Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học

Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 28: Tình nhân thế thân của ảnh đế (28)


Quả nhiên vừa nói ra những lời này, Mạc Chi Dương liền bất động, tùy ý để hắn ôm.Cái đệm này so ra chung quy vẫn kém giường, Thẩm Trường Lưu thức dậy cũng sớm, nhìn Dương Dương đang đánh răng, đi qua từ phía sau ôm lấy cậu: "Hôm nay em muốn đến trường sao?"

"Vâng."

Mạc Chi Dương đem bọt biển trong miệng phun ra, dặn dò hắn: "Đêm nay là sinh nhật một lão sư, chúng em đi chúc mừng, cơm chiều anh tự giải quyết."

Thẩm Trường Lưu trầm mặc một chút, làm bộ lơ đãng hỏi: "Cái người Trình lão sư kia cũng đều đi sao?"

"Không biết, hẳn là đi."

Mạc Chi Dương rửa mặt xong, liền đi làm bữa sáng, không để ý đến sắc mặt đột biến tại chỗ của Thẩm Trường Lưu.Lúc sau Mạc Chi Dương trở lại trường học, người trong trường đều điên rồi, đặt biệt là những nữ lão sư đó: "Mạc lão sư, cậu có thể giúp tôi xin chữ ký không?"

"Tôi giúp cô hỏi thử một chút xem."

Mạc Chi Dương có chút thẹn thùng, tựa hồ không có thói quen bị người vây quanh."

Được được được."

Các lão sư đều rất vui vẻ, đến tối mọi người cùng nhau đi ăn ở quán thịt nước Hàn Quốc, Mạc Chi Dương vẫn luôn bị chuốc rượu."

Thật sự không thể uống tiếp, thật đó."

Mạc Chi Dương đẩy bia đến trước mặt, khó chịu nấc lên, cảm thấy có chút mệt: "Tôi ra ngoài hóng gió."

Nơi này không nhiều người lắm, bên ngoài cũng có chút quạnh quẽ, gió thổi tới làm Mạc Chi Dương cảm thấy thoải mái hơn nhiều, dứt khoát đi đến bên cạnh đầu hẻm, thanh tĩnh trong chốc lát."

Tôi còn chưa từng thấy qua cậu uống say, lừa ai đây?"

Hệ thống cười nhạo cậu.Mạc Chi Dương dựa vào tường, lấy một điếu thuốc lá ra châm lửa, chậm rãi hút một hơi: "Lười ứng phó mà thôi."

Nhìn sương khói cùng màng đêm dung hoà, gió cuối mùa thu thổi ngang qua, làm người ta càng thêm thanh tỉnh, ánh trăng cong cong cười, có vẻ rất cao hứng như thế.Cả một đêm Trình lão sư đều có tâm sự, lần kia ở lầu thang, người anh ta nhìn thấy đoán chừng là Thẩm Trường Lưu, thì ra bọn họ đã sớm ở bên nhau?Nhưng Mạc lão sư là một người thẹn thùng đơn thuần, có thể thích ứng với giới giải trí sao?Biết rõ không nên lo lắng, nhưng vẫn là không nhịn được, đứng dậy nhìn một vòng trong tiệm, phát hiện người còn chưa trở về, liền đứng dậy đi tìm, sợ người uống say.Mạc Chi Dương hé mắt nhìn ánh trăng, chậm rãi hút thuốc, dựa đầu vào tường trong hẻm, đột nhiên bị người túm một cái, trực tiếp kéo vào ngõ nhỏ u ám.Trình lão sư ra ngoài, không nhìn thấy người càng thêm lo lắng, nhìn vào ngỏ nhỏ liền nghe được tiếng rên rỉ như tiếng mèo con kêu, cảm thấy kỳ quái, phóng nhẹ bước chân đi qua.Hẻm nhỏ tối tăm, anh ta chỉ có thể nhìn thấy rõ ràng hình bóng, còn có lửa nhỏ trên tàn thuốc chậm rãi cháy.Mạc Chi Dương bị đè ở trên tường hôn môi, lại không có phản kháng, tay phải kẹp thuốc để trên vai Thẩm Trường Lưu, tay trái ôm lấy cổ hắn.Buông môi cậu ra, Thẩm Trường Lưu nhìn Dương Dương đang say chuếch choáng trước mặt, lúc này cậu thực khác thường, ánh mắt tan rã mê ly, đôi môi ướt át hồng nhuận, tựa như được tô thêm đường mật.Đầu dựa vào tường, cằm hơi hơi giơ lên, tiếng thở dốc thô nặng cùng với một câu ưm nhẹ nhàng, vô ý thức: "Ưm ha~"Mạc Chi Dương rất rõ ràng tình trạng hiện tại, nuốt nước miếng, do vậy hầu kết cũng lăn lộn theo, vừa lúc bại lộ trước mặt hắn.Chung quy không nhịn được, Thẩm Trường Lưu cắn môi cậu một chút, liền dời xuống chiến đấu liên tục ở các chiến trường trên cổ, theo cổ chậm rãi cắn xuống, mãi cho đến xương quai xanh, tại khu vực này lưu luyến.Mạc Chi Dương phối hợp mà ngẩng đầu lên, tay trái ôm lấy đầu của hắn, tay phải kẹp thuốc đưa lên miệng, hút thật sâu một ngụm, sau đó chậm rãi phun ra, hai mắt trong sáng, nhìn sương khói bay trước mặt, ánh mắt mê người, mê hoặc tâm trí.Khoé mắt quét đến Trình lão sư đứng đầu hẻm, nhưng lại không để bụng.Thẩm Trường Lưu cũng biết, nhưng cũng không để bụng, hắn lại một lần công khai biểu thị chủ quyền
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 29: Tình nhân thế thân của ảnh đế (29)


"Dương Dương~"Trong ngỏ có tiếng thì thầm, còn có âm thanh rên rỉ nhợt nhạt, đem Trình lão sư bức lui, anh ta biết bản thân không nên nói gì."

Dương Dương~~" Thẩm Trường Lưu buông xương quai xanh bị gặm đến đỏ hồng ra, hai người đối diện trán kề trán.Dục vọng trong mắt hắn cực kì nóng, có thể thiêu cháy bất luận kẻ nào, Mạc Chi Dương không trả lời, dùng tay phải vuốt ve gương mặt hắn, trên tay còn kẹp điếu thuốc đã sắp tàn hết.Đôi mắt đào hoa mê ly, lây dính phong tình mê hoặc nhân tâm, Thẩm Trường Lưu duỗi tay mơn trớn đuôi mắt hơi đỏ của hắn: "Just?let?me?look?in?your?eyes."(Chỉ?để?em?nhìn?trong?mắt?của anh.)Mạc Chi Dương ở trước mặt hắn hút một ngụm thuốc cuối cùng, sau đó nghịch ngợm đem hết khói đều phun lên mặt hắn, bản thân thì khanh khách cười ra tiếng.Cậu hơi say, cũng thật đáng yêu, Thẩm Trường Lưu cũng giống như đang say, cười ra tiếng, chặn ngang đem người bế lên.Bởi vì bị bế lên, thuốc lá trên tay Mạc Chi Dương rớt xuống, lại không thèm để ý, dựa vào trong lòng ngực Thẩm Trường Lưu, nhắm đôi mắt trong sáng lại.Không khí giờ khắc này, cảm xúc kỳ thật không quan trọng.Trong nhà, từ huyền quan có thể nhìn thấy áo khoác rơi rãi khắp nơi, lại chậm rãi đến phòng ngủ chính lầu hai, bên trong có hai người nằm, đang rúc vào nhau.

