Dịch Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 190: C190: Đột phá vương cảnh 1



Đêm đen kịt, chỉ có Diệp Tinh một mình đứng, hắn nhìn thi thể Thẩm Hạo Thiên trên mặt đất, sắc mặt bình tĩnh.

"Người của Phong Diệp Cốc có thù tất báo, quả nhiên như lời đồn, may mắn mình sớm đã có chuẩn bị!" Diệp Tinh trong lòng yên lặng nói.

Mỗi người Phong Diệp Cốc đều cao ngạo vô cùng, đối với ngoại giới khinh thường nhìn bằng nửa con mắt, hơi chút chọc đến bọn họ, bọn họ liền bắt đầu điên cuồng trả thù, hơn nữa người của Phong Diệp Cốc cực kỳ bao che khuyết điểm của nhau, nếu có đệ tử trong môn phái bị tổn thương, cường giả khác đều sẽ liên tiếp xuất hiện chỉnh người.

“Mình không thể giao địa tâm thôi nhũ tinh thạch cho Thẩm Hạo Thiên, tất nhiên nếu không giao, giữa mình và Thẩm Hạo Thiên chính là có mâu thuẫn không thể hòa giải, nếu như thực lực của anh ta mạnh hơn mình, vậy anh ta chắc chắn sẽ giết mình. Còn nếu là thực lực của mình so với anh ta mạnh hơn, thì cho dù hơn anh ta đi nữa, một khi Thẩm Hạo Thiên trở lại Phong Diệp Cốc, vì địa tâm thôi nhũ tinh thạch, những cường giả khác trong Phong Diệp Cốc cũng nhất định sẽ đi ra, thậm chí những cường giả vương cảnh kia có thể sẽ ra tay với mình!"

Phong Diệp cốc có mấy vị Vương cảnh, một khi bọn họ xuất thủ, hoàn toàn chính là nghiền ép Diệp Tinh!

"Cho nên, vì phòng ngừa bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào, Thẩm Hạo Thiên nhất định phải chết!"

Diệp Tinh hít sâu một hơi, đây là lần đầu tiên từ khi hắn sống lại giết người.

Nhưng nếu mà vừa rồi thực lực của hắn yếu một chút, khả năng đã bị Thẩm Hạo Thiên g**t ch*t.

Lúc trước trong lòng hắn đã lên kế hoạch rồi.

Tuy rằng lúc trước Thẩm Hạo Thiên triển lộ ra thực lực so với hắn yếu hơn một chút, thế nhưng Phong Diệp Cốc kia thời gian dù sao tồn tại cũng rất lâu đời, nói không chừng Thẩm Hạo Thiên còn ẩn giấu át chủ bài, thậm chí có khả năng che dấu thực lực.

Cho nên vừa rồi hắn lựa chọn thời điểm Thẩm Hạo Thiên sắp lấy được địa tâm thôi nhũ tinh thạch ra tay, khi đó trong lòng Thẩm Hạo Thiên ở trạng thái kích động nhất, không có khả năng hoàn toàn cảnh giác.

Thừa dịp thời gian thả lỏng của Thẩm Hạo Thiên, Diệp Tinh phát động công kích, không chỉ bộc phát toàn bộ thực lực trong nháy mắt, khống chế linh lực ngăn chặn Thẩm Hạo Thiên, mà hắn cũng để cho trùng tầm bảo Tiểu Hắc vẫn ôm hòn đá nhỏ dính độc quả kia chờ đợi, trong nháy mắt khống chế, công kích đá xuyên qua da của Thẩm Hạo Thiên, độc tố trong độc quả nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Thẩm Hạo Thiên!

ở tận thế đen tối giãy dụa lâu như vậy, Diệp Tinh tuyệt đối không cho phép mình bởi vì sơ suất mà xuất hiện bất kỳ biến cố nào.

Ra tay phải toàn lực ứng phó!

Nhìn Thẩm Hạo Thiên, Diệp Tinh nhanh chóng đem một cái túi vải trên người hắn lấy xuống.

"Một khối tinh thạch, còn có bốn gốc cây Linh Huyền Thảo..." Diệp Tinh nhìn bảo vật trong túi vải này.

Những thứ này đều là do Thẩm Hạo Thiên lấy được trước đó.

Thu hồi túi vải, Diệp Tinh nhanh chóng đào một cái hố, đem thi thể Thẩm Hạo Thiên chôn xuống, sau khi che dấu xong nơi này, Diệp Tinh nhanh chóng đi tới một nơi.

......

Rất nhanh, Diệp Tinh đi tới một khách sạn gần đó thuê phòng.

Trong phòng, Diệp Tinh yên lặng ngồi xếp bằng, trong tay hắn nắm nhũ thạch, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.

- Hiện tại, thực lực toàn lực tăng lên!

Hắn vận chuyển tinh hỏa quyết, nhất thời từng cỗ linh lực nồng đậm trong nhũ tinh thạch không ngừng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn.

Dưới những linh lực này, hạt giống linh lực ở trái tim hắn bắt đầu chậm rãi lớn mạnh, ngưng đọng.

......

Một ngày... Hai ngày trôi qua...

Kế tiếp, Diệp Tinh ngoại trừ thời gian đi ra ngoài ăn cơm một chút, thì phòng ngừa khiến cho người khác hoài nghi, thời gian khác hắn đều ở trong phòng điên cuồng hấp thu linh lực.

Mà thực lực của hắn cũng không ngừng tăng cường, không ngừng đến gần đỉnh phong của cảnh giới thức tỉnh.

Trong nháy mắt thời gian đã trôi qua ba ngày.

......

Trong phòng, Diệp Tinh vận chuyển tinh hỏa quyết, lúc này địa tâm thôi nhũ tinh thạch trong tay hắn đã chỉ còn lại không tới một phần tư so với nguyên bản.

Mà hạt giống linh lực trong cơ thể hắn đã đạt tới trình độ nhất định không thể gia tăng nữa, phía trên dần dần có một tia biến động kỳ dị tản mát ra.

Một tia biến động này mang theo một phần cực nóng, dần dần Diệp Tinh cảm giác được linh lực trên không trung bao hàm một loại linh lực đặc thù khác.

- Cảm ứng được rồi!

Trong nháy mắt, trên mặt Diệp Tinh chợt lộ ra một tia vui sướng.

Tay phải hắn vươn ra, sau đó ở trước mắt hắn lại có một tia ngọn lửa nhỏ xuất hiện, sau đó ngọn lửa nhỏ nhanh chóng mở rộng, biến thành một nhóm hỏa diễm.

Cả nhóm hỏa diễm cứ như vậy phiêu đãng trên không trung, rất là kỳ dị.

"Dị năng hệ hỏa, linh lực hỏa diễm! Mình rốt cuộc cũng đột phá đến vương cảnh!" Diệp Tinh trong lòng kích động.

Sau khi thức tỉnh dị năng, chính là dấu hiệu bước vào vương cảnh.

Những linh lực đặc thù này, uy lực so với linh lực bình thường cường đại ít nhất gấp mười lần!

Ầm ầm!

Đang lúc Diệp Tinh kích động, lúc này trong đầu hắn phảng phất như biển cả đang bốc lên, sau đó sâu trong đầu xuất hiện một tia màu xám tro không ngừng xoay tròn, trong thời gian ngắn tăng lên gấp năm lần.

"Đây là?" Diệp Tinh cảm ứng khí lưu màu xám trong đầu mình, khuôn mặt hơi đổi.

Thời điểm hắn đột phá đến cảnh giới thức tỉnh, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một tia khí lưu màu xám tro, thời gian sau khí lưu màu xám vẫn một mực chậm rãi gia tăng, chỉ là tốc độ gia tăng rất chậm.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 191: C191: Đột phá vương cảnh 2



Trong nửa năm, tổng khối lượng của nó mới tăng gấp đôi, bây đã là hai luồng không khí màu xám.

Diệp Tinh vẫn rất nghi hoặc, thế nhưng khí lưu màu xám này đối với hắn không có bất kỳ ảnh hưởng gì, cũng không có bất kỳ dị động nào, hắn đành phải mặc kệ nó.

Hiện tại đột phá tới vương cảnh, khí lưu màu xám này lại xảy ra bạo tăng!

"Khí lưu màu xám này rốt cuộc sinh ra như thế nào? Chẳng lẽ mỗi lần mình đột phá đều có thể khiến cho nó tăng vọt?" Diệp Tinh trong lòng âm thầm nói.

Hai lần đột phá cảnh giới đều làm cho khí lưu màu xám biến hóa.

Nhưng mà sau khi gia tăng, khí lưu màu xám này lại bình tĩnh trở lại, cứ như vậy yên lặng ở trong đầu hắn, không nhúc nhích.

Lắc đầu, Diệp Tinh đành phải mặc cho nó tồn tại.

Khí lưu màu xám này trong mắt hắn rất có thể có quan hệ với trọng sinh, hiện tại hắn căn bản không có bất kỳ đầu mối gì, chỉ đành đem nó đặt ở đáy lòng.

Nhìn địa tâm thôi nhũ tinh thạch còn sót lại trong tay, Diệp Tinh không có hấp thu nữa, mà là trực tiếp rời khỏi khách sạn.

Hắn nhanh chóng đi tới chỗ trước đó chôn cất Thẩm Hạo Thiên.

