Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 75: Gọi bà xã không hay hơn sao



Đợi anh với người trong nhà dọn dẹp xong thì cũng đã hơn ba giờ rồi, may mà lúc này anh em tốt của Lận Xuyên cũng giúp đỡ anh rất nhiều, mượn xe lừa đưa mấy người họ hàng ở xa về, sau đó thì trong nhà chỉ còn lại gia đình họ thôi.

Mẹ Lận hâm đồ ăn, sau đó bảo Lận Xuyên gọi cô con dâu mới ra lò đến ăn cơm.

Lận Xuyên thấy ấm lòng, anh vui vẻ quay về gọi vợ, kết quả anh phát hiện cô vợ nhỏ của mình vì ngồi quá lâu trong phòng mà buồn ngủ, cô nghiêng người sang một bên và ngủ thiếp đi.

Anh không biết tại sao bản thân lại cảm thấy cả người đều nóng ran lên, anh cố gắng kiềm chế lại và đánh thức Tô Tô: "Tô Tô, vợ ơi, ăn cơm thôi."

Tô Tô tỉnh dậy, xoa xoa đôi mắt, nói:

"Vừa nãy anh mới gọi em là gì?"

Lận Xuyên thấy hơi ngại, anh đỏ mặt nói: "Vợ, vợ ơi."

Có hơi quê mùa.

"Gọi bà xã không hay hơn sao?"

"Bên anh không quen gọi kiểu này."

Ngày đầu tiên kết hôn không thể đắc tội với vợ được, vì thế Lan Xuyên lại bổ sung thêm một câu: "Hay là, lúc không có người khác anh sẽ gọi như vậy"

Cái này còn phải thương lượng?

Tô Tô cũng không để ý mà gật đầu nói: "Được thôi."

Sau đó không hiểu sao cô bị anh nắm tay dắt đến nhà trước, phải đấy, là tay nắm tay.

Phải biết là, trước khi kết hôn, người đàn ông này khá là bảo thủ, đi đường cũng phải cách xa ba bước, bây giờ tay nắm tay thế này có hơi bất ngờ nha.

Nhìn tay của mình một hồi lâu, rồi lại nhìn Lận Xuyên đang rất nghiêm túc, đột nhiên cô cảm thấy bản thân mình có thể gả cho một người ngoài lạnh trong nóng rồi nhỉ?

Lận Xuyên: Tay vợ mềm mại thật, muốn vê.

Đợi đến nơi, anh giống như người đàn ông vô tình vậy, trực tiếp buông tay ra, nói: "Anh đi bưng đồ ăn."

Tô Tô: "..."

Người đàn ông này, chắc tinh thần phân liệt nhỉ?

Nhưng mà anh cũng rất chu đáo, còn nhà họ Lận thì cũng không tồi, tiền đổi xưng hô cũng đưa rồi.

Thời đại này đáp lễ mới một trăm tệ, cho nên đừng hi vọng tiền đổi xưng hô được nhiều, cho nên Tô Tô chỉ nhận được chín tệ chín hào chín xu. Cũng tạm được.

Mẹ Lận nói: "Vốn dĩ muốn đưa cho con lúc kết hôn, nhưng Xuyên Tử bế con chạy mất, không kịp đưa."

".." Lận Xuyên cúi đầu ăn cơm, giống như không nghe thấy mẹ mình đang thêu dệt mình vậy.

"Cảm ơn mẹ." Tô Tô thật sự chưa kết hôn bao giờ, cũng không biết có phép tắc như thế này, nếu như người ta đã đưa mình thì mình cứ cầm lấy, dù sao thì những ngày tốt đẹp cũng trôi qua một cách chậm rãi.

Đồ ăn cũng không nhiều, mẹ Lận đẩy hết món thịt qua cho Tô Tô, những người khác cũng không gắp tới được.

"Sao mọi người không ăn vậy, món thịt này xào ngon lắm." Tô Tô nhìn ra được họ có chút thận trọng, cho nên cô thúc nhẹ Lận Xuyên đang ngồi ở bên một cái.

Anh quay đầu lại nhìn vợ mình một cái, đẹp thật.

Sau đó anh âm thầm vươn đũa vào trong đĩa và gắp một miếng thịt lớn nhất, bỏ vào trong bát của Tô Tô, tiếp theo anh tiếp tục ăn cơm.