Buổi sáng ánh sáng ấm áp, năm tháng an tĩnh.Ngày hôm qua điên cuồng cả một đêm, thời điểm Mạc Chi Dương dậy, người bên cạnh đã không còn, rời giường mặc áo sơ mi của hắn vào, sau đó đi rửa mặt, nhìn vào gương có thể thấy, trên cổ đều là kiệt tác của hắn.Thầm mắng một câu, cẩu nam nhân, thật đúng là cẩu nam nhân!Xuống lầu mới nhìn thấy trong phòng đã được thu dọn sạch sẽ, còn hắn đang mặc quần áo ở nhà, ngồi trên sô pha, nhìn một chồng giấy thật dày."

Trường Lưu."

Mạc Chi Dương xoa xoa đôi mắt đi qua, nhìn có chút đáng yêu.Cậu vẫn mặc áo sơ mi của hắn, áo sơ mi to rộng đem người bao lại nhìn càng tinh tế, Thẩm Trường Lưu vươn tay với cậu, đem người ôm lên đùi mình ngồi: "Có đói bụng không?"

"Còn tốt, cái gì vậy anh?"

Mạc Chi Dương kiều nhược tiến vào lòng ngực hắn, dựa lên vai, nhìn những trang giấy đó."

Đây là kịch bản anh mới nhận, em đau đầu không?

Muốn uống nước không, anh lấy cho em."

Thẩm Trường Lưu có chút lo lắng, cậu ngày hôm qua uống nhiều rượu như vậy, cũng không biết làm sao.Mạc Chi Dương không cho hắn cơ hội, đôi tay đã ôm lấy cổ hắn: "không cần, cứ như vậy."

"Được được được."

Thẩm Trường Lưu đem người sủng đến không giới hạn, cũng tùy ý cậu, ôm người cùng nhau xem kịch bản.Một lúc sau xem xong kịch bản, Thẩm Trường Lưu khó có được gật gật đầu: "Kịch bản này thật không tồi, tuy rằng không đủ thương nghiệp, nhưng tuyệt đối có thể lấy được giải thưởng."

"Thương nghiệp liền không thể lấy thưởng sao?"

Mạc Chi Dương đối với sự tình của giới giải trí, thật ra không có hiểu biết.Thẩm Trường Lưu kiên nhẫn giải thích cho cậu: "Cũng không phải, kỳ thật diễn viên điện ảnh trừ chụp phim thương mại ở ngoài, còn sẽ chụp một ít tiểu chúng điện ảnh khác, đều không kiếm tiền giống nhau, nhưng có thể lấy thưởng, cho nên có một ít diễn viên có danh tiếng, cũng sẽ không ràng buộc hoặc là thiếu thù lao đóng phim biểu diễn của một ít nhà đầu tư điện ảnh không lớn, xem như mạ vàng."

"Cho nên, cái phim điện ảnh này anh có thể lấy thưởng?"

Mạc Chi Dương ngồi thẳng lên, giống như cũng có chút hứng thú.Thẩm Trường Lưu cũng không xác định lắm, nhưng hắn muốn làm diễn viên sống qua ngày cũng nên viết cho mình một dấu châm câu viên mãn, phim điện ảnh này không thể nghi ngờ là rất có tiềm lực: "Hẳn là vậy."

"Vậy cũng tốt."

Mạc Chi Dương che che bụng: "Em đói bụng, Trường Lưu."

Nghe cậu nói đói bụng, Thẩm Trường Lưu vươn tay che bụng cậu lại, nhẹ nhàng xoa xoa: "Ra ngoài ăn hay là gọi cơm hộp?"
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 30: Tình nhân thế thân của ảnh đế (30)


Cùng hắn đi ra ngoài ăn, khẳng định sẽ lôi kéo một đống paparazzi, vậy có thể ăn cơm được sao, Mạc Chi Dương lắc đầu: "Vẫn nên gọi cơm hộp đi."

"Được."

Thẩm Trường Lưu duỗi tay cầm di động, nhìn thấy tin nhắn mẹ gửi tới, ngẫm lại vẫn nên chờ mọi chuyện kết thúc rồi mới nói cho Dương Dương.Mấy ngày nay Tô Bạch ngừng gây chuyện, làm Mạc Chi Dương đột nhiên cảm thấy có chút nhàm chán, không làm loạn trong lòng liền ngứa, không dễ chịu chút nào, vì thế liền đi mua vé diễn tấu hội dương cầm quy mô loại nhỏ.Hội trường không lớn, chỉ có thể chứa một trăm người, trong hội trường u ám hệ thống bắt đầu kiểm tra đo lường, phát hiện chỗ ngồi của khách quý có Tô Bạch, ký chủ này, làm gì gì đều được, gây chuyện là đệ nhất.Diễn tấu hội gần kết thúc, Mạc Chi Dương nhận được tin tức Thẩm Trường Lưu, nói bên ngoài trời mưa có muốn hắn tới đón không.Nhìn thoáng qua vị trí khách quý, Mạc Chi Dương lộ ra một nụ cười đáng yêu, trả lời: Anh đến đi a.Sau khi chấm dứt, mọi người tan rã, phần lớn đều có người tới đón, Mạc Chi Dương đứng ở cửa hội trường, hứng hơi nước gió thu thổi qua, đột nhiên có chút lạnh."

Mạc tiên sinh."

Tô Bạch đuổi theo, quả nhiên nhìn thấy người đứng trước cửa.Mạc Chi Dương vừa quay đầu lại, nhìn thấy hắn ta làm ra biểu tình thực ngoài ý muốn: "Tô tiên sinh."

"Muốn tôi đưa cậu về không?"

Tô Bạch cười tiến lên, biểu tình giả bộ rất tốt, nhưng trong mắt giấu không được khinh thường cùng hận ý.Làm bộ không phát hiện, Mạc Chi Dương lắc đầu, lùi lại một bước nhỏ, kéo ra khoảng cách: "Không cần, đợi chút nữa có người đón."

Câu có người đón này, vào trong tai Tô Bạch lại thành khoe khoan, mất tự nhiên mà kéo lên khoé môi: "Phải không?"

Mạc Chi Dương đoán chừng nam nhân cộc lốc không sai biệt lắm đã đến rồi, cúi đầu xụ bả vai xuống, làm ra một bộ dáng còn đáng thương hơn cả chim cút."

