Dịch Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 210: C210: 50 tỷ 1



Việc giao dịch lam linh chi rất thuận lợi, mấy ngày sau, 3 tỷ đã được chuyển tới tài khoản của Diệp Tinh.

Thời gian vẫn tiếp tục trôi chảy, giá thị trường của app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe vẫn đang dần dần tăng cao. Giá mà những tập đoàn đó đưa ra cũng đnag dần dần được nâng lên.

Nháy mắt lại trôi qua một tháng nữa, lúc này cách ngày tổ chức hội đấu giá chỉ còn lại mười ngày!

“Diệp tổng, xu hướng phát triển của app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe đã chậm lại, tôi ra giá 19 tỷ thu mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan có thể nói là hoàn toàn đang đánh cược.”

Trước mặt Diệp Tinh, một người đàn ông trung niên nhìn Diệp Tinh, nghiêm túc nói.

Người đàn ông trung niên này tên là Tiền Đại Thư, đã đàm phán với Diệp Tinh mấy lần rồi.

“Ai mà không biết ánh mắt Tiền tổng là độc nhất vô nhỉ, tất cả công ty trong tay chưa từng bị lỗ, người khác nói đánh cược tôi tin, Tiền tổng nói vậy quá không đáng tin rồi.” Diệp Tinh cười nhẹ nói.

“So sánh với Diệp Tinh, tôi còn kém hơn rất nhiều. Hiện giờ danh tiếng của Diệp tổng trên mạng còn chói lóa hơn tôi nhiều.” Trên mặt Tiền Đại Thư cũng xuất hiện chút ý cười.

Bọn họ đang đàm phán việc thu mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan, trong rất nhiều công ty, tập đoàn, thời gian mà Tiền Đại Thư và đầu tư Tinh Nguyên đàm phán là dài nhất.

“Được rồi, Tiền tổng và chúng tôi đã đàm phán lâu vậy rồi, tôi cũng không muốn tiếp tục kéo dài thêm nữa, 19 tỷ, công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan thuộc về sở hữu của Tiền tổng.” Diệp Tinh bình tĩnh nói.

Tiền Đại Thư nhìn Diệp Tinh, dường như muốn nhìn thấy điều gì đó từ trên mặt Diệp Tinh.

Hiện giờ Diệp Tinh lập nghiệp được hơn một năm, tích lũy được giá trị hơn chục tỷ, bản lĩnh và tài năng không ai dám khinh thường, nhưng ai cũng không hiểu tại sao lại muốn bán hai công ty tiền đồ phát triển tốt như vậy đi.

Trong lòng Tiền Đại Thư cũng nghi ngờ, nhưng ông ta cũng đã suy nghĩ rất lâu, có app hỗ trợ học tập và công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan trong tay sẽ không lỗ được, sẽ chỉ không ngừng phát triển, hơn nữa còn phát triển hơn những ngành nghề khác.

Theo ông ta thấy, Diệp Tinh bán công ty này đi hoàn toàn là đang đùa giỡn.

Nhưng, đối với người như ông ta mà nói, người như Diệp Tinh càng nhiều càng tốt.

Ông ta nhìn Diệp Tinh mấy giây, sau đó mặt lộ ra ý cười, nói: “Thành giao!”

Tiền Đại Thư sấm rền gió cuốn, đã sớm chuẩn bị tiền, ngay ngày hôm đó đã hoàn thành giao dịch.

Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan bán ra, trong tay Diệp Tinh thu vào 19 tỷ!

...

Trong phòng bao khách sạn, Diệp Tinh và Tần Tông Lâm đang giao dịch.

Tần Tông Lâm một thân tây trang thẳng thớm, tóc chải cẩn thận, trông như một người mắc bệnh sạch sẽ, lại lộ ra rất bảo thủ.

Bọn họ đang đàm phán về vấn đề công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân.

“Tần tổng, chắc hẳn ông đã biết việc công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan đã được bán đi.” Diệp Tinh nhìn Tần Tông Lâm, nói: “Hiện giờ chỉ còn lại công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu. Nói thật, hiện giờ có mấy tập đoàn đang muốn thu mua, giá 24 tỷ của Tần tổng là cao nhất.”

Tần Tông Lâm trầm giọng nói: “Diệp Tinh, không ngờ cậu quả quyết như vậy, khoa học công nghệ Thiên Lan nói bán là bán?”

Trong lòng ông ta có chút không thoải mái, thực tế Tần Tông Lâm coi trọng là hai công ty của Diệp Tinh, cho tới nay vẫn muốn thu ua cả hai công ty.

Có điều ông ta trả giá khoa học công nghệ Thiên Lan là 18 tỷ, không ngờ rằng Diệp Tinh trực tiếp bán cho Tiền Đại Thư với giá 19 tỷ.

Tiền thị, cũng là một gia tộc lớn, nội tình cũng rất mạnh.

“Nếu đã là mua bán, cái giá khiến tôi vừa ý, tất nhiên tôi sẽ bán, điều này rất bình thường.” Diệp Tinh cười nhẹ, nói.

“Vậy cái giá của công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu khiến cậu hài lòng là bao nhiêu?” Tần Tông Lâm trầm giọng hỏi.

Trước đây vẫn luôn không đàm phán, Diệp Tinh liền bán luôn một công ty đi, cho dù với sự không khéo của Tần Tông Lâm cũng không khỏi nôn nóng.

Đây là hai con gà biết đẻ trứng đó, hiện giờ chỉ còn lại một con.

“25 tỷ! Đây là cái giá của công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu hiện giờ! Tôi tin rằng một thời gian nữa thậm chí sẽ vượt qua cái giá này.” Diệp Tinh cười nói.

Tần Tông Lâm suy nghĩ một lát, ông ta không do dự bao lâu, trực tiếp nói: “Được, cái giá này tôi chấp nhận.”

Nhiều thêm một tỷ vẫn ở trong phạm vi chấp nhận được của Tần Tông Lâm, ông ta cũng không muốn xuất hiện điều gì ngoài ý muốn.

Giao dịch hoàn thành, không khí căng thẳng cũng biến mất.

“Diệp Tinh, đây là lần đầu tiên tôi gặp một chàng trai mà trước mặt tôi vẫn giữ được sự trấn định và bĩnh tĩnh như vậy.” Tần Tông Lâm nhìn Diệp Tinh, nói.

Trong khoảng thời gian này, ông ta và Diệp Tinh cũng đã tiếp xúc nhiều hơn, cũng đã hiểu Diệp Tinh hơn một chút.

Càng hiểu rõ, ông lại càng tán thưởng.

“Có muốn cân nhắc một chút tới Nhược Hi không? Trở thành con rể của Tần gia tôi, tần gia tôi sẽ dùng lượng tài nguyên lớn giúp cậu phát triển.” Tần Tông Lâm cười.

Nghe vậy, Diệp Tinh không chút do dự lắc đầu, nói: “Xin lỗi Tần tổng, tôi thật sự không có suy nghĩ này.”

“Vậy được.” Tần Tông Lâm gật đầu, trong lòng thầm thở dài tiếc nuối.

Con gái ông ta gả cho Diệp Tinh, ông ta chắc chắn rất hài lòng, đáng tiếc là Diệp Tinh căn bản không để ý tới.

Một loạt thủ tục rất nhanh đã giải quyết xong, mà 25 tỷ cũng nhanh chóng được chuyển tới tài khoản.

...
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 211: C211: 50 tỷ 2



“Cuối cùng cũng tới tài khoản!”

Trong văn phòng đầu tư Tinh Nguyên, Diệp Tinh nhìn 25 tỷ mới được chuyển vào tài khoản, mặt đầy vẻ vui mừng.

“Công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan bán 19 tỷ, công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu bán 25 tỷ, cộng lại là 44 tỷ!”

Trước đây Diệp Tinh dùng 19 tỷ thu mua hai công ty này, chưa tới một năm ngắn ngủi, giá trị đã tăng lên mấy lần!

“Ngoài ra mình bán lam linh chi, được 3 tỷ, cộng thêm sau khi đầu tư phim điện ảnh kiếm được khoảng 3 tỷ, còn có lợi nhuận từ tiệm thú cưng!”

Diệp Tinh tính toán tổng tài sản của mình.

Lợi nhuận của 《Giới Nguyên Châu》 và 《Như Mối Tình Đầu》được hắn dùng để thu mua hai công ty khoa học công nghệ Thiên Lan, sau đó phim điện ảnh lại tiếp tục tạo ra lợi nhuận khổng lồ cho hắn.

“Những thứ này cộng lại chính là 50 tỷ!”

Trong mắt Diệp Tinh lóe lên một tia sáng.

Sống lại, hắn cố gắng lâu như vậy, tích lũy một lượng tài sản kếch xù!

“Không biết số tiền này có đủ để đấu giá kiếm Sinh Mệnh không?”

Diệp Tinh thở dài một hơi.

Kiếp trước kiếm Sinh Mệnh đấu giá với cái giá trên trời 29.8 tỷ, kiếp này Diệp Tinh muốn cạnh tranh với Kiếm Hoàng, không biết rốt cuộc Kiếm Hoàng đã chuẩn bị bao nhiêu tiền.

Có điều, 50 tỷ, cho dù gia tộc đứng trên đỉnh của Hoa Hạ như Tần thị, muốn lấy ra cũng rất khó.