Nhìn bốn phía một chút, sau khi xác định chung quanh không có ai, Diệp Tinh tay phải huy động, thi thể Thẩm Hạo Thiên lần thứ hai xuất hiện trước mặt hắn.

Tay phải huy động, một đạo linh lực hỏa diễm xuất hiện, tiếp xúc với thi thể Thẩm Hạo Thiên.

Nhất thời toàn bộ thi thể Thẩm Hạo Thiên ở dưới hỏa diễm nhanh chóng biến mất, ngắn ngủn vài giây hóa thành tro tàn, hoàn toàn biến mất!

Linh lực hỏa diễm uy lực so với hỏa diễm bình thường mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, cho dù là nham thạch cũng có thể thiêu thành tro tàn!

"Hiện tại dấu vết tồn tại của Thẩm Hạo Thiên biến mất, người của Phong Diệp Cốc cũng không có khả năng có phát hiện ra gì nhỉ?"

Diệp Tinh hít sâu một hơi.

- Hơn nữa mình đã đạt tới vương cảnh, cho dù đối mặt với cường giả vương cảnh trong Phong Diệp Cốc, cũng không phải không có sức đánh một trận!

Diệp Tinh trong mắt lộ ra một tia quang mang.

Đương nhiên, nếu như toàn bộ cường giả vương cảnh Phong Diệp Cốc đi ra, tuyệt đối là hoàn toàn nghiền ép hắn.

......

Sau đó Diệp Tinh lại trở về khách sạn.

Mất không đến một ngày, địa tâm thôi nhũ tinh thạch trong tay hắn hoàn toàn biến mất, linh lực bên trong bị Diệp Tinh hấp thu toàn bộ.

Tiếp theo Diệp Tinh lại đem linh lực trong linh thạch này hấp thu toàn bộ.

"Vương cảnh chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, hấp thu một phần địa tâm thôi nhũ tinh thạch, sơ kỳ của mình cũng không có tiến bộ bao nhiêu."

Diệp Tinh cảm thụ một chút thực lực của mình, không khỏi lắc đầu.

Cảnh giới luyện thể, cảnh giới thức tỉnh còn tốt, linh lực cần không tính là nhiều, nhưng vương cảnh cần rất nhiều linh lực.

Kiếp trước rất nhiều người đều đạt tới vương cảnh, nhưng nếu muốn tiến thêm một bước, đột phá đến hoàng cảnh cực kỳ gian nan. Bởi vì có quá nhiều nguồn lực cần thiết.

Đem suy nghĩ trong lòng thu liễm, Diệp Tinh từ trên người lấy ra một viên đá chỉ có kích thước bằng ngón cái, mặt trên lại có sọc hai màu đen trắng.

Đây là không tinh thạch!

- Hiện tại đạt tới vương cảnh, nhẫn không gian này mình cũng có thể luyện chế!

Diệp Tinh nhìn tảng đá trong tay, khóe miệng lộ ra một tia cười, hắn có một vài thứ đều để ở trong túi, ví dụ như kén đen thần bí, độc quả, nhân sâm, vân vân, thật ra những thứ này đều không có cái gì để đựng.

Diệp Tinh đã sớm muốn có một cái nhẫn không gian, như vậy mấy thứ này có thể dễ dàng mang theo, hơn nữa sẽ không bị bất kì kẻ nào phát hiện.

Tâm niệm trong lòng Diệp Tinh vừa động, một đạo hỏa diễm liền đem không tinh thạch trước mắt bao vây, mà linh lực hỏa diễm của Diệp Tinh chậm rãi tiến vào bên trong không tinh thạch.

Dần dần, một mảnh diện tích ước chừng một trăm mét vuông, không gian khổng lồ cao ước chừng năm thước xuất hiện trước mắt Diệp Tinh.

"Không gian rộng lớn như vậy sao? Viên không tinh thạch này so với viên không tinh thạch mình lấy được ở kiếp trước tốt hơn rất nhiều!" Diệp Tinh trong lòng kích động.

Hiển thị không gian bên trong không tinh thạch cũng cần thực lực, lúc mới đạt tới vương cảnh chỉ có thể nhìn thấy đại khái không gian bên trong mà thôi.

Theo thực lực càng ngày càng mạnh, không gian bên trong còn có thể tiếp tục mở rộng.

Hiện tại lần đầu tiên dò xét thể tích bên trong không tinh thạch này đã đạt tới năm trăm mét khối, thực tế diện tích này lớn ít nhất gấp mấy lần!

Toàn bộ không gian của nhẫn không gian của Diệp Tinh kiếp trước khai phá đến cực hạn cũng chỉ có bốn trăm mét khối mà thôi.

Trong lòng kích động, Diệp Tinh sử dụng hỏa diễm chậm rãi luyện chế.

Dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm của hắn, hình dạng không tinh thạch chậm rãi biến hóa.

Không tinh thạch có thể có các loại hình dạng, tính linh hoạt cực mạnh, cho dù sử dụng linh lực đặc thù đã đạt tới hoàng cảnh cũng không thể phá hư, có thể tùy theo ý nghĩ của mình mà thay đổi hình dạng của nó.

Cũng không phải bất kì đồ vật nào cũng đều có thể bỏ vào trong không tinh thạch này, hay là hắn đem không tinh thạch lại bỏ vào túi?

Dần dần, viên không tinh thạch này biến thành một cái hình nhẫn, nhìn bộ dáng giống như là nhẫn sắt bình thường.

- Luyện chế thành công! Diệp Tinh trực tiếp đem nhẫn mang vào tay, tâm niệm vừa động, trước mắt một vài thứ liền dễ dàng tiến vào trong không gian của nhẫn.

Lại vừa động tâm niệm, mấy thứ này liền dễ dàng lấy ra.

- Kiếp trước mãi cho đến năm tận thế thứ bảy mới có được chiếc nhẫn không gian đầu tiên, không nghĩ tới hiện tại đã chiếm được!
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 192: C192: Trị bệnh cho thư tiểu linh



Diệp Tinh trong lòng vui sướng, tiếp tục đem những thứ khác đặt ở bên trong.

Đợi đến khi Diệp Tinh lấy ra khối đá màu đen kia, cái kén thần bí kia bỗng nhiên xảy ra dị động.

Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh đem kén đen cùng khối đá màu đen đặt cùng một chỗ.

Nhất thời, cái kén đen cùng khối đá đen này giống như hai nam châm hút nhau, cái kén đen dán chặt vào khối đá màu đen.

Ánh sáng trên khối đá màu đen nhanh chóng trở nên ảm đạm, cuối cùng toàn bộ khối đá màu đen biến thành bột phấn, biến mất không thấy tung tích, giống như tình huống xuất hiện lần trước.

Sau khi hấp thu khối đá đen, kén đen cũng dừng lại, không có bất kỳ phản ứng nào nữa.

"Cái kén đen này rốt cuộc là cái gì vậy?"

Diệp Tinh sử dụng linh lực hỏa diễm thiêu đốt một chút, thế nhưng linh lực hỏa diễm cường đại lại không tạo bất kỳ thương tổn nào đối với kén đen.

Lắc đầu, Diệp Tinh dùng đồ đạc bọc lại kén đen, trực tiếp ném vào trong nhẫn không gian.

Sau đó Diệp Tinh đem tất cả đồ vật trên người đặt vào nhẫn không gian.

- Chờ sau khi trở về đem nhân sâm tám trăm năm, lam linh chi cũng bỏ vào trong đó! Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.

Nhân sâm, lam linh chi đều rất lớn, hắn nhiều nhất chỉ có thể mang theo một ít đã cắt miếng mang theo trên người, không có khả năng mang theo toàn bộ.

Lúc này trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ vui sướng.

Đột phá đến vương cảnh, lại có được nhẫn không gian thuộc về riêng mình, sự tự tin của hắn khi đối mặt tận thế đen tối lại nắm chắc hơn một chút.

......

Sau một vài ngày thăm dò thành phố Hồ Nam, Diệp Tinh cũng không có thăm dò chỗ nào khác.

Thời gian tiếp theo hắn đã đi đến các nơi khác để khám phá, nhưng thu hoạch là rất nhỏ.

Thời gian nghỉ hè đang nhanh chóng trôi qua, khi Diệp Tinh đang trên đường đi tìm kiếm bảo vật, lúc này trên thị trường hai app điện thoại di động nhanh chóng bùng nổ, chính là app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe.

Các vấn đề học tập và các vấn đề sức khỏe là mối quan tâm của hầu hết mọi người.

Ai cũng hy vọng con cái của họ có thành tích học tập tốt, đều hy vọng mình và gia đình có sức khỏe tốt.

Lượt tải về của hai ứng dụng lớn này trong cửa hàng ứng dụng không ngừng tăng, theo thời gian, thậm chí có các trường đại học, bệnh viện chuyên nghiệp bắt đầu sử dụng, điều này càng làm tăng sức hấp dẫn của hai app này.

Rất nhiều người trên điện thoại di động đã tải về hai app này, thậm chí họ còn giới thiệu cho gia đình và bạn bè của họ để sử dụng.

Khi hai app đang phát triển, Diệp Tinh lại tiếp tục thăm dò ở khắp mọi nơi.

......

"Nơi này là thành phố Vũ Hán, nơi Thư Lạc Y ở." Diệp Tinh đi tới một thành phố, nhìn người đi đường qua lại.

Lạc Hoàng Thư Lạc Y, top 10 cao thủ của Hoa Hạ thời tận thế đen tối.

