Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Trong Phim Ngoài Đời

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
292508202-256-k649656.jpg

Trong Phim Ngoài Đời
Tác giả: Digiaiy
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Edit: Digiaiy
Diễn giả thành thật, việc này có thể nói là xảy ra hàng ngày ở giới giải trí, mọi người tập mãi thành quen.

Cơ mà chủ yếu là, đối tượng trong câu chuyện là ảnh đế đó nha, nha nha nha!!!!

Ai mà ngờ được ảnh đế đại nhân ở ngay phim trường, trước mặt bao người, công nhiên giở trò với nữ minh tinh chứ!!!!!

Tiểu minh tinh tuyến mười tám tính cách quật cường VS Ảnh đế phúc hắc tâm cơ Tags: diễnviênminhtinhngontinhsungsắcđôthịảnhđế​
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 1: Đóng phim cùng ảnh đế


Cuộc sống của tiểu minh tinh tuyến mười tám thật ra rất thanh nhàn, đã ba tháng Lâm Chi không quay phim.Nói dễ nghe một chút thì là thanh nhàn, nói khó nghe thì là danh khí thấp, đạo diễn không muốn dùng cô, nên không cho diễn thôi.Không có việc gì quá lâu, rốt cuộc người đại diện cũng đưa cho Lâm Chi một quyển kịch bản《Trừ yêu truyện》.

Trong phim Lâm Chi diễn một vai ác, là hồ ly tinh Mị Nhi chuyên hút tinh khí của nam tử để tăng tu vi.Mị Nhi này không biết sống chết trêu chọc đệ tử Từ Hướng Dương của phái Thục Sơn xuống núi trừ yêu, vọng tưởng hút tinh khí của hắn, nhưng lại bị hắn dùng một kiếm chém chết.Tuy cảnh của Lâm Chi rất ít, chỉ là nữ số năm, nhưng cô vẫn rất chuyên nghiệp đến phim trường trước hai tiếng, sau khi hóa trang xong thì ngồi một bên chờ.Lúc này đang quay cảnh nam chính đánh nhau với yêu quái, nam chính là ảnh đế đang nổi Quý Hoài Thịnh.Lâm Chi đứng ở nơi xa, nhìn Quý Hoài Thịnh mặc bạch y, tay cầm thanh tiên kiếm đánh nhau với yêu quái mà lòng thổn thức không thôi.Cô và Quý Hoài Thịnh đều tốt nghiệp Học viện Hý kịch Kinh Châu, Quý Hoài Thịnh chỉ lớn hơn cô năm tuổi, thế mà hiện tại đã là ảnh đế vinh quang tột đỉnh, còn cô vẫn chỉ là một tiểu minh tinh tuyến mười tám không có danh tiếng gì.Từ năm mười tám tuổi xuất đạo, đến nay hai mươi sáu tuổi, tám năm qua Lâm Chi đã diễn không biết bao nhiêu vai nữ phụ, nhưng vẫn không bật lên được.Là vì kỹ thuật diễn của Lâm Chi không tốt ư?Cũng không phải.

Kỹ thuật diễn của Lâm Chi khá tốt, đạo diễn cũng từng khen cô diễn vai nữ phụ rất chân thật, yêu ghét rõ ràng.Nhưng một diễn viên không chỉ cần kỹ thuật diễn tốt là có thể nổi tiếng.

Thực lực cũng quan trọng, nhưng không thể thiếu vận may và thời điểm.

Đôi khi chỉ cần một kịch bản tốt là có thể biến người mới không chút tiếng tăm trở nên nổi tiếng.Lâm Chi có nguyên tắc và giới hạn riêng.

Cô cố chấp giữ vững tôn nghiêm không đáng bao tiền của mình đến cùng, không chấp nhận quy tắc ngầm của giới giải trí, không đồng ý bao dưỡng, từ chối tìm kim chủ.Khi người đại diện nhận được kịch bản, Lâm Chi đều xem mình sẽ diễn nhân vật gì, dù không diễn nữ chính, nhưng đã từng diễn nữ phụ vài lần.

Khổ nỗi toàn là vai ác, không chỉ không nổi tiếng được, mà cô còn bị khán giả thích nữ chính mắng đến thảm thương.Lâm Chi không tức giận, người xem mắng cô tâm địa độc ác, chứng tỏ khả năng diễn xuất của cô rất tốt, diễn thật đến mức làm người xem lầm tưởng.“Cut!”

Đạo diễn nhìn sườn mặt tuấn tú của Quý Hoài Thịnh qua màn hình, nói: “Cảnh này qua, nghỉ ngơi hai mươi phút, sau đó tiếp tục quay cảnh sau.”

Nhân viên công tác ngừng quay, Lâm Chi cũng thu hồi tầm mắt, tiếp theo chính là cảnh của cô rồi.

Lâm Chi nhẩm lại cốt truyện và lời thoại một lượt trong đầu.Hai mươi phút trôi qua rất nhanh, khi đạo diễn hô một tiếng “Action”, Lâm Chi mặc bộ váy lộ gần nửa ngực, hoảng loạn nhào vào lòng Quý Hoài Thịnh đang nhắm mắt ngồi tĩnh tọa dưới tàng cây.“Đạo trưởng, cứu mạng, có yêu quái.”

Quý Hoài Thịnh mở to mắt, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lâm Chi, “Cô nương, vì sao chỉ có mình ngươi ở nơi rừng núi hoang vu này?”

“Ta…”

“Rõ ràng ngươi mới chính là yêu quái.”

“Nếu đã bị ngươi nhìn thấu, ta cũng không cần giả vờ nữa” Lâm Chi thu hồi vẻ hoảng loạn trên mặt, đưa tay chỉ vào Quý Hoài Thịnh làm phép, “Định.”

Quý Hoài Thịnh không thể động đậy, liếc nhìn Lâm Chi, giọng điệu lạnh băng: “Không muốn chết thì cách ta xa một chút.”

Lâm Chi không chút sợ hãi, tay nâng cái cằm tinh xảo của Quý Hoài Thịnh lên, cười quyến rũ: “Vừa rồi ta đã thử qua pháp lực của ngươi, hiện tại ngươi chỉ còn hai thành pháp lực, chỉ cần một yêu quái trăm năm là có thể gϊếŧ ngươi, huống chi là hồ ly tinh đạo hạnh tám trăm năm như ta.

Ngoan ngoãn để tỷ tỷ ta hút tinh khí thì ta có thể cho ngươi suиɠ sướиɠ trước khi chết.”

Lâm Chi ngồi trên đùi Quý Hoài Thịnh, nắm tay anh đặt lên ngực mình, ánh mắt mị hoặc: “Tiểu đạo sĩ, từng sờ ngực nữ nhân chưa?”

Quý Hoài Thịnh mím môi, không nói một từ, lạnh lùng nhìn Lâm Chi, trong mắt chỉ có sự chán ghét.

Lâm Chi làm lơ ánh mắt anh, để bàn tay mềm mại không xương lướt từ đôi môi mỏng gợi cảm xuống đến hầu kết nhô lên của anh.

Chợt cô cảm thấy bầu ngực sữa mềm mại của mình hình như bị nhéo một cái.Cô hơi kinh ngạc, trong kịch bản chỉ viết tay nam chính bị hồ ly tinh bắt lấy đặt lên ngực, nhưng nam chính luôn dùng vẻ mặt chán ghét nhìn hồ ly tinh, không thèm động đậy.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 2: Làm theo kịch bản


Cô nghe nói Quý ảnh đế tuy cao ngạo lạnh lùng, không dễ thân thiết với ai, nhưng nhân phẩm cực tốt, chưa bao giờ ăn đậu hũ của nữ diễn viên đóng cùng.

