Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 370: Cứu người quan trọng



Lận Xuyên mới xuống xe Lận Đông Hà đã ôm lấy người nói: "Anh cả, mau đưa người tới bệnh viện, cô ấy còn thở."

"Đi." Hiện giờ cứu người quan trọng, Lận Xuyên mở ghế sau cho bọn họ lên xe trực tiếp lái xe rời đi.

Có lẽ Tần Duyệt Duyệt biết tình hình của mình, cô ta kéo Lận Đông Hà nói: "Không được ly hôn với em, em... Không muốn ly hôn."

"Được, anh không ly hôn với em."

"Em không muốn chết, em muốn gây dựng sự nghiệp..."

"Đợi em khỏe lại anh cùng gây dựng sự nghiệp với em." Đôi tay của Lận Đông Hà run rẩy, cho dù tuyệt tình tới mấy cũng là vợ chồng, hiện giờ vẫn Sợ hãi.

Lận Xuyên nhanh chóng đưa người tới bệnh viện, cũng theo Lận Đông Hà đưa Tần Duyệt Duyệt đến phòng cấp cứu.

Nhưng mà người phụ nữ kia lại kéo tay Lận Đông Hà nói:

"Người hại chết em là Tô Tô, anh.. Nhất định phải báo thù giúp em, giết cô ta, giết cô ta."

Lận Xuyên đang đẩy xe cấp cứu đột nhiên buông tay ra, sau đó nói: "Tần Duyệt Duyệt, đến bây giờ cô vẫn còn ích kỷ, Tô Tô không nợ cô, lúc trước cô ấy truyền máu cho cô đã cứu cô một mạng. Còn giúp cô che giấu rất nhiều chuyện, nếu cô không bức cô ấy đời này sẽ không có ai đối nghịch với cô, đây là cô tự tìm."

Sau khi nói xong anh không để ý tới sông chết của cô ta, quay đầu đi xem vợ mình.

Thấy cô ra khỏi xe xong vẫn luôn ngồi xổm ở đó nôn tới bây giờ, gương mặt tái nhợt tay còn ôm bụng.

Móa nó, không nên đi quản người phụ nữ kia mà.

Anh vội vàng ôm vợ mình vào bệnh viện, kết quả bác sĩ kiểm tra xong thì nói là động thai, phải ở đây truyền dịch tĩnh dưỡng, tuyệt đối không thể cử động.

Lận Xuyên rất sợ hãi, trực tiếp về nhà đón mẹ Lận tới, đứa bé giao cho cha anh chăm sóc trước.

Còn lấy mấy bộ quần áo cho Tô Tô, sau khi tới hai người vội vàng hỏi Tô Tô còn cần gì, có phải rất khó chịu hay không.

Đúng là tai bay vạ gió, đâu biết nửa đường lại gặp phải loại chuyện này.

"Em chỉ hơi sợ thôi." Tô Tô tiếp tục nằm xuống, cô thật sự sợ hãi.

Ai ngờ nữ chính bị đâm giống hệt với cách chết của Tống Lão Tam trong tiểu thuyết, hơn nữa cô ta còn bị đâm chết trước mắt cô, quả thực là khó mà tưởng tượng nổi.

Hiện trường thật sự đáng sợ, hơn nữa cô không nghĩ tới sẽ như vậy, cho nên trong lòng sợ hãi đã tự mình dọa mình, lúc này mới động thai.

"Đừng sợ, không sao đâu." Lận Xuyên sờ đầu cô nói.

"Anh đi xem thế nào."

"Thích thế nào thì thế đó, đâu liên quan tới anh." Con người Lận Xuyên cũng có cá tính, đừng tưởng rằng anh không mang thù hay là không thù người sắp chết.

Là người tham gia quân ngũ cho nên lạnh nhạt với sống chết hơn người bình thường nhiều, cho nên thù nên nhớ cũng sẽ nhớ rõ, nhưng sẽ không nói linh tỉnh gì về người chết.

