩm Trường Lưu, nguyên chủ hoàn toàn không biết gì cả, cho nên cũng không rõ tình huống nhà bọn họ như thế nào: "Em ở bên anh lâu như vậy, cũng chưa từng nghe qua chuyện nhà anh."

Lúc trước bởi vì hắn thích Tô Bạch, cùng người trong nhà náo loạn, hiện tại trở về vì Dương Dương, như vậy cũng coi như là bắt đầu một lần nữa.Thẩm Trường Lưu xoa xoa tay cậu: "Bởi vì thời niên thiếu không hiểu chuyện, thực xin lỗi bọn họ."

"Hiện tại không làm họ thất vọng thì tốt rồi a, không có sao đâu."

Mạc Chi Dương an ủi nói, tuy rằng kỳ quái, nhưng một hai đều không thể biết rõ ràng.Cửa phòng ghế lô mở ra, bên trong rất rộng, phòng trà cùng giường nghỉ ngơi còn có ngăn cách, đốt huân hương, bàn vòng trong lớn có hai người ngồi, một người mặc tây trang, thoạt nhìn 60 tuổi, ngồi nghiêm chỉnh.Một người khác mặc váy nhỏ màu đen, xuất đầu 50 tuổi nhưng lại được bảo dưỡng rất tốt, nhìn qua thực tỉ mỉ, trang sức trên người không nhiều lắm, nhưng giá trị chiếc nhẫn trên tay cũng tuyệt đối xa xỉ.Nàng nhất định sẽ lấy ra một trăm triệu, Mạc Chi Dương vui mừng cười, xem ra trong nhà Thẩm Trường Lưu không đơn giản."

Đây chính là Dương Dương đi."

Mẹ Thẩm thoạt nhìn như vậy nhưng thực ra rất nhiệt tình, đứng lên tiếp đón: "Mau ngồi xuống đây."

Mạc Chi Dương cúi đầu, làm bộ khẩn trương, nhưng trong lòng đã bắt đầu suy tư, cậu phải làm thế nào để có thể cầm được một trăm triệu mà chạy.Bốn người ngồi xuống cùng nhau, Mạc Chi Dương ngoan ngoãn gọi: "Bác trai khoẻ, bác gái khoẻ."

"Hừ!"

Cha Thẩm hừ nhẹ một tiếng, xem như trả lời, mẹ Thẩm cười tươi như hoa, từ trong túi xách màu đen lấy ra một tấm thẻ ngân hàng.Muốn bắt đầu rồi hả?

Muốn bắt đầu rồi sao!
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 44: Tình nhân thế thân của ảnh đế (44)


Mẹ Thẩm ngồi gần Thẩm Trường Lưu, Mạc Chi Dương ngồi gần Thẩm Trường Lưu, cho nên hai người có chút khoảng cách."

Dương Dương a!"

Mẹ Thẩm cúi người, đem tấm thẻ ngân hàng màu đen trong tay đưa qua: "Chúng ta không mua lễ gặp mặt, cũng không biết cháu thích cái gì, tiền trong card này cứ dùng thoải mái, không có cài mật mã, muốn mua cái gì thì mua."

Không đúng nha, cốt truyện này có chút kỳ quái, không phải là rời khỏi con trai tôi sao?

Bạch liên hoa làm sao có thể lấy tiền như vậy không có tôn nghiêm!Mạc Chi Dương lời lẽ chính đáng từ chối: "Bác gái, cháu còn tiền, nên không cần đâu ạ."

"Khụ."

Cha Thẩm bất mãn ho khan một tiếng.Thẩm Trường Lưu tương đối dứt khoát, cũng biết Dương Dương sẽ không lấy, nên hắn trực tiếp lấy thẻ ngân hàng qua nhét vào trong tay cậu: "Đều là người một nhà, mẹ cho em thì em cứ lấy."

Cầm thẻ như khoai lang phỏng tay, Mạc Chi Dương gục đầu xuống, trong lòng phun tào: Tiền này lấy thật không có tôn nghiêm, bình thường đều là cầm tiền rồi rời khỏi con trai tôi.....Thẩm Trường Lưu cẩn thận phát hiện vấn đề này, nắm lấy tay cậu: "Cha mẹ, con dẫn em ấy đi rửa tay."