“Reng...”

Đang suy nghĩ, bỗng nhiên điện thoại vang lên, là Chu Kinh Thiên gọi tới.

Diệp Tinh nhận điện thoại.

“Diệp tiên sinh, chỗ tôi có một bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối, cậu có muốn trị không?” Tiếng Chu Kinh Thiên vang lên.

Diệp Tinh không hề do dự, trực tiếp nói: “Chu tổng, hiện tại tôi cũng không có cách nào trị, bụi nhân sâm đó đã dùng hết, sau này tôi sẽ không trị cho bất kì bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối nào nữa.”

Chẳng còn mấy ngày nữa là tới hội đấu giá, Diệp Tinh không định điều trị ung thư nữa.

Hắn giúp người khác trị bệnh là muốn tích lũy tiền, đấu giá kiếm Sinh Mệnh.

Cúp điện thoại, Diệp Tinh nhìn về phía xa xăm, đó chính là hướng của Bắc Kinh.

Bước ra khỏi phòng làm việc, lúc này trông công ty có vẻ nhàn hạ hơn rất nhiều, hiện giờ ba công ty, Diệp Tinh chỉ giữ lại đầu tư Tinh Nguyên.

Đầu tư Tinh Nguyên chỉ là một công ty đầu tư, không liên quan tới bất kỳ ngành nghề nào khác, vậy nên không đáng tiền.

Có điều tạm thời hắn không muốn hủy bỏ, không nói những cái khác, Thư Lạc Y lúc này đang làm việc trong đầu tư Tinh Nguyên.

Ở lại thành phố Thượng Hải mấy ngày, Diệp Tinh ngồi máy bay bay thẳng tới Bắc Kinh.

...

Nhà bán đấu giá Kỳ Vật, nhà đấu giá lớn nhất Bắc Kinh.

Khắp cả Hoa Hạ, nếu muốn nói ở đâu xuất hiện nhiều bảo vật nhất, mọi người sẽ nghĩ ngay tới nơi này.

Hội đấu giá không có thời gian cố định, nhưng mỗi lần Kỳ Vật mở bán đấu giá, sẽ có rất nhiều người tới đây.

Nghe đồn nhà đấu giá Kỳ vật quan hệ phức tạp rắc rối, do rất nhiều gia tộc liên kết nắm giữ, không ai dám làm càn ở đây, nếu muốn lấy được bảo vật, vậy phải xem tài lực của bản thân, vậy nên tiến vào trong đó không ai không phải phú hào.

Mấy ngày gần đây, nhà đấu giá Kỳ Vật truyền tin tức, có được một thanh kiếm Sinh Mệnh vô cùng kì dị! Cho dù cơ thể có bệnh gì, chỉ cần để bảo vật bên người, vậy thì cơ thể sẽ hồi phục như người bình thường.

Tác dụng thần kỳ như vậy thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Ở một mức độ nhất định cũng đã nói rõ bối cảnh của nhà đấu giá Kỳ Vật thâm sâu tới mức nào.

...

Nhà đấu giá khổng lồ đứng sừng sững tại một góc thành phố, trước cửa còn có mấy người đang canh giữ.

“Chính là nơi này!”

Diệp Tinh từ xa đi tới, nhìn kiến trúc khổng lồ trước mặt mình, trong mắt lộ ra một tia mong đợi.

“Đã chuẩn bị một thời gian dài như vậy, kiếm Sinh Mệnh, hi vọng mày đừng làm tao thất vọng!” Hít sâu một hơi, Diệp Tinh trực tiếp đi vào trong.

Trước cửa có hai người rõ ràng biết tới người nổi tiếng là Diệp Tinh, cũng không ngăn cản, trực tiếp để hắn tiến vào.

“Trương tổng, đã lâu không gặp, hôm nay sao lại có thời gian tới nơi này?”

“Haha, Lâm tổng, mỗi lần nhà đấu giá Kỳ Vật tổ chức đấu giá đều thấy ông ở đây.”

...

Mọi người ở khắp nơi đều đang bàn tán.

Người ở đây, tùy ý bước ra một người đều là phú hào hàng chục tỷ.

“Thật sự là cậu ta, cậu ta tới Bắc Kinh?”

“Gần đây động tác của Diệp Tinh khá lớn, công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân trong tay đều bán cả rồi, thậm chí bán với một cái giá trên trời!”

...

Một vài người nhìn thấy Diệp Tinh tới, nháy mắt đã nhận ra.

Hiện giờ Diệp Tinh rất nổi tiếng, người ngoài đều biết Diệp Tinh là phú hào chục tỷ, nhưng trong giới nhà giàu, rất nhiều người đã biết Diệp Tinh bán công ty trong tay đi, thậm chí bán với cái giá chục tỷ trên trời.

“Diệp tổng, không ngờ cậu cũng sẽ tới đây.”

“Haha, sớm đã nghe danh Diệp tổng...”

...

Một vài người xung quanh vây lại, mặt đầy ý cười.

Luận về tài lực, Diệp Tinh đủ đề nghiền ép bọn họ, bọn họ chắc chắn muốn kết gia một phen, tối thiểu là quen mặt một phen.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 212: C212: Kiếm hoàng khương hằng



Ngoài ra, vài người trong số bọn họ biết được rằng Diệp Tinh có thể trị bệnh ung thư.

Có điều không lâu trước đó, Diệp Tinh lại tuyên bố sẽ không trị bệnh nữa, lý do là thiếu nhân sâm có tuổi thọ tương ứng.

“Đáng tiếc.” Trong lòng những người này thầm thở dài.

Nếu Diệp Tinh có thể tùy ý trị bệnh ung thư, đoán chừng tất cả mọi người đều sẽ tới kết giao với hắn.

“Chào mọi người.” Diệp Tinh nhìn mọi người, tùy ý ứng phó.

...

Lúc này ở một nơi khác, có tám thanh niên nam nữ đang đứng một chỗ, quần áo trên người bọn họ rõ ràng đều là những thương hiệu cao cấp, những người bên cạnh thấy họ đều không dám tiến lên. . Đam Mỹ Hài

“Haha, anh Khương Hằng, mới ba tháng không gặp anh, nghe nói một xí nghiệp sắp phá sản lại nhanh chóng phát triển trong tay anh, thu hút được rất nhiều vốn đầu tư?” một người đứng giữa đám thanh niên, cười nhẹ nói.

Chàng trai đó cao một mét tám, cả người trông hơi có chút gầy yếu, nhưng khuôn mặt lại rất khôi ngô.

Nơi đó có ba nữ sinh, có hai người ánh mắt thỉnh thoảng nhìn anh ta, trong mắt mang theo tia sáng kì dị.

“Anh Khương Hằng ra tay tất nhiên không có bất cứ vấn đề gì! Ai mà không biết anh Khương Hằng có năng lực buôn bán? Cho dù xí nghiệp đó tình hình có gay go tới đâu, dưới sự dẫn dắt của anh Khương Hằng đều nhanh chóng nảy sinh sức sống!” Một người khác cười nói.

“Chê cười rồi, xí nghiệp đó chỉ do cơ duyên trùng hợp mới vực dậy thôi, thực ra lúc đầu tôi cũng không nắm chắc có thể khiến nó cải tử hoàn sinh.” Khương Hằng cười nói.

“Anh, anh đừng khiêm tốn nữa. Ai mà không biết năng lực của anh chứ? Những năm gần đây đã tạo cho gia tộc lợi nhuận lên tới chục tỷ!” Bên cạnh Khương Hằng, một chàng trai tóc dựng thẳng, trên mặt không kìm được vẻ ph*ng đ*ng trợn mắt nói.

Anh ta là em trai của Khương Hằng – Khương Lâm.

Nói xong, Khương Hằng nhìn về phía một cô gái, ánh mắt chuyển động, nói: “Nhược Hi, đã một khoảng thời gian không gặp, nghe nói trước đó cô thân cận với Diệp Tinh rất nổi tiếng đó?”

Cô gái đó cao một mét bảy, tóc tùy ý buộc phía sau, lộ trán và một chiếc cổ thon dài, toàn thân trừ xinh đẹp ra, còn có thêm một chút anh khí.

Trông mặt đúng là Tần Nhược Hi.

Tần Nhược Hi nghe vậy, hơi nhíu mày níu: “Là Lý Thương đó nói?”

Chẳng mấy người biết việc của cô ta và Diệp Tinh.

“Hì hì.” Khương Lâm cười hì hì nhìn hai tiếng, nhìn Tần Nhược Hi nói: “Nhược Hi, cậu cũng biết quan hệ của tôi với Lý Thương, hơn nữa cậu cũng biết tâm ý của tôi dành cho cậu, chỉ cần cô nguyện ý gả, tôi sẽ nguyện ý cưới cô.”

Anh ta không che dấu suy nghĩ trong lòng chút nào.

“Sự ngang ngược của Khương Lâm lộ ra ngoài rồi.”

“Khương nhị thiếu gia của chúng ta đúng là một kẻ si tình.”

...

Mấy người bên cạnh lập tức trêu đùa.

Tần Nhược Hi nghe vậy, trên mặt lại không có gợn sóng nào, cô ta nhìn Khương Lâm lắc đầu, nói: “Khương Lâm, tôi chỉ coi cậu là bạn, cậu không cần lãng phí thời gian trên người tôi nữa.”

