Dịch Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 200: C200: Thân phận bại lộ 1



“Lại chụp được rồi! Chàng trai này chắc chắn là chủ tịch Diệp của công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan, đồng thời cũng là chủ tịch của đầu tư Tinh Nguyên và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.

Chàng trai đầu đinh mặt vô cùng kích động.

Anh ta là một phóng viên thực tập, trước đây rất có hứng thú với APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe, kết quả lên mạng tra, lại phát hiện hai công ty này thuộc sở hữu của một người tên Diệp Tinh.

Đồng thới, chủ tịch của đầu tư Tinh Nguyên mà anh ta theo dõi cũng tên là Diệp Tinh.

Anh ta không ngừng chờ đợi ở ba nơi này, cuối cùng cũng nhìn thấy một chàng trai đồng thời cũng là chủ tịch của ba công ty xuất hiện, mà cuối cùng anh ta cũng điều tra ra được người này tên Diệp Tinh, là một sinh viên năm hai, hơn nữa gia cảnh không tốt, chẳng phải phú nhị đại gì cả.

Dựa vào các loại manh mối điều tra, Lý Minh Cường phát hiện ra manh mối từ rất nhiều việc.

Diệp Tinh thành lập công ty TNHH đầu tư Tinh Nguyên, đầu tư 《Giới Nguyên Châu》, thu được lợi nhuận kinh người, sau đó thu mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, ngay sau đó APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe được đưa ra thị trường, dần dần trở nên hot.

Mặc dù không biết tiền vốn lúc đầu Diệp Tinh có được như thế nào, nhưng không thể che giấu được chuyện Diệp Tinh tới từ một gia đình nông thôn bình thường.

Chàng trai tới từ một gia đình nông thôn bình thường này, trong thời gian một năm ngắn ngủi, khiến cho sự nghiệp bước được tới mức này, đây quả thực là kỳ tích!

“Haha, mặc dù hiện giờ chưa có người bạo liêu*, nhưng một khi mình bạo liêu, chắc chắn mình sẽ nổi tiếng.” Lý Minh Cường thầm vui vẻ trong lòng.

_*Một ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, chỉ hành động phát tán tin tức về một vấn đề khả nghi nào đó trước công chúng, không có giá trị pháp lý, không có đủ chứng cứ, có thể là sự thật hoặc không._

_*Một ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, chỉ hành động phát tán tin tức về một vấn đề khả nghi nào đó trước công chúng, không có giá trị pháp lý, không có đủ chứng cứ, có thể là sự thật hoặc không._

Anh ta nhanh chóng rời khỏi nơi này, sau đó trở về tòa soạn của mình

“Lý Minh Cường, bảo cậu ra ngoài điều tra việc của minh tinh đó, cả ngày cậu chạy đi đâu vậy?” Tổng biên tập của Lý Minh Cường là một người đàn ông trung niên béo, ông ta nhìn thấy Lý Minh Cường liền tức giận.

“Tổng biên tập, tin tức lớn!” Lý Minh Cường vui mừng nói: “Tôi điều tra rất nhiều tin tức của chủ tịch đầu tư Tinh Nguyên, công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, ông xem những thứ này đi.”

Lý Minh Cường đưa toàn bộ tài liệu liên quan tới Diệp Tinh trong tay cho người đàn ông trung niên xem.

Sắc mặt người đàn ông trung niên khẽ biến, lật xem tài liệu trong tay, sau đó mặt lạnh lùng nói: “Những tin tức này không được phát ra ngoài, nếu không trừ lương của cậu.”

“Tại sao? Tổng biên tập! Đây là tin tức lớn đó!” Lý Minh Cường vội vàng nói.

“Tôi nói không được phát ra ngoài, cậu không nghe thấy hả?” Người đàn ông trung niên ra lệnh: “Chuyện này cậu không cần quan tâm nữ, đi điều tra chuyện liên quan tới minh tinh đó cho tôi.”

Trong mắt Lý Minh Cường có vẻ không cam lòng, nhưng chỉ đành đi ra ngoài.

Người đàn ông trung niên ngồi trong phòng làm việc, ông ta suy nghĩ một lát, sau đó gọi một cuộc điện thoại.

...

Thành phố Thượng Hải phồn hoa, đường sá bốn bề thông suốt, tiếng xe không ngừng vang lên, hai bên đường có rất nhiều người đi đường.

Lúc này Diệp Tinh cũng đang lặng lẽ đi trên đường, bỗng nhiên điện thoại của hắn vang lên, là Trần Quân Nam gọi tới.

“Có chuyện gì?” nhận điện thoại, Diệp Tinh trực tiếp hỏi.

“Ông chủ, người của tòa soạn báo Thượng Hải gọi tới nói là tòa soạn của mình có một thực tập sinh không hiểu quy tắc, đang điều tra tin tức của cậu, còn chuẩn bị đăng lên.” Trần Quân Nam nhanh chóng nói.

“Ồ? Đăng tin tức của mình?” trong lòng Diệp Tinh thầm nói.

Thực tế, rất nhiều người biết thân phận của Diệp Tinh, có điều mấy người Chu Kinh Thiên tất nhiên không thể để lộ.

Hơn nữa người của công ty hắn cũng biết, có điều, quy tắc đầu tiên của công ty hắn là nghiêm cấm tiết lộ thân phận của hắn ra ngoài.

“Ông chủ, bây giờ làm thế nào?” Trần Quân Nam hỏi.

Hiện giờ thân phận của Diệp Tinh lúc nào cũng có nguy cơ lộ ra ngoài.

“Không cần để ý tới anh ta.” Nghĩ một lát, Diệp Tinh cười nói: “Cho dù người khác không tiết lộ, vài ngày nữa tôi cũng sẽ chủ động công khai thân phận của tôi.”

“Chủ động công khai?” Trần Quân Nam ngây ra.

Qua lại với Diệp Tinh lâu như vậy, anh ta biết Diệp Tinh trước giờ không phải người không thực tế.

“Được rồi, không nói những điều này nữa, hiện giờ dùng toàn lực thu vốn, bán hết bản quyền phim điện ảnh đi.” Diệp Tinh căn dặn.

“Vâng, ông chủ.” Trần Quân Nam trả lời.

Nói không được mấy câu, hai người đã cúp máy.

“Bíp!” “Bíp!”

Tiếng còi xe của thành phố Thượng Hải không ngừng vang lên, một tòa nhà cao chọc trời đứng sừng sững, ngựa xe như nước, Diệp Tinh nhìn thành phố lớn phồn hoa này.

“Khoảng hai tháng sau, APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe sẽ được bán ra, hiện giờ nhanh chóng nâng cao giá trị của hai APP lớn này là điều rất quan trọng.” trong lòng Diệp Tinh thầm nghĩ.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 201: C201: Thân phận bại lộ 2



Thứ gì hot thực ra đều phải có sự tuyên truyền nhất định, hiện giờ số người đăng ký APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe đã tăng lên với tốc độ rất nhanh.

Có điều, nếu thân phận của Diệp Tinh bị lộ, chắc chắn sẽ dẫn đến sự chú ý của rất nhiều người, người sở hữu hai APP lớn này là một chàng trai chưa tới hai mươi tuổi, đoán chừng số người đăng ký của hai app này sẽ tăng lên một cách chóng mặt trong thời gian ngắn.

Bất cứ kiểu nào cũng không thực tế bằng cách này.

Bên phía ba mẹ hắn đã phái người tới để bảo vệ, mà sau khi hắn công bố thân phận, đợi khi giá trị của hai APP lớn này đạt tới mức cao nhất hắn sẽ trực tiếp bán ra.

Điều này đối với Diệp Tinh mà nói lợi nhiều hơn hại rất nhiều.

...

Trong phòng trọ, trong mắt Lý Minh Cường có một tia không cam lòng.

“Tin tức mình điều tra lâu như vậy cứ thế bị ép xuống!”

Lý Minh Cường vì điều tra thân phận của Diệp Tinh đã tốn rất nhiều thời gian.

Anh ta vừa tốt nghiệp, tuổi trẻ tràn đầy sức lực, muốn lập tức làm ra một việc lớn.

Nhưng, tổng biên tập của mình lại không chút lưu tình mà phủ định, hi vọng của anh ta cũng tan vỡ.

“Nếu đã không cho đăng tin trên báo, vậy mình sẽ đăng lên báo mạng, trên mạng tổng biên tập sẽ không quản được.” Lý Minh Cường mở diễn đàn mạng người nổi tiếng ra.

Diễn đàn mạng người nổi tiếng đều thảo luận về những người nổi tiếng trong ngành internet, mạng xã hội phát triển ngày càng nhanh, gần như đã thay thế đời sống thực, tương lai mạng xã hội sẽ là một hướng phát triển vô cùng tót, cơ hội kiếm tiền cũng càng ngày càng nhiều.

Lý Minh Cường đã trà trộn vào diễn đàn này sáu năm rồi, ID là đại ca Logger Vick, tên tuổi có chút danh tiếng.

Nghĩ một chút, anh ta bắt đầu đăng bài.

“Khiếp sợ! Một chàng trai chưa tới hai mươi tuổi một năm đã bước lên con đường trăm triệu.”