Nói xong kéo người hướng phòng vệ sinh rời đi."

Đi đi!"

Nhìn hai đứa nhỏ rời đi, mẹ Thẩm đôi mắt đẹp nhìn qua: "Hừ cái gì mà hừ, ông mà còn chọc con trai tôi tức giận rời đi, thì ông ở một mình luôn đi!

Ít ra Dương Dương còn có thể khuyên nó trở về, ông còn không hài lòng?"

"Anh không có ý này."

Cha Thẩm buông lỏng biểu tình nghiêm túc.Cũng biết ông ấy có thể tiếp thu, mẹ Thẩm thở dài: "Nhiều năm như vậy, con trai có thể trở về là không tệ rồi, tôi thấy đứa nhỏ Dương Dương này tính tình đơn thuần, không chừng là bị con trai lừa tới tay, Trường Lưu cùng cậu ấy ở bên nhau, còn tốt hơn Tô Bạch kia.Trường Lưu lúc đi vào đều cười không dứt, nếu là cùng Tô Bạch kia ở bên nhau, chắc cả ngày cũng cười không nổi một cái."

Lúc trước thời điểm Trường Lưu tới tìm bà, có chút không tình nguyện, nhiều lần tỏ vẻ nếu không phải Dương Dương, hắn sẽ không trở về.Thẩm Trường Lưu cũng thật sự tàn nhẫn, giữa những câu từ đều nói bản thân là sói xám dụ dỗ tiểu bạch thỏ, cho nên mẹ Thẩm mới cảm khái như vậy.Thẩm Trường Lưu kéo cậu vào phòng vệ sinh, lại trực tiếp ấn người lên tường: "Em không vui sao?"

Lưng dựa lên gạch men lạnh lẽo, Mạc Chi Dương cúi đầu nhìn tấm thẻ trong tay, tiền không hề có tôn nghiêm của bạch liên hoa, hạ âm thanh xuống rầu rĩ: "Cha mẹ anh có ghét bỏ em không xứng với anh không a?"

Nhìn thẻ trong tay cậu, Thẩm Trường Lưu hiểu rõ có ý gì, còn phải dỗ vợ, dỗ vợ thì phải giả bộ đáng thương, cười khổ lắc đầu: "Không phải đâu, bọn họ có thói quen lấy tiền tống cổ, khi còn nhỏ ném anh một mình ở nhà, trừ bỏ nhận tiền thì không làm cái gì."

"Trường Lưu."

Mạc Chi Dương ngẩng đầu nhìn hắn, thuận thế lộ ra thần sắc đau lòng, duỗi tay vòng lấy eo hắn: "Không sao cả, sau này em bồi anh a."

Thẩm Trường Lưu đem người ôm vào trong lòng ngực, lộ ra một bộ dáng tươi cười mỹ mãn.Mạc Chi Dương dựa vào lòng ngực hắn, đắt ý lộ ra thoả mãn tươi cười.Nhân sinh khó gặp được người chịu bồi mình diễn.Hai người đi ra ngoài ngồi xuống, Mạc Chi Dương nhạy bén phát hiện biểu tình cha Thẩm hoà hoãn đi không ít, đoán chừng là mẹ Thẩm đã nói qua cái gì.Cha Thẩm liếc mắt nhìn Mạc Chi Dương, lấy ra lễ vật đã chuẩn bị tốt, lại là một cái chìa khóa: "Đây là một căn biệt thự ở khu biệt thự mới, tặng cho cháu, không liên quan đến Trường Lưu.Thẩm Trường Lưu tự chủ trương lấy chìa khóa, đưa cho Dương Dương: "Cảm ơn cha."

Mạc Chi Dương thụ sủng nhược kinh nhận chìa khóa, má ơi, kiếm được nhiều như vậy, trước kia vì sao không triển khai nghiệp vụ như vậy chứ?

Như vậy sẽ phất lên rất nhanh a!
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 45: Tình nhân thế thân của ảnh đế (45)


Thấy con trai gọi mình là cha, cha Thẩm đôi mắt nhấp nhoáng, nhiều năm như vậy mới nghe lại được, trong lòng tự nhiên sẽ thoải mái vui mừng."

