Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Trong Phim Ngoài Đời

Trong Phim Ngoài Đời
Chap 10: Coi như bị chó cắn


"Phải bồi thường bao nhiêu?"

"Cần hơn 100 triệu."

Chu Hách im lặng một lát rồi nói: "Hơn một trăm triệu em cũng kiếm được, nếu chị không muốn quay thì hủy hợp đồng đi."

"Không sao, không cần hủy, tôi có thể quay tiếp."

Lâm Chi biết tình hình của Chu Hách, sao cậu có thể lập tức kiếm ra hơn 100 triệu được, chắc chắn sẽ phải đi vạy mượn khắp nơi.

Chu Hách xuất đạo còn muộn hơn cô, năm nay mới bắt đầu phất lên, hai năm đầu mới vào giới giải trí cũng chỉ như người vô hình, lăn lộn ba bốn năm mới dần chút danh tiếng.

Hiện giờ cậu mới chỉ là diễn viên tuyến ba, có tốt hơn cô một chút, nhưng hơn một trăm triệu không phải số tiền nhỏ, cô thật sự rất ngại nhận tiền của cậu.

Thấy không khuyên được Lâm Chi, Chu Hách đành từ bỏ.

Cậu thở dài, nói: "Chị Chi Chi, sau này chị đừng nhận mấy phim kiểu này nữa, không tốt cho thanh danh đâu."

"Được, quay xong bộ này sẽ không nhận nữa."

Lâm Chi cũng biết quay phim nóng không tốt cho thanh danh, nếu bị mang tiếng, sau này khả năng lựa chọn vai diễn sẽ càng hạn hẹp, cực kỳ ảnh hưởng đến việc phát triển tiền đồ.

Nhưng lúc ấy thiếu tiền, chỉ muốn nhanh kiếm tiền nên cô không nghĩ nhiều như vậy.

Sau này cô thật sự không dám nhận nữa, ai biết còn có thể gặp được người thứ hai giống như Quý Hoài Thịnh không, mượn danh nghĩa đóng phim để giậu đổ bìm leo, xâm phạm cô.

Lâm Chi nói với Chu Hách thêm vài câu rồi mới cúp điện thoại.

Ngày hôm sau, cảnh của Lâm Chi rất ít, cô quay xong rồi về phòng nghỉ thu dọn đồ đạc, đang chuẩn bị rời đi thì Quý Hoài Thịnh đẩy cửa bước vào.

Trong nhà trợ lý có việc, Lâm Chi làm cho cô bé tan làm trước, trong phòng nghỉ lúc này chỉ có một mình cô.

Nhìn Quý Hoài Thịnh tới gần, Lâm Chi lạnh lùng nói: "Anh tới đây làm gì?"

Quý Hoài Thịnh đi đến trước mặt cô, rút trong túi áo vest ra một tờ chi phiếu, đưa cho cô: "Chuyện hôm qua thật sự xin lỗi em, đây là tiền bồi thường."

Lâm Chi nhận chi phiếu trong tay anh, nhìn con số: 50 triệu.

Nhiều thật, còn cao hơn thù lao cô đóng một bộ phim điện ảnh.

Quý ảnh đế ra tay thật hào phóng, dùng 50 triệu mua một lần của cô.

Lâm Chi nhìn Quý Hoài Thịnh, nhếch môi cười lạnh, sau đó xé tờ chi phiếu trong tay thành từng mảnh nhỏ ném vào mặt anh.

Vụn giấy bay lả tả, có vài mảnh còn dính trên mắt anh.

Quý Hoài Thịnh chớp mắt, vẫn đứng im nhìn cô.

Lâm Chi tức đến đỏ mắt: "Quý Hoài Thịnh, anh đúng là đồ xấu xa, anh coi tôi là cái gì?

Anh muốn mua nhưng tôi không muốn bán!"

Lâm Chi cảm thấy mình bị sỉ nhục, Quý Hoài Thịnh đang giẫm đạp lên tôn nghiêm của cô.

Anh coi cô là loại phụ nữ có thể dùng tiền để giao dịch thân thể, trong mắt anh cô có khác gì kỹ nữ đâu.

Quý Hoài Thịnh nhẹ nhàng phủi mấy mẩu giấy trên vai đi, hỏi cô: "Em cần tài nguyên đúng không?

Tôi có thể đưa em vào đoàn phim."

"Tôi không thiếu, không cần anh bồi thường.

Coi như tôi bị chó cắn, anh tránh xa tôi ra một chút."

Lâm Chi đẩy Quý Hoài Thịnh ra, cầm khăn trùm đầu đi khỏi.

Quý Hoài Thịnh nhìn bóng dáng rời đi vội vàng Lâm Chi, ánh mắt đen tối không rõ.

Anh rút một điếu thuốc ra, bật lửa, châm thuốc.

Từ sau khi Lâm Chi xuất hiện, Quý Hoài Thịnh phát hiện mình càng lúc càng nghiện thuốc lá.

Cứ mỗi lần nhắc đến chuyện của Lâm Chi là tâm tình anh đều bị ảnh hưởng.

Anh có chút phiền não, chẳng hiểu vì sao Lâm Chi không cần tiền, cũng không cần tài nguyên.

Cô quay phim nóng chính là vì tiền, bây giờ lại không muốn nhận tiền của anh.

Gần đây cô cũng chẳng có phim mới nào, anh cho cô tài nguyên không phải là rất tốt sao?

Có lẽ cô còn có thể mượn cơ hội để nổi tiếng hơn, bởi những dự án phim có anh tham dự đều rất hot.

Nhưng tiền và tài nguyên cô đều không cần, vậy cô muốn gì?

Quý Hoài Thịnh nghĩ trăm lần cũng không ra, cảm thấy phụ nữ đúng là loài sinh vật kỳ quái.

À, không, chỉ có Lâm Chi mới kỳ quái thôi.

Rốt cuộc, Quý Hoài Thịnh cũng cảm thấy Lâm Chi khó thu phục hơn những người phụ nữ khác nhiều.

Bình thường anh chỉ cần cho chút tiền là có thể tống cổ họ đi, hoặc là dùng khuôn mặt tuấn tú này là có thể điên đảo chúng sinh.

Nào có giống Lâm Chi, dầu muối đều không ăn.

Quý Hoài Thịnh cảm thấy thất bại, nhưng anh không tin chính mình không trị được Lâm Chi.

Anh rút di động ra, gọi một cuộc: "Alo, anh cả, có thể giúp em một chuyện không?"

"Giúp em thu mua một công ty nhỏ, Công ty TNHH Đá quý Lâm thị, giá cả có thể ưu đãi cho bọn họ một chút.

Cảm ơn, lúc nào về em sẽ trả lại tiền cho anh."
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 11: Thu mua công ty thất bại


Sau khi đi ra khỏi phim trường, trong lòng Lâm Chi đột nhiên nhói đau, có phải cô đã khí phách quá không.

Tận 50 triệu đó, cô đóng phim nhiều năm cũng chưa kiếm được nhiều tiền đến thế.

Gần đây còn đang bị viêm màng túi, cô từ chối làm gì cơ chứ.

Quý Hoài Thịnh làm sai, chứ tiền của anh có sai đâu.

Cũng chẳng biết vì sao mà cô không muốn cúi đầu trước mặt Quý Hoài Thịnh.

Nói cô giả vờ thanh cao cũng được, làm ra vẻ cũng không sao, chỉ là cô không muốn anh khinh thường mình.

Cô là người chẳng có gì, không có điểm nào xuất chúng, chỉ còn chút tôn nghiêm và cốt khí không đáng tiền.

Đến một chút tôn nghiêm cuối cùng còn không giữ được, cô thật sự sẽ biến thành loại phụ nữ có thể bán đứng thân thể vì tiền tài trong mắt Quý Hoài Thịnh mất.

Sau khi suy nghĩ lung tung một hồi, Lâm Chi lái xe đến công ty quản lý để xác nhận thù lao đóng phim tháng này.

Ở công ty được hai tiếng, mẹ Lâm gọi điện thoại cho báo có người muốn thu mua công ty nhà cô.

Người nọ đang thu mua cổ phần trong tay mấy cổ đông, sắp vượt qua 45% cổ phần trong tay cha Lâm rồi, tình hình Lâm gia thực sự không ổn.

Công ty Đá quý Lâm thị do một tay ông nội của Lâm Chi sáng lập, cha Lâm vẫn luôn tận tâm tận lực giữ lại tâm huyết của ba mình.

Ông không đành lòng để công ty rơi vào tay người ngoài, thế nên mới chạy vạy khắp nơi để mua lại cổ phần của các cổ đông khác.

Nhưng lần trước đã vay tiền để quay vòng vốn cho công ty, lần này có vay tiếp cũng không được nhiều nhặn gì.

Mẹ Lâm muốn Lâm Chi nghĩ cách giúp đỡ, Lâm Chi nghe xong mà tâm tình cực kỳ hoảng loạn, không nghĩ rằng công ty nhà mình lại bị thu mua.

Cô thật sự không nghĩ ra ai đột nhiên muốn mua công ty.

Công ty nhà cô cũng không nổi tiếng gì, lợi nhuận bình thường, gần đây vấn đề tài chính vừa mới ổn thỏa, sao lại khiến người khác để mắt đến được.