Trong thời kỳ tận thế đen tối, ngoại trừ nhìn cơ duyên ra, kỳ thật thiên phú của mình cũng rất quan trọng.

Không có thiên phú, cho dù cho công pháp tu luyện đỉnh cấp nhất, thì nhiều nhất cũng chỉ đạt tới đỉnh phong của cảnh giới thức tỉnh liền kết thúc, bởi vì cảm ngộ được linh lực đặc thù cần thiên phú, cũng không phải dựa vào tài nguyên là có thể cảm ngộ được.

Cường giả hoàng cảnh chân chính đứng ở đỉnh phong, thiên phú mỗi một người đều cực kỳ cường đại.

Cầm lấy điện thoại di động, Diệp Tinh trực tiếp gọi điện thoại.

Rất nhanh, một người thanh niên cõng em gái của mình đến, chính là Thư Lạc Y.

Trên vai anh ta, có một cô bé nhìn qua chỉ khoảng bảy tuổi, chẳng qua ánh mắt cô bé có chút ngốc nghếch, khóe miệng còn có nước miếng chảy ra, nhìn qua giống như một đứa trẻ mất trí nhớ.

- Diệp Tinh, cậu nói cậu có thể chữa trị cho em gái tôi sao? Thư Lạc Y nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ kích động.

Vừa rồi Diệp Tinh gọi điện thoại cho anh ta làm anh ta kích động chạy tới lập tức.

"Ừm, y thuật của tôi lại có chút tiến bộ, có thể trị được." Diệp Tinh cười nói.

Hắn nhìn cô bé trong lòng Thư Lạc Y nói: "Em gái anh chậm phát triển trí tuệ là bởi vì não bộ có một ít khối u, gây ra áp bách một ít thần kinh, tôi cần dùng châm để châm cứu, nếu như anh tin tưởng thì bây giờ tôi có thể trị liệu ngay."

Thư Lạc Y nhìn bộ dáng của em gái mình, trầm mặc vài giây, sau đó cắn răng, nói: "Diệp Tinh, cậu trị đi."

Trước đó bác sĩ anh ta tìm kiếm cũng đã thử chữa trị bằng châm cứu, chẳng qua hiệu quả hầu như không có.

"Được." Diệp Tinh gật gật đầu, lấy ra ba cây kim dài, sau đó đến gần cô bé.

Cô bé rõ ràng đối với Diệp Tinh có chút sợ hãi, thấy được Diệp Tinh đang đến mình cô bé lập tức rụt vào trong ngực anh trai của mình.

"Tiểu Linh, không cần sợ." Thư Lạc Y nhỏ giọng an ủi em gái mình.

Một đoạn nhỏ của ba cây châm dài c*m v** vào da đầu Thư Tiểu Linh, sau đó một tia linh lực theo cây châm tiến vào chỗ có khối u trong đầu Thư Tiểu Linh, bắt đầu chậm rãi chữa trị.

Thời gian trôi qua, một phút... Hai phút...

Dưới linh lực của Diệp Tinh, khối u cơ hồ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục, thần kinh bị áp bách cũng bắt đầu khôi phục bình thường, mà lúc này ánh mắt Thư Tiểu Linh mở to, nghiêng đầu nhỏ nhìn Diệp Tinh, trong mắt tựa hồ khôi phục một tia thanh minh.

"Được rồi." Đợi qua mười phút, Diệp Tinh lấy lại châm dài.

- Diệp Tinh, em gái tôi sao rồi? Thư Lạc Y vội vàng hỏi. Sự chú ý của anh ta luôn luôn nằm trên cây châm dài kia.

"Anh." Diệp Tinh còn chưa nói gì, bỗng nhiên một thanh âm non nớt vang lên.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 193: C193: Kiếm sinh mệnh 1



Thân thể Thư Lạc Y ngẩn ra, sau đó không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía trong ngực, lúc này Thư Tiểu Linh đang ngửa đầu nhìn anh ta, ánh mắt trong trẻo, khóe miệng cũng không có nước miếng chảy ra nữa.

"Tiểu Linh, em...em nhớ được rồi sao?" Thư Lạc Y vẻ mặt kích động, âm thanh đều có chút run rẩy, nước mắt trong mắt lập tức chảy xuống.

Ba mẹ qua đời, anh ta chỉ có một đứa em gái, niềm tin duy nhất trong cuộc sống chính là nuôi em gái lớn lên, chỉ có trời mới biết bình thường anh ta khao khát được nghe tiếng “anh” từ miệng em gái mình nhiều như thế nào.

"Khối u kia áp bách thần kinh, giờ khối u tiêu trừ, tự nhiên dễ dàng hồi phục." Diệp Tinh cười nói.

Thư Lạc Y không ngừng gật đầu, anh ta nhìn Thư Tiểu Linh, lại nói: "Tiểu Linh, mau cảm ơn anh Diệp Tinh."

"Cám ơn anh Diệp Tinh." Thư Tiểu Linh nghiêng đầu nhìn Diệp Tinh, âm thanh non nớt nói.

"Không có gì." Diệp Tinh cười nói.

Nhìn Diệp Tinh, Thư Lạc Y vội vàng nói: "Diệp Tinh, cậu nói xem phí trị liệu bao nhiêu?"

Trên mặt anh ta có một tia quẫn bách: "Tuy rằng trên người tôi hiện tại không có bao nhiêu tiền, nhưng tiền trị liệu tôi nhất định sẽ trả lại cho cậu."

"Không cần." Nghe vậy, Diệp Tinh trực tiếp lắc đầu, nói: "Trị liệu bệnh này cũng không tốn thời gian của tôi."

Thư Lạc Y vẻ mặt cảm kích, Diệp Tinh không thu tiền ngược lại khiến cho anh ta có chút không biết làm sao, anh ta ôm em gái mình muốn quỳ xuống cảm ơn Diệp Tinh.

"Thư Lạc Y, nếu anh thật sự muốn báo đáp thì đi Thượng Hải giúp tôi đi, tôi mở mấy công ty, hiện đang thiếu nhân lực." Ánh mắt Diệp Tinh chuyển động một chút, cười nói.

Tại sao hắn lại giúp Thư Lạc Y? Chính là muốn cướp anh ta làm của mình.

Top 10 cường giả Hoa Hạ của ngày tận thế trong tương lai, tiềm lực vô hạn.

"Diệp Tinh, tôi đi! Tiền lương cũng không cần phải trả cao cho tôi, miễn là đủ ăn uống là ok." Thư Lạc Y lập tức gật đầu, cho dù là công việc gì, chỉ cần Diệp Tinh phân phó, anh ta nhất định sẽ đi làm!

"Tôi cũng không phải là ông chủ hà khắc gì." Diệp Tinh cười nói.

Lúc này trong lòng hắn lại vui sướng.

"Hiện tại mình biết cường giả hoàng cảnh có Hoàng Viêm, Thư Lạc Y, ngoài ra còn có Vương Tam Đại, Giang Lam Thành, Lân Pha, không biết tận thế lần này bọn họ sẽ biến hình hình dạng như thế nào đây?"

Diệp Tinh trong lòng yên lặng chờ mong.

......

Thời gian trôi qua, kỳ nghỉ hè hai tháng trôi qua rất nhanh chóng.

Diệp Tinh mất một thời gian dài dể đi thăm dò nhưng không có thu hoạch được cái gì.

Trước kia ở núi Trường Bạch và những nơi khác gặp phải cơ duyên chỉ là trùng hợp mà thôi.

Về đến nhà, Diệp Tinh đón Lâm Tiểu Ngư trở về đại học Thượng Hải.

Một năm đã trôi qua, chỉ còn một năm nữa là đến ngày tận thế.

"Tiểu Ngư, cô đã trở lại." Đi tới ký túc xá nữ sinh, lúc này Trương Mộng, Hạ Lâm ở dưới lầu vừa vặn cũng ở chỗ này.

Họ nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, ngay lập tức chạy đến.

Chờ Lâm Tiểu Ngư vừa đi ra, các cô liền cho một cái ôm thật lớn.

"Tôi đến rồi đây." Lâm Tiểu Ngư cười hì hì nói.

Diệp Tinh mở cửa sau xe, lấy vali ra.

"Diệp Tinh." Trương Mộng, Hạ Lâm nhìn Diệp Tinh, rõ ràng đều cảm thấy có chút câu nệ.

Bây giờ, app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe đang hot, định giá thị trường đã đạt đến 10 tỷ!

Mà hai người bọn họ biết, hai app này chính là do công ty của Diệp Tinh tạo ra.

Nói cách khác, chỉ riêng quyền sở hữu hai app này, giá trị của Diệp Tinh cũng đã vượt qua mười tỷ rồi!

Một tỷ phú chưa tới hai mươi tuổi, cho dù là người giàu nhất thế giới lúc trước cũng không trâu bò như vậy đâu?

"Tiểu Ngư, anh đến công ty một chuyến, buổi tối lại cùng em đi ăn cơm." Diệp Tinh cười nói.

"Ừm." Lâm Tiểu Ngư cười gật đầu.

Chờ Diệp Tinh lái xe rời đi, Trương Mộng nhỏ giọng nói: "Tiểu Ngư, Diệp Tinh nhà cậu cũng quá lợi hại đi? Năm ngoái, bộ phim hot nhất trong kỳ nghỉ đông "Giới Nguyên Châu" là do hắn đầu tư, app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe hot nhất mùa hè năm nay cũng do công ty Diệp Tinh tạo ra.