Nói ra thì, Tần Nhược Hi và mấy người Khương Hằng, Khương Lâm cùng nhau trưởng thành, có điều cô ta không có chút cảm giác nào với Khương Lâm.

Luận về năng lực, Khương Lâm vĩnh viễn không bằng Khương Hằng, nhưng cho dù là Khương Hằng, cô ta cũng không có cảm giác.

Luận về thân thủ, Khương Lâm cũng không chịu được cái khổ của luyện võ, lực chiến đấu cơ bản bằng không.

Thực ra Tần gia có ý để cô và Khương Lâm ở bên nhau, nhưng cô vẫn luôn kháng cự.

Cô ta chỉ muốn tìm một người mà lòng mình mong đợi.

“Không sao, tôi nguyện ý chờ.” Khương Lâm thản nhiên cười, nói: ”Tôi tin rằng rồi mình sẽ có cơ hội.”

Mấy người đang tùy ý nói chuyện với nhau, bỗng nhiên một trận ồn ào truyền tới.

“Bên đó khá náo nhiệt?”

Một chàng trai tò mò đi về phía đó xem, sau đó sắc mặt kì quái trở về.

Anh ta nhìn Khương Lâm, cười nói: “Khương Lâm, tình địch của cậu tới rồi.”

“Tình địch gì?” Khương Lâm lập tức trừng mắt nói: “Ai có tư cách l*m t*nh địch của tôi?”

“Đó chính là Diệp Tinh.” Chàng trai chỉ về phía xa.

“Diệp Tinh?” Khương Lâm còn chưa phản ứng, Khương Hằng lại nhỏ giọng nói, trên mặt lộ ra vẻ hứng thú.

Thời gian hơn một năm, Diệp Tinh tay trắng lập nghiệp đạt tới bước hiện tại, năng lực như vậy anh ta tự nhận không bằng.

“Hửm? Diệp Tinh? Đi, đi xem một chút! Khoảng thời gian này tôi thường xuyên nghe nhắc tới cái tên Diệp Tinh.” Trên mặt Khương Lâm lập tức lộ ra một nụ cười, trong mắt lóe lên một tia sáng.

Anh ta trực tiếp đi về phía trước.

Trên mặt Tần Nhược Hi cũng khẽ biến, nhưng cũng đi theo phía sau Khương Lâm.

“Là mấy người của mấy gia tộc lớn Khương gia, Tần gia, Trịnh gia?”

Thấy mấy người Khương Lâm đi tới, người xung quanh tự động tránh ra nhường đường.

Khương gia, Tần gia, Trịnh gia, đây đều là các tập đoàn đỉnh cấp của Hoa Hạ, so sánh với xí nghiệp của bọn họ, gần như không thể so, hoàn toàn bị nghiền ép.

“Hửm?”

Dường như Diệp Tinh cảm nhận được sự yên tĩnh tới từ một phía, nhìn về phía đó.

Mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng lại co rút.

“Kiếm Hoàng!”

Tầm mắt hắn nháy mắt nhìn về phía chàng trai có khuôn mặt vô cùng anh tuấn.

Kiếm Hoàng Khương Hằng, cường giả mạnh nhất thời gì tận thế đen tối, thậm chí có tin tức nói anh ta giết cường giả Hoàng Cảnh chỉ tính bằng giây, thực lực mạnh tới một mức khó tin!
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 213: C213: Bán đấu giá kiếm sinh mệnh 1



Kiếp trước Diệp Tinh chưa từng chân chính tiếp xúc với Kiếm Hoàng, nhưng hắn đã đọc báo trên điện thoại.

Hắn nhìn Tần Nhược Hi bên cạnh Kiếm Hoàng một cái, không có gì kinh ngạc.

Tần gia là một tập đoàn thương nghiệp to lớn, đặt Khương Hằng của Khương gia bên cạnh Tần gia cũng không thua kém chút nào. Người của những gia tộc lớn này quen biết cũng là điều bình thường.

“Cậu chính là Diệp Tinh?” Khương Lâm nhìn Diệp Tinh, bước lên trước cười nói: “Tôi là Khương Lâm, thanh mai trúc mã của Nhược Hi, hơn nữa đang theo đuổi Nhược Hi.”

Nghe vậy, Diệp Tinh có chút cạn lời, xem dáng vẻ trước mặt có vẻ như Khương Lâm coi hắn là tình địch.

Thực ra cũng không thể trách Khương Lâm nghĩ như vậy, anh ta nghe Lý Thương nói Tần Nhược Hi không kháng cự Diệp Tinh, thậm chí có thể nói là thân thiết trong lời nói với nhau.

Trước giờ Tần Nhược Hi chưa từng nói chuyện với ai như vậy.

Hơn nữa trước đây có tin tức từ trong Tần gia truyền ra, có ý để Tần Nhược Hi và Diệp Tinh tiếp xúc với nhau, dù sao Diệp Tinh cũng là nam sinh đầu tiên Tần Nhược Hi không kháng cự, hơn nữa năng lực của bản thân cũng rất kiệt xuất.

Nếu như hai người đồng ý, thật sự có khả năng ở bên nhau.

Vậy nên, trong lòng Khương Lâm có một mối nguy!

Anh ta thích Tần Nhược Hi lâu như vậy, tuyệt đối không thể để Tần Nhược Hi bị người khác nhúng chàm.

Tần Nhược Hi không kháng cự Diệp Tinh, nếu như Diệp Tinh cũng có ý, vậy thì gay to rồi!.

“Xin chào.” Diệp Tinh gật đầu.

“Diệp Tinh, đã sớm nghe tới tên của cậu, giờ đây cuối cùng cũng gặp được, trăm nghe không bằng một thấy, cậu còn trẻ hơn tôi tưởng tượng nhiều.” Khương Hằng tiến lên, cười nói.

“Cái tên Khương Hằng của tập đoàn Thiên Việt cũng như sấm đánh bên tai tôi.” Diệp Tinh nhìn Khương Hằng, trên mặt lộ ra một nụ cười.

Tập đoàn Thiên Việt chính là doanh nghiệp của nhà họ Khương.

Nhìn Khương Hằng ở trước mặt, trong lòng Diệp Tinh có một loại cảm xúc kỳ dị.

Lúc này Kiếm Hoàng vẫn còn là một người bình thường, không có thực lực gì.

Bên cạnh, Tần Nhược Hi nhìn thoáng qua Diệp Tinh, sắc mặt lạnh nhạt.

Diệp Tinh có thực lực, cô ta cũng cho rằng Diệp Tinh là hình mẫu lý tưởng của mình. Có điều nếu Diệp Tinh không có hứng thú, vậy cô ta cũng sẽ không chủ động dán lên.

"Diệp Tinh, lần này cậu đến nơi này chuẩn bị bao nhiêu tài chính? Tôi nghe nói cậu đã bán hai công ty lớn của mình, hiện tại trên người chắc là có rất nhiều tiền nhỉ!" Khương Lâm nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

“Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu đã được cha của Nhược Hi thu mua."

Tin tức Tần Tông Lâm bỏ 25 tỷ thu mua Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu nhất định là không lừa được các gia tộc khác.

"Ở trước mặt Khương thị so nhiều tiền, tôi cũng không dám so sánh." Diệp Tinh lắc đầu nói.

Đối với sự khổng lồ của doanh nghiệp Khương thị, doanh nghiệp Tần thị mà nói, bọn họ đều là doanh nghiệp cao cấp nhất của Hoa Hạ, mấy mươi tỷ đối với bọn họ mà nói cũng không phải chuyện gì, bằng không Tần Tông Lâm cũng sẽ không lập tức lấy ra nhiều tiền như vậy để thu mua Công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.

Cho dù là doanh nghiệp trăm tỉ ở trước mặt bọn họ cũng coi như không là gì cả.

"Cũng đúng." Khương Lâm nghe vậy, sâu sắc gật đầu một cái.

"Khương Lâm." Khương Hằng ở bên cạnh nhíu mày.

Em trai của anh ta bởi vì Tần Nhược Hi mà dường như muốn khiêu khích Diệp Tinh.

Khương Lâm khẽ cười một cái, sau đó liền không nói thêm gì nữa.

"Diệp Tinh." Thấy em trai mình yên lặng lại, Khương Hằng nhìn Diệp Tinh, mỉm cười nói: "Chúng tôi đi vào trước đợi cuộc đấu giá, có thời gian sẽ tìm Diệp Tinh cậu trao đổi một chút kinh nghiệm buôn bán."

Nói xong, anh ta liền dẫn đám người Khương Lâm đi.

Có điều Tần Nhược Hi ở trong đám người lại bỗng nhiên đi tới trước mặt Diệp Tinh.

Thấy thế, sắc mặt Khương Lâm hơi thay đổi.

"Có việc gì thế?" Diệp Tinh nhìn cô gái lãnh đạm, cao ngạo ở trước mặt, bình tĩnh hỏi.

"Diệp Tinh." Tần Nhược Hi nhìn Diệp Tinh, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên: "Tôi biết anh rất quen với cha tôi, có điều nếu chúng ta không có khả năng, thì đừng nên nhắc đến chuyện của tôi ở trước mặt cha tôi, như vậy khiến cho người ta rất phản cảm."