Sau khi suy nghĩ xong, Lý Minh Cường quyết định lấy tiêu đề này, sau đó bắt đầu soạn nội dung.

“Kỳ nghỉ đông năm nay, bộ phim 《Giới Nguyên Châu》 nổi lên như hắc mã, tổng doanh thu phòng vé đạt tới trăm triệu, khiến rất nhiều con mắt kinh sợ, người đứng phía sau đầu tư là công ty đầu tư Tinh Nguyên, sau đó công ty đầu tư này 《Như Mối Tình Đầu》, 《 Cửu Thiên Chi Hạ 》 đều thu được doanh thu phòng vé rất tốt.”

“Mà kỳ nghỉ đông năm nay, công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải phát hành APP hỗ trợ học tập và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu phát hành APP trị liệu sức khỏe cũng trở nên nổi tiếng, chỉ hai APP lớn này thôi giá trị đã vượt qua trăm triệu!”

“Đầu tư Tinh Nguyên, công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải, công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, ba công ty này nhìn như không có quan hệ gì, nhưng chủ tịch lại chỉ có một, đó chính là một người tên Diệp Tinh.”

Mà Diệp Tinh này, là một người tự mình xây dựng sự nghiệp, là sinh viên chưa tới hai mươi tuổi....”

Lý Minh Cường nhanh chóng soạn nội dung rồi đăng lên, còn đăng kèm theo một tấm ảnh mà mình chụp được.

Lầu 1: “Bình luận đầu!”

Lầu 2: “Bình luận đầu! Chen một chút!”

Lầu 3: “Đây.... đây là diễn đàn của người trái đất hả?

Lầu 4: “Phát hiện lầu trên có sự sống của người ngoài hành tinh, phòng giải phẫu đã chuẩn bị xong, muốn tự mình tới hay để chúng tôi tới mời?”

Lầu 5: “Diệp Tinh? Không phải chứ, tôi cũng chú ý người đại diện hợp pháp của mấy công ty này là Diệp Tinh, cậu ta trẻ vậy hả?”

Lầu 6: “Cho dù là Diệp Tinh, vậy chắc chắn sau lưng có ô dù, sao có thể tay trắng lập nghiệp đến mức này?”

...

Sau khi đăng bài, bình luận nhanh chóng tăng lên, mấy bình luận trước còn có chút đùa nghịch, nhưng những bình luận sau đã trở nên nghiêm túc.

Có điều những người này không tin tưởng lắm.

Tay trắng lập nghiệp, trẻ như vậy, lại làm ra việc lớn như vậy, rất khó để người khác tin phục.

Lầu 111: “Tôi biết chàng trai trên bài viết của đại ca Logger Vick, trước đây tôi từng gặp ở quảng trường thành phố Thượng Hải. Lúc đó bên cạnh quảng trường còn có Triệu Sơn Nham của chuỗi khách sạn Triệu thị, Hoàng Thành Đống của chuỗi cửa hàng quần áo Hoàng thị, thậm chí Đổng Minh Viễn của thiết bị điện tử Đổng gia cùng với Chu Kinh Thiên của tập đoàn Chu thị nữa, lúc đó bọn họ cười nói với Diệp Tinh, lúc ấy tôi còn nghi ngờ, hiện giờ đọc bài viết này, tôi mới biết nguyên nhân.

Sau khi nói xong, bình luận 111 còn đăng vào bức ảnh, đều là dùng điện thoại chụp lại.

Đây đúng là vì chuyện của chị họ Lâm Tiểu Ngư xảy ra.

Lầu 113: “Xem ra là thật, chưa tới hai mươi tuổi đã là phú ông trăm triệu, trời ạ, năm nay tôi hai mươi chín rồi, tại sao tiền lương mới chỉ có 5000. Đây mà chuyện mà con người làm ra à?”

...

Lầu 116: “Hai mươi tám tuổi, tiền lương ba nghìn, vẫn luôn không dám tìm bạn gái, sợ cô ta trộm tiền của tôi.”

...

Bình luận dưới bài viết tăng lên rất nhanh, bài viết này rất nhanh đã trở nên hot.

Lúc này mặc dù những người đọc tin tức đang nói lời chêm chọc, nhưng trong lòng lại rất kinh sợ.

Chưa tới hai mươi tuổi cho dù dựa vào thực lực của bản thân kiếm trăm vạn, điều này cũng đã đủ để thu hút sự chú ý của mọi người, tuyệt đối xứng với câu tuổi trẻ tài cao.

Kết quả Diệp Tinh này xuất hiện, giá trị con người thậm chí tới hơn hai trăm triệu!

Đây thật sự là chênh lệch gấp ngàn vạn lần.

Toàn Hoa Hạ chắc chẳng có mấy người đạt được tới khối tài sản như vậy.

Rất nhiều người không nhịn được chia sẻ cho bạn mình xem, trong thời gian ngắn, tin tức Lý Minh Cường biên soạn đã nhanh chóng được lan truyền trên mạng.

...
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 202: C202: Chấn động lớn



Trong lớp đại học Thượng Hải, cả lớp lặng ngắt như tờ, không dám nói chuyện.

Hôm nay là tiết của giáo sư bảo thủ nhất đại học Thượng Hải, cho dù mọi người nghịch điện thoại, cũng là lén lút nghịch, không dám để giáo sư Cổ phát hiện.

“Diệp Tinh!” Giáo sư Cổ đứng trên bục giảng bắt đầu điểm danh, nhưng khi gọi tới tên Diệp Tinh, căn bản không có người trả lời.

Mấy người Lâm Tiểu Ngư và Trương Mộng ngồi cạnh nhau, cũng không dám giúp.

Mặt giáo sư Cổ không biểu tình, điểm danh xong, nói: “Hôm nay điểm danh, chỉ có một mình Diệp Tinh không tới lớp, xem ra cậu ta là một người bận rộn, ngay cả thời gian đi học cũng không có.”

Nói Diệp Tinh và câu, giáo sư Cổ quét mắt nhìn sinh viên phía dưới, cũng không nói nhiều nữa, nói: “Được rồi, kết thúc điểm danh, bâu giờ bắt đầu học.”

“Đệt!”

Lời ông ta vừa kết thúc, bỗng nhiên tiếng của một sinh viên vang lên, tiếng nói này vô cùng chói tai khi lớp đang vô cùng yêu tĩnh.

Lập tức, giáo sư Cổ nhìn về phía cậu ta, nhíu mày nói: “Sinh viên chửi bậy cái gì?”

Theo ông ta thấy, sinh viên nên có dáng vẻ của sinh viên.

Nhưng, sau lời nói nam sinh này, cả lớp trở nên mất trật tự.

“Tin tức trong nhóm lớp là thật?”

“Sao có thể? 《Giới Nguyên Châu》 doanh thu phòng vé mười tỷ là công ty của Diệp Tinh quay? APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khảo cũng do công ty của Diệp Tinh nghiên cứu?”

“Trời ạ, trên tin tức này nói hiện giờ giá trị con người của Diệp Tinh vượt qua hai trăm triệu rồi!”

“Chẳng trách không tới học!”

“Trong thời gian một năm ngắn ngủi vậy mà lập nghiệp từ hai bàn tay trắng được tới mức này, Diệp Tinh lợi hại quá!”

“Phú nhất đại* đỉnh cấp! Lâm Tiểu Ngư may mắn quá, nếu Diệp Tinh là bạn trai tôi thì tốt biết bao.”

_*Thế hệ giàu có đời thứ nhất._

_*Thế hệ giàu có đời thứ nhất._

...

Cả lớp hoàn toàn không yên lặng được nữa, nhất là mấy nữ sinh, trong mắt đều hiện lên một tia sáng kì dị, tràn ngập sự kích động.

“Sao vậy?” Lâm Tiểu Ngư nghe mọi người bàn tán, có chút nghi ngờ.

Cô nghe hình như người xung quanh đang nhắc tới Diệp Tinh.

“Tiểu Ngư.” Bên cạnh, mặt Trương Mộng cũng lộ ra vẻ kích động, vội vàng nói: “Cậu mau xem wechat của lớp đi.”

Lâm Tiểu Ngư trực tiếp lấy điện thoại ra, lúc này trong lớp có một tin tức vô cùng lớn.

“Tin tức liên quan tới Diệp Tinh?” Lâm Tiểu Ngư nhìn một cái rồi ngây ra.

Không biết ai gửi tin tức của Diệp Tinh vào trong wechat của lớp bọn họ

Giáo sư Cổ nhìn mọi người phía dưới đều lấy điện thoại ra, nhíu mày đi xuống bục giảng nói: “Các em đang xem gì vậy?”

“Thầy, thầy mau xem tin tức này...” Một bạn học nam sắc mặt kì lạ, đưa điện thoại qua.

Diệp Tinh vừa mới bị giáo sư Cổ phê bình nháy mắt đã trở thành phú hào mười tỷ. Lúc nãy giáo sư Cổ nói không sai, Diệp Tinh quả thực là một người bận rộn.

Lúc này giáo sư Cổ lướt xem tin tức hoàn chỉnh về Diệp Tinh trong nhóm lớp.

“Chủ tịch của ba công ty? APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe đều là của công ty cậu ta?”

Giáo sư Cổ hoàn toàn sững sờ, sinh viên bị ông phê bình trên lớp đó vậy mà sự nghiệp lại đạt tới mức này.