Một người nếu trước khi chết còn suy nghĩ báo thù bảo người khác giết người giúp cô ta, loại người này không đáng được tôn kính.

Mẹ Lận nói: "Để mẹ đi xem."

Bà ấy đi tới bên phòng cấp cứu thấy được Lận Đông Hà ngồi ở bên ngoài, nên hỏi: "Đông Hà, thế nào rồi?"

Toàn thân Lận Đông Hà đều là máu, đôi mắt trống rỗng.

Anh ta đang cười khổ, bởi vì Lận Xuyên đi rồi Tần Duyệt Duyệt còn nói với anh ta:

"Nếu anh không giết Tô Tô, em thành quỷ cũng sẽ quấn lấy anh, khiến anh vĩnh vien đừng nghĩ tới chuyện ở bên Tô Tô."

Những lời này giống như hai kẻ thù đang nói chuyện với nhau, khiến người đàn ông vốn đang thương tiếc cô ta trái tim lập tức lạnh như băng.

"Cô ta vẫn còn ở bên trong, nghe nói tình hình không tốt."

"Rốt cuộc là có chuyện gì thế?"

"Cô ta không muốn ly hôn, cho nên đuổi theo cháu ở đường cái, kết quả bị xe đâm trúng."

"Chuyện này không thể trách cháu được, là ngoài ý muốn." Mẹ Lận an ủi anh ta một lát, sau đó thấy bác sĩ đi từ bên trong ra, vô cùng tiếc hận nói: "Rất xin lỗi Lận tiên sinh, vợ cậu vì bị xe đâm trúng phần đầu, tuy các khí quan khác còn hoàn hảo, nhưng não đã tử vong. Chỉ có điều cô ấy đã mang thai hơn hai tháng, nhưng rất đáng tiếc không giữ được đứa bé."

"Đứa bé gì cơ?" Lận Đông Hà lùi về sau một bước, cơ thể anh ta dựa vào tường, dường như có tường chống đỡ mới ổn định được cơ thể.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 371: Báo thù cho em



Mẹ Lận thở dài, trăm phương nghìn kế mới có thai lúc này lại không còn, nhưng mà não tử vong là sao đây, người chưa chết ư?

"Lận tiên sinh, chúng ta cần thương lượng một chút, cậu hi vọng cô ấy tiếp tục sống, hay là..."

Ông ta không nói hết câu, nhưng mà Lận Đông Hà hiểu được.

Trong lúc nhất thời anh ta chưa biết phải lựa chọn thế nào, nên nói: "Có thể lựa chọn duy trì sinh mệnh của cô ta trước không?”

"Có thể, nhưng chúng tôi không đảm bảo được cô ấy có thể sống tới khi nào."

"Ừm."

Mẹ Lận nghe không hiểu lắm, trở về lập tức nói với con trai và con dâu.

Tô Tô kinh ngạc cảm thán, vậy mà nữ chính không chết chỉ não tử vong, ý chính là muốn giữ cô ta tiếp tục ở lại thế giới này ư, vậy nam chính làm sao bây giờ?

Thật ra não tử vong không khác gì tử vong như thông thường, chẳng qua còn có cái tưởng niệm.

Nếu Lận Đông Hà muốn nuôi cô ta tiếp, vậy anh ta vĩnh viễn là đàn ông có vợ, đến lúc đó muốn tìm người phụ nữ khác rất khó. Nhưng ma muốn quyết định nữ chính tử vong, vậy thì thật sự làm khó anh ta.

Mà Lận Xuyên cũng không đánh giá người khác, anh im miệng không nói câu nào, chỉ quay đầu đi tìm y tá rút kim truyền.

Chỉ một lát sau Tống Lão Tam dẫn theo bạn gái mới tới đây thăm Tô Tô, sau đó bọn họ vốn quan tâm một chút Tần Duyệt Duyệt thế nào, không ngờ tới không khác gì đã chết.

Chỉ có điều Lận Đông Hà rất phản cảm đối với anh ta, vì thế chỉ tới đây thăm Tô Tô.

Tô Tô nói: "Đây là chuyện ngoài ý muốn."