Cảm ơn bác trai."

Mạc Chi Dương táy trái cầm thẻ ngân hàng, tay phải cầm chìa khóa biệt thự, chưa đến một giờ, bản thân cậu đột nhiên bước lên hàng ngũ trong ngàn vạn phú ông, này quá kiếm lời, cái tôn nghiêm gì gì đó có mùi biệt thự sao?

Không có!Lúc này người phục vụ đến đưa đồ ăn lên, đều không nói đến sự việc kia, hoà thuận vui vẻ ăn cơm.Thẩm Trường Lưu giúp Dương Dương lột tôm gắp đồ ăn.Mạc Chi Dương làm trò trước mặt hai người già, cảm thấy nên xoát điểm độ hảo cảm, nếu không biệt thự không thể trắng, vì thế dùng khuỷu tay thọc thọc Thẩm Trường Lưu, dùng âm thanh nhỏ: "Cũng lột cho bác trai bác gái một chút đi."

Quả nhiên, Thẩm Trường Lưu thực nghe lời, cũng lột cho cha mẹ, bỏ vào trong chén: "Cha mẹ ăn tôm."

Hai người nhìn tôm trong chén, tuyến tôm đều cạo xuống, đặc biệt là cha Thẩm, thật sự vui mừng, Mạc Chi Dương kia không có bối cảnh hay gia thế cũng không sao, Thẩm gia cũng không thiếu chút đồ vật này, chủ yếu là tính cách tốt tầm mắt tốt, còn hiếu thuận.Mẹ Thẩm cũng cảm thấy như vậy, đứa nhỏ này thật làm người thích."

Cha mẹ anh thực vừa lòng với em."

Trên đường trở về nhà, Thẩm Trường Lưu cũng thật vui vẻ, nhìn thái độ cha mẹ, không uổng công hắn dùng trăm phương ngàn kế lót đường giúp Dương Dương.Mạc Chi Dương nhìn thẻ ngân hàng cùng chìa khóa trong tay, đột nhiên quay đầu đã thấy Thẩm Trường Lưu đã ra xe: "Cha mẹ anh, giống như cũng không hỏi em vấn đề gì, như vậy thật sự tốt sao?"

Thấy cậu còn lo lắng, Thẩm Trường Lưu cười cười: "Thật ra, thời điểm anh cùng bọn họ nói chuyện, cũng đem sự tình của nhà em nói rõ ràng, sợ đến đây mặt đối mặt mà hỏi em, em sẽ ngượng ngùng."

"Vậy nhà anh đâu?"

Nói đến hiện tại, Mạc Chi Dương chỉ biết nhà hắn rất có tiền, nhưng cũng không biết tình huống ra sao.Thẩm Trường Lưu cũng không giấu giếm, đem sự tình từ đầu đến cuối đều nói cho cậu, nói xong, xe cũng đến gara, chỉ thấy biểu tình cậu dại ra: "Làm sao vậy?"

"Tập đoàn Thẩm thị?!"

Làm nhân vật như thế này với không được nha, Mạc Chi Dương chớp chớp đôi mắt, nhìn chìa khóa trong tay, khó trách với không tới.Trong xe đột nhiên trầm mặc, Thẩm Trường Lưu không hiểu ý của cậu: "Em rất để ý sao?"

"Không có, có chút mệt."

Mạc Chi Dương cởi đai an toàn, mở cửa xe đi xuống, lại không có liếc mắt Thẩm Trường Lưu một cái.Thẩm Trường Lưu phát hiện cậu có chút không đúng, lại không biết bởi vì sao, vội vàng đậu xe cho tốt, rồi đuổi theo."

Cậu để ý cái gì?"

Hệ thống có chút kỳ quái, ký chủ phản ứng không đúng."

Không nha."

Lúc sau Mạc Chi Dương đáp một câu, liền không đem chuyện này ra nói tiếp, tiện tay đem chìa khóa cùng thẻ ngân hàng để trên bàn trà, đi vào phòng vệ sinh ở lầu hai.Từ phòng vệ sinh đi ra, liền thấy Thẩm Trường Lưu ở cửa: "Làm sao vậy?"