Cá nhân ông ta rất tôn sùng APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe, còn tiến cử cho sinh viên sử dụng nữa.

...

Trong Tiệm Vẹt Biết Kể Chuyện, máy người Lý Thiến Triệu Nhã, Lý Hân đang bán thú cưng.

Tuy đã mở cửa hơn một năm, có điều buôn bán của tiệm vẫn khá tốt.

Thời gian hơn một năm này, lợi nhuận mà tiệm thú cưng đem tới cho Diệp Tinh cũng đạt tới hơn triệu.

“A!!!” Lý Thiến, Triệu Nhã, Lý Hân đang ngồi cùng nhau, bỗng nhiên Lý Hân kinh ngạc hô lên.

Lý Thiến lập tức nhíu mày nói: “Lý Hân, có chuyện gì vậy?”

Trong tiệm quy định không thể ồn ào lớn tiếng.

Triệu Nhã cũng nghi ngờ nhìn bạn thân mình, mặc dù Lý Hân có chút tăng động, nhưng lúc làm việc vẫn rất ổn trọng.

“Chị Thiến, tiểu Nhã, mọi người mau xem cái này.”Lý Hân nhanh chóng tiến lên, đưa tin tức trên điện thoại của mình cho mọi người xem.

“Đây là... ảnh của ông chủ?” Lý Thiến, Triệu Nhã nhìn một cái, trong mắt lộ ra tia nghi ngờ.

“Công ty đầu tư 《Giới Nguyên Châu》và《Như Mối Tình Đầu》, còn cả công ty nghiên cứu ra APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe đều thuộc sở hữu của ông chủ? Hiện giờ giá trị của ông chủ đã vượt qua hai trăm triệu?”

Lý Thiến, Triệu Nhã nhìn tin tức, vẻ nghi ngờ dần dần biến mất, trong mắt tràn ngập sự chấn động.

Ông chủ các cô mở tiệm thú cưng này một ngày thu hơn mười vạn tiền lãi, đối với bọn họ mà nói đã là một kỳ tích, nhưng giờ đây Diệp Tinh bỗng nhiên lộ ra sở hữu một sản nghiệp lớn hơn.

“Chẳng trách ông chủ ít khi tới đây.”

Biết tin tức này, mấy người Lý Thiến cũng đã rõ nguyên nhân tại sao Diệp Tinh ít tới tiệm.

So với ba công ty lớn, Tiệm Vẹt Biết Kể Chuyện này chắc chắn không quan trọng bằng.

...

Nhà chú út Diệp Kiến Lâm của Diệp Tinh ở Tô Châu.

“Cửa hàng quần áo buôn bán thế nào?” Diệp Kiến Lâm nhìn vợ mình là Trương Lan hỏi.

“Rất tốt, doanh thu mỗi ngày đều rất cao.” Trương Lan cười nói.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 203: C203: Bán công ty



Diệp Kiến Lâm nhìn thức ăn trên bàn rõ ràng đã tốt hơn trước rất nhiều, không ngừng cảm thán: “Giờ đây cuộc sống ngày càng khá giả. Đều nhờ vào bản lĩnh của Diệp Tinh.”

Ông ta biết, tiệm quần áo đó là Diệp Tinh giúp đỡ lập nên, nguồn hàng của cửa hàng cũng là do Diệp Tinh giải quyết.

“Thằng nhóc Diệp Tinh đó có tiền đồ, sau này tiểu Phong nhất định phải học theo anh nó.” Trương Lan gật đầu.

Lời vừa dứt, một bóng dáng hấp ta hấp tấp xông vào, chính là Diệp Phong.

“Tiểu Phong, con không ăn cơm ở trường chạy về nhà làm gì?” Diệp Kiến Lâm nhìn con trai mình lập tức nhíu mày nói.

“Ba, ba mau xem cái này.” Mặt Diệp Phong vô cùng phấn khởi, đưa một số tin tức trong điện thoại cho ba mình nhìn.

Diệp Kiến Lâm vô cùng nghi ngờ, đọc tin tức.

“Đây... Đây là tiểu Tinh? Sao nó lại xuất hiện trên tin tức trong điện thoại?”

Diệp Kiến Lâm nhìn, trong mắt dần lộ ra vẻ khó có thể tin được.

“Diệp Tinh còn là ông chủ của ba công ty?”

Diệp Phong phấn khởi gật đầu, nói: “Ba, anh giỏi quá! Hơn 20 tỷ đó, anh còn giỏi hơn những tỉ phú đó thời trẻ nhiều!”

Nghe lời con trai mình nói, lại nhìn tin tức, Diệp Kiến Lâm hoàn toàn ngây ra.

Hơn 20 tỷ? Rốt cuộc là bao nhiêu tiền? Đoán chừng phải để đầy cả căn phòng này?

...

Tin tức liên quan tới Diệp Tinh đang không ngừng truyền ra ngoài, bị rất nhiều người nhìn thấy, nhấc lên một con sóng vô cùng lớn trên mạng.

Trong công ty đầu tư Tinh Nguyên, Trần Quân Nam báo cáo một vài tin tức trên mạng cho Diệp Tinh.

“Ông chủ, hiện giờ khắp nơi đang lan truyền tin tức của cậu, có cần phong tỏa lại không?” Trần Quân Nam dò hỏi.

Tay phải của Diệp Tinh gõ nhẹ lên mặt bàn, suy nghĩ mấy giây, lắc đầu nói: “Nếu đã bị lộ ra, vậy thì công bố đi, việc này chẳng có gì để giấu cả.”

Trần Quân Nam gật đầu.

“Còn nữa, người tùy tiện đăng tin tức tên Lý Minh Cường đó, khởi tố anh ta theo pháp luật.” Diệp Tinh trầm giọng nói.

Lý Minh Cường công bố những điều thuộc về quyền riêng tư của hắn, cho dù hắn có suy nghĩ muốn công bố thân phận, nhưng người khác làm như vậy, hắn sẽ không bỏ qua.

...

Tin tức trên mạng liên quan tới Diệp Tinh bay đầy trời, tiếp đó công ty đầu tưu Tinh Nguyên đăng bài tuyên bố càng dẫn tới chấn động to lớn.

Những tin tức lan truyền trên mạng đều là thật, người thành lập đầu tư Tinh Nguyên là Diệp Tinh, tuổi chưa tới hai mươi mà nắm giữ hoàn toàn cổ phần của ba công ty, chỉ hai APP lớn cả công ty thôi giá trị đã đạt tới hơn hai mười tỷ, có người ra gan phỏng đoán tổng tài sản có thể đạt tới gần ba mươi tỷ!

“Lợi hại quá! Năm mười tám tuổi tôi còn đang ngồi trong trường học ngày ngày chơi game, Diệp Tinh mười chín tuổi đã làm được như vậy.”

Thời gian hơn một năm, nâng giá trị bản thân lên hơn hai mươi tỷ, bình quân mỗi ngày hơn nghìn vạn, một giây sáu bảy trăm tệ, máy in tiền tốc độ cũng không nhanh như vậy?”

“Một tháng tiền lương của tôi chỉ bằng tiền Diệp Tinh kiếm được trong mấy giây.”

“Tôi cũng vậy.”

...

Trên mạng rất nhiều người theo dõi Diệp Tinh, tiếp theo đó diễn đàn fan của Diệp Tinh cũng nhanh được thành lập.

Mà theo những tin tức này truyền ra, APP hỗ trợ học tập và APP trị liệu sức khỏe cũng bắt đầu được rất nhiều người đăng ký.

Có hứng thú với Diệp Tinh, tất nhiên bọn họ cũng sẽ có hứng thú với hai app mà công ty Diệp Tinh nghiên cứu ra, huống hồ, danh tiếng của hai app này rất tốt.

Theo lượng người đăng ký không ngừng tăng lên, giá trị của hai app này cũng không ngừng tăng cao.

...

Đại học Thượng Hải, Diệp Tinh bước vào.

“Nhìn kìa, là Diệp Tinh!”

“Thật sự là Diệp Tinh! Người thật còn đẹp trai hơn trên mạng nữa!”

“Mới mười chín tuổi đã tích lũy được giá trị cao như vậy, nói không chừng sau này có khả năng trở thành người giàu nhất Hoa Hạ.”

“Đại học Thượng Hải chúng ta vậy mà xuất hiện một nhân vật trâu bò như vậy!”

“Mấy nhân vật nổi tiếng ở hội sinh viên đó bình thường làm bộ làm tịch, giống như là tài giỏi lắm, nhưng trước mặt Diệp Tinh không đáng để nhắc tới.”

...

Người xung quanh nhìn Diệp Tinh, không nhịn được bàn tán.

Nhất là các nữ sinh, ánh mắt lóe lên tia sáng kỳ dị.

Tay trắng lập nghiệp, tuổi trẻ nhiều tiền, đẹp trai, Diệp Tinh quả thật phù hợp với hình tượng bạch mã hoàng tử trong lòng tất cả các cô gái.

Diệp Tinh không chú ý tới cái nhìn của người xung quanh, lúc lộ thân phận hắn đã nghĩ tới khả năng này.