Hay là tử kiếp.

Nhưng mà Tống Lão Tam trong sách chắn thay cô ta thì không sa, sau này sự nghiệp cũng thuận buồm xuôi gió tương đối thuận lợi.

Nhưng lần này Tống Lão Tam che chở bạn gái mình không đi đỡ cho cô ta, chỉ sợ vận may của nữ chính đã cạn.

Không thể nói là vì cô ta chết nhẹ nhàng thở ra, nhưng mà cảm thấy thứ vẫn luôn đè nặng trên ngực cô đã buông lỏng, Tô Tô có loại ý nghĩ cuối cùng mình cũng được giải thoát.

Không biết loại ý nghĩ này từ đâu mà đến, nhưng rõ ràng là thể xác và tinh thần đều nhẹ nhàng hơn nhiều.

Nhưng mà còn phải ở lại bệnh viện thêm mấy ngày, sau đó không thể cử động thật buồn bực.

Mà Lận Xuyên ở bên cô một lát thì đi rửa xe, trên xe đều là máu.

Cũng may anh là người tham gia quân ngũ đã nhìn quen với cảnh tượng như thế, cho nên không hoảng sợ chút nào.

Đến bộ đội đổi xe, tiếp tục ở bên vợ mình.

Mà lúc này Lận Đông Hà đã để Tần Duyệt Duyệt ở viện, mình thì tiếp tục làm việc.

Nếu không còn có thể thế nào, vẫn luôn ở bên cô ta ư?

Ngoài ý muốn lần này không thể hoàn toàn trách anh ta, cho nên Lận Đông Hà không áy náy quá nhiều.

Nói cách khác, kết cục này của Tần Duyệt Duyệt người duy nhất đau lòng cũng không để bụng như thế, cho dù cô ta nằm ở bệnh viện cũng không khác øì người chết.

Tô Tô ở bệnh viện ba ngày cuối cùng xuất viện, tuy cô không thể cử động mạnh nhưng vẫn tích cực gia nhập trong hàng ngũ làm xưởng.

Lại qua một năm, cuối cùng nhà xưởng của cô cũng xây xong, hơn nữa mười chiếc di động sản xuất ra được bày trước mặt cô.

Lúc này cô sắp sinh, cô cầm di động nhìn trái nhìn phải tương đối thích.

Cô đưa cho Lận Xuyên một cái, mình để lại một cái, như vậy cuối cùng cũng có điện thoại liên lạc.

Lại cho Lận Sơn một cái, cậu ta đang học đại học là đối tượng tuyên truyền rất tốt.

Sau đó lại cho cha Lận mẹ Lận một cái, trong nhà không lắp di động.

Đương nhiên còn phải cho Tống Lão Tam và Lận Đông Hà còn có Lận Hải một cái, ba đối tác hàng năm chia hoa hồng không ít cho cô.

Mà Tống Lão Tam dùng xong tương đối thích, lập tức mua cho vợ mình một cái.

Hiện giờ một chiếc di động chỉ hơn 5000. cho nên anh ta có thể mua được.

Bên Bạch Linh Linh cũng phải cho một cái, còn phải tặng cho Đàm Phong Tường và vợ của anh ta.

Vừa chia là chia hết sạch, sau đó đợi dây chuyền sản xuất dần đi vào quỹ đạo, cả nước cũng bắt đầu toàn dân đều có di động liên lạc.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 372: Chẳng lẽ không phải là anh coi trọng em sao



Ngay khi thế giới bắt đầu khẩn trương Tô Tô được đẩy mạnh vào phòng sinh, lúc này sinh ra con gái, mà Lận Hải và Hình Nhã thì sinh con trai.

Lận Hải thật sự thích con gái, có đôi khi ở cùng nhau cậu sẽ ném con trai mình sang một bên ôm con gái nhà Tô Tô.

Khiến Hình Nhã tức giận nói sau này phải sinh con gái mới được, sớm muộn gì cũng khiến cậu làm nô lệ của con gái.