Miếng thịt mỡ, chỉ có một ít thịt nạc bằng hạt đậu, Tô Tô quả thực ăn không nổi nữa.

Vì thế cô chỉ có thể gắp lên và bỏ qua cho Lận Xuyên, thấy anh không hiểu nhìn qua, cô nói: "Em không ăn thịt mỡ, anh ăn đi."

Lận Xuyên do dự một lát, cuối cùng anh cảm thấy có vợ tốt thật, gắp thịt cho mình luôn đấy.

Anh đúng là đầu gỗ thật, nếu như vợ đã không ăn thịt mỡ được thì anh động đũa, gắp một miếng thịt ba chỉ, lấy tay tách miếng thịt mỡ ra và ném cho Lận Giang ở bên, sau đó bỏ phần thịt nạc cho vợ mình.

".„" Tô Tô có chút xấu hổ rồi.

Không dễ gì mới ăn xong bữa cơm này, mẹ Lận nói: "Sơn Tử dọn dẹp bàn ghế, sao đứng lên là đi mất luôn vậy, xem mình là ông lớn à."
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 76: Mặt trời vẫn chưa xuống núi



Tính cách của Lận Xuyên từ trước giờ luôn lầm lì, cũng rất ham học. Nghe thấy mẹ mình gọi thì cậu ta chau mày, nói:

"Không phải có chị dâu rồi sao, để chị ấy dọn, làm gì có con dâu mới nào không làm việc chứ."

Tô Tô không hiểu nhìn Lận Sơn một cái, cậu hai này cô cũng chưa tiếp xúc với cậu ta bao nhiêu, cô đã đắc tội gì với thiếu niên đang trong thời kỳ đổi giọng rồi sao?

Mẹ Lận tức giận trừng mắt, nói: "Con nói cái gì? Con..."

Bộp, đôi đũa trong tay Lận Xuyên nằm xuống bàn một cách nặng nề, anh nói: "Lận Sơn, đi theo anh ra ngoài."

Anh định làm gì, đơn độc dạy dỗ em trai?

Còn mẹ Lận thì nói với cha Lận:

"Nhìn xem ông nuông chiều Lận Sơn kìa, không biết nói chuyện gì cả, hôm nay là tân hôn của Xuyên Tử với con dâu, theo phép tắc là không được làm chút việc nào, nếu không sau này không có phúc khí. Nó không biết, ông cũng không nói nói, giống như con lừa vậy."

Nói xong bà ấy quay đầu lại nói với Tô Tô: "Tô Tô à, con đừng giận nha, thăng nhóc đó học đến lú lẫn rồi."

"Vâng, con không giận đâu."

Tô Tô nhớ lại tình tiết trong sách, phát hiện Lận Sơn này vậy mà lại là tùy tùng của nữ chính, bởi vì nữ chính từng chỉ đạo anh ta học, sau đó thì một lòng xem cô ta là người tôn kính nhất.

Nhưng mà đột nhiên chị dâu đổi thành người khác, anh ta khó chịu rồi nhỉ?

Mới kết hôn ngày đầu tiên đã muốn ức h**p chị dâu mình rồi?

Nói không giận nhưng Tô Tô biết đổ thêm dầu vào lửa, cô nói:

"Con nghe người ta nói quan hệ của Sơn Tử với Tần Duyệt Duyệt rất tốt, em ấy thường xuyên đi tìm cô ấy để ôn bài. Có phải bởi vì đột nhiên con thay thế vị trí của cô ấy, cho nên em ấy không vui không?"

Cô nói như thế thì mẹ Lận càng tức giận hơn, bà ấy nói: "Chuyện này con đừng lo, về nhà trước đi, để mẹ xử thằng nhóc này."

"Không cần đâu mẹ, ngày dài mới hiểu lòng người."

Còn lâu cô mới ấm ức đấy, thế nào cũng phải để tiểu tử đó biết thái độ của nữ chính đối với gia đình họ.

Thật ra cũng không thể nói nữ chính không tốt, quả thực ở thời đại này, cô ta xem như là người rất có chí cầu tiến rồi. Nhưng mà, cô ta đối xử với nhà họ Lận thật sự không tốt.