Có điều bây giờ mọi người vẫn rất lí trí, cho dù trên đường thật sự gặp được tỉ phú, cũng sẽ không vây lại, nhiều nhất là đứng từ xa nhìn mà thôi.

Đại học Thượng Hải dù sao cũng là trường đại học đứng đầu, các phương diện như tố chất sinh viên đều rất tốt.

“Bạn học Diệp Tinh.” Đi trên đường, bỗng nhiên một người đàn ông đeo kính khoảng ba mươi tuổi chạy tới.

“Thầy Kim.” Diệp Tinh cười gọi người đàn ông đeo kính này.

Người đàn ông tên Kim Nham, là thầy hướng dẫn của lớp Diệp Tinh.

Kim Nham nhìn Diệp Tinh, sâu trong đáy mắt còn lưu lại một tia chấn động.

Anh ta là thầy hướng dẫn khóa này của Diệp Tinh bọn họ, thực tế ấn tượng mà Diệp Tinh để lại cho anh ta chẳng mấy sâu sắc, bởi vì Diệp Tinh quá khiêm tốn, trừ đôi khi sẽ tới lớp, những lúc khác căn bản không thấy Diệp Tinh, hoạt động nào của lớp cũng không tham gia, trước giờ cũng chưa từng tìm người thầy hướng dẫn là anh ta.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 204: C204: Bán công ty 1



Dù anh ta muốn tìm Diệp Tinh nói chuyện, cũng không tìm thấy.

Không ngờ Diệp Tinh rất khiêm tốn trong ấn tượng của anh ta, ở bên ngoài lại xông pha dựng sự nghiệp lớn như vậy, đây quả là kỳ tích!

“Bạn học Diệp Tinh, trường học biết thành tựu của em ở bên ngoài, cảm thấy rất vui mừng vì em, hiện giờ trường học muốn mời em diễn thuyết một lần cho sinh viên toàn đại học Thượng Hải, tạo cho bọn họ một tấm gương tốt.” Kim Nham cười nói.

Đây chính là mục đích mà anh ta tìm Diệp Tinh.

Mặc dù đại học Thượng Hải là trường đại học hàng đầu, nhưng không xuất hiện nhiều người tài giỏi, giờ đây chẳng dễ gì mới xuất hiện Diệp Tinh, tất nhiên bọn họ phải tuyên truyền thật tốt, nâng cao tình huống của trường học.

Chưa biết chừng tương lai Diệp Tinh trở thành tỷ phú thế giới, vậy thì danh tiếng của đại học Thượng Hải bọn họ sẽ được nâng cao rất nhiều.

“Nêu gương?” trong lòng Diệp Tinh có chút kì lạ.

Hắn ta là người thường xuyên bị giáo sư Cổ gọi tên phê bình trên lớp đó.

“Diễn thuyết có vẻ như không cần? Em cũng không hay tới trường học.” Diệp Tinh nghĩ một lúc nói.

Kim Nham cười nói: “Tùy ý nói vài câu thôi, hiện giờ sinh viên trong trường đều rất kích động, lấy em làm vinh quang, cho dù nói gì, bọn họ đều nguyện ý nghe.”

“Vậy được.” Diệp Tinh gật đầu.

Bây giờ hắn ở đại học Thượng Hải, cũng không thể không cho trường học thể diện được.

Về tới lớp học, lớp học ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về Diệp Tinh, trong mắt còn có một tia khiếp sợ.

“Diệp Tinh tới rồi!”

“Lợi hại quá, niềm kiêu ngạo của ngành kinh tế chúng ta!”

“Vậy mà tôi lại học cùng lớp với người lợi hại như vậy.”

“Hối hận quá, vậy mà trước đây tôi chẳng nói với Diệp Tinh được mấy câu.”

“Tôi cũng vậy, cơ hội tốt như vậy cứ thể bị tôi quẳng đi một cách lãng phí.”

...

Sau sự yên lặng tạm thời, cả lớp lại bắn đầu ồn ào, tất cả mọi người kích động nhìn Diệp Tinh.

Rất nhiều người trong số bọn họ đang dùng app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe do công ty của Diệp Tinh nghiên cứu.

Có điều trong mắt rất nhiều người lộ ra vẻ hối hận, trước đây bọn họ không kết giao với Diệp Tinh, giờ đây thân phận Diệp Tinh bị lộ, bọn họ kết giao cũng chẳng có tác dụng gì.

“Mọi người hoan nghênh tôi như vậy, áp lực của tôi rất lớn đó.” Diệp Tinh nhìn mọi người cười.

Lập tức trong lớp vang lên một trận cười, mọi người cũng không vây quanh Diệp Tinh nữa, bọn họ trwor về chỗ ngồi của mình, chỉ thỉnh thoảng nhìn Diệp Tinh một cái.

“Diệp Tinh, hiện giờ xem như anh hoàn toàn nổi tiếng rồi.” bên cạnh Lâm Tiểu Ngư, Trương Mộng cười nói.

“Phải đó, bên ngoài đều đã lan truyền cả rồi, người nhà tôi cũng gọi điện thoại hỏi tôi có phải có một bạn học tên Diệp Tinh không.” Chu San cũng cười nói.

Diệp Tinh lắc đầu, nổi tiếng chưa chắc đã tốt.

Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư, cười nói: “Tiểu Ngư, chắc sau này số lần anh tới lớp sẽ càng ít đi.”

“Diệp Tinh, nếu có rắc rối, có thể không đến, sau khi tan học em tới tìm anh.” Lâm Tiểu Ngư nghĩ một lát rồi nói.

Bên ngoài tin tức bay đầy trời, đoán chừng hiện giờ Diệp Tinh đi tới đâu cũng sẽ bị vây xem.

“Không nghiêm trọng tới vậy.” Diệp Tinh cười.

...

Vài ngày sau, đại học Thượng Hải tổ chức diễn thuyết, thân là một “sinh viên tốt” Diệp Tinh được mời lên, bắt đầu bài diễn thuyết dài, thậm chí còn có phóng viên tới trường để ghi hình.

Video Diệp Tinh diễn thuyết đăng trên trang web của trường, thậm chó có rất có rất nhiều người ngoài trường tải về.

Diệp Tinh không nhận phỏng vấn của phóng viên, đây là bài diễn thuyết duy nhất.

Có điều, không chỉ đại học Thượng Hải, trường cấp ba cũ của Diệp Tinh cũng gọi điện thoại tới, Diệp Tinh nhanh chóng trở về, ại diễn thuyết một bài chán ngắt lần nữa.

Hai lần diễn thuyết được đưa lên rất nhiều bài báo, tin tức.

Tin tức không ngừng trở nên hot, kéo theo lượng người tải hai app hỗ trợ học tập và app trị liệu cũng không ngừng tăng theo.

Có điều theo dòng thời gian trôi chảy, việc liên quan tới Diệp Tinh cũng dần dần phai nhạt.

Thân phận của Diệp Tinh vừa lộ ra, mọi người đều cảm thấy mới mẻ nên vẫn luôn theo dõi, nhưng thời gian lâu dần, mọi người ai sống cuộc đời của người nấy, sự quan tâm tất nhiên cũng ít đi.

Mà lúc này thời gian đã lại trôi qua một tháng, chỉ còn hai tháng nữa là tới hội đấu giá!

...

Trong phòng làm việc của đầu tư Tinh Nguyên, Diệp Tinh nghe Trần Quân Nam báo cáo.

“Ông chủ, hiện giờ công ty vẫn còn hai bộ phim chưa ra rạp, các bộ phim khác chỉ có một bộ chưa nhận được lợi nhuận, những bộ khác đều nhận được rồi, ngoài ra bản quyền phim các loại cũng chỉ có một ít bộ phận xử lí.”

Diệp Tinh lật xem, gật đầu, sau đó nhìn Trần Quân Nam nói:”Việc về phim điện ảnh tiếp tục, ngoài ra tuyên bố một việc, tôi chuẩn bị bán công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu.”

Nghe vậy, trên mặt Trần Quân Nam lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: “Ông chủ, cậu nói bán hai công ty lớn?”

Tuy hiện giờ hai app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe phát triển chậm lại, nhưng giá trị vẫn đang từ từ tăng lên, người sáng suốt đều có thể nhìn ra tiềm lực vẫn chưa hoàn toàn phát triển hết.

Trần Quân Nam cho rằng bản thân nghe nhầm rồi.

Diệp Tinh gật đầu.

Hiện giờ chỉ còn hai tháng nữa, là lúc nên bán công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan Thượng Hải và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu rồi.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 205: C205: Giá của công ty 2



Lúc đầu hắn mua lại, cũng chỉ vì đợi giá đẩy lên cao sau đó bán ra.

“Cậu thả tin tức ra trước, nói rằng tôi có ý muốn bán đi, đoán chừng sẽ có vài tập đoàn lớn hứng thú, đến lúc đó nói chuyện với bọn họ trước.”

Kế hoạch thực hiện lâu như vậy, cũng đến lúc thu hoạch rồi.

“Vâng, ông chủ.” Mặc dù Trần Quân Nam nghi ngờ, nhưng vẫn gật đầu.

Anh ta cảm thấy mình càng ngày càng không hiểu suy nghĩ của Diệp Tinh nữa.

...