Anh luôn làm theo kịch bản, được các nữ minh tinh hết sức khen ngợi.

Lâm Chi nhìn Quý Hoài Thịnh, phát hiện trong mắt anh vẫn chỉ có sự chán ghét, bàn tay đang đặt trên ngực cô cũng không động đậy.

Có lẽ vừa rồi chỉ là ảo giác của cô thôi.

Cô vứt bỏ chút kinh ngạc vừa rồi, dựa theo kịch bản, kề sát vào môi Quý Hoài Thịnh, vừa mới chạm vào đôi môi mỏng của anh, thì bàn tay đang đặt trên ngực cô phản kích.

Tay anh giữ chặt lấy cánh tay mảnh khảnh của cô, một tay khác tung chưởng về phía ngực cô.

Lâm Chi bị đánh văng xa một trượng, cô quỳ trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu, không thể tin nhìn về phía Quý Hoài Thịnh: "Sao ngươi vẫn động đậy được?

Rõ ràng ngươi chỉ còn hai thành pháp lực, không có khả năng phá được pháp thuật của ta."

Quý Hoài Thịnh khinh thường nhìn về phía Lâm Chi, "Chỉ có chút tài mọn mà không biết tự lượng sức mình.

Nếu ngay từ đầu ngươi sử dụng pháp thuật của hồ ly tinh, hút tinh khí của ta, thì hiện tại người chết là ta.

Nhưng ngươi quá khinh địch, nên chịu chết đi!"

Anh khép ngón trỏ và ngón giữa lại, dùng pháp lực điều khiển thanh tiên kiếm bên cạnh hướng về ngực Lâm Chi, khi thanh tiên kiếm đâm vào ngực Lâm Chi, máu lập tức bắn ra bốn phía.

Lâm Chi hét lên một tiếng, miệng trào máu, nhắm mắt lại, quỳ rạp dưới đất, không nhúc nhích.

Trong lúc nhắm mắt giả chết, Lâm Chi thầm cảm khái, lần đầu tiên diễn cùng Quý ảnh đế, mới có một tập mà cô đã bị giết chết, quả nhiên nữ diễn viên tuyến mới tám đúng là thảm, đất diễn ít đến đáng thương.

Lúc đạo diễn hô một tiếng "Cut", Lâm Chi mới mở mắt.

Cô ngồi dậy rút thanh kiếm đạo cụ đang "cắm" trên ngực ra, rồi dùng mu bàn tay lau máu giả vẫn còn đang chảy ở khóe miệng.

Cô vừa định đứng dậy, trước mắt đột nhiên xuất hiện một đôi giày màu đen, nhìn lên thì thấy một bàn tay thon dài, khớp xương rõ ràng.

Lâm Chi ngẩng đầu lên thấy Quý Hoài Thịnh đang nhìn xuống mình, cô chần chờ một chút mới đặt tay vào lòng bàn tay anh.

Quý Hoài Thịnh nắm tay Lâm Chi, kéo cô đứng lên.

"Cảm ơn tiền bối."

Nhìn lòng bàn tay đỏ rực của Quý Hoài Thịnh, Lâm Chi ngượng ngùng rút tay về.

Cô đúng là ngốc mà, dám bôi máu giả vào lòng bàn tay trắng nõn của Quý ảnh đế, nghe nói anh còn mắc bệnh sạch sẽ.

Quý Hoài Thịnh không hề tức giận, chỉ bình tĩnh nói: "Không cần khách khí", sau đó đưa cho Lâm Chi một túi khăn giấy rồi đi.

Lâm Chi giật mình nhìn bóng dáng Quý Hoài Thịnh.

Lần trước cô nghe nói có một nữ diễn viên lúc đóng phim đã áp mặt vào ngực Quý Hoài Thịnh, khiến áo sơmi của anh dính một lớp son phấn.

Anh cố nhẫn nại đến khi diễn xong mới đẩy nữ diễn viên kia ra, trở về tắm tận ba lần, rồi ném áo sơmi vào thùng rác.

Không biết lần này Quý ảnh đế trở về có muốn rửa tay đến tróc da luôn không.

- --

Sau khi quay xong 《 Trừ yêu truyện 》, Lâm Chi lại bắt đầu nhàn rỗi.

Trước kia, cuộc sống của cô rất an nhàn và tự tại, bởi đóng phim chỉ là sở thích của cô.

Gia cảnh cô khá giả, nhà mở một công ty nhỏ, không cần vì kiếm tiền nuôi gia đình mà bôn ba mệt nhọc.

Nhưng một tuần trước, tài chính của công ty nhà cô gặp vấn đề, cần một 100 triệu để quay vòng vốn, hiện tại công ty chỉ là cái vỏ rỗng, ngân hàng cũng không chịu cho vay.

Không có tiền thì công ty sẽ phải phá sản.

Bố và anh trai của Lâm Chi đều bận đến sứt đầu mẻ trán, chạy vạy khắp nơi nhưng cũng chỉ vay được 40 triệu.

Lâm Chi cũng đem 30 triệu tiền thù lao đóng phim nhiều năm ra góp vào, nhưng vẫn thiếu 30 triệu.

Gần đây không quay phim, thu nhập của Lâm Chi ít đến đáng thương, 30 triệu còn thiếu đó đối với cô là một khoản tiền lớn.

Lâm Chi gọi điện thoại cho người đại diện là chị Trần, nhờ chị ấy nhận thêm nhiều kịch bản một chút.

Chị Trần nói gần đây không nhận được kịch bản nào, trong tay chỉ còn một kịch bản phim chưa quyết định nữ chính, là phim H, nếu Lâm Chi có thể nhận thì tới công ty lấy kịch bản.

Chị Trần còn nói tuy là phim H, nhưng nam nữ chính đều sẽ mặc nội y khi đóng phim, không phải hở toàn bộ.

Thân thể hai người chỉ cần dán sát vào nhau, bắt chước động tác làm tình là được.

Sau một lúc do dự, Lâm Chi vẫn đến công ty lấy kịch bản.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 3: Vô tình gặp ảnh đế


Lâm Chi vừa cầm kịch bản ra khỏi văn phòng của chị Trần, vô tình gặp Quý Hoài Thịnh ở chỗ thang máy.

Anh cũng đang chờ thang máy.

Lâm Chi đến gần, lễ phép chào hỏi: "Chào tiền bối".

Quý Hoài Thịnh nghe tiếng, nghiêng đầu nhìn cô, hơi gật đầu, nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng.

Khi nhìn thấy kịch bản trong tay cô, anh thuận miệng hỏi một câu: "Nhận kịch bản mới à?"

Quý Hoài Thịnh vừa nói đến kịch bản, trong lòng Lâm Chi cảm thấy hơi xấu hổ và tự ti.

Cùng xuất thân từ một trường đào tạo diễn xuất, thế mà bây giờ cô rơi vào cảnh phải quay phim H, còn anh là ảnh đế đầy lưu lượng, có rất nhiều kịch bản để lựa chọn.

Lâm Chi nắm chặt kịch bản trong tay, cụp mắt xuống không dám nhìn Quý Hoài Thịnh, nhỏ giọng đáp: "Vâng".

Quý Hoài Thịnh nhìn bốn chữ to in trên trang bìa kịch bản《Kế hoạch nằm vùng 》, làm như vô tình hỏi: "Lần này vẫn diễn vai nữ phụ sao?"

Lâm Chi ngập ngừng nói: "Không phải,... là vai nữ chính."

Diễn nữ chính phim giường chiếu.