Tô Tô nói xong câu này thì quay về phòng, cô muốn dọn dẹp giúp nhưng mẹ Lận không cho, trông bà ấy có vẻ rất tin vào những lời nói của người xưa.

Cô vừa mở cửa ra thì thấy Lận Xuyên với Lận Sơn quay lại, trông anh rất hung dữ, còn em trai của anh thì mím môi như chịu phải ấm ức rất lớn vậy. Anh ta nhìn Tô Tô một cái, mấp máy môi muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói.

Bép!

Lận Xuyên bép một cái sau đầu anh ta và nói:

"Câm rồi à, không nhớ mình phải nói gì rồi phải không?"

"Nhớ." Sau khi bị dạy dỗ một cách vô tình, Lận Sơn rất "thành tâm" nói với Tô Tô:

"Chị dâu, em xin lỗi."

"Ừm, không sao đâu." Tô Tô gật đầu đồng ý, trong lòng thì buồn cười, cách dạy dỗ của Lận Xuyên đúng là bạo lực thật.

Lận Sơn thở phào một hơi, nói: "Em quay về học bài được rồi nhỉ?"

"Sau này có chỗ nào không hiểu thì hỏi chị dâu em, dẫu sao thì cô ấy cũng tốt nghiệp đại học, giỏi hơn người phụ nữ đó nhiều, hiểu chưa?" Bây giờ Lan Xuyên nói đến nữ chính cũng đổi cách gọi thành người phụ nữ đó rồi, có thể thấy anh thật sự không thích.

"Cô ấy rất tốt."

"Cô ta rất tốt thì em đi với cô ta đi, nhà này không thiếu miếng thịt như em. Ăn của nhà, uống của nhà, biết hướng khuỷu tay ra ngoài rồi*, nếu như còn có một lần nữa thì đừng trách anh không khách sáo."

*Hướng khuỷu tay ra ngoài: Ví với việc giúp người ngoài mà không giúp người trong nhà.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 77: Chị dâu của em chỉ có thể là Tô Tô



“Không phải lúc trước anh cũng nói cô ay là chị dâu của em, em phải tôn kính sao?”

Bỗng chốc Lận Xuyên liền hoảng hốt, anh liếc nhìn Tô Tô một cái, rồi lại cho Lận Sơn một bạt tai, anh nói:

“Lúc trước là lúc trước, bây giờ là bây giờ, bây giờ chị dâu của em chỉ có thể là Tô Tô, còn cô ta là người ngoài, biết chưa?”

“Em biết rồi.”

Lận Sơn ấm ức nói.

Bây giờ Tô Tô cũng khó nói gì Lận Sơn được, cô chỉ có thể cười nói:

“Anh đừng nói thế với trẻ con, bây giờ em ấy hoàn toàn vẫn chưa hiểu được, có người vẻ ngoài rất tốt, nhưng bên trong lại âm thầm uống máu của người khác để nuôi mình, đợi dần dần rồi em ấy sẽ rõ.” Cô cũng không mong chờ cậu ta hiểu rõ, chỉ cần sau này bớt gây chuyện là được.

Lận Xuyên gật đầu, nói: “Về học bài đi” Nói xong anh ngẩng đầu lên, hạ âm lượng giọng nói xuống tám bậc: “Vợ, chúng ta về nhà đi”

“Được” Có nhà rồi đấy, ở thế giới này, cuối cùng cô cũng có một cái nhà rồi. Nghĩ đến đây Tô Tô cảm thấy rất vui, cô chạy lại chủ động nắm tay Lận Xuyên, hai người chậm rãi bước vào ngôi nhà đất nhỏ ở nông thôn thập niên 1970 dưới ánh hoàng hôn rực rỡ.

Mặc dù rất cũ nát, nhưng mà không biết tại sao lại khiến con người ta cảm thấy vô cùng ấm áp.

Đặc biệt là người đàn ông cao to đẹp trai bên cạnh, anh mặc một bộ quân phục, nhìn vừa hấp dẫn vừa đẹp trai.

Sau này năng lực của anh cũng không nhỏ, là một người đàn ông rất tốt. Ngoài việc thường xuyên ở quân đội không chăm sóc được cho gia đình ra thì không có tật xấu gì cả.

Thật ra cô đã tính sẵn rồi, anh không chăm sóc được cho cô thì cô đi theo anh là được.