Lâm Chi nghĩ người bây giờ có thể giúp mình chỉ có Chu Hách.

Cô vội vàng gọi điện thoại cho Chu Hách, chuông vừa reo lên một tiếng, điện thoại đã thông.

"Alô, Chu Hách à?"

"Vâng, là em, chị Chi Chi, có chuyện gì vậy?"

Vì tâm tình hoảng loạn nên giọng Lâm Chi hơi nức nở như khóc: "Chu Hách, có người muốn thu mua công ty nhà tôi.

Đây là tâm huyết của ông nội tôi, tôi không đành lòng để nó rơi vào tay người ngoài.

Cậu có thể cho tôi mượn chút tiền để mua lại cổ phần trong tay các cổ đông khác không?"

Chu Hách nghe thấy tiếng nức nở của cô, vội vàng an ủi: "Chị Chi Chi, đừng khóc, em đi tìm chị ngay, chị đang ở đâu?"

"Tôi ở công ty quản lý."

"Được, chờ em, em đến ngay."

Chu Hách ngắt điện thoại xong liền xuống lầu đánh xe đến công ty của Lâm Chi, chỉ chốc lát đã đến nơi.

Lâm Chi đi xuống lầu đón Chu Hách.

Vừa nhìn thấy khóe mắt phiếm lệ của cô, trong lòng cậu tê rần.

Chu Hách tiến lên ôm Lâm Chi, an ủi: "Chị Chi Chi, đừng khóc, công ty nhà chị sẽ không sao đâu, em giúp chị mua lại cổ phần."

"Cậu có đủ tiền sao?"

Lâm Chi ngẩng đầu lên nhìn cậu, trong mắt tràn đầy lo lắng.

"Đủ, đừng lo lắng."

Chu Hách giơ tay lau nước mắt cho cô, mặt hai người gần sát vào nhau.

Đột nhiên phía sau hai người vang lên tiếng phanh xe chói tai, Lâm Chi quay đầu nhìn lại, phát hiện có một chiếc xe Maybach màu đen đỗ lại ngoài đường cách họ mười mét.

Xe vừa dừng lại, dư chấn lốp xe ma sát với mặt đất còn chưa biến mất, thân xe hơi rung lên, chủ nhân của chiếc xe chậm chạp chưa mở cửa bước xuống.

Lâm Chi nhìn một hồi rồi rời mắt đi.

Chu Hách cũng nhìn thoáng qua rồi quay đầu lại, cúi đầu nhìn Lâm Chi: "Chị Chi Chi, chúng ta đi tìm bác trai, mua lại cổ phần."

Lâm Chi gật đầu: "Được."

Hai người cùng nhau lên xe, Chu Hách khởi động xe, lái đi.

Quý Hoài Thịnh ngồi trong chiếc Maybach đen, lạnh lùng nhìn Lâm Chi và Chu Hách rời đi cùng nhau.

Anh vừa đến công ty đã nhìn thấy Lâm Chi và Chu Hách thân mật ôm nhau, mặt hai người gần sát, suýt nữa là hôn nhau.

Hình ảnh đó vô cùng chói mắt, không biết vì sao anh lại cảm thấy trong lòng hơi khó chịu, lúc phanh xe cũng mạnh hơn vài phần.

Quý Hoài Thịnh sầm mặt bước xuống xe, tâm tình không vui đi vào trong công ty.

Hai ngày sau, Quý Hoài Thịnh nhận được điện thoại của anh trai.

Đầu kia điện thoại truyền tới giọng nói trầm thấp của một người đàn ông: "A Thịnh, thu mua Lâm thị thất bại rồi, chỉ mua được 40% cổ phần, chủ tịch Lâm đã mua lại được cổ phần của các cổ đông khác.

Trong tay ông ta nắm 45% cổ phần, con của ông ta có 15% cổ phần."

Quý Hoài Thịnh nhìn tư liệu về Chu Hách trong máy tính, trầm mặc một lát, nói: "Làm phiền anh rồi, 40% cổ phần kia anh cứ giữ lại giúp em."

Nói xong, Quý Hoài Thịnh liền ngắt máy.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Chu Hách trong máy tính, Quý Hoài Thịnh đã biết nguyên nhân thu mua công ty thất bại.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 12: Để Chu Hách nhìn thấy Lâm Chi thở gấp dưới thân anh


Ngày hôm sau, vừa mở di động ra, Quý Hoài Thịnh đã thấy ngay tiêu đề của một tin tức giải trí khiến anh ngột ngạt: Nữ minh tinh tuyến mười tám Lâm Chi nhiệt tình ôm hôn tân tiểu sinh lưu lượng Chu Hách, nghi ngờ hai người đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt.

Ấn vào xem bài viết, anh thấy hình ảnh hai người ôm nhau trước cửa công ty quản lý ngày hôm qua, trong ảnh mặt hai người dán sát vào nhau, trông vô cùng thân mật.

Kéo xuống dưới còn có mấy bức ảnh chụp trước kia hai người ăn cơm cùng nhau, sóng vai đi dạo.

Quý Hoài Thịnh nhìn thêm mấy lần rồi đặt điện thoại xuống, lái xe đến phim trường.

Lúc đến nơi, anh vừa vặn gặp Lâm Chi bước từ trên xe xuống dưới, còn Chu Hách đang thò đầu ra khỏi cửa sổ xe nhìn ngó xung quanh.

Chu Hách đang nói chuyện với Lâm Chi: "Chị Chi Chi, hôm nay em rảnh, có thể vào thăm ban không?

Đợi chị quay xong, em đưa chị về nhà."

"Không cần đâu...

Tôi..."

Lâm Chi hơi ngượng ngùng.

Cô đang quay phim cấp ba, sao có thể không biết xấu hổ để Chu Hách vào thăm ban chứ.

Lâm Chi còn chưa nói xong lời cự tuyệt, Chu Hách đã bước xuống xe.

Cô không thoái thác được nữa, đành phải để cậu theo vào.

Quý Hoài Thịnh nhìn bóng hai người sóng vai bên nhau, đột nhiên cong môi cười lạnh, thăm ban phải không?

Anh không ngại để Chu Hách nhìn thấy Lâm Chi thở gấp dưới thân anh, vì hôm nay anh và cô có một cảnh giường chiếu.

Sau khi rút chìa khóa xe, Quý Hoài Thịnh đi vào phim trường.

Hôm nay quay cảnh nóng trong nhà, nam chính đè nữ chủ trên giường lăn lộn một trận.

Trên người hai người được phủ một cái chăn mỏng, Quý Hoài Thịnh được yêu cầu nằm đè lên người Lâm Chi, thẳng lưng thúc mông, bắt chước động tác làʍ ŧìиɦ.

Còn Lâm Chi chỉ phối hợp rêи ɾỉ theo hành động của anh là được.

Khi Lâm Chi bước ra khỏi phòng nghỉ, nhìn chiếc khăn tắm lớn màu trắng che thân thể chỉ mặc mỗi nội y của cô, mặt Chu Hách tức khắc đen xì.

"Chị Chi Chi, hôm nay chị phải quay cảnh nóng à?"

Ngữ khí của Chu Hách có chút không vui.

"Ừ."

Lâm Chi ngượng ngùng ừ một tiếng, cúi đầu không dám nhìn vào mắt Chu Hách.

Rõ ràng cô đã bảo không cần thăm ban, là cậu cố chấp đến, làm cô xấu hổ quá.

"Đi thôi, quay trong phòng."

Chu Hách tuy không vui, nhưng vẫn cố nhịn.

Cậu cảm thấy hôm nay có mình ở đây xem, nam diễn viên kia sẽ không dám ăn đậu hủ của Lâm Chi.

Lúc Lâm Chi và Chu Hách đến phòng quay, Quý Hoài Thịnh quấn khăn tắm ngồi ở mép giường, nhìn lướt qua Lâm Chi đang đi vào và Chu Hách đi sau cô, rồi dời mắt đi luôn.

Đạo diễn thấy Lâm Chi tới, liền bảo cô nằm lên giường, chuẩn bị quay.

Lâm Chi nói được, đi đến phía trước, nhanh chóng bò lên giường rồi nằm xuống, kéo chăn che cơ thể, sau đó rút khăn tắm ra ném xuống đất.

Khi đạo diễn hô một tiếng "action", Quý Hoài Thịnh kéo khăn tắm trên người ra ném sang

một bên, chui vào trong chăn nằm trên người Lâm Chi.

Chu Hách nhìn Quý Hoài Thịnh chỉ mặc qυầи ɭóŧ nằm trên người Lâm Chi, bèn nhíu mày.

Chị Chi Chi quay loại phim này thật có hại, gần như tiếp xúc trọn vẹn thân thể với diễn viên nam, tuy không phải làm thật, nhưng cậu cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Nhưng cậu vẫn phải nhịn, nếu không đạo diễn sẽ giận chó đánh mèo Lâm Chi.

Đến lúc đó Lâm Chi vừa bị mắng vừa không được lòng người khác, cậu không muốn Lâm Chi bị mắng.

Chu Hách quyết định sau khi quay xong bộ phim này, nhất định sẽ không để Lâm Chi nhận mấy kịch bản kiểu này nữa, còn bây giờ chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Quý Hoài Thịnh cúi đầu hôn môi của Lâm Chi, vừa ôn nhu vừa thâm tình gặm cắn cánh môi căng mọng của cô.