"Đúng vậy, hiện tại trên một số kênh tin tức đều có bài viết về hai app lớn này." Bên cạnh, Hạ Lâm cũng nhịn không được nói.

Cô ta luôn theo dõi động thái công ty của Diệp Tinh, không chỉ có hai app lớn này, mấy bộ phim được công ty đầu tư Tinh Nguyên đầu sắp được công chiếu cũng được cô ta theo dõi, tất cả đều đạt được doanh thu phòng vé tốt.

Bất cứ một bộ phim nào được hắn đầu tư cũng kiếm được nhiều tiền hơn rất nhiều người.

Đối mặt với Diệp Tinh, cô ta tuyệt đối không có khả năng có bất kỳ khinh thường nào nữa.

Chuyện lúc trước cô ta vẫn đang hối hận đây.

Hiện tại Trương Mộng ở đại học thành phố Thượng Hải đều có chút danh tiếng, bởi vì đóng vai phụ trong "Cửu thiên chi hạ", ngoài ra, cô ấy còn đóng vai phụ của hai bộ phim khác nữa, chẳng qua hai bộ phim kia còn chưa được công chiếu.

Mà cơ hội kia chính là do một câu nói của Diệp Tinh.

"Chuyện công ty của Diệp Tinh tôi cũng không hiểu, nhưng Diệp Tinh quả thật rất lợi hại."

Nghĩ đến lúc trước khi Diệp Tinh nói cho cô nghe về giấc mộng kia, nghĩ tới Diệp Tinh không chút do dự nhảy xuống lầu cứu cô, trong lòng cô rất ngọt ngào.

......
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 194: C194: Kiếm sinh mệnh 2



Sau khi rời khỏi đại học Thượng Hải, Diệp Tinh đến công ty đầu tư Tinh Nguyên.

"Xin chào Diệp tổng." Lúc này lễ tân công ty đã thay đổi một cô gái ngọt ngào thoạt nhìn khuôn mặt như búp bê, Chương Hà làm việc hơn nửa năm, bởi vì năng lực nổi bật, hiện tại chức vị đã được điều chỉnh.

- Diệp tổng! Đi tới văn phòng, Trần Quân Nam lập tức đi tới nói.

Anh ta nhìn Diệp Tinh, trong mắt rõ ràng có một tia hưng phấn.

"Diệp tổng, hiện tại app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe đang phát triển nhanh chóng, định giá thị trường đã đạt tới 11 tỷ! Hiện tại các trường đại học, bệnh viện lớn đều sử dụng nó, giá trị thị trường của hai app lớn này phỏng chừng còn có thể tăng lên rất nhanh!"

Diệp Tinh có ba công ty lớn, Công ty TNHH Đầu tư Tinh Nguyên, Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.

Hiện tại ba công ty lớn lấy Đầu tư Tinh Nguyên làm chủ, tất cả tài khoản cũng từ Tinh Nguyên đầu tư qua nơi này.

Công ty có bộ phận tài chính tổng thể chuyên dụng được đặt ở đây.

"Lúc trước có hai tập đoàn lớn liên hệ với tôi, có ý định mua hai app này." Trần Quân Nam cười nói.

"Hiện tại cho dù là ai cũng không bán." Diệp Tinh lắc đầu.

Trần Quân Nam lập tức đáp lại, nói: "Tôi biết rồi."

Trên thực tế anh ta cảm thấy Diệp Tinh cũng không có khả năng muốn bán, hiện tại hai app lớn đều đang ở thời kỳ phát triển hoàng kim, tương lai giá trị thị trường cho dù tăng gấp mấy lần cũng hoàn toàn có thể, với lực phán đoán chính xác của Diệp Tinh, tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm như vậy.

Trần Quân Nam trong lòng cũng có cảm khái, lúc trước khi anh ta vừa mới tới công ty, toàn bộ công ty chỉ có một mình Diệp Tinh, ngắn ngủi không tới một năm, Diệp Tinh đã dùng tốc độ kinh người kiếm được 10 tỷ.

Lật xem tài liệu trong tay một chút, Diệp Tinh trầm giọng nói: "Về phương diện đầu tư điện ảnh của Tinh Nguyên, từ cuối tháng sau sẽ không đầu tư vào điện ảnh nữa! Tập trung vào các bộ phim đã được phát triển. "

"Không đầu tư vào phim?" Trong mắt Trần Quân Nam có một tia nghi hoặc.

Công ty của họ, mở đầu bằng đầu tư vào phim ảnh, nhảy vọt trở thành một con cá sấu lớn trong ngành công nghiệp điện ảnh, các ngành công nghiệp khác cũng hô vang như sói.

Bây giờ không đầu tư vào điện ảnh, công ty sẽ đầu tư vào các ngành công nghiệp khác sao?

"Đúng vậy! Thời gian tiếp theo, đem tất cả phim bản quyền của công ty chúng ta nắm giữ bán ra ngoài, không giữ lại một bộ nào nữa!"

Diệp Tinh phân phó nói.

Cách buổi đấu giá kia chỉ có nửa năm, chu kỳ sản xuất phim bình thường ngắn hơn nữa cũng cần mấy tháng, nếu như lại đầu tư vào phim, phỏng chừng phải đợi đến sau buổi đấu giá mới có thể lấy được tiền, cái này một chút tác dụng đối với Diệp Tinh cũng không có.

Mục đích kiếm tiền của hắn chính là vì thanh kiếm Sinh Mệnh kia!

Nghĩ đến kiếm Sinh Mệnh, trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia quang mang.

Kiếm Sinh Mệnh thật ra lúc mới xuất hiện, toàn bộ thân kiếm chỉ có mười cm, nhưng mười cm này lại có tác dụng nghịch thiên!

Cho dù thân thể có bệnh gì, hoặc là thân thể dị dạng như thế nào, hoặc là ung thư giai đoạn cuối, thậm chí là trúng độc, chỉ cần kiếm Sinh Mệnh này ở trên người, bất cứ bệnh nào cũng có thể nhanh chóng tốt lên, hồi phục lại giống như người bình thường.

Chỉ là kiếm Sinh Mệnh này giống như là bảo vật tu chân kia, tiếp xúc một phút là có thể nhận chủ, sau khi nhận chủ chỉ có tác dụng đối với một người mà thôi, đối với những người khác nhiều nhất chỉ có hiệu quả trong một phút.

Cho dù người chủ này có tử vong hay không, kiếm Sinh Mệnh cũng nhất định phải sau bốn mươi chín năm mới lại có năng lực nhận chủ lần nữa.

Đây là bảo vật truyền thừa của một gia tộc đỉnh cấp, chỉ là gia tộc này bởi vì kinh doanh không tốt, không chỉ toàn bộ sản nghiệp gia tộc mất đi, mà còn nợ nần rất nhiều, vừa vặn kiếm Sinh Mệnh lại đến thời gian nhận chủ, cho nên bọn họ bất đắc dĩ mới đem thanh kiếm này lấy ra mức đấu giá cao cấp nhất Hoa Hạ.

Khi có kết quả kiểm tra của kiếm Sinh Mệnh, nhất thời dẫn tới oanh động thật lớn, tác dụng của nó hoàn toàn vi phạm khoa học, giống như thần khí, hấp dẫn rất nhiều người đến đấu giá, thậm chí mức bán đấu giá lên tới 29,8 tỷ giá trên trời!

Gia tộc kia cũng là bất đắc dĩ, nếu là trở nên nghèo khó, thì thanh kiếm Sinh Mệnh này tiếp tục truyền thừa cũng vô dụng, cho nên mới để cho bảo vật khó tin này xuất hiện ở buổi đấu giá.

Kiếm Sinh Mệnh giống như thần khí chảy vào nhân gian, ai cũng muốn có được nó.

Mà sau này khi có tận thế, thanh kiếm Sinh Mệnh chỉ dài mười cm này biến thành một thanh trường kiếm, tự nhiên lớn hơn gấp mấy lần.

Bảo vật đột nhiên biến lớn, đây quả thực giống như kiếm tiên trong phim tiên hiệp. Kiếm Hoàng bằng vào thanh kiếm này nhanh chóng quật khởi, cho dù trở thành đệ nhất cường giả trên trái đất, binh khí của ông ta cũng chưa từng đổi qua.

Rất nhiều người tu luyện suy đoán, trong thanh kiếm Sinh Mệnh này khẳng định ẩn chứa một ít cơ duyên, hơn nữa bị Kiếm Hoàng chiếm được.

Trong lòng đảo qua rất nhiều ý nghĩ, Diệp Tinh nhìn Trần Quân Nam nói: "Những vốn chưa thu hồi khác nhất định phải nhìn chằm chằm, phải mau chóng thu hồi. Mục tiêu tiếp theo của công ty là tập hợp các quỹ.”

- Vâng ông chủ! Trần Quân Nam gật đầu.

Tuy rằng không biết Diệp Tinh có suy nghĩ gì, thế nhưng anh ta nghiêm túc chấp hành dựa theo mệnh lệnh của Diệp Tinh.

Trước kia Diệp Tinh đầu tư nhiều phim như vậy, anh ta cũng không hiểu, nhưng ngắn ngủi không đến một năm, Đầu tư Tinh Nguyên lại trở thành đại cá sấu trong ngành đầu tư điện ảnh, nếu đã làm như vậy, Diệp Tinh khẳng định có đạo lý của mình.