"Dương Dương, có phải anh làm sai cái gì không?"

Thẩm Trường Lưu vói qua muốn cầm tay cậu.Mạc Chi Dương tránh thoát tay hắn, lắc đầu: "không có gì."

Nói xong, lướt qua hắn đi đến mép giường ngồi xuống: "Chắc là có chút mệt, muốn nghỉ ngơi."

Thái độ này thực không đúng, Thẩm Trường Lưu cũng đi qua, đứng trước mặt cậu, nửa quỳ xuống dưới: "Cùng anh nói, rốt cuộc là có chuyện gì vậy."

"Hoa bên ngoài thật đẹp mắt."

Mạc Chi Dương cách ban công pha lê, nhìn ra bên ngoài, nhưng bên ngoài lại trụi lủi, đầu mùa đông phong cảnh bên ngoài hoang vắng, lại nói thêm một câu: "Anh sẽ gặp được càng nhiều bông hoa đẹp hơn."

Thẩm Trường Lưu nhìn ra, bên ngoài cái hoa gì cũng không có, nhưng thái độ của Dương Dương làm cho hắn sợ hãi: "Anh có phải làm sai gì không?

Có phải em trách anh gạt em không?"
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 46: Tình nhân thế thân của ảnh đế (46)


"Không phải, em chỉ là có chút mệt, muốn nghỉ ngơi một chút, anh đừng lo lắng."

Mạc Chi Dương vươn tay, xoa gương mặt hắn, biểu tình mang ý cười: "Mệt mỏi, liền muốn nghỉ ngơi là bình thường."

Thái độ như vậy làm Thẩm Trường Lưu thực lo lắng, nhưng lại không biết nên nói gì, sợ hỏi lại chọc cậu không vui: "Vậy anh bồi em ngủ một lát?"

Mạc Chi Dương cũng chưa nói gì, cậu cởi áo khoác nằm xuống giường nhắm mắt lại, Thẩm Trường Lưu lên giường bồi cậu ngủ, trong lòng càng ngày càng sợ hãi.Hắn thật sự không cố ý giấu giếm, chỉ là hắn muốn giải quyết mọi chuyện cho tốt rồi mới nói với cậu, không nghĩ tới lại làm cho cậu không vui.Ngày hôm sau Thẩm Trường Lưu thức dậy, người đã rời đi, cháo gạo kê trên bàn ăn còn nóng hầm hập, và một tờ giấy: Đồ vật đóng phim cần dùng em giúp anh thu dọn tốt rồi, ở trong túi trên sô pha, nhớ ăn sáng.Rõ ràng vẫn săn sóc như vậy, nhưng vì sao Thẩm Trường Lưu cảm thấy trong lòng càng thêm thấp thỏm, hôm nay khởi động máy nghi thức cũng không có việc gì, đi đón cậu thuận tiện hỏi rõ ràng."

Cậu rốt cuộc có ý gì?"

Hệ thống đều nhìn không thấu ý tưởng hiện tại của ký chủ, thái độ dao động lớn như vậy, thực dị thường.Mạc Chi Dương cũng không trả lời, ngồi ở ghế sau tắc xi, nhìn cảnh vật xe chạy như bay ngoài cửa sổ, không nói một lời.Hôm nay nhiều khoá, lúc sau Mạc Chi Dương tan học đã là 7 giờ, lấy ba lô xuống lầu, lại nhìn thấy Lục Lương Lân, có chút kỳ quái: "Lục học trưởng?!"

Cậu cũng không nói địa chỉ trường cho gã, cho nên, lại là người kia cung cấp tin tức duy trì cho gã?"

Học đệ."

Hôm nay Lục Lương Lân mặc đồ có chút đàng hoàng, trong tay còn cầm hoa hồng, thoạt nhìn bộ dạng như là đang chờ đợi người yêu, đem hoa trên tay đưa qua: "Có thể mời em ăn một bữa cơm không?"

"Không được."

Mạc Chi Dương lắc đầu, sau đó lui một bước, cúi đầu che giấu sự khổ sở: "Lục học trưởng, hoa này em không thể nhận."