Quý Hoài Thịnh nheo nheo mắt, ánh mắt thâm trầm, từ từ nói "Nữ chính sao."

Anh tạm dừng một lát, nhìn đỉnh đầu Lâm Chi, như muốn nói tiếp gì đó.

Lúc này một tiếng "Đinh" vang lên, thang máy của Lâm Chi tới nơi, cô mỉm cười nói với Quý Hoài Thịnh: "Tạm biệt tiền bối, em đi trước đây."

"Ừ, tạm biệt."

Quý Hoài Thịnh thu lại những lời muốn nói, tạm biệt cô.

Dứt lời, Lâm Chi vội vàng đi vào thang máy, sau khi cửa thang máy đóng lại, cô mới nhẹ nhàng thở ra.

Cô sợ nếu còn tiếp tục nói nữa Quý Hoài Thịnh sẽ biết cô nhận kịch bản phim H mất, đến lúc đó cô sẽ không có chỗ dung thân.

Một lát sau, Lâm Chị lại cười tự giễu, bây giờ có thể anh không biết, nhưng đến lúc quảng bá phim cũng sẽ biết thôi.

Anh có khinh thường cô không?

Có kỳ thị cô không?

Nghĩ lại thì cô có là gì, một tiểu minh tinh tuyến mười tám, Quý đại ảnh đế nào có thời gian rỗi chú ý đến chuyện của cô để mà kỳ thị.

Sau khi Lâm Chi vào thang máy, thang máy của Quý Hoài Thịnh cũng tới.

Lâm Chi đi xuống, còn Quý Hoài Thịnh đi lên.

Anh có một gian phòng nghỉ cá nhân ở tầng cao nhất của công ty quản lý, vô cùng rộng rãi thoải mái.

Minh tinh bình thường sẽ không có loại đãi ngộ này, diễn viên danh khí càng cao, nơi ở cũng càng cao, đãi ngộ cũng sẽ tốt hơn.

Diễn viên tuyến mười tám giống Lâm Chi sẽ không có phòng nghỉ độc lập, mà xài chung một phòng với những nữ minh tinh cùng cấp bậc khác, hơn nữa còn nằm ở những tầng thấp.

Ngón tay thon dài của Quý Hoài Thịnh kẹp một thuốc lá đang hút dở, đứng bên cửa sổ sát đất nhìn Lâm Chi đi ra khỏi công ty.

Anh đưa điếu thuốc lên môi, hút một hơi, nhả ra một làn khói trắng.

Làn khói phiêu đãng che khuất khuôn mặt anh tuấn, cũng che đi biểu tình của anh.

Cho đến khi Lâm Chi đi xa, Quý Hoài Thịnh mới lấy di động ra gọi một cú điện thoại.

"Alô, Kevin à?

Bộ phim điện ảnh 《Kế hoạch nằm vùng》lần trước tôi từ chối đã chọn được nam chính rồi sao?"

"Đã chọn được rồi à...

Tôi đột nhiên muốn thử phong cách mới, anh đi giúp tôi nói với đạo diễn Vương một tiếng, nhất định phải lấy được vai về đây."

"Quyết định rồi cũng có thể đổi người, tôi tin anh nhất định có biện pháp.

Cảm ơn, hẹn gặp lại."

Quý Hoài Thịnh ngắt máy, ngón tay búng nhẹ, tàn thuốc bay bay.

Anh nhìn xuống dưới lầu, lẩm bẩm: "Lâm Chi, em đã quên cái đêm ba năm trước sao?

Nhưng mỗi lần tới gần em, tôi lại nhớ tới từng việc nhỏ xíu động lòng người đó, thật là khiến người ta hoài niệm."

Đầu kia điện thoại, vẻ mặt của người đại diện Kevin như đưa đám, tức đến dậm chân, Quý đại ảnh đế thật khó hầu hạ.

Rõ ràng hai tuần trước, đạo diễn Vương đã nhiệt tình mời Quý Hoài Thịnh làm nam chính《Kế hoạch nằm vùng 》, nhưng anh cảm thấy bộ phim này quá gợi tình.

Anh không thích tiếp xúc quá thân mật với diễn viên nữ, càng khinh thường dùng cách để lộ thân thể chiếm sự chú ý của người xem.

Hơn nữa với danh khí của anh hiện tại cũng không cần phải đóng mấy loại phim thấp kém này.

Trong tay người đại diện có cả đống kịch bản tốt cho anh lựa chọn, cho nên mới bảo Kevin đẩy bộ phim này đi.

Nhưng bây giờ Quý Hoài Thịnh lại nói muốn thử phong cách mới, Kevin đành phải xuống nước liên hệ lại với đạo diễn Vương.

Ai bảo Quý ảnh đế là cây rụng tiền, anh ta còn phải dựa vào Quý Hoài Thịnh để kiếm chác nữa.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 4: Quay phim với ảnh đế


Sau khi về nhà, Lâm Chi bắt đầu xem kịch bản.

Nữ chính là đại tiểu thư xã hội đen, tính cách phóng đãng, còn nam chính là cảnh sát nằm vùng, che giấu thân phận để quyến rũ nữ chính.

Sau khi thành bạn trai của nữ chính, anh ta trà trộn vào nhà cô đánh cắp chứng cứ phạm tội của ông trùm, liên hệ với cảnh sát trong ứng ngoại hợp bắt giữ ông ta.

《Kế hoạch nằm vùng》là bộ phim cấp ba đầu tiên Lâm Chi nhận, cô sợ mình diễn không tốt nên sau khi xem xong kịch bản liền lên mạng tìm mấy bộ AV, nghiêm túc quan sát biểu tình dục tiên dục tử của nữ diễn viên.

Lâm Chi nhìn vào gương, bắt chước biểu cảm hãm sâu trong dục vọng, gương mặt động tình mị hoặc, gợi cảm quyến rũ nhưng không thô tục, ngay cả biến hóa lúc cao trào cũng được cô bắt chước y hệt.

Nghe nói nam chính của 《Kế hoạch nằm vùng》là người mới xuất đạo không lâu, Lâm Chi nghĩ nếu tất cả mọi người đều không quen biết, vậy có thể bớt xấu hổ một chút.

Hơn nữa cô đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, nói thế nào cũng tự tin hơn một người mới, cô cảm thấy chắc mình diễn cũng không tệ đâu.

Tới ngày bắt đầu quay phim, Lâm Chi mặc bikini gợi cảm, đứng cạnh bể bơi, khiếp sợ nhìn Quý Hoài Thịnh chỉ mặc độc một cái quần bơi màu đen, ngâm mình trong nước.

Cô nhìn quanh bốn phía, không phát hiện còn người đàn ông nào khác cũng mặc quần bơi nữa, không thể nghi ngờ Quý Hoài Thịnh chính là nam chính.

Tâm tình Lâm Chi tức khắc trở nên phức tạp, cô vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ khi ảnh đế đầy lưu lượng như Quý Hoài Thịnh cũng quay phim cấp ba, nhưng cô biết tuyệt đối không phải vì anh thiếu tiền.

Lâm Chi cũng rất xấu hổ khi anh biết chuyện cô quay phim cấp ba, có cảm giác như mình không còn chỗ dung thân.

Không biết vì sao cô sợ sẽ nhìn thấy sự khinh thường trong ánh mắt anh.

Cô cứ đứng bên bể bơi, ngốc nghếch nhìn Quý Hoài Thịnh, môi mím chặt không nói lời nào.

Quý Hoài Thịnh cũng đang nhìn cô, ánh mắt anh vẫn bình tĩnh không gợn sóng, không một chút xấu hổ, cũng không có vẻ khinh thường như Lâm Chi lo lắng, cũng giống như quay những bộ phim khác.