......
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 195: C195: Kế hoạch



Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, chạng vạng Diệp Tinh dẫn Lâm Tiểu Ngư đi ăn cơm.

Đám người Trương Mộng, Hạ Lâm ngược lại không đi theo, nhưng mà chị họ của Lâm Tiểu Ngư lại gọi điện thoại tới, Lâm Tiểu Ngư liền thuận tiện gọi cô ta cùng ăn cơm.

Trong phòng khách sạn, Trịnh Đình Đình đi tới.

- Chị! Lâm Tiểu Ngư cười hô to.

Lúc này Trịnh Đình Đình mặc áo thun đơn giản, tóc cắt đến lỗ tai, làn da hơi đen, nhưng thoạt nhìn so với lúc trước khi đến tàu hỏa đón thì tốt hơn rất nhiều.

Lúc trước hẳn là thời điểm Trịnh Đình Đình thất vọng nhất, hiện tại sống ở Thượng Hải mấy tháng, trạng thái tinh thần của cô ta đều khôi phục rất nhiều.

"Tiểu Ngư, Diệp Tinh." Trịnh Đình Đình cười đi tới nói.

Cô ta nhìn hai người trước mắt giống như kim đồng ngọc nữ, nhìn nụ cười vui vẻ trên mặt Lâm Tiểu Ngư, vẻ hâm mộ trong mắt chợt lóe rồi biến mất.

Cô ta hiện tại đã gần hai mươi tám tuổi, nhưng vẫn chưa tìm được nửa kia trong lòng mình.

"Chị, em kính chị một ly, chúc chị công việc thuận lợi." Lâm Tiểu Ngư cười nói.

Trịnh Đình Đình trên mặt cũng lộ ra nụ cười, nói: "Cảm ơn lời chúc của em, Tiểu Ngư."

Công việc của cô ta ở Thượng Hải quả thật rất thuận lợi, hiện tại cô ta đang làm việc trong một công ty quần áo, mà công ty quần áo kia do Hoàng Thiên Vũ mở.

Thực tế, Diệp Tinh đã từng gọi điện thoại nói với Hoàng Thiên Vũ một chút, Trịnh Đình Đình đương nhiên sẽ không có vấn đề gì với công việc.

Chẳng qua chuyện này Trịnh Đình Đình cũng không biết.

Lâm Tiểu Ngư nói lòng tự trọng của chị họ cô đặc biệt mạnh mẽ, bảo Diệp Tinh đừng nói.

Mấy người chỉ uống một ít nước trái cây, Diệp Tinh còn lái xe, không thể uống rượu.

Chờ một giờ sau, cuối cùng họ đã ăn xong và rời khỏi khách sạn.

"Chị, chúng em đưa chị trở về nhé, trời đã tối rồi." Lâm Tiểu Ngư cười nói.

Trịnh Đình Đình lắc đầu, nói: "Không cần, chị muốn ở trên đường đi dạo một chút."

Cô ta cười nói với Lâm Tiểu Ngư và Diệp Tinh: "Được rồi, ngày mai hai người còn phải đi học, trở về sớm một chút đi."

Cuộc sống đại học thực sự là khoảng thời gian thoải mái nhất trong cuộc đời, sau khi học xong đại học, bước vào xã hội, mỗi người bắt đầu phấn đấu cho cuộc sống của mình, không còn thời gian thoải mái tự do, bởi vì có quá nhiều trách nhiệm trên người.

"Vậy được rồi, chị, trên đường chị cẩn thận một chút." Lâm Tiểu Ngư nghe Trịnh Đình Đình nói như vậy, chỉ đành gật đầu.

Xa xa có một quảng trường thật lớn, trước quảng trường còn có một số người bảo vệ, hình như bên trong đang có buổi tiệc gì đó, lúc này người bên trong lại không ngừng đi ra ngoài, xem ra là buổi tiệc đã kết thúc.

Ở một nơi có ba người đàn ông ăn mặc đồ thời trang, trông họ có vẻ phấn khích.

"Ha ha, anh Cường, vẫn là anh có bản lĩnh, thoáng cái gặp được nhiều đại nhân vật như vậy, chuyến đi lần này thật sự có lợi a." Một người đàn ông diện mạo bình thường, thân cao đại khái gần một mét tám cười nói.

Người đàn ông này khuôn mặt nhìn qua còn tốt, thế nhưng cả người thoạt nhìn có chút hèn mọn, trong lời nói tựa hồ mang theo ngữ khí lấy lòng.

"Trương Vũ, cái này không tính là cái gì, chờ ngày nào đó dẫn cậu đi kiến thức một vài quảng trường lớn hơn." Người đàn ông tên anh Cường là một người đàn ông cao hơn một mét bảy, nhưng rất cường tráng.

"Nhưng mà nếu cậu muốn cùng tôi tiến vào xã hội thượng lưu, thì biểu hiện của cậu cũng không đủ, nơi tôi đến đều cần tiền, tôi cũng không thể tự mình bỏ tiền dẫn cậu đi miễn phí các nơi chứ?" Từ Cường nhìn Trương Vũ nói.

Trương Vũ trên mặt chất đầy tươi cười, nói: "Anh Cường, vấn đề tiền bạc anh không cần lo lắng, em khẳng định có thể giải quyết."

"Trương Vũ, tôi nghe nói tiền trên người cậu đều lấy từ trên người phụ nữ, còn người phụ nữ của cậu thì sao? Không có tiền để cho cô ấy sao.”. Một người khác nhìn Trương Vũ trêu ghẹo nói.

"Ha ha, mấy anh thật biết nói đùa." Trương Vũ cười gượng hai tiếng.

Khi anh ta đang nói, bỗng nhiên ánh mắt nhìn về phía xa xa, sắc mặt nhất thời biến hóa một chút, sau đó lại trực tiếp đi về phía trước.

- Đình Đình! Anh ta đến bên cạnh một cô gái, hét lên.

"Trương Vũ." Nghe được thanh âm này, Trịnh Đình Đình quay đầu lại nhìn, sắc mặt nhất thời khẽ biến, theo bản năng lui về phía sau.

"Đình Đình thật sự là em à? Sao em lại không nói một tiếng nào đến Thượng hải vậy? Em muốn trốn tránh anh đúng không? Tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy, em có thể tha thứ cho anh không. " Trên mặt Trương Vũ trong nháy mắt lộ ra vẻ cầu xin, không ngừng xin lỗi.

- Lúc trước đều là anh không đúng, em tha thứ cho anh được không?

"Trương Vũ, chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi, tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa." Tâm tình Trịnh Đình Đình rõ ràng trở nên kích động, lớn tiếng nói.

- Ôi, Trương Vũ, tìm được vợ rồi sao?" Hai người Từ Cường đi tới cười nói.

"Chị." Xa xa, Lâm Tiểu Ngư cùng Diệp Tinh còn chưa đi được mấy bước, nhìn thấy động tĩnh chỗ Trịnh Đình Đình, Lâm Tiểu Ngư nhất thời chạy tới.

“Đình Đình, anh biết đều là anh không tốt, nhưng mà, người đàn ông nào mà không phạm sai lầm chứ, em tha thứ cho anh lần này. Anh hứa anh sẽ không bao giờ phạm sai lầm một lần nữa, được không em?” Trương Vũ liên tục xin lỗi.

"Tôi đã tha thứ cho anh bao nhiêu lần rồi?"
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 196: C196: Các tập đoàn lớn tụ tập 1



Trịnh Đình Đình lắc đầu, trong mắt tràn đầy vẻ quyết đoán, trong lòng cô rất thất vọng. Trương Vũ cùng cô học đại học rồi yêu đương, nhưng sau khi tốt nghiệp đại học, Trương Vũ ban đầu còn làm việc chăm chỉ, vì cuộc sống sau này của hai người mà phấn đấu, nhưng dần dần thay đổi, cả người tựa hồ mất đi ý chí chiến đấu, cả ngày chơi game, chơi bời lừa gạt, còn ở cùng một chỗ với một số người chơi bời lừa gạt.

Cái này không tính là gì, nhưng Trương Vũ còn đi ra ngoài nuôi tiểu tam, thậm chí vụng trộm lấy đi mấy chục vạn hai người vất vả tích góp được, tiêu tốn hơn phân nửa.

Trong lòng cô tan nát, mang theo một ít tiền còn lại trực tiếp rời khỏi thành phố kia, hủy số điện thoại di động, đi tới Thượng Hải làm ăn, không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp Trương Vũ.

Trương Vũ thấy Trịnh Đình Đình kiên định cự tuyệt như vậy, trong lòng không khỏi có chút nóng giận.

"Đình Đình, anh biết là anh không đúng, có chuyện gì chúng ta về nhà rồi nói sau được không." Nói xong, tay phải Trương Vũ trực tiếp hướng Trịnh Đình Đình bắt tới.

Nhất thời Lâm Tiểu Ngư giận dữ nói với Trương Vũ: "Nhiều người như vậy, anh còn muốn động tay sao?"

Hai người bạn của Trương Vũ bên cạnh thấy thế, nhất thời tiến lên, nhìn Lâm Tiểu Ngư, không khách khí, nói: "Tiểu cô nương, chuyện hai vợ chồng bọn họ, cô nhúng tay vào làm cái gì?"