Lục Lương Lân cười khổ thu hồi tay, có chút bất đắc dĩ: "Ngày mai anh sẽ phải trở về tiếp tục đi học, anh hy vọng có thể mời em ăn bữa cơm cuối cùng, em có thể tiễn anh ra sân bay không?"

"Việc này?"

Mạc Chi Dương do dự.Lục Lương Lân nhìn thấy cậu do dự, tiếp tục tung ra thêm lý do: "Chỉ là một bữa cơm thôi mà, ngày mai anh phải xuất ngoại rất khó trở về."

Góc tường có đậu một chiếc Tesla màu đen, Thẩm Trường Lưu đang định phanh lại, lại nhìn thấy Lục Lương Lân cùng Dương Dương rời đi, còn thấy được một bó hoa hồng kia.Tim nháy mắt như bị một đôi tay vô hình nắm chặt, chịu đựng đau lòng lặng lẽ đi theo sau bọn họ, vẫn luôn nhìn hai người đi vào một cửa hàng thịt nướng.Hít thở không thông, đau đớn từ ngực lan tràn đến toàn thân, Thẩm Trường Lưu nhịn không được ghé vào tay lái, thở dốc giảm bớt đau đớn: Dương Dương, vì sao lại muốn làm như vậy."

Hôm nay em giống như không được vui vẻ lắm."

Lục Lương Lân gắp thịt nướng cho cậu, thử hỏi.Mạc Chi Dương không có tâm trạng ăn, buông đũa xuống, lại hỏi gã: "Thật ra tình yêu môn không đăng hộ không đối, là tình yêu không thể lâu dài sao?"

"Đúng vậy."

Lục Lương Lân quyết đoán theo ý nói, sau đó nhẹ giọng an ủi: "Thật ra em biết, nếu hai người thân phận chênh lệch quá lớn, không chỉ có tam quan mà còn trãi qua nhiều ngăn cách, liệt tại thì nồng nhiệt, nhưng thời gian lâu dài thì...."

Đợi đến khi hồi phục, Mạc Chi Dương đứng dậy: "Cảm ơn học trưởng, em đi trước."

Thẩm Trường Lưu vẫn luôn đợi tại chỗ, lại nhìn thấy cậu đi vào không được bao lâu liền đi ra, muốn đi lên nhưng lại không biết nên làm thế nào cho tốt, chỉ có thể dại ra ở trong xe, nhìn cậu đón tắc xi.Dương Dương của anh, rốt cuộc làm sao vậy?
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 47: Tình nhân thế thân của ảnh đế (47)


Thẩm Trường Lưu lái xe đến bãi đỗ xe, lại không dám xuống xe, không biết nên đối mặt với Dương Dương như thế nào, chất vấn cậu vì sao lại ở cùng Lục Lương Lân?Không được, hiện tại cảm xúc của Dương Dương rất kỳ quái, Thẩm Trường Lưu không dám hành động thiếu suy nghĩ, ở trong xe rối rắm trái lo phải nghĩ, mãi cho đến một 1 giờ sáng, mới dám xuống xe.Đứng ở cửa hít một hơi thật sâu, sau khi mở cửa, lại phát hiện trong phòng khách đèn đuốc sáng trưng, Dương Dương ngồi ở bậc thang tại huyền quan, bên cạnh có hai chai bia rỗng."

Dương Dương!"

Mạc Chi Dương mở đôi mắt hơi say ra, nhẹ nhàng mở miệng, vươn hai tay với hắn: "Trường Lưu, anh lại đây."

"Dương Dương."

Hôm nay cậu rất kỳ lạ, Thẩm Trường Lưu đem cửa đóng lại, đi tới trước mặt cậu nắm tay, ngồi xổm xuống lại phát hiện mặt cậu đỏ hồng, tựa hồ có chút say: "Dương Dương tại sao lại ngồi chỗ này."

Lắc đầu, giữ chặt tay hắn, kiều nhược nghiêng đầu cười một cái, sử dụng ngữ khí miên man tình ý lẩm bẩm, thọc ra một cây đao: "Trường Lưu, chúng ta chia tay đi."