Tôi nhớ rõ, Thẩm Trường Lưu cùng tôi giống nhau đều thích nhất là ngày mưa."

Tô Bạch hai tay ôm ngực, ngẩng đầu nhìn những giọt mưa rơi xuống, ngữ khí còn cảm khái, còn hồi tưởng lại.Cái tên ngốc này không biết Thẩm Trường Lưu thích trời đầy mây sao?Mạc Chi Dương có chút ghét bỏ, biểu tình càng thêm ủy khuất, không dám đáp lời.Thẩm Trường Lưu xem chỉ dẫn tự mình lái xe đến đây, còn chưa đến cửa hắn đã tìm kiếm thân ảnh Dương Dương, đánh xe đi qua.Tô Bạch nhìn thấy xe Thẩm Trường Lưu, đột nhiên vươn tay một phen ôm lấy vai của cậu, muốn làm ra bộ dáng quan hệ rất tốt.Hắn ta hiện tại mới tới làm bộ quan hệ tốt thì cũng đã muộn rồi, nên sớm tỉnh ngộ, như vậy cậu ngược lại không có biện pháp, nhưng mà nếu hắn ta còn chưa thấu hiểu, cậu cũng không chối từ.Nói đẩy là đẩy, Mạc Chi Dương đem bả vai mình trực tiếp đẩy Tô Bạch ra, sức lực này thật sự lớn, trực tiếp đem người đẩy ngã, đẩy xong còn làm bộ dạng nai con chấn kinh: "Tô tiên sinh!"

Này vừa nhìn vào, ngược lại như là Tô Bạch làm việc gì khiến Mạc Chi Dương sợ hãi, mới đem người đẩy ra.Tô Bạch ngã xuống đất trực tiếp sửng sốt, bàn tay truyền đến cơn đau, tây trang màu trắng bị mặt đất nhiễm bẩn thành màu đen, chật vật không chịu nổi.Thẩm Trường Lưu ngừng xe ở cửa, bung dù xuống xe đón người."

Tôi.....Tô tiên sinh anh không sao chứ!"

Mạc Chi Dương một bộ dáng chân tay luống cuống, gấp đến độ nước mắt rơi như mưa, mắt đào hoa tràn đầy hơi nước ủy khuất cùng thất thố, duỗi tay muốn kéo hắn ta lên.Tô Bạch cảm thấy thật mất mặt, gạt tay cậu ra, tự mình bò dậy, nhưng tây trang màu trắng trên người, đã dơ bẩn không chịu được.Cầm dù đen đi tới, Thẩm Trường Lưu không nhìn người đang đứng một bên, trực tiếp đi đến cạnh Mạc Chi Dương: "Dương Dương, có lạnh không?"

Hỏi xong, hắn lấy áo khoác đã chuẩn bị từ sớm ra phủ thêm cho cậu: "Chúng ta trở về thôi."

Toàn bộ hành trình đều không liếc mắt nhìn người bên cạnh kia một cái, giống như không tồn tại.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 31: Tình nhân thế thân của ảnh đế (31)


Mạc Chi Dương khẩn trương kéo tay áo Thẩm Trường Lưu, thanh âm nghẹn ngào: "Em, em không phải cố ý!"

Sai, ông đây cố ý đấy, nhưng tôi đoán cậu không có biện pháp gì với tôi.Tô Bạch không trả lời, tựa hồ đang đợi Thẩm Trường Lưu đáp lại, nhưng đã định sẵn phải thất vọng."

Ừm ừm, chúng tôi đi về trước, trời đều đã mưa to rồi."

Thẩm Trường Lưu căn bản không nhìn bất luận biểu tình nào của đối phương, một tay ôm bả vai Dương Dương, đem dù nghiêng qua sợ mưa xối ướt cậu.Một thân chật vật trơ mắt nhìn hai người lên xe, Tô Bạch không hiểu tại sao người kia có thể tuyệt tình đến mức này.Lên xe, Mạc Chi Dương thật cẩn thận liếc hắn một cái lại gục đầu xuống xin lỗi: "Em không phải cố ý đẩy cậu ấy."

"Anh biết, là hắn ta đột nhiên tới gần em."

Thẩm Trường Lưu nhìn cậu như vậy, ngược lại chẳng hề để ý mà cười nói: "Nếu là cố ý thì sao chứ?

Đẩy hỏng rồi thì anh bồi thường."

Mạc Chi Dương ngẩng đầu nhìn hắn, bị câu vừa rồi làm bật cười mi mắt cong cong, đáng yêu cực kỳ."

Về sau em đừng gặp Tô Bạch, sẽ bị hắn ta khi dễ."

Thẩm Trường Lưu cúi người qua, tự mình cài đai an toàn cho Dương Dương, lại nhịn không được mổ nhẹ vào môi cậu: "Tô Bạch ích kỷ đến mức tận cùng, sẽ không suy nghĩ đến cảm giác của người khác."

"Vâng."

Điểm này, Mạc Chi Dương cũng cảm thấy đồng ý.Đứng ngốc tại chỗ nhìn xe rời đi, hàm răng Tô Bạch cắn đến chảy máu, trong miệng một mảnh tanh ngọt, ban đầu muốn mượn chuyện này một lần nữa tiếp xúc với Thẩm Trường Lưu, thay tây trang trắng.Chỉ cần gặp lại hắn, bằng vào mười lăm năm tình cảm của bọn họ nhất định sẽ nể tình cũ, nhưng không nghĩ tới toàn bộ quá trình đều bị làm lơ.Nhưng Tô Bạch không biết, thời điểm hắn ta biết Mạc Chi Dương muốn đi tràng diễn tấu hội kia, cũng đã rơi vào, bởi vì biết dương cầm gia kia cùng Tô Bạch quen nhau.Cho nên mua phiếu riêng cho Tô Bạch một loại, có thể thông qua cậu để đáp lên Thẩm Trường Lưu, nhưng trên thực tế Tô Bạch lại coi tình cảm mười lăm năm như vũ khí.Đối với Thẩm Trường Lưu mà nói quả thực chính là sỉ nhục, áy náy, là mười lăm năm trả giá nghĩ lại mà sợ, cũng là đối với bản thân áy náy, Tô Bạch người này ích kỷ đến mức tận cùng, làm sao có thể đổi vị trí của bản thân để tự hỏi chứ?Nhưng mà, nhìn biểu hiện của Thẩm Trường Lưu, thái độ đã đủ ổn định có thể tiến hành bước kế hoạch tiếp theo.Xe đột nhiên dừng lại, Mạc Chi Dương ngẩng đầu nhìn phía trước mới phát hiện đèn đỏ 120 giây, tựa lưng vào ghế ngồi đột nhiên nghe được một tiếng cạch bên người, là âm thanh cởi bỏ đai an toàn, vừa xoay đầu.Thẩm Trường Lưu xoay đầu theo cậu, cúi người ngậm lấy cánh môi cậu, tay trái chế trụ sau cổ còn xát lên.Hai tay trụ mặt cậu, Mạc Chi Dương nhắm mắt lại tùy hắn công thành đoạt đất, gắn bó như môi với răng đem hai người gắt gao khoá lại cùng nhau.Tiếng loa phía sau đem thần trí của hai người từ tình dục kéo trở về.Thẩm Trường Lưu tốt tính buông tha hai cánh môi bị chà đạp, đột nhiên thấp giọng cười ra tiếng, tiếng cười trầm thấp gợi cảm."