Nhà xưởng của bọn họ làm ăn không tệ, dù sao làm nhà xưởng ở thời đại này đều là người mở đường, chỉ cần phương diện kỹ thuật theo kịp thời đại, mỗi người trong số bọn họ sẽ là một doanh nhân giàu có trong tương lai.

Mà Tô Tô cũng tương đối bận rộn, đợi nhà xưởng chân chính đi vào hoạt động cô mới biết mình gặp phải rất nhiều vấn đề.

Vì thế cô vừa học vừa làm, đảo mắt từ một người phụ nữ yếu ớt của hiện đại bị bức thành nữ cường nhân.

Lận Xuyên vẫn luôn không chuyển nghề, nhưng vì vợ anh tặng một đống thiết bị thông tin cho bộ đội cho nên anh ở trong bộ đội phát triển rất tốt, cũng càng ngày càng có khí thế.

Hiện giờ người nào nhìn thấy anh cũng tán thưởng người đàn ông này đúng là có phúc, quả thực là người thắng nhân sinh.

Lận Xuyên cũng cảm thấy vận may của mình có chút nghịch thiên, khi rảnh sẽ đột nhiên hỏi Tô Tô:

"Vợ à, sao lúc trước em lập tức coi trọng anh thế?"

Tô Tô trợn tròn mắt, nói: "Chẳng lẽ không phải là anh coi trọng em sao?"

"Vậy sao? Như vậy cũng phải là em coi trọng anh mà, em là sinh viên, còn xinh đẹp như thế, anh thật sự không rõ anh tốt ở điểm nào?" Mấy năm nay anh vẫn luôn muốn hỏi câu hỏi này, nhưng luôn cảm thấy tốt nhất là đừng hỏi, nhỡ đâu giấc mộng vỡ nát.

Nhưng mà thời gian dài, anh cũng chậm rãi bình tĩnh lại.

Tô Tô cười nói:

"Có lẽ là vì khi nhìn thấy anh lần đầu tiên như thấy được cứu tinh, vừa đẹp trai vừa khiến người ta kinh ngạc cảm thán."

"Kinh ngạc cảm thán cái gì?"

"Bởi vì anh cõng em lên, còn xách theo ba lô của em, thật sự rất nặng."

"Không nặng chút nào, nhưng mà ba lô của em đúng là thần kỳ. Có mấy thứ giống như luôn dùng không hết, ví dụ như bao cao su, ví dụ như bánh kem."

Lận Xuyên đã sớm cảm nhận được không đúng, ngay cả xuất thân của vợ mình cũng cảm thấy rất kỳ lạ.

Nhưng mà anh thật sự không dám hỏi, cho nên bầu không khí hiện giờ rất tốt mới một hơi hỏi ra.

Tô Tô cảm thấy khẩn trương, đột nhiên ngồi dậy nói: "Anh, anh đã nhìn ra à?"

"Ừ." Lận Xuyên nhẹ nhàng sờ đầu của vợ mình, nói: "Cho dù khó tưởng tượng tới mấy anh đều không để ý, bởi vì em là vợ anh."

Chỉ trong nháy mắt trong lòng Tô Tô bình tĩnh hơn nhiều, sau đó nói: "Em cho anh xem ba lô của em."

Sau khi nói xong, cô xách ba lô tới mở ra trước mặt Lận Xuyên.

"Ba lô này không phải là đồ ở thời đại này, hơn nữa có một số thứ chỉ cần em lấy ra không lâu sau chúng nó sẽ xuất hiện lần nữa. Ví dụ như bật lửa, nhiều năm như vậy nhà chúng ta chưa từng mua bật lửa. Mà quần áo ở bên trong cũng thế, chỉ cần em lấy ra lại bỏ vào, chúng nó sẽ lập tức biến thành đồ mới."

Cô giới thiệu từng thứ trong ba lô của mình, cuối cùng lấy ví tiền ra nói:

"Mấy năm nay chúng ta mua nhà đầu tư cần tiền đều là tiền trong ví, vốn có phiếu, bởi vì mấy năm nay không còn chỗ dùng tới phiếu, cho nên chậm rãi biến thành tiền."