Một đao này, quả nhiên xuyên qua trái tim Thẩm Trường Lưu, ngã ngồi trên mặt đất dại ra, một hồi mới bừng tỉnh, bắt lấy bả vai cậu: "Không được!"

"Anh là người thừa kế của tập đoàn Thẩm thị, mà em chẳng qua chỉ là thầy dạy dương cầm, về sau anh sẽ nhìn thấy vô số hoa thơm cỏ lạ, mà em lại bình thường đến không có gì sánh nổi, chỉ nghĩ dạy bọn nhỏ đàn dương cầm thật tốt, Lục học trưởng nói rất đúng, hiện tại là anh yêu thương nồng nhiệt, nhưng thế thì có thể làm sao?

Loạn hoa tiệm dục mê người*." (*: Gốc là Loạn hoa tiệm dục mê nhân nhãn
Trong bài Tiền Đường hồ xuân hành của Bạch Cư Dị
Chắc ý của câu đó là trăm hoa khoe sắc khiến người mê hồn.

Ai muốn tìm hiểu thêm thì lên gg)Mạc Chi Dương nói xong, vươn tay xoa hốc mắt đã đỏ của hắn: "Em không có chí hướng, chỉ hy vọng có thể cùng người yêu vui vẻ thoải mái đến đầu bạc răng long, em không dám nghĩ đến về sau, bị anh vứt bỏ, đau khổ cầu xin, như vậy em sẽ thực chán ghét bản thân mình."

"Anh....anh hận mình không thể đào tim ra cho em a!"

Thẩm Trường Lưu trăm triệu lần không nghĩ đến, bản thân hắn hy vọng cho cậu một hoàn cảnh đơn thuần, lúc này mới về đến nhà, lại ngoài ý muốn gây ra cục diện như vậy."

Tại sao anh lại có thể vứt bỏ em, nhiều năm như vậy, chỉ khi gặp được em anh mới xem như mình tồn tại."

Thẩm Trường Lưu nói, còn sợ cậu không tin, kéo áo sơ mi của mình ra, bắt lấy tay cậu ấn lên ngực mình: "Trước kia nó không đập, hiện tại nó là vì em mà đập."

Mạc Chi Dương ấn tay lên ngực hắn, run rẩy kéo tay ra: "Em....."

"Dương Dương, anh cầu xin em, anh cầu xin em đừng nói chia tay, anh....

Anh sẽ chết."

Thanh âm Thẩm Trường Lưu đã khẩn trương đến run rẩy, đem người gắt gao ôm vào lòng ngực: "Em là sinh mạng của anh, không có em anh sống không nổi, nếu em cảm thấy tốt, vậy không cần trở về Thẩm gia cũng được, anh có thể không cần toàn bộ thế giới, nhưng anh chỉ cần em, anh là của em, là của em Dương Dương."

Từ có được đến bị có được, thái độ một người phát sinh biến hóa.Nghe thấy thế đã hiểu thời cơ đã đến, Mạc Chi Dương đột nhiên ôm chặt lấy hắn, khóc thành tiếng, thanh âm nghẹn ngào: "Em sợ hãi!"

"Dương Dương, em là sinh mạng của anh, em là vầng trăng sáng của anh."

Thẩm Trường Lưu gắt gao ôm lấy người trong ngực, hai người ở chỗ huyền quan ôm nhau mà khóc."

Vì cái gì?"

Hệ thống đột nhiên không hiểu, chiêu này khiến người ta ngây ngốc.Vì cái gì?Bởi vì tao muốn ngăn chặn hết thảy khả năng ngoài ý muốn nào của Thẩm Trường Lưu, làm hắn hiểu rõ mất đi tao sẽ có bao nhiêu thống khổ.Dựa theo địa vị hiện tại của Thẩm Trường Lưu, tao không để đảm bảo chuyện về sau, hắn có thể bị loạn hoa mê mắt* hay không, nhưng tao muốn cho hắn biết, mất đi tao có bao nhiêu thống khổ, hắn gánh không nổi.(*: Trăm hoa hấp dẫn ánh mắt)Không nghĩ tới muốn mọi việc sau này phát sinh mới đi đối phó, Mạc Chi Dương tương đối thích phòng ngừa chu đáo.
 
Back
Top Bottom