Anh cười cái gì?"

Mạc Chi Dương mặt cậu đỏ lên, thở hổn hển nghiêng đầu lại đem mình làm tới manh rồi.Trong ánh mắt lập loè ánh sáng, bởi vì người trước mặt, Thẩm Trường Lưu lại một lần nữa cảm thấy hạnh phúc: "Anh rất vui, trong tất cả hàng ngàn hàng vạn người tìm được em."

Mạc Chi Dương thẹn thùng cúi đầu trong lòng lại chửi thầm: Ta thao, này....kỳ thật, thật sự không phải chuyện tốt.Không để ý tới tiếng loa điên cuồng ấn phía sau, Thẩm Trường Lưu vươn tay xoa lên cánh môi mềm mại của cậu: anh trải qua nhiều khó khăn như vậy để tìm đến em, ai cũng đều không thể đem em từ bên cạnh anh cướp đi.Tiêu Nhàn, Tô Bạch, bất luận kẻ nào đều không được.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 32: Tình nhân thế thân của ảnh đế (32)


Vài ngày qua đi, Tô Bạch không có động tĩnh gì, có cơ hội này, Mạc Chi Dương đi mua chút đồ ăn."

Đến mua chút trái cây đi."

Mạc Chi Dương đẩy xe ở siêu thị đến khu hoa quả tươi lắc lư, lại không biết mua gì, nhìn đến quả quýt bày biện, lộ ra một nụ cười xấu xa: Mua mấy quả quýt cho Thẩm Trường Lưu đi."

Cậu là học đệ Mạc Chi Dương!"

Đang chọn quả, đột nhiên bên cạnh truyền đến một âm thanh quen thuộc, Mạc Chi Dương vừa quay đầu liền nhìn thấy người quen, là học trưởng của nguyên chủ: Lục Lương Lân!Lục Lương Lân đẩy xe mua sắm rỗng lại đây, bộ dáng thực kinh hỉ: "Trùng hợp a, sao em cũng ở chỗ này?"

Trùng hợp?Lục Lương Lân tốt nghiệp đại học lúc sau liền xuất ngoại lưu học tiến tu âm nhạc, hơn nữa nhà cũng không phải ở thành phố này, nơi này là siêu thị khu biệt thự xa hoa, kinh tế thực lực nhà bọn họ căn bản không vào được.Hiện tại cư nhiên đẩy một cái xe mua sắm trống rỗng tới cũng cậu nói trùng hợp?Trong nháy mắt, Mạc Chi Dương liền biết người trước mặt này có ý đồ, từ kinh ngạc chuyển thành kinh hỉ: "Lục học trưởng, anh sao lại ở chỗ này?"

Nếu âm mưu đã lâu cũng có thể nói là trùng hợp, coi như vậy đi.Lục Lương Lân cố tình tránh đi vấn đề của cậu, tách câu chuyện ra: "Chúng ta thật có duyên a!

Không được, anh phải mời em ăn cơm, em xem anh mới về nước, đầu tiên là gặp được bạn cùng trường."

Một giây đồng hồ sau, sở hữu khả năng tính toán, trong lòng Mạc Chi Dương đã bố trí tốt, vì thế sảng khoái đồng ý: "Được a."

Hai người đi ăn lẩu, Mạc Chi Dương thật vui vẻ, vui vẻ thuần túy là bởi vì hôm nay thịt thực ngon thực giòn, chứ không phải những hồi ức đã lâu mà Lục Lương Lân lải nhải.Lúc sau Thẩm Trường Lưu về nhà, không có bóng người quen thuộc nghênh đón, phòng khách đen như mực, mất đi bầu không khí ấm áp hạnh phúc: "Không phải chiều nay em ấy không có khoá dạy sao?

Gọi điện thoại hỏi một chút."

Màu sắc trong chảo dầu bùm bùm, náo nhiệt vô cùng, nhưng trong miệng Lục Lương Lân blah blah, liền gây mất hứng.Đột nhiên điện thoại vang lên, Mạc Chi Dương cầm lấy di động, điện thoại hiện là Thẩm Trường Lưu, tiếp điện thoại: "Uy...."

"Em ở đâu?

Muốn anh đón em không?"

Thẩm Trường Lưu nghe được tiếng sôi sục bên kia, liền biết cậu đang ở bên ngoài."

Không cần không cần."

Mạc Chi Dương nói, cố ý buông chiếc đũa ra, thịt bò cứ như vậy rớt đến đáy nồi, lập tức la lên: "Rớt rớt!"

Lục Lương Lân nhanh tay hỗ trợ, dùng chiếc đũa kẹp lại: "gắp được rồi, cho em!"

Sau khi xác nhận Thẩm Trường Lưu nghe được cậu nói chuyện, liền tự tiện đem điện thoại cúp, nước dùng dầu mè trong đĩa thật thơm.Ăn uống no đủ, mi mắt cong cong nhìn Lục Lương Lân: Nếu anh nhất quyết muốn nhảy vào trong chảo dầu này, vậy cũng đừng trách tôi một ngụm đem anh nuốt xuống!Bị cụp điện thoại không phải trọng điểm, trọng điểm là Thẩm Trường Lưu nghe được giọng nam, sắc mặt đen như đít nồi, tựa như đắp sương lạnh lên."

Không nghĩ đến có thể gặp được em ở đây, thật là có duyên!"

Lục Lương Lân cùng cậu đi ra khỏi tiệm lẩu, thấy cậu cười đến phúc hậu vô hại, cũng liền an tâm rồi.Mạc Chi Dương mi mắt cong cong, thoạt nhìn cũng thật vui vẻ: "Phải không?"

Chính cậu không tin cái gọi là trùng hợp.Mang theo một thân mùi lẩu trở về, Mạc Chi Dương về nhà liền nhìn thấy Thẩm Trường Lưu hai chân bắt chéo ngồi ở sô pha: "Anh ăn cơm chưa?"

"Ăn rồi!"

Thấy cậu, tức giận cùng chấp vấn ban đầu đều nghẹn trong cổ họng, Thẩm Trường Lưu đứng dậy đi qua, cười hỏi: "Ăn lẩu?"

Hắn cười, thực không tầm thường, Mạc Chi Dương làm bộ không phát hiện, gật gật đầu: "Đúng vậy, ăn lẩu."
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 33: Tình nhân thế thân của ảnh đế (33)


Thẩm Trường Lưu vươn tay, đem người gắt gao ôm vào trong ngục, chóp mũi quanh quẩn mùi hương của lẩu, cũng là mùi hương của nam nhân kia.Độ ấm trong lòng ngực, làm Thẩm Trường Lưu dần bình tĩnh lại, buông cậu ra, ngón trỏ sủng nịch nhéo chóp mũi: "Lần sau ăn cơm ở bên ngoài, phải nói với anh, nếu không lại hại anh lo lắng."