Nói xong, người đàn ông này còn hướng Lâm Tiểu Ngư muốn ôm.

Thế nhưng, tay anh ta mới ở giữa không trung lại bị tay khác bắt được.

Diệp Tinh đứng bên cạnh Lâm Tiểu Ngư, tay phải dùng sức.

"Ah!!!"

Một cỗ đau đớn truyền đến, người đàn ông này nhất thời kêu thảm thiết, thậm chí ôm cổ tay nằm trên mặt đất mà kêu.

- Tiểu tử, mày dám đánh người? Từ Cường nhìn Diệp Tinh, sắc mặt nhất thời âm trầm xuống.

Anh ta huy động nắm đấm, nhưng còn chưa làm xong, trong nháy mắt đã bị Diệp Tinh đá bay vài thước.

"Đánh nhau rồi."

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Thanh niên này khí lực thật lớn, thế mà lại có thể đá bay người bay xa mấy thước!"

......

Rất nhiều người chung quanh nhìn thấy tình cảnh nơi này liền đến xem.

Từ Cường kêu thảm thiết, nhìn Diệp Tinh giận dữ nói: "Tiểu tử, mày dám đánh bọn tao, mày chết chắc rồi."

Ánh mắt Diệp Tinh lạnh lùng nhìn mấy người này, hắn không biết chuyện của Trương Vũ và Trịnh Đình Đình, nhưng dám ra tay với Lâm Tiểu Ngư, vậy hắn tự nhiên sẽ ra tay.

Xa xa, có mấy người đi tới, một người cầm đầu còn mặc trang phục đặc biệt, giống như là người phụ trách quảng trường, anh ta nhìn Từ Cường, nói: "Cường, đã xảy ra chuyện gì?"

"Anh, tiểu tử này bỗng nhiên ra tay đánh chúng em." Từ Cường nén đau nhức, chỉ vào Diệp Tinh vội vàng nói.

Anh trai anh ta mở một công ty vệ sĩ, vậy mà còn có người dám khi dễ bọn họ, quả thực chính là muốn chết.

- Tiểu tử, em trai tao là mày đánh? Từ Chí nhìn Diệp Tinh trầm giọng nói.

Em trai anh ta tuy rằng không học vô thuật, anh ta cũng rất chướng mắt, nhưng em họ vẫn là em họ, anh ta nhất định phải ra mặt.

Vào thời điểm xảy ra mâu thuẫn, một số người đang đi ra khỏi hội trường.

Ở phía trước lại có một ông già tinh thần phấn chấn, bên cạnh ông ta có một người thanh niên đi cùng.

"Ha ha, Triệu lão, chuyện hợp tác cứ như vậy nhé." Một người đàn ông trung niên đứng ở trước mặt ông già kia, cười nói.

"Ừm, tình huống cụ thể ông cùng Tiểu Mạc nói chuyện đi." Ông già cười gật đầu.

Nhưng Triệu Mạc lại không có đáp lại, mà là nhìn về phía phương xa, lập tức nói với ông nội mình: "Ông nội, Diệp Tinh ở đó."

"Diệp Tinh?" Nghe được lời của Triệu Mạc, Triệu Sơn Nham lập tức xoay người nhìn lại, thấy được mấy người Diệp Tinh đang xung đột ở xa xa.

Ông ta không ngần ngại đi qua.

- Diệp Tinh! Lời của Từ Chí vừa dứt, Diệp Tinh còn chưa có nói cái gì, bỗng nhiên một đạo thanh âm già nua vang lên.

Từ Chí nhìn lại, trên mặt nhất thời chất đầy tươi cười, nghênh đón, nói: " Triệu lão."

Thế nhưng Triệu Sơn Nham lại không có nhìn anh ta, trực tiếp lướt qua anh ta, đi tới trước mặt Diệp Tinh vẻ mặt tươi cười nói.

- Không xong rồi!

Sắc mặt Từ Chí nhất thời khẽ biến, Triệu Sơn Nham lại biết tên thanh niên này.

Ai cũng không phải người ngu ngốc, thân phận của Triệu Sơn Nham bọn họ biết, nếu thanh niên trước mắt không có một chút đặc thù, Triệu Sơn Nham sao lại đối đãi như vậy?

"Triệu lão." Diệp Tinh thấy Triệu Sơn Nham đến, còn có Triệu Mạc, khẽ gật đầu.

Lúc này Triệu Mạc nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ phức tạp.

Anh ta biết chuyện về Diệp Tinh, Đầu Tư Tinh Nguyên, Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, app hỗ trợ học tập, app trị liệu sức khỏe, vân vân.

Ba công ty lớn của Diệp Tinh, Đầu Tư Tinh Nguyên đã tạo ra ít nhất sáu tỷ lợi nhuận cho Diệp Tinh!

Hai công ty lớn khác đã phát triển app về học tập và app chăm sóc sức khỏe được định giá hơn 10 tỷ trên thị trường.

Ba công ty lớn này, tất cả đều ở trong tay Diệp Tinh phát triển nhanh chóng, đông đảo kỳ tích cũng đều là Diệp Tinh sáng tạo ra.

Lúc này Diệp Tinh đã có giá trị trên mười tỷ, vượt xa tập đoàn Triệu thị bọn họ.

Triệu Mạc hiện tại còn có thể nhớ tới tình cảnh mình và ông nội Triệu Sơn Nham lần đầu tiên ở chợ chim thú nhìn thấy Diệp Tinh bán vẹt, lúc ấy Diệp Tinh hai bàn tay trắng.

....
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 197: C197: Các tập đoàn lớn tụ tập 2



Nhưng hiện tại cách lúc trước chỉ có hơn một năm thời gian, Diệp Tinh từ hai bàn tay trắng nhảy l*n đ*nh cao của phú hào Thượng Hải.

Hơn nữa, nhìn vào xu hướng phát triển của app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe, giá trị của nó sẽ còn tiếp tục tăng lên, sau này hai app lớn này thậm chí có thể đạt được định giá hàng chục tỷ.

Nếu thực sự đến lúc đó, doanh nghiệp của Diệp Tinh đối với tập đoàn Triệu thị bọn họ mà nói hoàn toàn tương đương với quái vật khổng lồ.

Triệu Mạc trong lòng thầm than, ánh mắt của ông nội anh ta vĩnh viễn chính xác như vậy, mà anh ta còn kém rất nhiều.

"Triệu lão, người này là..." Từ Chí thấy Triệu Sơn Nham cùng Diệp Tinh nói chuyện với nhau, rõ ràng có chút bất an, nhịn không được tiến lên nói.

"Cậu Diệp." Nhưng lời nói của anh ta vừa hạ xuống, lại là một đạo thanh âm vang lên.

Sau đó lại là một người khác đến.

"Hoàng lão." Từ Chí nhìn thấy người tới, trong mắt càng có vẻ khiếp sợ.

Người tới là Hoàng Thành Đống, chủ tịch tập đoàn Hoàng thị, luận tài lực, Hoàng gia so với Triệu gia còn lợi hại hơn.

"Cậu Diệp, đã lâu không gặp." Thế nhưng, ở phía sau Hoàng Thành Đống lại là một người trung niên khác đi tới.

- Đổng gia cũng tới rồi? Từ Chí chỉ cảm thấy hàn ý trong lòng không ngừng dâng lên.

Người đàn ông trung niên này là Đổng Minh Viễn, hiện tại là người phụ trách thực tế của Đổng gia.

Ở bên người Đổng Minh Viễn, còn có một thiếu nữ, chính là Đổng Nguyệt.

"Không nghĩ tới sự nghiệp hiện tại của Diệp Tinh đã lớn như vậy." Đổng Nguyệt lúc này nhìn Diệp Tinh, trong lòng hơi chấn động.

Lúc trước Diệp Tinh chỉ là liên quan đến ngành công nghiệp điện ảnh, cho dù mua lại hai công ty Internet, cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Nhưng một kỳ nghỉ hè trôi qua, hai công ty Internet đã phát triển một app riêng của nó, vốn hóa thị trường của công ty đã tăng lên nhanh chóng.

Hiện tại, tài phú của Diệp Tinh thậm chí đã vượt qua Đổng gia bọn họ!

"Giám đốc Đổng." Diệp Tinh nhìn về phía Đổng Minh Viễn.

"Ha ha, nhiều người như vậy đều ở đây, tôi cũng đến góp vui." Một tiếng cười lớn truyền đến, Chu Kinh Thiên đi tới, bên cạnh ông ta là Chu Vũ Huyên.

Chu Vũ Huyên nhìn thấy Diệp Tinh, vui sướng trong mắt chợt lóe rồi biến mất, nhưng mà coo ta chỉ là yên lặng ở phía sau ba mình, cũng không có đi lên phía trước.

"Wow! Đó là Triệu Sơn Nham, chủ tịch chuỗi khách sạn Triệu thị, chủ tịch chuỗi quần áo Hoàng thị Hoàng Thành Đống, tổng giám đốc công ty điện Đổng Minh Viễn, còn có Chu Kinh Thiên của tập đoàn Chu thị, những người này tất cả đều là đại phú hào ở Thượng Hải.”

- Người thanh niên này thân phận gì vậy? Sao mà hấp dẫn nhiều đại nhân vật như vậy đến đây?" Chẳng lẽ là đỉnh cấp phú nhị đại?"

......