Về đến nhà, anh bắt tay vào dọn dẹp căn nhà, dù sao thì căn phòng kia thực sự cũng khá là bẩn. Nhưng anh nhất quyết không để Tô Tô làm việc, cho rằng hôm nay cô mà làm việc thì không tốt, không có phúc khí.

Đang định hâm nóng tình cảm thì nghe thấy bên ngoài có người đến.

Hơn nữa nghe có vẻ là không ít người, những người này không phải là đến chọc phá cô dâu chú rể trong đêm động phòng đấy chứ?

Tô Tô có hơi căng thẳng, cô thật sự rất sợ cái này, phải biết là, cô cũng là người từng tham dự hôn lễ rồi, chọc phá cô dâu chú rể trong đêm động phòng này không cho phép cô dâu với chú rể tức giận, hơn nữa còn quấy rối mà không phân biệt già trẻ lớn bé.

Con gái ở thời đại này khá dè dặt, cho nên hôm nay đến toàn là một đám con trai. Hơn nữa, hai tên lêu lỏng trong thôn cũng đến rồi.

Lận Xuyên cũng biết hôm nay anh không thể sâm mặt, nhưng mà nhìn thấy nhiều người đàn ông đến như thế, anh vẫn có chút thương xót cho cô vợ mới cưới của mình.

Cho nên anh dọn dẹp xong thì bỏ chổi xuống, sau đó ra hiệu bằng ánh mắt với hai người anh em của mình. Ý của anh rất rõ, đó chính là bảo họ trông chừng chị dâu của mình.

Sau khi mọi người vào thì đầu tiên là ngại ngùng một lát, sau đó Tô Tô rót nước cho họ.

Bọn họ uống nước, nhìn Tô Tô dịu dàng thì gan của họ lớn hơn rồi, Khang Kiến Quốc nhà dì cả nói:

“Mọi người đến rồi thì bắt đầu đi, hôm nay là ngày vui, cho nên không được tức giận đấy, có phải không Lận Xuyên”

Lận Xuyên nói:

“Đừng quá đáng” Ý của anh là, không quá đáng thì được, quá đáng thì đừng trách anh.

Nhưng mà đám nhóc này hình như không nghe thấy, đặc biệt là Khang Kiến Quốc đã chuẩn bị sẵn từ sớm, đầu tiên anh ta lấy một viên kẹo trong túi ra và buộc nó bằng dây thừng, sau đó mang nó lên Và nói:

“Cuộc sống của hai người muốn ngọt ngào hạnh phúc thì nhất định phải ngậm kẹo mới được, cho nên hôm nay ai ngậm được thì người đó làm nóc nhà, mau đến đây nào.”

Vì thế cô dâu chú rể mỗi người đứng một bên chuẩn bị cắn viên kẹo đó.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 78: Chọc phá cô dâu chú rể động phòng



Sau khi hai người đứng vững thì phía sau có mấy đứa nhóc phá đám muốn đẩy họ, chẳng qua là muốn họ khó xử.

Thật ra Lận Xuyên căng thẳng thật, dẫu sao thì lớn như vậy rồi mà chưa nếm qua mùi vị phụ nữ. Đột nhiên hôn môi, anh cảm thấy hơi bạo.

Hai người đều từ từ tiến tới trước dò thám, sau đó mặt ai cũng đỏ ửng.

Tô Tô thì không có gì, dù sao thì những tiết mục như thế này đều là chuyện nhỏ.

Cô thì rất phóng khoáng thò đầu tới cắn viên kẹo đó, kết quả là tên Khang Kiến Quốc đó cứ lắc tới lắc lui viên kẹo, cô khó mà cắn được.

Còn Lan Xuyên vốn di là muốn nhường cô, dù sao thì anh cũng muốn để vợ mình làm nóc nhà.

Nhưng tiếc là, cho dù để viên kẹo đứng yên lại, nhưng bỗng chốc nó chuyển từ thẳng đứng sang nghiêng, vì thế đối phương từ bỏ rồi.

Cứ như thế hai, ba lần, anh cảm thấy hô hấp của mình trở nên gấp gáp, bởi vì đôi môi nhỏ của cô vợ cứ lắc tới lắc lui trước mặt anh, ngửi lại thấy rất thơm.