"Ừm ừm."

Mạc Chi Dương đem mặt vùi vào ngực hắn, ỷ lại cọ cọ, lần này bình ổn lửa giận của hắn.Hắn sao có thể xuống tay đối với Dương Dương, vậy đành phải loại bỏ những nhân tố không xác định bên người cậu, người đàn ông kia nếu có thể thức thời như Trình lão sư kia, vậy hắn cũng có thể nhân từ một chút."

Được rồi, em muốn đi tắm rửa trước."

Mạc Chi Dương vươn tay, bóp chặt hai má hắn, chơi đùa hôn hôn môi hắn một chút: "Một thân mùi hương."

Thẩm Trường Lưu, em sẽ đem bàn đồ ăn này đến trước mặt anh, anh phải dùng cho tốt nha!Tiếng nước róc rách trong phòng vệ sinh, Thẩm Trường Lưu lại đứng trước cửa đi qua đi lại, phải hỏi như thế nào, mới có thể không làm cho Dương Dương phản cảm, muốn biết người đàn ông kia là ai.Tiếng nước dừng lại, Thẩm Trường Lưu lập tức bước nhanh lên giường, tùy tay cầm lấy một quyển sách lên nhìn.Vừa ra ngoài liền nhìn thấy Thẩm Trường Lưu ngồi xếp bằng trên giường đọc sách, Mạc Chi Dương xoa tóc đi ngủ: "Tại sao anh lại còn chưa ngủ?"

"Ngày mai không có việc gì."

Thẩm Trường Lưu thực tự nhiên đem sách bỏ qua một bên, tiếp nhận khăn lông, thay cậu lau tóc: "Nếu em muốn ăn lẩu, thì kêu anh, nếu là một người đi ăn sẽ rất chán, chán đến khóc a!"

Mạc Chi Dương ngồi trên đùi hắn, dựa lưng vào ngực, nghe được lời này, có chút không phục, phản bác: "Em mới không đi ăn một mình đâu, là đi cùng Lục học trưởng."

Tay dừng một chút, Thẩm Trường Lưu đè nén cảm xúc xuống, tiếp tục nói lời khách sáo: "Lục học trưởng là ai?"

"Là đại học trưởng của em, anh ấy đối với em rất chiếu cố, không nghĩ tới có thể gặp được anh ấy ở đây."

Mạc Chi Dương nói, đột nhiên có chút cảm khái: "Trước kia không có bạn bè gì, chỉ có Lục học trưởng đối tốt với em nhất."

Thẩm Trường Lưu khoé miệng dần dần giơ lên, từ phía sau đem người ôm lấy, tiến đến bên tai cậu nhẹ nhàng kể ra: "Thật hy vọng thời gian quay lại, anh có thể bồi em từ nhỏ, thay em che mưa chắn gió, vuốt phẳng những cái nhăn mày không vui của em."

Xem ra cái gọi là Lục học trưởng này, đối với Dương Dương rất quan trọng, không thể hành động thiếu suy nghĩ."

Hiện tại có anh em cũng thật vui vẻ a."

Mạc Chi Dương đột nhiên giãy giụa, xoay người khoá ngồi trên đùi hắn, cùng hắn mặt đối mặt, khoé mắt nhiễm chút vui sướng: "Thật ra sơ trung em rất thích anh, nhưng thật sự không nghĩ đến sẽ cùng thần tượng của mình ở bên nhau."

Nói tới đây, còn có điểm ngượng ngùng gãi gãi đầu: "Cảm giác thật thần kỳ."

Sơ trung?Thẩm Trường Lưu đột nhiên ý thức được một vấn đề: Hắn già rồi sao?

Dương Dương sẽ không ghét bỏ hắn già rồi đi?

Không được, hắn muốn chứng minh mình còn trẻ tuổi!Vẻ mặt của hắn rất kì quái, Mạc Chi Dương nhìn không thấu, thổ lộ như thế không phải là nên cảm thấy ngọt ngào sao?

Vì sao nam nhân cộc lốc này biểu tình có chút tối nghĩa."

Em có phải hay không nói gì đó làm anh không vui?

Mạc Chi Dương thật cẩn thận hỏi.Không phải đâu, a sir*, anh muốn em trả lời em đều trả lời, còn tặng một cái thổ lộ ngọt ngào, không đạo lý còn không vui a, dỗ nam nhân này thật khó!(a sir* : thưa ngài)"Dương Dương em sẽ ghét bỏ anh sao?"

Thẩm Trường Lưu hốc mắt hơi phiếm hồng, nguyên bản một đại nam nhân cao 1m8, lúc này thoạt nhìn vậy mà có chút đáng thương.Lúc này Thẩm Trường Lưu thật sự soái, lúc này đôi mắt phượng có rặng mây đỏ cùng sương mù, cái mũi cao thẳng, môi hơi mỏng, ngũ quan gần như hoàn mỹ, gộp chung lại với nhau lại càng thoải mái, tuấn lãng lại soái khí.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 34: Tình nhân thế thân của ảnh đế (34)


"Em ghét bỏ anh cái gì?"

Mạc Chi Dương có chút không thể hiểu được, nghiêng đầu nhìn hắn: "Ghét bỏ anh quá đẹp trai?

Quá sủng em?

Hay là ghét bỏ anh tư thế nhiều sức lực lớn?"

Trong nháy mắt, bầu không khí xung quanh hai người đều thay đổi, Mạc Chi Dương cố ý nói thế, bởi vì chịu không nổi nam nhân cộc lốc kia giả bộ bộ dáng vô cùng đáng thương, giống như cậu mới là người phụ lòng hắn, giống như tùy thời sẽ vứt bỏ hắn.Quả nhiên, Thẩm Trường Lưu cũng là nóng lòng chứng minh bản thân, liền vừa mới tư thế kia, trực tiếp đem người áp đảo, đè ở trên giường: "Dương Dương, em thật sự không ghét bỏ anh?

Tuổi anh so với em lớn hơn nhiều như vậy."

"Trường Lưu, không cần khổ sở được không?"

Mạc Chi Dương rũ mí mắt xuống che lại biểu tình đau thương, vươn tay vòng lấy cổ hắn: "Chúng ta thật vất vả mới ở bên nhau, anh có thể hay không đừng đau lòng."

Bộ dáng đáng thương vô cùng, hơi mang âm thanh run rẩy cầu xin, làm Thẩm Trường Lưu nuốt nuốt nước miếng, đây là thần tiên bảo bối dâu tây tinh gì vậy!