Thấy Lâm Chi chậm chạp không hành động, đạo diễn bắt đầu thúc giục: "Lâm Chi, chuẩn bị quay, xuống nước đi."

"À, vâng."

Nghe thấy đạo diễn thúc giục, lúc này Lâm Chi mới nắm tay vịn bước xuống nước, từ từ đi về phía Quý Hoài Thịnh.

Khi còn cách anh khoảng hai bước, cô dừng lại, nhìn thẳng phía trước, thấy hầu kết và xương quai xanh gợi cảm của anh, ánh mắt đi xuống chút nữa, chạm vào vòm ngực dày rộng với hai khối cơ rắn chắc, tràn ngập sức mạnh.

Ngực anh phập phồng theo từng hơi thở, hai điểm nhỏ màu nâu cũng rung động theo.

Nhìn cảnh đó, hai tai Lâm Chi bất giác cũng nóng lên.

Quý Hoài Thịnh nhìn đỉnh đầu Lâm Chi, trầm giọng hỏi: "Vì sao cứ cúi đầu mãi thế, không dám nhìn tôi sao?"

"Em...

Em không biết tiền bối diễn vai nam chính, lúc trước nghe nói nam chính do một diễn viên mới đảm nhận, nên trong lòng không chuẩn bị trước."

Lâm Chi ngập ngừng nói.

Quý Hoài Thịnh xoa đầu cô, trấn an: "Đừng khẩn trương, cứ diễn theo kịch bản là được."
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 5: Bắt chước cảnh nóng


Động tác thân mật và giọng nói ôn hòa của anh làm cảm giác khẩn trương trong lòng Lâm Chi biến mất hơn phân nửa.

Cô ngẩng đầu nhìn anh, nhẹ nhàng "Vâng" một tiếng.

"Action" Đạo diễn đứng cạnh bể bơi, cầm một cái loa nhỏ hô lên với hai người.

Sau khi nghe thấy mệnh lệnh của đạo diễn, Quý Hoài Thịnh vươn tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Lâm Chi, kéo cô về phía mình.

Bầu ngực đầy đặn của Lâm Chi đầy tức khắc áp vào vòm ngực rắn chắc của anh, đột nhiên cận kề thân mật thế này làm người cô thoáng cứng đơ.

Quý Hoài Thịnh đưa tay nâng cái cằm nhỏ xinh để cô ngẩng đầu lên, kề mặt gần sát đôi môi đỏ gợi cảm của cô, chóp mũi hai người chạm vào nhau.

Đối diện với Lâm Chi, nhìn thấy sự hoảng loạn bối rối trong mắt cô, anh mấp máy môi, dùng âm lượng chỉ hai người có thể nghe được nói: "Thả lỏng chút nào, quay mấy cảnh thế này phải thả lỏng mới diễn tốt được."

Lâm Chi nghĩ mình diễn vai một đại tiểu thư xã hội đen gợi cảm phóng đãng, ngượng ngùng như vậy quả thật không đúng.

Cô hít sâu một hơi, nhón chân lên, vòng tay ôm cổ anh, nhắm mắt lại hôn lên môi anh.

Lâm Chi vừa chạm vào môi Quý Hoài Thịnh, anh cũng bắt đầu hôn đáp lại.

Anh ngậm lấy cánh môi gợi cảm tinh tế của cô, thỉnh thoảng còn dùng răng cắn nhẹ vài cái.

Một lát sau anh đã không thỏa mãn với kiểu hôn nhẹ nhàng này nữa, bèn dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng của cô ra, thẳng tiến vào trong cái miệng nhỏ, quấn lấy cái lưỡi mềm mại hôn triền miên.

Lâm Chi chưa bao giờ thử kiểu hôn lưỡi nhiệt tình thế này, trước kia lúc đóng phim cùng diễn viên nam đều chỉ hôn kiểu chuồn chuồn lướt nước.

Cô không chống đỡ nổi nụ hôn sâu của Quý Hoài Thịnh, bị hôn đến choáng váng, mới được một lúc đã thở hồng hộc.

Nhận thấy hô hấp của Lâm Chi trở nên dồn dập, Quý Hoài Thịnh liền buông tha cho lưỡi cô, chuyển qua hôn lên cần cổ thon dài trắng nõn.

Anh vừa hôn cổ cô, vừa dùng một bàn tay vuốt ve bầu ngực sữa đầy đặn cách lớp áo tắm.

Khi nhận ra cảm giác vuốt ve trên ngực, Lâm Chi cũng chỉ hơi sửng sốt, sau đó bèn để mặc anh.

Dù sao Quý Hoài Thịnh cũng chỉ làm theo kịch bản, Lâm Chi đành phải không chế cảm giác muốn kháng cự, phối hợp ưỡn cao ngực, giống như đang khao khát anh vuốt ve mạnh bạo hơn vậy.

Sau khi xoa ngực Lâm Chi một hồi, đầu ngón tay Quý Hoài Thịnh rời xuống, lướt qua cái bụng phẳng lỳ, vòng qua eo cởi nút thắt quần bơi của cô, kéo nó xuống rồi ném sang bên cạnh.

Chiếc quần bikini màu vàng nhạt múa hai vòng trong không trung rồi từ từ hạ cánh, phiêu du trên mặt nước.

Lâm Chi phối hợp với động tác của anh, không giãy giụa vì đã thảo luận trước việc này.

Lúc diễn có thể mặc hai cái quần bơi, khi quay phim sẽ phải cởi quần ngoài, giữ lại một cái quần màu da bên trong.

Quý Hoài Thịnh cũng cởi chiếc quần bơi màu đen bên ngoài của mình, ném sang một bên, trên người anh vẫn còn mặc một chiếc quần khác màu da.

Cới xong quần bơi, đầu ngón tay Quý Hoài Thịnh đảo hai vòng quanh cái rốn nhỏ gợi cảm của Lâm Chi, sau đó rời xuống hai tấc, khi sắp chạm tới gò mu của cô thì đột ngột chuyển hướng.

Sau khi đầu ngón tay của anh rời đi, Lâm Chi lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi còn tưởng tay anh sẽ tiếp tục đi xuống cơ.

May mà nhân phẩm của Quý đại ảnh đế không tồi, quả nhiên luôn diễn theo kịch bản, không làm chuyện thừa thãi.

Nhưng giây tiếp theo hơi thở của Lâm Chi đột nhiên như dừng lại, người cô sượng cứng, không dám lộn xộn.

Quý Hoài Thịnh đặt một chân cô lên eo mình, để háng cô kề sát với háng anh.

Cách lớp quần bơi, anh ưỡn eo va chạm vào háng cô.

Nhận ra thân thể Lâm Chi cứng đờ, Quý Hoài Thịnh khàn giọng, nói nhỏ bên tai cô: "Đừng khẩn trương, chúng ta đang bắt chước cảnh làm tình trong kịch bản, em phối hợp kêu lên vài tiếng đi."

Lâm Chi xấu hổ cắn môi dưới, gương mặt ửng đỏ, do dự một lát, cuối cùng cũng phát ra những tiếng rên rỉ kiều mị phối hợp với động tác của Quý Hoài Thịnh.

Theo từng động tác va chạm của anh, bọt nước xung quanh hai người văng lên, tiếng nước ào ào hòa cùng tiếng rên rỉ của Lâm Chi.

Bởi vì mực nước trong bể phù hợp với chiều cao của Quý Hoài Thịnh, chỉ đến rốn anh, hạ thân đang dán sát vào nhau của hai người được nước bao phủ trở nên mơ mơ hồ hồ.