Tuy Quý Hoài Thịnh thích ra vẻ ngụy quân tử, nhưng Lâm Chi không thể không thừa nhận kỹ thuật hôn của anh cực kỳ tốt, luôn khiến cô bất giác trầm luân, phối hợp với động tác của anh, phát ra từng tiếng ừm trầm thấp.

Cô nghĩ mình đúng kẻ nghiện sắc đẹp nông cạn mà.

Nếu là một tên đàn ông tướng mạo bình thường cường bạo cô, cô nhất định sẽ đẩy tên đó ra nếu bị hôn lần thứ hai, không quay phim gì nữa hết.

Nhưng hiện tại cô lại không ghét nụ hôn của Quý Hoài Thịnh, điều này quá trái với lẽ thường.

Lâm Chi híp mắt lại, xuyên hàng mi dày, nhìn khuôn mặt tuấn tú góc cạnh rõ ràng của anh, thầm cảm khái.

Quả nhiên là khuôn mặt được mua bảo hiểm mấy chục triệu, cô chẳng tìm ra được chút khuyết điểm nào.

Vầng trán đầy đặn, sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng gợi cảm, hàm dưới tinh xảo, góc cạnh rõ ràng, ngũ quan như điêu khắc, cực kỳ tuấn mỹ.

Anh chỉ có một điểm không tốt, đó chính là trái tim quá đen tối.

Đúng là tên xấu xa trong ngoài bất nhất.

Nhận ra Lâm Chi thất thần, Quý Hoài Thịnh bất mãn luồn tay vào trong xoa bóp bầu ngực mềm mại của cô, khép hai ngón tay lại dùng sức nhéo mạnh hạt đậu đỏ trước ngực cô.

"A..."

Lâm Chi khẽ kêu một tiếng, sau khi phục hồi tinh thần lại thì lườm anh.

Quý Hoài Thịnh cúi đầu ghé sát vào tai cô, thấp giọng nói: "Chuyên nghiệp chút, phối hợp kêu vài tiếng đi."

Dù đang đóng phim, anh cũng không muốn chỉ có mình anh độc diễn.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 13: Tôi không đi vào


Lâm Chi không tình nguyện ngâm nga vài tiếng, xem như phối hợp.

Bàn tay to với những khớp xương rõ ràng của Quý Hoài Thịnh thưởng thức ngực Lâm Chi.

Bầu ngực mềm mại của cô bị anh vần vò đến thay hình đổi dạng, tràn qua khe hở giữa các ngón tay anh.

Hạt đậu đỏ nhỏ bị anh xoa nắn đến đứng thẳng lên, đối lập với bầu vú trắng nõn, giống như đóa hồng mai nằm trên nền tuyết trắng, kiều diễm ướt át, dụ người nhấm nháp.

Chỉ tiếc trong hợp đồng của Lâm Chi có một điều khoản là không lộ ngực, nên hiện tại anh không thể tùy ý nhấm nháp bầu vú mê người của cô dưới máy quay được.

Cho dù không thể dùng miệng nhấm nháp, nhưng xúc cảm từ làn da trắng mịn màng của cô cũng làm Quý Hoài Thịnh rung động.

Yết hầu của anh lên lên xuống xuống, từ đôi môi mỏng tràn ra một tiếng thở dốc trầm thấp.

Quý Hoài Thịnh nắn bóp rất điêu luyện, làm nụ hoa cô tê dại từng cơn.

Lâm Chi bất giác vặn vẹo thân mình, nỉ non một tiếng.

Cô xấu hổ, hơi nghiêng đầu để không phải đối diện với Quý Hoài Thịnh, muốn che giấu biểu cảm sung sướng trên mặt mình.

Khả năng quan sát của Quý Hoài Thịnh cực tốt, chút tiểu xảo này của cô sao qua được đôi mắt sắc bén của anh.

Nhưng anh cũng không chọc cô, chỉ khẽ cười, kéo mông cô về phía mình.

Anh dùng đầu gối tách hai chân Lâm Chi ra, tiến vào giữa hai chân cô, áp thân thể xuống, để phần hông của hai người dán sát vào nhau.

Sau đó hông anh dùng lực, thúc mông, va chạm với háng cô, bắt chước động tác làm tình.

Thỉnh thoảng Quý Hoài Thịnh còn như cố ý vô tình dùng dương vật chưa cương cứng hẳn cọ qua chân tâm của cô.

Khi chạm đến nơi đó, anh sẽ hơi dùng sức nghiền ép hoa môi mềm mại.

Chọc đến khi cơ thể Lâm Chi run rẩy, nhưng trước khi cô kịp mở miệng trách cứ, anh sẽ rời đi luôn, làm Lâm Chi vừa tức vừa thẹn, cứ trừng mắt nhìn anh.

Sau mấy chục lần va chạm, quần lót Quý Hoài Thịnh phồng to, căng trướng đến khó chịu.

Quần lót căng lên, anh bèn đưa tay kéo cái khóa nhỏ ra.

dương vật thô cứng tức khắc nhảy ra, đập vào chân tâm của Lâm Chi, chọc thẳng vào hoa môi.

Khi Lâm Chi cảm giác được có một cây gậy nóng rực thô cứng đứng giữa hai chân mình, hai mắt cô trợn tròn, giật mình nhìn Quý Hoài Thịnh.

Tên hỗn đản này không phải còn xâm phạm cô lần nữa chứ?

Quả thực là mất hết nhân tính!!

Quý Hoài Thịnh thản nhiên nhìn Lâm Chi, không cảm thấy hổ thẹn vì hành động của mình, chẳng hiểu sao anh chỉ muốn "ăn" cô luôn.

Không màng đến ánh mắt kinh ngạc của Lâm Chi, Quý Hoài Thịnh dùng sức đỉnh vào chân tâm của cô, cách lớp quần lót, khai phá hoa môi, đưa nửa quy đầu tiến vào trong âm huyệt, kéo cả lớp quần lót mỏng manh của cô vào trong.

dương vật vừa xâm nhập, đã bị các mô mềm bên trong mút chặt, một bước khó đi.

Quý Hoài Thịnh bị cô xoắn phải thở dốc một hơi.

Lâm Chi bật ra một tiếng rên rỉ vì động tác của anh.

Cô cắn môi, vươn tay xuống dưới thân, cầm lấy cậu nhỏ của anh muốn đẩy ra, nhưng vừa nắm vào lại sợ tới mức lập tức buông tay ra.

Cây gậy kia thật kỳ quái, vừa cứng vừa nóng, còn nhảy lên trong lòng bàn tay cô, cảm giác lòng bàn tay cô suýt bị bỏng vì nó, phía trên còn nổi gân xanh, sờ chẳng nhẵn nhụi chút nào.

Thứ kia nhất định rất đáng sợ, Lâm Chi không dám đưa tay sờ vào nữa.

Cô áp sát vào tai Quý Hoài Thịnh, châm chọc: "Khống chế thân thể của anh đi, đừng giống như loại động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, quay phim mà cũng có thể cương lên được."

Nghe lời châm chọc của cô, Quý Hoài Thịnh không giận chỉ cười: "Em có thể ướt, vì sao tôi không thể cương?"

Anh vươn tay đến giữa hai chân cô, tách hoa môi ra, cắm hai ngón tay vào trong hoa huyệt quấy vài cái, khi rút ra, trên ngón tay thon dài dính ái dịch trong suốt, nhớp nháp.

Anh bôi ái dịch lên cái bụng trắng nõn của Lâm Chi, hỏi: "Cảm nhận được không?

Đều là nước của em đấy, ướt đẫm rồi."

Cảm nhận vùng bụng ẩm ướt, mặt Lâm Chi đỏ ửng.

Cô cắn môi dưới, ngập ngừng, nói không nên lời.

Cô không biết vì sao mình lại mẫn cảm như vậy, bị Quý Hoài Thịnh trêu đùa đến chảy nước trước mặt nhiều người.

Thấy Lâm Chi không nói lời nào, Quý Hoài Thịnh cũng không hỏi tiếp.

Anh vạch quần lót của cô ra, đỡ dương vật cọ vào cửa huyệt ướt đẫm.

Khi nhận ra cây gậy nóng rực của anh không chút kiêng dè cọ vào cửa huyệt, thân thể Lâm Chi cứng đờ.

Cô bắt lấy cánh tay Quý Hoài Thịnh, vẻ mặt sợ hãi, khẩn cầu: "Không...

Không đi vào được không?"

Cô không muốn làm chuyện đó trước mặt nhiều người, đặc biệt là trước mặt Chu Hách, xấu hổ lắm.

Quý Hoài Thịnh nhẫn nhịn nhìn cô, trên trán túa ra một lớp mồ hôi mỏng, vài giây sau nhỏ giọng đáp: "Được, tôi không đi vào."

"Chỉ cọ thôi."

Anh tiếp tục để cây gậy của mình cọ xát vào cửa huyệt của cô.

Lâm Chi âm thầm thở phào, cảm thấy hôm nay Quý Hoài Thịnh hình như cũng có chút nhân tính.