Thấy hắn không nói lời nào, Mạc Chi Dương cắn môi dưới, thiếu điều muốn khóc ra.Mềm lòng đến rối tinh rối mù, vì cái gì lại khổ sở tức giận, tất cả đều không quan tâm, Thẩm Trường Lưu làm sao có thể để cậu lại thương tâm, sợ cậu đem bản thân cắn đau, vì thế ngậm lấy cánh môi cậu, chậm rãi dùng đầu lưỡi an ủi."

Dương Dương, anh yêu em!"

Trịnh trọng lại hàm hồ mà nói, ở giữa môi răng hai người thoát ra.Mạc Chi Dương gắt gao đem người ôm lấy, trong lòng khinh thường: Tiểu dạng, giả vờ đáng thương với em?.

Khinh thường thì khinh thường nhưng thân thể vẫn đáp lại động tác càng thêm nóng bỏng.Nhưng hiện tại, Mạc Chi Dương có chút hối hận, cậu không nên nói cái gì mà tư thế nhiều sức lực lớn, đã liên tục đổi nhiều tư thế như vậy, cũng thật sự mệt mỏi a.Lười nhác khoá ngồi trên đùi hắn, đầu dựa vào vai có chút mơ hồ, như bình thường bởi vì vui sướng mà nhẹ nhàng hừ một tiếng, bây giờ liền không còn sức lực.Thật sự đừng nói anh 32, anh nói anh 23 em đều tin.Thẩm Trường Lưu cũng phát hiện cậu mệt mỏi, thò lại gần cổ cậu môi răng lưu luyến, nhẹ nhàng cắn ra một đám dấu vết đỏ không lớn không nhỏ, ôn nhu hỏi: "Rất mệt sao?"

"Vâng~" Mạc Chi Dương hiện tại chỉ có thể phát ra tiếng đơn âm, cảm giác giống như thân thể bị đào rỗng.Mệt là được rồi, mệt liền không thể đi tìm Lục học trưởng gì đó, đem em thao đến không thể xuống giường được, đến nhớ không nổi mấy tên đàn ông khác, Dương Dương cũng chỉ có thể là của hắn.Nghĩ đến đây, động tác lại càng thêm ôn nhu, nhẹ nhàng chậm rãi chống lên, thường thường kích thích cậu lộ ra tiếng kêu giống như mèo con kêu, trên cổ tinh tế xinh đẹp trắng nõn, đều là kiệt tác của mình."

Dương Dương~" Mạc Chi Dương hiện tại đầu óc bị nổ tung như pháo hoa, hỗn loạn đến không phân rõ hôm nay là hôm nào, kéo âm cuối gợi cảm đáp lại: "Vâng~" "Ngày mai, vì cảm ơn Lục học trưởng kia, chúng ta mời hắn ta ăn cơm được không?" cái mũi cao thẳng của Thẩm Trường Lưu, lướt qua bả vai xinh đẹp đơn bạc của cậu.Hắn đã nói như vậy, cũng không có lý do gì để cự tuyệt, dù sao cũng tính toán đem Lục Lương Lân giao cho hắn xử lý, thấy được mặt ngược lại càng tốt, vì thế thoải mái nheo lại đôi mắt: "Được."

Kết thúc khi nào, Mạc Chi Dương không có ứng tượng, thực sự là ngày hôm qua eo đau, đi đều đi không nổi, trái lại bộ dáng Thẩm Trường Lưu tinh thần phấn chấn, có loại ảo giác: Chính cậu mới là 32 tuổi đi?"

Dương Dương."

Thẩm Trường Lưu vẻ mặt tươi cười không giấu được, đêm qua ăn uống no đủ, bưng chén đi đến mép giường: "Có mệt hay không?"

Cười đến thật thiếu đòn, Mạc Chi Dương nheo mắt đào hoa lại, nhẹ nhàng hừ một tiếng, trực tiếp đem mặt vùi vào trong chăn, tựa hồ như đang kháng nghị."

Anh xoa xoa giúp em?"

Thẩm Trường Lưu cũng biết đêm qua hắn làm quá mức, buông chén xuống, lên giường mát xa cho cậu, làm bộ lơ đãng hỏi: "Chúng ta muốn mời Lục học trưởng ăn cơm, em có phương thức liên hệ của hắn không?"
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 35: Tình nhân thế thân của ảnh đế (35)


"Có a!"

Mạc Chi Dương lười nhác đáp một câu, phần eo bởi vì được mát xa, cảm giác đau nhức giảm không ít.Thẩm Trường Lưu sắc mặt đột biến, nhưng rất nhanh lại khôi phục như trước, ngữ khí ôn nhu đáp lại: "Được, vậy em mời cậu ta hôm nay ăn cơm, được không?"

Có phương thức liên hệ không quan trọng, đến lúc giải quyết xong, xoá luôn liền tốt."

Đêm nay đi, muốn ăn chỗ nào?"

Kỳ thật Mạc Chi Dương không quá thích cùng hắn đi ra ngoài ăn cơm, bởi vì mặc kệ ăn cái gì cũng đều có một đống paparazzi, rất phiền toái.Lục Lương Lân nhận được tin nhắn, trước mắt sáng ngời, quả nhiên như gã đoán, thời điểm ở đại học Mạc Chi Dương liền đối với gã vó ba phần hảo cảm, chẳng qua bản thân gã không thèm quan tâm, cho nên mới không có vạch trần, còn tưởng rằng gã thật sự đối tốt với cậu?Tự mãn không thèm để ý mà đáp một câu: Được a, không gặp không về."

Thật ra, không cần mặc thành như vậy đi?"

Mạc Chi Dương nhìn người bên cạnh, người đàn ông này mặc quá mức phô trương, ai đi ăn cái quán ăn khuya kia mà mặc tây trang màu đen, còn cột cái nơ màu đỏ, gì đến nỗi này?Thẩm Trường Lưu lắc đầu, nghiêm túc trả lời: "Anh không thể để em mất mặt."

Nhưng em cảm thấy hiện tại anh rất mất mặt.Phóng mắt nhìn qua, quán ăn khuya nơi này cũng có bảy tám cái bàn, bàn nào không phải an nhàn tùy ý uống bia nói chuyện phiếm, liền hắn cố tình không giống người thường.Mạc Chi Dương đột nhiên có chút hối hận, vốn là muốn đến một nơi cao nhã, nhưng bởi vì Lục Lương Lân nói muốn ăn ở quán ăn khuya phụ cận trường học trước kia, rốt cuộc vì muốn mời gã ăn cơm, nên lúc này mới ở đây.Nơi này vốn là một chỗ phụ cận trường đại học, bởi vì thứ bảy cho nên cũng không có người nhiều, có linh tinh người ngồi hai bàn, nhưng thật ra bên kia có người thường thường hướng về bên này nhìn.Lục Lương Lân không có thất hứa, đúng 8 giờ đã đến đây, nhìn đến Thẩm Trường Lưu ăn mặc lễ phục bên cạnh, có chút kỳ quái, tại sao hắn cũng đến?Nháy mắt điều chỉnh tốt biểu tình, đi qua: "Chào, A Dương!"