Chỉ có thể thấy cái chân thon dài trắng nõn của Lâm Chi vắt trên eo Quý Hoài Thịnh, không ngừng đong đưa theo động tác va chạm của anh.

Phối hợp với đó là biểu cảm dụ hoặc của hai người và tiếng rên rỉ động tình của Lâm Chi, trông y như đang làm tình thật vậy.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 6: Bị " ăn" trong lúc diễn


Sau khi Quý Hoài Thịnh va chạm mấy chục cái, Lâm Chi cảm giác có một cây gậy nóng rực chọc vào đùi mình.

Cô vô cùng ngượng ngùng, tiền bối... có phản ứng sinh lý.

Lâm Chi biết rất nhiều nam diễn viên lúc quay cảnh nóng, vì tiếp xúc quá thân mật nên có phản ứng là chuyện bình thường.

Huống hồ hiện tại cô và Quý Hoài Thịnh gần như khỏa thân, dán sát vào nhau làm động tác thân mật, anh có phản ứng cũng không có gì đáng trách.

Trong lòng Lâm Chi rất xấu hổ, nhưng không thể vì nam diễn viên có phản ứng mà dừng quay được.

Cô đành phải căng thẳng tiếp tục rên rỉ phối hợp với động tác va chạm của anh, trong lòng thầm cầu nguyện cảnh này qua nhanh lên.

Nhưng sau đó, mọi chuyện lại diễn ra ngoài dự kiến của cô.

Cây gậy nóng rực thô cứng của Quý Hoài Thịnh đỉnh mạnh vào chân tâm của cô.

Thân thể Lâm Chi run lên, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, kinh ngạc nhìn anh.

Chạm phải ánh mắt kinh ngạc của Lâm Chi, trong mắt Quý Hoài Thịnh mang theo ý xin lỗi.

Anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của cô, khàn giọng nói: "Xin lỗi em, vì lực cản của nước nên hơi lệch hướng."

Nghe giọng điệu xin lỗi thành khẩn của anh, hơn nữa lại chỉ là vô tình, Lâm Chi cũng không đành lòng trách cứ.

Nhưng sau đó, không biết là cố ý hay vô tình, số lần anh chạm vào chân tâm của cô càng ngày càng nhiều.

Mỗi lần như thế, hạ thân Lâm Chi đều sinh ra một cảm giác xa lạ.

Cô không biết đó là thoải mái hay khó chịu, chỉ biết mỗi khi anh chạm vào, cô đều nhịn không được cắn môi dưới nhỏ giọng "ưm" một tiếng, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng cao, hơi thở cũng trở nên dồn dập.

Lâm Chi muốn nhắc anh đừng đâm trật nữa, nhưng lời còn chưa ra khỏi miệng, cô lại đột nhiên kêu lên.

"A..."

Cậu nhỏ của Quý Hoài Thịnh đỉnh vào âm đế của cô, hơn nữa còn dùng lực không nhỏ.

Thân thể cô run lên, cái chân đang chống dưới đất bắt đầu phát run, cảm giác tê dại từ hạ thân xông thẳng lên não, một dòng chất lỏng dấp dính trào ra.

Lâm Chi mờ mịt nhìn Quý Hoài Thịnh, một lát sau đột nhiên vùi mặt vào ngực anh, che giấu dáng vẻ xấu hổ của mình.

Cô bị anh đâm đến chảy nước, xấu hổ quá.

May mà xung quanh toàn nước, quần bơi cũng đã ướt đẫm, chắc tiền bối sẽ không phát hiện ra đâu.

Quý Hoài Thịnh nhìn thấy rõ phản ứng của Lâm Chi, khóe miệng anh cong lên nụ cười xấu xa, thấp giọng nói bên tai cô: "Xin lỗi, tôi lại đâm trật rồi.

Tư thế vừa rồi hơi quá sức với em, chúng ta đổi tư thế khác.

Lần này tôi hứa sẽ không đâm trật, em quấn chân lên eo tôi đi."

Dứt lời, anh liền dùng hai tay nâng mông Lâm Chi lên, để đôi chân thon dài trắng nõn của cô vòng quanh eo mình.

Lâm Chi cũng cảm thấy tư thế vừa rồi làm chân cô mỏi quá, bèn nghe lời phối hợp với động tác của anh, dùng hai chân quấn lấy eo anh.

Quý Hoài Thịnh cúi đầu hôn lên cần cổ thon dài của Lâm Chi, dịu dàng gặm cắn.

Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào cổ cô, mang đến cảm giác tê dại ngứa ngáy.

Anh hôn rất có kỹ xảo, hôn đến mức Lâm Chi thoải mái nhắm mắt lại, miệng tràn ra những tiếng rên rỉ kiều mị động lòng người.

Hôm nay Quý Hoài Thịnh mặc quần bơi được thiết kế riêng, ở vị trí quan trọng có một cái khóa tối màu, chỉ cần kéo xuống sẽ lộ ra một khoảng nhỏ để thả cậu nhỏ ra ngoài.

Thừa dịp Lâm Chi ý loạn tình mê khi, anh kéo khóa quần thả cây gậy thô cứng ra, tiếp đó lại đẩy quần bikini của cô ra, đỡ nơi đó của mình nhắm ngay khe hở giữa hai chân cô, thẳng lưng dùng sức đỉnh về phía trước.

Cảm giác đau đớn nơi hạ thân làm Lâm Chi bỗng dưng mở to mắt.

Cô nhận ra hoa huyệŧcủa mình bị một cây gậy nóng rực thô to cắm vào.

Lâm Chi không thể tin nổi nhìn Quý Hoài Thịnh, sao anh dám đi vào hoa huyệŧ của cô?

Đạo diễn và các nhân viên ở trường quay đều đang xem họ đóng phim, hơn nữa vừa rồi rõ ràng cô vẫn cảm nhận được anh còn mặc quần bơi, sao anh có thể đi vào được?

Lâm Chi nhíu mày, đôi môi đỏ mấp máy, chịu đựng cảm giác đau đớn dưới thân, định nói 'Dừng" với đạo diễn.

Nhưng còn chưa kịp nói gì, Quý Hoài Thịnh đã cúi đầu ngậm lấy môi cô, ngăn lại.

Anh nâng mông cô lên, siết chặt lấy vòng eo nhỏ.

Trong ánh mắt hoảng sợ của cô, anh mang theo khí thế nhất định phải được, thong thả kiên định đưa nốt nửa cây gậy còn lại vào trong tiểu huyệt.

Quy đầu tạo ra một lối nhỏ, nghiền ép nhục bích để đi sâu vào trong, cho đến khi nguyên cây gậy thô dài vào hết mới dừng lại.

Thân thể Lâm Chi căng lên, móng tay bấm sâu vào lưng Quý Hoài Thịnh.

Nơi đó của anh quá lớn, hoa huyệŧ của cô được lấp đầy, cảm giác trướng đau đớn từ hạ thân truyền đến, làm cô cực kỳ khó chịu.

Miệng Quý Hoài Thịnh tràn ra một tiếng "hừ" trầm thấp gợi cảm, nhục bích của cô đang quấn chặt lấy nơi đó của anh, sảng khoái đến mức da đầu anh tê dại.

Tiểu huyệt của cô thật chặt, giống hệt cái đêm ba năm trước đây, kẹp anh đến thoải mái.

Anh tạm dừng chốc lát, lúc hoa huyệŧ của cô bắt đầu co rút thì chậm rãi rút ra cắm vào.