Quý Hoài Thịnh cúi đầu hôn đôi môi đỏ mọng của cô, cạy răng ra, quấn lấy cái lưỡi mềm mại.

Anh ôn nhu liếm láp hàm răng cô, hút lấy nước bọt ngọt lành.

Lâm Chi bị anh hôn đến choáng váng, ánh mắt mê ly, hé miệng thở gấp.

Quý Hoài Thịnh ghé vào tai, khàn giọng nói: "Đặt chân lên eo tôi, nghe lời."
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 14: Là em tự hút vào


Quý Hoài Thịnh dịu dàng vuốt tóc cô, trong con ngươi đen nhánh phản chiếu hình bóng cô.

Ma xui quỷ khiến thế nào Lâm Chi lại nghe theo lời anh.

Cô ngoan ngoãn nâng mông lên, quấn hai chân lên eo anh, sau đó thân thể cô đột nhiên cứng đờ.

Trong nháy mắt đó cô có thể cảm nhận hai cánh hoa của mình bị khai phá, con đường nhỏ hẹp bên trong mở ra, quy đầu trượt vào, một nửa cây gậy của anh đi vào trong hoa huyệt.

Nơi nóng rực của anh lấp đầy thân thể cô.

Tuy mới chỉ đi vào một nửa, nhưng Lâm Chi vẫn cảm thấy hoa huyệt quá căng, cảm giác dị vật xâm lấn quá rõ ràng, thậm chí cô có thể cảm nhận rõ ràng hình dạng của thứ đó.

Quy đầu đè ép lên thịt mềm bên trong, thỉnh thoảng còn nảy lên.

Hơi nóng của thứ đó xuyên qua da thịt truyền đến toàn thân, Lâm Chi cảm thấy mặt mình đỏ hết lên rồi.

Cô vừa xấu hổ vừa kinh ngạc nhìn Quý Hoài Thịnh: "Đi...

Đi vào rồi."

Quý Hoài Thịnh bày ra dáng vẻ không liên quan đến mình: "Không phải do tôi, là tự em hút nó vào."

Lâm Chi hơi ảo não, hình như vừa rồi đúng là cô chủ động thật.

Chẳng qua Quý Hoài Thịnh chỉ để nhục căn trước cửa huyệt, tại cô nâng mông lên, kéo gần khoảng cách giữa hai người, nên nó mới có thể trượt vào trong.

"Vậy anh rút nó ra đi."

Cô nói.

Rút ra?

Quý Hoài Thịnh cảm thấy Lâm Chi quá ngây thơ, không hiểu suy nghĩ của đàn ông.

Bây giờ anh chỉ muốn đi vào toàn bộ, sau đó mạnh mẽ dày vò cô thôi.

Nhưng anh cố gắng khắc chế xao động trong thân thể, bình tĩnh nói: "Là em hút vào, thì tự rút ra đi!"

Lâm Chi cảm thấy thứ kia của anh nóng đến dọa người, làm cô phát hoảng.

Cô thật sự không dám dùng tay chạm vào nó nữa đâu.

Thế là cô bắt đầu co rút hạ thân, khiến hoa huyệt mấp máy để đẩy nhục căn của anh ra.

Da đầu Quý Hoài Thịnh tê dại vì hành động của cô, hô hấp nặng thêm vài phần, giọng ám ách: "Em đừng hút vào nữa."

Lâm Chi ngây ngô nhìn anh: "Tôi muốn đẩy nó ra."

Dứt lời, cô lại tiếp tục co rút bụng.

Theo động tác của cô, hoa huyệt lúc đóng lúc mở, liên tiếp hút lấy nhục căn của anh.

Cô vốn định đẩy nó ra, nhưng tác dụng lại hoàn toàn ngược lại, càng hút vào sâu hơn.

Nhục căn thô to của anh bị hoa huyệt siết chặt, thịt mềm mút lấy thân gậy, cứ như vậy lại hút nó vào sâu thêm chút nữa.

"A...

Nó lại đi vào."

Lâm Chi khẽ kêu một tiếng, thần sắc hoảng loạn, sợ tới mức đưa tay ôm lấy bờ vai Quý Hoài Thịnh, hai chân quấn chặt lấy eo anh, bám vào người anh giống như con bạch tuộc, trong lúc vô tình kéo anh áp sát vào người mình hơn.

Mông cô cũng bởi vậy mà nâng lên, chân tâm áp sát vào hông anh, vì động tác này mà nơi đó của anh lại thuận lợi đi vào thêm chút nữa, rồi nằm trọn trong hoa huyệt.

hoa huyệt căng chặt của Lâm Chi được nhục căn thô to của anh lấp đầy, hô hấp của cô cứng lại, ngây ngốc nhìn anh.

Quý Hoài Thịnh thở hổn hển nằm trên người cô, mồ hôi trên trán từ thái dương trượt xuống, nhỏ giọt trên xương quai xanh gợi cảm của cô.

Anh ghé vào tai cô, giọng nói nhuốm màu dục vọng: "Lần này là do em, không được trách tôi."

Không đợi Lâm Chi kịp phản ứng, Quý Hoài Thịnh bắt đầu rong ruổi trong hoa huyệt chật hẹp của cô.

Anh rút dương vật ra đến cửa huyệt, rồi lại dùng sức đỉnh vào trong, mạnh mẽ khai phá con đường khít khao, nghiền ép thịt mềm bên trong, tiến quân thần tốc chạm thẳng vào hoa tâm của cô.

"A..."

Lâm Chi khẽ kêu, cơ thể nhích lên phía trước vì động tác của anh.

Quý Hoài Thịnh đưa tay kéo cô lại, ghìm lấy eo cô, tiếp tục luật động.

Trước máy quay, Lâm Chi càng thêm khẩn trương, thân thể cô căng lên, hoa huyệt dưới thân cũng siết chặt, từng nếp uốn mềm mại bên trong bao vây nhục căn thô dài, khiến động tác rút ra đỉnh vào của anh không còn thông thuận nữa.

Quý Hoài Thịnh rên lên một tiếng, xương cốt tê dại.

Anh thoải mái than nhẹ một tiếng, thật chặt, chỉ muốn là cho đến khi cô không xuống được khỏi giường.

Kẹp chặt lấy mệnh căn của anh như vậy, đúng là ham muốn quá mà!

Nhưng cô kẹp chặt quá lại làm anh không được tận hứng.

Vì thế Quý Hoài Thịnh vỗ nhẹ mông cô, dịu dàng dỗ dành: "Thả lỏng, em đừng kẹp, tôi sắp bắn ra rồi."

Lâm Chi cũng muốn anh mau bắn ra, nên nghe lời thử thả lỏng cơ thể.

Sau khi cô thả lỏng, Quý Hoài Thịnh ra vào càng thông thuận.

Anh ra ra vào vào, dùng sức đến mức làm hoa huyệt của cô đỏ bừng, từng cú nhấp đều chạm đến hoa tâm mềm mại của cô.

"A...

Ân...

A...

Nhẹ chút a..."

Lâm Chi rên rỉ đứt quãng, cơ thể không ngừng đong đưa theo động tác của anh, hai bầu vú mềm như sắp nhảy ra khỏi áo lót.

Thật quá xấu hổ, cô có cảm giác một dòng chất lỏng lại ra chảy, làm hạ thân hai người ướt đẫm.

Lâm Chi ngượng ngùng nghiêng đầu đi, bỗng dưng chạm phải ánh mắt của Chu Hách.

Cô phát hiện Chu Hách đang âm trầm nhìn chằm chằm vào mình và Quý Hoài Thịnh, ánh mắt lạnh băng như muốn khoét ra một cái động trên người họ.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 15: Sướng không?


Bị Chu Hách nhìn như vậy, trong lòng Lâm Chi vô cùng hổ thẹn, thân thể cứng đờ.

Không ngờ cô có thể làm chuyện đó với Quý Hoài Thịnh ngay trước mặt Chu Hách, lại còn có phản ứng nữa chứ.

Lâm Chi không còn mặt mũi nào đối diện với Chu Hách, tính tình kiêu ngạo từ trong cốt tủy khiến cô không cách nào trình diễn một màn đông cung đồ sống trước mặt người quen.

Cô không muốn để Chu Hách nhìn thấy mình rêи ɾỉ dưới thân người đàn ông khác.

Cô cắn môi dưới, lắc đầu với Chu Hách, dùng khẩn cầu ánh mắt nhìn cậu, muốn cậu dời tầm mắt đi, đừng nhìn tiếp nữa.

Sắc mặt Chu Hách âm lãnh, ánh mắt vẫn dính chặt trên người Lâm Chi và Quý Hoài Thịnh, khóe môi mím chặt, cố gắng kìm nén.

Nhìn cô gái mình thích nằm dưới thân người đàn ông khác, là sự sỉ nhục vô cùng to lớn đối với cậu.

Tuy nói là đóng phim, nhưng nghe tiếng ngâm nga kiều mị của Lâm Chi, nhìn gương mặt ửng đỏ nhiễm màu tìиɦ ɖu͙ƈ và thân thể không ngừng đong đưa vì động tác của Quý Hoài Thịnh, Chu Hách cảm thấy cực kỳ khó chịu, đến thở cũng khó khăn.