Tô Tô cũng bị Khang Kiến Quốc làm cho bực, cuối cùng nhân lúc Lan Xuyên không chú ý, cô mở to miệng và cắn viên kẹo đó.

Đúng là có chạm vào môi của Lận Xuyên, bởi vì cả người anh cứng đơ, không dám nhúc nhích một chút nào.

Nhân cơ hội này, Tô Tô câu viên kẹo đi, vừa cười khúc khích vừa ăn viên kẹo.

Hoàn toàn không ngờ cô dâu lại lanh lợi như vậy, tiết mục này, người thiết kế thất bại rồi.

Nhưng Khang Kiến Quốc vẫn hỏi:

"Tiêu rồi, bỗng chốc phải để chị dâu làm nóc nhà rồi, anh Xuyên, cả đời này anh không thẳng lưng lên được rồi."

Lời này nói sao mà khó nghe vậy, hình như có ý khiêu khích ly gián trong đó nữa. Tóm lại, nếu như là người dễ nổi cáu thì chắc lúc này đã tức giận rồi.

Tô Tô không hiểu đàn ông ở thời đại này, nếu ở hiện đại, nói đàn ông không thẳng lưng lên nổi thì có lẽ có người sẽ nổi giận đấy, chứ đừng nói đến thời đại với chủ nghĩa đàn ông này đấy.

Nhưng làm sao cô biết được, Lận Xuyên người ta đã sớm không quan tâm đến cái vị trí nóc nhà này, vì thế anh trừng to mắt và nói: "Tôi thích đấy."

Phụt.

Một câu "tôi thích đấy" làm cho Tô Tô phụt cười, những người khác cũng bị anh chọc cười, nhưng mà Khang Kiến Quốc cười không nổi. Lúc trước Tô Tô làm anh ta mất mặt, vì để trả thù, anh ta hi vọng người anh của nhà dì hai mình có thể dạy dỗ cô dâu mới này.

Cô là một phụ nữ, cho dù có bản lĩnh như thế nào thì cũng phải yếu đuối trước mặt đàn ông, đặc biệt là trước mặt tên ngốc quân nhân này, mười người đàn ông cũng đều không tiếp cận được cô, nếu muốn dạy dỗ cô, chi bằng giao cô cho Lận Xuyên, để anh quản cô, đến lúc đó anh ta có đến thì ngay cả đánh rắm cô cũng không dám đánh, nếu không sẽ khiến cô khó chịu.

Nhưng ai ngờ người anh họ này của mình lại không có chí khí như vậy, sớm đã mềm lòng trước mặt vợ.

Nghĩ đến đây, anh ta hít sâu một hơi, nói: "Lưng yếu thì không được, làm sao tối động phòng được chứ, mọi người nói xem có phải không?"

Câu này của anh ta có hơi bạo rồi, ở đây còn có con nít nữa đấy.

Lận Xuyên chau mày, vẻ mặt trở nên lạnh lùng.

Anh đang nghĩ, Tô Tô người ta là con gái đấy, sao có thể nói những lời này trước mặt cô được chứ?

Anh lén nhìn vợ mình một cái, nếu như cô không thể chấp nhận được thì anh sẽ đuổi đám người kia ra ngoài.

Nhưng, da mặt Tô Tô dày lắm đấy.

Khả năng chịu đựng giỏi lắm. Mấy chuyện trêu đùa này cô cũng từng chơi với bạn học của mình rồi, nên cô thấy không sao cả.

"Lưng tôi yếu hay không yếu, hay là các người thử thử?"

Lan Xuyên xắn tay áo lên, xem ra là muốn tập luyện với họ rồi. Những người có mặt ở đây, không có một người nào có thể đánh lại anh, cho nên ai nấy cũng đều sợ hãi.
 
Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo
Chương 79: Không bị thương được đâu



Còn Khang Kiến Quốc thì nói:

"Có một cách có thể thử, đó chính là bây giờ anh nằm sấp dưới đất, để chị dâu ngồi lên người anh rồi anh hít đất, xem thử anh có thể hít nổi không."

Tô Tô không vui rồi, tối nay còn phải động phòng nữa đấy, lưng mà bị thương thì không được đâu.

Nhưng không ngờ Lận Xuyên lập tức nằm xuống đất, nói với cô: "Em lên đi."

Sau đó anh còn bổ sung một câu: "Không sao, không bị thương được đâu."