Sắc mặt Diệp Tinh không thay đổi, còn nghiêm túc nói: "Cô yên tâm, tôi sẽ không nhắc gì về chuyện của cô."

Xem ra chắc là Tần Tông Lâm nói gì đó ở trước mặt Tần Nhược Hi, nên Tần Nhược Hi muốn chất vấn hắn.

Có điều Diệp Tinh đối với đại tiểu thư cao ngạo này cũng không có ý gì.

"Tốt nhất là vậy." Tần Nhược Hi nhìn thoáng qua Diệp Tinh, gật gật đầu, xoay người rời đi.

"Người của mấy đại gia tộc thật đúng là kì lạ." Diệp Tinh lắc lắc đầu.

Không hề nghĩ nhiều, hắn nhìn những căn phòng ở đằng xa, trong mắt chợt lộ ra một chút chờ mong.

"Hi vọng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!"

Nhận một tấm thẻ, Diệp Tinh đi vào căn phòng ứng với tấm thẻ.

Cả căn phòng không lớn, ngoại trừ một cái bàn, trên bàn có bánh ngọt, trà cụ, ở trên tường còn có TV LCD, bên cạnh TV LCD còn có một cái điều khiển gì đó, chẳng qua phía trên chỉ có một vài con số.

Trừ những thứ đó ra thì bên trong căn phòng không có đồ vật gì khác nữa.

Ngồi ở bên trong căn phòng, người ở bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, nhưng mà Diệp Tinh lại có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 214: C214: Bán đấu giá kiếm sinh mệnh 2



Nhiều phòng bao quanh hoàn toàn khu vực hình vuông ở giữa.

"Số 83, đây là số của mình sao?"

Diệp Tinh ngồi xuống chậm rãi thưởng thức trà, chờ đợi hội đấu giá bắt đầu.

......

Thời gian trôi qua cực nhanh, rất nhanh đã trôi qua hai giờ đồng hồ.

"Đông!"

Một tiếng oanh minh kỳ dị vang lên, nghe âm thanh này, dù là tâm cảnh như Diệp Tinh cũng không khỏi trở nên dao động.

Hội đấu giá bắt đầu rồi!

Trên quảng trường được vây quanh bởi các căn phòng, có vài người đi ra, cầm đầu chính là một ông lão thoạt nhìn năm mươi mấy tuổi, tóc bạc trắng, nhưng tinh thần ngời ngời.

Ông lão mặc trường bào, thậm chí tóc cũng dài giống thời cổ đại, rất có cảm giác cổ kính.

"Các vị!"

Giọng nói của ông lão vang lên, âm thanh của ông ta nghe già nua, có điều cũng rất to, vừa nhìn liền biết là người luyện võ.

"Tôi là Chử Huyền, đã tới nơi này thì hẳn là biết tôi." Chử Huyền nhìn mọi người mỉm cười nói: "Hoan nghênh mọi người đến với Nhà đấu giá Kỳ Vật, lần này người tham gia đấu giá tổng cộng có 399 vị, này so với lúc trước nhiều hơn không ít."

"Nhiều như vậy?" Trong lòng Diệp Tinh nói thầm.

Có thể đi vào nơi này tối thiểu cũng phải có tài sản hàng tỉ tệ, vậy mà đã có gần 400 người tề tụ ở trong này.

Bởi vậy có thể thấy Nhà đấu giá Kỳ Vật này được hoan nghênh bao nhiêu.

"Tốt lắm, không nói nhiều nữa, lần gần nhất Nhà đấu giá bán đấu giá là vào bảy tháng trước, trong bảy tháng qua, Nhà đấu giá Kỳ Vật lại chiếm được 10 món bảo vật, tin rằng sẽ không để cho mọi người thất vọng."

Chử Huyền mỉm cười nói, vỗ vỗ tay về phía bên phải, lập tức có hai người nâng một đồ vật gì đó đến.

Thứ này dùng vải đỏ che lại.

Đặt bảo vật lên bàn, sau đó Chử Huyền mở ra.

Lập tức một thanh kiếm màu trắng chỉ dài 10cm xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Không chỉ ở trên quảng trường, mà lúc này trên màn hình TV LCD bên trong căn phòng cũng xuất hiện hình ảnh, triển lãm rõ nét thanh kiếm ngắn này.

"Kiếm Sinh Mệnh!"

Nhìn thấy thanh kiếm ngắn màu trắng này, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra hào quang, lập tức đứng lên.

Không nghĩ tới món đầu tiên mà Nhà đấu giá Kỳ Vật bán đấu giá lại chính là Kiếm Sinh Mệnh!

"Tôi biết lần này rất nhiều người đến đều là vì thanh Kiếm Sinh Mệnh này, vì Kiếm Sinh Mệnh mà chuẩn bị tài chính sung túc, thanh Kiếm Sinh Mệnh này vốn là làm áp trục bán đấu giá, có điều nếu Kiếm Sinh Mệnh không xuất hiện, thì đoán chừng mọi người cũng sẽ không dám tùy ý ra giá cho các bảo vật ở phía trước, để phòng ngừa việc không đủ tiền cạnh tranh Kiếm Sinh Mệnh."

Trên mặt Chử Huyền tràn đầy tươi cười, nói: "Kiếm Sinh Mệnh, bất kể thân thể có bệnh gì, hoặc là thân thể dị dạng, hoặc là ung thư giai đoạn cuối, thậm chí là trúng độc, chỉ cần có Kiếm Sinh Mệnh này ở trên người, bất kỳ bệnh gì cũng đều có thể nhanh chóng tốt hơn, khôi phục giống người bình thường. Sau khi nhận chủ thành công, Kiếm Sinh Mệnh sẽ chỉ thuộc về mình! Tác dụng này có thể duy trì bốn mươi chín năm! Sau bốn mươi chín năm, có thể tiếp tục nhận chủ hoặc là truyền thừa xuống cho một người khác trong gia tộc, làm bảo vật truyền thừa! Tuy rằng Nhà đấu giá chúng tôi chưa thể trải nghiệm được thời gian bốn mươi chín năm, nhưng mà căn cứ vào một loạt chứng cứ mà gia tộc Đặc Nguyên cung cấp, tình huống này là thật."

"Thần kiếm Sinh Mệnh, cũng chính là món bảo vật thứ nhất của buổi Bán đấu giá kỳ vật hôm nay, giá khởi điểm 1 tỷ tệ! Mọi người có thể dùng thiết bị điều khiển trong phòng để viết ra giá cả của mình."

Giọng nói của Chử Huyền vang lên khắp các căn phòng, mà ở trước mặt Chử Huyền xuất hiện một màn hình trong suốt, phía trên thể hiện con số 1 tỷ tệ.

Giọng nói của ông ta vừa dứt, bên trong rất nhiều căn phòng đều có tiếng nói truyền đến.

"Đây là Kiếm Sinh Mệnh!"

"Quá nhỏ. Nếu không phải biết tình huống của gia tộc Đặc Nguyên và danh dự của Nhà đấu giá Kỳ Vật, tôi tuyệt đối không tin một thanh kiếm nho nhỏ này lại có tác dụng kỳ dị như vậy."

"Người ta đồn rằng Kiếm Sinh Mệnh là Thần khí mấy ngàn năm trước lưu truyền tới nay."

......

Từng ánh mắt cực nóng nhìn thanh kiếm nhỏ màu trắng.

Ai cũng đều có phiền não sinh lão bệnh tử, tuy rằng Kiếm Sinh Mệnh không thể ngăn cản sự lão hóa, tử vong, nhưng mà lại có thể làm cho thân thể vô bệnh vô tai, dưới tình huống như vậy sống hơn một trăm tuổi căn bản là không có bất cứ vấn đề gì!

Hơn nữa Kiếm Sinh Mệnh còn có thể truyền thừa xuống, giá trị này quá lớn!

"Phòng 19 ra giá, 1.3 tỷ tệ!" Lời nói của Chử Huyền vừa dứt không quá vài giây, trên màn ảnh thật lớn trước mặt ông ta liền có ánh sáng màu đỏ chớp lên, tiếp đó là một giọng nói máy móc vang lên, một hàng tin tức mới xuất hiện ở trước mặt mọi người.

"Phòng 19 ra giá 1.3 tỷ tệ, có ai muốn tăng giá không?" Chử Huyền mỉm cười nói.

Diệp Tinh không có động tĩnh, kiếp trước giá của Kiếm Sinh Mệnh đạt tới 29.8 tỷ tệ, hiện tại hắn ra giá cũng vô dụng.

Quả nhiên, kế tiếp giá cả không ngừng biến hóa.

1.5 tỷ... 2 tỷ... 4 tỷ... 8 tỷ... 10 tỷ...

Trong khoảng thời gian ngắn, giá cả đã đạt tới 10 tỷ!

Phải biết rằng, toàn bộ giá trị thị trường của tập đoàn Chu thị của Chu Vũ Huyên, tập đoàn Đổng thị của Đổng Nguyệt cũng mới chỉ có như vậy mà thôi.

Giá trị thị trường của tập đoàn Hoàng thị của Hoàng Thiên Vũ, Tập đoàn chuỗi khách sạn của Triệu Sơn Nham cũng chỉ có giá trị vài tỷ.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 215: C215: Đạt được kiếm sinh mệnh



"Phòng 31 ra giá 10 tỷ, có ai tăng giá hay không?" Chử Huyền mỉm cười nói.