Khi Quý Hoài Thịnh đang luật động đến vui sướng, chợt nhận ra thân thể Lâm Chi căng lên, nam căn bị huyệt mềm của cô hút chặt, di chuyển hơi khó khăn.

Anh cúi đầu nhìn Lâm Chi, phát hiện cô nghiêng đầu nhìn về phía sau lưng mình.

Theo ánh mắt cô, anh nhìn thoáng về phía sau, phát hiện Chu Hách đang đứng ở đó.

Trong lòng dâng lên một ngọn lửa giận, người phụ nữ này, lúc nằm dưới thân anh mà còn có tâm tư nghĩ đến người đàn ông khác ư?

Đúng là thiếu đòn mà!

Quý Hoài Thịnh cảm thấy Lâm Chi đang sỉ nhục tôn nghiêm của mình.

Nhớ đến tiêu đề tin giải trí sáng nay, nhìn thấy ảnh Lâm Chi và Chu Hách ôm hôn nhau, lửa giận trong lòng anh càng bốc cao.

Quý Hoài Thịnh xoay mặt Lâm Chi lại, để cô đối diện với mình.

Anh lạnh lùng nói: "Nhìn tôi."

Ánh mắt Lâm Chi chuyển sang nhìn Quý Hoài Thịnh, phát hiện mắt anh như kết băng sương, vẻ mặt không vui nhìn mình.

Lâm Chi không biết tại sao anh đột nhiên không vui, cô còn kịp biết hiểu ra nguyên nhân thì đã bị động tác mãnh liệt của Quý Hoài Thịnh làm cho kêu lên.

"A...

A...

Quá nhanh, chậm một chút..."

Lâm Chi nhíu mày, cắn mạnh môi dưới, tay nắm chặt lấy khăn trải giường bên dưới, thừa nhận từng cú thúc mạnh mẽ của anh.

Động tác của anh vừa nhanh vừa mạnh, không ngừng va chạm đến tận cửa đáy huyệŧ của cô, đến chiếc giường lớn dưới thân cũng phải rung lên, phát ra từng tiếng kẽo kẹt.

Cửa đáy huyệŧ mềm mại của run rẩy, sinh ra cảm giác đau đớn, trong đau đớn lại mang theo tê dại kíƈɦ ŧɦíƈɦ.

Một dòng điện xẹt qua, khiến âm đạo của Lâm Chi chảy càng nhiều mật dịch.

Bàn tay to của Quý Hoài Thịnh luồn vào trong bra, vuốt ve bầu vú trắng nõn, dương vật phía dưới tiếp tục ra vào trong hoa huyệŧ của cô.

Anh hỏi cô: "Sướng không?

Tôi làm em sướng không?"

Mặt Lâm Chi nóng lên, đôi môi đỏ mím chặt, ánh mắt né tránh, xấu hổ không trả lời câu hỏi của anh.

Nhưng hạ thân của cô lại không khống chế được, nâng mông lên đón ý nói hùa theo động tác của anh.

Cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, Quý Hoài Thịnh cười nhẹ, cơn tức cũng biến mất, biết cô cũng sảng khoái.

Rốt cuộc anh cũng tìm lại được tôn nghiêm đã mất trên người cô.

Anh tiếp tục luật động, nếu lúc này xốc chăn lên, nhất định sẽ thấy một cây gậy thô dài màu đỏ tím ra ra vào vào trong hoa huyệŧ đã sưng đỏ của Lâm Chi.

Trên dương vật dính đầy chất nhầy, thân gậy ướt đẫm, nhìn vô cùng dâm mị.

Mỗi lần dương vật rút ra đều sẽ kéo theo một dòng chất lỏng trong suốt, khiến nơi kết hợp của hai người ướt đẫm.

Khăn trải giường dưới thân cũng không may mắn thoát khỏi tình cảnh đó, đọng từng mảng nước ái muội.

Sau hàng trăm cái ra vào, Quý Hoài Thịnh mới dùng sức đỉnh vào sâu nhất, đưa cậu nhỏ của mình vào đến tận miệng đáy huyệŧ, bắn ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc sệt.

Sắc mặt Lâm Chi ửng hồng, ánh mắt rời rạc nhìn phía trước, thân thể hơi run lên vì dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng của anh.

Bắn tinh xong, Quý Hoài Thịnh nằm trên người cô thở hổn hển, xuyên qua hàng mi ướt đẫm mồ hôi, nhìn thấy trong đôi mắt mơ màng của Lâm Chi chỉ có hình bóng anh.

Tâm tình suиɠ sướиɠ, anh thoả mãn nghĩ, trong mắt cô nên chỉ có bóng dáng anh, một ngày nào đó anh sẽ khiến quỳ gối dưới chân mình.

Khi hơi thở của hai người dần bình ổn, đạo diễn hô một tiếng "Cut, quá tốt.

Qua.

Kết thúc công việc."

Nhân viên bắt đầu thu dọn đạo cụ.

Quý Hoài Thịnh rút dương vật ra khỏi hoa huyệŧ của cô, lại nhanh chóng dùng qυầи ɭóŧ

của cô che kín cửa huyệt lầy lội, lau khô tϊиɦ ɖϊƈh͙ chảy ra.

Anh vươn tay nhặt cái khăn tắm to dưới đất lên, quấn lấy nửa người dưới của mình, tiện tay nhét qυầи ɭóŧ của Lâm Chi vào trong khăn tắm luôn.

"Em bọc cả chăn về phòng nghỉ đi."

Quý Hoài Thịnh dùng chăn quấn Lâm Chi kín mít, chỉ để lộ hai mắt cá chân trắng nõn.

Lâm Chi thẹn thùng nhìn anh, nhỏ giọng nói: "...

Qυầи ɭóŧ đâu."

Quý Hoài Thịnh nhướng mày: "Chẳng lẽ em còn muốn mặc cái qυầи ɭóŧ dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của tôi về nhà?"
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 16: Xào couple cùng Chu Hách


Lâm Chi không hỏi nữa, đương nhiên cô không muốn mặc cái qυầи ɭóŧ dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ về nhà, ướt đẫm thế mà mặc vào người chắc chắn cực kỳ khó chịu.

Nhưng thế có nghĩa cô phải để trần nửa người dưới về nhà à?

Hơn nữa anh lấy qυầи ɭóŧ của cô làm gì?

Trong lòng Lâm Chi rất xấu hổ, cô không muốn để quần áo của mình ở chỗ anh, nhất định phải lấy lại.

Nhưng tay cô bỗng dưng bị nắm lấy.

"Chị Chi Chi, quay xong rồi sao?

Chúng ta về đi."

Giọng nói thanh lãnh của Chu Hách đột ngột phá vỡ cuộc đối thoại của hai người.

Vừa rồi cậu phải giữ bình tĩnh xem toàn bộ quá trình họ quay cảnh nóng, không ngờ sau khi quay xong còn phải nhìn cảnh hai người ấy lằng nhằng với nhau ở trên giường.

Sức nhẫn nại của cậu sắp cạn kiệt rồi, cậu không muốn nhìn Lâm Chi tiếp tục dây dưa với người đàn ông trước mắt này nữa.

Trực giác nói cho cậu biết, người này không tốt lành gì.

Cậu đi tới thúc giục Lâm Chi mau trở về.

Lâm Chi nhìn vẻ mặt không vui của Chu Hách, nhận ra bàn tay đang nắm lấy tay cô cũng dùng sức lớn hơn thường ngày.

Cô không nỡ để cậu chờ lâu, cũng sợ cậu phát hiện chuyện giữa mình và Quý Hoài Thịnh, nên đành phải thôi.

"Chúng ta về thôi."

Cô bọc chăn bò xuống giường, đi được hai bước lại cảm thấy dưới thân có một dòng chất lỏng chảy ra, chắc là tϊиɦ ɖϊƈh͙ vẫn chưa lau hết.

May mà chăn đủ dài, che kín hết đùi cô, nếu không sẽ bị Chu Hách phát hiện mất.

Càng may mắn hơn hôm nay là ngày cuối cùng Lâm Chi quanh cảnh giường chiếu, sau này sẽ không cần vì đóng phim mà khuất phục dưới dâm uy của Quý Hoài Thịnh nữa.

Cô như trút được gánh nặng, cùng Chu Hách trở về phòng nghỉ, sau đó cầm quần áo vào phòng vệ sinh thay xong mới đi ra.

Hôm nay Lâm Chi mặc váy dài, đủ để che kín nửa người dưới, giúp cô không đến mức quá khó chịu.

Nhưng không có qυầи ɭóŧ, lúc đi đường cứ có cảm giác gió luồn vào giữa hai chân, lạnh run, làm cô không thích ứng nổi.

Đến khi hai người ngồi trên xe, Chu Hách chuyển động tay lái, mới quay sang hỏi Lâm Chi ngồi bên ghế phụ.

"Chị Chi Chi, chị thân với nam chính lắm à?"

"Cùng công ty với tôi, xem như là tiền bối, từng hợp tác hai lần."

"Anh ta trông không giống người lương thiện, sau này chị đừng tiếp xúc nhiều."

Đương nhiên tôi biết anh ta không phải người lương thiện, bất đắc dĩ mới phải tiếp xúc thôi.

Lâm Chi chửi thầm trong lòng.