Trong quân đội thường xuyên làm, không vấn đề øì cả.

Tô Tô do dự một lát, nhưng vẫn bị đám nhóc có mặt ở đó dắt lên.

Lận Xuyên chống hai tay hai chân xuống đất, mặc cho cô ngồi lên, biểu cảm không hề thay đổi, nhưng mà anh nói thêm:

"Mình tôi làm cũng không nhìn ra được lưng có yếu hay không, Khang Kiến Quốc, cậu làm cùng với tôi đi."

Khang Kiến Quốc cảm thấy anh cõng trên lưng một người, còn mình thì không cõng ai, nhất định có thể thắng anh, cho dù không thắng anh thì cũng có thể làm anh mệt, tối nay không động phòng được.

Vì thế anh ta cười một cái rồi nằm sấp xuống, dẫu sao thì anh ta cũng đi làm trong xưởng gạch, chống đẩy hít đất này vẫn có thể làm được mười mấy, hai chục cái.

Cứ như thế, hai người bắt đầu cuộc so tài.

Bởi vì trên lưng Lận Xuyên có cõng Tô Tô nên làm hơi chậm, vì anh sợ vợ mình căng thẳng.

Cho nên lúc Khang Kiến Quốc làm được mười cái thì anh mới làm có bảy cái, mọi người bắt đầu hò hét, cảm thấy Lận Xuyên không ổn rồi.

Bởi vì động tác chống đẩy hít đất này, nếu làm càng chậm thì càng hao sức lực và đặc biệt là lực cánh tay.

Nhưng Lận Xuyên không lên tiếng, động tác vẫn rất có tiết tấu và đều đặn.

Tô Tô có chút lo lắng, nói: "Hay là em xuống nhé?"

"„ Không cần đâu." Không thể để vợ xem thường mình được, hôm nay nhất định phải làm cho Khang Kiến Quốc mệt chết.

Khang Kiến Quốc làm được mười lăm cái thì có chút chịu không nổi, miễn cưỡng không chịu thua, tiếp tục làm.

Con trai nhà cậu cả chau mày, chọc phá cô dâu chú rể động phòng này chẳng qua chỉ là chơi đùa thôi, nhưng Khang Kiến Quốc làm nghiêm túc như vậy, rõ ràng là muốn khiến Lận Xuyên với Tô Tô động phòng khó coi.

Bất giác đá anh ta một cái: "Được rồi đấy."

Khang Kiến Quốc cũng không lên tiếng mà tiếp tục làm, có điều càng ngày càng chậm.

Và lúc này Lận Xuyên cũng đã làm được mười lăm cái rồi, anh vẫn giữ được tiết tấu.

Cuối cùng, lúc làm cái thứ mười tám thì hai người đã làm cùng nhau.

Khang Kiến Quốc biết mình thua rồi, anh ta liền nằm dài xuống đất và thở hổn hển.

Tô Tô thấy anh ta thua rồi thì liền đập nhẹ Lận Xuyên một cái và nói: "Được rồi."

Lận Xuyên gật đầu, rồi lại làm tiếp đến hai mươi lăm cái mới dừng lại. Đợi sau khi Tô Tô đứng vững thì anh đứng thẳng dậy, nói:

"Ở quân đội, kỷ lục chống đẩy hít đất của anh duy trì ở con số ba trăm năm mươi sáu cái, chị dâu mấy đứa mới bao nhiêu kg?" Ý anh là anh còn có thể làm nhiều hơn nữa, bởi vì trong quân đội đều là đàn ông hơn năm mươi kg, còn Tô Tô, nhìn cơ thể nhỏ bé đó chỉ sợ chưa đến năm mươi kỹ.

Mọi người nhìn Khang Kiến Quốc, một lời khó giải thích: "..."

Bởi vì xảy ra chuyện xấu mặt như thế này, nên tiết mục này cũng không diễn ra nữa, không còn ai dám chọc giận Lận Xuyên người ta, ai cũng cười hì hì chào tạm biệt, để người ta động phòng.

Lận Xuyên tiễn người đi xong thì bắt đầu dọn dẹp, còn đặc biệt vứt tàn thuốc đi.

Bởi vì lúc nãy có người hút thuốc trong phòng, anh sợ vợ chê.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back