Động tác tuy thong thả nhưng lại thâm nhập nhiều lần, không ngừng nghiền ép va chạm đến tận tử cung của cô.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 7: Bị "ăn" tiếp


Hoa huyệŧ mềm mại của Lâm Chi bị cây gậy thô to của Quý Hoài Thịnh khai phá, môi cũng bị anh lấp kín.

Anh cạy răng cô, câu lấy lưỡi nhỏ hôn triền miên.

Hai cái miệng nhỏ trên dưới đều bị anh chặn lại, hơi thở Lâm Chi trở nên dồn dập, thể lực cạn dần.

Lâm Chi cố gắng kìm chế cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ từ hạ thân truyền đến, duy trì chút tỉnh táo chẳng còn là bao, giơ tay đấm liên tục vào lưng Quý Hoài Thịnh, muốn anh dừng lại.

Quý Hoài Thịnh không dao động, tiếp tục phá vỡ nhục tầng tầng nếp gấp bên trong, tiến quân thần tốc, đi thẳng đến chỗ sâu nhất.

Đạo diễn Vương đứng cạnh bề bơi nhìn thấy Lâm Chi không diễn theo kịch bản, tức giận hô một tiếng "Cut", rồi cầm lấy cái loa nhỏ răn dạy cô: "Lâm Chi, cô có muốn diễn không, không muốn thì để tôi đổi người.

Có rất nhiều người có thể thay cô, đừng ở đây lãng phí thời gian của mọi người."

Tiếng "Cut" của đạo diễn vừa vang lên, Quý Hoài Thịnh liền ngừng động tác, để cậu nhỏ nằm bất động trong cơ thể Lâm Chi, cũng buông môi cô ra.

Lâm Chi thở hổn hển, nói đứt quãng: "Đạo diễn, tôi... không phải, là vì anh ta... anh ta..."

Lâm Chi còn muốn nói tiếp, nhưng Quý Hoài Thịnh lại cậy được nước che chắn, dưới thân dùng sức đỉnh mạnh vào hoa tâm mềm mại của cô.

Lâm Chi cắn chặt môi dưới, miệng bật ra một tiếng nức nở, nói không nên lời.

Thấy Lâm Chi mãi không nói được nguyên nhân, đạo diễn chỉ đơn giản cho là Quý Hoài Thịnh có phản ứng sinh lý, sau đó cô mới không phối hợp.

Nhưng Quý Hoài Thịnh vẫn mặc quần bơi, có thể làm gì được chứ.

Quay mấy cảnh thân thể phải tiếp xúc thân mật thế này, có phản ứng cũng là bình thường, có phải làm thật đâu, nếu đã nhận kịch bản thì nên diễn cho tốt, đây là chức nghiệp của một diễn viên.

Đạo diễn Vương tiếp tục nói: "Anh anh tôi tôi cái gì, đã nhận kịch bản thì diễn tốt cho tôi, không làm được thì biến đi, đừng lãng phí thời gian của mọi người."

Quý Hoài Thịnh quay đầu cười nói với đạo diễn: "Đạo diễn, xin lỗi, vừa rồi cô Lâm muốn nói là cô ấy mắc lỗi, cho cô ấy diễn lại một lần, lần này sẽ tốt hơn.

Đạo diễn cho cô ấy một cơ hội đi."

Quý Hoài Thịnh là đại ảnh đế nổi tiếng, anh đã lên tiếng, đạo diễn cũng phải cho chút mặt mũi.

Vì thế, giọng điệu của đạo diễn chuyển sang hòa hoãn: "Vậy quay thêm lần nữa, lần này NG, quay từ cảnh hai người đổi tư thế.

Lần này tôi còn chưa kêu cut, thì không ai được dừng lại.

Quay phim chuẩn bị.

Action!"

Quý Hoài Thịnh quay đầu lại nhìn Lâm Chi, khóe miệng cong lên ý cười xấu xa, giống như đang khoe khoang thắng lợi.

Lâm Chi cắn môi dưới, tức giận lườm anh.

ĐM, là ai nói nhân phẩm của Quý Hoài Thịnh rất tốt, không sàm sỡ diễn viên nữ.

Rõ ràng anh là tên khốn nạn ra vẻ đạo mạo.

Quý Hoài Thịnh làm lơ ánh mắt phẫn nộ của Lâm Chi.

Anh ghé sát vào tai cô, nhẹ nhàng cắn thùy tai mượt mà, thấp giọng nói: "Đạo diễn Vương rất nóng tính, đây là cơ hội cuối cùng, diễn cho tốt, nếu không em sẽ bị hủy hợp đồng, không có cát sê đâu."

Nghe thấy cát sê, thân thể Lâm Chi lập tức cứng đờ, lửa giận trong mắt tắt hơn phân nửa.

Cô muốn cát sê, cô rất cần tiền.

Quý Hoài Thịnh nói xong liền bắt đầu dịu dàng gặm cắn cần cổ trắng nõn thon dài của Lâm Chi.

Hơi thở ấm áp của anh lướt trên da cô, tạo cảm giác hơi ngứa, rồi lại mang đến từng cơn tê dại.

Lâm Chi giằng co một lát, cuối cùng đành chấp nhận phối hợp với anh, cất tiếng rêи ɾỉ.

Quý Hoài Thịnh rút nam căn đang chôn trong cơ thể Lâm Chi ra đến cửa huyệt, chỉ để lại mỗi qυყ đầυ ở bên trong.

Rồi đột nhiên anh thúc mạnh, thứ ấy vọt vào chỗ sâu nhất, chạm đến tận cửa đáy huyệŧ của cô.

"A..."

Lâm Chi đau đớn hét lên một tiếng, sống lưng dựng thẳng.

Cô quét mắt nhìn bốn phía, phát hiện mọi người đều đang nhìn họ chằm chằm, camera cũng đang quay.

Xấu hổ, khẩn trương, sợ hãi đan xen, Lâm Chi không cách nào chấp nhận nổi việc làm chuyện này trước mắt bao người.

Lâm Chi nhỏ giọng khẩn cầu bên tai Quý Hoài Thịnh: "Đừng cử động, xin anh, ra ngoài đi, sẽ bị phát hiện mất."

Giọng nói của cô mềm mại đến mức làm ngực Quý Hoài Thịnh ngứa ngáy như bị mèo cào, chỉ muốn dùng sức mạnh hơn, muốn nghe tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của cô.

Anh bóp eo Lâm Chi, dùng sức luật động, rút ra gần hết rồi lại nhanh chóng xâm nhập, từng cú va chạm mạnh tới cửa đáy huyệŧ của cô.

"A...

Ân...

A..."

Lâm Chi rêи ɾỉ thành tiếng.

Quá sâu, cửa đáy huyệŧ bị cây gậy thô dài của anh thúc mạnh, nửa thân dưới của cô bắt đầu run rẩy.

Bên trong vừa đau vừa tê dại, cô bị anh làm đến mức ngón chân cuộn tròn lại, móng tay để lại từng vệt cào đỏ trên lưng anh.

Lâm Chi run rẩy nói bên tai Quý Hoài Thịnh: "Ưm...

Tôi không muốn...

Khốn nạn, anh đi ra ngoài, ra ngoài ngay cho tôi."

"Không muốn sao?

Nhưng phía dưới của em kẹp chặt lắm, không cho tôi ra."

Quý Hoài Thịnh vừa nói vừa dùng sức đi sâu vào thêm, nhục bích lập tức bao vây cự vật của anh, xoắn chặt lấy, không cho anh rút ra.

Quý Hoài Thịnh vô cùng sảng khoái, dùng sức nhanh chóng thọc vào rút ra, nam căn khai phá tầng tầng nhục bích, thẳng tiến đến chỗ sâu trong hoa huyệŧ.