Trong mắt của ông ta cũng lộ ra một tia vui vẻ, bảo vật mà Nhà đấu giá Kỳ Vật bọn họ đấu giá hôm nay có thể sẽ xuất hiện một cái giá trước nay chưa từng có.

"Phòng 51, 11 tỷ!"

Bỗng nhiên, giọng nói máy móc lại vang lên.

Tiếp sau đó, 13 tỷ... 15 tỷ... 18 tỷ... 20 tỷ...

Đợi đến thời điểm đạt 20 tỷ, tốc độ tranh đoạt rõ ràng chậm hơn rất nhiều, tranh đoạt Kiếm Sinh Mệnh cũng chỉ còn mấy phòng.

"Điên rồi! Thật sự điên rồi! Vì Kiếm Sinh Mệnh vậy mà ra giá tới 20 tỷ rồi!"

"Bình thường thôi, đối với kẻ có tiền mà nói, kiếm nhiều tiền hơn nữa thì cũng chỉ là một chuỗi con số, dùng để mua Thần khí Kiếm Sinh Mệnh này, rất đáng giá!"

"Không biết đến cuối cùng Kiếm Sinh Mệnh có thể đạt được cái giá bao nhiêu nhỉ!"

......

Phần lớn mọi người đều kinh sợ, giá trị con người của bọn họ thậm chí còn không đến 1 tỷ, kết quả là giá của một thanh kiếm lại được bán đấu giá gấp hơn hai mươi lần tổng tài sản của bọn họ!

Bên trong phòng 51 có hai người, đúng là hai anh em Khương Hằng, Khương Lâm.

"Anh, giá cả đã đạt tới 20 tỷ rồi, anh còn muốn tăng giá không?" Khương Lâm nhìn anh trai mình.

Giá cả tăng lên theo hàng tỷ, cho dù là anh ta cũng có chút hãi hùng khiếp vía.

"Kiếm Sinh Mệnh rất quan trọng, gia tộc ra lệnh cho anh, cho dù phải trả giá đắt, cũng phải lấy được nó!" Khương Hằng trầm giọng nói.

"Những gia tộc khác đoán chừng cũng là như thế, nếu không phải có rất nhiều gia tộc cạnh tranh, thì thanh Kiếm Sinh Mệnh này cũng sẽ không xuất hiện ở trong hội đấu giá. Hiện tại so đấu chính là các đại gia tộc chuẩn bị bao nhiêu tài lực!"

Vì phòng ngừa phát sinh chuyện ngoài ý muốn, nếu chiếm được Kiếm Sinh Mệnh, mệnh lệnh của gia tộc chính là bảo anh ta lập tức nhận chủ, mà anh ta cũng sẽ là người cầm quyền duy nhất được tập đoàn Khương thị bồi dưỡng!

"21.5 tỷ!"

Khương Hằng nhìn tin tức, lại tăng giá cả lên một ít.

22 tỷ... 23 tỷ... 25 tỷ...

Giá cả của Kiếm Sinh Mệnh vẫn còn đang tăng lên, tất cả mọi người trong phòng đều nín thở, lúc này tham gia cạnh tranh chỉ còn lại có ba phòng.

Phòng 18, phòng 51, và phòng 66.

Dần dần, giá cả đã lên đến 28 tỷ, phòng 18 lúc này cũng rời khỏi cuộc cạnh tranh, chỉ còn lại phòng 51 và phòng 66.

29 tỷ, 29.5 tỷ, 29.8 tỷ...

Lúc này giá cả đã đạt tới giá cả kiếp trước.

"Phòng 51 ra giá 29.8 tỷ, không biết còn có ai tăng giá hay không?" Chử Huyền mỉm cười nói.

Mà sau khi cái giá này đưa ra, phòng 66 cũng không có động tĩnh.

"Trời ạ, 29.8 tỷ! Còn thiếu 200 triệu nữa là đạt đến 30 tỷ!"

"Toàn bộ Hoa Hạ công ty có giá trị thị trường 30 tỷ cũng không có nhiều đúng không!"

"Quá điên cuồng! Mấy tập đoàn đỉnh cấp kia hoàn toàn không xem tiền là tiền!"

......

Trong lòng mọi người khiếp sợ.

Vào lúc cái giá 20.8 tỷ xuất hiện, lại qua thời gian 5 giây, trên màn ảnh vẫn không có động tĩnh.

"Ha ha, anh, Kiếm Sinh Mệnh này bị chúng ta chụp được rồi." Khương Lâm hưng phấn nói.

Nếu trong 10 giây con số không thay đổi, thì giao dịch sẽ chấm dứt, thông thường nếu ai đó muốn ra giá, thì sẽ ra giá trong vòng 3 giây đầu tiên.

Trên mặt Khương Hằng cũng lộ ra vẻ tươi cười, có điều nụ cười còn chưa giữ được một giây, khuôn mặt của anh ta liền cứng lại.

"Phòng 83, 30 tỷ!" Bỗng nhiên, một âm thanh máy móc vang lên.

"Thật sự ra giá đến 30 tỷ!"

Trong lòng mọi người khiếp sợ.

"Phòng 83?" Khương Hằng nhíu mày nhìn về phía một chỗ, nhưng mà anh ta căn bản không thể thấy rõ bên trong là ai.

"Phòng 83 ra giá 30 tỷ, còn có ai ra giá hay không?" Chử Huyền mỉm cười nói, trong lòng kích động.

30 tỷ, trong lòng Chử Huyền cảm thấy đây tuyệt đối là một kỷ lục khó có thể đánh vỡ.

"30.3 tỷ!" Khương Hằng nhíu mày, nhập một vài số vào.

Chỉ là một giây sau, phòng 83 lại ra giá 31 tỷ!

Lúc này Diệp Tinh nhìn màn hình trước mặt, cũng có một chút khẩn trương.

Hắn không xác định rốt cuộc Khương Hằng chuẩn bị bao nhiêu tiền, nếu nhiều hơn so với hắn, vậy thì hắn cũng không có cách nào.

Nếu tập đoàn Thiên Việt thật sự không màng tất cả cũng muốn có được thanh Kiếm Sinh Mệnh này, hắn nhất định đấu không lại.

"31.2 tỷ!"

Nhìn con số trên màn ảnh thay đổi, Diệp Tinh trực tiếp đưa vào 32 tỷ!

Tiếp đó con số lại liên tục biến hóa, 33 tỷ... 34 tỷ... 35 tỷ... 37 tỷ...

Rất nhanh sau đó, con số này thậm chí đạt tới 38 tỷ!

"Tiền này thật là không phải tiền."

"Hai phòng này chính là hai tập đoàn đỉnh cấp à?"

......

Tất cả mọi người đều cảm nhận rõ ràng bầu không khí trở nên căng thẳng.

Lúc này sắc mặt Khương Hằng cũng có chút âm trầm, tiền mặt mà anh ta chuẩn bị đã gần đến cực hạn!

"Anh." Khương Lâm nhìn anh trai mình, anh ta chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của anh mình.

"Một lần cuối cùng!" Khương Hằng hít sâu một hơi, đưa vào 38.8 tỷ!

Chỉ là, chỉ một giây sau, con số lại biến thành 39 tỷ.

Tức khắc, trên mặt Khương Hằng lộ ra vẻ cười khổ.

"Tôi thua."
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 216: C216: Nhận chủ thành công 1



Toàn bộ tiền mặt trên người anh ta có là 38.8 tỷ!

Tập đoàn Thiên Việt tuy rằng vô cùng khổng lồ, lấy ra mấy tỷ thì dễ dàng, nhưng mà lấy ra hơn 30 tỷ vẫn rất khó khăn.

Giá trị của Kiếm Sinh Mệnh rất cao, nhưng mà cũng không phải nhất định phải có được, toàn bộ tập đoàn Thiên Việt cũng không thể nào bất chấp tất cả.

Dù sao Kiếm Sinh Mệnh cũng chỉ có ảnh hưởng đến một người, đối với chỉnh thể công ty ảnh hưởng không lớn.

"Phòng 83 ra giá 39 tỷ, còn có ai tăng giá hay không?" Chử Huyền quét mắt nhìn các phòng, mỉm cười nói.

Hiện tại giá cả dường như có hi vọng đột phá đến 40 tỷ.

Bên trong căn phòng, Diệp Tinh căng thẳng nhìn con số trước mặt.

Trên người hắn tổng cộng có 50 tỷ! Mà giá cả đã đạt đến 39 tỷ! Đang không ngừng tiếp cận đến điểm mấu chốt của hắn.

Nhưng mà qua 10 giây sau, con số không có thay đổi nữa.

"10 giây đã hết, chúc mừng vị khách phòng 83 đã dùng giá 39 tỷ đấu giá thành công Kiếm Sinh Mệnh!" Chử Huyền mỉm cười nói.

Oanh!

Nghe thấy giọng nói này, một sự vui sướng khó có thể nói thành lời nhất thời xông lên trong lòng Diệp Tinh.

Trên mặt Diệp Tinh tràn đầy tươi cười.

Thanh Kiếm Sinh Mệnh khiến vô số người sợ hãi ở Thời kỳ tận thế đen tối đã bị hắn chiếm được!