"Trong này có bao nhiêu tiền?" Lận Xuyên nghĩ đúng là thần kỳ, nhưng không ngờ tới sẽ thần kỳ như vậy.

Tô Tô nghiêm túc nói:

"Trong này có tổng cộng hơn hai ngàn, nếu em lấy ra hết khoảng một tháng sau sẽ xuất hiện số tiền này. Cho nên em tới đây, không sợ không có tiền tiêu."

"." Lận Xuyên hoàn toàn tin tưởng lời vợ nói, tuy anh mặc kệ cái nhà này, nhưng cũng biết nhà bọn họ vĩnh viễn không thiếu tiền.

Nhất là khi cần tiền mua nhà, nhưng lúc ấy cô vô cùng tự tin, ngay cả tiền anh vay đều không cần.

Không người nào có thể lập tức lấy ra nhiều tiền như thế, nhưng nếu ba lô này thật sự có hiệu quả thần kỳ như vậy thì đã nói thông mọi chuyện.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 373: Đã thích ứng nơi này



Nhưng mà anh hơi sợ hãi, luôn cảm thấy vợ mình mang theo thứ thần kỳ như thế nói không chừng ngày nào đó sẽ biến mất.

Anh ôm chặt lay Tô Tô, nói: "Đừng rời khỏi anh."

"Hiện giờ em có chồng có con sao có thể rời đi." Gia đình hiện giờ khá tốt, không có chuyện lớn gì xảy ra, cuộc sống cũng thoải mái, vì sao cô sẽ rời đi.

Lận Xuyên nói: "Ừm, anh tin tưởng em."

Sau khi anh nói xong, thì càng thân mật hơn một chút.

Nhưng mà Tô Tô lại đẩy anh ra nói:

"Không được, em mới đặt vòng xong còn chưa thể làm việc, anh làm mạnh như thế nhỡ làm hỏng thì làm sao bây giờ?”

"Đặt thứ đó làm gì?”

"Như vậy anh không cần đeo bao cao su, cao hứng không?"

"Thật sao?" Lận Xuyên không có nghiên cứu đối với chuyện này, nhưng nghe nói không cần đeo bao cao su thì vô cùng vui vẻ.

"Thật." Tô Tô nghiêm túc nói.

Lận Xuyên nghĩ một lát cảm thấy đáng giá đợi, sau đó thật sự không chạm vào cô thành thật ngủ. Ngày hôm sau kem dưỡng da tay của Tô Tô đã không còn, cô mở ba lô ra lẫy.

Kết quả phát hiện rất nhiều thứ không thấy, ngoại trừ đồ trang điểm tốt cô mang tới còn có một số thứ hiện giờ đang dùng, những thứ khác thì không còn.

Ví dụ như quần áo, băng vệ sinh, đồ lót.

Hiện giờ nhà xưởng của cô có thể sản xuất những thứ này, đến bây giờ hiệu quả không tệ, kỹ thuật sớm thăng cấp không kém đồ cô mang tới là mấy, cho nên cho dù biến mất mỗi năm cô đều có sản phẩm mới để dùng, đã lâu không lấy từ trong ba

Cho nên vì những thứ này vô dụng nên biến mất sao?

Tô Tô không hoảng sợ, cô cảm thấy chuyện này nên như thế.

Đồ vật trong ba lô đã khiến cô kiên trì lâu như vậy, biến mất cũng không có gì.

Nhưng mà cô cũng biết, hóa ra đồ trong ba lô sẽ dần biến mất, bởi vì thế giới mà cô đang ở sẽ càng ngày càng tốt hơn.

Nếu vẫn nghèo giống như trước, đồ vật bên trong sẽ không biến mất nhanh như thế.

Đương nhiên còn có một số thứ nhỏ cũng đã biến mất, ví dụ như bật lửa, ví dụ như thuốc say xe. Thời đại hiện giờ cũng có mấy thứ này, hiệu quả không kém bao nhiêu, cho nên chúng nó không có tác dụng øì.