Thân thể Lâm Chi đong đưa theo tần suất của anh, miệng tràn ra từng tiếng rêи ɾỉ mất hồn, sắc mặt ửng hồng, trán lấm tấm mồ hôi, không ngừng thở dốc.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 8: Bắn vào trong


Lâm Chi cảm thấy cơ thể mình ngày càng kỳ quái, có một cảm giác xa lạ từ dưới thân dâng lên, cảm giác ấy càng ngày càng mãnh liệt.

Nơi giao hợp của hai người tạo ra một cơn tê dại, bắt đầu từ hạ thân rồi khuếch tán ra khắp cơ thể cô.

Mỗi lần Quý Hoài Thịnh cử động, thân thể cô sẽ hơi run lên, cảm giác tê dại từ chỗ kết hợp càng thêm mãnh liệt.

Lâm Chi cảm thấy thân thể đang dần thoát khỏi sự khống chế của mình, cô vô cùng sợ hãi cảm giác xa lạ này.

Cô thở gấp bên tai Quý Hoài Thịnh, khóc nức nở cầu xin anh: "Ô...

Không cần...

Từ bỏ, xin anh, đừng cử động nữa."

Giọng Lâm Chi mang theo xuân tình, như tiếng mèo kêu đến kì phát xuân, mềm mại đến nỗi có thể vắt ra nước.

Quý Hoài Thịnh cúi đầu nhìn cô, phát hiện đôi mắt đào hoa đẹp đẽ của cô đã ướt đẫm, đong đầy dục tình, vô cùng mị hoặc.

Đuôi mắt và gương mặt đỏ ửng vì động tình, trông quyến rũ vô ngần.

Hầu kết của anh lên lên xuống xuống, bất giác nuốt nước miếng, nơi đang cắm trong thân thể cô đột ngột trướng to.

Dáng vẻ của cô quyến rũ như thế, bảo anh sao có thể bất động?

Quý Hoài Thịnh chỉ muốn hành cô một trận ra trò, làm cho tới khi cô bật khóc thành tiếng, muốn nghe cô yêu kiều rên rỉ dưới thân anh giống như con mèo nhỏ tới kỳ động dục mới thôi.

Anh thẳng lưng đỉnh mạnh vào hoa tâm mẫn cảm, mạnh đến mức thân thể cô phải bật lên.

Lâm Chi chỉ có thể bám chặt vào vai anh, không để mình ngã xuống.

Sau vài cú thúc mạnh, Lâm Chi cảm giác hoa huyệt dưới thân bắt đầu co rút không khống chế được, nhục bích bên trong xoắn chặt lấy cây gậy của anh, vừa hút vừa cắn.

Thân thể Lâm Chi không ngừng run rẩy, cô cũng không biết mình bị làm sao, trong đầu như hiện lên một vầng sáng trắng, tầm nhìn vỡ vụn, trước mắt mờ ảo.

Một dòng chất lỏng chảy ra từ hạ thân, thân thể cô căng lên, đầu ngẩng cao, cổ tạo thành một đường cong duyên dáng, miệng phát ra một tiếng thét chói tai.

Sau một lúc lâu, Lâm Chi như mất hết sức lực, cơ thể mềm nhũn như bông.

Cô tựa vào vai Quý Hoài Thịnh, thở hổn hển, toàn thân run run.

hoa huyệt của cô khi cao trào quá mẫn cảm, kẹp chặt lấy nam căn, làm Quý Hoài Thịnh suýt bắn ra.

Anh hít một hơi thật sâu, thẳng lưng ra vào thêm vài cái, sau đó gầm nhẹ một tiếng, cắm dương vật sưng to vào nơi sâu nhất, bắn hết tinh dịch vào trong tử cung của cô.

Lâm Chi cảm giác có một dòng tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong, nhưng cô vừa mới trải qua cao trào, lúc này cả người vô lực, chẳng cách nào đẩy anh ra, chỉ có thể mặc anh muốn làm gì thì làm.

Sau cơn cao trào, hai người ôm nhau thở dốc từng cơn.

Một lát sau, đạo diễn hô: "Cut.

Hôm nay quay đến đây thôi, kết thúc công việc."

Đạo diễn tán dương nhìn hai người trong bể bơi, họ diễn thật sự quá tốt, đặc biệt là Lâm Chi.

Gương mặt phủ kín dục tình, biểu cảm quyến rũ, tiếng thét chói tai cuối cùng, dáng vẻ ngẩng đầu cao, thân thể run rẩy, thật sự giống cao trào như đúc.

Đạo diễn xem đi xem lại cảnh quay vừa rồi, nhân viên công tác thu dọn đạo cụ, chẳng mấy ai để ý đến hai người trong bể bơi.

Quý Hoài Thịnh ôm Lâm Chi đi ra khỏi bể bơi.

Vừa dẫm lên thang cuốn, anh liền bảo trợ lý của mình đưa khăn tắm đến, quấn kín mít nửa người dưới của cả hai lại.

Anh nghiêng đầu liếc nhìn trợ lý của Lâm Chi một cái, giọng nói không giận tự uy: "Cô Lâm ngâm người trong nước quá lâu, thân thể không khỏe, để tôi ôm cô ấy về phòng nghỉ."

Sau đó anh ôm Lâm Chi đi thẳng.

Trợ lý của Lâm Chi bị khí thế của Quý Hoài Thịnh trấn áp, một câu phản bác cũng không dám nói, ngây ngốc nhìn anh ôm Lâm Chi đi.

Quý Hoài Thịnh ôm Lâm Chi đến phòng nghỉ của mình, lúc bước đi, dương vật vốn đã mềm xuống cọ xát với tiểu huyệt ướt át lại có xu hướng ngóc đầu dậy.

Tất nhiên Lâm Chi nhận ra được sự biến hóa từ thân thể anh, nhưng cô chẳng còn sức, đôi tay đẩy ngực anh cũng chẳng có lực, không làm nên chuyện gì.

Quý Hoài Thịnh đẩy cửa phòng nghỉ ra rồi tiện tay đóng lại.

Anh đặt Lâm Chi nằm xuống sô pha, phủ lên người cô, nhìn chăm chú.

Lâm Chi lườm anh: "Đi ra ngoài, lấy thứ đó của anh ra."

"Bên trong em vẫn còn hút lấy tôi đấy, thật phóng đãng, nhưng tôi rất thoải mái."

Quý Hoài Thịnh ép người xuống, thẳng lưng dùng sức đỉnh vào trong.

"Á..."

Lâm Chi kêu lên một tiếng.

"Đồ vô sỉ."

Cô tức giận giơ tay tát anh.

Vì tức giận, cô dùng hết toàn lực, tát mạnh đến mức làm đầu anh hơi nghiêng đi.

Không khí lặng ngắt.

Quý Hoài Thịnh im lặng một lát.

Khi anh quay mặt lại, Lâm Chi nhìn thấy trên gương mặt đẹp trai trắng nõn của anh xuất hiện một dấu tay đỏ rực.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 9: Vì hội chứng xử nam sao?


Nhìn dấu tay đáng sợ kia, người Lâm Chi co rúm lại, nghe nói khuôn mặt tuấn tú góc cạnh này của Quý Hoài Thịnh được mua bảo hiểm mấy nghìn vạn đấy.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì rõ ràng người sai là anh cơ mà, cô sợ cái gì?

Cô không cam lòng yếu thế, tiếp tục trừng mắt nhìn anh, không buồn che giấu sự chán ghét trong ánh mắt.