Thế giới bên ngoài vẫn đang phát triển bình thường, mà bỗng nhiên một tin tức từ đầu tư Tinh Nguyên bí mật truyền ra, truyền tới các xí nghiệp lớn, lập tức dấy lên một làn sóng lớn.

Rời khỏi đầu tư Tinh Nguyên chỉ mới một tiếng đồng hồ, Diệp Tinh liền nhận được điện thoại, là Chu Kinh Thiên gọi tới.

“Chu tổng, có việc gì sao?” Diệp Tinh nhận điện thoại, hỏi.

“Diệp tiên sinh, tôi vừa nhận được tin tức, nói cậu muốn bán công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu?” Tiếng Chu Kinh Thiên truyền tới.

Diệp Tinh cười, nói: “Lẽ nào Chu tổng có hứng thú?”

“Vậy mà tin tức này lại là thật!” Chu Kinh Thiên nghe Diệp Tinh nói vậy, xác định tính chân thực của tin tức, trong mắt ông ta tràn ngập sự kinh ngạc.

Có điều ngữ khí của Diệp Tinh như trêu đùa, Chu Kinh Thiên cười khổ: “Tôi không mua nổi.”

Bất kỳ một app nào giá trị cũng vượt xa tài sản của Chu gia bọn họ.

“Không mua nổi có thể hợp tác với công ty khác.” Diệp Tinh khẽ cười nói.

Công ty có thể ra toàn bộ giá mua công ty của hắn quá ít, có điều mấy xí nghiệp lớn hoàn toàn có thể hợp tác lại với nhau, dựa theo số vốn khác nhau mà nắm giữ cổ phần khác nhau, đây cũng là một cách rất tốt.

Chu Kinh Thiên lắc đầu, có điều ông ta nói tiếp: “Tôi không mua nổi, nhưng tôi chiết có người chắc chắn có hứng thú, nếu Diệp tiên sinh có thời gian, tôi có thể giúp cậu hẹn gặp.”

Diệp Tinh nghe vậy, gật đầu nói: “Chiều ngày kia tôi có thời gian, nếu có thể hẹn được, Chu tổng báo với tôi một tiếng.”

“Được!” Chu Kinh Thiên gật đầu, nói: “Để tôi sắp xếp.”

Nói vài câu, Chu Kinh Thiên cúp máy.

Thực tế thời gian của Diệp Tinh rất nhiều, có điều nó như vậy rõ ràng thể hiện mình vội vàng muốn bán công ty, vậy nên chắc chắn hắn sẽ không thể hiện ra.

...

Thời gian trôi qua cực nhanh, rất nhanh đã tưới thứ tư.

Trong phòng bao khách sạn, Diệp Tinh bước vào, lúc này nơi đây đã có vài người, trừ Chu Kinh Thiên đang ngồi ra, còn có một người đàn ông trung niên trông đã bốn mươi mấy tuổi.

“Diệp Tinh.” Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Tinh, đứng dậy, trên mặt lộ ra một nụ cười.

“Diệp Tinh, giới thiệu với cậu, vị này là tổng giám đốc tập đoàn Thanh Diệp – Tần Tông Lâm.” Chu Kinh Thiên cười nói.

“Tập đoàn Thanh Diệp?” Đầu Diệp Tinh lập tức nhớ ra đóa hoa xinh đẹp hiếm có đó, cô gái Tần Nhược Hi có suy nghĩ không giống người thường, khóe miệng hắn nhếch lên thành một nụ cười, nói: “Giám đốc Tần, xin chào.”

“Haha, đúng là tuổi trẻ tài cao.” Tần Tông Lâm nhìn Diệp Tinh cười, nói.

“Đáng tiếc.” Nhưng nói xong, ông ta lại vô cớ than thở.

Trong lòng Diệp Tinh động một cái, Tần Tông Lâm này dường như biết chuyện giữa hắn và Tần Nhược Hi.

“Ồ? Trước đây giám đốc Tần và Diệp tiên sinh quen nhau ư? Tại sao lại nói như vậy?” Chu Kinh Thiên nghe Tần Tông Lâm nói vậy, tò mò hỏi.

Tần Tông Lâm cười, lắc đầu: “Chỉ là có chút duyên phận mà thôi.”

Hắn cũng không nói gì nhiều.

Ba người khách sáo vài câu, sau đó đều ngồi xuống.

Tần Tông Lâm nhìn Diệp Tinh, cũng không nói lời thừa thãi, trực tiếp nói: “Diệp Tinh, cậu chuẩn bị bán cả hai công ty công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu?”

Anh mắt ông ta sáng quắc, tóc chải chuốt cầu kỳ, lúc nghiêm túc nói chuyện cả người đem theo một vẻ uy nghiêm.

Nếu là chàng trai bình thường, đoán chừng không dám nhìn ông ta một cái.

“Đúng là có suy nghĩ.” Diệp Tinh gật đầu.

Hắn bê ly trà lên uống một ngụm, không để ý tới khí thế áp bức của Tần Tông Lâm.

“Tôi có ý muốn thu mua.” Tần Tông Lâm cười nói.

Tập đoàn Thanh Diệp bao gồm các ngành nghề lớn, bất động sản, siêu thị, quần áo, điện tử, vân vân,... mỗi một ngành hàng gần như đều đứng trên đỉnh của Hoa Hạ.

Đây mới đúng là ông trùm của xí nghiệp Hoa Hạ, cho dù lấy ra hơn chục tỷ cũng là điều có thể.

“Nếu tôi đã có suy nghĩ, vậy thì đạt tới yêu cầu của tôi thì chắc chắn tôi sẽ bán.” Diệp Tinh khẽ cười, nói: ”Tần tổng chuẩn bị ra cái giá thế nào?”

Tần Tông Lâm cười khẽ, nói: ”Hiện giờ theo đánh giá thị trường, app hỗ trợ học tập khoảng 12 tỷ, app trị liệu sức khỏe khoảng 16 tỷ, cộng lại là 28 tỷ. Nói thẳng ra, những sản phẩm khác của công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu chẳng ra sao, cộng tất cả lại tôi có thể trả cậu 7 tỷ, vậy nên tổng giá thu mua là 35 tỷ!”

Tần Tông Lâm đã sớm tìm hiểu rõ ràng nhưng việc này.

Diệp Tinh nghe vậy, cười nói: “Tần tổng, hiện giờ giá thị trường của hia app này rõ ràng đang không ngừng tăng lên, số lượng người đăng ký vẫn đang tăng, chỉ vẻn vẹn một năm đã phát triển tới bước ngày hôm nay, gần 30 tỷ, tình hình tương lai có thể tưởng tượng ra được. Hơn nữa trước đây tôi mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan và công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu tốn 9.5 tỷ, Tần tổng thì hay rồi, trực tiếp chém rớt hai tỷ mấy!”
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 206: C206: Song sát 1



“Tương lai là tương lai, cho dù hiện tại phát triển tốt, cũng khó biết được rằng rốt cuộc tương lai sẽ như thế nào.” Tần Tông Lâm lắc đầu nói: “Tôi chỉ có hứng thú với hai app này. Nếu Diệp Tinh cậu bán riêng, ngược lại tôi có thể tăng giá.”

“Nếu Tần tổng đã không đồng ý tăng giá, vậy cũng không còn gì để nói nữa.” Diệp Tinh cười nói.

“Tôi còn có việc, xin phép đi trước.” Hắn không do dự, quay người trực tiếp rời đi.

Tần Tông Lâm vẫn nhìn theo bóng lưng Diệp Tinh, không nói chuyện, không biết đang nghĩ gì.

Mà Chu Kinh Thiên tiễn Diệp Tinh đi, sau đó quay lại phòng bao.

“Diệp Tinh này không đơn giản.” Tần Tông Lâm nhìn Chu Kinh Thiên cảm thán: “Vậy mà tôi hoàn toàn không đoán ra rốt cuộc trong lòng cậu ta đang nghĩ gì.”

Chu Kinh Thiên bất đắc dĩ nói: “Anh Lâm, cái quá anh đưa ra quả thực là thấp.”

Ông ta và Tần Tông Lâm thời trẻ là bạn tốt, ở trong cùng một doanh trại.

Theo Chu Kinh Thiên thấy, cái giá mà Tần Tông Lâm đưa ra chỉ là giá hiện tại, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe sẽ phát triển rất mạnh.

“Không vội, chuyện làm ăn không phải một lúc là bàn xong.” Tần Tông Lâm cười khẽ.

Ngược lại ông ta không lo lắng chút nào.

“Haiz, đáng tiếc.” Lúc này Tần Tông Lâm lại thở dài trong lòng.

Ông ta biết chuyện của con gái mình, ông ta chắc chắn rất hài lòng về Diệp Tinh, đáng tiếc chẳng dễ gì con gái mình mới nguyện ý thử một chút, lại bị từ chối.

Chỉ có thể nói Diệp Tinh và Tần Nhược Hi có duyên không phận thôi.

Đi trên phố, Diệp Tinh im lặng suy nghĩ về việc giao dịch.

“Vẫn còn thời gian hai tháng, hi vọng có thể bán ra với gia tốt!” Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.

Việc hắn muốn làm bây giờ là xử lý xong công ty trước khi hội đấu giá diễn ra.

Muốn tích lũy một khoản tiền khổng lồ, hai công ty này là quan trọng nhất.