Không nghĩ tới, sắc mặt gã vừa biến hoá, hết thảy đều bị hai con cáo già này nhìn thấy, hai người này, đều muốn nhìn xem con khỉ này rốt cuộc muốn chơi cái trò gì.Đặt biệt là Thẩm Trường Lưu, thời điểm nghe được hai chữ A Dương, lỗ tai giống như bị kim đâm, A Dương là để gã kêu?Lục Lương Lân buông ba lô, ngồi vào đồi diện hai người, làm bộ giống như không quen biết Thẩm Trường Lưu: "Vị này chính là?"

Khoảng thời gian trước, gã cùng hắn náo loạn đến ồn ào huyên náo, gã hiện tại làm bộ không quen biết nhìn rất giả tạo, Mạc Chi Dương có chút ghét bỏ: Có người ngu xuẩn như vậy sao?"

Chào cậu, tôi là bạn trai Dương Dương, Thẩm Trường Lưu."

Thẩm Trường Lưu chủ động giới thiệu bản thân, mặt mang theo mỉm cười, cử chỉ khéo léo, nam nhân 32 tuổi rất có phong độ.Lục Lương Lân làm bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ: "Nga~ chào anh, tôi là học trưởng của A Dương, Lục Lương Lân."

Hai người kia có chút không thích hợp, vì sao lại dùng tên của cậu để giới thiệu mình?Mạc Chi Dương cười nhanh chóng tiếp đón: "Học trưởng muốn ăn cái gì?

Gọi món ăn đi."

Nói xong, đem thực đơn đưa qua."

Ai*, dùng thực đơn làm gì a, anh còn nhớ rõ món ăn ngon nơi này đó, A Dương em có nhớ năm hai đại học không, cũng không biết tại sao, em lại rất thích ăn món hoa giáp xào nơi này."

Lục Lương Lân theo lời nói, bắt đầu hồi tưởng lại.(*) Tiếng thở dàiHoa giáp xào?

Năm hai đại học?Thôi không xong, bọn họ đơn độc ở với nhau, không có hồi ức với mình, hơn nữa đoạn ký ức kia của bọn họ giống như thật vui vẻ, cái gì làm cho Thẩm Trường Lưu trong lòng cảm thấy thật không chịu nổi, tay không tự giác nắm thành quyền, bọn họ nói chuyện với nhau thanh âm gọi món không vào tai được.Lục Lương Lân, tuyệt đối không thể lưu lại được!
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 36: Tình nhân thế thân của ảnh đế (36)


"Cuối cùng lại thêm một chút rau xanh cùng cháo trắng, dạ dày của Trường Lưu không được tốt."

Mạc Chi Dương nói, quay đầu nhìn thấy sắc mặt có chút phát lạnh của người đàn ông.Giác quan thứ sáu nhạy bén làm cậu phát hiện, Thẩm Trường Lưu giống như muốn hắc hoá?Ở phía dưới cái bàn nắm lấy tay hắn, quan tâm hỏi: "Làm sao vậy?

Có phải dạ dày lại không thoải mái không?"

Em đã nhận nhắc nhở, anh làm ảnh đế, không có đạo lý diễn không tốt đi?Quả nhiên, những lời này làm Thẩm Trường Lưu bừng tỉnh đại ngộ, giây tiếp theo nặng ra một nụ cười miễn cưỡng: "Không sao đâu."

Môi dưới run rẩy, sắc mặt trắng bệch, nhìn thế nào cũng đều cảm thấy có việc, giờ khắc này miễn cưỡng cười vui, thật?

Ảnh đế."

Anh muốn uống thuốc dạ dày trước không?"

Mạc Chi Dương khẩn trương lên, tùy tay cầm lấy túi xách nhỏ một bên tìm thuốc.Thẩm Trường Lưu làm trò trước mặt Lục Lương Lân, đầu dựa lên vai cậu, giọng điệu suy yếu: "Anh không sao, nghỉ ngơi một chút liền tốt."

Thấy hắn như vậy, Mạc Chi Dương vội vàng lấy cho hắn ly nước sôi để nguội: "Chờ một lát mang cháo trắng lên, anh ăn chút cháo lại uống thuốc dạ dày được không?"

Nhìn bộ dạng này của hắn, Lục Lương Lân không khỏi có chút khinh thường: Thẩm Trường Lưu này, nói là ảnh đế như thế nào lại yếu như vậy?Nghĩ đến phong thư đề cử, gã cần thiết phải hoàn thành chuyện này, Mạc Chi Dương này, sau khi nhận được tin báo, xem gã có đem cậu ngược chết không.Vừa lúc đồ ăn được đem đến, Lục Lương Lân nhận lấy, gắp cho cậu một khối cá thu đao: "Trước kia em rất thích ăn món này, nếm thử xem có phải giống như trước đây không."

Thẩm Trường Lưu trơ mắt nhìn thịt cá được thả vào trong chén Dương Dương, thấy cậu muốn gắp lên, đột nhiên hừ nhẹ một tiếng: "Ngô~""Làm sao vậy?"

Mạc Chi Dương nghe hắn kêu như vậy, trong lòng thầm chửi: Nha nha nha giả trang thật giống, nhưng mặt ngoài lại làm bộ thực quan tâm: "Có phải dạ dày lại đau không?"

Thẩm Trường Lưu lắc đầu, ra vẻ kiên cường, dựa vào vai cậu ngữ khí suy yếu: "Nghỉ ngơi một chút liền tốt, khó có khi em mời học trưởng ăn cơm, anh không sao đâu."

Mẹ nó, diễn trà xanh thật tốt a!

Làm bộ nghe không ra, Mạc Chi Dương gật gật đầu: "Được."

Vừa lúc cháo trắng được bưng lên, liền múc cho hắn một chén."

Trước kia em cũng như thế này, đối với người khác thật cẩn thận, nói câu thật sự, khi đó có chút hối hận khi không theo đuổi em."

Lục Lương Lân cười nói, lộ ra biểu tình đáng tiếc.Thẩm Trường Lưu nghe thế không chỉ có dạ dày đau, gan cũng đau!Này là đang trắng trợn táo bạo cạy góc tường nhà hắn?Cũng phải hỏi xem ngươi có xứng hay không xứng, dùng ngữ khí suy yếu đáp lại: "Dương Dương tốt như vậy, đương nhiên phải xứng đôi với em ấy mới tốt."

Ý ngoài lời, gã không xứng!Hôm nay Thẩm Trường Lưu, hương trà bốn phía, làm bản thân Mạc Chi Dương, mặt ngoài ăn cơm, mặt trong xem diễn, làm bộ không có nghe được cái gì.Cậu là thuần khiết bạch liên hoa, như thế nào có thể nghe ra nhóm tâm cơ trà xanh nói chứ."

Thật tâm là quan trọng nhất, có thể bồi em ấy khỏe mạnh cả đời này như vậy là đủ rồi."

Lục Lương Lân nói, chủ động gắp rau xanh cho Thẩm Trường Lưu: "Anh thân thể không tốt, ăn nhiều rau dưa một chút đi."