Nhưng ngoài mặt cô lại bình tĩnh nói: "Ừ."

Dứt lời, cô lấy di động ra, mở Weibo, phát hiện số fans của mình trong một đêm tăng lên vài vạn.

Lâm Chi kinh ngạc, chẳng lẽ cô bắt đầu nổi tiếng rồi sao?

Tốc độ tăng này thực sự quá kinh người.

Thông báo cũng hiện vài vạn lời nhắc và tag.

Khi mở ra xem mới phát hiện phần lớn đều mắng cô hoặc chất vấn cô, khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Chi tức khắc ỉu xìu, chẳng còn chút vui vẻ nào.

Bình luận trên Weibo đều là những lời mắng chửi, nói cô là con trâu già xấu xí. còn không biết xấu hổ đi gặm cỏ non, bảo cô cách xa Chu Hách một chút, đừng nhúng chàm tiểu thịt tươi của bọn họ.

Lâm Chi cảm khái fan não tàn thật là đáng sợ, cô thở dài, nhấn @ Weibo của mình, thình lình nhìn thấy một tiêu đề lớn bắt mắt "Nữ minh tinh tuyến mười tám Lâm Chi nhiệt tình ôm hôn tân tiểu sinh lưu lượng Chu Hách, nghi ngờ hai người đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt."

Phía dưới còn có vài bức ảnh chụp cô và Chu Hách đi riêng với nhau, tấm bắt mắt nhất là cảnh ôm nhau

ngoài cửa công ty hôm qua.

Lâm Chi phát hiện vì danh tiếng của Chu Hách mà cô cũng bị mang lên hot search Weibo, lần đầu tiên lên hot search lại bị mắng đến máu chó đầy đầu, thật không biết nên cười hay khóc.

Cô chỉ vào di động nói với Chu Hách: "Chu Hách, cậu xem Weibo chưa?"

Chu Hách nghiêng đầu nhìn di động của cô, nói: "Chưa."

Đến khi thấy rõ hình ảnh và bài viết trên màn hình di động, cậu cũng không giận, quay đầu tiếp tục lái xe, khóe môi cong lên nụ cười như có như không.

Thấy cậu chỉ lo lái xe, chẳng tỏ thái độ gì, Lâm Chi tiếp tục hỏi: "Việc này xử lý thế nào?

Cậu không định đăng thông cáo làm sáng tỏ à?"

Chu Hách thoáng im lặng rồi tỏ vẻ đáng thương: "Chị Chi Chi, em cho chị mượn hết tiền rồi, bây giờ không còn tiền mua truyền thông xử lý nữa.

Không bằng hai chúng ta cùng nhau lăng xê một phen, tăng chút độ hot cho em.

Coi như chị giúp em đi, tạm thời đừng gửi thông cáo, chờ thêm một thời gian nữa em sẽ xử lý."

Lâm Chi suy nghĩ rồi nói: "Được rồi."

Bởi vì mượn Chu Hách quá nhiều tiền, một chốc một lát cũng không trả được, Lâm Chi nghĩ cứ giúp cậu đi, coi như trả một phần ân tình.

Trầm mặc một lát, Chu Hách đột nhiên nói: "Chị Chi Chi, chị sắp quay xong rồi nhỉ?

Sau đó có định nhận kịch bản mới luôn không?"

Lâm Chi suy nghĩ một chút, lắc đầu: "Sắp quay xong rồi, cũng không nhận kịch bản mới."

Tuy《Kế hoạch nằm vùng 》 chưa đóng máy, nhưng Lâm Chi không còn cảnh diễn nữa, cho nên sau này cô sẽ rất nhàn rỗi.

"Chị Chi Chi, trong tay người đại diện của em có hai suất tham gia gameshow tình yêu thực tế, không bằng chị đi cùng em đi."

"Có thể sao?

Tôi không có kinh nghiệm."

Lâm Chi hơi do dự, cô chưa từng tham gia gameshow kiểu này.

"Được mà, có em ở đây, không cần lo lắng."

Chu Hách cho cô một ánh mắt đảm bảo.

"Vậy được rồi."

"Quyết định thế nhé, hôm nào em đưa kịch bản show cho chị."

Từ ngày đó sau, vì Lâm Chi không còn cảnh diễn nên cô không đến phim trường.

Hôm nay, lúc Lâm Chi ở trong phòng nghỉ của công ty quản lý, chờ Chu Hách đưa kịch bản gameshow tới, di động chợt nhận được một tin nhắn từ số điện thoại lạ.

Một câu không đầu không đuôi: Đi lên.

Hai chữ kia như mệnh lệnh, Lâm Chi liếc nhìn một cái rồi ném điện thoại sang một bên, chẳng mấy khi cô để ý tới số máy lạ.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 17: Điểm G của em thật nhạy cảm


Lâm Chi tiếp tục chuyên tâm xem kịch bản, Kết ái là gameshow hẹn hò thực tế đang rất hot, ratings cũng cao.Đáng nhắc tới là hai mùa trước đã thành công tác hợp cho hai nghệ sĩ thành đôi. (Couple) mạnh nhất trong chương trình lúc đó cuối cùng trở thành vợ chồng thực sự, thực hiện giấc mơ CP trong lòng đông đảo người xem, khiến cho sự nhiệt tình của người xem tăng vọt lên.Độ phổ biến của Kết ái không ngừng tăng cao, giúp những người mới vào nghề tham gia chương trình cũng nổi tiếng hơn.Lâm Chi thoải mái ngồi trên sô pha, thích thú đọc kịch bản, ánh nắng buổi ban trưa xuyên qua cửa kính, phủ lên người cô sắc vàng óng ánh, vừa tĩnh lặng vừa an nhiên.Cô im lặng xem kịch bản suốt nửa tiếng, không nhận ra điện thoại đã rung lên rất nhiều lần.Nhưng đột nhiên tiếng chuông di động vang lên, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.Lâm Chi vươn tay cầm di động bị ném sang một bên lên, nhìn một dãy số điện thoại lạ xuất hiện trên màn hình, bèn từ chối không chút do dự.Đây là số điện thoại riêng của cô, chỉ dùng để liên lạc với gia đình và bạn bè, chuyện công việc sẽ liên hệ với người đại diện, không cần phải gọi điện trực tiếp cho cô.Hai tuần trước, Lâm Chi nhận được cuộc gọi quấy rầy của mấy người đàn ông lạ, ăn nói tục tĩu, ghê tởm.

Cho nên bây giờ nhìn thấy số lạ là cô không muốn nghe.Cô vừa từ chối cuộc gọi xong, một tin nhắn đột nhiên xuất hiện."

Em không muốn lấy quần lót nữa à?

Tôi có thể treo nó ở cửa công ty trưng bày mấy ngày."

Lâm Chi: "..."

Hóa ra là tên khốn Quý Hoài Thịnh!!Cô mở mục tin nhắn ra, phát hiện mấy tin gần nhất đều do anh gửi tới, giục cô mau đi lên.Khi Quý Hoài Thịnh gọi đến lần nữa, Lâm Chi do dự một chút rồi vẫn nghe.Lâm Chi: "Có chuyện gì?"

Quý Hoài Thịnh: "Đi lên lấy quần lót của em."

Lâm Chi: "Tôi..."

Quý Hoài Thịnh nói xong liền ngắt điện thoại, Lâm Chi chưa kịp nói hết đã nghe thấy từng tiếng "tút" dài.Nhìn màn hình di động đã tắt, Lâm Chi đành đứng dậy đi lên lầu, ai mà đoán được Quý Hoài Thịnh có thể lấy quần lót của cô làm chuyện gì đáng khinh không.Trong lòng cô thầm khinh bỉ.Lúc Lâm Chi đi thang máy lên tầng cao nhất, phát hiện cửa phòng nghỉ của Quý Hoài Thịnh chỉ khép hờ, lộ ra một khe nhỏ.Cô đẩy cửa ra, phát hiện bên trong tối om, rèm che kéo kín, che khuất ánh sáng ngoài cửa sổ.Cô vừa đi vào được hai bước, thì bị người ta tóm lấy cổ tay, đè lên cánh cửa, mùi hương nam tính vừa quen thuộc vừa mãnh liệt nháy mắt bao phủ toàn thân.Lâm Chi còn chưa kịp giãy giụa, Quý Hoài Thịnh đã cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ của cô.Cô mím môi, miệng phát ra những tiếng "ngô ngô" phản kháng, nhưng chẳng thể địch lại sự ngang ngược của Quý Hoài Thịnh.

Anh dùng sức cạy răng cô ra, đưa đầu lưỡi tiến thẳng vào trong khoang miệng, quấn lấy cái lưỡi mềm mại của cô, bắt đầu liếm láp.Lâm Chi ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt trong miệng, và mùi bạc hà của kem cạo râu trên cằm anh, không ngờ lại có cảm giác độc đáo tươi mát khá tuyệt.Không bao lâu sau, cô bị anh hôn đến choáng váng, cơ thể cũng tự giác mềm oặt, quên cả giãy giụa.Quý Hoài Thịnh tháo nút thắt trên váy cô, luồn tay vào trong, chạm đến móc áo lót, bèn vụng về cởi ra.Cởi xong móc áo lót, bầu vú trắng nõn như hai chú thỏ trắng nhỏ của cô nhảy ra, không ngừng đong đưa trong không khí.Dù trong phòng tối om, nhưng thị lực của Quý Hoài Thịnh không tồi, anh vẫn có thể nhìn rõ ngực cô.Hầu kết của anh lăn lộn, nuốt nước miếng đánh ực.