“Hửm?” Đang đi, bỗng nhiên thần sắc trong mắt Diệp Tinh khẽ biến, vậy mà bỗng nhiên trên người hắn lại xuất hiện một tia linh lực đặc biệt.

“Người của Phong Diệp cốc?” trong lòng Diệp Tinh im lặng suy nghĩ, nhưng mặt hắn lại không thay đổi.

Cách thời gian hắn đánh chết Thẩm Hạo Thiên đã mấy tháng, mặc dù hắn đã xử lý thi thể của Thẩm Hạo Thiên, không một ai có thể phát hiện ra dấu vết, nhưng Thẩm Hạo Thiên không trwor về Phong Diệp cốc, người của Phong Diệp cốc tất nhiên sẽ ra ngoài tra xét một phen.

Hắn và Thẩm Hạo Thiên có chút xung đột, rất nhiều người đều thấy, dựa vào manh mối, chắc hẳn người của Phong Diệp cốc có thể tra được chuyện ở sự kiện võ thuật, chắc cũng sẽ coi hắn là đối tượng tình nghi.

Diệp Tinh không biểu hiện ra, lên xe như một người bình thường, sau đó lái xe đi về phía xa.

Đợi vài tiếng sau, hắn lái xa tới ngoại ô của thành phố Thượng Hải.

Nơi này vắng tanh, trừ hắn ra, không còn chiếc xe nào khác.

Nhưng, bỗng nhiên trên đường có một người đàn ông trung niên xuất hiện, trực tiếp chặn giữa đường.

“Két...két....” Diệp Tinh vội vàng đạp phanh xe, xe dừng lại, sau đó tức giận xuống xe nói: “Ông tìn chết à, không thấy tôi đang lái xe hả?”

Người đàn ông trung niên lạnh mặt nhìn Diệp Tinh.

Rầm!

Nháy mắt, linh lực khổng lồ truyền tới, đè ép trên người Diệp Tinh.

Dưới linh lực khổng lồ, cơ thể Diệp Tinh không thể động đậy.

Sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi, mặt mang theo vẻ “sợ hãi” nhìn người đàn ông trung niên.

“Đây....đây là cái gì?”

Trịnh Nhai nhìn Diệp Tinh, đối với biểu tình trên mặt hắn dường như đã nhìn mãi thành quen, dáng vẻ như đã thấy rất nhiều lần, ông ta trầm giọng nói: “Diệp Tinh, chủ tịch của đầu tư Tinh Nguyên, khoa học công nghệ Thiên Lan, vân vân,... giá trị con người hàng chục tỷ, chỉ một năm ngắn ngủi đã tích lũy được giá trị lớn như vậy, Diệp Tinh, danh tiếng của cậu rất lớn đó.”

“Ông là ai? Nếu như ông muốn tiền, nói ra một con số, tôi sẽ lập tức cho ông, chỉ cần ông thả tôi ra.” Diệp Tinh nghe vậy, ngược lại trên mặt lại lộ ra một tia nhẹ nhõm, vội vàng nói.

“Hừ! Tiền tài có tác dụng gì với tôi?” Trịnh Nhai nhìn Diệp Tinh nói: “Cậu không cần lo lắng, giờ tôi sẽ hỏi cậu một số việc, nếu câu trả lời khiến tôi hài lòng tôi sẽ thả cậu.”

“Được, ông hỏi đi.” Diệp Tinh vội vàng gật đầu, trong mắt hắn mang theo một tia “sợ hãi”.

Trịnh Nhai trầm giọng nói: “Chuyện ở sự kiện võ thuật mấy tháng trước cậu còn nhớ không? Có phải cậu từng xảy ra mâu thuẫn với một người tên Thẩm Hạo Thiên ở sự kiện võ thuật không?”

Sắc mặt Trịnh Nhai âm trầm, Diệp Tinh vội vàng nói: “Trước đây đúng là tôi có chút mâu thuẫn với Thẩm Hạo Thiên, nhưng đó là lúc mua đồ. Tôi vô cùng thích một thứ, nên đã mua, bỗng nhiên Thẩm Hạo Thiên lại muốn nó, tôi không đồng ý bán cho anh ta. Mâu thuẫn mà ông nói chính là cái này.”

“Đó là thứ gì?” Trịnh Nhai tiếp tục hỏi.

Ông ta nhìn Diệp Tinh, ông ta từ Phong Diệp cốc tới, đặc biệt điều tra việc sư đệ Thẩm Hạo Thiên mất tích.

Nhưng ở bên ngoài điều tra lâu như vậy, không có bất cứ manh mối gì về Thẩm Hạo Thiên, ông ta chỉ có thể đi tìm mấy người ở sự kiện võ thuật đó.

Bởi vì tất cả mọi người đều có hiềm nghi.

Trước Diệp Tinh, ông ta đã tìm mấy người Triệu Khôn Mộc, Tiền Thủy. Hiện giờ Diệp Tinh cũng có chút hiềm nghi, hơn nữa hiềm nghi khá lớn.

Vậy nên ông ta vừa ra tay liền dùng linh lực trói Diệp Tinh lại.

Thực lực của Trịnh Nhai đại tới đỉnh phong của cảnh giới Thức Tỉnh, trừ mấy vị trưởng lão Vương Cảnh trong cốc ra, thực lực của ông ta là mạnh nhất.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 207: C207: Song sát 2



Luận về thực lực, ông ta thậm chí có thể giết Thẩm Hạo Thiên dễ như trở bàn tay.

Ông ta tự tin bên ngoài sẽ không có ai là đối thủ của ông ta! Không thể thoát khỏi sự trói buộc của ông ta!

“Đó là một tảng đá màu trắng, tôi chuẩn bị dùng nó để điêu khắc ngọc thạch.” Diệp Tinh vội vàng nói.

“Vậy sau đó cậu có gặp Thẩm Hạo Thiên không?” Trịnh Nhai quát khẽ.

Tiếng quát này của ông ta như tiếng sẫm bỗng dưng vang lên, như sét đánh xuống mặt đất vậy, nếu như là người bình thường chắc chắn sẽ bị dọa sợ chết khiếp, não trống không, nói ra tất cả mọi chuyện mà mình biết.

Chuyện khối đá màu trắng ông ta không hề nghi ngờ, mấy người trước cũng nói về khối đá màu trắng.

Nghe thấy tiếng quát chói tai của Trịnh Nhai, Diệp Tinh dường như bị dọa chết rồi, ngây ngốc nói: “Chưa từng gặp.”

“Chưa từng gặp?” sắc mặt Trịnh Nhai trở nên khó coi, vừa rồi ông ta sử dụng một phương pháp kì dị của Phong Diệp cốc, có thể khiến cho người khác nói thật.

Diệp Tinh nói như vậy, vậy thì chứng minh Thẩm Hạo Thiên mất tích không liên quan tới Diệp Tinh.

Manh mối mà ông ta tìm kiếm bị cắt đứt ở chỗ Diệp Tinh.

“Sư đệ rốt cuộc sao vậy?”

Trong mắt Trịnh Nhai lộ ra vẻ suy tư, dừng như đang nghĩ tiếp theo rốt cuộc nên tới nơi nào tìm kiếm manh mối.

Rầm!

Đúng lúc đang nghĩ, bỗng nhiên cơ thể Trịnh Nhai bị một cỗ linh lực khổng lồ đánh tới, điên cuồng đè ép lên thân thể ông ta.

“Đây là?” Nháy mắt sắc mặt Trịnh Nhai thay đổi, kinh sợ nhìn Diệp Tinh: “Quả nhiên cậu có vấn đề.”

“Xèo xèo!”

Nhưng, vào lúc sắc mặt ông ta thay đổi, một ánh lửa bỗng xuất hiện sau lưng ông, tiếp xúc với cơ thể ông ta.

Bị lửa đốt lên người, Trịnh Nhai lập tức cảm thấy một trận đau đớn truyền tới.

Đồng thời một viên đá bay tới, đánh trúng vết thương của ông ta, lập tức máu đen chảy ra.

Vị một kích này đánh trúng, trong mắt Trịnh Nhai lần đầu tiên lộ ra vẻ sợ hãi.

“Linh lực hỏa diễm? Sao... sao có thể? Cậu đạt tới Vương Cảnh rồi?”

Có thể khống chế linh lực hình thành thuộc tính công kích, chỉ có cường giả Vương Cảnh mới có thể làm được!

Nhìn chàng trai trước mắt quá mức trẻ này vậy mà lại là một cường giả Vương Cảnh!

Phải biết, cường giả Vương Cảnh của Phong Diệp cốc bọn họ chỉ có mấy người thôi, muốn đột phá tới Vương Cảnh, không chỉ dựa vào tài nguyên mà có thể làm được, còn phải dựa vào thiên phú mạnh mex.

Đối với nghi vấn của ông ta, Diệp Tinh lại không nói lời nào, dưới sự tấn công của ngọn lửa linh lực, sau khi quả độc nguyên tấn công, bóng hắn lóe lên, gần như nháy mắt xuất hiện trước mặt Trịnh Nhai.

Trên tay phải hắn đều là hỏa diễm, trực tiếp bóp chặt yết hầu Trịnh Nhai.

“Cậu...” Mắt Trịnh Nhai khiếp sợ nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Tinh.