Kiếm Sinh Mệnh, cuối cùng bị Diệp Tinh dùng 39 tỷ đấu giá thành công!

Cái giá này so với kiếp trước còn nhiều hơn 9.2 tỷ!

Có điều đối với Diệp Tinh mà nói cũng không tính là gì, hắn căn bản là không thèm để ý đến tiền.

Ngay sau đó, có hai người đi vào phòng của hắn, mà thứ mà bọn họ nâng đúng là Kiếm Sinh Mệnh.

"Diệp tiên sinh, Kiếm Sinh Mệnh ở trong này, hiện tại quyền sở hữu thuộc về ngài." Một người trong đó nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

Khuôn mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhưng trái tim lại kìm không được đập thình thịch.

"Tôi chuyển khoản!"

Hắn trực tiếp thanh toán 39 tỷ, sau đó hai người rời đi, chỉ để lại Kiếm Sinh Mệnh.

"39 tỷ, bán đấu giá món bảo vật thứ nhất Kiếm Sinh Mệnh chấm dứt, chúc mừng vị khách phòng 83."

Ông lão Chử Huyền mặc trường bào mỉm cười, nói: "Kế tiếp bắt đầu bán đấu giá món bảo vật thứ hai."

Món bảo vật thứ hai này là một viên Dạ Minh Châu màu tím, đường kính thậm chí đạt tới vài mét, ngoại giới không thể gặp được, tuyệt đối là một báu bật.

Có điều lúc này Diệp Tinh không để ý, lực chú ý của hắn đều tập trung ở trên thân Kiếm Sinh Mệnh.

"Rốt cuộc lấy được!"

Vẻ mặt Diệp Tinh tươi cười, hắn nắm Kiếm Sinh Mệnh, nhất thời cảm giác được một luồng năng lượng kỳ dị từ trong thiên địa dũng mãnh tiến vào thân thể của hắn, luồng năng lượng này rất kỳ lạ, dường như không giống với linh lực, mà là một loại năng lượng khác trong thiên địa, cứ như vậy đột nhiên xuất hiện.

"Dòng năng lượng này chính là nguyên nhân khiến Kiếm Sinh Mệnh kỳ lạ sao?" Trong lòng Diệp Tinh thất kinh.

Nếu là người thường có được Kiếm Sinh Mệnh sẽ không phát hiện ra được cái gì, nhưng mà hiện tại hắn đã đạt tới Vương Cảnh, nên có thể nhạy bén cảm giác được.

Nắm Kiếm Sinh Mệnh một phút đồng hồ.

Ngay lập tức, Diệp Tinh cảm giác giữa mình và Kiếm Sinh Mệnh này thành lập một tia liên hệ kỳ dị, dòng năng lượng kỳ dị ngưng tụ ở một chỗ trong cơ thể hắn.

"Nghe nói có được Kiếm Sinh Mệnh, trên người có bệnh tật gì cũng sẽ được chữa khỏi, hơn nữa miệng vết thương cũng sẽ khép lại rất nhanh."

Trong lòng Diệp Tinh vừa động, cắt qua ngón tay của mình.

Ông...

Ngay lập tức, luồng năng lượng kia nhanh chóng đánh úp lại, dũng mãnh tiến vào miệng vết thương nơi ngón tay của hắn, ngay sau đó miệng vết thương của hắn thế mà lấy mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ hồi phục.

"Khả năng hồi phục thật nhanh!" Trong lòng Diệp Tinh chấn động.

Cho dù hắn đã đạt tới Vương Cảnh, năng lực hồi phục tự thân cũng không thể đạt tới mức này.

Sau khi chữa trị xong, trong hư không dường như lại có năng lượng tiến vào trong cơ thể Diệp Tinh.

"Đây là chỗ kỳ dị của Kiếm Sinh Mệnh sao?" Diệp Tinh cảm thụ.

Thanh Kiếm Sinh Mệnh này dường như có chứa nhiều chỗ ảo diệu.

Có điều Diệp Tinh chỉ là nghiên cứu một chút, không có tiếp tục tìm tòi nghiên cứu.

Ở đây rất nhiều người, Diệp Tinh không muốn nghiên cứu ở trong này.

Hắn trực tiếp thu Kiếm Sinh Mệnh vào trong nhẫn không gian.

Tuy rằng để vào trong nhẫn không gian, nhưng mà Diệp Tinh vẫn cảm giác được mối liên hệ giữa mình và Kiếm Sinh Mệnh, cho dù dòng năng lượng kỳ dị kia ở trong cơ thể hao hết, hắn vẫn có thể nhanh chóng khôi phục.

Kiếm Sinh Mệnh nhận chủ thành công, lại để vào bên trong nhẫn không gian, rốt cuộc Diệp Tinh cũng hoàn toàn yên lòng, hắn lại chuyển mắt nhìn về phía phòng đấu giá.

"60 triệu, món bảo vật thứ hai bán đấu giá xong, chúc mừng vị khách phòng 39." Chử Huyền cười nói.

Viên Dạ Minh Châu màu tím có đường kính đạt đến mấy mét được bán đấu giá với cái giá trên trời 60 triệu!

Có điều bảo vật như vậy tuy rằng hiếm thấy, nhưng mà ngoại trừ để ngắm thì không có tác dụng gì, cho nên giá trị có hạn.

Chử Huyền quét mắt liếc bốn phía một cái, mỉm cười nói: "Hiện tại bắt đầu bán đấu giá món bảo vật thứ ba."

"Ầm ầm ầm!"
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 217: C217: Nhận chủ thành công 2



Một tiếng động thật lớn truyền đến, sau đó là có mười mấy người hợp lực đẩy một chiếc xe đặc chủng tiến vào phòng đấu giá, trên xe được bao phủ bởi một tấm vải đỏ.

"Đây là cái gì?"

"Bảo vật này cũng quá lớn đi?"

......

Có tiếng nghị luận truyền đến từ các phòng.

Vén tấm vải đỏ lên, một ngọn núi nhỏ có chiều dài chừng 10 mét, độ cao ước chừng 3 mét xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Làm người ta khó hiểu chính là, trên ngọn núi này lại phủ đầy các loại hoa cỏ xanh um tươi tốt, rất là kỳ dị.

"Đưa đến một ngọn núi?" Trong mắt mọi người đều có vẻ tò mò.

"Các vị, đây là Hoa Thảo sơn, phía trên không có đất, nhưng những hoa cỏ này lại sinh trưởng bình thường ở phía trên, vô cùng hiếm thấy, nói không chừng bên trong tảng đá kia có bí mật gì đó." Chử Huyền mỉm cười giới thiệu.

"Được rồi, hiện tại bắt đầu bán đấu giá món bảo vật thứ ba Hoa Thảo sơn, giá khởi điểm 1 triệu."

Giọng nói của ông ta không ngừng vang vọng khắp các phòng.

"Chi chi!"

Diệp Tinh đang nhìn ngọn núi nhỏ kỳ dị kia, bỗng nhiên tiếng kêu của Tiểu Hắc truyền đến.

"Tiểu Hắc, trong tảng đá kia có bảo vật?" Diệp Tinh trong lòng vừa động, hỏi.

Tiểu Hắc kêu to hai tiếng, rõ ràng muốn Diệp Tinh đấu giá món này.

"Không ngờ ngoại trừ Kiếm Sinh Mệnh còn có bảo vật khác!" Khóe miệng Diệp Tinh lộ ra nụ cười.

Hiện tại trên người hắn vẫn còn 11 tỷ tệ, với hắn mà nói, Kiếm Sinh Mệnh đã vào tay, cho dù tiêu hết toàn bộ 11 tỷ tệ này, hắn cũng không có gì đau lòng.

3 triệu... 5 triệu... 7 triệu...

Giá cả của Hoa Thảo sơn bắt đầu nhanh chóng tăng lên, rõ ràng cũng có nhiều người cảm thấy hứng thú với món này.

Chẳng mấy chốc giá cả đã đạt đến 20 triệu, có điều đến cái giá này rồi, người cạnh tranh rõ ràng ít đi rất nhiều, giá cả tăng trưởng một cách thong thả.

Diệp Tinh thấy thế, trực tiếp đưa vào 30 triệu.

Ngay lập tức, một giọng nói máy móc vang lên.

"Phòng 83, 30 triệu!"

Giọng nói này vừa dứt, tức khắc khiến cho một vài phòng bắt đầu nghị luận.

"Phòng 83 lại ra tay."

"Mới vừa xài hết 39 tỷ tệ, vậy mà bây giờ còn có tiền dư!"

"Chẳng lẽ Hoa Thảo sơn này là một món bảo vật?"

......

Mọi người đều nhìn vào tảng đá, lúc trước Diệp Tinh bày ra tài lực hoàn toàn khiến cho bọn họ rung động, với ánh mắt của Diệp Tinh, bảo vật này hẳn là sẽ không bình thường.

Nhất thời, số lượng người tranh đoạt lại tăng lên.

Diệp Tinh câm nín nhìn giá cả thay đổi, có điều hắn cũng không lo lắng, tiếp tục đưa giá.

Trong phòng 51, hai anh em Khương Hằng và Khương Lâm nhìn giá cả thay đổi ở trước mặt.

"Anh, phòng 83 lại ra giá." Khương Lâm nhịn không được nói.