Anh cúi đầu ngậm lấy nụ hoa phấn nộn của cô, mút mát cho đến khi nó đứng thẳng lên, rồi mới chuyển sang gặm cắn bầu ngực trắng nõn.Quý Hoài Thịnh thỏa mãn thở dài một hơi.Ngực cô giống hệt đậu hủ, vừa mềm mại vừa co dãn, xúc cảm tuyệt vời.Hai lần làm tình trước anh đã muốn cắn ngực cô, rốt cuộc bây giờ cũng được như ý nguyện, có thể ngậm nó vào trong miệng mút mát thoải mái rồi.Anh vừa cắn bầu vú trắng nõn của cô, vừa luồn tay xuống dưới, vén váy lên, đẩy quần lót ra, đưa ngón giữa thon dài càn quấy trong hoa huyệt.Khi ngón tay cọ qua một điểm nơi nào hơi gồ lên, Quý Hoài Thịnh cảm giác hoa huyệt co rút lại một chút, thân thể cô cũng hơi run rẩy.Anh chuyển sang liếm thùy tai mượt mà của cô, cười nhẹ: "Điểm G của em thật nhạy cảm, dùng ngón tay thôi cũng có thể khiến em cao trào."

Hơi thở ấm áp của anh làm tai Lâm Chi ngứa râm ran, cô quay đầu tránh né lưỡi anh, trong lòng vừa xấu hổ vừa giận dữ.

Cấu tạo sinh lý không phải cô có thể quyết định, sao đến cái này anh cũng muốn cười nhạo cô.Quý Hoài Thịnh không nghịch thùy tai cô nữa mà đi xuống liếm láp cần cổ thon dài trắng nõn, nhẹ nhàng gặm cắn gân xanh trên cổ.Ngón tay đang cắm trong hoa huyệt cũng dùng sức kích thích điểm G kia, vừa ấn vừa niết, làm đôi chân thẳng tắp của Lâm Chi cũng run lên.Đột nhiên cô "ưm" một tiếng, cơ thể run rẩy, hoa huyệt chặt lại, từ bên trong trào ra một dòng nước ấm, cọ rửa ngón tay Quý Hoài Thịnh.Quý Hoài Thịnh rút ngón tay ra, cởi quần áo trên người cả hai, nâng một chân cô đặt lên eo mình, đỡ dương vật đã cương cứng cọ qua cọ lại trước cửa huyệt đã ướt đẫm.Đột nhiên di động của Quý Hoài Thịnh đang đặt trên sô pha vang lên.Anh không thèm để ý, đẩy dương vật vào cửa huyệt đỏ bừng từng một chút.Quy đầu thô to mượt mà khai phá hai mảnh hoa môi, đi vào trong, mới vào được một nữa đã bị thịt mềm bên trong giữ chặt.Anh còn muốn đi vào thêm nữa, nhưng di động phía sau cứ ngừng rồi lại lập tức vang lên như đòi mạng, phá hỏng chuyện tốt.
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 18: Không sợ bị "làm" sao? Dám cắn anh!!


Quý Hoài Thịnh nhìn cái điện thoại đang kêu lên liên hồi, lại quay đầu nhìn nơi kết hợp chặt chẽ của mình và Lâm Chi.hoa huyệt đỏ bừng lúc đóng lúc mở cắn lấy quy đầu mẫn cảm của anh, còn tham ăn hút nó vào thêm một chút nữa, đột nhiên từ lỗ niệu đạo phun ra một dòng chất lỏng trong suốt.

Xương cùng tê dại, anh thở dài một tiếng, giọng khàn khàn: "Đúng là yêu tinh!"

Điện thoại có là gì chứ, vào Thủy Liêm Động của cô trước rồi tính sau
Anh đỡ dương vật sưng to khai phá hoa môi, mở rộng con đường chặt hẹp, nghiền ép tầng tầng nếp uốn, từng chút từng chút đi vào sâu trong hoa huyệt.

Đi vào được một nửa, anh đột nhiên dùng sức cắm mạnh vào trong, "phụt" một tiếng, dương vật phá tan tầng tầng thịt mềm ngăn trở, đi vào toàn bộ, thúc mạnh vào hoa tâm kiều nộn của cô."

A...

Lâm Chi khẽ kêu lên, lưng ưỡn thẳng, đầu ngẩng cao, đến cái chân đang đặt trên mặt đất cũng run lên, sắp đứng không vững nữa rồi.

Cô mờ mịt nhìn trần nhà, sao lại để tên khốn Quý Hoài Thịnh này "làm" thêm lần nữa cơ chứ.

Tại kỹ xảo khiêu khích của anh quá cao siêu, làm cô choáng váng, chảy nước, chẳng còn sức mà phản kháng.Quý Hoài Thịnh nâng nốt cái chân kia của cô đặt lên eo mình, thấp giọng nói: "Ôm chặt tôi."

Anh nâng bờ mông đầy đặn của cô, xoay người đi về phía sô pha, vừa đi vừa làm, eo dùng sức, dương vật đâm thẳng vào trong hoa huyệt đỏ bừng của cô.Cơ thể Lâm Chi nảy lên theo từng cú thúc mạnh của anh, đến khi người và mông hạ xuống thì lại hút dương vật vào càng sâu hơn, quy đầu cắm vào đến tận miệng tử cung.

Hơi thở của cô dồn dập, thân thể run rẩy, kêu ê ê a a, vì sợ bị ngã nên hai tay cô bám chặt vào vai anh, hai chân cũng siết lấy hông anh.Quý Hoài Thịnh ôm cô đi đến ngồi xuống sô pha, cầm lấy di động, nhìn tên Kevin hiển thị trên màn hình, bèn nghe máy.

Anh nâng mông dùng sức đỉnh về phía trước một chút, để dương vật cắm sâu vào trong huyệt, nghiền ép cửa tử cung của cô, rồi mới trầm giọng hỏi: "Alô, Kevin, sao vậy?"

Kevin: "Chìa khóa xe của tôi có phải để trên bàn cậu không?"

Lâm Chi nhỏ giọng "ưm" một tiếng, cắn chặt môi dưới, ép tiếng rên rỉ sắp tràn ra ngoài lại.

Cô trừng mắt lườm anh, anh không thể nghe xong điện thoại rồi làm tiếp được sao?Quý Hoài Thịnh vừa vuốt tóc cô dỗ dành, vừa nhìn cái bàn trước mặt, hình như có một bộ chìa khóa.Anh trả lời Kevin: "Đúng vậy"
Quý Hoài Thịnh điều chỉnh tư thế, đặt Lâm Chi trên sô pha, ép người xuống, nằm đè lên người cô, tiếp tục đưa cây gậy của mình từng chút từng chút xâm nhập vào tiểu huyệt.

Lâm Chi nhíu mày, nhỏ giọng nức nở, đôi tay nắm chặt đêm sô pha dưới thân.

Tiếng Kevin trong điện thoại truyền tới: "Cậu rảnh không?

Cầm chìa khóa xuống tầng một giúp tôi."

Quý Hoài Thịnh nhìn hai bầu vú của Lâm Chi lên lên xuống xuống theo từng cú thúc, hầu kết của anh lăn lộn, dương vật đang cắm huyệt trong tiểu huyệt lại lớn thêm một chút.

Anh nghĩ thầm, mình không rảnh, không cầm chìa khóa xuống cho anh ta được.

Anh đáp: "Tôi không rảnh đâu, tự anh lên lấy đi."

Nói xong liền ngắt điện thoại.

Hai mắt Quý Hoài Thịnh ửng đỏ, chứa đầy dục vọng.

Anh vươn bàn tay to xoa nắn hai bầu vú không ngừng đong đưa của Lâm Chi, hạ thân tăng thêm sức thọc vào rút ra.

Mỗi lần anh đều đâm vào nhẹ nhàng vài cái rồi rút ra đến cửa huyệt, sau đó mới cắm mạnh vào trong, chạm đến tận cửa tử cung của cô.

Thân thể Lâm Chi bị thúc mạnh về phía trước, dương vật theo đó cũng trượt ra ngoài một nửa.Cô đưa tay đẩy ngực anh, nói đứt quãng: "A...

Ngô...

Anh ra ngoài đi, có người sắp lên đấy."

Quý Hoài Thịnh kéo tay cô đè xuống dưới thân, tiếp tục đưa nam căn vào trong hoa huy*t, trấn an: "...

Đừng hoảng hốt, làm thêm lúc nữa."

Lâm Chi nhát gan, sợ bị người ta bắt gặp, sao không hoảng hốt cho được.

Người cô nảy lên, hoa huyệt siết chặt lại, tầng tầng nhục bích tụ lại, kẹp chặt lấy mệnh căn của anh.Động tác của Quý Hoài Thịnh chợt khựng lại, miệng tràn ra một tiếng ngâm gợi cảm.

Anh vỗ nhẹ mông cô, giọng khàn khàn: "...

Yêu tinh, em đừng kẹp nữa, thả lỏng chút."