Từ lúc bắt đầu ra tay tới giờ, Diệp Tinh không hề cho ông ta một chút thời gian phản ứng nào.

“Răng rắc!”

Trừ Một âm thanh trong trẻo vang lên, đồng thời Diệp Tinh khống chế linh lực hỏa diễm điên cuồng xâm nhập vào cơ thể Trịnh Nhai.

Cường giả đỉnh phong của cảnh giới Thức Tỉnh sức sống ngoan cường, cho dù bóp nát yết hầu cũng sẽ không chết ngay.

“Thẩm Hạo Thiên là do tôi giết, có điều ông cũng sẽ chết trong tay tôi.” Diệp Tinh hờ hững nói.

Trong mắt Trịnh Nhai ngập tràn vẻ khiếp sợ, muốn vùng vẫy, nhưng cản bản không làm được, sinh mạng đang từ từ biến mất.

Trừ kinh sợ, lúc này trong lòng Trịnh Nhai cũng có hối hận, ra ngoài điều tra việc của Thẩm Hạo Thiên không ngờ rằng lại dâng luôn mạng mình lên.

Kinh sợ, thù hận, phẫn nộ, không cam lòng, Trịnh Nhai muốn nói gì đó, nhưng căn bản không nói ra được, cuối cùng ánh sáng trong mắt ông ta tối đi, sức sống hoàn toàn biến mất.

Xác định Trịnh Nhai đã chết, Diệp Tinh tiến lên trước, lấy chiếc túi trên người ông ta xuống.

“Chỉ có mấy gốc linh thảo, còn có ba viên linh thạch.” Xem xét xong, Diệp Tinh trực tiếp vứt những thứ này vào trong nhẫn không gian của mình.

“Xèo xèo!”

Tay phải giơ ra, một ngọn lửa bao bọc lấy toàn thân Trịnh Nhai, mấy giây sau, thi thể Trịnh Nhai hoàn toàn biến mất.

“Phù!” sau khi giết Trịnh Nhai xong, trong lòng Diệp Tinh cũng thở phào một hơi.

“Cảnh giới Thức Tỉnh đỉnh phong, thực lực như vậy mình muốn giết cũng phải tốn một chút thời gian, nhưng Trịnh Nhai này sơ ý quá, bị mình nắm được cơ hội, không có bất lực năng lực phản kháng nào!” Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.

Cảnh giới Thức Tỉnh đỉnh phong và Vương Cảnh chỉ cách nhau một chút thôi, khác biệt ở chỗ linh lực có thể biến thành linh lực hỏa diễm vân vân,...uy lực tăng mạnh.

Thực ra nếu khống chế linh lực trói buộc thật sự, lực trói buộc của hai người không kém hơn nhau là bao.

Trước đó Diệp Tinh bị trói buộc, nháy mắt liền biết thực lực của Trịnh Nhai đang ở cảnh giới Thức Tỉnh đỉnh phong.

Nhưng hắn không xác định được liệu Trịnh Nhai đã đạt tới Vương Cảnh chưa.

Nếu như đã đạt tới, dựa vào thực lực của hắn muốn giết Trịnh Nhai là một việc không thể.

Một khi Trịnh Nhai chạy mất, hắn sẽ phải đối mặt với sự trả thù điên cuồng của Phong Diệp cốc.

Hiện giờ Diệp Tinh mới đạt Vương Cảnh sơ kỳ thôi, đối mặt với mấy cường giả Vương cảnh của Phong Diệp cốc đó, hắn tuyệt đối không phải đối thủ, trừ khi vĩnh viễn trốn đi.

Vậy nên trước đó hắn mới giả vờ sợ hãi, cảm nhận thấy Trịnh Nhai xuất hiện sự buông lỏng, nháy mắt nắm lấy cơ hội ra tay.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 208: C208: Bán gốc lam linh chi thứ ba



“Không biết Phong Diệp cốc có phái người ra ngoài điều tra tiếp không? Cho dù có, cũng chỉ có mấy cường giả Vương Cảnh đó thôi?”

Trong lòng Diệp Tinh thầm nói.

Liên tục giết hai người của Phong Diệp cốc, hắn và người Phong Diệp cốc đã kết một mối thì cực lớn.

...

Khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Tinh càng chú ý bảo vệ người nhà, mà việc quan trọng nhất của hắn không thể nghi ngờ là bán hai công ty.”

“Ông chủ, lại có một vài công ty liên hợp lại, muốn thu mua công ty TNHH khoa học công nghệ Thiên Lan, bọn họ ra giá 15 tỷ.” Trần Quân Nam đứng trước mặt Diệp Tinh báo cáo.

Từ khi Diệp Tinh phân phó bán hai công ty lớn, rất nhiều xí nghiệp lớn đều động lòng.

Giống như một con gà mái đang đẻ trứng, rõ ràng hiện giờ mỗi ngày đều sẽ tiếp tục đẻ trứng, nhưng Diệp Tinh lại chuẩn bị bán con gà này đi.

Chỉ cần mua về vận hành một phen, chắc chắn có thể thu được lợi nhuận khổng lồ.

Hơn nữa mấy ông chủ lớn đó không phát hiện ra khoa học công nghệ Thiên Lan có vấn đề gì, tất nhiên sẽ muốn thu mua.

Diệp Tinh im lặng nghe, cái giá này so với cái giá mà Tần Tông Lâm đưa ra đã nhiều hơn 21 tỷ.

“Ngoài ra có một tập đoàn muốn thu mua công ty TNHH hệ thống máy tính Mạc Vân Hàng Châu, bọn họ ra giá 21 tỷ, nói đây đã là giới hạn của bọn họ, không thể tăng thêm nữa.”

Trần Quân Nam tiếp tục nói.

Trong mắt anh ta có một tia chấn động, nếu hiện tạo bán hai công ty lớn này đí, Diệp Tinh có thể lấy được 36 tỷ!

Đây là khoản tiền lớn tới mức nào!

Diệp Tinh nghĩ một lát, dặn dò: “Hiện giờ không vội, nói chuyện trước đã, cho dù đối phương có thêm tiền hay không, giờ cứ an tâm tiếp tục phát triển hai app.”

Vẫn còn hơn một tháng, hiện giờ hắn không vội, hơn một tháng sau, giá trị của hai app này sẽ tăng lên.

Kiếp trước, trước khi thời kỳ tận thế đen tối diễn ra, chỉ riêng hai app này thôi đã đạt tới cái giá hơn hai mươi tỷ, nhưng Diệp Tinh không có nhiều thời gian như vậy để an tâm phát triển.

“Vâng! Ông chủ.” Trần Quân Nam gật đầu.

Sau khi Trần Quân Nam rời đi, trong văn phòng đầu tư Tinh Nguyên, chỉ còn một mình Diệp Tinh. Hắn im lặng đứng bên cửa sổ, nhìn dòng xe bên dưới.

Ai cũng không thể nghĩ tới, nửa năm sau, thành phố hào hoa này sẽ biến thành một đống đổ nát.

Rút điện thoại ra, Diệp Tinh mở máy, hắn gọi điện cho công ty TNHH rượu chăm sóc sức khỏe Thiên Chi Bắc Kinh.

...

Trong văn phòng công ty TNHH rượu chăm sóc sức khỏe Thiên Chi Bắc Kinh, một người đàn ông trung niên đang ngồi, nhìn mặt đúng là Địch Kiến Cường.

Lúc này trông sắc mặt Địch Kiến Cường rất tốt, trông tổng thể mặt mày rạng rỡ.

Mua được gốc lam linh chi đó từ trong tay Diệp Tinh bắt đầu đưa vào sản xuất, dược hiệu thậm chí còn tốt hơn gốc mà nhà bọn họ dùng lúc bắt đầu đó.

Từng lô rượu thuốc sản xuất ra, công ty TNHH rượu chăm sóc sức khỏe Thiên Chi Bắc Kinh bọn họ kiếm được càng nhiều tiền hơn.

Theo kế hoạch của họ, lam linh chi trong tay bọn họ hiện giờ vẫn có thể sử dụng thêm ít nhất mười năm nữa, đến lúc đó hoàn toàn có thể đưa xí nghiệp của họ bước lên một bậc thang mới.

Hơn nữa có bài học trước đây, sau khi dược hiệu của lam linh chi trong tay họ dùng hết, cũng sẽ bắt đầu chuyển dần sang ngành khác, bắt đầu chuyển trọng tâm, tất nhiên, những điều này vẫn còn đang trong thời gian thảo luận, thời gian mười mấy năm, đủ để bọn họ chuyển đổi một cách hoàn hảo.

Hiện giờ, tất cả đều đang phát triển đâu vào đấy.

“Cốc cốc cốc!” Bỗng nhiên, tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền tới.

“Vào đi!” Địch Kiến Cường trực tiếp nói.

Cửa văn phòng mở ra, một chàng trai hai mươi mấy tuổi bước vào, chính là Địch Minh Chí.

“Ba, đơn hàng nước ngoài đã được xử lý xong, tiền đã thu toàn bộ rồi. Công ty đó rất vừa ý với rượu thuốc, chuẩn bị hợp tác lâu dài với công ty chúng ta.” Địch Minh Chí cười nói.

“Tốt.” Địch Kiến Cường hài lòng gật đầu.