Tuy vô dụng nhưng vẫn cảm thấy có chút cảm khái, hóa ra thứ mà cô nghĩ sẽ vĩnh viễn không thay đổi cũng sẽ thay đổi.

Ví dụ như tuần sau cô phải ra nước ngoài với một số thương nhân trong nước, bởi vì nhà xưởng truyền thông của cô được bên kia chú ý từ lâu, lần này đi là vì nói vấn đề hợp tác.

Bởi vì rất nhiều lần bọn họ tới đây nói chuyện đều thất bại, cho nên hi vọng cô đến bên kia khảo sát kiểm tra một chút.

Hợp tác là không có khả năng, dù sao lúc trước bọn họ từ chối như thế nào Tô Tô còn nhớ rõ.

Tuy hiện giờ một ngày nhà xưởng có thể sản xuất hơn ba mươi chiếc, nhưng đơn đặt hàng đã đẩy xa tận mấy ngàn chiếc.

Lúc này người có tiền nhiều, không ít người đều mua di động thành công cụ khoe khoang, hơn nữa có thể mang theo ra cửa, cho dù đi đến đâu cũng có thể gọi điện thoại quá tiện.

Dưới loại tình huống này Tô Tô cũng phải mở ra thị trường nước ngoài, không thể truyền ra kỹ thuật qua bên đó, nhưng linh kiện có thể nhập khẩu.

Chỉ cần nhập một ít sản phẩm điện tử ở bên kia cũng tránh phải xếp hàng ở trong nước, sau đó lượng sản xuất cũng có thể tăng lên.

Mang theo ý nghĩ như vậy cô đi ra nước ngoài với đoàn giao lưu, đi cùng còn có Đàm Phong Tường.

Vợ Đàm Phong Tường là người rất thoáng, sẽ không như người phụ nữ khác hoài nghi chuyện này hoài nghi chuyện kia, hai người cũng thường xuyên uống trà chiều với nhau, cũng coi như là nói chuyện hòa hợp.

Nhưng mà Lận Xuyên vẫn ăn dấm, bản tính của người đàn ông này có chút bá đạo, nhưng đối với cô cũng có thể nói là phóng túng.

Thời đại này khác với trước đây, trước đây ra nước ngoài xong trở về đều cảm thấy phạm vào sai lầm lớn, nhưng mà thời đại này khi bạn muốn ra nước ngoài thì chính là dẫn theo một tầng vàng, sau khi trở về vừa nói ra nước ngoài học tập thì mọi người đều cảm thấy rất cao cấp.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 374: Thời đại thay đổi, con người cũng thay đổi



Đúng là thời đại thay đổi, con người cũng thay đổi.

Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, dường như tư duy của con người cũng không còn giống như trước.

Nhưng mà khiến Tô Tô không ngờ tới, cô lại gặp Chân Chí Cường, ông trùm châu báu trong đám thương nhân trong nước tiễn máy bay.

Chẳng qua hiện giờ công ty của anh ta còn chưa thành hình, càng không sinh ra dây dưa gì đó với nữ chính, dù sao nữ chính đều nằm trong bệnh viện không người hỏi thăm, bọn họ không có khả năng chơi ái muội gì đó.

Bọn họ gặp mặt nói mấy câu đơn giản xong Tô Tô lên máy bay, thế mới biết một số người trẻ tuổi trong thôn thấy nhà họ Lận đột nhiên giàu có thì bị hấp dẫn, sau đó phần lớn chạy ra ngoài kiếm sống.

Cho dù trong thôn chia trâu chia ngựa chia nông sản tới từng hộ, nhưng mà rất nhiều người không muốn trở về cắm mặt xuống đất lưng hướng lên trời.

Nhưng mà có người thành công có người thất bại, anh ta xem như người tương đối thành công. Chỉ có điều hiện giờ nhìn đoàn đội vinh quang, anh ta cảm thấy mình còn cần phải cố gắng hơn nữa.