Người chung quanh nhìn thấy động tĩnh lớn nơi này, nhịn không được nghị luận, trong mắt rõ ràng có vẻ hưng phấn.

Cho dù không biết đám người Chu Kinh Thiên, nghe người chung quanh giới thiệu một chút, cũng tràn đầy hứng thú nhìn.

Bình thường không dễ dàng có thể nhìn thấy những đại nhân vật này.

- Thanh niên này rốt cuộc là ai? Lúc này trong lòng Từ Chí thậm chí dâng lên một cỗ sợ hãi.

Đổng gia, Chu gia đều là doanh nghiệp hơn mười tỷ, kết quả đều nhiệt tình với thanh niên trước mắt như vậy, cho dù không có đầu óc cũng có thể nghĩ đến lai lịch kh*ng b* của thanh niên trước mắt này. Mà anh ta vừa rồi còn đang quát Diệp Tinh.

"Anh, đây là...?" Lúc này trên mặt Từ Cường cũng xuất hiện một tia hoảng sợ.

Anh ta đi theo bên cạnh anh họ của mình đã lâu, đương nhiên cũng biết những đại nhân vật này.

Tất nhiên, những người đàn ông này không biết anh ta.

- Câm miệng lại! Từ Chí khẽ quát, trong lòng đã sớm mắng em trai mình vô số lần.

Lấy thân phận Diệp Tinh như vậy nếu muốn chỉnh bọn họ, vậy có hơn trăm phương pháp. Trong lòng anh ta lúc này chỉ có thể cầu nguyện Diệp Tinh có thể đại khí buông tha bọn họ.

"Ha ha, cậu Diệp, chúng ta đã lâu không gặp." Trong sân, Hoàng Thành Đống nhìn Diệp Tinh cười nói.

Mấy người khác cũng tràn đầy nụ cười.

Lúc này trong lòng mấy người đều có tâm tư riêng.

Trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Tinh từ một vị thần y biến thành đại phú hào giá trị không thua gì tập đoàn bọn họ, tốc độ quật khởi này quả thực vượt qua dự liệu của mọi người.

"Đã lâu không gặp." Diệp Tinh nhìn mấy người trước mắt, trên mặt cũng mang theo một tia tươi cười.

- Đình Đình thế nhưng lại cùng thanh niên này quen biết? Bên cạnh, Trương Vũ nhìn Diệp Tinh, trong lòng yên lặng suy nghĩ, trong mắt xuất hiện một tia sáng.

Thanh niên này thân phận kh*ng b* như vậy, nhắc nhở cho anh ta một chút, anh ta khẳng định có thể đạt được chỗ tốt thật lớn từ hắn.

"Đình Đình, anh..." Anh ta tiến lên muốn nói cái gì đó.

Thế nhưng ánh mắt Diệp Tinh nhìn về phía anh ta.

Trong nháy mắt, Từ Chí nắm lấy cánh tay Trương Vũ.

"Diệp... cậu Diệp, Trương Vũ dám quấy rầy bạn bè của cậu, nên xử trí như thế nào đây?" Từ Chí nhìn về phía Diệp Tinh, kiên trì nói, trên mặt anh ta lúc này tràn đầy tươi cười, vẻ mặt vô cùng cung kính.

Anh ta nghe được đám người Hoàng Thành Đống xưng hô với Diệp Tinh.

Ánh mắt nhìn Từ Chí một cái, khiến anh ta kinh hồn bạt vía, Diệp Tinh không nói gì, mà là ánh mắt nhìn về phía Trịnh Đình Đình.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 198: C198: Ba tháng



Lúc này Trịnh Đình Đình cũng hoàn toàn ngây dại, bạn trai của em họ mình, chàng trai da mặt dày kia tựa hồ còn có thân phận khác, hơn nữa còn có thân phận rất kh*ng b*. Lâm Tiểu Ngư kéo cánh tay Trịnh Đình Đình.

Trịnh Đình Đình trong nháy mắt phục hồi tinh thần lại, cô ta nhìn Trương Vũ, cắn răng nói: "Trương Vũ, chúng ta kết thúc rồi, sau này anh đừng dây dưa với tôi nữa."

Nghe vậy, sắc mặt Trương Vũ nhất thời thay đổi, hiện tại anh ta rất khát khao hòa hảo với Trịnh Đình Đình, chỉ cần hòa hảo, chắc chắn có thể có quan hệ với Diệp Tinh, vậy anh ta liền phát tài.

"Lời cô ấy nói anh có nghe thấy không?" Diệp Tinh nhìn Trương Vũ, trầm giọng nói.

"Tôi..." Trương Vũ nghe Diệp Tinh nói như vậy, tâm nhất thời chìm vào vực sâu.

"Cậu Diệp yên tâm, chúng tôi cam đoan Trương Vũ tuyệt đối không dám dây dưa với cô gái này nữa." Từ Chí vội vàng cam đoan nói.

Nhìn ánh mắt lạnh lùng của người xung quanh, bao gồm cả Hoàng Thành Đống, Đổng Minh Viễn, trái tim Trương Vũ hoàn toàn lạnh lẽo.

Nếu như anh ta dám dây dưa Trịnh Đình Đình, không nói Từ Chí, phỏng chừng đám người Hoàng Thành Đống, Đổng Minh Viễn nói không chừng vì kết giao với thanh niên trước mắt mà đến tìm anh ta gây sự mất.

Vừa nghĩ tới thủ đoạn của những người có tiền này, trong lòng Trương Vũ nhất thời sinh ra một tia sợ hãi.

Anh ta sợ hãi quay người nhanh chóng rời khỏi đây.

"Diệp Tinh." Thấy Trương Vũ rời đi, Chu Kinh Thiên nhìn Diệp Tinh, cười nói: "Chúng tôi tìm cậu có chút việc, hiện tại có thể rút ra chút thời gian không?"

Diệp Tinh nghe vậy, liếc mắt nhìn Lâm Tiểu Ngư một cái.

"Diệp Tinh, anh cứ đi đi. Chị và em chờ anh ở đây.” Lâm Tiểu Ngư vội vàng nói.

"Được, lát nữa anh sẽ tới." Diệp Tinh gật gật đầu, trực tiếp đi tới bên trong quảng trường kia.

"Tiểu Ngư." Thấy mọi người rời đi, Trịnh Đình Đình nhỏ giọng hỏi: "Diệp Tinh rốt cuộc là làm cái gì? Sao lại quen biết nhiều đại nhân vật như vậy?"

Mấy vị phú hào trước mắt cô ta biết hai người, trong đó có một người là Hoàng Thành Đống, cô biết Hoàng Thành Đống là chủ tịch công ty quần áo mà cô đang làm việc.

Nhìn tình huống trước mắt, Hoàng Thành Đống tựa hồ đang lấy lòng Diệp Tinh.

"Diệp Tinh hắn mở mấy công ty..." Lâm Tiểu Ngư suy nghĩ một chút, đem một ít chuyện của Diệp Tinh nói với chị họ mình nghe.

......

"Tìm tôi có chuyện gì?" Trong quảng trường, Diệp Tinh nhìn mấy người trước mắt.

"Cậu Diệp." Mấy người Chu Kinh Thiên liếc nhau một cái, Chu Kinh Thiên tiến lên nói:

"Tôi muốn hỏi một chút xem bây giờ cậu có thể điều trị ung thư hay không?"

Trong kỳ nghỉ hè, Diệp Tinh ở khắp nơi thăm dò, ngay cả khi có bệnh nhân, hắn cũng từ chối điều trị. Điều này làm cho đám người Chu Kinh Thiên đều không xác định được chuyện gì đang xảy ra, thế nhưng lại không dám quấy rầy Diệp Tinh quá nhiều.

Hiện tại ở Thượng Hải lại gặp Diệp Tinh, bọn họ khẳng định muốn hỏi một chút.

"Có thể trị, nhưng mà số lượng trị liệu có hạn." Diệp Tinh suy nghĩ một chút nói.

Tuy rằng hiện tại một trăm triệu đối với hắn đã không tính là cái gì, thế nhưng nói không chừng hội đấu giá cũng bởi vì một trăm triệu mà dẫn đến hắn mất đi cánh tay phải-kiếm Sinh Mệnh.

Trước đây hắn bận rộn thăm dò, cho nên mặc kệ chuyện trị liệu, hiện tại trở lại Thượng Hải, kiếm thêm một chút cũng được.

"Thật tốt quá." Trên mặt Chu Kinh Thiên tràn đầy vẻ mừng rỡ nói: "Cậu Diệp, chỗ của tôi có hai bệnh nhân."

"Cậu Diệp, ở chỗ tôi có một bệnh nhân." Bên cạnh, Đổng Minh Viễn cũng vội vàng nói.

Ngoài ra, Hoàng Thành Đống và Triệu Sơn Nham đều liên lạc với một bệnh nhân, có thể bỏ ra giá một trăm triệu mời Diệp Tinh ra tay trị liệu một chút.

Đây là những cơ hội tốt để kết nối các mối quan hệ.

"Nếu có bệnh nhân thì nhanh chóng liên lạc, đại khái hơn bốn tháng, lại trị liệu hơn mười người, tôi sẽ không điều trị nữa, bởi vì tôi không có nhiều nhân sâm như vậy." Diệp Tinh trực tiếp nói.