Công ty bên nước ngoài đó là một con cá sấu lớn, là tập đoàn đa quốc gia, quy mô mạnh hơn tập đoàn bọn họ nhiều.

Giờ nghĩ tới, tốn 3 tỷ mua gốc lam linh chi đó từ trong tay Diệp Tinh là quyết định đúng đắn.

Địch Kiến Cường cảm thấy tự tin hoàn toàn có thể dùng gốc lam linh chi này trong vòng mười mấy năm phát triển hơn gấp mấy lần.

“Reng...”

Đang muốn nói gì đó, bỗng nhiên điện theo trong tay Địch Kiến Cường vang lên.

Ông ta nhìn màn hình, sắc mặt khẽ biến, nhanh chóng nhận điện thoại.

“Diệp tổng!”

Bên cạnh, Địch Minh Chí nghe thấy cái tên này, trong lòng động một cái: “Lẽ nào là Diệp Tinh?”

Chỉ vẻn vẹn mấy giây, mắt Địch Kiến Cường lộ ra sự vui mừng tột cùng, nói: “Diệp tiên sinh, chúng tôi lập tức tới Thượng Hải, đến lúc đó tình hình cụ thể ra sao chúng ta lại bàn tiếp!”

Nói mấy câu, Địch Kiến Cường cúp máy.

“Ba, là Diệp Tinh gọi tới hả?” Thấy Địch Kiến Cường cúp máy, Địch Minh Chí tò mò hỏi.

“Ừm.” Địch Kiến Cường gạt đầu, nghiêm túc nói: “Trong tay Diệp Tinh lại có một gốc lam linh chi nữa.”

“Lại có một gốc? Sao có thể? Không phải trước đó Diệp Tinh đã lấy ra hai gốc rồi sao? Cộng thêm một gốc này, đã là ba gốc rồi?” Trên mặt Địch Minh Chí lộ ra vẻ kinh ngạc.
 
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 209: C209: Giao dịch thành công



Bảo vật như lam linh chi xuất hiện một gốc đã là không dễ dàng, hiện giờ một mình Diệp Tinh đã có ba gốc trong tay.

“Đây là gốc cuối cùng rồi, Diệp Tinh nói trước đây bản thân mình lấy được ba gốc, có điều còn lại một gốc chưa bán, giờ có ý định bán đi, hỏi chúng ta có hứng thú không.” Địch Kiến Cường trầm giọng nói.

“Ba, vậy ba có định mua tiếp không?” Địch Minh Chí nhìn ba mình, hỏi.

“Mua! Tất nhiên phải mua! Một gốc linh chi có thể giúp cho tập đoàn chúng ta phát triển thêm mười mấy năm, thêm một gốc nữa, vậy chính là ba mươi mấy năm! Trong ba mươi mấy năm có thể tạo ra lợi nhuận gấp mấy lần, tại sao không mua?” Trong mắt Địch Kiến Cường lóe lên một tia sáng.

“Tiền trong gia tộc không đủ, đợi một thời gian nữa sẽ có sự chuẩn bị đầy đủ hơn!”

Bụi lam linh chi này là tình thế bắt buộc.

...

Văn phòng đầu tư Tinh Nguyên thành phố Thượng Hải, Địch Kiến Cường và Diệp Tinh ngồi trên sofa.

“Diệp tổng, lần trước tạm biệt, không ngờ rằng hiện giờ sự nghiệp của Diệp tổng đã đạt tới mức này.” Địch Kiến Cường cười nói.

Hiện giờ trên mạng có rất nhiều tin tức liên quan đến Diệp Tinh, tuổi trẻ kiệt xuất, doanh nhân chục tỷ trẻ nhất Hoa Hạ vân vân,... trên người Diệp Tinh có rất nhiều danh hiệu.

Ông ta nhìn Diệp Tinh, trong lòng quả thực rất khâm phục.

Tập đoàn bọn họ phát triển tới trình độ hiện giờ tiêu tốn mất gần hai mươi năm, nhưng Diệp Tinh chỉ dùng thời gian hơn một năm đã vượt qua quy mô của tập đoàn bọn họ.

Diệp Tinh cười nói mấy câu, sau đó nói: “Địch tổng. Giờ chúng ta bàn chuyện chính đi.”

Hắn lấy ra một cái hộp gấm.

Nhìn thấy chiếc hộp, mặt Địch Kiến Cường cũng vô cùng nghiêm túc.

Hộp gấm mở ra, một cây linh chi màu lam xuất hiện, màu sắc vô cùng tươi tắn.

Địch Kiến Cường nhìn màu sắc tươi tắn của gốc linh chi này, trong mắt lộ ra một tia kích động.

Bụi lam linh chi trong tay bọn họ giá trị chắc chắn có thể hoàn toàn được khai phá.

“Địch tổng, kiểm tra gốc lam linh chi này một chút đi.” Diệp Tinh khẽ cười nói.

Địch Kiến Cường tiến lên kiểm tra. Xác định giống hệt với gốc lam linh chi trước của Diệp Tinh.

“Diệp tổng, tôi quả thật rất động lòng với gốc linh chi này, không biết giá cả thế nào?” Địch Kiến Cường nhìn Diệp Tinh, có chút trầm ngâm hỏi.

Diệp Tinh cười nhẹ nói: “Giống lần trước, 3 tỷ.”

“Diệp tổng, gốc linh chi này vốn không hoàn chỉnh, bên trên còn thiếu mất một chút.” Địch Kiến Cường chỉ chỗ bị thiếu của gốc linh chi.

Một phần bị cắt xuống đó là Diệp Tinh lấy cho ba mẹ mình và Lâm Tiểu Ngư dùng.

“Mặc dù không hoàn chỉnh, nhưng tổng thể thể tích chỉ có lớn không có nhỏ.” Mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nói: “Dược hiệu chắc hẳn giống với gốc linh chi lần trước, thậm chí có khả năng hơn một chút, tôi ra giá 3 tỷ vì lần trước Địch tổng giao dịch rất sảng khoái.”

Địch Kiến Cường rõ ràng có chút không đồng ý.

“Diệp tổng, bảo vật phải là độc nhất vô nhị mới là trân quý nhất, Diệp tổng liên tiếp lấy lam linh chi ra, không bảo đảm được sau này lại lấy ra gốc khác, tới lúc đó chẳng lẽ chúng tôi vẫn lấy giá ba tỷ để thu mua một gốc?”

Địch Kiến Cường nhìn Diệp Tinh, nói: “Gốc này tôi có thể ra giá 2.5 tỷ để mua.”

Diệp Tinh cười lắc đầu, sắc mặt bình tĩnh nói: “Địch tổng, tôi chỉ có tổng cộng ba gốc lam linh chi, sau này cũng sẽ không còn để lấy ra nữa.”

Hắn nhìn chằm chằm Địch Kiến Cường, không chút nhượng bộ nói: “30 tỷ, chỉ một giá, tôi cũng lười tốn thời gian để hạ xuống. Nếu Địch không đồng ý, vậy thì cuộc giao dịch này không cần đàm phán nữa. Tôi có thể lập tức liên hê với những doanh nghiệp rượu thuốc khác, tôi tin rằng cái giá đó bọn chắc hẳn sẽ có người có thể chấp nhận.”

Nghe vậy, sắc mặt Địch Kiến Cường khẽ biến.

Tập đoàn rượu thuốc khác tuy rằng một người không thể bỏ ra nhiều tiền như vậy, nhưng liên kết lại với nhau, bỏ ra 3 tỷ cũng không phải là không thể.

“Địch tổng cảm thấy cuộc giao dịch này có thể tiếp tục nữa không?” Diệp Tinh nhìn Địch Kiến Cường, nói.

Thực ra bàn về tiền tài, tài chính của tập đoàn địch thị rất dư giả, nếu thật sự muốn bán cho tập đoàn khác, phỏng chừng phải mất ít nhất mấy tháng ba tỷ mới có thể lấy được tới tay.

“Diệp tổng, nếu sau này lại xuất hiện lam linh chi thì sao?” Địch Kiến Cường hỏi.

“Nếu như xuất hiện tiếp, tôi sẽ chỉ bán cho Địch tổng, hơn nữa tôi sẽ giảm giá 1 tỷ.” Diệp Tinh cười nói.

“Được! Tôi tin Diệp tổng, 3 tỷ thì ba tỷ!” Nghe vậy, Địch Kiến Cường trực tiếp gật đầu, không do dự nữa.

“Thành giao!”

Thấy Địch Kiến Cường đồng ý, Trong lòng Diệp Tinh cũng thở phào một hơi.

Thực ra giá thấp nhất trong lòng hắn cũng là 2.5 tỷ, không ngờ Địch Kiến Cường lại sảng khoái như vậy.

Hắn lại không biết, mấy tháng này việc làm ăn của tập đoàn Địch thị đã bước lên một bậc thang mới, hiệu quả trên thị trường của lam linh chi tốt hơn trong tưởng tượng nhiều, thâm chí còn nhận được sự chú ý của tập đoàn lớn ở nước ngoài, hai bên đã thành lập mối quan hệ hợp tác tốt đẹp.

Giá cả chỉ chênh lệch mấy trăm, Địch Kiến Cường có lòng tin sẽ kiếm lại rất nhanh!

...
 
Back
Top