Khương Hằng nhìn ngọn Hoa Thảo sơn kia, mỉm cười nói: "Chúng ta cũng theo."

Anh ta cũng đưa giá vào.

40 triệu tệ... 50 triệu tệ... 60 triệu tệ...

Giá cả nhanh chóng tăng lên, theo giá cả tăng lên, số người tham gia cạnh tranh không ngừng giảm bớt.

Dù sao cũng không phải là không có hoa cỏ mọc trên tảng đá, trên mạng cũng có một ít tin tức, hiếm thấy chính là trên Hoa Thảo sơn này hoa cỏ mọc rất là rậm rạp.

Cho dù như thế, mọi người cũng không muốn bỏ giá cao để mua một tảng đá rất có thể không có bất cứ tác dụng gì trở về.

Dần dần, lại chỉ còn lại có phòng 51 và phòng 83 tiếp tục tranh đoạt.

"Tình huống này thật là quen thuộc."

"Món bảo vật thứ nhất Kiếm Sinh Mệnh hai người này cũng là như thế, không biết là người của hai đại gia tộc nào."

"Phòng 83 có tài lực hùng hậu, nhưng mà tài lực của phòng 51 cũng đạt tới hơn 30 tỷ, cũng chỉ có người của tập đoàn lớn mới lấy ra được."

......

Mọi người nhìn hai người tranh đoạt.

"Khương Hằng này cũng muốn tranh đoạt?" Diệp Tinh nhìn con số trên màn ảnh, khẽ nhíu mày, nhập vào giá 90 triệu.

"Anh, đấu tiếp không?" Khương Lâm ở bên cạnh Khương Hằng hỏi.

Khương Lâm ở bên cạnh Khương Hằng nhịn không được hỏi. Hiện tại giá của Hoa Thảo sơn đã đạt gần 100 triệu.

90 triệu, đã là con số vô cùng khổng lồ, cho dù là nhân sâm mấy trăm năm quý báu, đại khái cũng là tầm giá này.

Giá của Kiếm Sinh Mệnh cao là vậy, nhưng mà những thứ khác bọn họ cũng không nguyện dùng nhiều tiền.

Nếu gia tộc biết hai người bọn họ ném 100 triệu mua một tảng đá về để ngắm, đoán chừng sẽ bị ăn mắng một trận.

Vẻ mặt Khương Hằng không thay đổi, trực tiếp nhập vào 95 triệu.

Anh ta nhìn chằm chằm vào con số, 5 giây sau, 95 triệu trực tiếp biến thành 100 triệu.

Tức khắc, khóe miệng Khương Hằng lộ ra vẻ tươi cười.

"Anh." Khương Lâm khó hiểu nhìn anh mình.

"Nếu không có sự tham gia của anh, tảng đá kia ước chừng chỉ có thể bán được 30 triệu tệ thôi." Khương Hằng mỉm cười nói.

Anh ta cũng không có bao nhiêu hứng thú đối với tảng đá kia, chỉ là muốn khiến cho Diệp Tinh khó chịu một chút mà thôi.

"Cho nên anh cố ý à? Làm cho phòng 83 tốn thêm 70 triệu." Hai mắt Khương Lâm sáng lên, trên mặt cũng tràn đầy tươi cười: "Tốn hết 100 triệu tệ mua một tảng đá về, không biết người ở phòng 83 là thông minh hay là nhiều tiền nữa."

Thật ra anh ta hoàn toàn không có hứng thú với tảng đá kia.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 218: C218: Bảo vật bên trong tảng đá



Vào lúc hai anh em bọn họ đang vui vẻ, lúc này trong phòng 83, khóe miệng Diệp Tinh cũng lộ ra vẻ tươi cười.

"Tới tay!"

Dùng 100 triệu tệ, đấu giá thành công ngọn núi nhỏ kỳ lạ này, Diệp Tinh cảm thấy hoàn toàn đáng giá.

"100 triệu tệ, món bảo vật thứ ba đã bán đấu giá xong, chúc mừng vị khách phòng 83, bởi vì thể tích của Hoa Thảo sơn quá lớn, sau khi hội đấu giá kết thúc sẽ đưa Hoa Thảo sơn đến đại sảnh, đến lúc đó có thể tùy ý xử lý."

Chử Huyền mỉm cười nói: "Kế tiếp bắt đầu món bảo vật thứ tư."

Lúc sau, từng món bảo vật được bán đấu giá, tuy rằng cũng là một ít bảo vật kỳ lạ, có điều Diệp Tinh lại không có hứng thú đối với những thứ này, rất nhanh, toàn bộ 10 món bảo vật được bán đấu giá xong.

"Chúng ta đi!"

Ngay khi đấu giá chấm dứt, Khương Hằng, Khương Lâm bước ra khỏi phòng 51, nhanh chóng đi tới đại sảnh, ánh mắt nhìn về phía phòng 83.

"Em thật muốn nhìn xem người ở phòng 83 là ai?" Khương Lâm nhìn chằm chằm kia phòng.

Dưới tầm mắt của bọn họ, Diệp Tinh trực tiếp đi ra.

"Diệp Tinh?" Khương Lâm sửng sốt, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.

"Sao lại là Diệp Tinh? Lúc trước cậu ta bán đi hai công ty cũng mới kiếm được hơn 40 tỷ tệ, vậy mà lại chấp nhận tiêu 39 tỷ để mua Kiếm Sinh Mệnh?"

Khương Lâm tràn đầy vẻ khó có thể tin.

Lúc trước anh ta còn cho rằng là một tập đoàn lớn nào đó ngang hàng với gia tộc Khương thị đang cạnh tranh với bọn họ.

Giống như một gia tộc lấy ra không đến một nửa tiền liền nhất định sẽ thương cân động cốt, lấy ví dụ như Diệp Tinh, tương đương với gia tộc này lập tức lấy ra hơn phân nửa tài sản, như vậy tính lên, toàn bộ công ty sẽ nhanh chóng lâm vào tê liệt.

Cho dù tập đoàn Khương thị của bọn họ vô cùng khổng lồ, nhưng mà lấy ra tài chính mấy chục tỷ đã muốn hết sức, nếu tiếp tục ra thêm tài chính, toàn bộ hoạt động kinh doanh của công ty sẽ phải chịu ảnh hưởng rất lớn.

Tiền mặt và tài sản cố định là khái niệm hoàn toàn bất đồng.

Không chỉ có là Khương Lâm, mà Khương Hằng cũng nhìn Diệp Tinh, trong mắt có vẻ suy tư.

Nếu anh ta là Diệp Tinh, tuyệt đối sẽ không lựa chọn làm như vậy.

Bên trong các căn phòng không ngừng có người đi ra, ngoài các đại gia tộc khác, còn có đám người Tần Nhược Hi.

Phía xa, mười mấy người hỗ trợ vận chuyển một tòa núi nhỏ đến.

"Là Hoa Thảo sơn!"

Mọi người ở đây lập tức liền nhận ra.

"Diệp tiên sinh." Một người cầm đầu trong số mười mấy người nhìn Diệp Tinh, cười nói: "Diệp tiên sinh, ngọn Hoa Thảo sơn này ngài dự tính xử lý như thế nào?"

Lời của ông ta vừa dứt, lập tức mọi người xung quanh đều khiếp sợ nhìn Diệp Tinh.

"Hoa Thảo sơn này là Diệp Tinh đấu giá."

"Cậu ấy chính là chủ nhân của phòng 83."

"Rất quyết đoán! Tôi còn tưởng rằng lấy ra 39 tỷ tệ là tập đoàn đỉnh cấp Khương thị."

......

Những người xung quanh vô cùng khiếp sợ, ngay cả Tần Nhược Hi cũng kinh ngạc liếc mắt nhìn Diệp Tinh một cái.

Hai công ty lớn dưới tay Diệp Tinh đều bán, thậm chí còn bán cho cha của cô ta một cái, bán ra với giá trên trời 25 tỷ tệ.

Kết quả tiền mà Diệp Tinh bán hai công ty lớn lại dùng để tới nơi này mua Kiếm Sinh Mệnh.

"Tìm một chỗ nào đó ở nơi này để phá ra đi!"

Không để ý đến những người khác, Diệp Tinh nhìn Hoa Thảo sơn ở trước mặt, nói.

Hoa Thảo sơn này lớn như vậy, muốn vận chuyển ra ngoài cũng là một vấn đề rất lớn, cho dù hắn có nhẫn không gian, nhưng mà hắn không có khả năng để lộ ra ở trong này.

Hiện tại Diệp Tinh nóng lòng muốn trở về nghiên cứu Kiếm Sinh Mệnh, hắn lười ở đây lãng phí thời gian với ngọn núi Hoa Thảo sơn này.

"Được, Diệp tiên sinh." Người đàn ông cầm đầu gật gật đầu.

Ông ta dẫn những người khác vận chuyển tảng đá khổng lồ đến một nơi có không gian rộng mở cực lớn trong hội đấu giá.

"Đi, xem một chút! Nhìn xem tảng đá có giá trị 100 triệu tệ rốt cuộc là cái dạng gì." Khương Lâm nhìn tảng đá khổng lồ, trên mặt lộ ra vẻ hơi hứng thú.

Những người khác cũng cảm thấy rất hứng thú, cũng đi theo.