"Cảm ơn."

Thẩm Trường Lưu nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này, là trúng khó hay sao, mới đến chịu bụng khí này.Đến đây đánh đến đây đánh!Mạc Chi Dương ngồi ăn dưa không chê chuyện lớn, cố ý nghiêm túc nói thêm một câu: "Đúng vậy, Trường Lưu anh ăn nhiều rau một chút."

"Được!"

Dương Dương gắp cho, đương nhiên là ăn ngon nhất, Thẩm Trường Lưu thật vui vẻ gắp lên ăn, nhưng lại đem đoạn kia của Lục Lương Lân ghi nhớ."

Đúng rồi A Dương, em từ trước đến nay không thích nhiều người, cùng Thẩm tiên sinh yêu đương, có phải hay không sẽ không quá quen?"

Lục Lương Lân cười tủm tỉm hỏi ra những lời này, nhưng với Thẩm Trường Lưu xem ra, lại là một kích trí mạng.
 
Tuyệt Mỹ Bạch Liên Hoa Online Dạy Học
Chương 37: Tình nhân thế thân của ảnh đế (37)


Đây cũng là vấn đề Thẩm Trường Lưu vẫn luôn lo lắng, Dương Dương thẹn thùng lại đơn thuần, thật sự là không thích hợp với giới giải trí, nhưng cùng hắn ở bên nhau, không khỏi bị cuốn vào đi."

Còn tốt a."

Mạc Chi Dương gắp lên một khối cá, lấy hết xương cá ra, bỏ thịt cá vào trong chén Thẩm Trường Lưu.Vừa nãy nên kích thích cũng đã kích thích, giá trị thù hận tích cóp đủ, Lục Lương Lân cách ngày chết cũng không xa, hiện tại nên trấn an cẩu nam nhân này cho tốt mới là chuyện quan trọng: "Học trưởng yên tâm, Trường Lưu đối với em rất tốt."

"Vậy là tốt rồi."

Lục Lương Lân gật gật đầu, không dấu vết ngó Thẩm Trường Lưu liết mắt một cái, đột nhiên hỏi: "A Dương, ngày mai em có rãnh không?

Cùng anh đến trường học nhìn xem?"

Mắt thấy Mạc Chi Dương muốn đáp ứng, Thẩm Trường Lưu đột nhiên rên rỉ một tiếng, che bụng lại, bả vai đều bắt đầu run rẩy."

Trường Lưu anh làm sao vậy?"

Mạc Chi Dương ban đầu là thật sự bị doạ cho nhảy dựng, nhưng nhớ tới nghề nghiệp của cẩu nam nhân này, liền lập tức biết sao lại thế này.Thẩm Trường Lưu cắn răng, cả người đều dựa vào trên vai gầy yếu của Dương Dương: "Đau~~"Lục Lương Lân không hiểu rõ thật đúng là bị hắn doạ sợ, buông đũa xuống, đứng dậy muốn hỗ trợ: "Làm sao vậy?"

"Anh ấy đau dạ dày."

Mạc Chi Dương vươn tay ôm lấy bờ vai của hắn, có chút áy náy: "Học trưởng, thực xin lỗi em phải đưa Trường Lưu về trước."

"Không sao."

Người này thật yếu, Lục Lương Lân khinh thường nhìn đầu đã đầy mồ hôi lạnh của người đàn ông.Cẩu nam nhân này tại sao lại lười như vậy, Mạc Chi Dương đỡ hắn diễn kịch chậm rãi đi đến xe bên kia, còn cách đến không xa, nếu không cái thân thể nhỏ bé này phải tan ra thành từng mảnh.Đi đến bên xe, mở cửa xe phía sau ra, đem người ném vào trước, giọng điệu run rẩy: "Trường Lưu anh chờ một chút, em lập tức đưa anh đi bệnh viện."

Nói xong liền mò vào túi hắn, muốn tìm chìa khóa xe lấy ra.Lúc này Thẩm Trường Lưu đột nhiên bắt lấy cổ tay cậu, trực tiếp đem người kéo vào trong xe, lật thân thể qua liền đem người đè ở ghế sau của xe.Mạc Chi Dương bị doạ, nằm ở ghế sau của xe mà dại ra, dưới chân đầu gối còn lắc lư ở bên ngoài, thật sự bị doạ, vì Thẩm Trường Lưu phải luôn diễn kịch đến khi về nhà mới đúng.Cho nên, thời điểm Lục Lương Lân vừa mới tới hỗ trợ, sợ bị phát hiện có chỗ không đúng, cố tình giúp hắn giải vây, không nghĩ tới đến đây liền lộ ra mặt thật.Tesla* ghế sau mở rộng, Thẩm Trường Lưu khoá ngồi ở trên phần eo của Dương Dương, dùng đầu gối di chuyển tới, cúi người xuống, đem người đè ở dưới thân, đôi mắt phượng sắc bén có chứa tính xâm lược.(Tesla: là một công ty của Mỹ chuyên thiết kế, sản xuất và phân phối sản phẩm ô tô điện và linh kiện cho các phương tiện chạy điện.

Tui tra gg nó ghi vậy, "tesla ghế sau rộng mở" chắc là nói linh kiện phía sau mở rộng á)"Trường Lưu anh làm gì vậy?"

Mạc Chi Dương ngây người, mắt đào hoa mở to nhìn hắn.Thẩm Trường Lưu hơi nheo đôi mắt lại, quanh thân phát ra một loại hơi thở có tính xâm lược, rõ ràng rất cường thế đem người áp chế dưới thân, lại dùng giọng nói vô cùng ôn nhu: "Dương Dương~"Thanh âm khàn khàn gợi cảm, chui vào lỗ tai Mạc Chi Dương, không thể không thừa nhận, eo mềm, nhưng là một bạch liên hoa có đạo đức nghề nghiệp, còn có công tác chưa hoàn thành, vì thế khẩn trương hỏi: "Trường Lưu, dạ dày anh?"

"Nghĩ đến em muốn cùng gã đi ra ngoài với nhau, không chỉ có dạ dày đau mà còn có đau lòng!"

Thẩm Trường Lưu đem người chặt chẽ giam giữ trong ngực, chóp mũi cọ lên chóp mũi cậu.Đồ ngốc cũng biết mình bị lừa, Mạc Chi Dương bắt đầu giãy dụa, tay đẩy hắn ra: "Anh đứng lên!"

"Dương Dương, Dương Dương!"

Thẩm Trường Lưu bắt lấy cổ tay của cậu, đem hai tay cậu ấn trên đỉnh đầu, làm cậu không thể động đậy: "Dương Dương!"

"Anh gạt em, anh gạt em."

Mạc Chi Dương cáu kỉnh, quay đầu đi không muốn đối diện với hắn, giận dỗi hơi hơi biểu môi, này chỗ nào là phát giận, căn bản chính là dụ dỗ.Bạch liên hoa mà phát giận, liền làm người muốn ngừng mà ngừng không được.
 
Back
Top Bottom