Mà Tô Tô lên máy bay trong lòng cũng hơi hoảng, trước đây chưa từng đi máy bay ra khỏi nước, không ngờ tới đến thời đại cũ còn có thể ra nước ngoài, còn là đoàn đội rất vinh quang.

Nhưng mà mọi người đều rất kích động, mà Tô Tô nhân lúc mọi người không chú ý dùng di động đã được lắp ráp của mình chụp mấy bức ảnh.

Hiện giờ đã có thể sử dụng di động này, bởi vì có tín hiệu.

Không biết vì sao tín hiệu của hai thế giới lại giống nhau, nhưng thật sự có thể sử dụng.

Chỉ không thể lên mạng, nhưng có thể chụp ảnh.

Cô có thể chụp trở về cho chồng mình xem, thậm chí có thể rửa ảnh mình đã chụp.

Tuy hiện giờ kỹ thuật in ảnh còn chưa được, nhưng ảnh chụp màu sắc rực rỡ vẫn có thể rửa ra.

Đợi xuống máy bay có rất nhiều phong cảnh đẹp cô cũng hoàn toàn thả lỏng, còn bảo Đàm Phong Tường chụp ảnh giúp mình, quả thực như cô gái nhỏ.

Đàm Phong Tường cảm thấy mình lớn tuổi, dáng vẻ này giống như là cha chơi cùng con gái.

Nhưng có biện pháp nào chứ, ai bảo mình thật sự lớn tuổi hơn người ta. Tới lúc thương lượng việc hợp tác, cô gái nhỏ lập tức biến thành nữ cường nhân.

Tất cả biểu hiện quyết đoán không kém gì đám người nước ngoài, quả thực có thể nói là đóa hoa hồng nổi bật trong đám bọn họ.

Lúc này chẳng những vả mặt đối phương, còn bàn được mấy vụ làm ăn.

Tính toán sơ một chút, nếu một ngày là mấy chục di động, nhưng nếu lắp sản phẩm điện tử vào thì tốc độ sản xuất di động sẽ tăng lên một ngày mấy trăm, sau đó còn có thể tiết kiệm càng nhiều chi phí.

Hiện giờ nhà xưởng cỡ nhỏ trong nước còn chưa thể sản xuất được lượng lớn như vậy, hơn nữa nguyên vật liệu cũng rất đắt, trái lại một số kỹ thuật ở nước ngoài đã thành hình, nguyên vật liệu dễ nhập, cho nên giá cả rẻ hơn.

Tô Tô bàn thành kinh doanh vô cùng vui vẻ, đã mua rất nhiều quà cho người nhà trở về.

Nhưng hiện giờ giới hạn số lượng, cho nên cô cảm thấy rất phiền não, có đôi khi có tiền cũng chưa chắc có thể tiêu được.

Khi nào mới có thể giống hiện đại đây?

Nhưng mà hẳn là nhanh thôi!

Lần này, cuối cùng lựa chọn TV to mang về.

Hiện giờ trong nước có TV, nhưng không tốt như Ở nước ngoài, quan trọng là màn hình to. Trong nhà đều là TV trắng đen, còn nhỏ đến mức phải dán sát vào nhìn, nếu không thì không thấy rõ mặt.

Nếu đã không cho mang nhiều, cô sẽ chọn thứ tốt mua.

Như vậy không cần tặng quà riêng mỗi người, còn mọi nhà thỏa mãn, mọi người vui mừng.

Đàm Phong Tường thấy cô mua cũng mua hai cái, sau đó nói: "Chúng ta xem như là hai người mua quà đỉnh nhất."

Người khác đâu dám mua như vậy, đúng là dám tiêu nhiều tiền.

Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là năm tám mấy nhà xưởng nhà nước còn nhiều, ông chủ xí nghiệp tư nhân như bọn họ còn ít.

Nếu là của nhà nước đâu dám tiêu tiền như thế, không sợ bị tra à.

Sau khi về đến nhà, mỗi người một chiếc TV to, cô bảo Lận Hải tìm người tới lắp trong nhà mình xem.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back