"Diệp tiên sinh, cắt hay là làm như thế nào?" Người đàn ông trung niên hỏi.

Diệp Tinh xem xét một chút, nói: "Không cần cắt, trực tiếp dùng đồ đập vỡ Hoa Thảo sơn này ra là được."

Thứ mà hắn khát vọng cũng không phải là Phỉ Thúy hay là thứ gì khác bên trong tảng đá, cho nên đập nát cũng không ảnh hưởng gì đến hắn.

Người đàn ông trung niên vẫn là lần đầu tiên nghe được yêu cầu kỳ lạ như vậy, có điều dĩ nhiên ông ta không có khả năng phản đối.

"Răng rắc!"

Tảng đá khổng lồ bắt đầu không ngừng bị phá vỡ, biến thành từng khối khối mảnh nhỏ, hơn nữa thể tích cũng bắt đầu không ngừng giảm nhỏ.

"Diệp Tinh, không nghĩ tới cậu lại có quyết đoán lớn như vậy, nếu tôi là cậu, tôi sẽ không có khả năng làm như vậy." Khương Hằng nhìn Diệp Tinh cảm thán nói.

Diệp Tinh đương nhiên biết anh ta đang nói đến chuyện gì, cười cười cũng không có nói thêm cái gì.

Ở bên cạnh Khương Hằng, Khương Lâm mỉm cười nói: "Diệp Tinh, tôi rất có hứng thú với thanh Kiếm Sinh Mệnh 39 tỷ kia, muốn thử một lần xem Kiếm Sinh Mệnh này có thật sự có hiệu quả kỳ dị như vậy hay không? Không biết có thể cho tôi xem một chút hay không?"
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 219: C219: Từ chối sáu đại tập đoàn 1



"Không thể." Diệp Tinh liếc mắt nhìn Khương Lâm một cái, không chút do dự lắc đầu cự tuyệt.

Kiếm Sinh Mệnh ở bên trong nhẫn không gian, dĩ nhiên hắn không thể nào lấy ra được.

Khuôn mặt Khương Lâm cứng lại, tiếp đó vừa cười vừa nói: "Diệp Tinh, cậu đừng có keo kiệt như vậy chứ, hiện tại Kiếm Sinh Mệnh đã bị cậu nhận chủ rồi, chúng tôi cầm thì cũng không có tác dụng gì, có cướp thì cũng vô dụng, chỉ là nhìn một cái thôi."

Diệp Tinh liếc nhìn Khương Lâm một cái với ánh mắt kỳ quái, nói: "Tôi và anh rất quen thân sao? Đồ của tôi tại sao phải cho anh xem?"

Hắn không cho Khương Lâm một chút mặt mũi nào.

"Cậu..." Nghe vậy, sắc mặt Khương Lâm có chút khó coi.

Những người khác lại nhìn hai người Diệp Tinh và Khương Lâm với vẻ hứng thú, một người là kỳ tài kinh doanh, một người là công tử của tập đoàn đỉnh cấp, đều rất có mặt mũi.

"Có cái gì xuất hiện..." Đang lúc Khương Lâm muốn nói cái gì đó, bỗng nhiên có âm thanh ngạc nhiên vang lên.

Lúc này, khi đánh vào một chỗ của Hoa Thảo sơn, nó liền ầm ầm sụp đổ xuống, tiếp đó bên trong vậy mà xuất hiện ba quả màu đỏ rực, lớn bằng trứng chim, có hình dạng giống trái cây, kỳ lạ chính là, quả trái cây màu đỏ này giống như là quả được kết quả từ trên cây vậy, vô cùng tươi sáng, không bị khô quắt một chút nào.

"Đây là... Hồng Linh quả?" Nhìn thấy quả này, Diệp Tinh sửng sốt, trong mắt lập tức lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi lẫn vui mừng.

Hắn nhanh chóng tiến lên từng bước, sau đó chộp lấy ba quả này vào trong tay.

Bên trong Hồng Linh quả ẩn chứa lượng linh lực khổng lồ, ba quả này cộng lại tuyệt đối không kém gì Địa tâm thôi nhũ tinh thạch mà lúc trước hắn lấy được.

"Chẳng trách trên tảng đá lại mọc nhiều hoa cỏ như vậy." Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng.

Cho dù là một ít linh lực mỏng manh phát ra từ Hồng Linh quả, cũng có thể xúc tiến thực vật sinh trưởng um tùm.

Diệp Tinh hưng phấn, lúc này Khương Hằng, Khương Lâm, còn có người của những gia tộc đỉnh cấp khác, thậm chí là Tần Nhược Hi khi nhìn thấy quả trái cây màu đỏ lớn bằng trứng chim này xuất hiện, ánh mắt cũng nhìn chằm chằm, trong mắt chợt lộ ra vẻ khát vọng.

"Hồng quả! Là Hồng quả! Chính là thứ lúc trước Tần Nhược Hi vô tình ăn một quả!"

"Trong tảng đá kia vậy mà lại có ba quả Hồng quả xuất hiện!"

"Nếu tôi có thể ăn một quả..."

......

Trong mắt mấy người ở đây đều tràn đầy khát vọng.

Trong mắt những người có mặt ở đây đều tràn đầy khát vọng.

Hoàng Viêm thực lực rất mạnh, tuyệt đối là sự tồn tại của binh vương*, đây là kết quả nỗ lực không ngừng của ông ta, nhưng Tần Nhược Hi tuổi còn trẻ, thực lực so với Hoàng Viêm lại vẻn vẹn thấp hơn một chút.

_*Binh vương: vua của toàn bộ binh lính_

_*Binh vương: vua của toàn bộ binh lính_

Chỉ với việc luyện võ bình thường căn bản không có khả năng đạt tới, trên thực tế đây là do Tần Nhược Hi gặp phải cơ duyên.

Lúc trước Tần Nhược Hi chính là trong lúc vô tình ăn một quả màu đỏ, sau đó thực lực nhanh chóng được tăng cường!

Nói cách khác, bọn họ chỉ cần ăn một quả là có thể nhanh chóng có được thực lực của binh vương, một quyền đánh ra đá vỡ vụn, một cước dẫm ra dẫm nát mặt đất, trở thành sự tồn tại siêu đẳng.

Tất cả chỉ cần một quả nho nhỏ trước mắt là có thể làm được, có thể thấy được hấp dẫn của nó rất lớn.

"Quả nhiên là quả màu đỏ đó! Nếu như mình ăn một quả, thân thủ thậm chí sẽ không thua Nhược Hi, nói như vậy Nhược Hi cũng sẽ không cự tuyệt mình nữa.” Khương Lâm vẻ mặt vui sướng nói.

Anh ta vẫn luôn thích Tần Nhược Hi, nhưng người Tần Nhược Hi muốn tìm chính là một người thực lực cường đại, hiện tại hy vọng đang ở trước mắt anh ta.

Trong lòng ước mơ, Khương Lâm dĩ nhiên nhịn không được, trực tiếp hướng trái cây trong tay Diệp Tinh mà bắt.

Thế nhưng, tay phải anh ta vừa có động tác, Khương Hằng bên cạnh lại bắt được anh ta trước tiên.

"Anh?" Khương Lâm nghi hoặc nhìn Khương Hằng, không biết anh ta có ý gì.

Khương Hằng ngăn em trai mình lại, tiến lên một bước, nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói: "Bên trong tảng đá thế nhưng còn có thể mọc ra quả, thật sự là kỳ tích, Diệp Tinh, quả này của cậu có thể bán cho tôi hay không, giá cả bao nhiêu cũng không phải là vấn đề."

Lúc này trong lòng Khương Hằng đương nhiên cũng rất khát vọng, nhưng anh ta không thể biểu hiện quá mức rõ ràng.

"Thật sự là quả màu đỏ kia."

Lúc này trong mắt đôi lạnh lùng của Tần Nhược Hi cũng lộ ra một tia khát vọng.

Cô ta lúc trước ăn được một quả màu đỏ kì lạ kia, hoàn toàn cảm nhận được chỗ tốt của trái cây này, nếu như lại ăn được một quả nữa, thực lực của cô ta khẳng định còn có thể tăng lên.

Không nghĩ tới một khối đá mà Diệp Tinh mua lại xuất hiện ba quả!

Nghĩ tới đây, cho dù là lấy tâm tính lạnh lùng như Tần Nhược Hi cũng nhịn không được đi tới trước mặt Diệp Tinh, cô ta nhìn Diệp Tinh nói: "Diệp Tinh, trái cây này tôi cũng rất hứng thú, có thể bán tôi một quả hay không? Hoa Thảo Sơn cậu mua lúc trước ở buổi bán đấu giá là một trăm triệu, tôi nguyện ý ra giá một trăm triệu mua lại. "

“ Diệp Tinh, tôi cũng muốn mua một quả, quả mọc trong tảng đá như vậy tôi vẫn là lần đầu tiên thấy."

Lại có một người thanh niên tiến lên cười nói.

Nhất thời, mấy người đều tiến lên. Khương Hằng trong lòng hơi trầm xuống, nhiều người tiến lên như vậy, hiển nhiên đang nói rõ quả này chính là bảo vật.

Thế nhưng quả chỉ có ba quả, nếu Diệp Tinh thật sự bán cho người khác, vậy thì hỏng bét rồi.
 
Back
Top