Cái tát của Lâm Chi làm đôi mắt đang đắm chìm trong nhục dục của Quý Hoài Thịnh tỉnh táo lại.

Anh phục hồi tinh thần, nhìn biểu tình chán ghét của cô, tâm tình đột nhiên có chút bực bội.

Anh mím môi, cắn chặt răng, rút ra khỏi thân thể cô.

dương v*t màu đỏ tím dính mật dịch của cô, ướt đẫm, lắc lư vài cái trong không khí rồi nhỏ hai giọt chất lỏng xuống nền nhà.

Quý Hoài Thịnh cúi mặt, nói nhanh với Lâm Chi: "Xin lỗi em."

Sau đó anh đứng dậy đi vào trong phòng vệ sinh.

Lâm Chi nhìn bóng dáng anh rời đi, trong lòng phun trào.

Nói xin lỗi cái rắm, vẫn chẳng thay đổi được việc anh đã cưỡng ép cô, đúng là mặt người dạ thú.

Cô yếu ớt nằm nhoài trên sô pha, thở gấp, hai chân vẫn duy trì tư thế mở rộng vừa rồi, hoa huy*t sưng đỏ vẫn chưa khép lại được.

Hoa môi mấp máy co rút, một dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đục từ trong động chảy ra, men theo háng cô, chảy xuống sô pha màu xám.

Lâm Chi ngửa đầu nhìn trần nhà ngây ngốc, không nghĩ rằng Quý Hoài Thịnh lại là loại ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo.

Trước kia cô sùng bái anh, ngưỡng mộ anh, kính trọng anh, thậm chí coi anh là mục tiêu của cuộc đời.

Cô luôn lặng lẽ nỗ lực, rèn luyện kỹ thuật diễn, nghĩ sẽ có một ngày cô giống anh, được đứng trên sân khấu nhận giải thưởng trước hàng vạn người, trong tay nắm cúp mỉm cười tự tin.

Nhưng hiện tại cô cảm thấy mọi sùng bái và ngưỡng mộ của mình đều cho chó ăn cả rồi, uổng cho cô kính trọng anh như vậy, đúng là bị mù mà.

Trong lòng chua chát, cô cực kỳ thất vọng.

Sau khi khôi phục chút thể lực, Lâm Chi đứng dậy, rút mấy tờ khăn giấy trên bàn lau khô chất lỏng dưới thân, khoác một cái khăn tắm lớn màu trắng, tư thế hơi quái dị từ từ đi về phòng nghỉ của mình.

Trợ lý đang ở phòng nghỉ chờ cô, thấy cô về, bèn lo lắng hỏi: "Chị Chi Chi, chị không sao chứ?"

Lâm Chi mỉm cười, coi như không có việc gì nói: "Không sao, hôm nay có thể tan làm rồi, chúng ta thu dọn đồ đạc về thôi."

- --

Đến lúc Quý Hoài Thịnh quấn khăn tắm từ phòng vệ sinh đi ra, phát hiện Lâm Chi đã rời khỏi, trên sô pha chỗ cô nằm để lại một vệt nước ái muội, mơ hồ có thể nhìn thấy chút tϊиɦ ɖϊƈh͙ còn chưa khô hẳn.

Anh nhìn vệt nước trên sô pha, ánh mắt u ám, rút ra một điếu thuốc, châm lửa rít một hơi, làn khói trắng vấn vít quanh mặt anh, che đi vẻ mặt trầm tư.

Anh cũng không biết vì sao lại có du͙ƈ vọиɠ mãnh liệt với Lâm Chi đến vậy.

Lần đầu tiên đóng phim cùng cô, cách lớp quần áo, tay anh chạm vào bộ ngực sữa mềm mại của cô, mà thứ dưới thân cũng có thể cương lên được.

Lúc ấy anh chỉ muốn dùng lực vuốt ve ngực cô, đè cô dưới thân làm một trận.

Nhưng anh phải khắc chế du͙ƈ vọиɠ của mình, phối hợp cùng cô quay cho xong.

Rõ ràng cô chẳng phải quá xinh đẹp, giới giải trí này có những nữ minh tinh đẹp hơn cô rất nhiều, cô cũng chỉ được coi là bình thường thôi.

Vì sao anh chỉ có du͙ƈ vọиɠ với một mình cô.

Anh đóng phim bao năm nay, tiếp xúc với muôn hình muôn vẻ các kiểu nữ minh tinh, thanh thuần, mỹ diễm, gợi cảm, loại nào cũng có.

Nhưng anh lại chẳng có nổi hứng thú, khi tiếp xúc thân thể với họ, trong lòng anh đều có cảm giác không thoải mái.

Nhưng khi tiếp xúc với Lâm Chi, anh lại không có cảm giác đó, mà chỉ muốn được chạm vào cô nhiều hơn, càng thân mật càng tốt.

Anh thừa nhận rất muốn lên giường với cô, vừa chạm vào làn da mượt mà của cô là anh lại cứng, chỉ muốn nhét cây gậy của mình vào trong tiểu huyệt chặt khít của cô, làm đến khi cô khóc mới thôi.

Anh không tìm ra nguyên nhân, chẳng lẽ vì Lâm Chi là lần đầu tiên của anh sao?

Vì hội chứng xử nam, cho nên anh không thể quên được cô sao?

- --

Sau khi tạm biệt trợ lý, Lâm Chi đến tiệm thuốc mua thuốc tránh thai khẩn cấp, uống xong mới về nhà.

Về đến nhà, cô bắt đầu tắm rửa.

Lâm Chi nằm trong bồn tắm, cọ sạch thân thể, nhìn vùng háng đỏ ửng mà giật mình lặng đi trong chốc lát.

Cô nghĩ có nên báo cảnh sát không, chẳng lẽ cứ một sự nhịn chín sự lành, buông tha cho tên hỗn đản Quý Hoài Thịnh kia sao?

Nhưng lại nghĩ người nhà đang vì chuyện công ty mà bận đến sứt đầu mẻ trán, nếu để mọi người biết chuyện, không biết sẽ lo đến mức nào nữa.

Cô không muốn tăng thêm phiền não cho cả nhà, hơn nữa nếu báo cảnh sát, e là sẽ không quay phim nổi nữa, cát sê cũng không có.

Chuyện của cô và Quý Hoài Thịnh chắc chắn sẽ gây ồn ào huyên náo giới giải trí, sau này cô sẽ không thể lăn lộn trong giới được nữa.

Hơn nữa cô cảm thấy mình đấu không lại Quý Hoài Thịnh.

Lâm Chi thở dài một tiếng, đứng dậy lau khô người, mặc váy ngủ hai dây bằng tơ lụa, nằm lên giường, nhìn trần nhà cảm khái.

Cuộc sống không quyền không thế thật gian nan, bị khi dễ cũng chỉ có thể nén giận.

Đúng lúc đó, di động đặt bên gối vang lên, nhìn cái tên "Chu Hách" nhấp nháy trên màn hình, Lâm Chi bấm phím nghe.

Điện thoại vừa thông, đầu kia truyền đến một giọng nam trong sáng: "Chị Chi Chi, chị nhận kịch bản phim nóng à?

"Tôi...

Sao cậu biết?"

Lâm Chi chột dạ vuốt vuốt tóc, ngập ngừng nói.

Việc này đến người nhà cô cũng không biết, làm sao Chu Hách lại biết được, mới quay hôm nay mà đã bị phát hiện rồi.

"Chị Chi Chi, chị từ chối đi, đừng quay nữa, nếu thiếu tiền cứ nói với em, em cho chị mượn."

"Đã ký hợp đồng rồi, nếu muốn hủy phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng."
 
Back
Top Bottom