Thân thể Lâm Chi vẫn căng lên, hoa huyệt kẹp chặt dương vật của anh.

Cô lắc đầu: "Không...

Anh đi ra ngoài, nhanh lên."

Quý Hoài Thịnh bị kẹp chặt đến mức trán nổi gân xanh.

Anh thở hổn hển, đánh mạnh lên mông cô, hung tợn nói: "Thật không nghe lời, làm chết em."

Anh kéo đùi Lâm Chi ra, hạ thân dùng sức thúc mạnh về phía trước, dương vật khai phá tầng tầng nếp uốn, đi thẳng vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt.

Anh dùng sức thọc vào rút ra, cho đến khi Lâm Chi phải kêu lên.Hoa môi dưới thân bị cắm đến sưng đỏ, nhìn thật đáng thương, cửa huyệt chảy ra từng dòng mật dịch.Sau khi Kevin ngắt điện thoại, liền đi thang máy lên tầng cao nhất.

Đến khi đứng trước phòng nghỉ của Quý Hoài Thịnh, phát hiện cửa phòng đang đóng, anh ta xoay chốt, mở cửa ra.Thấy bên trong tối om, Kevin bèn bật đèn lên, trong nháy mắt căn phòng sáng trưng.Anh ta nhìn Quý Hoài Thịnh đang nằm trên giường, vai để trần, chăn kéo qua ngực, nghi hoặc hỏi: "Vừa rồi cậu đang ngủ à?"

Quý Hoài Thịnh nhìn Kevin, mấp máy môi "ừ" một tiếng, với tay lấy hộp thuốc lá trên tủ đầu giường, rút ra một điếu, bậc lửa, châm thuốc.

Kevin nhìn anh, nói: "Cho tôi một điếu, bật lửa của tôi hỏng rồi, xin chút lửa của cậu."

Anh ta vừa đi đến mép giường, Quý Hoài Thịnh lại cắn răng kêu lên một tiếng, khói trong miệng nhả ra."

Sao vậy?"

Kevin hỏi.

Quý Hoài Thịnh ho nhẹ một tiếng, khẽ cau mày, quét mắt nhìn chỗ chăn phồng lên, nhàn nhạt nói: "Khụ...

Không sao, không cẩn thận bị sặc thôi."

Nhưng trong lòng anh lại sóng ngầm cuồn cuộn.

Không sợ bị "làm" sao?

Dám cắn anh!
 
Trong Phim Ngoài Đời
Chap 19: Bắn trong miệng cô


Quý Hoài Thịnh hút điếu thuốc, cố gắng làm tiêu tan khoái cảm từ dưới thân truyền lên.Khuôn mặt anh tuấn được khói trắng bao phủ, thần sắc của anh vẫn như thường, thoạt trông chẳng khác dáng vẻ lạnh nhạt mọi ngày là mấy.

Chỉ có chỗ gân xanh trên cổ và hai bên huyệt Thái Dương không ngừng nhảy lên, chứng tỏ anh đang cực lực nhẫn nại.

Kevin đang hút thuốc tuyệt đối không thể tưởng tượng được dưới lớp chăn màu trắng kia che giấu hình ảnh kiều diễm kích thích cỡ nào.Dưới chăn, Quý Hoài Thịnh và Lâm Chi đều khỏa thân, mặt Lâm Chi gần sát với nơi riêng tư của anh.
dương vật thô dài đang cắm trong cái miệng nhỏ ướt át của cô.

Bị bắt ngậm cự vật dữ tợn kia, khiến cô không dám cử động.

Thứ đó chọc thẳng vào trong cổ họng, lấp đầy cái miệng nhỏ, khiến cô không thể nuốt nước miếng.Ngậm quá lâu, nước miếng tràn ra khóe miệng, chảy xuống cổ, làm ướt nửa cây gậy vẫn còn ở bên ngoài.Vừa rồi Kevin đến gần mép giường, dọa Lâm Chi khẩn trương, răng run lên, không cẩn thận cắn vào nơi đó, khiến Quý Hoài Thịnh kêu ra tiếng.

Lâm Chi đang trốn trong chăn thầm oán trách sao Kevin vẫn còn chưa đi, miệng cô mỏi quá, khoang miệng căng hết cả lên rồi.Cô hơi cử động miệng, muốn giãn hàm dưới đang căng cứng ra một chút, nhưng đầu lưỡi nhỏ mềm mại lại vô tình đảo qua lỗ quy đầu, liếm dòng chất lỏng trào ra.

Hơi mằn mặn, nhưng cô lại không phản cảm, theo bản năng còn nuốt xuống, hút dương vật đang chọc trong yết hầu vào sâu thêm chút nữa.Hơi thở của Quý Hoài Thịnh nặng nhọc, anh nhịn không được nữa, nhẹ nhàng nâng mông lên, thẳng lưng thọc vào rút ra vài cái trong miệng cô.

Lâm Chi ở trong chăn lập tức phát ra những tiếng nức nở ô ô ô.Quý Hoài Thịnh sợ Kevin phát hiện manh mối, lập tức ho nhẹ một tiếng, nói chuyện để che giấu."

Anh vẫn chưa đi sao?"

Kevin hút điếu thuốc, nói: "Bên ngoài nắng quá, bước ra khỏi tầng một là oi bức.

Vừa rồi tôi không tìm thấy chìa khóa, ở bên ngoài mấy phút mà nóng muốn chết, để tôi ngồi điều hòa thêm lúc nữa rồi đi."

Anh ta đi đến chỗ sô pha, vừa định ngồi xuống, lại phát hiện trên sô pha có một vệt nước ái muội.Kevin nhìn về phía Quý Hoài Thịnh, nghi hoặc nói: "Sô pha của cậu sao lại ướt vậy?"

Mặt Quý Hoài Thịnh không đổi sắc: "Vừa rồi uống nước không cẩn thận làm đổ, nên chỗ đó mới ướt."

"À."

Kevin không nghĩ nhiều, ngồi xuống chỗ không bị ướt bên cạnh.

Nghe Kevin nói xong, Lâm Chi xấu hổ, mặt đỏ bừng bừng.

Chỗ đó bị ướt là do chất lỏng chảy ra từ tiểu huyệt, tại lúc nãy Quý Hoài Thịnh cứ đè cô trên sô pha.Đầu sỏ gây tội đều là Quý Hoài Thịnh.

Cô tức không nhịn được thế là lại dùng răng cắn nơi đó của anh một cái.

Vì giận nên lần này Lâm Chi dùng sức hơi mạnh, cơ thể Quý Hoài Thịnh cứng đờ, trong cổ họng phát ra hít sâu rất nhỏ, dương vật nhảy lên hai cái, bắn trong miệng cô.Kevin nghe thấy tiếng hít hà của anh, nghiêng đầu lại nhìn: "Hôm nay cậu cứ quái lạ thế nào ấy?"

Quý Hoài Thịnh ấn nửa điếu thuốc còn lại vào trong gạt tàn, không được tự nhiên khụ khụ, nói: "Khụ...

Không có gì, hôm nay tôi hút thuốc bị sặc hai lần, chắc phải đổi loại khác thôi."

"Ừ."

Kevin không nghi ngờ, quay đầu đi.

Quý Hoài Thịnh cầm lấy di động nhìn thời gian, từ lúc Kevin bước vào phòng đến giờ mới chỉ có năm phút mà anh đã bị Lâm Chi làm cho bắn ra.Thật là sỉ nhục, đêm đầu tiên anh còn có thể kiên trì tận sáu phút đấy!

Ánh mắt Quý Hoài Thịnh u ám nhìn chằm chằm vào chỗ chăn phồng lên, đợi lát nữa anh sẽ chứng minh năng lực của mình cho Lâm Chi xem, người phụ nữ này dám hại anh bắn sớm!

Qua thêm hai phút nữa, Kevin nghỉ ngơi đủ rồi bèn cầm lấy chìa khóa xe trên bàn, đứng dậy chuẩn bị rời đi.Kevin quay đầu lại liếc mắt nhìn Quý Hoài Thịnh một cái: "Tôi đi đây."

Quý Hoài Thịnh mặt không biểu cảm: "Tạm biệt, đóng cửa lại giúp tôi, cảm ơn!"

Kevin đi ra ngoài, tiện tay giúp anh cửa đóng lại.Nghe thấy tiếng đóng cửa, Lâm Chi lập tức nhả vật đã mềm ra, nhưng kích cỡ vẫn còn lớn.

Cô xốc chăn lên, chui ra ngoài, cái miệng nhỏ không ngừng thở hổn hển, Kevin mà còn không đi chắc cô chết mất.Quý Hoài Thịnh nhìn Lâm Chi, tóc tai rối loạn, khóe miệng dính nước miếng trong suốt và tinh dịch màu trắng ngà, hai bầu vú trắng nõn phập phồng kịch liệt theo từng nhịp thở.

Ánh mắt anh càng thêm u ám, dáng vẻ của cô lúc này làm tính cánh bạo ngược chôn sâu trong cơ thể anh không ngừng kích động, nơi vừa mới mềm dưới háng lại ngẩng đầu lên.Anh rất muốn đè cô xuống, làm đến khi cô khóc mới thôi.
 
Back
Top Bottom