"Nếu là bệnh nhân ở nơi khác vậy bảo người ấy đến Thượng Hải đi, tôi cũng không có thời gian đi ra ngoài."

Cuộc đấu giá đang đến gần, khi đó, hắn sẽ không tiếp tục kiếm tiền bằng cách điều trị ung thư nữa.

“Cậu Diệp yên tâm, những bệnh nhân đó chúng tôi cũng đã sắp xếp cho cậu rồi.” Đám người Chu Kinh Thiên vội vàng cam đoan.

Trong lòng bọn họ vui sướng, Diệp Tinh nói như vậy, bọn họ cũng không cần sợ quấy rầy Diệp Tinh, có thể liên hệ trực tiếp với bệnh nhân đại gia tộc kia.

......

Cùng đám người Chu Kinh Thiên nói xong, Diệp Tinh đi tới bên cạnh Lâm Tiểu Ngư.

- Diệp Tinh, sự tình giải quyết xong chưa? Lâm Tiểu Ngư tò mò nói.

"Giải quyết xong rồi." Diệp Tinh trên mặt xuất hiện tươi cười, nói: "Đi thôi, anh đưa em trở về trước."

Bên cạnh, Trịnh Đình Đình nhìn Diệp Tinh, cảm thấy đầu óc có chút choáng váng. Vừa rồi cô ta nghe Lâm Tiểu Ngư nói, giá trị hiện tại của Diệp Tinh đã đột phá chục tỷ, đây quả thực là kinh người.

......

Thời gian trôi qua nhanh chóng, thời gian tiếp theo Diệp Tinh thường xuyên ra tay trị liệu cho những bệnh nhân ung thư của đại gia tộc kia.

Trong nháy mắt đã trôi qua ba tháng!

Mà ba tháng này, Diệp Tinh tổng cộng trị liệu chín bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối, chi phí điều trị thu được một tỷ hai!

Số tiền này coi như là rất nhiều, mà Đầu tư Tinh Nguyên đã ngừng đầu tư, bắt đầu bán phim bản quyền thuộc sở hữu, toàn lực thu tiền.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 199: C199: Điều tra tin tức



Trong thời gian ba tháng, app trị liệu sức khỏe và app hỗ trợ học tập đang phát triển nhanh chóng, số lượng người đăng ký ngày càng nhiều, định giá thị trường cũng không ngừng được cải thiện.

......

Phòng 304 tầng ba tòa nhà 13 tầng của Đại học Thượng Hải, giáo viên đang giảng bài trong lớp, lúc này Diệp Tinh ngồi ở hàng ghế sau, trong lòng yên lặng suy nghĩ sự tình.

"Còn có ba tháng thì hội đấu giá bắt đầu, không biết mình có thể lấy được thanh kiếm Sinh Mệnh kia hay không." Diệp Tinh trong mắt có một tia khát vọng.

Cách tận thế đen tối cũng chỉ còn chín tháng, trong lòng hắn cảm thấy càng ngày càng cấp bách.

Cho dù trọng sinh trở về, trong lòng hắn đối với việc đối mặt với tận thế cũng không có tuyệt đối nắm chắc.

Vì sao cột màu đen lại xuất hiện? Bên trong những cây cột mù đen khổng lồ kia vì sao lại có các loại bảo vật? Khi nào trái đất sẽ có ánh sáng trở lại?

Những chuyện này không có ai biết, cho dù kiếp trước hắn đạt tới hoàng cảnh, cũng không biết nguyên nhân phát sinh của tất cả những chuyện này là gì?

Nếu là có nguyên nhân, hắn có thể nhắm mục tiêu đi tìm giải pháp, thế nhưng không có nguyên nhân, hắn không hề có đầu mối, chỉ có thể bị động đối mặt.

"Diệp Tinh, đứng dậy và trả lời câu hỏi này." Đang suy nghĩ, bỗng nhiên một đạo thanh âm vang lên.

Nghe vậy, Diệp Tinh ngây ra, có điều nháy mắt hắn đã phản ứng lại, đứng dậy.

Lúc này dường như tất cả ánh mắt của mọi người trên lớp đều đổ dồn về hắn.

“Diệp Tinh!” Bên cạnh, Lâm Tiểu Ngư nhỏ giọng gọi, chỉ câu hỏi trên bảng.

“Thôi, cậu ngồi xuống đi.”

Nhưng, không đợi Diệp Tinh trả lời, giáo viên lại nói.

“Diệp Tinh, học kỳ này tôi điểm danh mười một lần, có năm lần em không ở đây, là vì cảm thấy chương trình học của tôi rất nhàm chán hả?”

Giáo viên trên bục trông có vẻ là một người rất bảo thủ, một giáo sư năm mươi lăm tuổi.

“Đại học là nơi tích lũy nền tảng tốt nhất, bây giờ không học, đợi tới khi ra ngoài xã hội, ai dạy cậu?”

Vị giáo sư này có vẻ rất bất mãn với việc Diệp Tinh trốn học, không nhịn được phê bình.

Diệp Tinh bất đắc dĩ, cũng không thể tranh cãi với giáo sư già trên lớp được, chỉ có thể im lặng không nói câu nào.

“Lá gan của Diệp Tinh lớn quá, đến cả tiết của giáo sư Cổ cũng dám trốn.”

“Ai mà chẳng biết giáo sư Cổ là người bảo thủ, nghiêm khắc nhất, cho dù cậu là ai, chỉ cần trốn tiết, vậy thì sẽ thành thật bị ghi lại.”

“Diệp Tinh ở bên ngoài làm gì vậy? Nhà cậu ta hắn là rất có tiền? Xe cậu ta cũng là xe BMW tám mươi tám vạn.”

“Không rõ, cho dù là phú nhị đại thì sao? Lần trước một phú nhị đại gia sản hơn một triệu, cũng bị giáo sư Cổ trực tiếp phê bình, không cho chút thể diện nào.

...

Người trên lớp nhỏ giọng bàn tán.

Hiện giờ trong lớp Diệp Tinh là người khiêm tốn nhất, câu lạc bộ nào cũng không gia nhập, bất kỳ hoạt động nào của lớp cũng không tham gia, giống như một người vô hình vậy.

Nhưng xe mà hắn lái lại là một chiếc xe tám mươi tám vạn, cả lớp ai ai cũng biết, vậy nên cho dù Diệp Tinh có vô hình thế nào đi nữa, vẫn thu hút sự chú ý của mọi người.

Trong mắt mọi người, Diệp Tinh chính là một phú nhị địa khiêm tốn.

“Các người còn trêu chọc Diệp Tinh? Đợi tới khi biết được tình huống của Diệp Tinh, xem xem các người có biểu tình gì?” Mấy người Hạ Lâm, Chu San là người biết tình hình thực tế của Diệp Tinh, trong lòng thầm nghĩ.

“Reng...”

Nói vài câu, lúc này chuông tan học vang lên, sau đó giáo sư Cổ cũng không nhiều lời nữa, rời khỏi phòng học, trong lớp lập tức trở nên ồn ào.

“Diệp Tinh, cảm giác bị phê bình thế nào?” Lâm Tiểu Ngư nhìn Diệp Tinh cười hì hì nói, trên mặt đều là sự chế nhạo.

“Khá tốt.” Diệp Tinh cười.

Mục đích chính hắn đi học là để bù đắp lại sự nuối tiếc của kiếp trước, lúc không có việc gì hắn sẽ tới, nhưng nếu có việc tất nhiên hắn sẽ chẳng tới làm gì.

“Anh còn cười à.” Lâm Tiểu Ngư chế nhạo nói, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ lo lắng: “Giáo sư Cổ này hình như ghim anh rồi, đoán chừng những tiết tiếp theo đề sẽ chú ý đến anh.”

Diệp Tinh cười nói: “Không sao, nhiều nhất là trừ điểm chuyên cần của anh thôi, chẳng có gì to tát cả.”

Những điều này hắn căn bản không để ý.

“Hôm qua anh thấy bên ngoài trường có một quán bánh ngọt mới mở, anh đưa em đi ăn thử.” Diệp Tinh nhìn cô gái trước mắt, cười nói.

“Được.” Nghe thấy Diệp Tinh nhắc tới ăn, Lâm Tiểu Ngư lập tức gật đầu, trong mắt đầy vẻ mong đợi.

Cô thích nhất là thưởng thức đồ ăn ngon.

...

Ở lại đại học Thượng Hải một lát, sau đó Diệp Tinh tới đầu tư Trần Tinh Nguyên.

Sau đó, Diệp Tinh lại tới công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải.

“Diệp tổng!” Thấy Diệp Tinh đến, người trong công ty đều cung kính chào hỏi.

Hơn nửa năm trước, cả công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan không khí trầm lặng, không có lấy một chút sức sống nào, nhưng sau khi tới tay Diệp Tinh, theo sự phát hành của APP hỗ trợ học tập, cả công ty như được tiếp thêm sức sống một lần nữa.

Hiện giờ, giá trị của công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan đã vượt qua một trăm năm mươi triệu! Tuyệt đối là một con cá sấu lớn trong ngành mạng máy tính và truyền thông.

Diệp Tinh gật đầu với bọn họ, sau đó liền rời đi.

Hắn không chú ý tới, lúc này đang có một người cầm điện thoại trông như vô ý nhắm về phía này.

Đây là một chàng trai tóc đầu đinh, trong mắt anh ta tràn ngập sự vui mừng.
 
Back
Top